Tác giả |
|
khangaabc Hội viên
Đă tham gia: 09 January 2003 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 1133
|
Msg 61 of 165: Đă gửi: 27 October 2008 lúc 5:49pm | Đă lưu IP
|
|
|
Thien Viet đă viết:
Thiên Kỷ Quư bi jờ ghiền Mr. Lau Bảng rồi, hổng có cái chuyện xử lư Mr này đâu, chờ đợi đến tết công gô c̣n chưa thấy j. Quí vị hăy tập sống chung với lũ đi. hihi
Hổng tin mai mốt quí vị cũng ghiền lun, h́nh như người trí càng cao th́ càng mau ghiền đó. :D |
|
|
TKQ muốn tu nên ghiền con thuốc ddể luyện công c̣n tui ddâu có tu mà kêu tui sẽ ghiền hay trí với không trí hihi.
Ai nói TKQ sẽ xử lư hay có ư làm TKQ xử Mr. này là không hiểu TKQ. Hihi
TKQ nè, Tỉnh Tỉnh ...tôi ddang ddịnh ddóan chuyện ǵ xảy ra sau bầu cử . Hứng tui ddóan , không xù .
Sửa lại bởi khangaabc : 27 October 2008 lúc 6:00pm
|
Quay trở về đầu |
|
|
Tracy Hội viên
Đă tham gia: 21 June 2003 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 46
|
Msg 62 of 165: Đă gửi: 27 October 2008 lúc 6:26pm | Đă lưu IP
|
|
|
Trích nguồn từ Việt Báo tại Cali.
Tháo Chạy Vào Khủng Hoảng
NGUYỄN XUÂN NGHĨA . Việt Báo Thứ Bảy, 10/25/2008, 12:02:00 AM
...và sẽ c̣n gây ra hốt hoảng theo cái dạng của một ṿng xoáy đi xuống...
Tiền bạc, chiến tranh và lá phiếu
Hoa Kỳ đang ở giữa thời chiến tranh, với hai mặt trận vẫn c̣n tiếng súng, khiến phương tiện quân sự bị căng mỏng trong một thế giới đầy bất ổn. Siêu cường quân sự này đang bị thách đố mà chưa biết sẽ xoay trở ra sao.
Hoa Kỳ đang ở giữa thời chiến với ngân sách bị bội chi nặng và gánh nợ của khu vực chính phủ - quốc trái - lên tới 10 ngàn tỷ, bằng 71% tổng sản lượng nội địa GDP. Siêu cường kinh tế này đang bị thu hẹp phương tiện.
Vào đúng lúc ấy, vụ khủng hoảng tài chánh bùng nổ và bắt đầu gieo hậu quả tệ hại cho sinh hoạt kinh tế ở bên dưới. Kinh tế Mỹ sẽ bị suy trầm sau gần bảy năm tăng trưởng. V́ vậy, dân Mỹ đă quên con voi trắng lù lù trong nhà là nạn khủng bố toàn cầu mà chỉ nh́n vào túi tiền của ḿnh. Bi thảm hơn vậy, dân Mỹ không hiểu rằng ngoài vết thương tài chánh của bản thân, các quốc gia hay khối kinh tế khác đều có vấn đề nội tại của họ, và sẽ c̣n bị khủng hoảng sau đợt khủng hoảng tài chánh tại Hoa Kỳ. Thế giới đang trôi vào một trận suy trầm toàn cầu, điều ấy, ai ai cũng có thể thấy ra. Nhưng, khi cơn hốt hoảng tháng Chín bắt đầu lui tại Mỹ kể từ giữa tháng 10, th́ những tin xấu từ Á Châu rồi Âu Châu sẽ lại dội ngược về Mỹ.
Và sẽ c̣n gây ra hốt hoảng theo cái dạng của một ṿng xoáy đi xuống.
***
Thông thường, sau một chu kỳ tăng trưởng dài chừng sáu bảy năm, kinh tế phải có lúc điều chỉnh, sản xuất đ́nh đọng và những dư thừa thái quá của giai đoạn thịnh đạt sẽ bị thanh lọc. Lần này, việc điều chỉnh lại càng dễ xảy ra sau khi thị trường gia cư suy sụp. Nạn x́ bóng gia cư từ năm 2006 đă thấm xuống dưới từ năm ngoái. Đầu năm nay, Tổng thống Bush phải xin Quốc hội bơm thêm 185 tỷ vào kinh tế để chặn đà suy trầm mà ai cũng đoán ra và sợ hăi. Giải pháp cấp cứu ấy không công hiệu.
Chỉ v́ bong bóng gia cư cũng đă thổi lên trái bóng tín dụng thứ cấp (sub-prime, loại nợ có tiêu chuẩn an toàn thấp và dễ mất). Trái bóng tín dụng thứ cấp bị bể - chứ không x́ như trái bóng gia cư - đă gây ra khủng hoảng tín dụng. Khủng hoảng tín dụng đă đóng băng mọi chuyện vay mượn khiến nhiều ngân hàng đầu tư và tổ hợp tài trợ sụp đổ. Từ đấy, hệ thống tín dụng bị ách tắc, các ngân hàng hết dám cho vay và cho nhau vay. Khủng hoảng tài chánh bùng nổ từ đầu năm nay và lên tới cao điểm là sự sụp đổ của Lehman Brothers, một đại gia về đầu tư tài chánh, vào ngày 15 tháng Chín. Trong suốt một tháng, dân Mỹ đă bị hoảng loạn tâm lư và tự mang họa vào thân v́ biến cố lịch sử đó.
Nếu không có vụ khủng hoảng tài chánh ấy, Nghị sĩ John McCain tất đă thắng cử!
***
Sau tám năm cầm quyền đầy sóng gió và sai lầm của Tổng thống George W. Bush bên Cộng Hoà, việc McCain lại thắng cử là nghịch lư! Nhưng vẫn có thể xảy ra chỉ v́ đảng Dân Chủ đă chọn ứng viên mờ ám nhất, đó là Nghị sĩ Barack Obama.
Hăy tưởng tượng, nếu Nghị sĩ Hillary Clinton không bị loại bỏ oan uổng đầu Tháng Sáu, t́nh h́nh tranh cử Tổng thống tất đă ngă ngũ, và ... hết hào hứng!
Đằng này, từ khi lọt qua ṿng loại vào đầu tháng Sáu, Obama không dẫn trước được quá năm điểm dù đảng Dân Chủ dẫn trước Cộng Hoà ít ra cả chục điểm. Việc đảng Dân Chủ phải thắng cử kỳ này là điều hợp lư. Nhưng cuộc tranh cử đă trở thành hào hứng chính là v́ Barack Obama.
Xuất thân từ phía cực tả, có những liên hệ đáng nghi ngờ mà được truyền thông giấu nhẹm (danh mục khá dài, xin miễn kể ở đây), với thành tích thiên tả nhất trong Thượng viện, Obama có tài hùng biện và ban tranh cử xuất sắc. Nhưng chưa thuyết phục được cử tri nếu không có vụ khủng hoảng tài chánh. Vụ khủng hoảng khiến dân Mỹ hốt hoảng và bắt trớn cho Obama vượt qua McCain, cho tới 10 ngày trước khi bầu cử.
T́nh h́nh bầu cử v́ vậy sẽ rất khít khao, chứ không dễ dàng như truyền thông tŕnh bày.
