Tác giả |
|
Phuc Loc Hội viên


Đă tham gia: 04 June 2007 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 1599
|
Msg 21 of 144: Đă gửi: 27 August 2008 lúc 1:32am | Đă lưu IP
|
|
|
Cảm ơn chị CamLe đă đưa ra lời khuyên . Phuc Loc đưa thông tin có trên mạng để đọc cho...dzui , cho xôm tụ một chút , "bút chiến" cho nó vui vẻ tư ấy mà , chứ bài đó đọc xong th́ :
thienkhoitimvui đă viết:
Nhưng theo tôi th́ đúng là những thông tin trong trang web
PhucLoc cung cấp có lẽ không phải là sự thật! Nếu lời tôi nói không quá
"nặng" th́ cũng là thông tin chưa có căn cứ tin cậy. Nhưng thông tin
trên internet là thế. Rất cần sáng lọc, tốt có, xấu có, bịa đặt có. |
|
|
Cảm ơn anh ThienKhoiTimVui và bác HoaCai đă giải thích giúp 
Anh longquang ơi , bật mí chút đi sao lại giờ Thân , nếu giờ Thân th́ rất giống lá số của Lư Lan (nữ dịch giả Harry Potter) lắm đó . Ghét anh longquang lắm đó, cứ vào phán cái ầm , rồi biến ,...quư sau xuất hiện phán tiếp 
Vậy đă có 3 cao thủ , mỗi người thủ 1 giờ , trong tổng số 5 giờ xác suất trúng , c̣n 2 giờ nữa , ai chọn luôn... cho nó đủ bộ 
__________________ Tử vi dễ học nan tinh!
|
Quay trở về đầu |
|
|
camle Hội viên

Đă tham gia: 12 March 2008 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 198
|
Msg 22 of 144: Đă gửi: 27 August 2008 lúc 3:49am | Đă lưu IP
|
|
|
Kính lăo anh Hoa cái !
Camle hoàn toàn không hề có nhă ư nói đến hồ sơ trên ! cuộc sống của em vốn không mấy khi quan tâm đến thời cuộc, nhưng thực sự khi theo dơi t́nh tiết vụ án ấy làm em rất thật vọng...
Con người, phẩm hạnh, tài năng của camle thật là hèn mọn, nó nhỏ như hạt cát giữa biển đông mà thôi, chỉ cần một làn gió nhẹ cũng đủ thổi hạt cát ấy bay vào hư vô, nhưng như vậy không có nghĩa camle không biết đến đạo lư thánh hiền cha ông đă dạy để đi tôn thờ ngưỡng mộ những con người làm nghèo đất nước, ăn chơi sa đoạ... Chồng camle cũng là một doanh nhân dĩ nhiên phải chứng kiến nhiều điều tiêu cực xảy ra trong làm ăn, cũng phải chịu bao nhiêu sự khó khăn nhọc nhằn, vậy nên camle rất hiểu những điều các anh kể là đúng, là sự thật. Nhưng nói ra mà làm ǵ và chẳng bao giờ em muốn nói ra điều ấy trước mặt các con trai của ḿnh, bởi đó chỉ là mặt trái của xă hội.
Hồ sơ camle nói là một hồ sơ hoàn toàn khác, một nhân vật lịch sử vĩ đại đáng trân trọng hơn nhiều.
Chỉ một chút thôi camle muốn thể hiện quan điểm của ḿnh, có đáng ǵ đâu để anh phản ứng đến vậy. Về kiến thức lư số nói riêng, kiến thức cuộc sống nói chung măi măi camle chỉ đáng là học tṛ bét của anh. Anh cứ cười, anh cứ chỉ trích, camle cúi đầu lĩnh hội và kính mong anh bỏ qua - xin anh cho phép camle chấm dứt chuyện này tại đây, đừng bàn qua lại nữa anh Hoa cái nhé !
Trân trọng !
|
Quay trở về đầu |
|
|
camle Hội viên

Đă tham gia: 12 March 2008 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 198
|
Msg 23 of 144: Đă gửi: 27 August 2008 lúc 3:54am | Đă lưu IP
|
|
|
@ Phucloc ! Có thể em sẽ bất đồng ư kiến ở trên của chị, thôi bỏ qua xí xóa nha. Chị camle rất cảm t́nh với h́nh ảnh cậu thanh niên đẹp trai đeo kính làm biểu tưởng nick của em như hồi đầu, trông dễ thương ghê !
|
Quay trở về đầu |
|
|
camle Hội viên

Đă tham gia: 12 March 2008 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 198
|
Msg 24 of 144: Đă gửi: 27 August 2008 lúc 4:03am | Đă lưu IP
|
|
|
@ em omely !
Đă lâu không được tiếp kiến với em, em vẫn khoẻ chứ, cái vụ em xoá bài vẫn làm chị rất áy náy, em đă đọc lời xin lỗi của chị sau đó chưa ?
Riêng về hồ sơ của Lưu Quang Vũ th́ anh sinh vào buổi trưa (cha của Lưu ghi nhật kư như vậy) cho nên có thể là giờ Tị, Ngọ, Mùi .
Chúc em hạnh phúc !
|
Quay trở về đầu |
|
|
camle Hội viên

Đă tham gia: 12 March 2008 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 198
|
Msg 25 of 144: Đă gửi: 27 August 2008 lúc 4:45am | Đă lưu IP
|
|
|
Tiểu sử Lưu Quang Vũ :
Lưu Quang Vũ (sinh 17 tháng 4 năm 1948 tại Phú Thọ - mất 29 tháng 8 năm 1988 tại Hải Dương) là nhà soạn kịch, nhà thơ và nhà văn hiện đại của Việt Nam.
Ông là con trai nhà viết kịch Lưu Quang Thuận và bà Vũ Thị Khánh, quê quán: Quảng Nam.
Ông sinh tại Phú Thọ và tuổi thơ sống tại đây cùng cha mẹ. Khi hoà b́nh lập lại (1954) gia đ́nh ông chuyển về sống tại Hà Nội. Thiên hướng và năng khiếu nghệ thuật của ông đă sớm bộc lộ từ nhỏ và vùng quê trung du Bắc Bộ đó đă in dấu trong các sáng tác của ông sau này.
Từ 1965 đến 1970 ông nhập ngũ, phục vụ trong quân chủng Pḥng không - Không quân. Đây là thời kỳ thơ Lưu Quang Vũ bắt đầu nở rộ.
Từ 1970 đến 1978: xuất ngũ và làm đủ mọi nghề để mưu sinh, làm hợp đồng cho nhà xuất bản Giải phóng, chấm công trong một đội cầu đường, vẽ pa-nô, áp-phích,…
Từ 1978 đến 1988: Lưu Quang Vũ làm biên tập viên Tạp chí Sân khấu, bắt đầu sáng tác kịch nói với vở kịch đầu tay Sống măi tuổi 17 viết lại theo kịch bản của Vũ Duy
Lưu Quang Vũ kết hôn 2 lần, lần thứ nhất với diễn viên điện ảnh Tố Uyên năm 1969. Hai người li dị năm 1972. Ông kết hôn lần thứ hai với nữ thi sĩ Xuân Quỳnh năm 1973.
Con trai ông (với Tố Uyên), Lưu Minh Vũ, hiện đang là một trong những người dẫn chương tŕnh của Đài Truyền h́nh Việt Nam. Em gái Lưu Quang Vũ, PGS.TS. Lưu Khánh Thơ hiện công tác tại ṭa soạn Tạp chí Nghiên cứu Văn học của Viện Văn học.
|
Quay trở về đầu |
|
|
camle Hội viên

