Đă tham gia: 17 May 2004 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 405
Msg 21 of 30: Đă gửi: 06 October 2008 lúc 7:59am | Đă lưu IP
Kỷ thổ sinh tháng mùi, chọn Quư thủy làm đầu, sau đến Bính hỏa. Quư Bính đều lộ lại thêm Tân kim là cách sang quư, không Quư không phát, không Bính th́ cô đơn. Gặp Ất - Mộc chế khắc Tân kim th́ lận đận.
__________________ ...........................
Nửa chữ cũng là Thầy
Đă tham gia: 07 August 2008 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 107
Msg 22 of 30: Đă gửi: 07 October 2008 lúc 5:55am | Đă lưu IP
< http-equiv="Content-" content="text/; charset=utf-8">< name="ProgId" content="Word.">< name="Generator" content="Microsoft Word 11">< name="Originator" content="Microsoft Word 11">
Kính gửi bác ThienKyQui,
Cảm ơn ḷng tốt của bác , không biết thể hiện cách nào hay hơn, Tân Thủy xin được góp vui một số thông tin ,
tuy không trực tiếp gắn với lư số, nhưng cũng là liên quan đến các hoạt động
tinh thần, tâm linh , vốn là một chủ đề
rất gần với TVLS.Coi như một chút liều góp vui “ múa
ŕu qua mắt thợ “ - là bác và các vị ghé qua trang này , chỉ nhằm thể hiện việc
tri ân.
Người xưa rất coi trọng sức mạnh của lời nói nói chung và
lời cầu nguyện nói riêng .
” Khởi thủy là Lời “ , như là một cách diễn đạt của Y thức
có trước vật chất.Thế nên trong “ Quang gánh lo đi mà vui sống” , có một chương
nói đến sức mạnh của sự cầu nguyện .Một nhân vật khi cùng đường, không c̣n
phương tiện ǵ, bỗng nhớ tới cảm giác hồi nhỏ đi nhà thờ .Bà ta bắt đầu cầu
nguyện .Và ngày qua ngày, bà ta dần cảm
thấy việc dâng ḿnh, phó mặc ḿnh vào sự
che chở của ơn trên qua cầu nguyện là đúng hướng.Nỗi lo sợ căng thẳng giảm dần
đi , và cuối cùng kết quả tốt đă đến .” Chim trời không gieo ,không gặt, nhưng
cha của chúng ta ở trên trời vẫn hằng lo cho chúng .Chim chóc ngài c̣n không
quên, huống hồ bạn là con ngài “.
Sức mạnh tinh thần là một lực lượng hầu như vật chất , trong
quan niệm của người xưa ,
” khi mà con người,muôn loài và thần thánh chưa tách
biệthoàn toàn “. Khoa học hiện đại đă
có chủ thuyết Freud “ ư thức là phần nổi của tảng băng , phần ch́m lớn hơn nhiều là vô thức “ . Học thuyết tuyệt vời này chắc
nhiều người đă say mê đọc .Nhưng có thể sót một phép lắp ghép đơn giản. Vậy th́
ta sử dụng cái vô thức đó như thế nào ? Freud và các môn đệ của ông nhắm tới
việc chữa trị các chứng thần kinh trong xă hội hiện đại phức tạp , phát triển
bản chất nghệ sĩ của con người, “ mỗi một hành động của con người tỉnh thức là
một hoạt động nghệ thuật, y không cần đến các loại nhạc cụ hay thể loại nào đó để thể hiện đại ngă được khai
thông của y” “ rời bỏ ḷng Mẹ, y cười với đấng Cha trên trời “ vv và vv…Cái này
mang nặng tính chất hàn lâm của Ân thụ ,đọc lên sướng vui nhưng ứng dụng đời
thường hơi ít ( nói vậy chứ tỉ lệ điên trong xă hội chưa đến nỗi đa số !).Cái
sự lắp ghép đơn giản ở đây là _ tại sao không ứng dụng lư thuyết này vào việc
kiếm tiền, vào việc xây dựng một đời sống thế tục hạnh phúc .
Câu trả lời là một lư
thuyết triển khai ( hoặc tổng hợp ) : dùng sức mạnh bên trong c̣n tiềm ẩn của
con người , cái sức mạnh mang mầm mống của thế lực nguyên thủy làm chuyển dịch
các hành tinh , để phát triển cái Lời, cái Tinh thần, nhằm mang đến các mục tiêu cụ thể .Nói thô hơn
và phiến diện hơn , là : ám thị .Ví dụ
một người chưa t́m được giải pháp cho vấn đề nan giải về việc làm của ḿnh ,anh
ta hàng đêm trước khi đi ngủ đă ngồi thiền, tập trung và ngầm giao nhiệm vụ cho
tiềm thức của ḿnh “ cái bên trong thiêng liêng sẽ đem đến một kết thúc tốt đẹp
“ …sau một thời gian, giải pháp đă tự đến ,trong một giấc mơ, anh ta thấy hiện
lên một người bạn lâu không gặp với một câu chuyện tư vấn không rơ nghĩa. Tỉnh
dậy, anh ta t́m gặp, và giải pháp là từ buổi gặp đó.
Rộng hơn , hàng ngày anh ta cầu nguyện “ cái tiềm thức vĩ
đại bên trong tôi đang dần lớn dậy , tôi đang cảm tháy nguồn sức mạnh vĩ đại
này, nguồn tươi sáng sẽ hàn gắn mọi vết thương thể xác và tinh thần tôi, đem
đến cho tôi một cuộc sống mạnh khỏe, bằng an và giàu sang “ .Tiềm thức- tảng
băng ch́m – sẽ nhận mệnh lệnh qua các thông điệp.Nó đ̣i hỏi những mệnh lệnh
không nghi ngờ và mang tính tích cực. Nếu ngược lại, nó sẽ phản ứng đứng như sự
tiêu cực và nghi ngờ mà nó nhận tín hiệu từ ư thức.Khi một người, ngay cả Không
Dám Nghĩ , mường tượng, và nhất quyết
chặn từ đầu cái quan niệm rằng ḿnh là một người giàu sang, th́ nguồn tài sản
của anh ta khó mà hùng hậu được,và đó hoàn toàn có thể là kết quả của một loạt
hoạt động h́nh thành nên một phong cách sống , mà tiềm thức hướng anh ta đến, theo mệnh lệnh mà bản thân anh ta cũng không
ngờ là ḿnh đă cài đặt nội dung như vậy.Ngược
lại, phần nổi có thể làm kích hoạt lên một góc cái c̣n ch́m mênh mông của tảng băng.Sự lắp
ghép đơn giản này, Freud và các môn đệ của ông chằng bao giờ nói tới, nhưng rồi
đă xuất hiện các tên tuổi và phương pháp thực dụng hơn nhiều , mà người ta dễ
dàng liên tưởng đến thuyết vô thức của Freud. Hôm nay xin dừng ở đây .Kính .
__________________ " nước bay thẳng xuống ba ngh́n thước/tựa dải ngân hà tuột khỏi mây "
Đă tham gia: 07 August 2008 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 107
Msg 23 of 30: Đă gửi: 09 October 2008 lúc 10:49pm | Đă lưu IP
< http-equiv="Content-" content="text/; charset=utf-8">< name="ProgId" content="Word.">< name="Generator" content="Microsoft Word 11">< name="Originator" content="Microsoft Word 11">
Xin được góp vui thêm theo mạch trên .
Cái gạch nối đơn giản đó, thực ra trải qua rất nhiều trăn
trở , ít nhất là trong trường hợp của TThủy .Từ năm 1991t́nh cờ cầm trên tay “ Thiền và Phân tâm học
“ –các bài viết chọn lọc của 3 đại đồ đệ Freud- ấn hành trước75 tại Sài g̣n, đến cái kinh nghiệm TThủy mạo
muội chia xẻ trên đây, ngót 16 năm trời .Cái gạch nối ấy ṃ mẫmđi , khởi lên từ niên thiếu , khi lần đầu đọc
Pḥng số 6 của Tsekhov với luận đề không lời đáp“ con người ta, với bộ óc siêu việt muôn loài,
cuối cùng rữa ra trong đất , là để làm ǵ ?” bập bẹ đi giữa các giáolư Phật giáo, các tác gia cổ điển Nga , rồi
Freud, đến Krishnamurthy , Niesher , cuối cùng hầu như tạm dừng với
Schopenhauer quatập tiểu luận” Siêu
h́nh t́nh yêu & sự chết” mà TT mới đọc năm ngoái .Buông trang sách , cứ
nghĩ, sao ḿnh không gặp nó sớm hơn, vốn là ra đời từ thế kỳ 18 , một cách lư
giải về sự sinh tử cơ hồ xoa dịu được khoảng trống mà vấn đề tạo ra .
