Đăng nhập nhanh
Mạnh Thường Quân
  Bảo Trợ
Chức Năng
  Diễn Đàn
  Thông tin mới
  Đang thảo luận
  Hội viên
  Tìm Kiếm
  Tham gia
  Đăng nhập
Diễn Đàn
Nhờ Xem Số
  Coi Tử Vi
  Coi Tử Bình
  Coi Địa Lý
  Coi Bói Dich
  Chọn Ngày Tốt
Nghiên Cứu và
Thảo Luận

  Mệnh Lý Tổng Quát
  Qủy Cốc Toán Mệnh
  Tử Vi
  Tử Bình
  Bói Dịch
  Mai Hoa Dịch Số
  Bát Tự Hà Lạc
  Địa Lý Phong Thủy
  Nhân Tướng Học
  Thái Ất - Độn Giáp
  Khoa Học Huyền Bí
  Văn Hiến Lạc Việt
  Lý - Số - Dịch - Bốc
  Y Học Thường Thức
Lớp Học
  Ghi Danh Học
  Lớp Dịch & Phong Thuy 2
  Lớp Địa Lư
  Lớp Tử Vi
    Bài Giảng
    Thầy Trò Vấn Đáp
    Phòng Bàn Luận
    Vở Học Trò
Kỹ Thuật
  Góp Ý Về Diễn Đàn
  Hỗ Trợ Kỹ Thuật
  Vi Tính / Tin Học
Thư Viện
  Bài Viết Chọn Lọc
  Tủ Sách
Thông Tin
  Thông Báo
  Hình Ảnh Từ Thiện
  Báo Tin
  Bài Không Hợp Lệ
Khu Giải Trí
  Gặp Gỡ - Giao Lưu
  Giải Trí
  Tản Mạn...
  Linh Tinh
Trình
  Quỷ Cốc Toán Mệnh
  Căn Duyên Tiền Định
  Tử Vi
  Tử Bình
  Đổi Lịch
Nhập Chữ Việt
 Hướng dẫn sử dụng

 Kiểu 
 Cở    
Links
  VietShare.com
  Thư Viện Toàn Cầu
  Lịch Âm Dương
  Lý Số Việt Nam
  Tin Việt Online
Online
 229 khách và 0 hội viên:

Họ đang làm gì?
  Lịch
Tích cực nhất
dinhvantan (6262)
chindonco (5248)
vothienkhong (4986)
QuangDuc (3946)
ThienSu (3762)
VDTT (2675)
zer0 (2560)
hiendde (2516)
thienkhoitimvui (2445)
cutu1 (2295)
Hội viên mới
thephuong07 (0)
talkativewolf (0)
michiru (0)
dieuhoa (0)
huongoc (0)
k10_minhhue (0)
trecon (0)
HongAlex (0)
clone (0)
lonin (0)
Thống Kê
Trang đã được xem

lượt kể từ ngày 05/18/2010
Khoa Học Huyền Bí (Diễn đàn bị khoá Diễn đàn bị khoá)
 Tử Vi Lư Số : Khoa Học Huyền Bí
Tựa đề Chủ đề: Các Bài Học của Người Xưa Gửi trả lời  Gửi bài mới 
Tác giả
Bài viết << Chủ đề trước | Chủ đề kế tiếp >>
toikhongthich
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 13 May 2006
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 78
Msg 81 of 127: Đă gửi: 19 June 2006 lúc 6:09am | Đă lưu IP Trích dẫn toikhongthich

truyện thứ 69 :

Bầy Chuột Bàn Chuyện "Tránh Mèo"

     Nó có uy đến nỗi không cần vồ, chỉ cần trừng mắt một cái th́ chú chuột xấu số kia phải chết cứng. Mèo ta có tính kiên nhẫn là phục kích chuột, và có tài đánh hơi, khiến cho bầy chuột ngày đêm lo sợ.

     Một hôm, t́nh thế khẩn cấp, Chuột chú ra lệnh tập họp một ḍng họ nhà chuột lại để bàn việc Thần dân nhà Chuột có mặt đầy đủ. Chuột chúa nói:

      - Con mèo độc ác kia quả là một Sát tinh đối với chúng ta. Nó sát hại con cháu ta không biết bao nhiêu mạng. Các ngươi có kế hoạch ǵ để bảo tồn ṇi giống ta không.

      Bầy chuột đưa mắt nh́n nhau run sợ. Bỗng có chú chuột nhắt đưa ư kiến:

      - Không ǵ bằng chúng ta bỏ nơi này đi đến nơi khác lập nghiệp!

      Chuột chúa lắc đầu:

      - Không dễ đâu! Dẫu ǵ cũng là quê hương của ta. Vả lại nơi khác chưa chắc đă không có mèo. Hơn nữa, nơi kia thức ăn có dồi dào không? Thổ ngơi có thích hợp không?

      Nghe Chuột Chúa nói thế, ai nấy đều lặng thinh. Bỗng mụ chuột già nói:

      - Cổ nhân có câu: "Một cọp khó cự bầy chồn". Mấy bác Chuột Cống, Chuột Chù bự con cần phải liân kết với nhau phục kích, bất ngờ tấn công mèo, đánh cho nó một trận chắc chắn loài độc ác đó không dám bén mảng đến nữa.

      Chuột chúa nói:

      - Mèo đánh hơi tài lắm, không phục kích nó được đâu! Vả lại một cái nhảy cao của nó cao tới trời, dẫu chúng ta có ngàn chuột cũng không làm ǵ được mèo!

      Bấy giờ có một chú chuột tham mưa dơng dạc nói:

      - Không cần phục kích, cũng không cần đi xa, tôi có một diệu kế.

      Hăy lấy chuông đeo vào cổ mèo. Khi ta nghe tiếng chuông là biết sát tinh đến, ta chui vào hang là xong!

      Bầy chuột nghe nói cả mừng, nắm tay nhau nhảy nhót. Hồi lâu chuột chúa gật đầu nói:

      - Kế hay! Nhưng ai dám đeo chuông vào cổ mèo?

      Bầy chuột nh́n nhau run sợ, không ai lên tiếng. Chuột chúa thở dài nói:

      - Nói th́ dễ, thực hành th́ mới là khó!

      Lời Bàn:

     Xưa nay nhiều người chủ trương "Biết và làm" có nhiều ư kiến khác nhau. Có người cho rằng: "Khó biết àm dễ", có người nói ngược lại: "Biết dễ làm khó", lại có người nói: "Biết và làm phải đi đôi". Dù ǵ, tất cả đều ở trên lư thuyết.

