Đăng nhập nhanh
Mạnh Thường Quân
  Bảo Trợ
Chức Năng
  Diễn Đàn
  Thông tin mới
  Đang thảo luận
  Hội viên
  Tìm Kiếm
  Tham gia
  Đăng nhập
Diễn Đàn
Nhờ Xem Số
  Coi Tử Vi
  Coi Tử Bình
  Coi Địa Lý
  Coi Bói Dich
  Chọn Ngày Tốt
Nghiên Cứu và
Thảo Luận

  Mệnh Lý Tổng Quát
  Qủy Cốc Toán Mệnh
  Tử Vi
  Tử Bình
  Bói Dịch
  Mai Hoa Dịch Số
  Bát Tự Hà Lạc
  Địa Lý Phong Thủy
  Nhân Tướng Học
  Thái Ất - Độn Giáp
  Khoa Học Huyền Bí
  Văn Hiến Lạc Việt
  Lý - Số - Dịch - Bốc
  Y Học Thường Thức
Lớp Học
  Ghi Danh Học
  Lớp Dịch & Phong Thuy 2
  Lớp Địa Lư
  Lớp Tử Vi
    Bài Giảng
    Thầy Trò Vấn Đáp
    Phòng Bàn Luận
    Vở Học Trò
Kỹ Thuật
  Góp Ý Về Diễn Đàn
  Hỗ Trợ Kỹ Thuật
  Vi Tính / Tin Học
Thư Viện
  Bài Viết Chọn Lọc
  Tủ Sách
Thông Tin
  Thông Báo
  Hình Ảnh Từ Thiện
  Báo Tin
  Bài Không Hợp Lệ
Khu Giải Trí
  Gặp Gỡ - Giao Lưu
  Giải Trí
  Tản Mạn...
  Linh Tinh
Trình
  Quỷ Cốc Toán Mệnh
  Căn Duyên Tiền Định
  Tử Vi
  Tử Bình
  Đổi Lịch
Nhập Chữ Việt
 Hướng dẫn sử dụng

 Kiểu 
 Cở    
Links
  VietShare.com
  Thư Viện Toàn Cầu
  Lịch Âm Dương
  Lý Số Việt Nam
  Tin Việt Online
Online
 208 khách và 0 hội viên:

Họ đang làm gì?
  Lịch
Tích cực nhất
dinhvantan (6262)
chindonco (5248)
vothienkhong (4986)
QuangDuc (3946)
ThienSu (3762)
VDTT (2675)
zer0 (2560)
hiendde (2516)
thienkhoitimvui (2445)
cutu1 (2295)
Hội viên mới
thephuong07 (0)
talkativewolf (0)
michiru (0)
dieuhoa (0)
huongoc (0)
k10_minhhue (0)
trecon (0)
HongAlex (0)
clone (0)
lonin (0)
Thống Kê
Trang đã được xem

lượt kể từ ngày 05/18/2010
Linh Tinh (Diễn đàn bị khoá Diễn đàn bị khoá)
 TUVILYSO.net : Linh Tinh
Tựa đề Chủ đề: Thơ Gửi trả lời  Gửi bài mới 
Tác giả
Bài viết << Chủ đề trước | Chủ đề kế tiếp >>
zer0
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 28 September 2005
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2560
Msg 61 of 82: Đă gửi: 08 June 2006 lúc 3:30pm | Đă lưu IP Trích dẫn zer0

   Cố gắng thuyết phục ông thầy nhận LB làm đệ tử đi! Theo ông thầy không những chỉ học được tử vi thôi mà c̣n được học nhiều kinh nghiệm sống nữa. Ngoài ra, ông thầy có mấy đứa cháu gái dễ thương, xinh đẹp, Lưu Bị được nhiều thứ có lợi chứ chả có hại.

Vấn đề quan trọng ở đây là phải làm cách nào thuyết phục được ông thầy nhận LB làm đệ tử. Tôi th́ bị ông thầy chê kém thông minh nên bị loại bỏ ra ngoài rồi.

Quay trở về đầu Xem zer0's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi zer0
 
LuuBi.
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 18 May 2005
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 1992
Msg 62 of 82: Đă gửi: 08 June 2006 lúc 3:48pm | Đă lưu IP Trích dẫn LuuBi.

chaú cũng muốn lắm nhưng sợ thầy Minh lại chê cháu c̣n ngu đần hơn chú th́ thật xấu hỗ ...tùy duyên vậy

__________________
Xuất Ḱ đông môn,
Hữu nữ như vân .
Tuy Tắc Như Vân,
Phỉ ngă tư tồn .
Cảo Y kỳ cân,
Liêu Hạc ngă vân
Quay trở về đầu Xem LuuBi.'s Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi LuuBi.
 
zer0
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 28 September 2005
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2560
Msg 63 of 82: Đă gửi: 09 June 2006 lúc 6:32pm | Đă lưu IP Trích dẫn zer0


H́, tuổi c̣n trẻ nên có ḷng tự tin vào chính ḿnh. Ḷng tin rất quan trọng cho việc thành bại trong đời, nhất là đối với nam giới.

Quay trở về đầu Xem zer0's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi zer0
 
zer0
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 28 September 2005
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2560
Msg 64 of 82: Đă gửi: 09 June 2006 lúc 6:33pm | Đă lưu IP Trích dẫn zer0

Con Đường Xưa Đi Học

Thanh Trắc Nguyễn Văn



Con đường xưa đi học
Nắng mượt vàng chân đê
Có người em gái nhỏ
Từng buổi đợi nhau về.

Em một thời leo nhăn
Anh một thời lội sông
Một thời ôm cặp sách
Hát chạy rong trên đồng.

Con đường xưa đi học
Đôi bướm vàng chợt bay
Tóc em ngỡ là gió
Áo em ngỡ là mây.

