Tác giả |
|
kimcuong Hội viên
Đă tham gia: 01 July 2009
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 48
|
Msg 21 of 52: Đă gửi: 02 July 2009 lúc 12:55am | Đă lưu IP
|
|
|
Trích dẫn:
KHÔNG NÊN CHÁT NỮA HAY CHÁT NỮA |
|
|
Ngắt từng lá hoa, ḷng hỏi ḷng, Không chát, chát không, chát nên không?
|
Quay trở về đầu |
|
|
Capuchino Hội viên
Đă tham gia: 15 February 2008 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 909
|
Msg 22 of 52: Đă gửi: 02 July 2009 lúc 12:59am | Đă lưu IP
|
|
|
Hihihi, ko biết bác MinhMinh có bóng dáng của xương khúc hay không nhưng tâm hồn th́ lại rất là thi sĩ ....
__________________ Lữ hành đối với ta là một cách lánh đời theo lối vật chất,c̣n học hành là thoát tục bằng con đường trí tu
|
Quay trở về đầu |
|
|
MINHMINH Hội viên
Đă tham gia: 25 October 2005 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 1272
|
Msg 23 of 52: Đă gửi: 02 July 2009 lúc 1:04am | Đă lưu IP
|
|
|
NGHIỆM LƯ MÀ CAPUCHINO .
NGHIỆM M̀NH TRƯỚC RỒI MỚI TỚI NGƯỜI CHỨ .
|
Quay trở về đầu |
|
|
Phuc Loc Hội viên
Đă tham gia: 04 June 2007 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 1599
|
Msg 24 of 52: Đă gửi: 02 July 2009 lúc 1:45am | Đă lưu IP
|
|
|
MINHMINH đă viết:
MỘT TẤC TƯƠNG TƯ VẠN CỔ SẦU
MÀ SAO TÔI LẠI VẪN CỨ YÊU
VẦN CỨ SI MÊ V̉NG CAY ĐẮNG
ĐỂ TRÁI TIM TÔI RỈ MÁU NHIỀU .
XƯƠNG KHÚC LÀM TÔI AI OÁN MĂI
NGƯỜI TA CỨ TƯỞNG ĐỜI TÔI VUI
NÀO AI CÓ BIẾT L̉NG TÔI VẪN
CHÔN KÍN TRONG TIM NỖI NGẬM NGÙI .
MM |
|
|
Capuchino đă viết:
Hihihi, ko biết bác MinhMinh có bóng dáng của xương khúc hay không nhưng tâm hồn th́ lại rất là thi sĩ ....
|
|
|
Chắc ko những có Xương Khúc mà c̣n có Ḱnh Dương (trích TV kinh điển : Ḱnh làm tăng chất văn của XK). Hai đoạn thơ trên thấy phảng phất "hai sắc hoa Ti-gôn"
__________________ Tử vi dễ học nan tinh!
|
Quay trở về đầu |
|
|
MINHMINH Hội viên
Đă tham gia: 25 October 2005 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 1272
|
Msg 25 of 52: Đă gửi: 02 July 2009 lúc 1:54am | Đă lưu IP
|
|
|
|
Quay trở về đầu |
|
|
samurai_vn Hội viên
Đă tham gia: 23 March 2008
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 816
|
Msg 26 of 52: Đă gửi: 02 July 2009 lúc 2:55am | Đă lưu IP
|
|
|
HoaCai01 đă viết:
Đằng Sơn (VDTT) cho rằng XK là phản đề của KK . Theo HC điều đó có 2 nghĩa :
- Không bao giờ gặp nhau trong bất cứ tư thế nào, dĩ nhiên hạn hành di chuyển th́ người KK sẽ gặp XK và ngược lại người XK sẽ gặp KK
- XK phe tốt can giải được KK phe xấu ác
Ai làm hại ai ? Ai giải ách nạn do ai làm ra ?
Theo thiển nghĩ, Đằng Sơn cho rằng XK giải nạn của KK . C̣n lăo TKQ qua đàm thoại với HC, cho rằng hạn hành gặp KK, vào tháng hay ngày có XK ắt giải nạn do KK gây ra.
Bây giờ anh MINHMINH viết về kinh nghiệm của các cô XK gặp hạn KK tức bị lừa tinh duyên mà gặp oan trái.
Lăo HC có làm 2 câu thơ tặng sensi pốt tại TVLS đă lâu rồi, như sau:
Học tṛ Xuơng Khúc đi thi
Gặp tên Không Kiếp gh́ ngay trên bờ
Đó là ư kiến của lăo : tức lăo không tin XK giải hạn KK, trái lại KK làm hại XK đúng hơn.
|
|
|
SAMURAI_VN XIN CÓ Ư KIẾN.
XƯƠNG KHÚC VÀ KHÔNG KIẾP LÀ PHỤ TINH, DÙ LÀ PHỤ TINH QUAN TRỌNG NHƯNG CŨNG KHÔNG THỂ VƯỢT QUA CHÍNH TINH ĐƯỢC. NẾU TÁCH RIÊNG PHỤ TINH MÀ XÉT TH̀ SAMURAI_VN THẤY RẤT KHÓ THẤU ĐÁO VẤN ĐỀ.
SAMURAI_VN KHÔNG CHO RẰNG XƯƠNG KHÚC CÓ THỂ GIẢI KHÔNG KIẾP VÀ NGƯỢC LẠI BỞI CHÚNG LÀ PHỤ TINH, PHỤ TINH TH̀ CẦN PHẢI BIẾT CHÍNH TINH LÀ G̀, CÁI GIẢI Ở ĐÂY KHÔNG PHẢI 2 CẶP PHỤ TINH ĐÓ HÓA GIẢI NHAU MÀ LÀ CHÚNG CÓ THỂ KẾT HỢP VỚI CHÍNH TINH (KHI ĐẾN HẠN) MÀ GIẢM THIỂU CÁI XẤU. CẦN NHẤT LÀ XÉT CỤC DIỆN, ĐỊNH CÁCH CỤC THEO NGUYÊN TẮC MẠNH ĐỰOC YẾU THUA. ĐƠN CỬ LÁ SỐ CỦA MAO TRẠCH ĐÔNG, MỆNH THAM LANG XƯƠNG KHÚC, THÂN PHÁ QUÂN DO PHÁ MẠNH HƠN THAM NÊN VÀO HẠN KHÔNG KIẾP TƯỞNG NHƯ RẤT BẤT LỢI NHƯNG LẠI LÀ HẠN THÀNH CÔNG NHẤT CỦA MAO. ĐIỀU NÀY KHÔNG PHẢI LÀ DO XƯƠNG KHÚC Ở MỆNH GIẢI KHÔNG KIẾP MÀ LÀ HẠN ĐÓ PHÁ ĐÓNG VAI TR̉ LÀ CHỦ THÀNH CÁCH VỚI KHÔNG KIẾP MÀ ĐỊNH ĐOẠT LẤN CẢ MỆNH (Ư NÀY HỌC LỎM ĐỰOC CỦA BÁC VDTT )
ANH TKQ CŨNG CÓ LƯ ẤY BỞI KHONG KIẾP VỐN NGHỊCH LẼ THƯỜNG, BẤT THƯỜNG (DỄ NGUY HIỂM). XƯƠNG KHÚC THUẬN LẼ THƯỜNG. NẾU CÁI NGHICH LẼ THƯỜNG MẠNH HƠN TH̀ E RẰNG HỌA VẪN ĐẾN, C̉N NẾU CÁI THUẬN LẼ THƯỜNG MẠNH HƠN TH̀ SẼ GIẢM THIỂU CÁI BẤT LỢI DO CÁCH CỤC NGHỊCH LẼ THƯỜNG GÂY RA. ĐỊNH MẠNH YẾU TH̀ PHẢI LẤY CHÍNH TINH VÀ TỨ HÓA LÀM NỀN TẢNG.
VỀ T̀NH DUYÊN CỦA NGỪOI XƯƠNG KHÚC. NHƯ ĐĂ BIẾT, XƯƠNG KHÚC CƯ CƯỜNG CUNG TH̀ KHÔNG KIẾP Ở NHƯỢC CUNG, TẢ HỮU CƯỜNG CUNG TH̀ H̀NH DIÊU NHƯỢC CUNG. VẬN HẠN THỨ 2, 3 LÀ LÚC BẮT ĐẦU YÊU ĐƯƠNG NÊN DẼ DÍNH PHẢI KHÔNG KIẾP (HOẶC LÀ H̀NH DIÊU NỮA) TUY NHIÊN ĐÓ CŨNG CHỈ LÀ YẾU TỐ CỦA PHỤ TINH, XÁC QUYẾT THEO PHỤ TINH CÓ THỂ ĐÚNG NHƯNG NHẦM CŨNG NHIỀU. CÓ XƯƠNG KHÚC TH̀ L̉NG TRẦN C̉N NẶNG, L̉NG TRẦN C̉N NẶNG TH̀ SAO THOÁT KHỎI SẦU BI.
GIẢ NHƯ MÊNH PHỦ Ở SỬU MÙI HỘI XƯƠNG KHÚC, TẤT NHIÊN PHU THÊ VŨ PHÁ HĂM Ở HỢI TỴ. PHỦ CUNG ÂM HƠI YẾU. VŨ CƯ PHU THÊ TH̀ YẾU TỐ LĂNH ĐẠM RẤT CAO. YẾU TỐ CỨU GIẢI GỒM CÓ TRONG LÁ SỐ VÀ NGOÀI LÁ SỐ...
TÓM LẠI VẪN LÀ CHÍNH TINH VÀ TỨ HOÁ. CÁC CỤ NHÀ TA BIẾT NHƯNG KHÔNG CHỊU VIẾT RA, GIẤU NGHỀ GIỮ KHƯ KHƯ ĐỂ RỒI MAI MỘT VÀ ĐÁM HẬU SINH BỊ TUNG HỎA MÙ KHÔNG BIẾT ĐÂU MÀ LẦN THẾ LÀ NHƯỜNG CHO MẤY CỤ BÊN ĐÀI LOAN GIỮ BẢN QUYỀN TÁI KHÁM PHÁ VÀ GIỜ CÓ LẼ NGƯỜI TA ĐĂ CÓ THÀNH TỰU VÀ ĐI RẤT XA RỒI.
VIẾT ĐÔI D̉NG SUY NGHĨ MONG CÁC BÁC VÀ CÁC BẠN ĐỪNG V̀ SỢ MẤT L̉NG MÀ TRÁNH SỬA SAI CHO SAMURAI_VN.
__________________ KHÔNG: TÁC SỰ HƯ KHÔNG;
KIẾP: TÁC SỰ SƠ CUỒNG.
.
|
Quay trở về đầu |
|
|
Capuchino Hội viên
Đă tham gia: 15 February 2008 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 909
|
Msg 27 of 52: Đă gửi: 02 July 2009 lúc 4:52am | Đă lưu IP
|
|
|
samurai_vn đă viết:
ANH TKQ CŨNG C� L� ẤY BỞI KHONG KIẾP VỐN NGHỊCH LẼ THƯỜNG, BẤT THƯỜNG (DỄ NGUY HIỂM). XƯƠNG KH�C THUẬN LẼ THƯỜNG. NẾU C�I NGHICH LẼ THƯỜNG MẠNH HƠN TH� E RẰNG HỌA VẪN ĐẾN, C�N NẾU C�I THUẬN LẼ THƯỜNG MẠNH HƠN TH� SẼ GIẢM THIỂU C�I BẤT LỢI DO C�CH CỤC NGHỊCH LẼ THƯỜNG G�Y RA. ĐỊNH MẠNH YẾU TH� PHẢI LẤY CH�NH TINH V� TỨ H�A L�M NỀN TẢNG. |
|
|
hi , ko biết TKQ ở trên sư huynh viết có fải là ngài Thiên Kỷ Quư hay ko , nếu đúng vậy th́ tầm tuổi của sư huynh và Capuchino gọi ngài TKQ là chú bác mới đúng thứ bậc....
__________________ Lữ hành đối với ta là một cách lánh đời theo lối vật chất,c̣n học hành là thoát tục bằng con đường trí tu
|
Quay trở về đầu |
|
|
Phuc Loc Hội viên
Đă tham gia: 04 June 2007 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 1599
|
Msg 28 of 52: Đă gửi: 02 July 2009 lúc 5:52am | Đă lưu IP
|
|
|
- Sa Mu Daiiiiiiiiiiii nhớ đó , ngộ sẽ báo chù
__________________ Tử vi dễ học nan tinh!
|
Quay trở về đầu |
|
|
sensi Hội viên
Đă tham gia: 15 February 2008 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 303
|
Msg 29 of 52: Đă gửi: 02 July 2009 lúc 6:26am | Đă lưu IP
|
|
|
HoaCai01 đă viết:
Lăo HC có làm 2 câu thơ tặng sensi pốt tại TVLS đă lâu rồi, như sau:
Học tṛ Xuơng Khúc đi thi
Gặp tên Không Kiếp gh́ ngay trên bờ
Đó là ư kiến của lăo : tức lăo không tin XK giải hạn KK, trái lại KK làm hại XK đúng hơn.
|
|
|
Thơ lăo HC tuyệt quá
Trời đất ơi, năm nay ss dính không kiếp riêu y cái mộc tùm lum, để kiểm nghiệm xem có bị lừa t́nh ko, nếu bị ss xin t́nh nguyện báo cáo . Hiện tại th́ bị mấy chú KK hành hạ ốm đau liên miên, hơi buồn chuyện t́nh cảm và zai tán nhảm hơi nhiều
Sửa lại bởi sensi : 02 July 2009 lúc 6:28am
|
Quay trở về đầu |
|
|
HoaCai01 Hội viên
Đă tham gia: 03 April 2008
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 3743
|
Msg 30 of 52: Đă gửi: 02 July 2009 lúc 7:10am | Đă lưu IP
|
|
|
Ḱnh Dương múa kiếm dưới trăng
Nàng thơ Xương Khúc bị văng yếm hồng
Xương Khúc thuộc hành Kim và Thuy, c̣n Ki`nh thuần Kim.