Đă tham gia: 12 March 2008 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 198
|
Msg 26 of 144: Đă gửi: 27 August 2008 lúc 4:55am | Đă lưu IP
|
|
|
Anh TKTV đă viết
“Bài nào đó có câu:
Chỉ có thuyền mới hiểu Biển mênh mông dường nào Chỉ có biển mới biết Thuyền đi đâu về đâu
Nếu thuyền phải xa biển Ḷng thuyền đau rạn vỡ
(Tạm nhớ lại, có thể không chính xác hoàn toàn)”
Đó là bài Sóng Của Xuân Quỳnh anh ạ !
Cũng là một bài thơ camle rất thích, Camle xin chép lại :
Dữ dội và dịu êm Ồn ào và lặng lẽ Sóng không hiểu nổi ḿnh Sóng t́m ra tận bể.
Ôi con sóng ngày xư a Và ngày sau vẫn thế Nỗi khát vọng t́nh yêu Bồi hồi trong ngực trẻ.
Trước muôn trùng sóng bể Em nghĩ về anh, em Em nghĩ về biển lớn Từ nơi nào sóng lên ?
- Sóng bắt đầu từ gió Gió bắt đầu từ đâu ? Em cũng không biết nữa Khi nào ta yêu nhau
Con sóng dưới ḷng sâu Con sóng trên mặt nước Những con sóng nhớ bờ Ngày đêm không ngủ được Ḷng em nhớ đến anh Cả trong mơ c̣n thức
Dẫu xuôi về phương Bắc Dẫu ngược về phương Nam Nơi nào em cũng nghĩ Hướng về anh - một phương.
Ở ngoài kia đại dương Trăm ngh́n con sóng đó Con nào chẳng tới bờ Dẫu muôn vời cách trở Cuộc đời tuy dài thế Năm tháng vẫn đi qua Như biển kia dẫu rộng Mây vẫn bay về xa Làm sao được tan ra Thành trăm con sóng nhỏ Giữa biển lớn t́nh yêu Để ngàn năm c̣n vỗ.
29-12-1967
|
Quay trở về đầu |
|
|
camle Hội viên

Đă tham gia: 12 March 2008 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 198
|
Msg 27 of 144: Đă gửi: 27 August 2008 lúc 7:16am | Đă lưu IP
|
|
|
"Điềm số" báo trước
Tháng 3/1988, Xuân Quỳnh được đề cử tham gia Ban Giám khảo Liên hoan phim toàn quốc ở Nha Trang. Trên đường đi, chiếc xe chở cả đoàn đang qua cầu bỗng bị lật, rất may không ai bị thương.
Tháng 5/1988, Xuân Quỳnh phải nhập viện v́ bệnh đau tim. Lúc này sức khoẻ của chị rất kém, chứng đau tim làm da xanh tái, phải nằm viện hai tháng trời. "Khi tôi về phép th́ chị đă ra viện, nhưng sắc mặt kém đi nhiều so với một năm trước đó, khi tôi gặp chị ở Matxcơva trong đoàn nhà văn Việt Nam sang học tại Trường viết văn Gorki. Tính chị vẫn vui, vẫn hay đùa, nhưng nhiều lúc trong câu chuyện thấy ánh mắt chị thảng thốt, như nh́n vào đâu đâu" - nhà báo Lưu Quang Định nhớ lại.
"Mọi người lúc đó thường tránh nói về bệnh tật của chị. V́ vậy tôi cũng không biết bệnh chị nghiêm trọng đến mức nào. Măi về sau này, mẹ tôi mới kể là lúc đó, anh Vũ đă nói với bà: Bác sĩ bảo bệnh tim của Quỳnh rất nặng. Nếu chăm sóc tốt th́ cũng chỉ sống được vài ba năm nữa thôi, phải có chế độ ăn uống, nghỉ ngơi đặc biệt"...
|
Quay trở về đầu |
|
|
camle Hội viên