      Bài ngụ ngôn ở đây đưa ra một trường hợp nan xử, trăm mưu ngàn kế, không kế nào thành, bỗng có một sáng kiến "đeo chuông vào cổ ... tử thần" Mới nghe tưởng dễ, ai nấy đều vui mừng. Một phần họ cho đó là sáng kiến hay, nhưng phần lớn ai nấy đều nghĩ rằng: "Ai đó làm thế cho ḿnh, chứ ḿnh không nhúng tay vào việc nguy hiểm". Kết quả không ai dám làm công việc đeo chuông đó.

      Việc đời là vậy. "Trâu đứng không ai xả, trâu ngă nhiều kẻ cầm dao". Nói được mà làm không được đă đành, c̣n có ư "ngồi mát ăn bát vàng".

Quay trở về đầu Xem toikhongthich's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi toikhongthich
 
toikhongthich
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 13 May 2006
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 78
Msg 82 of 127: Đă gửi: 23 June 2006 lúc 7:40am | Đă lưu IP Trích dẫn toikhongthich

truyện thứ 70 :

 Gudo là sư phụ của hoàng đế. Tuy nhiên, Gudo thường rong chơi một ḿnh như một tên ăn mày lang thang.

      Một hôm Gudo đang trên con đường đến Edo, trung tâm văn hóa và chính trị của một thủ phủ, Gudo đến một làng nhỏ tên là Takenaka. Trời chiều và mưa rơi nặng hạt, Gudo bị ướt như chuột lột. Đôi dép rơm của Gudo tả tơi. Gudo để ư có bốn năm đôi dép trong cửa sổ một nông gia ở gần làng và định mua một đôi.

      Thiếu phụ dâng dép cho Gudo, thấy Gudo bị ướt quá, mời Gudo nghỉ lại nhà trong đêm đó. Gudo nhận lời, cảm ơn nàng. Gudo bước vào nhà, đọc kinh trước bàn thờ gia đ́nh. Rồi thiếu phụ giới thiệu mẹ và các con nàng với Gudo, thấy cả nhà đều buồn, Gudo hỏi có việc ǵ quấy, thiếu phụ đáp:

      - Ông chồng tôi là một người đánh bạc và nghiện rượu. Khi ăn, anh ấy uống rượu và trở thành thô lỗ. Khi thua, anh ấy mượn tiền của nhiều người khác. Đôi khi say quá, anh ấy không về nhà nổi. Tôi có thể làm được ǵ bây giờ?

      Gudo nói:

      - Tôi sẽ giúp chồng chị. Đây là một ít tiền. Chị hăy mua cho tôi một hủ rượu và một ít đồ ăn ngon. Rồi chị có thể đi nghỉ. Tôi sẽ thiền định trước bàn thờ.

      Vào khoảng nửa đêm người đàn ông về, say mèm, hắn kêu lè nhè:

      - Nè bà ơi, tôi đă về nè. Bà có ǵ cho tôi ăn không?

      Gudo nói:

      - Tôi có món cho anh. Tôi bị mưa ướt không đi được, vợ anh tử tế mời tôi ở lại đây đêm nay. Đáp lại, tôi mua một ít rượu và cá này, anh có thể dùng được..

      Người đàn ông vui mừng. Hắn lập tức uống rượu và ngă dài xuống nền nhà thiếp đi. Gudo ngồi thiền định bên cạnh hắn.

      Sáng hôm sau, khi người chồng thức dậy, hắn quên mọi chuyện đêm qua. Hắn hỏi Gudo:

      Ông là ai? Ông ở đâu tới đây?

      - Gudo vẫn thiền định đáp:

      Tôi là Gudo ở Kyoto và tôi đến Edo.

      Người đàn ông rất hổ thẹn. Anh ta cung kính xin lỗi vị thầy của hoàng đế.

      Gudo mỉm cười giảng giải:

      Mọi sự ở đời đều vô thường. Đời người chóng vánh. Nếu anh tiếp tục cờ bạc và uống rượu, anh sẽ không c̣n thời giờ để làm được việc ǵ, và anh c̣n gây khổ cho gia đ́nh nữa.

      Người chồng chợt tỉnh dậy như trong cơn mộng. Anh ta nói:

      Ngài dạy chí phải. Làm sao tôi đền đáp được lời dạy kỳ diệu của ngài! Hăy để tôi mang đồ tiễn ngài một đoạn đường.

      Gudo chấp thuận:

      Nếu anh muốn.

      Hai người bắt đầu đi. Sau khi họ đi được ba dặm đường, Gudo bảo anh ta quay trở về. Anh ta xin Gudo:

      Xin cho đi năm dặm nữa.

      Hai người tiếp tục đi. Gudo nhắc:

      Bây giờ anh có thể trở về.

      Anh ta đáp:

      Xin mười dặm nữa.

      Khi mười dặm đă qua, Gudo bảo:

      Bây giờ anh hăy về đi.

      Tôi sẽ theo ngài trọn quảng đời c̣n lại của tôi, anh ta tuyên bố.

      Trong những thiền sư hiện đại ở Nhật, một bậc thầy nổi bật trong truyền thừa là người hắc đạo của Gudo. Danh hiệu ông là Munan (Vô Quy), người không bao giờ trở về.

 

Đêm đêm thắp ngọn đèn trời,
Cầu cho cha mẹ sống đời với con.


Quay trở về đầu Xem toikhongthich's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi toikhongthich
 
toikhongthich
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 13 May 2006
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 78
Msg 83 of 127: Đă gửi: 24 June 2006 lúc 2:39am | Đă lưu IP Trích dẫn toikhongthich

Truyện thứ 71 :

Trong một buổi thuyết giảng, Đức Jesus nói với đám đông rằng:

- Khi các người thấy đám mây kéo đến ở phía tây. Các người nói ngay rằng mưa sắp đến rồi. Và xảy ra đúng như vậy. Khi thấy gió thổi từ hướng nam. Các người bảo rằng trời sẽ oi bức. Và xảy ra đúng như vậy. Hỡi các người, cảnh sắc dự báo thời tiết của trời đất th́ các người biết nhận xét. C̣n thời đại nầy, sao các người không biết nhận xét?

Quay trở về đầu Xem toikhongthich's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi toikhongthich
 
toikhongthich
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 13 May 2006
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 78
Msg 84 of 127: Đă gửi: 28 June 2006 lúc 2:45am | Đă lưu IP Trích dẫn toikhongthich

truyện thứ 71 :

Một bà lăo Trung Hoa giúp đỡ một nhà sư hơn hai mươi năm. Bà dựng cho nhà sư một căn lều và nuôi ông ấy ăn uống đầy đủ trong thời gian ông thiền định. Cuối cùng bà muốn biết nhà sư Thiền đă tiến bộ như thế nào trong suốt thời gian qua. Muốn biết rơ ràng, bà lăo đến nhờ một cô gái giàu dục vọng. Bà bảo cô gái:

      - Hăy đến ông ta rồi bất ngờ hỏi ông:

      Ǵ nào?

