Đăng nhập nhanh
Mạnh Thường Quân
  Bảo Trợ
Chức Năng
  Diễn Đàn
  Thông tin mới
  Đang thảo luận
  Hội viên
  Tìm Kiếm
  Tham gia
  Đăng nhập
Diễn Đàn
Nhờ Xem Số
  Coi Tử Vi
  Coi Tử Bình
  Coi Địa Lý
  Coi Bói Dich
  Chọn Ngày Tốt
Nghiên Cứu và
Thảo Luận

  Mệnh Lý Tổng Quát
  Qủy Cốc Toán Mệnh
  Tử Vi
  Tử Bình
  Bói Dịch
  Mai Hoa Dịch Số
  Bát Tự Hà Lạc
  Địa Lý Phong Thủy
  Nhân Tướng Học
  Thái Ất - Độn Giáp
  Khoa Học Huyền Bí
  Văn Hiến Lạc Việt
  Lý - Số - Dịch - Bốc
  Y Học Thường Thức
Lớp Học
  Ghi Danh Học
  Lớp Dịch & Phong Thuy 2
  Lớp Địa Lư
  Lớp Tử Vi
    Bài Giảng
    Thầy Trò Vấn Đáp
    Phòng Bàn Luận
    Vở Học Trò
Kỹ Thuật
  Góp Ý Về Diễn Đàn
  Hỗ Trợ Kỹ Thuật
  Vi Tính / Tin Học
Thư Viện
  Bài Viết Chọn Lọc
  Tủ Sách
Thông Tin
  Thông Báo
  Hình Ảnh Từ Thiện
  Báo Tin
  Bài Không Hợp Lệ
Khu Giải Trí
  Gặp Gỡ - Giao Lưu
  Giải Trí
  Tản Mạn...
  Linh Tinh
Trình
  Quỷ Cốc Toán Mệnh
  Căn Duyên Tiền Định
  Tử Vi
  Tử Bình
  Đổi Lịch
Nhập Chữ Việt
 Hướng dẫn sử dụng

 Kiểu 
 Cở    
Links
  VietShare.com
  Thư Viện Toàn Cầu
  Lịch Âm Dương
  Lý Số Việt Nam
  Tin Việt Online
Online
 175 khách và 0 hội viên:

Họ đang làm gì?
  Lịch
Tích cực nhất
dinhvantan (6262)
chindonco (5248)
vothienkhong (4986)
QuangDuc (3946)
ThienSu (3762)
VDTT (2675)
zer0 (2560)
hiendde (2516)
thienkhoitimvui (2445)
cutu1 (2295)
Hội viên mới
thephuong07 (0)
talkativewolf (0)
michiru (0)
dieuhoa (0)
huongoc (0)
k10_minhhue (0)
trecon (0)
HongAlex (0)
clone (0)
lonin (0)
Thống Kê
Trang đã được xem

lượt kể từ ngày 05/18/2010
Vài Ḍng Tản Mạn... (Diễn đàn bị khoá Diễn đàn bị khoá)
 TUVILYSO.net : Vài Ḍng Tản Mạn...
Tựa đề Chủ đề: Mo^i~ Nga`y Mo^.t Suy Nghi~. Gửi trả lời  Gửi bài mới 
Tác giả
Bài viết << Chủ đề trước | Chủ đề kế tiếp >>
Goku
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 08 March 2005
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 30
Msg 1 of 11: Đă gửi: 20 March 2005 lúc 2:24pm | Đă lưu IP Trích dẫn Goku

Gỏỉ các bạn niềm vui mỗi ngày, mà tôi dă lủỏ.m lặt khắp nỏi, hi vọng là sẽ không phạm nội qui của Diễn Dàn,,,

Câu chuyện bát ḿ
Trong cuộc sống ngày nay, xin đừng quên rằng c̣n tồn tại ḷng nhân áị Đây là một câu chuyện có thật, chúng tôi gọi là "Câu chuyện bát ḿ". Chuyện xảy ra cách đây 50năm vào ngày 31/12, một ngày cuối năm tại quán ḿ Bắc Hải Đ́nh, đường Trát Hoảng, Nhật Bản

Đêm giao thừa, ăn ḿ sợi đón năm mới là phong tục tập quán của người Nhật, cho đến ngày đó công việc làm ăn của quán ḿ rất phát đạt. Ngày thường, đến chạng vạng tối trên đường phố hăy c̣n tấp nập ồn ào nhưng vào ngày này mọi người đều lo về nhà sớm hơn một chút để kịp đón năm mớị V́ vậy đường phố trong phút chốc đă trở nên vắng vẻ.

Ông chủ Bắc Hải Đ́nh là một người thật thà chất phát, c̣n bà chủ là một người nhiệt t́nh, tiếp đăi khách như người thân. Đêm giao thừa, khi bà chủ định đóng cửa th́ cánh cửa bị mở ra nhè nhẹ, một người phụ nữ trung niên dẫn theo hai bé trai bước vàọ đứa nhỏ khoảng sáu tuổi, đứa lớn khoảng 10 tuổị Hai đứa mặc đồ thể thao giống nhau, c̣n người phụ nữ mặc cái áo khoác ngoài lỗi thờị

- Xin mời ngồi!

Nghe bà chủ mời, người phụ nữ rụt rè nói:

- Có thể... cho tôi một… bát ḿ được không?

Phía sau người phụ nữ, hai đứa bé đang nh́n chăm chú.

- Đương nhiên… đương nhiên là được, mời ngồi vào đâỵ

Bà chủ dắt họ vào bàn số hai, sau đó quay vào bếp gọi to:

- Cho một bát ḿ.

