Tác giả |
|
CyberKey Hội viên
Đă tham gia: 30 August 2005 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 82
|
Msg 1 of 57: Đă gửi: 08 November 2006 lúc 9:13am | Đă lưu IP
|
|
|
Một đệ tử Đại Pháp tại hải ngoại
Một đệ tử Đại Pháp nếu bằng cách nghe biết những chuyện tu luyện của người khác để củng cố vững chắc tín niệm tu luyện Đại Pháp, nhưng lại không từ lư tính (tính hợp lư) mà nhận thức chân chính Đại Pháp mà mong có được tín niệm “bất lay động như kim cương kiên cố không thể phá huỷ” th́ ấy vẫn là có lậu. Dưới đây tôi xin kể câu chuyện chân thực cuộc đời ḿnh trước khi tu Đại Pháp. Hy vọng nó có thể giúp cho bộ phận những học viên nào vẫn chưa có được tín niệm bất động như kim cương. Chúng ta hăy cùng trân trọng sự kiện hy hữu hàng vạn năm mới có này là tu luyện Đại Pháp trong quá tŕnh Pháp chính càn khôn.
Khi tôi 14 tuổi, có một vị sư phụ t́m và dạy tôi pháp môn tu luyện của ngài. Khi ấy tôi mới là cô bé học sinh trung học, c̣n vị sư phụ đă sống trên 500 năm. Ông thường giảng Pháp cho tôi. Một vấn đề được giảng có đến hàng tháng, nhưng tôi vẫn không hiểu rơ cho được. Tôi được khai mở thiên mục ngay từ đầu trong pháp môn tu này, v́ thế tôi có thể thấy trong các miếu, các tự viện có những phụ thể là cáo, chồn, quỷ, rắn, vân vân. Trong các tượng Phật hầu như không có Phật. Những cảnh tượng ấy làm tôi sợ quá, nên tôi thường xin sư phụ đóng thiên mục của tôi lại.
Khi Đại Cách mạng Văn hoá xảy đến, mọi người đều đến Bắc Kinh, c̣n tôi, khi ấy quăng 26, 27 tuổi một ḿnh thân gái t́m đến núi Nga Mi [thuộc tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc]. Lên lưng chừng núi tôi tới một tự viện và gặp vị phương trượng trên 70 tuổi ở đó để xin tá túc qua đêm. Lăo phương trượng bảo tôi: “Này cư sĩ (tục gia), cô đi lạc hướng rồi. Cô cần đi hướng bắc kia.” Tôi vội giải thích: “Cháu không lạc hướng đâu. Phương bắc là của người thế tục. C̣n đây là nơi cháu cần đến.” Lăo phương trượng nghe thế rất lấy làm cao hứng, và chúng tôi trở thành những người bạn tâm đầu ư hợp.
Lưu lại được hai ngày, tôi hỏi lăo phương trượng cách gọi lũ khỉ đến, v́ tôi biết rằng lũ khỉ tại núi Nga Mi này đều có thông linh. Lăo phương trượng nói: Hăy xoay mặt vào thung lũng mà gọi: “Tam Nhi, mau về ăn thôi.” Tôi bèn chọn chỗ có tiếng vang và gọi lớn vào thung lũng: “Tam Nhi, mau về ăn.” Một chốc sau hàng mấy trăm con khỉ đến, chúng nào hót nào nhảy trước mặt tôi rất là cao hứng. Con khỉ già nhất đến ôm và hôn hít tôi liên tục làm nước miếng dính đầy cả mặt. Sau đó nó nhổ miếng đan của ḿnh ra khỏi miệng và đưa cho tôi. Tôi không dám nuốt lấy v́ cảm thấy dơ quá. Lăo phương trượng bảo: “Này cư sĩ, tâm của cô vẫn c̣n chướng ngại. Đan này phải mất mấy trăm năm mới tu được đó.”
Rồi lũ khỉ lập cầu khỉ bắc qua thung lũng (con đằng sau nắm chân con đằng trước cứ lần lượt như thế). Khỉ già nắm lấy tôi và chúng tôi qua bên kia thung lũng, ở đó cũng có một nhóm những con khỉ khác. Lăo phương trượng nói: “Trong lịch sử xưa nay, mới chỉ có một người họ Hồ được đón tiếp trang trọng như thế, cô là người thứ hai. Cô c̣n có 2 điều hơn: thứ nhất là cái Đan do khỉ già đưa tặng, thứ hai là việc lũ khỉ đă vượt ranh giới này để đưa tiễn cô sang tận bờ thung lũng bên kia. Thông thường lũ khỉ không được phép vượt qua ranh giới ấy.”
Tại núi Nga Mi có rất nhiều người tu Đạo, nhưng không ai có thể thấy họ được, v́ họ đều có công năng che giấu chỗ ở của ḿnh đối với bên ngoài như được kể trong những chuyện thần thoại. Từ lưng chừng núi trở xuống là những vị đă tu hai, ba trăm năm. Có vị lâu nhất là dưới năm trăm năm. Nhóm này đông nhất và công trụ của họ cao nhất là đến lưng chừng núi.
Trong giới tu luyện th́ sư phụ lựa chọn đệ tử, chứ không phải đệ tử chọn sư phụ. Người ta thường nhọc công vô ích cũng không thể t́m được sư phụ. Phần nửa trên núi số người tu luyện ít dần, đồng thời tuổi của họ cũng cao dần lên. Họ đều tu trên 2000 năm và công trụ của họ đều vượt khỏi Ngân Hà. Có một số đă vượt trên cảnh giới Như Lai, nhưng họ vẫn đang tu luyện v́ chưa đến viên măn. Trong đó có một sư phụ trong quá khứ của tôi. Sau này tôi được biết rằng khi sư phụ vĩ đại của chúng ta - Lư Hồng Chí - lên núi Nga Mi, tất cả người tu luyện đều ra đón chào người, và công trụ của họ nhảy múa trên không trung như pháo hoa vậy.
Tại núi Thanh Thành có một Đạo nhân, tu đă đến 4000 năm. Ông muốn tôi trở thành đệ tử của ḿnh, nhưng tôi từ chối, nói rằng tôi đă có sư phụ rồi, và tôi mong muốn t́m một Pháp môn để thành Phật trong đời này. Ông nói với tôi: ta ở đây đă chứng kiến Thích-ca, Giê-su, và Lăo-tử đầu thai xuống thế giới này và truyền Pháp cứu người. Tôn sư Lư Hồng Chí [sau này] có nói trong khi giảng Pháp rằng: trên đường từ Tứ Xuyên về phía bắc đến Tây An, có nhiều người tu Đạo trong núi ra hỏi tôn sư tại sao những đệ tử Đại Pháp lại tu mau lẹ như vậy. Tôn sư hỏi họi: “Các đệ tử của ta, tối đa tu hai năm, tối thiểu tu hai tháng; so sánh họ với các vị là sao?” Họ nói rằng: chúng tôi không có mấy người theo kịp được. Sau đó tôn sư đồng ư cho họ nghe tôn sư giảng Pháp. Trong những người tu ấy, cũng có cả Đạo nhân tu 4000 năm ấy.