Em một thời ép lá
Anh một thời làm thơ
Một thời nhặt phượng đỏ
Tiếng ve sầu lơ ngơ.

Con đường xưa đi học
Hai đứa giờ hai nơi
Em theo người xứ lạ
Anh lưu lạc phương trời.

Em quên thời áo trắng
Rơi nỗi buồn đâu đây
Con đường anh trở lại
Thăm thẳm một màu mây.



Quay trở về đầu Xem zer0's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi zer0
 
Giang Chi
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 12 April 2006
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 32
Msg 65 of 82: Đă gửi: 11 June 2006 lúc 2:52pm | Đă lưu IP Trích dẫn Giang Chi

 

Rồi cuối cùng sẽ c̣n lại cho anh
Một vuông đất nhỏ nhoi trong nghĩa địa
Và tất cả cũng trở thành vô nghĩa
Khi cỏ xanh phủ kín chỗ anh nằm

Tạm trú bên này, tạm vắng bên kia
Cả hai phía âm dương đều tạm cả
Kiếp phù sinh trôi vèo như mảnh lá
Hóa thân thành cát bụi vẫn long đong

...


Quay trở về đầu Xem Giang Chi's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi Giang Chi
 
zer0
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 28 September 2005
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2560
Msg 66 of 82: Đă gửi: 11 June 2006 lúc 4:16pm | Đă lưu IP Trích dẫn zer0


Ta yêu hoa v́ hoa tươi sắc thắm,
Hương nồng nàn lúc hoa nở về đêm.
Ta tiếc hoa v́ thân hoa yếu mềm,
Chóng tàn úa vi đời hoa bạc mệnh.

Ta v́ thế mà đôi lần gánh tội,
Thay cho đời v́ không vội nhặt em lên.
Xót cho hoa phải trôi nổi bồng bềnh,
Thân xác ră mà linh hồn c̣n vương vất!

Ta v́ em mà nay đành sám hối,
Xin nguyện cầu em sớm khỏi nghiệp ma.
Công đức ta gửi tặng em chút làm quà,
Sớm văng sanh về nơi miền cực lạc !





Quay trở về đầu Xem zer0's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi zer0
 
LuuBi.
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 18 May 2005
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 1992
Msg 67 of 82: Đă gửi: 12 June 2006 lúc 4:55am | Đă lưu IP Trích dẫn LuuBi.

Lúc yêu em tim đâu c̣n bỡ ngỡ
V́ bao lần đă rung động bởi ai.
Em...em là ánh sáng của tương lai
Cho anh thấy ngày thêm ngày mong đợi.


__________________
Xuất Ḱ đông môn,
Hữu nữ như vân .
Tuy Tắc Như Vân,
Phỉ ngă tư tồn .
Cảo Y kỳ cân,
Liêu Hạc ngă vân
Quay trở về đầu Xem LuuBi.'s Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi LuuBi.
 
zer0
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 28 September 2005
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2560
Msg 68 of 82: Đă gửi: 14 June 2006 lúc 3:55pm | Đă lưu IP Trích dẫn zer0

Người Dưng Khác Họ
Tạ Nghi Lễ


Chẳng những là người dưng khác họ, nàng và tôi lại c̣n khác cả dân tộc: Tôi người Việt, nàng người Hoa. Nhưng có lẽ do cái họ Tạ nặng trăm kư cộng với khuôn mặt trắng trẻo, cặp mắt một mí của tôi nên nhiều người cứ lầm tưởng tôi là người Hoa "chính hiệu".

Ngay như hôm mới vào học, lúc thầy phụ trách lớp điểm danh đến tên họ của tôi, nàng đă nh́n tôi cười ư nhị. Chắc nàng nghĩ tôi là người "đồng văn đồng chủng" với nàng.

V́ thế, giờ ra chơi, lúc "sơ kiến" , nàng "nă" cho tôi một "tràng liên thanh" bằng tiếng Hoa:

- Nị tḥng xán hảy pín xùy? (Quê của Tấn, bên Tàu, ở đâu?)

Tôi đớ người ra. Nàng hiểu lầm tôi rồi. Tôi vội trả lời:

- Ngộ không "piết" tiếng Hoa.

Nàng trách:

- Uả! Quên hết tiếng mẹ đẻ rồi hả?

Thấy nàng trách, tôi vội phân trần:

- Không, Ngộ không phải người Hoa.

Nàng cười khúc khích:

- Ngộ quá hén! Vậy mà tôi hiểu lầm nữa chớ! Trông Tấn giống y hệt người Hoa à!

Vâng, tôi chỉ được cái giống y hệt c̣n nàng mới là người Hoa "con nai vàng" chính hiệu. Ông cố ba đời nhà nàng trôi dạt qua Việt Nam từ hồi phong trào Nghiă Ḥa Đoàn nổi lên bị đánh bại, và gia đ́nh nàng đă phải tha phương nhiều nơi, cuối cùng mới đến lập nghiệp tại thị xă, nơi gia đ́nh tôi sinh sống.

Nàng tên Phi Anh, họ Bành. Đó là tên họ trong khai sinh. C̣n ở nhà, nàng được gọi là A Muối.

Có lần tôi đuà:

- Phi Anh chắc sẽ sống lâu.

Nàng nhướng cặp mắt một mí nh́n tôi:

- Tấn "coi tướng" được hả?

- Không. Chỉ căn cứ vào họ của Phi Anh thôi. Phi Anh biêt' cụ Bành tổ chứ?

- Biết.

- Cụ Bành tổ sống hơn tám trăm năm (!). Bành Phi Anh, con cháu cụ Bành, sống "xỉu xỉu" cũng hơn trăm năm. "Gien" di truyền mà!

- Ai là con cháu Bành tổ?

- Phi Anh không phải họ Bành đó chi?