C̣n nhớ hồi sinh viên có lần người bạn t́nh cờ thấy TT đọc sách “ trừu
tượng “ , y hỏi : để làm ǵ ? trả lời ,với tất cả sự tin tưởng : để diệt khổ .Đáp
ngay, cũng với tất cả sự tin tưởng trong đó : chả để làm ǵ, chỉ có thể diệt
khổ bằng hành động .cuối cùng, cho đến nay, hai con người cách đây gần 20 năm
đó gặp lại, và đều nhận ra rằng cả 2 hiện giống nhau, tức là ở một mức độ như
nhau về vị trí xă hội, khả năng vật chất, đời sống gia đ́nh, t́nh trạng sức
khỏe .Và TT cũng thấy rằng, sau tất cả những trăn trở của tinh thần ḿnh , rot
cuộc cái biểu hiện của những thăng hoa nội tâm ra ngoài cũng không khác mấy
những vị chả bao giờ quan tâm đến các vấn đề trừu tượng .Chỉ có sự b́nh an bên
trong là điều riêng biết. Nó đă biến một cậu chàng lớn lên từ nhỏ trong một môi
trường thậm vô thần, thành một con người duy tâm .Chỉ trên cơ sở đó, cái động
lực vật chất mới có điểm tựa để hành động , cái gạch nối thực dụng trên đây mới
được chấp nhận.
“ Đau khổ là cơ hội của Chúa “ “ Đại nghi sinh đại định” ,
những nỗi đau khổ tinh thần sâu sắc bao nhiêu sẽ là cơ hội để tâm hồn sau đó
b́nh yên bấy nhiêu .Tiếc là TT vẫn c̣n quá hời hợt.Nhưng TT cũng hiểu rằng, một
niềm vui sống, vui tranh đấu trên đường đời, được sinh ra sau những giằn vặt về
tử sinh kiếp người, nó đỡ mang cái màu sắc vô minh hơn .Như thể, TT không thể
bơi qua con sông lớn kia, nhưng biết rằng có Phương pháp, có người có thể chinh
phục được, điều đó đem lại một lư giải sáng soi,khác
hẳn cái trạng thái kẻ đứng giữa trùng khơikhông hề biết đến khái niệm “ bơi “ , “ người bơi “ , cái cảm giác u mê
đó một khi khởi lên , có thể đè nát tâm
hồn một con người , như trái tim mười sáu tuổi có thể tan nát khimột b́nh minh nửa thức nửa ngủ bỗng nghe vọng về từ phía trên cao “ đóa hoa tàn / nào hôn lên môi/ ôi đường phố
dài/ lời ru miệt mài “ ….
__________________ " nước bay thẳng xuống ba ngh́n thước/tựa dải ngân hà tuột khỏi mây "
Đă tham gia: 29 August 2002
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 1501
Msg 24 of 30: Đă gửi: 13 October 2008 lúc 11:21am | Đă lưu IP
Chào Tan Thuy
Tan Thuy đă viết:
" năm Sửu điền Không thành thật" như bác viêt, đây là một kiến thức TT lần đầu nghe tới , nếu có thể mong bác cho biết lư này .
Tôi rất chú trọng những danh từ chuyên môn, sỡ dĩ v́ nghĩ rằng khi hiểu được danh từ th́ có thể đă hiểu khá nhiều về nó mà không cần phải giải thích.
Tỷ như "điền không thành thật" như số của Công Nương Diana:
Tân Sửu / Giáp Ngọ / Kỷ Mùi /
Vận Mậu Tuất đủ cả tam h́nh, nhưng v́ Sửu lâm Tuần Không nên đến năm Đinh Sửu xuất Không, điền thật mà chết với đường hầm là nơi Thổ vượng.
Tan Thuy đă viết:
Lại như bác đă cho biết về cách Thương quan dụng tài th́ tử phải xem ở Quan Sát, không phải Thương thực :
" Tử là Quan Sát Mộc lấy Kim làm Quan, lấy Nhâm làm Ấn, Nhâm toạ Thân là nơi Tràng Sinh trên trụ giờ, nên con cái Quan Ấn thịnh vượng"
Phái nam: Gia-Tung Năm Giáp Thân, Tháng Quư Dậu, Ngày Giáp Dần, Giờ Quư Dậu
Dụng thần: Đinh, Canh, Bính Cung mệnh: cung hợi
Theo như bát tự bạn đưa ra th́ số này Nguyên Cục chỉ nhờ một chữ Bính ở trong Dần mà thôi. Nếu không có Hỏa th́ đó là số của Tăng Đạo. (Khi đưa số tốt nhất nên đưa cả ngày giờ Dương và Âm Lịch, v́ lịch nhà nước và Vạn Niên Lịch đôi khi có khác biệt, nên cần phải làm rơ mới mong là đúng số).
Nếu đặt tên là Nhật, Phương Nam, Hạ, nói chung Hỏa càng thịnh sự thành công càng lớn. Nếu không vậy th́ phải đợi đến vận Bính Đinh mới tốt.
Sỡ dĩ thường viêm hô hấp là v́ Kim quá thịnh mà không có hỏa kiềm chế mà ra.
Chúc gia đ́nh bạn gặp nhiều may mắn.
Sẵn đây xin bạn cho biết ngày giờ của con gái cho việc nghiên cứu của tôi. Xin cảm ơn bạn trước.
TKQ
TB: Riêng về vấn đề tu tâm th́ bạn đă biết rồi tôi không cần phải nói thêm nữa. Thật ra th́ chuyển Nghiệp chẳng phải không được v́ nếu không được th́ tu làm quái ǵ! Nhưng định Nghiệp th́ phải trả, nặng nhẹ tùy theo sự tu tập mà thay đổi. Giải Nghiệp theo Bói Toán th́ lại khác nữa, nó giống như đang thiếu nợ, mượn nợ để lấp vào khoảng trống đang thiếu, hay khất nợ lại để thời gian sau sẽ trả và cuối cùng vẫn phải trả. Thế nhưng đối với nhiều người trả ở giai đoạn khác lại tốt hơn trong giai đoạn hiện tại nên cần giải. Hơn nữa, nhiều khi trong khi giải Nghiệp đương sự lại hiểu ra Đạo Lư mà từ đó thoát ly khổ ách, đây là điểm chính tại sao tôi vẫn không ngại giúp người ta Giải Nghiệp!
Sửa lại bởi ThienKyQuy : 13 October 2008 lúc 11:34am
__________________ C̣n dùng lời nói được th́ chưa phải cái tuyệt đối
Đă tham gia: 07 August 2008 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 107
Msg 25 of 30: Đă gửi: 15 October 2008 lúc 11:08pm | Đă lưu IP
< http-equiv="Content-" content="text/; charset=utf-8">< name="ProgId" content="Word.">< name="Generator" content="Microsoft Word 11">< name="Originator" content="Microsoft Word 11">
Kg bác ThienKyQui,
Cám ơn bác giải thích về “ điền không thành thật “. Xin tham
chiếu ư kiến có sách th́ hay nhấn mạnh hạn Tam h́nh gặp Qúi nhân th́ lại rất
tốt .
Về tứ trụ Giap thân, ngày sinh dương là : 02-10-2004 lúc
17h50 tại Hà nội .Hôm đó cậu của cháu cũng làm đám cưới, và Hà nội có rất nhiều
đám cuoi, v́ đang là đỉnh cao của mùa cưới miền bắcvànhằm ngày Thanh long Hoàng đạo.Có một người quen của TT cho biết , ông
bác cô ta làm nghề lư số nhất quyết bắt
cưới ngày này, chọn là đẹp nhất năm , cô này và chồng cùng tuổi Canh Thân.
Nhân nhận xét của bác về một chữ Bính trong trụ, đối chiếu
với bảng tử vi , TT càng thấy được ư kiến trước đây của bác: trong tử b́nh, chỉ
1 chữ là thay đổi hoàn toàn .Bởi v́, bảng tử vi với Mệnh cách Sát Phá Tham đắc địa đóng Đế vượng ,
ṿng Thái tuế vớiTứ linh, cách bố trí
các trung tinh và Tam hóa, Không Kiếp Dần Thân,Phá H́nh Quyềncư Quan, Thê là Tử
vi, th́ cái khả năng Tăng đạo dường như không đưa
vào ṿng xem xét , mà trong trụ th́ nó
cách bởi chỉ 1 chữ tàng ẩn trong chi ngày ( !).
Riêng có một điểm TThủy thấy c̣n thắc mắc : nếu nói rằng,
Thần sát chỉ là thêm thắt trong trụ, th́ có lẽ chưa hẳn. Như trụ của TT, thân
Thổ cực vượng, Tài bao vây , cho thấy một con người béo mập thích vật chất
,thục dụng, ham hưởng thụ .Nhưng bao nhiêu là dằn vặt nội tâm , khuynh hướng
tôn giáo, sở thích đặc biệt về âm nhạc, nghệ thuật, nếu không có sao Hoa cái
nằm trong Tư lệnh tháng, th́ không hiểu giải thích ở đâu ? TVHoa, và một số
người , khi nghiên cứu những ca vượt qua hạn lớn , nhất là Tuế vận cùng gặp, đă
rút ra họ thường có Hoa cái trong trụ , nhờ có sự can thiệp này mà nhiều khi
cách cục xoay chuyển mạnh.
