Tác giả |
|
DiaKyTai Hội viên
Đă tham gia: 26 June 2003 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 863
|
Msg 41 of 151: Đă gửi: 17 February 2009 lúc 8:28am | Đă lưu IP
|
|
|
Nghĩ Quẩn:
Đời vẫn thế - và t́nh đời vẫn thế
Chốn hồng trần mưa nắng măi bon chen
Nụ cười mỉm cho vơi sầu nhân thế
Chợt thấy ḿnh thèm một giấc ngủ yên !!!
T́nh có đến khi tâm c̣n động vọng
Tâm an rồi theo ngày tháng chơi vơi
Không với có như muôn ngàn cách biệt
Cửa thiên đàng rộng mở ở hai nơị...!!!
Địa Kỳ Tài
Sửa lại bởi DiaKyTai : 17 February 2009 lúc 8:29am
|
Quay trở về đầu |
|
|
DiaKyTai Hội viên
Đă tham gia: 26 June 2003 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 863
|
Msg 42 of 151: Đă gửi: 18 February 2009 lúc 10:29am | Đă lưu IP
|
|
|
NGỒI BUỒN NGHĨ QUẨN: ĐỜI THƯỜNG
Công Sinh Nghĩa Dưỡng Ơn Từ Mẫu
Trung Hiếu Sống Đời Trọn Đạo Con
Khắc Cốt Ghi Tâm T́nh Mẫu Tử
Ngàn Năm Bia Đá Chẳng Phai Ṃn
Tâm Thành Vạn Cổ Ơn Sinh Dưỡng
Nghĩa Trọn Thiên Thu Đạo Hiếu Trung !!!
Mạc Ẩn
...Sinh Tử, định luật của tạo hoá. Sinh lăo bệnh tử là ṿng chuyển luân của kiếp người. Đă là con người, lẽ tất nhiên đành phải biết và chấp nhận con người không thể thoát khỏi định luật ấy, không thể chống trả nổi sự cuồng quay của sự chuyển luân kiếp vận người ... do đó, ở một khoảng thời gian nào đó trong đời sống, tất phải chứng kiến, để phải nhận thức và phải chấp nhận cảnh tử biệt phân ly ...!!! Và, lúc đó tâm hồn như chùng xuống v́ mất mát, v́ những hối tiếc vô vàn trong cơn đau buồn, xót xa, thương tiếc cho sự vĩnh biệt ra đi của người thân quyến !!! Tùy mọi cảnh huống riêng của từng cá nhân trong cuộc sống, mức sống, để nỗi thương đau bộc lộ qua nhiều khía cạnh khác nhau, nhiều ư nghĩ khác biệt trong tâm tưởng của từng nỗi thống khổ, ăn năn, hối tiếc, dày ṿ, thương tiếc, đau đớn .v.v. Tóm lại, nhưng vẫn không ngoài sự bộc lộ, thể hiện của ư nghĩa từ sự buồn đau trong cảnh tử ly !!! Cái cảm giác hụt hẫng vô bờ, mặc cảm dấu che của sự dằn vặt nội tâm trong khát khao, dâng tràn để mong ước có lại được thời gian đă qua, sống trở lại thời gian để làm lại tất cả từ bổn phận đến ḷng thương yêu, sự ân cần, chăm sóc thương kính đến người ra đi ... Rồi bất chợt, thực tại kéo về ...và, một cảm giác chơi vơi, thấy đời người, sức người quá nhỏ bé trước quyền năng vô hạn để phải gục mặt thấm trọn cơn đau !!! Và, tất cả h́nh ảnh trước mắt như nhạt nḥa trong đôi mắt ... tất cả như ch́m sâu vào kư ức của hôn mê, cho dù ḷng muốn tự t́m một góc riêng nhỏ cùng với bao nhiêu lư do tự viện dẫn, để tự an ủi trong cơn mộng vỡ...Nhưng, tất cả đă ngoài tầm tay với ...!!!
Đời Thường - Thi tập tuy được viết trong những nỗi xót sa, đau buồn ấy, nhưng không phải để than thân trách đời, không phải để kể lể đớn đau hay thương tiếc về nỗi mất mát riêng tư...mà viết trong lúc cảm xúc dâng tràn, thật và rất thật, khi tâm hồn chùng xuống với sự cảm nhận được ḥa đồng với thiên nhiên, cùng trời đất mà thốt lên lời nói tự nhiên của con tim trong bối cảnh nh́n lại khoảng thời gian đă qua, sự ôn lại cảnh đời thường đă sống qua... của những buồn vui trộn lẫn với những kỷ niệm đă có trong đời thường, sự hiện hữu trong muôn vàn tia nhánh của sự sống, -- Sống -- khoảng cách giữa Sinh và Tử ... mà tạm gọi: Đời Thường ...!!!