      - Cô gái đến viếng nhà sư và vuốt ve nhà sư một cách rất tự nhiên rồi hỏi nhà sư đối xử với ḿnh như thế nào.

      Nhà sư đáp một cách thơ mộng:

      Một cây cổ thụ mọc trên núi đá lạnh lẽo vào mùa đông, không nơi nào là không ấm áp.

      Cô gái trở về kể lại tất cả những ǵ nhà sư đă nói.

      Bà lăo giận dữ than:

      Nghĩ ta đă nuôi dưỡng hắn hai chục năm trời! Hắn không thèm chú ư tới sự đ̣i hỏi của cô, hắn không có ư định cắt nghĩa điều kiện của cô. Hắn không cần đáp ứng sự đam mê, nhưng ít nhất hắn cũng tỏ ra phải có một chút từ tâm chứ.

      Lập tức bà lăo đến đốt trụi căn lều của nhà sư.

Quay trở về đầu Xem toikhongthich's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi toikhongthich
 
toikhongthich
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 13 May 2006
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 78
Msg 85 of 127: Đă gửi: 02 July 2006 lúc 2:55am | Đă lưu IP Trích dẫn toikhongthich

truyện thứ 72 :

Trong một đêm trước khi Đức Jesus trở về thành phố Jerusalem để chịu cuộc thương khó. Thánh Phero, một vị đại tông đồ của Đức Jesus nằm trằn trọc măi ngũ không được, bèn trở dậy thưa với thầy:

-Thưa thầy. Con sợ rằng thầy trở về Jerusalem lần nầy sẽ gặp nhiều nguy hiểm. Con xin thầy hăy nghĩ lại.

Đức Jesus bảo:

- Satan, hăy bước ra sau lưng ta. Ta không muốn nh́n thấy người, ta không muốn nghe những lời nói đó. Đây không phải là lời nói của một vị thánh mà là chỉ là lời nói của một con người.

Thánh Phero thảng thốt thưa:

- Bạch thầy. Xin thầy hiểu cho ḷng con. Dù phải vào tù chịu tra tấn hay chết thay thầy con cũng xin sẵn ḷng.

Đức Jesus nói tiếp:

- Này Simon. Thầy bảo cho anh biết. Đêm nay gà chưa kịp gáy mà anh đă ba lần chối là anh chưa hề biết Thầy.

Người trồng cây hạnh mà chơi,
Ta trồng cây đức để đời về sau.

Quay trở về đầu Xem toikhongthich's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi toikhongthich
 
toikhongthich
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 13 May 2006
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 78
Msg 86 of 127: Đă gửi: 05 July 2006 lúc 4:52am | Đă lưu IP Trích dẫn toikhongthich

tryện thứ 73 :

Shoul là một Thiền sư của Soto. Cha Shoun qua đời khi Shoun c̣n là một đệ tử, để lại cho Shoun phải chăm sóc bà mẹ già.

      Bất cứ khi nào đến thiền pḥng Shoun cũng đem mẹ theo. V́ mẹ Shoun cùng đi với Shoun nên khi Shoun viếng các tu viện không thể ở chung với các nhà sư khác được. V́ thế, Shoun phải dựng một ngôi nhà nhỏ để ở và chăm sóc mẹ ở đó. Shoun chép thuê những kinh điển và những bài kệ để lấy tiền sinh sống và nuôi dưỡng mẹ già.

      Khi Shoun mua cá cho mẹ, người ta chế giễu Shoun v́ một nhà sư không được ăn cá. Nhưng Shoun không quan tâm. Tuy nhiên, mẹ Shoun đau đớn khi nghe những người khác chế giễu con ḿnh. Cuối cùng bà bảo Shoun:

      - Mẹ nghĩ mẹ nên làm một ni cô. Mẹ cũng có thể là người ăn rau đậu được. Bà trở thành một ni cô và hai mẹ con cùng nhau học tập.

      Shoun thích âm nhạc và là một nhạc sư đàn tỳ bà, thứ đàn mà bà mẹ Shoun cũng chơi được. Vào những đêm trăng tṛn hai mẹ con cùng ḥa đàn với nhau. Một đêm kia, một thiếu phụ có việc đi ngang qua nhà Shoun, dừng lại nghe nhạc. Quá xúc động, thiếu phụ mời Shoun đến viếng ḿnh vào chiều hôm sau để chơi nhạc. Shoun nhận lời. Vài ngày hôm nay, Shoun gặp thiếu phụ trên đường và cám ơn nàng đă tiếp đăi ḿnh tử tế. Người ta chế giễu Shoun v́ việc viếng chơi nhà một thiếu phụ ở thành phố. Một hôm, Shoun phải đến một ngôi đền ở xa để giảng dạy. Một tháng sau Shoun trở về nhà thấy mẹ ḿnh đă chết. Bạn bè không biết Shoun ở đâu mà t́m, v́ thế đám tang cử hành.

      Shoun bước tới gơ đầu thiền trượng vào quan tài, nói:

      - Thưa mẹ, con về.

      Rồi Shoun trả lời thay mẹ:

      - Con ơi, mẹ mừng thấy con đă trở về.

      Shoun đáp:

      - Vâng, thưa mẹ con cũng mừng lắm.

      Rồi Shoun bảo những người xung quanh:

      - Nghi lễ đám tang đă xong. Các người có thể chôn được rồi.

      Khi Shoun già và biết cái chết sắp đến với ḿnh. Vào một buổi sáng, Shoun gọi các đệ tử tụ họp quanh ḿnh. Shoun bảo với mọi người rằng ḿnh sắp ra đi vào lúc trưa. Shoun đốt hương trước h́nh mẹ và người thầy cũ của ḿnh, viết một bài thơ:

      Năm mươi sáu năm ta sống hết sức ta trong cơi trần gian này.Bây giờ mưa đă hết, mây trời đă quang đăng. Bầu trời xanh có một mặt trăng tṛn.

      Các đệ tử tung kinh cầu nguyện và Shoun đă ra đi trong tiếng kinh cầu.