- Ai mà biết. Cứ "chọc quê" người ta "goài"!

Chao ơi, nàng phát âm chữ "goài" nghe sao dễ thương lạ, các bạn ạ!

Lần hồi, tôi và nàng càng ngày càng trở nên thân thiết. V́ trong lớp, tôi ngồi sát phiá sau lưng nàng nên t́nh cảm cũng dễ... phát triễn. Nàng lại kém môn toán nên tôi thường khéo léo gây t́nh hữu hảo bằng cách lén "viện trợ" cho nàng những bài giải. Nàng nh́n tôi ra vẻ biết ơn. Từ biết ơn đến biết điều, có ǵ là xa xôi.

Rồi nàng mời tôi về nhà nàng chơi. Nhà nàng th́ tôi đă biết từ lâu. Đó là hiệu thuốc "Quảng Sanh Đường" ở ngay trung tâm thị xă, kế cận con đường vào chợ. Tuy đă qua lại đây nhiều lần nhưng tôi chưa bao giờ dám vào. Lần này, lấy hết can đảm tôi tiến đến trước "phụ thân" nàng, cúi đầu chào rồi cất giọng oanh "thỏ thẻ" như con gái nhà lành:

- Thưa bác, cho cháu gặp Phi Anh?

- Gặp A Muối hả? "Tợi" một chút - Ba nàng quay vào phiá trong nhà, nói lớn:

- A Muối à! Có "pạn" "tến" chơi!

Nàng từ phiá sau chạy lên, nh́n tôi cười rạng rỡ. Nàng ân cần giới thiệu tôi với ba nàng rồi dẫn tôi đi qua một hành lang sực nức mùi cam thảo, quế chi, nhân sâm, thục điạ..

Tôi đảo mắt nh́n quanh: Nhà nàng trang trí theo lối Tàu, điểm xuyết vài ba bức tranh Thủy Mạc. Ở chính giữa là bàn thờ Quan công. Góc pḥng, dưới sàn nhà, là một trang thờ nhỏ thờ Thần Tài, khói hương nghi ngút. Không khí ở đây có vẻ "Tàu Tàu" làm sao ấy, khiến tôi liên tưởng đến "không khí" trong các truyện Tàu tôi đă từng đọc. Tôi h́nh dung ra nhu8~ng khuôn mặt của các nhân vật: Khổng Minh, Lưu Bị, Quan Công, Tào Tháo, v.v...

Tôi đang nghĩ đến đây th́ nàng đă pha trà mời tôi uống. Hương vị trà cúc thơm ngon nên tôi làm một hơi hết... ba tách lớn. Tôi khoan khoái nh́n nàng. Rồi tự dưng tôi nảy ra ư định học tiếng... Hoa. Tôi ngỏ ư với nàng. Nàng tươi cười:

- Một tuần hai buổi, "Tạ Tiên Sinh" đến đây nhé! Ḿnh sẽ dạy miễn phí.

Được nàng nhận lời, tôi mừng như... trẻ được quà. Thật là "nhất cử lưỡng tiện". Tôi sẽ được học thêm tiếng Hoa lại vừa được... gần nàng. Ú xu xoa, hảo hảo!

Tôi về sắm vở, viết. Ban đầu nàng dạy cho tôi biết nhận mặt chữ. Được ít bữa, thấy học chữ viết khó quá, tôi năn nỉ:

- Thôi, Phi Anh dạy ḿnh học đàm thoại đi. Chứ học chữ viết sao mà "thiên nan vạn nan".

Nghe tôi đề nghị vậy, nàng cũng dễ dăi ch́u tôi. Và nàng bắt đầu dạy tôi theo lối "đàm thoại".

Tôi hỏi:

- Một, hai, ba nói saỏ

- Dách, dị, xám.

- Cho tôi ba cái bánh bao?

- Bỉ ngộ xám cố tài páo.

- Cám ơn cô?

- Tố chề mị

- Cô đẹp lắm?

- Nị hổ leng.

- Tôi yêu cô?

- Ngộ ái nị

Tôi nh́n nàng "t́nh tứ":

- "Nị hổ leng. Ngộ ái nị".

Nàng đỏ mặt:

- Đừng nói "tầm pậy, tầm pạ". Học đi.

Tôi "cà khiạ":

- Ấy! Ngộ ái nị mà nị không ái ngộ th́ ngộ ái ngại!

- Tấn nói cái ǵ thế? Đứng đắn không th́ bảo. Tôi cho nghỉ học à!

- Xin "sư mẫu" bớt giận. V́ lúc trưa...

Nàng ngạc nhiên nh́n tôi:

- V́ lúc trưa... sao?

- V́ lúc trưa "đệ tử" ăn nhằm phải môn "ngưá" nên bây giờ mới ngưá miệng... nói "pậy".

Nàng bật cười:

- Chời ơi! Cái "ông này"!

Để diễn tả sự ngạc nhiên hoặc thích thú nàng hay dùng tiếng "chời ơi" nghe dễ thương lắm các bạn ạ!

Và thế là, một tuần hai buổi, tôi đến "thọ giáo" cùng nàng. Có hôm, thay v́ học, tôi phải tạm thời "phụ tá" giúp nàng trong công việc bán thuốc v́ "phụ thân" nàng đi vắng. Tôi thấy nàng sử dụng "dao cầu, thuyền tán" thật "thần sầu".

Nàng vưà đọc đơn thuốc vưà chọn dược liệu, hai bàn tay thoăn thoắt, xắt ra, tán nhỏmột cách thành thạo. Có lẽ nàng đă thực thụ được truyền "y bất" của Hoa Đà, Biển Thước. C̣n lúc nàng tính tiền, tối "lác" mắt luôn. Nàng "gẩy" bàn tính lách cách lẹ làng như làm ảo thuật. Vậy mà không sai một "ly ông cụ" nào.

