Đăng nhập nhanh
Mạnh Thường Quân
  Bảo Trợ
Chức Năng
  Diễn Đàn
  Thông tin mới
  Đang thảo luận
  Hội viên
  Tìm Kiếm
  Tham gia
  Đăng nhập
Diễn Đàn
Nhờ Xem Số
  Coi Tử Vi
  Coi Tử Bình
  Coi Địa Lý
  Coi Bói Dich
  Chọn Ngày Tốt
Nghiên Cứu và
Thảo Luận

  Mệnh Lý Tổng Quát
  Qủy Cốc Toán Mệnh
  Tử Vi
  Tử Bình
  Bói Dịch
  Mai Hoa Dịch Số
  Bát Tự Hà Lạc
  Địa Lý Phong Thủy
  Nhân Tướng Học
  Thái Ất - Độn Giáp
  Khoa Học Huyền Bí
  Văn Hiến Lạc Việt
  Lý - Số - Dịch - Bốc
  Y Học Thường Thức
Lớp Học
  Ghi Danh Học
  Lớp Dịch & Phong Thuy 2
  Lớp Địa Lư
  Lớp Tử Vi
    Bài Giảng
    Thầy Trò Vấn Đáp
    Phòng Bàn Luận
    Vở Học Trò
Kỹ Thuật
  Góp Ý Về Diễn Đàn
  Hỗ Trợ Kỹ Thuật
  Vi Tính / Tin Học
Thư Viện
  Bài Viết Chọn Lọc
  Tủ Sách
Thông Tin
  Thông Báo
  Hình Ảnh Từ Thiện
  Báo Tin
  Bài Không Hợp Lệ
Khu Giải Trí
  Gặp Gỡ - Giao Lưu
  Giải Trí
  Tản Mạn...
  Linh Tinh
Trình
  Quỷ Cốc Toán Mệnh
  Căn Duyên Tiền Định
  Tử Vi
  Tử Bình
  Đổi Lịch
Nhập Chữ Việt
 Hướng dẫn sử dụng

 Kiểu 
 Cở    
Links
  VietShare.com
  Thư Viện Toàn Cầu
  Lịch Âm Dương
  Lý Số Việt Nam
  Tin Việt Online
Online
 493 khách và 0 hội viên:

Họ đang làm gì?
  Lịch
Tích cực nhất
dinhvantan (6262)
chindonco (5248)
vothienkhong (4986)
QuangDuc (3946)
ThienSu (3762)
VDTT (2675)
zer0 (2560)
hiendde (2516)
thienkhoitimvui (2445)
cutu1 (2295)
Hội viên mới
thephuong07 (0)
talkativewolf (0)
michiru (0)
dieuhoa (0)
huongoc (0)
k10_minhhue (0)
trecon (0)
HongAlex (0)
clone (0)
lonin (0)
Thống Kê
Trang đã được xem

lượt kể từ ngày 05/18/2010
Khoa Học Huyền Bí (Diễn đàn bị khoá Diễn đàn bị khoá)
 TUVILYSO.net : Khoa Học Huyền Bí
Tựa đề Chủ đề: Đời sống sau khi chết Gửi trả lời  Gửi bài mới 
Tác giả
Bài viết << Chủ đề trước | Chủ đề kế tiếp >>
nickname
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 05 November 2008
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 247
Msg 21 of 84: Đă gửi: 07 August 2009 lúc 9:23pm | Đă lưu IP Trích dẫn nickname

CHƯƠNG VIII

Câu chuyện một Đám cháy

MỘT mẩu công việc khác được thực hiện bởi cùng cậu bé Cyril cung cấp một sự đương đương chính xác cho một vài câu chuyện trong số những ǵ nằm trong các quyển sách mà tôi đă đưa ra ở các trang trước. Cậu và người bạn lớn, đêm ấy, dường như đang tiếp tục công việc thông thường , th́ họ nh́n thấy một ánh sáng dữ dội của một ngọn lửa bên dưới họ, và nhanh chóng xuống đó xem có thể giúp được ǵ không.

Đó là một khách sạn lớn đang cháy, một khách sạn rất lớn bên bờ một cái hồ rộng. Nó, chiều cao khác nhau theo từng câu chuyện, tạo nên ba mặt vuông quanh một khu vườn, với cây và hoa, trong khi cái hồ làm nên mặt thứ tư. Hai cánh chạy dọc xuống hồ, các cửa sổ lồi lớn ở phía cuối gần như nhô ra khỏi mặt nước, v́ vậy chỉ chừa một lối đi thật hẹp dưới chúng ở  hai bên. 

The front and wings were built round inside wells, which contained also the lattice-work shafts of the lifts, so that when once the fire broke out, it spread with almost incredible rapidity, and before our friends saw it on their astral journey all the middle floors in each of the three great blocks were in flames. Fortunately the inmates - except one little boy - had already been rescued, though some of them had sustained very serious burns and other injuries.

This little fellow had been forgotten in one of the upper rooms of the left wing, for his parents were out at a ball, and knew nothing of the fire, while naturally enough no one else thought of the lad till it was far too late. The fire had gained such a hold on the middle floors of that wing that nothing could have been done, even if anyone had remembered him, as his room faced on to the inner garden which has been mentioned, so that he was completely cut off from all outside help. Besides, he was not even aware of his danger, for the dense, suffocating smoke had so gradually filled the room that his sleep had grown deeper and deeper, till he was all but stupefied.

In this state he was discovered by Cyril, who seems to be specially attracted towards children in need or danger. He first tried to make some of the people remember the boy, but in vain; and in any case it seemed scarcely possible that they could have helped him, so that it was soon evident that this was merely a waste of time. The older helper then materialized, Cyril, as before, in the room, and set him to work to awaken and rouse up the more than half-stupefied child. After a good deal of difficulty this was accomplished to some extent, but the boy remained in a half-dazed, semi-conscious condition through all that followed, so that he needed to be pushed and pulled about, guided and helped at every turn.

The two boys first crept out of the room into the central passage which ran through the wing, and then, finding that the smoke and the flames beginning to come through the floor made it impassable for a physical body, Cyril got the other boy back into the room again and out of the window on to a stone ledge, about a foot wide, which ran right along the block just below the windows. Along this he managed to guide his companion, half balancing himself on the extreme edge of the ledge, and half floating on air, but always placing himself outside of the other, so as to keep him from dizziness and prevent him from feeling afraid of a fall.

Quay trở về đầu Xem nickname's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi nickname
 
nickname
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 05 November 2008
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 247
Msg 22 of 84: Đă gửi: 07 August 2009 lúc 9:23pm | Đă lưu IP Trích dẫn nickname

Towards the end of the block nearest the lake, in which direction the fire seemed less developed, they climbed in through an open window and again reached the passage, hoping to find the staircase at that end still passable. But it, too, was full of flame and smoke; so they crawled back along the passage, Cyril advising his companion to keep his mouth close to the ground, till they reached the latticed cage of the lift running down the long well in the centre of the block.

The lift of course was at the bottom, but they managed to clamber down the lattice work inside the cage till they stood on the roof of the elevator itself. Here they found themselves blocked, but luckily Cyril discovered a doorway opening from the cage of the lift on to a sort of entresol just above the ground floor. Through this they reached a passage, which they crossed, the little boy being half-stifled by the smoke; then they made their way through one of the rooms opposite, and finally, clambering out of the window, found themselves on the top of the veranda which ran along in front of the ground floor, between it and the garden.

There it was easy enough to swarm down one of the pillars and reach the garden itself; but even there the heat was intense, and the danger, when the walls should fall, very considerable. So Cyril tried to conduct his charge round the end first of one, then of the other wing; but in both cases the flames had burst through, and the narrow, overhung passages were quite impassable. Finally they took refuge in one of the pleasure boats which were moored to the steps of the quay at the side of the garden next the lake, and, casting loose, rowed out on to the water.

Cyril intended to row round past the burning wing and land the boy whom he had saved; but when they got some little way out, they fell in with a passing lake steamer, and were seen - for the whole scene was lit up by the glare of the burning hotel, till everything was as plain as in broad daylight. The steamer came alongside the boat to take them off; but instead of the two boys they had seen, the crew found only one - for his older friend had promptly allowed Cyril to slip back into his astral form, dissipating the denser matter which had made for the time a material body, and he was therefore now invisible.

A careful search was made, of course, but no trace of the second boy could be found, and so it was concluded that he must have fallen overboard and been drowned just as they came alongside. The child who had been rescued fell into a dead faint as soon as he was safe on board, so they could get no information from him, and when he did recover, all he could say was that he had seen the other boy the moment before they came alongside, and then knew nothing more.

The steamer was bound down the lake to a place some two days’ sail distant, and it was a week or so before the rescued boy could be restored to his parents, who of course thought that he had perished in the flames, for though an effort was made to impress on their minds the fact that their son had been saved, it was found impossible to convey the idea to them, so it may be imagined how great was the joy of the meeting.

Cậu bé vẫn khỏe mạnh và vui vẻ, và không bao giờ biết mệt khi kể về chuyến phiêu lưu kỳ diệu của ḿnh. Nhiều lần cậu tiếc rằng người bạn tốt bụng cứu cậu đă biến mất một cách kỳ bí ngay lúc mà mọi nguy hiểm dường như đă qua đi. Thực vậy, cậu từng nhiều lần đánh bạo nghĩ rằng cậu ấy đă không bao giờ biến mất – rằng có lẽ cậu là một hoàng tử thần tiên; nhưng dĩ nhiên ư tưởng này không mang lại điều ǵ ngoài cái mỉm cười thông cảm từ những người lớn. Dây liên kết nhân quả giữa cậu và vị cứu tinh chưa được lần theo, nhưng không nghi ngờ ǵ là chắc chắn phải có một cái ở đâu đó.

Quay trở về đầu Xem nickname's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi nickname
 
nickname
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 05 November 2008
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 247
Msg 23 of 84: Đă gửi: 07 August 2009 lúc 9:25pm | Đă lưu IP Trích dẫn nickname

CHƯƠNG IX

Vật chất hóa và Sự dội ngược

KHI bắt gặp một câu chuyện như thế này, các học viên thường hỏi rằng liệu người giúp đỡ vô h́nh có hoàn toàn b́nh an giữa những nơi cực kỳ nguy hiểm này không – liệu, lấy ví dụ, cậu bé đă được vật chất hóa để cứu một người khác từ ngôi nhà đang cháy có bị nguy hiểm ǵ không – liệu cơ thể vật chất của cậu có bị ảnh hưởng ǵ không bởi sự dội ngược (repercussion) nếu h́nh dạng vật chất hóa của cậu đi xuyên qua ngọn lửa, hay rơi từ gờ cao mà cậu vô t́nh bước lên. Thực tế là, v́ ta đă biết rằng trong nhiều trường giữa một h́nh dạng vật chất hóa và một cơ thể vật chất có một liên kết đủ chặt chẽ để tạo ra một sự dội ngược, liệu nó có thể xảy ra trong trường hợp này không?

Bây giờ đây sự dội ngược thật sự là một vấn đề cực kỳ khó hiểu và gay go, và chúng tôi hoàn toàn không có đầy đủ điều kiện để giải thích đầy đủ về hiện tượng hết sức đặc biệt này; để có thể hoàn toàn hiểu được vấn đề , có lẽ ta cần phải nhận thức thấu đáo về các định luật rung động cảm ứng (the laws of sympathetic vibration) trên nhiều cơi giới. Hơn nữa, chúng tôi quan sát thấy rằng có vài điều kiện cho phép nó xảy ra, và vài điều kiện hoàn toàn ngăn chặn nó, và tôi nghĩ chúng ta chắc chắn là hoàn toàn không thể nói rơ điều đó ở đây.

