Tác giả |
|
daoky Hội viên


Đă tham gia: 06 March 2004 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 502
|
Msg 21 of 47: Đă gửi: 27 March 2004 lúc 11:03pm | Đă lưu IP
|
|
|
Hi all !
Daoky đánh bài nảy giờ gần hai trang thế mà khi bấmnút gởi thi mất tiêu hết rồi mất hứng quá ! hẹn gặp lại.thânDaoky
|
Quay trở về đầu |
|
|
soida Hội viên


Đă tham gia: 29 August 2002 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 321
|
Msg 22 of 47: Đă gửi: 28 March 2004 lúc 12:08am | Đă lưu IP
|
|
|
Hi Daoky - Tôi cũng rất gặp phải vấn đề như thế ! Tốt nhất anh nên soạn thảo trong Winword sau đó Paste sang - Lưu ư là phải soạn trên font Unicode - ví dụ:
Times new roman
Hy vọng từ lần sau anh sẽ không gặp phải lỗi này
|
Quay trở về đầu |
|
|
hunglv78 Hội viên


Đă tham gia: 16 March 2003 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 30
|
Msg 23 of 47: Đă gửi: 28 March 2004 lúc 1:23am | Đă lưu IP
|
|
|
Không cần làm như vậy đâu,các bạn cứ soạn bình thường, khi soạn xong chỉ cần "bôi đen" tất cả rồi dùng lệnh copy cop chúng lại rồi gửi bình thưòng,khi gửi nếu bị mất chỉ cần dùng lệnh "Dán" lại nó là OK thôi,Tôi cũng gặp trường hợp như vậy và đã dùng cách trên rất nhanh.
|
Quay trở về đầu |
|
|
phapvan Hội viên

Đă tham gia: 01 March 2004 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 597
|
Msg 24 of 47: Đă gửi: 28 March 2004 lúc 7:42am | Đă lưu IP
|
|
|
12. CHUYỂN SINH VÀO LOÀI BÀNG SINH
Nghiệp cảm của kẻ chết nếu sẽ sinh vào loài bàng sinh, thì đại khái có thể chia ra bốn loài là : Thai, noãn, thấp, hóa.
12.1 Đọa vào thai sinh và noãn sinh - nếu người nào lòng xan-than tật đố nặng nề, thì sẽ đầu thai làm thân các loài như : chó, đó... (thai sinh). Còn ai lòng sân hận quá nặng, thì đọa làm loài rắn, rết, bò cạp...(trong các loài này hoặc thai sinh hoặc noãn sinh không nhất định). Còn người nào lòng dâm dục nặng nề, thì đọa làm loài uyên ương chim tước, chim cáp v.v... (Vì những loài này dục tình nặng nề lắm)> CHo đến người nào tính hay ưa chơi bời lung lạc, thì đọa làm làm loài khỉ v.v...(thuộc về thai sinh).
Sửa lại bởi phapvan : 28 March 2004 lúc 7:47am
|
Quay trở về đầu |
|
|
phapvan Hội viên

Đă tham gia: 01 March 2004 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 597
|
Msg 25 of 47: Đă gửi: 28 March 2004 lúc 7:48am | Đă lưu IP
|
|
|
Tóm lại, cội gốc của tội lỗi là do ở ngu si mà ra.
Lại nữa, có khi đối với chỗ mình sẽ sinh đến, thì bỗng thấy những loài hữu tình đồng loại vừa ý, nên vội vàng ch5ay đến. Tuy trong các loài này cũng nương theo nhân duyên hòa hiệp của cha mẹ mà đầu thai, nhưng những điều kiện câu thúc so với nhân đạo thì có phần giản dị hơn nhiều ; cho nên rất dễ đọa vào.
|
Quay trở về đầu |
|
|
phapvan Hội viên

Đă tham gia: 01 March 2004 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 597
|
Msg 26 of 47: Đă gửi: 28 March 2004 lúc 7:50am | Đă lưu IP
|
|
|
12.2.Thấp sinh – Loài thấp sinh (là nương vào chỗ thấp khi mà tạo được sinh thân) thì có khi vì ngửi được hương vị của chỗ mình sắp đến thọ sinh, sinh lòng ưa đắm, mà liền đến nương vào đó mà thọ sinh. (Hương vị : đại khái như chỗ ẩm thấp, bùn lầy
|
Quay trở về đầu |
|
|
phapvan Hội viên

Đă tham gia: 01 March 2004 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 597
|
Msg 27 of 47: Đă gửi: 28 March 2004 lúc 7:51am | Đă lưu IP
|
|
|
nhơ nhớp, lấy cái đó làm tự thể. Trong đó không có tinh huyết của cha mẹ hòa hiệp). Đi đến nương vào chỗ ẩm thấp để thác sinh hoặc là bạ vào vật gì mục nát, hoặc là phân bón v.v... ùy theo nghiệp lực của mình mà đến gần gữi ưa đắm thác sinh.
|
Quay trở về đầu |
|
|
phapvan Hội viên

Đă tham gia: 01 March 2004 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 597
|
Msg 28 of 47: Đă gửi: 28 March 2004 lúc 7:51am | Đă lưu IP
|
|
|
12.3 Hoá sinh- Tức như loài rồng và loài chim kim sí, cũng là gốc ở trong bốn loài : Thai, noãn, thấp, hóa mà ra ; nhưng nó là loài hóa sinh đặc biệt. Sự thọ hưởng của nó sung sướng như cõi Trời.
Trung-ấm thân nếu thác sinh vào trong loài này, thì được cảm thọ cảnh giới sung sướng, đồng như cõi Trời không khác. (Những loài này còn thuộc về súc sinh, nó là một trong ba ác đạo ; ẫn không khỏi sinh tử luân hồi và chịu nhiều khổ não khác).
|
Quay trở về đầu |
|
|
phapvan Hội viên

Đă tham gia: 01 March 2004 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 597
|
Msg 29 of 47: Đă gửi: 28 March 2004 lúc 7:54am | Đă lưu IP
|
|
|
Không hiểu sao trong mấy ngày gần đây tôi không thể post bài có nội dung dài lên. Nếu chia nhỏ ra post lên thì được. Mong qúy bạn thông cảm.
|
Quay trở về đầu |
|
|
daoky Hội viên


Đă tham gia: 06 March 2004 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 502
|
Msg 30 of 47: Đă gửi: 28 March 2004 lúc 9:48pm | Đă lưu IP
|
|
|
Hi all!
Daoky cám ơn các bạn chỉ dẫn, daoky sẽ làm theo như vậy, có hôm daoky đánh suốt 2 giờ đến khi gở bài th́ bị như vậy tức quá nên tắt máy đi nghỉ, nay có cái mẹo này th́ daoky không c̣n sợ uông công nửa. thân mến. Daoky
|
Quay trở về đầu |
|
|
phapvan Hội viên