Ngoài tài sử dụng "dao cầu, thuyền tán", nàng lại c̣n thành thạo cả môn "bắt mạch", "bốc thuốc".

Tôi nghe nàng bảo với một chị c̣n trẻ:
... Khí huyết không đều, con người thường sinh ra mỏi mệt... chị hăy dùng một thang "-Diều kinh bổ huyết". Chị về sắc ba chén c̣n hai, mỗi ngày uống một lần...

Nàng "phán" với một ông cỡ tuổi "ba mươi bốn rưỡi":

- Ông nên dùng thêm "Hải cẩu bổ thận hoàn" để bồi lại sinh lực. Một tuần ông sẽ thấy hiệu nghiệm...

Tôi phục nàng luôn.

Sau khi "thọ giáo" với nàng được ba tháng, tiếng Hoa của tôi đă kha khá. Một hôm tôi bảo nàng:

- Phi Anh dạy ḿnh hát bài Hoa đi. Ḿnh sẽ hát trong dịp liên hoa văn nghệ đấy! Được hôn?

Nàng "pằng ḷng" cái một. Và nàng dạy cho tôi bài "Xiện Diện Wang X́" tức bài "Muà thu lá bay", bản nhạc cùng tên với bộ phim do nữ tài tử Chân Trần đóng với Đặng Quang Vinh. Tôi đă coi phim này nhiều lần. Và lần nào tôi cũng khóc sướt mướt nên khi nghe nàng dạy bài này, tôi khoái hết "biết".

Từ đó, ngày nào, đi đâu tôi cũng nghêu ngao: "... Pù xứ táo way lẹo xâm mộ. Yâu xâu tao way yao sừ wo. Wo mây thiên tao chay x́ cao. Quài can châu ai t́ xí mồ..."

Tôi quyết tập luyện bài này thật "nhuyễn" để "trổ tài" trong dịp liên hoan văn nghệ cuối năm. Lúc đó các bạn tôi sẽ "lác" mắt. Và nàng cũng sẽ "khâm phục" tài nghệ của tôi. Cứ nghĩ đến đó thôi, tôi đă thấy "khoan khoái" cả người.

Thường khi con người lo lắng thái quá hay dễ bị vấp. Cũng như một thí sinh, trước ngày thi, bài vở dù đă thuộc nằm ḷng, như v́ quá lo quá nên quên luôn. Ấy, mới có câu "học tài thi phận".

Tôi cũng vậy. Dù đă "nhuyễn nhuyễn" bài "Xiên diện wang xi" nhưng khi lên sân khấu hát đến đoạn "... Yâu Xâu tao way ya xừ wo..." tự dưng tôi quên lửng. Tôi "lạnh" người. Tôi "phăng" bậy: "... Ngộ ái nị mà nị không ái ngộ. Nị không ái ngộ th́ ngộ ái ngại..."

Dưới sân khấu, nghe tôi hát đến đây, mấy thằng bạn "trời đánh" của tôi huưt sáo la lớn: "Ê! tào lao". "Tào lao" hát "bậy à!" Tôi chết điếng cả người. Xong bài hát, tôi tụt lẹ xuống sân khấu. Tôi đưa mắt t́m nàng nhưng nàng đă "biệt vô âm tín". Tôi biết nàng đă giận tôi. Nàng cho rằng tôi đă "bôi bác" nàng, v́ thế tôi đến nhà nàng trổ tài... trách ngược:

- Hôm nọ, ḿnh hát sai cũng v́ Phi Anh đó chớ!

- Sao lỗi tại tôi?

- Th́ khi hát, Phi Anh ngó ḿnh chăm chăm làm ḿnh khớp. Cũng như một vơ sinh, lúc ra diễn vơ, có "sư phụ" đứng "thị phạm" một bên làm sao diễn nổi. Phải chi Phi Anh đừng ngó ḿnh!

- Đừng "xạo" ông ơi!

Tôi biết rằng, nàng nói như thế, nghĩa là nàng đă hết giận tôi.

Muà hè năm đó, tôi và nàng cùng rớt kỳ thi Trung học. V́ nhà nghèo, tôi không có điều kiện để tiếp tục học lại. Tôi xin đi làm công cho một đại lư hăng nước mắm.

Cũng cùng năm đó, gia đ́nh nàng chuyển vào sinh sống ở Chợ Lớn. Trước hôm đi, nàng ngồi bên tôi khóc sướt mướt. Tôi biết rằng nàng đă "yêu" tôi đậm đà, tha thiết. Nhưng v́ theo tập tục của người Hoa, họ ít khi gả con gái họ cho con trai người Việt, trừ phi người con trai đó giàu sang hoặc có điạ vị cao trong xă hội, mà tôi lại chỉ là một người làm công nghèo. V́ thế, mối t́nh của tôi với nàng chỉ là mối t́nh... "cơn gió thoảng".

Bây giờ, mỗi lần đi nghe ca nhạc ở một tụ điểm nào đó trong thành phố, thỉnh thoảng nghe một ca sĩ hát lại bài hát "Muà thu lá bay", dù bằng bản tiếng Việt, tôi cũng không tránh khỏi bồi hồi xúc động nhớ đến nàng: Tôi khẽ thầm nhắc tên nàng: "Bành ơi, bây giờ em ở đâu?"


Quay trở về đầu Xem zer0's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi zer0
 
zer0
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 28 September 2005
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2560
Msg 69 of 82: Đă gửi: 15 June 2006 lúc 2:23pm | Đă lưu IP Trích dẫn zer0

Tuổi Nhỏ Và Quê Nhà
   Tạ Nghi Lễ


Tôi trở về tuổi nhỏ bắt đầu với ngôi nhà của ngoại nằm sát bên ḍng sông Hiếu, có lối trải sỏi ra đến bờ sông. Ngôi nhà thật rộng với những hàng cột bằng mít được đánh láng bóng. Thuở nhỏ, tôi thường đánh đu lên đó rồi thả xuống như tấm đu tuột ở các vườn chơi trẻ em bây giờ.

