Tác giả |
|
vanhkhuyen Hội viên


Đă tham gia: 11 August 2004 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 155
|
Msg 1 of 3: Đă gửi: 26 July 2005 lúc 5:23pm | Đă lưu IP
|
|
|
OoO
Chỗ ngă sáu CMT8 và đường 3/2 gặp nhau là một nơi tôi đong đầy kỷ niệm , nào là đợi bạn ở đó để cùng đạp đi sinh hoạt chung tại Nhà Văn Hóa Thiếu Nhi trên đường Tú Xương , đợi mấy người bạn khác đi ra từ con đường CMT8 để đi ra Bến Nhà Rồng ngồi tâm sự . Nếu chỉ có như vậy chắc tôi cũng đă quên bén cái trung điểm của các con đường gặp nhau đó . Thật t́nh là mỗi lần đứng đợi , tôi nép bên đường , nh́n thấy cuộc sống thành phố muôn vẻ , muôn mặt, đôi lúc có dịp tham gia vô đời sống người khác một cách bất ngờ , thú vị lắm .
Băng ngang qua trung điểm đó là đường rầy xe lửa , cái đường rầy này ngó dẹp lép dưới đất vậy mà gây ra bao nhiêu khó khăn cho dân cần lao lắm . Nhất là các anh xe ba gác chở nặng, các anh xích lô chở hàng cao chất ngất . Lần nào như lần nấy , khi những người bạn chưa tới , lúc các xe lâm nạn , chổng xe lên trời , tôi đều vội vă lao ra , dùng hết sức b́nh sinh của một tiểu thư ra mà giúp , có người thấy vui v́ tôi giúp , có người thấy bực v́ sức tôi chẳng đâu vào đâu , ra vướng tay thêm , nhưng cũng không nỡ mắng, qua cái nh́n của họ tôi hiểu vậy thôi . Nhưng qua tất cả những điều đó , tôi cơ hồ nhận ra cá tính của ḿnh , một cá tính đă nhiều lần đưa tôi vào những t́nh huống khó xử , tôi khó lường trước được .
OoO
Ham sinh hoạt quá , tôi rớt đại học những hai năm . Hai năm làm kẻ không nhà, lê la trên khắp các tụ điểm luyện thi , rồi tối đến học thêm Anh Văn chuẩn bị xa xôi cho cái ngày xa xứ, đời tôi lúc đó c̣n hơn con thuyền không bến . Bến ở đây hiểu theo nhiều nghĩa lắm , bến lâu dài và bến tạm . Dầu ǵ th́ ǵ , tôi vẫn phải học bằng ḷng với điều ḿnh đang có . Tôi đổi chỗ học thêm Anh Văn lia lịa , đi học thiệt nhưng tôi rất ghét chỗ nào làm khó học sinh, vừa học vừa chơi , tiếp thu mới có hiệu quả , đă học cật lực ban ngày , ban đêm học thêm cho sảng khoái mà cứ kiểm tra tới , kiểm tra lui . Trung tâm tôi dừng lâu chút là trung tâm sinh ngữ tại trường chuyên toán Lê Hồng Phong . Hôm đó , đang kiếm xe đạp ra khỏi trường, rơ khổ trường lại cúp điện , chúng tôi đứng chờ có điện lại như hạn chờ mưa , các em giữ xe là học sinh của trường từ chiều , ở lại làm thêm , nghe chừng cũng đă quá mệt mỏi . 15 phút rồi nửa tiếng trôi qua, cuối cùng điện lên , tôi chậm chạp dắt xe ra cũng là người chót bét . Một em trong toán giữ xe kêu lên " Ồ chị , xe chị xẹp bánh rồi , chị về được không ? " Tôi ngớ người , " về sao được mà về !" tôi th́ vốn sẳn thích giúp người nhưng rất ghét nhờ người khác , nhưng trong trường hợp này , tôi thật không biết tính sao . Có lẽ mặt tôi thiểu năo đến là tội nghiệp , các em vừa cười vừa đẩy nhau giúp tôi , sau rốt , có một em , thật cao ráo , đẹp trai , nh́n tôi chững chạc dơng dạc " đói bụng lắm nhưng bỏ chị cũng tội , chị dắt xe được hông , ngồi sau tui chở về dùm cho " .. Đúng là tôi chưa từng dắt xe đạp xẹp bánh , ờ mà nếu không xẹp tui đạp chớ cũng đâu bao giờ dắt đâu mà biết .