Có dư luận cho rằng Ḱnh có tính anh hùng, tuy đa sát nhưng vẫn có cái khí tiết cua người không đánh giết người ngă ngựa, đó là trường hợp Ḱnh ơ Ngọ thiên hạ đệ nhất đao cho Bính Mậu sinh nhân .
XK yếu đuối nhẹ nhàng như lơ thơ tơ liễu buông mành, nay gặp gă hung bạo, bặm trợn, lỡ đi ngang bị kiếm khí, đao pháp chém đông tây làm đứt giây nội y, thiệt là khó coi nên má nàng hồng đâu kém ǵ cái yếm thắm có thêu cái bông hồng thiệt là to, giờ đang nằm dưới đất.
Rồi đoạn sau cái ǵ bị văng ra - là do cái ǵ ai gây ra - là 1 điều bất kha lậu - ngay lăo cũng không đoan chắc và có biết cũng không nói ra.
__________________ Ưng vô sở trụ nhi sanh kỳ tâm
|
Quay trở về đầu |
|
|
thaiduong271 Hội viên
Đă tham gia: 21 July 2008
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 235
|
Msg 31 of 52: Đă gửi: 02 July 2009 lúc 8:49am | Đă lưu IP
|
|
|
kk biểu tượng cho bi kịch và nghịch cảnh mà cuộc đời đưa tới
XK biểu tương cho chất văn và tài năng con người ta
liệu cái tài của người ta có khôn khéo thắng nghịch cảnh mà cuộc đời đưa tới 0 hay nó lại bị cuộc đời xô đẩy như nàng Thúy Kièu đây.... đó là cả 1 vấn đề, đừng có vội cho là cái nào thắng cái nào mà c̣n phải xét chúng có vây cánh thế nào nữa ,nguyên tắc cơ bản của tử vi là tuyệt đối 0 thể căn cứ vào 1 vài sao mà nói rằng cái này thế nọ,cái này thế kia.......
__________________ trăm năm một kiếp anh tài
giai nhân sắc nước trần ai sánh cùng
|
Quay trở về đầu |
|
|
thucphuong Hội viên
Đă tham gia: 04 December 2006 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 1704
|
Msg 32 of 52: Đă gửi: 02 July 2009 lúc 9:43am | Đă lưu IP
|
|
|
Phuc Loc đă viết:
Capuchino đă viết:
Hihihi, ko biết bác MinhMinh có bóng dáng của xương khúc hay không nhưng tâm hồn th́ lại rất là thi sĩ ....
|
|
|
Chắc ko những có Xương Khúc mà c̣n có Ḱnh Dương (trích TV kinh điển : Ḱnh làm tăng chất văn của XK). Hai đoạn thơ trên thấy phảng phất "hai sắc hoa Ti-gôn"
|
|
|
Hoàn toàn chính xác.
TP
__________________ Nghĩ tới tương lai trào nước mắt
Nh́n về quá khứ toát mồ hôi.
************
|
Quay trở về đầu |
|
|
sensi Hội viên
Đă tham gia: 15 February 2008 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 303
|
Msg 33 of 52: Đă gửi: 03 July 2009 lúc 12:09am | Đă lưu IP
|
|
|
Lăo HC có kinh nghiệm về lũ KK "náo nếu" này th́ lăo bật mí để ss t́m phương án chống đỡ đi, đang hạn KK hành khổ quá, trước mắt là cứ ru rú nằm nhà coi phim chưởng thôi, chả dám ra đường sợ KK nó bắt nạt
|
Quay trở về đầu |
|
|
Cự Cơ Hội viên
Đă tham gia: 04 April 2008
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 563
|
Msg 34 of 52: Đă gửi: 16 July 2009 lúc 8:15am | Đă lưu IP
|
|
|
Sau khi Tống thái tổ thống nhất giang sơn, cho nghĩa đệ là Trịnh Ân ra
trấn cỏi ngoài .Ngài xem số thấy Trịnh Ân sắp bị đại nạn e khó thoát
chết . Số Trịnh Ân Thiên Tướng , Tướng quân thủ mệnh tại Tư mà năm ấy
đại hạn gặp Tuần tiểu hạn gặp Triệt . Lưỡng Tướng tối kỵ Triệt Tuần .
Huống hồ Tướng gặp cả Tuần lẫn Triệt . Ngài xuống chiếu gọi Trịnh
Ân về kinh đợi sang năm sẽ cho ra trấn thủ lại . Không ngờ Trịnh Ân về
kinh th́ xăy ra vụ gian thần mượn quyền Thái Tổ giết chết . Thái Tổ
giết chết bọn gia thần trả thù cho nghĩa đệ , bồi hồi v́ cố cưởng lại
số, cứu nghĩa đệ mà vẫn không cứu được . Vợ Trịnh Ân là một vơ tướng
trí dũng tuyệt vời là Đào Tam Xuân , đă giúp Thái Tổ dựng đại nghiệp .
Thái Tổ đang ân hận nghĩa đệ bị giết lại lo Đào tam Xuân đang vây hăm
kinh thành , không lối thoát . Hoàng đệ là Triệu Khuông Nghĩa tính số
Tử Vi rồi nói :
- Số của Hoàng huynh có cách Tử Phủ Vũ Tướng , dẫu có Tả ,Hửu ,Khoa
,Quyền ,Lộc ,Tang ,Hổ , nhưng năm nay hạn ngộ Tuần , Đế vô sở quyền ,
nên mới bị Quí phi mượn lệnh mà giết chết Trịnh Ân , bây giờ bị vây .
Tôi xem số của Đào Tam Xuân , Vũ Khúc Phá Quân thủ mệnh tại Tỵ ngộ Lộc
Tồn ,Kiếp Không tại Thiên di , cung Quan ,Tử ,Tham , Lộc , cung Tài
,Liêm ,Sát , Tả, Hửu ,Khoa . Hiện tại đây không ai có thể thắng nàng .
Cái cách Kiếp Không đắc địa của nàng là khắc tinh cách Tử Phủ Vũ Tướng
của huynh . Muốn làm cho êm chuyện này phải , phải tuân theo điều kiện
sau : Đào tam Xuân có Vũ Phá thủ mệnh tính t́nh nhẹ dạ , theo Tử Vi th́
Thiên Lương chế được tính hung của Phá quân , Lộc Tồn chế được tính
điên của Phá Quân . Tôi xin đề cử Cao Hoài Đức , người có Thiên Lương
thủ mệnh tại Tư ngộ Khốc Hư và Lộc Tồn cư Thiên di tại Ngọ với Thái
Dương , ra thuyết phục Đào Tam Xuân .
Thái Tổ chuẩn tấu , quả nhiên Cao Hoài Đức thuyết phục được Đào Tam Xuân rút quân .
Theo Triệu Thị Minh Thuyết Tử Vi kinh
__________________ Người may mắn, thẳng thắn trong ḷng b́nh yên th́ thường ít nói !
|
Quay trở về đầu |
|
|
NgoaLong Hội viên
Đă tham gia: 20 November 2002 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 856
|
Msg 35 of 52: Đă gửi: 16 July 2009 lúc 9:52am | Đă lưu IP
|
|
|
Hello Cự Cơ,
Trong bài "Lịch Sử Khoa Tử Vi Trung Hoa và Việt Nam" của ông Trần Đại Sỹ cũng có nói về giai thoại về Tử Vi đời Tống, nhưng thấy khác 1 tí ...
Đại khái là ... "Nhân đầu năm, Thái Tổ xem số các tướng sĩ, văn vơ quần thần, thấy số Trịnh Ân là: Tướng Quân, Thiên Tướng thủ mệnh, mà đại hạn gặp Ḱnh Dương, tiểu hạn gặp Thiên H́nh, lưu niên Thái Tuế gặp Kiếp Kỵ mới nói với quần thần rằng: Trịnh Ân do hai ông Tướng thủ mệnh, Tướng sợ nhất kiếm và đao, không sợ Hỏa Linh, Kiếp Không. Nay đại hạn gặp Ḱnh là đao, tiểu hạn gặp H́nh là kiếm, Ta e rằng Trịnh Ân sẽ bị chém mất đầu. Đă vậy lưu niên Thái Tuế gặp Kiếp Kỵ th́ sẽ do kẻ tiểu nhân ám hại. Hơn nữa Kiếp Kỵ lại ngộ Đào Hồng th́ kẻ hại Trịnh Ân sẽ là đàn bà"
C̣n đoạn về lá số Đào Tam Xuân th́ ... " ... Vũ Khúc, Phá Quân thủ mệnh. Vũ Khúc th́ hay giận, Phá Quân th́ nhẹ dạ. Tử Vi kinh có nói rằng: chỉ có Lộc Tồn mới chế được tính ác của Vũ Khúc, Thiên Lương chế được tính điên của Phá Quân"
__________________ Có công Canh Cọp (hổ phục) có ngày nên Cao (hổ cốt)!
SHMILY!
|
Quay trở về đầu |
|
|
Cự Cơ Hội viên
Đă tham gia: 04 April 2008
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 563
|
Msg 36 of 52: Đă gửi: 16 July 2009 lúc 11:51am | Đă lưu IP
|
|
|
Nhà vua quay ra ngoài hỏi một thái giám:
- Hồi chiều ta tuyên chỉ cho người đi thỉnh Tây-Sơn đạo sư. Đạo-sư đă tới chưa?
- Tâu bệ hạ đạo sư tới lâu rồi, nhưng hạ thần thấy bệ hạ bận chính sự nên không dám vào tâu.
Nghe đến Tây-Sơn đạo nhân, Tự-Mai giật ḿnh, tự hỏi:
- Không biết có phải Tây-Sơn lăo nhân mà ḿnh đă gặp trên Tản-lĩnh không? Ḿnh cứ chờ xem, lát nữa sẽ biết.
Không phải chờ lâu, Tây-Sơn lăo nhân từ ngoài bước vào. Lăo chắp tay xá
ba xá, chứ không lạy. Nhà vua đối với lăo tỏ ra trọng vọng vô cùng. Ông
đứng dậy đón lăo, rồi mời ngồi xuống chiếc ghế cạnh án thư:
- Nghe đạo sư mới sang Đại-Việt chắc biết nhiều về xứ này, v́ vậy trẫm thỉnh đạo sư đến đàm đạo.
Trên mặt Tây-Sơn lăo nhân hiện ra vẻ bẽn lẽn:
- Cơ trời thực ảo diệu, bộ máy tạo hoá khéo xếp đặt. Năm nay bốn
anh em hạ thần đều gặp hạn xấu. Bắc-Sơn lăo nhân đại hạn ngộ Ḱnh, tiểu
hạn ngộ Kiếp, Phục. Nam-Sơn lăo nhân đại, tiểu trùng phùng tại Hợi ngộ
Liêm, Tham.
Nhà vua tính đốt ngón tay:
- Như vậy Bắc-Sơn đạo sư thế nào cũng bị người ta đánh lừa, rồi đến nỗi
bị đau đớn thân xác. C̣n Nam-Sơn lăo nhân không bị thương cũng bị quan
sự. À, nhưng Nam-Sơn lăo nhân tuổi Bính có Hóa-kị đi với Liêm-trinh th́
giải được cái độc Liêm, Tham, chắc chỉ bị thương thôi.
- Bệ hạ thực minh kiến. C̣n đại hạn thần ngộ Không, Ḱnh. Tiểu hạn bị H́nh chiếu. Thành ra bị thương suưt mất mạng.
Nhà vua đưa mắt nh́n khắp người Tây-Sơn lăo nhân:
- Sự thực ra sao? Không lẽ các vị bị người Việt đánh đến bị thương?
- Tâu bệ hạ bọn thần bị lừa, lại được vơ lâm Đại-Việt cứu trợ. Họ tiếp đăi anh em thần rất chí t́nh, thế mới xấu hổ chứ.
Rồi lăo thuật lại chi tiết bị Hồng-thiết giáo Tây-vực bắt sứ giả,
sửa chiếu chỉ đánh lừa toàn phái Hoa-sơn sang Bắc-biên ra sao. Khi về
c̣n được vua Bà đăi yến, cho uống rượu quư.
Nhà vua nghe xong bật cười:
- Khi vận hạn đến, th́ dù minh mẫn như các vị cũng không tránh
được. Người Việt cũng rộng lượng đấy chứ. Họ không thù oán, mà c̣n trợ
giúp ḿnh. Thành ra ḿnh mắc nợ họ một món nhân t́nh lớn. Hôm nay trẫm
muốn đạo sư giảng chi tiết về nguồn gốc phái Hoa-sơn cùng sự h́nh thành
khoa Tử-vi cho trẫm nghe lại một lần.
