Learner Hội viên

Đă tham gia: 09 February 2006 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 673
|
| Msg 1 of 1: Đă gửi: 18 April 2006 lúc 10:09pm | Đă lưu IP
|
|
|
Tự chữa bệnh đau đầu
Khi bị một chứng bệnh khó chữa (tiếng Hán Việt là nan y), cuộc đời thường nhật của chúng ta và của những người thân kế cận sẽ thay đổi rất nhiều. Bệnh tật có lẽ là một loại khổ lớn hạng nhất trong các thứ khổ ở đời, một thứ tai nạn không ai muốn gặp. Nhưng khi bị nan y, nếu người bệnh biết cách sống sao cho tâm họ có được sự b́nh thản, th́ họ đă có tới nửa phần hy vọng vượt qua được cơn bệnh dữ. Nếu tinh thần sa sút, bi quan trước cơ thể đau yếu, th́ phần thoát hiểm sẽ bị giảm đi khá nhiều.
Trong thời hiện tại, với nền y khoa tân tiến và sự phát triển của đời sống tâm linh, nhiều người bị nan y vẫn sống được cuộc đời b́nh thường của họ. Cũng có những người đặc biệt, biết hưởng hạnh phúc tự tâm, hơn cả thời kỳ họ c̣n chưa bệnh. Đó là những con người có khả năng dạy cho chúng ta nhiều bài học quư giá, đầy minh triết. Không phải chỉ có các thánh nhân, các tu sĩ đạo hạnh mới làm được như thế, mà ngay trong cuộc đời quanh ta, có nhiều con người b́nh thường đă sống được như vậy, khi tâm thức họ được chuyển hóa thật sự trong cơn bạo bệnh.
Trong mục này, chúng tôi sẽ chọn đăng một số lời giảng dạy của nhiều bác sĩ và tác giả Âu Á có thẩm quyền về những phương cách sống với các bệnh nan y, cũng như những kinh nghiệm của nhiều người đă có cuộc sống ḥa b́nh, an vui sau khi bị bệnh nan y - thứ tai họa ngẫu nhiên, chẳng ai muốn gặp, chẳng ai mời, nhưng cứ tới kỳ là nó đến! (T.H.)
TỰ CHỮA ĐAU ĐẦU
Tiến Sĩ Joan Borysenko viết về kinh nghiệm của chính bà, đă nhờ thiền quán mà hết bệnh đau đầu (migraine) trong cuốn sách “Minding the body - Mending the mind” xuất bản năm 1988 như sau:
“Khi tôi 24 tuổi, đang làm luận án tại trường y khoa Harvard, tôi sống bằng cà phê và thuốc lá, buổi tối th́ dùng thuốc ngủ. Lúc nào tôi cũng mệt mỏi muốn ră rời v́ gia đ́nh đang tan vỡ, và tôi không có th́ giờ cho thằng con trai nhỏ của tôi. Tôi là một con người lúc nào cũng muốn sự hoàn hảo và nghĩ rằng ḿnh có thể kiểm soát được mọi chuyện để đi tới thành công. Tôi bị bệnh nhức đầu kinh niên từ lâu, hệ thống tiêu hóa rất dở nên hay bị táo bón, đau bụng và ói mửa. Trong hai năm học cao học, tôi đă bị sưng phổi tới bốn lần, và cao áp huyết là bệnh di truyền trong gia đ́nh tôi...”
May mắn cho Joan Borysenko, bà có một người bạn tập thiền, coi như một thú tiêu khiển có ích lợi. Anh ta so sánh buổi tập thiền như một kỳ nghỉ hè mi-ni, trong đó, anh có thể rũ bỏ hết mọi bận tâm của ḿnh, và có lại sự tươi mát để đối phó với các vấn đề mới. Bà Borysenko viết:
“Trước đó, tôi nghĩ thiền là chuyện của các tu sĩ sống ở trong hang động... nhưng tôi cũng theo bạn, cứ thử tập xem sao... Mấy tuần lễ sau, khi tôi đang ngồi làm việc với cái kính hiển vi, t́m hiểu về các tế bào cancer, tôi bỗng cảm thấy nhức phía sau con mắt bên phải, bắt đầu sợ ánh sáng và buồn ói... những triệu chứng khi sắp lên cơn nhức đầu (migraine). Tôi liền thí nghiệm bằng chính cơ thể ḿnh.”