Đă tham gia: 01 March 2004 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 597
|
Msg 31 of 47: Đă gửi: 30 March 2004 lúc 10:34am | Đă lưu IP
|
|
|
13. NHỮNG ĐIỀU KIỆN CẦN PHẢI ĐỦ TRONG KHI TIẾN BẠT.
Y theo trong Mật giáo (Các kinh điển về mật tôn) để nói, th́ thành tựu Bồ-đề có thể chia làm ba bực : 1/ Thuơng căn, th́ tức thời thủ chứng (thành Phật). 2/ Trung căn, th́ sau khi chết rồi mới được siêu thăng. 3/ HẠ căn, th́ đi vào giai đoạn trung-ấm mới được thành tựu. Cho nên nếu thân thuộc biết v́ họ mà làm những việc công đức th́ chắc chắn có công hiệu, nhưng phải lấy niệm Phật làm chủ. V́ thân trung-ấm có đủ thần thông hữu lậu, cho nên sau khi đă trải qua nhiều cảnh tượng hăi hùng hăm dọa, áp bức ; họ sẽ tự nghĩ rằng : “Có những Pháp lành ǵ để cứu ta được ra khỏi ?” Bởi thế nếu lúc đó có người chỉ bảo cho họ niệm Phật để cầu siêu thăng, th́ họ sẽ hết ḷng vâng lănh vui thích ưa nghe, cho nên hiệu lực không thể tưởng tượng. Nhưng cần phải giữ đúng ba điều kiện sau đây:
13.1 Trai giới, cả nhà ai đấy đều phải nhất luật giữ ǵn trai giới, dù có khách khứa cũng không được thết đăi rượu thịt ; ngoài ra các thứ ô uế khác đều phải dè dặt giữ ǵn.
13.2 Thành khẩn, đối với kẻ chết phải hết ḷng thành kính , nhớ nghĩ để cầu cảm thông, không nên chỉ trang sức bề ngoài mà thôi, và cũng không nên giao phó công việc ấy cho kẻ khác làm. Theo như trong bộ bút kư của ông đồ Trường-Khanh đời Tống có chép : “Ở Thông-Châu có ông Tư-Mă Dưỡng-Khiêm, đă từng v́ vong Phu nhân (tức là người vợ chính đă chết) mà làm rất nhiều Phật sự. Nhưng vài năm sau người tiểu thiếp của ông, một hôm bỗng chết, cách một đêm mới tỉnh lại, mà than khóc bảo với Tư-Mă rằng :”Thiếp chết đi vào một nơi Minh-phủ, thấy vong Phu-nhân bị giam trong một ngục tối, phu nhân nói với thiếp rằng : “Ở đây khổ sở không thể nói được. Vậy xin gấp gấp v́ tôi mà làm việc công-đức để cứu độ”. Thiếp hỏi : “Vậy sau khi Phu-nhân đă chết rồi, Tuớng công đă từng v́ Phu-nhân làm nhiều Phật sự, đều là vô ích cả sao ?” Phu nhân đáp : “Chính thế. V́ việc tụng kinh sám hối vẫn phải chọn những nhà sư hữu đạo, gia chủ phải trai-giới chí thành th́ mới có thể diệt tội thêm phước được. Nhưng đây th́ trái lại; trước kia thầy Sa-Môn th́ tụng kinh nhà trên, mà Tướng-công th́ đánh cờ nhà dưới như vậy th́ có ích ǵ ?” Tư-Mă nghe cũng ̣a khóc lên. Và sau đó mới chọn những danh sư có giới đức, sửa sang rất chỉnh đốn, làm Đạo tràng luôn ba đêm ngày”.
Đấy chính việc Trường-Khanh đă mục kích. Mà cũng là việc của kẻ con hiền cháu thảo phải nên biết vậy.
13.3 Tuyển trạch, đối với Pháp sư phải chọn những bậc Đạo hạnh chân chính mà cầu thỉnh ; ngoài ra những hạng phóng đăng phá giới và chỉ biết nh́n đến tài lợi mà thôi th́ đều không nên cầu thỉnh vậy.
Những hạng Pháp-sư đối với giới luật tịnh hạnh c̣n có thiếu phạm, hoặc hoài nghi không đứng đắn và ngông cuồng... th́ trung-ấm thân v́ đă có thần-thông, cho nên họ biết đó là lừa gạt họ ; tức là họ sẽ thất vọng mà sinh ra hối hận. V́ hối hận nên sinh ra tức giận rồi phải đọa vào khổ thú. Cho nên Thiên-tri-thức phải dùng những lời như sau đây mà khai thị :
“ Phật biết rằng thân của bậc Tăng-già tên ... tức là thân của Phật. Ngươiphải khởi ư tưởng rằng chỉ nương thao Pháp chứ không nương theo người. Mặc dầu người tác Pháp đó có lầm lẫn thế nào, đều là do cái lỗi của ư thức nơi ta chưa được trong sạch đó thôi. Tỷ như người soi gương, v́ mặt ḿnh không sạch, nên cái bóng trong gương cũng nhơ bẩn. Vậy th́ biết chắc rằng sở dĩ khi tác Pháp có sai lầm, đều do tâm niệm của ngươi chưa trong sạch vậy. Ngươi nên khởi tưởng như thế, và phải hết ḷng cung kính ái mộ th́ làm phúc ǵ cũng đều biến thành Phật-sự thanh tịnh và vẫn không mất lợi của chúng ḿnh”.
Trong gia quyến nếu muốn rước Phá-sư để làm Phật sự, th́ nên đối trước bàn linh mà chỉ giáo bẩy phen như thế th́ dù trong khi làm Phật sự có đôi chút sai lầm, cũng vẫn được lợi ích.
14. VĂNG SINH VỀ TỊNH - ĐỘ
|
Quay trở về đầu |
|
|
phapvan Hội viên

