Đăng nhập nhanh
Mạnh Thường Quân
  Bảo Trợ
Chức Năng
  Diễn Đàn
  Thông tin mới
  Đang thảo luận
  Hội viên
  Tìm Kiếm
  Tham gia
  Đăng nhập
Diễn Đàn
Nhờ Xem Số
  Coi Tử Vi
  Coi Tử Bình
  Coi Địa Lý
  Coi Bói Dich
  Chọn Ngày Tốt
Nghiên Cứu và
Thảo Luận

  Mệnh Lý Tổng Quát
  Qủy Cốc Toán Mệnh
  Tử Vi
  Tử Bình
  Bói Dịch
  Mai Hoa Dịch Số
  Bát Tự Hà Lạc
  Địa Lý Phong Thủy
  Nhân Tướng Học
  Thái Ất - Độn Giáp
  Khoa Học Huyền Bí
  Văn Hiến Lạc Việt
  Lý - Số - Dịch - Bốc
  Y Học Thường Thức
Lớp Học
  Ghi Danh Học
  Lớp Dịch & Phong Thuy 2
  Lớp Địa Lư
  Lớp Tử Vi
    Bài Giảng
    Thầy Trò Vấn Đáp
    Phòng Bàn Luận
    Vở Học Trò
Kỹ Thuật
  Góp Ý Về Diễn Đàn
  Hỗ Trợ Kỹ Thuật
  Vi Tính / Tin Học
Thư Viện
  Bài Viết Chọn Lọc
  Tủ Sách
Thông Tin
  Thông Báo
  Hình Ảnh Từ Thiện
  Báo Tin
  Bài Không Hợp Lệ
Khu Giải Trí
  Gặp Gỡ - Giao Lưu
  Giải Trí
  Tản Mạn...
  Linh Tinh
Trình
  Quỷ Cốc Toán Mệnh
  Căn Duyên Tiền Định
  Tử Vi
  Tử Bình
  Đổi Lịch
Nhập Chữ Việt
 Hướng dẫn sử dụng

 Kiểu 
 Cở    
Links
  VietShare.com
  Thư Viện Toàn Cầu
  Lịch Âm Dương
  Lý Số Việt Nam
  Tin Việt Online
Online
 177 khách và 0 hội viên:

Họ đang làm gì?
  Lịch
Tích cực nhất
dinhvantan (6262)
chindonco (5248)
vothienkhong (4986)
QuangDuc (3946)
ThienSu (3762)
VDTT (2675)
zer0 (2560)
hiendde (2516)
thienkhoitimvui (2445)
cutu1 (2295)
Hội viên mới
thephuong07 (0)
talkativewolf (0)
michiru (0)
dieuhoa (0)
huongoc (0)
k10_minhhue (0)
trecon (0)
HongAlex (0)
clone (0)
lonin (0)
Thống Kê
Trang đã được xem

lượt kể từ ngày 05/18/2010
Vài Ḍng Tản Mạn... (Diễn đàn bị khoá Diễn đàn bị khoá)
 TUVILYSO.net : Vài Ḍng Tản Mạn...
Tựa đề Chủ đề: Tịch Tà Kiếm Phổ (hay pháp?)??? Gửi trả lời  Gửi bài mới 
Tác giả
Bài viết << Chủ đề trước | Chủ đề kế tiếp >>
thienkhoitimvui
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 30 November 2004
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2445
Msg 21 of 86: Đă gửi: 12 February 2005 lúc 12:12pm | Đă lưu IP Trích dẫn thienkhoitimvui

đó là câu mà dân VN người ta hay nói về Kim dung, Tam thập lục chưởng nghe hay hay, tôi nói theo, ḱ thực nghe nói 15 bộ. 36 th́ cũng như HN băm sáu phố phường, ḱ thực không fải 36 phố thật.
Quay trở về đầu Xem thienkhoitimvui's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi thienkhoitimvui
 
nkd833
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 04 December 2004
Nơi cư ngụ: Angola
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 1303
Msg 22 of 86: Đă gửi: 12 February 2005 lúc 1:19pm | Đă lưu IP Trích dẫn nkd833

Hoan hô bác VDTT! Cái lư của bác về việc luyện "Tịch tà kiếm phổ" quả là thông cả về lư âm dương, cả về lư trí của con người!

Nkd cũng là một fan của Kim Dung, ấy vậy mà lúc trước đọc hết 13 cuốn truyện chưởng Kim Dung rồi vẫn cứ ngỡ là "bà" KD chứ không phải "ông"!

Nói đến KD th́ hăy đọc truyện chứ c̣n xem phim th́ coi như không thể hiểu ǵ về KD! KD vốn dĩ là người giỏi "mượn" lời để nói, "mượn" người, "mượn" cảnh để tả! Cái giỏi ấy dẫu sao cũng chỉ là trong truyện, áp dụng ở thực tế ngoài đời không dễ chút nào!

Phải biết một điều, KD là người gốc Đại lục nhưng sống làm việc và thành danh không phải ở Đại lục (HK). Cho nên, phần lớn người Đại lục (ko kể các nhà nghiên cứu, các nhà viết truyện chưởng, các bậc hiểu biết) đều có thể biết chứ không thể nói là hiểu được KD!

Gửi bác Thienkhoi: trước đây nkd có tham gia một câu lạc bộ "Kimdung fan club", sẽ cố gắng t́m những bài viết về nhân vật Nhạc Bất Quần rồi send cho bác sau. À quên, KD có chính xác 13 truyện, ngoài ra có 1 số truyện, kư hoặc viết chung nhưng không tính trong bộ "Truyện chưởng Kim Dung" đă giúp ông thành danh! Các truyện khác nữa là "man thư", hihihi
Quay trở về đầu Xem nkd833's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi nkd833
 
thienkhoitimvui
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 30 November 2004
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2445
Msg 23 of 86: Đă gửi: 12 February 2005 lúc 4:11pm | Đă lưu IP Trích dẫn thienkhoitimvui

À đúng rồi, tay cao thủ Tịch Tà này là Nhạc Bất Quần, tay này tự "th...", mở miệng nói "quân tử", cái quân tử của lăo th́... đợi thêm 1000 năm nữa sẽ được nhân loại thừa nhận. c̣n bây giờ chỉ có nước lên "Núi đợi chồng" mà dài cổ đợi.
Quay trở về đầu Xem thienkhoitimvui's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi thienkhoitimvui
 
VDTT
Thượng Khách
Thượng Khách


Đă tham gia: 16 November 2003
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2675
Msg 24 of 86: Đă gửi: 12 February 2005 lúc 11:03pm | Đă lưu IP Trích dẫn VDTT

Mà ông trời cũng lạ, hay sinh các "tay tổ" gần thời nhau. Như về thơ đường có bốn vị vĩ đại nhất th́ hai vị quan trọng nhất là Lư Bạch và Đỗ Phủ cùng thời. Ông Lư chỉ hơn ông Đỗ 11 tuổi (và là tri kỷ, chết được Đỗ Phủ làm thơ khóc có hai câu để đời "thiên thu vạn tuế danh, tịch mịch thân hậu sự").
     Về nhạc tiếp liền Mozart là Beethoven (khi Beethoven c̣n bé t́nh cờ gặp Mozart. Thiên tài nh́n ra thiên tài, Mozart đă cảnh cáo làng nhạc là "thằng nhỏ này sẽ gây chấn động"). Beatles, Rolling Stones, the Who, the Animals, BeeGees đều cùng thời cả. Thế kỷ 17 ở tây phương th́ khỏi nói, sau lịch sử khoa học và triết học gọi là "the Age of Genius" (thời của thiên tài).
     Rồi ông trời tiếp tục oái oăm, khiến cho hai tay tổ kiếm hiệp là Kim Dung và Cổ Long thành danh cùng thời. Cổ Long viết chẳng dở, nhưng đọc Kim Dung rồi th́ thấy Cổ Long kém hẳn. So sánh hai người với hai con rồng trong làng kiếm hiệp th́ Kim Dung là rồng vàng, Cổ Long rồng bạc.
     Có giai thoại nói rằng Cổ Long ngày đêm say khướt, than thở tại sao đă có ḿnh lại có thêm Kim Dung. Chẳng biết giai thoại này có đúng không.