Hết Đại Cách mạng Văn hoá, tôi cùng với một vị tu luyện khác khu vực Khang Tạng, hy vọng rằng trong Mật Giáo tôi có thể t́m được Pháp môn tu thành Phật trong đời này. Những người trong giới tu luyện đều biết rằng Mật Giáo Tây Tạng hiện nay đă là tôn giáo chính trị từ lâu và mất căn bản tu luyện, và Mật Giáo chân chính là ở Khang Tạng chứ không phải ở Tây Tạng. Tới nơi, chúng tôi gặp một người cầu chính Pháp, vừa đi vừa lễ lạy suốt từ Trường Xuân đến Khang Tạng. Chúng tôi cùng nhau t́m tới một toà tự viện lớn, tại đó có một vị Đại Lạt Ma đang giảng Pháp. Tới nơi, vị Lạt Ma yêu cầu riêng ḿnh tôi ngồi bên ông để nghe ông giảng, đây là một nghi thức tiếp đón rất hiếm và rất trang trọng trong Mật Giáo. Ông hỏi tại sao chúng tôi đến Khang Tạng cầu Pháp, và chúng tôi nói rằng tại nội địa [Trung Quốc] không c̣n chính Pháp, và trong các tự viện là những phụ thể cáo chồn quỷ rắn trú ngụ. V́ thế chúng tôi đến cầu t́m chính Pháp tại đây. Thầy Đại Lạt Ma tĩnh lặng một lúc rồi nói: “Không phải vậy. Tại nội địa sẽ sớm có Đại Pháp mà hàng vạn năm khó gặp. Nó sẽ xuất phát từ Trường Xuân. Các vị hăy quay về và chờ đợi.” Nghe vậy, tôi vội xuống núi và thoả thuận với bạn đồng hành rằng hễ ai t́m được Pháp ấy trước sẽ báo cho người kia. Nhưng vị đến từ Trường Xuân lại không tin và ở lại Khang Tạng.
Đầu thập niên 80, xuất hiện rất nhiều trẻ em có công năng. Có người đọc được bằng tai, có người nh́n bằng tay hoặc bằng gáy. Tôi tin rằng quư vị hăy c̣n ấn tượng từ những t́nh thế lúc bấy giờ. Chúng tôi những người tu luyện đều biết được tính chân thực của những điều ấy, và rằng những công năng ấy không được phép biểu diễn. V́ vậy tôi đă t́m đến rất nhiều em như vậy và giải thích với cha mẹ chúng tại sao không nên đưa công năng của con ḿnh ra biểu diễn. Kết quả là tất cả những em đó đều được bảo hộ và sau này tham gia tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. C̣n những em bị gia đ́nh đưa ra biểu diễn cuối cùng sau này đều bị hư hỏng trong xă hội người thường và cũng gây ảnh hưởng xấu đến xă hội. Bởi v́ những công năng này không được phép hiển thị tuỳ ư ngoài xă hội người thường. C̣n đối cái việc gọi là chỉ trích công năng th́ đó chẳng qua là những con rối mà chư thần bày ra để khống chế tác hại của những hiện tượng như trên để khỏi ảnh hưởng đến xă hội người thường. Người ta càng không tin vào thần th́ lại có càng ít các công năng đặc dị mà chư thần cho phép chứng kiến. Nếu thần cho phép thấy được, th́ đó chỉ là một chút mẫu ví dụ kỳ diệu để người ta có thể thay đổi quan điểm mà thôi. Thế mà nhân loại vẫn c̣n rất tự hào về những thành tựu khoa học và công nghệ hiện đại của ḿnh.
Tại sao lại có những chuyện thần thoại na ná như nhau tại hầu như tất cả các nước? Ngày xưa đâu đă có các phương tiện truyền thông. Chính là v́ nhân loại không c̣n tin vào thần nữa mà những câu chuyện thật về thần lại trở thành chuyện “thần thoại”. Hồi ấy những em được tôi bảo hộ nói với tôi rằng: “Chủ của vũ trụ sẽ xuống cứu địa cầu.”
Măi đến đầu thập kỷ 90 tôi vẫn chưa t́m được Pháp lớn (Đại Pháp), và tôi rất lấy làm thất vọng. Một hôm tôi quỳ trước một tượng Phật và thệ nguyện rằng “Tôi nhất định t́m cho được Pháp môn chân chính tính mệnh song tu, thành Phật trọng đời này để phổ độ chúng sinh.” Trong lúc ngồi luyện công đêm ấy, chủ nguyên thần của tôi bay lên đến hết không gian này đến không gian khác, đến không gian nào tôi cũng hỏi: “Pháp môn chân chính tính mệnh song tu, thành Phật trong đời này có không?” Mỗi mỗi không gian đều có rất nhiều người tu luyện, nhưng họ chưa từng nghe Pháp môn chân chính và tốt như thế. Họ nói với tôi: “Có t́m được Pháp môn chân chính và tốt như thế, th́ nhất định truyền lại cho chúng tôi, độ chúng tôi nhé.”
Sau đó công lực của tôi không cho phép tôi lên cao hơn. Một trong những sư phụ quá khứ đưa tôi một con hạc tiên và nó đưa tôi lên cao hơn. Đến mỗi không gian tôi lại t́m và hỏi về chính Pháp ấy, cho đến khi không thể lên cao hơn nữa. Tất cả những người tu luyện tại các không gian đều thật tâm mong tôi sẽ t́m được Pháp chân chính và tốt như thế và truyền Pháp cứu độ họ.
Tôi cảm thấy rất buồn bực và thất vọng. Đột nhiên từ trên trời cao bay xuống một đoá hoa sen đưa tôi lên. Đoá sen đưa tôi đến một điện Phật huy hoàng tráng lệ, ở đó có một vị Đại Phật đang giảng Pháp. Có tầng tầng lớp lớp chư Phật đang nghe Pháp của Người. Các Phật ngồi gần vị Đại Phật th́ có thân thể to lớn hơn, c̣n các Phật ngồi xa vị Đại Phật th́ có thân thể nhỏ hơn. Ngồi tại tầng ngoài cùng là các Phật Như Lai, và có thân thể nhỏ nhất. Có rất nhiều Phật Như Lai, trong đó có cả Lăo Tử và Khổng Tử. Tôi ngạc nhiên v́ thấy cả Giê-su cũng trong số ấy.
Tuy nhiên lúc tôi đến là lúc Pháp hội giải tán. Tôi cảm thấy rất buồn v́ thấy duyên của ḿnh với Pháp này c̣n mỏng quá. Đoá sen đưa tôi tiến đến trước mặt vị Phật lớn, và thân thể tôi cũng lớn dần nhờ sự gia tŕ của Phật lực của vị Đại Phật. Vị Đại Phật thực hiện đại thủ ấn (ấn tay lớn) về phía tôi. Lập tức xuất hiện muôn đạo kim quang, và từ muôn đạo kim quang bay ra những kinh thư lấp loáng ánh sáng vàng. Tôi mừng quá đưa hai tay đón lấy, hai cuốn kinh thư đầu tiên là “Chuyển Pháp Luân” và “Trung Quốc Pháp Luân Công (bản hiệu chỉnh)”. Tư tưởng tôi chợt máy động: “Tại xă hội người thường con t́m ngài ở đâu?” Vị Đại Phật liền biến thành h́nh thầy Lư Hồng Chí trong cuốn “Chuyển Pháp Luân” với bộ âu phục. C̣n tôi được đưa về thân người ở nhân gian.
