Tác giả |
|
tamthuyen Học Viên Lớp Dịch Lư
Đă tham gia: 01 June 2005 Nơi cư ngụ: Canada
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 880
|
Msg 41 of 61: Đă gửi: 08 May 2007 lúc 9:42pm | Đă lưu IP
|
|
|
Kính chào cô Tâm Thuyên , Kim Phượng , Kỳ Duyên , Cu Ti , Ước Mi và các bạn trẻ !
Tuấn Kiệt tôi v́ bận rộn việc Phật sự nên đă hơn 3 tuần lễ rồi mới ghé thăm các bạn TD . TK tôi nghe cô Tâm Thuyên , bạn trẻ Cu Ti đọc loa , đáng phèn la kêu inh ỏi nên cũng cố gắng phi hành biến hóa vào đây hầu chuyên các bạn ngơ hầu soi rọi chút ánh nắng Đạo Pháp ấm áp đi khắp muôn phương , khai mở , soi sáng , triển nở thăng hoa từng tâm hồn có Đạo Tâm thiện Pháp .
Tôi trả lời chung luôn cho cô KP , TT , KD về Địa ngục . Địa ngục tất nhiên là có thật chứ không phải để hù dọa người thế gian . Hàng năm có Lễ Hội Vu Lan Bồn tháng 7 để mở cửa các tầng địa ngục để họ có cơ hội siêu thoát . Chuyên Cô Ba cháo gà có lẽ ai cũng biết về các tầng Địa ngục . Sự tích Mục Liên - Thanh Đề cũng cho biết về các cảnh giới địa ngục h́nh phạt thê thăm như thế nào .
Các Thiền Sư khi nhập Định đều có thể chu du các cơi Trời hay tham quan xuống các tầng địa ngục tùy theo duyên nghiệp . Ngài Địa Tạng Vương Bồ Tát cai quản chăm sóc các thần thức của cơi âm nhằm hóa độ siêu thoát cho những người tạo nghiệp mắc đọa ác đạo .
Trên tầng Trời có các tầng lớp khác nhau như Phạm Thiên , Đế Thiên , Đế Thích , Sắc Cấu Kính , 333 , Atula , các Thiên Ma hay Ác Ma . Các Ác Ma này rất thần thông tự tại , có phước rất lớn , biết Thiền Định nhưng sỡ dĩ là Ác Ma v́ tâm đố kỵ , ích kỷ vẫn c̣n mà thành Ác Ma . Các Ác Ma này vẫn là những chân linh chứa siêu thoát và đánh phá người tu ngày đêm cho thoái tâm .
Thông thường Địa ngục là dành cho cơi âm hồn do Diêm Vương cai quản . Do người thế gian gây nghiệp tạo tội nên thường hay bị Quỷ Sứ có nanh , có sừng hành h́nh rất thảm khốc ngày đêm . Tùy theo mức độ tạo tội nặng hay nhẹ mà có các tầng địa ngục khác nhau tương xứng với các âm hồn . Nếu chúng ta là những người tham gia làm các công tác từ thiện xă hội th́ sẽ biết ngay có một địa ngục ngay ở trần gian có nghĩa là thọ lănh quả báo nhăn tiền mà ngay khi c̣n sống chúng ta có thể nh́n thấy được . Khi đến các Trung Tâm Chùa Chiền có nuôi dưỡng trẻ em , người già , Trại Mồ côi khuyết tật , người già neo đơn , bệnh tật do chiến tranh , do bệnh SIDA , bệnh Ung thư , bệnh thần kinh do chất độc màu da cam , khiếm thị , bệnh bại năo , chúng ta sẽ thấy ngay một địa ngục trần gian phơi bày qua kiếp sống con người tại thế . Tuy nhiên những điều kinh khủng này vẫn c̣n tiếp diễn khi qua đến địa ngục ở cơi âm bởi luật công bằng nhân quả chi phối con người dù là Thánh hay phàm cùng khắp trời đất vũ trụ .
Phải công nhận rằng chúng ta đă bước vào phần bài hơi khó trừu tượng của TỨ DIỆU ĐẾ và cũng v́ lư do này mà ở Pháp Hội khi học tới đây th́ số Tăng Ni Phật Tử rơi lộp độp như sung rụng vậy , hơi vắng người là vậy . Từ chuyện phàm phu chúng ta đi dần lên nói chuyện về các tầng Trời, các cơi Thánh . Người có thiện căn lành tu nhiều kiếp th́ sẽ nghe hiểu ngộ và thực hành tu tập được phần Đạo Đế vi diệu này của ĐỨC PHẬT . V́ đă vào đến giai đoạn quan trọng nên chúng ta phải hết sức lắng ḷng , tập trung phần bài TỨ THÁNH ĐẾ tối quan trọng này . Tất cả các Pháp sau này dù là thiên kinh vạn quyển nhưng đều phải y cứ vào Tứ Thánh Đế làm chuẩn cả .
TỨ THÁNH ĐẾ ( Tiếp theo )
ĐỨC PHẬT đă đưa ra một số đặc điểm , tiêu chuẩn để biết được các Quả chứng Thánh trong Đạo Phật . Theo ĐỨC PHẬT dạy bao gồm 4 Quả vị là : Sơ Quả Tu Đà Hoàn , Nhị Quả Tư Đà Hàm , Tam Quả A Na Hàm , Tứ Quả A La Hán .
1 . Sơ Quả Tu Đà Hoàn :
Là một vị Thánh nh́n vào thấy rất b́nh thường , không ai biết . Điều đặc biệt là vị này vĩnh viễn không bao giờ bị đọa vào ác đạo ( súc sinh , địa ngục , ngạ quỷ ) . Người này chỉ tồn tại ở 2 thân là cơi người hay cơi Trời . Người này chắc chắn sẽ đắc đạo nhưng không biết lúc nào . Đây là những kết quả mà người chứng Sơ Quả đạt được . Người đă chứng Sơ Quả nếu lỡ tay vô t́nh gây tội rất nặng nhưng không bao giờ đọa vào ác đạo mà chỉ trả ở kiếp người , sẽ bị cùng khổ mà thôi . Cũng tội rất nặng này nếu là người chưa chứng Sơ Quả th́ lập tức bị đọa ngay vào ác đạo .
Về người đă chứng Sơ Quả th́ ĐỨC PHẬT nói : " Đó là người không có đôi bàn tay nắm lại " , nghĩa là người này có ḷng thương yêu bao la vô tận , sống rất tốt với mọi người . Người khi đă chứng Sơ Quả th́ đối với Phật Pháp có quyết tâm , có niềm tin vững chắc không ǵ lung lay được cho dù có tận thế cũng không ảnh hưởng đến đường đi của họ . Họ có thể tử v́ Đạo , chết v́ Đạo chứ không bao giờ bỏ Đạo .
2 . Nhị Quả Tư Đà Hàm :
Theo ĐỨC PHẬT dạy th́ người chứng được Nhị Quả th́ tham sân si được muội lược có nghĩa là tham sân rất rất mơng , rất nhẹ . Chúng ta nghe tới đây có vẻ lấy làm hơi lạ ngạc nhiên v́ một Vị đă chứng Thánh mà vẫn c̣n tham sân si rất mơng làm chúng ta không hiểu được tại sao như vậy . Chúng ta chỉ tưởng chứng Sơ Quả thôi đă dứt tham sân si nhưng cho đến Nhị Quả th́ ĐỨC PHẬT cho biết bậc Thánh này vẫn c̣n tham sân si nhưng rất vi tế . Chẳng hạn người này nghe nói đến tiền vẫn c̣n ham thích nhưng làm ra được bao nhiêu tiền đều bố thí san sẻ hết cho bá tánh . Người này vẫn c̣n sân nóng một tí , hơi bực nhè nhẹ khi có người nào làm điều ǵ sai trái .
3 . Tam Quả A Na Hàm :
ĐỨC PHẬT nói rằng : " Người chứng Tam Quả th́ không c̣n trở lại cơi người nữa " có nghĩa là Vị này khi chết th́ trở về cơi Trời và tu luôn trên cơi Trời cho đến khi đắc đạo giải thoát hoàn toàn . Người chứng Tam Quả th́ chấm dứt hoàn toàn tham & sân và v́ không c̣n tham & sân nữa nên không c̣n duyên với cơi người nữa . Phàm phu chúng ta sở dĩ c̣n duyên với cơi người , c̣n trôi lăn trong luân hồi sanh tử v́ c̣n ham thích thế gian , c̣n tham & sân .Cho dù chúng ta c̣n tham & sân chút ít th́ vẫn c̣n duyên tái sinh lại cơi người , ngoại trừ là bậc Bồ Tát thị hiện tuy mang thân người nhưng đă đoạn diệt tham & sân . Tất cả chúng ta có mặt ở cơi người này đều có tham & sân nhưng chỉ có nhiều hay ít thôi . Nếu c̣n nhiều tham & sân th́ chúng ta làm phàm phu c̣n thô , c̣n nếu tham & sân ít mỏng th́ ḿnh có Thánh tính mà không biết .
4 . Tứ Quả A La Hán : Người này chứng đắc Tam minh Lục thông thành bậc Thánh tuyệt vời hoàn hảo .
IV / ĐẠO ĐẾ :
Là phương pháp tu tập để đi đến chứng Đạo giải thoát an lạc viên măn . Trong tiến tŕnh của Tứ Thánh Đế chúng ta thấy ĐỨC PHẬT nói quả trước , nhân sau . Đầu tiên là Ngài nói đến Quả đau khổ trước là Khổ Đế , sau đó nói đến nguyên nhân của đau khổ là do ích kỷ , tham ái , vô minh . Kế đến nói các Quả chứng và Niết Bàn , sau đó ĐỨC PHẬT mới nói đến Đạo Đế là con đường đi đến Niết Bàn , là mục tiêu tối thượng của Đạo Phật .
Đạo Đế có 3 mục tiêu là :
* Đoạn trừ đau khổ .
* Đoạn trừ nguyên nhân của đau khổ .
* chứng đắc được hạnh phúc tuyệt đối an lạc của Niết Bàn .
ĐẠO ĐẾ bao gồm 8 bước nội dung gọi là Bát Chánh Đạo bao gồm : Chánh kiến - Chánh Tư Duy - Chánh Ngữ - Chánh Nghiệp - Chánh Mạng - Chánh tinh tấn - Chánh Niệm - Chánh Định .
Là một Phật tử hể ai hỏi đến Bát Chánh Đạo th́ chúng ta phải thuộc ḷng 8 bước này của ĐỨC PHẬT đă dạy một cách nhuần nhuyễn , sâu sắc th́ mới là đệ tử của Ngài . Một Phật tử thuần thành dù có đọc vô số kinh điển mà không biết Bát Chánh Đạo của ĐỨC PHẬT th́ không phải là Phật tử hay nói cách khác là chưa biết ǵ về cốt tủy của Đạo Phật .
Chúng ta dù có hiểu biết sâu xa thiên kinh vạn quyển về nguyên thủy Nam tông hay Đại thừa Bắc tông . Dù chúng ta có hiểu biết đến Chân thừa , Nhất thừa , Phật thừa , Tối thượng thừa , th́ dù có hiểu biết đến mức độ nào cũng chỉ nằm trong CHÁNH KIẾN là bước đầu quan điểm tu hành của ĐỨC PHẬT , vẫn chưa ra khỏi nên không có ǵ cao hết . Trong thực tế chúng ta thấy có nhiều người đến với Phật Pháp học Đạo nói tôi chỉ thích Đại thừa là hay nhất nhưng người khác lại nói Đại thừa không bằng Viên Thừa Đốn Giáo , học cao hơn th́ không bằng Chân Thừa , Tối thượng thừa nhưng dù có cao ǵ th́ cũng không ra khỏi CHÁNH KIẾN của ĐỨC PHẬT . Các vị Tông Sư sau thời ĐỨC PHẬT hay nói tông phái ḿnh là cao nhất , đi thừa này là cao hơn các thừa khác . Đó là một sự vô ích không cần thiết bởi dù có hiểu ngộ đến cỡ nào đi nữa vẫn chưa ra khỏi CHÁNH KIẾN của ĐỨC PHẬT đề ra .
Chúng ta thấy giống như Tôn Ngộ Không vậy dù có thi triển thần thông phép tắc , đằng vân giá vơ bay cùng trời cuối đất nhưng cuối cùng cũng không ra khỏi bàn tay của Như Lai . Bàn tay của Như Lai nắm hết toàn bộ càn khôn trời đất vũ trụ này . Trí tuệ của Ngài , mọi chân lư trong vũ trụ này như nhiếp trong bàn tay của Ngài . Con khỉ Tôn Ngộ Không cứ tưởng rằng ḿnh tài giỏi hơn ĐỨC PHẬT , cũng như chúng ta có khi tự xưng ḿnh là Phật, cứ tưởng ḿnh đang là Phật hay giỏi hơn ĐỨC PHẬT v́ cho rằng thời của ĐỨC PHẬT đă cổ xưa rồi . Đây là một tà kiến , một số người thông thuộc tam tạng kinh điển , thi thố bao nhiêu phép tắc mật chú , thần thông nhưng khi nh́n lại mới thấy vẫn c̣n nằm trong Bát Chánh Đạo của Ngài chứ chưa ra khỏi .
Bây giờ nói về việc thực hành th́ dù chúng ta thực hành hạnh Thanh Văn , hạnh Bồ Tát , Mật hạnh , Phổ Hiền hạnh , Quán ÂM hạnh , Thập độ vạn hạnh có nghĩa là vô số các hạnh tinh vi từ kinh Pháp Hoa , Kinh Hoa Nghiêm , Kinh Viên Giác , bộ kinh Đại Bát Nhă 600 quyển , Di Ma Cật v.v...th́ xin thưa là chúng ta vẫn chưa ra khỏi CHÁNH NGHIỆP của Bát Chánh Đạo của ĐỨC PHẬT . đức phật chỉ nói một câu CHÁNH NGHIỆP thôi là nhiếp tất cả toàn bộ công hạnh từ Chư Phật xuống đến tận cùng chúng sinh . Chúng ta hiểu được điều này để trên con đường tu đừng bao giờ tưởng rằng ḿnh giỏi bởi v́ Đạo Tâm chúng ta vẫn c̣n rất nhỏ trước lưới thiên la địa vơng giăng cùng khắp trời đất vũ trụ của Bát Chánh Đạo của ĐỨC PHẬT .
Nếu chúng ta có chứng được từ Sơ Thiền cho đến Tứ Thiền hay chứng từ Không Vô Biên Xứ Định cho đến Diệt Tận Định hoặc chứng được từ Sơ Địa cho đến Thập Địa Bồ Tát th́ vẫn c̣n nằm trong CHÁNH ĐỊNH của Bát Chánh Đạo của ĐỨC PHẬT , chứ chưa ra khỏi .
Ở đây chúng ta lưu ư để tránh hiểu lầm v́ có một số người trong Phật Pháp tu có kết quả Tâm đạt thanh tịnh , có thần thông , mở huệ biết quá khứ vị lai rồi tưởng lầm ḿnh bằng với ĐỨC PHẬT , đang là PHẬT , thật ra họ chưa ra khỏi Bát Chánh Đạo của ĐỨC PHẬT . Do đó khi chúng ta hiểu được Bát Chánh Đạo của ĐỨC PHẬT rồi mới thấy được sự vĩ đại của Đạo Phật , sự vĩ đại trí tuệ của ĐỨC PHẬT .
ĐỨC PHẬT đă nói 4 câu kệ nổi tiếng lưu truyền muôn đời sau :
" Không bệnh là lợi hơn cả
Niết bàn là vui hơn cả
Bát Chánh đường duy nhất
Đến b́nh an bất tử . "
( C̣n tiếp )
Chào thân ái ,
Tuấn Kiệt 101010
__________________ tt
|
Quay trở về đầu |
|
|
tamthuyen Học Viên Lớp Dịch Lư
Đă tham gia: 01 June 2005 Nơi cư ngụ: Canada
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 880
|
Msg 42 of 61: Đă gửi: 24 May 2007 lúc 7:16pm | Đă lưu IP
|
|
|
Kính chào cô Tâm Thuyên và các bạn trẻ ,
Mấy hôm nay Trời Sài G̣n sáng nắng chiều mưa , Trời Bà Rịa Vũng Tàu chiều mưa sáng nắng . Thời tiết oi bức ban ngày , mưa lạnh về đêm , thời tiết đang chuyển vào mùa mưa . Thời tiết như vậy làm Tuấn Kiệt tôi chợt nhớ bài hát : Tháng 6 trời mưa ,trời mưa không dứt ...trời không mưa anh cũng đợi trời mưa ....
Mấy hôm nay do mưa lớn Tuấn Kiệt tôi phải lội nước b́ bỏm để đến căn nhà TD đây hihi......tính phi hành biến hóa nhưng thôi đi bộ chắc ăn hơn hihi...đến viếng thăm các bạn và tiếp tục khai bút bài Pháp Tứ Diệu Đế .
TỨ THÁNH ĐẾ ( Tiếp theo )
IV / ĐẠO ĐẾ : ( Tiếp theo )
Khi chúng ta nói chuyện với nhau về phần Đạo Đế tức phần Bát Chánh Đạo th́ chúng ta thấy có một chữ CHÁNH làm chúng ta khó chịu . Nguyên nghĩa theo chữ nho th́ chữ CHÁNH có nghĩa là ngay thẳng . Sau này từ từ người ta hiểu chữ CHÁNH thành nghĩa là đúng . Ngược nghĩa với chánh là tà . TÀ nguyên nghĩa ban đầu là cong . Sau khi dùng một thời gian dài người ta hiểu chữ tà là sai . Do vậy chữ TÀ ngày nay bị hiểu khác nghĩa với ngày xưa . Ngày xưa nghĩa tà là nhẹ nhàng sai chút ít thôi , ngày nay sử dụng chữ tà th́ nghĩa là rất nặng ghê gớm lắm .
Một Giáo phái mà bị gọi là TÀ Đạo th́ gồm các yếu tố sau :
* Giáo phái đó có dùng đến bạo lực , giết hại .
* Giáo phái đó có mưu mô , thủ đoạn lừa gạt tiền bạc của tín đồ .
* Giáo phái đó có những sinh hoạt , nghi thức sa đọa , trụy lạc bí mật .
Thí dụ : Những năm qua chúng ta nghe báo chí công luận nói pháp luật bắt Ông Thầy bùa tên là Hai Tửng . Ông ta giết 4 người phụ nữ để luyện Thiên Linh Cái . Chúng ta thấy hành động này gọi là tà v́ có bạo lực giết hại và trước khi giết những phụ nữ này Ông ta có giao cấu theo nghi thức , có h́nh thức sa đọa trụy lạc . Có những Thầy bùa dùng bùa ngăi để buộc các tín đồ cung cấp tiền bạc cho ḿnh , đó là mưu mô lừa gạt tiền bạc của tín đồ .
Khi chúng ta thấy có 3 yếu tố đó th́ gọi là Tà Đạo bởi có sự ma giáo ác độc hại người .
Nếu chúng ta thấy một tôn giáo lớn có tín đồ rất nhiều trên thế giới th́ cũng đừng cho Đạo đó là chánh . Tại sao như vậy ? Bởi v́ nếu chúng ta thấy Đạo đó c̣n cho phép dùng bạo lực giết hại th́ không phải chánh Đạo cho dù ảnh hưởng Đạo đó rất mạnh , tín đồ rất đông . Hoặc có khi chúng ta thấy có nơi tín đồ Đạo đó ít th́ cũng đừng cho họ là tà . Nếu họ tu dưỡng đạo đức vững vàng , đi đúng lư tưởng giải thoát th́ họ vẫn trong chánh Đạo .
V́ vậy chúng ta thấy chữ CHÁNH - TÀ khó mà phân định , khó mà đánh giá một cách vội vă , v́ nếu chúng ta đánh giá vội vă th́ ḿnh đă nhận định sai .
Chúng ta đă biết những tác phẫm vơ hiệp nổi tiếng của tác giả Kim Dung . Ông là một tác giả phi thường thiên tài . Trong tác phẩm của ông có vô số kiến thức về y học , triết học , tâm lư , địa dư , lịch sử , Đạo học v.v... Có điều mĩa mai nhất là 2 chữ CHÁNH - TÀ trong truyện Kim Dung . Trong truyện Tiếu ngạo giang hồ là tựa một bài nhạc thời xưa . Những người trong giới giang hồ thấy giới giang hồ là ác độc , hung hiểm , họ từ bỏ giang hồ và ẩn cư mà soạn lên điệu nhạc Tiếu ngạo giang hồ có nghĩa là cười nhạo thế giới giang hồ hơn thua , tranh đoạt hiểm độc đó . Trong Tiếu ngạo giang hồ có 2 phái tranh nhau đánh giết nhau dữ dội . Một bên là CHÁNH PHÁI ,một bên là TÀ PHÁI .
Chánh Phái gồm Ngũ Nhạc kiếm phái gồm 5 phái trên 5 ngọn núi mới hợp với nhau lại chống lại một thế lực rất mạnh là MA GIÁO . Điều mĩa mai nhất là những người được gọi là chánh phái th́ toàn là những người hành động gian ác , mưu mô hiểm độc đầy tham vọng . Bên phái MA GIÁO dĩ nhiên là ác rồi nhưng lọt trong đó có những người rất trọng nhân nghĩa , trọng chữ tín , hành hiệp trượng nghĩa phóng khoáng , không câu nệ và hay làm việc tốt . V́ thế Ông Kim Dung mới nói : Chữ CHÁNH - TÀ không nằm trên cái danh mà nằm nơi phẩm chất của mỗi con người .
Trong truyện Ỷ Thiên Đồ Long Kư ( Dịch là Cô gái Đồ Long ) , có những vơ phái gọi là danh môn chánh phái mới tập hợp nhau lại chống lại phái MINH GIÁO hay c̣n gọi là MA GIÁO . Ông Chu Nguyên Chương là Thái Tổ , là ông Vua đầu tiên của nhà Minh khởi nghĩa chống lại quân Mông Cổ và dành lại được độc lập cho Trung Hoa . Ông xuất thân từ Minh Giáo mà hồi thời đó gọi là Ma Giáo . Do đó khi ông Chu Nguyên Chương đánh đổ quân Mông Cổ th́ ông gọi nước ḿnh là triều đại nhà Minh xuất phát từ Ma Giáo này mà thời đó bị gọi là ác độc . Nhân vật chính trong Ỷ Thiên Đồ Long Kư là Trương Vô Kỵ và khi tiếp xúc với những người Ma Giáo th́ thấy họ rất lư tưởng .
Thời đó ở Trung Hoa có 3 Đạo lớn là : Đạo Phật , Đạo Tiên và Minh Giáo . Minh Giáo là Đạo thờ lửa từ bên Ba Tư truyền qua . 3 Đạo này có 3 sắc thái như sau :
* Đạo Phật thời đó th́ chuộng sự giải thoát , ít màng tới thế sự . nên ai tu rồi th́ lặng lẽ trong chùa mà tu .
* Đạo Tiên th́ trọng sự tiêu dao khoái lạc , có thêm luyện mạng , luyện công để mong kéo dài tuổi thọ trong vô lượng kiếp .
* Minh Giáo thời đó bị người ta gọi là Ma Giáo th́ Đạo này tín đồ ăn chay trừong , phải luôn biết làm việc từ thiện . Chúng ta thấy họ không tà nhưng thời đó bị gọi là Ma Giáo .
Bên danh môn chánh phái này và bên Minh Giáo đánh nhau ác liệt không thương tiếc .Khi Trương Vô Kỵ xuất phát từ vơ Đang được coi là Đạo Tiên , cũng biết về Đạo Phật rồi đi sâu vào Minh Giáo , rồi lên đến chức Giáo Chủ th́ mới phát hiện Đạo bị gọi là Ma Giáo th́ không có ǵ là Ma Giáo cả , toàn là những người hành hiệp trượng nghĩa mà danh th́ như vậy .
Ở đây chúng ta thấy cái danh CHÁNH - TÀ không cố định . Chúng ta thấy 2 vơ phái lớn nhất là Thiếu Lâm , Vơ Đang th́ bên cạnh những nhân vật quang minh chánh đại cũng giấu trong đó những con người mưu mô thủ đoạn ác độc . Trong đó Ông Kim Dung đă có những câu nói rất hay có ư nghĩa như là : " Đừng cho ḿnh là Quân tử để rồi cứ chê bai người khác ." V́ cứ nghĩ ḿnh tốt nên chê bai người khác coi chừng đó là ảo tưởng sai lầm .
Chúng ta lưu ư là danh nghĩa là CHÁNH mà Tâm địa hẹp ḥi , thủ đọa , ác độc th́ thành TÀ . C̣n người ta TÀ môn mà thấy lỗi tu sữa th́ cũng thành CHÁNH .
Giáo lư của ĐỨC PHẬT là chân lư tuyệt vời nhưng nếu người đệ tử Phật mà Tâm địa hẹp ḥi ,thủ đoạn th́ người này đă là TÀ dù đang ở trong Đạo Phật , do đó chúng ta cẩn thận về hai chữ CHÁNH - TÀ . Khi ĐỨC PHẬT nói đến Bát Chánh Đạo là chân lư , là đúng th́ nghĩa CHÁNH này mênh mông , trừu tượng khó hiểu làm chúng ta hơi khó chịu . Để đạt được cái CHÁNH này không phải dễ , trong suốt cuộc đời này mà chúng ta chứng kiến hay trong truyện mà chúng ta đọc , trong thực tế cuộc sống hàng ngày để làm một con người tốt chân chính không phải là một điều dễ chịu . Để chúng ta đi đúng chính xác Bát Chánh Đạo th́ thật không dễ trong thời đại hôm nay . Vào thời ĐỨC PHẬT th́ Ngài là một Bậc Thánh tuyệt đối hoàn hảo , nhưng sau thời ĐỨC PHẬT mỗi người tu tập theo các kiểu của ḿnh đối với Đạo khác nhau , dần dần ḿnh kiến giải theo cách hiểu , cách ngộ của ḿnh nên đă bớt chánh .
Để giử đi đúng Bát Chánh Đạo của ĐỨC PHẬT th́ có những điểm căn bản cần thực hành :
* Chúng ta phải tôn kính các bậc Thánh , chư Phật , Bồ Tát , đây là nền tảng căn bản . Không thể gọi là một Phật tử chân chính mà đối với các bậc Thánh đáng kính mà ḿnh coi thường .
* Chúng ta phải có ḷng từ bi thương yêu tất cả chúng sinh . Cái khó là phải thương yêu cả những ngừoi xấu ác . Một thực tế là chúng ta khó bao dung được người xấu , kẻ ác nhất là những người đă trực tiếp xúc phạm , mưu hại ḿnh . Là đệ tử Phật chúng ta buộc phải bao dung cả những người này , phải vượt qua trở ngại này cho bằng được . Nếu chúng ta trăi ḷng từ bi thương yêu đến tất cả mọi người mà trừ ra những kẻ xấu , người ác th́ ḷng từ bi đó c̣n khuyết lở , chưa trọn vẹn hoàn toàn .
* Chúng ta cần phải có Tâm khiêm tốn . Không có người chân chính nào mà tự cao , tự măn cả . Ngừoi tự cao quá thường rơi vào đường tà . Người khiêm hạ có đặc điểm là luôn nhận lỗi về ḿnh trước , chứ không trách người . Người có Tâm khiêm tốn th́ dù lỗi của người khác là mười mươi th́ cũng luôn t́m xét lỗi của ḿnh th́ đó là người chân chính trong Đạo Phật .
( C̣n tiếp )
Chào thân ái
Tuấn Kiệt 101010
__________________ tt
|
Quay trở về đầu |
|
|
ytot Học Viên Lớp Tử Vi
Đă tham gia: 04 December 2004 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 90
|
Msg 43 of 61: Đă gửi: 30 May 2007 lúc 9:40pm | Đă lưu IP
|
|
|
TỨ THÁNH ĐẾ ( Tiếp theo )
IV / ĐẠO ĐẾ :
Làm sao chúng ta biết con đường ḿnh đi đă đúng chưa ? Để hiểu thế nào là đúng là sai , là chánh là tà chúng ta vấp vô số trở ngại . Chúng ta không biết dựa vào đâu bởi v́ sự tu tập phụ thuộc vào rất nhiều điều kiện và kết quả nhiều khi không phải có liền như khoa học thực nghiệm . Trong tôn giáo kết quả tu tập nằm ở rất xa trong nhiều kiếp ( ĐỨC PHẬT tu cả ngàn kiếp mới thành tựu chánh đẳng chánh giác )và phương pháp tu có kết quả với người này nhưng lại không có kết quả với người khác . Tuy nhiên nói ǵ th́ nói chúng ta có một số điểm mà mọi người ai cũng phải công nhận là khởi đểm căn bản đúng .
THỨ 1 LÀ L̉NG TỪ BI : Tôn giáo nào mà dạy một t́nh thương yêu rộng mở nhiều chừng nào th́ tôn giáo đó đến gần chân lư chừng nấy . Một tôn giáo mà không dạy t́nh thương yêu th́ tôn giáo đó không chân chính để có thể làm chỗ dựa cho cuộc đời này . Một tôn giáo dạy t́nh thương yêu càng trăi rộng chừng nào th́ tôn giáo đó càng chân chính chừng nấy .
Chúng ta so sánh hiện nay 3 tôn giáo lớn trên thế giới là : Đạo Hồi , Kitô giáo và Đạo Phật .
* Đạo Hồi dạy các tín đồ phải thưong nhau bởi yếu tố t́nh thương là yếu tố bắt buộc phải có trong các tôn giáo . Nhưng trong Đạo Hồi người ngoại đạo Hồi th́ được giết , thậm chí sự giết này c̣n được mau lên Thiên Đàng .
* Đạo Kitô giáo : Chúa Giê su nói : " Các con phải thương yêu kẻ thù nghịch với các con ..." . Như vậy t́nh thương yêu so với Đạo Hồi lớn hơn và Đạo Kitô đến với chân lư gần hơn .
* Đạo Phật th́ Đức Phật nói : < Phải thương yêu tất cả chúng sinh > . Chúng sinh ở đây bao gồm 3 đường 6 cơi từ các loài thú rất nhỏ cho đến Chư Thiên trên Trời .
Như vậy trong 3 tôn giáo th́ t́nh thương trong Đạo Phật là không có giới hạn , là chân chính nhất , là chân lư . Chúng ta có thể khẳng định t́nh thương yêu trong Đạo Phật là bao la phủ trùm cả trời đất vũ trụ vạn hữu muôn loài hữu h́nh và vô h́nh .
Đạo Phật đă cho chúng ta một t́nh thương yêu bao la không c̣n biên giới , không c̣n giới hạn . Chúng ta phải thấy ḿnh may mắn là đệ tử của ĐỨC PHẬT v́ chúng ta có nhiều điều kiện để tiếp cận với chân lư hơn , chúng ta đến gần với Bát Chánh Đạo hơn . Chúng ta cần huân tập ḷng từ bi và vận dụng vào thực tế cuộc sống khi đối duyên , tiếp cảnh với mọi người .
THỨ 2 LÀ SỰ CÔNG BẰNG : Đạo nào th́ Đạo nhưng phải nói tới sự công bằng . Một nhà xă hội học , chánh quyền , công an ,ṭa án v.v...th́ họ đều chung với nhau một quan điểm là : Người ác phải bị phạt , người thiện th́ được thưởng . Bởi v́ công bằng là một chân lư chung mà mọi người ai cũng phải công nhận , chứ nếu không có công bằng của luật pháp th́ xă hội sẽ xáo trộn , đảo lộn .
Đối với tôn giáo Thần quyền tin có Thượng Đế th́ trên Trời Thần Thánh sẽ thưởng ban phúc cho người thiện và phạt người ác . Trong tôn giáo Thần quyền th́ tin có một thế lực siêu nhiên cũng thưởng thiện , phạt ác . Đó là nguyên lư công bằng của vũ trụ , nếu ai phủ nhận công bằng th́ lập tức biết ngay đó là tà đạo .
Trong Đạo Phật sự công bằng được thực hiện bằng Luật Nhân Quả . Sự công bằng ở đây được điều hành , sắp xếp bằng luật Nhân Quả . Luật Nhân Quả là một nguyên lư tự nhiên của vũ trụ , ở trong đó người ác sẽ bị quả báo , người nào thiện sẽ được hưởng phúc thưởng .
Chúng ta thấy Đạo Phật , các nhà Xă hội học , các tôn giáo Thần quyền đều phải công nhận một chân lư chung là sự công bằng . Như vậy ngại chuẩn mực thứ 1 là ḷng từ bi , chúng ta có chuẩn mực thứ 2 để t́m ra cái đúng của chân lư là sự công bằng .
THỨ 3 LÀ MƯU T̀M HẠNH PHÚC : Một nhà xă hội học hay một nhà lănh đạo đất nước chân chính đều phải mưu t́m hạnh phúc cho người dân . Chỉ có hôn Quân vô đạo ngày xưa mới bức hiếp người dân thôi , chứ 1 nhà lănh đạo chân chính nào đều phải mưu t́m hạnh phúc cho dân .
Một tôn giáo Thần quyền cũng vậy cũng hứa hẹn 1 cơi hạnh phúc trên Thiên Đàng nếu ở trần gian này người tín đồ sống vâng phục lời Thượng Đế , làm các đều lành th́ khi chết sẽ lên Thiên Đàng . Trong Đạo Phật th́ cũng mưu t́m hạnh phúc ở cơi Niết Bàn .
Như vậy chúng ta có 3 chuẩn mực để đáng giá các tôn giáo , để biết con đường ḿnh đi xác lập đă đúng hay chưa . Từ đó đánh giá các tôn giáo trên 3 chuẩn mực này là ḷng từ bi , sự công bằng và mưu t́m hạnh phúc .
Chúng ta đă qua mấy buổi tṛ chuyện chỉ mới nói chữ CHÁNH trong Bát Chánh Đạo chưa xong , chứ chưa đi vào chi tiết từng chánh đạo . Chúng ta chỉ mới giới thiệu về Bát Chánh Đạo chưa xong , lần sau chúng ta sẽ nói chuyện tiếp về Bát Chánh Đạo vi diệu .
( C̣n tiếp )
Chào thân ái ,
Tuấn Kiệt 101010
|
Quay trở về đầu |
|
|
ytot Học Viên Lớp Tử Vi
Đă tham gia: 04 December 2004 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 90
|
Msg 44 of 61: Đă gửi: 13 June 2007 lúc 10:20am | Đă lưu IP
|
|
|
TỨ THÁNH ĐẾ
IV / ĐẠO ĐẾ ( Tiếp theo ) :
1 / CHÁNH KIẾN : Là quan điểm tu hành đúng . Muốn có quan điểm đúng th́ phải có hiểu biết về giáo lư Phật Pháp cũng như hiểu biết về cuộc đời một cách sâu sắc .
Chúng ta tu tập làm sao để sống an lạc giữa cuộc đời , chứ không phải tránh duyên quay lưng với tha nhân .
Chữ KIẾN trong chữ nho dịch nghĩa là THẤY . Việc đầu tiên của tu hành Phật Pháp là chúng ta xác định một quan điểm , một lập trường , một hướng đi . Sỡ dĩ chúng ta phải có hiểu biết về giáo lư Phật Pháp và hiểu biết về thực tế cuộc đời v́ mục đích của Đạo Phật là chữa lành những đau khổ của cuộc đời .