Đời Thường của một con người... V́ cũng chỉ là đời thường cho nên khi đă cất lên tiếng nói qua lời thơ, gịng văn để diễn đạt ư tưởng của những sự việc đă qua khi được ôn lại trong tâm trí, một cảm giác gợi về với những xúc cảm dâng tràn để viết được thành lời, câu thơ - vượt thoát khỏi những khó khăn của ngôn từ để cặm cụi viết. Viết lại tất cả về những sự việc trong cuộc sống, kể cả những ưu tư chồng chất, những khắc khoải nội tâm của bổn phận chưa tṛn, của những đêm trằn trọc trong sự dằn vặt về những lỗi lầm tràn ngập, kể cả trong những lúc tự vùi đầu vào những đam mê cuồng vọng đầy thú tánh...
Từng nguồn cảm hứng từ tiếng gọi về với chân tâm, như sự giao thoa tột cùng để ngoảnh mặt nh́n lại với trời đất, với thiên nhiên …để được viết, viết một cách say sưa, viết không ngừng …. viết về tất cả, từ những phút giây của một thuở ngây thơ, ngơ ngẩn cùng thẫn thờ trong những cơn mơ của sự yêu thương một thời đă hơn một lần ch́m trong kư ức, dù may mắn hay bất hạnh, gói ghém thành những kỷ niệm - dù là kỷ niệm đẹp, hay xấu tồi vẫn đă là từng móc dấu đóng đậm nét trong cuộc đời, Đời Thường!!!
Đời Thường ... có lẽ v́ thế, với nguồn xúc cảm bất chợt để viết lên được tất cả những cảm nhận tự nhiên ḥa đồng, và thật tự nhiên, không g̣ bó, và từ đáy ḷng viết lên những lời thơ tỏ bầy những cảm xúc ấy !!!.... Cũng v́ vậy, những ngôn từ thể hiện qua lời thơ không nhất thiết cần phải có những mầu mè kiểu cách, không cần t́m moi trong trí óc những văn hoa bóng bẩy bằng những mỹ từ thật kêu, thật khêu gợi để như có vẻ đượm chất thơ, hay cho có chất thơ, hoặc được như thơ..... Và, quan trọng hơn, không cần phải chối bỏ về tâm trạng… của sự dấu che những mặc cảm đă có một thời của những thất bại, lỗi lầm cũng như sự sa ngă trong đời thường...
Những sa đọa đă từng níu kéo vào vực sâu, vào những cơn mê muội với lớp vẻ hào nhoáng như làn sơn phết rẻ tiền để che đậy những tâm trạng ấy… đă hơn một lần, là ảo vọng, là hoang tưởng để tưởng như đă thật, chỉ trong một sát na tâm động, để tưởng thấy ḿnh cảm như có được giá trị, cho những cuồng vọng kêu gọi từ những vật chất u mê.... với đầy quyền năng trong sự lượng định phẩm giá con người....!!! Cũng v́ thế, đă tự chôn đi bản chất, vùi sâu chân tâm, mà ngu muội sống trong tục lụy khi giá trị con người tưởng như chỉ được suy xét với ḷng ích kỷ, với cái thú tánh sẵn có trong cái đam mê cuồng loạn từ những môi trường … mà con người, đúng hơn là phẩm giá con người, đă bị định lượng bằng những con số... bao nhiêu, nhiều hay ít... rồi tự coi ḿnh là hay, là đúng, là giỏi là triết lư sống đời...mà quên đi phẩm chất của bản ngă để tự dần ṃn hủy diệt trong sự giả tá của muôn lời nịnh nọt, tâng bốc... về những sự hào nhoáng trong bối cảnh của sự sống ấy....!!