Tây-Sơn lăo nhân chắp hai tay vào nhau:
- Phái Hoa-Sơn được thành lập từ năm Thiên-thụ nguyên niên thời Vũ-hậu
đời Đường (Canh-Dần, 690), do tổ Trương Hư đạo sư sáng lập. Nguyên tổ
là người đọc sách, rồi làm tướng vơ. Thấy Vũ hậu chuyên quyền, người có
ư định khởi binh. Nhưng vua Duệ-Tông không có chí khí. V́ vậy người
cùng một số tướng sĩ bỏ di tu. Sau nhân du ngoạn qua Hoa-sơn, xem cảnh
trí hùng vĩ, người mới xây am, dựng đền thờ Tam-thánh, thu đệ tử, lập
ra phái Hoa-Sơn.
Nghe Tây-Sơn lăo nhân nói, Tự-Mai tỉnh ngộ:
- Hèn chi phái Hoa-Sơn do đạo sĩ cầm đầu, mà lại chủ trương nhập thế. Th́ ra nguyên ủy từ ông tổ làm tướng.
- Lúc đầu bản phái chỉ dạy đệ tử về vơ công. Trải mấy trăm năm, đến
tổ Hy-Di, bản phái thay đổi, dậy đệ tử cả vơ công lẫn thiên văn, lịch
số. Nổi danh nhất là khoa Tử-vi.
Nhà vua mỉm cười:
- Nhờ khoa Tử-vi, mà bản triều được thành lập. Hồi c̣n tại thế,
tiên đế hằng nhắc đến công ơn của các đạo sư phái Hoa-Sơn, người không
tiếc lời xưng tụng. Xin đạo sư cho trẫm nghe về nguồn gốc tổ Hy-Di.
- Vâng, thần xin tâu.
Tây-Sơn lăo nhân ngồi ngay ngắn lại:
- Tổ Hy-Di họ Trần, húy Đoàn, sinh trưởng ở phía Nam núi Đại-dữu.
Thân phụ của tổ là một nhà Thiên-văn, Lịch-số đương thời. Người sinh
vào giờ Tỵ, ngày mười sáu tháng giêng, niên hiệu Cảnh-phúc nguyên niên
đời Đường Chiêu-Tông (Nhâm-Tư, 894). Thân mẫu lâm bồn sớm một tháng,
nên thời thơ ấu tổ bị bệnh hoạn liên miên. Tuy nhiên tổ rất thông minh,
học một biết mười. Trong khi đó gặp phải người anh lêu lổng ham chơi,
thường hay đánh đập tiên sinh cực tàn nhẫn.
...Vào năm lên tám, tổ bắt đầu học thiên-văn. Bấy giờ tổ đứng xem
phụ-thân quan sát Thiên-hà, để tính nhật thực. Phụ thân phải nhân chia
dài hàng mười con số, mà tổ cứ hỏi vặt. Người t́m cách sao cho tổ đừng
quấy rầy. Người trao cho tổ máy Trắc-thời-đồ, rồi chỉ lên Thiên-hà:
- Con hăy xem, kia là cḥm sao Tử-vi, kia là cḥm sao Thiên-phủ. Con hăy đếm xem hai cḥm này có bao nhiêu sao?
Thế là tổ ngồi xử dụng Trắc-thời-đồ đếm sao. Thân phụ tổ tưởng rằng
ít ra phải mất một giờ tổ mới đếm xong. Không ngờ chỉ mấy khắc sau, tổ
chạy vào nói:
- Con đếm hết rồi. Đi sau Tử-vi gồm năm sao. Như vậy cḥm Tử-vi có sáu
sao. Đi sau Thiên-phủ có bẩy sao, như vậy cḥm Thiên-phủ có tám sao.
Từ đấy tổ được phụ thân giảng dạy rất kỹ về khoa Thiên-văn, Lịch
số. Năm hai mươi tuổi tổ ngộ đạo làm đệ tử phái Hoa-sơn, bắt đầu học vơ
công.
Khi thành danh, tổ ngao du khắp thiên hạ, rồi khải ngộ t́m ra khoa Tử-vi.
Nhà vua ngắt lời:
- Trẫm đọc bộ Tử-vi chính nghĩa phần tựa tổ viết rằng: Nhân người học
thuyết Âm-dương, Ngũ-hành, Dịch-lư, H́nh-tượng, Lịch-số, rồi hợp lại
thành khoa Tử-vi.
Nhà vua rót chén sâm thang trao cho Tây-Sơn lăo nhân:
- Mời đạo-sư uống cho tinh thần thanh thản.
- Đa tạ bệ hạ.
Tự-Mai không dám thở mạnh, v́ nó biết nội công Tây-Sơn lăo nhân rất cao
thâm, chỉ hấp khí hay gây tiếng động nhỏ lập tức lăo khám phá ra liền.
Trước khi khởi hành, Khai-Quốc vương dặn nó:
- Đời vua Hùng, quan Lịch-lệnh nh́n Thiên-hà t́m ra phép làm lịch.
Sau khi dùng trong hơn ba trăm năm, mỗi năm đều có sửa đổi. Niên hiệu
Hồng-bàng thứ năm trăm hai mươi bẩy (Mậu-Thân, 2353 trước Tây-lịch),
bấy giờ bên Trung-quốc là niên hiệu thứ năm đời vua Nghiêu; vua Hùng
thấy Trung-quốc chưa biết làm lịch, mới sai chép phép làm lịch của
người Việt lên lưng một con rùa lớn đem cống. Vua Nghiêu sai quan
Thái-sử-lệnh chép lấy, rồi làm ra lịch. Bởi vậy gọi là Qui-lịch. Sau
này người Hán nghiên cứu rất rộng về Lich-số. Trong khi đó bên ḿnh chỉ
có phái Sài-sơn nghiên cứu khoa này. Gần đây đạo sĩ Trần Đoàn t́m ra
khoa Tử-vi, truyền cho Tống Thái-tổ. Học Tử-vi để biết kẻ trung người
nịnh, vận số tốt xấu mà mưu đại sự. Nhưng họ dấu diếm, không truyền ra
dân gian. Hiện tất cả bí mật đó, họ chép thành sách cất ở Tập-hiền
viện. Ta phải t́m cách lấy đem về.
Nhưng từ lúc đột nhập vào đây, giữa rừng sách hàng mấy chục vạn
quyển, nó không biết những sách đó để ở chỗ nào. Hơn nữa trong pḥng
chứa sách không có đèn, làm sao mà t́m. Bây giờ nghe Tây-Sơn lăo nhân
đàm luận với nhà vua về khoa Tử-vi, nó chỉ hiểu lờ mờ, nhưng đă có chút
hy vọng.
Tây-Sơn lăo nhân tiếp:
- Sau đó tổ được truyền ngôi chưởng môn.
" Một hôm đang cùng chư đệ tử ngắm Thiên-hà, coi vận số đất nước. Bỗng tổ chỉ lên trời kêu lớn:
- Ḱa, quái lạ không ḱa.
Đệ tử cùng nh́n theo tay tổ chỉ, thấy sao Tử-vi, Thiên-phủ đi vào
địa phận sao Phá-quân và Hóa-kị, mà ánh sáng chiếu xuống Hoa-sơn.
Tổ nói:
- Tử-vi, Thiên-phủ thuộc đế tượng, tức là vua. Tử-vi bao giờ cũng
đi trước. Thiên-phủ bao giờ cũng theo sau. Hai ngôi sao này chiếu xuống
Hoa-sơn ứng vào anh em một gia đ́nh nào đó, đang gặp thủa tiềm-long.
Sau này sẽ làm lên sự nghiệp vẻ vang, vị tới đế-vương. Phá-quân là hao
tinh, chủ nghèo đói. Hóa-kị chủ bần hàn, như miệng lưỡi kêu xin. Phá
ngộ Kị, ắt nghèo quá phải đi ăn xin. Tử-Phủ ngộ Hao, Kị ứng vào đềm hai
vị thiên tử chưa gặp thời, đang lưu lạc hành-khất. Tất cả chiếu xuống
Hoa-sơn, chắc ngày mai hai vị thiên tử qua đây ăn mày. Vậy ngày mai,
các người theo ta xuống núi cứu giúp người anh hùng đang khốn cùng.
Đệ tử thưa:
- Đệ tử nghĩ, nhân lúc thiên tử chưa gặp thời, ta nên cho người vay
nợ. Sau này người thành đại nghiệp, ta đ̣i, để cứu giúp dân nghèo.
Tổ đồng ư. Hôm sau tổ dẫn chư đệ tử xuống núi, có đoàn người chạy
loạn đi qua. Tổ để ư thấy một thiếu phụ gánh hai chiếc thúng, trong mỗi
thúng để một đứa trẻ khôi ngô dung quang khác thường. Tổ biết hai trẻ
ấy ứng vào sao Tử, Phủ. Tổ hỏi thiếu phụ:
- Này bà ơi. Bà gánh hai vị thiên tử đi đâu vậy?
Thiếu phụ đặt gánh xuống thưa:
- Con tôi đó, vua chúa ǵ đâu. Chúng đang đói. Từ sáng đến giờ bụng trống không. Tiên sinh bố thí cho chút đồ ăn được không?
Tổ truyền đem cơm chay khoản đăi thiếu phụ cùng hai trẻ. Tổ lại hỏi
giờ, ngày, tháng cùng năm sinh của hai trẻ. Tổ bấm số Tử-vi rồi nói với
đệ tử:
- Đứa lớn đắc cách Tử, Phủ, Vũ, Tướng, ngộ Tả, Hữu, Khoa, Quyền,
Lộc. Ngặt đại hạn đang ngộ H́nh, Kị, Kiếp, Không. Số của đứa nhỏ đắc
cách Thiên-phủ lâm tuất, ngộ Tả, Hữu, Khoa, Quyền, đại hạn đang gặp
Kiếp, Kị. V́ vậy cả hai nghèo đói trong nhất thời mà thôi.
Một đệ tử thưa:
- Sư phụ! Đệ tử nghĩ, hai trẻ là chân mệnh đế vương. Khi đại hạn
gặp Khôi, Việt, Xương, Khúc là lúc thành đại nghiệp. Sư phụ nên giúp
đỡ, mua lấy cảm t́nh. Khi thiên tử đắc thời ta nhân đó giúp dân.
Tổ mỉm cười nói với thiếu phụ:
- Bần đạo tính số, biết sau này hai con bà làm vua. Khi lên ngôi
vua, tất cả giang sơn vạn dậm đều thuộc về con bà. Vậy bà bán giải núi
Hoa-sơn này cho bần đạo, lấy tiền mà tiêu.
Thiếu phụ tưởng tổ điên khùng mới mua núi, nên đồng ư bán ngay. Bởi
thiếu phụ không biết chữ, bà xé vạt áo hai con quấn vào đôi đũa, nhét
trong ống, coi như văn tự... Tổ trao cho bà mười nén vàng.
Nhà vua bật cười:
- Thiếu phụ đó tức là Chiếu-Huệ thái hậu(1). C̣n hai trẻ sau thành đức Thái-tổ, Thái-Tông nhà trẫm. Có phải vậy không?
- Tâu bệ hạ đúng thế.
- V́ vậy sau này suốt một giải Hoa-sơn, triều đ́nh, cũng như quan
lại địa phương không được quyền thu thuế. Nhưng không biết từ năm nào?
- Tâu bệ hạ năm Càn-đức nguyên niên (Quư-Hợi, 963), quan trấn thủ
vùng Hoa-sơn tâu về triều rằng : Có đạo sĩ tên Trần Đoàn, tự Hi-Di bao
dưỡng dân chúng khắp vùng Hoa-sơn không nộp thuế. Đạo sĩ nói rằng
Hoa-sơn là đất riêng của ông, đă được thiên-tử bán cho rồi. Đức Thái-Tổ
nổi giận, sai bắt tổ giải về triều. V́ tổ có đức, vơ công cực cao nên
các quan không dám trói, c̣n cấp lừa cho cỡi về kinh. Trên đường đi, tổ
làm bài phú Tử-vi cốt tủy.
Nhà vua gật gật đầu:
- Khi giảng bài phú Tử-vi cốt tủy cho trẫm, Định-vương có nói: V́ bước chân lừa gập ghềnh, nên nhịp điệu bài phú bị ảnh hưởng.
Nhà vua đọc lớn:
" Phượng hàm thư nhi phùng Nhật, Nguyệt,
Tam kỳ lai nhập Tử, Sinh,
Nam tất uy bá quyền danh,
Nữ tất danh đằng xướng vũ.
Mă ngộ Khốc nhi phùng H́nh, Quyền, Lộc, ấn tại quan cung,
Vơ tất thăng ban đệ nhất, văn hội chuyển đạt Tam-công. (2)
- Người có Thiên-mă, Thiên-khốc thủ mệnh, cung quan có Điếu-khách,
Thiên-h́nh, làm quan vơ tới bậc đệ nhất. Cũng mệnh có Mă, Khốc, mà cung
quan có Hóa-lộc, Quốc-ấn, làm quan văn tới Tam-công.
Nhà vua gật đầu đọc mấy câu nữa rồi hỏi:
- Cuộc triều hội giữa đức Thái-Tổ với tổ Hi-Di chắc lư thú lắm.