Quay trở về đầu Xem toikhongthich's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi toikhongthich
 
toikhongthich
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 13 May 2006
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 78
Msg 87 of 127: Đă gửi: 06 July 2006 lúc 8:13pm | Đă lưu IP Trích dẫn toikhongthich

truyện thứ 74 :

Tô Đông Pha, một thi hào đời nhà Tống vốn là một bậc uyên bác về Phật học. Ông thường qua bên kia sông Dương Tử và kết giao với sư Pháp Diễn để luận đàm Phật Pháp.

Một ngày kia, khi Tô Đông Pha chèo thuyền sang sông thăm bạn th́ sư Pháp Diễn đi vắng. Ngồi một ḿnh trong thư pḥng chờ bạn, không có việc ǵ làm, Tô Đông Pha bèn lấy giấy bút làm một bài thơ có ư cho rằng ḿnh đă thông hiểu tất cả Phật Pháp và tám ngọn gió chướng của thế gian không thể nào làm tâm ḿnh lay động được. Làm xong bài thơ, Tô Đông Pha rất đắc ư để trên bàn của sư Pháp Diễn và chèo thuyền ra về.

Khi sư Pháp Diễn về đến am, đọc được bài thơ bèn lấy bút ghi thêm phía dưới mấy chữ cho rằng bài thơ khoác lác, ư nghĩa không bằng mộït cái đánh rắm của sư. Rồi bảo đạo đồng đem trả bài thơ cho vị thi sĩ họ Tô.

Nhận được bài thơ với những ḍng chữ của sư Pháp Diễn, Tô Đông Pha giận quá bèn xuống ngay thuyền, vượt qua sông t́m đến sư Pháp Diễn. Vừa bước vào am, Tô Đông Pha chụp tay sư Pháp Diễn mặt đỏ rần và hét lớn:

- Sư là hạng người ǵ mà dám ăn nói với tôi như thế? Tôi là một Phật Tử trung thành với đạo pháp. Sư đă biết tôi từ lâu rồi mà. Tại sao sư lại có thể mù quáng và ăn nói hồ đồ đến như vậy?

Sư Pháp Diễn b́nh tĩnh nh́n bạn mỉm cười đáp:

- À! Th́ ra huynh là đại thi hào Tô Đông Pha, người Phật Tử vĩ đại tinh thông giáo lư và đă tuyên bố rằng tâm không hề lay chuyển trước tám ngọn gió chướng của cuộc đời. Thế mà chỉ v́ một cái đánh rắm của ta mà người đă bị thổi bay từ bên kia sông sang đến tận bờ bên nầy. Lạ thật lạ thật!

Quay trở về đầu Xem toikhongthich's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi toikhongthich
 
toikhongthich
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 13 May 2006
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 78
Msg 88 of 127: Đă gửi: 08 July 2006 lúc 7:13am | Đă lưu IP Trích dẫn toikhongthich

truyện thứ 75 :

Bốn thiền sinh cùng nhập thất và cam kết tất cả mọi người đều phải tịnh khẩu để tập nội quán trong bảy ngày.

Ngày đầu tiên, cả bốn người đều im lặng. Cuộc trầm tư của họ bắt đầu một cách may mắn. Nhưng khi đêm đến và những ngọn đèn dầu mờ dần, một người dằn ḷng không được nữa bèn kêu một người giúp việc:

- Hăy giữ những ngọn đèn đó lại.

Người thứ hai ngạc nhiên khi nghe người thứ nhất nói, bèn nhắc:

- Tôi xin nhắc bạn. Chúng ta không được nói kia mà.

Người thứ ba hỏi:

- Tại sao các anh lại nói?

Người thứ tư kết luận:

- Tôi là người duy nhất không nói.

Quay trở về đầu Xem toikhongthich's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi toikhongthich
 
toikhongthich
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 13 May 2006
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 78
Msg 89 of 127: Đă gửi: 10 July 2006 lúc 3:52am | Đă lưu IP Trích dẫn toikhongthich

truyện thứ 76 :

 Khi một người bước chân đến đền Obaku ở Kyoto, nh́n thấy trên cổng đền bằng gỗ có chạm mấy chữ Đệ Nhất Đế. Chữ chạm to lớn lạ thường, và những ai thích chữ đẹp đều luôn luôn chiêm ngưỡng như là một kiệt tác. Những chữ này do Kosen vẽ hai trăm năm về trước.

      Kosen vẽ trên giấy và người thợ chạm theo đó mà chạm lớn hơn vào gỗ. Trong lúc Kosen phát họa trên giấy, một chú đệ tử nhỏ can đảm của Kosen đă mài mực cho Kosen đến mấy b́nh để viết cho đẹp mới thôi, và chú luôn luôn phê b́nh tác phẩm của thầy chú. Chú nói với Kosen sau lần cố gắng thứ nhất của ông:

      - Cái đó không đẹp.

      - Cái này thế nào? Kosen hỏi. Chú đáp:

      - Tệ. Xấu hơn cái trước.

      Kosen kiên nhẫn viết từ tấm này đến tấm khác đến tám mươi bốn tấm. Đệ Nhất Đế chồng chất lên nhau thành đống, vẫn không thấy chú học tṛ ḿnh đồng ư.

      Rồi chú bé bước ra ngoài. Kosen nghĩ:

      - Bây giờ là lúc ta tránh được con mắt sắc bén của nó, và Kosen viết nhanh với cái tâm không lo lắng:

      - Đệ Nhất Đế.

      Chú bé bước vào reo lên:

      - Một kiệt tác.

Quay trở về đầu Xem toikhongthich's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi toikhongthich
 
toikhongthich
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 13 May 2006
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 78
Msg 90 of 127: Đă gửi: 10 July 2006 lúc 7:39am | Đă lưu IP Trích dẫn toikhongthich

truyện thứ 77 :

Sau khi "Biến Pháp thất điều" được công bố, hàng ngàn người cho rằng biến pháp đó bất tiện, những người ấy bị biên tên vào sổ chờ ngày trị tội! Thái tử Tứ phàn nàn:

      - Thật là rắc rối ccho thứ pháp luật này!

      Vệ Ưởng nói:

      - Sở dĩ pháp luật không được thi hành là do những người trên vi phạm.

      Vệ Ưởng muốn trị tội Thái tử, nhưng Thái tử sẽ là người nối ngôi vua, nên Vệ Ưởng phải trị tội thầy dạy Thái tử, đó là hai vị hoàng thân, bằng cách thích chữ vào mặt. Kể từ đó mọi người đều tuân theo mệnh.

      Pháp lệnh thi hành trong 10 năm dân Tần sống có nề nếp, trật tự, ngoài đường không ai nhặt của rơi, trong xóm không có sự gây dổ, ấu đả, trong núi không có trộm cướp. Những người chê pháp luật bất tiện, giờ lại khen, Vệ Ưởng nói:

      - Khen cũng là đấu mối của sự xáo trộn!