***
Một chi tiết cần nhắc và c̣n phải nhắc lại, truyền thông Hoa Kỳ thuộc loại có kỹ thuật cao mà kém lương thiện. Hơn 80% các đại gia thuộc ḍng "chính lưu" mainstream, đều tiên thiên ngả theo phe Dân Chủ, loan tin có chọn lọc, với b́nh luận ngụy tạo thành tin và cùng với đảng Dân Chủ đă thổi lên không khí hốt hoảng từ... năm ngoái.
Họ gọi suy trầm kinh tế (recession) là suy thoái (depression) hay khủng hoảng (crisis), thậm chí Tổng khủng hoảng (Great depression). Họ cùng nhau gieo gió và giờ này dân chúng Mỹ gặt băo kinh tế. Truyền thông và chính trường ấy cũng khoả lấp trách nhiệm của đảng Dân Chủ trong vụ khủng hoảng tài chánh mà tập trung đổ lỗi cho đảng Cộng Hoà và Chính quyền Bush. Vụ khủng hoảng này là một thành tích "lưỡng đảng" mà những người trong cuộc thiếu khiêm cung và lương thiện để nhận!
Tới vụ tranh cử tổng thống, truyền thông Mỹ bỏ qua rất nhiều điều đáng ngờ từ phía cá nhân Obama và xí xoá nhiều câu phát biểu hoảng tiểu của ứng viên đứng phó là Joe Biden mà tập trung xoi mói, xuyên tạc hay chế diễu ứng viên Sarah Palin. Nhưng sự thiên vị ấy là điều đă có, và có từ lâu. Nếu ḿnh không thấy th́ đấy là cái tật cả tin và nhẹ dạ của ḿnh.
Ngoài những tính toán đầy rủi ro của doanh gia tham lam và bất cẩn nay đă phá sản th́ sự toa rập giữa truyền thông gian manh và chính khách mị dân xảo quyệt là căn bệnh của nền dân chủ Mỹ.
Nhưng dân Mỹ không khờ. Truyền thông Mỹ thường nhấn mạnh đến uy tín sa sút của Bush, chỉ được chừng 30% dân chúng tin tưởng. Sự lưu manh của họ là không nói thêm rằng mức tín nhiệm rất tệ ấy c̣n cao gấp đôi mức tín nhiệm của dân Mỹ đối với... truyền thông (14%) và gấp ba mức tín nhiệm Quốc hội hiện đang trong tay đảng Dân Chủ (có 10%).
***
Hoa Kỳ đủ sức vượt qua được nếp văn hoá tệ hại ấy - trừ năm nay. V́ năm nay có tổng tuyển cử khi dân bầu lại Tổng thống, toàn bộ Hạ viện và một phần ba Thượng viện cùng nhiều Thống đốc.
Trong không khí hoảng loạn, một số khá đông cử tri không biết tính sao, và sẽ bầu cho ai. Đại đa
số dân Mỹ quên hẳn chuyện an ninh hay đối ngoại và tập trung chú ư vào đề mục cơm áo. Mà về đề mục này, nhiều người không hiểu nội dung của chương tŕnh kinh tế do hai liên danh McCain-Palin và Obama-Biden đưa ra.
Họ sở dĩ không hiểu v́, thứ nhất, các chương tŕnh hành động này có tính chất... di động: thay đổi theo thời gian tùy t́nh h́nh chính trị và kinh tế. Thí dụ, khi dầu thô c̣n ở trên đỉnh 147 dô la một thùng và xăng dầu làm dân chúng điên đầu, các ứng cử viên đều nói về kế hoạch năng lượng và Obama c̣n đ̣i đánh thuế "doanh lợi bất chính" trên các tổ hợp dầu khí. Khi dầu thô sụt giá - phân nửa trong có ba tháng - các ứng cử viên chạy qua đề tài khác!
Thứ hai, dân chúng càng khó hiểu v́ tính chất chuyên môn của các đề nghị và tin hay không là do khả năng diễn đạt hay tuyên truyền của từng ban tranh cử, với sự phụ họa hoặc phản bác của truyền thông. Với sự thiên vị của truyền thông mà họ phải hiểu, ban tranh cử của McCain lại không làm sáng tỏ được nội dung đề nghị của ḿnh hoặc của đối phương và cứ nói quá là bị đả kích là "tranh cử tiêu cực".
Một thí dụ là sau khi hùng hồn cổ vơ việc tăng thuế - một lập trường truyền thống của Dân Chủ, trái ngược với Cộng Hoà - Obama biết rằng việc tăng thuế ấy sẽ làm cử tri e ngại khi kinh tế sa sút, nên đảo ngược lư luận. Sẽ giảm thuế cho 95% các gia đ́nh đang làm việc (working families)! Rồi phóng đại thành giảm thuế cho 95% dân Mỹ đang lao động (working Americans). Sự thật th́ khoảng 40% dân Mỹ không trả thuế v́ lợi tức quá thấp và chế độ thuế khoá của Mỹ đă có tính chất lũy tiến, càng giàu th́ càng trả thuế theo một tỷ lệ cao hơn.
Nhưng dù sao th́ không thể nào có chuyện hạ thuế cho 95% dân Mỹ được. Biện pháp "giảm thuế" của Obama chỉ là "tax credit" chứ không là "tax cut" và hàm ư chính quyền sẽ lấy số thu hoạch thuế khoá của An sinh Xă hội - gồm thuế lương bổng cho nhân viên và doanh nghiệp cùng trả - đưa cho người không đủ lợi tức đóng thuế. Nói cho dễ hiểu - mà chưa chắc là mọi người đă hiểu - việc "giảm thuế" có nghĩa là vọc tay vào quỹ An sinh Xă hội hay lợi tức thuế khoá của ngân sách quốc gia để mua phiếu dân nghèo. Và ngân sách quốc gia sẽ phải tăng thuế để bù vào khoản tăng chi ấy.
Hậu quả: các tổ hợp lớn có cả trăm luật sư thuế vụ vẫn c̣n xoay trở được để lách thuế, chứ các tiểu doanh nghiệp sẽ bị tăng thuế, đành sa thải nhân viên hoặc không tuyển thêm người, và phải tăng giá hàng hoá dịch vụ cho mọi người cùng chịu. Đề nghị giảm thuế của Obama chỉ là tái phân lợi tức, lấy của nhà giàu - định nghĩa rất mơ hồ - chia cho dân nghèo trong khi "nhà giàu" đó có thể là giới đầu tư, sản xuất, là chủ nhân của các doanh nghiệp từ loại nhỏ tới loại lớn. Mà gần 80% số nhân công lao động là nhân viên của các tiểu doanh nghiệp, kể cả tiểu doanh của cộng đồng người Việt... từ khu Bolsa tại quận Cam tới Bellaire tại Houston hay khu Eden tại miền Đông!
Những lắt léo ấy, có mấy ai hiểu được?
***
Vượt qua tính chất di động và ngoắt ngoéo nói trên th́ về đại thể, ta có thể phê phán thế nào về chương tŕnh kinh tế của hai liên danh?
John McCain chủ trương tấn công vào thành lũy của chế độ kinh tế chính trị mị dân của thủ đô Hoa Kỳ để phá vỡ sự cấu kết giữa doanh gia và chính khách ("ảo thuật" Cộng Hoà nhờ "hiệu ứng Palin"); duy tŕ kế hoạch giảm thuế của Tổng thống Bush - sẽ măn hạn nên thuế sẽ tăng sau 2009; nhưng sẽ cắt giảm công chi vô ích để tiến dần tới quân b́nh ngân sách; và trả lại cho dân 5.000 đồng để chính người dân sẽ chọn và mua bảo hiểm sức khoẻ cho ḿnh. Đây là chủ trương cổ điển của đảng Cộng Hoà với khác biệt duy nhất là nỗ lực của "ngựa chứng" McCain: làm thay đổi phong thái sinh hoạt chính trị của Thủ đô bằng nỗ lực lưỡng đảng, tức là sẵn sàng tấn công ngược vào đảng Cộng Hoà và hợp tác với phe Dân Chủ trong từng đề mục.