- Vâng. Tổ vào triều kiến. Đức Thái-Tổ hỏi : Đạo sư dù thông thiên,
dù vơ công cao cũng phải tuân phép nước chứ? Hà cớ phao ngôn rằng mua
núi của triều đ́nh?
Tổ tâu:
- Năm nay bần đạo tuổi trên bẩy mươi, đâu dám nói dối bệ hạ? Luật của
bệ hạ nói rằng: Đời cha vay nợ, đời con phải trả. Trước đây thái hậu
qua Hoa-sơn bán cho bần đạo toàn vùng này. Văn tự thần vẫn giữ.
Tổ tŕnh ống đũa, vạt áo lên. Thái-Tổ truyền đem vào hậu cung hỏi
Chiếu-Huệ thái hậu. Thái-hậu nhớ truyện cũ phán:
- Vị thần tiên ở núi Hoa-sơn đây mà.
Thái hậu kể lại tích xưa. Đức Thái-Tổ và triều thần đều kinh sợ về
tài tiên tri của tổ. Truyền lưu tổ sinh lại triều, kính như thầy. Đức
Thái-Tổ hỏi về khoa Tử-vi, tổ xuất trong bọc ra bộ Tử-vi chính nghiă
dâng lên. Tâu rằng:
- Đây, tất cả tinh nghĩa về khoa Tử-vi. Bần đạo không phải là người
đặt ra khoa này. Bần đạo chỉ nhân thấy khoa Dịch-lư, H́nh-tượng,
Thiên-văn, Lịch-số, Địa-lư đều có uyên nguyên với nhau, mới tước bỏ
những phần rườm rà, hợp thành. Với khoa Tử-vi, học tới bậc sơ đẳng, bệ
hạ có thể biết kẻ trung, người nịnh, thời nào tốt, khi nào xấu mà mưu
đại kế, tránh nhiễu sự. Học tới chỗ uyên thâm, có thể nhân số mạng
người thân xấu, dùng loại người nào th́ cứu được, cứu bằng cách nào.
Thấy kẻ ác, th́ dùng người nào, cách nào mới trị được. C̣n học tới chỗ
uyên nguyên cùng cực, có thể làm đảo lộn thiên hạ, nắm thiên hạ trong
tay. Tuy nhiên bần đạo cũng xin dâng bệ hạ một câu: Khi dùng khoa này
nên lấy chữ nhân làm gốc, đừng quá ỷ tài, mà đi vào chỗ ác độc tổn âm
đức.
Nhà vua cười thích thú:
- V́ vậy từ ngày ấy đến giờ, phái Hoa-sơn được trọng vọng nhất vơ
lâm Trung-quốc. Phái Hoa-sơn cũng dâng cho triều đ́nh nhiều nhân tài.
Trẫm hy vọng kỳ này thiếu niên Hoa-sơn sẽ thành pḥ mă.
- Đa tạ bệ hạ.
Nhà vua vẫy tay gọi thái giám đang quạt ḷ sưởi:
- Người vào lấy bộ Tử-vi chính nghĩa cho ta.
Thái giám hỏi:
- Tâu bệ hạ có ba bản khác nhau. Bản Thái-Tổ ngự bút, bản Thái-Tông
châu phê và bản Kim-quỹ, không biết bệ hạ muốn lấy bản nào?
- Lấy cả ba bản .
Nhà vua nói với Tây-Sơn lăo nhân:
- Bản chính có thủ bút của tổ, đức Thái-Tổ cất vào hộp vàng, gọi là
Tử-vi kinh. Người sai quan đại học sĩ chép thành ba bản. Người dùng một
bản, ban cho đức Thái-Tông một bản, Tần-vương Đ́nh-Mỹ một bản (3).
Người ban chỉ dụ rằng khoa này mỗi đời chỉ có thể truyền cho ba người.
Không truyền cho công chúa. Đức Thái-Tổ đọc đến đâu, ghi chú kinh
nghiệm sang bên cạnh chính bản, thành bản Thái-Tổ ngự bút. Bản đức
Thái-Tông khi học ngự phê bằng bút son, thành bản Thái-Tông châu phê.
Đức Thái-Tông sai chép bản Kim-Quỹ thành hai bản. Một ban cho phụ hoàng
trẫm, một ban cho Định-vương. Trẫm dùng bản của phụ hoàng. V́ phụ hoàng
băng hà khi trẫm c̣n thơ, nên trẫm phải ṃ mẫm học lấy. Nay có đạo sư
đây, trẫm xin hỏi đạo sư về những chỗ khó hiểu.
Thái-giám tŕnh ra ba cuốn sách khác nhau. Nhà vua cầm lên một quyển đọc, rồi hỏi:
- Thắc mắc của trẫm về cách Tam-hóa liên châu. Theo trong Tử-vi
kinh th́ : Tam hoá là Khoa, Quyền, Lộc, khi đóng liền ba cung với nhau.
Như vậy khi người tuổi Canh th́ Khoa đi với Nhật, Quyền đi với Vũ, Khoa
đi với Đồng. Vậy hễ tuổi Canh th́ đắc cách này sao?
- Tâu bệ hạ không. Gọi là Tam-hóa liên châu khi Khoa, Quyền, Lộc
đóng liên tiếp nhau, mà mệnh một hóa, bào một hóa, phụ mẫu một hóa. Như
tuổi Canh, bắt buộc phải là Vũ-khúc thủ mệnh. C̣n như ba hóa, mà một
hóa ở cung mệnh, một hóa ở cung huynh đệ và một hóa ở cung phu-thê th́
không phải.
Nhà vua thở phào một cái:
- Vậy mà trước đây trẫm tính một số, gặp Khoa ở phúc, Quyền ở điền,
Lộc ở quan, mà cũng tưởng đắc cách Tam-hóa liên châu. Trẫm có một thắc
mắc nữa: Trong cùng một giờ, một ngày, một tháng, một năm, có hàng vạn
vạn người sinh ra, không lẽ cuộc đời họ cũng giống nhau ư?
- Bệ hạ hỏi thực phải. Điều này có chép trong Tử-vi kinh, nhưng bệ hạ không ngự lăm mà thôi.
Nhà vua cầm cuốn sách lên:
- Trẫm đă đọc kỹ, đọc đến thuộc làu, mà không thấy đoạn ấy. Đạo-sư chỉ cho biết vấn đề này chép ở chương nào.
- Xin bệ hạ mở trang đầu, bài phú Tử-vi cốt tủy, sẽ thấy.
- Quả thực trẫm sơ ư. Khi mở sách, trẫm đọc ngay chương nhất, mà không đọc phần tựa. Th́ ra tổ chép ở đó.
Nhà vua trao sách cho Tây-Sơn lăo nhân:
- Xin đạo sư chỉ cho.
- Tâu bệ hạ đây.
Nhà vua đọc lớn:
Phú, thọ, quư, vinh, yểu, bần, ai, khổ,
Do ư phúc trạch cát hung.
Thương, tang, h́nh, khổn, hạnh, lạc, hỉ, hoan,
Thị tại vận hành hung cát.
À, hai câu này trẫm có đọc qua, mà không hiểu rơ cho lắm.
- Không phải ḿnh bệ hạ, mà hầu như những đệ tử Hoa-sơn đời sau,
khi xem số đều chỉ chú ư đến những cung Mệnh, Tài, Quan cùng vận hạn.
Ít người chú ư đến cung Phúc cũng như cung Tật-ách. Cái ch́a khóa khoa
Tử-vi là câu này.
- Trẫm chờ đạo-sư chỉ dạy.
- Tâu bệ hạ, cung Phúc rất quan trọng. Nó ảnh hưởng đến ba cung
Phu-thê, Tài-bạch, Thiên-di là lẽ đương nhiên. Nó gần như khống chế
toàn cuộc đời về: Giầu-nghèo, thọ-yểu, sang-hèn, vinh-nhục, sầu-thảm và
khổ-cực. Tùy theo cung Phúc tốt hay xấu mà biết đương số giầu hay
nghèo, sống lâu hay chết yểu; sang hay hèn, sang cũng có nghĩa làm quan
lớn, có danh tiếng hay không? Tức có vinh không? Rồi cuộc đời bi-ai hay
toại chí đắc thế?
- Không ngờ cung phúc quan trọng như vậy. Nhưng trẫm vẫn chưa hiểu rơ hơn về những người sinh cùng giờ, ngày, tháng, năm.
- Tâu bệ hạ, cung Phúc bao gồm nhiều yếu tố cuộc đời. Mà cung Phúc lại ứng vào với ngôi mộ mà đương số được hưởng phúc.
- Trẫm vẫn chưa hiểu. Xin đạo-sư lấy một vài lá số làm tỷ dụ.
- Vâng, thần xin lấy số của Chiêu-văn quan đại học sĩ Vương Tăng cùng
với số của Kinh-lược sứ Quảng-Tây lộ Vương Duy-Chính. Cả hai cùng sinh
vào giờ Tỵ, ngày hai mươi tháng sáu năm Bính-Tư. Thế nhưng cuộc đời hai
vị hoàn toàn khác nhau về chi tiết, nhưng đại thể th́ giống nhau.
- Ừ nhỉ, khi bổ nhiệm hai người, trẫm đều xem qua số trước, nhưng
trẫm sơ tâm không chú ư đến hai người cùng một số. Cả hai người cùng
đắc cách Cơ, Nguyệt, Đồng, Lương. Mệnh lập tại Dần. Đồng, Lương thủ
mệnh, thêm Mă, Lộc, Tang, H́nh, Tam-thai. Đồng, Lương là cách làm quan,
nhưng đắc cách cực tốt Lộc, Mă giao tŕ. Tử-vi kinh nói Lộc, Mă giao
tŕ, kinh nhân giáp đệ. Nên hai người tuy thi hai khóa khác nhau, mà
cùng đỗ cao cả. Thời thơ ấu của Tăng th́ yên ổn, nhung lụa. C̣n thời
thơ ấu của Chính th́ khổ cực đến phải đi làm nô bộc. Cả hai cùng bị
người anh ngu si, dốt nát, lêu lổng ghen tỵ, đánh đập. Cả hai năm trước
đây vợ đều chết. Tăng tục huyền với con nhà danh gia. Chính tục huyền
với con nhà bần hàn. Tăng làm quan tại triều, Chính trấn ngự Nam-thùy.
- Thần xin giải cái khác nhau đó. Cả hai vị cung Phúc-đức do
Thái-dương thủ, ngộ Triệt, gặp Kiếp, Đà. Thái-dương chỉ vào ngôi mộ ông
nội. Ngôi mộ ông nội của Tăng để vào đầu mỏm núi, hướng ra ṿm sông,
cảnh trí rất dẹp, giống như ngồi trong cái nghiên bút. Thế đất đó trong
khoa Địa-lư gọi là Bút mặc, văn giai. C̣n mộ ông nội Chính để vào khu
ruộng trũng, phía trước có cồn dâu, trên cồn có tượng thờ hổ đá. Thế
đất đó gọi là Bạch-hổ tọa trấn. V́ vậy Tăng thi đậu sớm, làm quan tại
triều, chức tới tể thần, ngoài ra c̣n lĩnh Khu-mật-viện sứ. C̣n Chính
thi đậu trễ hơn mấy năm, gốc là quan văn, sang làm quan vơ, hay Tử-vi
kinh gọi là Xuất vơ do văn .
Tự-Mai nghe hai người bàn về khoa Tử-vi tuy nó hiểu lỗ mỗ, nhưng trong ḷng nảy ra mối lo lắng:
- Làm vua cũng như thống lĩnh môn phái, bang hội, luôn gặp khó khăn
là khó biết ḷng người, khó biết người, cũng như vận so mà mưu đại sự.
Triều Tống có khoa Tử-vi lợi hại thế này, làm sao ḿnh địch lại? Anh cả
bảo ta ăn trộm bộ sách này, thực có lư. Được, hôm nay ta v́ nước mà ăn
trộm. Sau chết xuống âm phủ, Diêm-vương hỏi ta tại sao trộm cắp. Ta
đành chịu tội. Dù quỷ sứ có bỏ ta vào vạc dầu ta cũng cam tâm.
Tây-Sơn lăo nhân tiếp:
- Cả hai người, đều đắc cách Mă đầu đới kiếm, trấn ngự biên cương
đến hai lần. V́ vậy Chính lĩnh kinh lược sứ Quảng-Tây, trấn Nam-thùy.
C̣n Tăng tuy ở triều, nhưng trong Khu-mật viện, y lĩnh trọng trách
Nam-pḥng cũng giống như trấn ngự biên cương.
- Trẫm tưởng chỉ một lần thôi chứ. Hai người cùng có cách Ḱnh-dương cư quan tại Ngọ, là Mă đầu đới kiếm.
- Tâu bệ hạ, Thiên-h́nh, Thiên-mă thủ mệnh tại Dần cũng là cách
Mă-đầu đới kiếm. Nhưng v́ ngôi mộ ông nội của Tăng thiên về văn, nên
tiến tŕnh của Tăng văn nhiều hơn vơ. C̣n ngôi mộ ông nội Chính thiên
về vơ nhiều hơn văn, nên ngôi sao vơ có dịp nổi dậy.
