NINA Hội viên


Đă tham gia: 11 June 2003 Nơi cư ngụ: France
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 544
|
Msg 21 of 23: Đă gửi: 20 February 2004 lúc 2:40pm | Đă lưu IP
|
|
|
ThienKyQuy đă viết:
Sẵn đây xin kể một chuyện có thật để Bao Công và mọi người nghe chơi cho vui.
Năm 1997, tôi sang tên cơ sở làm ăn cho vợ. Không có xem ngày ǵ hết, v́ tôi ít để ư vấn đề ngày tháng lắm. Lúc nào thích th́ làm, chẳng cần phải xem ngày xem giờ ǵ cả (tự tin Đức trọng Quỷ Thần kinh). Ai dè đâu sau một tuần, người manager lật đật chạy đến hỏi tôi:
- Nảy giờ ông ở trong pḥng vệ sinh hả? Anh ta nói với giọng thăm ḍ.
- Không có, tôi mới đi ra ngoài về mà.
- Thế tại sao, khi tôi vào pḥng vệ sinh th́ cửa khóa, tôi đợi lâu hỏi vọng vào th́ có tiếng nói: "có người"? Anh ta nh́n tôi với vẻ nghi ngờ, nhưng rồi cũng bỏ qua.
Sau đó th́ anh ta cứ liên tục hỏi tôi có nói ǵ với anh không, sao nghe văng vẳng như tôi sai anh làm việc ǵ đó. Anh c̣n bảo đâu phải chỉ ḿnh anh nghe, người cùng làm cũng thường bị như vây. Vào một buổi trưa, tôi đang ngồi bỗng anh ta lật đật chạy đến nói với giọng chắc nịch:
- Nè, hồi năy tôi thấy rơ ràng trong pḥng vệ sinh có một cô Mỹ đen, đứng soi gương, mặc dress dài bông. Lúc đó tôi vừa ngước lên nh́n th́ cô ta cũng nh́n tôi rồi lẫn khuất sau cánh cửa, tôi chạy nhanh vào xem thử, th́ chẳng thấy bóng dáng đâu nữa. Chỗ này rơ ràng có ma. Hồi trước tôi nghe bà chủ trước nói thế, nhưng không tin. Giờ thấy tận mắt, không thể không tin.
Tôi nghe anh ta nói mà nổi da gà, v́ xưa nay có cảm giác không ưa gặp ma tí nào cả. Vợ tôi nghe cũng đâm ra lo sợ. Mà nghĩ cũng lạ, tại sao mấy năm nay không có t́nh trạng này, nay tự dưng lại xảy ra. Sự thật, th́ tôi biết ở đây có Âm hồn, nhưng không nghĩ đến độ đó. Nay hiện cho thấy c̣n phá người làm là quá lắm rồi. May mà người làm không sợ! Chà chà, coi bộ cái vụ này không êm à, nhất là khi đi vệ sinh, mở cửa bất tử thấy CHỊ đứng đó th́ thật khó tránh bị giật ḿnh lắm đà. Cảm giác bất toàn đối với tôi là điều không thể chấp nhận được.
Qua ngày hôm sau tôi mua vịt quay và chuẩn bị các thứ đem về cúng cô hồn. Tôi cầm ba cây nhang đứng nói chuyện với Âm hồn của Cô Mỹ Đen ấy rơ ràng:
- Hương Linh kia, tôi chẳng biết tên họ là ǵ, cũng chẳng biết v́ cớ ǵ lại vương vấn nơi đây. Có thể trước kia đây là nhà của Cô, nhưng giờ đây là của tôi; tuy nhiên nếu Cô ở đây th́ tôi cũng chẳng ngại nhưng không được phá phách, bù lại chúng tôi sẽ cúng cho mỗi tháng. Tuyệt đối không được hiện h́nh hay có âm thanh làm cho vợ chồng tôi sợ hăi, nếu ngược lại th́ Cô đừng trách tôi dùng nọc sắt tŕ Chú Tôn Thắng đóng xuống đất đuổi cô đi. (Hihihi, cái này ḿnh cũng phải cho cô ta biết là ḿnh dư sức đuổi Cô đi, chỉ là muốn đối xử lịch sự thôi, tuỳ Cô quyết định).