      Rồi bắt những gia đ́nh khen, chê đó đày đi biên giới. dân Tần im re!

      Lời Bàn:

     Các nhà chính trị đời sau cho Vệ Ưởng là nhà Đại Cách Mạng. trung tuần Tây Hán, Vương Măn dựa vào Biến pháp Vệ Ưởng làm một cuộc cách mạng toàn diện, nhưng sau 17 năm th́ thất bại. Sự thất bại đó do đám nho sĩ lạc hậu sách động. Đến vương An Trạch của Tống, Khang Hữu Vi của Thanh cũng làm biến pháp, nhưng không ai thành công. Biến Pháp thất điều đó như thế nào?

      1. Từ trong xó núi ở Ba Thục, Tần dời đô về Hàm Dương.

      2. Kiến huyện: Tần chia nước ra làm nhiều khu vực tùy theo h́nh thể của núi sông, mỗi khu vực là một huyện hành chánh, có viên huyện lệnh đứng đầu để thi hành luật pháp, ai trái lệnh th́ chém!

      3. Tịnh thổ: Bắt dân phải cày cấy đất hoang. Tuân thủ theo các đơn vị đo lường (thước, tấc, lạng, phân, đấu, ... ) do chính phủ ban bố. Ai gian hoặc trái lệnh th́ chém.

      4. Địch thuế: Băi bỏ chế độ tĩnh điền (Tỉnh Điền: Ruộng có dạng chữ Tỉnh, gồm tám đám xung quanh, và một đám ở giữa). Tám đám ngoài là của tư nhân, đám giữa là của vua, dân phải hợp lại làm cho vua, coi như là đóng thuế. ("Tĩnh Điền bát Nhất" là ư nghĩa trên), thu lợi theo từng mẫu. Không ai được quyền có ruộng riêng.

      5. Bản phú: Nam th́ canh tác, nữ th́ dệt cửi. Ai làm ra nhiều của cải th́ miễn sưu dịch. Những kẻ lười biếng, những kẻ ăn gốc bán ngọn (mại bản) đều bị bắt làm nô tỳ. Những người làm thợ th́ bị đánh thuế cao. Những nhà có hai trai trở lên, khi tới tuổi trưởng thành th́ phải phân cư (ở riêng) và nộp một đĩnh tiền. Ai không chịu phân cư th́ phạt tiền gấp đôi.

      6. Khuyến chiến: Ai chém được một đầu giặc được thăng một cấp. Công nhiều th́ thưởng nhiều, tha hồ ăn mặc, ai vô công th́ làm tiện dân. Nếu bại th́ chém. Hoàng tộc nếu vô công, cũng truất phó thường dân. Gây gổ nhau bị phạt cả hai. Ấu đả nhau bị chém cả hai bất chấp phải quấy.

      7. Cấm gian: Cứ năm nhà là một bảo, có bảo trưởng coi ngó. 10 nhà là một liên, có liên trưởng quán xuyến. Nếu một nhà có một lỗi, chỉ cần một trong chín nhà không tố, th́ cả mười nhà bị chém! Ai tố cáo được một chuyện gian coi như ch1m được một đầu giặc. Chứa người có tội, hoặc người không có giấy tờ, th́ gia sản bị tịch biên, và chiếu theo sự nặng nhẹ mà xử phạt.

      Dĩ nhiên bảy điều trên đây có phần khắc nghiệt, nhất là điều thứ 7. Chính v́ vậy mà Vệ Ưởng nói: "Khen cũng là đầu mối của sự xáo trộn".

Quay trở về đầu Xem toikhongthich's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi toikhongthich
 
toikhongthich
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 13 May 2006
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 78
Msg 91 of 127: Đă gửi: 11 July 2006 lúc 8:58pm | Đă lưu IP Trích dẫn toikhongthich

truyện 78 :

Bất cứ một nhà sư lang thang nào cũng có thể ở lại trong một ngôi đền Thiền miễn là ông ta thắng cuộc tranh luận giáo lư Phật giáo với những người đang ở nơi đó. Nếu bại, phải đi nơi khác.

      Có hai sư huynh đệ cùng đang sống trong một ngôi đền ở miền Bắc nước Nhật. Sư huynh là một người học rộng c̣n sư đệ là người ngu đần và chột mắt. Một nhà sư lang thang đến xin ở trọ và đặc biệt thách họ tranh luận về giáo lư thượng thừa của Phật giáo. Ngày hôm đó, người sư huynh mệt quá v́ học nhiều, bảo người sư đệ thay ḿnh. Người sư huynh cẩn thận dặn trước:

      - Hăy đến yêu cầu một cuộc đối thoại im lặng.

      Và nhà sư trẻ cùng ông sư lạ đến ngồi trước bàn thờ Phật.

      Sau đó chẳng bao lâu, nhà sư lang thang đứng dậy và nói với người sư huynh:

      - Sư đệ của anh là một người bạn kỳ diệu. Anh ta đă đánh bại tôi. Người sư huynh nói:

      - Hăy kể cho tôi nghe cuộc đối thoại.

      Nhà sư lang thang giảng giải:

      - Được. Đầu tiên tôi giơ một ngón tay, tượng trưng cho đức Phật, một người đă giác ngộ. Và anh ấy giơ lên hai gión tay có nghĩa là đức Phật và giáo lư của Ngài. Tôi giơ lên ba ngón tay, tiêu biểu cho đức Phật, giáo lư của ngài và những người theo ngài, sống một cuộc đời hoàn hảo. Rồi anh ấy đưa nắm tay siết chặt đập vào mặt tôi, chứng tỏ cả ba phát xuất từ một sự chứng ngộ. Thế là anh ta đă thắng và tôi không có quyền ở lại đây. Rồi ông ta bỏ đi.

      - Ông bạn đó đâu rồi? Người sư đệ vừa chạy đến vừa hỏi.

      Người sư huynh nói:

      - Tôi biết sư đệ đă thắng trong cuộc tranh luận.

      Người sư đệ nói:

      - Tôi có thắng. Tôi sẽ đánh hắn.

      Người sư huynh bảo:

      - Hăy nói tôi nghe đề tài tranh luận.

      Người sư đệ trả lời:

      - Tại sao, lúc hắn đưa lên một ngón tay, lăng nhục em bằng cách ám chỉ em chỉ có một mắt. V́ hắn là người lạ, em nghĩ phải lịch sự một chút, v́ thế em giơ lên hai ngón tay, khen ngợi hắn có đủ hai mắt. Rồi hắn vô lễ giơ lên ba ngón tay, bảo rằng giữa em và hắn có ba con mắt, v́ thế, em nổi khùng lên và bắt đầu đấm hắn, nhưng hắn bỏ chạy và cuộc tranh luận chấm dứt.