Ba mẹ con ngồi ăn chung một bát ḿ trông rất ngon lành, họ vừa ăn vừa tṛ chuyện khe khẽ với nhaụ “Ngon quá” - thằng anh nóị

- Mẹ, mẹ ăn thử đi - thằng em vừa nói vừa gắp ḿ đưa vào miệng mẹ.

Sau khi ăn xong, người phụ nữ trả một trăm năm mươi đồng. Ba mẹ con cùng khen: “Thật là ngon! Cám ơn!” rồi cúi chào và bước ra khỏi quán.

- Cám ơn các vị! Chúc năm mới vui vẻ - ông bà chủ cùng nóị

Công việc hàng ngày bận rộn, thế mà đă trôi qua một năm. Lại đến ngày 31/12, ngày chuẩn bị đón năm mớị Công việc của Bắc Hải Đ́nh vẫn phát đạt. So với năm ngoái, năm nay có vẻ bận rộn hơn. Hơn mười giờ, bà chủ toan đóng cửa th́ cánh cửa lại bị mở ra nhè nhẹ. Bước vào tiệm là một người phụ nữ dẫn theo hai đứa trẻ. Bà chủ nh́n thấy cái áo khoác lỗi thời liền nhớ lại vị khách hàng cuối cùng năm ngoáị

- Có thể… cho tôi một… bát ḿ được không?

- Đương nhiên… đương nhiên, mời ngồi!

Bà chủ lại đưa họ đến bàn số hai như năm ngoái, vừa nói vọng vào bếp:

- Cho một bát ḿ.

Ông chủ nghe xong liền nhanh tay cho thêm củi vào bếp trả lời:

- Vâng, một bát ḿ!

Bà chủ vào trong nói nhỏ với chồng:

- Này ông, ḿnh nấu cho họ ba bát ḿ được không?

- Không được đâu, nếu ḿnh làm thế chắc họ sẽ không vừa ư.

Ông chủ trả lời thế nhưng lại bỏ nhiều ḿ vào nồi nước lèo, ông ta cười cười nh́n vợ và thầm nghĩ: “Trông bà bề ngoài khô khan nhưng ḷng dạ cũng không đến nỗi nào!”

Ông làm một tô ḿ to thơm phức đưa cho bà vợ bưng rạ Ba mẹ con ngồi quanh bát ḿ vừa ăn vừa thảo luận. Những lời nói của họ đều lọt vào tai hai vợ chồng ông chủ quán.

- Thơm quá!

- Năm nay vẫn được đến Bắc Hải Đ́nh ăn ḿ thật là may mắn quá!

- Sang năm nếu được đến đây nữa th́ tốt biết mấy!

Ăn xong, trả một trăm năm mươi đồng, ba mẹ con ra khỏi tiệm Bắc Hải Đ́nh.

- Cám ơn các vị! Chúc năm mới vui vẻ!

Nh́n theo bóng dáng ba mẹ con, hai vợ chồng chủ quán thảo luận với nhau một lúc lâụ

Đến ngày 31/12 lần thứ ba, công việc làm ăn của Bắc Hải Đ́nh vẫn rất tốt, vợ chồng ông chủ quán bận rộn đến nỗi không có thời gian nói chuyện. Đến 9h30 tối, cả hai người đều cảm thấy trong ḷng có một cảm giác ǵ đó khó tả. Đến 10h, nhân viên trong tiệm đều đă nhận bao ĺ x́ và ra về. Ông chủ vội vă tháo các tấm bảng trên tường ghi giá tiền của năm nay là “200đ/bát ḿ” và thay vào đó giá của năm ngoái “150đ/bát ḿ”. Trên bàn số hai, ba mươi phút trước bà chủ đă đặt một tờ giấy “Đă đặt chỗ”. Đúng 10h30, ba mẹ con xuất hiện, h́nh như họ cố chờ khách ra về hết rồi mới đến. Đứa con trai lớn mặc bộ quần áo đồng phục cấp hai, đứa em mặc bộ quần áo của anh, nó hơi rộng một chút, cả hai đứa đêu đă lớn rất nhiềụ



- Mời vào! Mời vào! - bà chủ nhiệt t́nh chào đón.

Nh́n thấy khuôn mặt tươi cười của bà chủ, người mẹ chậm răi nói:

- Làm ơn nấu cho chúng tôi…hai bát ḿ được không?

- Được chứ, mời ngồi bên này!

Bà chủ lại đưa họ đến bàn số hai, nhanh tay cất tờ giấy “Đă đặt chỗ” đi, sau đó quay vào trong la to: "Hai bát ḿ”

- Vâng, hai bát ḿ. Có ngaỵ

Ông chủ vừa nói vừa bỏ ba phần ḿ vào nồị

Ba mẹ con vừa ăn vừa tṛ chuyện, dáng vẻ rất phấn khởị Đứng sau bếp, vợ chồng ông chủ cũng cảm nhận được sự vui mừng của ba mẹ con, trong ḷng họ cũng cảm thấy vui lâỵ

- Tiểu Thuần và anh lớn này, hôm nay mẹ muốn cảm ơn các con!

- Cảm ơn chúng con? Tại sao ạ?

- Chuyện là thế này: vụ tai nạn xe hơi của bố các con đă làm cho tám người bị thương, công ty bảo hiểm chỉ bồi thường một phần, phần c̣n lại chúng ta phải chịu, v́ vậy mấy năm nay mỗi tháng chúng ta đều phải nộp năm mươi ngàn đồng.

- Chuyện đó th́ chúng con biết rồi - đứa con lớn trả lờị

Bà chủ đứng bên trong không dám động đậy để lắng nghẹ

- Lẽ ra phải đến tháng ba năm sau chúng ta mới nộp hết nhưng năm nay mẹ đă nộp xong cả rồi!

- Hả, mẹ nói thật đấy chứ?