Đời Thường - Con người vẫn là con người... cho dù có những lúc để lời nói thể hiện sự ngọt ngào chân thật... cho dù hành động có cao sang, nghĩa cử ân cần, giúp người, giúp đời của ḷng độ lượng, sự bao dung tha thứ !!! Nhưng ở một khoảng khắc nào đó, khi ḷng vọng động, sắc dục bám vướng cùng sự thỏa măn chưa đạt... th́ hiện thân, cho dù đă hóa thân đầy những kiểu cách, cung cách xử sự ấy trong đời thường, giữa con người và con người, vẫn chỉ là sự che đậy, tự ngụy tạo bằng những hành động qua lớp vỏ mỹ miều,.... nhưng, hiện thân vẫn là "con người" của đời thường đầy vị kỷ, đôi lúc tàn nhẫn... khi cái tư lợi không c̣n, không đạt được, hoặc bị cắt xén... th́ những làn phết sơn che đậy, từ từ khô cằn rồi tróc bốc để lộ nguyên h́nh trạng...Và, phong cách cũng chỉ là cái vỏ khoe mầu lượng thứ, hào phóng bên ngoài... bao che sự nhỏ nhoi của ḷng ích kỷ vô bờ bởi những nghi ngờ bám víu, ràng buộc bởi cái vật chất giả tá, nhưng đầy nét khêu gợi ḷng người.... !!!
Quả thật, “Tâm bao la hơn ḷng biển cả” được thể hiện qua lời nói, cùng những ngôn từ thanh tao và đẹp đẽ... cũng như đă thể hiện bằng hành động đầy ân nghĩa, chí t́nh.... Nhưng đôi lúc, "Tâm nhỏ mọn, sợi chỉ lọt không qua"... Khi lợi lộc cá nhân bị xúc phạm, thân danh cá nhân th́ chỉ tựa như một thứ ánh sáng huyền hoặc phản chiếu sự giả tá để tưởng như ánh sáng của mặt trời....!!!
Đời Thường... Khi đă phải viết về tư lợi cùng danh phận cá nhân th́ không thể không tự hổ thẹn ḷng với những bậc đại chí dũng một thời như h́nh ảnh của người Promotheus đánh cắp lửa trời mang xuống trần gian, chấp nhận mọi h́nh phạt. Chịu bị moi gan, tim óc, móc mắt suốt 13 kiếp trên đỉnh núi Olympia … Và, cũng không thể không tự xấu hổ đối với tinh thần bất khuất của kẻ sĩ năm xưa dù phải đứng trước bầy thú hoang ….. Dù may mắn hay bất hạnh. Cái hùng tâm cô đơn của những người đă ngạo nghễ quyết dùng dao khắc lên đá khi thân phận con người bị tước đoạt bởi quyền lực của mọi sự bất công … Họ đă coi thân danh cá nhân như ánh sáng từ một trong triệu triệu móc sương ướt đọng đầu cỏ, ngọn cây...hoặc như, nếu có, cũng chỉ là những vệt sáng của mặt ao hồ, ng̣i, lạch sông biển...
Nhắc lại tinh thần Kẻ Sĩ trong cuộc sống Đời Thường...chỉ là những nét, tiếng mô phỏng lại từ những thanh âm vụn vặt, li chi của trăm ngàn hang động, khi gió ngàn nổi lên. Một cách khác… viết về thân phận cùng thanh danh cá nhân của một Đời Thường. Thú thật - chỉ là một cái cớ - một thứ đinh đóng móc - một h́nh tượng gợi ư... mà thấp thoáng h́nh ảnh của chén độc dược của Sonate - Xiềng xích trên con thuyền nô lệ chở Plato... Ẩn hiện những gông cùm đă rêu xanh trong ngục tối, nơi những thanh danh đă và c̣n đang mai một dần...
Đời Thường... Viết lên những lời thơ chỉ là muốn hoà tâm vào mộng ước, một mộng ước thật b́nh thường để trở lại với cuộc sống, khi tiếng gọi trở về cùng Chân Tâm, gạt bỏ mọi cung cầu của vật chất đă từng vướng bận, gạt bỏ mọi h́nh thức bên ngoài cùng những lỗi lầm, những khúc mắc cùng những u muội đă trải qua... Viết để sống lại với cuộc sống với phẩm cách của con người, để không c̣n phải hổ thẹn với lương tâm về một kiếp sống làm Người. Chữ Người được viết hoa và tô đậm nét, là nói, là viết về cái Tâm bất khả diệt của con Người - để đừng lầm lẫn với sự bon chen, hiềm khích, dành dựt tư lợi, hay thanh danh cá nhân của con Người - của Tôi của Anh, của Hắn hay của Y Thị...