Đă tham gia: 12 March 2008 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 198
|
Msg 28 of 144: Đă gửi: 27 August 2008 lúc 7:17am | Đă lưu IP
|
|
|
Tường thuật của những nhân chứng sống
|
Bà Bích Thu đang tả lại vụ tai nạn. |
Cái chết của vợ chồng Lưu Quang Vũ - Xuân Quỳnh và đứa con nhỏ đă trở thành nỗi ám ảnh không thể nào nguôi đối với thân nhân của họ và nhiều người khác. Riêng đối với gia đ́nh hoạ sĩ Doăn Châu - những người cùng ngồi trên chiếc xe bị nạn - th́ cái ngày kinh hoàng đó lúc nào cũng như chỉ mới hôm quạ
Mùa hạ cuối cùng
Chúng tôi t́m tới hoạ sĩ Doăn Châu ở khu tập thể nhà hát Kịch Việt Nam. Ông Châu (hiện đă 64 tuổi) cùng vợ sống trong một căn hộ chật hẹp phía sau Nhà hát Lớn. Riêng ông Châu th́ có một xưởng vẽ nhỏ. Đă mấy năm nay, ông thường sống khép ḿnh trong xưởng, hàng ngày chỉ chuyên tâm sáng tác.
Đă 18 năm trôi qua, kể từ ngày vợ chồng Lưu Quang Vũ ra đi, trong kư ức của đôi vợ chồng nghệ sĩ Doăn Châu - Bích Thu (nguyên diễn viên Nhà hát Kịch Việt Nam), những h́nh ảnh về chuyến xe định mệnh vẫn không hề phai nhoà ngay cả từng chi tiết nhỏ.
Nghệ sĩ Doăn Châu là người bạn thân (hai người kết giao với nhau từ năm 1976) và cũng là người cộng tác trong hầu hết các vở kịch nói do Lưu Quang Vũ viết. "Trong số hơn 50 tác phẩm kịch Lưu Quang Vũ viết th́ tôi làm sân khấu tới hơn 30 vở, như Hồn Trương Ba da hàng thịt, Sống măi tuổi 17, Ông không phải là bố tôi, Chết cho điều chưa có... Phải 2 - 3 năm nau khi Vũ mất, tôi mới làm việc trở lại", ông Doăn Châu nóị
Với ông Châu, vụ tai nạn là một kỷ niệm buồn, không muốn nhắc tớị Nhưng rồi một hồi lâu, sau khi dồn nén những xúc động vào ḷng, ông kể: "Mùa hè năm 1988, tôi và Vũ bàn nhau kế hoạch đưa cả hai gia đ́nh đi nghỉ. Nhưng măi đến tận đầu tháng 8 vẫn chưa thực hiện được dự định. Nhân chuyện tôi và Vũ làm vở Hai ngh́n ngày oan trái với Đoàn kịch Hải Pḥng, đoàn mời cả hai gia đ́nh chúng tôi về Đồ Sơn tắm biển và kết hợp đọc vở. Chúng tôi dự định ngày 16/7 âm lịch sẽ khởi hành".
Tuy nhiên, khi đưa ư định đó ra th́ bà Bích Thu đă ngăn cản. Bà Thu nhớ lại: "Không hiểu sao lúc đầu, tôi ngăn cản chuyến đi rất kịch liệt, nhưng sau cùng lại đồng ư, cũng là chiều ḷng mọi ngườị Tôi bảo: Nếu đi th́ để sau rằm".
Trước đó một ngày, rằm tháng bảy - ngày xá tội vong nhân, gia đ́nh Doăn Châu làm cơm mời cả nhà Lưu Quang Vũ sang ăn. Bữa cơm rất vuị Sau bữa ăn, cả nhà rôm rả bàn bạc về chuyến đi ngày hôm saụ Xuân Quỳnh vốn tính chu đáo, cẩn thận, lo mang theo cả bếp điện, nồi, phin cà phê, đồ ăn thức uống...
Chiều 27/8, hai gia đ́nh về đến Đồ Sơn, đi bằng chiếc com-măng-ca thuê từ Hà Nộị "Nói là đi nghỉ nhưng thật ra chỉ có nhà tôi, chị Quỳnh và hai cháu được thảnh thơi, c̣n tôi và Vũ vẫn phải bận bịu v́ công việc. Ngay đêm đó, khi mọi người đi nghỉ, tôi và Vũ kéo nhau ra hành lang uống nước chè, hút thuốc lào và trao đổi công việc ngày hôm saụ
Sáng 28/8, Vũ đọc kịch bản Hai ngh́n ngày oan trái cho Đoàn kịch Hải Pḥng, công việc diễn ra hết sức suôn sẻ. Sau bữa cơm chiều, cả hai gia đ́nh kéo nhau ra bờ biển. Đă lâu lắm chúng tôi mới có một đêm thư giăn như thế nàỵ
Vũ kể rất cởi mở với tôi quăng đời đă qua của ḿnh. Cả một quá khứ bị đánh thức. Có những chuyện măi măi là của Vũ, tôi không đủ đồng cảm để sẻ chiạ Với những chuyện ấy, tôi chỉ biết thương Vũ, dành cho Vũ những lời an ủi, lời khuyên của một người bạn" - Ông Châu trầm tư bên làn khói thuốc.
“Hai ngh́n ngày oan nghiệt” hay chuyến đi oan nghiệt
Rất t́nh cờ, ông Doăn Châu thoát chết trong thảm kịch ấỵ "Ở Đồ Sơn đến ngày thứ ba th́ Vũ nhớ hẹn với anh Hoàng Quân Tạo ở Đoàn kịch Hà Nộị Ăn trưa xong, Vũ cứ bồn chồn, đứng ngồi không yên. Vũ giục về luôn, nhưng đă hẹn chờ anh Lân ở Đoàn Hải Pḥng để cùng về Hà Nội nên cứ nấn ná măi", ông Châu kể.
|
Lưu Quang Vũ (trái) và Doăn Châu tại hậu trường vở “Hồn Trương Ba, da hàng thịt". |
Chiều 29/8, chiếc xe chở hai gia đ́nh về Hà Nộị Dọc đường đến cầu Lai Vu, xe đỗ, mấy phụ nữ xuống mua một rổ ổị Lúc đó Mí và Vinh ngồi đánh cờ phía băng ghế bên phảị Ông Châu và Lưu Quang Vũ kẻ nằm người ngồi dưới sàn xe c̣n Xuân Quỳnh và bà Bích Thu ngồi phía băng ghế đối diện.
Khoảnh khắc xảy ra tai nạn nhanh đến khó tả. Đến gần cầu Phú Lương, Vinh và Mí buồn ngủ. Xuân Quỳnh đổi chỗ cho Vinh để giữ Mí. Vinh chuyển sang băng ghế bên trái nằm gối đầu lên bà Thụ Ông Châu đang nằm dưới sàn xe cũng chuyển lên ngồi băng ghế bên trái, giữ chân con traị
Lúc này Lưu Quang Vũ nói tếu: "Thôi, tôi về chỗ tôi đây", và ông chuyển về ngồi ghế "thủ trưởng" bên cạnh lái xẹ Xe qua cầu Phú Lương, đi trên đường vừa hẹp vừa xuống dốc. Trước mặt có chiếc xe Kamaz đang đi chầm chậm. Đường dốc nên xe nào qua đây cũng phải thận trọng.
Bất chợt, có hai phụ nữ đội nón đèo nhau trên xe đạp, lao từ đê xuống đường, cắt qua mặt xe Kamaz, chiếc xe này phanh khựng lạị Người lái chiếc xe com-măng-ca đang bám sau định đánh tay lái vượt lên. Và chỉ trong tích tắc ấy, một chiếc xe ben phía sau đă mất phanh đâm sầm vào đuôi chiếc com-măng-ca, đẩy xe này vào gầm xe Kamaz phía trước.
Cả gia đ́nh Lưu Quang Vũ ngồi phía bên phải bị văng xuống đường. Ông Châu xác nhận đó là khoảng 14h40 phút ngày 29/8/1988 (trước đây nhiều nguồn tin nói là 15h30 phút).
“Hoa vàng ở lại”... mây trắng về trời
Cho tới tận bây giờ, bà Bích Thu vẫn không thôi bị ám ảm mỗi khi ngồi sau xe bất cứ aị Bà sợ cảm giác sẽ bị ai đó đâm lên từ đằng sau giống như vụ tai nạn cách đây 18 năm: "Tôi đang ngồi th́ bỗng rầm một tiếng, rồi tôi thấy một cơn mưa trắng xoá ở đâu quất đầy lên mặt". Cái mà bà Thu miêu tả - cơn mưa trắng - chính là kính xe bị vỡ vụn.
Ông Châu lúc đó đang ngồi gà gật th́ chỉ nghe thấy một tiếng "rầm", cả chiếc xe nẩy tung: "Khi tôi mở mắt ra th́ cảnh tượng thật hăi hùng. Quỳnh và cháu Mí nằm im không nhúc nhích. Vũ chỉ c̣n khe khẽ thở. Tôi cởi áo may ô gối lên đầu cho Vũ. Vũ thều thào: "Thằng Mí đâu rồỉ".
Đó là câu cuối cùng Lưu Quang Vũ c̣n nói được. Xuân Quỳnh và Mí th́ đă chết ngay sau cú đâm xẹ Bà Thu dập tay phải, ông Doăn Châu găy xương sườn số 11, rách trán. Duy nhất một người không hề xây xát là Doăn Vinh - con trai ông Châụ
Sau một hồi van vỉ các xe qua đường nhờ đưa người đi cấp cứu, cuối cùng ông Châu cơng Lưu Quang Vũ lên một chiếc xe tải đến bệnh viện: "Cách thị xă Hải Dương 3km th́ cảnh sát giao thông chặn lại không cho đi tiếp.
Tôi nói: Đây là Lưu Quang Vũ, nhân tài của đất nước. Cảnh sát nói: "Tôi biết nhưng chiếc xe đă găy nhíp, đi tiếp rất nguy hiểm". Tôi đành bế Vũ xuống, vẫy xe khác. Đến bệnh viện Hải Dương, đầu Vũ ngoẹo sang một bên. Mấy cô y tá, hộ lư nh́n thấy tôi cơng Vũ th́ hỏi luôn: "Đánh nhau hả?". "Không, nhà viết kịch Lưu Quang Vũ bị tai nạn xe".
Các bác sĩ nghe thế th́ nhiệt t́nh cứu chữa, nhưng không kịp... Vũ trút hơi thở cuối cùng lúc 15h20 phút. Cho đến giờ, mỗi khi nhớ lại khoảnh khắc ác nghiệt ấy, tôi vẫn cứ nghĩ: nếu hôm đó xe xuất phát sớm hơn hoặc muộn hơn một chút liệu tai nạn có xảy ra không?...
Sau khi xảy ra tai nạn, dư luận xôn xao, rằng liệu đó có phải là một vụ mưu sát. Nhưng những diễn biến trước khi vụ tai nạn xảy ra cho thấy: Nếu có một bàn tay nào đó sắp đặt th́ đó chính là số mệnh. Vụ án sau đó được xử tại toà án Hải Dương. Lái xe gây tai nạn bị xét xử tù giam 10 năm.
***
Nhiều năm đi qua, kể từ ngày xảy ra vụ tai nạn, song nhắc đến Xuân Quỳnh - Lưu Quang Vũ, không ai cầm nổi nỗi xót thương. Với họ, Xuân Quỳnh - Lưu Quang Vũ chỉ như đang đi xa, một chuyến công tác dài...
Lê Bảo Trung
|
Quay trở về đầu |
|
|
omely Hội viên