- Ừ, mẹ nói thật. Bởi v́ anh lớn nhận trách nhiệm đi đưa báo, c̣n Tiểu Thuần giúp mẹ đi chợ nấu cơm làm mẹ có thể yên tâm làm việc, công ty đă phát cho mẹ một tháng lương đặc biệt, v́ vậy số tiền chúng ta c̣n thiếu mẹ đă nộp hết rồị

- Mẹ ơi! Anh ơi! Thật là tốt quá, nhưng sau này mẹ cứ để con tiếp tục nấu cơm nhé.

- Con cũng tiếp tục đi đưa báọ Tiểu Thuần chúng ta phải cố gắng lên!

- Mẹ cám ơn hai anh em con nhiều!

- Tiểu Thuần và con có một bí mật chưa nói cho mẹ biết. Đó là vào một ngày chủ nhật của tháng mười một, trường của Tiểu Thuần gửi thư mời phụ huynh đến dự một tiết học. Thầy giáo của Tiểu Thuần c̣n gửi một bức thư đặc biệt cho biết bài văn của Tiểu Thuần đă được chọn làm đại diện cho Bắc Hải đảo đi dự thi văn toàn quốc. Con nghe bạn của Tiểu Thuần nói mới biết nên hôm đó con đă thay mẹ đến dự.

- Có thật thế không? Sau đó ra saỏ

- Thầy giáo ra đề bài: “Chí hướng và nguyện vọng của em là ǵ?” Tiểu Thuần đă lấy đề tài bát ḿ để viết và được đọc trước tập thể nữa chứ. Bài văn được viết như sau: “Ba bị tai nạn xe mất đi để lại nhiều gánh nặng. Để gánh vác trách nhiệm này, mẹ phải thức khuya dậy sớm để làm việc”. Đến cả việc hàng ngày con phải đi đưa báo, em cũng viết vào bài nữạ Lại c̣n: “Vào tối 31/12, ba mẹ con cùng ăn một bát ḿ rất ngon. Ba người chỉ gọi một tô ḿ, nhưng hai vợ chồng bác chủ tiệm vẫn cám ơn và c̣n chúc chúng tôi năm mới vui vẻ nữạ Lời chúc đó đă giúp chúng tôi có dũng khí để sống, khiến cho gánh nặng của ba để lại nhẹ nhàng hơn”. V́ vậy Tiểu Thuần viết rằng nguyện vọng của nó là sau này mở một tiệm ḿ, trở thành ông chủ tiệm ḿ lớn nhất ở Nhật Bản, cũng sẽ nói với khách hàng của ḿnh những câu như: “Cố gắng lên! Chúc hạnh phúc! Cám ơn!”

Đứng sau bếp, hai vợ chồng chủ quán lặng người lắng nghe ba mẹ con nói chuyện mà nước mắt lăn dàị

- Bài văn đọc xong, thầy giáo nói: anh của Tiểu Thuần hôm nay thay mẹ đến dự, mời em lên phát biểu vài lờị

- Thật thế à? Thế lúc đó con nói saỏ

- Bởi v́ quá bất ngờ nên lúc đầu con không biết phải nói ǵ cả, con nói: “Cám ơn sự quan tâm và thương yêu của thầy cô đối với Tiểu Thuần. Hàng ngày em con phải đi chợ nấu cơm nên mỗi khi tham gian hoạt động đoàn thể ǵ đó nó đều phải vội vă về nhà, điều này gây không ít phiền toái cho mọi ngườị Vừa rồi khi em con đọc bài văn th́ trong ḷng con cảm thấy sự xấu hổ nhưng đó là sự xấu hổ chân chính. Mấy năm nay mẹ chỉ gọi một bát ḿ, đó là cả một sự dũng cảm. Anh em chúng con không bao giờ quên được… Anh em con tự hứa sẽ cố gắng hơn nữa, quan tâm chăm sóc mẹ nhiều hơn. Cuối cùng con nhờ các thầy cô quan tâm giúp đỡ cho em con.”

Ba mẹ con nắm tay nhau, vỗ vai động viên nhau, vui vẻ cùng nhau ăn hết tô ḿ đón năm mới rồi trả 300 đồng, nói câu cám ơn vợ chồng chủ quán, cúi chào và ra về. Nh́n theo ba mẹ con, vợ chồng ông chủ quán nói với theo:

- Cám ơn! Chúc mừng năm mới!

Lại một năm nữa trôi quạ

Bắc Hải Đ́nh vào lúc 9h tối, bàn số hai được đặt một tấm giấy “Đă đặt chỗ” nhưng ba mẹ con vẫn không thấy xuất hiện.

Năm thứ hai rồi thứ ba, bàn số hai vẫn không có người ngồị Ba mẹ con vẫn không thấy trở lạị Việc làm ăn của Bắc Hải Đ́nh vẫn như mọi năm, toàn bộ đồ đạc trong tiệm được thay đổi, bàn ghế được thay mới nhưng bàn số hai th́ được giữ lại y như cũ.

“Việc này có ư nghĩa như thế nàỏ” Nhiều người khách cảm thấy ngạc nhiên khi nh́n thấy cảnh này nên đă hỏị Ông bà chủ liền kể lại câu chuyện bát ḿ cho mọi người nghẹ Cái bàn cũ kia được đặt ngay chính giữa, đó cũng là một sự hy vọng một ngày nào đó ba vị khách kia sẽ quay trở lại, cái bàn này sẽ dùng để tiếp đón họ. Bàn số hai “cũ” trở thành “cái bàn hạnh phúc”, mọi người đều muốn thử ngồi vào cái bàn nàỵ