Để thấy được tại sao như vậy trước hết chúng ta phải nhớ rằng có ít nhất ba loại vật chất hóa được xác định rơ ràng, mà bất cứ ai muốn có một trải nghiệm rộng răi hơn về thông linh học (spiritualism) cần phải nắm rơ. Lúc này đây tôi không định giải thích cách mà ba loại này được tạo ra, mà tôi chỉ nói lên sự thật rơ ràng về sự tồn tại của chúng.

Có loại vật chất hóa mà, dù có thể sờ được, lại không nh́n thấy được bằng mắt thường. Về loại này có những bàn tay thường nắm chặt tay một người hay vuốt ve một khuôn mặt trong một buổi lên đồng (séance), đôi khi mang các vật thể cơi trần xuyên qua không khí hay tạo các tiếng gơ nhịp lên bàn – mặc dù dĩ nhiên cả hai hiện tượng sau mày đều có thể được tạo ra dễ dàng mà không cần đến một bàn tay vật chất hóa..

Có loại vật chất hóa dù nh́n thấy được nhưng không sờ được – cái h́nh bóng tâm linh mà tay người đi xuyên qua như chạm vào không khí. Vài trường hợp loại này có h́nh dạng mờ ảo và khó nhận thấy, nhưng trong những trường hợp khác sự hiện h́nh lại hoàn toàn b́nh thường đến nỗi người ta không nghi ngờ là nó không rắn chắc cho đến khi có ai cố chộp lấy nó.

Có loại vật chất hóa hoàn toàn, cả thấy được và sờ được- không chỉ mang h́nh dáng bên ngoài giống hệt một người bạn quá cố của bạn mà c̣n có thể bắt tay thật thân ái với cái siết tay bạn đă quen thuộc.

Quay trở về đầu Xem nickname's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi nickname
 
nickname
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 05 November 2008
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 247
Msg 24 of 84: Đă gửi: 09 August 2009 lúc 11:54pm | Đă lưu IP Trích dẫn nickname

Giờ đây khi mà một số lớn bằng chứng cho thấy rằng sự dội ngược xảy ra dưới những điều kiện nào đó trong loại vật chất hóa thứ ba này, không có nghĩa chắc chắn là nó cũng xảy ra với loại một hay loại hai. Trong trường hợp của cậu bé cứu trợ này có lẽ sự vật chất hóa không nằm ở loại thứ ba, v́ sự cẩn thận cao độ không sử dụng nhiều năng lực hơn mức cần thiết để tạo ra những kết quả cần đạt được, và rơ ràng là ít sức lực sẽ được dùng đến hơn torng việc tạo ra các h́nh dạng bán phần mà chúng ta gọi là loại một và loại hai. Có khả năng là chỉ có cánh tay mà cậu bé giữ người bạn nhỏ là rắn chắc khi chạm vào, và toàn bộ phần c̣n lại của cơ thể, dù trông hoàn toàn tự nhiên, sẽ kém chắc chắn hơn nếu được sở thử.

Nhưng, ngoài khả năng này ra, c̣n một điểm khác cần cân nhắc. Khi có một sự vật chất hóa hoàn toàn, dù đối tượng là sống hay chết, một loại vật chất cơi trần nào đó cần được gom lại cho mục đích đó. Tại một buổi lên đồng vật chất này đạt được phần lớn bằng cách thu hút từ thể ête của người đồng tử - và đôi khi từ cả thể xác, v́ vậy trong các trường được ghi lại cân nặng của người đồng tử bị giảm rất đáng kể khi sự biểu lộ của nhân vật này xảy ra.

Việc rút sinh lực từ đồng tử gây ra mệt mỏi, nếu thực hiện liên tục có thể gây chết người. Chưa kể các thực thể trong các buổi gọi hồn đa phần là những thực thể ô trược, nhiều dục vọng thấp hèn, v́ các thực thể thanh cao nơi cơi trung giới thường lánh xa các sinh hoạt nơi cơi trần theo luật đồng thanh tương ứng. Việc lên đồng v́ vậy tạo nên một sự gần gũi gây ảnh hướng xấu đến các thể thanh.

Phương pháp này được sử dụng bởi các thực thể điều khiển của các buổi lên đồng đơn giản v́ một đồng tử là cách dễ dàng nhất trong đó sự vật chất hóa có thể được thực hiện; và kết quả là sự liên kết chặt chẽ nhất được tạo ra giữa người đồng tử và cơ thể vật chất hóa, v́ vật hiện tượng mà (dù được hiểu biết rất thiếu sót về nó) chúng ta gọi là sự dội ngược, xảy ra trong dạng trọn vẹn nhất của nó. Nếu, lấy ví dụ, các cánh tay của một cơ thể vật chất hóa được vẽ bằng phấn, vết phấn sau đó sẽ được nh́n thấy trên tay của người đồng tử, ngay cả khi y có thể bị khóa kín trong một cái tủ dưới các điều kiện hoàn toàn loại bỏ được các nghi ngờ về gian lận. Nếu có thương tổn gây ra trên h́nh thể vật chất hóa, vết thương đó sẽ được tái tạo chính xác trên phần tương ứng ở cơ thể người đồng tử: trong khi đó thỉnh thoảng thức ăn mà h́nh thể tâm linh ăn vào sẽ được chuyển vào cơ thể người đồng tử - dù sao th́ ít nhất điều đó đă xảy ra trong một trường hợp thuộc về kinh nghiệm riêng của tôi.

Các thực thể cơi trung giới cũng như người đă chết đều không có thể xác nên không ăn uống được, và dĩ nhiên là họ không cần ăn uống. Việc ăn uống này chỉ xảy ra khi đă mượn xác một đồng tử để thỏa măn ham muốn, hoặc cố gắng thu hút chất ête để hưởng hơi hướm từ thức ăn, rượu thịt ở các quán rượu, những nơi dơ bẩn… Trường hợp sau chứng tỏ rất rơ rằng đó là một thực thể có nhiều dục vọng thấp hèn. Kết quả của những ham muốn không được thỏa măn này được biểu tượng bằng lửa địa ngục bên phương tây, và ngạ quỷ ở phương đông (luôn đói khát nhưng không được thỏa măn v́ không c̣n thân xác), chắc chắn là không hề dễ chịu. Và ta có thể mở rộng ra rằng tất cả những thú vui vật chất khi c̣n sống sẽ không thể được thỏa măn khi không c̣n thân xác, v́ vậy nếu khi c̣n sống ta càng giảm thiểu những ham muốn vật chất và đi t́m những thú vui tinh thần th́ sau khi chết đi ta càng đỡ đau khổ và càng hạnh phúc hơn.

Quay trở về đầu Xem nickname's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi nickname
 
nickname
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 05 November 2008
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 247
Msg 25 of 84: Đă gửi: 10 August 2009 lúc 11:24pm | Đă lưu IP Trích dẫn nickname

Tuy nhiên, nó hoàn toàn khác trong trường hợp mà chúng ta đă miêu tả. Cyril ở cách xa thể xác đang ngủ hàng ngàn dặm, và v́ vậy người bạn của cậu hoàn toàn không thể nào rút chất ête từ đó, trong khi các quy định mà mọi đệ tử của các Chân sư Minh Triết vĩ đại phải tuân theo trong công việc cứu trợ chắc chắn sẽ ngăn cản anh, cho dù với mục đích cao thượng nhất, áp đặt một sự căng thẳng và mệt mỏi như vậy lên cơ thể người khác. Ngoài ra, điều đó cũng hoàn toàn không cần thiết, v́ phương pháp ít nguy hiểm hơn nhiều được sử dụng bởi những người trợ giúp khi cần vật chất hóa đă có sẵn trong tay anh – cô đặc ête của môi trường xung quanh, hay ngay trong không khí cơi trần, một lượng vật chất cần thiết. Kỹ năng này, mặc dù chắc chắn nằm ngoài khả năng của một thực thể trung b́nh biểu lộ trong một buổi lên đồng, được thực hiện hoàn toàn dễ dàng với một học viên khoa hóa học huyền bí (occult chemistry).

Hăy chú ư đến sự khác biệt trong kết quả thu được. Trong trường hợp đồng tử chúng ta có một h́nh thể vật chất hóa trong mối liên hệ gần gũi nhất có thể với thân xác, được tạo ra từ chính vật chất của nó, và do đó có khả năng tạo ra mọi hiện tượng dội lại. Trong trường hợp của người cứu trợ ta thật sự có một sự tái tạo chính xác của thể xác, nhưng nó được tạo ra từ một nỗ lực tinh thần với vật chất hoàn toàn nằm ngoài cơ thể đó, và không có khả năng nào tác động ngược lại nó bằng sự dội lại nhiều hơn một pho tượng của một người làm được.

V́ vậy một lối đi xuyên qua đám cháy hay rơi từ mép cửa sổ hoàn toàn không có ǵ đáng sợ với cậu bé cứu trợ, và trong một dịp khác một thành viên của nhóm, dù đă vật chất hóa, vẫn có thể xuống được nơi một chiếc tàu ch́m mà không có một sự bất tiện nào đối với thân xác (xem trang 77).

Trong cả hai t́nh huống trong công việc của cậu được miêu tả ở trên, ta sẽ để ư thấy rằng cậu bé Cyril không có khả năng tự vật chất hóa bản thân, và thao tác đó cần phải được thực hiện cho cậu bởi một người bạn lớn hơn. Có một kinh nghiệm khác của cậu đáng được nêu ra, v́ nnó cho chúng ta một trường hợp trong đó bằng ḷng trắc ẩn mănh liệt và sự quyết chí mạnh mẽ cậy đă có thể tự hiện h́nh – một trường hợp hơi giống với trường hợp đă nêu ra về người mẹ với t́nh thương của ḿnh đă bằng cách nào đó tự hiện ra để cứu mạng các con ḿnh.

Nó dường như không thể giải thích được, và không nghi ngờ ǵ về bất cứ sự tồn tại nào trong tự nhiên của sức mạnh kỳ diệu của ư chí trên vật chất ở mọi cơi giới, v́ vậy nếu mà sức mạnh đó đủ lớn, hầu như mọi kết quả có thể được tạo ra nhờ tác động trực tiếp của nó, mà không có hiểu biết hay ngay cả có một ư niệm, về phần của người sử dụng ư chí đó, về việc bằng cách nào nó làm được điều đó. Chúng ta đă có nhiều bằng chứng là năng lực này phù hợp với trường hợp vật chất hóa, mặc dù nói chung đó là một kỹ năng cần phải được học hỏi như những thứ khác. Tất nhiên là một người trung b́nh trên cơi trung giới không thể vật chất hóa bản thân mà không phải học làm điều đó trước, không khác ǵ hơn một người trung b́nh trên cơi này cần phải học trước khi có thể chơi viôlông được; nhưng có những trường hợp ngoại lệ, như ta sẽ thấy trong bài tường thuật sau đây.

Quay trở về đầu Xem nickname's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi nickname
 
nickname
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 05 November 2008
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 247
Msg 26 of 84: Đă gửi: 11 August 2009 lúc 10:10pm | Đă lưu IP Trích dẫn nickname

CHƯƠNG X

HAI ANH EM

Câu chuyện này đă được kể lại bởi một cây bút có khả năng gây ấn tượng mạnh mẽ hơn tôi rất nhiều, và với một lượng chi tiết dồi dào mà tôi không có đủ chỗ ở đây, trong The Theosophical Review số tháng Mười một, 1897, trang 229. Quư độc giả có thể tham khảo trong đó, v́ sự miêu tả của chính tôi về trường hợp này sẽ chỉ gồm những ư chính, vừa đủ rơ ràng. Danh tín trong này đương nhiên là hư cấu, nhưng các t́nh tiết được thuật lại với độ chính xác rất cao.