Đă tham gia: 21 December 2006
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 712
|
Msg 29 of 144: Đă gửi: 27 August 2008 lúc 7:27am | Đă lưu IP
|
|
|
Chị camle, nếu gia đ́nh cho biết là buổi trưa th́ giờ Ngọ chắc đúng, không phải Tị cũng chẳng Mùi. C̣n chuyện xin lỗi nào rứa...? quên mất tiêu rồi, thôi cho gió thoảng mây trôi đi hỉ...
|
Quay trở về đầu |
|
|
camle Hội viên

Đă tham gia: 12 March 2008 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 198
|
Msg 30 of 144: Đă gửi: 27 August 2008 lúc 7:31am | Đă lưu IP
|
|
|
@ omely !
C̣n chuyện xin lỗi nào rứa...? quên mất tiêu rồi, thôi cho gió thoảng mây trôi đi hỉ...
Xí xóa ok !
Chị cũng nghĩ giờ Ngọ !
|
Quay trở về đầu |
|
|
camle Hội viên

Đă tham gia: 12 March 2008 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 198
|
Msg 31 of 144: Đă gửi: 27 August 2008 lúc 7:35am | Đă lưu IP
|
|
|
Năm 1973, Lưu Quang Vũ đến với Xuân Quỳnh khi mỗi người đă có một con riêng. Xuân Quỳnh hơn Lưu Quang Vũ 6 tuổi, nhưng hai người đă "bất chấp tất cả" để trở thành vợ chồng và sống với nhau rất hạnh phúc.
Đến tháng 2/1975 họ sinh được một con trai là Lưu Quỳnh Thơ (nhiều người vẫn lầm tưởng là con gái). Năm 1979, Lưu Quang Vũ bắt đầu trở thành nhà viết kịch bằng vở "Sống măi tuổi 17". Vở diễn được Nhà hát Tuổi trẻ dàn dựng, tham gia Hội diễn sân khấu toàn quốc năm 1980.
Như vậy là mỗi người có một con riêng và cả hai có một con chúng là cháu trai Lưu Quỳnh Thơ đă cùng chịu số phận thảm khốc với bố mẹ. Thật là ḱnh hoàng ! Số phận quá nghiệt ngă !
|
Quay trở về đầu |
|
|
camle Hội viên