Trước khi chúng ta tu tập th́ phải nắm trong tay ḿnh một bản đồ đúng hướng . Chúng ta đi băng qua khu rừng rậm của vô minh đến bến bờ giải thoát an lạc th́ chúng ta cần có tấm bản đồ . Nếu bản đồ đúng chúng ta sẽ về chỗ an lành giác ngộ giải thoát . Nếu bản đồ sai mà chúng ta đi theo th́ đến khi ḿnh đă ṃn chân mơi gối , đă sức cùng lực kiệt th́ chúng ta dừng lại nơi một vực thẳm , một bụi gai , một vách đá không bước tới được nữa và chết trong đau đớn . Do vậy bản đồ tu hành xác lập ban đầu rất quan trọng , nếu bản đồ không đúng hướng th́ ḿnh tu cho đến già đến chết cũng không có kết quả hoặc đạt một kết quả sai lầm th́ uổng phí cả đời tu .
Một trong những dấu hiệu để biết rằng người đó tu đúng hướng là thể hiện ra khuôn mặt . Khuôn mặt người đó sẽ quang minh hơn , tươi sáng hơn , phúc hậu hơn , thần sắc toát ra trầm lắng ẩn tàng nhẹ nhàng . Nếu chung ta tu một thời gian mà gương mặt chưa quang minh hơn th́ phải xét lại Pháp tu của ḿnh .
Bản đồ CHÁNH KIẾN phải có đích đến rơ ràng với 3 điều là : Giải thoát , giác ngộ và khả năng hóa độ chúng sinh . Có nghĩa là khi chúng ta tu kết quả phải hiện ra rơ ràng là phải giải thoát ra được ra khỏi luân hồi , chưa vượt khỏi luân hồi th́ Tâm ḿnh phải thoát từ từ ra khỏi phiền năo đau khổ . Giác ngộ là khả năng có trí tuệ sắc bén nh́n ra những điều sâu thẳm của Đạo , của vũ trụ Trời Đất .
Bản đồ tu tập phải vẽ rơ lộ tŕnh từ chỗ ḿnh đang đứng , rồi đi qua nhiều cung đường , vượt qua nhiều thác ghềnh , băng qua nhiều sa mạc , lướt trên nhiều ngọn sóng để đi tới đích giác ngộ rơ ràng . Chúng ta cần nhớ là bản đồ phải bắt đầu xuất phát từ chỗ ḿnh đứng bởi v́ có những bản đồ bắt đầu từ những chỗ nào đó xa lạ cho nên ḿnh không thể đi được , nếu cố đi th́ tẩu hỏa nhập ma .
Như vậy quan điểm tu hành của chúng ta phải rất căn bản vững chắc , chứ không nói thực hành những điều trên mây rời xa chỗ đứng của ḿnh .
Bản đồ CHÁNH KIẾN này ai trao cho ḿnh , hay ḿnh tự vẽ ? Xin trả lời chúng ta phải tự vẽ bản đồ này . Chúng ta dựa vào bản đồ người khác mà vẽ bản đồ của ḿnh có nghĩa là ḿnh phải học hỏi . Chúng ta học hỏi từ các Vị chân tu , các bậc Thầy , từ kinh điển , từ các huynh đệ rồi ḿnh vẽ lên bản đồ của ḿnh sao cho phù hợp với chính ḿnh . Như vậy bản đồ tu tập của mỗi ng::10Ỳ6:: sẽ giống nhau trên đại thể nhưng trên chi tiết th́ sẽ khác nhau tùy khế hợp căn cơ mà lĩnh hội .
Việc tu tập Chánh Kiến bắt đầu từ sự học hỏi Thầy hay , bạn tốt , sách quư . Tuy nhiên trong việc chúng ta dựa vào bản đồ người khác đi trước th́ chưa chắc đă đúng . Ngay cả một cuốn sách viết ra chưa chắc tác giả đă nắm được CHÁNH KIẾN , kể cả các Thầy trên Pháp ṭa giảng thao thao bất tuyệt cũng không bảo đảm đă giảng đúng . Do đó ở đây trong việc tu tập Chánh Kiến mà t́m ra 1 Đạo lư đúng , 1 chân lư đúng hay 1 bản đồ tu tập đúng th́ lệ thuộc rất nhiều vào sự may mắn . Nếu chúng ta đă có gieo duyên lành từ đời trước th́ sẽ gặp Minh Sư , Thiện Hữu , kinh điển tốt , sách hay th́ chúng ta học được quan điểm tu hành đi đúng đường . Nếu không may mắn chúng ta đi theo một Tà Sư hay một người hiểu cạn rồi vẽ vào bản đồ của ḿnh th́ sẽ không có kết quả . Như vậy chúng ta phụ thuộc rất nhiều vào Phước quá khứ .
Trên nguyên tắc chúng ta t́m người đắc đạo để học hỏi nhưng trên thực tế , nhất là thời mạt pháp này khó t́m thấy một người đắc đạo như ĐỨC PHẬT . Các Vị đắc Đạo thật sự thường hay ẩn ḿnh , giấu ḿnh không ai biết . Có một điều kỳ lạ là ngày xưa ĐỨC PẬHT đă nói là ngay cả một Vị đắc Đạo chưa chắc là giảng dạy , giáo hóa hay . Do đó trên cuộc đời nếu chúng ta may mắn gặp một Vị đắc Đạo th́ chưa chắc giảng dạy hay hoặc giảng dạy chưa kỷ toàn diện . Nếu chúng ta may mắn gặp một Vị Chân Sư vừa đắc Đạo , vừa khéo dạy th́ coi như cuộc đời ḿnh có Đại Diễm Phúc , rất hên .
Chúng ta là đệ tử của ĐỨC PHẬT do đó tiêu chuẩn căn bản chuẩn mực là chúng ta phải học hỏi từ ĐỨC PHẬT , học hỏi từ giáo lư , học hỏi từ cuộc đời của Ngài . Chúng ta lưu ư không thiên vị một Vị Tông Sư nào hết , một Vị Tông Sư dù giỏi thế mấy cũng thua ĐỨC PHẬT . Chúng ta đănh lễ Phật cầu gia hộ cho chúng ta có được Chánh Kiến , gặp được Thầy giỏi , sách hay , Thiện hữu bạn hiền . Nếu chung ta không cầu nguyện nới ĐỨC PHẬT mà chủ quan đi lang thang học hỏi hết nơi này đến nơi khác sẽ có ngày gặp Tà Sư mà không biết .
Nếu chung ta gặp một người nào tự xưng ḿnh bằng với ĐỨC PHẬT , hay nói ḿnh đang là Phật hợac thay thế ĐỨC PHẬT THÍCH CA xuống thế th́ chúng ta kết luận ngay người này là Tà Sư , phải tránh xa và đừng bao giờ đi theo học Đạo . Chúng ta biết không bao giờ có một ngừoi nào thành PHẬT lúc này hết , chưa có Phật Di Lạc xuất hiện th́ chưa có ai thành Phật lúc này .
Chúng ta dù có học một Đạo lư nào rất hay nhưng phải biết là đúng nhưng chưa đủ bởi chân lư Phật Pháp là vô tận mênh mông không bến bờ . Để chúng ta học CHÁNH KIẾN th́ đúng nhưng chưa đủ . Từ khởi điểm ban đầu ĐỨC PHẬT cho chúng ta cái đúng và măi măi về sau chúng ta t́m ṭi , học hỏi cái đủ . Trong kinh điển Bắc Tông sau này có nói < Thập Địa Bồ Tát cũng chưa đủ Chánh Kiến > do đó trên cuộc đời này đừng có ai tuyên bố ḿnh là chân lư tột cùng . Trong việc học hỏi giáo lư tu tập Phật Pháp nếu chúng ta tự măn cho ḿnh là đủ th́ sẽ đứng lại , thoái lui và không học hỏi được nữa v́ vậy chúng ta luôn khiêm tốn đào sâu giáo lư mà học hỏi . Đạo lư Phật Pháp vô tận chứ kinh điển không bao giờ nói hết v́ vậy người đệ tử Phật cần kiến thức rất sâu rộng để tu tập và giáo hóa .
* CHÁNH KIẾN đầu tiên phải xác lập là Luật Nhân Quả Nghiệp Báo :
Đầu tiên chúng ta cần hiểu cho kỷ chính chắn , hiểu đúng , xác quyết không nghi ngờ ở Luật Nhân Quả chi phối vạn hữu từ phàm nhân đến Thánh nhân trong toàn cơi vũ trụ Trời Đất . Căn bản là ai gieo nhân ǵ th́ gặt quả đó gọi là thiện ác báo ứng theo sự công bằng tự nhiên của vũ trụ Trời Đất . Có nghĩa là chúng ta đối xử với mọi người như thế nào th́ sau này quả báo đến với chúng ta như thế đó . Trong Luật nghiệp báo này đ̣i hỏi có sự tương tác hành động giữa người này với người kia mà tạo thành nghiệp . Tuy nhiên đi sâu vào chi tiết của Luật nhân quả hoặc đến phạm vi lớn ṭn vũ trụ th́ chỉ có ĐỨC PHẬT , BỒ TÁT , các vị Thánh đắc Đạo mới biết , c̣n chúng ta là phàm phu không biết nỗi . Chúng ta chỉ biết một số điểm căn bản nhưng ai mà hiểu Luật nhân quả sâu hơn , chi tiết hơn qua cuộc sống th́ người đó có CHÁNH KIẾN nhiều hơn .
( C̣n tiếp )
Chào thân ái ,
Tuấn Kiệt 101010
|
Quay trở về đầu |
|
|
tamthuyen Học Viên Lớp Dịch Lư
Đă tham gia: 01 June 2005 Nơi cư ngụ: Canada
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 880
|
Msg 45 of 61: Đă gửi: 29 June 2007 lúc 12:48pm | Đă lưu IP
|
|
|
TỨ THÁNH ĐẾ
IV / ĐẠO ĐẾ :
1 . Chánh Kiến ( Tiếp theo ) :
Chúng ta cũng biết rằng dù chỉ bằng ư nghĩ cũng có thể tạo nghiệp chẳng hạn ḿnh hay chê trách mọi người tự nhiên sau này một thời gian người ta xa lánh ḿnh hoặc ḿnh đổ những cơn bệnh vô cớ . Dù chỉ là ư nghĩ trong Tâm không ai biết nhưng cũng tạo thành quả báo bên ngoài do đă tạo thành nghiệp .
Nghiệp của một người th́ liên quan đến nhiều người v́ nghiệp tạo thành là do tương tác giữa người với người trong kiếp trước cho nên sau này quả báo trổ ra liên quan đụng đến nhiều người .
Sự thành tựu của tâm linh cũng do nhân quả chi phối . Chúng ta sống trong đời lúc nào cũng sợ người ta buồn phiền , lúc nào cũng muốn giúp đỡ mọi người an vui . Người ta khó khăn hoạn nạn th́ ḿnh giúp đỡ , nhờ sự giúp đỡ mà Tâm người ta bớt lo , bớt khổ do đó những sự an vui của người khác sẽ rớt vào Tâm của ḿnh theo nhân quả . Do đó khi ḿnh hành Thiền th́ Tâm sẽ yên ổn do bao nhiêu sự an vui của người khác nay hội tụ lại Tâm của ḿnh thành Định lực . Công đức tạo thành Định lực này một thời gian sau sẽ hết v́ niềm an vui , lợi ích mà ḿnh mang đến cho mọi người không phải là vô lượng .
C̣n người nào mà sống vị tha đem niềm vui , lợi ích đến cho mọi người làm măi trong vô lượng kiếp mà không mong cầu ǵ cho ḿnh , làm mà không c̣n thấy ḿnh làm nữa th́ người đó mới chứng được giải thoát bởi lúc đó sự an vui trong Tâm ḿnh cũng là vô lượng tuyệt đối , không c̣n bị thoái chuyển nữa . Do đó một người muốn giải thoát th́ phải sống cực kỳ tốt với mọi người , điều này đă được nói trong bài mở đầu của kinh Kim Cang . Khi Ngài Tu Bồ Đề hỏi ĐỨC PHẬT là < làm thế nào để hàng phục Tâm ? > ĐỨC PHẬT đă đưa ra câu trả lời mà mới nghe qua rất lạ lùng nhưng rất chuẩn xác là < Hăy độ tất cả chúng sinh vào Niết Bàn hết > .Đây là câu trả lời tuyệt vời có nghĩa là chính đời sống của chúng ta đem vô số niềm vui , lợi ích an lạc , đem Đạo lư Phật Pháp đến cho mọi người th́ sẽ tác động trở lại Tâm của ḿnh làm Tâm ḿnh sẽ an Định .
Chúng ta cần nhớ việc làm Phước thiện sống tốt với mọi người là điều quan trọng trong việc tu hành , đó là CHÁNH KIẾN . Nếu người nào v́ Tâm bỏn xẻn không chịu làm Phước hay cho là Phước Nhân , Thiên sẽ luân hồi hoài rồi lạnh lùng quay lưng với tha nhân trong bể khổ cuộc đời th́ đó là TÀ KIẾN . Chúng ta cần xác định rơ điều này và việc làm Phước cho đến vô tận vô lượng th́ mới thành Phật được .
Người có Phước là người tự do ḿnh muốn hưởng hay không là do ḿnh phát nguyện . Người không Phước là người bị ràng buộc . Một Quốc gia có hùng mạnh hay không là do người dân tạo nghiệp hay tạo Phước .
* CHÁNH KIẾN THỨ 2 là Tứ Diệu Đế . Là bài Pháp mà chúng ta đang học , trao đổi với nhau .
* CHÁNH KIẾN thứ 3 là Đạo Lư Vô Ngă : B́nh thường chúng ta ai cũng có một bản ngă nên chấp ngă cho rằng có một cái TA khác với mọi người . Do chấp ngă mà phát sinh tham , sân , giận hờn , đố kỵ , ghen ghét , hơn thua , phiền năo v.v.... Bản ngă này là ảo tưởng nhưng rất thật khiến cho chúng ta cứ tưởng là ḿnh có một cái TA thật sự riêng biệt . Chúng ta không hề có một bản ngă thật sự bên trong mà do những Tâm niệm nối tiếp nhau quá nhanh , trong 1 sát na hàng triệu tư tưởng suy nghĩ diễn ra trong đầu chúng ta . Chúng ta không thể nh́n thấy được những Tâm niệm ch́m sâu này mà chỉ thấy được vài tư tưởng xuất hiện bên ngoài , chính v́ các Tâm niệm này diễn biến quá nhanh làm chúng ta cứ tưởng là có một bản ngă . Từ đó ḿnh ngăn cách với mọi người , ḿnh ích kỷ giành về phần ḿnh , tahm lam để có nhiều cho ḿnh , giận hờn khi người ta xúc phạm , ganh tỵ với ngừoi giỏi hơn ḿnh , tự cao với người kém hơn ḿnh v.v...là do ảo tửong về bản ngă chi phối từ đó mà tạo nghiệp , do đó chúng ta phải thoát ra khỏi ảo tưởng bản ngă này .
Ngoại Đạo Ấn Độ cũng tu được Tâm thanh tịnh trong sáng thanh nhẹ , khi họ đi qua đựoc giai đoạn loạn động rồi th́ chợt bừng lên một Tâm rất sáng làm chủ tể mà họ gọi là CHÂN NGĂ , c̣n gọi là Thần Ngă hay Thánh Ngă và họ đứng lại đó rốt cuộc bản ngă vẫn c̣n . Đây là chỗ mà ĐỨC PHẬT chúng ta đă vượt qua được và Ngài chứng được VÔ NGĂ hoàn toàn . Vậy chúng ta thấy có 3 giai đoạn của sự tu hành :
* Ban đầu là bản ngă phàm phu b́nh thường như chúng ta .
* Tu đến giai đoạn cao Tâm thanh tịnh bất động th́ Tâm bừng lên 1 chân ngă nhưng tiềm tàng bản ngă vẫn c̣n .
* Tu đến A La Hán , bậc Bồ Tát , Chư Phật th́ mới chấm dứt bản ngă , chứng được Vô Ngă hoàn toàn .
VÔ NGĂ là một Chánh Kiến quan trọng mà chúng ta phải xác định , là mục tiêu tối thượng của Đạo Phật . Chúng ta tu tập phải đi theo con đường mà ĐỨC PHẬT đă đi qua là nhắm đến Vô Ngă . Dù chúng ta tu tập đến mức độ nào cũng cảnh giác là bản ngă vẫn c̣n ẩn nấp sâu kín . Có người hiểu không đúng cho rằng đạt Vô Ngă là không c̣n ǵ cả . Vậy VÔ NGĂ là ǵ ? Khi một người tu tập chấm dứt bản ngă , đạt Vô Ngă th́ Vị này trở thành toàn thể vũ trụ , trở thành toàn thể chúng sinh .Do không c̣n bản ngă riêng biệt nữa nên Tâm từ bi thương yêu chúng sinh trăi rộng tuyệt đối vô tận . Khi chúng ta c̣n bản ngă nên chúng ta có thương yêu ai th́ vẫn c̣n giới hạn , vẫn c̣n buồn thương , giận ghét , hỷ nộ ái ố chi phối . C̣n ĐỨC PHẬT , Bồ Tát , A La Hán th́ bản ngă không c̣n th́ ḷng từ bi trăi rộng đến chúng sinh , vạn hữu là vô tận tuyệt đối . Một Vị khi đạt Vô Ngă th́ ḷng từ bi tuyệt đối , trí tuệ cũng vô tận tuyệt đối bởi lúc đó Vị này biết được toàn thể vũ trụ .
* CHÁNH KIẾN thứ 4 mà chúng ta phải xác lập là lư VÔ THƯỜNG : Chánh kiến này gọi là trí tuệ bác nhă ở mức độ chuẩn xác căn bản . Theo lư Vô Thường th́ tất cả mọi sự vật , hiện tượng đều thay đổi theo thời gian . Trong sự thay đổi đó có khi thay đổi tốt thành xấu và ngược lại xấu thành tốt .
Thí dụ : Một trẻ thơ từ từ lớn lên thành một thanh niên khỏe mạnh ---> là thay đổi tốt lên , cho chúng ta mộtr sự lạc quan yêu đời . Thanh niên này theo thời gian thành già cả và chết ---> là thay đổi xấu đi , tàn hoại , cho chúng ta sự bi quan chán đời .
Khi chúng ta hiểu lư Vô Thường th́ bỏ qua các bi quan chán đời , bỏ qua các lạc quan yêu đời để nh́n sự thay đổi của mọi việc trên đời bằng Tâm giải thoát là không bi quan , không lạc quan . Khi chúng ta nh́n mọi việc thay đổi như vậy th́ Tâm không dính mắc . Chúng ta không mừng quá khi ḿnh được điều tốt , không buồn quá khi vướng phải điều xấu , nhờ Tâm bớt mừng , bớt buồn đó hổ trợ cho thân Tâm ta được an lạc trước mọi biến động thay đổi của cuộc đời . Trong sự thay đổi đó có sự luân hồi tốt thành xấu , xấu thành tốt cứ trôi lăn măi mà nếu không biết tu hành sức mạnh của nghiệp cứ cuốn ḿnh trôi lăn măi .
Tuy nhiên khi chúng ta nh́n mọi việc trên đời thấy cái ǵ cũng vô thường th́ chúng ta phải cẩn thận một điều coi chừng Tâm chúng ta rơi vào vô cảm như cây , như đá , coi mọi điều dửng dưng . Mặc dù chúng ta biết cuộc đời là vô thường nhưng từng con người đều đáng yêu đáng quư , từng chúng sinh vạn hữu muôn loài đều đáng yêu đáng quư v́ tất cả đều chịu chung với nhau kiếp luân hồi đau khổ . Dù biết cuộc đời vô thường nhưng chúng ta luôn giữ Tâm từ bi thương yêu muôn loài , đó là CHÁNH KIẾN VỀ LƯ VÔ THƯỜNG .
Chúng ta lưu ư một điều trong cái nh́n quan điểm về vô thường với Tâm từ bi và trí tuệ , chúng ta biết ơn điều thiện và dứt khoát nói không với điều xấu . Không phải vô thường là nói ǵ cũng được , tốt cũng được mà xấu cũng được như nhau , đó là thiếu trí tuệ , bởi làm điều xấu th́ tạo nghiệp quả báo .
* CHÁNH KIẾN thứ 5 là Thiền Định : Thiền Định mang lại một nội Tâm an tĩnh , an Định , chúng ta sẽ đề cập tới trong phần Chánh Định trong Bát Chánh Đạo . Chúng ta tu theo Đạo Phật th́ luôn luôn phải giữ một nội tâm thanh tịnh . Dù chúng ta có tu theo bất cứ phương pháp nào , dù có làm vô số công hạnh th́ mục đích cuối cùng vẫn là một nội tâm thanh tịnh an lạc . Khi Tâm mà xáo trộn , động loạn , sân hận th́ tạo nghiệp bất thiện là điều không thể tránh khỏi . Đây là quan điểm quan trọng về Tâm trong Bát Chánh Đạo . Một trong những thướt đo Đạo lực của một người tu chính là một nội tâm thanh tịnh nhẹ nhàng bất động an lạc . Trong mọi t́nh huống mà chúng ta giữ đơợc Tâm an tịnh th́ đó là người có Đạo lực . C̣n nếu địng chuyện mà Tâm ḿnh c̣n xao động bất an là biết Đạo lực ḿnh c̣n kém . Do đó chúng ta có thể đánh giá sự tu hành của ḿnh có tiến bộ hay không là do ḿnh đối duyên , tiếp cảnh xem Tâm ḿnh có động loạn hay không nghĩa là xem Tâm ḿnh trong mọi t́nh huống xảy ra có mừng vui , giận hờn , ganh ghét , đố kỵ v.v...luôn phải xem xét điều này để giữ Tâm an tịnh .
* CHÁNH KIẾN thứ 6 là ứng dụng đựoc những Đạo lư vào cuộc sống : Đạo lư Phật Pháp là để chúng ta tu được trong cuộc đời này , chúng ta sống đơợc trong cuộc đời này , chứ không phải Đạo lư để trốn vào thâm sơn cùng cốc tránh đời . Đạo lư đó phải phân tích được mọi diễn biến trong cuộc đời . Đây là một Chánh Kiến quan trọng là Đạo Phật phải gắn liền với cuộc đời , phải đem Phật Pháp soi sáng khắp thế gian , soi rọi đơợc mọi điều trong cuộc đời .
Ngài Lục Tổ Huệ Năng có nói :
Phật Pháp tại thế gian
Bất ly thế gian giác
Ly thế mích Bồ Đề
Du như tầm thố giác .
Có nghĩa là Phật Pháp trong cuộc đời , không phải rời thế gian mà t́m giác ngộ , mà chính chúng ta sống trong cuộc đời với con người mà t́m giác ngộ .
Mục đích Phật Pháp là chữa lành bệnh thế gian , mang an vui đến cho cuộc đời nên giáo lư rất thực tế áp dụng đơợc vào đời sống . Trong quá tŕnh chúng ta sống , làm việc , tu tập th́ Chánh Kiến sẽ đựoc bổ sung măi cho đến khi chúng ta sở đắc thành Phật . Chúng ta cần nh́n theo quan điểm giáo lư Phật Pháp mà đánh giá sự việc chứ không nh́n theo thói đời thường .
Thú dụ : Một người rất tài giỏi mà không thành công th́ người đời lư luận là do không gặp thời c̣n nh́n theo quan điểm nhà Phật là tại v́ một chơớng nghiệp nào đó mà người này đă gây ra ở quá khứ nay đă ngăn cản . Chơớng nghiệp đó có thể là do tài giỏi mà kiêu ngạo nên nay tài giỏi mà không được thành công .
Thí dụ khác như có 2 người hàng xóm gây gỗ với nhau bởi máng xối bên sân nhà người này chảy nước qua sân nhà ngừoi kia . Nếu lư luận theo đời là lỗi do cái máng xối bể ra chảy nước tràn qua nhà người ta . Nếu nh́n theo nhà Phật th́ nhận định là lỗi tại 2 người không biết bao dung độ lượng với nhau , việc đâu c̣n có đó từ từ mà nói với nhau chứ có ǵ mà phải gây gỗ mất ḥa khí hàng xóm .
( c̣n tiếp )
Chào thân ái ,
Tuấn Kiệt 101010
__________________ tt
|
Quay trở về đầu |
|
|
tamthuyen Học Viên Lớp Dịch Lư
Đă tham gia: 01 June 2005 Nơi cư ngụ: Canada
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 880
|
Msg 46 of 61: Đă gửi: 14 July 2007 lúc 12:10am | Đă lưu IP
|
|
|
TỨ THÁNH ĐẾ
IV / ĐẠO ĐẾ :( Tiếp theo )
2 / Chánh Tư Duy :
* Thứ 1 là ôn lại những điều ǵ ḿnh đă học đă biết để chúng ta ứng dụng vào thực tế cuộc sống . Thường chúng ta nghe nói người tu trong Đạo Phật là phải giữ Tâm thanh tịnh , yên lặng hư vô . Chúng ta cẩn thận nếu lúc nào cũng hiểu như vậy là chúng ta đă hiểu không đúng nguyên bản giáo lư gốc của Đạo Phật . V́ sao như vậy ? xin thưa v́ trong Bát Chánh Đạo để đạt được Tâm hư vô hoàn toàn tịch tịnh phải là giai đoạn cuối của Bát Chánh Đạo là Chánh Định . Những giai đoạn trước đó của Bát Chánh Đạo th́ rất là động , đặc biệt là Chánh Tư Duy là phải đào sâu suy nghĩ . Sau này có nhiều vị Thầy giảng dạy cho đệ tử ḿnh vội vă , đi tắt như một người đệ tử mới vào Đạo đă dạy là đừng suy nghĩ , hăy để Tâm hư vô như vậy là đă mất căn bản của Đạo Phật . Đứng ra là phải dạy cho đệ tử về Chánh Tư Duy là biết suy nghĩ đúng bởi suy nghĩ đúng sẽ dẫn đến sự thanh tịnh , Tâm sẽ lắng đọng và không c̣n suy nghĩ loạn động nữa . Suy nghĩ đúng là suy nghĩ đẹp là đạo đức , vị tha , cao thượng , thánh thiện sẽ làm Tâm ḿnh an Định . C̣n nếu người nàomà không đi qua Chánh Tư Duy th́ không có ngày Tâm được an Định hoàn toàn .
Nếu chúng ta vội vàng nhập Thiền Định để Tâm an Định hư vô th́ một thời gian sau sẽ loạn động trở lại bởi Phước đă xài hết mà không được tích lũy . Do đó con đường Bát Chánh Đạo mà ĐỨC PHẬT vạch ra thật là chuẩn mực , thật là kỷ lưỡng ,chúng ta không thể đốt giai đoạn , bẻ lệch sang đường khác được . Chánh Tư Duy là một giai đoạn quan trọng trong Bát Chánh Đạo mà chúng ta phải ôn lại , phải thực hành mà không được bỏ qua .
Người mà có thiện căn lành khéo học giáo lư Đạo Phật th́ nhiệt t́nh tâm huyết với Đạo , thiết tha tu đều giống nhau ở một điểm là khi đă học được điều ǵ rồi đều t́m cách ôn lại , suy gẫm , ghi khắc , thấm sâu trong ḷng .
* Thứ 2 của Chánh Tư Duy là đem Đạo lư đă học đối chiếu với cuộc sống thực tế bên ngoài .
Thí dụ : Chúng ta được học Tâm TỪ BI thương yêu bá tánh vạn hữu muôn loài th́ xem ḿnh đă yêu thương được chưa ? hoặc quán vô thường tất cả mọi điều đều thay đổi , bây giờ chúng ta nh́n vào cuộc sống xem cái ǵ tồn tại lâu , cái ǵ thay đổi nhanh chóng . Chúng ta đem Đạo lư vào thực tế cuộc sống của chính ḿnh , chứ không qua những ví dụ của ông Thầy nữa .
* Thứ 3 là phải biết phản biện để thử thách Đạo lư vững chắc đến mức độ nào ?
Không phải chúng ta nghe Đạo lư của ĐỨC PHẬT là ḿnh tin liền . Chúng ta phải phản biện ngược lại để xem giáo lư của Ngài có hợp lư hoàn toàn trong mọi trường hợp hay không ? chúng ta có thể nghe các vị Thầy giảng rất hay nhưng nghe mà tin như vậy là người chưa biết ǵ về Chánh Tư Duy . Người mà có Chánh Tư Duy th́ dù các Vị Thầy có giảng thao thao bất tuyệt , lư luận chặt chẽ logic nhưng sau đó đi về sẽ suy nghĩ phản biện sau khi đối chiếu với thực tế cuộc sống , đây cũng là bản lĩnh , Đạo lực của người tu .
Thí dụ : Trong Đạo Phật sau này chúng ta nghe triển khai về lư Không th́ chúng ta thử suy nghĩ tư duy th́ khi xem cái ǵ cũng là không th́ Tâm người này sẽ không c̣n dính mắc với thế gian đây là điều lợi ích . Điều có hại là người này có thể trở thành người thờ ơ lănh đạm quay lưng với mọi người , có thể bị như vậy hay không , lần sau ḿnh sẽ hỏi lại ông Thầy điều này .
Chúng ta nhận thấy ḿnh sống với bao nhiêu con người xung quanh ḿnh mà ĐỨC PHẬT dạy là phải thương yêu , hóa độ bây giờ nếu áp dụng lư Không th́ ḿnh nh́n họ đều là giả tạm hư vô , vậy liệu ḿnh có c̣n ḷng từ bi thương yêu họ được hay không ? Chúng ta không phải nghe Thầy nói điều ǵ là tin nấy , kể cả lời ĐỨC PHẬT cũng cần phải phản biện v́ nếu Đạo Phật là chân lư th́ càng phản biện chân lư của Đạo Phật càng sáng ngời . Chỉ có những giáo lư không phải lời của ĐỨC PHẬT th́ khi chúng ta phản biện sẽ t́m ra chỗ hở , sai lệnh đi liền . Đây là những điều của Tâm suy nghĩ , tư duy , suy xét mọi mặt của một Đạo lư xem có hợp lư hoàn toàn không .
Chúng ta được ĐỨC PHẬT dạy một Đạo lư thương yêu cực kỳ lư tưởng là thương yêu tất cả chúng sinh , thương yêu từ côn trùng nhỏ , loài người cho đến Chư Thiên , vạn hữu muôn loài . Chúng ta phản biện là liệu t́nh thương yêu đó có thực tế hay không ? có áp dụng được trong cuộc sống hàng ngày hay không ? Đa số chúng ta nhận thấy t́nh thương yêu đó không thực tế . Tại sao như vậy ? bởi v́ ḿnh thương yêu tất cả chúng sinh , ḿnh muốn mọi người thương yêu lẫn nhau mà tất cả mọi người không hề thương nhau . Muôn loài cắn xé nhau , người này bốc lột áp bức hiếp đáp người kia v.v... Bây giờ chúng ta phải làm sao trong khi đôi tay ḿnh th́ nhỏ bé , ḿnh không thể buộc mọi người dừng lại sự ác độc mà thương yêu nhau .
* Thứ 4 là Phát nguyện thành một quyết tâm để thựchiện Đạo lư măi măi . Lời phát nguyện cũng là một tư duy .
Từ đầu đến giờ chúng ta nói chuyện với nhau tư duy là ǵ , bây giờ chúng ta nói về Chánh Tư Duy .
Chánh Tư Duy là :
* Thứ 1 : Tư duy về Đạo lư , là những điều đă được đọc trong kinh điển , những điều nghe giảng từ các bậc Thầy và chúng ta nhớ , suy gẫm , suy nghĩ tư duy về các giáo lư đó .
* Thứ 2 : Suy nghĩ về điều THIỆN . Đạo lư và điều thiện gần giống nhau mà hơi khác . Đạo lư th́ mênh mông đi từ cái thiện cho đến vào tâm linh , trí tuệ , giác ngộ , giải thoát . Do đó Đạo lư là tổng quát rộng lớn , c̣n điều thiện th́ nhỏ hơn thể hiện trong cách cư xử giữa người với người , người và vật , người với môi trường sống xung quanh . Điều thiện th́ tầm vóc nhỏ hơn nhưng cụ thể , thực tế . Nếu chúng ta tư duy về Đạo lư th́ tư duy rộng lớn cho đến các bậc Bồ Tát ,A la Hán , các bậc Thánh đă chứng Đạo , tới pháp giới mênh mông , đến vô lượng kiếp luân hồi .
Tư duy về công việc cũng là Chánh Tư Duy , chúng ta suy nghĩ sắp xếp công việc phải làm để chu toàn bổn phận .
Thông thường chúng ta luôn giữ Tâm ở trạng thái thanh tịnh nhưng khi đụng chuyện , đối duyên tiếp cảnh ḿnh có trí tuệ biết suy xét , giải quyết vấn đề th́ đó là Chánh Tư Duy . Khi Chánh Tư Duy này phát triển sâu xa th́ thành trí tuệ .
* Thứ 3 : Thanh lọc Tâm khỏi những suy nghĩ bất thiện . Trong khi chúng ta suy nghĩ về Đạo lư thánh thiện th́ bên cạnh đó vẫn c̣n những suy nghĩ chen vào bất thiện như tham lam , sân hận , ích kỷ , ganh tỵ , đố kỵ v.v...v́ vậy bên cạnh những suy nghĩ điều thiện tốt chúng ta phải thanh lọc loại bỏ những suy nghĩ sai , những suy nghĩ xấu , điều này chúng ta phải thực hiện hàng ngày thường xuyên . Chúng ta có ai dám nói ḿnh không c̣n ư niệm xấu không ? v́ vậy công phu tu tập thanh lọc Tâm là một công phu phải được thực hiện suốt cuộc đời ḿnh .
Ở giai đoạn cuối của tiến tŕnh Bát Chánh Đạo là Chánh Định khi đó Tâm bất động an tịnh hoàn toàn . Nhưng Chánh Định đó được đặt trên nền tảng của Chánh Tư Duy tứ là điều THIỆN thẩm sâu trong tâm hồn . Trên nền tảng của một tâm hồn thuần thiện mà giáo lư Phật Đà đă ngấm sâu vào th́ chúng ta mới đạt Thiền Định , đây là khuôn mẫu không thể đi khác được . C̣n nếu chúng ta chưa có công đức , chưa có tâm hồn thánh thiện mà đă vội đi vào Thiền Định th́ ḿnh đă xây lâu đài trên cát mà không biết , có nghĩa là cái Định đó sẽ bị gẫy đổ bất cứ lúc nào , Tâm sẽ động loạn trở lại , thậm chí có thể bị điên loạn tẩu hỏa nhập ma . Do đó chúng ta lưu ư Tâm có thuần thiện , cũng có nghĩa là đă tạo vô số công đức rồi th́ hăy nói đến an Định .