Những nhân vật chính của chúng ta là hai anh em, con trai của một phú ông – Lancelot, mười bốn tuổi, và Walter, mười một tuổi – những cậu trai tử tế, sức khỏe b́nh thường, nam tính, cũng như hàng trăm đứa trẻ khác trong khu vực xinh đẹp này, không có bất cứ loại năng lực “tâm linh” nào rơ rệt, ngoại trừ việc mang một lượng lớn ḍng máu Celtic. Có lẽ đặc tính nổi bật nhất về chúng là t́nh cảm mạnh mẽ tồn tại giữa chúng, v́ chúng đơn giản là không thể tách rời được – không đi bất cứ đâu mà không có người kia, và đứa nhỏ hơn thần tượng đứa lớn theo cách mà chỉ có một đứa nhỏ làm được.

Một ngày không may Lancelot bị hất văng khỏi con ngựa nhỏ của cậu và chết, và với Walter thế giới trở nên trống rỗng. Nỗi thương tiếc của đứa bé thật chân thực và khủng khiếp đến nỗi cậu không thể ăn được cũng như không ngủ được, và mẹ cậu và người vú đă không c̣n cách nào làm ǵ được với cậu. Cậu dường như điếc trước sự thuyết phục và la mắng; khi họ nói với cậu rằng sự đau buồn đó là xấu, và anh cậu đang ở trên thiêng đàng, cậu đơn giản đáp rằng cậu không thể chắc chắn về điều đó, và ngay cả nếu điều đó là đúng, cậu biết rằng Lancelot không thể hạnh phúc trên thiêng đàng mà không có cậu hơn là cậu ở dưới trần gian mà không có Lancelot.

Điều này có vẻ không tin được, đứa bé đáng thương đă thực sự chết dần chết ṃn v́ thương tiếc, và điều làm cho trường hợp này càng trở nên bi thương hơn là có một sự thật, mà cậu hoàn toàn không biết, rằng người anh trai đă ở bên cậu suốt thời gian, hoàn toàn nhận thức được sự đau đớn của cậu, và quẫn trí khi thất bại trong những nỗ lực lặp đi lặp lại cố để ảnh hưởng hay nói chuyện với cậu.

Vấn đề vẫn c̣n nằm trong t́nh trạng đáng buồn này vào tối thứ ba sau tai nạn, lúc mà Cyril bị thu hút sự chú ư vào hai anh em – cậu không biết tại sao như vậy. “Cậu ta chỉ t́nh cờ đi ngang qua,” cậu nói; nhưng chắc chắn rằng ư chí của các vị Chủ tể của Ḷng trắc ẩn đă dẫn đường cho cậu đến nơi đó. Walter đáng thương nằm kiệt sức nhưng không ngủ - cô đơn trong sự t́nh trạng lẻ loi của cậu, đến khi mà cậu biết được, dù suốt cả thời gian đau buồn người anh vẫn đứng bên cậu. Lancelot, thoát khỏi xiếng xích của thân xác, có thể nh́n và nghe thấy Cyril, nên việc đầu tiên cần làm rơ ràng là xoa dịu đau khổ của cậu với một lời hứa về t́nh bạn và sự giúp đỡ trong việc giao tiếp với em trai cậu.

Quay trở về đầu Xem nickname's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi nickname
 
nickname
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 05 November 2008
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 247
Msg 27 of 84: Đă gửi: 12 August 2009 lúc 10:57pm | Đă lưu IP Trích dẫn nickname

Ngay khi mà tâm trí của cậu bé quá cố vừa vui mừng với hy vọng, Cyril xoay sang cậu bé c̣n sống, và cố gắng với tất cả sức lực nhằm gây ấn tượng lên năo bộ của cậu bé rằng anh trai cậu vẫn ở bên cạnh cậu, không chết, mà đang sống và đầy thương yêu như ngày xưa. Nhưng tất cả mọi cố gắng đều vô ích; sự thờ ơ cùn lụt do thương tiếc đă lấp đầy tâm trí của Walter đáng thương nên không có sự gợi ư nào có thể len vào được, và Cyril không biết phải làm ǵ hơn. Nhưng cậu đă bị rung động rất sâu sắc trước cảnh tượng đáng buồn, sự cảm thông thật mănh liệt và quyết tâm thật mạnh mẽ của cậu muốn giúp đỡ theo cách nào đó hoặc bằng bất cứ giá nào, và như thế bằng một cách nào đó (mà ngay cả đến hôm nay cậu vẫn không biết được) cậu nhận ra là đă có thể tiếp xúc và nói chuyện với cậu bé đau khổ.

Bỏ qua những câu hỏi của Walter như cậu là ai và đến bằng cách nào, cậu đi thẳng vào vấn đề, nói với cậu bé rằng anh trai cậu ở cạnh cậu, cố gắng lặp đi lặp lại để cậu nghe được là anh vẫn chưa chết, mà vẫn đang sống và cố gắng giúp đỡ và an ủi cậu. Walter bé nhỏ ao ước được tin, nhưng hầu như không dám hy vọng vào điều đó; nhưng sự khẳng định tha thiết của Cyril cuối cùng cũng xua tan được nỗi nghi ngờ của cậu bé, và cậu nói, “Ôi! Tôi tin bạn, v́ bạn thật tử tế; nhưng nếu tôi có thể nh́n thấy anh, th́ tôi sẽ biết được, th́ tôi sẽ hoàn toàn chắc chắn về điều đó; và nếu tôi được nghe giọng nói của anh tôi rằng anh đang hạnh phúc, rồi th́ tôi sẽ không bận tâm nữa về việc anh đă ra đi.

Dù non trẻ trong công việc, Cyril vẫn nhận thức rơ rằng ước muốn của Walter không phải điều có thể được cho ra trong các trường hợp thông thường, và bắt đầu hối tiếc v́ đă nói cho cậu ta điều đó, khi đó bất chợt cậu cảm nhận thấy một sự Hiện Diện mà tất cả những người trợ giúp đều biết, và mặc dù không có lời nào được nói ra, trong đầu cậu hiện ra rằng thay v́ nói, cậu phải hứa với Walter lời đề nghị mà con tim cậu ta ao ước.. “Chờ đến khi tôi trở lại,” cậu nói, “và sau đó bạn sẽ được nh́n thấy anh ta.” Và sau đó – cậu biến mất.

Chỉ một sự tiếp xúc từ vị Chân sư đă chỉ cho cậu biết phải làm ǵ và như thế nào, và cậu đă chạy ngay đi t́m người bạn lớn vẫn thường giúp đỡ cậu trước đây. Người đàn ông này vẫn chưa nghỉ ngơi để đi ngủ, nhưng nghe thấy Cyril hối hả gọi đến, anh không mất chút thời gian nào nhập bọn cùng cậu bé, và trong vài phút họ đă trở lại giường ngủ của Walter. Cậu bé đáng thương chỉ vừa bắt đầu tin rằng tất cả chỉ là một giấc mơ đẹp, và niềm vui sướng cùng sự khuây khỏa của cậu hiện ra thật tuyệt vời khi Cyril xuất hiện. Nhưng cảnh tượng ấy c̣n đẹp đẽ hơn chỉ một lát sau, khi mà, vâng lời vị Chân sư, người đàn ông vật chất hóa Lancelot đang háo hức, và người sống và người chết lại đứng bên nhau tay trong tay một lần nữa!

Lúc này đây thật sự là với cả hai anh em, sự đau khổ đă biến thành niềm hạnh phúc không nói nên lời, và một lần nữa cả hai nói rằng giờ đây họ sẽ không bao giờ buồn phiền chút nào nữa, v́ họ biết rằng cái chết không có sức mạnh để chia ĺa họ. Và niềm hân hoan của họ không tắt đi chút nào ngay cả khi Cyril giải thích chu đáo cho họ, với sự gợi ư của người bạn lớn, rằng sự sum họp vật chất này sẽ không được lặp lại, mà cả ngày dài Lancelot sẽ ở bên Walter, cho dù người sau không thể thấy được người trước, và mỗi đêm Walter sẽ cởi bỏ thân xác và tỉnh thức ở bên anh trai ḿnh một lần nữa.

Quay trở về đầu Xem nickname's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi nickname
 
nickname
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 05 November 2008
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 247
Msg 28 of 84: Đă gửi: 13 August 2009 lúc 5:53am | Đă lưu IP Trích dẫn nickname

Nghe được điều này, Walter mệt mỏi tội nghiệp ch́m vào giấc ngủ ngay lập tức và chứng minh sự chân thực của nó, và cậu sửng sốt khi nhận thấy điều mà trước đây không hề biết, cậu và anh cậu có thể bay lượn cùng nhau từ nơi này sang nơi khác đến những nơi thân quen ngày xưa. Cyril ân cần báo cho biết rằng cậu có thể sẽ quên mất hầu hết cuộc sống tự do hơn này khi thức giấc vào ngày hôm say; nhưng với một may mắn hiếm có cậu không hề quên đi, nhưng nhiều người trong chúng ta thường quên. Có lẽ sự kích động của niềm vui sướng lớn lao bằng cách nào đó đă đánh thức khả năng tâm linh tiềm ẩn thuộc về ḍng máu Celtic; dù sao đi nữa cậu không quên một chi tiết nào về tất cả những ǵ đă xảy ra, và sáng hôm sau cậu háo hức chạy khắp căn nhà ảm đạm với một câu chuyện thần kỳ bị xem là lệch lạc.

Cha mẹ cậu nghĩ sự đau buồn đă ảnh hưởng đến đầu óc cậu, và, v́ bây giờ cậu là người thừa kế, họ chờ đợi một cách lo lắng những triệu chứng kế tiếp của sự điên loạn, cái mà đáng mừng là họ không t́m thấy. Họ vẫn nghĩ cậu là một người độc tưởng về vấn đề này, dù họ hoàn toàn nhận thấy rằng “ảo tưởng” này đă cứu mạng cậu; nhưng người vú già (là một tín đồ Công giáo) tin tưởng chắc chắn rằng tất cả những điều cậu bé nói là sự thật – rằng Chúa Jesus, người đă từng là một cậu bé, đă thương xót khi một cậu bé khác chết dần v́ đau thương, và đă gửi một trong những thiên thần của Người đến mang anh trai cậu bé về từ cơi chết như một phần thưởng cho một t́nh thương mạnh mẽ hơn cái chết. Đôi khi sự mê tín dân gian đến gần với trung tâm của sự việc hơn chủ nghĩa hoài nghi có học thức.

Câu chuyện cũng chưa kết thúc ở đây, v́ một công việc tốt đẹp bắt đầu từ đêm đó hiện vẫn c̣n tiến triển, và không ai có thể nói được ảnh hưởng lâu dài mà một hành động có thể phát sinh ra. Ư thức trên cơi trung giới của Walter, một khi đă được đánh thức hoàn toàn, vẫn c̣n tiếp tục hoạt động; mỗi sáng cậu đem trở lại vào bộ năo vật chất kư ức về chuyến phiêu lưu tối qua cùng anh trai cậu; mỗi đêm họ gặp người bạn thân thiết Cyril của họ, người mà qua đó họ đă học được thật nhiều điều về cái thế giới phi thường mới mẻ đă mở ra trước họ, và cả những thế giới khác c̣n cao hơn nữa. Dưới sự hướng dẫn của Cyril họ cũng – người đă chết cũng như người c̣n sống – trở thành những háo hức và nhiệt thành của nhóm trợ giúp;và hầu như chắc chắn là khi năm tháng qua đi – cho đến khi mà thể cảm xúc trẻ trung mạnh mẽ của Lancelot tan ră – nhiều đứa trẻ sắp quá văng sẽ biết ơn bộ ba này v́ đă cố gắng mang lại cho người khác niềm vui mà họ đă nhận được.

Và cũng không phải ba cậu bé này chỉ có ích với người chết, v́ họ đă t́m và gặp nhiều đứa trẻ c̣n sống thể hiện ư thức trên cơi trung giới trong khi ngủ; và ít nhất một trong số những người được mang đến với Cyril này đă chứng tỏ ḿnh là một lính mới bé nhỏ có ích cho nhóm của những đứa trẻ, cũng như là một người bạn nhỏ tốt bụng dưới cơi trần này.

