| Tác giả |
|
donau Hội viên

Đă tham gia: 27 October 2004
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 402
|
| Msg 181 of 481: Đă gửi: 27 June 2005 lúc 9:13am | Đă lưu IP
|
|
|
Nung đỏ dao, tự ḿnh chặt cả bàn tay
Gánh đủ đá, chị đào đất đóng gạch. Đôi tay đàn bà mềm yếu ấy đập đá, nhồi đất dẻo dai như tay lực điền. Nhưng một ngày nọ, chị bỗng thấy những ngón tay của ḿnh ngắn lại, ṃn đi, nhiễm trùng đang hoại tử. Những ngón tay phải đập đá, đào đất quá nhiều, đă lâm “trọng bệnh”.
Lúc đó, v́ chưa có hộ khẩu nên không được vào bệnh viện, chẳng c̣n cách nào khác, chị bỗng nghĩ ra một kiểu “điều trị” khủng khiếp: Nung đỏ con dao sắt, kê ngón tay lên viên gạch và nghiến răng chặt!
Khi ngón tay đă đứt ĺa, nhọ nồi ḥa với vôi đă được chuẩn bị sẵn, chị run rẩy bôi vào vết chặt. Choáng váng, chị ngất đi v́ đau. 1 ngón tay, 2 ngón tay, 4, 5 ngón tay... lần lượt ĺa khỏi bàn tay chị theo cách “trung cổ” đó. Bàn tay trái chặt ngón tay phải, bàn tay phải chặt ngón tay trái. Cho đến khi không c̣n ngón tay để cầm dao nữa! Mỗi ngón tay bị chặt ĺa là một lần chị ngất lịm.
Tôi rùng ḿnh khi h́nh dung ngón tay đứt ĺa, vôi trộn bồ hóng bôi vào vết chặt c̣n đầy máu ấy. Bất giác tôi nh́n sang đôi bàn tay cụt ngón của chị, nó đă liền sẹo nhưng vẫn toát lên cái ǵ đó nhẫn nhịn mà kiên gan.
Họa vô đơn chí, sau khi đôi bàn tay cụt hết ngón, dân làng bắt đầu x́ xào đồn thổi chị mắc bệnh phong. Rồi cũng chẳng dừng lại ở đồn thổi nữa, một ngày nọ, dân quân đến trói nghiến chị lại, bồng súng giải chị đi bệnh viện như giải một kẻ tội đồ.
Tại bệnh viện, vị bác sỹ già sau khi khám, đă khẳng định chị không mắc bệnh phong. Dẫu có mắc bệnh, chị cũng không nhập viện được v́ chưa có hộ khẩu. Người đàn bà đó bị trả về với 10 viên thuốc Tetaxilin giá trị tương đương 10 buổi đi chợ. Nhưng trong mắt của nhiều người, chị vẫn là hủi, và cả hai mẹ con đă “lănh đủ” sự kỳ thị, xa lánh.
Tú Anh đang học lớp 3 đă bị chúng bạn réo tên gọi: “Đồ con hủi”, thậm chí có kẻ c̣n dọa giết chết đứa bé ngây thơ này. Điều đó làm chị đau đớn hơn cả lúc cầm dao chặt vào ngón tay ḿnh.
Vẫn túp lều cỏ trên bè chuối, nhưng đôi tay đă cụt ngón, lại phải “gánh” thêm cái tiếng hủi, trong một phút tuyệt vọng chị viết một bức thư tuyệt mệnh gửi mẹ dặn: “Con chết rồi, mẹ gửi Tú Anh vào trại mồ côi, đừng đưa nó về với bố nó”.
Chị đi ra băi sông Thái Hạc tự tử. Lúc đang chấp chới trong ḍng nước th́ ông lăo thuyền chài đă nhanh tay kéo chị lên. Sau khi nghe rơ sự t́nh, ông lăo bảo: “Ta sẽ cho con 1,000 đồng để con có chút vốn làm ăn. (1,000 đồng lúc đó tương đương 1 tạ gạo). Đừng bao giờ nghĩ đến t́m đến cái chết nữa. Sống khó, chết dễ lắm, vô nghĩa lắm”.