Tôi nóng ḷng chờ đợi Pháp tại nhân gian và thời gian ấy quả là bứt rứt. Đến năm 1995 tôi bặt gặp người bạn đă cùng đi đến Khang Tạng. Thấy cô ấy sắc mặt hồng hào hẳn, tôi nói “A, bạn chắc được chính Pháp rồi, cho tôi xem với.” Tôi giục cô ấy đưa về nhà, và khó có thể tả được tâm trạng phấn khởi của tôi lúc ấy. Vừa vàp nhà tôi thấy cuốn “Trung Quốc Pháp Luân Công (bản hiệu chỉnh)” trên bàn. Đúng là cuốn sách tôi t́m kiếm bấy lâu! Tôi giữ chặt nó trong tay, nhưng bạn tôi không cho tôi mang cuốn sách đó về v́ cô ấy chỉ có mỗi một cuốn. Tôi nói: “Thế th́ cho tôi biết bạn có cuốn sách này ở đâu để tôi đi kiếm.” Cô ấy cho tôi địa chỉ cửa hàng sách và tôi vội đến đó ngay, nhưng nhà hàng đang đóng cửa. Tôi hỏi chủ hiệu cuốn sách mang tên “Trung Quốc Pháp Luân Công (bản hiệu chỉnh)”, nhưng ông ấy nói rằng đă bán hết rồi: “Đợi đợt sau vậy”. Tôi không tin, và tự ḿnh lục t́m trong giá sách. Tôi không t́m thấy, nhưng cũng không muốn bỏ cuộc. Cuối cùng tôi mở một ngăn kéo trong tủ sách và thấy hai cuốn “Trung Quốc Pháp Luân Công (bản hiệu chỉnh)” lấp lánh kim quang. Tôi mua chúng luôn.
Về đến nhà là tôi đọc ngay, và lập tức sáng tỏ. Những sư phụ tôi từng học đă dạy tôi nhiều điều, trong đó có cả ṿng đại và tiểu châu thiên, huyền quan thiết vị, thiên mục, túc mệnh thông, vân vân. Có khi phải mất cả năm trời để giải thích một điều mà tôi vướng mắc, mà tôi vẫn không hiểu được thấu đáo. Vậy mà chỉ vài câu chữ trong cuốn “Trung Quốc Pháp Luân Công (bản hiệu chỉnh)” đă làm sáng tỏ cả. V́ sao người xem kinh thư Đại Pháp nói rằng học cao khó hiểu? Cớ ǵ họ lại nghĩ rằng khẩu khí tôn sư phóng đại quá? Đó là v́ tôn sư nói rơ những điều bí mật trong những bí mật của giới tu luyện mà người khác rất quư tiếc và không ai thực sự đề cập đến. Một người làm sao có thể đơn giản chấp nhận trong đầu những điều sâu sắc ấy? Ngay cả một vị thần cũng không thể. V́ thế có một số người cho rằng tôn sư nói phóng đại.
Sau này có học viện hoạ lại câu chuyện của tôi thành tranh và đưa tôn sư xem. Tôn sư nói: “cái này sẽ là chuyện thần thoại cho con người tương lai.”
Tại Khang Tạng tôi truyền Pháp cho những em trước đây tôi bảo hộ để không biểu diễn công năng, và cho những người tu luyện trong núi. Tất cả đều quay lại trần thế để tu Đại Pháp. Có khi sư đệ được Pháp trước, sau đó truyền sang sư huynh. Rồi sư huynh lại truyền lại cho sư phụ, và tất cả cùng được Pháp. Rất nhiều hoà thượng đă được bồ tát Quán Âm điểm hoá vào đêm trước khi học viên chúng tôi lên núi Nga Mi để hồng truyền Đại Pháp. Họ xuống núi và quỳ bên đường để đón cuốn “Chuyển Pháp Luân.” Tôn sư nói: “Thần đều biết ta đang truyền Đại Pháp. Chỉ có người là không biết.”.
Tôi lập một danh sách những đệ tử đầu thai hạ giới của Đức Phật Thích Ca Mâu Ni. Sau đó tôi t́m đến và truyền Pháp cho họ. Nhưng một số đă quá mê mờ trong [xă hội] người thường và không thể đắc Pháp được nữa. Không phải ai cũng có khả năng đắc Đại Pháp. Nhiều người tu cả mấy ngh́n năm vẫn chưa thành viên măn, họ muốn được Pháp này, nhưng không thể. Được Pháp này là điều quư giá vạn năm khó gặp, vậy mà người thường chẳng biết trân trọng Đại pháp vĩ đại của vũ trụ.
Chư thần đều biết rằng bức hại Đại Pháp là tội không thể tha thứ.
Câu chuyện này chỉ là một phần nhỏ những kinh nghiệm tu luyện của tôi, và tôi cũng chỉ là một học viên b́nh thường của Đại Pháp.
Viết tại Trung âu ngày 26 tháng Hai năm 2001 Hải ngoại Đại Pháp đệ tử
* * * * *
Nguồn: http://www.minhhue.net/article/23.html
Nguyên tác tiếng Hán: http://minghui.cc/mh/articles/2001/4/4/9613.html.
Bản tiếng Anh: http://www.clearwisdom.net/eng/2001/Apr/09/ESA040901_1.html.
|
Quay trở về đầu |
|
|
haclongba Hội viên
Đă tham gia: 01 March 2006
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 24
|
Msg 2 of 57: Đă gửi: 08 November 2006 lúc 10:12am | Đă lưu IP
|
|
|
Chà pháp luân Dại pháp hay quá .Cái đoạn ông lí xuất hiện chắc là nhạc kêu trên trời ,hào quang sáng rỡ tỏa chiếu muôn phương ...lần sau đi đâu viết chép thêm đoạn trên cho hoành tráng
Bốc phét hay dă man Mà càng ngày ḿnh càng thích gơ cái "thùng rỗng kêu to" ấy .Lúc năy mơ mộng thấy cảnh ḿnh ngồi mây tḥ tay tóm gáy một anh mặc áo vàng v́ tội làm bậy nhiều ,à th́ ra là cái ông truyền Dại pháp ǵ đó tên Pháp Luân(mơ mở mắt mà nên suy nghĩ thế ,vui phết) . Cái mặt ông ư xám ngoét v́ sợ ,sau đó ko nhớ nữa .Để lần sau mơ tiếp tôi kể cho ,kể ra ḿnh cũng nghịch quá
|
Quay trở về đầu |
|
|
Thien Viet Hội viên
Đă tham gia: 09 September 2002 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 1219
|
Msg 3 of 57: Đă gửi: 08 November 2006 lúc 10:24am | Đă lưu IP
|
|
|
Phước cho những kẻ chưa thấy mà tin.
Tuy nhiên chuyện này có một điều chưa hợp lư.
Vị Đại Phật trong câu chuyện là bực trên của các Phật Như Lai, của chúa Giê su, của các đức Lăo Tử, Khổng Tử, tức là quyền năng cao siêu tuyệt đối như Thượng đế.
Vậy th́ cớ sao lại để cho các tôn đồ của ḿnh bị đàn áp dữ dội mà không thể che chở được.