Rồi rất nhiều lần 31/12 đă đi quạ

Lại một ngày 31/12 đến. Các chủ tiệm lân cận Bắc Hải Đ́nh sau khi đóng cửa đều dắt người nhà đến Bắc Hải Đ́nh ăn ḿ. Họ vừa ăn vừa chờ tiếng chuông giao thừa vang lên. Sau đó, mọi người đi bái thần, đây là thói quen năm, sáu năm naỵ Hơn 9h30 tối, trước tiên vợ chồng ông chủ tiệm cá đem đến một chậu cá c̣n sống. Tiếp đó, những người khác đem đến nào là rượu, thức ăn, chẳng mấy chốc đă có khoảng ba, bốn chục ngườị Mọi người rất vui vẻ. Ai cũng biết lai lịch của bàn số haị Không ai nói ra nhưng thâm tâm họ đang mong chờ giây phút đón mừng năm mớị Người th́ ăn ḿ, người th́ uống rượu, người bận rộn chuẩn bị thức ăn… Mọi người vừa ăn, vừa tṛ chuyện, từ chuyện trên trời dưới đất đến chuyện nhà bên có thêm một chú nhóc nữạ Chuyện ǵ cũng tạo thành một chuỗi câu chuyện vui vẻ. Ở đây ai cũng coi nhau như người nhà.

Đến 10h30, cửa tiệm bỗng nhiên mở ra nhè nhẹ, mọi người trong tiệm liền im bặt và nh́n ra cửạ Hai thanh niên mặc veston, tay cầm áo khoác bước vào, mọi người trong quán thở phào và không khí ồn ào náo nhiệt trở lạị Bà chủ định ra nói lời xin lỗi khách v́ quán đă hết chỗ th́ đúng lúc đó một người phụ nữ ăn mặc hợp thời trang bước vào, đứng giữa hai thanh niên.

Mọi người trong tiệm dường như nín thở khi nghe người phụ nữ ấy nói chầm chậm:

- Làm ơn… làm ơn cho chúng tôi ba bát ḿ được không?

Gương mặt bà chủ chợt biến sắc. Đă mười mấy năm rồi, h́nh ảnh bà mẹ trẻ cùng hai đứa con trai chợt hiện về và bây giờ họ đang đứng trước mặt bà đâỵ Đứng sau bếp, ông chủ như mụ người đi, giơ tay chỉ vào ba người khách, lắp lắp nói:

- Các vị… các vị là…

Một trong hai thanh niên tiếp lời:

-Vâng! Vào ngày cuối năm của mười bốn năm trước đây, ba mẹ con cháu đă gọi một bát ḿ, nhận được sự khích lệ của bát ḿ đó, ba mẹ con cháu như có thêm nghị lức để sống. Sau đó, ba mẹ con cháu đă chuyển đến sống ở nhà ông bà ngoại ở Tư Hạ. Năm nay cháu thi đỗ vào trường y, hiện đang thực tập tại khoa nhi của bệnh viện Kinh Đô. Tháng tư năm sau cháu sẽ đến phục vụ tại bệnh viện tổng hợp của Trát Hoảng. Hôm nay, chúng cháu trước là đến chào hỏi bệnh viện, thuận đường ghé thăm mộ của ba chúng cháụ C̣n em cháu mơ ước trở thành ông chủ tiệm ḿ lớn nhất Nhật Bản không thành, hiện đang là nhân viên của Ngân hàng Kinh Đô. Cuối cùng, ư định nung nấy từ bao lâu nay của chúng cháu là hôm nay, ba mẹ con cháu muốn đến chào hỏi hai bác và ăn ḿ ở Bắc Hải Đ́nh nàỵ

Ông bà chủ quán vừa nghe vừa gật đầu mà nước mắt ướt đẫm mặt. Ông chủ tiệm rau ngồi gần cửa ra vào đang ăn đầy miệng ḿ, vội vả nhả ra, đứng dậy nói:

- Này, ông bà chủ, sao lại thế nàỷ Không phải là ông bà đă chuẩn bị cả mười năm nay để có ngày gặp mặt này đó sao ? Mau tiếp khách đi chứ. Mau lên!

Bà chủ như bừng tỉnh giấc, đập vào vai ông hàng rau, cười nói:

- Ồ phải… Xin mời! Xin mời! Nào bàn số hai cho ba bát ḿ.

Ông chủ vội vàng lau nước mắt trả lời:

- Có ngaỵ Ba bát ḿ.

-------

Thật ra cái mà ông bà chủ tiệm bỏ ra không có ǵ nhiều lắm, chỉ là vài vắt ḿ, vài câu nói chân thành mang tính khích lệ, động viên chúc mừng. Với xă hội năng động ngày nay, con người dường như có một chút ǵ đó lạnh lùng, nhẫn tâm. Nhưng từ câu chuyện này, tôi đi đến kết luận rằng: chúng ta không nên chịu ảnh hưởng của hoàn cảnh xung quanh, chỉ cần bạn có một chút quan tâm dành cho người khác th́ bạn có thể đem đến niềm hạnh phúc cho họ rồị Chúng ta không nên nhỏ nhoi ích kỷ bởi tôi tin trong mỗi chúng ta đều ẩn chứa một tấm ḷng nhân áị Hăy mở kho tàng ấy ra và thắp sáng nó lên dù chỉ là một chút ánh sáng yếu ớt ,nhưng trong đêm đông giá rét th́ nó có thể mang lại sự ấm áp cho mọi ngườị

Câu chuyện này xuất hiện làm xúc động không ít độc giả Nhật Bản. Có người nhận xét rằng: "Đọc xong câu chuyện này không ai không rơi nước mắt." Đây chỉ là lời nhận xét mang tính phóng đại một chút nhưng nó không phải là không thực tế. Quả thật, nhiều người đọc xong câu chuyện đă phải rơi lệ, chính sự quan tâm chân thành và ḷng nhân hậu trong câu chuyện đă làm cho họ phải xúc động.