Thuở đó ba tôi đi làm ăn xa, mẹ tôi cho thuê lại ngôi nhà ở thị xă và đưa anh em tôi về ở với ngoại. Quê ngoại đă cưu mang tôi bằng đôi tay âu yếm khó nghèo. Ngoại cưng chiều chúng tôi đến nỗi mẹ tôi phải la rầy sợ riết rồi chúng tôi hư. Bây giờ tôi vẫn c̣n nhớ, ngoại thường mang chiếc áo cánh màu nâu, cơng tôi trên vai đi khắp làng. "Đây là thằng cháu tui đây. Tui cưng hắn lắm, cục vàng của ngoại đây mà". Rồi ngoại hôn lên má tôi.

Từ thơ bé tôi đă được hưởng t́nh thương yêu của ngoại. Bàn tay ngoại nâng niu từng trái bắp, củ khoai. Có bao nhiêu món ăn vật lạ, ngoại thường dành cho các cháu. Những lần đi kỵ giỗ thế nào ngoại cũng đem về một lô bánh ít, bánh dầy. Chao ôi, t́nh thương yêu của ngoại sao đằm thắm, thiết tha đến thế.

Thuở nhỏ tôi cũng đă chập chững đến trường học vỡ ḷng của ông cậu có họ xa từ thuở về ở với ngoại. Những sáng tinh sương, anh em tôi dậy thật sớm, điểm tâm bằng một dĩa xôi sáo, căng bụng, rồi đến trường. Tiếng trâu ḅ lao xao bờ dậu ḥa với tiếng gọi nhau trong buổi sáng sương mờ là những h́nh ảnh đẹp tuyệt vời nhất đối với riêng tôi.

V́ là dân ở thị xă về nên mấy đứa bạn trong làng nể anh em tôi lắm. Chúng thường đem về cho tôi những chú chim sẻ, chào mào, sáo sậu bỏ trong những cái lồng nhỏ đan bằng tre nứa. Tôi đă say sưa nằm trong vườn, dưới gốc mít to bằng người ôm, nghe mấy chú chích cḥe hót vang trong những chiều nắng hạ. Những lần vào rú câm hát móc, muống, dâu tiên, cho vào hai túi lớn rồi nằm nhâm nhi từng hột cho đến khi hết. Hoặc những lần vào mùa nước cạn, cùng tụi bạn trong làng, bơi vượt qua con sông lớn, đánh nhau với tụi làng bên. Một lần hụt hơi suưt chết đuối. Khi về bị ông cậu làm giáo làng phết mấy roi vào mông đau đứt ruột.

Những ngày thơ ấu của tôi cũng trải dài trên cánh đồng của quê nội, tuy không được nồng đượm và thân thiết bằng quê ngoại. V́, thảng hoặc, tôi mới được về nội vào những dịp dẫy mả hay những mùa lúa chín với ba má. Vả lại, quê nội xa hơn quê ngoại nhiều. Ở thị xă, muốn về nội, phải vượt qua mấy con sông, từ ngă ba cầu Đông Hà, qua Gia Độ, đến chợ. Hôm rồi mới về đến Lâm Xuân. Hoặc đi bằng đường bộ, đáp xe đ̣ đến Gio Linh. Từ đó vượt qua đồn cát Nhĩ Hạ rộng đến mỏi chân. V́ thế mới có câu:

Ngó lên rừng thấy toàn xa lạ
Ngó về Nhĩ Hạ thấy cát trắng phau
Anh ơi anh nỡ ḷng nào
Để em thơ thẩn ra vào không yên.


Những ngày ở quê nội tôi cũng bắt đầu biết thương những câu ca dao trầm buồn với tiếng vơng đưa kẽo kẹt. "Đói ḷng ăn nửa trái sim. Uống lưng bát nước đi t́m người thương". Hoặc "Ra về cởi áo lại đâỵ Để khuya em đắp kẻo ngọn gió Tây lạnh lùng".

T́nh thương của tôi dành cho quê nội và quê ngoại không làm sao nói cho hết. Và những kỷ niệm này đến đi bất chợt, để mỗi lần như thế, ḷng tôi lại chùng xuống, buồn như khúc độc huyền cầm.

Tuổi nhỏ của tôi cũng rất hạnh phúc với những tháng ngày ở thị xă. Thị xă thật nhỏ bé, nằm giữa ngă ba ra Bắc, lên Lào. Là nơi phân rẽ của hai quốc lộ một và chín. Và cũng là sân ga cuối cùng của những chuyến tàu từ Nam ra. "Cớ chi tàu đỗ Đông Hà. Viết thư, chụp bóng gửi về nhà thăm em".

Tôi đă biết đứng lặng buồn trên sân ga khi con tàu rời bến. Tiếng c̣i vang trong sáng sớm hay đêm khuya luôn luôn làm tôi xúc động. Nhớ những lần tinh sương, má tôi dẫn tôi ra sân ga tiễn ba tôi. Tôi đọc được nỗi buồn hiện rơ trên khuôn mặt của ba tôi. Và từ đó, tôi cũng đă thấy nhiều cảnh buồn đưa tiễn như trong thơ Nguyễn Bính:

Những chiếc khăn màu thổn thức bay
Những bàn tay vẫy những bàn tay
Những đôi mắt ướt t́m đôi mắt
Buồn ở đâu hơn ở chốn này.