Trong nhà Thiền chúng ta nghe nói câu không thiện , không ác của Ngài Lục Tổ Huệ Năng khi nói với người rượt theo ḿnh giành y bát là : < Ngươi hăy b́nh Tâm , không nghĩ thiện ,không nghĩ ác , đó là bổn lai diện mục của ngươi > trong Pháp Bảo Đàn Kinh . Câu này đă bị hiểu sai rất nhiều đời v́ đây là câu nói của bậc Tổ đă đắc Đạo nên phàm phu cứ nghĩ thiện ác như nhau . Chúng ta ở đây thấy rằng không nghĩ thiện v́ điều THIỆN là điều đương nhiên phủ trùm trong tâm hồn , trong toàn bộ cuộc đời người tu . Không nghĩ ác là v́ không chấp nhận một điều ác dù là nhỏ nhất . Khi ác nghiệp gây tạo th́ lập tức luân hồi quả báo tái sinh lại tiếp diễn trong vô lượng kiếp mà không có đường ra .
Trong kinh Pháp Cú ĐỨC PHẬT của chúng ta đă dạy :
" Tránh làm các việc ác
siêng làm các việc lành
Giữ tâmhồn thanh tịnh
Đó là lời Phật dạy "
Đây là lời dạy bảo là giáo lư kinh điển muôn đời của Đạo Phật .
( C̣n tiếp )
Chào thân ái ,
Tuấn Kiệt 101010
__________________ tt
|
Quay trở về đầu |
|
|
tamthuyen Học Viên Lớp Dịch Lư
Đă tham gia: 01 June 2005 Nơi cư ngụ: Canada
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 880
|
Msg 47 of 61: Đă gửi: 25 July 2007 lúc 10:47am | Đă lưu IP
|
|
|
Kính chào cô Tâm Thuyên và các bạn !
Về thắc mắc của cô TT về nhân quả , thật ra không phải số mệnh được an bài từ khi lọt ḷng đâu mà theo giáo lư nhà Phật th́ ngay tại kiếp sống hiện tại với các hành vi tạo tác nghiệp đă h́nh thành dần một nơi chốn mới ở kiếp tương lai rồi . Như vậy hành vi của con người nếu thánh thiện th́ nghiệp được chuyển dần , công đức được bồi tụ , tâm linh được thăng hoa triển nở .
Không có bất cứ một Tử Vi gia nào biết chính xác mức độ của sự kiện trong lá số Tử Vi cả , đó là một bí ẩn của Tạo Hóa được an bài , sắp đặt theo ḍng nghiệp lực của con người . Các sao trong khoa Tử Vi mệnh học chỉ cung cấp cho chúng ta một bản đồ để định hướng cuộc đời sống sao cho phù hợp, mọi việc hung cát để tiến thoái cho phù hợp với hoàn cảnh . Các sự kiện , biến cố có thể quảng diễn qua các bộ sao khá chính xác nhưng độ số , mức độ sự kiện luôn là một bí ẩn không ai biết chính xác cả . Bởi âm đức ḍng tộc , phúc đức hiện tại và sự gia hộ của Ơn Trên có thể làm thay đổi mức độ của sự kiện , nhưng sự kiện vẫn diễn ra ở mức độ nào thôi .
Đức năng thắng số là bao nhiêu ? câu hỏi này thường được người đời đặt ra để biết xác xuất là bao nhiêu nhưng đối với người hiểu Đạo th́ công đức gây tạo không có giới hạn là vô lượng vô biên . Khi công đức được thi triển tạo lập th́ họa nghiệp chướng cũng lui dần , hơn nữa người tu không đong đo cân đếm khi làm các việc phúc thiện công đức như người đời nên không cần xác xuất làm ǵ , điều này tôi sẽ viết trong một bài khác để có thể hiểu rơ hơn về nhân quả nghiệp báo .
Các cao Tăng , các bậc chân tu có thể nh́n biết trước sự việc nhưng hầu như im lặng để sự việc tiến triển theo sự vận hành tự nhiên của nó , chứ không can thiệp vào , nếu có tác động vào sự việc là do các vị đó có duyên với chúng sinh .
Các bạn có thể trao đổi với nhau về học thuật và Đạo thuật để cùng nhau học hỏi sự lư thú này .
Thân chào cô Tâm Thuyên , Kỳ Duyên , Kim Phượng và các bạn trẻ !
Mấy hôm nay trời mưa làm TK tôi thấy ḷng xao xuyến bụi trần , chợt nhớ đến những cơn mưa trong ca từ như mưa vẫn mưa bay trên tầng tháp cổ ...như là cơn mưa tầm tă mưa rừng ơi mưa rừng , hạt mưa nhớ ai mưa triền miên ...như hạt mưa mưa rơi tí tách mưa rơi ướt vách mưa xuyên qua mành ...
Trong tâm trạng đó TK tôi vào thăm căn nhà TD thấy các cô nói chuyện lao xao , bàn xâm rôm ră chuyện Tử Vi & số mệnh cuộc đời hihi....về câu hỏi của cô TT th́ TK tôi không lạm bàn về chính trị , chỉ nói về học thuật . Nếu mở lá số Tử Vi của những người học tập ,những người bị nạn trong chuyến vượt biên th́ chắc chắn sẽ có những tín hiệu cho thấy họ có số tha phương , có số vướng ách nạn thể hiện qua các bộ sao trong Tử Vi . Vấn đề là mức độ nhiều hay ít phát tác họa hay phúc qua các bộ sao mà thôi . Cô Kỳ Duyên cực kỳ thông minh khi đă trả lời cho cô TT về việc này . Không có ǵ là ngẫu nhiên hết bởi nghiệp lực , cộng nghiệp chi phối ràng buộc chằng chịt mà ta không nh́n thấy được . Ngay cả câu dân gian < Đời cha ăn mắm , đời con khát nước > cũng vậy thôi , khi đưa con đầu thai vào gia đ́nh đó th́ do nghiệp của nó có cộng nghiệp với gia đ́nh nên nó chịu thọ lănh quả báo khốn khổ phải chịu như vậy , đó là số phận của nó chứ không do cha mẹ nó . Nếu nghiệp lực đưa bé tốt th́ nó sẽ đầu thai vào gia đ́nh phúc ấm cao dầy mà nó cộng nghiệp vào có cùng tần số để thọ hưởng quả báo lành .
Tuấn Kiệt tôi cám ơn tấm thịnh t́nh của cô TT đă mời dùng bữa cơm chay đạm bạc ngon miệng . Khi TK tôi đọc đến đoạn cô KD viết rằng nữ mệnh Thiên Tướng th́ bảo chồng ngồi là ngồi ,kêu quỳ là quỳ , bảo " làm " là làm liền ... làm TK tôi kinh hăi quá tí nữa là rơi ṭm xuống núi lăn cù nèo , í lộn mém lọt ghế rớt xuống đất ... . Cái này đúng trên đại thể thôi , c̣n tùy thuộc Thiên Tướng này đi với cát tinh , quyền tinh hay bị sát tinh xâm hại nữa .
Hôm nay Tuấn Kiệt tiện thể phúc đáp luôn cho cô Kim Phượng về câu hỏi tại sao Luật Nhân Quả lại giấu mặt , không thể hiện ra bên ngoài cho ai cũng thấy được th́ thế giới sẽ thiện lành biết bao . Chính v́ không ai thấy được sự vận hành của Luật Nhân Quả mà con người đă tạo vô số tội ác để rồi cứ trôi lăn măi trong vô lượng kiếp luân hồi sinh tử .Tuấn Kiệt tôi gác lại 1 kỳ bài Tứ Thánh Đế và bài viết trả lời này tạm đặt tên là :
SỰ GIẤU MẶT CỦA LUẬT NHÂN QUẢ . Ở đây chúng ta sẽ đào sâu hơn nữa về Luật NQ , hiểu cho đến gốc ngọn của nó , hiểu đúng sẽ mang lại phúc báu trùng trùng , c̣n hiểu nữa vời sẽ luân hồi hoài mà không thoát ra được .
SỰ GIẤU MẶT CỦA LUẬT NHÂN QUẢ
Là một người phàm phu b́nh thường không ai nh́n thấy sự vận hành của Luật NQ . Không ai nh́n thấy rằng 1 người làm điều ác rồi phải chịu quả báo đau khổ . Không ai thấy 1 người làm điều thiện rồi họ được may mắn , hạnh phúc trong cuộc sống . Mọi việc cứ như rời nhau ra , chỉ thấy chỗ này có người làm ác , chỗ kia có người làm điều thiện , thấy chỗ khác có người được sung sướng , rồi nơi nọ có người phải chịu đau khổ . Những sự t́nh đó dường như không liên quan , không dính líu ǵ với nhau cả và thấy mọi chuyện cứ như là ngẫu nhiên , cứ người có tánh ác th́ làm ác , người có tánh thiện th́ cứ làm việc thiện , ai hên th́ được may mắn thành công , c̣n ai xui th́ gặp thất bại đau khổ , mọi việc cứ dường như không có dính líu ǵ với nhau .
Khi ĐỨC PHẬT và các bậc Thánh nói có Luật NQ vận hành là người làm ác sẽ thọ lănh quả báo đau khổ , người làm việc thiện sẽ được an vui , hạnh phúc . Bậc Thánh mới ghép các sự t́nh đó lại có nguyên nhân chứ không ngẫu nhiên th́ đa phần chúng ta tin . Một số người không tin v́ họ không muốn có sự công bằng v́ từ đó giờ họ hay làm việc ác nên nghe nói đến có quả báo thật sự th́ họ sợ nên không muốn tin là vậy . C̣n đa số mọi người có lương tâm đều nhận biết có Luật NQ vận hành cho mọi người có sự công bằng trong cuộc sống theo một nguyên lư tự nhiên của vũ trụ .
Dù tin có Luật NQ nhưng có người đă đặt vấn đề phải chi cho tôi biết có Luật NQ th́ trước đây tôi đă không làm điều ǵ sai quấy . Bây giờ đến với Đạo Phật nghe giảng về nhân nào , quả nấy , tôi tin tôi muốn sửa đổi . Nhưng những việc tôi đă làm trong quá khứ rồi th́ không kéo lại được nữa . Do đó tôi rất là hối hận , phải chi cho tôi thấy được Luật NQ từ đầu , từ khi c̣n nhỏ , hay là ai sinh ra trên đời cũng biết có Luật NQ vận hành th́ sẽ không c̣n ai làm ác hết . Phải chi hồi mới sinh ra đời chúng ta đă biết NQ , biết người đó họ khổ v́ đâu họ khổ , trước đó họ đă làm điều ǵ sai tác tạo nghiệp hoặc thấy 1 người sung sướng giàu sang biết ngay trước đó họ đă làm điều ǵ tốt . Nếu chúng ta có thể nh́n thấy NQ vận hành rơ ràng th́ ḿnh có thể tự tu , tự sửa , không phải đợi đến quả báo trổ ra hay đợi các bậc Tôn Túc , Ân Sư dày công dạy bảo rồi mới bắt đầu tu tập . Tại sao Luật NQ cứ giấu mặt đối với chúng ta ? để chúng sinh cứ mê mờ không biết đường đi mà ch́m trong tội lỗi và phải thọ lănh quả báo biết bao là đắng cay khổ sở nghịch cảnh thử thách của cuộc đời .
Đôu khi chúng ta trách Thần Thánh , trách Trời , trách Phật không cứu chúng ta khi ḿnh gặp nạn tai hoặc phải để chúng ta trong hoàn cảnh quá bi đát khổ nạn như thế này .
Thí dụ : Có 1 cặp vợ chồng trẻ nghèo dắt díu nhau đi làm ăn ở tỉnh xa . Người vợ bắt đầu mang bầu ở nhà , 1 ḿnh người chồng đi làm thu nhập không đủ trang trăi chi phí tiền nhà và đời sống hàng ngày . Người chủ nhà đă đuổi họ ra khỏi nhà do họ không trả đủ tiền thuê nhà . Hai vợ chồng mới than Trời trách Đất , kêu Trời Phật cầu cứu . Hai vợ chồng khăn gói rời khỏi nhà trong nước mắt tầm tă . Đây là câu chuyện có thật được viết bởi một nhà văn Mỹ , lúc đó nước Mỹ rộng mênh mông đường xá th́ xa xôi . Người chồng mới kè người vợ đang mang bầu đi th́ dọc đường người vợ lên cơn sốt , đến khúc đường vắng th́ người vợ kiệt sức và tắt thở chết . Người chồng quỳ xuống bên xác vợ mà gào thét , kêu Trời không thấu bởi vợ ḿnh đă chết , c̣n con ḿnh trong bụng vợ cũng chết theo giữa đường xá quạnh hiu không một bóng người . Chuyện tới đây th́ kết thúc dừng lại .
Chúng ta thấy câu chuyện trên thật là cảm động xót xa . Cuộc đời có những mảnh đời bất hạnh , tan nát , đau khổ như thế . Những lúc đó chúng ta kêu Trời Đất , kêu Thần Thánh mà dường như không hề có sự giúp đỡ , sự kêu cứu rơi vào khoảng không , Thần Thánh như quay lưng với ḿnh . Chúng ta mới đặt vấn đề nếu Thần Thánh các tôn giáo là linh thiêng tại sao lại nh́n thấy chúng sinh đau khổ tột cùng , bất hạnh tột cùng như thế mà không cứu giúp ? Nếu chúng ta đặt ḿnh vào hoàn cảnh của người chồng trong câu chuyện thương yêu vợ con ḿnh mà bị đuổi ra khỏi nhà và vợ con ḿnh gục chết trên đường th́ ḿnh chắc là đau khổ tột cùng tim vỡ mà chết theo .
Thần Thánh ở đâu mà khi chúng sinh gặp hoạn nạn kêu gào thảm thiết như vậy ? chúng ta thấy như lúc đó Thần Thánh như thản nhiên lạnh lùng trước nỗi đau khổ của nhân thế , của con người . Tại sao như vậy ? Chúng ta cũng từng nghe nói có người gặp nạn niệm danh hiệu Quan Thế Âm Bồ Tát th́ được cứu . Như vậy có người Thần Thánh đă cứu , có người th́ không . Khi chúng ta hiểu được Luật NQ th́ chúng ta sẽ thấu đáo v́ sao như vậy .
Thí dụ : Chúng ta đứng ở ngoài 1 căn nhà ở cửa rào chúng ta nh́n thấy 1 ông bố cầm roi mây , mặt đỏ phừng phừng , ông ta đè đứa nhỏ dưới chân , 1 tay cầm roi quất thằng bé túi bụi . Lúc đó b́nh thường nếu chúng ta nh́n thấy sẽ la lên t́m cách cứu thằng bé . Đó là ḿnh chỉ nh́n thấy cái quả . Lúc đó cũng có một người khác đứng nh́n thấy ông bố đáng thằng bé mà người này chỉ đứng nh́n lặng lẽ không can thiệp , ngăn cản ǵ hết . Bởi v́ trước đó người này đă nh́n thấy thằng bé cầm dao uy hiếp , đâm người khác giựt túi xách tiền . Người ta vây bắt được thằng bé , mang giao mét ông bố thế là ông bố trừng phạt thằng bé v́ đă làm nhục nhă cho gia đ́nh nên ông bố đă đánh dạy thằng bé bằng tất cả sự căm phẩn của ông ta .
Hai người cùng đứng nh́n , 1 người th́ không nh́n thấy thằng bé trước đó đă cướp giật nên la lên < Trời ơi sao anh tàn nhẫn đánh thằng bé nó chết bây giờ > . C̣n người kia đă chứng kiến trước đó thằng bé đă làm ác như thế nào , hành động của quỹ dữ nên họ dứng nh́n b́nh thản khi thằng bé bị bố nó đánh dạy dỗ .
Ở câu chuyện Thần Thánh nh́n thấy cặp vợ chồng dắt díu nhau ra khỏi căn nhà bị đuổi , rồi sau đó gục ngă chết trên đường hoang vắng mà không bóng người cứu giúp . Thần Thánh thản nhiên v́ biết ngày giờ trả quả báo của họ đă tới . Ngày trước ở 1 kiếp khác họ cũng đă tàn nhẫn đuổi người bệnh hoạn , khó khăn ra khỏi nhà , và v́ hành động này tái diễn nhiều lần đă thành Định Nghiệp phải trả quả báo , nên Thần Thánh b́nh thản nh́n họ trả nghiệp . C̣n phàm phu chúng ta không nh́n thấy được NQ trước đó nên ḿnh xót xa , chúng ta nói cuộc đời sao bất công , chủ nhà sao ác độc , Thần Thánh th́ lạnh lùng là do chúng ta không nh́n thấy được đường đi vận hành của NQ nên trách Trời , trách Đất . C̣n Thần Thánh th́ biết rất rơ NQ nên biết trường hợp nào nên cứu , trường hợp nào nên không .
Trường hợp nên cứu là ví dụ : Có 1 người trong đêm mưa gió chèo chống chiếc xuồng trên sông rồi bị nước sóng cuốn úp , liền niệm Phật kêu cứu th́ tự nhiên lúc đó có 1 bó tre ở ḍng sông nổi trôi đây họ tắp vào bờ và cứu sống người này . Người này bị nghiệp chết đuối nhưng trong cuộc sống biết tạo Phước đức giữa cuộc đời nên Thần Thánh đă cứu để người này c̣n tiếp tục làm các việc phúc thiện tạo công đức cho đời và tu hành . Khi người này được cứu sống để tu tiếp th́ thường là phải nghèo v́ Phước đă dồn hết qua mạng sống rồi , nên có làm Phước thế mấy cũng không c̣n giàu nữa , chỉ mỗi cuộc sống an lành thôi .
Thần Thánh trên cao sắp xếp tất cả mọi việc mà chúng ta không biết , tùy thuộc Phước duyên của mỗi người đă gây tạo trong cuộc đời . V́ vậy cho nên đây là sự giấu mặt của Luật NQ khiến cho đạo đức con người bị thử thách tột độ . Chẳng hạn một hôm chúng ta đi ngang qua một vùng quê thấy trong 1 mái nhà tranh có tiếng khóc ta mới dừng xe lại hỏi thăm th́ biết trong nhà có người bố già bệnh gần chết mà hoàn cảnh gia đ́nh th́ rất khó khăn . Ta thấy vậy nên mới giúp đỡ họ , nếu ta là người biết NQ th́ nghĩ rằng giúp họ th́ ḿnh đặng có Phước nên ta cho tiền họ để họ mua gạo , thuốc men và nghĩ rằng ḿnh đă tích lũy được 1 ít Phước . Như vậy chúng ta có đạo đức không ? Xin thưa không đạo đức . Là v́ ḿnh hành động có đạo đức , có niềm tin NQ nhưng bản chất ḿnh không đạo đức , ḿnh đă nghĩ tới ai khi làm Phước ? ḿnh chỉ nghĩ đến quả báo mà ḿnh thụ hưởng khi làm Phước có nghĩa là việc làm Phước thiện này vẫn c̣n cái gốc của sự ích kỷ .
Cũng 1 người như vậy nghe tiếng khóc ở mái tranh rồi ghé vào thăm hỏi thấy người ta nghèo khổ , bệnh tật nên động Tâm giúp đỡ . Người này th́ không biết ǵ về NQ , người này có hành vi đạo đức là giúp người , v́ không biết NQ , không biết giáo lư Đạo Phật nên không nghĩ đến quả báo . Người này có đạo đức v́ khi họ giúp người , họ không nghĩ đến quả báo mưu cầu cho ḿnh nên thấy vậy mà họ đạo đức hơn người biết NQ mà mưu cầu quả báo lợi ích cho ḿnh . Đây là lư do v́ sao Luật NQ phải giấu mặt để chúng ta giúp người là v́ ta thương người thật sự , chứ không phải là ta t́m cầu quả báo cho ḿnh . Do đó Luật NQ không muốn cho ta thấy NQ có sự vận hành là v́ vậy . Luật NQ giấu mặt để thử thách đạo đức con người , thử thách Đạo Tâm của người tu . Từ đó đến giờ chúng ta cứ nghĩ người tin NQ sẽ đạo đức hơn nhưng không ngờ lại thua người không tin NQ nhưng giúp người bất vụ lợi .
Đây là lư do tại sao chúng ta thấy có những người bước vào Đạo mà vẫn c̣n hơn thua , đố kỵ , ghen ghét , mưu hại nhau bởi v́ khi làm điều ǵ tốt họ luôn nghĩ đến quả báo thụ hưởng vị kỷ . Chúng ta hiểu biết Luật NQ th́ cần hiểu cho tận gốc rễ , biết NQ như bậc Bồ Tát , c̣n biết như phàm phu là biết nữa chừng , gieo nhân nào gặt quả nấy , hiểu cơ bản như vậy rồi làm việc phúc thiện ǵ cũng nghĩ đến quả báo mà ḿnh sẽ thụ hưởng rồi vô t́nh ta nuôi dưỡng ḷng ích kỷ của ḿnh . Chính v́ vậy Luật NQ cứ che dấu với chúng sinh là vậy .
Chúng ta cũng đặt vấn đề nếu không cho chúng sinh biết Luật NQ th́ chuyện ǵ sẽ xảy ra ? th́ hoặc là người đó sẽ rất là ác bởi không biết có quả báo nên muốn làm làm ǵ th́ làm bất chấp hậu quả . C̣n nếu là đạo đức th́ là đạo đức thật sự v́ giúp ai là ḷng thương người thật sự , không t́m cầu quả báo cho ḿnh .
Chúng ta biết NQ th́ phải biết như Tâm của Bồ Tát . Bậc Bồ Tát , các Bậc Thánh biết quả báo rất rơ ràng và khác với phàm phu ở chỗ là không xem quả báo là điều quan trọng thích thú ham muốn .C̣n phàm phu th́ khi nghĩ đến quả báo thụ hưởng th́ Tâm vui sướng yêu thích ham muốn thụ hưởng . Chúng ta lưu ư Bồ Tát hay phàm phu gieo nhân đều hưởng quả báo giống nhau nhưng khác nhau giữa Bồ Tát và phàm phu là Bồ Tát không màng quả báo , c̣n phàm phu ham muốn quả báo , mặc dù quả báo theo nguyên lư tự nhiên của vũ trụ vẫn phải tới . Khi chúng ta hiểu tới như vậy th́ sau này chúng ta có làm vô số việc phúc thiện giữa cuộc đời th́ ḷng ta là thật sự đạo đức , v́ thương người , chứ không v́ biết NQ mà mưu cầu quả báo cho riêng ḿnh .
Tuấn Kiệt tôi kính chúc cô Kim Phượng ngày một tinh tấn , triển nở tâm linh trên đường Phật Đạo !
Chào thân ái
Tuấn Kiệt 101010
__________________ tt
|
Quay trở về đầu |
|
|
tamthuyen Học Viên Lớp Dịch Lư
Đă tham gia: 01 June 2005 Nơi cư ngụ: Canada
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 880
|
Msg 48 of 61: Đă gửi: 25 July 2007 lúc 10:49am | Đă lưu IP
|
|
|
Hello "Căn Nhà Thiện Nghiệp Duyên Lành" ! Hổ Về Rừng tôi cảm thấy buồn buồn nên vào đây viết bài để mua vui cho qua cuộc sầu với các bạn nhé:
1/
kimphuong đă viết:
KP kính chào cả nhà ,
KP tuy không viết ǵ v́ bận công việc nhưng vẫn thường xuyên hàng tuần vào đây đọc bài . KP có 2 câu hỏi mong bác TK và các bạn giải đáp dùm nghen .
1 . Sao Thiên Tướng trong Tử Vi nghe nói là không có thực lực chỉ là mượn oai người khác có đúng vậy không ?
2. Luật Nhân Quả rất quan trọng chi phối tất cả mọi người , vậy tại sao luật nhân quả luôn giấu mặt để mọi người cứ mê mờ tạo nghiệp hoài ? nếu biết có thật luật NQ th́ đâu c̣n ai tạo nghiệp xấu nữa và luân hồi cũng chấm dứt .
KP cám ơn và mong hồi âm .
Kính ,
Kim Phượng
a/ Về sao Thiên Tướng th́ ông Tuấn Kiệt101010 đă viết một bài khá dài và xuất sắc cho cô Kim Phượng ở message #1857 rồi nên tôi cũng không c̣n ư ǵ để góp thêm. Duy chỉ có một đôi điều san sẽ: câu "Thiên Tướng không có thực lực mà chỉ mượn oai người khác" th́ quả thật là tương đối lắm, v́ nó c̣n tùy thuộc vào định nghĩa của người giải đoán lá số nữa ! Theo tôi th́ Thiên Tướng vào Mệnh tuy có uy quyền lớn lao (đặc biệt là trong giới quân sự) nhưng không đích thân lănh đạo giới chính trị điều hành quốc gia được, vậy th́ cũng phải coi Thiên Tướng như là "đại diện quyền lực" rồi vậy.
Để tôi kể vài ví dụ cụ thể sau đây cho cô Kim Phượng rơ : Hàn Tín có Liêm Tướng tại Ngọ tuy uy quyền xuất chúng trong quân đội (bậc Nguyên Nhung Thống Soái) nhưng lại vẫn phải chịu phục tùng dưới sự lănh đạo của đế vương Lưu Bang Hán Cao Tổ. Ông Ngô Đ́nh Nhu cũng có Liêm Tướng tại Ngọ nên nắm giữ địa vị quan trọng lèo lái chế độ Việt Nam Đệ Nhất Cộng Ḥa, một bậc tài hoa thông tuệ xuất chúng và là linh hồn của chế độ nhưng địa vị của ông ta chỉ là "Cố Vấn" (không có chức vụ chính thức) mà thôi và vẫn phải chịu lép vế dưới bào huynh (tức cố Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm), ông Nhu y hệt như là một vị phó tổng thống hoặc một thủ tướng chính phủ cho quốc trưởng (Tổng Thổng) Ngô Đ́nh Diệm, tức là đại diện cho quyền lực đó ! Trước đây khoảng 40 năm ở miền nam Việt Nam có nguồn dư luận về cái lá số bốn tí của cố Tông Tông Thiệu tuổi Giáp Tí Mệnh Liêm Tướng tại cung Tí đích thị là lá số bịa đặt đó: Bởi v́ Thiên Tướng vào Mệnh chỉ làm tới phó hoặc cố vấn hoặc đại tướng mà thôi, chứ không thể nào lănh đạo quốc gia ở chức vị Tông Tông tới hai nhiệm kỳ (1967-1975) được đâu ..hihi.. Người nào bịa đặt ra lá số 4 tí đó cho ông Thiệu rồi tung ra dư luận quả là chưa thâm đạt về Tử vi học !
Như thế th́ Kim Phượng thấy đó: Thiên Tướng hoặc chủ "quyền uy thực lực" hoặc chủ "mượn oai kẻ khác" c̣n tùy thuộc vào định nghĩa của người giải số nữa. Dĩ nhiên là những "định nghĩa" của Thiên Tướng ("là một vị tinh tú siêu quần , nếu được thủ thân mạng th́ đáng mừng vô cùng , làm quan đến bậc Tể Tướng . Khi làm chủ mạng cung Thiên Tướng là người cả quyết , tự chủ ở chức vị quyền cao chức trọng , thông minh , cương trực , can đảm uy nghi" ) của bác TuanKiet101010 đă viết cho cô cũng đúng vậy !!!
Thiên Tướng đắc địa th́ có uy quyền lớn lao nhưng vẫn phải chịu phục tùng dưới một vị lănh đạo nào đó (có thể do điều này mà mấy ông thầy tử vi cho rằng Thiên Tướng "không có quyền uy thực lực" mà chỉ có đại diện quyền lực/mượn oai kẻ khác chăng ???). C̣n Thiên Tướng hăm địa (tại trục măo dậu) th́ là người có chiều sâu nội tâm phong phú có thể lĩnh hội được các lănh vực tâm linh huyền bí rất sâu sắc rất có duyên lành với đạo pháp và thường là những bậc đắc đạo như đức Lục Tổ Huệ Năng tuổi Mậu Tuất có Thiên Tướng thủ Mệnh tại măo và đức Thích Ca Mâu Ni có Thiên Tướng hăm tại cung Quan cư măo. Bản thân HVR tôi cũng có một người bạn quen biết tuổi Bính Tuất (1946) có Thiên Tướng thủ Mệnh tại măo hội Cô Quả Thiên Không nên chỉ cần đọc kinh Viên Giác có một lần thôi mà đă ngộ đạo quán triệt phật pháp và kể từ đó anh ta sống thật là an lạc thanh thoát như một bậc cư sĩ/đạo sĩ luôn vậy đó, ghê gớm thật ! Riêng HVR tôi đọc kinh Phật đặc biệt là kinh Thủ Lăng Nghiêm tới cả trăm lần mà chẳng thấy ngộ ǵ cả ..hichic , âu là c̣n nhiều nghiệp chướng nên chơn tâm chưa tỏ lộ chăng ?!!
Nói chung th́ Thiên Tướng thủ Mệnh th́: một là làm Tướng Lănh quân đội (Thống Chế, Nguyên Nhung, Đại Soái, Tổng Tham Mưu), hoặc Thủ Tướng chính phủ (dưới sự phục tùng của một vị quân vương quốc trưởng nào đó) hoặc là thành Tướng Cướp (nếu hăm địa gia hội sát tinh) hoặc là thành Tướng Số đoán việc bách phát bách trúng hoặc là thành một bậc thâm đạt phật pháp như đạo sĩ và Bồ Tát hóa thân luôn ..hichic..
b/ Về câu hỏi thứ hai của cô Kim Phượng th́ bác Tuấn Kiệt101010 cũng vừa mới viết cho một bài chi tiết xuất sắc ở message #1871 rồi , nên tôi cũng không c̣n điều ǵ đáng kể để viết thêm. Sở dĩ luật Nhân Quả "luôn giấu mặt hoài" là v́ chúng sanh bị tam độc Tham Sân Si che mờ chơn Tâm tự vô thủy, bởi thế nên cứ tác tạo nghiệp chướng dài dài để thọ lănh nghiệp chướng và quả báo sinh tử luân hồi. Cũng v́ chơn Tâm của chúng sanh bị che tối vọng động nên chư phật & chư bồ tát mới hóa thân thị hiện vào trần gian này để giáo hóa phổ độ chúng sanh đó ! Chúng sanh v́ tâm mê mờ vọng động th́ bắt buộc phải tin vào luật Nhân Quả của chư Phật đă dạy để mà tu niệm hành thiện chuyển hóa hướng thượng kiếp sống tâm linh, và khi chúng sanh gột rữa rốt ráo nghiệp chướng (qua sự tu hành) th́ chơn Tâm tất hiện bày th́ đương nhiên sẽ thấy được đường đi Nhân Quả mà thôi (tức là tới lúc đó đă hoàn toàn đắc đạo giải thoát rồi đó).
2/
tuankiet101010 đă viết:
Không có bất cứ một Tử Vi gia nào biết chính xác mức độ của sự kiện trong lá số Tử Vi cả , đó là một bí ẩn của Tạo Hóa được an bài , sắp đặt theo ḍng nghiệp lực của con người . Các sao trong khoa Tử Vi mệnh học chỉ cung cấp cho chúng ta một bản đồ để định hướng cuộc đời sống sao cho phù hợp, mọi việc hung cát để tiến thoái cho phù hợp với hoàn cảnh..
Như thế cũng là quá đủ rồi, cần ǵ phải biết quá nhiều chi tiết về cuộc đời e là mất dzui luôn ..hihi. Cuộc đời phải có nhiều sự bất ngờ hồi hộp như một cuốn phim hoặc một tiểu thuyết bi hùng tráng lệ sống động mới hứng thú chớ ..hihi , có thế th́ tâm linh và chiều sâu nội tạng của chúng ta mới hướng thượng hướng thiện thăng hoa tiến bộ trong ḍng chảy luân hồi, từa tựa như là thuyết evolution đó vậy.
Nếu dùng khoa Tử Vi để tường tri vận mệnh cho mỗi cá nhân thật chi tiết chính xác 100% th́ quả thật khoa tử vi c̣n .... thô sơ và nghèo nàn lắm, nhưng đối với những bậc thông hiểu lư số và sở đắc triết lư đạo pháp sâu sắc uyên thâm th́ khoa Tử Vi cũng đă quá đủ rồi trong việc diễn tả kiếp số nhân sinh và cũng để sống lành mạnh an lạc tự tại thanh thoát trong cuộc đời này: những triết lư "thuận thiên giả tồn, nghịch thiên giả vong" hoặc "xử thế thoái nhất bộ vi cao" (mưu cao kế lớn của phép xử thế ở đời đặc biệt là trong những vận hạn ngặt nghèo th́ phải thoái bộ khiêm tốn nhún nhường là tốt nhất) hoặc "tri kỷ tri bỉ bách chiến bách thắng" đều được gói ghém trọn vẹn trong 12 cung số tử vi quả thật là rất thâm thúy uyên áo sâu sắc chí lư lắm !!! Anh Tuấn Kiệt101010 và các bạn có đồng ư với tôi về điều này không nào ???
3/
tuankiet101010 đă viết:
Đức năng thắng số là bao nhiêu ? câu hỏi này thường được người đời đặt ra để biết xác xuất là bao nhiêu nhưng đối với người hiểu Đạo th́ công đức gây tạo không có giới hạn là vô lượng vô biên . Khi công đức được thi triển tạo lập th́ họa nghiệp chướng cũng lui dần , hơn nữa người tu không đong đo cân đếm khi làm các việc phúc thiện công đức như người đời nên không cần xác xuất làm ǵ , điều này tôi sẽ viết trong một bài khác để có thể hiểu rơ hơn về nhân quả nghiệp báo . ...
tuankiet101010 đă viết:
.. Chúng ta biết NQ th́ phải biết như Tâm của Bồ Tát . Bậc Bồ Tát , các Bậc Thánh biết quả báo rất rơ ràng và khác với phàm phu ở chỗ là không xem quả báo là điều quan trọng thích thú ham muốn .C̣n phàm phu th́ khi nghĩ đến quả báo thụ hưởng th́ Tâm vui sướng yêu thích ham muốn thụ hưởng..
Anh Tuấn Kiệt101010 nói đúng lắm: bậc thánh hành thiện "Bố thí ba la mật" th́ đâu c̣n so đó tính toán theo phép xác suất mà làm ǵ. Thói so đo tính toán theo phép xác suất của phàm nhân do tâm Tham Sân Si (tam độc) quả thật là c̣n nhỏ mọn hẹp ḥi lắm.
Vài ḍng tản mạn cho tan tác cái buồn man mác khi trời sắp chuyển vào thu heo may gió mát .. Bây giờ lăo Hổ phải vất bút mà về rừng để ngồi suy tư tiếp đây: kẻ sĩ ẩn dật nơi rừng thanh suối vắng !
Trân trọng,
Hổ Về Rừng - Lâm Tuyền Ẩn Sĩ
__________________
MĂNH HỔ VỀ RỪNG (Hùm Thiêng Hổ Dữ)
__________________ tt
|
Quay trở về đầu |
|
|
tamthuyen Học Viên Lớp Dịch Lư
Đă tham gia: 01 June 2005 Nơi cư ngụ: Canada
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 880
|
Msg 49 of 61: Đă gửi: 25 July 2007 lúc 10:53am | Đă lưu IP
|
|
|
Thân chào hai bạn trẻ Phuc Loc & NGUYENHUONG !