Đời Thường - Thi Tập, gồm những bài thơ, từ muôn vàn trạng thai, viết từ đáy ḷng, từ những cảm nhận, như đă nói phần trên, ở trong một khoảng thời gian nào đó trong cuộc sống đă được ḥa đồng với thiên nhiên, tiếng nói của con tim giao thoa cùng nhịp đập với trời đất để viết lên lời nói tự nhiên từ một tấm ḷng… đó là những lời thơ được viết trong tuyển thi tập này, không hề có sự g̣ bó vào âm điệu cùng những thể luật, niêm luật của từng thể loại thơ …
Thi Tập Đời Thường... được viết hoàn toàn không có hoài băo để trở thành một tập thơ "để đời", hoặc để muốn trở thành thi sĩ... và cũng không hề vướng bận cho mọi sự khen chê... Mục đích của tập thơ Đời Thường, nếu có, dù chỉ là nhỏ nhoi, đơn thuần chỉ là viết lên những cảm xúc từ một tâm trạng, một sự tỏ bầy của đời thường. Nhưng nếu có dịp để cho nhau xem … chỉ để chia sẻ những cảm nghĩ với những người thân thương bên đời sống c̣n lại này...Vâng, đơn thuần chỉ có thế...!!!
______Tâm Sự Với Mẹ________
Nghĩa trang rời bước mỏi ṃn
Nén nhang dâng Mẹ biết c̣n hay không?
Nợ đời con trả chưa xong
Nợ thêm cơm áo long đong kiếp người...
Mẹ ơi, nhớ Mẹ mỉm cười
Thương con Mẹ dạy nên người Hiếu - Trung
Gục mặt đau xót khôn cùng
Trong con - buồn vẫn không ngừng...Mẹ ơi!!!
Trả sao cho hết nợ đời,
Nợ ơn nợ nghĩa cả trời bâng khuâng!
Mong xong kiếp nợ đồng lần
Con về bên Mẹ yên phần ngàn thu...
Đời người một kiếp phù du
Mong sao xóa hết mịt mù trong con
Rúc vào ḷng Mẹ nỉ non...
Hương thơm của Mẹ vẫn c̣n đâu đây....!!!
Tháng Giêng, Mùa Xuân Năm Mậu Tư
March, 2008
Khai bút,
Mạc Ản
(Địa Kỳ Tài)
|
Quay trở về đầu |
|
|
Mokhach Hội viên
Đă tham gia: 08 October 2008
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 234
|
Msg 43 of 151: Đă gửi: 19 February 2009 lúc 2:43am | Đă lưu IP
|
|
|
Vắng Mẹ !
Khói ngát hương tàn kể từ đây
Cháu con dâu rể lệ vơi đầy
Chanh bưởi trong vườn hương vẫn thoảng
Sao mẹ vội về cơi “trời tây”…
Trỗng trăi con đường nơi quê cũ
Thiếu vắng nhà xưa bóng mai gầy
Ở cơi vĩnh hằng xin cầu chúc
Linh hồn siêu thoát măi cao bay…
|
Quay trở về đầu |
|
|
Mokhach Hội viên
Đă tham gia: 08 October 2008
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 234
|
Msg 44 of 151: Đă gửi: 19 February 2009 lúc 2:46am | Đă lưu IP
|
|
|
Mẹ ơi ! Sau khi tiễn đưa Mẹ đi xa, tất cả chúng con trở về với cuộc sống, trở về với những công việc hàng….
Cứ tưởng rằng nỗi đau sẽ lặng xuống… nhưng không phải thế, ḷng chúng con trỗng trăi và hẫng hụt vô cùng…. Chưa bao giờ con cảm thấy nhớ Mẹ, khao khát t́nh cảm của Mẹ như những ngày tháng này đây….
Trong đau thương - hơn bất cứ lúc nào con mới hiểu t́nh cảm mẹ con, t́nh cảm ruột thịt thiêng liêng cần thiết đối với cuộc đời ḿnh biết nhường nào ? Làm việc ǵ hay nh́n vào đâu con cũng thấy h́nh ảnh và những kỷ niệm người Mẹ thân yêu hiền hiện… một nỗi đau sâu sắc đang ngấm dần, ngấm dần trong cơ thể máu thịt của con !
Mẹ đă mất rồi ư ? Người Mẹ đẻ con ra nuôi con lớn lên đă mất thật rồi ư ? Câu hỏi đó thường xuyên ám ảnh trong tâm trí con, khiến con phải bàng hoàng thảng thốt, khiến con phải quặn ḿnh tê dại, khiến con luôn cảm thấy một điều ǵ bất ổn, một điều ǵ xáo trộn mạnh mẽ trong tâm hồn và trong cuộc đời của con…
Con đă khóc….
Mẹ ơi !
Con muốn gọi Mẹ thật to cho nỗi đau được vỡ… nhưng không thể, Mẹ ơi không thể, bởi quen rồi… Mẹ bên cạnh đời con… !!!
Chỉ c̣n một tuần nữa thôi là đến ngày giỗ mẹ tôi…
…. Xót ḷng con nỗi nhớ mẹ hiền ơi !