Từ bến sông về nhà, chị phải nghỉ 8 lần, niềm tin vào cuộc đời, t́nh người tưởng như đă tắt ngấm trong chị, nay được ông lăo thuyền chài thắp lên, bừng sáng.
Về nhà, chị đưa Tú Anh lên Nam Định học để tránh đi sự xa lánh của bạn bè. Chiều chiều cậu bé học xong lại đứng ở góc chợ đợi mẹ, đêm thật khuya hai mẹ con mới dám về túp lều, rón rén như người mang tội. Thế rồi, trong đêm khuya khoắt, đôi bàn tay cụt ngón của chị lại tiếp tục đập đá, nhồi đất đóng gạch. Như có phép lạ, trong ṿng mấy năm với đôi tay tật nguyền ấy, chị đă đóng được 16 vạn gạch mộc!
Không đủ tiến mua than, chị bán gạch mộc cho người ta, chỉ để lại 4 vạn viên, thuê người nung, xây móng, xây tường nhà, c̣n mái nhà th́ phải chờ đến lúc có tiền mới đổ. Ngôi nhà đang dang dở th́ chị ốm một trận “thập tử nhất sinh”.
Những năm tháng dằng dặc bị đọa đày, ăn đói, mặc rét, làm việc quá sức khiến chị bị liệt nửa người. Chỉ duy nhất đàn gà đáng giá, Tú Anh cắp hai con to nhất, năn nỉ người xích lô chở mẹ vào bệnh viện cấp cứu. Người ta nghĩ rằng chị sẽ chết, bàn cách khi chôn phải rắc thật nhiều vôi bột để trừ tận gốc bệnh phong.
Vùng vẫy trong vô thức, người đàn bà đó muốn thét thật to: Tôi c̣n sống, tôi muốn sống! Chẳng biết ông trời có thấu tỏ hay không mà sau 4 tháng vật vă với bệnh tật, chị đă dần khỏe lại.
Đục một cái lỗ dưới nền nhà, chị rang lạc, rang ngô cho Tú Anh đi bán ở các rạp hát, bến thuyền. Hôm nào hàng ế, hai mẹ con ăn ngô, lạc trừ bữa. Tú Anh chỉ có duy nhất một bộ quần áo, ban đêm về túp lều phải ở truồng cho mẹ giặt, phơi khô để ngày mai mặc tiếp.
Chị cũng chẳng hơn ǵ, đêm cũng đành “vận” một bộ đồ rách như tổ đỉa. May thay, trong lúc bi đát đó, chị mua chịu được một đôi lợn. Đôi lợn được coi như “vật cứu tinh” của 2 mẹ con, nhưng đến lúc xuất chuồng, rao bán lại không ai thèm mua “lợn của hủi”.
Chị phải gọi người ở xa đến bắt vào ban đêm, chịu thiệt với giá bán rẻ bằng một nửa giá b́nh thường. Có tiền, lại mua đôi lợn khác, vừa vỗ thịt vừa chăm lợn nái đẻ. Cứ thế, đàn lợn ngày một sinh sôi.
Chị tát ao, lội xuống bùn ngang ngực, cấy lúa, c̣n trên bờ trồng rau muống. Lúa tốt bời bời, một số người trước đây coi khinh chị là “hủi” giờ lại đến vay thóc về ăn.
Nhưng niềm vui không ǵ so sánh được của người đàn bà ấy là đứa con trai duy nhất học rất giỏi và thi đậu vào trường Đại Học Kinh Tế Quốc Dân. Sóng gió tưởng như đă qua bỗng dưng lại ập tới: Năm thứ 2 đại học, Tú Anh bị thiếu ôxy năo, sinh độc tố trong máu. Chị lại đưa con trai đi hết bệnh viện này đến bệnh viện khác để chạy chữa.