Đă tham gia: 01 March 2004 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 597
|
Msg 32 of 47: Đă gửi: 31 March 2004 lúc 10:33am | Đă lưu IP
|
|
|
14. VĂNG SINH VỀ TỊNH - ĐỘ
Những hạng đă sẵn có tu theo Tịnh-nghiệp, th́ khi lâm chung họ liền đi đến chỗ họ muốn đến, tức là văng-sinh Tịnh-độ. Không c̣n phải trải qua những cảnh giới như trước đă nói. Nhưng trong khoảng 49 ngày, nếu ta biết v́ họ mà niệm Phật, thế th́ cũng có thể làm tăng thêm phẩm vị không đến nỗi uổng công.
Đến như việc văng sinh Tịnh-độ, thật ra th́ Tịnh-độ trong mười phương đều nên văng sinh ; nhưng chỉ có thế giới Cực-lạc là có cơ duyên đặc biệt với chúng sinh... xưa nay số ngườ được văng-sinh không thể kể xiết.
(Trong khi văng-sinh th́ chỗ cảm thấy có nhiều cách, nay nương theo kinh Quán-vô-lượng-thọ mà chia làm chín phẩm, để thuật lại như sau :
14.1 Thượng phẩm thượng sinh, th́ cảm thấy có Tam-thánh (Di-Đà, Quán-Âm, Thế-Chí) và vô số hóa Phật, trăng ngàn đại chúng Tỳ-kheo, và vô số chư Thiên cùng cung điện thất bảo hiện ra trước mắt ; dùng đài Kim-cang đem đến để đón tiếp. Khi đó liền sinh về Cực-lạc, được nghe Phật nói Pháp, ch71ng được Vô-sinh-pháp-nhẫn. Sau đó tùy theo ư ḿnh mà đi khắp mười phương Phật-độ, và theo thứ tự được Phật thọ-kư.
14.2 Thương phẩm trung sinh, củng cảm thấy cả Tam-thánh và vô số Đại-chúng làm quyến thuộc vây quanh, dùng đài Tử-kim đến đón rước. Thấy rồi liền được sanh về trong ao Thất-bảo bên cơi ấy ; trải qua một đêm th́ hoa mới nở, và được thấy Phật.
14.3 Thượng phẩm hạ sinh, cũng cảm thấy có Tam-thánh và các vị Bồ-tát nắm hoa sen vàng chung cùng với các vị hóa Phật đi đến đón rước. Thấy rồi liền được sinh về trong ao thất-bảo bên cơi kia ; trải qua một ngày một đêm hoa sen mới nở, và phải nở trong thời hạn bẩy ngày mới được thấy Phật.
14.4 Trung phẩm thượng sinh, được cảm thấy Phật A-Di-Đà và các vị Tỳ-keo làm quyến thuộc đoanh-vây ; phóng ra hào quang sắc vàng, hiện ra trước người đó để tỏ ḷng khen ngợi. Người ấy sẽ ngồi trên đài Liên-hoa mà sinh về Cực-lạc. Sinh rồi hoa sen liền nở, được nghe pháp âm nhiệm mầu, chứng được quả A-La-Hán : Nghĩa là bất sinh : Không c̣n luân hồi sinh tủ).
14.5 Trung phẩm trung sinh, cũng thấy có Phật A-Di-Đà cùng các quyến thuộc phóng ra hào quang sắc vàng ; nắm hoa sen thất-bảo đi đến đón rước. Người chết thấy rồi liền sinh về trong ao Thất-bảo trong cơi ấy ; trải qua bẩy ngày hoa sen mới nở, khi đó khen ngợi Đức-Di-Dà Thế-Tôn, nghe pháp sinh ḷng vui vẻ và chứng được quả Tu-Dà-Hoàn (Tu-Đà-Hoàn : Nhập lưu, tức là đă được vào hạng Thánh).
14.6 Trung phẩm hạ sanh, căn cơ của hạng này rất kém, chỉ nhờ nghe lời Thiện-tri-thức chỉ giáo mà vui vẻ tin và thực hành ; cho nên khi lâm chung chỉ nhờ ở nguyện lực mà thôi, chứ không thấy dược cảnh ǵ. Nhưng khi đă sinh về cơi ấy rồi, trải qua bẩy ngày mới được gặp hai vị Bồ-tát : Quang-Thế-Âm và Đại-Thế-Chí, được nghe Pháp âm, rồi cũng chứng được quả Tu-Đà-Hoàn.
14.7 Hạ phẩm thượng sinh, th́ chỉ cảm thấy hoá-thân của Phật, và hóa thân của đức Quán-Thế-Âm và Đại-Thế-Chí đến rước mà thôi ; nhưng cũng được nương trên hoa sen Thất-bảo, theo hóa-thân mà sinh về trong ao Thất-bảo bên cơi ấy. Trải đến 49 ngày hoa nở và được hai vị Bồ-Tát ấy nói Pháp cho nghe. (Hóa Phật : tức là hóa thân của Phật ; là một ở trong ba thân của Phật).
14.8 Hạ phẩm trung sinh, th́ trước hết thấy có lửa dữ trong địa ngục bốc lên sau lại bỗng hóa thành luồng gió mát để nâng đua Thiên-hoa ; trên hoa ấy có hoá Phật và Bồ-tát đi đến đón rước người ấy. Khi đă sinh về trong ao thất-bảo bên cơi ấy rồi, phải trải qua sáu kiếp mới được hoa nở, và thấy hai vị Bổ-tát nói pháp cho nghe. (Kiếp, nói cho đủ là kiếp-ba ; 6 kiếp tức là 6 thời hạn).
14.9 Hạ phẩm hạ sinh, th́ thấy có hoa vàng như vầng mặt nhật hiện ra trước mắt, khi đó liền được văng –sinh. Sinh rồi phải ở trong hoa sen đủ 12 kiếp, mới thấy duợc hoa nở và được thấy hai vị Bồ-tát nói Pháp cho nghe.
Ba loại vừa nói trên đây (tức là Hạ phẩm thượng sinh) đều do Thiện-tri-thức chỉ giáo mà phát tâm niệm Phật và tự ḿnh biết sám hối mà cảm được vậy.
Nói tóm lại, tùy theo tŕnh độ và năng lực mà chia ra có chín phẩm cao thấp không đồng nhưng khi đă được sinh về Tịnh-độ, th́ đều được sinh tử luân hồi và hoặc chậm hoặc mau đều thàn Phật quả vậy.
15. NHỮNG TIÊN TRIỆU ĐƯỢC SINH VỀ TỊNH-ĐỘ
Sửa lại bởi phapvan : 31 March 2004 lúc 10:35am
|
Quay trở về đầu |
|
|
phapvan Hội viên