Barack Obama chủ trương tăng thuế đồng loạt các loại (doanh nghiệp, lợi tức, thặng thu tư bản đầu tư, thuế di sản thừa tự, v.v...) với định mức là lợi tức một hộ gia đ́nh trên 250 ngàn là sẽ phải trả thêm thuế; "giảm thuế" cho 95% người Mỹ đang lao động; tăng chi cho nhiều dự án công chi gọi là "đầu tư " để tạo thêm công ăn việc làm cho dân chúng trong thời kinh tế suy trầm; tiến tới chế độ bảo hiểm y tế cho đại đa số dân chúng bằng tiết kiệm và giảm bớt phí tổn y tế và tăng chi. Đây cũng là chủ trương tăng thuế để tăng chi, rất cổ điển bên cánh tả đảng Dân Chủ, với phần sáng tạo của Obama là tăng thuế nhưng tŕnh bày thành "giảm thuế" như đă nói ở trên.
Khi so sánh, ta thấy cả hai chương tŕnh đều có nét truyền thống của hai đảng: bên Dân Chủ muốn tăng cường vai tṛ điều phối của nhà nước, bên Cộng Hoà th́ muốn dành lại quyền quyết định về việc chi thu ấy cho người dân.
Vấn đề là thực tế kinh tế sẽ không cho phép các chính khách ấy tung hoành như ư.
Thực tế kinh tế và công chi thu ngày nay của Mỹ là ngân sách Hoa Kỳ đang có những khoản "bất khả xâm phạm" về luật lệ hay chính trị: một phần tư số công chi (750 tỷ, 5,3% tổng sản lượng GDP) là cho các mục An sinh Xă hội, Hưu bổng và cứu giúp người tàng tật; gần một phần tư (720 tỷ, 5,1% GDP) là cho Bảo vệ Sức khoẻ và yểm trợ Cựu chiến binh; 240 tỷ là tiền lời phải thanh toán cho gánh nặng quốc trái; chừng 600 tỷ (4,2% GDP) cho nhu cầu Quốc pḥng. C̣n lại, chỉ vỏn vẹn khoảng 700 tỷ (23% ngân sách quốc gia, gần 5% của GDP) là dành cho ngần ấy vấn đề mà dân Mỹ quan tâm và chờ đợi chính quyền thay đổi: năng lượng, giáo dục, thương mại, canh nông, ngoại giao, giao thông, v.v...
Các cuộc tranh luận hay hứa hẹn hoảng tiều chỉ thu gọn vào số tiền 700 tỷ đó! Cực đoan hơn th́ chỉ c̣n giải pháp cắt giảm ngân sách quốc pḥng, ngay trong thời chiến.
***
Nhân đây, phải nói cho rơ là đảng Dân Chủ và truyền thông đă có truyền thống nói phét khi lư luận là ngân sách quốc gia được bội thu dưới thời Bill Clinton mà bị George Bush làm hao tán thành bội chi, khiếm hụt tới mức kỷ lục là 500 tỷ. Nói phét v́ hai lư do cần nh́n ra khi nhiều người ca tụng tám năm thái ḥa của Clinton.
Tổng thống Bill Clinton được hưởng "cổ tức hoà b́nh" (peace dividend) nhờ Chiến tranh lạnh kết thúc nên kịch liệt cắt giảm ngân sách quốc pḥng, tổng cộng đến gần 40%. Tổng trưởng Quốc pḥng Les Aspin đă xoay trở thu vén ngân sách không xong nên đành từ chức. Hai Tổng trưởng kế tiếp của ông Clinton, William Perry và William Cohen, đều dựng lên chiến lược đối ngoại là làm sao chỉ phải ứng phó với một mặt trận mà thôi. Nhiều người đă quên hẳn các kế hoạch và tranh luận về tháo gỡ căn cứ quân sự để "tái phối trí" phương tiện quốc pḥng của Mỹ dưới thời ông Clinton.
T́nh trạng ấy là một cám dỗ lớn cho các chế độ hung đồ, khủng bố và các đối thủ của Mỹ khiến Bush lănh nạn.
Khi thừa kế di sản ấy, lại lănh vụ khủng bố 9-11, và mở ra hai chiến trường Iraq-Afghanistan, Bush phải gia tăng quân phí. Lỗi rất nặng của ông là trong hai nhiệm kỳ đă phải "hối lộ" Quốc hội - gồm cả hai đảng Dân Chủ và Cộng Hoà - là nhắm mắt chấp nhận các khoản tăng chi phi lư - mà rất có lư cho Quốc hội mị dân, để kiếm phiếu - khiến ngân sách bị bội chi. Bush bị nhiều đảng viên Cộng Hoà bỏ rơi chính là v́ thiếu kỷ luật ngân sách đó.
Lư do nói phét thứ hai về thời hoàng kim của Clinton là cách xào nấu lại kế toán quốc gia để tŕnh bày sổ sách công chi thu một cách tốt đẹp.
Thực tế th́ trong tám năm cầm quyền của Clinton, chính quyền Mỹ tiếp tục mắc nợ thêm v́ vẫn chi nhiều hơn thu, gánh nặng quốc trái ấy ngày nay đă lên tới 10 ngàn tỷ Mỹ kim (71% GDP). Nếu muốn t́m hiểu cho rơ thay v́ nhắm mắt nghe theo truyền thông một mắt một đèn, người ta có thể t́m ra các websites về quốc trái Hoa Kỳ (U.S. Public Debt). Cũng phải nói rằng việc Hoa Kỳ tiếp tục mắc nợ đă bắt đầu từ thời "hậu Việt Nam" - từ những năm 1975 trở về sau - qua suốt tám năm cầm quyền của ông Clinton, và chưa có chiều hướng thuyên giảm. Thành tích vay mượn để tiêu xài cũng là thành tích "lưỡng đảng" và thặng dư ngân sách của ông Clinton là một huyền thoại.
Dù sao, phải nói cho công bằng là Clinton c̣n có sự sáng suốt: sau khi hăm hở thi hành đường lối bao cấp từ ngày chậm chức đầu năm 1993, ông biết ḿnh sai v́ quá lư tưởng khi lăi suất trái phiếu tăng vọt và đảng Dân Chủ bị cử tri trừng phạt trong cuộc bầu cử giữa nhiệm kỳ năm 1994. Clinton lập sức thay đổi theo hướng ôn hoà và c̣n áp dụng bài bản của đảng Cộng Hoà (c̣n ai nhớ tới việc Clinton cải tổ để hạn chế lam uang trong chế độ welfare và đả kích vai tṛ quá lớn của nhà nước không?). Ông c̣n tích cực tranh đấu cho chủ trương tự do mậu dịch (NAFTA là thành tích của Clinton) hay "giản chánh" (deregulation) mà phe Cộng Hoà đề cao.
Cũng v́ Bill Clinton chuyển qua hướng trung dung ấy mà Hillary Clinton mới bị các bậc trưởng thượng thiên tả nhất trong đảng (hăy nhớ tới Nghị sỉ Ted Kennedy) trừng phạt và ủng hộ Obama để đẩy bà ra ngoài! Một điều đáng tiếc cho đảng Dân Chủ và cho Hoa Kỳ!