Lăo nhân ngừng lại một lúc, rồi tiếp:
- Hồi thơ ấu, đức Thái-Tổ có người bạn tên Chu Năng. Hai người cùng
số Tử-Vi. Cung Phúc-đức có Tham-lang tại Tuất. Ngôi mộ ứng với
Tham-lang của đức Thái-Tổ kết phát nên người lập được nghiệp rồng. C̣n
ngôi mộ ứng với cung Phúc của Chu Năng ở vào chỗ cùng cực xấu, nên Chu
cũng sáng nghiệp bằng cách qui dân lập được mấy ấp, được tôn làm hương
trưởng, rồi sau khi chết được tôn làm thần Thành-hoàng. Đó bàn về phúc.
Cung Phúc-đức bao gồm phần phúc và đức. Hai người cùng một số, nhưng
tổ-tiên, ông-bà, bố-mẹ, và bản-thân xây dựng cái thiện-đức, th́ đương
số được hưởng phú, thọ, quư, vinh nhiều hơn. Phần yểu, bần, ai, khổ
giảm. C̣n như tiền nhân gây nhiều ác-đức, th́ phú, thọ, quư, vinh giảm;
mà yểu, bần, ai, khổ tăng.
Nhà vua hiểu ra:
- Như vậy những người cùng số, có cuộc đời hao hao giống nhau.
Nhưng tùy theo ngôi mộ ứng với cung Phúc-đức táng ở thế đất kết hay
bại, mà phú, thọ, quư, vinh, yểu, bần, ai, khổ khác nhau. Bây giờ tới
vấn đề khác. Như số những người chết một lúc như chiến-tranh, đắm
thuyền. Không lẽ số những người đó đều đến ngày ly thế cả hay sao?
- Tâu bệ hạ, trong Tử-vi kinh có nói rồi. Thần xin đọc:
Vận con phải thua vận cha.
Vận người không bằng vận nhà.
Vận nhà không bằng vận làng.
Vận làng không bằng vận châu.
Vận châu không bằng vận nước.
Vận nước không bằng vận thiên hạ.
Nhà vua suưt xoa:
- Trẫm hiểu rồi! Trước đây trẫm đọc đoạn này chỉ hiểu lờ mờ. Bây
giờ nhờ đạo sư nhắc, trẫm mới vỡ lẽ. Trẫm thử kiến giải xem có chỗ nào
sai, đạo sư minh cho. Như hai trẻ cùng số, nhưng thời thơ ấu sống với
cha mẹ. Nếu cha mẹ giầu sang, th́ dù số nó xấu, vẫn được ấm no. C̣n như
cha mẹ nghèo khó, th́ dù số nó tốt, vẫn bị cơ cực. Đó là vận con phải
thua vận cha.
- Bệ hạ kiến giải thực minh mẫn. Rộng hơn chút nữa, một người ở
trong làng, dù số tốt hay xấu cũng phải chịu chung số phận của cả làng.
Tỷ như hai người cùng số giầu. Một người sống trong làng giầu, th́ của
cải súc tích. C̣n người sống trong làng khó, th́ chỉ giầu so với người
trong làng, nghĩa là kha khá vậy thôi.
- Trẫm hiểu rồi, khi người ta đi cùng thuyền, giống như ở trong
cùng làng. Nếu hơn phân nửa người trong thuyền tận số, th́ thuyền đắm.
Số c̣n lại bị chết oan theo. Như vận một châu không có người chết,
nhưng vận nước có binh ách, châu cũng chịu chung, ắt có nhiều người
chết.
- Không biết bệ hạ đă gặp một số nào giống số của bệ hạ chưa?
- Năm trước đây, trẫm tiếp sĩ tử trúng tuyển kỳ thi, gặp một tiến
sĩ tên Chu Hội. Y sinh cùng giờ, ngày, tháng, năm với trẫm. Tại sao
trẫm làm vua, đă mười năm, mà nay y mới đậu tiến-sĩ?
- Số của Chu ra sao?
- Y sinh tuổi Canh-Tuất, tháng bẩy, ngày sáu, giờ Dần.
- Như vậy là cuộc đời Chu đúng với lá số đấy chứ. Mệnh y lập tại
Ngọ. Thiên-lương thủ mệnh. Cung quan Thiên-đồng gặp Hóa-lộc, cung tài
Thiên-cơ gặp Hóa-quyền. Cung phúc có Văn-xương ngộ Hóa-khoa. Năm trước,
mười bẩy tuổi, đại tiểu trùng phùng ở cung Thân ngộ Lộc-tồn, Văn-xương,
Hóa-khoa. Trong khi mệnh y hưởng cách Tọa-qúy hướng-quư tức Thiên-việt
ở mệnh, Thiên-khôi ở tài. Chu đậu đại khoa là phải.
- Tại sao năm ngoái, trẫm không có ǵ tốt cả?
- Bệ hạ sinh cùng ngày, tháng, năm với y, nhưng không cùng giờ. Bệ hạ sinh giờ Ngọ. Bệ hạ đâu có sinh giờ Dần?
- Rơ ràng lúc trẫm sinh ra, Thái-quốc phu nhân đỡ đẻ, đă ghi như
vậy mà. Đạo sư có nhớ lầm không? Em trẫm, do Lư phi cũng sinh cùng
ngày, tháng, năm với trẫm mới giờ Ngọ. Sau một ngày, em trẫm qua đời.
Tây-Sơn lăo nhân lột mũ bỏ xuống đất, vái ba vái:
- Ngày hôm nay bần đạo muôn thác, tâu rằng bệ hạ sinh giờ Ngọ, để sau này... bệ hạ không bắt tội bần đạo.
------------------------------------
Ghi chú,
(1) Mẹ của Tống Thái-Tổ, Thái-Tông họ Đỗ. Khi con lên làm vua, phong cho bà làm Chiếu-Huệ thái hậu.
(2)Câu trên trong Triệu-thị minh thuyết Tử-vi kinh chú như sau:
- Đàn ông mệnh tại cung Th́n gặp Thái-dương thủ mệnh, đàn bà mệnh tại
cung Tuất gặp Thái-âm thủ mệnh; được Khoa, Quyễn, Lộc củng, thêm sao
Tử, cùng Trường-sinh. Nam quyền tới bá. Nữ nổi danh về ca, vũ.
(3) Tống-sử, quyển 242, Hậu-phi liệt truyện trang 8606 chép rằng:
Chiếu-Huệ thái hậu lúc sắp băng gọi Tống Thái-Tổ đến bên giường bệnh.
Bà hỏi:
- Con có biết tại sao Chu Thế-Tông băng, mà sự nghiệp lại vào tay con không?
Đáp:
- V́ con giữ chức Điểm-kiểm triều Chu.
Thái hậu lắc đầu:
- Không phải.
Nhà vua không sao trả lời được. Thái hậu cật vấn qúa, nhà vua đáp:
- Do tổ khảo trải đến thái hậu tích đức để lại.
Thái hậu lắc đầu:
- V́ con của Thế-Tông c̣n thơ ấu. Nếu bấy giờ họ Sài có ông vua lớn
tuổi, liệu ngôi vua có đến con không. Vậy con đừng đi vào vết cũ nữa.
Khi thấy ḿnh già yếu, nên truyền ngôi cho em con là Quang-Nghĩa.
Quang-Nghĩa già, truyền ngôi cho em thứ ba là Đ́nh-Mỹ. Đ́nh-Mỹ già,
truyền ngôi cho con trưởng của con.
Sau này Tống Thái-Tổ truyền ngôi cho em là Triệu Khuông-Nghĩa tức
Tống Thái-Tông. Thái-Tông không muốn truyền ngôi cho em là Tần vương
Đ́nh-Mỹ. Đ́nh-Mỹ tài kiêm văn vơ, lại có nhiều công lao chinh chiến.
Nhưng sau Thái-Tông nghe lời xui khiến của Tể-tướng Triệu Tấn rằng nên
truyền ngôi cho con. Ông mật sai các quan vu cho Đ́nh-Mỹ tội phản
nghịch, cách hết chức tước, đầy đi xa, rồi cho người ám toán. Khi về
già ông lập con đầu ḷng làm Thái-tử tước phong Sở-vương. Sở-vương bị
ám toán hóa điên. Ông lập con thứ nh́ làm Chiêu-Thành thái tử. Chỉ ít
lâu sau, Chiêu-Thành bị ám toán chết. Ông định lập Nguyên-Nghiễm lên
thay. Nguyên-Nghiễm thấy vua cha trái lời bà, trái lời bác, nên từ
chối. Thái-Tông phải lập con thứ ba làm thái tử, truyền ngôi cho, tức
vua Chân-Tông. Vua Chân-Tông đức c̣n kém hơn nữa, truyền ngôi cho
Nhân-Tông (Thiên-Thánh) mới có mười ba tuổi, và để cho vợ là Lưu hậu
cầm quyền.
Tác Giả Yên Tử Cư sỹ - Trần Đại Sỹ
(C̣n Tiếp)
__________________ Người may mắn, thẳng thắn trong ḷng b́nh yên th́ thường ít nói !
|
Quay trở về đầu |
|
|
Cự Cơ Hội viên
Đă tham gia: 04 April 2008
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 563
|
Msg 37 of 52: Đă gửi: 16 July 2009 lúc 11:59am | Đă lưu IP
|
|
|
Nhà vua ngơ ngơ ngác ngác nh́n
Tây-Sơn lăo nhân, rồi nhớ lại dĩ văng, cùng những lời úp úp mở mở của
Định-vương Nguyên-Nghiễm, của Lư thần-phi, của Yến Thù. Nhất là gần đây
vương với thái hậu chống đối nhau kịch liệt. Vương tổ chức hệ thống bảo
vệ nhà vua cực kỳ chu đáo. Trong khi thái hậu lại xử dụng cao thủ khống
chế quần thần. Nhà vua tự hỏi:
- Tại sao ông chú lại lo bảo vệ ḿnh, mà mẹ ḿnh lại bỏ lơ ? Bây
giờ đến Tây-Sơn đạo nhân cũng úp mở nói về bí mật đó. H́nh như thân
phận ḿnh có điều ǵ không minh bạch. Ḿnh làm tới Hoàng-đế, uy quyền
nhất Thiên-hạ mà không t́m ra được, th́ c̣n ngồi trên ngai vàng được
không?
Nhà vua thở dài:
- Thôi được, coi như trẫm sinh giờ Ngọ, vậy số của trẫm có ǵ đặc biệt?
- Như lá số của bệ hạ. Bệ hạ tuổi Canh-Tuất, tháng bẩy, ngày sáu, giờ
Ngọ. Bệ hạ đắc cách Cơ, Nguyệt, Đồng, Lương. Mệnh lập tại Dần,
Thiên-đồng, Thiên-lương thủ mệnh.
- Trước đây trẫm tưởng số đó của hoàng đệ. Trẫm tính thử, y không thể
nào chết yểu. Hơn nữa y đắc cách Tam-hóa liên châu. Bây giờ mới biết
không phải. Nếu như trẫm sinh giờ Tỵ, mệnh lập tại Măo, Vũ-khúc,
Hóa-quyền thủ mệnh mới được hưởng cách đó.
- Vâng, Lộc ở Phụ-mẫu, Quyền ở mệnh, Khoa ở Huynh-đệ, như vậy mới là
một trong cách Tam-hóa liên châu. Bây giờ trở lại số của bệ hạ. Cung
Phúc của bệ hạ cực tốt v́ Thái-dương thủ tại Th́n. Tử-vi kinh gọi là
Nhật xuất Thiên-môn. Như vậy bệ hạ bẩm sinh do ngôi mộ của tam đại. Tam
đại tức đức Thái-Tông. Suốt cuộc đời bệ hạ: Phú, thọ, quư, vinh, yểu,
bần, ai, khổ do ngôi mộ đức Thái-Tông kết phát hay không. Có điều
Thiên-h́nh, Hóa-quyền, đóng với Vũ-khúc, Thất-sát ở phụ mẫu, phải xa
cách một trong hai thân.
- Chắc v́ vậy thái hậu mới đem trẫm giao cho Dương Thục-phi nuôi.
- Tâu bệ hạ, Vũ, Sát, H́nh không ứng với việc giao bệ hạ cho Dương Thục-phi nuôi.
Nhà vua cau mặt lại:
- Dường như đạo sư dấu trẫm một điều ǵ th́ phải.
- Tâu bệ hạ không phải bần đạo dấu, mà không thể nói ra. Bệ hạ là
cháu, là đệ tử của Định-vương, bệ hạ cứ hỏi Định-vương th́ rơ điều bí
mật này. Bần đạo chỉ thỉnh cầu: Bệ hạ không thể, và không nên hỏi thái
hậu, e người nổi lôi đ́nh.
- Thôi được, trẫm sẽ hỏi Định-vương. Bây giờ đạo sư tính xem vận số năm tới của trẫm ra sao.
- Năm nay là năm Đinh-Măo. Đại vận của bệ hạ đóng ở cung Th́n ngộ
Thái-dương miếu địa. Thái-dương lại được Tả, Hữu, Xương, Khúc, Hóa-lộc
pḥ trợ, như vậy là cực tốt. Tiểu vận đóng ở cung Dậu ngộ Thiên-phủ,
Ḱnh-dương hăm. Phủ ngộ Ḱnh, e có tiểu nhân hại. Nhưng mệnh bệ hạ có
Đồng là phúc tinh, Lương là ấm tinh, lại thêm Khoa thuộc đệ nhất giải
thần, v́ vậy vẫn vô sự. Lại có Thiên-h́nh, Hóa-quyền từ Măo chiếu sang.