Sửa lại bởi VDTT : 12 February 2005 lúc 11:10pm
Quay trở về đầu Xem VDTT's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi VDTT
 
nkd833
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 04 December 2004
Nơi cư ngụ: Angola
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 1303
Msg 25 of 86: Đă gửi: 12 February 2005 lúc 11:21pm | Đă lưu IP Trích dẫn nkd833

Bản chất sự thành công của Kim Dung là v́ thời thế tạo anh hùng. Đọc bài về tiểu sử cuộc đời và sự nghiệp... viết lách của KD th́ sẽ thấy rơ là như thế! Cổ Long thiếu mất yếu tố quan trọng ấy!

Vài lời góp vui đầu xuân, chúc cả nhà cùng vui vẻ!
Quay trở về đầu Xem nkd833's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi nkd833
 
VDTT
Thượng Khách
Thượng Khách


Đă tham gia: 16 November 2003
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2675
Msg 26 of 86: Đă gửi: 13 February 2005 lúc 12:02am | Đă lưu IP Trích dẫn VDTT

nkd833 đă viết:
Bản chất sự thành công của Kim Dung là v́ thời thế tạo anh hùng. Đọc bài về tiểu sử cuộc đời và sự nghiệp... viết lách của KD th́ sẽ thấy rơ là như thế! Cổ Long thiếu mất yếu tố quan trọng ấy!

Vài lời góp vui đầu xuân, chúc cả nhà cùng vui vẻ!


Tôi cũng xin tản mạn thêm đầu xuân cho vui.
     Về luận đề "thời thế tạo anh hùng" tôi chỉ đồng ư phân nửa. Bởi nếu luận đề chỉ như thế th́ tôi e Kim Dung vẫn không qua nổi các tay như La Quán Trung, Thi Nại Am.
     Tôi (chủ quan) cho rằng Kim Dung độc đáo hơn cả các tay này v́ ông đưa ra được cái luận đề bàng bạc của triết lư phương đông, rằng đời này phúc họa khó lường, nên con người phải có sẵn cái "hạt" của thiện nhân, hào kiệt; bằng không khi gặp thử thách rất dễ gẫy đổ, tưởng ḿnh là chính mà biến thành tà lúc nào không hay.
     Xét thử nhân vật Nhạc Bất Quần. Ông là thủ lănh phái Hoa Sơn, nhưng đúng hơn là thủ lănh phe "khí tông" của Hoa Sơn, c̣n phe kiếm tông bị đẩy ra ngoài lề nhưng vẫn t́m cách trở lại (sau bọn Phong Bất B́nh về và bị Lệnh Hồ Xung dùng độc cô cửu kiếm đả bại, cứu phe kiếm tông nhưng càng làm Nhạc Bất Quần mất mặt). Nghĩa là ngay ngôi vị chưởng môn của ông Nhạc có nguy cơ sụp đổ bất cứ lúc nào.
     Cùng lúc đó th́ Tả Lănh Thiền, chưởng môn phái Tung Sơn, là một nhân tài kiệt liệt nhưng rơ ràng thuộc loại tà ác. Cái kẹt là họ Tả vơ công cao hơn họ Nhạc, lại có tham vọng thống nhất ngũ nhạc kiếm phái. Việc năm phái luận kiếm định minh chủ không thể tránh được. Và trong cuộc luận kiếm này, gần như chắc chắn phần thắng sẽ về tay Tả Lănh Thiền; ông Nhạc phải tính sao đây?
     Sự chọn lựa của ông th́ chúng ta đă biết. Nhất định phải cản họ Tả; mà muốn thế, trong cảnh nhân tài yếu kém, xét ra chỉ c̣n cách là chính ông "thế thiên hành đạo", t́m mọi cách thắng họ Tả cho bằng được. Một khi đă "nhất định" thế rồi, th́ Tịch Tà kiếm phổ trở thành lối thoát duy nhất trong hoàn cảnh của ông.
     Bởi thế chúng ta gọi ông là ngụy quân tử. Thế nhưng, hăy tự hỏi trong hoàn cảnh của ông, chính chúng ta sẽ làm ǵ?
     Nay sang nhân vật Lệnh Hồ Xung.
     Trong cảnh Ma giáo toàn thắng, là người có công lớn nhất từ trên đỉnh cao nh́n xuống trùng trùng điệp điệp giáo chúng Ma giáo phủ phục tung hô. Lệnh Hồ Xung phải chọn một con đường. Nhận làm phó giáo chủ ma giáo th́ chỉ dưới một người (tức Nhậm Ngă Hành) mà trên vạn người, và được tất cả, từ lời tung hô "phó giáo chủ 9999 tuế", và dĩ nhiên cô vợ Doanh Doanh. Không nhận th́ mất hết, và có lẽ tính mệnh chẳng c̣n. Ông đă chọn con đường nào?
     Tôi c̣n nhớ lúc ấy đọc phơi ơ tông trên tờ Chính Luận (tờ báo "đứng đắn" nhất miền Nam, nhất định chống việc đăng kiếm hiệp, nhưng cuối cùng đành chịu thua v́ phong trào Kim Dung kinh khủng quá), ông Kim Dung vẽ ra hết cái được và thua trong sự chọn lựa này, và cả ánh mắt tha thiết của cô Doanh Doanh nữa, rồi bắt độc giả đợi đến hôm sau. Tôi và vài anh bạn căi nhau, người nói chắc chắn Lệnh Hồ Xung sẽ chịu làm phó giáo chủ Ma giáo, người nói ông không chịu. Hai đường đều có lư cả, nhưng phe nói "chịu" thắng thế; ngay phe "không chịu" cũng phải nh́n nhận là con đường này sẽ khiến mọi sự hỏng bét.
     Và hôm sau có đáp án. Ông Lệnh Hồ Xung khẳng định, trăm lần vạn lần nhất định không bao giờ gia nhập Ma giáo! (Cũng có thể tôi nhớ lầm v́ lâu quá rồi. Có thể ông Kim Dung cho ông Lệnh Hồ Xung tuyên bố rồi bắt độc giả chờ hôm sau để biết hậu quả. Nhưng cả hai trường hợp đều dẫn đến cùng một cảnh bế tắc.)
     Cách tháo gỡ tuyệt lộ này là cái tài của ông Kim Dung, thiết tưởng chẳng cần bàn ở đây. Điểm chính là ông đă đưa ra được h́nh ảnh một Lệnh Hồ Xung dù có vẻ "tà chính bất phân" nhưng lại bất khuất, sẵn sàng chịu mất tất cả; và nhờ thế được tất cả.
     Trở lại đề tài, "Thời thế tạo anh hùng" là nửa vế; nửa vế kia khiến ông Kim Dung độc đáo là ông đă đưa ra được luận đề có tính thuyết phục, rằng muốn là anh hùng hào kiệt th́ chẳng thể v́ hoàn cảnh mà đánh mất cái chí khí của con người.
     Nhiều ḍng tản mạn.




