Tác giả |
|
VDTT Thượng Khách

Đă tham gia: 16 November 2003
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2675
|
Msg 21 of 27: Đă gửi: 05 June 2005 lúc 5:27pm | Đă lưu IP
|
|
|
nhonha2003 đă viết:
Bài làm văn của một học sinh lớp 4
- Tả cô giáo em
+ Cô giáo em hiền nhưng hơi mập, tóc cô ngắn nhưng buộc gọn ra đằng sau, khi cô đi tóc cô ve vẩy ngo ngoe như cái đuôi con lợn con khi em ra cho nó ăn cám. Cô có đôi chân ṿng kiềng, có lần em nghe mẹ em bảo với mẹ thằng Hà, chân như vậy sau này cô sẽ dễ đẻ.
|
|
|
Cái này có thật không đấy? Tôi thấy hơi khó tin v́ lớp 4 mà viết được như thế này th́ đúng là có văn tài (thuật so sánh: tóc buộc ra sau với đuôi lợn. Thuật liên hệ: chân ṿng kiềng và khả năng đẻ con). Sau có thể thành danh bằng lối viết châm biếm.
Đó là nhận xét chân thật của tôi. Tùy ư nghe hoặc bỏ.
|
Quay trở về đầu |
|
|
Hot_dzit_lon Học Viên Lớp Tử Vi


Đă tham gia: 04 October 2004 Nơi cư ngụ: Iraq
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 941
|
Msg 22 of 27: Đă gửi: 05 June 2005 lúc 9:25pm | Đă lưu IP
|
|
|
Có thật ...cháu hồi đó học lớp 3 đă có lần làm đề tài này ...tuỳ theo trường như trường "Lương Định Của" c̣n có tên là "Rạng Đông" ở đường Nguyễn Đ́nh chiễu, saig̣n th́ miễn bàn học giơi lắm .
Sửa lại bởi Hot_dzit_lon : 05 June 2005 lúc 9:25pm
__________________ Bách niên thế sự bất thăng bi
Công hầu đệ trạch giao tân chủ
Văn vũ y quan dị tức th́
|
Quay trở về đầu |
|
|
hoalan Học Viên Lớp Tử Vi


Đă tham gia: 22 February 2005
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 31
|
Msg 23 of 27: Đă gửi: 14 June 2005 lúc 1:21am | Đă lưu IP
|
|
|
góp vui chút chút
Đề bài: em hăy phân tích hai câu thơ trong tập "Nhật kí trong tù" của tác giả ***.
" Ngủ th́ ai cũng như lương thiện
Tỉnh dậy phân ra kẻ dữ hiền".
Em nghĩ học sinh này chắc là học giỏi môn sinh vật, nên bạn phân tích như sau:
Khi ngủ th́ cơ thể chúng ta nằm im, bất động, mắt nhắm trông ai cũng giống ai. Nhưng khi tỉnh dậy, do nhu cầu sinh lư, cơ thể con người cần đào thải một số cặn bă trong cơ thể, nên câu thơ đă tả thực rất chính xác: " ngủ dậy phân ra.......kẻ ! dữ hiền."
Bạn học sinh này đă tự ư ngắt cụm từ như thế đấy
Đề bài: Em hăy phân tích nghệ thuật tả người của Nguyễn Du trong tác phẩm Truyện Kiều
Bài làm của một học sinh lớp 9 ở tỉnh B́nh Dương có đoạn viết như sau: "...Nguyễn Du có thể nói là sư phụ trong việc sử dụng nghệ thuật biến hoá (?). Ông tả Từ Hải thiệt "ngầu": "vai năm tấc", " thân mười thước"- y như ông Thần Đèn (chứ ngoài đời làm sao có thiệt). ông tả chỗ này c̣n độc đáo hơn: "Râu hùm, hàm én, mày ngài". Trên một nhân vật có tới ba đại diện loài vật: hổ-chim-bướm. Thật tài quá xá! "
Lời phê của giáo viên: Dùng từ ngữ cẩu thả; phân tích bậy bạ; tưởng tượng loạn xạ; thiệt cũng "tài quá xá"! 1 điểm.
Chuyện kể về một anh sinh viên người Hung sang Việt Nam làm nghiên cưú sinh môn tiếng Việt.
Cuối đợt nghiên cứu trường ĐHQG Hà Nội tổ chức một ḱ thi gọi là kiểm tra tŕnh độ của từng nghiên cứu sinh. Đề văn ra như sau:
"Anh (chị) hăy giải thích câu ca dao:
Gió đưa cành trúc la đà
Tiếng chuông Thiên Mụ, canh gà Thọ Xương."
Đọc xong đề, anh chàng sinh viên khoái trí lắm v́ nghĩ rằng không có ǵ là khó, nhất là khi anh có mang theo cả từ điển. Sau một hồi tra cứu chảy nước mắt, xem ra anh ta đă tường tận nhiều điều:
"Gió đưa (được) cành trúc" th́ ắt hẳn phải là gió to, ư hẳn là có băo.
Với từ "la" anh phân vân giữa hai cách hiểu:
+"la" là sự kết hợp giữ lừa và ngựa.
+"la" anh đoán rằng đề đă in sai, phải là lao mới đúng. Và anh đă chọn cách hiểu này.
"Đà" là thanh tà vẹt để tàu có thể chuyển động trên đó.
"Thiên mụ" : đàn bà trời - ư hẳn là vợ trời.|
" Thọ" : nhiều lần (lâu)
Và cuối cùng anh ta đă cho ra đời một sản phẩm bất hủ:
“Trời nổi cơn băo lớn
Lao xuống tà vẹt đường
Vợ trời đánh một tiếng chuông
Canh gà húp vội, hóc xương mấy lần”
Giải thích câu tục ngữ "Giặc đến nhà, đàn bà cũng đánh"
"Câu tục ngữ nói lên sự dă man của bọn giặc cướp, khi đă tràn vào làng mạc, nhà cửa th́ không cứ đàn ông, mà cả đàn bà, trẻ em chúng cũng đánh đập, hành hạ..."
Giải thích câu tục ngữ "Một con ngựa đau, cả tàu bỏ cỏ"
"Câu tục ngữ cho thấy sự thông minh của loài ngựa, chúng thấy có một con bị đau là cả bọn bỏ ăn ngay, để đề pḥng bệnh lây lan qua đường tiêu hoá"
xiu tầm
|
Quay trở về đầu |
|
|
nhonha2003 Hội viên