Tôi cũng rất thương những chuyến tàu đưa tôi rong chơi trong thiên đường tuổi nhỏ. Đứng bên cửa hông tàu lộng gió, tôi đă say sưa theo điệu nhạc x́nh xịch của máy tàu. Và không có ǵ tuyệt thú bằng làm những chuyến giang hồ vặt trên con tàu vụt nhanh trên thiết lộ. Sau này, khi lớn lên, chiến tranh lan rộng, những con tàu buồn bă về nằm co ro trong một góc của sân ga, tôi thấy buồn cho chúng và thương cho tuổi ấu thời của các em tôi mất đi một niềm hạnh phúc đơn giản.

Tuổi nhỏ của tôi cũng đượm nồng t́nh thương yêu bè bạn trong ngôi trường tiểu học Tê-rê-xa xinh xắn. Thuở ấu thời trong sáng và đầy ắp kỷ niệm vui như pháo Tết. Những khuôn mặt bạn bè cũ lần lượt ra đi, ít khi gặp lại, nên mỗi lần gặp nhau, kỷ niệm tuổi nhỏ thường được khơi ra, kể nhau nghe nỗi vui buồn thời c̣n bé. Những Mừng, Diệu, Minh, Chí, Công, Lộc, Huyền, Phú của ngày xưa, bây giờ mỗi đứa mỗi đổi thay, có đứa đă nằm xuống như Huỳnh, đôi lúc tôi thấy buồn vô cùng.

Tuổi nhỏ của tôi là một thiên truyện dài hạnh phúc bất tuyệt mà tôi không thể nào hồi tưởng lại hết từng chi tiết. Nhưng tôi rất bằng ḷng với thiên đường thơ ấu đó. Và cho đến bây giờ, khi đă lớn lên, tôi vẫn nghĩ về nó như nghĩ về một khoảng trời mơ xanh êm đềm, và có lẽ không bao giờ t́m lại được.




Sửa lại bởi zer0 : 15 June 2006 lúc 2:24pm
Quay trở về đầu Xem zer0's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi zer0
 
zer0
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 28 September 2005
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2560
Msg 70 of 82: Đă gửi: 17 June 2006 lúc 2:41pm | Đă lưu IP Trích dẫn zer0


Thư Gửi Thầy Mẹ
    Nguyễn Bính


Ai về làng cũ hôm nay,
Thư này đưa hộ cho thầy mẹ tôi.
Con đi mười mấy năm trời,
Một thân, một bóng, nửa đời gió sương.
Thầy đừng nhớ, mẹ đừng thương,
Cầm như đồng kẽm ngang đường bỏ rơi !
Thầy mẹ ơi, thầy mẹ ơi,
Tiếc công thầy mẹ đẻ người con hư !

Con đi năm ấy tháng tư,
Lúa chiêm xấp xỉ giỗ từ tháng ba.
Con đi quạnh cửa quạnh nhà,
Cha già đập lúa, mẹ già giữ rơm.
Cha giậm gạo, mẹ thổi cơm,
Có con, con vắng, ai làm thay cho .
Con dan díu nợ giang hồ,
Một mai những tưởng cơ đồ làm nên.

Ai ngờ ngày tháng lưu niên,
Đă không gọi chút báo đền dưỡng sinh.
Lại mang ân ái vào ḿnh,
Cái yêu làm tội làm t́nh cái thân.
Bó tay như kẻ hàng thần,
Chán chường như lũ tàn quân ĺa thành.
Mẹ cha th́ nhớ thương ḿnh,
Ḿnh đi ḿnh nhớ người t́nh xa xôi ...

Ở thư nầy thầy mẹ ơi,
Nhận cho con lấy vài lời kính thăm.
Xin thầy mẹ cứ yên tâm.
Đừng thương nhớ, một vài năm con về.
Thầy ơi đừng chặt vườn chè,
Mẹ ơi, đừng bán cây lê con trồng ...
Nhớ thương thầy mẹ khôn cùng,
Lạy thầy, lạy me. thấu ḷng cho con.


Quay trở về đầu Xem zer0's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi zer0
 
zer0
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 28 September 2005
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2560
Msg 71 of 82: Đă gửi: 21 June 2006 lúc 6:00pm | Đă lưu IP Trích dẫn zer0

    Bóng Người Trên Sân Ga

              Nguyễn Bính    



Những cuộc chia ĺa khởi từ đây,
Cây đàn sum họp đứt từng dây.
Những đời phiêu bạt, thân đơn chiếc,
Lần lượt theo nhau suốt tháng ngày.


Có lần tôi thấy hai cô gái,
Sát má vào nhau khóc sụt sùi.
Hai bóng chung lưng thành một bóng,
- "Đường về nhà chị chắc xa xôi?".

Có lần tôi thấy một người yêu,
Tiễn một người yêu một buổi chiều.
Ở một ga nào xa vắng lắm,
Họ cầm tay họ bóng xiêu xiêu.

Hai người bạn cũ tiễn đưa nhau,
Kẻ ở sân toa kẻ dưới tàu.
Họ giục nhau về ba bốn bận,
Bóng nḥa trong bóng tối từ lâu.

Có lần tôi thấy vợ chồng ai,
Thèn thẹn chia tay bóng chạy dài .
Chị mở khăn trầu anh thắt lại,
- Ḿnh về nuôi lấy mẹ, ḿnh ơi!

Có lần tôi thấy một bà già,
Đưa tiễn con đi trấn ải xa.
Tàu chạy lâu rồi bà vẫn đứng,
Lưng c̣ng đổ bóng xuống sân ga.

Có lần tôi thấy một người đi,
Chẳng biết về đâu nghĩ ngợi ǵ.
Chân bước hững hờ theo bóng lẻ,
Một ḿnh làm cả cuộc phân ly.