Đă tham gia: 01 March 2004 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 597
|
Msg 33 of 47: Đă gửi: 02 April 2004 lúc 9:41am | Đă lưu IP
|
|
|
15. NHỮNG TIÊN TRIỆU ĐƯỢC SINH VỀ TỊNH-ĐỘ
Bậc đă chứng đươc vô-sinh pháp-nhẫn (tức là đă chứng đươc thực tính bất sinh bất diệt của muôn pháp) th́ đối với Tịnh-độ trong 10 phương, đều có thể tùy theo ư muốn của ḿnh mà văng-sinh. C̣n những kẻ phàm-phu hoặc nhờ nguyện lực của ḿnh mà văng-sinh. C̣n những kẻ phàm-phu hoặ c nhờ nguyện lực của ḿnh, hay nhờ thần lực lực của Phật gia bị mà được sinh về Tịnh-độ ; th́ đều thuộc về hạng “Đới nghiệp văng sinh” (nghĩa là nhờ ở nguyện lực của Phật mà được sinh về Tịnh-độ, nhưng chưa trừ sạch hoặc nghiệp ; nên gọi là Đới nghiệcp vảng-sinh) Hai cảnh giới này tuy có cao thấp không đồng nhau nhưng chỗ siêu-việt cảnh giới Ta-bà vẫn là một.
Những tiên triệu trong khi lâm chung tùy theo mỗi người mà cảm thấy có khác nhau ; nhưng không ngoài Tịnh-cảnh hiện ra trước mắt. Hạng thù thắng th́ thấy có ư y-báo, chánh báo trang nghiêm đều đầy đủ. Hạng kém hơn th́ chỉ thấy Phật và Bồ-tát. HẠng kém hơn nữa , th́ chỉ thấy hoa sen. Nhưng những tiên triệu ấy, đều không dính dấp ǵ với mọi người chung quanh, nên họ không thấy được. Nếu nói đến những tiên triệu mà mọi người chung quanh cũng được cảm thấy ; th́ những di-tích văng-sinh của các bậc Thánh-hiền xưa nay ta có thể khảo cứu mà chia làm 10 món thoại ứng :
1/ Nhất tâm bất loạn : Tâm niệm được chăm chú vào một cảnh.
2/ Biết trước thời chết đă đến.
3/ Tịnh niệm không mất, tức là tâm niệm chỉ ưa cơi Tịnh-độ và quyết chí bỏ cơi Ta-bà.
4/ Biết trước mà lo tắm rửa và thay áo quần.
5/ Tự ḿnh hay niệm Phật hoặc niệm có tiếng hay niệm thầm.
6/ Ngồi ngay thẳng và xáp tay mà chết.
7/ Có mùi thơm lạ khắp nhà
8/ Có hào quang sáng soi vào thân thể.
9/ Nhạc Trời trỗi giữa hư không.
10/ Tự nói ra bài kệ để khuên đồ chúng (đệ tử)
Nếu cả 10 món điềm tốt trên đây đều được đầy đủ, th́ phẩm vị chắc chắn là cao. C̣n ai chỉ đủ một vài điềm tốt cho đến 5 điềm tốt mà thôi, th́ cũng được văng-sinh.
Đến như khi nghiệp thức dời bỏ thân này, th́ không phải đồng thời toàn thân đều lạnh, có khi ở trên thân lạnh trước, rồi dần dần lạnh xuống, có khi ở dưới thân lạnh trước, rồi dần dần lạnh lên. Như có bài kệ đă nói : “Nghiệp lành, dưới lạnh trước ; nghiệp dữ trên lạnh trước. Tim c̣n chút hơi ấm rất lâu, các chỗ khác hơi ấm dần dần hết. Người được xuất thế th́ trên trán lạnh rốt sau. Sinh lên Trời th́ nơi mặt lạnh sau. Sinh vào cơi Người th́ nơi rốn lạnh sau. Sinh vào Ngạ-quỉ th́ hai bên bụng lạnh sau. Sinh vào loài Bàng sinh th́ đầu gối lạnh sau : (Bàng sinh : Những loài thân thể nằm ngang như Trâu, Ḅ v.v... Sinh vào địa ngục th́ dưới chân lạnh rốt sau).
Cứ theo đây chứng nghiệm th́ quả báo tương lai của người chết, ta cũng có thể dự đoán mà biết được trước vậy.
(Theo ư-nghĩa trong bài kể trên đây để giải thích th́ người nghiệp lành ở dưới thân lạnh trước, là v́ nghiệp thức lưu chuyển ở trên ; cho nên dưới thân lạnh trước trên thân lạnh sau. C̣n kẻ ác nghiệp th́ nghiệp thức lưu chuyển ở dưới ; cho nên trên thân lạnh trước, dưới thân lạnh sau. Đến nhờ hàng xuất thế, th́ trên trán lưu hơi ấm rất lâu ; tức là triệuchứng sinh về Tây-phương vậy).
Về tiên triệu của các thú, sở dĩ có khác nhau, là v́ nghiệp nhân lành, dữ của chúng sinh gây ra từ trước mà cảm được. Đến khi lâm chung, th́ nghiệp nhân ấy sôi nổi trong tâm thức. Nghiệp nào mạnh, th́ sẽ lôi vào cảnh giới khác tương đương với nó để thọ báo. Như nghiệp lành mạnh, th́ sẽ hiện ra cảnh giới sung sướng ; nghiệp dữ mạnh, th́ sẽ hiện ra cảnh giới khổ sở.
Cảnh giới sung sướng là tiên triệu sinh lên Thiên-thú ; cảnh giới khổ sở là tiên triệu sinh vào Ác thú. Nếu tới trong hai cảnh giới khổ, vui đó để phân biệt, nó sẽ lôi ta đi đến đâu, để chia làm từng điều mục mà nói ; th́ nương vào kinh THỦ-HỘ-QUỐC-GIỚI-CHỦ để thuật lại những đều cốt yếu như sau đây :
A) Nếu nghiệp duyên sẽ lôi cuốn vào Địa ngục, th́ sẽ thấy có 15 món tiên triệu : 1/ Gặp phải con trai, con gái và bà con đều nh́n kẻ chết bằng cặp mắt hung dữ ghét bỏ. 2/ Người chết dưa hai tay lên mà rờ ṃ giữa hư không. 3/ Thiện-tri-thức dầu có chỉ bảo, họ cũng không chịu tùy thuận. 4/ Kẻ chết kêu gào than khóc. 5/ Đi ra đại tiện và tiểu tiện mà vẫn không hay biết ǵ. 6/ Nhắm nghiền đôi mắt không mở. 7/ Thường hay che úp mặt mày. 8/ Nằm nghiêng mà ăn uống. 9/ Ḿnh mẩy miệng mồm đều hôi hám. 10/ Gót chân đầu gối luôn luôn rung rẩy. 11/ Sống mũi xiên xẹo. 12/ Mắt bên trái hay động đậy, ta gọi là máy mắt. 13/ Hai mắt đỏ ngầu. 14/ Úp mặt mà nằm. 15/ Thân h́nh go rút và tay bên trái chấm xuống đất mà nằm.
B) Nếu phải bị lôi vào trong Ngă-quỉ, th́ có 8 món tiên triệu : 1/ Ưa liếm môi miếng. 2/ Thân nóng như lửa. 3/ Thường lo đói khát và hay nói đến việc ăn uống. 4/ Mắt thường trương lên mà không nhắm. 5/ Hai mắt khô khan như mắt chin gỗ. 6/ Không có tiểu tiện mà đại tiện th́ nhiều. 7/ Đầu gối bên phải lạnh trước. 8/ Tay bên phải thường nắm lại, tức là biểu hiện ôm ḷng bỏn sẻn.
C) Người chết nếu bị lôi vào Bàng –sinh th́có 5 món tiên triệu : 1/ Yêu mến vợ con, đắm đuối không bỏ. 2/ Ngón tay và ngón chân co quắp. 3/ Khắp trong thân ḿnh toát ra mồ hôi. Tiếng nói ra kḥ hè. 5/ Miệng thường ngậm đồ ăn.
D) Nếu được sinh vào Nhân đạo th́ có 10 món tiên triệu : 1/ Đến khi chết hay khởi niệm lành, tức là ḷng dịu dàng, ḷng phúc đúc, ḷng vui vẻ, ḷng vô tư. 2/ Thân không đau khổ. 3/ Ít sự nói phô, chăm ḷng nhớ nghĩ cha mẹ. 4/ Con trai, con gái đều đem ḷng thương mến và gần gũi, coi như việc thường, không ưa không ghét. Tai thường muố nghe tên họ của anh em, chị em, bầu bạn. 5/ Đối với việc lành hay việc dữ, ḷng không lầm loạn. 6/ Tâm tính chính-trực, không dua nịnh. 7/ Rơ biết bạn bè bà con giúp đỡ cho ta. 8/ Thấy bà con chăm sóc sinh ḷng vui mừng. 9/ Di-chúc việc nhà, có cất đặt của cải ở đâu th́ mách bảo. 10/ Sinh ḷng tịnh tính thỉnh Phật, Pháp, Tăng đến, để đối diện qui –y.
E) Nếu nghiệp duyên sẽ lôi lên Thiên- thú cũng có 10 món tiên triệu : 1/ Khởi ḷng thương mến. 2/ Phát khởi thiện niệm. 3/ Ḷng thường vui vẻ. 4/ Chánh niệm được rơ ràng. 5/ Không có những điều hôi hám. 6/ Sống mũi không xiêu vẹo. 7/ Ḷng không giận dữ. 8/ Của cải vợ con bà con không lưu luyến. 9/ Mắt được trong sáng. 10/ Ngửa mặt lên mỉm cười mà nghĩ tưởng thiên cung đến rước ta.
Năm khoảng vừa kể trên đây, không phải nhất định mỗi mỗi đều phải hiển hiện ; chỉ có những điều-kiện thiết yếu sẽ được hiển hiện mà thôi. Ta nên xét cho kỹ lưỡng : Như hai thú Nhân và Thiên, th́ ư thức của họ đều trong sạch, nên gọi là khởi thiện niệm, nhưng một bên chỉ nghĩ đến Thiên-cung mà lăng bỏ việc đời ; một bên th́ thương nhớ bà con mà dặn ḍ việc nhà. Như thế th́ rất khác nhau vậy. C̣n hai thú Địa - ngục và Ngă-quỉ, th́ ư thức của họ đều mê man nên hiện hiện ra khổ. Nhưng một bên th́ rất trái với từ ḥa, thay đổi thái độ ; một bên th́ nóng nẩy đói khát đáng thương, như thế cũng rất khác nhau vậy. Đến như thú bàng-sanh th́ thân thể đă ra mồ-hôi, tiếng tăm khàn nghẹt ; vẫn c̣n thương tiếc bà con. Như trong kinh có nói : “Nếu sắp sinh vào loài người, th́ có trạng thái thế này : Đưa tay ra giữa hư không mà bắt nắm, hoặc để kháng cự vật ǵ chướng ngại, so với tướng trạng thác sinh vào cơi Địa ngục th́ họ cũng đưa tay lên mà rờ ṃ giữa hư không, hai triệu chứng ấy vẫn là giống nhau. LẠi có người đến khi chết th́ hồn thành vô-kư (vô-kư : không hiểu lành dữ là thế nào) th́ t́nh h́nh khổ vui không thể thấy được . Hạng này vẫn là số đông, nếu muốn dự đoán hạng ấy sẽ sinh vào chỗ nào, th́ ta phải đợi đến khi bỏ hơi ấm trong thân mới có thể quyết đoán được. (Nên coi theo bài kệ ở trên kia).
16. CÁCH LÀM VIỆC PHÚC
|
Quay trở về đầu |
|
|
hunglv78 Hội viên