****
Trở lại chuyện ngày nay, trong hoàn cảnh ngặt nghèo của hiện tại, mọi hứa hẹn cải cách, ban phát quyền lợi hay tái phân lợi tức, v.v... chỉ là tṛ hứa hẹn khi tranh cử. John McCain c̣n biết sợ nên hết dám nói là sẽ quân b́nh ngân sách trong ṿng bốn năm. Barack Obama th́ không, cứ tiếp tục hứa hẹn những điều bất khả về thực tế, ngay cả trong giả thuyết đảng Dân Chủ sẽ kiểm soát được cả Hành pháp và chiếm được đa số áp đảo trong Quốc hội sau ngày bầu cử này.
Như vậy, chuyện ǵ sẽ xảy ra cho nước Mỹ sau lần chọn lựa này?
Nh́n từ xa tới gần, Hoa Kỳ có thể sẽ áp dụng chiến lược dồn quân đánh tới tại Iraq qua chiến trường Afghanistan. Chiến lược ấy không hàm ư thuần túy quân sự mà thiên về chính trị và t́nh báo, chủ yếu là tranh thủ niềm tin để hợp tác cùng đối thủ cũ là phe Sunni và gây sức ép cho các lănh tụ Shia, qua đó chặn được sự khuynh đảo của Iran.
Nhờ vậy và nếu McCain thắng cử, Hoa Kỳ có thế mạnh để rút thêm nhiều lữ đoàn tác chiến tại Iraq tăng viện cho Afghnistan hầu tiến tới giải pháp chính trị lồng trong chiến lược đôn quân: có thể là hoà giải cùng Taliban trên thế mạnh để tê liệt hoá al-Qaeda và trung hoà ảnh hưởng của các tộc trưởng Hồi giáo trên vùng biên giới giữa Afghanistan với Pakistan (nơi mà Đế quốc Anh và Chính quyền Pakistan từ thời độc lập 1947 đều không dám đụng tới). Kết quả là sau vài năm, Hoa Kỳ có hy vọng gạn thêm được năm sáu lữ đoàn tác chiến khả dĩ ứng chiến và ngăn ngừa ư tưởng phiêu lưu của các đối thủ khác. Diễn giải sang kinh tế: gánh nặng chiến tranh cho Iraq sẽ giảm dần, rồi gánh nặng Afghanistan cũng vậy.
Nếu Obama đắc cử, Hoa Kỳ sẽ khó rút khỏi Iraq trong điều kiện tối hảo - Iran biết được nhược điểm miệng hùm gan sứa của Obama và Quốc hội Dân Chủ - mà sẽ lập ra lịch tŕnh rút chạy. Và bất ổn vẫn lan rộng tại Afghanistan. Ngân sách quốc pḥng Mỹ c̣n bị cắt giảm nặng để giành tiền cho các mục công chi kinh tế xă hội trong nước, như chính Obama đă hứa hẹn. Hậu quả là Hoa Kỳ càng bị suy yếu, dễ bị tấn công và đành triết thoái khắp đằng sau làn khói hỏa mù của "giải pháp quốc tế".
Thế giới sẽ loạn to v́ đồng minh của Mỹ bị khủng hoảng kinh tế mà đối thủ của Mỹ lại chiếm lợi thế. Mỗi cuộc tranh cử của Hoa Kỳ lại là một án treo cho các đồng minh của Mỹ. Và một cơ hội cho các đối thủ. Đấy là chân lư phũ phàng mà thực tế khiến siêu cường này mất dần uy tín với đồng minh và thường hay kẻ thù bị khiêu khích! Ngẫu nhiên sao, tuần qua, Nhật Bản báo động là Hải quân Trung Quốc đă lén đưa bốn chiến hạm vào sâu trong eo biển Tsugaru giữa hai đảo Hokkaido và Honshu của Nhật. Nếu có thấy sự lạ ấy trong cơi Trường Sa của Việt Nam th́ ta đừng ngạc nhiên. Mà nên nhớ về cuộc bầu cử tại Mỹ!
****
Từ chuyện xa là quốc tế về đến chuyện gần là kinh tế quốc gia, tắc nghẽn là công chi thu khiến Hoa Kỳ sẽ phải quan niệm lại ưu tiên trong những năm tháng tới.
Kịch bản lư tưởng - cũng là dự báo của người viết - là kinh tế sẽ bị suy trầm nặng trong vài tháng cuối năm nhưng sẽ phục hồi rất nhanh. Trong giả thuyết ấy, bài học khủng hoảng tài chánh cũng đă dạy cho doanh giới và chính giới một tinh thẩn kỷ luật mới, cho nên cả hai ứng viên đều có điều kiện thuận lợi hơn để tạo ra sự thay đổi như họ hứa hẹn.
Giả thuyết thứ hai - có xác suất không nhỏ - là suy trầm kinh tế sẽ kéo dài qua suốt năm 2009.
Trong giả thuyết ấy, nếu Obama đắc cử, chánh sách kinh tế bao cấp bằng tăng chi rồi tăng thuế sẽ khiến kinh tế từ suy trầm biến ra suy thoái lây lan qua nhiều năm. Chưa hết, mâu thuẫn ngoại thương - v́ chủ trương bảo hộ mậu dịch (protectionism) của đảng Dân Chủ do áp lực của các nghiệp đoàn sẽ gây ra khủng hoảng quốc tế. Các khối kinh tế khác trên thế giới đều lâm vào suy trầm sau trận khủng hoảng vừa qua nên đều có phản ứng bảo vệ quyền lợi quốc gia gay gắt hơn. Họ sẽ trả đũa biện pháp bảo hộ của Mỹ, ṿng đàm phán Doha sẽ bị diệt, các nước đang phát triển mà sống nhờ xuất cảng vào Mỹ sẽ tuyệt vọng và bị khủng hoảng kinh tế lâu hơn.
Những biến cố ấy bùng nổ khi Hoa Kỳ lại yếu thế về an ninh và cần tháo chạy trong danh dự bằng một giải pháp quốc tế: nước Mỹ sẽ bị các đồng minh mà cũng là đối thủ về ngoại thương bắt bí, để rốt cuộc tháo chạy trong nhục nhă khi kinh tế vẫn chưa phục hồi.
Trong giả thuyết McCain thắng cử, may ra tính chất diều hâu về an ninh lẫn chủ trương phát huy tự do mậu dịch của ông sẽ giảm bớt nguy cơ khủng hoảng quốc tế. Nhờ đó Hoa Kỳ có điều kiện tương đối thuận lợi hơn để giải quyết chuyện áo cơm ở nhà. T́nh h́nh không tất nhiên sáng lạn nhưng quốc gia này có được hai năm chẩn chỉnh lại hệ thống sản xuất khi các cơ sở kinh tế hồi phục dần. Tuy nhiên, McCain không thể tạo ra phép lạ cải cách v́ mọi sáng kiến nếu có vẫn bị Quốc hội trong tay đảng Dân Chủ ngăn chặn hoặc giới hạn. Bài học về việc cải tổ hai cơ chế tham ô là Fannie Mae và Freddie Mac là một kinh nghiệm sẽ c̣n tái diễn.