Ciao,
ngủỏ`i về tủ` cơi xa
Quay trở về đầu Xem Goku's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi Goku
 
Goku
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 08 March 2005
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 30
Msg 2 of 11: Đă gửi: 31 March 2005 lúc 10:24pm | Đă lưu IP Trích dẫn Goku

" Nỗi Buồn hay Niềm Vui. "
Thăm di tích Việt
ở Quảng Châu



Chuyến bay nội địa Trung Hoa đưa đoàn du lịch 32 người chúng tôi đáp xuống sân bay Bạch Vân của thành phố Quảng Châu. Đây là một sân bay quốc tế, mới được cải tạo và nâng cấp, đă trở thành sân bay lớn nhất Trung Quốc, hơn cả sân bay Pudoug ở Thượng Hải cả về số khách và số lần máy bay hạ-cất cánh.

Quảng Châu là thủ phủ tỉnh Quảng Đông và là cửa ngơ lớn, có cảng sông và cảng biển, vốn đă có những hoạt động hàng hải thông thương với các nước từ đời Tần, Hán. Vào đời Đường trở thành điểm xuất phát của Con đường tơ lụa trên biển rất phồn thịnh, hiện có diện tích 7.435km², chia thành 8 khu và 8 huyện với dân số hơn 6,5 triệu người. Thành phố nằm trong vùng có địa h́nh thấp dần về tây - nam, phía bắc có nhiều núi, với ngọn Tây Côn Lĩnh cao 1.922m, phía đông là thung lũng và những dải đồi thấp, phía nam là đồng bằng phù sa của châu thổ Châu Giang, con sông lớn thứ tư của Trung Quốc. Nối liền hai bờ sông trong nội thành Quảng Châu hiện có tới 11 cây cầu và 2 đường hầm.

Chúng tôi lên một du thuyền trên Châu Giang, ăn tối và ngắm cảnh. Ban đêm, trên du thuyền như lạc vào một thế giới huyền ảo, từng làn gió nhẹ mát nhịp theo tiếng sóng vỗ hai bên mạn thuyền, trăng sao tan dưới đáy nước, ánh đèn lung linh muôn màu trong tán lá của hàng cây ven sông, trên các cao ốc ở hai bên bờ và chuyển động theo các hàng xe hơi dài nối đuôi nhau trên cầu và trên hai con đườngå dọc bờ Châu Giang.

Sáng hôm sau, chúng tôi đi tham quan thành phố. Trên đường Tây Hồ có nhiều trung tâm thương mại lớn, đường Trường Thọ có nhiều cửa hàng vàng bạc, đá quư, đường Đại Nam với các ki-ôt bán hoa tươi và đồ sành sứ. Không có cảnh kẹt xe dù số lượng xe hơi có vẻ ngang bằng với số xe đạp. Rất ít xe gắn máy chạy trên đường trong khi Quảng Châu là một trong những trung tâm sản xuất xe gắn máy, xuất khẩu hàng triệu chiếc mỗi năm.

Quảng Châu có rất nhiều địa điểm để tham quan. Chùa Quang Hiếu, ngôi chùa cổ có từ thời Tấn, chùa Hoàn Thánh và chùa Tháp Quang xây dựng từ đời Đường, các thắng cảnh Liên hoa sơn, Bạch vân sơn La cương, suối nước nóng Tùng Hoa, Dương thành, Bát cảnh; các di tích lịch sử như nhà lưu niệm Tôn Văn, trường vơ bị Hoàng Phố... Ở công viên Việt Tú, có tượng năm con dê thật lớn. Tú Lệ, hướng dẫn viên của công ty du lịch Hoa Nam, vốn sinh trưởng ở Chợ Lớn, cho biết đó chính là biểu tượng của Dương Thành (thành phố con dê), một tên cũ của Quảng Châu. Theo truyền thuyết, có 5 vị thần, sắc phục mỗi vị một màu, cưỡi trên 5 con dê, mang theo hạt giống ngũ cốc và rau quả phát cho dân chúng. Nhờ đó mà cư dân trong vùng có những vụ mùa bội thu, cây trái bốn mùa tươi tốt và cuộc sống sung túc.

Trong công viên có một bức bích họa dài cả trăm mét diễn tả ngày hội mùa, Tú Lệ đọc hai câu thơ chữ Hán:

Nhất kỵ hồng trần phi tử tiếu

Vô nhân tri thị lệ chi lai

(Bụi cuốn ngh́n dặm, cười nụ vương phi/ Nào ai hay kỵ mă hiến lệ chi).

Hai câu thơ này nói đến trái vải (lệ chi) thơm ngon của vùng Hoa Nam và sự tích liên quan đến Dương Quư Phi, Tiết độ sứ An Lộc Sơn và Đường Huyền Tông giữa thế kỷ thứ VIII.

Hoàng hoa cương cách công viên vài dặm đường. Dưới chân núi Bạch Vân là nơi an nghỉ của 72 liệt sĩ hy sinh trong cách mạng lật đổ triều đ́nh Măn Thanh năm Tân Hợi. Qua cổng lớn bằng đá màu ngọc thạch, trước đài tưởng niệm là tấm bia và đại tự Hạo khí trường tồn chạy suốt mấy gian thờ. Trong cảnh hùng vĩ và yên tĩnh, chúng tôi đến viếng mộ liệt sĩ Phạm Hồng Thái, người thanh niên ưu tú được vinh danh trên đất bạn.