Không có ư so sánh trụ Giap Thânvới
thân phận của Obama, TT chỉ nhân chữ Bính trường sinh mà xin hỏi lại bác cho rơ
: trong mục b́nh về Obama, bác có nói đến cách Kim thần khônglộ Bính Đinh nhưng nhờ Hỏatàng và sinh măi trong chi mà thành tốt .Vậy
chắc bác cho trụ đây là cách cục Kim thần .Về điểm này, TT có một thắc mắc như
nhiều vị trên diễn đàn này là : Kim thần lấy theo ngày hay giờ ?Theo chỗ TT biết th́ lấy theo ngày mới chuẩn
.Và cách này rất , rất khó thành cách cục, nên tốt nhất là bỏ, t́m cách cục khác
.Ngoài ra, TTkhông biết trụ Obama có
Kiêu thần cũngtrường sinh như trụ này
không, v́ TT không thuộc bảng Trường sinh .
Về dụng Hỏa, dường như trụ ngày Giap Ât rất phổ biến với
cách chọn dụng này và có nhiều ví dụ. TThủy chỉ e Hỏa mạnh không đúng cách làm
tổn Mộc ( vốn Tử ) – đại diện cho Nhân và Thọ, th́ ra cách thành công lớn sẽ
đổi bằng các giá trị khác. Ngoài ra, thực thầnlàm dụng thường chỉ một ngôi mới tốt .Mong bác cho thêm chỉ dẫn để quyết
đoán việc đổi tên cho cháu .
Xin cung cấp dữ liệu về đứa sau đến bác ThienKyQui : gái, sinh
ngày 17-3-2007 lúc 21h35 phút tại Hà nội.Mong bác nhân việc nghiên cứu mà cho
cháu đôi lời về Dụng .Hiện cháu được đặt tên lót là Hỏa, tên gọi là Thổ .Khi
sinh hơi yếu , sau th́ trộm vía phát triển tốt, bạo dạn hơn anh trai, mắt hơi
xếch , da hơi đen nhưng rất hồng hào.Anh giống mẹ và bên ngoạinhư hệt, em giống cha hơn .( TT lạm đoán vui,
chắc bác muốn so sánh để xem 3 cái Ân trên trụ đứa anh có tái hiện lại ở đứa em
không , TT th́hy vọng từ giờ chỉ 1 vợ
mà thôi !! ) .
Trân trọng mong tin bác.Kính !
__________________ " nước bay thẳng xuống ba ngh́n thước/tựa dải ngân hà tuột khỏi mây "
Đă tham gia: 07 August 2008 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 107
Msg 26 of 30: Đă gửi: 15 October 2008 lúc 11:23pm | Đă lưu IP
Xin bổ sung thêm thông tin đến bác ThienKyQui : khi sinh đứa sau TT làm một lễ bán khoán riêng cho cháu lên chùa, lấy tên tín nữ, và nhân đó bán khoán luôn đứa trước cùng một chỗ . Trân trọng.
__________________ " nước bay thẳng xuống ba ngh́n thước/tựa dải ngân hà tuột khỏi mây "
Đă tham gia: 07 August 2008 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 107
Msg 27 of 30: Đă gửi: 22 October 2008 lúc 1:32am | Đă lưu IP
Thời gian vừa qua , dường như thật hữu duyên với bác ThienKyQui.
Đó là v́,vừa được bác chỉ cho dụng Kim, th́ liền có một công ty Kim khí thương hiệu mạnh của Đức gọi sang làm quản lư vùng cho họ.Lại nữa, không biết v́ trao đổi với bác mà kính xướng tên ông Schopenhauer hay sao , lại bén duyên với Đức quốc ( !) .
Tin theo lư giải của bác, TT đă 90% quyết định rời ngành ngân hàng mà theo ngành hợp dụng, dù cũng có cơ hội mới trong ngành với một offer nhỉnh hơn do đặc thù ngành tài chính so với ngành khác . Cái ngân hàng mới đó biểu tượng mộc xanh Mộc, H.O nằm tại bán cầu Nam, dù cực lớn nhưng có lẽ chưa hợp dụng nên chi xin cám ơn , dẫu biêt một khi ra ngành chắc khó mà c̣n cơ hội quay lại .
Thêm nữa, TT vẫn muốn thử xem có đúng là hạn Tướng gặp Triệt, bay đầu này mọc lại đầu khác không. Tử trụ không có quan tinh, vào hạn Tài vượng có thể sinh quan không ,nên chi gần như đă nhận cái việc có hàm bậc và chỉ huy mấy chục nhân viên này .
Biết rằng hiện nay bác không ở trong good mood , vẫn rất mong bác trở lại chủ đề và giúp đương số trên đường đời .
Kính .
__________________ " nước bay thẳng xuống ba ngh́n thước/tựa dải ngân hà tuột khỏi mây "
Đă tham gia: 07 August 2008 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 107
Msg 28 of 30: Đă gửi: 22 October 2008 lúc 1:38am | Đă lưu IP
Như bác nói, Thổ cũng có tác dụng với trụ của TT .Thiết kế việc này là một nam Bính Th́n, bên tiếp nhận là G.Director người Đức là một nam sinh năm 1977 . Nhưng Tháng 1 dương !
Trân trọng
__________________ " nước bay thẳng xuống ba ngh́n thước/tựa dải ngân hà tuột khỏi mây "
Đă tham gia: 07 August 2008 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 107
Msg 29 of 30: Đă gửi: 29 October 2008 lúc 1:49am | Đă lưu IP
Xin góp vui bác TKQ và các vị phần cuối của tiểu thuyết " Chiến tranh và ḥa b́nh " của văn hào Nga Leon Tolstoi
Nếu ta thừa nhận, như các sử gia vẫn làm, rằng các vĩ
nhân đưa nhân loại đến những mục đích nhất định: hoặc là sự cường thịnh của nước
Nga hay nước Pháp, hoặc là thế quân b́nh của châu Âu, hoặc là việc truyền bá
những tư tưởng cách mạng, hoặc là sự tiến bộ chung, hoặc bất cứ cái ǵ đi nữa,
th́ ta không thể nào cắt nghĩa các biến cố lịch sử mà không dùng đến hai khái
niệm là ngẫu nhiên, và thiên tài. Nếu mục đích của những cuộc chiến tranh ở
châu Âu đầu thế kỷ này là sự cường thịnh của nước Nga, th́ dù không có những
cuộc chiến tranh trước đó và không có cuộc xâm lăng, mục đích này vẫn có thể đạt
được. Nếu mục đích là sự vĩ đại của nước Pháp, th́ không cần có Cách mạng và Đế
chế mục đích này cũng vần có thể đạt được. Nếu mục đích là truyền bá tư tưởng
th́ ấn loát c̣n thực hiện nhiệm vụ ấy có kết quả hơn quân đội nhiều, nếu mục
đích là sự tiến bộ của nền văn minh th́ có thể giả thiết rất dễ dàng rằng ngoài
cách bắn giết và phá huỷ tài sản của người ta, c̣n có những cách khác hiệu
nghiệm hơn nhiều để truyền bá văn minh. Vậy th́ tại sao việc lại xảy ra như
vậy chứ không phải xảy ra một cách khác? Bởi v́ nó đă xảy ra như vậy.