H́nh chiếu th́ xấu. Nhưng H́nh đắc địa ngộ Quyền chủ chiến thắng. Như
vậy trong cái tốt có cái xấu. Tốt, bệ hạ mưu đại sự ǵ dù khó đến đâu
cũng thành công. Xấu v́ có truyện bất ḥa giữa mẫu tử. Một tin vui nhỏ:
Cung Măo có Đào-hoa chiếu, bệ hạ ắt có duyên t́nh kỳ lạ. Tất cả bằng ấy
biến cố sẽ xẩy ra nay mai.
Lăo tính đốt ngón tay rồi tiếp:
- Năm tới đại hạn ở Th́n. Tiểu hạn ở Tuất, ngộ Tả, Hữu, Xương,
Khúc, Lộc trong cách Âm-Dương Th́n, Tuất cực tốt. Nhưng tuổi Th́n, Tuất
tối kị hạn tới cung Th́n, Tuất đối nhau. V́ vậy tuy cực tốt, mà cũng bị
giảm đi một chút. Thần kính mong bệ hạ nguyện đắc như sở cầu.
Nhà vua nh́n Tây-Sơn lăo nhân:
- Như vậy ngày sinh của trẫm lại chính là ngày sinh hoàng đệ. Trẫm sẽ t́m cho ra điều bí ẩn về thân thế.
Trầm tư suy nghĩ một lúc, nhà vua tiếp:
- Bây giờ trẫm có thắc mắc nữa, theo lịch số th́ mặt trời từ Đông
di chuyển dần sang phía Tây, cứ mười hai giờ là một ngày. Như lúc rạng
Đông ở Thái-hồ (4) giờ Th́n th́ ở Biện-kinh giữa giờ Măo, trong khi ở
Hàm-dương mới giờ Dần, ở Tây-vực lại giờ Sửu. Vậy nếu một người sinh
tại Tây-vực vào giờ Sửu, khi lấy số để nguyên giờ Sửu hay đổi lại thành
giờ Th́n, giờ Măo? (5)
- Sinh ở đâu, lấy giờ theo đó.
- Xin đạo sư giải rơ nguyên lư?
- Khoa Tử-vi đặt cơ sở trên Thiên-văn, căn cứ vào sự vận chuyển
tinh tú trên thiên-hà. Khi sinh ở đâu, th́ chịu ảnh hưởng bởi tinh tú.
Lúc ra đời, sao này sáng, sao kia tối tức là cái sáng tối ở nơi ḿnh ra
đời. Tỷ như số của Chu Hội. Chu sinh tại Thường-sơn vào giờ Dần. Nếu
đổi ra giờ Hoa-sơn th́ y sinh giờ Sửu. Nào, xin bệ hạ hăy tính số của
Chu, nếu theo giờ Hoa-sơn xem nào?
Nhà vua tính đốt ngón tay khoảng một khắc rồi nói:
- Nếu quy về giờ Hoa-sơn, tức giờ Sửu th́ mệnh y lập tại Mùi, Liêm-trinh, Thất-sát thủ mệnh, thêm Ḱnh-dương.
- Bệ hạ thấy hai số khác nhau chưa? Đúng số, y là người ôn nhu, văn
nhă, bút mặc công danh, suốt cuộc đời tài lộc phi tiễn. C̣n quy về giờ
Hoa-sơn, y trở thành một tên thợ rèn tàn tật, thô lỗ cộc cằn.
Nhà vua chỉ bút, nghiên, cùng giấy:
- Xin đạo-sư chấm dùm trẫm một lá số. Nhất là định rơ vận hạn sắp
tới của đương số, v́ đây là điều chính yếu của vận mệnh xă tắc: Nam
mệnh tuổi Giáp-Tuất, tháng hai, ngày 12, giờ Dậu.
Tây-Sơn lăo nhân lấy tờ giấy, tính đốt ngón tay rồi viết liên tiếp
một lúc. Mỗi khi lăo viết xong một chữ, nhà vua lại gật đầu. Một lát
sau, lăo cầm tờ giấy lên, rồi nói:
- Chà số tốt đấy. Bần đạo e đương số không phải người Tống, mà là người ngoại quốc.
- Tại sao đạo sư biết?
Tự-Mai nghe nhà vua hỏi câu đó, nó nghĩ thầm:
- Lăo Tây-Sơn đoán đúng rồi. Nếu sai, nhà vua sẽ hỏi : Với lư do
nào đạo sư lại cho rằng y không phải người Tống. Nay nhà vua hỏi : Tại
sao đạo sư biết đương nhiên công nhận lăo đoán trúng.
- Bởi đây là một kỳ nhân, xuất thân bần hàn, rồi lập thành sự
nghiệp đế vương. Mà Trung-quốc chỉ có bản triều. Vị đế vương này ắt hẳn
thuộc nước khác.
- Đúng thế.
Nhà vua tính đốt ngón tay nói:
- Trẫm đă tính số của y: Mệnh y lập tại Thân, Liêm-trinh, Hoá-lộc
thủ mệnh. Tài Tử-vi, Thiên-tướng tại Th́n. Quan Thiên-phủ, Vũ-khúc,
Hoá-khoa tại Tư. Lộc-tồn cư Thiên-di. Phá-quân, Hóa-quyền cư Phúc-đức.
Nhưng giải không ra.
- Tâu bệ hạ, Liêm-trinh chủ nghèo khó. V́ vậy đương số xuất thân
trong gia đ́nh bần hàn. Đúng ra Liêm ngộ Hóa-lộc cũng không đến nỗi khổ
cho lắm. Nhưng Liêm, Lộc lại bị Tuần, Triệt phá mất. Đương số bị cả
Tuần lẫn Triệt đương đầu. Tử-vi kinh nói: Tuần, Triệt đương đầu, thiếu
niên tân khổ . Kết hợp Liêm thủ mệnh, thêm Tuần, Triệt đương đầu, v́
vậy hồi niên thiếu trải qua thời kỳ cực khổ, đến nỗi phải đi làm đầy tớ
cho người.
- Ừ, có thế chứ, vậy mà trẫm nh́n không ra.
- Cung Phúc-đức có Phá-quân, Hóa-quyền thủ mệnh, lại thêm
Thiên-h́nh đắc địa. Phá-quân thuộc vơ cách, thêm H́nh, Quyền th́ sẽ
khởi đầu bằng vơ nghiệp. Cung quan cực tốt: Thiên-phủ thuộc đế tượng.
Vũ-khúc thuộc vơ cách. Hóa-khoa phù cho Phủ-Vũ công danh lên cao đến
tột đỉnh thiên hạ, vị tới đế vương. Cho nên người này lúc đầu làm quan
vơ, rồi được tôn lên làm vua, giống như đức Thái-Tổ nhà ta.
- Thế người này có được bầy tôi trung thành chăng?
- Tâu cung nô có Nhật, Nguyệt thủ tại Sửu. Phù trợ có Xương, Khúc,
Khôi, Việt. Cả bốn sao này chủ học hành, khoa cử. Vậy người này được sư
phụ, cùng bạn hữu dạy dỗ, rồi phù trợ mà thành nghiệp lớn. Tuy nhiên
cung nô c̣n có Hóa-kị. Hóa-kị tuy xấu, nhưng gặp Nhật, Nguyệt rất tốt.
Mệnh người này do Liêm-trinh tọa thủ, đúng ra là người ác độc. Nhưng
cung nô có Kị. Mà Kị có khả năng giải tính ác của Liêm. Vậy người này
nhờ thầy dạy dỗ, bỏ được tính ác, thành người thiện.
Nghe Tây-Sơn lăo nhân giải lá số, Tự-Mai kinh hăi:
- Chà! Tống có khoa này lợi hại quá. Họ biết hết những ǵ đă và sắp xẩy
ra cho các tướng tá, đại thần của họ đă đành. Họ c̣n biết rơ từng ly
từng tư về kẻ thù nữa.
Nhà vua hỏi:
- Bao giờ người này chết?
Tây-Sơn lăo nhân lẩm nhẩm tính một lúc rồi nói:
- Y sắp chết rồi! Chỉ ba tháng nữa thôi. Hiện y đang khỏe mạnh, nhưng sang năm tới th́ chết.
Mặt nhà vua hơi nhăn:
- Đạo sư tính lại một lần nữa cho thực kỹ.
- Đây! Bệ hạ xem: Năm tới là năm Mậu-Th́n, đương số năm mươi sáu tuổi.
Đại hạn đến cung Thiên-di gặp Tham-lang, Lộc-tồn, Thiên-không (6) lưu
niên Thiên-mă, tức cách rất độc : Lộc đảo, Mă đảo, Thiên-không. Tiểu
hạn tới cung Tuất ngộ Thái-tuế, Thiên-h́nh thêm lưu Thái-tuế ở Th́n
chiếu sang thành Lộc đảo, Mă đảo, ngộ Thái-tuế chi hợp Kiếp, Không.
Chết trăm phần trăm.
Nhà vua gật đầu:
- Như vậy trẫm có thể quyết định chính sách Nam-thùy được rồi.
- Tâu bệ hạ, số của ai thế?
- Của Lư Công-Uẩn.
Tự-Mai kinh hoàng, nó nghĩ thầm:
- Ḿnh phải nói điều này cho anh cả biết, hầu chuẩn bị mới được.
Ông vua này biết Thuận-Thiên hoàng đế sắp băng, e sẽ mang quân sang
đánh không chừng. Nếu ngài băng, th́ anh cả phải hiện diện để giúp
Khai-Thiên vương lên làm vua. Bằng không th́ rắc rối to.
Nhà vua suy nghĩ một lúc, rồi nói:
- Bây giờ phiền đạo sư tính lại cho trẫm một lá số nữa. Nam mệnh sinh ngày mười hai, tháng ba, giờ Dần, tuổi Tân-Sửu.
Tây-Sơn lăo nhân tính đốt ngón tay một lúc rồi nói:
- Dây là số của một anh hùng hiếm có trên thế gian. Nếu bệ hạ được
người này pḥ tá, th́ sự nghiệp e không thua vua Vũ nhà Hán, vua
Thái-tông nhà Đường.
- Trẫm cũng thấy như vậy. Mệnh lập tại Dần các sao lớn tụ cả về đây. Cự-môn, Thái-dương thủ mệnh. Tử-vi kinh nói:
Quyền hội Cự, Vũ anh hùng.
- Đương số tuổi Tân nên Hóa-lộc đi với Cự-môn. Hóa-quyền đi với
Thái-dương. Hóa cho nên bốn sao Cự, Nhật, Quyền, Lộc tụ cả một chỗ, tạo
thành con người có tư cách anh hùng, hành sự quang minh lỗi lạc. Đương
số lại văn vơ kiêm toàn, trông rộng, nh́n xa, nhă lượng, cao trí. Tam
hợp hội đủ Tả, Hữu, Xương, Khúc, th́ sự nghiệp thực không nhỏ.
Nhà vua gật đầu:
- Tỷ như đương số thuộc loại đối đầu với ta. Trẫm phải làm ǵ để thắng y?
Tây-Sơn lăo nhân suy nghĩ một lúc rồi lắc đầu thở dài:
- Không có cách nào thắng y được cả. Tại sao bệ hạ phải thắng y, mà không thể kết thân với y?
- Trẫm cũng muốn kết thân với y, mà e thái hậu không muốn mới khổ chứ. Vận số của y ra sao?
-- Năm nay đại hạn ở Sửu, Thiên-phủ ngộ H́nh. Tiểu hạn ở Thân ngộ
Văn-xương, gặp những điều bất như ư, nhưng sự nghiệp lên cực cao. Sang
năm, tiểu hạn Liêm, Phá ngộ Thiên-không, e công danh gặp nhiều gian
truân. Tuy nhiên cuối cùng vẫn vô sự. Chỉ có cung thê lưu niên Bạch-hổ
ngộ Nguyệt, Đồng, e vợ con nan toàn.
- Trẫm cũng thấy thế. Thái-âm cư Tư cực tốt, vợ đẹp, học giỏi, nhưng khi lưu hạn ngộ Tang, Hổ thực khó bảo trọng.
- Thần thấy trong triều chỉ Định-vương mới có thể so sánh với người này. Tâu bệ hạ y là ai vậy? Thần mong gặp y để kết thân.
Nhà vua mỉm cười:
- Y... Y đă kết huynh đệ với Định-vương. Y là Khai-Quốc vương bên Đại-Việt.
Tây-Sơn lăo nhân bật lên:
- Ái chà.
- Chỉ c̣n mấy hôm nữa, trẫm sẽ tiếp y. Bây giờ biết y rồi, trẫm sẽ
tùy nghi xếp đặt. Rất tiếc Lă Duy-Giản, Tào Lợi-Dụng theo thái hậu
chống y. Trẫm khó mà kết thân với y được.
Qua cuộc hội kiến giữa nhà vua với Tây-Sơn lăo nhân. Tự-Mai nói thầm:
- Tống có khoa Tử-vi như thế này, thực lợi hại. Ḿnh phải ăn trộm sách của họ mới được.