Sửa lại bởi VDTT : 13 February 2005 lúc 12:29am
Quay trở về đầu Xem VDTT's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi VDTT
 
nkd833
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 04 December 2004
Nơi cư ngụ: Angola
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 1303
Msg 27 of 86: Đă gửi: 13 February 2005 lúc 12:32am | Đă lưu IP Trích dẫn nkd833

hihi, đây là nói cái tài của những người "cùng thời" hoặc "gần thời" với nhau! Mang ra để so sánh không dám nói KD với CL - ai đă hơn ai (cùng thời có thể kể đến Ngọa Long Sinh nữa)! Mỗi người một sở trường riêng về bút pháp chứ? C̣n so sánh với Thi Nại Am hay La Quán Trung lại là khác thời rùi! Nếu các bác cho phép, nkd xin post vào đây sơ lược tiểu sử của KD (trích dẫn bên box Kiếm hiệp cốc - TTVNOL)

Sơ lược tiểu sử KIM DUNG

Kim Dung tên thật là Tra Lương Dung, sinh năm 1924 tại trấn Viên Hoa, huyện Hải Ninh, tỉnh Triết Giang. Họ Tra là một danh gia lâu đời ở trong vùng. Năm lên tám tuổi, ông đọc bộ tiểu thuyết đầu tiên là bộ Hoàng Giang nữ hiệp thấy say mê nên từ đó đă có mộng sẽ viết về bộ môn này. Năm 15 tuổi, mới học năm thứ ba trung học ông đă cả gan viết một cuốn sách luyện thi vào đệ thất (lớp 6) và được nhiều người trong mấy tỉnh lân cận mua đọc. Có thể nói đó là tác phẩm đầu tay của ông. Đến năm 1941, khi c̣n đang học năm cuối bậc Trung Học, v́ t́nh h́nh chiến sự ông phải tản cư qua nhiều phủ huyện. Cũng năm đó, ông viết một truyện trào phúng dưới nhan đề Cuộc du hành của Alice (nhái theo truyện Alice in Wonderland) có ư châm biếm ông hiệu trưởng nên đă bị đuổi.

Năm 1944, ông thi đậu vào Ban Ngoại Giao, trường Chính Trị quốc gia tại thủ phủ Trùng Khánh nhưng cũng v́ tố cáo một vụ lem nhem trong trường mà bị khai trừ. Ông xin làm việc trong một nhà in và có th́ giờ đọc nhiều sách phiêu lưu, mạo hiểm bằng tiếng Anh, và những truyện đó đă ảnh hưởng mạnh đến lối hành văn của ông sau này.

Đến năm 1945, sau khi Nhật thua trận, ông quay trở về cố hương rồi qua Hàng Châu làm kư giả cho tờ Đông Nam nhật báo. Nhưng không lâu, ông lại sang Thượng Hải ghi tên học luật, ngành Quốc Tế công pháp. Ông cũng là một trong ba người trong toàn quốc đậu kỳ thi tuyển phiên dịch pháp luật của Đại Công Báo.

Tháng ba năm 1948, khi tờ Đại Công Báo tái bản tại Hương Cảng, ông được cử sang làm việc tại đây. Tháng 11 năm 1949, ông viết một bài dài nhan đề "Quyền tư hữu của Hoa kiều theo luật quốc tế" và từ đó chuyên viết về bộ môn công pháp quốc tế. Năm 1950, sau khi nước Cộng Ḥa Nhân Dân Trung Hoa được thành lập, gia đ́nh ông bị qui vào thành phần địa chủ, cha ông bị đem ra đấu tố nên từ đó Tra Lương Dung không c̣n liên lạc với gia đ́nh được nữa.

Đến năm 1952, ông sang làm việc cho tờ Tân Văn Báo, viết phiếm luận. Cũng thời gian này, ông có viết một số truyện phim chẳng hạn như "Lan Hoa Hoa" hay "Tuyệt Đại Giai Nhân".

Năm 1955, ông bắt đầu viết tiểu thuyết vơ hiệp. Bộ truyện đầu tay của ông là Thư Kiếm Ân Cừu Lục (tức Thư Kiếm Giang Sơn) được đăng hàng ngày trên tờ Tân Văn Báo.
Năm 1956, ông bắt đầu viết bộ thứ hai là Bích Huyết Kiếm.

Năm 1957, ông bỏ viết báo quay sang làm việc cho công ty điện ảnh Trường Thành nhưng vẫn tiếp tục viết bộ truyện thứ ba là Tuyết Sơn Phi Hồ và sau đó là Xạ Điêu Anh Hùng Truyện. Tiếng tăm của ông từ lúc này bắt đầu nổi. Ông cũng viết một số truyện phim cho công ty Trường Thành như "Ba Mối T́nh", "Đừng Bỏ Anh", "Tiếng Đàn Khuya" ...

Năm 1959, ông cảm thấy không hợp với đường lối thiên tả của công ty Trường Thành nên từ chức, cùng với bạn học cũ thời Trung Học là Thẩm Bảo Tân xuất bản tờ Minh Báo. Số đầu tiên là ngày 20 tháng năm, 1959. Ngay từ số đầu, ông đăng truyện dài vơ hiệp thứ năm là bộ Thần Điêu Hiệp Lữ. Cũng thời gian đó, ông lại đăng Phi Hồ Ngoại Truyện trên tờ "Vơ Hiệp và Lịch Sử".

Năm 1961, ông viết Ỷ Thiên Đồ Long Kư và Bạch Mă Khiếu Tây Phong.

Năm 1963 th́ Thiên Long Bát Bộ bắt đầu. Cũng năm đó, ông viết một bài xă luận nổi tiếng là bài "Cần có quần cho dân chứ không cần đầu đạn nguyên tử" đả kích mạnh vào chính sách của Trung Quốc. Hai năm liền, hai tờ Minh Báo (thiên hữu) và tờ Đại Công Báo (thiên tả), ngày nào cũng có những bài bút chiến kịch liệt.

Trong năm 1965, ông đi du hành Âu Châu từ tháng 5 đến tháng 6 mới về. Thành thử, truyện dài Thiên Long Bát Bộ phải nhờ bạn ông là Nghê Khuông viết thay một thời gian. Cuối năm đó, ông ra thêm tờ Minh Báo Nguyệt San là một tạp chí tương đối có tŕnh độ cao hơn, giành cho giới trí thức.

Đến năm 1967, sau khi Trung Quốc phát động cuộc Cách Mạng Văn Hóa, phe thiên tả càng đả kích ông mạnh mẽ hơn. Cũng thời gian đó, ông xuất bản thêm tờ Tân Minh Nhật Báo ở Mă Lai và Singapore, lại ra thêm tuần báo là tờ Minh Báo Chu San. Ông cũng bắt đầu viết bộ Tiếu Ngạo Giang Hồ.

Tháng 10 năm 1969, ông bắt đầu viết Lộc Đỉnh Kư. Năm 1972, sau khi hoàn tất bộ truyện này, Kim Dung tuyên bố chấm dứt công tŕnh của ông không viết thêm nữa. Tuy nhiên, ông đă giành suốt mười năm kế tiếp để sửa chữa lại toàn bộ 14 tác phẩm. Ông gom góp toàn bộ những ǵ ông đă viết suốt 20 năm qua thành một bộ 36 cuốn, dưới nhan đề "Kim Dung vơ hiệp tiểu thuyết toàn tập".