Thắp nén nhang lệ lại vơi đầy…
Nói sao hết nỗi buồn thương ly biệt…
Cầu cho mẹ b́nh yên nơi chín suối
Nhẹ nhàng an giấc ngủ ngàn thu…
|
Quay trở về đầu |
|
|
Mokhach Hội viên
Đă tham gia: 08 October 2008
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 234
|
Msg 45 of 151: Đă gửi: 19 February 2009 lúc 3:54am | Đă lưu IP
|
|
|
Ngay sau ngày mẹ ra đi về với cơi ông bà Tổ tiên… tôi đă ch́m trong đau đớn và nước mắt nhạt nhoà…
Tôi đă khóc, muốn khóc thật to, khóc v́ mất mẹ, khóc v́ sám hối chưa làm được điều ǵ báo hiếu cho mẹ…!!!
Gần hai tháng trời, cùng với chiếc laptop tôi trốn vào pḥng kín nức nở theo ḍng cảm xúc viết về Cuộc đời của mẹ, biên tập lại tập thơ mẹ làm… với lời tựa Ḷng chúng con vô cùng thương cảm xót xa khi mẹ mất, chúng con muốn giữ mẹ trong trí nhớ, muốn “gom lại những h́nh ảnh của mẹ cho bạn bè ḿnh xem, kể cho họ nghe cuộc đời vĩ đại và đau khổ của người” (Likhachec)
Ôi ! Cuộc đời của mẹ tôi…!!!
…..”Hai mươi tuổi xếp bút nghiên cha ṭng quân đi đánh giặc
Bên khung cửi mẹ ở nhà đan dệt những ước mơ…
Nỗi nhớ chồng nén lặng mẹ vui vầy với đàn con hôm sớm
Ngọn đèn dầu leo lét hiểu mẹ nỗi lo toan…”
Ngọn đèn dầu là biểu tưởng cuộc đời mẹ tôi - một cuộc đời thầm lăng thức khuya dậy sớm tần tảo kèm cặp nuôi dạy 5 anh em chúng tôi học hành nên người… và ngày cha trở về, món quà mang tặng mẹ là những vết thương trên thịt da vẫn c̣n nhức nhối khi trái gió trở trời….
|
Quay trở về đầu |
|
|
Mokhach Hội viên
Đă tham gia: 08 October 2008
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 234
|
Msg 46 of 151: Đă gửi: 19 February 2009 lúc 4:02am | Đă lưu IP
|
|
|
Trân trọng cảm ơn anh DiaKyTai đă mở Topic này, tạo điều kiện cho Mơkhách gửi gắm vào đây những ḍng thương nhớ hồi tưởng về người mẹ vô cùng yêu quí của ḿnh....
|
Quay trở về đầu |
|
|
DiaKyTai Hội viên
Đă tham gia: 26 June 2003 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 863
|
Msg 47 of 151: Đă gửi: 19 February 2009 lúc 8:50am | Đă lưu IP
|
|
|
__Mẹ Ơi...!!!____________
Ḷng Mẹ thương con cao ngất trời
Không màng vất vả cảnh đầy vơi
Miếng cơm manh áo chăm con lớn
Không tiếng than van chẳng kể lời !!!
Tự nhiên nước mắt không cầm được
Nhớ quá đi thôi...xa....Mẹ rồi...!!!!!
Tim con quặn xót ngàn gai xước
Rưng rức nghe hồn máu lệ rơi !!!
Địa Kỳ Tài
Sửa lại bởi DiaKyTai : 19 February 2009 lúc 9:01am
|
Quay trở về đầu |
|
|
DiaKyTai Hội viên
Đă tham gia: 26 June 2003 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 863
|
Msg 48 of 151: Đă gửi: 19 February 2009 lúc 9:03am | Đă lưu IP
|
|
|
____Vắng Xa Mẹ________
Mẹ ơi nhớ Mẹ quá đi thôi
Biết viết làm sao cho hết lời
Vụng dại vần thơ chẳng đủ nghĩa
Nghĩa t́nh của Mẹ ngập trùng khơi
Tháng ngày tần tảo không màng khổ
Thu vén từng đồng…cuộc sống đời.
Chăm lo con cháu thành khôn lớn
Chẳng phút giây nào được thảnh thơi !
Mẹ ơi thương Mẹ quá đi thôi
Mẹ đă xa con - xa thật rồi
Trong con nấc nghẹn bao thương tiếc
Hụt hẫng chơi vơi giữa đất trời !