"Ngẫu nhiên đă tạo ra t́nh h́nh kẻ thiên tài đă lợi dụng nó" - sử học nói như
vậy. Nhưng ngẫu nhiên là ǵ? Thiên tài là ǵ? Hai danh từ ngẫu nhiên và
thiên tài không chỉ một cái ǵ thực tế tồn tại chó nên không thể nào định nglĩla
được. Những danh từ này chỉ nói lên một tŕnh độ nhất định trong việc hiểu biết
các hiện tượng. Tôi không biết tại sao một hiện tượng nào đó lại xảy ra, tôi
nghĩ rằng tôi không thể nào biết được, v́ vậy tôi không muốn biết, và tôi nói:
đó là ngẫu nhiên. Tôi thấy một sức mạnh gây nên một tác dụng vượt hẳn lên trên
mọi thuộc tính chung của con người tôi không hiểu tại sao lại như thế, và tôi
nói: đó là thiên tài. Đối với một đàn cừu, th́ con cừu mỗi buổi chiều
được người chăn cừu đưa đến một cái chuồng riêng và vỗ béo gấp đôi những con
khác cần phải xem là một thiên tài. Chiều nào cũng vẫn con cừu ấy không ở trong
chuồng chung mà được đưa sang một chuồng riêng để ăn phần yến mạch, rồi đến khi
đă béo tốt chính con cừu ấy được đưa ra làm thịt: hai hiện tượng đó phải được
xem là một sự phối hợp kỳ lạ của thiên tài với cả một loạt những trường hợp ngẫu
nhiên ít có. Nhưng chỉ cần giống cừu dừng nghĩ rằng tất cả những điều
chúng gặp đều xảy ra nhằm mục đích của loài cừu, chỉ cần chúng, cho rằng những
điều chúng gặp có thể là những mục đích mà chúng không hiểu nổi, là lập tức
chúng sẽ thấy được tính thống nhất và liên quan chặt chẽ trong những điều xảy ra
đến với con cừu được vỗ béo. Dù chúng không biết con cừu kia được vỗ cho béo
nhằm mục đích ǵ th́ ít nhất chúng cũng sẽ biết rằng tất cả những điều con cừu
đă gặp đều phải xảy ra một cách ngẫu nhiên, và cũng sẽ không cần đến khái niệm
ngẫu nhiên cũng như khái niệm thiên tài nữa. Chỉ có cách đừng đi t́m một
mục đích gần gũi có thể hiểu được và thừa nhận rằng không thể nào hiểu được mục
đích cuối cùng, ta mới thấy được tính chất nhất quán và hợp lí trong đời sống
của các nhân vật lịch sử, ta sẽ phát hiện được nguyên nhân sự bất tương xứng
giữa hành vi của họ với năng lực của con người nói chung, và chúng ta không cần
đến hai danh từ ngẫu nhiên và thiên tài nữa. Ta chỉ cần thừa nhận rằng
ḿnh không biết được mục đích những biến động của các dân tộc châu Âu, mà chỉ
biết những hành động tàn sát đă xảy ra thoạt tiên ở Pháp, rồi ở Ư, ở châu Phi, ở
Áo, ở Tây Ban Nha, ở Nga, và cuộc vận động từ Tây sang Đông rồi lại từ Đông sang
Tây chính là thực chất của những biến cố này, thế là ta không những không cần
thấy có ǵ là phi thường, là thiên tài trong tính cách của Napoléon và của
Alekxandr mà c̣n thấy rơ rằng tất cả những biến cố nhỏ nhất này đều tất
yếu. Một khi đă thừa nhận rằng không sao biết được mục đích cuối cùng, ta
sẽ thấy rơ điều này: nếu đă không thể nào tưởng tượng ra rằng một giống cây nào
đó có thể có một loài và một thứ hạt giống thích hợp hơn loài hoa và thứ hạt
giống mà nó sinh sản ra, th́ cũng không thể nào tưởng tượng ra được hai người
khác nhau với tất cả những điều họ đă trải qua lại có thể thích hợp như vậy ngay
đến từng chi tiết nhỏ nhất, với sứ mệnh mà họ có nhiệm vụ thực
hiện.
Sự vận động của các dân tộc bắt đầu lắng lại. Những làn
sóng của cuộc vận động to lớn đă hạ xuống và trên mặt biển yên lặng hiện ra
những ṿng tṛn. Trong đó có những nhà ngoại giao bơi thuyền qua lại và tưởng
đâu chính ḿnh đă làm cho mặt biển trở thành phẳng lặng. Nhưng mặt biển lặng
bỗng lại nổi sóng. Các nhà ngoại giao tưởng đâu những sự bất đồng của họ là
nguyên nhân của cơn sóng gió mới. Họ chờ đợi chiến tranh xảy ra giữa các vị vua
của họ, họ cảm thấy t́nh h́nh này không sao giải quyết nổi. Nhưng làn sóng mà họ
cảm thấy dâng lên lại không xuất phát từ nơi họ dự kiến. Đó vẫn là làn sóng ngày
trước và điểm xuất phát vẫn là Paris. Đó là làn sóng dội lại cuối cùng của
cuộc vận động từ phương Tây, làn sóng này phải giải quyết được những khó khăn về
ngoại giao tưởng chừng không giải quyết nổi và kết thúc cuộc vận động quân sự
của thời đại này. Con người đă làm cho nước Pháp tan hoang, một thân một
ḿnh, không có nội ứng, không có quân đội, đổ bộ lên đất Pháp. Bất cứ người
lính gác nào cũng có thể bắt ông ta, nhưng do một sự ngẫu nhiên kỳ lạ, không
những không ai bắt ông ta, mà mọi người c̣n hân hoan đón chào con người mà vừa
mới hôm qua họ c̣n nguyền rủa và một tháng sau họ lại sẽ nguyền rủa. Con
người này cần thiết để biểu lộ cho hồi kịch tập thể cuối cùng. Hồi kịch ấy đă
diễn ra, vai tṛ cuối cùng đă đóng xong. Người ta bảo diễn viên cởi bỏ trang
phục và lau sạch son phấn, người ta không cần đến hắn nữa. Và mấy năm
trôi qua: trong thời gian đó, sống cô đơn trên ḥn đảo con người ấy lại:tự diễn
trước mặt ḿnh một tấn kịch thảm hại, lại mưu mô dối trá đé bào chữa cho những
hành vi của ḿnh trong khi sự bào chữa này không c̣n cần thiết nữa, và bày ra
cho tất cả thế giới thấy rơ cái mà người ta cho là một sức mạnh khi có một bàn
tay vô h́nh dắt dẫn nó thật ra là cái ǵ. Khi vở kịch đă diễn xong và
diễn viên đă cởi trang phục, nhà đạo diễn đưa hắn ra cho chúng ta xem và nói:
Hăy xem con người mà các anh đă tin tơởng? Đây, nó đây? Bây giờ các anh đă thấy
rằng chính tôi chứ không phải nó chi phối các anh rồi chứ? Nhưng bị quáng mắt
v́ sức mạnh của cuộc vận động, trong một thời gian dài, người ta vẫn không hiểu
điều đó. Cuộc đời của Alekxandr, con người cầm đầu cuộc vận động ngược lại từ
Đông sang Tây, lại c̣n cho ta thấy một sự liên quan chặt chẽ và tất yếu hơn
nữà. Người có thể làm lu mờ tất cả những người khác và cầm đầu cuộc vận
động từ Đông sang Tây này cần có những ǵ? Người đó cần phải có ư thức
về chính nghĩa, cần quan tâm đến những công việc của châu Âu, nhưng phải nh́n từ
xa, không bị những lợi ích nhỏ nhất làm mờ mắt, người đó cần phải vượt lên trên
các quốc vương đường thời về mặt đạo đức. Người đó cần phải có một nhân cách dịu
dàng và hấp dẫn, cần phải có một mối hiềm khích riêng với Napoléon. Và tất những
điều đó đều tập trung ở Alekxandr I, tất cả những điều đó đều được chuẩn bị bởi
những cái gọi là ngẫu nhiên trong suốt quăng đời trước đây của ông ta, nếp giáo
dục, xu hướng tự do ở thời kỳ đầu, những người cố vấn ở quanh ông, những sự biến
ở Austerlix, Tilzit, và Erfurt. Trong cuộc chiến tranh nhân dân, nhân
vật này ngồi không bởi v́ người ta không cần đến. Nhưng đến khi người ta thấy
thế nào cũng phải có một cuộc chtến tranh của toàn thể châu Âu, nhân vật này
liền xuất hiện đúng lúc và đúng địa vị của ḿnh. Rồi sau khi liên kết các dân
tộc ở châu Âu lại, ông ta đă đưa họ đến mục đích. Mục đích đă đạt được.
Sau cuộc chiến tranh cuối cùng năm 1815, Alekxandr đă lên đến tột đỉnh của quyền
lực con người. Ông ta đă sử dụng cái quyền lực ấy như thế nào?
Alekxandr I, con người đă b́nh định châu Âu, con người từ lúc niên thiếu chỉ
nghĩ đến hạnh phúc của dân tộc ḿnh, con người đă đề xướng những cải cách tự do
ở tổ quốc ḿnh, đến bây giờ, khi mà h́nh như ông ta đă có được uy quyền tối cao
và do đó có đủ khả năng mưu cầu hạnh phúc cho nhân dân ḿnh, trong khi Napoléon
đang ngồi xây dựng trong cảnh tù đày những kế hoạch trẻ con và dối trá nhằm đem
lại hạnh phúc cho nhân loại nếu ông ta có quyền lực th́ Alekxandr I, sau khi đă
làm xong sứ mệnh và cảm thấy bàn tay của Thượng đế đặt lên người ḿnh, bỗng nhận
ra sự vô nghĩa của cái quyền lực hư ảo kia, bèn tờ bỏ nó, trao nó lại cho cọn
người đáng khinh bỉ và bị ông khinh bỉ, chỉ nói: "Không phải v́ tôi,
không phải v́ tôi mà nhân danh Chúa!(1) Tôi cũng chỉ là một người như các anh,
xin để cho tôi sống như một con người và cho tồi nghĩ đến linh hồn của tôi và
nghĩ đến thượng đế". Cũng như mặt trời và mỗi nguyên tử ê-te đều là những
h́nh cầu hoàn chỉnh tự bản thân nó và đồng thời chỉ là những nguyên tử của một
tổng thể mà con người không thể thiếu được v́ nó quá to lớn, mỗi cá nhân cũng
mang trong bản thân những mục đích riêng, và đồng thời nó mang những mục đích ấy
cũng là để phục vụ những mục đích chung mà con người không hiểu được.