Nhà vua đứng dậy tỏ ư tiễn khách:
- Bây giờ để đạo sư về nghỉ. Mai trẫm sẽ thỉnh Định-vương, cùng với đạo
sư bàn về mấy là số của Đoàn Tố-Trinh bên Đại-lư, rồi quyết định chính
sách Nam-thùy.
Tây-Sơn lăo nhân đứng dậy cáo từ ra về.
Nhà vua vẫy thái giám:
- Người cất ba tập sách này đi cho trẫm, rồi đốt đèn trong thư pḥng, đợi trẫm ăn xong, sẽ trở về đọc sách.
Nói rồi nhà vua đi ra. Tự-Mai đă được Bảo-Ḥa cho biết: Hoàng đế ăn
uống không có giờ giấc nhất định. Khi đói th́ truyền thái-giám, cung nữ
dọn lên ăn. Nó nghĩ thầm:
- Ông hoàng đế này chắc ăn ở nơi khác chứ không ăn ở đây.
Thái giám mang ba bộ sách cất vào chỗ cũ. Y thắp lên mười ngọn nến
cực lớn, rồi đốt trầm. Thư pḥng sáng rực. Xong công việc y sang pḥng
bên cạnh ngồi chầu chực.
Tự-Mai từ trên giá sách nhảy xuống như chiếc lá rụng. Nó lấy cả ba
bộ Tử-vi chính nghĩa dấu vào bọc. Ṭ ṃ, nó nh́n sang bên cạnh, thấy
toàn cách sách nói về Lịch-số.
Nó nói thầm:
- Lịch Trung-quốc gốc từ Quy-lịch của triều Hồng-bàng. Cho đến thời
Lĩnh-Nam, Tư-đồ Phùng Vĩnh-Hoa soạn lịch cho vua Trưng đă chia năm làm
hai mươi bốn tiết, cùng tính nhật thực, nguyệt thực cực chính xác. Mă
Viện chiếm Lĩnh-Nam rồi y chở hết sách nghiên cứu về lịch dâng cho vua
Quang-Vũ. Từ đấy lịch Trung-quốc đổi đến hai mươi bẩy lần. Ta cần lấy
hết sách của họ mang về cho lịch quan nghiên cứu xem có ǵ hay hơn
không?
Nó đếm : Từ Thái-sơ lịch pháp của Đặng B́nh đời Hán. Càn-tượng lịch
pháp của Lưu Hồng cho tới Minh-Thiên lịch pháp của Lưu Tông mới soạn
xong, gồm hai mươi bẩy bộ. Nó xé khăn choàng cổ bện thành sợi dây, bó
lại rồi vác lên vai, vượt qua cửa sổ ra ngoài.
Nó tiến thẳng đến chỗ Mỹ-Linh, Thiệu-Thái núp. Hai người từ bóng tối nhảy ra hỏi:
- Việc xong chưa mà về sớm vậy?
- Xong một nửa. Anh Thiệu-Thái mang về đi. Để chị Mỹ-Linh ở lại canh chừng được rồi.
Trao bọc sách cho Thiệu-Thái rồi Tự-Mai theo đường cũ trở về, nó
lại leo lên núp trên nóc kệ sách. Nó thấy nhà vua đă trở về, đang ngồi
đọc sách. Nó nghĩ thầm:
- Ông vua này ăn uống ǵ mà mau như ma đói vậy à?
-----------------------------------
Ghi chú,
(4) Thái-hồ thuộc Tô-châu, Thượng-hải, nằm sát bờ biển phía Đông
của Trung-quốc, thuộc kinh-tuyến thứ bẩy, cùng giờ với Đại-Việt.
(5) Như ngày nay, người Việt sinh ở Paris giờ Tư, trong khi ở
Hoa-sơn là giờ Măo. Khi lấy số nên lấy giờ Tư hay Măo? Theo Tử-vi kinh
phải lấy giờ Tư.
(6) Xin lưu ư độc giả: Tây-Sơn lăo nhân cùng vua Nhân-Tông tính
Tử-vi theo chính phái: Không có sao Địa-không, mà chỉ có sao
Thiên-không. Thiên-không an như sao Địa-không, chứ không đứng trước
Thái-tuế một cung. Đại hạn thứ nhất ở cung Phụ-mẫu, hoặc Huynh-đệ, chứ
không phải ở mệnh. C̣n Hỏa, Linh cũng an khác:
* Tuổi Thân, Tư, Th́n: Hỏa ở Dần, Linh ở Tuất.
* Tuổi Dần, Ngọ, Tuất: Hỏa ở Sửu, Linh ở Măo.
* Tuổi Tỵ, Dậu, Sửu: Hỏa ở Măo, Linh ở Tuất.
* Tuổi Hợi, Măo, Mùi: Hỏa ở Dậu, Linh ở Tuất.
Tác Giả Yên Tử Cư sỹ - Trần Đại Sỹ
__________________ Người may mắn, thẳng thắn trong ḷng b́nh yên th́ thường ít nói !
|
Quay trở về đầu |
|
|
NgoaLong Hội viên
Đă tham gia: 20 November 2002 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 856
|
Msg 38 of 52: Đă gửi: 16 July 2009 lúc 4:14pm | Đă lưu IP
|
|
|
Đọc 2 bài trên Cự Cơ trích lại cũng khá hay, học hỏi được đôi điều về Tử Vi dù nội dung trong bài viết có vẻ như truyện dă sử ?
Trong phần về "lá số Giáp Tuất, tháng 2, ngày 12, giờ Dậu" h́nh như ông vua trên luyện Tử Vi chưa xong, an lá số chưa thông nên làm cho Tây Sơn đạo nhân bị lố luôn???
Tháng 2, giờ Dậu th́ Mệnh tại Ngọ thay v́ tại Thân chứ?
Ngược lại ḍng xét th́ thấy nói "cung Phúc-đức có Phá-quân, Hóa-quyền thủ mệnh, lại thêm
Thiên-h́nh đắc địa", Thiên
H́nh cư Tuất th́ tháng 2. Vậy tháng 2 Âm Lịch th́ OK rồi. Nếu tháng 2
AL mà Mệnh tại Thân th́ phải giờ Mùi. Mà giờ Mùi th́ Xương Khúc tại
Hợi Măo chứ làm sao phù trợ với Âm Dương tại Sửu được.
Thấy nói "cung nô có Nhật, Nguyệt thủ tại Sửu. Phù trợ có Xương, Khúc,
Khôi, Việt" ... th́ giờ Dậu mới phải. Đồng thời là giờ Dậu mới có Địa Không tại Dần trong câu "Đại hạn đến cung Thiên-di gặp Tham-lang, Lộc-tồn, Thiên-không".
Nếu là giờ Dậu th́ tháng 2 lại không OK .
__________________ Có công Canh Cọp (hổ phục) có ngày nên Cao (hổ cốt)!
SHMILY!
|
Quay trở về đầu |
|
|
Cự Cơ Hội viên
Đă tham gia: 04 April 2008
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 563
|
Msg 39 of 52: Đă gửi: 16 July 2009 lúc 11:09pm | Đă lưu IP
|
|
|
Phái Hoa-sơn đi trên ba chiếc xe,
chiếc đầu có Bắc-Sơn lăo nhân ngồi với Khúc Chẩn. Chiếc thứ nh́ có
Tây-Sơn lăo nhân ngồi với Triệu Tiết. Chiếc thứ ba Địch Thanh ngồi với
Nam-sơn lăo nhân,.
Đám Hoa-sơn đă từng thân quen với Tự-Mai, Lê Văn, Tôn Đản. Hai bên
gặp nhau truyện tṛ nổ như pháo rang. Chỉ riêng Triệu Tiết, Khúc Chẩn,
nh́n Tôn Đản, Tự-Mai bằng con mắt hằn học.
Lê Văn vồn vă hỏi Triệu Tiết:
- Thế nào, thương thế Triệu huynh khỏi hẳn chưa?
Triệu Tiết nhớ lại trận đánh Tản-lĩnh, y xấu hổ cau mặt lại:
- Đa tạ Lê huynh. Đệ khỏi rồi.
Người mà Triệu Tiết thù ghét nhất là Tự-Mai. Y hỏi mát:
-_Trần huynh cũng ứng tuyển pḥ mă đấy à? Tôi tưởng trên thế gian này Trần huynh chỉ có sư muội Thuận-Tường mà thôi?
Tự-Mai cười:
- Câu hỏi này xin nhường cho Triệu huynh tự trả lời. Triệu huynh
nhất tâm, nhất trí chỉ biết có Thuận-Tường, mà sao cũng ứng tuyển pḥ
mă?
Triệu Tiết nổi giận:
- Dĩ nhiên ta chỉ biết có sư muội. Ta ứng tuyển...
Tây-Sơn lăo nhân đưa mắt cho Triệu Tiết:
- Không được nhiều lời.
Tự-Mai vái Tây-Sơn lăo nhân:
- Đại sư! Tiểu bối nghe đại sư có tài thông thiên, huyền diệu, mong
đại sư tính số Tử-vi xem tiểu bối có thể trở thành pḥ mă không?
Tây-Sơn lăo nhân kinh ngạc nghĩ thầm:
- Tại sao thiếu niên này biết ḿnh giỏi Tử-vi? Điều mà chỉ có hoàng
cung Tống cùng đệ tử phái Hoa-sơn rơ thôi. Y từ xa tới cũng biết, quả
thực sứ đoàn Đại-Việt nhiều tai, lắm mắt.
Ông chỉ vào gốc cây gần đó:
- Bần đạo cũng đang muốn nghiên cứu lá số kỳ diệu của công tử đây. Nào, chúng ta lại gốc cây kia cho yên tĩnh.
Tự-Mai xuống xe, theo Tây-Sơn lăo nhân. Chàng biết lăo sẽ hỏi chàng về giờ, ngày, tháng, năm sinh. Chàng nghĩ thầm:
- Ḿnh khai trước lá số, tỏ cho lăo rơ ḿnh cũng biết sơ về khoa này.
Nghĩ vậy chàng chắp tay:
- Thưa đại sư, tiểu bối tuổi Nhâm-Tư, sinh tháng năm, ngày hai mươi bốn, giờ Sửu.
Tây-Sơn lăo nhân x̣e bàn tay ra bấm, ông gật gật đầu rồi nói:
- Công tử! Công tử thuộc loại người hiếm có trên thế gian. Nói rằng
số công tử tốt cũng cực tốt, mà xấu cũng cực xấu. Nhưng cũng may cái
xấu đă được Trần đại hiệp vô t́nh giải cho rồi, nên chỉ c̣n cái tốt
thôi.
- Xin đại sư chỉ rơ hơn.
- Mệnh công tử lập tại Tỵ. Tử-vi, Thất-sát thủ mệnh. Công tử tuổi Nhâm, đắc cách cực tốt, mà trong Tử-vi kinh nói:
« Tử, Sát Tốn cung,
Đế huề bảo kiếm.
Tử, Tuyệt nhập xâm,
Đa sát chi nhân.
Hạnh ngộ chiến công, vi đại tướng ».
(Câu trên nghĩa là: Người có Tử-vi, Thất-sát thủ mệnh tại Tỵ, thêm
sao Tử, Tuyệt nữa, th́ luôn gặp chiến công thành đại tướng. Nhưng tính
hay đa sát).
- Tử-vi là sao đế tượng, lớn nhất của tinh đẩu. Tử-vi thủ mệnh, th́
mệnh công tử thuộc loại lớn, lớn vô cùng. Bản chất lớn, mà Tử-vi lại
chủ thông minh. Nên công tử học một biết mười. Tử-vi là vua, cần phải
có văn, vơ phù tá, bằng không cũng là cô quân. Thất-sát cư chung với
Tử-vi... Thất-sát là thượng tướng tinh đẩu, là vơ quan. Công-tử sinh
giờ Sửu, được Văn-khúc thủ mệnh, Văn-xương cư quan. Như vậy là có đủ
văn vơ pḥ tá. Mệnh công tử lớn là thế đó.
Ông chau mày suy nghĩ:
- Tử-vi vốn thông minh, lại thêm Văn-khúc thủ mệnh nữa, thành ra
công tử thuộc loại thông minh quán thế. Ông vua thông minh, có văn vơ
phù tá, thế nhưng vua có uy quyền hay vua bù nh́n? Làm vua, mà không có
của cũng vô ích. Đây công tử tuổi Nhâm nên được thêm Hóa-quyền thủ
mệnh; Lộc-tồn cư Hợi, thêm Hóa-khoa ở Thiên-di. Thành ra ông vua có
quyền, có của chứ không phải cô quân nghèo khó.
Tự-Mai định hỏi, Tây-Sơn lăo nhân xua tay không cho chàng hỏi. Ông tiếp:
- Về công danh. Cung quan có Liêm-trinh, Phá-quân, Văn-xương,
Đào-hoa, Liêm, Phá chủ về vơ. Văn-xương chủ về văn. Vậy công tử xuất ra
làm vơ, rồi lĩnh luôn cả văn lẫn vơ. Đào-hoa cư quan là cách sớm hiển
đạt công danh. V́ Tử-vi kinh nói:
« Đào hoa cư quan,
Tảo tuế thanh vân đắc lộ »
Nghĩa là người mà có Đào-hoa đóng ở cung quan, th́ sớm hiển đạt.
Tự-Mai hỏi:
- Đại sư nói số tiểu bối tốt, cũng cực tốt. Xấu cũng cực xấu. Cực tốt đại sư đă nói rồi. C̣n cực xấu nó ra làm sao?