Đă tham gia: 12 March 2008 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 198
|
Msg 32 of 144: Đă gửi: 27 August 2008 lúc 7:36am | Đă lưu IP
|
|
|
Những ngày cuối cùng của Xuân Quỳnh và Lưu Quang Vũ
Thứ hai, 24/08/2008, 20:10 GMT+7
29/8/1998- 29/8/2008. Dấu gạch nối giữa 2 con số này không đơn thuần là khoảng thời gian 20 năm. Với người thân và bè bạn của Lưu Quang Vũ - Xuân Quỳnh, đó là một chuỗi ngày dằng dặc để vượt qua nỗi đau - khi cặp vợ chồng tài hoa bạc mệnh ấy không c̣n hiện hữu trong cuộc sống hàng ngàỵ Nhưng, chắc chắn có một điều sẽ không thể thay đổi và ngày càng dày măi cùng thời gian. Đó là kư ức của họ về Xuân Quỳnh và Lưu Quang Vũ, trong lần gặp mặt cuối cùng.
Như một nén nhang tưởng nhớ 20 năm ngày mất của nhà viết kịch Lưu Quang Vũ và nhà thơ Xuân Quỳnh, phóng viên đă gặp người thân và bạn bè của họ, để ghi lại những kư ức ấy...
Ngày định mệnh!
Theo lời nhà văn Hà Đ́nh Cẩn, người nán lại cuối cùng tại nghĩa trang Văn Điển sau lễ mai táng gia đ́nh Lưu Quang Vũ là một ông già. Ông đứng đó, giữa ba nấm mồ phủ vong hoa tang, dáng gầy khô, đôi mắt trũng sâu, bàng hoàng và thăm thẳm buồn. Nhiều người thấy ông đă đến viếng hương hồn gia đ́nh nghệ tài năng này tại 51 Trần Hưng Đạo từ sáng sớm 31/8/1988 với bó nhang trên taỵ Rồi ông lẫn giữa mọi người, cả ngày lầm ĺ rồi lầm lũi xuống nghĩa trang, đứng kia, hai tay vái lên trời, xin được tạ tộị
Ông già đó là bố của người lái xe chở than đă gây ra tai họa vào chiều 29/8/1988.
Chuyện xảy ra tại đầu cầu Phú Lương (Hải Dương) vào khoảng 15 giờ chiềụ Chiếc xe com măng ca chở gia đ́nh nhà viết kịch Lưu Quang Vũ và họa sĩ Doăn Châu đang trên đường về Hà Nộị Xuống dốc, xe đi chậm, phía trước là một chiếc xe Kamaz. Đúng vào thời điểm chiếc Kamaz ấy dừng lại, một chiếc xe ben chở than từ đỉnh dốc lao xuống đă mất phanh, đâm sầm vào đuôi chiếc xe com măng ca, đẩy nó vào gầm xe phía trước.
Chừng nửa tiếng sau tai nạn, Lưu Quang Vũ qua đời tại bệnh viện Hải Dương. Câu hỏi cuối cùng của anh: Mí (Lưu Quỳnh Thơ) có sao không? Rồi thiếp đi vĩnh viễn. Nhà viết kịch tài năng ấy măi măi không biết rằng trái tim của nhà thơ Xuân Quỳnh và cháu Mí đă ngừng đập từ trước đó. Họa sĩ Doăn Châu, khi kể lại câu chuyện ấy, vẫn ngậm ngùi: H́nh như số phận đă sẵn ḷng ghen ghét, đố kỵ với tài hoa nên cả 6 người cùng ngồi trên một xe, cùng một khoảnh khắc nghiệt ngă. Vậy mà Vũ, Quỳnh, cháu Mí th́ đă vĩnh viễn bị cướp đi…
Tin dữ đến với những người thân
|
Gia đ́nh Lưu Quang Vũ, Xuân Quỳnh và các con (chụp năm 1986) |
Năm 1988, nhà báo Lưu Minh Vũ (Đài THVN), con trai của tác giả Lưu Quang Vũ, đang là sinh viên năm thứ nhất trường ĐH Sân khấu điện ảnh. Anh sống cùng cả 3 người trên chuyến xe oan nghiệt ấy tại căn hộ trong tập thể 96 Phố Huế. "Nhà thơ Xuân Quỳnh không phải là mẹ ruột, nhưng thương tôi chẳng khác ǵ Quỳnh Thơ. Tôi vẫn gọi là má Quỳnh" - Vũ kể - "Ngày 29, tin dữ báo về, tôi đang ở nhà một cậu bạn trên phố Trần Nhân Tông. Phương tiện liên lạc khi ấy chưa có, người thân đi khắp phố Trần Nhân Tông để t́m tôi mà không được. Cuối buổi chiều, tôi từ nhà bạn ra về. Qua cửa Viện mắt Trung ương là nhà của cô Kim Oanh, diễn viên kịch. Cô Oanh hớt hải chạy ra: Bố có sao không ,Vũ? ".
Vũ ngừng lại, cố nén sự xúc động vào ḷng. Rồi anh kể: Tôi loáng thoáng hiểu rằng có chuyện chẳng lành, nên co cẳng chạy thật nhanh về nhà. Dọc đường về, rất nhiều người quay sang nh́n tôị Thoảng bên tai là những lời gọi: "Về mau Minh Vũ ơi"; "Con trai ông Vũ đấy, nó về đây rồi".
Tới nhà th́ biết tin. Từ phút ấy, tôi sa vào một cơn mê khủng khiếp. Mụ mị, đờ đẫn, gần như không c̣n ư thức được nhiều về những ǵ đang xảy ra xung quanh. Tôi nằng nặc đ̣i lên xe cùng về Hải Dương. Mọi người giữ lạị Được một lát, người của cơ quan bố qua nhà, bảo tôi t́m quần áo để thay cho bố, má và em. Bà nội tôi khi ấy đang ở trong Sài G̣n. Người nhà giấu, chỉ dám báo tin rằng má Quỳnh bị ốm, bà phải ra sớm. Qua điện thoại, bà bảo cho gặp thằng Vũ, thằng Mí một chút. Ở nhà phải nói là 2 bố con chăm mẹ mệt, đi nghỉ rồị Sợ bà không chịu đựng nổi, gia đ́nh phải nhờ người khéo giữ bà lại, để khi đáp máy bay ra th́ đám tang đă xong rồi...
Giới sân khấu bàng hoàng
|
Nhà thơ Xuân Quỳnh và con trai Lưu Tuấn Anh (chụp năm 1969). |
16h 15, tin dữ từ Hải Dương bay về 51 Trần Hưng Đạo, trụ sở của Hội Nghệ sĩ sân khấu - nơi Lưu Quang Vũ làm việc. Tất cả lặng đị Họ lập tức đổ về Hải Dương. Thi hài của cả gia đ́nh Lưu Quang Vũ được đưa vào bệnh viện Việt Đức rồi vào Việt Xô. Thứ trưởng Bộ Văn hóa Đ́nh Quang, các nhà văn Xuân Tŕnh, Ngô Thảo trực tiếp nâng giấc cặp vợ chồng tài hoa yểu mệnh vào bệnh viện hữu nghị Viêt Xô.
Nhớ lại ngày ấy, NSND Phạm Thị Thành kể: "Tôi chỉ biết tin Vũ và Châu bị tai nạn, chứ không rơ ǵ hơn. Chạy vội tới nhà Châu, anh em đă ở đấy cả rồị Biết tin Vũ mất, tôi ngất đị Tỉnh lại, đạo diễn Nguyễn Đ́nh Nghi đưa tôi vào Việt Đức. Gặp Vũ nằm trên băng ca, tôi lại xỉu đi lần nữạ Xung quanh, anh em trong giới đều nước mắt ṛng ṛng. Bây giờ, trong đầu tôi vẫn mơ hồ tiếng gào của nghệ sĩ Đoàn Dũng khi ấỵ Anh úp mặt vào tường, khóc nấc lên như trẻ con..."
Những thành viên của Hội Nghệ sĩ sân khấu Việt Nam, nơi Lưu Quang Vũ làm việc, kể rằng: đêm 29/8 ấy là đêm ngơ ngác của bạn bè giới sân khấu văn học và nhiều khán giả, độc giả ở Hà Nộị Số nhà 51 Trần Hưng Đạo, trụ sở của Hội, như thức trắng. Bao nhiêu người lặng lẽ đến rồi lặng lẽ đi mang trong ḷng nỗi mất mát không ǵ có thể bù đắp. Rồi, trong ngày hôm ấy, từ khi tai nạn xảy, nỗi đau xót đă truyền từ tỉnh này qua tỉnh khác, từ phố nọ đến phố kiạ Trong công sở, trường học, ngoài bến tàu, rạp hát, mọi người nhắc tới sự kiện này như một mất mát quá lớn.
Tại thị xă Hải Dương, ngay khi Lưu Quang Vũ được đưa vào bệnh viện, người dân quanh đó đă kéo tới chật cứng để thăm tin. Họ hiểu rằng các bác sĩ trong bệnh viện không chỉ cứu một con người mà đang thật sự giành giật một tài năng sắp mất đị Bởi, từ lâu Xuân Quỳnh và Lưu Quang Vũ đă thật sự là đại diện của nhân dân, bằng ngôn từ nghệ thuật đă nói hộ bao điều muốn thốt lên từ những người dân b́nh thường... (c̣n tiếp).
Nguồn tin: VietnamNet
|
Quay trở về đầu |
|
|
dinhvantan Hội viên