Với những người mà đây là những kế hoạch mới mẻ, họ thường gặp khó khăn để hiểu được làm sao trẻ em có thể giúp ích nơi cơi trung giới. Xét thấy v́, họ sẽ nói như vậy, thể cảm xúc của một đứa trẻ hẳn phải chưa phát triển, và linh hồn v́ vậy sẽ bị hạn chế bởi tuổi tác trên cơi trung giới cũng giống như cơi trần, làm thế nào một linh hồn như vậy có thể có ích, hay giúp vào sự tiến hóa về tinh thần, trí tuệ và đạo đức của nhân loại, mà chúng ta đă nói đó là công việc chính yếu của những người trợ giúp?

Quay trở về đầu Xem nickname's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi nickname
 
nickname
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 05 November 2008
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 247
Msg 29 of 84: Đă gửi: 14 August 2009 lúc 7:50am | Đă lưu IP Trích dẫn nickname

Khi lần đầu tiên một thắc mắc như vậy được hỏi đến, không lâu sau ấn bản của một trong những câu chuyện này trong tờ tạp chí của chúng ta, tôi gửi nó đến chính Cyril, để xem cậu sẽ nói ǵ về nó, và cậu trả lời như thế này:

 “Điều đó khá đúng, như người viết đă nói, rằng tôi chỉ là một cậu bé, và hăy c̣n hiểu biết rất ít, và rằng tôi sẽ có ích hơn khi tôi học hỏi được nhiều hơn. Nhưng ngay lúc này tôi vẫn có thể làm được một ít, v́ vẫn c̣n rất nhiều người chưa học được ǵ về Theosophy, dù họ có thể biết hơn tôi rất nhiều về mọi thứ khác. Và bạn có thấy khi bạn muốn có một nơi nào đó, một cậu bé biết đường có thể làm được nhiều hơn một trăm người lớn thông minh mà không biết đường.”

Có thể thêm vào rằng khi một cậu bé đă thức tỉnh nơi cơi trung giới sự phát triển thể cảm xúc sẽ tiến triển thật nhanh nhờ đó cậu sẽ rất nhanh chóng có một vị trí trên cơi giới đó không kém hơn ǵ một người trưởng thành mà vẫn chưa thức tỉnh. Nhưng trừ khi linh hồn đang biểu lộ chính ḿnh qua cơ thể cậu bé sở hữu tiêu chuẩn cần thiết của một cá tính đầy t́nh thương, và đă biểu lộ nó rơ ràng trong các kiếp sống trước, không một nhà huyền bí học nào sẽ nhận lấy trách nhiêm nặng nề là đánh thức y trên cơi trung giới. Khi đó, tuy nhiên nghiệp quả của họ có thể cho phép họ được đánh thức, trẻ em rất thường tỏ ra là những người giúp đỡ hiệu quả, và lao vào làm việc một cách tận tụy với cả linh hồn ḿnh và điều đó thật sự rất đẹp đẽ. Và như thế lời tiên tri cổ xưa “một cậu bé nhỏ sẽ dẫn đường cho họ” lại được ứng nghiệm.

Một câu hỏi khác gợi lên trong đầu những người đọc câu chuyện cuối cùng về hai anh em này là: Khi mà Cyril bằng cách nào đó đă có thể vật chất hóa chính ḿnh chỉ bằng sức mạnh của t́nh thương và ḷng trắc ẩn và năng lực của ư chí, điều đó không lạ sao khi Lancelot, người cũng đă cố gắng giao tiếp c̣n lâu hơn như vậy nhiều, lại không thành công trong khi thực hiện điều này.

Vâng, dĩ nhiên không có ǵ khó khăn trong việc hiểu được tại sao Lancelot đáng thương không thể giao tiếp với em trai cậu, v́ sự bất lực đó đơn giản chỉ là t́nh trạng thường gặp trong vấn đề này, điều khác lạ là tại sao Cyril có thể vật chất hóa bản thân, trong khi Lancelot th́ không. Không chỉ là cảm xúc có thể mạnh mẽ hơn ở Cyril, mà cậu c̣n biết chính xác điều cậu muốn thực hiện – biết rằng một thứ như sự vật chất hóa là hoàn toàn có thể xảy ra, và có được một khái niệm chung chung về cách mà nó được thực hiện – trong khi Lancelot tự nhiên là không biết ǵ về điều này vào lúc đó, mặc dù hiện giờ cậu cũng đă biết được.

Quay trở về đầu Xem nickname's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi nickname
 
nickname
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 05 November 2008
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 247
Msg 30 of 84: Đă gửi: 15 August 2009 lúc 5:39am | Đă lưu IP Trích dẫn nickname

CHƯƠNG XI

Đắm tàu và Thảm họa

ĐÔI KHI các thành viên của nhóm cứu trợ có thể ngăn chặn các thảm họa quy mô lớn sắp đến. Trong nhiều trường hợp khi thuyền trưởng của một chiếc tàu đi lệch xa khỏi khỏi hải tŕnh mà không hay biết bởi một ḍng chảy hay một tính toán sai sót, và do đó lao thẳng đến chỗ nguy hiểm, ta có thể ngăn chặn nạn đắm tàu bằng cách gây ấn tượng lặp đi lặp lại trong đầu thuyền trưởng rằng có ǵ đó không ổn; và mặc dù điều này thường chỉ đi xuyên vào năo bộ viên thuyền trưởng như là một cảnh báo mơ hồ của trực giác, nhưng nếu nó cứ lặp đi lặp lại y hầu như chắc chắn sẽ chú ư và đề pḥng như đă được gợi ư.

Trong một trường hợp, lấy ví dụ, trong đó thuyền trưởng của một thuyền buôn đă đến gần đất liền hơn ông tưởng, ông cứ bị thôi thúc phải ném dây dọi ḍ độ sâu, và mặc dù ông chống lại sự khơi gợi này vài lần v́ nó có vẻ không cần thiết và vô lư, ông cuối cùng cũng phải ra mệnh lệnh đó một cách khiên cưỡng. Kết quả làm ông sửng sốt, và ngay lập tức ông xoay thuyền và dừng cách xa bờ, dù phải đến sáng hôm sau ông mới nhận ra được ḿnh đă đến gần một tai họa khủng khiếp như thế nào.

Tuy nhiên, thông thường một tai ương về bản chất tự nó có nhân quả riêng, và v́ vậy không thể bị ngăn chặ; nhưng không phải v́ thế mà cho rằng trong trường hợp đó không có sự giúp đỡ nào có thể được đưa ra. Có thể có nhiều người liên quan được định trước là phải chết, và v́ vậy không thể được cứu thoát; nhưng trong nhiều trường hợp họ có thể được chuẩn bị cho điều đó đến một mức nào đó, và nhất định là có thể được giúp đỡ ở bên kia cửa tử khi nó đă kết thúc. Thật vậy, ta có thể nói dứt khoát rằng bất cứ khi nào có một thảm họa lớn dù thuộc bất cứ loại h́nh nào xảy ra, cũng sẽ có một sự giúp đỡ đặc biệt được gửi đến.

Hai trường hợp gần đây trong đó có một sự giúp đỡ như vậy là sự ch́m tàu Drummond Castle ngoài khơi Cape Ushant, và cơn lốc xoáy kinh hoàng đă tàn phá thành phố St Louis Hoa Kỳ. Trong cả hai dịp này một chú ư ngắn ngủi được đưa ra, và những người trợ giúp đă làm hết sức để trấn an và nâng cao tinh thần của mọi người, nhờ vậy khi cú sốc xảy đến với họ nó đă ít gây hoản loạn hơn là đă có thể xảy ra. Tuy vậy, tất nhiên là phần lớn công việc thực hiện với các nạn nhân trong cả hai thảm họa này chỉ được hoàn thành nơi cơi trung giới sau khi họ đă rời khỏi thân xác vật chất; nhưng ta sẽ nói đến vấn đề này về sau.

Thật buồn khi kể lại rằng rất thường khi một thảm họa xảy đến, những người giúp đỡ lại bị cản trở trong nhiệm vụ tốt đẹp của họ bởi sự hoảng loạn điên cuồng giữa những người bị hiểm nguy đe dọa – hay đôi khi, c̣n tệ hơn nữa, bởi sự bùng nổ say xỉn của những người mà họ đang cố gắng giúp đỡ. Nhiều con thuyền đă kết thúc số phận của nó với hầu hết mọi linh hồn trên boong đang say xỉn quay cuồng, và v́ vậy hoàn toàn không nhận được lợi ích ǵ từ sự giúp đỡ cả trước khi chết lẫn một thời gian rất dài sau đó.

Nếu có khi nào một ai đó trong chúng ta rơi vào một t́nh huống nguy hiểm cận kề mà chúng ta không thể làm ǵ để đẩy lùi nó, ta hăy cố nhớ rằng sự trợ giúp ắt hẳn ở gần bên chúng ta, và công việc của người giúp đỡ được dễ dàng hay khó khăn là hoàn toàn dựa vào chúng ta. Nếu ta đối mặt với hiểm nguy một cách điềm tĩnh và can đảm, nhận thức rằng linh hồn thực sự hoàn toàn không thể bị ảnh hưởng bởi điều đó, tâm trí ta sẽ mở rộng để đón nhận sự d́u dắt mà những người giúp đỡ đang cố gắng thực hiện, và điều này chắc chắn là điều tốt nhất cho chúng ta, dù mục đích của nó là cứu ta thoát khỏi cái chết, nếu điều đó là có thể, hay, dẫn đường cho ta qua đó an toàn.

Quay trở về đầu Xem nickname's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi nickname
 
nickname
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 05 November 2008
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 247
Msg 31 of 84: Đă gửi: 15 August 2009 lúc 11:38pm | Đă lưu IP Trích dẫn nickname

Sự trợ giúp loại sau này không thường được đưa ra trong các trường hợp tai nạn cá nhân, cũng nhưng các tai họa thông thường. Một ví dụ minh họa sẽ đủ để ta hiểu điều đó có nghĩa là ǵ. Ở một trong những cơn băo lớn đă gây thiệt hại nặng nề quanh những bờ biển của chúng ta vài năm trước, một chiếc thuyền đánh cá đă bị lật úp ở xa ngoài biển. Những người duy nhất trên boong tàu là một ông lăo đánh cá và một cậu bé, và ông lăo cố xoay xở để bám trụ vào chiếc thuyền lật úp trong vài phút. Không có sẵn sự giúp đỡ vật chất nào, và ngay cả nếu có, cũng không thể làm được ǵ trong một cơn băo dữ dội như vậy, v́ vậy ông biết rơ rằng không có hy vọng nào thoát được, và cái chết chỉ là trong chốc lát. Ông cảm thấy khiếp sợ trước viễn cảnh đó, bị kích động bởi sự cô độc kinh khủng giữa biển cả mênh mông, và ông lo nghĩ về vợ và gia đ́nh, và những khó khăn mà họ sẽ gặp phải v́ cái chết đột ngột của ông.

Một người trợ giúp đi ngang qua nh́n thấy tất cả và cố gắng an ủi ông, nhưng tâm trí ông quá hỗn loạn để có thể bị ảnh hưởng, bà (she) nghĩ rằng nên hiện h́nh ra để có thể giúp đỡ ông tốt hơn. Khi thuật lại câu chuyện về sau này bà nói rằng sự thay đổi diễn ra trên gương mặt người đánh cá khi thấy bà thật sự kỳ diệu và tuyệt vời; với h́nh thể tỏa sáng đứng trên thuyền phía trên ông không thể nghĩ rằng một thiên thần đă được cử đến để xoa dịu khó khăn của ông, và v́ vậy ông cảm thấy rằng không chỉ là ông sẽ được mang đi an toàn khỏi cánh cổng của thần chết, mà cả gia đ́nh ông chắc chắn cũng sẽ được chăm sóc. V́ vậy, khi cái chết xảy đến với ông sau đó một chút, ông ở trong một trạng thái tinh thần khác hẳn nỗi hăi hùng và hoan mang trước đó đă thống trị ông; và tự nhiên khi ông khôi phục ư thức trên cơi trung giới và nh́n thấy “vị thiên thần” ở bên cạnh, ông nhận thấy ông đă được về nhà, và sẵn sàng để tiếp nhận những lời khuyên bảo về cuộc sống mới mà ông đă bước vào.