Con ong đậu trên một bông hoa đă đốt một đứa trẻ. Thế là đứa trẻ sợ loài ong và
nói rằng mục đích của ong là đốt người. Nhà thờ ngắm con ong đậu trên đài hoa và
nói rằng mục đích của ong là hấp thụ hương thơm của hoa. Người nuôi ong nhận
thấy con ong lấy phấn hoa và mật hoa đem về tổ nên nói rằng mục đích của ong là
kiếm mật. Một người nuôi ong khác, nghiên cứu đời sống của bầy ong kĩ hơn, nói
rằng con ong lấy phấn và mật để nuôi ong con và ong chúa, rằng mục đích của nó
là bảo tồn ṇi giống. Nhà thực vật học nhận thấy rằng trong khi mang phấn hoa
bay từ hoa đực đến hoa cái, con ong làm cho hoa cái thụ tinh, và cho rằng đó
chính là mục đích của ong. Một nhà thực vật học khác nh́n thấy hiện tượng di cư
của thực vật nói rằng con ong góp phần vào sự di cư ấy, và người quan sát mới
này có thể nói rằng đó chính là mục đích của ong. Nhưng mục đích cuối cùng của
ong th́ vẫn không thể quay về mục đích thứ nhất, thứ hai hay thứ ba mà trí tuệ
con người có thể phát hiện được, trí tuệ con người càng được nâng cao trong việc
phát hiện những mục đích này th́ đối với nó mục đích cuối cùng lại càng hiển
nhiên là không sao hiểu nổi. Con người chỉ có thể quan sát sự tương quan giữa
đời sống của ong với những hiện tượng khác của cuộc sống. Về những mục đích của
các nhân vật lịch sử và của các dân tộc cũng cần phải nói như
vậy.
__________________ " nước bay thẳng xuống ba ngh́n thước/tựa dải ngân hà tuột khỏi mây "
Đă tham gia: 07 August 2008 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 107
Msg 30 of 30: Đă gửi: 30 October 2008 lúc 4:06am | Đă lưu IP
< http-equiv="Content-" content="text/; charset=utf-8">< name="ProgId" content="Word.">< name="Generator" content="Microsoft Word 11">< name="Originator" content="Microsoft Word 11">
Xin được gửi tuyệt khúc khác trích trong Chiến tranh và Ḥa b́nh .Những áng kỳ văn như thế này những quí ông bà nào muốn hành tẩu văn học nên xem lại xem có nên sáng tác làm lấp bộ nhớ của độc giả không, hay nên nhường chỗ bộ nhớ độc giả cho những tác phẩm kinh điển , hoặc viết một cách khác hẳn như các nhà văn hiện đại thế kư 20.
Tiểu thư Maria hiểu Natasa muốn nói ǵ khi nàng bảo là cái đó đă xảy ra
cách đây hai ngày. Nàng hiểu rằng như thế nghĩa là công tước Andrey bỗng nhiên
đă dịu hẳn lại và đó chính là dấu hiệu của cái chết. Khi đến gần cánh cửa, nàng
đă trông thấy trong tưởng tượng khuôn mặt của Andrey mà nàng đă từng biết hồi
c̣n nhỏ, vẻ mặt dịu dàng, hiền hoà mà về sau nàng ít khi thấy ở chàng, cho nên
bao giờ cũng có sức tác động rất mạnh đối với nàng. Nàng biết chàng sẽ nói với
nàng những lời dịu dàng, âu yếm, như những lời cha nàng đă nói trước khi tắt
thở, nàng biết ḿnh sẽ không nén nổi ḷng và sẽ khóc oà lên trước mặt chàng. Nhưng
trước sau rồi cũng đành phải thế, và nàng bước vào pḥng. Những tiếng thổn thức
mỗi lúc một dâng lên trong cổ nàng, trong khi đôi mắt cận thị của nàng mỗi lúc
một thấy rơ hơn h́nh dáng và khuộn mặt chàng và sau cùng nàng thấy rơ những nét
mặt và bắt gặp đôi mắt chàng.
Chàng nằm trên chiếc đi văng lót nhiều gối đệm, ḿnh mặc
chiếc áo dài nội tấm lót lông. Chàng gầy và xanh. Một bàn tay gầy g̣ trắng nhợt
và trong suốt của chàng cầm một chiếc mùi xoa, c̣n bàn tay kia khẽ đưa ngón lên
vuốt mấy sợi râu mép mỏng mọc đă dài. Mắt chàng nh́n hai người đang bước vào
pḥng.
Trông thấy mặt chàng và đôi mắt chàng nh́n công tước tiểu
thư, Maria bỗng đi chậm lại. Nàng cảm thấy nước mắt ḿnh bỗng khô đi và những
tiếng thổn thức trong cổ ngừng bặt. Trông thấy vẻ mặt và khoé mắt của chàng,
nàng bỗng thấy e sợ và cảm thấy ḿnh có lỗi "Nhưng ta có lỗi ǵ?" -
nàng tự hỏi… - "Có lỗi ở chỗ cô sống và nghĩ đến những cái ǵ đang sống,
c̣n tôi…!" - Đôi mắt lạnh lùng nghiêm nghị của chàng đáp lại.
Trong đôi mắt ấy, một đôi mắt không nh́n ở bên ngoài
mà là nh́n vào bên trong ḿnh, có một cái ǵ hầu như thù địch, khi chàng chậm
răi đưa mắt nh́n em gái.
Chàng cầm lấy tay em gái và hôn nàng, như thường lệ ngày trước.
- Chào em, Maria, em làm thế nào đến được tận đây? - chàng nói với một giọng
thản nhiên và xa lạ như đôi mắt chàng. Giả sử chàng thét lên một tiếng vọng,
tiếng thét ấy hẳn sẽ làm cho tiểu thư Maria đỡ hoảng sợ hơn là giọng nói này.
- Em đem cả cháu Nikoluska đến nữa à? - chàng nói, giọng vẫn b́nh thản, chậm
răi như trước, và rơ ràng là có vẻ như đang cố nhớ ra.
- Sức khoẻ anh nay ra sao? - Tiểu thư Maria nói, và chính nàng cũng lấy làm lạ
về câu hỏi của ḿnh.
- Cái đó th́ phải hỏi bác sĩ, em ạ? - chàng đáp, và h́nh như lại cố gắng một
lần nữa để tỏ vẻ tŕu mến, chàng nói thêm.
- Cảm ơn em đă đến! - Có thể thấy rơ ràng chàng lại chỉ nói bằng đầu môi và không
để tâm vào lời lẽ của ḿnh.
Công tước tiểu thư Maria xiết tay chàng. Chàng hơi nhăn mặt một
chút khi nàng xiết tay như vậy. Chàng lặng thinh, và nàng không biết nói ǵ. Nàng
đă hiểu cái điều đă xảy đến với chàng từ hai ngày nay. Trong những lời lẽ,
trong giọng nói của chàng và nhất là trong khoé nh́n ấy - một cái nh́n lạnh
lùng, gần như thù địch - có thể cảm thấy một sự cách vời đối với những ǵ thuộc
về trần thế, khiến người đang sống phải kinh sợ. H́nh như chàng phải chật vật lắm
mới hiểu được những cái ǵ thuộc về cơi sống; nhưng đồng thời cũng có thể cảm
thấy sở dĩ chàng không hiểu không phải v́ không c̣n đủ sức để hiểu, mà v́ chàng
đă hiểu một cái ǵ khác, một cái ǵ mà người sống không hiểu và không thể nào
hiểu nổi, và cái đó đă thu hút hết tâm trí chàng.
- Phải, số phận đă run rủi cho chúng tôi gặp nhau lại một cách kỳ lạ như thế
đấy! - Chàng nói, chấm dứt phút im lặng, và chỉ vào Natasa - Cô ấy suốt ngày
săn sóc anh.
Công tước tiểu thư Maria lắng nghe mà không hiểu chàng nói
ǵ Làm sao công tước Andrey, một người tế nhị, dịu dàng như vậy, mà lại có thể
nói như thế trước mặt người con gái mà ḿnh yêu.