Ṛng ră 9 tháng trời, bao nhiêu tài sản vừa được gây dựng đă tan theo bước chân của 2 mẹ con từ Bắc vào Nam. Ngày Tú Anh khỏi bệnh, số nợ của chị lên tới 73 triệu đồng.
Nhưng kể từ khi được ông lái đ̣ cứu mạng, chưa một lần người đàn bà ấy tuyệt vọng, trở về với “máng lợn”, chị lại nuôi lợn thả cá, làm vườn, một ḿnh con tiếp tục ăn học và chăm sóc mẹ già.
Vào những năm 1992-1993, trong chuồng nhà chị có tới 75 con lợn, một ao cá và 4 sào ruộng. Vẫn đôi bàn tay cụt ngón ấy làm tất cả mọi việc: băm bèo, nấu cám, cuốc đất...
Có vốn, chị đi buôn vàng, bất động sản, kiến thức của một người từng tốt nghiệp Đại Học Tài Chính Kế Toán khóa đầu giúp chị thành công trong nhiều thương vụ. Ông trời có vẻ như đă mủi ḷng trước người đàn bà có sức sống kỳ lạ này, Tú Anh ra trường, đi làm, lấy vợ sinh con.
Xă Hoàng Diệu thuần nông của thành phố Thái B́nh bỗng mọc lên một ngôi biệt thự hiếm hoi. Tuy biệt thự đang xây nhưng người ta đă đặt câu hỏi: Của ai? Của một Việt kiều, một giám đốc, một đại gia nào chăng? Rồi người ta ngớ ra: Biệt thự của Hằng “hủi”, người đàn bà từng gánh con ra chợ cầm nợ để đổi lấy ít rau dưa bán kiếm ít tiền sống qua ngày.
Biệt thự nằm bên bờ ao, gần túp lều rách nát dựng trên bè chuối ngày xưa. Chị cười rạng rỡ, nói với tôi: “Tôi định không làm ngôi nhà này đâu, nhưng cuối đời ḿnh cũng có một nơi ở rộng răi để đón bạn bè tới thăm. Ngôi nhà này có một ít tiền của tỉnh Thái B́nh góp vào để xây nhà t́nh nghĩa cho mẹ tôi. Mẹ tôi năm nay tṛn 100 tuổi. Tôi là con liệt sỹ, nhưng bao năm bị đọa đày, có ai nhớ đến đâu”.
Chị Diễm, vợ của Tú Anh, đang chơi với hai đứa trẻ đẹp. Một thời, hai vợ chồng làm ăn khó khăn, chính chị Hằng đă động viên con dâu đi học Đại Học Sư Phạm Thái Nguyên, để giờ đây Diễm đă là cô giáo. C̣n Tú Anh trở thành giám đốc một công ty làm ăn phát đạt.
Dù đă khá giả, nhưng chị vẫn tự tay băm bèo chăn lợn, không thuê người làm, khu ao rộng 1,000 m2 được kè bờ xi măng, thả cá trê, baba. Rau trái đầy vườn, mùa nào thức ấy, không tấc đất nào bị bỏ hoang.
Chị nói với tôi rằng sau khi ngôi biệt thự hoàn thành chị sẽ đi làm từ thiện, sẽ cưu mang những đứa trẻ thơ mồ côi, lang thang cơ nhỡ, phải bán lạc rang, nằm bao tải như Tú Anh ngày xưa. Chị sáng tác nhiều thơ, những bài thơ thấm đẫm t́nh người, t́nh đời và luôn kết thúc có hậu”...
(NV)
|
| Quay trở về đầu |
|
| |
donau Hội viên