Theo lư thuyết nhân mệnh và luật nhân quả, mọi hành động ở mức độ ảnh hưởng đến hàng triệu người tất nhiên phải do Trời sắp đặt. Trung Quốc sinh ra Mao Trạch Đông làm cuộc cách mạng văn hóa, Đặng Tiểu B́nh nă súng tăng vào Thiên An Môn, Giang Trạch Dân đàn áp Pháp Luân Công. Những vị này có phải do ông Trời sinh ra không. Nếu không phải th́ thuyết thiên mệnh làm sao tồn tại được.
Vậy th́ ông Trời tại sao lại cho phép đàn áp Pháp Luân Công? Vị Đại Phật đứng đó có vai tṛ ǵ?
Phải chăng chỉ những kẻ tà nhân chưa trút được hết nghiệp chướng mà muốn tự giải thoát nhanh theo con đường tu Pháp Luân Đại Pháp, v́ nghiệp chướng c̣n mang đầy nên phải chịu tù đày khổ sở, chịu tra tấn nhục h́nh, chịu bức hại đến chết, giống như Tam Tạng đi thỉnh kinh trải qua 80 tai nạn, đă thành Phật rồi mà c̣n thiếu 1 tai nạn nữa cũng vẫn phải lănh cho đủ.
Nếu biết vậy c̣n hô hào chửi bới chính quyền làm ǵ mà nghiệp chướng tham sân si hận càng nặng thêm.
Kẻ ít nghiệp chướng th́ dễ giác ngộ, ngộ tức là biết, biết th́ núp ở trong nhà mà tu, làm sao không tránh được tai họa.
Cuối câu chuyện kể trên, người kể c̣n tḥng một câu đầy tâm khí uất hận, như vậy đủ biết chưa đạt đến mức giác ngộ của Phật lư, có nghĩa là tầng tu c̣n ở mức rất tầm thường, như vậy câu chuyện kể trên có thể là hoang đường.
???????
TV
|
Quay trở về đầu |
|
|
CyberKey Hội viên
Đă tham gia: 30 August 2005 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 82
|
Msg 4 of 57: Đă gửi: 08 November 2006 lúc 9:38pm | Đă lưu IP
|
|
|
Uất hận thế nào thế bác TV. Phải chăng bác mang nặng đố kị nên tâm sinh ma rồi chăng?
|
Quay trở về đầu |
|
|
legiabn Hội viên
Đă tham gia: 08 November 2006
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 14
|
Msg 5 of 57: Đă gửi: 08 November 2006 lúc 10:43pm | Đă lưu IP
|
|
|
Ko, bác TV bác ấy ko sinh tâm ma đâu, bác ấy ko đố kỵ đâu. Mà bác TV chỉ cảm thương cho Cyberkey đă có duyên gặp pháp hay nhưng lại ko có duyên được dùng muối i ốt thường xuyên trong bữa ăn hàng ngày. Mà đă thiếu i ốt th́ có pháp nào là pháp ko hay, có pháp nào ko phải Đại Pháp, Chính Pháp ???!!! Đời nhiều lúc muốn khóc mà ko khóc được thế nó mới đau chứ !
Cyber, bằng nỗ lực tuyệt vời của ḿnh cộng với tinh thần dám nghĩ dám làm - chết bỏ, càng ngày càng chứng minh một cách rơ ràng rằng: Một pháp môn tà mị như PLC th́ Trung Quốc người ta cấm là quá đúng. Anh Chí ko c̣n làm ăn ǵ được nữa ở "bển" nên trốn qua Chợ Lớn - Sg đăng kư một cái nick là Cyberkey đặng thu thập đồ đệ, mở rộng môn phái tại Việt Nam ta. Nếu anh Chí thành công, Việt nam ta lại có vài ngàn người chết.
|
Quay trở về đầu |
|
|
|
DaiBi Hội viên
Đă tham gia: 27 November 2005
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 124
|
Msg 6 of 57: Đă gửi: 08 November 2006 lúc 10:47pm | Đă lưu IP
|
|
|
[QUOTE=CyberKey]...Một chốc sau hàng mấy trăm con khỉ đến, chúng nào hót nào nhảy trước mặt tôi rất là cao hứng. Con khỉ già nhất đến ôm và hôn hít tôi liên tục làm nước miếng dính đầy cả mặt. Sau đó nó nhổ miếng đan của ḿnh ra khỏi miệng và đưa cho tôi. Tôi không dám nuốt lấy v́ cảm thấy dơ quá. Lăo phương trượng bảo: “Này cư sĩ, tâm của cô vẫn c̣n chướng ngại. Đan này phải mất mấy trăm năm mới tu được đó.”[QUOTE]
Đọc tới đây th́ không cần đọc nữa v́ biết là giả rồi, nếu cho đan cho người th́ con khỉ mấy trăm năm đó c̣n sức mà sống hay sao?
__________________ Khuôn mặt Bồ Tát như trăng đầy
Sắc tướng trắng vàng rất đoan nghiêm
|
Quay trở về đầu |
|
|
denm81 Hội viên
Đă tham gia: 17 October 2006 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 36
|
Msg 7 of 57: Đă gửi: 08 November 2006 lúc 10:53pm | Đă lưu IP
|
|
|
CyberKey ǵ đó ơi , bạn có biết câu, các định kiến, tà kiến của con người như cốc nước đầy th́ làm sao có thể dung nạp thêm nước được nữa??Lời của bác thien viet , tui có thấy có ǵ đố kị ghen ghét đâu , ngược lại có nhiều vấn đề khiến ta pải suy nghĩ kĩ càng.chuyện bạn lên núi cầu đạo nhọc nhằn , tâm huyết th́ rơ ràng đáng nh́n nhận và học hỏi nhưng bạn bảo bạn có thể
"Trong lúc ngồi luyện công đêm ấy, chủ nguyên thần của tôi bay lên đến hết không gian này đến không gian khác, đến không gian nào tôi cũng hỏi: “Pháp môn chân chính tính mệnh song tu, thành Phật trong đời này có không?” Mỗi mỗi không gian đều có rất nhiều người tu luyện, nhưng họ chưa từng nghe Pháp môn chân chính và tốt như thế. Họ nói với tôi: “Có t́m được Pháp môn chân chính và tốt như thế, th́ nhất định truyền lại cho chúng tôi, độ chúng tôi nhé.”
Sau đó công lực của tôi không cho phép tôi lên cao hơn. Một trong những sư phụ quá khứ đưa tôi một con hạc tiên và nó đưa tôi lên cao hơn. Đến mỗi không gian tôi lại t́m và hỏi về chính Pháp ấy, cho đến khi không thể lên cao hơn nữa. Tất cả những người tu luyện tại các không gian đều thật tâm mong tôi sẽ t́m được Pháp chân chính và tốt như thế và truyền Pháp cứu độ họ.