Người con gái đang yêu ḿnh! Nếu chàng nghĩ ḿnh sẽ sống,
th́ chàng đă không nói điều đó với một giọng lạnh lùng khó chịu như vậy. Nếu
chàng biết ḿnh sẽ chết, th́ làm sao chàng lại không thương hại nàng, làm sao
chàng lại có thể nói như vậy trước mặt nàng được? Chỉ có thể có một cách giải
thích, là bây giờ chàng thờ ơ với hết thảy mọi sự, và như vậy là v́ có một cái
ǵ khác, một cái ǵ tối quan trọng, đă mở ra trước mắt chàng.
Cuộc nói chuyện diễn ra lạnh nhạt, lúng túng và phút phút
lại đứt quăng.
- Maria đi qua đường Ryazan
đấy, - Natasa nói.
Công tước Andrey không để ư thấy nàng gọi em gái chàng là Maria, Natasa th́ lần
đầu tiên nhận thấy ḿnh gọi tiểu thư Maria như vậy.
- Thế nào? - Chàng hỏi.
Chị ấy có nghe họ kể lại là Moskva đă cháy trụi, đâu h́nh như…
Natasa ngừng bặt, không thể nào nói chuyện được. Chàng rơ
ràng là đang cố gắng lắng nghe, nhưng vẫn không chú ư nổi.
- Phải, cháy hết rồi, nghe họ bảo thế. - Chàng nói, - Thật đáng tiếc…
Đoạn chàng bắt đầu nh́n thẳng phía trước, mấy ngón tay lơ đễnh
vuốt hàng ria mép lún phún.
- Maria ạ, thế em có gặp bá tước Nikolai à? - Công tước Andrey nói, hẳn là muốn
cho họ vui ḷng. - Anh ấy có viết thư về gia đ́nh ở đây nói là yêu em lắm, - chàng
nói tiếp một cách giản dị, b́nh thản, hẳn là không đủ sức, hiểu cái ư nghĩa
phức tạp mà câu nói này có thể có đối với những người đang sống. Nếu em cũng
yêu anh ấy th́… hai người lấy nhau à rất tốt - chàng nói thêm, hơi nhanh hơn
trước một chút, tưởng như hài ḷng v́ đă t́m được những chữ mà ḿnh t́m măi
không ra. Công tước tiểu thư Maria nghe lời chàng nói, nhưng những lời lẽ ấy
đối với nàng không có ư nghĩa nào khác hơn là cho nàng thấy rơ hiện nay chàng
đă xa cách đến nhường nào tất cả những ǵ thuộc về cơi sống.
- Nói đến em làm ǵ! - nàng điềm tĩnh đáp và liếc nh́n Natasa, Natasa cảm thấy
cái nh́n ấy đặt lên ḿnh nhưng nàng không nh́n lại. Cả ba người lại lặng thinh.
- Anh Andrey ạ, anh có muốn… - Công tước tiểu thư Maria bỗng cất giọng run run,
- anh có muốn gặp cháu Nikoluska không? Cháu nhắc đến anh luôn đấy.
Công tước Andrey lần đầu tiên hơi nhếch mép mỉm cười, nhưng tiểu
thư Maria, vốn biết rất rơ gương mặt chàng, hoảng sợ hiểu ra đó không phải là
một nụ cười vui mừng, thương yêu đối với đứa con, mà là một nụ cười chế giễu kín
đáo, nhẹ nhàng đối với tiểu thư Maria đă dùng đến thủ đoạn cuối cùng (theo như
nàng nghĩ) để đưa chàng về cơi sống.
- Có ,anh rất mừng. Nikoluska có khoẻ không?
Khi họ dẫn Nikoluska vào gặp công tước Andrey - Cậu bé sợ sệt nh́n cha nhưng không
khóc, v́ bấy giờ chẳng có ai khóc cả, - chàng hôn con và rơ ràng là không biết
nói ǵ với nó.
Khi họ dẫn đứa bé ra ngoài, Công tước tiểu thư Maria đến
cạnh giường một lần nữa, hôn anh, và không sao ḱm nổi được, nàng oà lên khóc
nức nở. Công tước Andrey nh́n nàng đăm đăm.
- Em nghĩ đến Nikoluska à? - Chàng hỏi.
Tiểu thư Maria vừa khóc vừa gật đầu.
- Maria, em cũng biết sách Phúc â… nhưng rồi im bặt.
- Anh nói sao?
- Không, có ǵ đâu. Không nên khóc ở đây, - chàng nói, mắt vẫn nh́n nàng lạnh
lùng như cũ.
Khi công tước tiểu thư Maria khóc, chàng hiểu rằng nàng khóc v́ nghĩ đến nông
nỗi Nikoluska sẽ mồ côi cha. Chàng cố hết sức trở về với cơi sống và với quan
niệm của hai người.
"Phải, chắc họ phải cho thế là thê thảm lắm! - Chàng nghĩ -
Nhưng thực ra nó đơn giản biết chừng nào!" "Chim trời không gieo, không gặt,
nhưng đức Chúa Cha nuôi chúng nó sống"(1) - Chàng tự nhủ,
và toan nói với Công tước tiểu thư như vậy "Nhưng thôi, họ sẽ hiểu
theo cách của họ, họ không hiểu được đâu! Họ không thể hiểu rằng tất cả những
t́nh cảm mà họ trân trọng, tất cả những ư nghĩ mà họ cho là quan trọng như vậy
thật ra đều vô ích. Ta và họ không thể hiểu được nhau" - Và chàng lặng
thinh.
Đứa con trai của công tước Andrey đă lên bảy. Nó mới đọc
được lơm bơm, và chưa biết ǵ cả. Kể từ ngày hôm ấy nó mới bắt đầu biết cảm
nghĩ, có thêm khiếu quan sát và kinh nghiệm; nhưng giả sử lúc ấy nó có tất cả
những phẩm chất đó nó cũng sẽ không thể nào hiểu một cách rơ hơn, sâu hơn lúc
bấy giờ tất cả ư nghĩa của cái cảnh diễn ra giữa cha nó, tiểu thư Maria và
Natasa, bây giờ nó đă hiểu được tất cả, nó không khóc khi bước ra khỏi pḥng,
nó lặng lẽ lại gần Natasa bấy giờ cũng bước ra theo, ngước đôi mắt xinh đẹp tư
lự nh́n nàng có chiều rụt rè, cái môi trên hơi cong của nó run run, nó tựa đầu
vào người nàng và khóc.
Từ hôm đó nó tránh Dexal, tránh Bá tước phu nhân, người vẫn hay
vuốt ve nó, và hoặc ngồi một ḿnh, hoặc mon men đến gần tiểu thư Maria hay Natasa
mà bây giờ h́nh như nó yêu hơn cả cô nó, rồi im lặng và rụt rè vuốt ve.
Công tước Andrey không những biết rằng ḿnh sẽ chết, mà c̣n cảm thấy
ḿnh đang chết, thấy ḿnh đă chết một nửa. Chàng biết ḿnh đang xa lạ dần với
tất cả những cái ǵ thuộc về trần thế, và có một cảm giác lâng lâng hoan hỷ và kỳ
dị. Không vội vă không lo lắng, chàng chờ đợi điều này sắp xảy đến. Cái cơi
vĩnh hằng, đáng sợ huyền bí mà suốt cuộc đời chàng không lúc nào không cảm
thấy, nay đă gần chàng lắm, và cái cảm giác lâng lâng kỳ dị của chàng lúc này
chứng tỏ đối với chàng nó đă gần như dễ hiểu, hữu t́nh, cụ thể…
Trước kia chàng vẫn sợ chết. Chàng đă hai lần thể nghiệm cảm
giác sợ chết, cái cảm giác day dứt khủng khiếp ấy, nhưng bây giờ chàng không
c̣n hiểu nó nữa.
Lần đầu tiên chàng thể nghiệm cái cảm giác này là khi quả tạc
đạn quay tít trước mặt chàng như một con quay, và chàng th́ nh́n những đống rạ,
những bụi cây, bầu trời, và biết rằng trước mặt chàng là cái chết. Đến khi chàng
tỉnh dậy sau thời gian ngất đi v́ vết thương và trong tâm hồn chàng, dường như
bỗng chốc được giải phóng khỏi gánh nặng của cuộc sống, đă nở rộ đoá hoa của
t́nh yêu vĩnh viễn, tự do, không lệ thuộc vào cơi đời này, th́ chàng không c̣n
sợ chết và không c̣n nghĩ đến cái chết nữa.
Trong những giờ phút cô đơn đau xót, nửa mê nửa tỉnh mà chàng
đă trải qua sau khi bị thương, chàng càng nghĩ đến cái nguyên lư mới mẻ của
t́nh yêu vĩnh viễn mở ra trước mắt, th́ lại càng bất giác thoát ra khỏi cuộc
sống trần tục. Yêu mọi vật, yêu mọi người, luôn luôn hy sinh ḿnh cho t́nh yêu,
có nghĩa là không yêu ai hết, có nghĩa là không sống một cuộc sống trần gian này
nữa.