Đă tham gia: 27 October 2004
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 402
|
| Msg 182 of 481: Đă gửi: 27 June 2005 lúc 9:14am | Đă lưu IP
|
|
|
Gian nan rồi cũng đuợc hạnh phúc, cũng may cho chị là câu chuyện của chị cũng có hậu, chứ cũng nhiều chuyện tôi nghe mà ứa nuớc mắt.
Nhân tại anh maithon có nói đến mệnh không thân kiếp.
|
| Quay trở về đầu |
|
| |
ThuanChau Hội viên


Đă tham gia: 13 June 2005
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 148
|
| Msg 183 of 481: Đă gửi: 27 June 2005 lúc 9:38am | Đă lưu IP
|
|
|
Câu chuyện hay quá.
__________________ Trang nhà: Web Nhân Trắc Học- www.nhantrachoc.net.vn
|
| Quay trở về đầu |
|
| |
maithon Hội viên

Đă tham gia: 11 May 2005
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 741
|
| Msg 184 of 481: Đă gửi: 27 June 2005 lúc 4:41pm | Đă lưu IP
|
|
|
Bài huynh Donau post hay quá, ngă mũ chào kính phục, cuộc đời c̣n trùng trùng những kiếp người khổ đau như vậy .
Huynh minhkhiem cũng bị Kiếp Không chiếu mạng à ?
Mời các huynh cafe đen ít đường miễn phí . C̣n cô bé Thuận Châu con gái không uống cafe được nên 1 cái bánh đa hén hihihi
__________________
mt
|
| Quay trở về đầu |
|
| |
donau Hội viên

Đă tham gia: 27 October 2004
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 402
|
| Msg 185 of 481: Đă gửi: 28 June 2005 lúc 4:03am | Đă lưu IP
|
|
|
ở quán caphê ko ai ăn bánh đa cả anh maithon à, cho bé ấy cốc bạc xỉu SG với bánh sữa Mộc Chậu Ngon lắm ngày xưa tôi cũng hay ăn nhưng lâu rồi ko đuợc ăn nữa, vẫn thèm món đó lắm
tại anh nói đến số phận mệnh không thân kiếp nên tôi mới post bài lên để mọi nguời hiểu thế nào là vuợt qua số phận .
|
| Quay trở về đầu |
|
| |
maithon Hội viên

Đă tham gia: 11 May 2005
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 741
|
| Msg 186 of 481: Đă gửi: 28 June 2005 lúc 4:10am | Đă lưu IP
|
|
|
Mệt quá trời quá đất luôn! Vào pha tí cafe uống. C̣n 14 tiếng nữa là phải xong công việc, mà mới hoàn tất được 2/3. Tại sao ta phải làm việc? Làm việc để sống! Sống để làm ǵ? Lại là để làm việc!...
Hôm kia gặp một người bạn, nghe than rằng phải chi sống trên đời ḿnh chẳng bị sinh kế chi phối, chỉ an hưởng ư nghĩa của cuộc sống, có thời gian hưởng thụ, thưởng thức, cảm nhận và thoải mái thư giản. Đúng là một lí tưởng.
Một cuộc đời thành công không phải là tiền bạc, vinh hoa phú quí, danh vọng ǵ, mấy cái này dễ đạt được hơn, có làm th́ có ăn, cần cù chuyên chú th́ có kết quả tự nhiên, trừ phi "bôn ba không qua thời vận" th́ chẳng nói làm chi. Mà là một cuộc đời có sự cân bằng (chính xác hơn phải là hài ḥa) giữa cái ta muốn và cái ta có thể có. Giữa t́m về danh lợi và không bị chai cảm thụ cuộc sống. Giữa lao động và hưởng thụ. Giữa lợi ích cá nhân và lợi ích vị tha.
C̣n nữa, giữa bà xă và các bà mà ḿnh chạy xe gặp ngoài đường
Thôi làm việc tiếp!...than th́ than vậy, chứ sống th́ vẫn phải sống! chẳng lẻ nghỉ làm việc, bỏ hết lao động, hoặc phải thao thức măi làm sao để cân bằng cái nào cho ta, cái nào cho công việc, ta ở đâu trong cuộc đời này...c̣n khổ hơn là phải lao động!
__________________
mt
|
| Quay trở về đầu |
|
| |
maithon Hội viên