Đă tham gia: 01 August 2003 Nơi cư ngụ: Finland
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 361
|
Msg 24 of 27: Đă gửi: 21 June 2005 lúc 5:55am | Đă lưu IP
|
|
|
Bó tay tiếp theo:
Văn chương 'rợn tóc gáy'
Khi hỏi một cán bộ đi chấm thi: “Khi đi chấm thi tốt nghiệp THPT năm nay, anh thích và ghét chuyện ǵ nhất?”. Anh trầm ngâm một lúc rồi trả lời là anh thích và ghét cùng một chuyện: chấm bài.
Nguyên nhân đơn giản là v́ đọc bài thi văn của học sinh, thấy có quá nhiều chuyện để cười. Nhưng đằng sau nụ cười ấy là những giọt nước mắt. Bởi lẽ, làm sao mà không đau đớn với những bài văn chương “rợn tóc gáy” cứ tái diễn hằng năm.
Đây là nguyên văn một bài làm của học sinh: "Mỵ và A Phủ là một đôi thanh mai trúc mă, họ thực ḷng thực dạ yêu nhau quên trời quên đất, mặt dù quá xá người cản trở nhưng họ củng lấy được nhau bằng cách dắt nhau đi vô rừng. Gia đ́nh nhà thống lư bá tra là chồng trước của Mỵ đă kéo đế, Mỵ dung cùi chỏ lên, đánh cho bọn nó tang tát hết trơn, mỵ lại giù A phủ vô nhà, miệng của Mỵ rỉ rỉ mấy giọt máu. Nhà Tô Hoài đă đề cao giá trị nhân đạo bằng cách cho cô mỵ đánh bọn cường hào ác bá kia đề dành lấy tự do và t́nh yêu chung thủy. ( Kính thưa thầy cô, em sắp bị khống rồi, lạy thầy cô chấm nương tay cho em nhờ cậy, để thấy cô tích đứt, em cảm ơn)
Những bài văn như thế này không thiếu. Có em chỉ cọ quẹt đôi ba ḍng, viết lại cái đề rồi bỏ luôn phần c̣n lại, giám khảo cho mấy điểm?
Những bài làm văn được 1 hay 1,5 điểm phần lớn đều rơi vào trường hợp này. Các em cứ viết linh tinh lang tang, “quên trời quên đất”, được chăng hay chớ, miễn là có Mỵ và A Phủ mà chẳng cần biết ḿnh viết ǵ.
Chấm bài thi mà cứ tức anh ách. Không biết trong số mấy ngh́n bài ở đây, có bài nào của học tṛ trong lớp ḿnh dạy không. Nghĩ thầm nhưng cũng không mong gặp. Điều mà ḿnh dạy với điều mà học tṛ học chưa chắc đă giống nhau, bởi thế mới có mấy đoạn văn “đi mây về gió” như thế này:
- “Tây Tiến là một địa danh nổi tiếng ở miền tây, Quang Dũng đi bộ đội vào miền Nam, sau đó ra miền bắc rồi về miền tây nam bộ rồi lại ra miền tây. Quang Dũng kêu gọi các học sinh sinh viên Hà Nội lênh đường đánh giặc và bản thân ông làm tướng công công đồn dũng sĩ giết sách bọn giặc giả mang tàn nhẫn, quét sạch luôn bọn phong kiến ác ôn”.
- “Mỵ đi ngay ra gốc cây ở ngoài rừng, ngồi phịch xuống cái gốc cây mà khóc, A Phủ trông thấy liền gọi Mỵ dậy và tặng cho Mỵ một con dao để Mỵ cắt dây trói”.
- “ Tại sao Mỵ phải lấy A Phủ, A phủ là một thằng nhà giàu độc ác tượng trưng cho bọn thực dân dă mang, chúng nó thực sự đàng áp nhân dân ta d́m nhân dân ta trong bể máu”.
Khi đọc xong đoạn văn này nhiều giám khảo chấm thi cũng lắc đầu ngao ngán v́ không thể hiểu nổi là thí sinh đang định diễn đạt điều ǵ.
“Qua một cặp vợ chồng trong đời sống hàng ngày, họ sống giản dị, trôi theo ḍng sông đưa đẩy, họ được mọi người mến mộ tác phẩm làm cho nhà thơ không phải quên, không phải văn chương nào cũng có ḷng nhân đạo nói lên rất ư là nổi bật, đó sáng tác rất nổi bật”.
Những lời van xin khổ sở
- “Cầu xin thày cô chấm dễ dễ cho em, em bị bể tủ rồi, nếu mà em dưới năm điểm môn này th́ chắc em rớt quá, thầy cô làm ơn làm phước đi mà”.
- “Chắc là em đành phải xuôi tay theo số phận ang bài quá rồi thầy cô ơi, chuyến này em rớt thiệt rồi. Hỡi ơi, đời em c̣n khổ hơn đời cô Mỵ nữa”.
Theo Tuổi Trẻ, đọc những bài thi, mới nhận ra khả năng b́nh luận văn chương của các nhà phê b́nh văn học kém hẳn so với “ tài năng” của các em. Đọc xong... hiểu chết liền: “Có thể chắc chắn một điều chắc chắn rằng, trong Tây tiến đă phơi bày của ḿnh hết sức trầm trọng làm chúng ta hiểu biết về ông rất là nhiều”.
C̣n đây là một kiểu suy diễn... chết người, ai manh nha tham vọng thành nhà thơ và mong hậu thế hiểu cho, đọc rồi sẽ tuyên bố bỏ nghề làm thơ:
“Quân xanh màu lá tức là màu xanh của màu huy vọng mông rằng quân ta ṭn thắng”; “ Sông Mă gầm lên là v́ tuy các anh đă được dùi xâu dưới ḷng đất đến thiên nhiên cảnh vật cũng phải khiếp sợ huống chi là con người nên sông mă mới gằm lên um sùm như thế chứ”; “Chiến trường đi không tiếc đời anh câu thơ thực là dí dỏm tinh nghịch quá”. Quang Dũng mà sống lại có lẽ cũng phải... bó tay!
C̣n tác giả của “Dế Mèn” yêu quí của bạn nhỏ th́ không biết sẽ b́nh luận ǵ trước những nhà b́nh luận văn chương tài ba này:
“Mỳ và A Sử sống gần gủi thân mặt nhau dần dần nảy sinh t́nh cảm, hạnh phúc xuất phát từ sự đau khổ xă hội phong kiến lại không chấp nhận mối nhân duyên ấy nên họ càng đau khổ càng mất hạnh phúc”.
|
Quay trở về đầu |
|
|
SaoKim Hội viên