Quay trở về đầu Xem toikhongthich's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi toikhongthich
 
toikhongthich
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 13 May 2006
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 78
Msg 92 of 127: Đă gửi: 12 July 2006 lúc 8:27pm | Đă lưu IP Trích dẫn toikhongthich

truyện thứ 79 :

Khi Banzan đi ngang qua một cái chợ, ông nghe xa xa cuộc nói chuyện giữa người khách hàng và người bán thịt.

      Khách hàng bảo:

      - Hăy cho tôi miếng thịt ngon nhất đấy nhé.

      Người bán thịt đáp:

      - Mọi thứ trong hàng tôi đều ngon nhất. Cô không thể t́m thấy miếng thịt nào ở đây không ngon nhất.

      Nghe những lời đó, Banzan giác ngộ.


Quay trở về đầu Xem toikhongthich's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi toikhongthich
 
toikhongthich
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 13 May 2006
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 78
Msg 93 of 127: Đă gửi: 13 July 2006 lúc 8:29pm | Đă lưu IP Trích dẫn toikhongthich

truyện thứ 80 :

Subhuti là một đệ tử của Phật. Ông có thể hiểu sâu xa tiềm thể của tánh không, lập trường này cho rằng không có ǵ hiện hữa trừ sự tương quan giữa chủ thể và khách thể.

      Một hôm Subhuti đang ngồi dưới một gốc cây hoa, trong một tâm cảnh tánh không cao độ. Hoa bắt đầu rơi quanh ông.

      Rồi có tiếng th́ thầm của các thần bên tai:

      - Chúng ta đang ca ngợi ngài về bài thuyết pháp tánh không của ngài.

      Subhuti đáp:

      - Nhưng tôi không nói về tánh không.

     Tiếng th́ thầm của các thần lại vang lên:

      - Ngài không nói tánh không, chúng tôi cũng không nghe tánh không. Đây là tánh không chân thật. Và hoa tiếp tục rơi xuống Subhuti như mưa.


Quay trở về đầu Xem toikhongthich's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi toikhongthich
 
toikhongthich
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 13 May 2006
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 78
Msg 94 of 127: Đă gửi: 19 July 2006 lúc 5:10am | Đă lưu IP Trích dẫn toikhongthich

truyện thứ 81 :

Một người nọ đến viếng một tu sĩ Phật giáo và hỏi xem thầy đă đọc Thánh Kinh của Đức Jesus chưa. Vị tăng bảo:

- Chưa, xin anh hăy đọc cho tôi nghe.

Người nầy mở Thánh Kinh ra và đọc chương Matthew:

- "C̣n phần quần áo, các người lo lắng làm chi? Hăy ngắm xem hoa huệ ngoài đồng mọc lên thế nào. Chẳng làm khó nhọc, cũng không kéo chỉ. Nhưng ta cho các người biết dẫu vua Salomon sang trọng đến đâu, cũng không mặc được áo tốt như một đóa hoa nào trong giống đó... Vậy không cần lo lắng cho ngày mai, v́ ngày mai sẽ lo cho việc ngày mai."

Vị tăng nói:

- Người nói những lời đó, tôi cho là một bậc đă Giác Ngộ.

Người ấy đọc tiếp:

- "Hăy xin sẽ được, hăy t́m sẽ gặp, hăy gơ sẽ mở cho. Bởi v́ hễ ai xin th́ được, ai t́m th́ sẽ gặp, ai gơ sẽ được mở."

- Thật là tuyệt. Người nói điều đó nhất định là bậc đang sống với Phật Tánh b́nh đẳng thường hằng.

Quay trở về đầu Xem toikhongthich's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi toikhongthich
 
toikhongthich
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 13 May 2006
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 78
Msg 95 of 127: Đă gửi: 20 July 2006 lúc 9:09pm | Đă lưu IP Trích dẫn toikhongthich

truyện thứ 82 :

Trang Chu nghèo túng sang hỏi vay thóc Ngụy Văn Hầu. Ngụy Văn Hầu nói:

- Tôi có cái ấp, người ta sắp nộp tiền thóc, tôi sẽ cho ông vay ba trăm lạng, ông có bằng ḷng không?

Trang Chu giận nói: Khi Chu đến đây, đi giữa đường, nghe có tiếng gọi, ngoảnh lại trông, th́ thấy một con cá đang ngoắc ngoải trong cái vết bánh xe. Chu này hỏi: Cá ở đây làm ǵ thế? Cá đáp: Tôi là Thủy thần ở bể bên Đông mắc cạn tại đây, ông có thể cho tôi một bát nước để cứu tôi lúc nguy cấp này không? Chu này bảo rằng: Để tôi qua chơi nước Ngô, nước Việt, rồi tôi lấy nước sông Tây Giang về đón ngươi, ngươi có bằng ḷng không? Cá giận nói: Tôi đang cần đến nước, ông chỉ cho tôi một ít là tôi sống. Nay ông nói như thế, đợi đến lúc về, th́ dễ ông đến chỗ hàng cá khô đă thấy tôi đấy rồi.

Quay trở về đầu Xem toikhongthich's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi toikhongthich
 
toikhongthich
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 13 May 2006
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 78
Msg 96 of 127: Đă gửi: 24 July 2006 lúc 8:39pm | Đă lưu IP Trích dẫn toikhongthich

truyện thứ 83 :

 Vào thời Kamakura, Shinkan học trường Tendai sáu năm, và học thiền bảy năm; rồi Shinkan sang Trung Hoa chiêm ngưỡng thiền mười ba năm. Khi trở về Nhật, nhiều người muốn viếng Shinkan và hỏi nhiều câu hỏi khó. Nhưng khi tiếp khách, thường Shinkan hiếm khi trả lời những câu hỏi của khách.

      Một hôm, một thiền sinh năm mươi tuổi đạo đến nói với Shinkan:

      - Tôi đă học ở Tendai về tư tưởng khi tôi c̣n bé, nhưng có một điều tôi không thể hiểu được. Tendai dạy rằng cả đến cỏ cây cũng sẽ giác ngộ. Đối với tôi điều này có vẻ kỳ lại quá.

      Shinkan hỏi:

      - Bàn luận về cỏ cây sẽ giác ngộ thế nào có ích chi đâu? Vấn đề là làm sao chính ông có thể giác ngộ được; ông có thấy điều này không?