Đă tham gia: 11 May 2005
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 741
|
| Msg 187 of 481: Đă gửi: 28 June 2005 lúc 4:15am | Đă lưu IP
|
|
|
donau đă viết:
bánh sữa Mộc Chậu  |
|
|
Ở Mộc Châu c̣n có một món đặc sản của người dân tộc nữa đó anh ! Đùa anh tí cho tỉnh táo rồi làm việc
__________________
mt
|
| Quay trở về đầu |
|
| |
maithon Hội viên

Đă tham gia: 11 May 2005
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 741
|
| Msg 188 of 481: Đă gửi: 28 June 2005 lúc 4:24am | Đă lưu IP
|
|
|
maithon đă viết:
Thôi làm việc tiếp!...than th́ than vậy, chứ sống th́ vẫn phải sống! chẳng lẻ nghỉ làm việc, bỏ hết lao động, hoặc phải thao thức măi làm sao để cân bằng cái nào cho ta, cái nào cho công việc, ta ở đâu trong cuộc đời này...c̣n khổ hơn là phải lao động!
|
|
|
Tự nhiên nhớ đến quyển sách "Cạm Bẫy Thời Gian" của 1 tác giả người Nga, đọc lướt qua lâu rồi, cũng khá hay.
__________________
mt
|
| Quay trở về đầu |
|
| |
dolphin2004 Hội viên


Đă tham gia: 08 October 2004 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 40
|
| Msg 189 of 481: Đă gửi: 28 June 2005 lúc 5:17am | Đă lưu IP
|
|
|
ó vốn, chị đi buôn vàng, bất động sản, kiến thức của một người từng tốt nghiệp Đại Học Tài Chính Kế Toán khóa đầu giúp chị thành công trong nhiều thương vụ. ->> can xem lai
|
| Quay trở về đầu |
|
| |
donau Hội viên

Đă tham gia: 27 October 2004
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 402
|
| Msg 190 of 481: Đă gửi: 28 June 2005 lúc 7:07am | Đă lưu IP
|
|
|
dolphin2004 đă viết:
| ó vốn, chị đi buôn vàng, bất động sản, kiến thức của một người từng tốt nghiệp Đại Học Tài Chính Kế Toán khóa đầu giúp chị thành công trong nhiều thương vụ. ->> can xem lai |
|
|
Tôi chịu, họ đăng thế nào tôi copy và paste lại nguyên xi chứ có biết ǵ đâu.
|
| Quay trở về đầu |
|
| |
donau Hội viên

Đă tham gia: 27 October 2004
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 402
|
| Msg 191 of 481: Đă gửi: 28 June 2005 lúc 7:08am | Đă lưu IP
|
|
|
Hồi truớc có đợt tôi làm việc căng thẳng quá, sinh bệnh, chẳng muốn làm ǵ cả. Thế là nguời ta cho nghỉ nhà một tuần. Đuợc 3 ngày tay chân ngứa ngáy lại chỉ muốn đi làm
|
| Quay trở về đầu |
|
| |
tamthuyen Học Viên Lớp Dịch Lư

Đă tham gia: 01 June 2005 Nơi cư ngụ: Canada
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 880
|
| Msg 192 of 481: Đă gửi: 28 June 2005 lúc 7:20am | Đă lưu IP
|
|
|
Đủ ăn đủ mặc là tiên, cần chi làm giàu cho tâm trí thêm phần lo lắng. TT thấy có nhiều người quen bao nhiêu cũng khg vừa ư, con cái chảng thèm lo, cứ nghe chỗ nào kiếm tiền đươc là chạy theo ngay. Khi con cái hư hỏng thi rên lên rên xuống, đổ thừa số phận.....
__________________ tt
|
| Quay trở về đầu |
|
| |
minhkhiem Học Viên Lớp Tử Vi