Ngày tháng trôi qua thiếu vắng Mẹ
Sầu buồn u uẩn trái tim côi
Bông hồng một đóa đặt bên Mẹ
Trên mộ cỏ xanh...ḷng ră rời... !!!
Địa Kỳ Tài
|
Quay trở về đầu |
|
|
okos Hội viên
Đă tham gia: 07 September 2002 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 43
|
Msg 49 of 151: Đă gửi: 21 February 2009 lúc 12:22am | Đă lưu IP
|
|
|
Chào chú Địa,
Chào tất cả các cô bác anh chị trên diễn đàn. OKOS vẫn lâu lâu vào diễn đàn đọc nhưng măi hôm nay mới viết bài, cũng cách gần 4 năm rồi. Thời gian trôi nhanh quá.
Chú Địa à,
Vui lên đi nha.
Sao chú đă 34 năm không về lại VN? sao không thử về một lần đi chú?
Sống ở nước ngoài, với người này th́ là xuất ngoại, với người khác lại là tha hương. Hoàn toàn tùy thuộc vào cách nghĩ của ḿnh. Chú lạc quan lên nha.
Cho cháu kính mẹ chú mấy nén nhang nha, mong cụ thanh thản. Thời gian qua mau thiệt...Không ai níu giữ lại được hết. Có chăng chỉ c̣n lại là t́nh nghĩa...
Nói lại về chuyện văn thơ. Thiệt t́nh là khi làm ra những câu thơ buồn, cháu cũng thấy nhẹ ḷng một chút. Nhưng nếu cứ làm thơ nặng nề quá, tự nhiên ḿnh cũng không thể dứt ra khỏi tâm trạng u hoài.
Mong chú vui khỏe.
Chúc mọi người mọi sự an lành.
OKOS
__________________ Người ra đi đầu không ngoảnh lại
Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy.
OKOS
|
Quay trở về đầu |
|
|
HoaHongNho Học Viên Lớp Tử Vi
Đă tham gia: 05 March 2004
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 102
|
Msg 50 of 151: Đă gửi: 21 February 2009 lúc 8:30am | Đă lưu IP
|
|
|
Cám ơn anh ĐKT đă họa tặng bài thơ, cũng lâu rồi tôi không có thời gian vào lại đây nên giờ mới biết.
Chép tặng anh bài thơ này:
Bần thần hương Huệ thơm đêm
Khói nhang vẽ nẻo đường lên niết bàn
Chân nhang lấm láp tro tàn
Xăm xăm bóng mẹ trần gian thuở nào
Mẹ ta không có yếm đào
Nón mê thay nón quai thao đội đầu
Rối ren tay bí tay bầu
Váy nhuộm bùn, áo nhuộm nâu bốn mùa…
Cái c̣.. sung chát đào chua
Câu ca mẹ hát gió đưa về trời
Ta đi trọn kiếp con người
Cũng không đi hết những lời mẹ ru
Bao giờ cho đến mùa Thu
Trái hồng trái bưởi đánh đu giữa rằm
Bao giờ cho tới tháng năm
Mẹ ta trải chiếu ta nằm đếm sao
Ngân hà chảy ngược lên cao
Quạt mo vỗ khúc ngêu ngao thằng Bờm
Bờ ao đom đóm chập chờn
Trong leo lẻo những vui buồn xa xôi
Mẹ ru cái lẽ ở đời
Sữa nuôi phần xác hát nuôi phần hồn
Bà ru mẹ.. mẹ ru con
Liệu mai sau các con c̣n nhớ chăng
Nh́n về quê mẹ xa xăm
Ḷng ta - chỗ ướt mẹ nằm đêm mưa
“Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa
Miệng nhai cơm búng lưỡi lừa cá xương..”
__________________ HoaHongNho SBD:247 Nhóm 3B
|
Quay trở về đầu |
|
|
copcai Hội viên
Đă tham gia: 26 April 2007 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 9
|
Msg 51 of 151: Đă gửi: 24 February 2009 lúc 10:29am | Đă lưu IP
|
|
|
Kỳ Diệu !
Rón rén bước vào vườn thơ
Kỳ hoa diệu thảo không ngờ
Nhón tay nâng niu từng đoá
Hương nồng thơm ngát lan xa...