Và càng đi sâu vào nguyên lư của t́nh yêu này,
càng thoát ly cuộc sống, chàng lại xoá bỏ hẳn cái tính trở ngại đáng sợ vẫn
đứng ở giữa cuộc sống và cái chết khi ta không có t́nh yêu. Trong thời gian gần
đây, mỗi khi chàng nhớ rằng ḿnh phải chết, chàng lại tự nhủ: "Ừ th́ thôi,
càng tốt".
Nhưng sau cái đêm ở Mytisi, khi trong lúc nửa mê nửa tỉnh chàng thấy
xuất hiện người con gái mà chàng khao khát, và khi chàng áp môi vào bàn tay
nàng mà khóc những giọt nước mắt lặng lẽ và vui mừng, th́ t́nh yêu đối với một
người đàn bà đă bất giác len lỏi vào ḷng chàng và lại gắn bó chàng với cuộc sống.
Và những ư nghĩa vừa vui vừa mừng vừa hồi hộp bắt đầu dồn dập tràn tới. Bây
giờ, nhớ lại cái phút trông thấy Kuraghin ở trạm cứu thương, chàng không c̣n có
thể trở về với t́nh cảm lúc ấy được nữa, bây giờ ḷng chàng đang bứt rứt với
câu hỏi: Hắn c̣n sống không? Nhưng chàng không dám hỏi.
Bệnh trạng của chàng diễn biến theo tŕnh tự b́nh thường.
Nhưng sự kiện mà Natasa gọi là cái đó đă đến với chàng, th́ đă
xảy ra hai ngày trước khi công tước tiểu thư Maria đến. Đó là cuộc vật lộn cuối
cùng giữa cuộc sống và cái chết trong linh hồn công tước Andrey, và cái chết đă
thắng. Đó là sự nhận thức đột ngột rằng chàng c̣n quư cuộc sống, cuộc sống được
biểu trưng trong t́nh yêu của chàng đối với Maria, và là sự khắc phục cơn hoảng
sợ cuối cùng trước cái chưa hề biết.
Bấy giờ là vào buổi tối. Cũng như thường lệ sau bữa ăn chiều,
chàng đang ở trong trạng thái sốt nhẹ, và tư tưởng của chàng minh mẫn lạ
thường. Sonya ngồi bên bàn. Chàng thiu thiu ngủ. Bỗng nhiên một cảm giác hạnh
phúc tràn ngập ḷng chàng.
"À, nàng đă vào đấy!" - chàng nghĩ.
Quả nhiên, Natasa đă lặng lẽ bước vào và ngồi ở chỗ
Sonya lúc năy.
Từ khi nàng bắt đầu săn sóc chàng, công tước Andrey luôn luôn cảm
biết được sự có mặt của nàng bằng trực giác thể xác.
Nàng ngồi trên ghế bành. quay nghiêng về phía chàng, ḿnh
che ánh nến, và đan bít tất. (Nàng đă học đan bít tất từ khi công tước Andrey
nói với nàng rằng không có ai biết cách chăm sóc người ốm giỏi bằng các bà u
già đan bít tất, rằng trong những động tác của người đan bít tất có một cái ǵ
làm cho tâm hồn yên tĩnh lại).
Những ngón tay thon thon của nàng đang đưa nhanh đôi que đan thỉnh
thoảng khẽ chạm vào nhau, và chàng có thể thấy rơ những nét trông nghiêng của
mặt nàng đang tư lự cúi xuống. Nàng cựa ḿnh - cuộn len ở trên đầu gối nàng
lăn xuống đất. Nàng giật ḿnh, liếc nh́n chàng rồi lấy tay che ngọn nến, nàng
cúi ḿnh xuống với một động tác thận trọng, mềm mại và chính xác, nhặt cuộn len
lên và ngồi lại như cũ.
Chàng nh́n nàng, nằm yên không cựa quậy, và thấy rằng sau động tác
vừa rồi lẽ ra nàng cần phải thở phào một cái nhưng nàng không dám, chỉ khẽ thở
lại cho đều đặn dần dần.
Ở tu viện Troisk hai người đă nhắc nhở lại thời dĩ văng
và chàng có nói với nàng là nếu chàng được sống, chàng sẽ vĩnh viễn biết ơn
Chúa v́ cái vết thương đă khiến cho chàng được gặp nàng; nhưng từ bấy đến nay
họ không bao giờ nói đến tương lai nữa.
"Có thể như thế hay không? - Bây giờ chàng thầm nghĩ trong khi
nh́n nàng và lắng tai nghe tiếng lách cách nhè nhẹ của đôi que đan. - Lẽ nào số
phận run rủi cho ta gặp lại nàng một cách kỳ lạ như thế để rồi chết?… Chẳng lẽ
chân lư của cuộc sống mở ra trước mắt ta chỉ để cho ta sống suốt đời trong sự
dối trá hay sao? Ta yêu nàng hơn tất cả trên đời. Nhưng ta biết làm thế nào,
nếu ta yêu nàng?" - Chàng tự nhủ, và bỗng bất giác rên lên một tiếng, theo
thói quen đă nhiễm phải trong thời gian đau đớn v́ vết thương.
Nghe tiếng rên, Natasa đặt chiếc bít tất xuống, quay về phía chàng,
và bỗng nhận thấy mắt chàng sáng long lanh, nàng bước nhẹ đến cạnh chàng và cúi
xuống.
- Anh không ngủ ư?
- Không, anh nh́n em đă lâu; anh đă cảm thấy em vào. Ngoài em
ra không ai có thể cho anh cái cảm giác yên ổn, êm ái ấy, cái ánh sáng ấy… anh
những muốn khóc v́ vui sướng…
Natasa cúi xuống sát người chàng. Mắt nàng ánh lên một niềm vui bồng bột.
- Natasa anh yêu em quá đỗi, yêu hơn hết tất cả trên đời.
- Thế em th́ sao? - Nàng quay mặt đi một thoáng. - Tại sao lại
"quá đỗi? - Tại sao lại "quá đỗi" ư … Thế em nghĩ sao. Trong
thâm tâm em cảm thấy thế nào, liệu anh có sống được không? Em thấy thế nào? Em
tin chắc như vậy, chắc chắn như vậy! - Natasa nói gần như kêu lên, cuống quưt
nắm chặt lấy hai tay chàng.
Chàng im lặng một lát.
- Được như thế th́ sung sướng quá - Và chàng cầm tay
nàng lên hôn.
Natasa sung sướng và xúc động; và ngay lúc ấy nàng sực
nhớ ra rằng như thế không được, chàng đang cần yên tĩnh.
- Nhưng anh chưa ngủ, - nàng nén nỗi vui mừng lại nói,
- Anh cố ngủ đi… em xin anh.
Chàng xiết tay nàng rồi buông ra; nàng đi về phía ngọn nến và lại
ngồi xuống như cũ. Hai lần nàng quay mặt nh́n chàng, và mắt chàng long lanh nh́n
lại. Nàng tự đề ra cho ḿnh một giới hạn trên chiếc tất và tự nhủ là sẽ không
nh́n lại nữa cho đến khi nào đan xong chỗ đó.
Quả nhiên, được một lát th́ chàng nhắm mắt lại và ngủ
thiếp đi. Chàng không ngủ lâu. Chỉ một lát sau chàng bỗng giật ḿnh tỉnh dậy,
người toát mồ hôi lạnh.
Trong khi ngủ thiếp đi, chàng vẫn nghĩ đến điều mà gần đây
chàng vẫn luôn nghĩ tới; cuộc sống và cái chết. Và chàng nghĩ đến cái chết
nhiều hơn.
Chàng thấy ḿnh gần cái chết hơn.
"T́nh yêu? T́nh yêu là cái ǵ nhỉ?" - Chàng nghĩ
thầm "T́nh yêu ngăn cản cái chết. T́nh yêu là sự sống. Tất cả những điều
mà ta hiểu, sở dĩ ta hiểu được nó là v́ ta yêu. Tất cả sở dĩ có, sở dĩ tồn tại
cũng chỉ v́ ta yêu. T́nh yêu là mối liên hệ duy nhất kết hợp vạn vật, t́nh yêu
là Thượng đế, và chết đi nghĩa là ta, một phần nhỏ của t́nh yêu, trở về với cái
nguồn cộng đồng vĩnh cửu của mọi vật Chàng thấy những ư nghĩ này có sức an ủi
chàng. Nhưng đó chỉ là những ư nghĩ mà thôi. Có một cái ǵ c̣n thiếu ở trong
ấy, có một cái ǵ phiến diện, cá biệt, chỉ thuộc trí tuệ, không được hiển nhiên.