Những chiếc khăn màu thổn thức bay,
Những bàn tay vẫy những bàn tay.
Những đôi mắt ướt t́m đôi mắt,
Buồn ở đâu hơn ở chốn này

Tôi đă từng chờ những chuyến xe,
Đă từng đưa đón kẻ đi về.
Sao nhà ga ấy sân ga ấy,
Chỉ để cho ḷng dấu biệt ly.




Sửa lại bởi zer0 : 21 June 2006 lúc 6:03pm
Quay trở về đầu Xem zer0's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi zer0
 
zer0
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 28 September 2005
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2560
Msg 72 of 82: Đă gửi: 03 July 2006 lúc 5:00pm | Đă lưu IP Trích dẫn zer0


        Quên

---Vũ Hoàng Chương ---



Đă hẹn với em rồi; không tưởng tiếc,
Quăng đời xưa không than khóc ǵ đâu!
Hăy buông lại gần đây làn tóc biếc,
Sát gần đây, gần nữa cặp môi nâu.

Đêm nay lạnh t́m em trên gác tối,
Trong tay em dâng cả tháng năm thừa.
Có lẽ đâu tâm linh c̣n chọn lối,
Để đi về cay đắng những thu xưa.

Trên nẻo ấy tơi bời, - anh đă biết -
Những t́nh phai duyên úa mộng tan tành.
Trên nẻo ấy, sẽ từ muôn đáy huyệt,
Ái ân xưa vùng dậy níu chân anh.

Không em ạ, không c̣n can đảm nữa,
Không nguồn yêu suối lệ cũng khô rồi;
Em hăy đốt giùm anh trong mắt lửa
Chút ưu tư c̣n sót ở đôi môi ...

Hăy buông lại gần đây làn tóc rối,
Sát gần đây gần nữa, cặp môi điên.
Rồi em sẽ d́u anh trên cánh khói,
Đưa hồn say về tận cuối trời Quên.



Quay trở về đầu Xem zer0's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi zer0
 
zer0
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 28 September 2005
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2560
Msg 73 of 82: Đă gửi: 03 July 2006 lúc 5:19pm | Đă lưu IP Trích dẫn zer0


        Quê Hương

--- Nguyễn Việt Chiến ---



Đây trái chín dưới ṿm cây rạo rực,
Mà cánh đồng gói lại để phần ta.
Đây ṿ nước tràn trề trong cơn khát,
Lúc ḍng sông tới rót trước hiên nhà.

Đây ngọn gió đón ta vào giấc ngủ,
Để ṿm trời nghiêng xuống cất lời ru.
Đây lửa bếp chờ ta c̣n cháy đỏ,
Mà rừng đêm thức đợi giữa sương mù.

Đây lời hát vỗ về từng nỗi khổ,
Đem t́nh người ấm áp chở che ta.
Đây chín rực môi em mùa táo đỏ,
Phút mặt trời hạnh phúc tới trao ta.

Anh mơ thấy vải căng trên giá vẽ,
Dưới tay ḿnh thành phố buổi hoàng hôn.
Ḍng sông vắng đám mây chiều lặng lẽ,
Tiếng chuông ngân đâu đó ở trong hồn.

Anh mơ thấy một vùng quê yên tĩnh,
Bánh xe lăn yên ổn dưới mặt trời.
Con đ̣ sớm sương giăng mờ bến nước,
Khói đốt đồng lưng bạc áo em tôi.

Anh mơ thấy trên những con đường vắng,
Mùi nấm tươi phảng phất dọc rừng già.
Mùi đất ẩm lên men trong cỏ tối,
Tiếng mơ trâu vọng lại những chiều xa.

Quê hương phía những cánh đồng cháy nắng,
Dưới ṿm trời xanh ngắt gió phương Nam.
Gió thổi đến những băi bờ say đắm.
Thổi rung lên tất cả những dây đàn.



Quay trở về đầu Xem zer0's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi zer0
 
zer0
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 28 September 2005
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2560
Msg 74 of 82: Đă gửi: 03 July 2006 lúc 5:34pm | Đă lưu IP Trích dẫn zer0


     Nghe Chiều Xuống

--- Đinh Nam Khương ---



Chiều rồi... chiều rồi... chiều rồi...
Chiều đang đầy thế mà vơi dần dần.
Nghe như có tiếng bước chân,
Chiều đi xuống núi rất gần nơi tôi.

Nghe như có tiếng bồi hồi,
Lâng lâng chiều bước trên đồi cỏ non.
Nghe như có tiếng lon ton,
Chiều đi nhẹ lắm chẳng ṃn đường đâu.

Nh́n chiều buông xuống đêm thâu,
Là nh́n cái nắng trên đầu lim dim.
Áp tai về phía cánh chim,
Là nghe cái phút chiều ch́m đấy thôi

Tôi ngồi nh́n lúc chiều vơi,
Thấy đàn chim sáo ngang trời xa xa.
Bóng cây trong buổi chiều tà,
Như từ vũng nước loang ra chân đồi.

Mơ hồ một chiếc lá rơi,
Mà làm cả băi cỏ tươi tṛng trành.
Bóng ai bên lũy tre xanh?
Có hay tôi nhớ đă thành tương.
Quay trở về đầu Xem zer0's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi zer0
 
Giang Chi
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 12 April 2006
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 32
Msg 75 of 82: Đă gửi: 03 July 2006 lúc 6:10pm | Đă lưu IP Trích dẫn Giang Chi

Tương tư
(Nguyễn Công Trứ)

Tương tư không biết cái làm sao,
Muốn vẽ mà chơi vẽ được nào?
Khi đứng, khi ngồi, khi nói chuyện
Lúc say, lúc tỉnh, lúc chiêm bao

Trăng soi trước mặt ngờ chân bước
Gió thổi bên tai ngỡ miệng chào
Một nước một non người một ngả,
Tương tư không biết cái làm sao?