Đă tham gia: 14 February 2005 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 32
|
| Msg 193 of 481: Đă gửi: 28 June 2005 lúc 8:08am | Đă lưu IP
|
|
|
Chào buổi sáng,
Cà phê đậm, đêm hơi khó ngủ. Xin chủ quán cốc nước mưa.
Mang thân tứ đại là vào cuộc kiếp không. Được Không Kiếp đi theo là có đèn soi chỉ lối mà không lạc vào phước báo nhân thiên, dễ quay về an nhiên tịch tịnh.
Đời thường chuộng hư vinh, ít ai nh́n thấy thực nhục.
Xưa là mây trắng nay là chiêm bao. Gẫm mà mừng v́ c̣n thấy được nẻo không mà trở gót.
Thâm tạ ḷng hiếu khách.
mk
|
| Quay trở về đầu |
|
| |
maithon Hội viên

Đă tham gia: 11 May 2005
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 741
|
| Msg 194 of 481: Đă gửi: 28 June 2005 lúc 8:25am | Đă lưu IP
|
|
|
Chào huynh TT ghé quán chơi, quán này tự phục vụ, huynh cứ tự nhiên
Huynh MinhKhiem, 1 ư nghĩ thoáng qua chưa kịp apply for copyright , ở nơi Kiếp hiểu lẻ Không, ở nơi Không hiểu lẻ Kiếp là cách sống thực dụng cho mệnh KK: cầm lên được buông xuống được, buông xuống được cầm lên được, cầm lên được lại buông xuống được. Người KK có thể phí bao thời gian tâm huyết chỉ v́ thích, nhưng khi đạt được rồi mà thấy không cần th́ họ cũng buông xuống dễ dàng không thương tiếc và cũng v́ thích ḿnh là ḿnh! Bạn bè tôi, tôi và bà xă tôi đều là KK hết hihi
Mời huynh tự nhiên nhe! thôi tôi đi làm việc tiếp đây
__________________
mt
|
| Quay trở về đầu |
|
| |
tamthuyen Học Viên Lớp Dịch Lư

Đă tham gia: 01 June 2005 Nơi cư ngụ: Canada
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 880
|
| Msg 195 of 481: Đă gửi: 28 June 2005 lúc 8:48am | Đă lưu IP
|
|
|
[QUOTE=maithon]
Chào huynh TT ghé quán chơi, quán này tự phục vụ, huynh cứ tự nhiên .
Đa tạ chủ quán, TT khg uống cafe, chỉ xin quán một ly nước lạnh và vài bản nhac tiền chiến hay hay là thấy đời vui rồi.
P.S : TT c̣n vụng đường tu nên kiếp này chưa cho làm "huynh".
__________________ tt
|
| Quay trở về đầu |
|
| |
maithon Hội viên

Đă tham gia: 11 May 2005
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 741
|
| Msg 196 of 481: Đă gửi: 29 June 2005 lúc 10:25am | Đă lưu IP
|
|
|
Mời các huynh cafe và thưởng thức digital art, nghe nhạc thưởng nhàn. Thấy vậy chứ làm kẻ lười biếng giúp đời nhiều lắm đó . Thưởng thức tranh, uống cafe cà pháo, ngắm nước chảy mây trôi, cà kê dê ngỗng, không giúp ai, không hại ai, huề lời, huề vốn lại hóa ra làm người hữu ích cho đời nhiều nhất .
Bức "The world from a child's eyes" by Phạm Tuấn Ngọc
Bức này khá đẹp, nhất là cái miệng trông rất xinh xinh hay hay, dễ thương , và nhất là nó thổi lên toàn bộ sức sống cho ca? bu*'c tranh. Mặc dù lúc mới nh́n th́ ta có cảm giác kho^ng khi' lạnh lẻo u tối chết chóc
__________________
mt
|
| Quay trở về đầu |
|
| |
maithon Hội viên