Và mối lo âu cũ, trạng thái mơ hồ trước kia vẫn c̣n. Chàng ngủ thiếp đi.
Chàng chiêm bao thấy ḿnh đang nằm trong chính gian pḥng
này, nhưng chàng không bị thương, chàng vẫn khoẻ mạnh.
Nhiều khuôn mặt khác nhau, vô nghĩa, dửng dưng, hiện ra
trước mắt chàng. Chàng nói chuyện với họ, bàn căi với họ những chuyện bâng quơ vô
bổ. Họ đang sửa soạn đi đâu đấy. Công tước Andrey nhớ mang máng rằng tất
cả những thứ đó đều vô nghĩa và chàng c̣n có những nỗi lo âu khác rất quan
trọng, nhưng chàng vẫn tiếp tục nói những câu trống rỗng mà ư nhị làm cho họ
ngạc nhiên. Dần dần những khuôn mặt ấy đều biến đi đâu từ lúc nào không rơ, và
tất cả đến nhường chỗ cho một vấn đề duy nhất, là phải làm thế nào khép cánh cửa
lại. Chàng đứng dậy và đi ra cửa để khép cửa và đóng chặt lại. Có chốt
kịp cánh cửa hay không, tất cả đều lệ thuộc vào đấy. Chàng bước đi, chàng bước
rất vội, nhưng chân chàng không cử động, và chàng biết rằng chàng sẽ không chốt
kịp cánh cửa, nhưng chàng vẫn ráng hết sức ḿnh một cách đau đớn. Và một nỗi sợ
hăi ghê gớm tràn ngập ḷng chàng. Nỗi sợ hăi đó chính là nỗi sợ hăi trước cái
chết; chính nó đang đứng sau cánh cửa kia. Nhưng ngay trong khi chàng vụng về
và bất lực lê về phía cánh cửa, cái vật ǵ ghê sợ ấy từ bên kia cánh cửa đă đẩy
vào. Một cái ǵ trái với t́nh cảm con người - cái chết - đă xô vào cánh cửa, và
vấn đề là phải giữ cánh cửa lại. Chàng nắm lấy cánh cửa, thu hết tàn lực; bây
giờ không c̣n chốt cửa được nữa rồi - thôi chỉ mong sao giữ cánh cửa lại; nhưng
sức chàng yếu lắm, chàng vụng lắm, và bị cái vật khủng khiếp ấy xô đẩy, cánh
cửa mở ra, rồi lại khép lại.
Ở ngoài cửa, cái ấy lại đẩy vào một lần nữa. Những cố gắng
cuối cùng, những cố gắng của chàng đều vô ích, và cả hai cánh cửa lặng lẽ mở
rộng ra, cái ấy đă vào, và cái ấy chính là cái chết. Công tước Andrey đă chết.
Nhưng ngay cái giây phút chàng chết đi, công tước Andrey sực
nhớ ra ḿnh đang ngủ, và ngay trong cái giây phút chàng chết đi, chàng cố gượng
dậy, chàng bừng tỉnh.
"Phải, đó chính là cái chết. - Ta đă chết - ta đă tỉnh dậy.
Phải, cái chết là sự thức tỉnh" - điều đó bỗng loé lên trong tâm hồn
chàng, và bức màn cho đến nay vẫn che kín cơi u minh huyền bí đă vén lên trước
nhăn quan tinh thần của chàng. Chàng cảm thấy như thể cái sức mạnh trước
đây vẫn bị trói buộc trong người chàng nay đă được giải thoát, và chàng lại
thấy cái cảm giác lâng lâng kỳ dị từ đây không rời xa khỏi chàng nữa.
Sao chàng giật ḿnh tỉnh dậy, nhưng toát mồ hôi lạnh
và cựa ḿnh trên đi-văng, Natasa đến cạnh chàng và hỏi chàng làm sao thế. Chàng
không đáp, chàng không hiểu nàng nói ǵ, và nh́n nàng với đôi mắt quái gở.
Đó chính là điều đă xảy ra với chàng hai ngày trước khi công
tước Maria đến. Cũng từ hôm ấy bác sĩ nói rằng trạng thái sốt nóng đă chuyển
hướng không tốt. Natasa không chú ư đến lời bác sĩ nàng đă thấy rơ những dấu
hiệu tinh thần khủng khiếp mà nàng biết là c̣n chắc chắn hơn nhiều.
Từ ngày hôm ấy đối với công tước Andrey, cùng với cuộc
thức tỉnh từ giấc ngủ, đă bắt đầu cuộc thức tỉnh từ cuộc sống. Và so với thời
gian sống, chàng nh́n thấy nó không chậm hơn một cuộc tỉnh giấc so với thời
gian chiêm bao. Không có ǵ đáng sợ và đột ngột trong cuộc thức tỉnh tương đối
chậm răi ấy.
Những ngày cuối cùng chàng trôi qua một cách b́nh
thường và giản dị. Tiểu thư Maria cũng như Natasa, bấy giờ không rời chàng một
phút, đều cảm thấy như thế. Hai người không khóc, không run rẩy, và thời gian
sau này họ cũng cảm thấy rằng không phải ḿnh đang săn sóc công tước Andrey
(chàng không c̣n nữa, chàng đă bỏ họ mà đi rồi), mà đang săn sóc kỷ niệm thân
thiết nhất của chàng: h́nh hài của chàng. Cảm giác của hai người mạnh đến nỗi
mặt bề ngoài, mặt khủng khiếp của cái chết không có tác động ǵ đến tâm hồn họ,
và họ không thấy cần phải khơi thêm nỗi đau buồn của ḿnh làm ǵ. Họ không
khóc, dù là trước mặt chàng hay sau lưng chàng cũng thế, họ không bao giờ nói
chuyện với nhau về chàng.
Họ cũng cảm thấy không thể dùng lời nói để biểu đạt những
điều ma họ hiểu được.
Cả hai người đều thấy chàng dần dần từ giă họ, khoan
thai và chậm răi dần vào cơi nào không biết, và cả hai đều hiểu rằng nhất định
phải như thế, và như thế là tốt.
Chàng chịu lễ xưng tội và nhận ḿnh thánh; cả nhà đến vĩnh biệt chàng.
Khi họ dẫn con trai đến cho chàng, chàng đặt môi lên trán nó rồi quay mặt đi,
không phải v́ chàng khổ tâm và thương xót đứa con côi cút (tiểu thư Maria và
Natasa cũng hiểu điều này), mà chỉ v́ chàng làm dấu ban phúc cho nó, chàng cũng
ngoan ngoăn làm theo và nh́n quanh như muốn hỏi xem có cần làm ǵ nữa không.
Khi cái thân thể bị linh hồn rời bỏ xung giật lên
những đợt cuối cùng, tiểu thư Maria và Natasa đều có mặt ở đấy.
- Thế là hết ư? - tiểu thư Maria hỏi khi xác công tước
Andrey nằm im ĺm đă được mấy phút và lạnh dần trước mặt họ. Natasa lại gần,
nh́n vào đôi mắt đă chết và vội vă vuốt nó xuống, nhưng không hôn, mà chỉ khẽ
chạm môi vào cái vật kỷ niệm gần gũi nhất là thi thể của chàng.
"Anh ấy đi đâu? Bây giờ anh ấy ở đâu?".
Khi xác công tước Andrey được tắm rửa và trang phục đă nằm trong chiếc quan tài
đặt trên bàn, mọi người đều lại gần để vĩnh biệt, và mọi người đều khóc.
Nikoluska khóc v́ cảm giác ngỡ ngàng đau đớn như
đang ṿ nát tim nó ra. Bá tước phu nhân và Sonya khóc v́ thương Natasa và v́
nay chàng không c̣n nữa. Lăo bá tước khóc v́ cảm thấy chẳng bao lâu nữa ông
cũng phải bước đi bước khủng khiếp này.
Natasa và công tước Maria bây giờ cũng khóc, nhưng không phải
v́ nỗi buồn riêng của nó; họ khóc v́ tâm hồn họ tràn ngập một cảm giác xúc động
và tôn sùng trước sự huyền bí đơn giản và trang nghiêm của cái chết đă diễn ra
trước mắt họ.
__________________ " nước bay thẳng xuống ba ngh́n thước/tựa dải ngân hà tuột khỏi mây "
Bạn không thể gửi bài mới Bạn không thể trả lời cho các chủ đề Bạn không thể xóa bài viết Bạn không thể sửa chữa bài viết Bạn không thể tạo các cuộc thăm ḍ ư kiến Bạn không thể bỏ phiếu cho các cuộc thăm ḍ
Trang này đă được tạo ra trong 2.7656 giây.
DIỄN ĐÀN NÀY ĐĂ ĐÓNG CỬA, TẤT CẢ HỘI VIÊN SINH HOẠT TẠI TUVILYSO.ORG