Một thời gian sau cũng vị cứu trợ đó đă tham gia vào một mẩu công việc có tính chất tương tự, câu chuyện mà bà kể lại như sau: “You remember that steamer that went down in the cyclone at the end of last November; I betook myself to the cabin where about a dozen women had been shut in, and found them wailing in the most pitiful manner, sobbing and moaning with fear. The ship had to founder - no aid was possible - and to go out of the world in this state of frantic terror is the worst possible way to enter the next. So in order to calm them I materialized myself, and of course they thought I was an angel, poor souls; they all fell on their knees and prayed me to save them, and one poor mother pushed her baby into my arms imploring me to save that at least. They soon grew quiet and composed as we talked, and the wee baby went to sleep smiling, and presently they all fell asleep peacefully, and I filled their minds with thoughts of the heaven-world, so that they did not wake up when the ship made her final plunge downwards. I went down with them to ensure their sleeping through the last moments, and they never stirred as their sleep became death.”

Trường hợp này cũng thật rơ ràng là những người được giúp đỡ không chỉ có được sự thuận lợi to lớn khi được đối mặt với cái chết với thái độ điềm tĩnh và hợp lư, mà hơn nữa là được đón tiếp ở bên kia bờ bởi người mà họ sẵn sàng quư mến và tin tưởng - người hoàn toàn hiểu rơ thế giới mới mà họ nh́n thấy, và không chỉ bảo đảm cho họ được an toàn, mà c̣n khuyên bảo họ cách sắp xếp đời sống dưới những điều kiện mới mẻ này. Và điều này cho chúng ta sự hiểu biết về một trong những công tác to lớn và quan trọng nhất trong công của những người cứu trợ - sự hướng dẫn và giúp đỡ mà họ có thể mang lại cho người đă chết.

Quay trở về đầu Xem nickname's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi nickname
 
nickname
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 05 November 2008
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 247
Msg 32 of 84: Đă gửi: 16 August 2009 lúc 10:44am | Đă lưu IP Trích dẫn nickname

CHƯƠNG XII

Công việc giữa Người chết

Những trạng thái sau cái chết hiện đang phổ biến một cách không may trong thế giới phương tây là một trong nhiều điều tai hại xuất phát từ những lời dạy bảo sai lầm hết sức ngớ ngẩn, khiến những người vừa giũ bỏ ṿng xoáy cuộc đời này thường rất hoang mang hay thậm chí cực kỳ sợ hăi khi nhận thấy mọi thứ thật khác với những ǵ tôn giáo đă dạy họ. Thái độ tâm thức của một số lớn những người như vậy được nói lên một cách súc tích vào một ngày nọ bởi một viên tướng người Anh, ba ngày sau khi chết ông bắt gặp một người trong nhóm cứu trợ mà ông quen biết khi c̣n sống. Sau khi bảy tỏ sự nhẹ nhơm hết mực khi cuối cùng cũng gặp được ai đó mà ông có thể giao tiếp, nhận xét đầu tiên của ông là: “Nhưng nếu tôi đă chết, tôi đang ở đâu? V́ nếu đây là thiên đường tôi không nghĩ nhiều về nó; và nếu đây là địa ngục, nó lại tốt hơn tôi tưởng.”

Nhưng không may lại có rất nhiều người nhận lấy mọi thứ một cách bất hợp lư hơn nữa. Họ đă được dạy rằng mọi người đều được định sẵn là sẽ đến với lửa địa ngục muôn đời ngoại trừ một số ít tốt đẹp quá mức con người; và khi tự vấn ḷng ḿnh chỉ một chút họ đă nhận thấy họ không thuộc vào hạng đó, quá thường xuyên họ rơi vào trạng thái hoang mang sợ hăi, kinh khiếp trong mỗi giây phút trước cái thế giới mới mà họ nhận thấy sẽ có thể tan biến và ném họ vào nanh vuốt của quỷ dữ, cái thế giới mà họ đă được dạy để tin là như thế. Trong nhiều trường hợp họ phải chịu đựng sự giày ṿ tâm trí dữ dội trong một thời gian dài trước khi có thể thoát khỏi ảnh hưởng chết người của loại học thuyết báng bổ về sự trừng phạt đời đời này – trước khi họ có thể nhận ra rằng cái thế giới đó được thống ngự, không phải bởi tính khí thất thường của một con quỷ gớm ghiếc ham hố ngắm nghía nỗi thống khổ của con người, mà bởi một định luật tiến hóa nhân từ và bền bỉ phi thường, một định luật công bằng tuyệt đối, vẫn hằng mang lại cho con người những cơ hội tiến bộ, nếu họ chịu nhận lấy, ở mỗi giai đoạn trong sự nghiệp của họ.

Ta nên công bằng mà nói rằng chỉ giữa những cộng đồng người theo đạo tin lành, tội lỗi kinh khủng này mới đạt đến loại h́nh nghiêm trọng nhất của nó. Giáo Hội Thiên Chúa giáo La Mă, với giáo lư về sự cứu chuộc (purgatory), đến gần hơn với khái niệm cơi trung giới, và những thành viên mộ đạo của nó dù sao đi nữa cũng nhận ra rằng trạng thái mà họ gặp phải vừa sau khi chết chỉ là một trạng thái tạm bợ, và rằng nhiệm vụ của họ là phải cố gắng nậng cao bản thân càng sớm càng tốt có thể là bằng vào khát vọng tinh thần, trong khi họ chấp nhận bất cứ đau khổ nào xảy đến là cần thiết để làm mất dần những bất toàn trong tính cách trước khi họ có thể đến với những phạm vi cao cả và tươi sáng hơn.

Như vậy ta sẽ thấy rằng có rất nhiều công việc cho những người cứu trợ thực hiện giữa những người mới chết, v́ trong phần lớn các trường hợp họ cần được trấn an và bảo đảm, được an ủi và hướng dẫn. Trong cơi trung giới, cũng giống như ở cơi trần, chỉ có một số ít người sẵn sàng nghe lời khuyên bảo từ những người hiểu biết nhiều hơn họ; tuy vậy những trạng thái rất kỳ quặc đó bao quanh ngăn cản họ chấp nhận sự hướng dẫn của những người có các trạng thái rơ ràng là b́nh thường; và nhiều người rút ngắn đáng kể thời gian trên cơi trung giới nhờ vào những nỗ lực chân thành nhóm nhân viên đầy nhiệt huyết này.

Quay trở về đầu Xem nickname's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi nickname
 
nickname
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 05 November 2008
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 247
Msg 33 of 84: Đă gửi: 17 August 2009 lúc 5:51am | Đă lưu IP Trích dẫn nickname

Không nên nghĩ rằng ta có thể can thiệp vào nghiệp quả của vong nhân; trong suốt cuộc đời y đă tự tạo cho ḿnh một thể cảm xúc ở một mức độ đậm đặc nào đó, và trước khi mà cơ thể đó được giải thể đầy đủ y không thể bước qua bên kia cơi trời được; nhưng y không cần thiết phải kéo dài thời hạn cần thiết cho quá tŕnh đó với một thái độ bất hợp lư.

Tất cả mọi học viên cần nắm rơ một điều là thời gian của đời sống trung giới của một người sau khi cởi bỏ cơ thể vật chất phụ thuộc chủ yếu vào hai yếu tố - bản chất của đời sống vật chất trước đó, và thái độ tâm thức sau thời điểm mà ta gọi là cái chết. Trong suốt đời sống trần tục một người luôn luôn tác động lên cấu tạo của thể cảm xúc của ḿnh. Y ảnh hưởng nó trực tiếp bởi các cảm xúc, t́nh cảm và ham muốn mà y để cho nó thống trị y; y ảnh hưởng nó trực tiếp bằng vào các tác động lên nó của tư tưởng từ phía phía trên, và bằng vào các chi tiết của đời sống vật chất – sự tiết dục hay trụy lạc, sự trong sạch hay nhơ nhuốc, thức ăn và đồ uống - từ bên dưới.

Nếu bằng vào sự ngoan cố giữ lấy các thói xấu trên những hướng này, y thật sự đă ngu ngốc tạo ra cho ḿnh một thể cảm xúc thô kệch và xấu xa, chỉ quen đáp ứng với các rung động thấp thỏi của cơi trung giới, sau khi chết đi y sẽ nhận thấy ḿnh bị kẹt vào cơi giới đó suốt quá tŕnh phân ră lâu dài và chậm chạp của thể cảm xúc. Mặt khác nếu bằng vào lối sống hợp lư và giữ ǵn y sẽ tạo cho ḿnh một cơ thể cấu tạo chủ yếu từ các vật liệu tốt đẹp, y sẽ có rất ít những khó khăn và phiền muộn sau khi chết, và sự tiến hóa của y sẽ tiến triển nhanh và dễ dàng hơn nhiều.

Điều này thường khá dễ hiểu, nhưng yếu tố lớn thứ hai – thái độ tâm thức của y sau khi chết – dường như hay bị bỏ quên. Điều y nên làm là nhận biết vị trí của ḿnh trên cung tiến hóa nhỏ của riêng ḿnh – để hiểu rằng y đang ở giai đoạn đều đặn thu rút vào nội tâm về phía cơi giới của chân ngă thực thụ, và như vậy công việc của y là chia tách những tư tưởng của y ra khỏi những suy tính trần tục càng xa càng tốt, và ngày càng hướng sự chú ư vào những vấn đề tinh thần sẽ đồng hành với y suốt đời sống nơi cơi trời. Nhờ thực hiện điều này y sẽ khiến cho sự phân ră trung giới tự nhiên trở ênn thật sự dễ dàng, và tránh được sai lầm đáng buồn thông thường của việc tŕ hoăn chính ḿnh trên các cảnh thấp của nơi mà chỉ nên được xem như một chỗ dừng chân tạm bợ.

Cung tiến hóa nhỏ: Có thể xem là ṿng luân hồi của mỗi người, một kiếp sống trăm năm xem như một ngày học tập đối với với linh hồn bất tử. Trong ṿng tṛn đó linh hồn từ cơi trời giáng xuống cơi trung giới, rồi cơi trần, đó là cung đi xuống. Sau khi chết, con người chuyển sang cơi trung giới, rồi về lại thượng giới, đó là cung hướng thượng, hoàn thành đủ một chu kỳ nhỏ. Như vậy sau đời sống cơi trần, mục tiêu nơi cơi trung giới là rút vào nội tâm để cởi bỏ các lớp vỏ trung giới và về lại thượng giới càng sớm càng tốt..

Nhưng rất nhiều người chết đă làm chậm trễ đáng kể quá tŕnh phân ră bằng việc bám dính vào cơi trần mà họ đă rời bỏ; họ không hướng tư tưởng và ham muốn lên phía trên, mà dùng thời gian vật lộn với tất cả sức lực để giữ lấy sự tiếp xúc với cơi trần, từ đó tạo ra một khó khăn rất lớn cho những ai cố gắng giúp đỡ họ. Các vấn đề trần tục là những ǵ duy nhất mà họ thích thú, và họ bám lấy nó một cách cực kỳ ngoan cố ngay cả khi đă chết. Tự nhiên là khi thời gian trôi qua họ sẽ thấy ngày càng khó khăn hơn để giữ mọi thứ ở dưới này, nhưng thay v́ đón mừng và xúc tiến quá tŕnh thanh lọc dần dần và sự tinh thần hóa này, họ lại chống lại nó bằng tất cả sức lực của ḿnh.