***
Trong mọi giả thuyết th́ tân Tổng thống Mỹ sẽ chỉ cầm quyền được một nhiệm kỳ và nước Mỹ trong bốn năm tới sẽ bước vào thời chuyển tiếp để t́m ra một chọn lựa khác. Không nhất thiết là bao cấp theo kiểu Franklin Roosevelt, Lyndon Johnson hay Jimmy Carter, mà cũng chẳng tự do như Ronald Reagan hay Margaret Thatcher. Hoa Kỳ sẽ trải qua buổi giao thời đó khi kinh tế toàn cầu bị suy trầm, khủng hoảng kinh tề và chính trị bùng nổ tại nhiều nước. May ra th́ những biến cố bên ngoài ấy sẽ giúp người Mỹ nh́n lại toàn cục, tự tin hơn nhưng không hồ hởi sảng sau khi đă hốt hoảng bậy.
V́ vậy, lá phiếu của cử tri Hoa Kỳ lần này sẽ ảnh hưởng đến chuyện tiền bạc và chiến tranh hay khủng hoảng của cả thế giới. Những người biết quư trọng lá phiếu của ḿnh nên cân nhắc điều ấy, hơn là chỉ nghe theo truyền thông vốn dĩ đă thiếu khách quan từ đầu, từ... thời chiến tranh Việt Nam rồi! (081023)
NGUYỄN XUÂN NGHĨA
|
Quay trở về đầu |
|
|
zer0 Hội viên
Đă tham gia: 28 September 2005
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2560
|
Msg 63 of 165: Đă gửi: 27 October 2008 lúc 6:40pm | Đă lưu IP
|
|
|
Ông Nguyễn Xuân Nghĩa viết một bài phân tích dài lê thê, tỉ mĩ cho đă rồi lại khuyên độc giả đừng tin những ǵ mà Ông vừa viết là sao ?
Trích dẫn:
Những người biết quư trọng lá phiếu của ḿnh nên cân nhắc điều ấy, hơn là chỉ nghe theo truyền thông vốn dĩ đă thiếu khách quan từ đầu, từ... thời chiến tranh Việt Nam rồi! |
|
|
*Truyền thông = thông tin từ TV, báo chí, radio..vv...
Tôi cảm thấy người viết bài này tự mâu thuẫn với chính ḿnh nên có chút ư kiến thế thôi. Không liên quan ǵ đến việc bầu cử TT Mỹ (ủng hộ người nào cả).
Sửa lại bởi zer0 : 27 October 2008 lúc 6:42pm
|
Quay trở về đầu |
|
|
HoaCai01 Hội viên
Đă tham gia: 03 April 2008
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 3743
|
Msg 64 of 165: Đă gửi: 27 October 2008 lúc 6:51pm | Đă lưu IP
|
|
|
Ông McCain truớc giờ ủng hộ Bút tới măi năm nay, người ta thấy ông thuận t́nh đến khoảng 92% khi thượng viện phê chuẩn các thứ cu?a Bu't. Chỉ hôm qua thấy McCain dơng dạc tuyên bố "Bút sai lầm trong đường lối hoạch định kinh tế".
HC
Sửa lại bởi HoaCai01 : 27 October 2008 lúc 6:52pm
__________________ Ưng vô sở trụ nhi sanh kỳ tâm
|
Quay trở về đầu |
|
|
HoaCai01 Hội viên
Đă tham gia: 03 April 2008
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 3743
|
Msg 65 of 165: Đă gửi: 27 October 2008 lúc 6:55pm | Đă lưu IP
|
|
|
Gần đây Bút ra lệnh cho lực lượng đặc biệt tấn kích vào lănh thổ của Pakistan. Hôm qua lại tấn qua Syria !
HC
__________________ Ưng vô sở trụ nhi sanh kỳ tâm
|
Quay trở về đầu |
|
|
khangaabc Hội viên
Đă tham gia: 09 January 2003 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 1133
|
Msg 66 of 165: Đă gửi: 27 October 2008 lúc 6:56pm | Đă lưu IP
|
|
|
Có ǵ khó hiểu ddâu Zero, ổng kêu mọi người nên tự cân nhắc chọn lựa. Kỳ bầu cử này ông Obama mạnh tài chánh quá nên về phương diện truyền thông và báo chí ăn bức Mccain. Khi tôi ddọc một bài viết nào về hai ứng cử viên th́ tôi t́m hiểu xem tờ báo hay radio ddó có lập trường nào ví dụ như trung lập , ủng hộ ông này hay ông kia ...có những tờ báo họ viết rỏ lập trường ủng hộ của họ cho ông nào, có tờ không .
Mấy ngày trưóc tôi xem TV thấy phóng viên phỏng vấn các em ddang học tiểu học hỏi em chọn ai th́ dda số nói Obama và khi phóng viên hỏi tiếp cho vui là tại sao chọn Obama th́ em bé vừ cười e thẹn vừa trả lời "I dónt know" thật dể thương . DDám con cháu tôi cũng hỏi tôi chọn ai, chúng th́ chọn Obama . Tôi cũng hỏi lại tại sao chúng chọn Obama th́ chúng trả lời là ông Obama trẻ hơn . Con nít ngây thơ ddơn giản vậy ddó .
Sửa lại bởi khangaabc : 27 October 2008 lúc 7:08pm
|
Quay trở về đầu |
|
|
HoaCai01 Hội viên
Đă tham gia: 03 April 2008
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 3743
|
Msg 67 of 165: Đă gửi: 27 October 2008 lúc 7:01pm | Đă lưu IP
|
|
|
Đoán trước kết quả bầu cử Tổng Thống Mỹ nhiệm kỳ (2009-2013)
Obama đạt tới 380 phiếu cử tri đoàn, c̣n McCain chỉ được 158 phiếu.
Đây
là chiến thắng áp đảo và rất thần kỳ khi ứng cử viên c̣n non số năm
công vụ lại vụt sáng như hào quang đẹp nhất từ trước tới bây giờ.
Xem như lăo HC vui cùng kết quả này !
HC
__________________ Ưng vô sở trụ nhi sanh kỳ tâm
|
Quay trở về đầu |
|
|
zer0 Hội viên
Đă tham gia: 28 September 2005
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2560
|
Msg 68 of 165: Đă gửi: 27 October 2008 lúc 7:35pm | Đă lưu IP
|
|
|
khangaabc đă viết:
Có ǵ khó hiểu ddâu Zero, ổng kêu mọi người nên tự cân nhắc chọn lựa. Kỳ bầu cử này ông Obama mạnh tài chánh quá nên về phương diện truyền thông và báo chí ăn bức Mccain. Khi tôi ddọc một bài viết nào về hai ứng cử viên th́ tôi t́m hiểu xem tờ báo hay radio ddó có lập trường nào ví dụ như trung lập , ủng hộ ông này hay ông kia ...có những tờ báo họ viết rỏ lập trường ủng hộ của họ cho ông nào, có tờ không .
|
|
|
Nếu nói tài chánh th́ ai cũng biết rằng Obama mạnh hơn Ông McCain rồi, chúng ta không cần bàn. Nhưng nếu nói truyền thông Mỹ thiếu khách quan, bênh vực ứng cử viên này và thiếu công bằng với ứng cử viên kia th́ tôi thấy làm lạ. Bởi ai ai cũng biết rằng truyền thông Mỹ rất chính xác và rất trách nhiệm. Đơn cử việc Ông Dan Rather của đài CBS chỉ v́ loan tin thiếu chính xác về hồ sơ tiểu sử trong lính của Bush mà phải từ nhiệm. Ông Ted của đai ABC từ nhiệm cũng v́ việc tương tự như thế, và c̣n nhiều nhân vật nữa (toàn là những nhân vật kỳ cựu lâu năm và tiếng tăm trong giới truyền thông Hoa Kỳ).