Bản nhuận sắc này, ngoài văn phong trau chuốt hơn, ông cũng sửa đổi, thêm bớt nhiều chi tiết. Không những ông viết lại nhiều đoạn trước đây không hợp lư, nhiều tên người (cả nhân vật chính) ông cũng đổi (chẳng hạn như Ân Lợi Hanh, một trong Vơ Đương Thất Hiệp đổi thành Ân Lê Đ́nh, Triệu Minh thành Triệu Mẫn, Vương Ngọc Yến thành Vương Ngữ Yên ...). Đoạn Nghê Khuông viết trong Thiên Long Bát Bộ ông cũng bỏ đi hết, viết lại một đoạn khác trám vào cho thống nhất lối hành văn, t́nh tiết và không bị tiếng là nhận của người khác là của ḿnh. Cũng v́ ông thay đổi khá nhiều, một số thân hữu và độc giả đă than phiền là mất hứng thú khi đọc lại. Dẫu là cốt truyện trước đây không hay bằng nhưng đă in sâu trong tim óc nên dù sửa cho hay hơn, hợp t́nh hợp lư hơn, người ta vẫn hoài vọng xa xưa. Chính thế, để chiều ư người đọc, một số tác phẩm sau cùng ông chỉ sửa rất ít và Lộc Đỉnh Kư th́ gần như nguyên bản.

Tháng tư năm 1973, ông đi thăm Đài Loan và có hội đàm với Thủ tướng Tưởng Kinh Quốc và nhiều nhân vật cao cấp của chính quyền Đài Loan. Khi về, ông viết loạt bài phóng sự "Thấy ǵ, nghe ǵ, nghĩ ǵ ở Đài Loan", rất được quần chúng tán thưởng.

Đến năm 1980, tờ Vơ Lâm tại Quảng Châu đăng truyện Anh Hùng Xạ Điêu, mở đầu cho một phong trào đọc Kim Dung ngay tại Hoa Lục. Công ty Viễn Ảnh tại Đài Loan (là nhà xuất bản chính thức được in sách của Kim Dung tại đây) cũng phát động một chiến dịch nghiên cứu về ông và từ đó đến nay đă xuất bản trên 20 cuốn gọi là bộ "Kim Học Nghiên Cứu Tùng Thư".

Năm 1981, sai 28 năm xa quê hương, ông cùng vợ con về thăm Hoa lục. Trong dịp này, Đặng Tiểu B́nh đă mời ông đàm luận tại Nhân Dân Đại Sảnh. Ông ở lại đến hơn một tháng đi khắp 13 tỉnh để thăm phong cảnh. Sau khi Trung Quốc kư với Anh hiệp định giao trả Hongkong, ông lại viết nhiều bài xă luận về tương lai của ḥn đảo. Năm 1984, ông lại đi Trung Quốc và lần này có hội kiến với Tổng Bí thư Hồ Diệu Bang

Đến năm 1985, sau khi Trung Quốc thành lập một cơ quan nghiên cứu về t́nh trạng đặc biệt của Hong Kong, ông được mời làm một uỷ viên trong cơ cấu này, đặc trách tiểu tổ "Thể chế chính trị". Cũng v́ thế, ông bị nhiều nhân vật và thanh niên cực đoan coi ông là đầu hàng địch. Ông phải viết một loạt bài nhan đề "Phải b́nh tĩnh bàn luận về một thể chế chính trị" để đưa ra quan điểm của ḿnh, kết luận là một tháo độ nóng nảy không thích hợp cho t́nh thế và chỉ đưa đến bất lợi cho t́nh trạng của Hong Kong sau 1997.

Đến tháng 5 năm 1989, khi xảy ra biến cố Thiên An môn, ông từ chức để phản đối thái độ đàn áp dân chủ. Cũng thời gian đó, khi kỷ niệm ba mươi năm hoạt động của Minh Báo, ông cũng từ chức chủ nhiệm chấp hành, chỉ c̣n giữ chức chủ tịch ban quản trị. Tháng 3 năm 1991, Kim Dung kư với công ty khế ước chỉ phục vụ thêm 3 năm nữa (trong vai tṛ cố vấn) sau đó sẽ hoàn toàn về hưu.

Năm 1992, ông được đại học Oxford (Anh) mời sang diễn thuyết ề vấn đề tương quan giữa Hong Kong và Trung Quốc. Cuối năm đó ông thành lập nhà in Kim Dung để xuất bản những tác phẩm mà ông coi là có giá trị.

Năm 1993, ông lại đi Bắc Kinh do lời mời của Giang Trạch Dân để bàn về vai tṛ của Hong Kong sau khi Trubng Quốc tiếp thu. Đến tháng 4 năm đó, ông tuyên bố từ chức chủ tịch ban quản trị Minh Báo, chỉ c̣n à một chủ tịch danh dự và viết bài tuyên bố hoàn toàn nghỉ ngơi như dự tính theo gương hai nhân av65t lịch sử mà ông hằng kính ngưỡng là Trương Lương và Phạm Lăi, công thành thân thoái.

Đến năm 1994, bản dịch ra Anh văn các tác phẩm vơ hiệp của ông được đại học Trung Văn lần đầu phát hành. Đồng thời, toàn bộ cũng được chuyển sang giản tự (tức lối chữ Hán đơn giản mà Trung Quốc sử dụng) phổ biến tại Hoa Lục. Trong nghiên cứu về những tác giả lỗi lạc nhất của Trung Hoa trong thế kỷ thứ hai mươi, đại học Bác Kinh xếp ông vào nhân vật thứ tư sau Lỗ Tấn, Thẩm Ṭng Văn, Ba Kinh nhưng đứng trước Lăo Xá, Ưuc Đạt Phu và Vương Mông. Đại học Bác Kinh cũng mời ông làm giáo sư danh dự. Hiện nay nhiều người đang tra cứu tiểu sử cũng như b́nh luận về những tác phẩm của Kim Dung.

Tiểu thuyết của ông mở đầu cho phong trào vơ hiệp. Hầu như ở đâu có người Hoa là có người đọc văn của ông. Có thể nói truyện của ông đă ra ngoài khuôn khổ của sách giải trí mà hàm chứa nhiều bài học nhân sinh của Nho, Lăo, Thiền tông cũng như những ẩn số xă hội khác. Ông lại dựng truyện trong những khung cảnh lịch sử và có tài làm cho người ta lầm tưởng nhân vật của ông là sự thật.



Sửa lại bởi nkd833 : 13 February 2005 lúc 12:55am
Quay trở về đầu Xem nkd833's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi nkd833
 
nkd833
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 04 December 2004
Nơi cư ngụ: Angola
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 1303
Msg 28 of 86: Đă gửi: 13 February 2005 lúc 10:30am | Đă lưu IP Trích dẫn nkd833

Bác Thienkhoi ơi, tiếc wá lâu rồi nkd không vào club nên những bài viết hay về Nhạc Bất Quần, về chủ đề "nguỵ quân tử" bị thất lạc đi gần hết, chỉ c̣n một số bài (dùng để tham khảo tạm tạm th́ cũng được). Nhưng nkd ko dám cho vô đây sợ... bị ăn roi! hihihi! Nếu bác muốn đọc th́ nkd sẽ đưa link cho bác, okie? cứ pm cho nkd là được. Chúc bác luôn dzui dzẻ
Quay trở về đầu Xem nkd833's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi nkd833
 
thienkhoitimvui
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 30 November 2004
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2445
Msg 29 of 86: Đă gửi: 13 February 2005 lúc 12:36pm | Đă lưu IP Trích dẫn thienkhoitimvui

trả lời vđ nguỵ quân tử:

c̣n cho chân không fải là nguỵ, c̣n cho nguỵ không fải là chân, thời nên "đốt sách" Đông Phương. VĐ đưa chuyện "nguỵ quân tử" là đưa ra như 1 gợi ư. C̣n cho người là nguỵ, thời bản thân ḿnh cũng chả chân.
====================================

vđ nhân tài đồng thời:

trong khoa học có thể có chút khó nói, nhưng về nghệ thuật th́ không sợ có chuyện "nhân tài đồng thời", "bên núi Thái Sơn mà lu mờ". V́ mỗi người mỗi vẻ, cá nhân là một unit không lặp lại trong universe. Kawabata đồng thời Mishima (ai ở Nhật ắt biết 2 ông này cái chắc), Kawabata đc Nobel, ông kia th́ không, nhưng 2 ông chả ông nào fải than thở "trời đă sinh Du sao sinh ra Lượng" cả. C̣n nghĩ hơn thắng, chưa nghe noí thế là có đạo lí.