Nói đến Phiên Ngung, tên gọi đầu tiên của Quảng Châu, xin kể thêm một di tích liên quan đến Việt Nam. Đó là Viện bảo tàng Nam Việt Vương. Theo lời giới thiệu của bảo tàng, lăng mộ Nam Việt Vương được phát hiện năm 1983 với hàng ngàn di vật về xă hội Nam Việt xưa kia. Khu mộ này đă được mở cửa, bao ngoài là nhà kính bảo vệ. Sáu đại sảnh trưng bày vô số di vật lấy từ trong mộ, một sảnh dành chiếu phim về quá tŕnh khai quật. Hướng dẫn viên của viện đưa chúng tôi xuống hầm mộ nằm sâu trong ḷng đất, qua các hành lang ch́m, bước qua những cánh cổng nặng hàng tấn có chốt khóa bí hiểm, tất cả bằng đá khối được chế tác vuông vắn. Pḥng nhà vua "an giấc" vẫn c̣n lại dăy áo quan thật lớn bằng đá quư, có lẽ dành cho hoàng hậu, vương phi. Rất nhiều di vật trưng bày trong tủ kính, từ triện vua bằng vàng đến các đồ trang sức thời cổ, các loại tiền đồng, đồ dùng bằng đồng hay đất nung, những chiếc gối đầu hay ghế ngồi bằng sành sứ... Bảo tàng lăng mộ Nam Việt Vương ngay giữa ḷng Quảng Châu là bằng chứng hiển nhiên về văn hóa Việt từng phát triển rực rỡ tại nơi này và lănh thổ của tổ tiên người Việt bao gồm cả tỉnh Quảng Đông, Quảng Tây của Trung Quốc.

BÀI VÀ ẢNH: Mai Thế Phú

Ciao
Quay trở về đầu Xem Goku's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi Goku
 
ToanTam
Học Viên Lớp Phong Thủy
Học Viên Lớp Phong Thủy
Biểu tượng

Đă tham gia: 02 September 2004
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 230
Msg 3 of 11: Đă gửi: 04 April 2005 lúc 5:04am | Đă lưu IP Trích dẫn ToanTam

Hay quá bạn GOKU...TT cũng đă có ư tưởng mở một topic ǵ đó mà chúng ta có thẻ share một niềm vui ...dù rất nhỏ nhưng nó lại là một niềm hoan hỉ lớn ...Câu chuyện về tô ḿ của bạn thật cảm động...!!!

Thân kính!


__________________
Trước một trí tuệ lớn tôi cúi đầu.Trước một trái tim lớn tôi quỳ gối!
Quay trở về đầu Xem ToanTam's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi ToanTam
 
thuha469
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 03 February 2005
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 274
Msg 4 of 11: Đă gửi: 07 November 2005 lúc 2:03pm | Đă lưu IP Trích dẫn thuha469

Ḿnh dă phải rơi nước mắt v́ câu chuyện MỘT BÁT M̀ cuả Gokụ Cám ơn bạn về những câu chuyện rất hay nàỵ

Kính
Quay trở về đầu Xem thuha469's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi thuha469
 
QuynhPhuong
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 11 August 2004
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 485
Msg 5 of 11: Đă gửi: 07 November 2005 lúc 9:38pm | Đă lưu IP Trích dẫn QuynhPhuong

Kính bác/chú/anh/ chị GORU,
QP xin sâu sắc ghi nhận là được duyên tôt nên có cơ hội được biết qua những mẫu chuyện thật hay từ bác/ chú/ anh/ chị Thành thật cám ơn GORU rất là nhiều

Câu chuyện Bát Ḿ đă làm QP ít nhiều xúc động không kém, và cũng không kềm được mắt. Khóc sướt mướt từ năy giờ ...đây... [:$] Ddừng trách sao QP uỷ mị hay "mít ướt" quá nhen. Thực sự câu chuyện đă khơi lên nhiều nổi niềm tận trong đáy ḷng, vàhàm ư sâu xa nên QP th́ ít nhiều cũng gặp ít nhiều cảnh ngộ "nói ra chẳng đặng, im lặng cũng không" nên bức xúc lắm.

Có những ước mơ để theo đuổi rồi đành phải rời bỏ những điều cao quư khác. Xa nhà, nên cảnh tượng 3 mẹ con mà cùng chung 1 bát ḿ làm QP phải bật khóc. Dù ở 1 nơi phồn hoa, đẹp đẽ nhưng chẳng đâu đẹp hơn cảnh quay quần vơí gia đ́nh bên bữa ăn tối ấm cúng sau một ngày đi ra ngoài xă hội vơí những lăn lộn chuyện làm, việc học hành hay những cuộc vui tạm bợ Càng làm QP xấu hổ khi nhiều lúc vẫn vơ nghi về cha mẹ và em thơ, QP chẳng lo được ǵ cho nhà hết. Mặt khác động cơ thúc đẩy QP đi kiếm cái "tương lai" , để như hôm nay ngày đầu tiên làm công việc mơí, vơí bỡ ngỡ, căng thẳng..nên giờ về nhà đầu đau như búa bổ, vẫn nhủ ḷng như vậy là may mắn lắm rồi, được khoác chiếc "aó trắng" như mơ ước, c̣n bây giờ có tự nổ lực không là do QP ấy chứ.Lần đầu tiên biết thế nào là mệt "phờ râu", và cũng là lần đầu tiên biết vui thực sự vơí công việc, và ước nguyên. mong một ngày được khoác chiếc "áo trắng" thực sựMột ước mơ sẽ mất rất nhiều thời gian để đi trọn hết hành tŕnh naỳ. Cảm nhận ngớ ngẩn bảo ḿnh ngu sao dại chi nói thật ước mơ của ḿnh khi có người thực sự muốn biết QP's goals, để giờ lo sợ không biết dám nói mà có làm được không....? Cũng chính là ngày hôm nay QP đọc được câu chuyện Bát Ḿ này, câu bé cũng có ước mơ sẽ mơ một tiêm ḿ lớn nhất ở Nhật Bản. Với những khích lệ, động viên , quan tâm , an ủi từ ngườ rất thân quen, bạn bè, đến người chỉ gặp 1 lần duy nhất đến cả người chưa hề biết mặt ....----->>>QP tự hỏi ḷng có làm được ǵ không???