Bài viết của Ông Nguyễn Xuân Nghĩa cũng phải đăng trên Việt Báo-cơ quan truyền thông-. Vậy chẳng lẻ Ông NXN cho rằng Việt Báo mới đáng tin hơn những đài truyền thông ở nước Mỹ như CNN, FOX, NBC, CBS, ABC..vv..v và những tờ báo lớn như TIME, PEOPLE, WALLS STREET JOURNAL...vv...hay sao ?
Thực tế, theo các cuộc thăm ḍ ư kiến, đa số dân chúng Mỹ đều cho rằng McCain-Palin campagine đả kích Ông Obama thiếu công bằng.
Tất nhiên ư kiến trên chỉ liên quan trong giới han bài viết thội, không liên quan đến việc ủng hộ ai trong cuộc bầu cử này (thật sự th́ chả cần tôi ủng hộ hay không ủng hộ, dù ngàn người như tôi cũng vậy, v́ với phiếu Cử Tri Đoàn (ELECTORAL VOTE) th́ hiện giờ có vài tiểu bang đă tuyên bố (declare presidency) Ông Obama là tân Tổng Thống rồi).
Sửa lại bởi zer0 : 27 October 2008 lúc 7:40pm
|
Quay trở về đầu |
|
|
zer0 Hội viên
Đă tham gia: 28 September 2005
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2560
|
Msg 69 of 165: Đă gửi: 27 October 2008 lúc 7:53pm | Đă lưu IP
|
|
|
khangaabc đă viết:
Mấy ngày trưóc tôi xem TV thấy phóng viên phỏng vấn các em ddang học tiểu học hỏi em chọn ai th́ dda số nói Obama và khi phóng viên hỏi tiếp cho vui là tại sao chọn Obama th́ em bé vừ cười e thẹn vừa trả lời "I dónt know" thật dể thương . DDám con cháu tôi cũng hỏi tôi chọn ai, chúng th́ chọn Obama . Tôi cũng hỏi lại tại sao chúng chọn Obama th́ chúng trả lời là ông Obama trẻ hơn . Con nít ngây thơ ddơn giản vậy ddó . |
|
|
Chuyện con nít ngây thơ đơn giản th́ phải rồi, b́nh thường thôi, ai không hiểu !?
Chuyện người lớn ngây thơ mới là đáng noi' chứ !? Cứ nghĩ ḿnh có thể giơ tay chống trời, đảo ngược thời cuộc, đảo điên càn khôn th́ mới đáng cười chứ!
|
Quay trở về đầu |
|
|
ngothanhvan Hội viên
Đă tham gia: 01 March 2008 Nơi cư ngụ: Canada
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 26
|
Msg 70 of 165: Đă gửi: 27 October 2008 lúc 8:09pm | Đă lưu IP
|
|
|
TRACY chắc cũng là Mạnh trá h́nh....
HAIHOA chắc cũng là Mạnh trá h́nh...
ai mà hông giống ư bác ....th́ bác chụp mủ moi móc, xưa rùi ....bác Diễm, mấy tṛ con nít LND hay làm..... nên tưỡng ai cũng như bác hhihihi...
Anh Zero chắc chưa xem cuốn sách này.....How to Watch TV News của Neil Postman và Steve Powers ..... Hai người này có Ph.D và là thầy giáo.....nhiều kinh nghiệm và lâu năm trong ngành truyền thông mỹ......anh đọc xong sẽ hiểu về truyền thông cờ hoa .....sách được dùng ở hệ học đại......hihi
truyền thông thiên obama......
|
Quay trở về đầu |
|
|
dinhvantan Hội viên
Đă tham gia: 20 September 2003 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 6262
|
Msg 71 of 165: Đă gửi: 27 October 2008 lúc 8:11pm | Đă lưu IP
|
|
|
Ôg Nguyễn Xuân Nghĩa nầy viết bài dài le thê, đưa ra
những tài liệu không chính xác chút nào, chứng tơ Ông ít
theo dơi thời sự . Ông Ted Kennedy ủng hộ Ông Obama
trước v́ một lời của ôNG bÀ Clinton nói trong lúc vận
động làm cho gia đ́nh Ông Kennedy không vui ḷng .
Nguyên do người da màu hiện nay được tôn trọng ngang
hàng là ư tưởng thực hiện trước tiên của TT John F.
Kennedy và bào đệ là Robert Kennedy (1) nhưng Ông Bà
Clinton đă nói khác đi, nên làm cho TNS Kennedy quay qua
ủng hộ Ông Obama để chứng tơ là Ông Clinton sai , không
phải là trừng phạt như NXN nói .
Trích dẫn:
Cũng v́ Bill Clinton chuyển qua hướng trung dung ấy mà
Hillary Clinton mới bị các bậc trưởng thượng thiên tả
nhất trong đảng (hăy nhớ tới Nghị sỉ Ted Kennedy) trừng
phạt và ủng hộ Obama để đẩy bà ra ngoài! Một điều đáng
tiếc cho đảng Dân Chủ và cho Hoa Kỳ!
|
|
|
========
(1) Chính Ông Bộ trưởng tu pháp Robert Kennedy đă đem
quân lực do lệnh của TT, đến TB Alabama buộc cho một
sinh viên da đen được vào ghi danh học mà Ông Thống đốc
TB đó đứng trước cửa trường với lính pḥng vệ TB không
cho sinh viên kia vào .
|
Quay trở về đầu |
|
|
ThienCoTu Hội viên
Đă tham gia: 27 December 2005 Nơi cư ngụ: China
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 50
|
Msg 72 of 165: Đă gửi: 27 October 2008 lúc 8:33pm | Đă lưu IP
|
|
|
Nhân quả tuần hoàn,
Ác giả ác báo,
Thiên cơ định phận,
O Ba đắc thắng ,
Bốn cỏi can qua
Ngủ quốc xưng hùng,
Càn khôn xoay chuyển,
Loạn lạc ly tan
....
Lành thay.
__________________ Tứ Đại Giai Không
|
Quay trở về đầu |
|
|
CindyNg Hội viên
Đă tham gia: 30 November 2004
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 353
|
Msg 73 of 165: Đă gửi: 27 October 2008 lúc 8:58pm | Đă lưu IP
|
|
|
dinhvantan đă viết:
(1) Chính Ông Bộ trưởng tu pháp Robert Kennedy đă đem
quân lực do lệnh của TT, đến TB Alabama buộc cho một
sinh viên da đen được vào ghi danh học mà Ông Thống đốc
TB đó đứng trước cửa trường với lính pḥng vệ TB không
cho sinh viên kia vào . |
|
|
Chài Đinh tiền bối,
Câu chuyện này quả thật .. khó hiểu ???
Đem quyền lực tổng thống/ thống đốc trực tiếp can thiệp th́ coi không được chút nào .
Dù là thống đốc hay là tổng thống th́ trừ những trường hợp khẩn cấp, họ không thể sử dụng "bừa bải" quyền lực của ḿnh, mà vẫn phải tuân theo luật pháp và hiến pháp. Nếu thống đốc vi phạm luật pháp/hiến pháp th́ Bộ Tư Pháp có thể đưa ông ta ra ṭa án, chứ đem lệnh của tổng thống đến th́ cách hành xử của tổng thống cũng không khác chi cách hành xử của viên thống đốc trên .
Cindy có biết một case khác ....