cũng như thế với việc Nhạc Bất Quần và Tả Lănh Thiền "kiếm chủ thiên hạ" th́ đă sao? nó là cái ǵ, mà ghê thế? nên tác giả Tây Du Kí (quên tên nhất thời) để Tôn Ngộ Không (tại sao lại tên ngồ ngộ thế nhỉ) leo lên đánh trời, chư thiên tan tác, danh vi Tề Thiên Đại Thánh, có hơn ông kiếm chủ thiên hạ không. nhưng Y bay ngàn dặm, rốt cuộc nằm dưới Ngũ Hành Sơn, bởi Y không ra khỏi bàn tay Phật Tổ. Y nằm thế mấy trăm năm (lại quên), bốc cứt sắt mà ăn, nhưng Phật Tổ cho Y tḥ cái đầu ra (để làm ǵ?). Cuối cùng Y pḥ Thầy, thương Thày hơn Cha, sau nghe nói cũng thành Phật. Tên Y là Ngộ Không, 2 "em" Y là Ngộ Tĩnh và Bát Giới, tên đó đều có ư nghĩa.

Cho nên lựa chọn của Nhạc Bất Quần, ngay từ đầu chưa sai, nhưng cũng đă là "mầm của cái sai" rồi, mầm nào th́ ngọn đó. Không có ǵ lạ.

Như thị ngă văn. Chi hồ giả dă.
Quay trở về đầu Xem thienkhoitimvui's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi thienkhoitimvui
 
rosemary
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 16 December 2004
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 218
Msg 30 of 86: Đă gửi: 07 March 2005 lúc 10:20pm | Đă lưu IP Trích dẫn rosemary

VDTT đă viết:
Vơ lâm tam thánh Hà Túc Đạo (nhân vật mà tôi đặt câu hỏi liên hệ cho anh bạn h́nh như chưa đọc Kim Dung) cho thấy một khía cạnh độc đáo nữa của ông Kim Dung. Đây là một nhân vật phụ, xuất hiện mấy chục trang trong truyện "Cô gái Đồ Long" (tức "Ỷ Thiên Đồ Long Kư") rồi biến mất chẳng bao giờ trở lại nữa; vậy mà được bao nhiêu ông trong giới trí thức VN mê như điên cuồng. Tôi đă chứng kiến một cuộc căi nhau chí chóe chỉ v́ một ông cho rằng ông kư giả kia "có ra ǵ đâu mà dám lấy bút hiệu Hà Túc Đạo".
Thế mới biết muốn "Hà Túc Đạo" (không đáng nói đến) cũng khó lắm thay! Ấy bởi v́ ông Kim Dung đă khiến cái tên Hà Túc Đạo có ư nghĩa độc đáo rồi.

Rose mới chỉ đọc một số bài phân tích của ông Vũ Đức Sao Biển về nhân vật này, chỉ biết một số điểm độc đáo của Hà Túc Đạo:
1. Biệt hiệu th́ cao vời: Côn Luân Tam Thánh, do người khác đặt cho, trái lại luôn khiêm tốn tự cho ḿnh không đáng nói tới (Hà Túc Đạo).
2. Thân là kiếm sỹ với bản lĩnh tuyệt vời mà chỉ coi đó là sở đoản, cái say mê điên cuồng của nhân vật này chính là cầm và kỳ. Chiến đấu với quân địch không mảy may quan tâm đến chiến thắng mà chỉ quan tâm đến việc có hoàn thành được bản đàn hay không!
3. Có một cách ... bày tỏ t́nh cảm rất lăng mạn. Quách Tường chỉ nghe tiếng đàn là biết Túc Đạo nhớ thương ḿnh, âu đây cũng là hai người tri kỷ.
4. Khi thua trận cũng chấp nhận rất quân tử, không có tham vọng điên cuồng bất chấp tất cả để trả oán thù, chỉ muốn so tài cao thấp. Cầm bộ Cửu Dương Chân Kinh trong tay mà không có ư thủ đắc, thật là một chính nhân quân tử.
Nhân vật Hà Túc Đạo này đến rồi đi mà ấn tượng đẹp vẫn măi trong ḷng độc giả. Thế mới biết cái tài của Kim Dung trong khắc họa nhân vật như thế nào.
Đây chỉ là một số những tính cách đẹp của Hà tiên sinh mà rose nghĩ ra. Mong bác VDTT chỉ giáo thêm!
P/S: Rose cũng nghĩ mối t́nh của Quách Tường - Túc Đạo quá đẹp. Quách cô nương cứ măi đi t́m một h́nh bóng khác, c̣n Hà Túc Đạo ôm hận rời bỏ Trung Nguyên. Họ chia tay nhau nhưng cũng v́ thế mà mối t́nh ấy trở thành bất tử.

Sửa lại bởi rosemary : 07 March 2005 lúc 10:24pm
Quay trở về đầu Xem rosemary's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi rosemary
 
VDTT
Thượng Khách
Thượng Khách


Đă tham gia: 16 November 2003
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2675
Msg 31 of 86: Đă gửi: 07 March 2005 lúc 10:54pm | Đă lưu IP Trích dẫn VDTT