Tôi cảm thấy rất buồn bực và thất vọng. Đột nhiên từ trên trời cao bay xuống một đoá hoa sen đưa tôi lên. Đoá sen đưa tôi đến một điện Phật huy hoàng tráng lệ, ở đó có một vị Đại Phật đang giảng Pháp. Có tầng tầng lớp lớp chư Phật đang nghe Pháp của Người. Các Phật ngồi gần vị Đại Phật th́ có thân thể to lớn hơn, c̣n các Phật ngồi xa vị Đại Phật th́ có thân thể nhỏ hơn. Ngồi tại tầng ngoài cùng là các Phật Như Lai, và có thân thể nhỏ nhất. Có rất nhiều Phật Như Lai, trong đó có cả Lăo Tử và Khổng Tử. Tôi ngạc nhiên v́ thấy cả Giê-su cũng trong số ấy. "
Nói thiệt đọc đoạn này 1000 người th́ hết 900 người nói bạn xạo , c̣n 1 người chân tu th́ bảo trong nghi ngờ : thật đáng khâm phục , có người tu luyên được đạo hạnh này sao. 99 người c̣n lại nói : chắc tên này xem pim chưởng nh́u wá nên tối nằm mớ
Ủa Nhưng mà
"Nguồn: http://www.minhhue.net/article/23.html Nguyên tác tiếng Hán: http://minghui.cc/mh/articles/2001/4/4/9613.html. Bản tiếng Anh: http://www.clearwisdom.net/eng/2001/Apr/09/ESA040901_1.html. "
dựa vào đoạn đấy th́ bạn đâu pải là chủ thể trong câu chuyện đâu
?_?
|
Quay trở về đầu |
|
|
Nhẫn Hội viên
Đă tham gia: 25 July 2006
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 9
|
Msg 8 of 57: Đă gửi: 08 November 2006 lúc 11:24pm | Đă lưu IP
|
|
|
Đọc xong cười lăn từ trên ghế xuống,thời nay ko như thời xưa,ko c̣n bế quan tỏa cảng,thông tin không c̣n mờ mờ ảo ảo,,con người cũng ko dễ bị dụ khị như trước đâu,cố tuyên truyền mấy thứ này làm ǵ,chết cười :))
|
Quay trở về đầu |
|
|
visaolaithe Hội viên
Đă tham gia: 09 January 2006
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 204
|
Msg 9 of 57: Đă gửi: 08 November 2006 lúc 11:26pm | Đă lưu IP
|
|
|
Nhẫn đă viết:
Đọc xong cười lăn từ trên ghế xuống, |
|
|
lăn từ trên ghế xuống rồi có gẫy cái ǵ không ???
Sửa lại bởi visaolaithe : 08 November 2006 lúc 11:27pm
__________________ Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ ...
|
Quay trở về đầu |
|
|
haclongba Hội viên
Đă tham gia: 01 March 2006
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 24
|
Msg 10 of 57: Đă gửi: 08 November 2006 lúc 11:40pm | Đă lưu IP
|
|
|
Đă xuất được nguyên thần ra mà lên tới chỗ giảng pháp mà phật thích ca ,lăo tử ,jesu ngồi ngoài cùng th́ :
-Bà này biết cả mặt mấy mấy ông thích ca,lăo tử và jesu
-Đă kinh đến mức này th́ sai bừa 1 ai xuống đô nhân cho nhanh ,xuống làm ǵ mất công để mấy thằng haclongba nó coi thường,khổ thân .
Đă xuất nguyên thần lên cơi đấy th́ bà ta chí ít cũng ngồi cùng hàng mấy vị kém nhất kia rồi ,tu làm ǵ nữa
Cái hay của bài này cũng là lôi núi Nga Mi -thánh địa Phật Giáo Trung Quốc ra .Lại c̣n có câu tính mệnh song tu nữa .Thế nên với nhiều người dân thường th́ đây là con bài tốt để dụ dỗ .Nhưng để ư đi lại th́ PLC lập ra chỉ để chống đối chính trị mà thôi ,tôi ko nhầm th́ lăo kia là một công cụ chính trị tay sai cho người khác mà thôi .
|
Quay trở về đầu |
|
|
CyberKey Hội viên
Đă tham gia: 30 August 2005 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 82
|
Msg 11 of 57: Đă gửi: 08 November 2006 lúc 11:58pm | Đă lưu IP
|
|
|
Ko sao! Mọi người cứ việc cười cho thoải mái. Tiếp theo tôi sẽ trả lời một số vấn đề mà các bạn thắc mắc, c̣n những lời mà các bạn thóa mạ Đại Pháp một cách thiếu suy nghĩ th́ tôi ko bàn tới.
Bạn DaiBi nói rằng:
Trích dẫn:
Đọc tới đây th́ không cần đọc nữa v́ biết là giả rồi, nếu cho đan cho người th́ con khỉ mấy trăm năm đó c̣n sức mà sống hay sao? |
|
|
Tôi xin trích một đoạn trong quyển Chuyển Pháp Luân của sư phụ Lư Hồng Chí để trả lời bạn như sau:
Trích dẫn:
Có một số người cho rằng an đỉnh thiết lư, thái dược luyện đan, rằng cái đan ấy là công; không phải thế. Đan chỉ tồn trữ một bộ phận năng lượng, nó không phải toàn bộ năng lượng. Vậy đan ấy là cái ǵ? Mọi người đă biết, chúng ta c̣n có một phần khác để tu mệnh, thân thể cũng có thể xuất công năng, và c̣n rất nhiều các thuật loại khác. Hầu hết những thứ ấy đều bị khoá lại, không cho phép chư vị lấy ra sử dụng. Có rất nhiều công năng, trên vạn loại công năng; h́nh thành cái nào là khoá cái ấy. Tại sao không cho xuất ra? Mục đích là không cho chư vị tuỳ ư sử dụng nơi xă hội người thường; [chư vị] không được phép tuỳ tiện can nhiễu đến xă hội người thường, cũng không được tuỳ tiện thể hiện bản sự của chư vị tại xă hội người thường; bởi v́ làm thế là phá hoại trạng thái của xă hội người thường. Có nhiều người đang tu trong ngộ, chư vị hiển hiện [công năng] cho họ, người ta thấy điều ấy là sự thật, tất cả đều đến tu; [cả] những kẻ thập ác bất xá cũng đến tu; điều này không được. Không cho phép chư vị hiển thị [công năng] như thế; chư vị lại cũng dễ làm điều xấu, bởi v́ chư vị không thấy hết được quan hệ nhân duyên của nó, [và] chư vị không thấy hết được bản chất của nó; chư vị cho rằng đây là việc tốt, nhưng có thể đấy là việc xấu; vậy nên không cho chư vị dùng. Bởi v́ một khi làm việc xấu, tầng sẽ bị rớt, tu như chưa có tu; do vậy rất nhiều công năng bị khoá. Làm sao đây? Đến ngày khai công khai ngộ, cái đan ấy chính là quả bom, nó nổ tung khai mở tất cả công năng, tất cả khoá trong thân, và trăm khiếu [huyệt]; chấn động “păng” một cái là chấn động mở hết; [đan] có tác dụng ấy. Hoà thượng trăm tuổi [lâm chung] rồi hoả táng lại có xá lợi tử; có người bảo đó là xương, hoặc răng. Vậy hỏi người thường sao chẳng có? Đó chính là cái đan kia đă khai nổ; năng lượng của nó đă phóng thích ra ngoài; bản thân nó cũng bao hàm một lượng lớn vật chất không gian khác. Rốt cuộc nó cũng là dạng tồn tại vật chất, nhưng nó chẳng c̣n công dụng ǵ nữa. Con người hiện nay coi nó trân quư lắm; nó có năng lượng, lấp lánh ánh sáng, rất cứng; nhưng nó chỉ là vậy thôi. |
|
|
Tôi nghĩ trong chuyện này c̣n có nhiều vấn đề sâu xa nữa, chúng ta là những con người tầm thường hiểu biết ít ỏi nên ko thể thấy rơ căn nguyên mọi vấn đề. Bạn ko nên dùng cái tâm của người b́nh thường để xét đoán vấn đề như thế, một khi bạn có thể hiểu ra những vấn đề về Pháp bạn sẽ thấy rằng Pháp to lớn vĩ đại đến dường nào. Những con người b́nh thường dùng tâm xét đoán th́ ko bao giờ thấy được Pháp.