Tôi dắt xe ra ngoài , đợi em đến rồi ngồi sau xe em .
OoO
Con đường từ trường LHP về nhà tôi cũng xa , tay dắt xe đạp , tay kia tôi hỏi em cho tôi mượn cái bụng ôm cho có thăng bằng . Mỗi lúc có người băng qua đường làm em phải thắng , tôi quen thói thắng dùm bằng cách ôm chặt bụng em , như nhéo vậy , chắc là đau , lần đầu em chẳng nói , lần thứ ba , thật buồn cười , em than " chị một vừa hai phải thôi chị , tui thắng đủ rồi chị " .. tôi mím chặt môi sau lưng em , muốn cười quá mà sợ em chửi ...
Tới nhà tôi , hai đứa ră rời , tôi vào lấy nước em uống, cũng xă giao chút đỉnh cho ân nhân yên ḷng với bản thân . Tôi hỏi " có hay coi đá banh hông, chừng nào đi coi , không có chỗ gửi xe , đem lại đây tui giữ dùm cho , coi như huề, chừng nào ở đây tui c̣n giữ , heng " . Tiếng em vui hẳn, " ờ dậy nha , chị giữ dùm , trời lấy xe lúc tan bóng đá, mệt lắm , đi bộ tới nhà chị coi vậy mà vui " ..
Những ngày tôi biết có đá banh tại Sân Vận Động Thống Nhất , có đi đâu , tôi đều nán lại đợi coi em có tới gửi xe không rồi mới đi . Tôi thấy ḿnh cũng kỳ , em giúp vậy mà ngay cả cái tên cũng không hỏi , tôi mong gặp lại em quá chừng đi .
Một ngày đá bóng khác , tôi đang mơ màng ngủ , tiếng chuông cửa gọi , tôi bước ra ngoài , tóc tai c̣n nhếch nháng, em cười thật tươi , đi với hai người bạn , tất cả là ba cái xe , hân hoan " chị cho gửi xe nha , gần tới giờ đá , phải chạy rồi " ... tôi mở nhanh cửa cho các bạn dắt xe vào , hỏi " ủa mà tên ǵ vậy , ba người lấy chung một lần xe, lấy riêng lẽ tôi hông trả xe đâu nha " .. Dắt xe vào trong xong , ba anh con trai chạy thiệt lẹ , em quen tôi không quên ngoái đầu lại nói " tên Phước , chị " .
Đúng là giúp người , th́ có người giúp lại .. tôi thấy thật yên b́nh khi sống trong một xă hội gồm những con người giàu ḷng tương trợ như Phước .
OoO
Một buổi tối , tiếng chuông cửa lại vang , ngày đó , đêm rồi , đâu đá banh , tôi ra ngoài mở cửa , thấy Phước , tôi ngạc nhiên vô cùng " Ủa , Phước , đá banh đâu giờ này mà đi một ḿnh vậy ? " . Phước bẽn lẽn nh́n tôi ra tới tận cửa , Phước ngó tôi hoài không nói ǵ , tôi tỉnh bơ " Ủa chuyện ǵ vậy Phước ? " . Phước như lấy hết b́nh sinh thố lộ " Nhớ quá , lại đây nh́n , tính rủ đi uống nước , đi không ? " Tôi tá hoả , như từ trên trời rơi xuống , kỷ niệm chỉ có thế mà gieo vào ḷng Phước một t́nh cảm chân thành quá đi . Tôi hẹn Phước ngày khác , trước khi về , Phước nắm chặt tay tôi , nhanh miệng " muốn được ôm eo " rồi chạy thẳng .