     Trước hết, cám ơn ông KhangABC sửa dùm lỗi đánh máy, tôi tính nói Côn Luân tam thánh, chẳng hiểu sao lại đánh máy thành vơ lâm tam thánh.
     Sự thật, tôi nghĩ ông Kim Dung thâm lắm. Chẳng phải là ông ấy chỉ khen nhân vật Hà Túc Đạo không mà thôi đâu, có phần chê rất nặng, nhưng ẩn dấu.
     Nh́n quanh cuộc đời, ta thỉnh thoảng thấy h́nh ảnh có thật của Hà Túc Đạo. Tuổi trẻ tài cao, siêu quần bạt chúng. Tỏ ra rất lễ độ khiêm nhượng. Thắng thua không màng. Nhưng thực ra, nh́n sâu hơn, có một bệnh tâm lư rất nặng. Nhất định t́m chỗ để trổ tài, cho thiên hạ biết ḿnh siêu việt.
     Hà Túc Đạo đơn thân độc mă lên chùa Thiếu Lâm đ̣i thách đấu để làm ǵ? Tôi nghĩ chỉ có một câu trả lời: Tiềm thức đă muốn ḿnh là trung tâm của một cuộc tranh hùng trời long đất lở, vơ lâm sau này nhắc đến c̣n táng đởm kinh hồn thốt lời bội phục. Oái oăm thay, ông bị đả bại bởi một ông sư gánh phân và một thiếu niên đệ tử ở hàng thấp nhất của chùa này; và dĩ nhiên họ hạ ông bằng công phu chính thống Thiếu Lâm, chẳng phải bàng môn tả đạo ǵ cả.
     Ông Kim Dung khéo mượn khi Hà Túc Đạo bị Trương Quân Bảo làm cho luống cuống chân tay để thố lộ cái suy nghĩ của nhân vật này. Đ̣i thách đấu với cả chùa Thiếu Lâm, mà không đánh lại một đệ tử thấp nhất của chùa; thế chẳng phải là v́ chỉ biết ḿnh mà không biết người nên mang hoạ vào thân hay sao?
     Cái thâm của ông Kim Dung, tôi nghĩ ông muốn nói đến bệnh Ếch Ngồi Đáy Giếng. Hà Túc Đạo có vẻ ung dung tự tại chẳng phải v́ không muốn tranh hơn thua, mà v́ ở vùng quan ngoại chẳng biết thực tài của anh hùng trong thiên hạ; cứ tưởng ḿnh vơ công cái thế nên thỏa măn -và cũng có chút chán chường theo kiểu độc cô cầu bại- đó thôi. Toan đại náo chùa Thiếu Lâm, bị thua rồi sau không vào trung thổ nữa cũng là phải; nhờ thua mà biết được vị trí của ḿnh, kể vẫn là hay vậy.
     Thuở nhỏ tôi học VôVinam, tay chân quờ quạng không có khiếu nên chẳng dám đi thi đai xanh cấp II, phải nghỉ; nhưng học được một triết lư là đời này có 3 tŕnh độ sống:
     Tŕnh độ 1 (thấp): Sống cho ḿnh.
     Tŕnh độ 2 (trung): Để cho người khác sống.
     Tŕnh độ 3 (cao): Sống cho người khác.
     Càng lớn tuổi, nghiệm lại tôi càng thấy đây là một triết lư hết sức thâm sâu. Ông Hà Túc Đạo lên đại náo Thiếu Lâm, giả như ông thắng th́ Thiếu Lâm c̣n chỗ đứng nào trên giang hồ nữa? Vậy là ông không nghĩ đến việc "để cho người khác sống". Hóa ra, ngay cả nhân vật siêu quần Hà Túc Đạo trên cái đạo sống vẫn chỉ mới ở tŕnh độ 1.
     Nói về "mối t́nh" của Hà Túc Đạo với Quách Tường. Thật đáng tiếc, kiểm soát viên của mạng tuvilyso.com có nhă ư để đoạn Hà Túc Đạo lên mà lại thiếu đoạn Hà Túc Đạo nh́n trời than thiên hạ thiếu người tri kỷ (kiêu thật!), sau đó gặp gỡ Quách Tường, hiểu ra đây chính là tri kỷ. Ấy là một đoạn văn không những lời lẽ mà ư tứ thật hay.
     Những đoạn văn như vậy khiến ông Kim Dung hơn hẳn ông Cổ Long, tối thiểu tôi nghĩ thế. Bởi viết những đoạn này rất khó, gần như chẳng dính líu ǵ đến chuyện, viết dở người ta sẽ chẳng đọc đâu.
     
    


Sửa lại bởi VDTT : 08 March 2005 lúc 12:16am
Quay trở về đầu Xem VDTT's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi VDTT
 
ToanTam
Học Viên Lớp Phong Thủy
Học Viên Lớp Phong Thủy
Biểu tượng

Đă tham gia: 02 September 2004
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 230
Msg 32 of 86: Đă gửi: 08 March 2005 lúc 12:13am | Đă lưu IP Trích dẫn ToanTam

Ban Rose,trên WEB cũng có nhân vật Hà Túc Đạo đó. Uyên thâm hơn người mà chỉ nhận là Vô Danh Tiểu Tốt

Thân!

__________________
Trước một trí tuệ lớn tôi cúi đầu.Trước một trái tim lớn tôi quỳ gối!
Quay trở về đầu Xem ToanTam's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi ToanTam
 
rosemary
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 16 December 2004
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 218
Msg 33 of 86: Đă gửi: 08 March 2005 lúc 12:14am | Đă lưu IP Trích dẫn rosemary

Thật là nếu chỉ giữ cái suy nghĩ của ḿnh cho riêng ḿnh sẽ trở thành "ếch ngồi đáy giếng" vậy. May mà rose đánh bạo đưa ư kiến được bác VDTT b́nh luận thêm mà rose được tham khảo thêm một cách nh́n khác về Hà tiên sinh.
Rose nghĩ Hà Túc Đạo dù được người phong thánh, nhưng đâu phải tâm thức đă hoàn toàn diệt dục, đương nhiên cũng không tránh khỏi tham vọng muốn chứng minh bản lĩnh của ḿnh (mà bản lĩnh đó cũng đâu phải là kém!?!). Nhưng sau khi thua cũng biết nhận lỗi rất quân tử mà đâu có ư định phục thù (cũng có thể cho rằng v́ tự biết sức ḿnh nên không dám manh động).
Dẫu tính cách của Hà Túc Đạo như thế nào th́ rose vẫn thích đoạn anh ta gảy đàn cho Quách Tường nghe, thật là lăng mạn và tinh tế.
Quay trở về đầu Xem rosemary's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi rosemary
 
lephan
Học Viên Lớp Tử Vi
Học Viên Lớp Tử Vi


Đă tham gia: 28 February 2005
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 93
Msg 34 of 86: Đă gửi: 08 March 2005 lúc 12:15am | Đă lưu IP Trích dẫn lephan

Chào các bác,

Nói cho vui tai, các bác nghe rồi xin bỏ qua :

Qú hoa bảo điển nguyên là do 2 vợ chồng đại hiệp nọ vơ công rất cao siu làm da, không hiểu v́ sao ho chia tay nhau (có lẽ v́ phân hơn kém vơ công với nhau) , mỗi người tự soạn ra 1 bộ bí kíp vơ công để riêng cho đời sau, bởi vậy bản của người vợ mới đặt tên là Qú hoa bảo điển ví như hoa hướng dương vậy, chủ iếu cho nữ phái luyện giống như Ngọc nữ tam kinh . Gặp lúc loạn lạc , hoạn quan hoành hoành, bí kíp trên lọt vô tay đám thái giám trước tiên nên mới trở thành Tịch tà kiếm phổ với cái câu đầu tiên rất nổi tiếng.

(Dĩ nhiên là bạn nào coi TNGH kỹ sẽ thấy nói qua lai lịch Qú hoa bảo điển này, phần đám hoạn quan là nói vui thêm thôi )

- So sánh giữa Kim Dung với Cổ Long ko phải là đề tài mới . Đệ tử 2 phái đều tận hết sức nhưng h́nh như 2 ông đó ko có quan tâm. Bàn chuyện KH ở đây hơi lộn chổ nhưng có thể so sánh với chuyện so sánh Lăo tử và Khổng tử với nhau, so sánh xem đao hay kiếm thắng .
1 người nhiều người biết, 1 người ít người biết.
Truyện KD đọc mô tả lâm ly t́nh tiết biến hoá nhưng kết cục kết thúc có thể tạm đoán được, thiên về t́nh cảm nhiều, mỗi chiêu mỗi thức đều mô tả tỉ mĩ nên đông đảo quần chúng thích, các nhân vật chính thường hay gặp cơ may như té xuống vực không chết, lại c̣n được ăn đồ bổ hay gặp thầy hay, bí kíp giỏi mà thành, mỗi chi tiết đều mô tả tỉ mỉ như thật. Cuộn đời thiệt khó được như vậy nên người ta lấy làm ưa thích mà coi . Chỉ riêng có măi tới sau này khi ông viết Lộc đĩnh kư, các công thức đó mới có giảm bớt, và h́nh như ông cũng cảm thấy đó là hết sức rồi nên phong bút không viết nữa .