Đă tham gia: 16 March 2003 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 30
|
Msg 34 of 47: Đă gửi: 05 April 2004 lúc 2:06am | Đă lưu IP
|
|
|
Pháp Vân ơi khi nào rỗi thì đánh máy tiếp nhé,đang đến phần hay rồi.Chúc pháp Vân vui vẻ.
|
Quay trở về đầu |
|
|
phapvan Hội viên

Đă tham gia: 01 March 2004 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 597
|
Msg 35 of 47: Đă gửi: 06 April 2004 lúc 5:47am | Đă lưu IP
|
|
|
Các bạn và hunglv78 thông cảm !
16. CÁCH LÀM VIỆC PHÚC
Cái yếu điểm của việc phúc, phải lấy hạnh bố-thí làm gốc ; hoặc phải đem di sản của kẻ chết th́ tốt hơn hết, nếu không th́ lấy của cải của bà con bạn bè mà giúp vào cũng được, để làm việc phúc đức ; th́ nhười chết chắc chắn được lợi ích. Như trong kinh VÔ-THƯỜNG đă nói : “Nếu như sau khi tính mạng đă lâm chung, th́ nên lấy y-phục mới mẻ của người chết, hoặc lấy những vật thụ dụng của kẻ c̣n sống : chia làm ba phần, v́ người chết đó mà cúng-dường Phật-đà, Đạt-ma, và Tăng-già (Tam-bảo). Nhờ đó mà người chết dù cho nghiệp nặng cũng trở thành nhẹ và được công-đức phúc lợi thù thắng. Không nên đem những y-phục tốt đẹp mà mặc cho người chết, để đem đi tống táng. V́ sao ? – V́ không có lợi ích vậy”.
Đấy là cái lệ thường ngày xưa bên Ấn-Độ, đến như hiện-đại, th́ nên đem di sản ấy mà đổi lấy tiền tệ ; để dùng trang nghiêm Phật-tượng, ấ-tống kinh-điển, cúng dường Tăng-già. Và làm những việc như : Tế-bần phóng sinh, hoặc làm việc ǵ có ích cho xă -hội.
Nhờ những công đức làm việc phúc đức đó, th́ người chết dù đọa vào Ngạ-quỉ, cũng được hưởng rất nhiều lợi-ích. Trong kinh Ưu-bà-Tắc có nói : “ nếu người cha chết rồi bị đọa vào trong Ngă-quỉ, mà người con v́ họ làm những việc phúc đức, nên biết người cha liền được hưởng thọ. Nếu được sinh lên trời, th́ họ không nghĩ đến vật dụng trong cơi người nữa. V́ sao ? – V́ trên cơi trời đă được đầy đủ bảo vật thù-thắng vậy. Nếu phải đọa vào Địa-ngục, th́ thân họ phải chịu bao nhiêu khổ năo, cũng không được rảnh rang để nhớ nghĩ, vậy nên không được hưởng thọ. Đọa vào súc-sinh, nên biết cũng như thế. Nếu hỏi tại sao ở trong Ngạ-quỉ liền được hưởng thọ lợi ích ; th́ v́ người ấy sẵn có ḷng tham lam bỏn-xẻn, cho nên phải đọa vào Ngạ-quỉ, thường hay hối hận tội lỗi ngày trước, suy nghĩ muốn được lợi ích, bởi thế cho nên được hưởng”.
Đấy là nói rơ chỗ lợi ích của quỉ thú, c̣n đối với công phu làm việc phúc thật không luống uổng ; v́ không những kẻ chết được hưởng, mà bà con hiện tại cũng chung phần được hưởng. Như trong kinh nói : “ Nếu như kẻ chết đă thác sinh vào các đạo khác, nhưng c̣n bao nhiêu bà con c̣n đọa trong Ngă-quỉ ; nếu có làm việc phúc, tức th́ cũng đều được lợi ích. Vậy nên, người có trí, nên v́ Ngạ-quỉ mà siêng năng làm việc công-đức”.
(Trong khi lấy di sản của kẻ chết mà làm việc phúc đức, để cứu độ cho họ ; trước hết phải xét rơ người ấy lúc c̣n sống, tính họ có bỏn-xẻn hay không. Nếu lúc c̣n sống tính họ hay bỏn-xẻn, th́ khi thấy được bà con đem di sản mà làm Phật-sự hay bố thí, tất họ thấy vật dụng của họ bây giờ thành sở-hữu của kẻ khác, liền sinh ḷng giận hờn tiếc nuối. Nhân đó mà khởi lên tà niệm liền bị nghiệp lực dắt vào Ác-đạo. Cho nên Thiện-tri-thức hay là gia quyến của họ phải khai thị cho họ những lời sau đây :
“Ngươi tên... Nay ta v́ ngươi mà đem di-sản của ngươi là Phật-sự hay làm việc phúc đức, làm như thế, tức là của cải hữu-lậu làm việc vô-lậu, nhờ ở công đức này, sẽ được siêu-sinh Tịnh-độ. Ngưoi phải chăm ḷng thành kính niệm Phật-A-Di-Đà cầu ngài đến cứu- độ cho. Đối với di-sản cần phải dời bỏ chớ nên bận ḷng, phải hoàn toàn không mến tiếc tham đắm đê-tiện mới được. V́ những thế-tài (Tài sản thế gian) dù có hoàn toàn để lại cho ngươi, ngươi cũng không thể thọ dụng được nữa. Như thế đối với ngươi nó đă thành vô dụng rồi vậy”.
17. CÁCH SẮP ĐẶT CÚNG TẾ
|
Quay trở về đầu |
|
|
phapvan Hội viên