Đă tham gia: 20 September 2003 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 6262
|
Msg 33 of 144: Đă gửi: 27 August 2008 lúc 10:06am | Đă lưu IP
|
|
|
Tôi phân tích vụ tai nạn, coi có phải dàn dựng hay không
Theo tôi th́ không, đó chi là một tai nạn t́nh cờ . Chỉ trừ một điểm nghi ngờ, có thể là do dàn dựng, nhưng theo tôi vẫn là sự t́nh cờ v́ số Quang Vũ chết vào ngày giờ đó v́ sao th́ có nói trong bản phân tích ở dưới .
Tôi trích dẫn 2 phiên bản tường thuật diễn biến tai nạn (có người đă post ở trên), ngoài ra tôi không biết ǵ hết cho đến ngày hôm nay .
Phiên bản 1 do người khác thuật lại .
Trích dẫn:
Bởi v́ như thế nầy: Ở Hải Pḥng, người ta mời Lưu Quang Vũ xuống để xem duyệt cái vở kịch của Lưu quang Vũ được tŕnh diễn ở Hải Pḥng, th́ họ cho ô tô lớn đón. Tức đi xe như xe “com-măng ca”, cái kiểu như xe Jeep kiểu Mỹ, nhưng mà do Nga Sô sản xuất, gọi là xe Gatt. Cùng đi với vợ chồng Lưu Quang Vũ th́ có vợ chồng của người hoạ sĩ. Người nầy là em ruột của nhà báo Đỗ Văn của đài BBC. Ở lượt đi xuống, th́ lúc đầu Lưu Quang Vũ ngồi ở bên phía phải người lái xe. Khi trở về, xe ô tô đổ lại. Sau khi xuống mua ăn hàng quán và mọi người lên tất cả. Th́ tự nhiên là em của Đỗ Văn (tay đó là hoạ sĩ) đang ngồi ở phía bên kia. Tự nhiên kéo cả vợ cả con dời qua ngồi ở phía bên này ở chổ tay lái xe. Th́ vợ chồng Lưu Quang Vũ ôm con vừa lên ngồi trên xe. Xe chưa kịp chuyển máy th́ có một cái xe ô tô lfa là xe 4 tấn ½ của Đông Đức sản xuất, đâm một cái rầm vào cái phía bên đó. Thế là cả vợ với con chết ngay tại chỗ c̣n Lưu Quang Vũ ngáp ngáp sắp chết. Lưu Quang Vũ cố đứng dậy nh́n con, mấy người trong xe xuống đi gọi cấp cứu đến, th́ Lưu Quang Vũ nói được một hai câu rồi chết. Cho nên tay (tài xế) lái xe và vợ con người em của Đỗ Văn (đều an toàn) không có làm sao hết cả. Đến khi công an đến bắt thằng lái xe (i-pha) đó th́ mới ḷi ra cái ô tô đó đang đi sửa chữa, ra đi thử. Mà lái sửa chữa đi thử mà không có thắng. Cái thắng bị bỏ quên, chưa có lắp thắng vào xe. Ô tô đang phóng nhanh mà không có thắng nên cứ đâm sầm vào, để cốt khỏi đâm xuống dưới ruộng! th́ thấy nó có vô lư không? Đấy là cái chuyện mà người ta khẳng định là cái lúc vở kịch của Lưu Quang Vũ được đi khắp nơi. Bắt đầu xuống dưới Hải Pḥng, bắt đầu hát các nơi ở Sài G̣n rồi ra đến tận Cao Bằng, Lạng Sơn, Lào Cai, đi mọi chỗ. Rồi bây giờ lại Nam Định, Thái B́nh rồi ra đến Hải Pḥng. Chúng nó bắt đầu đành thủ tiêu giết cả vợ, cả con. Cái chuyện rất là đau xót! Cho nên có thể “khẳng định” đây để chứng minh cái chuyện là: Nếu không có chuyện ám sát th́ chỉ c̣n mỗi nhân chứng là em của Đỗ Văn. Người ta lại lư luận là: V́ là em của Đỗ Văn (phóng viên của đài BBC) th́ chắc chắn là không thể nào bênh chế độ cộng sản nầy rồi. Cái đó th́ ḿnh không có thể hiểu được. Ḿnh cũng biết là đài BBC, xưa nay chuyên môn đưa tin láo về Việt Nam. Nó chống Việt Nam Cộng Hoà tới số. Bây giờ nó chống người Việt hải ngoại nữa chứ. Cứ nửa nạc nửa mở.” (ngưng trích).\
Câu hỏi đặt ra ở đây là chiếc xe tải nầy xuất phát từ đâu? Chạy trong bao lâu rồi? Nếu không thắng tại sao không đâm vào các xe khác mà đâm vào xe của Lưu Quang Vũ? Đây là vụ đụng xe b́nh thường hay dàn dựng?
|
|
|
Phiên bản thứ 2 cũng do người sống sót Doăn châu) thuật .
Trích dẫn:
“Hai ngh́n ngày oan nghiệt” hay chuyến đi oan nghiệt
Rất t́nh cờ, ông Doăn Châu thoát chết trong thảm kịch ấỵ "Ở Đồ Sơn đến ngày thứ ba th́ Vũ nhớ hẹn với anh Hoàng Quân Tạo ở Đoàn kịch Hà Nộị Ăn trưa xong, Vũ cứ bồn chồn, đứng ngồi không yên. Vũ giục về luôn, nhưng đă hẹn chờ anh Lân ở Đoàn Hải Pḥng để cùng về Hà Nội nên cứ nấn ná măi", ông Châu kể.
Lưu Quang Vũ (trái) và Doăn Châu
tại hậu trường vở “Hồn Trương Ba,
da hàng thịt".
Chiều 29/8, chiếc xe chở hai gia đ́nh về Hà Nộị Dọc đường đến cầu Lai Vu, xe đỗ, mấy phụ nữ xuống mua một rổ ổị Lúc đó Mí và Vinh ngồi đánh cờ phía băng ghế bên phảị Ông Châu và Lưu Quang Vũ kẻ nằm người ngồi dưới sàn xe c̣n Xuân Quỳnh và bà Bích Thu ngồi phía băng ghế đối diện.
Khoảnh khắc xảy ra tai nạn nhanh đến khó tả. Đến gần cầu Phú Lương, Vinh và Mí buồn ngủ. Xuân Quỳnh đổi chỗ cho Vinh để giữ Mí. Vinh chuyển sang băng ghế bên trái nằm gối đầu lên bà Thụ Ông Châu đang nằm dưới sàn xe cũng chuyển lên ngồi băng ghế bên trái, giữ chân con traị
Lúc này Lưu Quang Vũ nói tếu: "Thôi, tôi về chỗ tôi đây", và ông chuyển về ngồi ghế "thủ trưởng" bên cạnh lái xẹ Xe qua cầu Phú Lương, đi trên đường vừa hẹp vừa xuống dốc. Trước mặt có chiếc xe Kamaz đang đi chầm chậm. Đường dốc nên xe nào qua đây cũng phải thận trọng.
Bất chợt, có hai phụ nữ đội nón đèo nhau trên xe đạp, lao từ đê xuống đường, cắt qua mặt xe Kamaz, chiếc xe này phanh khựng lạị Người lái chiếc xe com-măng-ca đang bám sau định đánh tay lái vượt lên. Và chỉ trong tích tắc ấy, một chiếc xe ben phía sau đă mất phanh đâm sầm vào đuôi chiếc com-măng-ca, đẩy xe này vào gầm xe Kamaz phía trước.
Cả gia đ́nh Lưu Quang Vũ ngồi phía bên phải bị văng xuống đường. Ông Châu xác nhận đó là khoảng 14h40 phút ngày 29/8/1988 (trước đây nhiều nguồn tin nói là 15h30 phút).
“Hoa vàng ở lại”... mây trắng về trời
Cho tới tận bây giờ, bà Bích Thu vẫn không thôi bị ám ảm mỗi khi ngồi sau xe bất cứ aị Bà sợ cảm giác sẽ bị ai đó đâm lên từ đằng sau giống như vụ tai nạn cách đây 18 năm: "Tôi đang ngồi th́ bỗng rầm một tiếng, rồi tôi thấy một cơn mưa trắng xoá ở đâu quất đầy lên mặt". Cái mà bà Thu miêu tả - cơn mưa trắng - chính là kính xe bị vỡ vụn.
Ông Châu lúc đó đang ngồi gà gật th́ chỉ nghe thấy một tiếng "rầm", cả chiếc xe nẩy tung: "Khi tôi mở mắt ra th́ cảnh tượng thật hăi hùng. Quỳnh và cháu Mí nằm im không nhúc nhích. Vũ chỉ c̣n khe khẽ thở. Tôi cởi áo may ô gối lên đầu cho Vũ. Vũ thều thào: "Thằng Mí đâu rồỉ".
Đó là câu cuối cùng Lưu Quang Vũ c̣n nói được. Xuân Quỳnh và Mí th́ đă chết ngay sau cú đâm xẹ Bà Thu dập tay phải, ông Doăn Châu găy xương sườn số 11, rách trán. Duy nhất một người không hề xây xát là Doăn Vinh - con trai ông Châụ
Sau một hồi van vỉ các xe qua đường nhờ đưa người đi cấp cứu, cuối cùng ông Châu cơng Lưu Quang Vũ lên một chiếc xe tải đến bệnh viện: "Cách thị xă Hải Dương 3km th́ cảnh sát giao thông chặn lại không cho đi tiếp.
Tôi nói: Đây là Lưu Quang Vũ, nhân tài của đất nước. Cảnh sát nói: "Tôi biết nhưng chiếc xe đă găy nhíp, đi tiếp rất nguy hiểm". Tôi đành bế Vũ xuống, vẫy xe khác. Đến bệnh viện Hải Dương, đầu Vũ ngoẹo sang một bên. Mấy cô y tá, hộ lư nh́n thấy tôi cơng Vũ th́ hỏi luôn: "Đánh nhau hả?". "Không, nhà viết kịch Lưu Quang Vũ bị tai nạn xe".
Các bác sĩ nghe thế th́ nhiệt t́nh cứu chữa, nhưng không kịp... Vũ trút hơi thở cuối cùng lúc 15h20 phút. Cho đến giờ, mỗi khi nhớ lại khoảnh khắc ác nghiệt ấy, tôi vẫn cứ nghĩ: nếu hôm đó xe xuất phát sớm hơn hoặc muộn hơn một chút liệu tai nạn có xảy ra không?...
Sau khi xảy ra tai nạn, dư luận xôn xao, rằng liệu đó có phải là một vụ mưu sát. Nhưng những diễn biến trước khi vụ tai nạn xảy ra cho thấy: Nếu có một bàn tay nào đó sắp đặt th́ đó chính là số mệnh. Vụ án sau đó được xử tại toà án Hải Dương. Lái xe gây tai nạn bị xét xử tù giam 10 năm.
Lê Bảo Trung
|
|
|
B́nh luận :
Trước hết là hai bài tường thuật khác nhau .
Phiên bản 1 . Gia đ́nh Lưu quang Vũ khi gần gặp tai nạn , ngồi bên trái xe .
Nếu ngồi bên trái xe th́ tài xế phải chết . Thực tế tài xế không chết th́ gia đ́nh Vũ ngổi bên mặt v́ Vũ ngồi cạnh tài xế . V́ vậy cho tôi phiên bản 2 là đúng.
Phiên bản 2.
2 người đi xe máy cắt xe Kanmaz làm cho xe nầy phải phanh lại . Chiếc xe Quang Vũ đang theo sau.
Ngay khi đó chiếc xe Ben sau xe Quang Vũ đâm vào xe Quang Vũ làm xe Quang Vũ đâm vào hông xe Kanmaz. Lục đâm mạnh (ví dụ v́ không có phanh) lực chạm vào xe trước cũng mạnh v́ đang khựng, nên gia đ́nh Quang Vũ văng ra khỏi xe . Trước khi văng đă bị chạm mạnh vào thành xe và cửa xe làm văng cửa ra nên phải chết .
Không có vụ dàn dựng gịi đến độ cho 2 người đèo xe từ đe đâm ra đường trước xe Kanmaz để cho xe Kanmaz khựng lại rồi cho xe sau đâm vào ngay lúc đó (chỉ có sự dàn dựng trong lúc quay phim). Chỉ là sự t́nh cờ rơ ràng . Chiếc xe Ben mất phanhhay chưa ráp phanh là chuyện thường v́ năm 1988 , dầu phanh ngay trong Nam cũng c̣n thiếu , ở ngoài Bắc vào mua trong Nam, thiếu dầu phanh là chuyện thường . Xe Ben là loại xe chở đất cát lực chạy rất mạnh nhưng nếu thiết bị (bộ phận phanh) không tốt th́ rất khó phanh cho xe đứng lại ngay . Nếu muốn dàn dựng th́ phải không có chuyện ghé xe lại mua ổi v́ ghé mua ổi là làm trể giờ định sản , 2 người đi xe đạp đâm ra đường phải đúng giờ giấc và đúng địa điểm (nếu không đúng đia điểm th́ làm sao nghe lệnh mà đổi địa điểm) . Nếu có chuyện mua ổ t́nh cờ th́ làm sao liên lạc giữa người tài xế xe Ben với người đi xe đạp kia . Hồi đó làm ǵ có cell phone . Làm ǵ có bộ đàm . Vậy giả thiết dàn dựng là không có .
Chỉ có một điểm nghi ngời duy nhất là người sống sót bế Quang Vũ đón xe đi Hải dương , giữa đường bị Cành sat GT chận lại không cho đi , nói là xe găy nhíp . Cảnh sát làm sao biết xe găy nhíp, có thể do kẽ dàn dựng bảo Cảnh sát chận xe cứu thương (xe chở Quang Vũ) cho bệnh nhân chết chắc . Giả thuyết nầy không đứng vũng v́ kẽ dàn dựng sao biết chắc Quang Vũ trong đó, biết Doăn Châu đón xe nào biết mà chận lại . Số của Quang Vũ đến đó thôi . Hơn nữa từ khi xảy ta tai nạn đến khi đến BV Hải dương đă 60 phút rối, đầu Quang Vũ nghẽo sang một bên, chắc đă chết .
|
Quay trở về đầu |
|
|
HoaCai01 Hội viên