Số là vào các năm 19... hồi đó, một số tiểu bang muốn nâng đở người thiểu số (da đen) nên đă hạ thấp ngạch điểm ghi danh của nhóm người này. Thí dụ, người học sinh da trắng muốn ghi danh vào trường đại học A, th́ phải đạt được 3.4 điểm; c̣n người da đen th́ được "ưu đải", chỉ cần có 3.1 điểm là được. Luật là luật của tiểu bang, được thông qua bởi quốc hội tiểu bang và được kư ban hành bởi thống đốc tiểu bang.
Rồi chuyện đến đă đến, một học sinh da trắng đạt được 3.3 điểm bị trường từ chối theo luật trên, trong khi có nhiều học sinh da đen khác ít điểm hơn anh lại được nhận vào.
Tức ḿnh, anh ta đút đơn khởi kiện nhà trường là "kỳ thị". Ṭa án tiểu bang đăng đàn xét xử, phán quyết anh ta thua kiện, (v́ ṭa xử theo luật nói trên). Anh ta tiếp tục kháng án lên tối cao pháp viện liên bang, với lập luận rằng tất cả mọi công dân đều b́nh đẳng trước pháp luật. Ṭa tối cao xử lại trên hiến pháp và xử anh ta thắng kiện, Nhà trường không có quyền từ chối anh ta, các luật lệ vi hiến của tiểu bang về trường hợp trên, và trong các tiểu bang khác cũng bị ṭa tối cao buộc phải tháo gở .
|
Quay trở về đầu |
|
|
dinhvantan Hội viên
Đă tham gia: 20 September 2003 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 6262
|
Msg 74 of 165: Đă gửi: 27 October 2008 lúc 9:23pm | Đă lưu IP
|
|
|
Cindy đừng phê b́nh mấy chuyện nầy .
Oai lực của TT Mỹ là vậy đó . Tôi kể tiếp . Khi Ông
Tướng đem quân đến đó, một Trung đội tương trưng 1 Trung
đoàn . Ông Tướng chào kính Ông Thống đốc xong rồi nói :
tôi thừa lệnh TT thi hành nhiệm vụ , xin mời Ngài xê ra
. Ông ta đi chổ khác ngay . Ông Tướng mời sinh viên vào
ghi danh .
Vụ riot ở LOS năm xưa v́ vụ Ông King, cũng phải đem quân
đội mới dẹp yên .
|
Quay trở về đầu |
|
|
manhthuongquan Hội viên
Đă tham gia: 17 December 2005 Nơi cư ngụ: Canada
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 366
|
Msg 75 of 165: Đă gửi: 27 October 2008 lúc 9:35pm | Đă lưu IP
|
|
|
http://www.metronews.ca/toronto/World/article/131674
WASHINGTON - A nightmare scenario that has haunted Americans since Barack Obama became a presidential candidate has been foiled by federal agents who say white supremacists planned to assassinate the Democratic nominee and kill dozens of black students in a would-be Tennessee mass murder.
In court records unsealed Monday, officials for the Bureau of Alcohol, Tobacco, Firearms and Explosives said they disrupted plans by two young neo-Nazi skinheads to rob a gun store and target a high school attended predominantly by African-Americans.
An official in charge of the bureau's Nashville field office said the two men planned to kill 88 black people - 14 by beheading - and wanted as their final target the man who's aiming to be the first African-American president in U.S. history.
The numbers 88 and 14 are symbolic to white supremacists.
"They said that would be their last, final act - that they would attempt to kill Senator Obama," Jim Cavanaugh, the ATF official, told The Associated Press. "They didn't believe they would be able to do it, but that they would get killed trying."
In separate interviews with investigators, the men - who met online a month ago and were arrested last Wednesday - said they planned to speed their vehicle toward Obama "shooting at him from the windows."
They also stated "they would dress in all-white tuxedos and wear top hats during the assassination attempt," according to the documents.
Despite the plot's seemingly low chances for success, it was sobering news in a country with such a history of political assassinations that a Secret Service detail has been assigned to Obama since last May - months earlier than usual for presidential candidates - because of threats made against him.
Four U.S. presidents have been assassinated, most recently John F. Kennedy in 1963, and six more were targets of assassination, including Ronald Reagan in 1981.
Modern advocates for change in the United States, including Martin Luther King, Bobby Kennedy, Medgar Evers and Malcolm X, were also gunned down.
"These are always frightening stories for Americans," John Geer, professor of political science at Vanderbilt University in Nashville, said Monday.
Geer added that while there's little doubt Obama has had more death threats against him than usual because of his race, assassination fears are sadly a fact of life for any U.S. politician.
"There are always assassination possibilities for every politician. I remember when Ted Kennedy ran, a lot of people had fears that someone was going to try to get a third Kennedy," he said.
Republican John McCain and his running mate, Sarah Palin, have been assailed by both the left and the right for some of their personal attacks against Obama on the campaign trail, with many accusing them of stirring up hatred and anger against the Illinois senator.
At two separate Palin events, someone was heard to shout out "kill him!" during the Alaska governor's verbal attacks on Obama.
On the weekend, Palin was still hitting hard, suggesting Obama was not just dabbling in socialism with some of this tax policies, but with communism.
Many of those responding to the news of the assassination plot on various websites pointed the finger at the McCain campaign on Monday.
"I'm not surprised at all by this type of behaviour; after all, McCain and Palin have laid the foundation for this type of behaviour. I'm ashamed to call these people Americans," wrote someone named Bea Smit on the ABC News website.
But Geer said he doubted the two suspects were spurred by anything being said on the hustings by McCain or Palin.
"There's nothing anyone on the campaign trail could say or do to incite something like this - this is behaviour with root causes that run far deeper than that," he said.
An Obama spokeswoman travelling with the senator in Pennsylvania had no immediate comment.
Daniel Cowart, 20, of Bells, Tenn., and Paul Schlesselman 18, of Helena-West Helena, Ark., are being held without bond.
Agents seized a rifle, a sawed-off shotgun and three pistols from the men when they were arrested, and allege the men were preparing to break into a gun shop to steal more.
Cowart and Schlesselman are charged with possessing an unregistered firearm, conspiring to steal firearms from a federally licensed gun dealer, and threatening a candidate for president.
__________________ Phong trần mài một lưỡi gươm,
Dọc ngang nào biết trên đầu có ai?
|
Quay trở về đầu |
|
|
manhthuongquan Hội viên
Đă tham gia: 17 December 2005 Nơi cư ngụ: Canada
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 366
|
Msg 76 of 165: Đă gửi: 27 October 2008 lúc 9:35pm | Đă lưu IP
|
|
|
Cuộc bầu cử gần đến giờ chót rất căng thẵng, an ninh Mỹ vừa ngăn chặn thành công một vụ mưu sát tập thễ và ám sát ứng cử viên đăng dân chủ Obama của nhóm Skinheads. Nhóm này âm mưu định xông vào trường học để bắn giết và chặt đầu một số học sinh người da đen gốc Phi châu và dự định nă súng giết chết Obama, 1 ứng cử viên da đen, khi lao xe tiếp cận ông ta.....
LOẠN !!! VÀ CÀNG SẼ LOẠN !!!
Dướng như các cao nhân trên diển đàn đều dự đoán Obama thắng cử. Rất tiếc là ḿnh không học tơi đâu về huyền học nên không đoán được.