Đă tham gia: 01 March 2004 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 597
|
Msg 36 of 47: Đă gửi: 10 April 2004 lúc 9:49am | Đă lưu IP
|
|
|
17. CÁCH SẮP ĐẶT CÚNG TẾ
Về cách sắp đặt cúng tế, th́ rất kỵ việc sát sinh, v́ việc sát sinh càng làm liên lụy khổ quả cho người chết. Cho nên thân trung-ấm nếu một phen thấy được việc ấy tức th́ bảo thôi ; nhưng ngặt nỗi âm, dương cách trở, nên không thể nào nghe được. V́ thế kẻ sống c̣n, vẫn trở lại làm sát-sinh như thường. Đối với kẻ chết không thể ngăn nổi sân-niệm khởi lên. Đă thế nếu một phen sân tâm khởi lên, liền phải đọa vào địa ngục ; cho nên người sắp đặt cúng tế cần phải chú ư. Nếu muốn cúng tế, th́ nên dùng đồ chay, hương, hoa, sữa, bánh và đồ trái, chớ dùng những đồ uế tạp và sát sinh hại vật. Như trong kinh Địa - tạng đă nói : “ Làm những việc sát hại, cho đến bái tế quỉ thần ; đă không có một mảy may phúc đức, không có lợi cho kẻ chết mà c̣n kết thêm tội lỗi càng sâu nặng. Dù cho kẻ chết về đời sau của họ, hoặc trong đời này có thể chứng được Thánh quả hoặc sinh lên Trời ; nhưng khi lâm chung bị bà con làm ác-nhân ấy (tức là nhân sát hại) cũng phải làm cho họ phải liên lụy nhiều bề, chậm sinh về chỗ lành. Huống chi kẻ chết đó khi sống c̣n nhưng chưa từng làm việc lành, chỉ một bề nương theo gốc nghiệp mà tạo tác, lẽ phải chịu ác thú, nỡ nào bà con lại gây thêm nghiệp cho họ ?
Trong luật Thuận-chánh-lư quyển thứ ba cũng có nói : “ Có con quỉ tên là Hy-tự, nó hành động được tự do, có thể đi khắp các phương được dễ dàng cũng như chim bay giữa trời, qua lại không ngăn ngại. Sở dĩ nó phải đọa làm thân quỉ, duyên cớ có hai : 1/ Là lúc b́nh sinh của nó, mê say theo lối bàn luận của thế tục, chấp rằng : chết rồi quyết phải thành quỉ. Cho nên luôn luôn mong mỏi dau khi chết rồi quyết phải thành quỉ. Cho nên luôn luôn mong mỏi sau khi chết rồi, sẽ được con cháu đem đồ ăn đến cúng tế. V́ chấp nhặt tà kiến ấy, và nhờ có căn lành đời trước, nên mới đọa vào loài quỉ nầy, luôn luôn mong mỏi thờ cúng, bởi thế nên gọi là qyỉ Hy-tự. 2/ Là lúc b́nh sinh hay ưa gần gũi giao thiệp và v́ muốn được giầu có, cho nên chỉ biết tích trữ của cải cho ḿnh ôm ḷng bẩn chật, dù cho dư dật cũng không chịu bố-thí. V́ ác nghiệp ấy, nên phải đọa vào loài quỉ này. Luôn luôn v́ ḷng ưa mến của cải ở đời, cho nên thường hay nương náu chung quanh nhà cửa hoặc những nơi nhơ nhớp. Bởi thế, nếu bà con bạn bè cúng tế, th́ sinh ḷng cảm khái và hối hận, sự bẩn chật của ḿnh ngày trước. Do cái niệm lành ấy, nên được cái phúc hưởng thọ cúng tế.
Trong kinh Quán-Đảnh quyển thứ sáu cũng có nói : “ Những kẻ trong lúc b́nh sinh không làm lành, cũng không làm dữ ; th́ sau khi chết rồi, không có quả báo ǵ xuất hiện, cho nên sẽ làm loài quỉ và được tự do. Nhưng loài quỉ này thường hay nương náu nơi mồ mả của ḿnh, hoặc mồ mả của kẻ khác ; dựa theo cái dư khí của cốt tủy mà được hiển linh. Cho nên nếu ai có cúng tế, th́ cũng được hưởng thụ. Đến khi xương tủy đă mục nát, th́ mất chỗ nương tựa tức là t́m đến chỗ nào xương tủy chưa mục nát và vô chủ để nương tựa. Trong kinh Chính-pháp-niệm-xứ, quyển thứ 16 cũng nói : “Có một loài quỉ tên là Hy-vọng, v́ trong lúc sống c̣n, hay ưa buôn bán tính toán, chẳng kể ǵ đến phải chăng ; gạt người lấy của, làm như thế mà tự cho là vừa ư. C̣n những việc bố-thí, thành tín, phúc đức, giới cấm v.v... th́ không bao giờ nói đến. Luôn luôn ôm ḷng bỏn sẻn ganh tỵ, không ưa gần gũi bạn lành. Cho nên đến khi lâm chung phải đọa vào làm loài quỉ nầy. Loài quỉ nầy mặt mày đen xám, luôn luôn rơi lụy, tay chân lở lói, tóc tai bù xù, đói khát áp bức ; phải chịu bao nỗi đắng cay, kêu gào thảm thiết. Nếu như con cháu có ḷng nghĩ đến tiên-linh mà cúng tế, th́ quỉ này mới được uống ăn. Ngoài ra không bao giờ được hưởng thọ.
18. CÁCH VẬN CHƯỞNG ĐỂ GIÚP ĐỠ SIÊU THĂNG
|
Quay trở về đầu |
|
|
phapvan Hội viên