Đă tham gia: 03 April 2008
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 3743
|
Msg 34 of 144: Đă gửi: 27 August 2008 lúc 10:32am | Đă lưu IP
|
|
|
Tôi nhận xét kịch của Lưu chửi ông ổng chả hay ho ǵ. Thiếu tinh tế như phim của Saclo nên nó chỉ được 1 thời gian ngắn thôi, nó cũng sẽ được nhóm người nào đó ưa thích chứ không thể là đại bộ phận dân chúng được.
VuAn97
LongnguyenQuang: là giờ Thân đó, đừng giải giờ Ngọ mà sai HC ơi
Dạo này công lực bói toán của lăo kỳ viên tăng trưởng, gặp lá số Lưu là biết sinh giờ Ngọ và chết v́ tai nạn giao thông vào năm Mậu Th́n 1988, không phải bị thanh toán chính trị.
Tôi không c̣n th́ giờ chứng minh Osho người mà VuAn97 tôn sùng như ngọn đuốc dẫn đường đi t́m chân lư là một tên dỏm - v́ Osho chính là đạo sư Bagwan năm 1981 đă đến Oregon mua trang trại thành lập một đế quốc nho nhỏ với hơn mấy chục xe Rolls Royce và Mercedes. Lúc đó tôi ở cùng tiểu bang nên chứng kiến những cảnh trái tai gai mắt của đạo sư đó trên TV và lúc kư giả phỏng vấn ông.
Lúc nào cũng có những người ngu dốt đọc lời huyền ảo lồng tiếng của Phật th́ tưởng là Phật tái thế làm Bồ Tát, ai dè Osho là 1 con quỉ dâm dục từ lúc ông chừng hơn 35 tuổi tại 1 căn hộ ở Bombay Ấn Độ, cho đến khi sung măn biến thành 1 con heo dơ bẩn (lời phê nặng nề của đạo sư Krisnamurty - cùng họ với 1 đạo sư lừng danh Jiddu Chrisnamurty), gian dối và đầy ích kỹ sân hận. Ngay các sách của Osho được Việt dịch cũng chứa đầy những hoang tưởng đầy giả dối (fallacies) nên thu hút 1 số Phật tử kém căn cơ tung hê vị "thánh" với tư tưởng phóng khoáng giúp ḿnh giải thoát . Chính VuAn mang quẻ Mông tức ngu tối cần được hướng dẫn nên mới viết những hàng phê Lưu một cách tận t́nh và hời hợt như vậy.
C̣n LongNguyenQuang đă tẩu hỏa nhập ma, không căn cơ mà c̣n rống to y như Phá Quân cuồng điên liều lĩnh, từng chỉnh giờ cho lá số của TKQ đem lên chứng minh Hóa Kỵ đi với Thái Âm cho tuổi Canh, rồi tại đây Long Tiên Sinh cho rằng Lưu sinh giờ Thân !
Phải chăng nhân sĩ bói toán của Bắc Hà đuơng đại như longnguyenquang chỉ giỏi tới đó thôi sao ?
HC
Sửa lại bởi HoaCai01 : 27 August 2008 lúc 10:33am
__________________ Ưng vô sở trụ nhi sanh kỳ tâm
|
Quay trở về đầu |
|
|
longquang Hội viên