Trước đây TK tôi có viết bài Luật Nhân Quả trên Diễn Đàn , 2 bạn t́m lại đọc suy nghĩ , tư duy một chút khi hiểu nguyên lư rồi th́ sẽ không hỏi như vậy . Nhưng thôi TK tôi phúc đáp luôn thể .
Việc người chủ nhà đuổi vợ chồng nghèo khổ ra khỏi nhà sau đó dẫn đến cái chết của người vợ , đứa con trong bụng mẹ dĩ nhiên là phải thọ lănh quả báo rồi . Theo Luật NQ bất cứ một sự tác động nào của ḿnh đến người khác ( bằng ư nghĩ , lời nói , hành động ) đều tác tạo nghiệp . Tùy theo hành động xấu hay tốt gây hậu quả cho người khác mà thành ác nghiệp hay thiện nghiệp .
Chúng ta lưu ư người chủ nhà không phải là nhân tố thực thi Luật NQ , mà bởi ở một kiếp khác người chủ nhà này khi bị đuổi ra khỏi nhà thân cô thế cô đă đem ḷng oán hận và cũng bởi ḷng oán hận này mà quả báo quay ṿng trở lại với người chủ mà nay hiện thân là anh chồng bị quả báo là vợ con chết dọc đường . Nếu kiếp trước người chủ nhà là nạn nhân mà có Tâm hỷ xả , tha thứ khi bị hất hủi , ruồng bỏ th́ quả báo không quay ṿng trở lại . Quả báo chỉ quay trở lại khi có sự tác ư oán hận của người này và sẽ t́m lại đúng người chủ xưa của nó mà trả quả . Chúng sinh cứ oán hận , tham lam , mê mờ , chỉ nghĩ lợi về ḿnh mà bất chấp hậu quả đau khổ của người khác gánh chịu nên quả báo tiền khiên cứ xoay ṿng hoài mà không có lối thoát ra .
Cặp vợ chồng này không được Thần Thánh cứu giúp v́ là Định nghiệp , là nghiệp đă tái phạm nhiều lần , có tác hại lớn đến chúng sinh nên chỉ nh́n họ trả quả báo . Những người biết tạo phúc thiện giữa cuộc đời th́ đa phần được Thần Thánh giúp qua cơn hoạn nạn , v́ họ sống có ư nghĩa , mang an vui , lợi ích cho cuộc đời .
Hôm nay Tuấn Kiệt tôi sẽ triển khai thêm qua một câu chuyện kinh Pháp Cú nhằm làm sáng tỏ vấn đề vận hành của NQ này . Thật ra NQ không giấu mặt hoàn toàn , chỉ v́ chúng ta không nh́n ra thôi , không đọc ra trong cuộc sống thế nhân này . Có những quả báo nhăn tiền trong hiện kiếp mà chúng ta thấy được , c̣n đa phần quả báo trổ ra qua nhiều kiếp sống , nếu ở kiếp này chỉ là dấu hiệu mà thôi .
KINH PHÁP CÚ : TÂM LÀM CHỦ .
Vào thời ĐỨC PHẬT có một gia đ́nh giàu có sinh ra 2 người con và gia đ́nh này để lại gia tài cho 2 anh em này . Người anh sau đó phát Tâm xuất gia để lại toàn bộ tài sản cho em ḿnh . Người anh là Tôn Giả Ba La sau khi theo ĐỨC PHẬT xuất gia thành một con người cực kỳ tinh tấn , thành một Trưởng lăo nghiêm chỉnh , uy đức sánh chói . Một lần chuẩn bị vào hạ an cư th́ Tôn Giả Ba La mới dẫn một số Tỳ Kheo xin ĐỨC PHẬT đi về một làng xa để an cư và ĐỨC PHẬT đồng ư . Dân làng mới chỉ cho Tôn Giả và các Vị Tỳ Kheo chỗ ở rừng cây , có vài ngôi nhà lơ thơ , tiện cho việc tu tập , khất thực .
Trong buổi hội họp ngồi nói chuyện với nhau th́ Tôn Giả Ba La mới dặn ḍ các Huynh Đệ của ḿnh là trong 3 tháng an cư cố gắng tu hành tinh tấn và mỗi người phải phát nguyện sự tinh tấn của ḿnh sao cho thích hợp . Các Vị Tỳ Kheo th́ nói sẽ tu hành nghiêm chỉnh , cố gắng giữ thời khóa , riêng Tôn Giả th́ nói rằng trong mùa kiết hạ này tôi sẽ phát nguyện là giữ oai nghi ĐI ĐỨNG NGỒI mà KHÔNG NẰM , với ư chí tu hành tinh tấn sắt đá . Kể từ đó Ngài Tôn Giả Ba La không nằm nữa , khi ngủ th́ ngủ ngồi để luôn giữ sự tỉnh giác , Ngài cho rằng nếu nằm th́ Tâm bị mê một chút . Đây là những tấm gưong tinh tấn kỳ lạ khó có được trong đời .
Khi Tổn Giả Ba La phát nguyện không nằm như vậy th́ một thời gian sau mắt của Ngài phát bệnh . Có những Vị khác cũng phát nguyện không nằm nhưng mắt không bị bệnh , riêng mắt Ngài bắt đầu đỏ sưng tấy lên , đi đứng kkhất thực khó khăn , các huynh đệ phải d́u Ngài đi . Khi dân làng hay tin nên mới dẫn một Vị Thầy thuốc d8ến chuyên chữa về mắt . Vị Thầy thuốc này sau khi khám bệnh mắt cho Ngài xong nói rằng bệnh này không nặng , có thể chữa lành được . Vị Thầy thuốc cho thuốc nhỏ vào mũi khi nằm th́ thuốc sẽ chạy ngược thấm dần vào mắt và bệnh sẽ hết . Nhưng một tuần sau vị Thầy thuốc quay trở lại th́ thấy mắt Ngài Tôn Giả vẫn c̣n sưng vù tấy lên . Vị Thầy thuốc mới nói là < Bệnh của Ngài và thuốc của tôi buộc phải hiệu quả , có lẽ có 1 cái ǵ đó Ngài không tuân thủ > .Vị Thầy thuốc mới hỏi Tôn Giả vậy khi nhỏ thuốc xong Ngài có nằm cho thuốc thấm vào mắt không ? Ngài im lặng không trả lời . Vị Thầy thuốc hỏi gặng mấy lần mới biết rằng Ngài không nằm , mà nếu Ngài không nằm th́ thuốc không thấm ngược từ mũi lên mắt được và bệnh không thể hết và tôi chỉ bó tay . Vị Thầy thuốc nói < Thuốc của tôi chữa được bệnh cho bất cứ ai mà do Ngài không chịu nằm th́ trách nhiệm không phải của tôi > . Nói xong Vị Thầy thuốc cáo từ bỏ đi .
Ngài Tôn Giả Ba La cũng nhất quyết không nằm và do đó dẫn đến kết cục là bệnh ngày càng trầm trọng và Ngài bị mù . Dù bị mù nhưng với quyết tâm tu hành tinh tấn ư chí ngất trời xanh nên Ngài Tôn Giả Ba La cũng chứng Đạo quả vị Thánh .
Sau mùa an cư kiết hạ các Vị Tỳ Kheo mới trở về lại với ĐỨC PHẬT và thưa chuyện là Ngài Ba La bị mù . Chuyện đến tai người em th́ người em mới cho con đến mang ngừoi Bác của ḿnh về , đứa cháu trai vịn đầu gậy dắt Ngài về . Ngừoi cháu trai này dọc đường gặp một cô gái xinh đẹp mới nói với Ngài hăy ngồi chờ để đi lấy nước nhưng đă bị cuốn hút đi theo người con gái này bỏ Ngài giữa đường và không quay trở lại . Ngài ngồi chờ hoài đến chiều tối mà không thấy người cháu trai quay trở lại . Lúc đó Ngài Đế Thích là Vua Trời mới động Tâm , ngai vàng của Ngài bị rung rinh . Vua Đế Thích mới dùng Đạo nhăn nh́n xuống thế gian th́ thấy có một Vị Trởng lăo chân tu đang gặp cảnh khốn đốn là bị mù mắt ngồi giữa rừng , c̣n người cháu dẫn đường th́ đi đâu lạc mất . Vua Đế Thích mới hiện thân xuống hóa thành người đi đường để dắt Tôn Giả Ba La trở về nơi yên ổn .
Các Vị Tỳ Kheo mới hỏi ĐỨC PHẬT là v́ sao một Vị Trửong lăo tinh tấn tu hành như thế , phát nguyện không nằm như thế nhưng tại sao lại bị mù mắt thảm thưong như vậy ? ĐỨC PHẬT mới kể là do nhân duyên ngày xưa có một người đàn bà kia chồng mất nuôi 3 người con . Bà này bị bệnh mắt gần như mù mới đến gặp một ông Thầy thuốc nhờ chữa bệnh . Bà mới nói < Nhà tôi nghèo , không có tiền trả cho ông , th́ khi ông chữa mắt lành cho tôi th́ tôi và 3 đứa con theo hầu hạ ông suốt đời để đền ơn , trả nợ > . Ông Thầy thuốc đồng ư là v́ ông là Thầy thuốc giỏi , ông mới lấy thuốc phết lên mắt người đàn bà này , 1 tuần sau th́ mắt bà ta lành bệnh sáng trở lại . Sau khi mắt đă sáng lại th́ bà ta nuốt lời hưa nghĩ rằng ông ta chữa bệnh có 1 tuần là xong , bây giờ mà đem cuộc đời của 4 mẹ con mà theo hầu hạ ông ta th́ uổng phí .
Ông Thầy thuốc sau khi biết bà ta nuốt lời hứa th́ ổng giận . Ông ta mới nói với bà ta là sẽ cho 1 loại thuốc cho mắt bà sáng lên thêm , ông ta phết thuốc xong th́ mắt bà ta mù trở lại . Ông Thầy thuốc bỏ đi luôn và không lui tới nữa , thế là bà ta bị mù suốt đời .
ĐỨC PHẬT cho biết tiền kiếp trước của Trửong lăo ngày xưa chính là ông Thầy thuốc đă bị rất nhiều đời bị mù sau đó do đă dụng Tâm ác ư cố t́nh hại ngừoi v́ ḷng oán hận sự vong ân của người đời . Ngày hôm nay Tôn Giả gặp ĐỨC PHẬT , gặp Chánh Pháp tu hành nhưng quả báo mù vẫn không hết . Đến nay khi Tôn Giả đắc Đạo quả rồi mà vẫn bị quả báo mù phải trả nghiệp tiền khiên của ḿnh . Mặc dù Ngài Tôn Giả có gieo duyên với Phật Pháp , gặp ĐỨC PHẬT tu hành nhưng rồi vẫn phải bị mù theo quả báo .
Chính cái Tâm giận của Tôn Giả đă làm cho ông có hành động CỐ T̀NH làm người đàn bà kia mù trở lại suốt đời . Do đó quả báo đă theo Tôn Giả Ba La hết đời này sang đời khác ...
Hai bạn Phuc Loc & NGUYENHUONG có lẽ đă biết quả báo vận hành ra sao rồi , cho dù người đàn bà vong ân sau khi đơợc chữa lành mắt . Nhưng Tôn Giả Ba La tác ư cố t́nh mưu hại người th́ vẫn phải trả quả báo theo nghiệp đă gây tạo . C̣n ngơời đàn bà kia trong một kiếp sống khác cũng sẽ bị người khác cư xử vong ân trở lại như chính những ǵ ḿnh đă làm tác tạo nghiệp .
ĐỨC PHẬT đă nói trong kinh Pháp Cú có giá trị muôn đời sau nhằm cho chúng sinh thoát ra khỏi quả báo do hành vi tạo nghiệp luân hồi mà về bến bờ an lạc .
" Lửa không tắt được lửa
Thù không diệt được thù
T́nh thương diệt thù hận
Là Định luật ngàn thu . "
Chào thân ái ,
Tuấn Kiệt 101010
__________________ tt
|
Quay trở về đầu |
|
|
tamthuyen Học Viên Lớp Dịch Lư
Đă tham gia: 01 June 2005 Nơi cư ngụ: Canada
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 880
|
Msg 50 of 61: Đă gửi: 01 August 2007 lúc 10:32am | Đă lưu IP
|
|
|
tamthuyen đă viết:
Kính chào bác Tuấn Kiệt và cả nhà,
---------
Bác Tuấn Kiệt có thể nào cho TT biết là trong phần Tử Vi , nhg sao trong Mệnh là nói lên cái Nghiệp phải trả của ḿnh từ trong quá khứ , c̣n phần sao trong Thân là nói lên cái Nghiệp tạo ra trong hiện tại. Vậy th́ nhg sao trong Mệnh có phải nói lên cái Định nghiệp khg thay đổi đc của ḿnh khg hả Bác?
TT xin cám ơn bác và chúc bác cũng như cả nhà 1 ngày vui.
Kính chào cô Tâm Thuyên !
Hôm nay TK tôi trả lời phúc đáp về câu hỏi của cô về Định Nghiệp trong khoa Tử Vi nhé . Khoa Tử Vi lấy lư thuyết âm dương ngũ hành của Kinh Dịch làm nền tảng . Khi cho rằng đời người và con người phải biến dịch th́ không bao giờ có sự tuyệt đối . Từ đó có thể minh xác rằng quan điểm số mệnh của Tử Vi là Dịch số , tức là số kiếp biến đổi , chứ không cố định . Như TK tôi đă nói trước đây không có bất cứ 1 Tử Vi Gia nào xác định chính xác tuyệt đối mức độ của các biến cố , sự kiện cả bởi Đức năng thắng số hay nói cách khác năng lực Phúc đức có thể hoán cải được mức độ của sự kiện vận mệnh . Tử Vi chỉ cung cấp cho ta một bản đồ , một hướng đi để ta đi sao cho linh hoạt , phù hợp với cuộc đời .
Nếu nói Nghiệp trong Khoa Tử Vi th́ trước nay chưa ai phân tích cả nhưng hầu hết các hung sát bại tinh trong địa bàn lá số đều phá bại , gây tổn thất tùy theo mức độ hăm địa hội tụ nhiều hay ít của các sao này .
Không riêng cung Phúc chỉ âm đức của ḍng tộc , cung Mệnh , Thân , Tật Ách mà các cung c̣n lại và ḍng dịch chuyển các Đại Vận sẽ cho biết đương số thụ hưởng hay trả nghiệp . Đối với một người đi trên đường Đạo th́ không quan tâm nhiều đến lá số Tử Vi nữa hay nói cách khác Tử Vi không c̣n chi phối đến họ nhiều nữa . Đơn giản là v́ cuộc đời họ làm vô số công đức , hành thiện , tinh tấn thanh lọc thân Tâm tu hành , tâm hồn thánh thiện cao cả , tất cả điều ǵ họ làm cũng v́ sự an vui , lợi ích , an lạc cho bá tánh , cho mọi người . Nếu nghiệp xưa đ̣i th́ họ b́nh thản trả nghiệp , điều quan trọng là tâm linh phải được thăng tiến tiển nở thăng hoa đi dần về nẽo giác ngộ an lạc giải thoát . Hầu hêt các Vị chân tu , các Cư Sĩ phát Tâm tu hành v́ đại chúng đều có căn cơ và đều được Chư Phật , Bồ Tát sắp đặt một sứ mạng , một chương tŕnh cho cuộc đời riêng .Để sáng tỏ hơn TK tôi viết bài Pháp để cô TT thấy Nghiệp tác động đến thân như thế nào .
KINH PHÁP CÚ : NGHIỆP CỦA THÂN
Thời Đức Phật có 1 Trưởng lăo tên là Gaxta sau khi xuất gia thọ giới một thời gian tu hành bổng nhiên người của Ngài nổi lên các mụn nhọt từ từ khắp người mà không chữa lành được . Các mụn nhọt này đă gây cho Ngài rất đau đớn , vỡ ra bị thối , gịi bu vào . Ngài càng lúc càng bị bệnh hành hạ trầm trọng có lẽ cũng là một dạng ung thư nhưng chưa có thuốc chữa .
Lúc ban đầu các Huynh Đệ c̣n chăm sóc nhưng càng về sau th́ bệnh t́nh càng nặng thê thăm quá , mùi hôi thúi lan ra khắp nơi . Ngài đi đứng , ăn uống không được và để Ngài trong liêu pḥng th́ mùi hôi thúi ảnh hưởng đến mọi người nên các Huynh Đệ mới làm một cái sạp tre đưa Ngài ra ngoài hiên để dọn rửa vệ sinh cho dễ , nhưng rồi từ từ cũng ít ai ngó tới chăm sóc cho Ngài được chu đáo . Có lẽ tới lúc nghiệp của Ngài cũng gần măn th́ ĐỨC PHẬT đến hỏi thăm và kêu vài Vị Tỳ Kheo đến phụ Ngài .Trước tiên là gỡ y áo bên ngoài ra để giặc giũ , ĐỨC PHẬT mới lấy khăn nhúng nước nóng đích thân lau từng vết thương cho Ngài , tẩy lau dọn giường chiếu cho sạch sẽ . ĐỨC PHẬT cũng kêu gỡ tấm y bên trong của Ngài Trưởng lăo Gaxta ra để giặt phơi cho khô ráo sạch sẽ . Sau khi mang lại nội y bên trong bên ngoài đàng hoàng cho Trưởng lăo với thân h́nh sạch sẽ tươm tất th́ ĐỨC PHẬT mới đọc 1 bài kệ :
" Không bao lâu thân này
Sẽ nằm dài trên đất
Bị vứt bỏ vô thức
Như khúc cây vô dụng "
ĐỨC PHẬT đọc xong bài kệ th́ Trưởng lăo Gaxta liền chứng Đạo rồi nhẹ nhàng bỏ thân về Niết Bàn . Lúc đó các Tỳ Kheo mới ngạc nhiên là thấy trước đó Vị Trưởng lăo c̣n rên la đau đớn bất an v́ cơn bệnh nhưng chỉ sau khi được ĐỨC PHẬT chăm sóc , đọc 1 bài kệ ngắn 4 câu th́ lập tức Trưởng lăo mĩm cười ra đi thanh thản .
Sau đó Trưởng lăo được Đức Phật cho làm một lễ Trà Tỳ hỏa thiêu theo nghi thức của một Vị A La Hán đă chứng đắc quả vị Thánh . Các Vị Tỳ Kheo c̣n đang tu chưa sở đắc mới hỏi ĐỨC Phật là do nguyên nhân ǵ mà có hiện tượng là 1 con người đang đau đớn v́ bệnh mà chỉ trong giây phút lại biến thành 1 con người khác , từ 1 phàm phu b́nh thường lập tức thành 1 vị Thánh và được đích thân ĐỨC PHẬT chăm sóc chu đáo như vậy .
ĐỨC PHẬT mới nói là do nhân duyên nhiều kiếp xưa Ngài Trưởng lăo là 1 thợ săn sống bằng nghề bẩy chim . Khi Ngài bắt được chim th́ việc đầu tiên là bẻ 2 cánh cho nó gẩy , bẻ luôn 2 chân cho nó khỏi bay đi , rồi bỏ vào giỏ chờ nhiều rồi mang ra chợ bán nên quả báo sau này trổ ra rất thê thăm . Cũng thời đó người thợ săn này gặp 1 Vị Độc Giác Phật đi khuất thực ngang nhà , chợt 1 thiện tâm nổi lên nên mang thức ăn ra cúng dường và khi đó người thợ săn này có nói 1 câu : " Xin cho con được dự vào Quả vị của Ngài " . Lúc đó thật ra người thợ săn không biết đó là một Vị Độc Giác Phật và không ngờ đă nói câu này với 1 Vị Phật . Vị Độc Giác Phật biết người thợ săn nặng nghiệp nhưng vẫn từ bi nhận thức ăn , chú nguyện cho và sau đó bỏ đi . Một chút nhân giải thoát đă rớt vào ngay thời khắc đó , cộng với nghiệp sát sinh quá nặng trăi qua nhiều kiếp trôi lăn khổ sỡ nhưng thiện căn lành theo Ngài Tưưởng lăo cho đến khi Ngài gặp ĐỨC PHẬT THÍCH CA th́ các nghiệp của Ngài đă đến lúc chín muồi . Quả báo sát sanh giết hại chim săn bắn của nhiều kiếp cũng đă đến lúc phải thanh toán trả quả 1 lần cho hết và lời ước nguyện chứng Đạo xa xưa của Ngài cũng đă tới lúc phải thành tựu . V́ vậy Trưởng lăo được xuất gia tu hành và căn bệnh cũng trổ ra hành hạ Ngài khủng khiếp , khốc liệt .
Ở đây chúng ta đều là phàm phu nên nhiều khi nh́n 1 con người mà không hiểu thấu được nếu không có Thiên nhăn mà nh́n về vô lượng kiếp xưa . Trong cuộc đời nhiều khi chúng ta thấy một người hiền lành nhưng v́ sao họ quá khốn khổ , quá bệnh tật , quá bất hạnh trong cuộc sống . Những cái không may , những bất hạnh , tai họa cứ dồn dập theo đuổi , bủa vây 1 con người mà không sao giải thích được , thật ra đều có nguyên nhân chứ không ngẫu nhiên .
Nếu nh́n theo phàm phu chúng ta thấy 1 người hiền lành sao lại khốn khổ trong cuộc sống hay thậm chí là 1 Vị tu hành cũng có đôi khi khốn khổ trên đường tu như vậy ? Một số người thấy như bất công v́ không lư giải được điều này trong hiện kiếp là ở hiền ắt phải gặp lành . Nhưng v́ sao ở hiền mà không gặp lành ngay hiện kiếp bởi v́ nghiệp báo giấu quá xa qua các tiền kiếp trước . Người hiểu Đạo sâu sắc th́ biết nhân duyên vận hành mà đến mọi việc và do hiểu NQ nên cuộc đời chỉ gieo duyên lành , làm vô số việc Phước thiện , thúc liểm thân tâm tinh tấn tu hành . C̣n các Vị chân tu đă sở ngộ Đạo Pháp th́ có thể định hướng Quả báo qua gieo duyên với chúng sinh qua vô lượng kiếp ngơ hầu hướng tới tất cả giai cộng thành Phật Đạo . Bồ Tát sợ nhân , chúng sinh sợ Quả .
Chúng ta thấy Trưởng lăo tu hành tinh tấn mà ác bệnh nổi lên đến mức độ các Huynh Đệ cũng chán nản không c̣n ai muốn chăm sóc mặc dù các Tỳ Kheo rất là từ bi thương yêu Huynh Đệ của ḿnh , vậy mà cũng mất kiên nhẫn . Lúc mà mọi người chán nản cũng là lúc ĐỨC PHẬT xuất hiện và đích thân chăm sóc y áo lau quét vệ sinh sạch sẽ cho Trưởng lăo chu đáo c̣n hơn mẹ chăm sóc cho con .
Chúng ta thấy ĐỨC PHẬT xuất hiện vào những thời điểm rất đặc biệt để cứu gỡ , giải quyết dứt điểm 1 vấn đề nào đó . Tại sao ĐỨC PHẬT không xuất hiện trước đó hay sau đó th́ đây là trí tuệ của Ngài , chúng ta không lư giải nỗi mà chỉ thán phục mà thôi . Vào lúc đó , người Trưởng lăo đó nghiệp xưa đă trả hết , thọ mạng cũng đă hết và duyên chứng Đạo cũng đă tới chín muồi .
Chúng ta ở đây bỏ qua không nói đến trí tuệ , thần thông của ĐỨC PHẬT mà chỉ nói ḷng từ bi c̣n hơn mẹ thương con đă làm cho chúng ta rất cảm động . Thông thường cái làm chúng ta khó chịu nhất là mùi hôi thúi hay chạm tay chân vào chất máu mũ dơ bẩn trong 5 giác quan của ta . Những người Huynh Đệ trước đây chăm sóc cho Trưởng lăo rồi sau này cũng mất kiên nhẫn với bệnh t́nh máu mũ hôi thối của Ngài .
ĐỨC PHẬT muốn người đệ tử của ḿnh ra đi trong 1 h́nh hài tử tế đàng hoàng , chứ không phải bỏ thân rồi một chút mang đi thiêu th́ thân đó như thế nào cũng được .
Chúng ta thấy rơ ở đây Đạo Phật không có nói không , không thể nói dơ hay sạch ǵ cũng được , dơ hay sạch ǵ cũng như nhau , xem vô thường rồi cũng bỏ đi . Ư nghĩa phẩm giá của 1 người tu trước giờ phút lâm chung có 1 ư nghĩa và ĐỨC PHẬT đă rất tôn trọng điều đó . Đích thân ĐỨC PHẬT đă tạo 1 h́nh hài , 1 h́nh thức tử tế cho người đệ tử ra đi đàng hoàng .
Không phải trong Đạo Phật , mà ở các tôn giáo khác hay ngoài đời chúng ta thấy người chết được tắm rửa sạch sẽ , được khâm liệm , mặc đồ đẹp tươm tất đàng hoàng , Đạo lư này tôn giáo nào trên thế giới cũng có , dân tộc nào cũng có . Đă có những người làm việc từ thiện khi biết những người gần chết th́ mang về nuôi dưỡng những ngày cuối đời , chăm sóc cho đàng hoàng , chứ không để cho người đó quá nghèo khổ mà chết vất va , vất vưỡng ngoài đường , ngoài công viên , vĩa hè , bên bờ sông , dưới gầm cầu ...chúng ta cũng không đồng thuận với những trường phái phát triển sai lệch đường lối của ĐỨC PHẬT sau này cho rằng cho đó là làm Phước nhân thiên sẽ luân hồi hoài , hay nghiệp của họ th́ mặc họ cứ để họ trả nghiệp đừng dính líu vô mà cơng nghiệp cho họ . Chúng ta biết người đệ tử Phật chân chính th́ có ḷng từ bi lớn phủ trùm vạn hữu chúng sinh , dù biết cuộc đời là vô thường nhưng mỗi con người đều đáng yêu đáng quư , mỗi chúng sinh đều đáng yêu đáng quư trân trọng mà chúng ta khi có duyên gặp th́ phải cứu giúp họ .
Chúng ta thấy 4 câu kệ của ĐỨC PHẬT nói về chấp Thân , là sở hữu nền tảng về Thân . Sở hữu về Thân là sở hữu tối thượng của phàm phu nên ĐỨC PHẬT dạy Quán Thân này rất thực tế . Khi quán Thân này là vô thường là ta đă bỏ được cái chấp rất là lớn , rất căn bản . Khi ta chấp có thân này là quan trọng nên ta mới chấp cái nhà ta để ở , tiền bạc của ta để sỡ hữu không thể rời bỏ , chấp gia đ́nh quyến thuộc của ta , chấp quyền lực danh vọng của ta cần phải tranh đoạt , mưu cầu cho có được v.v... tất cả xuất phát từ cái Thân này . Nếu biết Thân này là vô thường th́ không cần quyền lực danh vọng , tiền của giàu có , ham muốn thụ hưởng chi nữa , nếu Duyên có đến có danh vọng , vật chất th́ cũng mang ra phục vụ tha nhân , nên ĐỨC PHẬT dạy ta < Thân này vô thường > là đánh vào tận gốc rễ của cái chấp trước . Người hiểu Đạo nào mà lúc nào cũng nhớ Thân này là vô thường , ngày nào đó thân xác này tàn hoại trả về cát bụi th́ tự nhiên người này trong tiềm ẩn sâu xa trong vô thức Đạo hạnh đang tiến lên từ từ mà không hay biết , là cánh cửa đang mở ra đi dần vào bầu Trời giải thoát .
Tuấn Kiệt tôi chúc cô Tâm Thuyên và gia quyến vạn sự an lành , thân tâm an lạc !
Chào thân ái ,
Tuấn Kiệt 101010
__________________ tt
|
Quay trở về đầu |
|
|
tamthuyen Học Viên Lớp Dịch Lư
Đă tham gia: 01 June 2005 Nơi cư ngụ: Canada
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 880
|
Msg 51 of 61: Đă gửi: 04 August 2007 lúc 7:03am | Đă lưu IP
|
|
|
Thân chào cô NGUYENHUONG & cô Tâm Thuyên !
Tuấn Kiệt đọc lời thổ lộ tâm sự của cô NH mà động Tâm xót xa không ngờ đă 10 năm nay Thân Phụ của cô NH bị tai biến mạch máu năo nằm 1 chỗ bị hành xác đau khổ như vậy và vợ con phải chăm sóc 24/24 giờ như vậy . Điều đáng quư nhất ông lại là 1 người rất đạo đức , đầy ḷng trắc ẩn hay xả thân cứu giúp người và đă cứu sống nhiều người . Mọi người thương mến ông đến thăm đều phải khóc . Trường hợp cậu Út của cô TT cũng thế sống một đời sống nhân đức sao mà lại bị căn bệnh bướu năo hành hạ đau đớn thể xác .
Chúng ta cũng biết một số người phải trả nghiệp xưa đă gây tạo , nhưng một số người khác cuộc sống cũng thánh thiện do c̣n chút duyên với gia đ́nh đó , họ lên đầu thai trả nghiệp sớm rồi ra đi . Có những quả báo trổ ra ở hiện kiếp mà chúng ta có thể thấy được trong đời thường , c̣n đa phần quả báo trổ ta trong nhiều kiếp sống .
Trong nỗi xúc động đó Tuấn Kiệt tôi viết tiếp 1 bài Pháp Cú để tặng 2 cô Tâm Thuyên & NGUYENHUONG để vững Tâm , vững tin trên con đường Đạo Pháp của ĐỨC PHẬT của chúng ta đă khai mở cho nhân loại .
KINH PHÁP CÚ : ĐỜI SAU C̉N NHIỀU HƠN
Ở gần Tịnh Xá của ĐỨC PHẬT có 1 ông đồ tể chuyên nuôi giết heo tên là Chunđa . Ông ta có công nghệ giết heo thật là khủng khiếp , đến giờ giết heo ông ta cột heo lại cho chặt . Kế đến ông ta lấy cây đập con heo từ đầu đến chân cho bầm ḿnh con heo nhằm cho thịt mềm ra mà không cho heo chết , bởi heo chết th́ thịt sẽ cứng lại . Ông ta dùng 1 cái đồ kẹp bằng sắt banh hàm con heo ra và rót nước nóng vào nhưng độ nóng không đủ để chết mà chỉ rất là nóng . Chúng ta đă biết nguyên tắc nước nóng đi vào bụng th́ sẽ làm tháo ruột , tháo phân ra ngoài . Ông ta cứ rót và nh́n hậu môn của heo tôn phân ra , nó giẩy giụa la hét nhưng bị trói chặt nên chẳng làm được ǵ . Ông nh́n nước chẩy ra đến khi nào sạch th́ thôi , sau đó ông lấy nước nóng đun sôi thêm và tưới lên da con heo cho da lột ra sạch sẽ , rồi ông mới dùng con dao cắt đầu con heo , hứng lấy máu và lấy máu tưới lên da con heo cho nó ửng màu đỏ . Phần ngon ông để gia đ́nh ăn , c̣n đa phần c̣n lại ông mang đi ra chợ bán . Ông ta rất giàu có và sống sung sướng bằng nghề nuôi giết heo này . Do thịt được chế biến theo công nghệ như vậy mên mang đến ngon miệng cho người ăn và ông trở nên rất nổi tiếng .
Ông Chunđa thấy cuộc đời ḿnh như vậy là ngon lành nên chẳng cần làm Phước , cúng dường , bố thí , đi chùa công quả , tu hành làm ǵ ...tuy nhiên đến ngày Phước ông đă hết bổng nhiên trong người ông khởi một cơn bệnh làm ông vật vă rên la , miệng kêu eng éc . Ô6ng ḅ lết từ trước nhà ra sau nhà , ông chun vào gầm giường la hét hất tung giường rồi lại chui ra như động tác của 1 con heo thật sự . Người nhà kềm ông không nỗi , ông cứ ḅ chạy la hét đau đớn như bị đánh , như bị chế nước sôi , như bị cắt cổ . Người nhà lúc đó sợ hăi mà không dám lại gần , trói ông lại mà không được mới chận cửa trước cửa sau để ông đi ra khỏi nhà . Ông cứ ḅ chạy la bể làng bể xóm trong kinh hăi liên tục suốt 7 ngày . Đến ngày thứ 7 ông thét lên cả thân h́nh trở nên nám đen rồi gục chết .
Lúc đó có mấy Vị Tỳ Kheo có việc đi qua đi lại nghe tiếng mới tưởng là liên tiếp trong 7 ngày là ông giết heo do bán đắc liên tục từ sáng đến chiều hay nhà sắp làm đám cỗ lớn ǵ mà nghe tiếng ông la hét mà tưởng là tiếng heo suốt ngày đêm như vậy . Các Vị Tỳ Kheo mới đến hỏi ĐỨC PHẬT :
" Bạch Thế Tôn , nhà ông đồ tể Chunđa đó làm cái ǵ mà suốt 7 ngày nay cứ giết heo liên tục ? "
ĐỨC PHẬT mới nói : " Chunđa không có giết heo mà đó là tiếng la hét của Chunđa đó . Chunđa vừa đă chết và đă xuống địa ngục . "
ĐỨC PHẬT nói tiếp : < Người đồ tể này suốt một đời tạo nghiệp sát sinh rất nặng mà không biết làm 1 chút Phước ǵ bù lại v́ vậy cho nên ngay trong hiện đời quả báo khổ đă hiện ra > có nghĩa là phải làm thân heo trong 7 ngày lúc nào cũng bị đánh chém bị nướng , rồi sau cái chết bị đọa khổ sở gấp vạn lần . Nhân duyên đó ĐỨC PHẬT mới đọc bài kệ :
Hiện đời khổ đă đến
Đời sau khổ nhiều hơn
Kẻ ác đầy nước mắt
Hái quả đắng đă gieo
Cũng ở gần nơi Xá Vệ của ĐỨC PHẬT ở có 1 ông Thiện tính , ông này giàu có chỉ thua ông Cấp Cô Độc là người giàu nhất nước mà lại có thiện tâm . Khi ông Cấp Cô Độc gặp ĐỨC PHẬT và thấy Vua B́nh Sa cúng Phật , ông bèn thỉnh ĐỨC PHẬT về Xá Vệ và cúng nguyên 1 cái vườn . Lúc đó ở Xá Vệ có nhiều ông Thiện tính nhưng có ông thiện tính này nổi tiếng là ngưới chăm sóc cho người văng lai nghèo khổ khi có việc đến kinh đô Xá Vệ . Những người mà đến có duyên sự ǵ đó th́ ông Thiện tính này hay giúp đỡ và cho người chủ động t́m đến để giúp đỡ những người nghèo đó , xong việc th́ họ trở về quê .Ông Thiện tính này cũng thừong xuyên cúng dường Chư Tăng , chúng ta cũng biết trên thế giới này từ ngàn xưa cho đến ngàn sau không bao giờ có được 1 Tăng Đoàn nào được ĐỨC PHẬT trực tiếp giáo hóa , hướng dẫn thánh thiện hơn được Tăng Đoàn thời ĐỨC PHẬT cho nên v́ vậy những người mà có duyên cúng dường cho Tăng Đoàn đó th́ Phước báu là vô lượng không thể nghĩ bàn . Ông Thiện tính ở thành Xá Vệ này cũng là bạn của ông Cấp Cô Độc,là người có duyên may như vậy .