Đă tham gia: 08 September 2003 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 319
|
Msg 25 of 27: Đă gửi: 21 June 2005 lúc 8:26am | Đă lưu IP
|
|
|
Không hiểu có thật không hay là nguời ta cũng có phần cường điệu hoá để làm vui?
Em th́ thấy trẻ con bây giờ khôn sớm, cái ǵ cũng biết, làm sao riêng văn chương lại dở như vậy được?
Có dịp gia sư cho tụi nhỏ học lớp 8,9 gần nhà, thấy cũng đâu đến nỗi.
|
Quay trở về đầu |
|
|
Hue Loan Học Viên Lớp Tử Vi


Đă tham gia: 02 February 2005 Nơi cư ngụ: Christmas Island
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 446
|
Msg 26 of 27: Đă gửi: 22 June 2005 lúc 10:17pm | Đă lưu IP
|
|
|
Giữa khôn và thông minh, sống có tâm hồn khác nhau lắm Sao Kim ạ!
Con người mà đánh mất sự ngây thơ, hồn nhiên quá sớm th́ thật là buồn!!!
Sửa lại bởi Hue Loan : 22 June 2005 lúc 10:20pm
|
Quay trở về đầu |
|
|
ThuanChau Hội viên


Đă tham gia: 13 June 2005
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 148
|
Msg 27 of 27: Đă gửi: 22 June 2005 lúc 11:46pm | Đă lưu IP
|
|
|
Vâng.
__________________ Trang nhà: Web Nhân Trắc Học- www.nhantrachoc.net.vn
|
Quay trở về đầu |
|
|
|
|