Đă tham gia: 01 March 2004 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 597
|
Msg 37 of 47: Đă gửi: 04 May 2004 lúc 9:11am | Đă lưu IP
|
|
|
19. CÁCH VẬN CHƯỞNG ĐỂ GIÚP ĐỠ SIÊU THĂNG
Sau khi hơi thở đă tắt, nhưng thân thể chưa toàn lạnh hẳn, th́ cần phải đến gần một bê tai kẻ chết mà kêu gọi ; và chuông, khánh phải đánh luôn luôn chớ cho dừng nghỉ. Nếu như toàn thân đă đều lạnh, chỉ có đầu và trán là c̣n ấm, thí có thể biết chắc người chết đó được sinh về Tây phương, không phải ngờ vực, và không nên kêu gọi nữa. Cho nên chỉ v́ họ đánh chuông niệm Phật, măi cho đến khi hơi thở ấm ở trên trán đă tản hết, đấy là điều cần mà thôi.
(Hơi ấm dồn vào dưới bàn chân, ấy là sa vào địa ngục. Hơi ấm dồn xuống đầu ngối, tức sinh vào súc sinh; hơi ấm dồn vào bụng là đọa vào ngă quỉ; hơi ấm dồn vào ngực, là chuyển sinh vào nhân đạo; hơi ấm dồn lên giữa chân mày là sinh lên cơi Trời; hơi ấm dồn lên trán là siêu sinh về Cực Lạc).
Xét biết trên đàu và trán lạnh trước, c̣n ngực, bụng, đầu gối và các chỗ khác hăy c̣n hơi ấm, th́ biết nghiệp thức của kẻ chết c̣n ở chỗ dương ấm. Khi đó phải tiếng niệm Phật, tiếng chuông cứ luôn luôn không ngớt, và nên mời người dùng phương pháp vận chưởng (dùng tay mà vần chuyển) để giúp đỡ cho nghiệp thức của kẻ chết được từ nơi chỗ ấm đó mà đi dần lên đến đỉnh môn (trán) v́ kẻ được sinh về Tây phương cần phải từ nơi đỉnh môn mà ra.
Phương pháp vận chưởng phải đưa hai bàn tay ngang nhau mà chuyển lần, và phải úp hở trên chỗ ấm, không nên cho động đến thân, phải cách thân độ nửa tấc. Rồi dùng hai bàn tay xây trở lên trán mà vận chuyển, thẳng lên cho đến trán. Tinh thần của hai con mắt ḿnh phải chăm chú nơi hai tay và thầm tưởng tượng nghiệp thức của kẻ chết phải theo tay ḿnh mà trở lên trên trán để đi. Khi đó trong miệng thầm khấn rằng : “Nam mô đại từ đại bi A-Di-Đà-Phật, xin ngài đến tiếp dẫn cho vong linh tên ... sẽ từ trên đảnh môn mà ra, mà sinh về thế giới Cực-Lạc phương Tây; quyết định văng sinh !” Phải luôn luôn vần chuyển hai tay, và luôn luôn khấn khứa như thế, và niệm danh hiệu Phật A-Di-Đà và danh hiệu Quán-Thế-Âm.
Như vậy tinh thần chăm chú, tay vần, miệng niệm, cả ba nghiệp đều thi hành, nếu mỏi th́ đổi người khác luân phiên tiếp tục. Hoặc nửa ngày hay một ngày, không nửa chừng mà thôi nghỉ. Phải làm cho đến khi khắp các chỗ trong thân đều lạnh hết, chỉ c̣n lưu lại một chút hơi ấm trên đỉnh mới thôi. Như thế nghiệp thức của kẻ chết đă được hiệu Phật và tiếng chuông cảnh tỉnh không thôi; lại được kẻ vận chưởng tâm thần chăm chú trợ niệm không nghỉ, th́ hoặc chậm hoặc mau, chắc chắn phải xoay trở lên trên đỉnh môn, mà được thấy Phật A-Di-Đà và văng sinh về Cực-lạc vậy. Nhưng người chú nguyện và vận chuyển đó, cần phải mơi được những người tu niệm Phật đă lâu, và sẵn ḷng từ bi th́ tốt hơn cả.
HỒI HƯỚNG
Nguyện đem công đức nầy,
Hồi-hướng cho tất cả,
Tôi và các chúng sinh,
Đều được thành Phật quả.
Dịch xong ngày mồng 10
Tháng 11 Kỷ Sửu P. L. 2512
(Nếu không sai, th́ có lẽ các bạn đang c̣n bỡ ngỡ danh từ Trung-Ấm-Thân, mặc dầu với nội dung của cuốn sách này đă cung cấp cho các bạn thấy rơ trạng thái và năng lực của Trung-Ấm-Thân.
Trong đạo Phật thường dùng danh từ Trung-Ấm-Thân để chỉ cho năng lực động tác của con người – hay một sinh vật cũng thế - trước khi đầu thai và sau khi đă chết ( ở giữa thân trước và thân sau, nên gọi là Trung-Ấm-Thân).
Đấy, chúng ta thấy tương tự như quan niệm LINH-HỒN của người đời thường hiểu. Bởi thế cho nên dưới đây chúng tôi xin trích đoạn văn nói về “Cái - Hồn” đăng trên báo VIÊN-ÂM số 4 năm thứ nhất. Mong rằng với đoạn văn ngắn ngủi này, có thể giúp ích nhiều cho các bạn trong khi nghiên cứu đến vấn đề Trung-Ấm-Thân hay là LINH-HỒN cũng vậy).
Mùa Đông năm Kỷ-Sửu
Dịch giả cẩn-chí
CÁI HỒN
|
Quay trở về đầu |
|
|
hunglv78 Hội viên


Đă tham gia: 16 March 2003 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 30
|
Msg 38 of 47: Đă gửi: 04 May 2004 lúc 1:11pm | Đă lưu IP
|
|
|
Cám ơn Pháp Vân nhé!thật là nhọc cho bạn đã mất công gõ nốt phần còn lại của bài này.Chúc Pháp Vân vui vẻ.
|
Quay trở về đầu |
|
|
phapvan Hội viên