Sửa lại bởi CyberKey : 09 November 2006 lúc 12:06am
|
Quay trở về đầu |
|
|
CyberKey Hội viên
Đă tham gia: 30 August 2005 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 82
|
Msg 12 of 57: Đă gửi: 09 November 2006 lúc 12:22am | Đă lưu IP
|
|
|
denm81 đă viết:
Nói thiệt đọc đoạn này 1000 người th́ hết 900 người nói bạn xạo , c̣n 1 người chân tu th́ bảo trong nghi ngờ : thật đáng khâm phục , có người tu luyên được đạo hạnh này sao. 99 người c̣n lại nói : chắc tên này xem pim chưởng nh́u wá nên tối nằm mớ
dựa vào đoạn đấy th́ bạn đâu pải là chủ thể trong câu chuyện đâu |
|
|
Tôi ko phải là người viết bài này. Tôi post lên cho mọi người cùng đọc thôi.
Nếu bạn nói như vậy tôi cũng xin nói suy nghĩ của tôi về 1000 người kia: trong 1000 người họ 999 người là bị lầm lạc. Chỉ duy 1 người c̣n lại là c̣n thành tâm muốn được tu luyện, muốn được "phản bổn quy chân" để quay về với nguồn gốc tối cao của ḿnh. Bạn có thể xem một số bài viết khác trong mục KHHB để thấy rằng nhiều bài khác c̣n li ḱ hơn bài này nhiều, nhiều người trên này đủ khả năng nhận biết những chuyện thế này là có thật. Nếu suy nghĩ của bạn thực dụng "duy vật" như vậy th́ c̣n vào mục KHHB làm ǵ. Có phải là "lạc điệu" lắm ko?
Sẵn đây tôi trích một đoạn trong quyển Chuyển Pháp Luân nói về tâm tu luyện của con người:
Trích dẫn:
Toàn thể xă hội nhân loại đều cùng trong một tầng này. Đă rớt đến bước này, đứng tại góc độ công năng mà xét, hoặc đứng tại góc độ các Đại Giác Giả mà xét, [th́] những thể sinh mệnh kia cần phải bị tiêu huỷ. Tuy nhiên các Đại Giác Giả đă xuất phát từ tâm từ bi mà cấp cho họ một cơ hội nữa; [các Đại Giác Giả] tạo nên một hoàn cảnh đặc thù, một không gian đặc thù như thế này. Tuy vậy các thể sinh mệnh tại không gian này khác xa các thể sinh mệnh tại tất cả không gian khác trong vũ trụ. Những thể sinh mệnh tại không gian này không thể nh́n thấy các thể sinh mệnh tại các không gian khác, và không thể nh́n thấy chân tướng của vũ trụ; bởi vậy ai [rớt xuống đây] đều tương đương với rơi vào [cơi] mê. Muốn hết bệnh, trừ nạn, tiêu nghiệp, th́ những người này phải tu luyện, [phải] ‘phản bổn quy chân’ đó chính là điều mà các loại [môn pháp] tu luyện đều nh́n nhận. Con người phải phản bổn quy chân, đó mới là mục đích chân chính để làm người; do vậy một cá nhân hễ muốn tu luyện, th́ được [xác] nhận là Phật tính đă xuất hiện. Niệm ấy trân quư nhất, v́ vị ấy muốn phản bổn quy chân, muốn từ tầng của người thường mà nhảy ra. |
|
|
Sửa lại bởi CyberKey : 09 November 2006 lúc 12:24am
|
Quay trở về đầu |
|
|
CyberKey Hội viên
Đă tham gia: 30 August 2005 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 82
|
Msg 13 of 57: Đă gửi: 09 November 2006 lúc 12:46am | Đă lưu IP
|
|
|
Đoạn trích sau đây giảng về việc tu luyện có phải là "mê tín":
Trích dẫn:
Khí công đă có lịch sử xa xưa đến như vậy, th́ rốt cuộc nó có tác dụng ǵ? Tôi nói cho mọi người rằng, [pháp môn] chúng ta là tu luyện Đại Pháp của Phật gia, vậy đương nhiên là tu Phật; c̣n Đạo gia th́ đương nhiên tu Đạo đắc Đạo. Tôi nói cho mọi người hay, [chữ] “Phật” ấy không hề mê tín. Chữ “Phật” {Buddha} là tiếng Phạn, tiếng Ấn Độ cổ. Vào thời [Phật giáo] truyền vào nước Trung Quốc chúng ta, nó có hai chữ, đọc là “Phật Đà”, cũng có người phiên âm là “Phù Đồ”. Truyền tới truyền lui, người Trung Quốc chúng ta lược bớt đi một chữ, đọc thành “Phật”. [Nếu] dịch ra tiếng Trung Quốc, th́ ư tưởng là ǵ? Chính là ‘Giác Giả’, [là] người thông qua tu luyện mà giác ngộ. Ở đây nào có mang màu sắc mê tín ǵ?
Mọi người thử nghĩ xem, tu luyện có thể xuất hiện công năng đặc dị. Trên thế giới hiện nay có sáu loại công năng đă được công nhận; [nhưng] không chỉ có vậy, tôi nói rằng công năng chân chính có trên một vạn loại. Người ngồi chỗ kia, không động tay không động chân, mà có thể làm những điều mà mọi người dùng hết cả tay lẫn chân cũng không làm được; có thể thấy được [Pháp] lư chân chính của các không gian vũ trụ; thấy chân tướng của vũ trụ; thấy những điều người thường không thấy. Chẳng phải đó đă là người tu luyện đắc Đạo? Chẳng phải đó đă là Đại Giác Giả? Liệu có thể nói người ấy cũng như người thường? Chẳng phải là người tu luyện giác ngộ là ǵ? Gọi là ‘Giác Giả’ chẳng đúng sao? Dịch thành tiếng Ấn Độ cổ th́ chính là ‘Phật’ {Buddha}. Thực ra là như thế, khí công chính có tác dụng ấy. |
|
|
"Phước cho những kẻ chưa thấy mà tin".
Những ai mà bản tính phí báng thánh thần, xem thường Đạo Pháp đă trở thành bản năng hăy hồi tâm tu tỉnh. Pháp diễn hóa ra toàn vũ trụ này, con người chỉ là 1 cá thể của vũ trụ. Quay lưng phản lại Pháp có khác nào quay lưng phản lại nguồn gốc của chính ḿnh. Hậu quả mà người đó sẽ phải gánh chịu thật vô cùng to lớn!
Sửa lại bởi CyberKey : 09 November 2006 lúc 12:48am
|
Quay trở về đầu |
|
|
legiabn Hội viên
Đă tham gia: 08 November 2006
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 14
|
Msg 14 of 57: Đă gửi: 09 November 2006 lúc 1:22am | Đă lưu IP
|
|
|
Chó đen giữ mực, ko thể nói phải quấy được nữa. Thôi th́ cứ học Pháp Lươn Công đi, nếu táng mạng th́ a e quyên tiền biếu Cyber một cỗ vàng tâm loại xịn. Chỉ xin một điều: Cyber đừng có mồm năm miệng mười dụ dỗ những kẻ hậu học vào nẻo tà thêm nữa.
