Tác giả |
|
vanhkhuyen Hội viên


Đă tham gia: 11 August 2004 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 155
|
Msg 1 of 3: Đă gửi: 13 May 2005 lúc 5:23pm | Đă lưu IP
|
|
|
Người ta không thích em
Dạ đâu sao !
Em nói đại
Không em nói thật mà , này nhé , người ta không thích em mà em không biết th́ c̣n ǵ để nói nữa đâu , em có biết ai mà ghét , em có biết ai mà giận , mà hờn , thế có dễ chịu hơn không .
Không phải , không phải là bản thân em , mà cây bút của em
Trời chuyện đó c̣n dễ nữa , ai ghét những ǵ em viết mà em không biết là ai th́ của ai em cũng đọc , không dị ứng ai hết , thế có phải em được nhiều hơn mất nếu em biết ai không thích cây bút em không !
Ờ mà ư anh là sao khi anh nói với em điều đó .
Lạ lùng , người ta không thích ḿnh, em không hỏi tại sao lại cho điều đó là không mất mát ǵ , vậy em không cần ai suy nghĩ đúng những điều em viết .
Dạ ai cũng có thể nghĩ thế , nhưng với riêng em , không thích cũng là một dạng của sự phê b́nh , không thích mà không nói đă là một sự tế nhị , th́ tại sao lại phải biết ai không thích ḿnh chớ , anh thấy có phải không ?
Cả trăm người viết , nếu ḿnh thích cả trăm người , là điều toàn hảo , ḿnh thích 50 người là điều tốt , ḿnh không thích người nào cả cũng là điều hay , quan trọng hay không là cây bút ḿnh không thích có đi được tới con đường mà ḿnh h́nh dung trong đầu cuối cùng họ tính đi hay không , hay v́ sự hâm mộ không c̣n , không tồn tại mà họ phải chạy theo thị hiếu , chạy theo những con đường của người đi trước rồi cuối cùng đầu hàng đề tài , đầu hàng chữ nghĩa hả anh .
Anh không biết , nhưng anh cũng lạ tại sao họ phản ứng hẳn với những nội dung em viết .
Cũng không sao đâu ạ .
Em cho đó rất b́nh thường , b́nh thường như cuộc sống của em , b́nh thường như những ǵ em phải đối đầu trong cuộc đời , anh xem này , hôm qua t́nh cờ em đọc lại những ḍng thư cũ của một người bạn , em ngạc nhiên khi anh này đoán trước được con đường em đi anh ạ .
" ... con người là một sinh vật kỳ diệu luôn luôn t́m hiểu ḿnh và t́m hiểu thế giới xung quanh và có khi suốt cả cuộuc đời họ là những chuỗi ngày t́m kiếm để t́m cho ra được chính ḿnh , được cái " thế giới " của riêng ḿnh . Chính v́ thế mà nói chuyện với nhau th́ có người th́ mở đầu một câu đă trở nên gắn bó , c̣n có người cả đời gặp nhau mà vẫn cảm thấy chưa hiểu được hết ḷng ... "
Tay này hay nhể .
Anh ta tặng em hai bài thơ , hay lắm , anh xem đi
Ḍng Sông Mắt Em
Đâu rồi
Cái trong trẻo mắt em
Như ḍng sông uống nắng
Đă tan thành mây hoa
Hồi đó
Anh là thằng bé con
Thích cởi trần đi tắm
Như chú cá biệt tăm
Lặn dưới ḍng mơ mộng
Bây giờ
Ḍng sông không chảy ngược
Mắt em vờ trôi xuôi
Buồn vui như men rượu
Em đă say hương đời
Ḍng sông không tính tuổi
Anh đă ngoài hai mươi
Mỗi sáng nhảy hồ bơi
Mà vẫn thường chết đuối
Có lẽ
Ḍng sông là không đáy
Ḍng sông là không nguồn
Ḍng sông là huyền thoại
Anh vẫn hoài trẻ con
Đâu rồi
Ḍng sông mắt em .
Hắn bảo bài thơ này hắn đă gửi báo nhưng không được đăng anh ạ .
Mà em thấy hắn là thằng hâm , anh xem cái đoạn " Thích cởi trần đi tắm " , ai tắm không cởi trần bao giờ , lúc đó em không thích hắn , cho hắn thằng hâm, em có hiểu hết những ǵ hắn muốn nói qua bài thơ đó đâu . Nhưng sau này hắn lại là người có ḷng nhất với em đấy .
Lúc đă lập gia đ́nh , anh ta an ủi em khi con mất , biết em thích viết và đọc , gửi qua cho em bao nhiêu là sách khi giao lưu văn hoá giữa Mỹ và VN chưa nhiều , em quư đống sách anh ấy tặng lắm .
Có lần em bực khi anh ta hỏi em , " chồng em là kỹ sư à ? "
Em bảo không và cắc cớ " kỹ sư hay không th́ có ǵ khác nhau ? "
Anh ta bảo " Khác chứ , người như em không có dễ mà hiểu được , anh sợ em phải khổ khi những suy nghĩ em có nếu không bị lăng quên mà tệ hơn bị chà đạp th́ tội cho em lắm "
Hắn không hâm như em nghĩ ...
Em bảo anh ta , " thế cũng xong, tự em với những suy nghĩ đó phức tạp đủ rồi , người cũng hiểu những suy nghĩ như vậy , e rằng phức tạp lên gấp đôi "
Cô này lắm chuyện thật .
bài thơ thứ hai đây anh bài Nhánh Cỏ Hương em thích nhất
Trong suốt là giọt sương
Dịu mềm như ngọt gió
Ấm nồng tia nắng đỏ
Em là nhánh cỏ hương
Buổi sáng anh đến trường
Giọt sương rơi trên áo
Buổi chiều anh đi dạo
Ngọn gió choàng qua vai
Buổi trưa anh nằm ngủ
Tia nắng đậu hiên ngoài
T́nh yêu anh xanh măi
Em là nhánh cỏ hương
Thời gian không trở lại
Với ḍng sông hai lần
T́nh yêu là đôi cánh
Vỗ ngược chiều tháng năm .
Anh ta muốn nói ǵ đấy anh nhỉ , em không hiểu , cái bài thơ cứ sao sao ấy , nhưng em thích anh ta ví con gái là nhánh cỏ hương v́ đúng như vậy , yếu mềm và hương tượng cho cái nghĩa hay hay làm sao đó .
Hắn nhất định không hâm như em nghĩ .
Anh ta đă xa rất xa rồi .
Hắn không xa trong tâm ḷng em .
Tôi chớp mắt liên tục , nhận ra năy giờ măi phủ nhận mọi điều , tôi không thể phủ nhận hai bài thơ đó , đúng là rất gần và thật gần , có thể nói , bên cạnh trái tim đang đập của tôi , dù tôi đă có lúc không thích , không ưa và có thể nói là tôi đă từng không hiểu nổi hai bài thơ đó nói ǵ .
Một t́nh yêu đă xa hay sao !
Vành Khuyên
__________________ Va`nh Khuye^n
|
Quay trở về đầu |
|
|
ThienSu Hội Viên Đặc Biệt