Đă tham gia: 01 March 2004 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 597
|
Msg 39 of 47: Đă gửi: 07 May 2004 lúc 9:50am | Đă lưu IP
|
|
|
Cảm ơn bạn hunglv78, Pháp Vân xin tiếp đây.
....................................................
CÁI HỒN
TÍNH CÁCH. – Tính cách của cái hồn cũng như tính cách của ngàn muôn pháp ( sự hay vật) khách, theo chỗ hiểu mỗi người, ư nghĩa không y nhau; nên trước khi bàn về cái hồn, cần phải định rơ tính cách của cái hồn, rồi mới có thể bàn được. Định tính cách, chỉ định theo ư tưởng của đại đa số người mà thôi, xin chớ nhận lầm rằng đó là tính cách nhất định của cái hồn theo lư nghĩa đạo Phật.
Trong thế gian, khi chết th́ nói hồn ra khỏi xác, khi ngủ th́ nói hồn đi chơi, khi dậy th́ hồn nhập xác, cho đến khi chiêm bao có làm việc ǵ, cũng nghĩ là cái hồn ḿnh làm, thậm chí có nhà thôi-miên-thuật, đem riêng một cái h́nh lờ mờ ra ngoài cho là cái hồn, khi chích kim vào, hồn ấy cũng biết đau nữa. Xét như vậy, th́ theo ư tưởng thông thường, cái hồn cũng đủ mắt, mũi, tay, chân, biết thấy, biết nghe, biết thương, biết ghét như người thường, chỉ khác v́ người sống không thể thấy hồn được, hoặc chỉ thấy lờ mờ mà thôi.
DUYÊN CỚ.- Mấy lâu nay, v́ không định rơ tính cách cái hồn, nên các nhà Phật học đă thường cái nhau về vấn đề ấy, căi nhau măi là v́ mỗi người hiểu mỗi cách.
Chúng tôi làm bài nầy, chẳng phải muốn bênh vị ai, nhưng cốt để cùng tín đồ Phật giáo giải quyết vấn đề trọng yếu kia một cách chánh đáng.
LỜI LUẬN. – Như nói rằng, riêng một phần hồn cũng thấy, cũng nghe, th́ tôi xin hỏi: Đương khi ḿnh sống, cái thấy, cái nghe của ḿnh là hồn thấy, hồn nghe hay là thân thấy thân nghe ? Nếu như nói thân thấy, nghe, th́ người chết vẫn c̣n mắt, c̣n tai, sao lại không thấy không nghe được ? C̣n như nói hồn thấy, hồn nghe, th́ cái thấy cái nghe kia phải nương theo xác thịt mới có, hay riêng một phần hồn cũng có ? Như nói nương theo xác thịt mới có th́ cái hồn ra ngoài xác chắc không c̣n nghe thấy nữa, sao người đời lại tin rằng một ḿnh cái hồn cũng thấy cũng nghe ? Vả chăng nếu hồn cần phải nương theo xác mới thấy mới nghe được th́ chỉ nên nói người sống (hồn và xác) thấy, người sống nghe mà thôi, chớ không thể nói riêng phần xác hay là riêng phần hồn cũng thấy nghe được. C̣n như nói chỉ một phần hồn cũng thấy cũng nghe, không cần đến xác, th́ hồn ấy ra thế nào ? Khi ḿnh đứt một cánh tay th́ hồn có đứt cánh tay không ? Nếu hồn cũng đứt cánh tay th́ hồn với xác là một sao lại chia làm hai ? Nếu hồn như hư không không thể đứt được, th́ làm sao hồn những người mắc bệnh đui không tự thấy đường mà đi, lại nhờ người dắt ? Dầu cho rằng hồn chỉ có tính biết, không phải là thấy nghe, không phải là cái cảm-xúc cũng không được ; v́ ngoài cảm xúc và di ảnh của xác thịt, chúng ta thật không c̣n cái ǵ gọi là tính biết nữa.
Đến như chiêm bao th́ không thể nói là hồn hay xác được; chiêm bao do tư tưởng của ḿnh biến ra mọi sự, tư tưởng trong sạch th́ thấy những điềm lành, tư tưởng độc ác th́ thấy những điềm dữ, chớ không chi khác. Nếu như thân trong chiêm bao là hồn của ḿnh, th́ c̣n cả giới trong chiêm bao là ai ? Cảnh giới ấy thật có hay không thật có ? Nếu như thật có, th́ làm sao những người xung quanh ḿnh lại không thấy ? Nếu như do tư tưởng ḿnh mà thành ra, th́ tất cả cảnh giới trong chiêm bao đều là ḿnh, riêng chỉ một cái thân kia đâu, mà lại nhận là hồn là xác.
Xét như vậy th́ đủ biết cái hồn biết thấy, biết nghe, biết có ḿnh có người, biết thương ghét buồn vui kia, không thật có.
LỜI QUYẾT NGHI. – Không thật có ... làm sao nhiều người thấy Ma chán - chường, lại có người đánh đồng - thiếp thấy rơ ông bà cha mẹ ? Muốn trả lời câu này, tôi xin hỏi thêm một câu nữa, là nhân vật trong chiêm bao thật có hay không thật có ? Chắc ai cũng chả lời rằng không, v́ nếu thật có, sao khi tỉnh dậy lại không thấy.
Nhận vật trong chiêm bao không thật có, nhưng v́ chiêm bao nên in tuồng là có, cũng như con ma vẫn không thật có, nhưng v́ ḷng mê tín và ḷng khiếp sợ nên hóa ra có. Đánh đồng thiếp thấy cái hồn ông bà dưới âm phủ, nào khác chi những người xem múa rối, mắt phải thôi miên thuật, thấy có trâu đi qua ống tre, chớ không chi khác.
Có người lại nghi rằng : Không có hồn th́ làm sao ngày nay chúng ta lại sống được. Nghĩ như vậy là chưa hiểu, chớ tôi nói không có hồn là không có cái hồn theo như lối thông thường, nghĩa là cái hồn có mắt, có mũi, có tay, có chân, biết người biết ḿnh, biết thương biết ghét kia, chớ không phải tôi nói không có cái ǵ làm cho chúng ta sống đâu. Cái làm cho chúng ta sống, khi nào cũng vẫn có, sau khi thân chết rồi cũng vẫn có, v́ nếu cái ấy không có th́ cái sống cũng không có, làm sao mà sống được ? Nhưng cái ấy là cái ấy, chớ không phải như cái hồntheo lối thông thường đâu. Trong khi cái ấy làm cái thân chúng ta sống; thân chúng ta mới làm theo cái cảm giác của loài người mà phân biệt; nầy là thân, nầy là cảnh, nầy là ḿnh, nầy là người; rồi tưởng tượng cái ấy có mắt, mũi, tay, chân. Thật ra th́ không phải thế; cái ấy vẫn làm cho thân sống, vẫn làm cho mắt thấy tai nghe, vẫn làm cho ta có tư tưởng. Nhưng thật ra cái ấy không riêng một thân nào, không riêng một đời nào cả ? Ví như điện khí vẫn khắp cả Vũ-Trụ, không nơi nào là không có, mà tùy theo chỗ dùng của ḿnh, có luồng điện mạnh, có luồng điện yếu, có đèn sáng, có đèn lu; cái ấy cũng vậy, cái ấy cùng khắp mọi nơi, mà cũng tùy theo chỗ hành động của ḿnh khi làm sống cho thân này, khi làm sống cho thân khác, rồi tùy theo thân ḿnh mà in tuồng như có ḿnh, có người, có sống, có chết.
LỜI KẾT LUẬN. - Muốn cho có đèn sáng, cần phải làm ra luồng điện mạnh, làm ra cái đèn tốt, cũng như muốn được thân trong sạch, muốn được cảnh vui vẻ, cần phải hành động một cách chính đáng, đó là kẽ tất nhiên ; chớ cái làm cho ta sống đây không thể kêu bằng chi được, gượng mà phải gọi là “TÂM” ; một điều chắc chắn là không phải cái hồn tự tại một ḿnh biết thương biết ghét, biết thấy, biết ghe đây.
(Trích trong báo VIÊN-ÂM số 4 năm thứ 1)
............................................................ ............................................................ .....................................
Ghi chú : Toàn bộ LIỄU-SINH THOÁT- TỬ hay Cứu-Độ Trung-Ấm-Thân, chép đến đây là hết.
|
Quay trở về đầu |
|
|
NguyenTri Hội viên

Đă tham gia: 06 March 2004 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 213
|
Msg 40 of 47: Đă gửi: 09 May 2004 lúc 1:15pm | Đă lưu IP
|
|
|
Chào bạn Phapvan,
Trong bài Liểu Sanh Thoát Tử coi bộ cũng có nhiều bạn thích. Tôi đề nghị bạn nên viết tiếp về quyển Thân Trung Ấm thứ nh́ tựa đề là "Bí mật về những giây phút cuối cùng của đời sống theo mật giáo Tây Tạng Bên Kia Cửa Tử.
Kính,
Nguyên Trí.
|
Quay trở về đầu |
|
|
|
|