Kế đến tôi tụng Kinh và Chú Văng Sinh, đồng thời đọc thêm 21 biến Chú Tôn Thắng và nói:
- Nay tôi cúng thí cho ăn, nếu không làm tổn hại th́ tuỳ ư ở lại, nếu có tổn hại phải mau đi nơi khác. Để chứng minh sự thật Cô đang đứng bên tôi th́ trong 3 cây nhang này, Cô phải làm cho 2 cây bên trái và bên phải tàng nhang cong lại tṛn thành lọn, c̣n cây nhang ở giữa, không được cong mà phải đứng thắng. Khi biết chắc Cô có ở đây th́ tháng tới tôi bắt đầu cúng thí cho.
Quả nhiên một luồn hơi lạnh thoáng qua người tôi. Những cây nhang bắt đầu cháy có tàng, và 2 cây hai bên cuốn tṛn thành từng lọn, c̣n cây giữa th́ đứng thẳng! Thế rồi mỗi tháng tôi cúng một lần, đọc cho một thời Kinh, Chú Văng Sinh, thuyết cho một thời Pháp. Từ đó, chúng tôi làm ăn càng thêm phát đạt, mọi việc thuận ḥa.
Ngày bán cơ sở, tôi cúng cho cô ta lần cuối nói lời từ giả, và cũng rơi lệ, trong ḷng cảm thấy như ḿnh sắp xa ĺa một người thân, không bao giờ gặp lại nữa. Tưởng là như thế nhưng nào ngờ, ngày chồng tiền tự dưng người mua đổi ư, sinh chuyện lôi thôi, tôi không thèm bán nữa, ở lại làm tiếp. Sau đó, nhiều người nữa đến mua, đến ngày cuối cũng đều xảy ra t́nh trạng lôi thôi, rồi huỹ bỏ. À, th́ ra là thế! Th́ ra cô ta không muốn tôi đi, v́ đi rồi ai cúng cho Cô. Hèn chi, mỗi lần sắp đến ngày chuyển giao, tôi đều năm mơ màng thấy có một người nữ mặt áo trắng đầu tóc bù rối, quỳ gối như van xin tôi điều ǵ, mà tôi không thể thấy mặt.
Biết được điều này đă làm tôi nổi nóng! Đến ngày cúng tôi nói thẳng với Cô:
- Tôi cho Cô một tháng, và trong một tháng này mỗi ngày tôi sẽ tụng Kinh tŕ Chú, cầu nguyện cho Cô tội chướng tiêu trừ. Một tháng sau tôi bán được th́ tôi sẽ nói với người chủ mới, tiếp tục cúng thí cho Cô. Ngược lại th́ tôi sẽ không cúng nữa, và sẽ bắt đầu trục xuất Cô, không cho Cô ở đây nữa.
Quả nhiên, đúng 15 ngày sau th́ tôi bán được, và lạ nhất là hai vợ chồng chủ mới cùng tên với hai vợ chồng tôi hihihi. Hai vợ chồng này rất quư trọng tôi v́ trong khi mua bán tôi tận t́nh giúp đỡ, trong khi họ mới ra làm ăn lần đầu. Tôi khuyên họ cúng th́ họ làm ngay. (Hơn thế nữa, một năm sau khi mua, họ vẫn c̣n nhờ tôi giúp đỡ, nên họ đối xứ với tôi như anh). Đáng mừng nhất là khi họ bán lại, cũng giúp người chủ mới sau này như tôi đă giúp họ, tuy người chủ mới là Mỹ. Họ c̣n nói với tôi: "Em thấy anh giúp tụi em thế nào, th́ tụi em giúp họ thế đó. Như anh rơ ràng đă không lỗ..."
Thân &n bsp;
|
|
|
Nghe chú Thiên kể thấy ghê quá, .... Nina rất sợ ma, đang định gieo 1 quẻ hỏi về gia trạch của mình tốt xấu ra sao, nhưng sợ lở gặp quẻ có oan hồn thì .... sợ lắm, từ khi dọn vào nhà đã thấy nhiều cái hơi kỳ kỳ , nếu biết rỏ thì .... chắc bệnh mất ngủ sẽ trở lại quá ....
....
|