     Người già lạ lùng:

      - Tôi chưa bao giờ nghĩ đến điều này.

      Shinkan kết thúc: Rồi, hăy về nghĩ xem.

Người ta đi cấy lấy công,
Tôi nay đi cấy c̣n trông nhiều bề

Quay trở về đầu Xem toikhongthich's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi toikhongthich
 
toikhongthich
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 13 May 2006
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 78
Msg 97 of 127: Đă gửi: 24 July 2006 lúc 11:06pm | Đă lưu IP Trích dẫn toikhongthich

Truyện thứ 84 : Toi xin trich truyện này từ Nhà sư Thích Trí Siêu, tôi xin thầy cho tôi trích lên đây để mọi người có cái nh́n đúng về đạo của cuộc sống :

Thuở xưa có một ông vua hiền đức, cai trị công bằng, dân chúng trong nước sống thanh b́nh. Một hôm, dưới sự đề nghị của cận thần tả hữu, vua triệu tập tất cả trưởng lăo tôn túc của các tôn giáo trong nước. Khi tất cả có mặt đầy đủ, vua nói:

- Thưa các vị giáo chủ, hôm nay ta mời các vị tới đây bàn luận v́ ta muốn chọn một Đạo trong các Đạo để tôn lên làm quốc giáo. Ta đặt niềm tin nơi các vị, với sự minh triết xin các vị hội thảo bàn luận với nhau để t́m cho ta một Đạo nào hay nhất, đáng được hưởng ân phúc của hoàng gia. Đạo nào cũng được miễn sao mọi người đều đồng ư kính phục, không ai có thể bắt bẻ hay chối căi.

Trải qua nhiều năm mà vua vẫn chưa được trả lời, bởi v́ ai cũng cho Đạo của ḿnh là hay nhất, nhưng người khác lại không chịu. Cứ thế mà tranh luận giằng co từ năm này sang năm khác. Rồi một hôm, có một hiền giả du phương ghé qua nước của nhà vua nọ. Sau khi nghe chuyện nhà vua t́m một Đạo hay nhất mà chưa ra, bèn đến xin yết kiến nhà vua:

- Tâu bệ hạ, tôi có thể chỉ cho bệ hạ một Đạo hay nhất mà không ai có thể bắt bẻ hay chối căi được.

Vua nghe qua rất đỗi vui mừng v́ hy vọng của ḿnh sắp được toại nguyện sau bao năm dài trông đợi.

- Thật vậy sao! Xin hiền giả hăy nói cho ta nghe ngay lập tức. Ta đă chờ giờ phút này quá lâu rồi!

- Xin bệ hạ kiên nhẫn một chút. Tôi sẽ tiết lộ cho bệ hạ tên của Đạo này ở một nơi thật yên tĩnh vắng vẻ. Đúng trưa mai xin hẹn bệ hạ ở bờ sông Hằng, chúng ta sẽ vượt sông qua bờ bên kia và ở đó tôi sẽ nói cho bệ hạ biết tên của Đạo này.

Sang ngày mai, đúng hẹn, vua và vị hiền giả gặp nhau tại bờ sông Hằng. Vua ra lệnh cho một chiếc thuyền đến gần để chở hai người sang bờ bên kia. Khi chiếc thuyền đến gần, vua sửa soạn bước lên th́ hiền giả chặn lại, nói rằng ông ta muốn khám xét lại chiếc thuyền coi có tốt và bảo đảm không.

- Chiếc thuyền này không được v́ có một miếng ván bị nứt ở dưới đáy, nước có thể tràn vào. Hiền giả thưa.

Vua lại gọi chiếc thuyền khác đến. Sau khi khám xét, vị hiền giả t́m thấy vài miếng ván bên hông thuyền hơi lỏng v́ thiếu đinh. Nhà vua lại gọi một chiếc khác đến. Sau khi khám xét kỹ càng, hiền giả lại từ chối v́ lư do nước sơn của thuyền đă bị tróc.

Cứ như thế, vua gọi hết chiếc thuyền này đến chiếc thuyền khác, chiếc nào hiền giả cũng moi ra được khuyết điểm. Dần dần nhà vua mất kiên nhẫn, chiều đă qua, hoàng hôn sắp đến. Sau cùng vua không nhịn được nữa:

- Thưa hiền giả! Từ trưa tới bây giờ, ta đă gọi biết bao nhiêu chiếc thuyền, chiếc nào ngài cũng từ chối hết. Xin hỏi ngài, thuyền tróc sơn một chút hoặc thiếu vài ba cái đinh th́ đă có sao? Nó vẫn có thể đưa ḿnh qua sông được kia mà! Sao ngài lại để ư đến những khuyết điểm nhỏ nhặt như vậy.

Lúc bấy giờ vị hiền giả nh́n vua mỉm cười nói:

- Bệ hạ đă tự ḿnh nhận thấy rằng dù có vài ba khuyết điểm nhưng tất cả những chiếc thuyền kia đều có thể đưa ḿnh qua sông được. Cũng thế, tất cả Đạo trong nước của bệ hạ đều giống như những chiếc thuyền kia. Đạo nào cũng có thể đưa bệ hạ đến sự thể nhập với Thượng đế. Đi t́m khuyết điểm của nhiều Đạo khác nhau là một điều vô ích, thiếu sáng suốt. Bệ hạ hăy trở về lo việc triều đ́nh, tiếp tục lấy đức trị dân và hăy b́nh đẳng kính trọng các Đạo giáo xem Đạo nào cũng như Đạo của chính ḿnh vậy.

Nghe xong, vua liền phục xuống chân vị hiền giả đảnh lễ. Và khi ngẩng lên, vua sung sướng cảm thấy ḿnh thực sự thấm nhuần sự minh triết. 

Quay trở về đầu Xem toikhongthich's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi toikhongthich
 
toikhongthich
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 13 May 2006
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 78
Msg 98 of 127: Đă gửi: 25 July 2006 lúc 10:26pm | Đă lưu IP Trích dẫn toikhongthich

truyện thứ 85 :

Có một vị tăng sống cuộc đời đơn giản đạm bạc trong một am nhỏ dưới chân núi. Một buổi chiều nọ, thừa lúc vắng người, tên trộm lẻn vào trong am lục soát để lấy đồ đạc vật dụng. Bất ngờ, vị tăng trở về và bắt gặp kẻ trộm đang lục soát. Người ôn tồn bảo:

- Có lẽ anh từ xa đến đây để viếng tôi. Không lẽ anh trở về với hai tay không. Thôi th́ anh hăy tạm lấy các bộ quần áo của tôi để gọi là một món quà cho cuộc tao ngộ đêm nay.