Cyber răn đe những người ko ưa Pháp Lươn Công là: ko nên phỉ báng Pháp, v́ sẽ phải chịu hậu quả vô cùng to lớn. Nhưng đâu có biết rằng: những kẻ truyền bá bàng môn tả đạo, đưa con người đến chỗ mê muội như Cyber sẽ bị quả báo gấp ngàn lần.
|
Quay trở về đầu |
|
|
wonder_kid1412 Hội viên
Đă tham gia: 13 August 2006
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 70
|
Msg 15 of 57: Đă gửi: 09 November 2006 lúc 6:54am | Đă lưu IP
|
|
|
các bác cứ chờ xem , khi nào thế lực đàn áp PLC sụp đổ th́ chắc các bác tin rồi chứ , lúc ấy nhớ những lời nhắc nhở của thằng em này nhé , em đă nói với các vị là vị thần rất giỏi trong cơi thần tiên đă hướng em học môn PLC này , vậy mà các bác c̣n ko tin sao , con người ta hơn nhau ở chữ ngộ , nó có thể giúp ta biết được trắng đen , phân biệt chính và tà , nay em cũng hết cách thuyết phục mọi người rồi , những ai ngộ được , có duyên với đại Pháp th́ sẽ hiểu c̣n ko tin nữa th́ em chắc cũng bó tay ,em khuyên mọi người ko nên nói xấu PLC như vậy , tật nói xấu là khó tu lắm đấy , hăy xem xem ai ngộ được chân lư nào
|
Quay trở về đầu |
|
|
Nhẫn Hội viên
Đă tham gia: 25 July 2006
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 9
|
Msg 16 of 57: Đă gửi: 09 November 2006 lúc 7:05am | Đă lưu IP
|
|
|
Ôi,người ta nghi ngờ PLC th́ lại lôi chính kinh sách PLC ra để giải thích,ở đời các chị này là 1.:))
|
Quay trở về đầu |
|
|
wonder_kid1412 Hội viên
Đă tham gia: 13 August 2006
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 70
|
Msg 17 of 57: Đă gửi: 09 November 2006 lúc 7:06am | Đă lưu IP
|
|
|
Tạm biệt, thành phố nhỏ của tôi.
Viết bởi một đệ tử Florida
[Chánh Kiến ] Tạm biệt, thành phố đại học nhỏ nhắn của tôi. Tôi sẽ giữ măi những kỹ niệm đẹp đẽ trong ḷng.
Thành phố nhỏ ơi, hôm nay mục đích chính là Manhattan, thủ đô đồ sộ của thế giới tự do. Việc làm của tôi chấm dứt vào tháng trước, và tôi cảm thấy nhiệm vụ của tôi là hổ trợ những hoạt động vô cùng trọng đại đang được tiến hành trên các đường phố tại Manhattan -- mục đích là để giới thiệu cho mọi người về Pháp Luân Công và chính sách khủng bố Pháp Luân Công tại Trung quốc. Tôi sẽ tạm biệt với bạn trước tháng Mười này.
Thành phố nhỏ ơi, bạn sẽ được nhớ măi măi trong kư ức của tôi v́ nơi đây tôi đă học được Pháp vào tháng 9 năm 2001, khi tôi bắt đầu chương tŕnh đại học cao cấp của tôi. Vâng, chỉ vọn vẹn có 3 năm, mà h́nh như dài đến thiên thu.
Thành phố nhỏ ơi, nơi đây tôi, lần đầu tiên được học 5 bài Công Pháp tại một công viên của bạn, do một đệ tử Đài loan hướng dẫn, người mà, khi tôi hồi tưởng từ nhiều tiền kiếp, trong khi tôi đang thiền đinh, chính là chị của tôi trong một tiền kiếp tại Trung quốc, một thời quá khứ mà chúng tôi chỉ mặc áo quần thời tiền sử, và sống một cuộc sống thật đạm bạc, thanh tịnh. Kỳ duyên thật không ngờ, bây giờ được gặp lại!
Có nhớ mùa thu năm 2001, không Thành phố nhỏ ơi? Mùa đông năm đó là một mùa đông lạnh lẻo nhất trong đời tôi, nhưng tôi vẫn không bỏ sót một buổi luyện Công nào cả v́ trước đây, trong tiền kiếp tôi đă trải qua nhiều mùa đông c̣n khủng khiếp hơn như vậy nữa.
Thành phố nhỏ ơi, tôi nhớ rất rỏ mùa hè năm 2002. Mùa hè đến, và khuôn viên Đại học vắng lặng hơn. Tất cả buổi tối và ngày cuối tuần tôi đều tận hưởng cái đẹp, cái yên lặng của bạn, trong một khuôn viên đại học im lặng đến nổi chỉ có cơn gió nhẹ là tiếng động duy nhất tôi nghe được. Tôi đă đọc tất cả các sách về Pháp Luân Đại Pháp mà tôi có được. Những bản dịch chưa chính thức, những bài giảng trước năm 1999 hay trong thời Chánh Pháp -- chỉ cần đó là lời giảng của Sư phụ, là tôi đă tần mần, chăm chuốt đọc không mệt mỏi.
Thành phố nhỏ ơi, tôi hy vọng rằng tôi đă không đối xử tệ với bạn kể từ khi tôi bắt đầu lo cho công việc thời Chánh Pháp vào mùa hè năm 2002. Tôi cố hết sức để tham gia vào những dịp hội hè trong các tổ chức tại đại học hay bất cứ dịp nào, mục đích là để giảng rỏ sự thật cho Pháp Luân Công cho những người đang sinh sống nơi bạn. Cùng với các đệ tử khác, tôi tin rằng chúng tôi đă thành công, v́ rất nhiều sinh viên khác đă nói rằng họ có nghe về Pháp Luân Công.
Thành phố nhỏ ơi, chúng tôi đă cố gắng dán những bích chương Pháp Luân Công trên khắp mọi nơi trong thành phố để mọi người biết được về Pháp Luân Công. Tôi nghĩ rằng chúng tôi đă thành công v́ tất cả những số điện thoại, điạ chỉ trên những bích chương này đều được cắt đi. Và mới đây, chúng tôi cũng dán nhiều bích chương "Trả tự do cho Charles Li" trước lối vào văn pḥng Liên đoàn sinh viên. Nơi đó là một điạ điểm đông đúc nhất trong khuôn viên...và chắc chắn sẽ có rất nhiều sinh viên đọc được nó, có phải không?
Rất nhiều người sống ở đây rất thích Pháp Luân Công phải không Thành phố nhỏ. Họ chỉ chưa tu luyện thôi. Và nhưng người, đôi khi, ngừng tập luyện...nhưng tôi tin tưởng rằng Pháp đă sống trong tâm khảm của họ rồi.
Thành phố nhỏ ơi, đă nhiều lần tôi vấp ngă, chúi mặt xuống đất, và không xứng đáng được hưởng ḷng đại từ bi của Sư phụ. Tuy nhiên, tôi biết rằng Sư phụ sẽ không muốn tôi vấp ngă, bỏ cuộc đâu...và tôi không bao giờ muốn bạn và những người đang sống nơi bạn vấp ngă hay bị bỏ rơi..