Cám ơn Địa huynh những bài thơ về Mẹ thật là cảm động, đă khiến gợi ḷng nhớ thuơng về Mẹ tôi, người đă khuất bóng từ lâu ...
|
Quay trở về đầu |
|
|
runglathap Hội viên
Đă tham gia: 02 January 2007 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 1312
|
Msg 52 of 151: Đă gửi: 24 February 2009 lúc 10:07pm | Đă lưu IP
|
|
|
đây mới là thơ :
"thơ anh quyện với sầu thiên cổ,
em lấy tay che kẻo mắt nḥa !
trần vấn lệ.
|
Quay trở về đầu |
|
|
runglathap Hội viên
Đă tham gia: 02 January 2007 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 1312
|
Msg 53 of 151: Đă gửi: 24 February 2009 lúc 10:19pm | Đă lưu IP
|
|
|
hay là như thế này :
"và gửi cho anh một tờ giấy trắng
thấm nước trời quê qua mái dột đêm mưa
để anh đọc : mênh mông đời lạnh vắng
em tiếc thương hoài âm áp gối chăn xưa"
thơ cao tần.
|
Quay trở về đầu |
|
|
DiaKyTai Hội viên
Đă tham gia: 26 June 2003 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 863
|
Msg 54 of 151: Đă gửi: 25 February 2009 lúc 8:18am | Đă lưu IP
|
|
|
copcai đă viết:
Kỳ Diệu !
Rón rén bước vào vườn thơ
Kỳ hoa diệu thảo không ngờ
Nhón tay nâng niu từng đoá
Hương nồng thơm ngát lan xa...
Cám ơn Địa huynh những bài thơ về Mẹ thật là cảm động, đă khiến gợi ḷng nhớ thuơng về Mẹ tôi, người đă khuất bóng từ lâu ... |
|
|
"Hương nồng thơm ngát lan xa..."
Để cho thương nhớ để qua tháng ngày
Xin ngừng gió lộng mưa bay
Cho hương nồng thắm đọng vào vần thơ
Địa Kỳ Tài
|
Quay trở về đầu |
|
|
DiaKyTai Hội viên
Đă tham gia: 26 June 2003 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 863
|
Msg 55 of 151: Đă gửi: 25 February 2009 lúc 8:32am | Đă lưu IP
|
|
|
runglathap đă viết:
đây mới là thơ :
"thơ anh quyện với sầu thiên cổ,
em lấy tay che kẻo mắt nḥa !
trần vấn lệ. |
|
|
Xin chào Anh RungLaThap, và rất hân hạnh được anh ghé qua !!! Đây "có thể" chưa phải là thơ, nhưng Địa này ráng xin (hoạ) đáp:
Vần thơ lưu luyến từ muôn kiếp
Che dấu lệ buồn đọng xót xa ...!!!
Địa Kỳ Tài
Sửa lại bởi DiaKyTai : 25 February 2009 lúc 5:51pm
|
Quay trở về đầu |
|
|
DiaKyTai Hội viên
Đă tham gia: 26 June 2003 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 863
|
Msg 56 of 151: Đă gửi: 26 February 2009 lúc 8:37am | Đă lưu IP
|
|
|
Cám ơn Mơ Khách, Okos, Copcai, Hoahongnho, Thienlam cùng tất cả mọi người ghé qua đây !!!
Những Ngày Lễ - Giỗ Mẹ...___________
Bốn chín ngày qua tựa vó câu
Trăm ngày vội tới quặn ḷng đau
Giỗ đầu của Mẹ - nay vừa đến
Nuối tiếc trong con tràn ngập sâu
Cúi đầu khấn nguyện hương hồn Mẹ
Hưởng phước an nhàn thóat bể dâu...
An nhiên tự tại nơi viên miễn
Siêu thoát hồng trần chốn khổ đau !!!
* * *
Mẹ ơi nhớ Mẹ từng giây phút
Ḷng Mẹ thương con c̣n măi đây
Thảo viết lời thơ trong luyến tiếc
Nghĩa t́nh của Mẹ ngập tràn đầy !!!
U uẩn trong con đọng lệ ứa
Đôi gịng nước mắt chẳng vơi đau
Cúi đầu thắp nén nhang dâng Mẹ
Xin Mẹ nghỉ yên - đời kiếp sau..!!!
Địa Kỳ Tài
Sửa lại bởi DiaKyTai : 26 February 2009 lúc 8:39am
|
Quay trở về đầu |
|
|
Mokhach Hội viên
Đă tham gia: 08 October 2008
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 234
|
Msg 57 of 151: Đă gửi: 27 February 2009 lúc 1:10am | Đă lưu IP
|
|
|
Hôm qua mấy anh em chúng tôi về quầy quần với mái nhà tuổi thơ… đầy ắp những kỷ niệm sống bằng kỷ niệm năm xưa… bên cạnh người cha già và thắp hương làm mâm cúng mẹ…!
Mai sau dù có bao giờ
Ngắm nh́n bóng ấy xem thơ vần này.