Dĩ nhiên là ḍng tiến hóa mạnh mẽ là quá sức của họ, và họ bị cuốn theo ḍng chảy tốt đẹp của nó, nhưng họ chiến đấu trên mỗi bước đường, mà bằng cách đó không chỉ gây cho họ một lượng lớn đau đớn và phiền muộn, mà c̣n tŕ hoàn nghiêm trọng quá tŕnh hướng thượng và kéo dài thời hạn nơi cơi trung giới đến mức gần như không hạn định. Việc thuyết phục họ rằng sự chống đối ư chí vũ trụ đầy ngu ngốc và bất hạnh này là ngược với các định luật tự nhiên, và kêu gọi họ chọn lấy một thái độ tâm thức hoàn toàn ngược lại với nó, là cả một phần công việc to lớn của những người mong muốn giúp đỡ.
Quay trở về đầu Xem nickname's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi nickname
 
nickname
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 05 November 2008
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 247
Msg 34 of 84: Đă gửi: 17 August 2009 lúc 9:26pm | Đă lưu IP Trích dẫn nickname

Rất thường khi một vong nhân bị níu kéo thế tục v́ lo lắng – lo lắng đôi khi v́ những trách nhiệm chưa hoàn thành hay những món nợ chưa trả xong, nhưng thường là v́ vợ hay con trẻ bị bỏ lại không người chu cấp. Trong những trường hợp như vậy có nhiều điều cần thực hiện, trước khi vong nhân kia được hài ḷng để theo đuổi con đường hướng thượng trong an b́nh, người giúp đỡ phải hành động nơi cơi trần đến một mức nào đó, và thay mặt người đó dàn xếp các vướng mắc khiến y lo lắng. Một ví dụ minh họa từ kinh nghiệm gần đây của chúng ta sẽ giúp cho vấn đề này trở nên rơ ràng hơn.

Một người trong nhóm đệ tử từng cố gắng giúp đỡ một người đàn ông tội nghiệp chết tại một trong những thành phố tây phương của chúng ta, nhưng nhận thấy không có cách nào kéo ông ra khỏi những vấn đề trần tục v́ mối lo lắng của dành cho hai đứa con nhỏ không ai nuôi nấng. Ông từng là một công nhân, và không có cách nào để dành tiền cho chúng; vợ ông mất trước đó khoảng hai năm và bà chủ nhà trọ, mặc dù rất là tử tế và sẵn ḷng làm mọi thứ cho chúng trong khả năng của bà, nhưng lại rất nghèo để có thể nuôi dưỡng chúng, và bất đắc dĩ phải đi đến quyết định là bà sẽ đưa chúng đến những trại tế bần. Đây là một nỗi đau thương to lớn đối với người cha đă mất, dù ông không thể nào trách bà chủ nhà, và chính ông cũng không đưa ra được biện pháp nào khác.

Our friend asked him whether he had no relative to whom he could entrust them, but the father knew of none. He had a younger brother, he said, who would certainly have done something for him in this extremity, but he had lost sight of him for fifteen years, and did not even know whether he was living or dead. When last heard of he had been apprenticed to a carpenter in the north, and he was then described as a steady young fellow who, if he lived, would surely get on.

The clues at hand were certainly very slight, but since there seemed no other prospect of help for the children, our friend thought it worth while to make a special effort to follow them up. Taking the dead man with him he commenced a patient search after the brother in the town indicated; and after a great deal of trouble they were actually successful in finding him. He was now a master carpenter in a fairly flourishing way of business - married, but without children though earnestly desiring them, and therefore apparently just the man for the emergency.

The question now was how the information could be conveyed to this brother. Fortunately he was found to be so far impressionable that the circumstances of his brother’s death and the destitution of his children could be put vividly before him in a dream, and this was repeated three times, the place and even the name of the landlady being clearly indicated to him. He was immensely impressed by this recurring vision, and discussed it earnestly with his wife, who advised him to write to the address given. This he did not like to do, but was strongly inclined to travel down into the west country, find out whether there was such a house as that which he had seen, and if so make some excuse to call there. He was a busy man, however, and he finally decided that he could not afford to lose a day’s work for what after all might well prove to be nothing but the baseless fabric of a dream.

Nỗ lực theo những hướng này dường như đă thất bại, và một biện pháp khác được đề ra, một trong những người cứu trợ viết một lá thư cho người đàn ông mô tả chi tiết hoàn cảnh cái chết của người anh trai và nơi ở của những đứa nhỏ, hoàn toàn đúng như những ǵ ông đă thấy trong giấc mơ. Khi nhận được sự chứng thực này, ông không c̣n do dự ǵ nữa, mà khởi hành ngay trong ngày hôm sau đến thành phố được chỉ đến, và được chào đón bởi ṿng tay mở rộng của bà chủ nhà tốt bụng. Cũng dễ để những người trợ giúp thuyết phục bà, một linh hồn tốt đẹp, giữ những đứa nhỏ bên bà trong vài ngày may ra có điều ǵ đó sẽ đến với chúng, và bà thật vô cùng vui mừng là đă làm như vậy. Người thợ mộc dĩ nhiên mang lũ nhỏ về với ông và cho chúng một mái nhà hạnh phúc, và người cha đă khuất, nay không c̣n lo lắng nữa, vui vẻ đi trên con đường hướng thượng của ḿnh.
Quay trở về đầu Xem nickname's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi nickname
 
nickname
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 05 November 2008
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 247
Msg 35 of 84: Đă gửi: 18 August 2009 lúc 8:11am | Đă lưu IP Trích dẫn nickname

V́ nhiều tác giả Theosophy cảm thấy trách nhiệm của họ là nhấn mạnh vào những điều tai hại của việc thường xuyên tham dự vào những buổi lên đồng, nó sẽ công bằng khi ta công nhận rằng trong một vài dịp những công việc tốt lành, như người trợ giúp trong trường hợp vừa mô tả, được thực hiện thông qua trung gian của một đồng tử hay một người có mặt nơi đó. V́ vậy, mặc dù thông linh học rất thường cản trở những linh hồn đáng lẽ sẽ đạt đến tự do nhanh chóng hơn nếu không v́ nó, nhưng nó cần được công nhận là nó cũng đem lại lối thoát cho những người khác, và nhờ đó mở ra con đường tiến bộ của họ. Có những ví dụ mà trong đó người quá cố không có khả năng giúp đỡ những người thân hay bạn bè của y và giải thích ước muốn với họ; nhưng dĩ nhiên là những điều này là rất hiếm gặp, và hầu hết những linh hồn bị níu kéo thế tục bởi những lo toan như vậy có thể chỉ được thỏa măn nhờ vào phương tiện của đồng tử hay những người cứu trợ tỉnh thức.

Một trường hợp khác rất thường gặp trên cơi trung giới là một người không thể tin một chút nào là y đă chết. Thật vậy, hầu hết mọi người xem xét cái sự thật là họ vẫn c̣n tỉnh táo như là một chứng cớ xác thực rằng họ chưa hề bước qua cách cổng của thần chết; khá là mỉa mai, nếu một người nghĩ về điều này, trên giá trị đích thực của đức tin được ca tụng của chúng ta về sự bất tử của linh hồn! Cho dù họ có thể tự gắn nhăn cho ḿnh khi c̣n sống, đại đa số những người đă chết, ở đất nước này, trên mọi mức độ tự bộc lộ ḿnh bằng thái độ sau đó của họ với tất cả những dự tính và mục đích duy vật ngay trong chính trái tim; và những người trên thế giới từng thành thực gọi ḿnh như vậy thường gặp c̣n nhiều khó khăn hơn những người bị sốc trước cái tên đó.

Một trường hợp mới vừa đây của một nhà khoa học, ông nhận thấy ḿnh hoàn toàn tỉnh táo, nhưng dưới những điều kiện xung quanh khác hẳn căn bản so với những ǵ ông từng kinh nghiệm qua trước đó, đă tự thuyết phục bản thân rằng ông vẫn c̣n sống, và đơn thuần là nạn nhân của một giấc mơ khó chịu kéo dài. May mắn cho ông là giữa nhóm những người có khả năng hoạt động trên cơi trung giới có một người là con trai một người bạn cũ của ông, một chàng thanh niên được cha ủy thác trong việc t́m kiếm nhà khoa học đă quá văng và cố giúp đỡ ông đến một mức nào đó. Sau một vài khó khăn chàng trai t́m thấy và bắt chuyện với ông, ông thành thật thừa nhận là ḿnh đă ở trong một trạng thái cực kỳ hoang mang và khó chịu, nhưng vẫn liều lĩnh bám vào giả thuyết giấc mơ của ông như là toàn bộ lời giải thích khả dĩ nhất cho những ǵ ông nh́n thấy, và đi xa đến mức gỉa thuyết rằng vị khách mới cũng không ǵ khác hơn là một nhân vật trong mơ.

Tuy nhiên, cuối cùng ông cũng nhượng bộ khi đề nghị một loại h́nh kiểm tra, và nói với người thanh niên, “Nếu anh thật sự, như anh quả quyết, là một người sống, và là con trai người bạn cũ của tôi, hăy cho tôi một thông điệp nào đó sẽ chứng minh cho tôi thấy sự tồn tại khách quan của anh.” Giờ đây mặc dù dưới mọi điều kiện của cơi trần việc đưa ra bất kỳ một loại bằng chứng nào về hiện tượng là tuyệt đối nghiêm cấm với những đệ tử của các Chân sư, có vẻ như là trường hợp loại này không nằm trong các luật đó; và v́ vậy, sau khi đă xác định rằng không có sự phản đối nào về các phía có thẩm quyền cao hơn, lời yêu cầu đă được mang đến cho người cha, ngay lập tức ông gửi một thông điệp về một loạt các sự kiện xảy ra trước khi người son được sinh ra đời. This convinced the dead man of the real existence of his young friend, and therefore of the plane upon which they were both functioning; and as soon as he felt this established, his scientific training at once reasserted itself, and he became exceeding eager to acquire all possible information about this new region.

Dĩ nhiên là thông điệp mà ông sẵn sàng chấp nhận như một bằng chứng thực tế hoàn toàn không chứng minh được ǵ, v́ những điều mà nó nói đến có thể được đọc từ chính tâm thức của ông hay từ các kư ảnh về quá khứ, bởi bất cứ sinh vật nào sở hữu các giác quan trung giới! Nhưng sự thiếu hiểu biết của ông về những khả năng này đă cho phép tạo ra ấn tượng này lên ông, và những kiến thức về Theosophy mà người bạn trẻ giờ đây sẽ trao cho ông chắc chắn sẽ có một tác động lớn đến tương lai của ông, v́ nó điều chỉnh không chỉ trạng thái thiên đàng nằm ngay trước mắt ông, mà luôn cả kiếp luân hồi kế tiếp của ông nơi cơi trần.

Như chúng ta đều biết, các thực thể trung giới có thể dễ dàng đọc được suy nghĩ của người khác. V́ vậy, trong các buổi lên đồng, việc mạo nhận rất thường xuyên xảy ra. Đồng thời việc thay đổi h́nh dạng cũng hết sức dễ dàng v́ vật chất cơi này rất linh động.

Quay trở về đầu Xem nickname's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi nickname
 
nickname
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 05 November 2008
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 247
Msg 36 of 84: Đă gửi: 18 August 2009 lúc 9:22pm | Đă lưu IP Trích dẫn nickname

V́ vậy, công việc chính được thực hiện cho những người mới chết bởi những người trợ giúp của chúng ta là xoa dịu và an ủi họ - giúp họ thoát khỏi những điều tồi tệ khi có thể mặc dù nỗi sợ hăi thường xâm chiếm họ, và không chỉ gây ra rất nhiều đau khổ không cần thiết, mà c̣n tŕ hoăn tiến tŕnh đi lên các cơi trên của họ - và giải thích cho họ có thể hiểu trong khả năng của họ cái tương lai đang nằm về phía trước.