Quay trở về đầu Xem Giang Chi's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi Giang Chi
 
LuuBi.
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 18 May 2005
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 1992
Msg 76 of 82: Đă gửi: 06 July 2006 lúc 2:30pm | Đă lưu IP Trích dẫn LuuBi.

Bao năm máu lữa, nghĩ thêm sầu,
Non nước tiêu điều, luỵ bởi đâu ?
Cùng giống, cá sao ăn cá nhỉ ?
Một Loài, tre nỡ troí tre đau!
Sông gianh, ai đă gây hờn trước ?
Bến-Hải, Người c̣n để hậu sau !
Ngán nỗi gương xưa sao chẵng đoái,
Tham, ô, tàn, bạo, vẫn đua nhau .
Ddạm Nguyên
Trích"9 Năm máu lữa"

Sửa lại bởi LuuBi. : 06 July 2006 lúc 2:31pm


__________________
Xuất Ḱ đông môn,
Hữu nữ như vân .
Tuy Tắc Như Vân,
Phỉ ngă tư tồn .
Cảo Y kỳ cân,
Liêu Hạc ngă vân
Quay trở về đầu Xem LuuBi.'s Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi LuuBi.
 
zer0
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 28 September 2005
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2560
Msg 77 of 82: Đă gửi: 21 July 2006 lúc 4:22pm | Đă lưu IP Trích dẫn zer0


Ḍng sông nào đưa người t́nh đi biền biệt, mùa thu nào cho người về thăm bến xưa. Hoàng hạc bay bay măi bỏ trời mơ, về đồi sim ta nhớ người vô bờ......(Thu Hát Cho Người).


Quay trở về đầu Xem zer0's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi zer0
 
zer0
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 28 September 2005
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2560
Msg 78 of 82: Đă gửi: 22 July 2006 lúc 1:52pm | Đă lưu IP Trích dẫn zer0

(tiếp theo)

Ta vẫn chờ em dưới góc sim già đó để hái dâng người một đoá đẫm tương tư. Đêm nguyệt cầm ta gọi em trong gió, sáng linh lang hồn ta khóc tự bao giờ.

Ta vẫn chờ em trên bao la đồi nương, trong mênh mông chiều sương giữa thu vàng, bên đồi sim trái chín, một ḿnh ta ngồi hát tuổi thơ bay....


Quay trở về đầu Xem zer0's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi zer0
 
zer0
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 28 September 2005
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2560
Msg 79 of 82: Đă gửi: 26 July 2006 lúc 3:55pm | Đă lưu IP Trích dẫn zer0


Mười Năm Hoa Phượng
Nguyễn Hữu Huy Nhựt


Có gă trai đạp xe trong chiều,
Vu vơ nhặt từng chùm hoa phượng.
Thả lên trời mười năm cánh bướm,
T́m những điều đă trở thành xưa.

Có một người vừa vội qua mưa,
Đành ướt mất trái tim mười sáu.
Chốc b́nh yên cỏ hoa khờ khạo,
Bỗng nao ḷng một lối quen đi.

Có gă trai muốn hóa loài ve,
Giấu ḿnh nơi tàn cây đầy lá.
Kêu khẽ lời nghe buồn như hạ,
Khi vô t́nh tập vở ngủ quên.

Có một người chẳng nhớ nổi tên,
Bởi phượng đă về đầy trên phố.
Có t́nh yêu chưa lần thổ lộ
Nên mười năm phượng đỏ rơi hoài.

Quay trở về đầu Xem zer0's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi zer0
 
zer0
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 28 September 2005
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2560
Msg 80 of 82: Đă gửi: 26 July 2006 lúc 4:02pm | Đă lưu IP Trích dẫn zer0

    Phượng Hồng

Sáng tác: Vũ Hoàng
Thơ: Đỗ Trung Quân


Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng,
Em chở mùa hè của tôi đi đâu ?
Chùm phượng vĩ em cầm là tuổi tôi 18,
Thuở chẳng ai hay thầm lặng mối t́nh đầu.

Mối t́nh đầu của tôi
Là cơn mưa giăng giăng ngoài cửa lớp,
Tà áo ai bay trắng cả giấc mơ
Là bài thơ c̣n hoài trong vở,
Giữa giờ chơi mang đến lại mang về.

Cánh phượng hồng ngẩn ngơ,
Mùa hè đến trường khắc nỗi nhớ trên cây,
Và mùa sau biết có c̣n gặp lại,
Ngày khai trường áo lụa gió thu bay.

Mối t́nh đầu của tôi
Nhờ cây đàn buông tiếng xa xôi,
Ai cũng hiểu chỉ một người không hiểu,
Nên có một gă khờ ngọng nghịu đứng làm thơ.


Em chở mùa hè đi qua c̣n tôi đứng lại


                   
Bấm vào nghe nhac.




Vũ Khanh hát


               

Gia Huy hát






Sửa lại bởi zer0 : 26 July 2006 lúc 4:14pm
Quay trở về đầu Xem zer0's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi zer0
 

<< Trước Trang of 5 Kế tiếp >>
  Gửi trả lời Gửi bài mới
Bản để in Bản để in

Chuyển diễn đàn
Bạn không thể gửi bài mới
Bạn không thể trả lời cho các chủ đề
Bạn không thể xóa bài viết
Bạn không thể sửa chữa bài viết
Bạn không thể tạo các cuộc thăm ḍ ư kiến
Bạn không thể bỏ phiếu cho các cuộc thăm ḍ



Trang này đă được tạo ra trong 3.0391 giây.
Google
 
Web tuvilyso.com



DIỄN ĐÀN NÀY ĐĂ ĐÓNG CỬA, TẤT CẢ HỘI VIÊN SINH HOẠT TẠI TUVILYSO.ORG



Bản quyền © 2002-2010 của Tử Vi Lý Số

Copyright © 2002-2010 TUVILYSO