Tên trộm rất ngạc nhiên về thái độ của vị tăng. Nhưng hắn cũng vội vàng lấy mấy bộ quần áo tu sĩ của vị nầy rồi tẩu thoát. Lúc tên trộm đi rồi, vị tăng ngồi tĩnh tọa nh́n ánh trăng sáng vằng vặc giữa bầu trời đêm, thầm nói:

- Hỡi người bạn nghèo khổ! Ước ǵ ta có thể tặng cho anh ánh trăng đẹp đẽ thơ mộng này.

Quay trở về đầu Xem toikhongthich's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi toikhongthich
 
toikhongthich
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 13 May 2006
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 78
Msg 99 of 127: Đă gửi: 28 July 2006 lúc 8:36pm | Đă lưu IP Trích dẫn toikhongthich

truyện thứ 86 :

Khi tôi...

4 tuổi: Bố tôi có thể làm được mọi việc.

5 tuổi: Bố tôi biết hầu hết mọi thứ trên đời.

6 tuổi: Bố tôi giỏi hơn bố bạn.

8 tuổi: Bố tôi không biết chính xác hết mọi thứ đâu!

10 tuổi: Vào cái thời xa xưa khi bố tôi c̣n ở tuổi lớn, mọi thứ ắt hẳn là rất khác bây giờ.

12 tuổi: Ồ, tất nhiên là bố tôi không biết ǵ về chuyện đó đâu. Ông quá già để có thể nhớ lại thời niên thiếu của ḿnh!

14 tuổi: Đừng chú ư đến bố tôi! Ông ấy lạc hậu lắm rồi.

21 tuổi: Ôi, lạy Chúa! Không c̣n hy vọng ǵ nữa, bố tôi cổ hủ quá!

25 tuổi: H́nh như bố tôi biết một ít về vấn đề này đấy. Nhưng cũng đừng trông mong ǵ, ông đă là người ngoài cuộc quá lâu rồi.

30 tuổi: Có lẽ chúng ta cần phải tham khảo ư kiến của bố tôi. Sau ngần ấy thời gian, bố có nhiều kinh nghiệm lắm?

35 tuổi: Tôi không làm bất cứ một chuyện đơn giản nào mà không hỏi qua ư kiến của bố.

40 tuổi: Tôi cứ băn khoăn làm sao mà bố tôi có thể giải quyết vấn đề một cách tuyệt vời như thế nhỉ? Người quá thông thái và đúng là có cả một kho tàng kinh nghiệm.

50 tuổi: Tôi sẽ dâng cho bố tôi tất cả mọi thứ nếu người có thể ở đây, vào lúc này để tôi có thể bàn bạc với người một số chuyện. Nhưng... Ôi, tôi đă không nhận ra rằng bố tôi thông minh biết bao! Lẽ ra, tôi đă học được rất nhiều từ bố!

 

Quay trở về đầu Xem toikhongthich's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi toikhongthich
 
toikhongthich
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 13 May 2006
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 78
Msg 100 of 127: Đă gửi: 02 August 2006 lúc 7:32pm | Đă lưu IP Trích dẫn toikhongthich

truyện thứ 87  :

Người mẹ mệt mỏi trở về từ cửa hàng sau một ngày làm việc dài đằng đẵng, kéo lê túi hàng trên sàn bếp. Đang chờ bà là đứa con trai tên David lên 8 tuổi, đang lo lắng kể lại những ǵ mà em nó đă làm ở nhà: "… lúc con đang chơi ngoài sân c̣n bố đang gọi điện thoại th́ Tom lấy bút ch́ màu viết lên tường, lên chính tờ giấy dán tường mới mà mẹ dán trong pḥng làm việc ấy! Con đă nói với nó là mẹ sẽ bực ḿnh mà!".

Người mẹ than thở rồi nhướn lông mày: "Bây giờ nó đâu ?". Thế rồi bà bỏ hết hàng ở đó, sải bước vào pḥng của đứa con trai nhỏ, nơi nó đang trốn. Bà gọi cả tên họ của đứa bé, mà ở các nước phương Tây, khi gọi cả tên lẫn họ như thế này là thường thể hiện sự tức giận. Khi bà bước vào pḥng, đứa bé run lên v́ sợ, nó biết sắp có chuyện ǵ ghê ghớm lắm. Trong 10 phút, người mẹ nguyền rủa con, là bà đă phải tiết kiệm thế nào và tờ giấy dán tường đắt ra sao! Sau khi rên rỉ về những việc phải làm để sửa lại tờ giấy, người mẹ kết tội đứa con là thiếu quan tâm đến người khác. Càng mắng mỏ con, bà càng thấy bực ḿnh, cuối cùng bà ra khỏi pḥng con, cảm thấy cáu đến phát điên!

Người mẹ chạy vào pḥng làm việc để xác minh nỗi lo lắng của ḿnh. Nhưng khi nh́n bức tường, đôi mắt bà tràn ngập nước mắt. Những ǵ bà đọc được như một mũi tên xuyên qua tâm hồn người mẹ. Ḍng chữ viết: "Con yêu mẹ" được viền bằng một trái tim!

Và giờ đây bao thời gian trôi qua, tờ giấy dán tường vẫn ở đó, y như lúc người mẹ nh́n thấy, với một cái khung ảnh rỗng treo để bao bọc lấy nó. Đó là một sự nhắc nhở đối với người mẹ và với tất cả mọi người: Hăy bỏ một chút thời gian để đọc những ḍng chữ viết trên tường!

Quay trở về đầu Xem toikhongthich's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi toikhongthich
 

<< Trước Trang of 7 Kế tiếp >>
  Gửi trả lời Gửi bài mới
Bản để in Bản để in

Chuyển diễn đàn
Bạn không thể gửi bài mới
Bạn không thể trả lời cho các chủ đề
Bạn không thể xóa bài viết
Bạn không thể sửa chữa bài viết
Bạn không thể tạo các cuộc thăm ḍ ư kiến
Bạn không thể bỏ phiếu cho các cuộc thăm ḍ

Powered by Web Wiz Forums version 7.7a
Copyright ©2001-2003 Web Wiz Guide

Trang này đă được tạo ra trong 3.3672 giây.
Google
 
Web tuvilyso.com



DIỄN ĐÀN NÀY ĐĂ ĐÓNG CỬA, TẤT CẢ HỘI VIÊN SINH HOẠT TẠI TUVILYSO.ORG



Bản quyền © 2002-2010 của Tử Vi Lý Số

Copyright © 2002-2010 TUVILYSO