Đă tham gia: 11 May 2005
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 741
|
| Msg 197 of 481: Đă gửi: 29 June 2005 lúc 10:29am | Đă lưu IP
|
|
|
B́nh Minh Màu Vàng by Trần Hải Minh
Bức này nh́n vào chẳng hiểu B́nh Minh nằm ở đâu nhưng cho ḿnh 1 cảm nhận hay hay và đẹp, dù chẳng biết hay chổ nào, đẹp chổ nào
Sửa lại bởi maithon : 29 June 2005 lúc 10:30am
__________________
mt
|
| Quay trở về đầu |
|
| |
maithon Hội viên

Đă tham gia: 11 May 2005
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 741
|
| Msg 198 of 481: Đă gửi: 29 June 2005 lúc 10:37am | Đă lưu IP
|
|
|
Bức "Life" by Lê Kiệt
Cuộc sống muôn màu, tự nó vốn thế, đời thực vốn đă nhiều màu sắc th́ huống chi đời ảo ... T́m chính ḿnh trong đời chứ t́m đời trong chính ḿnh làm chi
Bức "Life" này ngắm kĩ rất đẹp: những đôi mắt thế gian tạo nên h́nh hài a?o cu?a con người va` shape the life
Sửa lại bởi maithon : 29 June 2005 lúc 10:49am
__________________
mt
|
| Quay trở về đầu |
|
| |
maithon Hội viên

Đă tham gia: 11 May 2005
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 741
|
| Msg 199 of 481: Đă gửi: 29 June 2005 lúc 11:11am | Đă lưu IP
|
|
|
Tự nhiên nhớ chực mấy câu trong bài "Qua Đèo Ngang" của BHTQ mà huynh NhuKhong đăng lên ... méo mó nghề nghiệp nên sửa lại một chút cũng thấy hợp t́nh hợp cảnh
Bước đến đèo ngang bóng xế tà
Cỏ cây chen đá, đá chen hoa
Lơ thơ dưới núi tiều vài chú
Lác đác bên sông chợ mấy nhà
Nhớ nước đau ḷng con quát quát
Thương nhà mơi miệng cái la la
Dừng chân đứng lại trời non nước
Một mảnh t́nh riêng ta biết ta
Bài này không dám để quotation mark và ghi tên tác giả lại, e đắc tội với tiền nhân
__________________
mt
|
| Quay trở về đầu |
|
| |
donau Hội viên

Đă tham gia: 27 October 2004
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 402
|
| Msg 200 of 481: Đă gửi: 30 June 2005 lúc 1:25pm | Đă lưu IP
|
|
|
minhtuan đă viết:
[QUOTE=donau]
Quán cafe Lâm ở Hanội nằm trên phố Nguyễn Hữu Huân đó các bác, đi từ hồ gươm sang tay phải là phố Bảo Khánh, c̣n sang trái đi một đoạn đường tương tự là đến cafe Lâm . Anh donau quả có gu thưởng thức, cafe ở quán này không những ngon mà phong cách ngồi có nét riêng, xung quanh rất nhiều tranh vẽ, là nơi lui tới của giới trí thức nhưng sành điệu
|
|
|
Nếu tôi nhớ ko lầm th́ quán cà phê Lâm nổi tiếng là v́ nguời chủ đầu tiên của nó là ông Lâm. Ông này rất trọng nghệ sĩ, văn nghệ sĩ thời bấy giờ những năm 60-70 đều đuợc ông đối xử rất tốt. Ai uống có tiền th́ trả, ko tiền th́ đưa sáng tác ra gán. Thời đó Bùi Xuân Phái uống cà phê chỗ ông toàn gán tranh lại. Ngoài ra cũng có rất nhiều nghệ sĩ khác cũng ra uống caphê chỗ ông.
Cho nên quán đó giờ đây vẫn là nơi lui lại của trí thức sành điệu cũng là một điều b́nh thuờng. Tiếc là đợt vừa rồi ko hiểu có sự mâu thuẫn cá nhân ǵ mà quán tách ra làm hai, khiến cho ḷng nguời chia ly.
|
| Quay trở về đầu |
|
| |
|
|