Những người khác đă ở lâu trên cơi trung giới cũng có thể nhận được nhiều sự giúp đỡ, nếu họ chịu chấp nhận nó, từ những lời giải thích và khuyên bảo về quá tŕnh xuyên qua các giai đoạn của nó. Ví dụ như, họ có thể được cảnh báo về mối nguy hiểm và tŕ hoăn gây ra bởi việc cố gắng giao tiếp với người sống thông qua một đồng tử, và đôi khi (dù hiếm gặp) một thực thể đă bị cuốn vào ṿng tṛn thông linh có thể được dẫn đến một đời sống cao hơn và lành mạnh hơn. Sự chỉ bảo dành cho những người trên cơi giới này hoàn toàn không bị mất đi v́ mặc dù kư ức về nó không thể được trực tiếp mang theo vào kiếp luân hồi kế tiếp, nhưng nó vẫn luôn tồn tại cái kiến thức nội tâm thực sự, và v́ vậy trở thành một khuynh hướng mạnh mẽ chấp nhận nó ngay lập tức khi gặp lại trong kiếp sống mới.

Ở đây ta nhớ lại lời giải thích cho việc ta quên mất kiếp trước. Chuyện đó trở thành một lư lẽ cho những người duy vật để phủ nhận sự thật mà các vị đạo sư đă giảng dạy từ hàng ngàn năm nay. Sau mỗi kiếp, ba thể thân xác, thể cảm xúc và thể trí (hạ trí) đều được thay mới th́ tại sao kư ức, cái nằm trong bộ năo vật chất lại có thể c̣n được lưu lại để nhớ đến? Và, theo một lối so sánh mà nn đọc được, th́ chẳng ai nhớ chuyện họ làm khi mới hai tuổi, có lẽ họ nên phủ nhận luôn là họ đă từng là một đứa bé hai tuổi.

Nhưng dĩ nhiên, như ta đều biết, là không có hiểu biết nào bị mất đi, linh hồn vẫn ghi nhớ mọi thứ, và lưu giữ các kinh nghiệm của kiếp sống vào trong thượng trí như những hột mầm, tạo thành khuynh hướng cho các kiếp sống sau này. Những ǵ được gọi là năng khiếu, thiên tài, thần đồng… là kết quả của sự rèn luyện bản thân qua nhiều kiếp sống, và nếu kiếp này ta học hỏi một điều ǵ đó, kiếp sau ta sẽ học lại nó dễ dàng hơn một chút và cứ như thế, trong một kiếp xa xôi nào đó ta cũng có thể trở thành thiên tài trên một lĩnh vực nhất định nếu ta đă bỏ công sức nhiều kiếp sống ra để phát triển nó.

Có một ví dụ đáng chú ư về sự hướng dẫn vong nhân, một thành tích đầu tiên của một hội viên mới vừa gia nhập nhóm cứu trợ - một người hiện vẫn chưa được xem là một thành viên chính thức. Người chí nguyện trẻ tuổi này cách đây không lâu bị mất đi một người thân già nua mà anh vô cùng yêu quư; và yêu cầu mới nhất của anh là được cùng một người bạn nhiều kinh nghiệm đi thăm bà với hy vọng sẽ giúp ích được cho bà. Điều này được thực hiện và kết quả của cuộc hội ngộ giữa người sống và người chết thật rất đẹp đẽ và cảm động. Đời sống trung giới của bà đă gần đi đến cuối đường, nhưng t́nh trạng thờ ơ, uể oải và không chắc chắn ngăn cản bà tiến tới phía trước.

Nhưng khi chàng trai, người vô cùng có ư nghĩa với bà trong đời sống cũ, một lần nữa đứng trước bà và xua tan đám sương mù ảm đạm chán nản quanh bà bằng ánh mặt trời của t́nh thương yêu, bà được đánh thức khỏi trạng thái sững sờ; và nhanh chóng bà hiểu ra rằng anh đă đến để giải thích với bà về t́nh trạng đó, và để nói với bà về vẻ huy hoàng của đời sống cao cả phía trước mà cả tư tưởng và nỗi khát khao của bà cần hướng đến. Nhưng khi điều này được nhận thức đầy đủ, có một sự thức tỉnh của cảm xúc đang ngủ yên trong bà và t́nh thương phóng ra tràn đầy về phía người trợ giúp trẻ tuổi đầy nhiệt huyết, chính là cái xiềng xích cuối cùng níu giữ bà với cơi trung giới đă được chặt đứt, và chính sự ban tỏa t́nh thương và ḷng biết ơn đă ngay lập tức cuốn bà vào tâm thức cao cả của cơi thiên đàng. Thật sự trong vũ trụ này không có sức mạnh nào vĩ đại và tốt đẹp hơn sức mạnh của ḷng thương yêu thuần khiết, vị tha.

Quay trở về đầu Xem nickname's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi nickname
 
nickname
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 05 November 2008
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 247
Msg 37 of 84: Đă gửi: 19 August 2009 lúc 8:45am | Đă lưu IP Trích dẫn nickname

CHAPTER XIII

Other Branches of the Work

BUT turning back again now from the all-important work among the dead to the consideration of the work among the living, we must briefly indicate a great branch of it, without a notice of which our account of the labours of our invisible helpers would indeed be incomplete, and that is the immense amount which is done by suggestion - by simply putting good thoughts into the minds of those who are ready to receive them.

Let there be no mistake as to what is meant here. It would be perfectly easy - easy to a degree which would be quite incredible to those who do not understand the subject practically - for a helper to dominate the mind of any average man, and make him think just as he pleased, and that without arousing the faintest suspicion of any outside influence in the mind of the subject. But, however admirable the result might be, such a proceeding would be entirely inadmissible. All that may be done is to throw the good thought into the person’s mind as one among the hundreds that are constantly sweeping through it; whether the man takes it up, makes it his own, and acts upon it, depends upon himself entirely. Were it otherwise, it is obvious that all the good karma of the action would accrue to the helper only, for the subject would have been a mere tool, and not an actor - which is not what is desired.

The assistance given in this way is exceedingly varied in character. The consolation of those who are suffering or in sorrow at once suggests itself, as does also the endeavour to guide toward the truth those who are earnestly seeking it. When a person is spending much anxious thought upon some spiritual or metaphysical problem, it is often possible to put the solution into his mind without his being at all aware that it comes from external agency.

A pupil too may often be employed as an agent in what can hardly be described otherwise than as the answering of prayer; for though it is true that any earnest spiritual desire, such as might be supposed to find its expression in prayer, is itself a force which automatically brings about certain results, it is also a fact that such a spiritual effort offers an opportunity of influence to the Powers of Good, of which they are not slow to take advantage; and it is sometimes the privilege of a willing helper to be made the channel through which their energy is poured forth. What is said of prayers is true to an even greater extent of meditation, for those to whom this higher exercise is a possibility.

Besides these more general methods of help there are also special lines open only to the few. Again and again such pupils as are fitted for the work have been employed to suggest true and beautiful thoughts to authors, poets, artists and musicians; but obviously it is not every helper who is capable of being used in this way.

Sometimes, though more rarely, it is possible to warn persons of the danger to their moral development of some course which they are pursuing, to clear away evil influences from about some person or place, or to counteract the machinations of black magicians. It is not often that direct instruction in the great truths of nature can be given to people outside the circle of occult students, but occasionally it is possible to do something in that way by putting before the minds of preachers and teachers a wider range of thought or a more liberal view of some question than they would otherwise have taken.

Naturally as an occult student progresses on the Path he attains a wider sphere of usefulness. Instead of assisting individuals only, he learns how classes, nations and races are dealt with, and he is entrusted with a gradually increasing share of the higher and more important work done by the adepts themselves. As he acquires the requisite power and knowledge he begins to wield the greater forces of the mental and the astral planes and is shown how to make the utmost possible use of each favourable cyclic influence. He is brought into relation with those great Nirmânakâyas who are sometimes symbolized as the Stones of the Guardian Wall, and he becomes - at first of course in the very humblest capacity - one of the and of their almoners, and learns how those forces are dispersed which are the fruit of their sublime self-sacrifice. Thus he rises gradually higher and higher until, blossoming at length into adeptship, he is able to take his full share of the responsibility which lies upon the Masters of Wisdom, and to help others along the road which he has trodden.

On the mental plane the work differs somewhat, since teaching can be both given and received in a much more direct, rapid and perfect manner, while the influences set in motion are infinitely more powerful, because acting on so much higher a level. But (though it is useless to speak of it in detail at present, since so few of us are yet able to function consciously upon this plane during life) here also - and even higher still - there is always plenty of work to be done, as soon as ever we can make ourselves capable of doing it; and there is certainly no fear that for countless æons we shall ever find ourselves without a career of unselfish usefulness open before us.

Quay trở về đầu Xem nickname's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi nickname
 
nickname
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 05 November 2008
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 247
Msg 38 of 84: Đă gửi: 19 August 2009 lúc 8:47am | Đă lưu IP Trích dẫn nickname

CHƯƠNG XIV

Những Phẩm chất Cần thiết

LÀM thế nào, người ta sẽ hỏi như vậy, để chúng ta đủ năng lực góp sức vào trong công việc to lớn này? Vâng, không có bí ẩn nào về các phẩm chất cần thiết của một ngưởi khao khát trở thành người trợ giúp; điều khó khăn không phải là học xem chúng là ǵ, mà là phát triển chúng nơi bản thân. Ở một chừng mực nào đó ngẫu nhiên chúng cũng đă được đề cập đến, nhưng dù sao cũng tốt khi tŕnh bày chúng thật đầy đủ và có hệ thống.

Sự nhất tâm (single-mindedness). Yêu cầu đầu tiên là chúng ta phải nhận thức được công việc vĩ đại mà các vị Chân sư muốn chúng ta thực hiện, và đó sẽ là một mối quan tâm lớn của chúng ta trong cuộc sống. Ta phải học cách phân biệt không chỉ giữa công việc có ích và vô ích, mà c̣n giữa các loại h́nh công việc có ích khác nhau, nhờ đó mỗi người chúng ta có thể cống hiến bản thân cho điều cao cả nhất mà chúng ta có thể đạt đến, và không phung phí thời gian của chúng ta trong những công việc mà, dù tốt nhưng nó nên được để dành cho những người chưa thể làm ǵ tốt hơn, v́ như vậy là một sự lăng phí hiểu biết và khả năng của những người Theosophy chúng ta. Một người nào muốn được nh́n nhận là đủ tư cách để làm việc nơi các cơi cao phải bắt đầu bằng cách làm việc với tất cả khả năng của ḿnh cho Theosophy ở dưới này.

Dĩ nhiên tôi không có lúc nào cho rằng chúng ta phải bỏ bê các trách nhiệm thông thường trong cuộc sống. Chúng ta cần chắc chắn cam kết không phát sinh thêm các trách nhiệm mới nào khác, nhưng những ǵ đă sẵn đè lên hai vai đă trở thành một nghĩa vụ với nghiệp quả mà chúng ta không có quyền xao lăng. Trừ khi chúng ta đă hoàn thành đầy đủ trách nhiệm mà nghiệp quả đă giao cho, chúng ta vẫn chưa được tự do đến với các công việc cao hơn. Nhưng công việc cao cả này dù sao đối với chúng ta cũng phải là một điều đáng để sống v́ nó – cái nền tảng vững chắc đằng sau của đời sống mà ta cống hiến cho việc phục vụ những Chân sư của T́nh thương.