“Tôi trở về văn pḥng, kéo màn cửa xuống hết và đóng cửa ra vào. Tôi ngồi trên ghế, thư giăn bắp thịt từ chân lên đầu. Tôi đổi lối thở b́nh thường (thở với bộ ngực đang căng thẳng) sang phép thở thư giăn - thở bằng bụng. Và tôi bắt đầu ngồi thiền. Sau thời ngồi tĩnh lặng đó, tôi có cảm tưởng như thân tâm đều được rửa sạch, giống như mặt đất sau cơn mưa. Tôi chạy sang pḥng thí nghiệm, khoe ngay với bạn bè: “Tôi vừa làm xong một thí nghiệm quan trọng nhất đời tôi” - và từ đó, cuộc đời tôi bắt đầu thay đổi...”
Sau đó bà Borysenko cùng một số bác sĩ lập ra pḥng chữa bệnh thân tâm (Mind/Body clinic) tại nhà thương New England Deaconess, chữa nhiều bệnh kinh niên bằng thiền quán, dinh dưỡng và yoga... Y viện giúp nhiều ngàn người khỏi bệnh hoặc sống một cách dễ chịu, thoải mái hơn với các bệnh nan y của họ.
Theo Joan Borysenko, cái đau đớn nào cũng có thể chia ra làm hai phần: đau thể chất và thái độ của ta đối với cái đau.
“Tỷ dụ như trong cơn đau đầu của tôi (Joan): Cái đau thể chất thật dữ dội, làm cho tôi muốn ói mửa, không thể chịu nổi. Lớp dưới cái đau thể chất là thái độ của tôi khi đó: “tôi không biết bao giờ cơn đau mới dứt? Tôi trở nên bứt rứt, khó chịu v́ sẽ lại phải bỏ sở về nhà nằm, cơ sự này thật đáng giận! Tôi cũng cảm thấy ân hận đă để cho ḿnh bị cái bệnh này tấn công hoài!...” Những ư nghĩ, cảm xúc đó làm cho cái đau thể chất tăng lên rất nhiều. Sự lo âu cũng làm cho tôi ói mửa nhiều hơn - và cái ṿng luẩn quẩn giữa đau - lo lắng - đau làm cho tôi thật khổ sở, đau đớn... Thái độ của ḿnh đối với cái đau rất quan trọng.”
“Thái độ có hại nhất cho người bị đau là họ làm cho chỗ đau căng thẳng (về thể chất cũng như tinh thần), để mong đẩy được cái đau đi! Sự chống đối, muốn đánh đuổi cái đau kia chỉ làm cho nó đau hơn, và làm cho người bệnh thêm khó chịu. Càng chống lại mạnh mẽ, cái đau càng gia tăng cường độ... Điều bạn cần làm là hăy nhận diện cái đau, và chấp nhận nó một cách b́nh tĩnh, nếu có thể th́ thư giăn, đừng gồng lên chống cự hay đánh đuổi nó nữa. Bước đầu tiên là tập có ư thức về cơ thể, về tâm thần của chính ḿnh (Awareness of yourself, physically and mentally).”
Joan Borysenko đề nghị cách trị đau bằng hơi thở có ư thức như sau:
“Bạn nhắm mắt lại, thở bằng bụng (hít vào tới bụng, thở ra từ bụng lên). Khi thở, ư thức ḿnh đang bị đau - cái đau thể chất và cái đau tinh thần như lo âu, sợ hăi, phiền năo, mặc cảm v.v... Đừng bỏ qua, hăy nh́n sâu vào cái đau. Nó sẽ thay đổi, vô thường y như mọi chuyện khác.”
“Khi bạn bắt đầu nhận biết nó, cái đau h́nh như gia tăng lên. Xin ráng tiếp tục thở bằng bụng và theo dơi cái đau bằng tâm bạn. Bây giờ bạn tưởng tượng có thể mang cái đau theo hơi thở vào, thở ra; giống như bạn đang theo dơi hơi thở từ mũi tới bụng. Tưởng tượng bạn hít vào một hơi với t́nh thương đầy ắp (tưởng tượng lại khi bạn cho con bú chẳng hạn). Bạn nhẹ nhàng, cẩn trọng, mang hơi thở đầy t́nh thương đó gửi tới chỗ đau. Khi thở ra, bạn tưởng tượng như cái đau đang tan ră và theo hơi thở đi ra ngoài. Tiếp tục thở như vậy, đừng nghĩ ǵ tới kết quả hết... Chỉ thở và quan sát, không phản ứng cũng không xét đoán ǵ. Tôi cam đoan bạn sẽ kinh nghiệm được sự thuyên giảm của cái đau, cũng như những lo âu về nó trong chính bạn.”
(Tiểu Huyền) copy from VMS
|