- Xấu v́ mệnh công tử có Tử-vi thủ, thêm Thất-sát. Tử-vi là ông
vua. Thất-sát là thượng tướng của tinh đẩu, hóa h́nh là thanh kiếm. Cái
cách Tử-Sát trong Tử-vi kinh gọi là Đế huề bảo kiếm tức ông vua đeo
kiếm. Trong khi công tử thuộc Hỏa-lục-cục, sao Tử cư quan, sao Tuyệt ở
thiên-di, đúng với câu trên.
... Tóm lại công tử thông minh, công danh hiển đạt, được chúa yêu
trao cho trọng quyền. Nhưng hiềm v́ sau này làm đại tướng, lâm vào t́nh
trạng đa sát, thành ra thất đức.
Ông ngừng lại, mỉm cười:
- May thay cái xấu của công tử đă được phụ thân giải cho rồi, do vậy không đáng ngại nữa.
- Tiểu bối không hiểu.
- Vô t́nh, Côi-Sơn đại hiệp gửi công tử cho sư thái Tịnh-Huyền
giảng về Phật-pháp, ḷng dạ công tử trở thành từ bi, sát nghiệp do đó
giải được phần nào. Nhưng cũng chính v́ lẽ ấy, công tử sẽ chán mùi thế
tục, thích tiêu dao với cỏ cây.
Tự-Mai định hỏi xem việc ứng tuyển pḥ mă của chàng sẽ ra sao, nhưng chàng chợt nghĩ lại:
- Ông này đang pḥ trợ cho hai đệ tử Triệu Tiết, Khúc Chẩn ứng
tuyển, đương nhiên đối đầu với ḿnh. Ḿnh chả nên hỏi ông việc này.
Chàng chắp tay:
- Đa tạ đạo sư.
Chợt có tiếng quát tháo, rồi một cỗ xe tứ mă phóng tới. Tự-Mai nh́n
thấy rơ: Tào Nhuế ngồi chễm chệ ở trên. Xung quanh có hơn mười vơ sĩ
theo hầu. Chàng nghĩ thầm:
- Rơ ràng hôm qua nhà vua sai Bắc-ban chỉ hậu La Sùng-Đản bắt giam
y, mà sao nay y c̣n thung dung ứng tuyển pḥ mă? Thế lực Tào Lợi-Dụng
thực kinh khiếp.
Có tiếng lóc cóc, chàng nh́n thấy ba chiếc xe chạy tới, trên xe kéo
lá cờ, trên lá cờ thêu h́nh bông sen. Giữa nhụy sen một nhà sư ngồi
kiết già. Tự-Mai biết đó là biểu hiệu của phái Thiếu-lâm. Thoáng nh́n
thấy Quách Quỳ ngồi bên một nhà sư lớn tuổi trên xe đi đầu, tính tinh
nghịch nổi dậy, Tự-Mai hướng Quách Quỳ chắp tay vái:
- Quách huynh! Quách huynh đă trúng sơ tuyển làm pḥ mă ư?
Nghe tiếng quen quen, Quách Quỳ quay lại thấy Tự-Mai, Tôn Đản, Lê Văn, mặt y sa sầm, nhưng bất đắc dĩ phải đáp lễ:
- Vâng, tiểu đệ nhờ ơn Thái-sư phụ, trúng sơ tuyển. Nên hôm nay về đây.
Tự-Mai nhớ lại, Mỹ-Linh kể truyện Triệu Anh chết thảm trên ngọn Tuyệt-phong, chàng nói bằng giọng ôn nhu:
- Hôm trước nghe tin tôn sư vị quốc vong thân, anh em chúng tôi
cùng bùi ngùi thương tiếc. Hôm nay gặp Quách huynh đây, chúng tôi xin
chia buồn.
Tự-Mai hướng nhà sư:
- A-di Đà-Phật, đệ tử Trần Tự-Mai, thuộc Đại-Việt, không dám thỉnh pháp danh đại sư.
Vị sư già thấy Tự-Mai lễ độ, rơ ra một Phật-tử thuận-thành, ông cũng đáp lễ:
- Bần tăng pháp danh Minh-Đức. Chẳng hay thí chủ thuộc châu nào?
- Đệ tử không thuộc chín mươi ba châu, mà thuộc Đại-Việt.
Mắt nhà sư hiện ra tia sáng long lanh:
- Đại-Việt nổi tiếng nhiều cao nhân vơ học, không biết tôn sư là
ai? Chắc thí chủ nhờ tôn sư truyền cho tuyệt học, nên mới được cử đại
diện cho quư quốc ứng tuyển pḥ mă.
Nhà sư muốn hỏi sư phụ truyền thụ vơ công cho Tự-Mai, chàng vờ như hiểu lầm, đáp:
- Bổn sư của đệ tử pháp danh thượng Tịnh hạ Huyền. Thưa đại sư, nói
ra thực xấu hổ, bổn sư dạy thực nhiều, mà đệ tử vẫn chưa vượt xa hơn
được bộ Kim-cương cùng bài kinh Bát-nhă Ba-la mật-đa tâm kinh.
Chàng suưt xoa:
- Sau đệ tử có duyên gặp Minh-Thiên đại sư giảng cho yếu chỉ của
Thiền-môn. Đệ tử ước ao măn việc ở đây sẽ được viếng chùa Thiếu-lâm để
nghe các cao tăng giảng về lẽ huyền diệu đạo đức Thế-tôn.
Thiền-sư Bồ-đề Đạt-Ma cỡi thuyền từ Tây-trúc qua Đại-Việt, rồi sang
Trung-thổ, mục đích hoằng đương đạo pháp, độ cho những người trong bến
mê. Sau đó, đồ tử đồ tôn của người thành lập phái Thiếu-lâm. Vơ lâm
Trung-thổ chỉ biết về vơ công Thiếu-lâm. Trong khi các cao tăng lại tự
hào về Thiền-học của ḿnh.
Minh-Đức thấy Tự-Mai không chú ư đến vơ học, mà chỉ ước ao nghe giảng Thiền-học, ông mở to mắt nh́n chàng, trong ḷng nghĩ thầm:
- Đúng là đệ tử danh gia, mới có cái nh́n thấu đạt như vậy.
Ông chắp tay:
- Bản tự lúc nào cũng mở cửa rộng đón nhận những người có túc duyên như thí chủ.
Quách Quỳ quen cả hai bên, y giới thiệu một lượt. Khi y giới thiệu
đến một thiếu niên dáng điệu thanh nhă tên Đào Bật. Tự-Mai nghe tên y
quen quen, chưa nhớ ra đă nghe ở đâu, th́ Thanh-Mai đă hỏi:
- Đào công tử. Hôm trước công tử ghi danh ứng tuyển làm động trưởng
Bắc-biên, rồi sao lại bỏ cuộc? Với vơ công, nhân phẩm của công tử mà
ứng tuyển làm châu trưởng Phong-châu, chắc chắn phải được.
Đào Bật chắp tay:
- Tiểu bối cũng định tham dự đấy, nhưng cuối cùng sư phụ truyền lệnh phải luyện vơ hầu ứng tuyển pḥ mă, nên bỏ cuộc.
Thanh-Mai cười:
- Tôn sư thực xứng đáng là người tính xa. Làm pḥ mă dĩ nhiên hơn làm châu trưởng.
Đến đó, tiếng trống nổi lên. Mọi người cùng im lặng. Quan Lễ-bộ thượng thư Tôn Thích xuất hiện trên đài, cầm loa xướng:
- Xin các vị anh hùng bốn phương nghe.
Chờ cho mọi người hoàn toàn im lặng Tôn Thích tiếp:
- Vâng chỉ dụ của Thiên-Thánh hoàng đế về việc tuyển pḥ-mă. Hôm
nay thiểm bộ trách nhiệm tuyển kỳ thứ nhất. Các vị khi nghe đến tên,
xin ứng thanh dạ, rồi tiến vào cổng.
Tôn Thích ngừng lại môt lát, rồi tiếp:
- Những ai trúng sơ tuyển, nhưng vắng mặt hôm nay, coi như bỏ cuộc,
dĩ nhiên không được vào kỳ tuyển vơ. Sau đây là những điều lệ cuối
cùng: Một là gái giả trai, phải tự biết thân phận rút lui. Hai là những
người đời ông, đời cha từng phạm tội đại nghịch, trộm cướp, hoặc bất cứ
tội ǵ phải đi tù, phát văng, không được vào dự kỳ này. Dù cố vào dự,
sau khám phá ra, bị mang tội khi quân, phải tội trảm. Ba là những người
đời ông, cha, hay sư phụ từng theo Hồng-thiết giáo, bang Nhật-hồ, phải
lui ngay. Nếu miễn cưỡng dự, sẽ bị chém đầu.
Tham-tri Phùng Nguyên cầm loa tiếp:
- Bây giờ xướng tên ai, người ấy vào. Phải giao vũ khí, ám khí cho thân thuộc ở ngoài giữ.
Tiếng loa xướng:
- Hoa-sơn Triệu Tiết, Khúc Chẩn.
Hai người dạ thực lớn, rồi bái biệt sư phụ vào trong cổng. Tiếng loa tiếp:
- Thiếu-lâm Yên Đạt, Tu Kỷ.
Hai người dạ, rồi tiến vào. Lê Văn nói nhỏ:
- Tu Kỷ bị dập chim ở Bắc-biên rồi, chỉ nên ứng tuyển thái giám mà thôi, chứ làm pḥ mă sao được?
Mọi người cười ồ. Tiếng loa lại gọi:
- Thiếu-lâm Đào Bật, Quách Quỳ.
Hai người ứng thanh, rồi vào cổng. Loa gọi hai trăm bẩy mươi chín
người, nhưng chỉ có hai trăm năm chục người hiện . Tiếp theo Tôn Thích
nói lớn:
- Bây giờ tới bẩy ngoại quốc.
Loa gọi đủ hai mươi mốt người. Tên Tự-Mai, Lê Văn đứng cuối cùng
sau cả Tôn Đản. Ba thiếu niên vào trong, lập tức cánh cổng bộ Lễ đóng
lại. Ngay khi bước vào sân, ba anh em bị chia nhập làm ba toán khác
nhau.
Khai-Quốc vương cùng vương phi, Mỹ-Linh, Thiệu-Thái trở về Nam-thanh điện.
Tối hôm đó, Tôn Đản, Tự-Mai, Lê Văn trở về. Khai-Quốc vương hỏi:
- Lê Văn kể cho anh nghe công cuộc tuyển ra sao?
- Bọn đệ bị chia làm mười tám toán. Mỗi toán do một quan bộ Lễ khảo
hạch. Họ hỏi về nguồn gốc từ ông tam đại trở xuống. Hỏi về sư phụ. Sau
đó một thái y khám bệnh.
Mỹ-Linh hỏi:
- Ông ta khám ra sao?
Lê Văn lắc đầu:
- Ông nói thầm vào từng tai xem có bị điếc không? Ông bắt mạch, xem lưỡi. Cuối cùng...
- Cuối cùng cân xem nặng bao nhiêu cân, đo xem cao bao nhiêu
thước phải không?
- Không! Không nói với con gái được.
Mỹ-Linh cốc vào đầu Lê Văn:
- Tất cả con gái ở đây đều lớn hơn cậu nhiều. Cậu là em nhỏ nhất, cứ nói đi. Ai mà chấp với cậu.
Lê Văn bẽn lẽn:
- Ông ta sờ chim, rồi nắn hai hột. Nhột chết đi được.
Mọi người cười ồ. Lê Văn tiếp:
- Có hai người bị loại về vụ khám chim này.
Thuận-Tông ṭ ṃ:
- Sao?
- C̣n sao nữa. Một người tên Lư Hiến. Y không có chim. C̣n một người hai trứng lép. Y tên Tu Kỷ.
Nghe đến tên Tu Kỷ, mọi người đều nhớ lại trận đấu tuyển người
thống lĩnh Khê-Động. Tu Kỷ bị đối thủ bóp chim đến trợn mắt hút chết.
Hôm đó Lê Văn khám đă nói: Y không thể làm chồng nữa.
- Sau khi đúc kết, bộ Lễ chỉ c̣n giữ lại một trăm tám chục người. Ngày mai vào yết kiến nhà vua, dự thi văn trước điện.
Cơm chiều dọn ra, mọi người chuẩn bị ăn cơm, th́nh ĺnh Tôn Đản, Tự-Mai, Lê Văn cùng kêu thét lên tỏ vẻ đau đớn.
Thanh-Mai hỏi:
- Cái ǵ vậy?
Lê Văn nhăn nhó:
- Con chim. Con chim, ối đau chết.
Tác Giả Yên Tử Cư sỹ - Trần Đại Sỹ
__________________ Người may mắn, thẳng thắn trong ḷng b́nh yên th́ thường ít nói !
|
Quay trở về đầu |
|
|
TTHD Hội viên
Đă tham gia: 27 March 2005
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 393
|
Msg 40 of 52: Đă gửi: 18 July 2009 lúc 9:34pm | Đă lưu IP
|
|
|
Wow...cái này giống truyện chưởng ha...Cự Cơ kiếm đâu ra
hay thế. Cám ơn bạn đă post.
|
Quay trở về đầu |
|
|
|
|