Thôi nhé...kỹ niệm thật tuyệt vời...Tôi đă sống với những đồng nghiệp tốt bụng, những người cùng lớp tử tế, những người giảng sư đầy ḷng thiện tâm... và cũng với nhiều bạn đồng pḥng bướng bỉnh. Một số đông đă giúp tôi trong việc tu luyện cũng như giảng rỏ sự thật, một số th́ lặng thinh, nhưng nói chung, tôi đă học, và đă trưởng thành trong những năm qua.
Tạm biệt, thành phố đại học nhỏ nhắn của tôi. Tôi tin rằng sẽ có một ngày, trên những băi cỏ xanh mượt mà của bạn sẽ có những cảnh tượng đẹp tuyệt vời -- của những người sinh sống tại đây cùng nhau đang tập luyện những bài Công Pháp Pháp Luân Công vào buổi sáng hay chiều tối.
Có lẽ ngày đó sẽ không xa.
Translated from: http://www.pureinsight.org/pi/articles/2004/9/27/2540.html
|
Quay trở về đầu |
|
|
wonder_kid1412 Hội viên
Đă tham gia: 13 August 2006
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 70
|
Msg 18 of 57: Đă gửi: 09 November 2006 lúc 7:07am | Đă lưu IP
|
|
|
Một mẫu chuyện trên đường 77 và Central Park
Viết bởi một đệ tử tại New Jersey
[Chánh Kiến]Đang đứng tại góc đường gần Central Park, tôi gặp một người phụ nữ đi ra khỏi công viên với người con gái. Tôi cố gắng đưa cho cô ta một tờ bướm, nhưng cô ta từ chối một cách lịch sự "Không, Cám ơn". Trong khi cô ta chờ băng qua đường, cô ta quay về phía tôi và hỏi "Pháp Luân Công là cái ǵ vậy?" Khi tôi thấy một quyển sách màu đen trên tay cô, đó là quyển kinh thánh, tôi nói thầm trong bụng "Có lẽ đây là một lần giảng sự thật thích thú".
"Thưa cô" Tôi nói "Pháp Luân Công là một phương pháp tu luyện thiền tập và nếu ai tu luyện Pháp Luân Công tại Trung quốc th́ sẽ bị khủng bố và tra tấn đến chết".
Cô ta hỏi "Tại sao vậy?"
Và tôi giải thích. Rồi câu chuyện kéo dài. Sau đó cô ta muốn biết về Pháp Luân Công. Tôi bắt đầu bằng cách giải thích về chân lư Chân Thiện Nhẫn, và chúng ta cố gắng sống đúng theo chân lư đó trong cuộc sống hằng ngày của chúng ta, và tôi nói thêm về Pháp Luân Công.
Sau đó, chúng tôi nói về tội lỗi. Cô ta mở kinh thánh ra và bắt đầu đọc một đoạn trong kinh thánh, và về Thượng đế tha tội cho chúng ta. Tôi nói với cô ta "Thưa cô, cô không cần đọc kinh thánh cho tôi v́ tôi sinh ra và lớn lên trong gia đ́nh Thiên chúa giáo. V́ thế tôi biết tất cả những điều mà cô đọc cho tôi. Tôi cũng đi học tại trường Thiên chúa giáo nữa".
Cô ta nh́n tôi, sửng sốt, và nói "Thật à!?". Tôi trả lời "Vâng!"
Cô ta hỏi tôi "Cô có tin vào Thượng đế không?". Tôi trả lời "Vâng!"
"Cô có con chưa? Cô có gia đ́nh chưa? Gia đ́nh cô có tu luyện theo Pháp Luân Công không?"
Tôi trả lời "Không". Tôi nói với cô ta "Không phải là kinh thánh, hay Nhà thờ, hay tất cả những ǵ dạy trong hội thánh, hay Thiên chúa giáo để tôi được như hôm nay. Tôi thường mắc tội và đến nhà thờ để xưng tội, nhưng tôi không bao giờ hết phạm tội. Pháp Luân Công làm cho tôi hết phạm tội"
Cô ta nói với tôi "Theo cô, cô mắc những tội ǵ?". Tôi giải thích "Uống rượu, t́nh dục, ma tuư, nói dối, những việc tương tự như thế".
Cô ta nh́n tôi chưng hửng. Cô ta nói "Pháp Luân Công dạy cô nên người tốt như thế này ?" Tôi nói "Vâng ạ!", rất tự hào nói lên điều này và trái tim tôi, tấm ḷng tôi trở nên rộng lớn hơn khi tôi khi tôi giải thích những ích lợi vô cùng của Đại Pháp. Tôi thấy được nước mắt đong đầy trong đôi mắt của cô ta. Cô ta mỉm cười với tôi và nói "Xin lỗi tên cô là ǵ?" Tôi nói "Teresa". Và tôi hỏi "C̣n tên của cô là ǵ?" Cô ta trả lời "Connie".
Cô ta bắt tay từ biệt tôi và nói "Cầu phúc lành cho bạn. Bạn là một người rất tốt và Pháp Luân Công có vẻ rất tuyệt. Tôi sẽ nhận tờ bướm này và nói với các bạn tôi và tôi sẽ bắt đầu đọc các sách về Pháp Luân Công và thật là khủng khiếp và xấu hổ khi bọn chúng đối xử như thế với Pháp Luân Công".
Translated from: http://www.pureinsight.org/pi/articles/2004/9/13/2524.html
|
Quay trở về đầu |
|
|
legiabn Hội viên
Đă tham gia: 08 November 2006
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 14
|
Msg 19 of 57: Đă gửi: 09 November 2006 lúc 8:58am | Đă lưu IP
|
|
|
Cứ chửi đời, chửi giời, chửi chế độ, phá hoại đất nước ... th́ dẫu có là Pháp Lươn hay Pháp Lợn người ta cũng đập cho nát bét thôi. Chưa thấy PLC hay ở chỗ nào nhưng nghe các môn đồ PLC đăng đàn chửi "Trung Cộng" hệt mấy con mẹ hàng tôm hàng cá ở chợ đă thấy chối rồi. Đúng là học cái pháp này chỉ tổ mang vạ, mang hoạ vào thân ! Người truyền pháp này tội nghiệt đầy trời, không cách ǵ cứu văn nổi. Gia đ́nh nên xích chân xích tay vào chân giường ko cho tu luyện ǵ thêm nữa kẻo vạ lây cả họ.
|
Quay trở về đầu |
|
|
phicau Hội viên
Đă tham gia: 25 October 2005 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 38
|
Msg 20 of 57: Đă gửi: 09 November 2006 lúc 4:35pm | Đă lưu IP
|
|
|
Hay quá, tu luyện Đại Pháp là thấy đuợc cả Khổng Tử, Lăo Tử với Giê-su cơ à các bác? Nếu thế th́ chắc chắn phải có các nhà tư tưởng ngang tầm khác như Trang Tử, Tăng Tử của Trung Hoa, Platon, Aristole... của Hi Lạp và cả Karl Marx của Đức nữa chứ?
Vạn pháp quy ...Pháp Luân Công, thật là điều tốt cho chúng sanh vậy.
__________________ Thắng th́ hớn hở hoa nở khắp nơi, thua th́ than trời khắp nơi hoa vẫn nở...
|
Quay trở về đầu |
|
|
|
|