Đă tham gia: 03 December 2002 Nơi cư ngụ: France
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 3762
|
Msg 2 of 3: Đă gửi: 13 May 2005 lúc 6:42pm | Đă lưu IP
|
|
|
Bút pháp và ư chí này chỉ danh cho một nhà văn chuyên nghiệp. Thế nào Vành Khuyên cũng sẽ xuất bản tác phẩm và trở thành nổi tiếng. Tôi thích đoạn sau đây v́ gần với tôi:
Cả trăm người viết , nếu ḿnh thích cả trăm người , là điều toàn hảo , ḿnh thích 50 người là điều tốt , ḿnh không thích người nào cả cũng là điều hay , quan trọng hay không là cây bút ḿnh không thích có đi được tới con đường mà ḿnh h́nh dung trong đầu cuối cùng họ tính đi hay không , hay v́ sự hâm mộ không c̣n , không tồn tại mà họ phải chạy theo thị hiếu , chạy theo những con đường của người đi trước rồi cuối cùng đầu hàng đề tài , đầu hàng chữ nghĩa hả anh .
Ôi! "Một cơi đi về" mà nhạc sĩ Trịnh t́m kiếm - phải chăng chính là sự trở lại với cuộc sống nội tâm vốn cô đơn của con người?
Thời gian không trở lại
Với ḍng sông hai lần
T́nh yêu là đôi cánh
Vỗ ngược chiều tháng năm .
Thiên Sứ
--------------------
Ta về giữa cơi vô thường
Đào trong kỷ niệm để t́m hương xưa
|
Quay trở về đầu |
|
|
titigirl Hội viên

Đă tham gia: 15 April 2005
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 3
|
Msg 3 of 3: Đă gửi: 13 May 2005 lúc 8:31pm | Đă lưu IP
|
|
|
"....Tôi chớp mắt liên tục , nhận ra năy giờ măi phủ nhận mọi điều , tôi không thể phủ nhận hai bài thơ đó , đúng là rất gần và thật gần , có thể nói , bên cạnh trái tim đang đập của tôi , dù tôi đă có lúc không thích , không ưa và có thể nói là tôi đă từng không hiểu nổi hai bài thơ đó nói ǵ ...."
Tuyệt diệu !!
|
Quay trở về đầu |
|
|
|
|