Sự tự chủ hoàn toàn (Perfect self-control). Trước khi chúng ta có thể được tin tưởng với các sức mạnh của đời sống trung giới, ta phải hoàn toàn nắm giữ được bản thân. Ví dụ như, tính khí của chúng ta phải hoàn toàn nằm dưới sự kiểm soát, nhờ đó không có ǵ ta thấy hay nghe có thể chọc giận chúng ta, v́ hậu quả của sự giận dữ như vậy sẽ nghiêm trọng hơn rất nhiều ở cơi giới đó hơn là dưới này. Năng lực tư tưởng luôn luôn là một sức mạnh to lớn, mà ở dưới này đă bị giảm nhẹ và đè nén bởi các hạt nặng nề của bộ năo vật chất sẽ phải bị dịch chuyển. Trong cọi trung giới nó trở nên tự do và mạnh mẽ hơn, và một người với năng lực đă thức tỉnh đầy đủ cảm thấy tức giận trước một người sẽ khiến y bị tổn thương nghiêm trọng và thậm chí là có thể gây chết người.

Ta không chỉ cần có sự kiểm soát tính nóng giận, mà phải thêm cả dũng khí, nhờ đó không có cảnh tượng kỳ quái hay dễ sợ nào mà chúng ta có thể bắt gặp có thể lay động ḷng can đảm vững chăi của chúng ta. Ta cần nhớ là người đệ tử nào đánh thức một người khác trên cơi trung giới phải gánh chịu một phần trách nhiệm nhất định cho hành động và sự an toàn của y, v́ vậy trừ khi người thành viên mới có dũng khí để tự đứng vững một ḿnh th́ thời gian của người kia mới không bị lăng phí để ở quanh bảo vệ y, điều đó rơ ràng là rất không mong muốn.

Quay trở về đầu Xem nickname's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi nickname
 
nickname
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 05 November 2008
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 247
Msg 39 of 84: Đă gửi: 20 August 2009 lúc 10:10am | Đă lưu IP Trích dẫn nickname

Bằng vào việc kiểm soát ḷng can đảm, và làm bản thân phù hợp với công việc cần thực hiện, mà những người thí sinh luôn luôn khiến bản thân có thể vượt qua, hiện nay cũng như những ngày xa xưa, điều gọi là những thử thách của đất, nước, gió và lửa.

Nói cách khác, họ phải học với ḷng đoan chắc tuyệt đối không đến từ lư thuyết mà từ kinh nghiệm thực tế, rằng trong thể cảm xúc của họ không có nguyên tố nào trong những cái này có bất kỳ khả năng nào để gây hại cho họ - rằng không chướng ngại nào có thể xen vào công việc mà họ phải thực hiện.

Trong cơ thể vật chất này chúng ta hoàn toàn tin rằng lửa sẽ đốt cháy chúng ta, rằng nước sẽ d́m chết chúng ta, rằng đá cứng tạo thành một vật chắn không thể vượt qua trên con đường tiến bộ, rằng chúng ta không thể an toàn phóng ḿnh vào không khí xung quanh mà không có vật hỗ trợ. Sự tin tưởng này ăn sâu vào chúng ta như vậy khiến cho nó đ̣i hỏi một nỗ lực to lớn để vượt qua hành động bản năng sẽ đi theo nó, và để nhận thức rằng trong cơ thể trung giới cái khối đá đặc cứng không có quyền lực cản trở tự do di chuyển của họ, rằng họ có thể nhảy xuống từ vách đá cao nhất mà không có ǵ phải lo sợ, và hoàn toàn tự tin lao ḿnh vào ḷng núi lửa đang bùng cháy hay vực thẳm sâu nhất của biển cả không đo ḍ được.

Trước khi mà một người biết điều này – đủ biết để hành động tự tin và bản năng dựa trên hiểu biết của ḿnh – y sẽ tương đối vô dụng cho công việc nơi cơi trung giới, v́ trong các trường hợp khẩn cấp vẫn luôn xuất hiện y sẽ thường xuyên bị tê liệt bởi sự bất lực tưởng tượng. V́ vậy y phải vượt qua được những thử thách này, và vượt qua nhiều kinh nghiệm kỳ lạ khác – để có thể chạm trán mặt đối mặt với ḷng can đảm điềm nhiên trước những sự hiện h́nh ghê rợn nhất trong môi trường ghê tởm xung quanh – để thật sự cho thấy rằng dũng khí của y có thể được tin tưởng hoàn toàn trong bất kỳ hoàn cảnh nào mà bất cứ lúc nào y có thể gặp phải.

Có một câu chuyện, có lẽ là của bà Annie Besant, về sự dội ngược này. Một lần bà đi trong cơi trung giới, bị một cây cột ngă đè tới. Dĩ nhiên là nơi cơi trung giới, nó sẽ đi xuyên qua mà không gây ra một tác hại nào, nhưng trong cơn hoảng hốt bà lại quên mất và bản năng trỗi dậy khiến bà tưởng rằng sẽ bị tổn thương. Và khi trở về với cơ thể phàm trần, bà bị một vết bầm ngay nơi cột ngă lên. Ư niệm về cái chết trong tư tưởng dẫn đến cái chết của cơ thể trong phim Ma trận có lẽ khá phù hợp với hiện tượng này. Điều này nói lên ư nghĩa quan trọng của sự hiểu biết bằng kinh nghiệm, rằng không có yếu tố nào có thể làm hại được ta nơi cơi trung giới, và chỉ khi hiểu rơ được điều đó một người mới có thể an toàn thực hiện công việc cứu trợ trên cơi giới này.

Hơn thế nữa, chúng ta cần phải kiểm soát tâm trí và ham muốn; tâm trí, bởi v́ không có sức mạnh của sự tập trung ta không thể nào làm tốt công việc giữa những chiều hướng gây xao lăng nơi cơi trung giới, ham muốn, bởi v́ trong cái thế giới khác lạ đó ham muốn rất thường xảy ra, và trừ khi phần bản chất này của chúng ta được kiểm soát tốt chúng ta sẽ có thể đối mặt với những sáng tạo của chính chúng ta, cái mà có thể khiến chúng ta hổ thẹn đến tận tâm can.

Đây cũng là một nguyên nhân khiến cho người chết đọc được tư tưởng của ta: các tư tưởng, dục vọng tạo ra các rung động thu hút vật chất cơi trung giới tạo thành các h́nh dạng và màu sắc mang bản chất của nó. Khi các tư tưởng xấu xa bộc lộ bản chất thấp hèn không c̣n được che giấu như ở cơi trần, ta có thể h́nh dung được cảm giác khi nh́n thấy chúng. Có lẽ đây là một ư cho sự “đi trong lơa lồ” của sách Khải huyền. Các bạn có thể tham khảo thêm các quyển Man Visible and InvisibleThought forms về vấn đề h́nh tư tưởng này.

Quay trở về đầu Xem nickname's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi nickname
 
nickname
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 05 November 2008
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 247
Msg 40 of 84: Đă gửi: 20 August 2009 lúc 11:47pm | Đă lưu IP Trích dẫn nickname

Điềm tĩnh (Calmness). Đây cũng là một điểm quan trọng nhất khác – không có mọi lo lắng và chán nản. Nhiều công việc chủ yếu nằm ở chỗ xoa dịu những người bị bối rối, và mang lại niềm vui cho những ai đau buồn, và làm thế nào một người cứu trợ có thể làm được điều đó nếu hào quang của chính y luôn xung động và gây phiền nhiễu, hay nhợt nhạt với vẻ ảm đạm chết chóc đến từ sự chán nản triền miên? Không có ǵ tồi tệ vô vọng đối với các tiến tŕnh huyền bí hay sự hữu ích hơn là thói quen lo lắng không ngừng về những chuyện lặt vặt của thế kỷ mười chín của chúng ta – cái thói quen thổi phồng mọi thứ nhỏ nặt. Nhiều người trong chúng ta bỏ cả cuộc đời phóng đại những điều vụn vặt ngớ ngẩn nhất – nghiêm nghị và tỉ mẫn làm việc để gây bất hạnh cho bản thân không v́ cái ǵ hết.

Chắc chắn là những người Theosophy chúng ta phải, trong bất cứ trường hợp nào, vượt xa hơn giai đoạn lo âu bất hợp lư và chán nản vô cớ này; chắc chắn chúng ta, những người cố gắng đạt được những kiến thức về trật tự vũ trụ, phải ngay lúc này đây nhận thức rơ rằng cái nh́n lạc quan về mọi thứ luôn luôn gần nhất với quan điểm thiêng liêng, và do đó, gần với chân lư, bởi chỉ có những điều tốt đẹp, điều nằm bên trong bất cứ một người nào, là bất tử, trong khi mọi thứ xấu xa là tạm bợ từ trong bản chất của nó. Thực tế là, như Browning đă nói, “the evil is null, is naught, is silence implying sound,” trong khi ở trên và vượt hơn nó “the soul of things is sweet, the Heart of Being is celestial rest.” V́ vậy Họ những người biết duy tŕ sự an nhiên tĩnh lặng, và cùng với sự cảm thông hoàn hảo của Họ, là nét trầm lặng an lạc đến từ sự biết chắc rằng cuối cùng mọi thứ cũng sẽ tốt đẹp; và những ai muốn giúp đỡ phải học tập theo gương của Họ.

Sự hiểu biết (Knowledge). Để trở nên có ích một người ít nhất phải có được những hiểu biết về bản chất của cơi giới mà y sẽ làm việc trên đó, và càng nhiều kiến thức y có được về bất cứ khía cạnh nào y sẽ càng trở nên có ích hơn. Y phải trở nên xứng đáng với nhiệm vụ này bằng cách học tập các tác phẩm Theosophy một cách kỹ lưỡng; v́ y không thể mong chờ những người vốn đă quá bận rộn sẽ tiêu phí thời gian để giái thích những điều y có thể học được ở dưới này bằng cách chịu khó đọc sách. Những ai chưa có được sự nhiệt thành mà khả năng và cơ hội đă cho phép, không cần thiết phải nghĩ về ḿnh như một ứng cử viên cho công việc cơi trung giới.

Tính vô kỷ (Unselfishness). Có vẻ ta không cần thiết phải nhấn mạnh điều này như một tiêu chí, v́ chắc chắn tất cả những ai có học hỏi dù là một chút về Theosophy ắt phải biết rằng khi nào mà một người vẫn c̣n vết nhơ của ḷng ích kỷ, y vẫn chưa xứng đáng được tin tưởng giao phó các năng lực cao cả, chưa xứng đáng được bước vào công việc thuộc về những người có bản chất quên ḿnh và chỉ nhớ đến lợi ích của người khác. Những ai vẫn c̣n có thể suy nghĩ ích kỷ, có phàm ngă vẫn c̣n mạnh mẽ đến nỗi y có thể cho phép ḿnh ngoảnh mặt với công việc v́ các cảm giác kiêu hănh tầm thường hay ư tưởng về ḷng tự trọng bị tổn thương  - th́ người đó vẫn chưa sẵn sàng cho ḷng tận tụy vô kỷ của một người cứu trợ.

Quay trở về đầu Xem nickname's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi nickname
 

<< Trước Trang of 5 Kế tiếp >>
  Gửi trả lời Gửi bài mới
Bản để in Bản để in

Chuyển diễn đàn
Bạn không thể gửi bài mới
Bạn không thể trả lời cho các chủ đề
Bạn không thể xóa bài viết
Bạn không thể sửa chữa bài viết
Bạn không thể tạo các cuộc thăm ḍ ư kiến
Bạn không thể bỏ phiếu cho các cuộc thăm ḍ



Trang này đă được tạo ra trong 3.9639 giây.
Google
 
Web tuvilyso.com



DIỄN ĐÀN NÀY ĐĂ ĐÓNG CỬA, TẤT CẢ HỘI VIÊN SINH HOẠT TẠI TUVILYSO.ORG



Bản quyền © 2002-2010 của Tử Vi Lý Số

Copyright © 2002-2010 TUVILYSO