Ông Thiện tính luôn chăm sóc , giúp đỡ người văng lai nghèo và cúng dường Chư Tăng . Điều đặc biệt là không phải một ḿnh ông biết làm Phước mà ông có 14 người con và ông dạy dỗ 14 người con của ông cũng biết làm Phước thiện . Đây là 1 người biết dạy con cái của ḿnh duy tŕ công đức của ḍng họ . Có nhiều bậc cha mẹ giàu có thương con chỉ muốn chiều con mà không có cái thương sâu xa là dạy con biết cách làm Phước thiện . Ông Thiện tính này rất giàu có , con ông muốn ǵ được nấy . Ông xây dựng cho cin ông đầy đủ gia tài , đầy đủ việc làm ăn sự nghiệp nhưng bên cạnh đó ông dạy con ông phải biết làm Phước thiện , giúp đỡ tha nhân ,nhất là đối với những người nghèo khổ và con cái ông cũng thay phiên nhau cúng dường Chư Tăng .
Khi ông Thiện tính ngày càng lớn tuổi sức khỏe kém dần , ông mắc bệnh và biết ḿnh sắp chết . Ông Thiện tính này do cả đời làm công đức phước thiện nên biết chính xác trước ngày chết ( Chúng ta lưu ư 1 người biết trước ḿnh chết vào ngày nào th́ không cần biết người đó theo Đạo nào , tôn giáo , tông phái ǵ nhưng biết chắc chắn 1 điều là người đó đă có 1 đời sống rất đức hạnh , mô phạm , thánh thiện . Nhiều người ngoài Đạo Phật cũng được như vậy ) . Ông Thiện tính này biết đích xác ngày chết nên trước đó 3 ngày ông cho gọi các con lại dặn ḍ . Ông nói :
" Ngày đó cha sẽ mất và cha muốn trước khi mất được nghe Chư Tăng tụng 1 bài kinh để cha được ra đi nhẹ nhàng trong tiếng kinh tụng của Chư Tăng " .
Các con của ông mới đến bạch với ĐỨC PHẬT và Ngài cho Chư Tỳ Kheo đến để tụng kinh cho ông nghe . Khi các Vị Tỳ Kheo đến th́ ông đang nằm trên giường bệnh chắp tay lễ chứ không ngồi dậy nỗi . Các Vị Tỳ Kheo hỏi ông Thiện tính muốn nghe bài kinh ǵ ? Ông nói ông thừong nghe ĐỨC PHẬT Thế Tôn ca ngợi bài Tứ Niệm Xứ nên ông xin được nghe bài kinh này và ông nhắm mắt lại định thần và các Chư Tăng bắt đầu tụng ...Khi ông nhắm mắt lại định thần th́ linh ảnh bắt đầu hiện ra nhưng xung quanh không ai thấy . Ông nh́n lên thấy cả bầu Trời , không c̣n thấy trần nhà nữa mà phía trên là cả một bầu Trời sáng rực trên không trung và trên cao các Chư Thiên đang đánh từng chiếc xe đi đến mời ông về cơi Trời . Ông thấy từng đoàn xe và rất nhiều cơi Trời đánh xe tới mời ông về cơi của ḿnh . Th́ ra là do suốt cuộc đời của ông đă làm vô số việc Phúc Thiện , cứu người , cúng dường Chư Tăng , ông tưởng là làm thầm lặng không ai biết , không ngờ trên cơi Trời các Chư Thiên đều thấy , đều biết cả . Cơi Trời nào cũng yêu mến ông nên muốn ông về với ḿnh .Lúc đó các Chư Thiên trên các cơi Trời cứ nhao nhao nói : < Mời ông lên xe cơi Trời Tứ Thiên Vương ...mời ông lên xe đi về cơi Trời Đế Thích ...mới ông lên xe đi về cơi Trời Đâu Suất v.v... > . Lúc đó tiếng Chư Thiên nhao nhao làm ông không nghe được tiếng tụng kinh của các Vị Chư Tăng . Ông mở miệng mới nói : " Xin các Vị làm thinh dùm > .
Tiếng ông nói th́ bên ngoài nghe nên các Chư Tăng đang tụng th́ dừng lại . Các Vị Chư Tăng mới hiểu lầm có lẽ là ông chưa muốn chết nên thôi tạm ngưng về nghĩ 1 chút và các Vị Chư Tăng xá chào đi về . Các người con của của ông mới buồn mà lay cha ḿnh và nói : " Sao cha mời Chư Tăng đến , cha nói hôm nay cha đi , rồi Chư Tăng đang tụng nữa chừng sao cha kêu ngừng " .
Ông nói : " Đâu có cha đâu có kêu Chư Tăng ngừng mà cha kêu Chư Thiên ngừng nhao nhao " .
Ông mới kể các linh ảnh hiện ra cho các con nghe và hỏi là trong các cơi Trời có cơi nào được Chư Phật thuyết pháp . Các con ông nói : " Thế Tôn nói là có cơi Trời Đâu Suất có Bồ Tát Di Lạc đang thuyết pháp giáo hóa trên đó " . Ông nói : " Vậy cha muốn về cơi Trời Đâu Suất " .
Ông nói con ông hăy lấy 1 ṿng hoa ném lên không trung với Tâm nguyện là xin ṿng hoa này gắn dính nơi xe của cung Trời Đâu Suất . Người con ngờ ngợ không biết thực hư nghe lời cha mới ném ṿng hoa lên nóc nhà th́ ṿng hoa lập tức lơ lững giữa hư không v́ đă máng vào xe ngựa mà ở dưới không ai nh́n thấy được xe ngựa và Chư Thiên lúc đó đang vây quanh trên không trung .Lúc đó ông Thiện tính mĩm cười nhắm mắt ra đi th́ hương thơm ngạt ngào , ánh sáng bừng lên , sau đó hương thoang thoảng mất dần , ánh sáng tắt dần rồi mất .
Lúc đó Chư Tỳ Kheo trở về Tịnh Xá mới bạch với ĐỨC PHẬT là chúng con đă đến nhà ông Thiện tính đó như Thế Tôn đă dạy . Chúng con đang tụng kinh giữa chừng th́ ông kêu dừng không tụng nữa có lẽ ông chưa sẳn sàng để ra đi . ĐỨC PHẬT nói ông Thiện tính đó không kêu các ông dừng mà kêu các Chư Thiên đừng nói nhao nhao nữa . ĐỨC PHẬT đă nói các Chư Thiên đă đến với ông ra sao và nay ông đă về cơi Trời Đâu Suất . Nhân duyên đó ĐỨC PHẬT mới đọc bài kệ :
Hiện đời vui đă đến
Đời sau vui nhiều hơn
Người thiện đầy hạnh phúc
Hái quả ngọt đă gieo
Tuấn Kiệt tôi cầu Chư Phật gia hộ cho phụ thân cô NGUYENHUONG và cậu út cô Tâm Thuyên đạng an hưởng nhiều phước lạc , b́nh an !
Chào thân ái
Tuấn Kiệt 101010
__________________ tt
|
Quay trở về đầu |
|
|
tamthuyen Học Viên Lớp Dịch Lư
Đă tham gia: 01 June 2005 Nơi cư ngụ: Canada
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 880
|
Msg 52 of 61: Đă gửi: 04 September 2007 lúc 12:42pm | Đă lưu IP
|
|
|
Kính chào cô Kim Phượng !
Quả là TK tôi và các bạn trẻ trao đổi đến phần Chánh Tư Duy trong Bát Chánh Đạo của ĐỨC PHẬT nên các bạn đặt nhiều câu hỏi về Phật Pháp . Sau bài trả lời của tôi về câu hỏi của cô Kim Phượng , TK tôi xin tạm dừng trả lời các câu hỏi để có thể tiếp tục bài Tứ Diệu Đế . Để làm quà nhân dịp lễ Vu Lan cho cô Tâm Thuyên và các bạn trẻ , TK tôi khai bút bài Pháp cũng là để phúc đáp cho câu hỏi của cô KP nhé .
NGƯỜI SỐNG CÓ Ư NGHĨA
Sự tích kinh Pháp cú thời ĐỨC PHẬT khi Vua Uđêna lên ngôi ông có nhiều Hoàng Hậu . Trong đó Vương Phi Samvati là người kính tin Tam Bảo , những người cung nữ hầu cận bà cũng được bà hướng dẫn để kính tin Tam Bảo . Thời gian đó ĐỨC PHẬT và chư Tăng đến ở xứ Kozambi . Ngược lại với Hoàng Hậu Samvati là Hoàng Hậu Magandiza th́ bà căm thù ĐỨC PHẬT và những người hầu của bà cũng được bà hướng dẫn căm thù ĐỨC PHẬT và bà kích động cả xứ Kozam bi đó chống đối , phỉ báng ĐỨC PHẬT , lúc đó sự t́nh rất là căng thẳng .
Hoàng Hậu Magandiza v́ ghét căm thù ĐỨC PHẬT nên cũng ghét luôn và ganh tỵ với Vương Phi Samavati v́ thấy Samavati cung kính ĐỨC PHẬT và cúng dường chư Tăng . Vua Uđêna th́ không có ư kiến ǵ hết .
Gia đ́nh của Hoàng Hậu Samavati th́ giàu có ở trong kinh thành , bổng nhiên bệnh dịch xuất hiện gây chết hàng loạt phía trước trang phủ của ông bà của Samavati gây chết la liệt nên ông bà mới dắt những người con của ḿnh đập tường phía sau trốn vào rừng ở luôn . Thời đ1o không có thuốc chữa bệnh dịch , hể ai trốn khỏi vùng đó th́ thoát , c̣n không trốn kịp ở lại th́ bị bệnh dịch chết chung hết , xác chết la liệt khắp mọi nơi cho đến khi nào bệnh dịch tắt hết cơn dịch th́ thôi .
Sau khi bênh dịch hết th́ Samavati mới t́m về th́ lúc đó cha mẹ ḿnh đă chết rồi . Bà Samavati được làm con nuôi của ông Chưởng kho Ngân Khố của Vua là Gosaka .
Bà Samavati th́ nhan sắc tuyệt đẹp nên được ông cha nuôi là Gosaka tiến cung và bà được làm vợ Vua Uđê na . Bà Hoàng Hậu thứ 2 là bà Magandiza lúc c̣n nhỏ cũng là một thiếu nữ cực kỳ xinh đẹp nên bao nhiêu người đến xin cưới hỏi th́ cha mẹ bà đều từ chối . Cha mẹ của bà Magadiza thuộc giai cấp Bàlamôn . Bà vợ thuộc làu kinh Vệ Đà mà trong kinh này có dạy cách coi Tướng mạo . Các ông bà Bà La Môn ngày xưa rất giỏi , biết tŕ chú , yếm bùa , biết coi Tướng mạo , coi Thiên Văn v.v...trong kinh Vệ Đà có dạy đầy đủ nên kinh Vệ Đà ngày xưa được xem là khi tàng văn minh của Ấn Độ về tâm linh . V́ thế ngày xưa giai cấp Bà La Môn là giai cấp ưu thắng trong xứ Ấn Độ . Do biết coi Tướng nên mẹ của Magandiza nói con gái bà ít nhất phải làm vợ Vua .
Một lần ba của bà Magandiza t́nh cờ gặp ĐỨC PHẬT , ông nh́n ĐỨC PHẬT mà sửng sờ v́ nét đẹp cực kỳ của ĐỨC PHẬT . Xứ Ấn Độ đa số da đen mà ĐỨC PHẬT da trắng , ḍng họ Thích Ca da trắng . ĐỨC PHẬT da trắng muốt mà bên ngoài tỏa ánh hào quang với phong thái trang nghiêm đỉnh đạc , quư phái , sang trọng , ông mới nói thôi rồi rễ ḿnh là đây . Ông lật đật chạy về nhà và nói hôm nay tôi đă gặp rễ của ḿnh rồi , người trên đời có một không hai . Ông mới dắt vợ và con đến gặp ĐỨC PHẬT mà ông cho sẽ là rễ của ḿnh . ĐỨC PHẬT lúc đó mới dùng thần thông in dấu chân của Ngài xuồng bờ đá rồi Ngài lặng lẽ ngồi ở 1 gốc cây gần đó v́ Ngài biết nhân duyên hóa độ đă tới . Ba mẹ và bà Magandiza đi tới nh́n thấy dấu chân của ĐỨC PHẬT in trên đá . Mẹ của bà Magandiza mới quay sang nói với chồng ḿnh : " Thôi ông dừng mơ tưởng , đây là con người đă thoát khỏi dục lạc thế gian " . Ông nh́n thấy ĐỨC PHẬT đang ngồi ở gần đó nên mừng quá chạy lại và giới thiệu con gái của ḿnh là Magandiza . ĐỨC PHẬT ngồi lặng lẽ mới nói :
" Trên thế gian này mọi điều đếu vô thường , không phải là chỗ ở lâu . Những than thể mà ông bà gọi là xinh đẹp thật ra chỉ là h́nh thức bên ngoài , chỉ là 1 túi da bên trong chưa đụng đầy chất dơ bẩn . Ta không bao giờ đụng đến dù chỉ là 1 ngón chân ".
ĐỨC PHẬT nói xong th́ 2 ông bà chứng Quả ngay bởi ĐỨC PHẬT biết nhân duyên của 2 ông bà đă đến chín muồi nên Ngài nói xác quyết mạnh mẽ . Câu nói đó làm cho 2 ông bà chứng Quả nhưng khổ nỗi làm cho cô con gái là Magandiza căm giận bởi nói ḿnh là thứ dơ dáy đáng khinh bỉ .
Khi 2 ông bà bừng tỉnh chứng Quả hiểu được bản chất của Đạo lư th́ cúi đầu đănh lễ quy y theo Phật . Cô con gái Magandiza trở về hưởng gia tài rồi giao cho người chú . Sau này người chú mới dẫn cháu gái của ḿnh là Magandiza lên gặp nhà Vua Uđê na . Vua Uđê na nhận Magandiza làm Vương Phi liền v́ bà quá xinh đẹp nhưng mối căm thù ĐỨC PHẬT của bà vẫn không nguôi . Đến 1 ngày bà Magadiza phát hiện ĐỨC PHẬT có nhiều đệ tử và Vương Phi Samavati là người t́nh địch của ḿnh kính tin ĐỨC PHẬT . Bà Magandiza rất căm hờn nên vừa công kích ĐỨC PHẬT , vừa công kích bà Samavati . Bà Magandiza mới lên tâu với Vua Uđêna là bà Samavati ác thế này ác thế kia và bà cũng tổ chức mạ lỵ ĐỨC PHẬT ở khắp nơi . ĐỨC PHẬT đi khất thực với Ngài A Nan và Tăng đoàn , họ cứ bao vây mạ lỵ .
Bà Magandiza thây bà nói mà nhà Vua không nghe nên nhân 1 dịp nhà Vua đi sắn bắn ở phương xa bà mới cho tay chân thủ hạ vào đóng bít các cửa cung điện của bà Sama vati tẩm dầu vào và đốt cháy sạch . Vương Phi Samvati và 100 cung nữ chết cháy hết trong đó .
Khi Vua Uđêna về , nhà Vua ngồi nh́n trước 1 đống lửa than hoang tàn , ông ngồi phệt trên thềm mà giấu trong ḷng sự đau khổ . Lúc đó Magamdiza và tùy tùng cũng đang đứng gần đó th́ có người hỏi : ' Thưa Đại Vương ai đă làm nên chuyện này ? "
Vua Uđêna mới nói : " Samavati lúc c̣n sống đă làm phiền ta rất nhiều cho nên phải là người nào rất yêu ta mới làm chuyện này " . Nhà Vua gài câu bẩy như vậy làm bà Magandiza thốt miệngh lên nói : " Chính Thần Thiếp làm điều này " .
Nhà Vua nói : " Thần Thiếp rất tốt đă v́ ta mà dẹp sự phiền toái . Ta sẽ thưởng cho ái khanh , ái khanh có bao nhiêu bà con kêu đến đây hết cho ta thưởng " .
Thế là bà Magandiza báo về quê bao nhiêu bà con xa gần lủ lượt kéo về kinh thành để nhận thưởng của nhà Vua . Khi tất cả bà con của bà tới nhà Vua ra lệnh trói lại hết , chôn nửa người xuống đất cho trâu cày lên dập đất tam xương nát thịt . C̣n bà Magandiza th́ Vua ra lệnh đốt bà cháy ra tro trước mặt mọi người v́ hành vi quá tàn ác của bà đă hăm hại Samavati và các cung nữ . Nhà Vua đă trừng phạt bà Magandiza thật kinh khủng , một h́nh phật hiện tiền . Xứ Kozambi mà ĐỨC PHẬT tới giáo hóa đủ thứ chuyện mà tàn khốc nhất là chuyện 2 bà Hoàng Hậu và mấy trăm cung nữ chết theo rất thê thăm . Vua Uđêna đă giết sạch hết ḍng họ của bà Magandiza không c̣n để lại mầm mống sự ác nào sau này .
Sau khi sự kiện đó xảy ra đă làm toàn xứ Kozambi chấn động , ai cũng kinh hoàng và tiếng lan xa ra các Vương Quốc khác . Lúc đó ĐỨC PHẬT đang ở xứ Kozambi , các Tỳ Kheo mới đến hỏi ĐỨC PHẬT v́ sao lại có những cái chết thăm khốc như vậy . ĐỨC PHẬT mới kể lại từng nhân duyên của từng người , về sự t́nh của những kiếp xưa như thế nào . ĐỨC PHẬT nói rằng : " Magandiza tuy sống nhưng mà xem như đă chết lâu rồi bởi tâm quá ác , c̣n samavati th́ dù sống hay đă chết th́ đều là cuộc sống có ư nghĩa v́ lúc sống đă biết tu hành " .
Chúng ta thấy ĐỨC PHẬT nói sống mà không biết tu hành , không biết làm việc thiện th́ sống mà giống như đă chết . Nếu sống mà chỉ biết hưởng thụ , ham vui , ích kỷ , sân hận , ganh tỵ , hơn thua , hiếu thắng , làm những người xung quanh phiền năo bất an th́ nói sống mà không đáng sống .
( c̣n nữa )
Chào thân ái ,
Tuấn Kiệt 101010
Mấy hôm nay trời mưa tầm tả quá thể như cảm thông với biết bao hưong linh đang cần chút ánh nắng sưởi ấm của Phật Pháp mà đi dần về siêu thoát . Hôm nay TK tôi phải xuống núi ,lội nước b́ bỏm vào đây viết nốt cho hoàn tất bài Pháp .
NGƯỜI SỐNG CÓ Ư NGHĨA - Tiếp theo .
Có một số người có tâm trạng như vậy khi đă lớn tuổi cho đến ngày nào đó gặp Phật pháp , nghe được Đạo lư thấy tâm hồn ḿnh bừng tỉnh , thấy ḿnh từng ngày , từng giờ có sự thay đổi , không c̣n sống ích kỷ như trước nữa mà cuộc sống trở nên vị tha , thánh thiện .
Ngày trước có thể có những buổi tiệc tùng nhậu nhẹt vài triệu đồng , bây giờ biết giảm bớt từ bỏ , biết cần kiệm để làm Phước thiện . Trước đây ai nói ǵ cũng căi sân hận , bây giờ biết nhường nhịn . Ngày trước chỉ biết làm theo ư ḿnh c̣n mọi người xung quanh đau khổ mặc kệ , bây giờ khi ḿnh làm điều ǵ đều cân nhắc xem có làm những ǵ cho người xung quanh buồn không /
Với cuộc sống thay đổi hướng thiện như vậy theo thời gian họ thấy xung quanh họ rơ ràng là hạnh phúc , những người thân yêu xung quanh họ hạnh phúc từ cuộc sống tràn đầy Đạo lư của họ . Từ đó họ mới chợt bừng tỉnh nhận ra rằng kể từ khi họ biếT Đạo lư Phật Pháp , ta mới thật sự là con người biết sống có ư nghĩa , c̣n trước kia ta sống không có ư nghĩa .
Trước đây họ sống trong mờ mịt vô minh , họ khổ mà người xung quanh cũng khổ , c̣n từ khi đến với Phật Pháp ḿnh kềm chế được bản thân , giữ ǵn thân Tâm được an lạc , an vui thanh tịnh , t́nh thương yêu trăi rộng nên mọi người xung quanh được an vui .
Cuộc sống mà ĐỨC PHẬT gọi là vô nghĩa là người sống mà không biết tu hành . Thế nào là cuộc sống vô nghĩa , có nghĩa là lúc ḿnh sống mà người ta không muốn gặp mặt ḿnh , c̣n lúc ḿnh chết người ta nấu ...nồi chè ăn mừng . Khi ḿnh tồn tại người ta không thích gặp bởi gặp ḿnh phiền toái quá , ḿnh chết rồi người ta thấy nhẹ . Sống như vậy là cuộc sống không có ư nghĩa .
Chúng ta thường nghe nói Nghĩa tử là nghĩa tận có nghĩa là khi chết người ta vét hết những điều tốt của người đó để tôn vinh . Người ta vét hết ân nghĩa của người đó để bày tỏ sự thương xót nên gọi nghĩa tử là nghĩa tận . Thường trong những đám tang chỉ nghe những lời xưng tụng , không bao giờ trước người chết mà người ta chê cả . Dù lúc c̣n sống dù người đó có làm điều ǵ bạc bẽo thế mấy nhưng khi đă chết rồi người ta cố t́m điều tốt của người đó để xưng tụng , cho người đó một lần cuối cùng trong niềm vui được ra đi , được tiễn đưa trong sự quư mến của mọi người , đó là Đạo lư của dân tộc .Nhưng đó không phải là cách sống của người Phật Tử . Người Phật Tử mà khi chết để người ta phải vơ vét t́m chút điều tốt của ḿnh để khen tụng th́ không phải Phật Tử .
Người biết tu sống có ư nghĩa là khi ḿnh sống mọi người ai cũng quư mến ḿnh , ai cũng muốn gặp mặt ḿnh trong hoan hỷ vui vẻ , c̣n khi ḿnh chết ai cũng thương tiếc khóc than , có rất nhiều điều để mọi người khen ngợi tán thán nhớ nhung ḿnh. Sống như vậy chúng ta tương đối là đệ tử Phật . C̣n chúng ta sống vô nghĩa cứ nh́n thướt đo cuộc sống của ḿnh ở mọi người xung quanh ḿnh . Ḿnh sống mà ai cũng chán không muốn gặp mặt ḿnh , ḿnh chết mọi người nói chết cho rảnh th́ cuộc sống đó là vô nghĩa .
Người sống có ư nghĩa có 2 biểu hiện ;
* Người sống xung quanh ta an vui .
* Tâm linh của ta ngày càng thăng tiến .
Đó là người sống biết tu hành và sống có ư nghĩa . Người sống có ư nghĩa là người biết tu hành . 2 biểu hiện trên cho ta biết ḿnh sống đúng hướng và có ư nghĩa .
Muốn làm cho xugn quanh ta an vui th́ ta phải làm sao - những người xung quanh ta cần ta giúp đỡ th́ ta giúp đỡ , muốn ta làm nhiều điều thiện th́ ta làm nhiều điều thiện v.v... có nghĩa al2 những điều mà người xung quanh ta muốn một cách chính đáng th́ ta điều làm được v́ thế làm người xung quanh ta an vui .
Thú dụ ; Cha mẹ ḿnh th́ ḿnh phụng dưỡng được , vợ ḿnh th́ ḿnh chung thủy được , con ḿnh th́ ḿnh nuôi nấng được , bà con ḿnh th́ ḿnh giúp đỡ được , bạn bè ḿnh th́ ḿnh đối xử tử tế được v.v...th́ điều này làm người xung quanh ta an vui . Tuy nhiên cuộc sống mẫu mực không phải đơn giản không phải dễ v́ chúng ta thường nghĩ rằng sống trên đời cần có những tṛ vui giải trí . Chúng ta thấy thực tế một người mà sống đàng hoàng , nghiêm túc , hy sinh , phụng sự , sống xả thân với mọi người và từ khước mọi niềm vui của thế gian th́ người đó thường là bậc chân tu chân chính đang đi trên đường Thánh Đạo , họ vui v́ phụng sự chúng sinh . Người Cư sĩ mà sống được như vậy th́ cực kỳ đáng quư như viên ngọc giữa thế gian mà như thế mới gọi là người sống có ư nghĩa bởi sống đàng hoàng , phụng sự , hy sinh xung quanh ḿnh niềm an vui , hạnh phúc tràn ngập . Mọi người ai đến gần ḿnh cũng hưởng được niềm hạnh phúc từ niềm thương yêu của ḿnh , từ Tâm nhẹ nhàng từ ái của ḿnh , từ sự lo toan đùm bọc của ḿnh . Đó là đối với bên ngoài , c̣n đối với nội tâm bên trong th́ tâm linh của ḿnh thăng tiến từng ngày .
Sự hiện diện của ta mang lại niềm an vui cho người khác bởi v́ ai đến gần ta cũng đều được ta thương yêu , cũng đều được đem đến lợi ích . Những con người xung quanh ta vốn tính khí c̣n bất thường , c̣n sân si , hơn thua , ích kỷ tuy nhiên ta có sự nhẫn nhục , có Đạo lực để từ từ cảm hóa họ cho nên dần dần họ yên vui . C̣n nếu ta sống như người đời , họ ích kỷ , ta cũng ích kỷ , họ hơn thua , ta cũng hơn thua , họ hung dữ sân hận , ta cũng hung dữ th́ sống với nhau không vui chỉ là phiền năo .
Chúng sinh thường do nghiệp nên phiền năo và lầm lỗi . Người biết tu sống Đạo th́ giữa một thế gian như vậy mà ḿnh đứng vững được , an vui được , nhường nhịn , nhu thuận được để cho mọi người không đối nghịch xao động mà chiến đấu với nhau , rồi ta sẽ từ từ cảm hóa hướng thiện cho họ . Ta có Đạo lư để xây dựng tâm hồn cho mọi người . Ta thương yêu họ không có nghĩa là ta chiều họ , để yên tánh xấu của họ , giúp đỡ rồi dừng lại . Khi mọi người đă tin tưởng ta rồi , ta phải có Đạo lư để trao cho họ , giúp cho họ thăng tiến về đạo đức , tâm linh . Đến mức đó thật sự là mọi người xung quanh ta được an vui , hạnh phúc . Cuộc sống của ta được gọi là đẹp , có ư nghĩa là đo ở những người xung quanh ḿnh .
Thướt đo cuộc sống có ư nghĩa của một người nào là ở những người xung quanh của người đó , chứ không phải đi đo ở người đó . Ta không cần biết người đó mà chỉ nh́n những người xung quanh của người đó có đạo đức , thánh thiện tràn đầy là ta biết chắc người đó tốt và cuộc sống người đó có ư nghĩa .
Tâm linh thăng tiến của ta là v́ ta có giới hạnh , Thiền Định để đi đến vô ngă . C̣n nếu ta cứ luẩn quẩn trong kiến thức của thế gian , trong danh vọng tài sản , cũng lám được một ít điều Phước thiện , rồi cũng gây ra một số tội v́ thế cứ phải luân hồi đầu thai hoài nên cũng không gọi là tâm linh thăng tiến . Hạnh phúc thật sự là khi ta dừng lại được luân hồi tái sinh và giúp nhau dừng được luân hồi tái sinh . Việc này không phải dễ do đó khi ta c̣n đi trong luân hồi ta phải sống tử tế , đàng hoàng , phụng sự , hy sinh . Chính v́ đời sống tốt đẹp như vậy nên mỗi kiếp khi c̣n đang trong luân hồi ta phải tiến dần lên những Thánh vị cao cả hơn , chứ không nên đứng hoài , luân hồi măi th́ mệt mơi lắm .
Chúng ta nh́n một người thấy nhà cao cửa rộng , cuộc sống giàu sang tiền của , ta thấy thích v́ sao họ sung sướng như vậy nhưng cũng đừng ham , v́ họ hưởng đời này , đời sau hết phước lại mất hết khó khăn trở lại . Những giá trị của cuộc đời thường mau thay đổi , có tính chất tạm bợ . Điều quư giá nhất của con người là nhân lành , trong ḷng họ tràn đầy Đạo lư , họ sống thương yêu hy sinh , phụng sự cho tha nhân th́ sau này họ an lạc hạnh phúc bền vững .
Người mà không biết tu , không biết Đạo lư Phật Pháp thường ham mê tài sản , danh vọng của cuộc đời . Người biết Đạo th́ mê tâm hồn thánh thiện của con người hơn . Ta quư con người nơi tâm hồn bác ái nhân từ trăi rộng của họ đến với mọi người . Ta không cần biết họ giàu hay nghèo miễn là tâm hồn của họ thánh thiện là rất đáng quư .
Cái sai lầm của bà Magandiza đầu tiên là ghét giận căm thù ĐỨC PHẬT . Bà ghét nhằm một Bậc Thánh cao cả tuyệt đối nên tâm hồn của bà tan vỡ , thành cái nghiệp lui sụt dẫn đến phạm hết sai lầm này đến sai lầm khác . Khi ta ghét một ai xấu th́ tâm hồn ta ít đổ vỡ lắm cho thấy tâm hồn ta không cao thượng thôi . Đạo lư dạy ta là không đựoc ghét ai kể cả người xấu ác . Nếu ta ghét một bậc đáng tôn kính th́ tâm hồn ta sẽ tan vỡ , dẫn đến suy nghĩ sai lệch thành hành vi tạo tội . Như bà Magandiza lăng mạ , xua đuổi ĐỨC PHẬT ra khỏi xứ Kozambi mà bà xem là cái gai .Thứ đến bà gây nên cái chết thảm khốc của Hoàng Hậu Samvati và hàng trăm cung nữ . 2 Đại nghiệp này không biết bà Magandiza trả đến bao giờ mới hết .
Người hiểu Đạo không ghét ai trên đời v́ hiểu thấu tất cả do nhân duyên , nghiệp quả chi phối . Khi ta không c̣n ghét ai nữa th́ ḷng ta nhẹ hẳn , thoát khỏi chi phối của nghiệp , kể cả người đă xúc phạm , mưu hại ḿnh .
Cái sai lầm của bà Samvati tại sao phải chết thăm cháy thiêu như vậy . Nguyên nhân không nằm ở kiếp này mà nằm ở một kiếp xưa . ĐỨC PHẬT cho biết ở một kiếp xưa bà cũng làm Vương Phi , khi bà cùng các cung nữ xuống sông tắm . Trong xứ đó cũng có những bậc tu hành chứng Đạo . Thời đó có một Vị Độc Giác Phật ngồi tham thiền nhập Định lẩn trong một bụi cây , bà Vương Phi này cùng các cung nữ tắm sông lên không biết mới đốt lửa sưởi ấm . Đốt cháy bụi cây một hồi hiện ra vị Phật th́ bà Vương Phi này tưởng ông đă chết nên sợ Vua bắt tội . Thời đó nhà Vua rất tôn kính các vị Độc Giác Phật nên bà sợ mang tội ngộ sát giết nhầm một vị Phật mà nhà Vua tôn kính nên để phi tang bà nói các cung nữ chất hêm củi lên để đốt luôn phi tang . Nhưng Vị Phật này vẫn không chết v́ khi một vị Phật nhập được Diệt Tận Định th́ kim thân bất hoại , không có ǵ đụng đến thân xác Ngài được bởi gươm đâm không thủng , đạn bắn không lủng , lửa đốt không cháy v.v...
Bà Vương Phi này cho đốt lần đầu là vô t́nh không có tội nhưng lần 2 bà quyết tâm đốt cháy ra tro để phi tang là có tội nặng v́ thế quả báo sau này đời sau bà Vương Phi và các cung nữ bị đốt cháy lại phải chết thê thăm .
Tuy nhiên bà Vương Phi Samvati có công đức rất lớn là biết tu hành theo ĐỨC PHẬT cho nên sau khi bà và các cung nữ chết th́ nhiều người đă được sinh về cơi Trời . Khi các Tỳ Kheo hỏi ĐỨC PHẬT về số phận của bà Samvati và các cung nữ sau khi chết th́ ĐỨC PHẬT cho biết có những người sinh về các tầng Trời này , có những người sinh về các tầng Trời khác . ĐỨC PHẬT kể một loạt tên từng người và ĐỨC PHẬT nói lên bài kệ .
Người sống rất ư nghĩa
Là người biết tu hành
Sống mà như đă chết
Là những kẻ ác tâm
Hiểu rơ ràng điều ấy
Bậc trí rất tinh cần
Huân tu Giới Định Tuệ
Đạt tối thượng Niết Bàn
Hết .
Chào thân ái
Tuấn Kiệt 101010 &nbs p;
__________________ tt
|
Quay trở về đầu |
|
|
tamthuyen Học Viên Lớp Dịch Lư
Đă tham gia: 01 June 2005 Nơi cư ngụ: Canada
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 880
|
Msg 53 of 61: Đă gửi: 18 September 2007 lúc 9:06am | Đă lưu IP
|
|
|
Kính chào cô Tâm Thuyên và các bạn trẻ !
Tháng 8 này chúng ta bước vào lễ hội Trung Thu rồi , đi ngoài đường phố thấy những lồng đèn giấy xếp , lồng đèn điện đủ loại , các loại bánh trung thu thập cẩm , bánh dẽo dành cho trẻ em , đi đâu trên đường phố SG cũng thấy những con phố chen nhau , các cửa hàng san sát với màu sắc lung linh đỏ vàng rực rỡ khá vui mắt hihi... của đèn lồng lân phụng , cờ phướn , bánh trung thu ...trong không khí vui vẻ tưng bừng lễ hội bước vào mùa Trung Thu Đinh Hợi , TK tôi khai bút tiếp tục bài Tứ Diệu Đế sau một thời gian tạm dừng để thảo luận , trả lời các câu hỏi của các bạn .
TỨ THÁNH ĐẾ ( Tiếp theo )
IV/ ĐẠO ĐẾ :
2/ Chánh Tư Duy : Tiếp theo
Trong phần Chánh Tư Duy của Bát Chánh Đạo này chúng ta cần hiểu một tâm hồn thuần thiện mới là nền tảng vững chắc trên đường tu .
Tâm ban đầu của chúng ta chỉ sống theo cảm tính , đói th́ muốn ăn , khát th́ muốn uống , ai chọc th́ ḿnh giận , ai khen th́ ḿnh thích , ai giành giật của ḿnh th́ ḿnh thù hận , ai hơn ḿnh th́ ḿnh ganh tỵ v.v... đó là thói thường không đạo đức . Đó là những phản ứng rất b́nh thường , rất tầm thường của chúng sinh .
Ngày hôm nay khi chúng ta đă hiểu Đạo không được đi theo cái cảm tính tầm thường này nữa , không có phản ứng phàm phu như thế nữa mà phải là một tâm hồn tràn đầy Đạo lư thánh thiện . Muốn có tâm hồn tràn đầy Đạo lư thánh thiện th́ chúng ta phải dùng Chánh Tư Duy . Chúng ta phải suy nghĩ thế nào mà suy nghĩ đó đưa tâm hồn chúng ta đến đức hạnh , an vui , tự tại th́ suy nghĩ đó là đúng . C̣n nếu suy nghĩ mà đưa chúng ta đến phiền năo th́ biết suy nghĩ đó sai lệch và phải loại bỏ .