Dù sao đi nưă QP cũng xin chân thành cảm ơn đến tất cả. Sâu sắc ghi nhớ, đôi khi cũng dễ quên v́ ḍng đời bon chen v́ sự mưu sinh. Thành tâm gưỉ đến tất cả những ai đă cưu mang, giúp đỡ, tân. t́nh, sát cánh bên QP, xin cho ai cũng được hạnh phúc, may mắn và yên lành.
QP

Quay trở về đầu Xem QuynhPhuong's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi QuynhPhuong
 
nhukhong
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 10 January 2004
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 71
Msg 6 of 11: Đă gửi: 07 November 2005 lúc 11:05pm | Đă lưu IP Trích dẫn nhukhong

Xin được góp vào thêm một ngày một suy nghỉ ...

Điện Thoại Lúc Nữa Đêm

Nửa đêm. Chuông điện thoại reo vang làm người mẹ thức giấc. Như chúng ta biết, ai nghe điện thoại reo lúc nửa đêm cũng bực ḿnh nh́n đồng hồ và lẩm bẩm… Nhưng buổi đêm đó th́ khác, người mẹ ấy cũng khác.

Nửa đêm. Những ư nghĩ lo lắng bỗng tràn đầy trong đầu óc của người mẹ. Và người mẹ nhấc máy “Alô ?”. Bỗng bà nghĩ đến con gái ḿnh. Bà nắm ống nghe chặt hơn và nh́n về phía người bố, lúc này đă tỉnh dậy xem ai đă gọi điện cho vợ ḿnh.

- Mẹ đấy ạ? - Giọng nói trên điện thoại cất lên, như đang th́ thầm, rất khó đoán là người gọi bao nhiêu tuổi, nhưng chắc chắn là cô gái đó đang khóc. Rất rơ. Giọng th́ thầm tiếp tục:

- Mẹ, con biết là muộn rồi. Nhưng đừng nói … đừng nói ǵ, để con nói đă. Mẹ không cần tra hỏi đâu, đúng con vừa uống rượu. Con mới ra khỏi đường cao tốc và…

Có cái ǵ đó không ổn. Người mẹ cố im lặng…

- Con sợ lắm. Con chỉ vừa mới nghĩ là mẹ có thấy đau ḷng không nếu một cảnh sát đến cửa nhà ḿnh và bảo con đă chết v́ tai nạn. Con muốn… về nhà. Con biết, một đứa con gái bỏ nhà đi quả thật là hư hỏng. Con biết có thể mẹ lo lắng. Lẽ ra con nên gọi cho mẹ từ mấy ngày trước, nhưng con sợ… con sợ…

Người mẹ nắm chặt ống nghe, nuốt tiếng nấc. Người mẹ nén những cái nhói lên đau đớn tận trong tim. Khuôn mặt con gái bà hiện rơ ràng ngay trước mặt bà. Bà cũng th́ thầm: “Mẹ nghĩ…”.

- Không! Mẹ để con nói hết đă! Đi mẹ!

Giọng cô gái năn nỉ, lúc này giọng cô gái như một đứa trẻ không được che chở và đang tuyệt vọng. Người mẹ đành dừng lại, và bà cũng đang nghĩ xem nên nói ǵ với con. Giọng cô gái tiếp:

- Con là đứa hư hỏng, mẹ ạ! Con trốn nhà! Con biết con không nên uống rượu say thế này, nhưng con sợ lắm, mẹ ơi! Sợ lắm…

Giọng nói bên kia lại ngắt quăng bởi những tiếng nấc. Người mẹ che miệng, mắt đầy nước. Tay người mẹ chạm vào ống nghe điện thoại làm vang lên tiếng “cạch”, nghe như tiếng đặt máy, cô gái vội kêu lên:

- Mẹ c̣n nghe con không ? Con xin mẹ đừng đặt máy!

- Con cần mẹ, con thấy cô đơn lắm!

- Mẹ đây, mẹ sẽ không đặt máy đâu – Người mẹ nói.

- Mẹ ơi, con lẽ ra phải nói với mẹ. Con biết lẽ ra con phải nói với mẹ. Nhưng khi mẹ nói chuyện với con, mẹ chỉ luôn bảo con là phải làm ǵ. Mẹ nói mẹ đă đọc hết quyển sách tâm lư và biết cách dạy con, nhưng tất cả những ǵ mẹ làm là chỉ bắt con nghe thôi. Mẹ không nghe con. Mẹ không bao giờ để con nói với mẹ là con cảm thấy ra sao. Cứ như là cảm giác của con chẳng quan trọng ǵ vậy. Có phải v́ mẹ nghĩ mẹ là mẹ của con và mẹ biết hết mọi lời giải đáp không ? Nhưng đôi khi con không cần những lời giải đáp. Con chỉ cần một người lắng nghe con…

Người mẹ lặng đi. Bà nh́n những quyển sách tâm lư bà để ở đầu giường.

- Mẹ đang nghe con – Người mẹ th́ thầm.

- Mẹ ơi, khi ở trên đường cao tốc, con không điều khiển nổi xe nữa. Con nh́n thấy một cái cây to lắm chắn đường con. Con muốn đâm vào nó. Nhưng con cảm thấy như con đang nghe mẹ dạy rằng không thể lái xe khi vừa uống rượu. Cho nên con dừng lại đây. Mẹ ơi, v́ con vẫn c̣n… muốn về nhà – Cô gái dừng lại một chút – con đi về nhà đây, mẹ, cho con về, mẹ nhé?

- Không – người mẹ vội ngắt lời, cảm thấy cơ thể như đông cứng lại – con ở yên đó! Mẹ sẽ gọi một chiếc taxi đến đón con. Đừng tắt máy, hăy nói chuyện với mẹ trong khi chờ taxi đến.