Tôi một kẻ cũng ít niềm vui , ngoài bạn bè ra , lúc đó tôi cũng chưa rảnh ḷng mà thương ai , có t́nh cảm của Phước , tôi vui lắm nhưng tôi lại buồn ngay , Phước nhỏ hơn tôi ít nhất là 3 tuổi , làm sao đây , có thương được Phước, Phước chấp nhận nhưng c̣n bạn bè tôi , bạn bè Phước , và xă hội lúc đó , tôi thấy buồn vô cùng . Phước cao lớn , đẹp trai , lư tưởng với tôi vô cùng, dù giữa chúng tôi chưa có ǵ nhưng tôi có cảm giác đi chung với Phước tôi sẽ hănh diện lắm ... dầu ǵ cũng một lần ôm eo mà .
Phước lại thăm tôi mỗi tuần , tôi ngại làm Phước buồn, đi uống nước với Phước , hai đứa kể nhau nghe nhiều chuyện thật vui . Những lần gửi xe coi bóng đá vẫn tiếp tục , lúc có bạn Phước đi chung , Phước ngại chẳng dám nói ǵ với tôi , để rồi sau khi về , tối đó , Phước đạp xe lại nhà tôi như là nhớ tôi lắm vậy .
Rồi một tối , Phước bước xuống xe ôm chầm lấy tôi thật chặt , năm đó chúng tôi cùng thi đại học , cả hai đều rớt , tôi th́ rớt lần nữa, Phước rớt lần đầu , cũng coi như lần cuối , Phước có thể là phải đi nghĩa vụ quân sự , có thể là sẽ đi học chuyên nghiệp .
OoO
Tôi không gặp Phước từ lần thi đó nữa . Phước đi đâu , cũng chẳng buồn coi đá banh để tới nhà tôi gửi xe . Tôi tiếc Phước lắm, t́nh bạn t́nh thân chúng tôi đang phát triển dù chưa biết sẽ tới đâu nhưng chân thành và đằm thắm, những lần nắm tay , ngă nhẹ vào vai Phước , dù Phước chẳng dám trao một nụ hôn dù nhẹ nhàng nhưng tôi nghe trong ḿnh sẳn có một sự đón nhận .
Tôi ước ǵ tôi gặp lại được Phước, ở đâu cũng được , có gia đ́nh rồi , hay chưa có , tôi đều mong sẽ được nắm lại bàn tay của Phước nói lời cám ơn Phước đă để lại trong tôi một t́nh cảm thanh khiết, trong sạch . Phước làm cho tôi thấy yêu cuộc sống, yêu con người hơn trong cái xă hội đang biến chuyển nhanh chóng muốn hóa thân thành một cái ǵ to lớn hơn trong tầm nh́n đang có để mong sánh kịp với các quốc gia khác .
Phước ơi , đúng Phước à, đâu dễ ǵ mà quên hả Phước .
Ở đâu , cũng b́nh an Phước nhé .
__________________ Va`nh Khuye^n
|
Quay trở về đầu |
|
|
tphong Hội viên

Đă tham gia: 14 April 2005 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 363
|
Msg 2 of 3: Đă gửi: 27 July 2005 lúc 10:42pm | Đă lưu IP
|
|
|
Hihi,nghe thấy tức cười,sao lại:"tôi th́ vốn sẵn thích giúp người nhưng rất ghét nhờ người khác",quả là một mối
t́nh đẹp và thơ mộng.Phải chăng là của Tác giả?Chào bạn
|
Quay trở về đầu |
|
|
vanhkhuyen Hội viên


Đă tham gia: 11 August 2004 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 155
|
Msg 3 of 3: Đă gửi: 28 July 2005 lúc 10:54am | Đă lưu IP
|
|
|
oh Tphong ơi, tác giả đă thêm mắm thêm muối nhiều lắm dựa trên một câu chuyện có thật .
ờ mà tui cũng thấy tui kỳ nha , tui nhảy ra dùm người khác bất cứ lúc nào , nhưng ngại nhờ người khác làm dùm ḿnh bất cứ chuyện ǵ , cái tính khỉ thế nhưng nó lại làm tui an ḷng bạn ạ
Chúc bạn ngày vui nhé .
Cám ơn các bác , các anh chị và các bạn đă đọc .
__________________ Va`nh Khuye^n
|
Quay trở về đầu |
|
|
|
|