Truyện của Cổ Long ngược lại : văn phong khó hiểu, cau van ngắn gọn như muối vậy, nhân vật mới vô đă có sẳn vơ công không mất thời giờ đi học, thành tựu nhân vật đạt được là do chính họ có 1 hoàn cảnh đặc biệt nào đó mà thành, do nghị lực và khả năng, nhân vật chính thường không thấy nói sư môn là ai, chiêu số vơ công đánh ra cũng chẳng thấy mô tả, mà cũng nhiều truyện kết thúc mà nhân vật các fía chưa thử sức vỏ công với nhau, cũng chẳng phân rơ 2 phía chính tà mà có chia nhiều nhóm,
t́nh tiết kỳ biến , kết thúc khó đoán, đọc rất mệt óc nên ít người thích . Ư tại ngôn ngoại, không thể lấy lời diển tả het.
Quay trở về đầu Xem lephan's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi lephan
 
rosemary
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 16 December 2004
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 218
Msg 35 of 86: Đă gửi: 08 March 2005 lúc 12:24am | Đă lưu IP Trích dẫn rosemary

ToanTam đă viết:
Ban Rose,trên WEB cũng có nhân vật Hà Túc Đạo đó. Uyên thâm hơn người mà chỉ nhận là Vô Danh Tiểu Tốt

Thân!

Nếu theo cách nh́n của bác VDTT, th́ không thể so sánh bác VDTT với nhân vật Hà Túc Đạo.
Để so sánh với một kỳ nhân trong vơ lâm, rose thiết tưởng nên so sánh bác với nhà sư già trong chùa Thiếu Lâm đă khai tâm cho cha của "Bắc Kiều Phong, Nam Mộ Dung"!
Quay trở về đầu Xem rosemary's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi rosemary
 
VDTT
Thượng Khách
Thượng Khách


Đă tham gia: 16 November 2003
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2675
Msg 36 of 86: Đă gửi: 08 March 2005 lúc 12:29am | Đă lưu IP Trích dẫn VDTT

lephan đă viết:

Truyện của Cổ Long ngược lại : văn phong khó hiểu, cau van ngắn gọn như muối vậy, nhân vật mới vô đă có sẳn vơ công không mất thời giờ đi học, thành tựu nhân vật đạt được là do chính họ có 1 hoàn cảnh đặc biệt nào đó mà thành, do nghị lực và khả năng, nhân vật chính thường không thấy nói sư môn là ai, chiêu số vơ công đánh ra cũng chẳng thấy mô tả, mà cũng nhiều truyện kết thúc mà nhân vật các fía chưa thử sức vỏ công với nhau, cũng chẳng phân rơ 2 phía chính tà mà có chia nhiều nhóm,
t́nh tiết kỳ biến , kết thúc khó đoán, đọc rất mệt óc nên ít người thích . Ư tại ngôn ngoại, không thể lấy lời diển tả het.


Các nhân vật nam của ông Cổ Long (đa số) đều "đào hoa" quá, mà chẳng rơ tại sao. Tôi đọc cảm thấy không thật!
     Nhưng tôi nghĩ vấn đề lớn nhất của ông Cổ Long là ông hay phải làm công việc kết luận dùm người đọc. Như một trận đấu nào đó trong bộ Lục Tiểu Phụng (tôi quên rồi, quên luôn cả tên nhân vật; từ đó đủ thấy vấn đề cho ông Cổ Long) ông giải thích rơ là trong trường hợp đó, tâm lư đó, th́ phải thắng (và rồi lại chẳng thấy chiêu thức ǵ cả, chỉ thấy thắng thôi). Tôi đọc xong đoạn này, thầm hỏi "hay là ư nghĩ của ông này cao siêu quá, ḿnh không hiểu nổi?" Ngẫm nghĩ lại, chẳng phải tư tưởng cao siêu, chỉ là kỹ thuật diễn đạt không lôi cuốn mà thôi.
     Mà rốt ráo th́ chỉ như vậy, đă gọi là truyện th́ dĩ nhiên lôi cuốn phải là một tiêu chuẩn rất cao. Khi ông Kim Dung tả một cuộc tranh hùng, chẳng hạn trận đấu giữa bọn ba người Lệnh Hồ Xung, Nhâm Ngă Hành, Hướng Vấn Thiên và Đông Phương Bất Bại. Tôi nghe thấy kiếm phong vun vút, tưởng như h́nh dung được ông Đông Phương bất bại mặc y phục phụ nữ bằng lụa gấm đắt tiền, với chiếc kim thêu tả xung hữu đột, đâm Nhậm Ngă Hành mù một mắt, động tác nhanh đến nỗi độc cô cửu kiếm của Lệnh Hồ Xung cũng phải dưới cơ. Đọc các trận đấu của ông Cổ Long tôi chẳng thấy ǵ cả.



Sửa lại bởi VDTT : 08 March 2005 lúc 12:32am
Quay trở về đầu Xem VDTT's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi VDTT
 
VDTT
Thượng Khách
Thượng Khách


Đă tham gia: 16 November 2003
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2675
Msg 37 of 86: Đă gửi: 08 March 2005 lúc 12:45am | Đă lưu IP Trích dẫn VDTT

rosemary đă viết:
Dẫu tính cách của Hà Túc Đạo như thế nào th́ rose vẫn thích đoạn anh ta gảy đàn cho Quách Tường nghe, thật là lăng mạn và tinh tế.


Đây là một thí dụ về cái "vĩ đại" của Kim Dung. Tôi cố ư dùng chữ "vĩ đại". Dĩ nhiên chỉ là ư kiến cá nhân.
     Những đoạn văn như vậy, như tôi đă nói, rất khó viết. Đọc rồi viết lại (tức là vừa ăn cắp văn vừa sáng tạo) cũng chẳng dễ ǵ viết hay hơn được. Ông Kim Dung c̣n nhiều đoạn "vĩ đại" như vậy nữa, bàng bạc khắp mọi truyện của ông.
     Như đoạn Quách Tĩnh lớn lên ở xứ Mông Cổ.
     Như đoạn Đoàn Dự rời Mạn Đà Sơn Trang mà Vương Ngọc Yến chẳng buồn ngó ngàng ǵ đến (v́ trong tâm khảm chỉ có một h́nh ảnh duy nhất là Mộ Dung Phục) trong Thiên Long Bát Bộ.
     Như đoạn Kiều Phong kể câu chuyện "thằng bé giết thầy thuốc" cho A Châu nghe, cũng trong TLBB.
     Như đoạn Mă phu nhân kể câu chuyện xé chiếc áo đẹp của con bé nhà giàu hàng xóm khi c̣n là một cô bé gia đ́nh nghèo, cũng trong TLBB.
     Như đoạn "ba người tuyết" trong truyện Tiếu Ngạo Giang Hồ (Nhạc Linh San bỡn đùa với Lâm B́nh Chi, vẽ trên lưng 'người tuyết' -thực ra là anh thất t́nh Lệnh Hồ Xung- câu "thiên thu vạn tải vĩnh vi phu phụ").
     Như đoạn Nhạc Linh San sắp chết vẫn nhờ Lệnh Hồ Xung săn sóc cho Lâm B́nh Chi
     v.v...