Có điệi cổ nhân có câu:
VẠN SỰ BẤT DO THIÊN ĐỊNH
Không phải chuyện thành bại nào cũng đổ cho trời, mà c̣n do con người nửa. Huống hồ Thiên Ư cũng tùy người hiểu ngộ và cũng c̣n thay đổi.
Chỉ dùng thường lư th́ chúng ta cũng nhận ra rằng hể Obam thắng cử là thiên hạ đại loạn. 70% của că triệu quân nhân, an ninh, cảnh sát, những người đang nắm vủ khí trên tay bất phục thượng cấp. Và cả một số đông da trắng bảo thủ. Nội an Mỷ thế nào khi vết thương kỳ thị chũng tộc từng làm tốn biết bao nhiêu xương máu của người Mỷ lại khuấy lên. Chuyện ǵ săy ra cho vị tỗng thống Mỹ sẽ gây biến động.
Chúng ta v́ sao bầu đăng Dân chủ, Obama? V́ mong muổn kinh tế tốt hơn, an ninh tốt hơn, an cư lập nghiệp. Nếu viển ảnh loạn lạc đă rỏ rệt trước mắt, th́ tại sao không tính trước mà tránh nó đi.
Bầu cho Mc Cain với đăng Dân chủ chiếm đa số Lưỡng viện có phăi là 1 sự lựa chọn an toàn của 1 người thông minh .
HĂY TẬN NHÂN LỰC TRƯỚC KHI QUÁ MUỘN, V̀ TƯƠNG LAI CON CÁI VÀ GIA Đ̀NH, HĂY RỦ NHAU ĐI BẦU, BẦU CHO MC CAIN.
Chiến thắng của Mc Cain cũng là chiến thắng của mổi người chúng ta.
Sửa lại bởi manhthuongquan : 27 October 2008 lúc 9:39pm
__________________ Phong trần mài một lưỡi gươm,
Dọc ngang nào biết trên đầu có ai?
|
Quay trở về đầu |
|
|
HoaCai01 Hội viên
Đă tham gia: 03 April 2008
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 3743
|
Msg 77 of 165: Đă gửi: 27 October 2008 lúc 9:44pm | Đă lưu IP
|
|
|
Oai lực của TT Mỹ là vậy đó . Tôi kể tiếp . Khi Ông
Tướng đem quân đến đó, một Trung đội tương trưng 1 Trung
đoàn . Ông Tướng chào kính Ông Thống đốc xong rồi nói :
tôi thừa lệnh TT thi hành nhiệm vụ , xin mời Ngài xê ra
. Ông ta đi chổ khác ngay . Ông Tướng mời sinh viên vào ghi danh.
===================================
Đó mới đúng là tôn trọng qui chế quyền hành thống nhất (chain of command). Quyền của liên bang bao giờ cũng cao hơn tiểu bang .
HC
__________________ Ưng vô sở trụ nhi sanh kỳ tâm
|
Quay trở về đầu |
|
|
HoaCai01 Hội viên
Đă tham gia: 03 April 2008
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 3743
|
Msg 78 of 165: Đă gửi: 27 October 2008 lúc 9:47pm | Đă lưu IP
|
|
|
Cuộc bầu cử gần đến giờ chót rất căng thẵng, an ninh Mỹ vừa ngăn
chặn thành công một vụ mưu sát tập thễ và ám sát ứng cử viên đăng dân
chủ Obama của nhóm Skinheads. Nhóm này âm mưu định xông vào trường
học để bắn giết và chặt đầu một số học sinh người da đen gốc Phi châu
và dự định nă súng giết chết Obama, 1 ứng cử viên da đen, khi lao xe
tiếp cận ông ta.....
LOẠN !!! VÀ CÀNG SẼ LOẠN !!! Loạn là do một thiểu số quá khích và ngu dốt, trong đó có Mạnh ! Tự ḿnh hăm giết TT xong rồi nói tại TT mà xă hội loạn . Ai loạn ? Có tin là HC đi báo FBI hay không ? Dám hăm thanh toán lăo hở ? Lăo chỉ cần dặn ḍ con trai của lăo, khi nào thấy cha bị ám toán th́ gặp FBI kiếm TVLS truy lục IP th́ ra thân thế của Mạnh vốn xuất phát từ Toronto dễ dàng ! HC
__________________ Ưng vô sở trụ nhi sanh kỳ tâm
|
Quay trở về đầu |
|
|
CindyNg Hội viên
Đă tham gia: 30 November 2004
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 353
|
Msg 79 of 165: Đă gửi: 27 October 2008 lúc 10:03pm | Đă lưu IP
|
|
|
HoaCai01 đă viết:
Đó mới đúng là tôn trọng qui chế quyền hành thống nhất (chain of command). Quyền của liên bang bao giờ cũng cao hơn tiểu bang .HC
|
|
|
Gặp Cindy th́ khác rồi đó huynh.
Cindy, nếu là thống đốc th́ đă không trực tiếp can thiệp vào các chuyện vớ vẫn như vậy, nhưng nếu v́ t́nh h́nh khẩn trương, mà cần phải có mặt tại chỗ, th́ Cindy sẽ rất là lịch sự mời ông tướng xê ra.
<< Nơi này không phải là nơi của ông. Nơi của ông là ngoài mặt trận kia ḱa. Nếu ông có trát ṭa th́ đưa ra, c̣n như là lệnh của tổng thống, th́ xin lỗi, tôi không phải là một thuộc cấp của tổng thống. Nếu ông cảm thấy khó xử th́ ông cứ đưa điện thoại cho tôi giải thích trực tiếp với tổng thống. C̣n như ông muốn dùng vũ lực để giải quyết, th́ tôi cũng rất sẵn sàng. Trước tiên là vệ binh tiểu bang, dưới quyền tôi sẽ bảo vệ ngôi trường này, trước bất cứ một thách thức nào, và sau là chánh phủ tiểu bang này sẽ kiện ông và tổng thống ra ṭa án tối cao về tội lạm dụng quyền lực. Tôi nghĩ là ông hiểu được điều tôi vừa nói >>
|
Quay trở về đầu |
|
|
manhthuongquan Hội viên
Đă tham gia: 17 December 2005 Nơi cư ngụ: Canada
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 366
|
Msg 80 of 165: Đă gửi: 27 October 2008 lúc 10:13pm | Đă lưu IP
|
|
|
Lăo Ngoan Đồng, lảo o con gà cưng của lảo đi tại sao cứ nhằm mổ Mạnh hoài dị ? Lảo có mổ th́ mổ Cộng Ḥa hay Mc Cain ấy !!!
Lăo chọi không ăn thua th́ nhè cổ động viên lăo ăn vạ à? Mạnh đ̣i thanh toán lảo hồi nào?
Lăo cứ hốt phân gà mà cứ vất tung lên diễn đàn, sư đệ Giáng Long của Mạnh ném lại lăo th́ bị khóa tên.
Mạnh hổng trúng kế khích tướng Lăo Ngoan Đồng và không nằm trong thiểu số quá khích và ngu dốt ( HoaCai đă viết) trong đó có lăo.
Cái này là Lăo viết à, chớ Mạnh không có nói Lăo Ngoan ngu dù Lăo HoaCai ngu dốt hay quá khích Mạnh cũng hổng bao giờ dám nói.
Mong là lảo Ngoan cứ ũng hộ con gà Lăo đừng đụng đến Song Cước của Mạnh. Xin cảm ơn rất nhiều.
Thân ái.
__________________ Phong trần mài một lưỡi gươm,
Dọc ngang nào biết trên đầu có ai?
|
Quay trở về đầu |
|
|
|
|