Chúng ta lấy đạo đức và tự tại để đánh giá tư duy của ḿnh có đúng hay không ? Nếu suy nghĩ mà làm tăng an vui , tự tại th́ biết suy nghĩ của ḿnh đúng . Nếu một lúc nào mà ḷng chúng ta c̣n sân hận , phiền năo là biết ḿnh sai lệch cần phải thay đổi . Chúng ta dùng suy nghĩ để xây dựng đạo đức , công hạnh của ḿnh cho kiên cố qua các hành động cụ thể san sẻ đến bá tánh , chứ không phải chỉ ngồi đó dùng ư niệm mà không làm ǵ hết . Chúng ta xây dựng tâm hồn ḿnh luôn hoan hỷ , ḥa ái , trầm lặng , thanh tịnh .
Đối với những chuyện không hay xảy ra th́ ḿnh phải trách ḿnh trước chẳng hạn khi ḿnh giao du bạn bè toàn gặp sóng gió dữ dội ác liệt , gặp toàn người vu khống ,thị phi , mưu hại ḿnh khốc liệt th́ đó là do duyên nghiệp xưa ḿnh đă gây tạo nay đ̣i ḿnh phải trả , chứ nếu ḿnh phúc đức đủ đầy th́ ḿnh sẽ sáng suốt biết chọn bạn hiền mà giao du , ḿnh sẽ gặp các bậc thiện tri thức hướng dẫn , nâng đỡ theo duyên lành .
Trong Đạo Phật có những phép quán gọi là Chánh Tư Duy như Quán từ bi , quán vô ngă , quán vô thường v.v... Trong các Đạo lư th́ có một Đạo lư vô cùng quan trọng đưa chúng ta đến bến bờ giải thoát an lạc đó là Đạo lư Vô Ngă của ĐỨC PHẬT đă dạy . Chúng ta phải suy nghĩ về Vô Ngă một cách sâu sắc để hiểu tại sao ĐỨC PHẬT nói cái TA này không có thật . Cái bản ngă , ngũ uẩn mà chúng ta do vô minh cứ bám chấp vào rồi lầm tưởng là có thật nhưng thật ra chỉ là hợp duyên . Cái chân Tâm mà chúng ta hướng đến thật ra cũng không có thật chỉ là sự lừa dối của bản ngă , khi đi sâu vào các mức Định th́ thân & tâm biến mất không c̣n tồn tại nữa . Đây là con đường mà ĐỨC PHẬT đă đi qua thủ đắc giác ngộ viên măn tuyệt đối .
Chúng ta dùng tư duy để diệt vọng Tâm , một người tu Thiền th́ cái vất vả nhất là bị vọng tưởng có nghĩa là các suy nghĩ cứ khởi lên liên tục mà ḿnh không kiểm soát được . Buổi đầu ḿnh cũng phải dùng tư duy để diệt vọng tưởng sau này vọng tưởng chớm khởi lên ḿnh tự động thấy vọng tưởng tan biến ngay .
* Mối tương quan giữa Phước và Tư Duy :
Người có đức độ , có phước lành th́ dễ có tư duy chánh thiện đúng . Người bị nghiệp nặng dễ có những suy nghĩ xấu trong Tâm . Người mà đời trước tinh cần tu tập hay giúp người th́ đời này trong Tâm ḿnh những tư tưởng thiện đúng hay hiện ra nhẹ nhàng , hể suy nghĩ cái ǵ th́ đều là điều tốt , điềm lành . C̣n người nào các đời trước hay làm điều ác th́ hiện đời trong Tâm hay khởi lên các ư nghĩ xấu ác . Do đó khi nào chúng ta thấy các say nghĩ xấu hiện lên trong tư tưởng th́ phải sám hối v́ biết nghiệp quá khứ thúc đẩy . Lúc đó phải tinh tấn tu hành , tích phúc hành thiện nhờ phúc này mà chuyển Tâm của ḿnh . Khi tư tưởng xấu đi đến cùng cực th́ thành ác nghiệp sẽ bị bệnh tâm thần phá hư bộ năo , hành vi rối loạn . Tư tưởng xấu nhiều quá mà ḿnh không biết được đó là xấu th́ đó là nghiệp quá nặng dễ đọa ác đạo . C̣n tư tưởng xấu khởi lên mà ḿnh biết trong Tâm ḿnh đang có tư tưởng xấu là người này c̣n thiện căn .
Một giáo lư sai lầm tà đạo sẽ giết biết bao thế hệ , một giáo lư đúng chánh pháp cứu cả thế gian .
* Tư duy , lời nói và hành động :
Nguyên tắc khi chúng ta nghĩ điều ǵ th́ sẽ nói ra điều đó nhưng chưa chắc đă thực hiện làm được .Do đó chúng ta thấy khoảng cách giữa suy nghĩ đến việc làm là rất xa . Hể nói th́ ḿnh mắc lỗi hay khoe do đó Phước tự nhiên sẽ giảm , Phước giảm nhiều quá th́ khó thực hiện . Dân gian có câu : " Nói trước bước không tới " , chúng ta sẽ phân tích điều này qua phần Chánh Ngữ của Bát Chánh Đạo .
Chúng ta đừng tưởng rằng mọi tư tưởng , suy nghĩ là của ḿnh . Đừng tưởng tôi suy nghĩ th́ mọi điều suy nghĩ là của tôi . Có khi có những tư tưởng bên ngoài tác động vào mà chúng ta không hề hay biết bởi vậy ĐỨC PHẬT nói về Đạo lư Vô Ngă rất chuẩn xác .
ĐỨC PHẬT đă nói : " Tâm này không phải của Ta , ư nghĩ này không phải của Ta , Ngũ Uẩn này không phải của Ta ... "
Có những khi chúng ta nổi quạu vô cớ do các Vong linh tác động vào Tâm . Có khi chúng ta suy nghĩ ra những điều rất sâu sắc , cao thượng hoặc phát minh sáng tạo ra một điều rất đẹp nào đó không ngờ là do Chư Thiên , Bồ Tát , các bậc Thánh đă tác động , gia hộ vào Tâm của ḿnh , chứ không phải của ḿnh . Điều quan trọng là chúng ta đă gieo nhân ǵ mà nay được Chư Phật , Bồ Tát gieo vào ḷng ḿnh những tư tưởng tốt .húng ta đă gieo nhân ǵ đó mà để các Hương linh tác động vào Tâm những tư tưởng bất thiện , chứ không có ǵ tự nhiên cả , điều quan trọng là chúng ta có trí tuệ biết cách gieo nhân lành .
Chúng ta cũng nghe ĐỨC PHẬT nói : " Tâm dẫn đầu các Pháp ... " cho nên Chánh Tư Duy là chuẩn bị cho một nội tâm thuần thiện , chân chính để thực hiện các chánh tiếp theo . Chánh Tư Duy cũng bổ sung cho Chánh Kiến . Chánh Kiến là những Đạo lư chúng ta học được , nhờ Chánh Tư Duy đào sâu mà ḿnh hiểu sâu sắc hơn về giáo lư Phật Pháp . Chánh Kiến là cơ sở để chúng ta tư duy , nếu chúng ta khéo tư duy th́ sẽ t́m ra nhiều dữ liệu mới phong phú . Chúng ta cẩn trọng với lư luận cho rằng không thiện , không ác mà phải sáng suốt thấy rằng chúng ta đang sống giữa thế gian cần tỉnh thức để tránh tạo nghiệp ác mà tạo Phúc lành như ĐỨC PHẬT đă dạy .
Chúng ta nói chuyện , trao đổi với nhau về Chánh Tư Duy là chúng ta nói chuyện về nội tâm của ḿnh . Mà chúng ta thấy rằng cái Tâm của ḿnh buổi đầu khi chưa biết Đạo lư Phật Pháp th́ nặng như một trái núi , như một vũng bùn đầy tham lam , ích kỷ , thù hận , hơn thua ...nhưng nay chúng ta biết Phật Pháp , được soi sáng bởi ánh sáng Phật Pháp nhiệm mầu từ bên ngoài chiếu sáng tâm hồn chúng ta th́ chúng ta biết đem gốc sen Phật Pháp trồng lên vũng bùn . Thế là từ vũng bùn lầy trở thành hương hoa thơm ngát tươi đẹp , chuyển hóa Đạo Tâm chúng ta thánh thiện , thăng hoa .
Chúng ta thấy Tâm ḿnh trước đây như biển khơi đầy sóng gió nay chúng ta có con thuyền Phật Pháp vững chắc rong ruỗi trên chiếc thuyền b́nh an đó . Chúng ta thấy trước đây Tâm ḿnh như một rừng hoang chằng chịt trong đó đầy gai góc , đầy ác thú hung hiểm nhưng Phật Pháp đă cho chúng ta một lối ṃn để dắt chúng ta ra khỏi khu rừng rậm đó về được nơi yên b́nh . Điều sau cùng mà chúng ta mơ ước là chúng ta đi trọn con đường Bát Chánh Đạo để Tâm chúng ta tan ra không c̣n là ḿnh nữa , để trở thành toàn thể Pháp giới bao la , thành tất cả chúng sinh , thành tất cả vũ trụ .
Tặng cô TT và các bạn bài thơ con cóc nhé .
Tâm con là vũng lầy
Nên con chấp đôi tay
Xin gốc sen Phật Pháp
Đem xuống trồng từ đây
Tâm con là biển khời
Sóng mịt mù chơi vơi
Xin được thuyền Phật Pháp
Để rong ruổi nơi nơi
Tâm con là rừng hoang
Đầy dă thú lang thang
Xin lối ṃn Phật Pháp
Đưa đến chốn b́nh an
Xin Tâm này tan ra
Thành Pháp giới bao la
Thành thương yêu vô tận
Ta không c̣n là Ta .
( C̣n tiếp )
Chào thân ái
Tuấn Kiệt 101010
__________________ tt
|
Quay trở về đầu |
|
|
tamthuyen Học Viên Lớp Dịch Lư
Đă tham gia: 01 June 2005 Nơi cư ngụ: Canada
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 880
|
Msg 54 of 61: Đă gửi: 19 September 2007 lúc 11:52pm | Đă lưu IP
|
|
|
tamthuyen đă viết:
Kính thưa bác Tuấn Kiệt và cả nhà,
Kính thưa bác , Xin bác vui ḷng giảng giải thêm cho TT về chuyện này. Vậy th́ ng nào ôm tâm tư dễ sân hận, đố kỵ thường thể hiện qua lời nói và hành động sẽ dễ bị vong linh tác động ? Làm sao ngăn cản đc nhg điều này khi căn cơ chưa đủ để chuyển nghiệp?
-----
TT xin cám ơn bác 1 lần nữa và xin chúc cả nhà luôn đc an vui
Kính chào cô Tâm Thuyên , bạn trẻ Cuti !
Để đáp ứng nguyện vọng & trả lời phúc đáp cho cô TT th́ phải viết một bài pháp mới đầy đủ ư nghĩa , mới biết căn nguyên mà gột sạch việc ôm tâm tư sân hận như thế nào cho phải Đạo . Do đó TK tôi lại khai bút phân tích hầu làm tỏ sáng vấn đề này .
Theo kinh Pháp cú ở bài HIỀM HẬN , thời ĐỨC PHẬT Ngài có người em trai bà con cô cậu tên là Titxa . Ô6ng là người của Hoàng tộc hơn 50 tuổi mới đi xuất gia . Khi ông xuất gia rồi mới ỷ lại là em ĐỨC PHẬT cho nên ông hơi kiêu mạng không xử sự đúng phép tắc . Theo phép tắc b́nh thường th́ người tu sau phải kính trọng người tu trước dù cho đă lớn tuổi cũng vậy , lấy tuổi Đạo là quan trọng . Khi xuất gia vào Đạo th́ giống như ḿnh được sinh ra lần thứ 2 . Ông Titxa này do Đạo Tâm không vững nên vẫn c̣n chút thói đời kiêu hănh , ông cho rằng anh của ḿnh là một Đạo Sư đắc Đạo , là 1 vị Thầy lừng lẫu oai nghiêm được mọi người kính trọng và để chứng tỏ cái thân thuộc của ḿnh nên ông Titxa hay lấn lướt các Tỳ Kheo khác . Chẳng hạn như trước 1 Hội Chúng đông người th́ ông ngồi chễm chệ ngay giữa trước ĐỨC PHẬT , c̣n khi đi th́ ông dành đi trước làm nhiều người phiền nhưng các vị Tỳ Kheo hiền lành nên cũng làm thinh .
Một lần đó có một số vị Tỳ Kheo ở xa về , các vị Tỳ Kheo này đi giáo hóa ở xa nên lúc ông Titxa xuất gia họ không biết . Khi các vị Tỳ Kheo ở xa về th́ thấy ông Titxa ngồi bệ vệ ở giữa Pháp Hội như một Trưởng lăo nên họ vào cung kính đảnh lễ ông ta . Có vị Tỳ Kheo mới hỏi ông Titxa là : " Hiền giả xuất gia được thời gian bao lâu ? "
Ông Titxa trả lời : " Tôi xuất gia mới được vài tháng " .
Các vị Tỳ Kheo mới trách như vậy th́ ông không được ngồi đây và khi 1 vị Tỳ Kheo khác đảnh lễ ông phải biết từ chối .
Ông Titxa mới giẩy nẩy lên nói : " Các người mắng tôi hả , các người coi thường tôi hả ? " Ông ta mới chạy đến méc với ĐỨC PHẬT .
ĐỨC PHẬT nghe sự t́nh xong mới nói : " Đúng rồi em có lỗi , em phải xin lỗi "
Ông Titxa nói : " Thà nói đàng hoàng chứ không được mắng em như vậy " . Ông ta lấy cớ là các vị Tỳ Kheo mắng ḿnh nên không giận không được chứ ông ta không xét thấy lỗi của ḿnh mười mươi .
Các Vị Tỳ Kheo mới hỏi ĐỨC PHẬT : " Bạch Thế Tôn , sao mà Titxa cứng đầu , ương ngạnh như vậy ? "
ĐỨC PHẬT cho biết thật ra không phải đời này mà từ đời xưa người này cũng đă ương ngạnh cứng đầu ...
Chúng ta có 3 tâm trạng của trạng thái đạo đức khi gặp phải sự xúc phạm của người khác .
* Ở mức độ thứ 1 : Khi mà người khác hại ḿnh th́ ḿnh nhớ , kết tội và hiềm hận . Điều này do các tập khí trong người ḿnh c̣n cần phải thanh lọc bằng Đạo lư , bằng sự tu tập .
Thí dụ : Ngày xưa lúc ḿnh c̣n nghèo khi ḿnh đi tới làng xóm dự đám giỗ , đến giờ ăn th́ họ cứ để ḿnh đứng ngoài sân hoài , không nói ǵ nhưng đó là sự xúc phạm . Ḿnh nhớ điều này tới lớn , nhớ tới già 50 , 60 chục tuổi . Sau này khi ḿnh đă khá giả rồi khi có dịp là ḿnh mắng chửi lại người ta lại để trả thù ngày xưa người ta đă xúc phạm ḿnh . Có nghĩa là ḿnh cứ ôm mối hiềm hận đó hoài suốt cuộc đời v́ ḿnh nhớ hoài không quên được .
Hoặc là người ta chạy xe ngang vũng nước vô t́nh ḿnh cũng đang ở vị trí đó làm nước tung tóe vào quần áo ḿnh . Ḿnh giận nhớ mặt họ ḿnh chạy theo đón đường để đánh trả thù cho hả giận . Đây là mức độ đạo đức rất kém v́ ḿnh đă không tự chủ , không quên được điều người ta đă xúc phạm ḿnh dù cố t́nh hay vô ư .
* Ở mức độ thứ 2 : Là người đạt được như lời ĐỨC PHẬT dạy là ta quảng đại , bao dung quên đi , không nghĩ tới nữa th́ sự hiềm hận biến mất . Điều mà người ta xúc phạm đến ḿnh mà ḿnh quên đi không nhớ là không dễ v́ đ̣i hỏi tâm hồn ḿnh phải cao thượng . Nếu tính trêm mặt bằng thế gian những người cao thượng như vậy chiếm khoảng 1/10 , c̣n đa số khó ai quên những điều mà họ xức phạm đến ḿnh . Những người hiểu Phật Pháp , thấm nhuần Đạo lư , trăi ḷng từ bi , tâm hồn thánh thiện th́ sẽ quên đi .
Mức độ quên cũng tùy từng người , có người bị xúc phạm th́ theo phản ứng bản năng giận lên nhưng nhớ lời Phật dạy Hỷ Xả nên từ từ quên dần . Có những người nhanh hơn vài ngày th́ quên mất . Có những người Đạo Tâm vững vàng , đă có Đạo lực kiên cố nên họ quên tức khắc và không bao giờ nhớ lại . Dù người ta có nói nặng , mưu hại nhưng rồi sau đó họ bỏ sạch trong ḷng không c̣n giữ lại điều ǵ . Đến khi gặp lại người kia họ đối xử b́nh thường , họ không cho phép họ trong cách đối xử c̣n phảng phất chuyện vừa qua . Không bao giờ v́ người kia hôm trước xúc phạm ḿnh mà nay gặp lại ḷng ḿnh c̣n hậm hực sân hận . Do họ có trí tuệ , có Đạo hạnh sâu dầy , ḷng quảng đại bao dung nên họ biết tha thứ , biết kiểm soát hành vi của ḿnh chuẩn mực trong giao tiếp với con người . Họ không bao giờ chấp nhận ḿnh là con người nhỏ mọn , hẹp ḥi , thù dai . Khi sự việc vừa xảy ra trong thoáng chốc là họ bỏ qua liền .
Ở mức độ này là không nhớ đến việc người ta đă xúc phạm ḿnh để khỏi phải ôm hiềm hận , khỏi phiền năo thân tâm và tránh được việc tạo nghiệp bất thiện .
Chúng ta nhớ lại những sự việc từ trước đến bây giờ khi ta bị xúc phạm th́ bao lâu ta bỏ hẳn được điều đó không nhớ tới nữa , bỏ luôn tha thứ luôn . Chúng ta tập rút ngắn thời gian đó lại dần cho đến quên tức khắc nhất là những người đă lớn tuổi là những người đến gần cái chết hơn người trẻ tuổi . Người lớn tuổi th́ thời gian tu tập không c̣n lâu dài nữa , không được phép ôm hiềm hận qua kiếp khác . Nếu chúng ta chết rồi mà trong ḷng vẫn c̣n hiềm hận th́ kiếp sau vẫn mang tiếp nghiệp này không dứt được oan trái nghiệp chướng .
Đă là người hiểu Đạo bây giờ th́ dù là già hay trẻ chúng ta phải buông bỏ sự hiềm hận ra khỏi ḷng ḿnh , không thù dai . Ngày nào chúng ta phải tập sao cho đạt mức độ trong tức khắc quên liền , không giữ trong ḷng , việc ǵ xảy ra rồi không bao giờ nhớ tới nữa . Là Phật tử hay là người hiểu Đạo chúng ta phải đạt được điều đó .
* Ở mức độ thứ 3 : Là dành cho các bậc Thánh nhân hay những người có Thánh tính là bắt đầu nhớ lại việc đă bị xúc phạm rồi dùng Đạo lư mà xét , t́m cho ra cái gốc , căn nguyên của vấn đề mà dứt sạch luôn ở những kiếp sau .Ở mức độ này là người tu tập đă có Đạo lực , bản lĩnh dù nhớ lại việc cũ mà không bao giờ giận mà nhớ việc cũ để mang Đạo lư ra hóa giải cho hết tận gốc rễ . Đây đă là người vào hàng Thượng thừa , người đă tu đến mức độ tương đối cao , Đạo hạnh đă sâu dầy , có trí tuệ sáng suốt linh mẫn , có tố chất làm Thầy giáo hóa thiên hạ được .
Ở đây ĐỨC PHẬT chỉ đề cập ở mức độ thứ 2 là người ta xúc phạm ḿnh mà ḿnh không giận sân hận , không nhớ tới nữa mà bỏ qua luôn . Theo cấu trúc của Tâm chúng ta bị một tiến tŕnh tuần hoàn ác tính của quy luật tâm lư . V́ sao như vậy ? Sự xúc phạm của người khác làm Tâm ta chấn động .
( C̣n tiếp )
Chào thân ái
Tuấn Kiệt 101010
__________________ tt
|
Quay trở về đầu |
|
|
tamthuyen Học Viên Lớp Dịch Lư
Đă tham gia: 01 June 2005 Nơi cư ngụ: Canada
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 880
|
Msg 55 of 61: Đă gửi: 24 September 2007 lúc 8:56pm | Đă lưu IP
|
|
|
HIỀM HẬN ( Tiếp theo )
Sự xúc phạm của người khác làm Tâm ta chấn động .
Thí dụ : Có người xúc phạm ta nói rằng : " Mày ngu ngu như ḅ " lập tức Tâm ta bị chấn động nhất là sự việc xảy ra trước động người . Họ lăng nhục ḿnh nặng như vậy th́ không ai giữ b́nh tĩnh nổi .
Khi Tâm ḿnh bị chấn động là Tâm ḿnh bị ấn tượng nên sẽ nhớ lâu , làm ta nhớ đến sự xúc phạm và khi nhớ đến sự xúc phạm th́ Tâm ta lại bị chấn động ... cái ṿng ác tính này làm tăng sự phiền năo mà trong y khoa gọi là ṿng tuần hoàn ác tính .
Chúng ta nghe lời ĐỨC PHẬT dạy quên đi sự xúc phạm để không ôm sự hiềm hận là một điều khó . Chúng ta nhớ lại trong đời có những lần bị xúc phạm ta sẽ buồn tức giận làm Tâm ta bị chấn động . Nó thúc đẩy ta cứ nhớ hoài , rồi thời gian dài ta thấy nguôi ngoai nhưng cái giận vẫn c̣n đó nằm im trong ḷng do đó có lúc ta sẽ trả thù là vậy .
Chúng ta theo lời Phật dạy khi bị người ta xúc phạm mà ḿnh không sân hận , bỏ qua , không nhớ th́ phải làm sao ? chúng ta nhớ quy luật ṿng ác tính tuần hoàn là khi Tâm ta bị chấn động là ta nhớ đến sự xúc phạm . Vậy khi bị xúc phạm ta giữ cho Tâm ta không bị chấn động th́ sẽ không nhớ . Điều quan trọng là Tâm đừng bị chấn động , đừng bị ấn tượng bị đáng gẩy chao đảo th́ ta sẽ không nhớ việc đó nữa .
Chúng ta làm sao khi bị người ta xúc phạm mà ḿnh không bị chấn động ? Nếu ta dùng cách không thèm suy nghĩ tới việc bị xúc phạm nữa cũng không được v́ ta chưa làm chủ được Tâm nên Tâm ta cứ buộc ta phải suy nghĩ nhớ hoài . Vậy ta có cách nào ?
Chúng ta hăy quan sát một sự kiện vật lư chẳng hạn lấy thí dụ có một căn nhà to lớn kiên cố với các cột nhà thật to . Có một người lấy một cụa đá chọi vào cái cột nhà th́ cái nhà không hề bị chấn động ǵ v́ như trứng mà chọi đá . Hoặc là có một người tức giận một điều ǵ bèn ra cây cổ thụ mà đấm thùi thụi vào cây th́ cây cổ thụ chẳng suy suyển ǵ .
Chúng ta rút ra được một quy luật vật lư là nếu ta là một cái ǵ to lớn nặng hùng vĩ th́ những cái ǵ mà người khác chạm vào ḿnh th́ không làm ḿnh chấn động . Như vậy vấn đề đặt ra là ḿnh đang to hay nhỏ .
Nếu họ cầm cục đá chọi ta mà ta không phải là đền thờ to lớn mà ta chỉ là trái xoài th́ ta bị giập nát liền . Hoặc ta cũng chỉ là một cục đá như họ th́ khi 2 cục đá chạm nhau th́ cả 2 đều tan vỡ . Do vậy đối với những mưa băo , giông tố , gươm đao , những sự xúc phạm của cuộc đời ta sẽ bị chấn động , lung lay , tan vỡ nếu ta nhỏ bé . C̣n nếu ta là cái ǵ to lớn vĩ đại th́ những va chạm của cuộc đời chỉ là chuyện nhỏ .
Tại sao ta to lớn ? ta to lớn v́ tâm hồn ta to lớn . Chính tâm hồn ta to lớn nên ta thành tảng đá to , ta trở thành lâu đài th́ giông băo cuộc đời không đánh vào được , sự xúc phạm của cuộc đời không làm ta suy suyển . Thế nào là một tâm hồn lớn ? Một tâm hồn lớn không phải là một tâm hồn tự cao lúc nào cũng nghĩ ḿnh đúng , cứ nghĩ ḿnh càng to th́ ḿnh càng nhỏ . Những người có tâm hồn lớn đều thấy ḿnh nhỏ bé .
Khi chúng ta tiếp xúc với thấy người nào coi ḿnh như hạt bụi , như giọt nước giữa thế gian th́ biết tâm hồn họ bao la mênh mông khắp pháp giới , khắp vũ trụ . C̣n chúng ta thấy người nào tự xưng là Vô Thượng Đại Sư , là thủ lĩnh tối cao , là bá chủ thế giới , tự xưng ḿnh đang là Phật sống th́ biết tâm hồn người này quá nhỏ do ngă mạn họ lớn đă phá vỡ tâm hồn của họ . Chúng ta làm sao để tâm hồn ḿnh lớn lao để những xúc phạm của cuộc đời trở thành vô nghĩa ? trước hết ta thấy lúc nào ḿnh cũng nhỏ bé . Ta trăi ḷng từ bi thương yêu tất cả mọi người , chính ḷng từ bi làm tâm hồn ta to lớn . Sự khiêm hạ và ḷng từ bi làm tâm hồn ta lớn dần lên . Khi ḷng từ bi trăi rộng ta gặp một em bé ta cũng dặn ḷng thương yêu em bé này , ḿnh gặp một cánh chim bay vụt qua bầu Trời ḿnh cùng dặn ḷng thưong yêu cánh chim này , ḿnh thấy một cây xanh chơ vơ bên đường ḿnh cũng thương yêu cây xanh này , ḿnh thấy đàn cá bơi lội tung tăng dưới hồ ḿnh cũng dặn ḷng thương yêu đàn cá này .
Làm sao biết một người đă huân tập Đạo lư , tu tập Tâm khiêm hạ , từ bi th́ đến khi nào Tâm mới lớn lên ? dấu hiệu nào để biết một người tâm hồn đă lớn lên mà mọi sự xúc phạm , mọi sự va chạm của cuộc đời như trứng chọi đá ? Xin thưa chúng ta hăy xem người đó đang bận Tâm điều ǵ nhất . Chẳng hạn những năm qua thiên tai , sóng thần , băo lụt cướp đi sinh mạng hàng trăm ngàn người làm ta suy tư không biết những người cón sống sót qua thiên tai sẽ sống như thế nào và ḿnh cần làm những điều ǵ , cũng như vận động mọi người cứu giúp , san sẻ đến với họ .
Chúng ta đă biết khi con người tạo nghiệp th́ sẽ có lúc họ sẽ trả quả báo và có khi họ không cùng nhau một lúc gây nghiệp ác , họ gây nghiệp một cách rời rạc nhưng nhân duyên hội tụ một cách thích hợp th́ họ cũng trả quả báo chung với nhau . Có khi họ cùng gieo một nghiệp ác mà trả quả báo mỗi người mỗi nơi riêng biệt . Có khi họ cùng gây nghiệp ác đến lúc trả th́ cùng nhau trả nghiệp . Chúng ta có thể tốt mặt này nhưng c̣n chưa tốt về mặt khác và nếu nghiệp xấu ác này như một định nghiệp th́ ta cũng phải trả quả báo theo sự công bằng .
Một thí dụ khác cho thấy Tâm ta đă lớn lên chẳng hạn ta đi chùa nghe giảng Pháp khi ra về th́ chỉ c̣n một chiếc dép , thà là lấy luôn cả đôi dép th́ ḿnh không phải tức giận lắm v́ biết kẻ trộm lấy mà xài , c̣n lấy một chiếc dép là nó chọc tức phá ḿnh chơi . Nhưng chuyện xảy ra mà ḿnh thản nhiên không tức giận mà cho là chuyện nhỏ mà Tâm ta to lớn hơn điều đó rất nhiều bởi ta đang bận Tâm một việc khác có ư nghĩa . Cứnh́n xem ta đang bận Tâm điều ǵ th́ biết Tâm ta lớn hay nhỏ . Ta đang bận Tâm mùa Đông đang tới rất nhiều ngu7̣i không có nhà ở , rất nhiều người không có đủ áo ấm chăn len đắp vào buổi tối . Nếu chúng ta bước lên vùng Tây Nguyên ở Gia Lai , Kon tum sẽ thấy , nếu chúng ta bước vào thôn xóm của những người dân tộc với cái lạnh cắt da . Khi ta bước vào nhà của các người dân tộc anh em sẽ thấy họ thiếu thốn , khó khăn đến thế nào . Ta nhớ lại vô số người khi vào mùa Đông tới trong khi ta áo ấm chăn êm th́ c̣n biết bao người đồng loại với ta trong mùa Đông phải chịu khổ sở . Do dó ta vận động mọi người san sẻ giúp cho nhau chút ấm áp qua mùa Đông giá lạnh này . Ḷng ta bận Tâm những việc như vậy nên khi nghe giảng Pháp xong bước ra c̣n có 1 chiếc dép mà Tâm ta không buồn , không giận v́ Tâm ta đang nghĩ những điều lớn hơn cho thế giới , cho con người .
;
Một người mà khi bị xúc phạm mà họ nhớ hoài , thù dai th́ biết ngay tâm hồn người này nhỏ hẹp , nhỏ mọn v́ họ chỉ vị kỷ cá nhân họ không có điều ǵ thương yêu con người , họ không có điều ǵ bận Tâm lớn lao nên một chuyện chút xíu là cứ thù dai nhờ hoài .
Ở đây thử thách của người có Đạo hạnh khi đă thấm nhuần Đạo lư Phật Pháp là buộc ḿnh phải quên đi việc đă bị xúc phạm . Có 1 mệnh lệnh từ trong Tâm không cần người ngoài phải buộc ḿnh quên . Khi Đạo hạnh ḿnh c̣n thấp nhỏ nên cần có người ngoài nhắc , c̣n khi Đạo hạnh ḿnh đă cao dầy tự động ḿnh sẽ quên tức khắc mà không bao giờ nhớ lại nữa , quên luôn , tha thứ luôn .   ; ;
Bây giờ chúng ta qua câu chuyện thời ĐỨC PHẬT để thấy tai họa thế nào khi một ngừoi đến già , đến chết rồi mà Tâm vẫn c̣n ôm nỗi hiềm hận qua các kiếp sau và ĐỨC PHẬT với trí tuệ của Ngài đă hóa giải sự việc ra sao ?   ;
Thời xưa có một ông nọ lấy vợ , ông yêu một người mà bà mẹ lại chọn một người v́ thế ông xin bà mẹ cho ông lấy người ông yêu . Bà mẹ chiều con nên cho cưới cô gái ấy về , tiếc rằng cô gái ấy không xin được con nối dơi nên bà mẹ cứ đay nghiến hoài . Bà mẹ buộc con trai ḿnh phải lấy thêm vợ khác để sinh con . Do áp lực của bà mẹ chồng nên cô gái này phải đi hỏi một cô gái khác về để làm vợ cho chồng ḿnh . Người vợ thứ 2 sau một thời gian th́ có bầu th́ người vợ trước do Tâm ích kỷ mới sợ là cô vợ sau sinh được con th́ bà mẹ chồng sẽ dàng hết t́nh thương th́ người vợ trước sẽ trở thành như người giúp việc nhà mà thôi . V́ thế người vợ trước mới bí mật trộn thuốc cho cô vợ sau ăn làm thai bị hư . Lần thứ 1 cũng như vậy , lần thứ 2 cũng như vậy , đến lần thứ 3 th́ cô vợ sau phát hiện ra và cả 2 đă giết nhau chết .
Khi chết người vợ sau đầu thai làm 1 con mèo , người vợ trước đầu thai làm con gà . Con gà đẻ trứng bao nhiêu th́ con mèo ăn sạch do phải trả lại quả báo , ḷng c̣n ôm nỗi hiềm hận . Kiếp sau th́ con gà đầu thai thành con beo và con mèo đầu thai thành con nai . Con nai đẻ bao nhiêu đứa con bị con beo tới ăn sạch . Kiếp sau nữa con nai đầu thai thành con Quỷ Dạ Xoa và con beo đầu thai thành cô gái nhà giàu . Quỷ Dạ Xoa mới ŕnh cô gái nhà giàu hể cô gái này sanh đứa con nào th́ lấy linh hồn đứa đó cho chết đi . Cho đến khi cô gái này sanh được đứa con mang đi giấu v́ phát hiện Quỷ Dạ xoa đang t́m đến đứa con ḿnh . Cô gái bèn ôm đứa con chạy đến nơi Tịnh Xá của ĐỨC PHẬT . Quỷ Dạ Xoa rượt theo cô gái vào trong Tịnh Xá th́ các vị Thần bảo hộ không cho Quỷ Dạ Xoa vào . ĐỨC PHẬT mới bảo vị Thần Hộ Pháp gác cửa cho Quỷ Dạ Xoa vào . Khi Quỷ Dạ Xoa vào ĐỨC PHẬT mới buộc Quỷ Dạ Xoa hiện nguyên h́nh ra và ĐỨC PHẬT mới khuyên là : " Các ngươi hết kiếp này tới kiếp khác cứ thù oán kéo dài như vậy th́ oán đối nghiệp chướng này đến bao giờ mới chấm dứt ? "
ĐỨC PHẬT mới đọc một bài kệ :
" Lửa nào tắt được lửa
Thù nào diệt được thù
T́nh thương diệt hận thù
Là định luật ngàn thu "
Khi ĐỨC PHẬT đọc xong bài kệ th́ lập tức Quỷ Dạ Xoa chứng quả Dự Lưu . ĐỨC PHẬT khi thấy Tâm Quỷ Dạ Xoa chứng Thánh Quả đầu tiên nên mới kêu cô gái giao đứa con cho Quỷ Dạ Xoa bồng . Cô gái không chịu v́ sơ85 bị bắt mất đứa con như những lần trước .
ĐỨC PHẬT hăy nói hăy nghe lời Như Lai đưa đứa bé cho Quỷ Dạ xoa bồng . Do ĐỨC PHẬT có thần lực nên cố gái mới đưa đứa bé cho Quỷ Dạ xoa . Quỷ Dạ xoa mới ôm đứa bé thương yêu ôm ấp hôn hít rồi trả lại cô gái . Từ đó trước mặt ĐỨC PHẬT sự hiềm hận dứt sạch và họ hứa sẽ là bạn tốt của nhau măi măi .
Hết
Tuấn Kiệt tôi với bài Pháp này sẽ rửa sạch Tâm hiềm hận theo như câu hỏi của cô Tâm Thuyên để tâm hồn chúng ta ngày càng lớn lên , ngày càng thăng hoa .