Sửa lại bởi VDTT : 08 March 2005 lúc 12:51am
Quay trở về đầu Xem VDTT's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi VDTT
 
lephan
Học Viên Lớp Tử Vi
Học Viên Lớp Tử Vi


Đă tham gia: 28 February 2005
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 93
Msg 38 of 86: Đă gửi: 08 March 2005 lúc 1:14am | Đă lưu IP Trích dẫn lephan

Kim Dung thiên về t́nh, Cổ Long thiên về lư, KD thiên về h́nh, Cổ Long thiên về ư, trận đánh của KD đánh rất nhiều chiêu, CL chỉ 1 chiêu thậm chí nhiều khi chưa xuất chiêu đă     
phân hơn thua.
Nói vậy không phải là 2 người không có trao đổi qua lại với nhau, Cổ Long giai đoạn đầu cũng viết như KD, sau chuyển hướng, KD giai đoạn sau cũng viết theo fong cách CL :
Quay trở về đầu Xem lephan's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi lephan
 
lephan
Học Viên Lớp Tử Vi
Học Viên Lớp Tử Vi


Đă tham gia: 28 February 2005
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 93
Msg 39 of 86: Đă gửi: 08 March 2005 lúc 1:24am | Đă lưu IP Trích dẫn lephan

Điểm qua từ Bích huyết kiếm ...đến Quách Tĩnh trong AHXD chỉ nhờ ăn uống đủ thứ đồ bổ và bao nhiêu bí kíp, tới Dương Quá, Châu bá Thông trong TDDH đă biết sáng chế ra chiêu mới chứ không chỉ thành danh nhờ bí kíp hay thuốc bổ hay có người giúp, tới TNGH th́ đă nói tới lấy vô chiêu thắng hửu chiêu, tới như Lôc đỉnh kư thí Vi tước gia đả hoàn toàn chẳng thèm dùm tới chiêu thức nào từ bí kíp nữa mà cũng thành danh.
Truyện của Cổ Long cũng không chỉ có LTP và SLH nhưng quần chúng thích như thế biết làm sao, những bộ khác ít nưgời đọc nổi.
Tất nhiên khi 2 tác giả theo 2 phong cách và hướng đi khác nhau, chuyện so sánh ai hơn kém không cần đặt ra nữa.
Quay trở về đầu Xem lephan's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi lephan
 
VDTT
Thượng Khách
Thượng Khách


Đă tham gia: 16 November 2003
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2675
Msg 40 of 86: Đă gửi: 08 March 2005 lúc 11:08am | Đă lưu IP Trích dẫn VDTT

Tôi đă học được một câu ở đâu đó "Người thành công chắc chắn phải có cái hay, người thất bại chắc chắn phải có cái dở". Ông Cổ Long dù ǵ vẫn là một con rồng của kiếm hiệp Trung Hoa, trừ trường hợp có ngôi sao mới rực sáng, tối thiểu một vài bộ của ông sẽ tiếp tục đưọc bầy trong các tiệm sách Tàu (sách ra đă lâu năm mà được bày trong tiệm sách Tàu tự nó là một thành công to, v́ nếu xét từ cổ chí kim th́ sách Tàu nhiều quá).
     Tôi nghĩ, dù tôi học làm văn mấy đời cũng chẳng thể bằng một góc của ông Cổ Long. Tuy nhiên, nếu có người thuê tôi luận về ông, ông sẽ viết rằng ông là một người có ư hay, nhưng ng̣i bút của ông đă phản bội cái ư của ông.
     Ông Kim Dung tôi phục cái tài diễn giải. Ông đúng là một nhà văn. Thế nào là nhà văn. Tôi định nghĩa nhà văn là người mà sau khi nghe tôi kể chuyện của tôi xong, viết lại hay hơn nhưng gịng nhật kư của chính tôi.
     Tuy nhiên, tôi nghĩ ông đă "diệu dụng" vài ư tưởng. Chữ "diệu dụng" đây tôi muốn nói là tốt, tuy nhiên cần biết không phải là 100% sáng tạo.
     "Vô chiêu thắng hữu chiêu" thật ra là cái hồn của "H́nh Ư quyền" do Nhạc Phi sáng tạo. Nhạc Phi từng là một đệ tử phái Thiếu Lâm. Theo lời tựa của bản Dịch Cân Kinh mới t́m được gần đây nhất (h́nh như 30 năm trước) th́ ông c̣n luyện thành Dịch Cân Kinh nữa. Bản Dịch Cân Kinh được truyền lại này là bản của ông (chính bản hoặc sao lại).
     Độc Cô Cầu Bại là một nhân vật có thật ở Trung Hoa Lục Địa. Ông là một vơ sư ngộ ra một phần của H́nh Ư Quyền, ông gọi phần này là Đại Thành Quyền. Câu chuyện dài, nhưng đại khái ông ṭ ṃ muốn biết có ai thắng nổi cái ông đă thành tựu hay không. Ông bèn thách anh hùng trong thiên hạ đến ấn chứng vơ công. Tiếc thay, mọi ngựi đến đấu với ông đều thua cả, có người thành đệ tử của ông. Theo quyển sách này th́ ông ĐCCB (có thật) chết đi với niềm bi quan cho tương lai của vơ học Trung Hoa (nhất là Thái Cực Quyền, ông phê b́nh là đă mất cái gốc, chỉ c̣n huê dạng dài ḍng mà chẳng có hiệu năng ǵ đáng kể.)
     Tôi t́nh cờ được tặng một bản dịch tiếng Anh quyển "Đại Thành Quyền" do đệ tử ruột của ông viết mới biết chuyện này. Có thử luyện một thời gian. Cách luyện rất lạ lùng, đúng là "h́nh ư quyền". Đại khái "H́nh Ư hợp nhất, khi đối phương ra chiêu cơ thể ḿnh tự nhiên biết phải khắc phục như thế nào. Không cần suy nghĩ, không thức không chiêu, hỏi c̣n ai thắng ḿnh được nữa?"
     Hoàng Dược Sư giữ xác vợ: Cũng là một chuyện có thật. Nhân vật là một anh nhà giàu người Mỹ. Tôi có được đọc một bài viết về nhân vật này, cũng phải hơn 15 năm trước (bài viết thôi, chứ nhân vật th́ là chuyện lâu lắm rồi.)
     "Vơ lâm xưng hùng, vung kiếm tự th..." có thể suy diễn ra từ thất thương quyền, là một môn quyền có thật. Muốn thành tựu th́ thân thể phải có chỗ bất toàn. (Dĩ nhiên đây là sự suy diễn đầy sáng tạo, không phải là nhà văn lớn khó ḷng nghĩ ra nổi.)
     Đó là những chuyện tôi nghĩ ra ngay bây giờ, ngoài ra chắc c̣n nhiều nữa.
     Lấy ngay chất liệu từ cuộc đời có thật, bảo sao truyện Kim Dung không hấp dẫn? Nh́n từ góc cạnh khác, ai bảo truyện Kim Dung không có thật? Tôi vốn từ lâu đă cho rằng, khi ta để ư kỹ th́ sẽ thấy rằng đời sống tự nó lắm khi c̣n ly kỳ hơn tiểu thuyết, ngay cả tiểu thuyết Kim Dung.


Sửa lại bởi VDTT : 08 March 2005 lúc 7:40pm
Quay trở về đầu Xem VDTT's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi VDTT
 

<< Trước Trang of 5 Kế tiếp >>
  Gửi trả lời Gửi bài mới
Bản để in Bản để in

Chuyển diễn đàn
Bạn không thể gửi bài mới
Bạn không thể trả lời cho các chủ đề
Bạn không thể xóa bài viết
Bạn không thể sửa chữa bài viết
Bạn không thể tạo các cuộc thăm ḍ ư kiến
Bạn không thể bỏ phiếu cho các cuộc thăm ḍ



Trang này đă được tạo ra trong 3.3438 giây.
Google
 
Web tuvilyso.com



DIỄN ĐÀN NÀY ĐĂ ĐÓNG CỬA, TẤT CẢ HỘI VIÊN SINH HOẠT TẠI TUVILYSO.ORG



Bản quyền © 2002-2010 của Tử Vi Lý Số

Copyright © 2002-2010 TUVILYSO