Đă tham gia: 28 March 2007 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 189
|
Msg 35 of 144: Đă gửi: 27 August 2008 lúc 11:23am | Đă lưu IP
|
|
|
Chào hoa cai và các bạn !
Với tinh thần học thuật nên long quang không hề tranh căi mà chỉ tranh luận cho ra vấn đề mà thôi ! V́ vậy long quang chỉ nói nho nhỏ mấy câu chứ không bắt chước hoa cái rống to đâu !
Thứ nhất, chuyện giờ sinh lá số tuổi Canh vừa rồi hoa cái làm long quang mất hứng v́ hổng thèm " nư nuận"! Cho nên đành bỏ dỡ những cái hay chưa nói ra !
Thứ hai, chuyện giờ sinh xê xích tới lui là chuyện thường, nhiều khi người c̣n sống sờ sờ ra mà c̣n chưa xác định được giờ của ḿnh huống chi người đă chết! Thời gian th́ chỉ vỏn vẹn là buổi trưa, nhiều khi thấy c̣n nắng th́ gọi là buổi trưa chứ đừng có tưởng chỉ có tỵ ngọ mùi, nếu 15h5' th́ cũng tính là giờ thân đó nhe !
Thứ ba, đó chỉ là phần dạo đầu, các dữ liệu c̣n lại là ngày tháng năm xem như đúng, c̣n lại để xác định giờ phải kết hợp các chi tiết vận hạn, h́nh dáng, tính cách, sự nghiệp, chuyện vợ con...Với các lập luận đó tôi chọn được giờ thân cho lá số phản ánh đúng con người của Lưu , về chuyện vợ con, vận hạn rất chính xác đến từng ngày! Cách chết như thế nào, v́ sao chết chung với vợ con đều thể hiện rất rơ!
Thứ tư, một điều lạ rằng , trong buổi sáng nay khi ngồi nghiên cứu lá số của Lưu, nghiên cứu các tư liệu về Lưu, sau khi xác định lá số giờ thân, với cách chết không b́nh thường kia, tự nhiên có một con ngài rất to, màu đen từ ngoài bay vào đảo khắp nhà rồi sa vào laptop tôi đang dùng, tôi thấy lạ bỏ máy đứng dậy nh́n hồi lâu rồi tự nhủ có lẽ...có sự giao cảm ǵ đó chăng!? Bởi vậy tôi mới vào viết lời nhắc với hoa cái thôi !
Thứ năm, tôi không phải là nhân sĩ Bắc hà mà chỉ là nhân sĩ " Bắt Hoa Cái" mà thôi! 
Chúc vui !
|
Quay trở về đầu |
|
|
HoaCai01 Hội viên


Đă tham gia: 03 April 2008
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 3743
|
Msg 36 of 144: Đă gửi: 27 August 2008 lúc 11:26am | Đă lưu IP
|
|
|
Thôi mà, Long về suy nghĩ lại đi nhe .
Nếu tôi giải ra (chỉ 1 phần quan trọng chủ đạo) th́ Long sau này sẽ oán trách v́ tại sao HoaCai01 lại giỏi quá .
Bướm tự dưng quanh quẩn bên ḿnh là điềm hồn linh ai đó nhắc Long cần sửa lại v́ đă sai giờ tội nghiệp đuơng số đó.
Kể như không viết ǵ nữa cho chủ đề Lưu văn sĩ đoản mệnh này nữa .
HC
Sửa lại bởi HoaCai01 : 27 August 2008 lúc 11:54am
__________________ Ưng vô sở trụ nhi sanh kỳ tâm
|
Quay trở về đầu |
|
|
longquang Hội viên

Đă tham gia: 28 March 2007 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 189
|
Msg 37 of 144: Đă gửi: 27 August 2008 lúc 11:39am | Đă lưu IP
|
|
|
Mọi chuyện hoa cái nói đều có thể ! V́ đều là có thể nên chúng ta mới bàn luận phải không?
Vậy hoa cái hăy xuất chiêu cho tôi được mở tầm mắt đi ! Đừng có ngưng ngang làm mất hứng bà con lắm !
|
Quay trở về đầu |
|
|
HoaCai01 Hội viên


Đă tham gia: 03 April 2008
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 3743
|
Msg 38 of 144: Đă gửi: 27 August 2008 lúc 12:11pm | Đă lưu IP
|
|
|
Cần phải dấu nghề, dại ǵ đưa ra hết, rủi con cọp biết trèo th́ chết con khỉ làm sao ?
HC
__________________ Ưng vô sở trụ nhi sanh kỳ tâm
|
Quay trở về đầu |
|
|
dinhvantan Hội viên


Đă tham gia: 20 September 2003 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 6262
|
Msg 39 of 144: Đă gửi: 27 August 2008 lúc 12:37pm | Đă lưu IP
|
|
|
Tôi trích lại 2 bài thơ của Vũ gởi cho Chi Hiền (chỉ có trong bài vnexpress .
Một trong những bài thơ Lưu Quang Vũ viết tặng họa sĩ Nguyễn Thị Hiền
Thơ t́nh viết về một người đàn bà
không có tên (II)
Mái nhà nâu nhấp nhô
Trong khói mờ ẩn hiện
Cây bàng cao lá tím
Ướt nḥa sương ngă ba.
Nh́n nhau không thể xa
Đèn mùa đông vụt tắt
Màu áo em đỏ rực
Cháy sau ṿm cửa đêm
Giờ anh như con thuyền
Bốn bề lên sóng vỗ
Xô dạt về tựa ngủ
Trên rộng dài bến em
Em chiếm hết anh rồi
Những cánh đồng trắng xoá
Những ngả đường đói lả
Và giấc mơ sau cùng
Anh dâng em tất cả
Đây chùm hoa cúc nhỏ
Rụng cánh xuống vai trần
Anh ngập tràn ḷng em
Những màu và những tiếng.
Trời xanh và cánh rộng
Anh hôn từng ngón tay
Anh hôn làn tóc xoă
Trên trán buồn âm u
Anh hôn lên đôi mắt
Môi chạm vào bao la
Ôm em trong vạt áo
Như hoa hồng ngày xưa
Thôi mắt đừng xót xa
Nỗi buồn thời quá khứ
Từ nay anh sẽ thở
Trong mối t́nh của em.
Lưu lạc giữa hoàng hôn
Đồng mưa và cỏ lạnh
Nghẹn ngào thương nhớ em
Dưới một trời bom đạn.
Đường anh xa vắng lắm
Ḷng em có đến cùng
Áo bay về mênh mông
Chập chờn trên gác tối
Ngọn lửa nhỏ cô đơn
Đang nghĩ ǵ phương ấy?
Lưu Quang Vũ - 1973
|
Quay trở về đầu |
|
|
dinhvantan Hội viên


Đă tham gia: 20 September 2003 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 6262
|
Msg 40 of 144: Đă gửi: 27 August 2008 lúc 2:40pm | Đă lưu IP
|
|
|
Tôi mang lá số Luu-Quang-Vu giờ Mùi của Phuc-Loc sang đây .
Luu-Quang-Vu sinh giờ Mùi
Hoacai nói giờ Ngọ - Longnguyenquang nói giờ Thân .
Có ai có y kiến ǵ về giờ Mùi không .
Sửa lại bởi dinhvantan : 27 August 2008 lúc 3:29pm
|
Quay trở về đầu |
|
|
|
|