Chào thân ái
Tuấn Kiệt 101010
__________________ tt
|
Quay trở về đầu |
|
|
ytot Học Viên Lớp Tử Vi
Đă tham gia: 04 December 2004 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 90
|
Msg 56 of 61: Đă gửi: 02 October 2007 lúc 10:50am | Đă lưu IP
|
|
|
Bạn Định Huệ thân mến !
Câu hỏi của bạn Định Huệ cũng giống nội dung câu hỏi của cô Tâm Thuyên và bài Pháp vừa rồi đă có giải pháp cụ thể khá đầy đủ rồi . Tuấn Kiệt tôi đă tính dừng lại các câu hỏi để tiếp tục bài Tứ Diệu Đế nhưng nhân duyên cứ đến với các câư hỏi , nghe bạn ĐH tŕnh bày kêu cứu làm tôi cũng động Tâm mà viết thêm bài Pháp nữa để hóa giải tận gốc rễ luôn sự hiềm hận trong ḷng bạn , đặng bạn thanh thản , nhẹ nhàng trong cuộc sống và ứng dụng được Đạo lư vào đời tu .
Các bài kinh Pháp Cú với các điển tích do Ngài HT Thích Minh Châu dịch từ kinh điển cổ Pali chứ Ngài không luận một chữ nào cả do đó bạn có t́m trong các trang web Phật Giáo hay cuốn sách sẽ không có đâu nhé . Hy vọng với bài Pháp mới này khi bạn thấm nhập sẽ tiêu trừ ḷng sân hận kinh niên thâm căn của bạn . Tôi tạm lấy tên bài Pháp này là Bí Quyết Hạnh Phúc .
BÍ QUYẾT HẠNH PHÚC
Con người ai cũng muốn t́m kiếm an vui , hạnh phúc . Người đời th́ t́m kiếm hạnh phúc trong tiền của , địa vị danh vọng , sắc đẹp v.v...t́m kiếm suốt một đời như vậy và kết cục họ cũng nhận thấy rằng đó không phải là hạnh phúc chân thật . Như vậy làm thế nào để chúng ta đạt được an vui , hạnh phúc chân thật , thật sự ?
Sỡ dĩ chúng ta không có hạnh phúc là do Tâm mê lầm , chấp chặt của ḿnh . Sự vị kỷ , cố chấp là căn nguyên của đau khổ trên cuộc đời , điều này ĐỨC PHẬT đă nói trong Tứ Thánh Đế . Khi chúng ta sống vị tha , phụng sự , hy sinh th́ là nguồn khởi của hạnh phúc .
Chúng ta đă biết mẫu chuyện có 1 em bé nọ khi bà mẹ đi chợ mới bắt ghế leo lên đầu tủ mở nắp hộp kẹo ra , tḥ tay vào hốt 1 nắm kẹo thật to . Hủ kẹo th́ miệng nhỏ mà em bé này nắm kẹo quá to nên kéo tay ra không được . Em bé rút tay ra hoài không được th́ đau tay nên khóc đau đớn mà tay vẫn nắm chặt kẹo không chịu buông . Bà mẹ đi chợ về thấy vậy bảo đưa bé buông tay ra . Đứa bé nghe lời buông nắm kẹo ra thế là rút tay ra khỏi hủ kẹo 1 cách thoải mái , nhẹ nhàng .
Chúng ta cũng giống như em bé đó cái ǵ cũng nắm chặt , cái ǵ cũng ham muốn , cũng cố chấp trong ḷng nên đau khổ . Khi nắm chặt có nghĩa là chấp trong Tâm .
Ngày mùng 1 Tết mà chúng ta đi chùa lạy vía Ngài Bồ Tát Di Lạc . Ngài có thân h́nh tṛn trịa , mập mạp , miệng luôn cười toe toét , hoan hỷ với những đứa bé vây quanh Ngài rất vui vẻ . Bồ Tát Di Lạc c̣n được gọi là con người hạnh phúc , chúng ta t́m hiểu xem Ngài tu hạnh ǵ mà được an vui , hạnh phúc . Ngài là 1 vị Bồ Tát được gọi là Nhất Sanh Bổ Sứ có nghĩa là c̣n 1 đời nữa là thành PHẬT . Ngài Di Lạc từ nhiều kiếp đă tu tập Tâm từ bi , hoan hỷ nên Ngài c̣n có tên là Từ Thị .
Một hôm có 1 vị Tăng tên là Bảo Phước từ phương xa đến hỏi Đạo với Ḥa Thượng Bố Đại ( HT Bố Đại là hóa thân của Bồ Tát Di Lạc ) . Vị Tăng Bảo Phước mới hỏi :
" Bạch Ḥa Thượng xin Ngài chỉ cho con cốt yếu của Phật Pháp ? "
Ngài Bố Đại đang quẩy túi vải trên vai không nói ǵ mà buông túi vải xuống đất . Ngài Bảo Phước mới hỏi tiếp : " Chỉ như thế hay c̣n có ǵ khác nữa ? "
Ngài Bố Đại cũng im lặng không nói ǵ mà quảy túi vải lên vai hăng hái bước đi .
Như vậy chúng ta thấy cốt yếu của Phật Pháp là sự buông bỏ , xả bỏ , một sự tịch lặng thanh tịnh của nội tâm và sự dấn thân ḿnh vào đời tích cực hành thiện , giáo hóa độ sinh bá tánh .
Ngài Di Lạc muốn ta buông bỏ ở đây là buông bỏ cái ǵ để thân tâm ta được an lạc , thanh tịnh ?
Chúng ta phải buông 3 điều là : buông cảnh , buông thân và buông Tâm .
* Buông cảnh :
Khi chúng ta nh́n thấy 1 sự vật nào đó mà ḿnh không thích chẳng hạn như 1 đóa hoa . Người này nói hoa này đẹp , người khác nói hoa này xấu . Hai người tranh căi theo ư ḿnh sinh tức giận , phiền năo , đó là do ta chấp cảnh . Khi nói buông cảnh không phải là ta đập vỡ nát cái bông hoa này mà buông cảnh là buông bỏ cái chấp về sự vật ở bên ngoài khi có tác động gây phiền năo .
Khi ta nghe câu trái ư , nghịch ḷng , lăng mạ của người khác th́ Tâm ta bị chấn động nên sân hận nổi lên làm ta cứ nhớ hoài . Do cứ nhớ hiềm hận nắm giữ trong Tâm , cho rằng câu nói đó là khinh khi ḿnh , là lăng mạ ḿnh làm Tâm ta bất an , động loạn , ăn không ngon , ngủ không yên . Nếu buông bỏ là khỏe vậy tại sao ta không chịu buông bỏ ? Sỡ dĩ ta phiền năo là do nhớ đến sự xúc phạm là giận lên là do tại ḿnh chấp , c̣n nắm chặt vào h́nh sắc , âm thanh , sự vật ở bên ngoài khi có chuyện trái ư nghịch ḷng th́ ngă lại nổi lên ,mà nếu ta cứ nắm chặt là phiền năo , là đau khổ triền miên . Như đóa hoa mà chúng ta đă nói th́ dù bông hoa đó có đẹp thế mấy cũng phải tàn phai , héo khô theo thời gian . Do đó cái đẹp chỉ tương đối trong 1 thời gian ngắn do ta không biết sự biến đổi vô thường của vạn vật nên Tâm cứ nắm chặt gây tranh căi , phiền năo . Nếu chúng ta biết tất cả sự vật đều là tương đối , là biến đổi vô thường th́ người ta có nói xấu , ḿnh nói đẹp th́ người ta hổng chịu th́ thôi . Mỗi người có cái thấy khác nhau , đối với phải quấy , đúng sai , hơn thua v.v... cũng đều như vậy .
Nếu chúng ta nh́n bằng cặp mắt trí tuệ thấy rơ tất cả sự vật , vạn hữu đều là biến đổi vô thường tương đối không bền vững th́ ḿnh buông xả th́ Tâm ḿnh sẽ nhẹ nhàng . Nếu ḿnh hiểu Luật Nhân Quả , hiểu tất cả chúng sinh , tất cả mọi người tương tác với nhau là do nghiệp duyên th́ ḿnh tan biến ngay sự hiềm hận mà chỉ lo gieo duyên lành .
Đối với việc tu tập Phật Pháp th́ kinh điển th́ vô lượng , vô biên nhưng chỗ tu không đâu xa lạ cao siêu huyền bí ǵ mà ở nơi 6 căn của ḿnh , ở tai mắt mũi lưỡi thân ư của ḿnh . Nếu ta không để Tâm dính mắc vào phiền năo mà biết buông bỏ và tích cực dấn thân tạo lập công đức th́ thân tâm sẽ nhẹ nhàng , c̣n nếu cứ chấp th́ sẽ phiền năo triền miên kéo dài .
Ngài Trần Thái Tông có nhắc chúng ta qua các câu thơ sau :
" Mũi vương cát hương , lưỡi nếm vị
Mắt mờ cát sắc , tiếng mê tai
Lang thang làm khách phong trần măi
Ngày cách xa quê muôn dặm trường "
* Buông thân :
Chúng ta cần buông bỏ lầm chấp về thân . Thân chúng ta sẽ già nua theo thời gian , sức khỏe có đau có bệnh , sắc đẹp không giữ măi được . Thân chúng ta biến đổi theo thời gian , là sinh diệt , là vô thường . ĐỨC PHẬT dạy chúng ta phải sáng suốt thấy bằng cái thấy trí tuệ của ḿnh để nh́n sự thật thân này . V́ mang thân với những nhu cầu bắt buộc của nó mà chúng ta khổ . Chúng ta phải vay mượn thức ăn , vay mượn không khí , hơi ấm nhiệt độ v.v...để duy tŕ sự sống cho thân . Mạng sống của chúng ta mà ḿnh lầm tưởng là bền chắc kiên cố vững vàng nhưng không ngờ chỉ trong 1 giây phút sự vay mượn biến đổi , trục trặc trong hơi thở là ḿnh chết liền . Sự vay mượn này là từng phút , từng giây diễn ra nơi thân , nếu ngừng hơi thở ra vào là chấm dứt sự sống của thân ngay . Nếu chúng ta nhận thức mạng sống chỉ nằm trong từng hơi thở vay mượn th́ nếu có ai xúc phạm , nói câu trái ư nghịch ḷng th́ ḿnh dễ buông bỏ sự sân hận do ḿnh đă tỉnh thức trong từng giây phút trong cuộc sống . Ḿnh buông bỏ luôn nơi thân với trí tuệ tỏ sáng rạng ngời luôn ở Tâm giác ngộ th́ chỉ tỉnh thức trong từng hơi thở đă giải thoát mọi khổ đau . Chúng ta thấy được mạng sống của thân chỉ trong từng hơi thở là ḿnh phá được chấp mê lầm về thân .
* Buông Tâm :
Chúng ta quán xét xem Tâm của ḿnh hiện đang nhẹ nhàng thanh tịnh khỏe khoắn hay đang phiền muộn , ưu tư , buồn thương giận ghét . Lúc nào chúng ta cũng lo cho thân này ăn cho ngaon , mặc cho đẹp , ở cho sang trọng đầy đủ tiện nghi . Đến 1 lúc nào đó thân này bỏ ta mà không hề báo trước mặc dù ta cả đời vất vả để lo cho nó . Trong kinh điển nói thân này là giả tạm , là vô ơn bạc nghĩa là vậy . Cái thân của ta là cái quư nhất mà ta lo cả đời vậy mà có thể bỏ ḿnh đi bất cứ lúc nào mà không hề báo trước , không một lời từ giă .
Chúng ta sống trong cuộc đời chỉ lo những điều đáng lo . Ở nhà ḿnh phải sắp xếp lo liệu hết công việc chu toàn rồi mới vào khóa tu . Nhà thơ Tản Đà là 1 Thi nhân mà cũng cảm thấy được điều đó nên ông có cảm tác 1 bài thơ nói về sự lo lắng của kiếp người .
" Đời người lo măi biết bao thôi
Mái tóc xanh xanh trắng cả rồi
Sự nghiệp ngh́n thu xa vút mắt
Tài , t́nh một gánh nặng bên vai
Hợp , tan tri kỷ người trong mộng
Rộng hẹp danh thân với đất trời
Sương phủ cành mai năm vụt hết
Ngày xuân con én lại đưa thoi "
Chúng ta thấy Thi sĩ Tản Đà ông nói đời người cứ lo măi , lo từ tóc xanh đến muối tiêu đến tóc trắng tuyết sương mà vẫn cứ lo hoài . Sự nghiệp th́ 100 người mới có 1 , 2 người đạt được . Lo cả cuộc đời rồi đến cuối đời vẫn thấy chưa đủ , không hài ḷng măn ư . Lo quay cuồng với tiền của , danh vọng , t́nh cảm , những phiền năo cứ trói buộc , các nghịch cảnh , sự xúc phạm của người ta đối với ḿnh . Buồn lo rồi tâm sự với bạn bè , với Tôn Sư là cuộc đời tôi là khổ nhất chứ không ai khổ bằng ??? không ai hiểu được đoạn trường đau khổ của tôi ? tôi cứ nhớ hoài bị thất t́nh , bị xúc phạm , bị mưu hại hiểm độc của người khác làm tôi bấn loạn , đảo điên không làm được việc ǵ hết nhiều năm qua ???!!!!!! do không thấy được cuộc đời lúc hợp tan , lúc thân sơ ,lúc yêu lúc ghét ,lúc thay đổi không chừng do hợp duyên , vô thường luôn biến đổi mà thôi .
Lâu lâu Tâm ta lại khởi lên cái buồn , buồn v́ nhiều lư do như buồn v́ t́nh cảm găy đổ buồn ơi ta chào mi khi người yêu đă bỏ ta đi ..., buồn v́ việc học hành dỡ dang , buồn v́ làm ăn thất bại ... và thậm chí buồn v́ ...không biết v́ sao tôi buồn ???!!! tự nhiên trong Tâm khởi cái buồn lên không kiểm chế được . Sỡ dĩ Tâm ta có trạng thái khởi buồn thương giận ghét là do ḿnh để Tâm của ḿnh nó phiêu lưu rong chạy nên phải thu nhiếp Tâm lại mà tỉnh thức trong hiện tại . Chúng ta không thể thay đổi những việc đă xăy ra ở quá khứ hoặc không thể biết trước được tương lai chính xác ra sao bởi cuộc đời con người là trùng điệp duyên nghiệp chằng chịt tác động từng ngày từng giờ . Chúng ta chỉ tỉnh thức trong hiện tại khi người mà tinh tấn tu hành thúc liểm thân tâm , làm vô số việc phúc thiện th́ tự Tâm tràn ngập niềm an vui , hạnh phúc một cách tự nhiên .
Chúng ta phải buông bỏ sự sân hận khi đă hiểu Đạo lư Phật Pháp . Có người ôm nỗi hiềm hận người khác mấy chục năm hổng tha thứ được , giống như ḿnh bỏ cục lửa than trong ḷng ḿnh thiêu đốt mấy chục năm th́ làm sao chịu nổi thành ra ḿnh phải quên ngay sự hiềm hận này bởi người ta đă sai rồi ḿnh cũng sai theo loạn động của người đời th́ đă lạc mất đường tu . Chúng ta đă biết chỉ trong 1 hơi thở tắt đi th́ đă qua một đời khác và cuộc đời có biết bao việc làm khác có ư nghĩa vậy sao cứ ôm nỗi hiềm hận làm ǵ ? Ḿnh phải biết tha thứ , bao dung , độ lượng quảng đại để cuộc sống ḿnh mới an vui hạnh phúc . Cuộc đời ḿnh đă biết vốn là bể khổ , tất cả là trả duyên nghiệp với nhau nên khổ đau nhiều rồi vậy c̣n chồng chất thêm đau khổ nữa làm ǵ ? cứ loay hoay măi với sân hận , tham ái của nghiệp mà không có đường thoát ra . Chúng ta tha thứ được là cứ tha thứ mà trong đó là cũng có lỗi của ḿnh nữa .
Chúng ta thương ghét nhiều quá cũng bị ràng buộc . Khi thương th́ trái ấu cũng tṛn , khi ghét th́ bồ ḥn cũng méo . Khi thương ai th́ người ta có dỡ tệ ǵ th́ ḿnh cũng nh́n ra tốt đẹp do Tâm sai lệch cảm xúc chi phối nên không c̣n sáng suốt nh́n đúng sự thật nữa . Khi ḿnh ghét ai th́ người ta dù có hay giỏi th́ ḿnh nh́n ra người ta cũng thành dỡ tệ . Do đó chúng ta cần phải giăm nhẹ những cảm xúc buồn thương giận ghét th́ Tâm của ḿnh dần dần mới được an tịnh , nhẹ nhàng .
( C̣n tiếp )
Chào thân ái
Tuấn Kiệt 101010
|
Quay trở về đầu |
|
|
ytot Học Viên Lớp Tử Vi
Đă tham gia: 04 December 2004 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 90
|
Msg 57 of 61: Đă gửi: 06 October 2007 lúc 9:26am | Đă lưu IP
|
|
|
Kính chào cô Tâm Thuyên !
Với các bài Pháp trước đây và với bài Hiềm Hận cũng quá đủ để tiêu tan sân hận trong ḷng đối với người có Duyên với Phật Pháp
ở bài Hạnh Phúc này thật ra không phải là triển khai thêm nữa mà là nâng cao , đào sâu thêm căn bản , đường lối tu là ch́a khóa của sự tu tập . Khi thấu hiểu sáng suốt th́ không những hiềm hận tan biến mà ḷng tràn ngập niềm an vui , hạnh phúc thật sự &nbs p; trong từng giây phút hiện tại .
Làm người mang thân th́ tất nhiên bị nghiệp chi phối ít nhiều ǵ cũng phải có phiền năo , người biết tu th́ hóa giải được ưu phiền cho đến ngay cả sinh tử đến họ vẫn b́nh lặng trong tâm hồn bởi tâm họ đă an Định rồi . Khi Tâm an Định th́ trí tuệ phát sinh và niềm an vui , hạnh phúc tuôn tràn bất tận từ Tâm một cách tự nhiên không gượng ép ǵ cả . Ngoại trừ những bậc Tu Sĩ có sứ mệnh giáo hóa đại chúng , c̣n đa phần Cư Sĩ tu tại gia vẫn tu rất tốt khi đă giác ngộ giáo lư Phật Đà . Cái chiến thắng lớn nhất vẫn là chiến thắng bản thân ḿnh , chiến thắng những thói hư tật xấu và khai mở tâm linh của ḿnh . Chúng ta đang sống trong cơi Ta Bà nên măi măi tất yếu phải luôn có thiện và ác tồn tại , chứ không phải nói là không thiện , không ác , khi nào không c̣n cơi Ta Bà lúc đó mới không c̣n thiện & ác . V́ có thiện ác tác tạo gây nghiệp do các tập khí dầy đặc nhiều đời kiếp của chúng sinh nên có luân hồi sinh tử trong vô lượng kiếp gây đau khổ triền miên cho chúng sinh .
Các bậc Thánh th́ thấy không thiện , không ác là do đă thoát khỏi nghiệp chi phối , thoát ra khỏi ngũ uẩn và bản ngă giả tạm cũng không c̣n . C̣n đa số phàm phu chúng ta đều bị nghiệp dẫn dắt qua vô lượng kiếp , v́ c̣n vô minh nên ngụp lặn măi trong luân hồi sinh tử . Người biết tu là người từ phàm phu bước lên Thánh vị không những thanh lọc thúc liễm loại trừ cái ác trong Tâm từng ngày từng giờ mà c̣n phải biết tạo lập công đức phúc thiện, giáo hóa đại chúng nữa .
Cám ơn cô Tâm Thuyên đă thiết đăi TK và các bạn trẻ với món chè thưng rất thơm ngon &n bsp;
Chào thân ái ,
Tuấn Kiệt 101010
|
Quay trở về đầu |
|
|
ytot Học Viên Lớp Tử Vi
Đă tham gia: 04 December 2004 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 90
|
Msg 58 of 61: Đă gửi: 06 October 2007 lúc 9:26am | Đă lưu IP
|
|
|
BÍ QUYẾT HẠNH PHÚC ( Tiếp theo )
Chúng ta thấy căn bản của sự tu hành là biết buông bỏ lợi danh , tham ái , hỷ nộ ái ố dục lạc và tích cực làm vô số việc phúc thiện cho tha nhân , cho cuộc đời .
Chúng ta đă biết sự tích sau một hôm có ông Phạm Chí tự Hắc Thị mang 2 cành hoa đến cúng dường ĐỨC PHẬT . Ngài biết Tâm ông ta c̣n chấp ngă , sân hận rất nặng nên mới nói : " BUÔNG " th́ ông mới buông 1 cành hoa rơi xuống . ĐỨC PHẬT mới nói tiếp : " BUÔNG " th́ ông ta buông thêm cành hoa nữa . ĐỨC PHẬT mới nói lần 3 : " BUÔNG " th́ lúc này ông ta không biết là buông cái ǵ nên ông ta mới bạch với ĐỨC PHẬT :
" Bạch Đức Thế Tôn , con mang 2 cành hoa đến dâng cúng Ngài . Ngài kêu 2 lần buông th́ con buông hết 2 cành hoa rồi , bây giờ Ngài kêu con buông nữa th́ con biết buông cái ǵ ? "
Lúc đó ĐỨC PHẬT mới từ tốn nói rằng : " Ta kêu ông buông không phải là buông cành hoa cầm trong tay mà ta kêu ông buông ư là buông quá khứ , hiện tại và vị lai . Buông được như vậy th́ mới vượt qua được tất cả đau khổ , phiền năo ở trong ḍng sanh tử luân hồi " .
Sỡ dĩ chúng ta phiền năo v́ ḿnh c̣n nhiều ham muốn và không hài ḷng với những ǵ ḿnh đang có . Có 1 bà cụ già đă 80 tuổi dặn con cháu khi bà chết th́ để tấm h́nh khi bà c̣n trẻ đẹp để thờ có nghĩa là bà ta vẫn c̣n nuối tiếc thời trẻ đẹp quá khứ cứ muốn h́nh ảnh ḿnh trẻ măi , cứ ôm chặt không muốn rời bỏ trong ḷng mặc dù đă già nua theo thời gian . Rồi có người phúng tư tưởng đến tương lai mong muốn ḿnh sẽ thành thế này , sẽ thành thế kia mà quên mất hiện tại của ḿnh .
Chúng ta muốn an vui ,hạnh phúc , an lạc th́ ḿnh phải biết sống ngay nơi khoảnh khắc hiện tại , theo từng hơi thở ra vào 1 cách tỉnh giác , sáng suốt . Nếu Tâm ḿnh không chấp chặt , không lùi về quá khứ , không phóng tới tương lai mà chỉ lo sống thánh thiện với hiện tại th́ không c̣n bị buồn vui giận ghét phiền năo chi phối nữa . Chúng ta chấp nhận với cái hiện hữu dù nó đang tốt hay xấu bởi có những cái chúng ta thay đổi được và có những cái chúng ta phải chấp nhận theo hoàn cảnh , điều kiện hiện tại .
ĐỨC PHẬT đă dạy chúng ta rằng :
" Đừng t́m về quá khứ
Đừng tưởng tới tương lai
Quá khứ đă không c̣n
Tương lai th́ chưa đến
Hăy quán chiếu sự sống
Trong giờ phút hiện tại
Kẻ thức giả an trú
Vững chắc và thảnh thơi
Phải tin tấn hôm nay
Kẻo ngày mai không kịp "
Khi chúng ta áp dụng được lời ĐỨC PHẬT vào đời tu của ḿnh th́ Tâm Niệm của ḿnh sẽ được tiêu dung . Chúng ta sẽ tiêu dung tất cả những vọng tưởng , phiền năo , khổ đau khi đă đạt Vô Tâm . Khi Tâm chúng ta đă đến Vô Ngă th́ Ta Bà biển khổ phong ba lặn , yên ổn thuyền sen đến lạc cung . Khi Tâm chúng ta đă thanh tịnh chúng ta sẽ thấy niềm hoan hỷ an lạc hạnh phúc vô biên tràn ngập khắp cả đất trời vũ trụ mà trên thế gian này không có ǵ sánh nỗi . Đó là hạnh phúc chân thật của người tu .
Chúng ta muốn buông bỏ phiền năo , sân hận th́ phải thấy rơ , muốn thấy rơ th́ phải quán xét cho nên
ĐỨC PHẬT đă dạy chúng ta là : " Phải quán xét các sự vật của thế gian là luôn biến đổi trong phút chốc , mọi hiện tượng theo nhân duyên sinh diệt và chính sự biến đổi , sinh diệt này là lư do khổ đau của kiếp người "
Quán xét về quá khứ th́ thấy thấm thoát như chiêm bao , những ǵ biết trong hiện tại như điện chố , những ǵ nghĩ đến vị lai th́ nổi lên như mây trôi . Quán xét thân này rồi cũng tan hoại , vô thường , không có ǵ đáng ưa thích . Quán xét , nghiền ngẫm như vậy th́ chúng ta mới không dính mắc thế gian mà buông bỏ được .
Trong Bát Nhă Tâm Kinh chúng ta đă nói chuyện với nhau trên diễn đàn TVLS này ở câu :
" Quán tự tại Bồ Tát hành thâm Bát Nhă ba la mật đa thời chiếu kiến ngũ uẩn giai không độ nhất thiết khổ ách " có nghĩa là khi một Bậc Bồ Tát quán tự tại , khi thực hành trí tuệ Bát Nhă soi thấy rơ thân tâm đều là nhân duyên ḥa hợp , không có thật cho nên vượt qua tất cả khổ đau ách nạn . Chúng ta có quán xét thấy được lẽ thật như vậy th́ mới tự tại , an lạc .
Người đời muốn có hạnh phúc th́ phải đạt được tiền của , danh vọng địa vị , phải chiếm hữu thật nhiều mới có hạnh phúc . Người Đạo th́ buông bỏ hết lợi danh , nếu có do Duyên đưa tới th́ sử dụng để phụng sự và dấn thân vào cuộc đời làm vô số việc phúc thiện cho tha nhân th́ mới là hạnh phúc . Hạnh phúc của cuộc đời là tạm bợ nhưng người đời v́ sự ham muốn quá mạnh làm mê mờ , không biết cứ bám chấp nên khi mất đi th́ gây đau khổ vô cùng . Hạnh phúc của người Đạo là sự giác ngộ tột cùng sau khi đă cởi bỏ hết mọi ràng buộc của thế gian .
Sau khi chúng ta đă thoát ra được , buông bỏ được những cái chấp , phiền năo , những buồn thưong giận ghét , hỷ nộ ái ố dục lạc và đă tích lũy được công đức vô lượng vô biên lúc đó chúng ta mới phát sinh ra trí tuệ chân thật của ḿnh , phát sinh ra từ bi vô lượng vô biên , phát sinh ra hỷ lạc , phát sinh ra tam minh , lục thông , phát sinh ra giải thoát viên măn từ Tâm Vô Ngă của ḿnh .
ĐỨC PHẬT dạy chúng ta sự tu hành không phải là buông bỏ hết mọi sự rồi quay lưng với nỗi đau của nhân thế mà Đạo Phật dạy chúng ta chỉ có yêu thương nhân thế , thương yêu tha nhân bằng hành động cụ thể , thiết thực san sẻ th́ Tâm từ bi mới ngày càng trăi rộng . Giáo lư ĐỨC PHẬT phải được ứng dụng ngay trong gia đ́nh ḿnh một cách tốt đẹp . Ḿnh vẫn sống với vợ chồng , anh em , con cái , bà cháu mà chỉ phá cái lầm chấp trong Tâm của ḿnh mà thôi . V́ thế lời của ĐỨC PHẬT mới nói tự do là ung dung trong ràng buộc , hạnh phúc là tự tại giữa khổ đau .Ở ngay trong ràng buộc của thế gian mà ḿnh tự do không bị ràng buộc v́ ḿnh đă tỉnh thức nh́n thấy nó là không thật . Ở ngay trong khổ đau mà ḿnh đă nh́n ra bản chất của khổ đau do đâu từ duyên nghiệp th́ ḿnh không c̣n khổ đau nữa . Chúng ta không chạy trốn đau khổ mà nh́n thấy rơ lẽ thật th́ thoát ra khỏi mọi ách nạn khổ đau .
Người biết tu chừng nào th́ hạnh phúc càng tràn ngập chừng đó . Hạnh phúc từ nơi thân tâm của ḿnh , hạnh phúc từ trong gia đ́nh của ḿnh , hạnh phúc từ những người xung quanh ḿnh , hạnh phúc cho cả thế gian từ giáo lư nhiệm mầu của ĐỨC PHẬT tỏa sáng lan tỏa khắp thế gian .
Để nhắc nhở chúng ta tinh tấn tu hành th́ ông Cư Sĩ La Điện có cảm tác một bài thơ Tỉnh Thế rất là thiết tha , rất là thực tế .
" Vội vội vàng vàng khổ nhọc cầu
Mưa mưa nắng nắng trăi xuân thu
Hôm hôm sớm sớm lo sanh kế
Lăng lăng quên quên bổng bạc đầu
Thị thị phi phi không kết liễu
Phiền phiền năo năo những bi ưu
Rành rành rơ rơ một đường Đạo
Vạn vạn ngàn ngàn chẳng chịu tu "
Ngài nhắc chúng ta cả 1 cuộc đời vất vả , khổ nhọc , mưa nắng xuân thu , hôm sớm lo sanh kế mưu sinh lăng quên bổng nhiên một ngày trên đầu tóc bạc hết rồi . Có những người măi mê làm ăn , lo làm giàu rồi tuổi già ập đến không c̣n thời gian tu nữa . Nếu không biết tu hành th́ phải quấy , thị phi , phiền năo không có ngày kết thúc .
Đạo Phật dạy chúng ta rất là rơ ràng , cụ thể , thực tế . Chúng ta đă chứng nghiệm nh́n thấy nụ cười phảng phất trên khuôn mặt ĐỨC PHẬT , chúng ta nh́n thấy nụ cười toe toét của Bồ Tát Di Lạc , chúng ta nh́n thấy nét mặt hoan hỷ của các bậc Tổ Sư cao đức chân tu , những bậc Thánh đă đạt sự giác ngộ giải thoát , đă đạt niềm an vui ,hạnh phúc , an lạc viên măn .
Chúc bạn Định Huệ & các bạn trẻ nỗ lực tinh tấn tu tập và có được niềm hoan hỷ , hạnh phúc , an lạc thật sự trong đời tu !
Chào thân ái
Tuấn Kiệt 101010
|
Quay trở về đầu |
|
|
tamthuyen Học Viên Lớp Dịch Lư
Đă tham gia: 01 June 2005 Nơi cư ngụ: Canada
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 880
|
Msg 59 of 61: Đă gửi: 11 November 2007 lúc 7:47am | Đă lưu IP
|
|
|
Dinh Hue đă viết:
Bác Tuấn Kiệt101010 úi ùi ui, cho cháu hỏi bác hai điều thắc mắc nhỏ này về đức Phật vô vàn kính yêu của chúng ta nhé:
1/ Tại sao đức Phật chế giới tỳ kheo ni phải cạo đầu trọc lóc, mà bản thân đức Phật lại nghiễm nhiên để tóc vậy hở bác Tuankiet101010 ??? Hay là v́ tu hành đắc quả vị phật th́ tự nhiên mọc tóc ra để phân biệt với những người chưa đắc quả ???
2/ Cuộc đời đức Phật là một cuộc đời vị tha bác ái tuyệt vời, cuộc đời của ngài đẹp hơn bất cứ một cuốn tiểu thuyết nào trên thế gian này: v́ tài năng tư chất trí tuệ đạo hạnh lẫn giáo lư của ngài là cao siêu vô biên giới và bất khả tư nghị.
Quả thật là đức Phật cực kỳ siêu phàm thoát tục, thế mà tại sao ngài lại chết một cách "phàm phu tục tử" quá vậy hở bác Tuankiet101010 ??? Ngài qua đời (nhập diệt) dưới tàng cây Long Thọ chỉ v́ bị ngộ độc ! Chắc có lẽ là ngài qua đời không phải v́ ham ăn đâu hen bác Tuankiet101010 !!! Hay là v́ ngài biết ḿnh sắp hết duyên với nhân gian ta bà nên cứ ăn đại đồ độc để nhập diệt luôn thể ???
Vài ḍng thắc mắc théc méc thọc mạch ngộ nghĩnh chơi cho dzui. Chắc có lẽ các độc giả trên đây cũng thắc mắc về đức Phật giống y chang như cháu đó bác.
Kính bác,
Định Huệ
Chào bạn Định Huệ ,
Trước hết tôi xin phép để góp ư mạn đàm trả lời 2 câu hỏi của bạn Định Huệ .
1 . Câu hỏi 1 cho thấy tâm người đặt câu hỏi đang bất an , xáo trộn bởi câu hỏi không mang tính Đạo lư , không giúp ích ǵ cho người tu . Kinh điển cũng có câu :" Phàm sở hữu tướng giai thị hư vọng " nghĩa là cái ǵ có h́nh tướng đều là không thật do đó không chấp vào h́nh tướng mà nương vào giáo pháp của Như Lai mà kiến ngộ giải thoát .
Sau này Đức Phật chế giới luật nghiêm ngặt cho Tăng Ni v́ biết trước phàm phu sẽ đi dần sai lệch chánh pháp .
2 . Ngay cả Đức Phật cũng vẫn bị chi phối bởi Luật Nhân Quả vận hành công bằng theo nguyên lư tự nhiên của vũ trụ . Bạn Định Huệ đọc đoạn kinh văn này sẽ hiểu .
Theo Lịch Sử Đức Phật Tổ Cồ Đàm của tác giả là Ngài Maha Thongkham Medhivongs , thiên thứ 15 về ĐỨC THẾ TÔN NHẬP NIẾT BÀN có đoạn như sau :
" Ngày ấy là ngày mà đức Thế Tôn đă định nhập diệt, v́ vậy nên quả địa cầu rung động. Đại Đức Ananda vào hầu Phật, đức Thế Tôn mới dạy nguyên nhân quả địa cầu rung chuyển là do nơi Ngài đă định nhập diệt.
Đức Thế Tôn liền khuyên rằng: Con người dầu già, trẻ, ngu dại hoặc thông minh, sang giàu hay nghèo hèn, những người ấy có cái chết chắc chắn trong ngày vị lai, cũng ví như cái chén bằng đất mà người thợ gốm đă tạo ra nhỏ lớn, sống hay chín, đẹp hay xấu đều phải đi đến chỗ bể một ngày nào. Tất cả các pháp hành thật không bền vững đó là thế gian pháp, nó chỉ có phận sự là sanh rồi diệt, khi đă có sống tức nhiên phải có chết, chỉ có Niết bàn là nơi an vui tuyệt đối. Ananda nầy, đời Như Lai đă đi đến chỗ già rồi, tuổi thọ Như Lai c̣n rất ít; sẽ bỏ các người lại mà nhập diệt. Vậy các ngươi nên có trí nhớ chẳng nên dễ duôi, nên cố gắng tạo ra sự nương nhờ cho bản thân, nghĩa là các ngươi phải thọ tŕ Tứ thanh tịnh giới cho trong sạch và phải niệm về Minh sát tuệ đúng theo Sa môn pháp. Kẻ nào hành đúng theo pháp luật, ở trong pháp luật không hề dễ duôi, kẻ ấy có thể dứt bỏ luân hồi và đến Niết bàn được, kẻ ấy là người đến nơi tận cùng của khổ là giải thoát đến Niết bàn."