Trông ra đường cũ vườn cây
Gió lay lay lá là hay mẹ về.
Hồn thiêng dừng lại bên hè
Ngắm vườn cây cối bốn bề quả sai.
Dạ đài giáp mắt cắt lời
Chúng con lấy nước để người chăm hoa.
Nhẹ nhàng mẹ bước vào nhà
Nh́n xem phong cảnh cũng đà khác xưa.
Cha già tóc cước gần thưa
Xót thương người khuất lệ vừa lau khô.
Mẹ ơi sao nỡ hững hờ
Để người lẻ bóng bơ vơ cơi trần ?
Gia đ́nh mất một người thân
Chúng con như mất một phần máu xương.
Càng nh́n, càng nghĩ, càng thương
Một đời vất vả trên đường gian lao
Bến bờ hạnh phúc - đâu nào ?
Chúng con vừa tới mẹ vào cơi tiên.
Than ôi ! Kiếp số mệnh thiên
Chúng con chưa kịp đáp đền công lao.
Sinh thành dưỡng dục bên nào
Cũng sâu, cũng nặng, cũng cao, cũng dày.
Hồn thiêng đi gió về mây
Thấu chăng được nỗi ḷng này cho con… ?
|
Quay trở về đầu |
|
|
DiaKyTai Hội viên
Đă tham gia: 26 June 2003 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 863
|
Msg 58 of 151: Đă gửi: 28 February 2009 lúc 7:27am | Đă lưu IP
|
|
|
Thăm Mẹ…__________________
Giờ đây bia mộ cỏ xanh ŕ
Con ghé qua thăm Mẹ mỗi khi
Chiều về tan sở ḷng thương nhớ
Nhớ Mẹ thương con chẳng ngại v́
Nén nhang con thắp gửi dâng Mẹ
Đau xót ḷng con biết nói chi
Thôi th́ xin Mẹ nằm yên nghỉ
U uẩn trong con - lời biệt ly …..
Địa Kỳ Tài
|
Quay trở về đầu |
|
|
Mokhach Hội viên
Đă tham gia: 08 October 2008
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 234
|
Msg 59 of 151: Đă gửi: 02 March 2009 lúc 10:48am | Đă lưu IP
|
|
|
Hôm nào cũng vậy, Mơkhách rất thích đọc sách hoặc viết lách bên cạnh bàn học của con…
Tối nay Mơkhách đang say mê đọc “Sự tích Đức Phật Thích Ca” đến đoạn Vua Suddhodana ốm nặng sắp băng hà, thấy Phật về thăm “th́ xúc động mạnh, miệng mỉm cười thoả măn , hai giọt nước mắt từ từ lăn trên đôi má nhăn nheo. Đức Phật lấy khăn lau nước mắt cho Vua rồi cầm tay Vua Cha thong thả nói : Thưa Phụ vương con đă về đây, xin Phụ vương hăy an ḷng…”
Tự nhiên Mơkhách buồn quá và rất cảm động… Mơkhách không thể đọc tiếp nữa… bỏ đó lang thang trên mạng… dạo qua dạo lại Diễn đàn TVLS rồi ghé vào mục “Báo tin” mới hay Thân Mẫu Anh DiaKyTai qua đời đầu năm ngoái (ngày 28/1/2008 âm).
Mơkhách rất hiểu tâm trạng của anh trong mấy ngày vừa qua…
Cho Mơkhách chia với anh nỗi đầy vơi nhớ thương ly biệt… và cầu mong cho hương hồn Thân Mẫu Anh DiaKyTai được nhẹ nhàng siêu thoát…!
|
Quay trở về đầu |
|
|
DiaKyTai Hội viên
Đă tham gia: 26 June 2003 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 863
|
Msg 60 of 151: Đă gửi: 05 March 2009 lúc 9:54am | Đă lưu IP
|
|
|
Cám ơn Okos và MơKhách đă thân t́nh viết những lời chia sẻ !!!
Mẹ Ngủ Yên____________
_______ Sáng nay thức giấc không c̣n Mẹ
Đời vắng lặng rồi lại vắng thêm
Con tim thổn thức khung trời nhớ
Xào xạc lá khua gió nhẹ êm......
Giờ đây Mẹ đă ngủ yên rồi
Ánh nắng b́nh minh lấp lửng trôi
Giữa đời mộng mị chia ngăn cách
Gửi nhớ, thương yêu về cơi trời....!!!
Địa Kỳ Tài
Sửa lại bởi DiaKyTai : 05 March 2009 lúc 9:55am
|
Quay trở về đầu |
|
|
|
|