Thuyết xong Đức Thế Tôn liền gọi Đức Ananda rằng: Chúng ta đến làng Bhandugàma. Đức Ananda sửa sang hành trang cùng đi với đức Thế Tôn, có năm trăm vị Tỳ khưu theo hầu. Đức Thế Tôn ngự nơi ấy một lúc thuyết pháp độ được nhiều người đắc Thánh quả và trở nên người Chánh kiến. Sau ấy đức Thế Tôn gọi Ananda đến dạy: Chúng ta nên đến làng Hatth́gàma , làng Ambagàma , làng Jampugàma và đến xứ Bhoganagana mỗi nơi Ngài ngự lại ít lâu thuyết pháp độ đời. Rồi Ngài cùng chư Tăng đến xứ Pàvà. Khi đến xứ Pàvà , đức Thế Tôn ngự tại Ambavana tức là vườn xoài của con người thợ kim hoàn tên Cunda .
Khi ông Cunda nghe tin Đức Chánh đẳng Chánh giác vào ngự nơi vườn xoài của ḿnh lấy làm vui mừng, lập tức sắm sanh lễ vật đến cúng dường Đức Thế Tôn và chư Tăng. Khi được nghe pháp của Đức Thế Tôn, ông Cunda lấy làm thỏa thích và ông đắc Sơ quả Tu-đà-hườn. Ông liền cầu thỉnh Đức Thế Tôn đến nhà ông thọ thực sáng ngày hôm sau.
Sáng ngày đức Thế Tôn ngự đến nhà ông Cunda thọ thực. Ông Cunda sắm lễ cúng dường rất ngon và rất quí là Sukaramadva là món ăn ngon nhứt trong thời ấy, món ăn nầy có đủ năm vị, tên một thứ nấm, gọi là nấm Chiên đàn.
Khi ấy Chư Thiên trong cơi Sa bà thế giới đem thực phẩm để vào đồ ăn của ông Cunda , v́ các vị ấy biết rằng: Người nào được cúng dường vật thực đến Đức Thế Tôn lần chót th́ phước báu vô lượng vô biên. V́ vậy nên thực phẩm của ông Cunda có mùi vị thơm ngon.
Đức Thế Tôn dạy ông Cunda rằng: Nầy Cunda , món ăn Sukaramadva của ngươi cúng dường ấy, chỉ được cúng dường cho một ḿnh Như Lai thôi, khi c̣n dư ngươi phải đem chôn. Như Lai chẳng thấy có chúng sanh nào trong Tam giới nầy có thể dùng món ấy được. Ngươi nên cúng dường đến các vị Tỳ kheo món khác. ( Đức Thế Tôn biết trước rằng: Trong món ăn ấy có chất độc. V́ thực phẩm của Chư Thiên người thường không thể dùng được, hơn nữa trong vật ấy có lẫn chất độc, và Đức Thế Tôn thọ thực món ấy mà nhập diệt).
Ông Cunda vâng lời Đức Thế Tôn. Sau khi xong cuộc lễ cúng dường Đức Thế Tôn ra về ngự nơi vườn xoài. Bắt đầu sau khi cuộc trai Tăng, Đức Thế Tôn thọ bịnh kiết lỵ. Đức Thế Tôn có dạy tiền kiếp của Ngài cho chư Tăng nghe rằng: Trong một kiếp quá khứ Ngài là một vị lương y có chữa bịnh cho con một vị Trưởng giả . Ngài có cho con ông Trưởng giả uống thuốc xổ, v́ thuốc xổ ấy nên con ông Trưởng giả bịnh nặng và cũng v́ bịnh ấy mà chết. Nhân nghiệp ấy nên hôm nay Ngài phải trả bằng bịnh kiết lỵ và nhập Niết bàn v́ bịnh ấy.
Hỏi: Vị lương y ấy không cố t́nh làm hại con ông Trưởng giả tại sao lại bị cái nghiệp trả quả như vậy?
Đáp: V́ không cố ư giết, do thiếu tác ư nên ông lương y ấy khỏi phải sanh vào địa ngục, và chỉ chịu cái nghiệp rất ít như ta thấy đây thôi. Mà cũng do nơi nhân không có tác ư, và tác ư là chữa bịnh ấy nên hôm nay Ngài thọ nghiệp cũng không phải ông Cunda muốn giết hại Ngài, trái lại ông Cunda muốn dâng cúng vật ngon cho Ngài thọ thực. Như vậy hai tác ư rất hợp nhau đúng là nhân nào quả ấy. Hơn nữa đừng nghĩ làm bác sĩ rủi phạm thuốc không tội. Thật ra với pháp luật không truy tố vị bác sĩ, nhưng luật thừa trừ của nghiệp báo không nể ai đâu...
Vài ḍng mạn đàm với bạn Định Huệ .
Diệp Tấn Dũng
__________________ tt
|
Quay trở về đầu |
|
|
ytot Học Viên Lớp Tử Vi
Đă tham gia: 04 December 2004 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 90
|
Msg 60 of 61: Đă gửi: 24 November 2007 lúc 7:01pm | Đă lưu IP
|
|
|
Kính chào cô Tâm Thuyên và các bạn trẻ .
Thời gian qua Tuấn Kiệt tôi khá bận rộn việc Phật sự đi cứu trợ đồng bào sau sự cố cầu Cần Thơ bị sập bất ngờ gây tổn thất cho nhiều nạn nhân và gia đ́nh miền Tây thật đau ḷng. Sau đó lại tiếp tục ra các tỉnh miền Trung ủy lạo , san sẻ đến đồng bào bị thiên tai với các cơn băo tàn phá trên tinh thần lá lành đùm lá rách .
Chúng ta hân hoan vui mừng khi suốt thời gian qua cùng nhau trao đổi giáo lư vi diệu Phật Pháp , áp dụng lời của Ngài vào cuộc sống đă mang lại những lợi ích và thăng hoa trong tâm linh và chúng ta hướng về ĐỨC PHẬT với lời nguyện cầu như sau :
Chúng con theo lời ĐỨC PHẬT dạy tưởng nhớ bao nhiêu ân nghĩa trong đời , trước là ơn cha mẹ gia đ́nh ḍng họ , sau là ơn của Quư Thầy Cô bạn bè , ơn của biết bao người trong cuộc sống dù chỉ mời chúng con bát nước , chén cơm . Chúng con mang ơn mọi người dù là đă cho con lời trách móc hay khen tặng , niềm vui hay nỗi khổ .
Chúng con biết ơn những ngày nắng ấm áp , kể cả những ngày mưa lạnh giá . Chúng con biết ơn ngọn núi cao hùng vĩ cho đến cây cỏ hoa lá thiên nhiên vạn loài .
Trên hết chúng con biết ơn ĐỨC PHẬT đă cho chúng con đường đi và ánh sáng , biết bao vị Thánh triết đă tiếp nối Phật Đà giữ ǵn Đạo Pháp đến tận hôm nay .
Chúng con biết ơn Chư Phật , biết ơn cha mẹ , biết ơn cuộc đời . Chúng con nguyện tinh tấn thúc liễm tu hành , làm vố số việc lành , giúp vô số người đến với chân lư Phật Pháp để đền đáp phần nào ơn nghĩa trong cuộc sống .
Chúng con cũng cầu xin Chư Phật 10 phương giúp siêu độ cho những vong linh tử nạn phiêu bạt khắp chốn được thấm nhuần Phật ân để sinh vào cơi lành . Chúng con cầu xin tất cả chúng sanh khắp pháp giới tăng trưởng thiện căn , thành tựu Phật Đạo viên thành giải thoát .
Hôm nay là ngày rằm tháng 10 hạ ngươn năm Đinh Hợi , thời tiết nắng vàng rất đẹp , mặt trời lên cao bao la và sáng suốt , mạnh mẽ mà sắc bén , tin tưởng và chia sẻ , chiếu ánh sáng xuống vạn vật sinh hóa muôn loài mà không hề nhận lại ... để làm món quà trong buổi họp mặt với các bạn trẻ ngày hôm nay thật đẹp này Tuấn Kiệt tôi mến tặng các bạn nhà TD , các bạn có Duyên lành với Đạo Phật một bài Pháp cú như một bông sen nhờ xuyên qua bùn nhơ xuất phát từ Đạo Tâm vươn lên tỏa ngát hương thơm giữa trần thế .
Kinh Pháp Cú : Bài Ngược Gío Hương Bay
ĐỨC PHẬT nói bài kệ :
" Hương các ḷai hoa thơm
Không ngược bay chiều gió
Nhưng hương người Đức Hạnh
Ngược gió bay khắp nơi
Hương của bậc Chân Nhân
Tỏa khắp mọi phương Trời
Hoa chiên đàn già la
Hoa sen hoa Vũ Qúy
Giữa những ḷai hương ấy
Giới Hương là vô thượng "
Sự tích vào thời ĐỨC PHẬT vào một buổi chiều Ngài A Nan là Thị Gỉa của Đức Phật ngồi suy nghiệm . Là Thị Gỉa nên Ngài A Nan lúc nào cũng ở bên cạnh Đức Phật . Những khi Đức Phật vào hương pḥng th́ Ngài A Nan ở bên ng̣ai gần đó để có ai đó đến gặp Đức Phật th́ Ngài ra đón , hỏi han , xem như lọc khách trước rồi mới giới thiệu vào gặp Đức Phật . Khi Đức Phật đi đâu th́ Ngài A Nan sắp xếp đồ đạc , hành lư và đi cùng Đức Phật .
Ngài A Nan v́ là một Thị Gỉa tận tụy , trung thành với ḷng tôn kính , thương yêu với Phật . Do lúc nào Ngài A Nan cũng ở bên cạnh Đức Phật nên Ngài mới phát hiện một điều là cơ thể của Đức Phật luôn tỏa ra một mùi hương thơm tự nhiên thoang thỏang mà những người ở gần nghe rất rơ . Mùi hương của Đức Phật rất đặc biệt không giống một mùi hương nào có thể na ná như mùi hương trầm một chút , na ná mùi hương sen một chút . Ngài A Nan thường đi bên cạnh Đức Phật nên như tắm trong mùi hương thơm đó .
Vào một buổi chiều Ngài A Nan ngồi suy nghiệm là hương thơm của Đức Phật tỏa ra mùi hương na ná như gỗ chiên đàn là lọai gỗ quư như trầm hương . Đặc biệt khi Đức Phật đi trên đầu gió , các đệ tử và đ̣an tùy tùng theo sau đi cuối gió th́ nghe mùi thơm từ thân Đức Phật tỏa ra rất rơ . C̣n nếu các đệ tử ở đầu gió là gió từ phía sau thổi tới th́ ít nghe mùi hương bởi gió thổi mùi hương đi mất . Do sự t́nh là Ngài A Nan và những người phía sau hay đi sau Đức Phật mà cơn gió nếu thổi suôi th́ nghe mùi hương , gió thổi ngược th́ mất mùi hương làm Ngài A Nan suy nghiệm là ngay cả mùi hương của thân Đức Phật cũng không thể bay ngược chiều gió được . Từ đó Ngài A Nan suy nghiệm rằng là không biết có ḷai hương nào mà c̣n hơn mùi hương thơm nơi thân Đức Phật dù cho gió ngược , gió suôi ǵ mọi người vẫn nghe được mùi hương đó hay không ?
Ngài A Nan mới thắc mắc tới hỏi Đức Phật : " Bạch Thế Tôn , có ḷai hương thơm siêu vật chất nào dù gió ngược suôi ǵ cũng tỏa hương thơm mà mọi người đều nghe được không ? "
Đức Phật từ tốn trả lời : " Đó là Giới hương , Đức hương , Định hương , Tuệ hương . Khi một người sống chân chính giữ giới , giúp đỡ người khác sẽ được cả Trời , người , Thiên Thần , Thánh Thần tán thán , độ tŕ . Hương đó không lệ thuộc chiều gió . "
Câu trả lời của Đức Phật thật là độc đáo và giải quyết được vấn đề đó là hương thơm của tinh thần .
Câu chuyện này cho chúng ta thấy được một quư tướng của Đức Phật trong 32 tướng tốt , 80 vẻ đẹp của Ngài là mùi hương thơm ngát tỏa ra từ thân Đức Phật . Không riêng Đức Phật mà ở trên đời này người nào cơ thể dễ có mùi thơm th́ cũng thường là người sang quư . Các ông Thầy xem tướng thường hỏi người đến xem để nghe một câu trả lời , nghe âm thanh để đáng giá người này sang quư hay hạ tiện , không thể giấu được . Một người mà bên ng̣ai quần áo đẹp đẽ bảnh bao mà phát ra một tiếng nói âm thanh vô lực th́ biết người này khó thành công trên đường đời . Một người nghèo thanh bạch mà giọng nói vang vang trong vắt như chuông th́ trước sau ǵ cũng giàu có sang quư . Điều này chúng ta không thể luyện mà được v́ nếu ta không có phúc đức cao dầy mà cứ cố luyện gào thét , tập hát Karaoke th́ Thầy tướng sẽ nhận ra ngay và nói giọng này nghe khỏe chứ không sang quư .
Chúng ta muốn giọng nói ḿnh sang quư th́ phải tu tập cả đời công đức , phải thương yêu giúp đỡ con người , thường nói những điều chính đáng , không nói những điều bậy bạ tạo ác nghiệp . Những lời nói của ḿnh làm mọi người thưong yêu nhau , giúp đỡ nhau , những lời nói của ḿnh giúp người ta bớt buồn , thêm vui v.v...th́ cuộc đời ḿnh sẽ bắt đầu may mắn hanh thông .
Ở đây Ngài A Nan đi t́m một mùi hương siêu việt thuộc về vật chất th́ Đức Phật cho biết rằng trên cuộc đời này không có một ḷai hương vật chất nào có thể ngược bay chiều gió mà chỉ có hương thơm của người Đức Hạnh dần dần được mọi người nhận ra quư trọng , tin tưởng , khen ngợi th́ không lệ thuộc chiều gió . Người ở đầu gió hay cuối gió cũng đều yêu quư người biết tu hành đi theo con đường của Phật Pháp . Điều đặc biệt ở đây mà Đức Phật nói người có Đạo Tâm chân chính như vậy th́ được cả Trời , người , Thiên Thần , Thánh Thần tán thán , ủng hộ , pḥ tŕ .
Chúng ta sống giữa cuộc đời có khi chúng ta biết người đó tốt , có khi không biết . Người mà tốt thánh thiện có khi ta thương yêu , có khi ta c̣n đố kỵ v́ ta là phàm phu nhưng ở trên các tầng Trời các Vị Thánh , Chư Thiên , Bồ Tát rất độ lượng , công bằng . Các Ngài ở trên Trời lúc nào cũng theo dơi , thương yêu và ủng hộ những người có Thiện Tâm chân chính . Chúng ta sống ở trên đời này cứ tưởng có ḿnh biết được Tâm ḿnh , biết được những việc làm của ḿnh khi xung quanh không có ai . Sự thật Tâm ta như thế nào th́ Thần Thánh trên Trời biết ta rơ hơn ta . Những việc ta làm thầm lặng trong bóng tối Thần Thánh biết rơ hơn ta . Trên đời này ai cũng nghĩ ḿnh tốt chứ không ai nghĩ ḿnh xấu cả . Người nào biết tự xét lỗi ḿnh th́ là người bắt đầu có trí tuệ . Cái ảo tưởng lúc nào cũng cho ta là người tốt luôn chiếm lấy tâm hồn ta nhưng Thần Thánh trên cao th́ nh́n rơ thấy suốt bản chất con người ta tốt hay xấu thật sự , chứ ta không nh́n thấy được do tập khí nghiệp che mờ . V́ vậy người mà thánh thiện thật sự th́ mới được Thần Thánh thương yêu ủng hộ , c̣n ta tự cho ḿnh là tốt vẫn chưa bảo đảm bởi lúc nào ta cũng có một số lỗi nào đó chứ chưa ḥan ṭan .
Khi ta thật sự thánh thiện tốt đẹp rồi th́ giống như hương thơm ngược cả chiều gió tỏa lên cả Thiên Giới làm cho cả Chư Thiên cũng thương yêu , ủng hộ , pḥ tŕ cho ta . Nhưng điều này không dễ nghĩa là cái tốt của ta , sự thánh thiện của ta mà động ḷng Trời th́ không dễ . Chẳng hạn ta chỉ hơi tốt th́ động ḷng người hay động ḷng Ông Thổ Địa ở gần đó thôi .
Thí dụ : Ngày Tết ta nấu 10 đ̣n bánh chưng , nhà nào cũng nấu bánh chưng đón Tết . Có một người hàng xóm nhà nghèo ta lấy đ̣n bánh chưng ta tặng cho họ cùng với quà Tết v́ nhà họ neo đơn , con cái ở xa không về kịp . Cái tốt đó th́ Ông Thổ Địa ở gần đó ổng khen ngợi hoặc những Vong linh gần đó khen chứ chưa đủ động ḷng Trời . Khi mà động ḷng Trời th́ ta phải tốt ghê lắm , phải hy sinh , phụng sự lớn lao th́ mới động cả Thiên Giới , có những việc rất khó làm , không ai làm được mà ta dấn thân làm th́ mới động đến Thiên Giới . Thông thường ai cũng nghĩ đến ḿnh trước , nghĩ đến người sau là lẽ thường của phàm phu . C̣n ai hy sinh , phụng sự cho người trước , nghĩ đến ḿnh sau là đặt bước chân vào con đường Thánh vị và người này đă làm động đến cả Thiên Giới .
Trong cuộc sống của chúng ta có những sự may mắn kỳ lạ mà ta không giải thích được . Một là do nhân quả đời xưa , hai là do sự can thiệp , độ tŕ của Thần Thánh trong hiện tại . Có khi nhân quả đời xưa chưa đủ chín muồi để hiện ra quả báo đầy đủ một cách tự nhiên nhưng do Đạo Tâm ta đă thay đổi theo Phật Pháp ta đă từ bi thương người , ta đă nguyện xả thân này sống cho tha nhân . Tấm ḷng đó trên Trời chư Phật , Bồ Tát , các bậc Thánh Thần ghi nhận nên lúc ta bị bất hạnh , rủi ro tự nhiên ta gặp may mắn vượt qua th́ coi chừng đó là sự sắp xếp của Thần Thánh v́ các Ngài trên Trời cảm nhận được Tâm của ta , do ta đă phát Tâm Đạo rồi .
Tuy nhiên cuộc đời muôn mặt ta phải cảnh giác là có người giàu có dùng tiền để tô điểm danh tiếng của ḿnh như nhờ người khác viết bài lên báo chí để khen ngợi ḿnh . Cái này ta cũng nghe khen nhưng không phải là hương của người Đức Hạnh ngược gió bay khắp nơi . Do đó khi ta nghe một người được khen th́ ta cũng khoan vội tin hoặc một người bị chê th́ cũng khoan nghĩ là người đó xấu . Ở thời buổi ngày nay thông tin qua trung gian bị biến đổi , thậm chí các phương tiện truyền thông đáng tin cậy nhất cũng sai lệch rồi sau đó phải đính chính . Do đó khi đối cảnh tiếp duyên ta cần phải có quá tŕnh , cần nh́n thấu suốt Đạo Tâm của người đó , cảm nhận từ Tâm đến Tâm chứ không lệ thuộc ở biểu hiện bên ng̣ai của người đó .
Chúng ta tu hành như thế nào mà có điều làm cho chúng ta ghét mà ta không ghét , vẫn thanh thản b́nh thường .
Thí dụ : Có người nào đó công kích , lăng mạ ta v́ sự đố kỵ , ta biết được mà ḷng ta vẫn phẳng lặng b́nh an tự tại là do ta không ghét ai cả , tu tập như vậy vẫn chưa đạt đối với Đạo Phật .
Chúng ta phải làm sao mới đạt ? khi chúng ta biết có một người cố t́nh chống đối ḿnh th́ ta biết giữa ḿnh và người đó có oan trái , người đó chống đối Tam Bảo , chống đối lời dạy của Đức Phật , Bậc Bồ Tát th́ biết đó là nghiệp chướng của họ . Chúng ta phải răi t́nh thương đến với họ th́ đó mới là Đạo Phật . Khi ḷng ta vững chắc như vậy , công hạnh , Đạo lực của ta kiên cố như vậy , ta chỉ có ḷng thương yêu tràn ngập th́ lúc đó sự thật mới có thể được phơi bày , ta sẽ biết được đâu là chân , giả . Đối với mọi biến động của cuộc đời chúng ta luôn giữ tâm hồn ḿnh vững vàng , an ổn , độ lượng , từ bi , thánh thiện , vị tha , b́nh an , an lạc .
Thần Thánh trên Trời luôn thương yêu , ủng hộ , pḥ tŕ những người tốt , đó là nói tổng quát đối với các Thần Thánh ở các tầng Trời cao . C̣n các Chư Thiên ở các tầng Trời thấp th́ đôi lúc vẫn c̣n thiên vị như thường . Chúng ta thấy có những miếu , đền mà người ta mang heo , ḅ , gà , vịt đến cầu xin lợi lộc th́ vị Thần đó giúp cho lợi lộc , đạt được ước nguyện ǵ đó . Các Thần ở các tầng Trời thấp vẫn c̣n thiên vị thương ghét , c̣n các bậc Thánh ở các tầng Trời cao th́ mới công bằng .
Bài kệ này Đức Phật nói về sự đánh giá khen chê , thương ghét của Trời , người , Thần Thánh đối với Đức Hạnh của một người đă tạo nhiều công đức . Khi một người tốt thánh thiện th́ được Trời , người , Thần Thánh , Chư Thiên cho đến Chư Phật , Bồ Tát thương yêu , pḥ tŕ , giúp đỡ . C̣n người xấu do Phước tổn nặng th́ tự nhiên sẽ bị người ta khinh chê và Thần Thánh cũng xa lánh .
Chúng ta luôn phải sống cho tốt thánh thiện mà không cần quan tâm hương thơm của ta bay về đâu , không cần ai biết đến ḿnh .
Khi có một người đến nói với ta : " Nghe nói chị làm từ thiện xă hội , đâu chỉ kể tôi nghe th́ tôi mới tin ? "
Ta có thể trả lời rằng : " Mục tiêu tôi làm việc thiện nguyện là tôi giúp đỡ , san sẻ đến những người kém may mắn , cơ nhỡ , khốn khổ . Chứ mục tiêu tôi làm từ thiện không phải để anh tin do đó anh có quyền cứ không tin , không sao cả . "
Chúng ta cứ làm vô số việc phúc thiện phụng sự cho tha nhân mà không cần biết hương bay về đâu mà hương mà chậm bay theo nguyên lư tự nhiên khi hương bay th́ ngạt ngào cả Trời Đất mà lúc đó ta cũng không quan tâm đến , chỉ lo làm tốt cho tha nhân thôi .
Đức Phật đă nói bài kệ :
" Ít giá trị là hương
Ǵa La hay Chiên Đàn
Tối thượng hương Đức Hạnh
Tỏa đầy cả Thiên Giới "
Sự tích lần đó ở xứ Ma Kiệt Đà , phía nam của Tịnh Xá Trúc Lâm có Ngài Đại Ca Diếp nhập Diệt Tận Định 7 ngày . Sau đó Ngài xuất Định đi khuất thực và Ngài biết rằng sau khi nhập Định 7 ngày như vậy mà người nào cúng dường cho Ngài buổi ăn đầu tiên th́ người đó sẽ được Phước gấp nhiều triệu lần như vậy , sẽ được cực kỳ giàu sang nhiều đời sau này . Ngài Ca Diếp lặng lẽ đi t́m người nào nghèo tốt bụng để Ngài nhận thức ăn trong ngày đầu tiên này . Ngài muốn chia ra dành cho những người nghèo khổ , bất hạnh chứ không muốn đến với những người giàu .
Việc Ngài Ca Diếp nhập Định th́ ḷai người không biết nhưng trên các cơi Trời th́ các chư Thiên Tử biết việc này . Lúc đó Vua Trời Đế Thích cùng 500 Thiên Nữ canh ngày xuất Định của Ngài để đi cúng dường nhằm thọ lănh phước báu . Các Thiên Nữ mong rằng sẽ được nhiều Phước hơn nữa , sẽ đẹp lộng lẫy , rực rỡ nhiều hơn nữa sau khi cúng dường cho Ngài . Lúc Ngài Ca Diếp ôm bát đi ra th́ 500 Thiên Nữ hiện xuống trần đứng dài hai bên đường , bưng những thức ăn ngạt ngào thơm phức . Lúc đó Ngài Ca Diếp mới nghiêm mặt nói : " Ta dành công đức này cho người nghèo . Các ngươi đă được công đức quá thù thắng ở cơi Trời th́ không nên dành phần Phước này của người nghèo . Hăy ra đi "
Các Thiên Nữ nài nĩ Ngài Ca Diếp xin Ngài nhận cho con một muỗng thức ăn cũng được bởi lập tức Phước của các Thiên Nữ sẽ được tăng lớn lên liền . Ngài Ca Diếp lúc đó im lặng búng ngón tay lần thứ 1 , các Thiên Nữ biết nên sợ biến mất hết bởi v́ nếu Ngài búng ngón tay lần thứ 3 th́ sẽ tạo ra một thần thông đẩy các Thiên Nữ văng đi hết .
Các Thiên Nữ trở về Trời mới thuật lại với Vua Trời Đế Thích . Vua Đế Thích nói : " Đi như các cô th́ làm sao Ngài nhận " bởi v́ các Thiên Nữ trên Trời rất xinh đẹp , quần áo lượt là , hương thơm ngạt ngào , mang đồ ăn thơm phức th́ làm sao Ngài nhận . Ngài chỉ nhận của người nghèo thôi .
Ngài Đế Thích mang theo bà vợ Thiện Sanh xuống hiện ra một xóm nghèo , nhà phất phơ , đường lầy lội . Ngài Đế Thích cùng Thiện Sanh hiện ra thành 2 ông bà già nghèo , quần áo rách rưới . Lúc đó Ngài Ca Diếp chưa nhận ra nên đi lần vào xóm đó . Hai ông bà già mới mang thức ăn ra , v́ Ngài Ca Diếp thấy người nghèo mới đưa bát ra nhận thức ăn cúng dường . Khi Ngài sớt thức ăn vào bát th́ hương thơm thức ăn tỏa thơm ngát cả thành Vương Xá bởi đây là thức ăn cơi Trời . Ngài Ca Diếp mới ngạc nhiên định thần nh́n lại th́ thấy đó là Vua Trời Đế Thích .
Ngài Ca Diếp mới nói với Vua Trời Đế Thích : " Tại sao Ông lại dành phần Phước của người ngèo . Phước của Ông rất lớn mênh mông tràn ngập là Vua của một cơi Trời chưa đủ hay sao mà c̣n dành phần Phước mà ta dành cho người nghèo ? "
Vua Đế Thích nói : " Xin Ngài thương xót con , dù con là Vua cơi Trời nhưng sự thật trên các cơi Trời cao hơn nữa có những vị Đại Vương uy lực hơn con . Con biết chức vị là vậy nhưng con c̣n thua vài vị và con biết Phước là không bao giờ đủ , bởi vậy bất cứ lúc nào mà có cơ hội làm Phước là con cố gắng làm Phước nên xin Ngài hăy từ bi nhận một ít thức ăn này để cho chúng con tăng thêm Phước , tăng thêm uy lực và chúng con hứa là sẽ hộ tŕ Phật Pháp .
Ngài Ca Diếp nghe xong bèn đưa bát cho Vua Đế Thích bỏ thức ăn vào . Cúng dường xong Vua Trời Đế Thích và Thiện Sanh đănh lễ Ngài Ca Diếp xong bèn bay về Trời và hát lên một bài ca với nội dung là mừng đă cúng dường được một Vị Tôn Gỉa vừa nhập 7 ngày trong Diệt Tận Định . Đức Phật lúc đó ở Kỳ Viên Tịnh Xá , Ngài nghe biết được sự việc nên kể lại cho các vị Tỳ Kheo là Vua Trời Đế Thích vừa mới cúng dường cho Ngài Ca Diếp nên sung sướng quá mà hát vang trên hư không .Sau đó Ngài Ca Diếp t́m gặp những người nghèo nhận mỗi người một muỗng thức ăn để dành công đức cho nhiều người nghèo .
Sau khi kể xong Đức Phật mới làm bài kệ khen Ngài Ca Diếp "
" Tỳ Kheo sống bằng khất thực
Tự ḿnh nương tực chính ḿnh
Tĩnh lặng , chú tâm , hằng giác
Chư Thiên tôn kính hoan nghênh "
Đức Phật đă ca ngợi Ngài Ca Diếp có Đức độ sâu dầy vang động cả Trời Đất , cái Đức tỏa ra khắp Thiên Giới đến nỗi Vua cơi Trời phải xuống năn nĩ để xin được cúng dường cho Ngài . Theo giáo lư Phật Pháp th́ Diệt Tận Định là mức Định của một bậc A La Hán an trụ trong Niết Bàn nhưng chưa bỏ nhục thân sau đó sẽ xuất Định trở lại . Thông thường khi một Vị nhập Niết Bàn th́ bỏ nhục thân an trú trong thể tánh tịch lặng tuyệt đối trùm cả vũ trụ . Đó là nhập hẳn Niết Bàn , c̣n một Vị nhập Diệt Tận Định th́ Ngài cũng an trú trong thể tánh Niết Bàn đó nhưng một lát sẽ trở lại sử dụng thân v́ c̣n sứ mạng với chúng sinh , với thế gian . Đặc tính của Diệt Tận Định là thân ngồi đó nhưng bất họai lúc đó thân được sức Định bảo vệ tuyệt đối như : lửa đốt không cháy , dao chém không đứt , đạn bắn không thủng v.v... không có bất cứ một lực nào tác động ảnh hưởng được đến thân . Sau khi xuất Định này th́ công đức tràn ngập thù thắng vi diệu và Phước cho ai cúng dường những bữa cơm đầu tiên . Ngài Ca Diếp biết điều này nên Ngài muốn dành Phước này cho những người nghèo . Ngài sẽ nhận mỗi người nghèo một muỗng cơm thức ăn để cho nhiều người ngèo được Phước . Ngài biết rằng ai cúng dường bữa ăn đầu tiên th́ sẽ được Phước vô lượng về sau .
Chúng ta thấy Ngài Đế Thích tuy là Vua cơi Trời đầy quyền uy nhưng không tự măn và chính sự khiêm nhường này của Ông đă làm cho Ngài Ca Diếp xiêu ḷng mà nhận một ít vật thực của Ông cúng dường . Chứ nếu Vua Trời Đế Thích ỷ lại vào uy lực Phước to lớn của ḿnh , không cần cầu Phước của ai nữa th́ không có cơ hội cúng dường như vậy và theo nguyên lư tự nhiên của vũ trụ th́ dù Phước có lớn tràn ngập thế mấy sẽ ṃn dần theo thời gian thụ hưởng . Vua Trời Đế Thích tuy là Vua cơi Trời , quyền uy lớn như vậy nhưng biết rằng phải tiếp tục cầu Phước nơi những vị Thánh cao siêu mà ngàn năm hí họa mới có 1 lần là một Thánh Tăng nhập Diệt Tận Định 7 ngày , v́ vậy Ông lật đật đi t́m xin cái Phước tâm linh này .
Chúng ta thấy Vua Trời Đế Thích quyền uy cai quản cả cơi Trời mà không dám tự măn , vẫn không bao giờ cho ḿnh là đủ Phước mà vẫn khiêm nhường t́m cầu Phước báu . Chúng ta thấy một người tốt thường không phải là do bản chất họ ....tốt , mà người tốt là người biết thương yêu , giúp đỡ , san sẽ , mang lợi ích hạnh phúc an lạc đến những người xung quanh như tấm gương vậy tự nó không phát ra được ánh sáng mà phải tiếp nhận nguồn sáng phản chiếu đến những người xung quanh . Một người tốt như vậy th́ được mọi người xung quanh yêu mến một cách tự nhiên . Nếu ḿnh tốt hơn nữa th́ được rất nhiều người quư mến và Qủy Thần ở dưới trần cũng phải kính nể ( Ở trần gian có quỷ thần ở lẩn với ḿnh do mắt ta không nh́n thấy ) . Nếu ta rất tốt thánh thiện th́ ta được Chư Thiên ở trên các tầng Trời thương yêu hộ tŕ . C̣n nếu ta siêu tốt cực kỳ qua nhiều kiếp th́ ta được Chư Thiên cung kính , cúng dường th́ công đức phải vô tận như Ngài Đại Ca Diếp dù mang thân người nhưng Vua Trời Đế Thích phải cung kính cầu xin Phước của Ngài .
Trong thiên nhiên th́ hương thơm của các ḷai hoa vật chất không thể so sánh với hương thơm của người Đức Hạnh . Người mà có Đạo Tâm th́ có con mắt nh́n xuyên qua Tâm người khác . Họ thương quư một người nào là thương quư tâm hồn cao đẹp của người đó . Người mà có Đạo Tâm tốt đẹp th́ tự nhiên sẽ tỏa ra một sự duyên dáng , nên cái duyên dáng là cái ǵ không phải là cái đẹp nhưng làm người ta yêu mến thật sự lâu bền , c̣n cái đẹp hào nhóang làm người ta yêu thích một thời gian mà thôi . Hương thơm ngạt ngào của người có Đạo Tâm thánh thiện sẽ làm người ta thương mến ḿnh buổi đầu và người ta sẽ thương mến ḿnh măi măi .
Người mà có Phước th́ họ sẽ giàu , mà sau khi họ giàu rồi mới thành vấn đề . Họ giàu rồi th́ họ sử dụng tiền của như thế nào ? Có người giàu biết mang tiền của ra giúp đời , giúp người , làm các việc từ thiện có ư nghĩa cao quư . Có những người giàu rồi lại phát sinh ăn chơi , hưởng thụ hoặc có người giàu mà tâm địa hẹp ḥi , keo bẩn thành nô lệ cho của cải , vật chất v.v...Các bậc Thánh cho những người nghèo cơ hội làm Phước th́ họ sẽ giàu nhưng họ phải là người tốt . Ổ đây chúng ta thấy quan điểm của Ngài Ca Diếp là Ngài chọn những người nghèo mà tốt để Ngài nhận sự cúng dường th́ sau này những người này sẽ là người giàu lại là người tốt sẽ giúp người , giúp đời . C̣n người mà xấu ác th́ sau này khi giàu có thế lực sẽ hư hỏng , gây tai họa bức hiếp khôn lường cho mọi người . Đây cũng là đặc tính từ bi thương người của một bậc Thánh như Ngài Đại Ca Diếp .
Hết
Chúc cô Tâm Thuyên và các bạn trẻ khắp 4 phương có thiện duyên với Phật Pháp được Chư Phật ban phước lành gia hộ luôn đặng hoan hỷ , thân tâm an lạc , viên thành
Phật Đạo !
Chào thân ái ,
Tuấn Kiệt 101010
|
Quay trở về đầu |
|
|
|
|