- Nhưng con muốn về ngay, mẹ ơi…

- Nhưng hăy làm điều này v́ mẹ, hăy chờ taxi đi, mẹ xin con.

Người mẹ thấy cô gái im lặng. Thật đáng sợ. Không nghe cô trả lời. Người mẹ nhắm mắt, thầm cầu nguyện trong khi người bố đi gọi một chiếc taxi.

Cô gái im lặng rất lâu nhưng cô không tắt máy và người mẹ cũng vậy.

- Có taxi rồi mẹ ạ! - Tiếng cô gái bỗng vang lên và có tiếng xe ôtô dừng lại. Người mẹ bỗng thấy nhẹ nhơm hơn. - Con về nhà ngay đây, mẹ nhé!

Có tiếng “tích”, có lẽ là tiếng tắt máy điện thoại di động. Rồi im lặng.

Người mẹ đứng dậy, mắt nḥe nước. Bà đi vào pḥng cô con gái 16 tuổi. Người bố đi theo, và hỏi:

- Em có nghĩ là cô bé đó sẽ biết là cô đă gọi nhầm số điện thoại ?

Người mẹ nh́n đứa con gái đang ngủ ngon trên giường, và trả lời:

- Có lẽ cô bé đă không gọi nhầm…

- Bố mẹ làm ǵ thế ? - Giọng ngái ngủ của cô con gái cất lên khi cô mở mắt và thấy bố mẹ đứng cạnh giường ḿnh.

- Bố mẹ đang tập… - Người mẹ trả lời.

- Tập ǵ ạ ? – Cô bé lẩm bẩm, gần như lại ch́m vào giấc ngủ.

- Tập lắng nghe – Người mẹ nói thầm và vuốt tóc cô con gái .

Sưu Tầm

Quay trở về đầu Xem nhukhong's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi nhukhong
 
Meo Luoi
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 09 October 2005
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 759
Msg 7 of 11: Đă gửi: 10 November 2005 lúc 3:55am | Đă lưu IP Trích dẫn Meo Luoi

Đọc mấy truyện trong này, ML nhớ đến một truyện dân gian Nhật Bản mà ML đọc cách đây lâu rồi. Nó kể về một đôi vợ chồng nghèo có 2, 3 cái cây bon sai gia truyền rất quư. Nhiều nhà giàu đến gạ mua với giá cao ngất trời mà hai vợ chồng nhất định không bán. Vào một đêm băo tuyết, 2 vợ chồng đang ngồi ngắm mấy cái cây bon sai th́ nghe tiếng gơ cửa yếu ớt. Người vợ ra mở cửa th́ thấy một người nằm gục ngoài cửa v́ rét cóng. Hai vợ chồng đưa người đó vào nhà rồi cho củi vào ḷ sưởi để sưởi cho anh ta. Nhưng đă đốt hết chỗ củi dự trữ mà người khách vẫn chưa tỉnh lại. Người chồng nh́n mấy cái cây bon sai... Người vợ cũng nh́n chúng... Nước mắt lăn dài... Cuối cùng 3 cái cây bon sai cũng được hoá kiếp... Người khách thở hắt một cái... một mạng được cứu sống...

CỨU MỘT MẠNG NGƯỜI PHÚC ĐẲNG HÀ SA...

CỨU MỘT MẠNG NGƯỜI HƠN XÂY BẢY TOÀ THÁP...

Câu chuyện đến đây là hết.., Mọi người thông cảm, ML kể chuyện không hay lắm!!!

__________________
Hạnh phúc đâu xa... Là một thoáng yên b́nh trong trái tim ta...
Quay trở về đầu Xem Meo Luoi's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi Meo Luoi
 
QuynhPhuong
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 11 August 2004
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 485
Msg 8 of 11: Đă gửi: 10 November 2005 lúc 6:30pm | Đă lưu IP Trích dẫn QuynhPhuong

Chào chị Mèo Lười,
Mèo đă có tiếng "lười" mà c̣n biế kể chuyện cho mọi người nghe đă là hay lắm rồi, có ǵ mà mèo "meo meo" khóc nhè thế , QP tưởng QP "mít ướt" nhất nhà thế là QP thua mèo rồi nhé. h́h́. Mẹo kể chuyện vừa ngắn gọn vưà đầy đủ ư nghiă th́ c̣n ǵ bằng nưă huh mèo :). Vậy để QP cũng "hầu" mèo 1 câu chuyện, ngắn hơn mèo nè: :)
1 người ở trong 1 túp lềuv tồi tàn, không bàn, không ghế, không giường, và trong lều đó c̣n có 1 tượng Phật bằng gỗ. Một hôm có 1 người ăn xin mệt mỏi, yếu sức xin được trú trong túp lều ấỵ Muà đông giá lạnh, tuyết rơi đầy, thâư thương người hành khất đáng thương run rẩy v́ lạnh, chẳng có máy "heat" nên "chủ nhân" của túp lều đă dùng nốt tượng gỗ để đốt lên ngọn lửa sáng sưởi ấm vị ăn xin ấỵ

Rồi QP hết chuyện h́ h́.
Chào nhé. Chúc vuị
Quay trở về đầu Xem QuynhPhuong's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi QuynhPhuong
 
Meo Luoi
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 09 October 2005
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 759
Msg 9 of 11: Đă gửi: 11 November 2005 lúc 2:19am | Đă lưu IP Trích dẫn Meo Luoi

ML không "mít ướt" đâu, vào đây giả vờ sướt mướt tí thôi. C̣n về tài kể chuyện th́ ML được mọi người khen là kể sinh động về cả ngữ điệu lẫn nội dung. Cự Môn mà!!!

Câu chuyện của QP h́nh như ML cũng đọc ở đâu đó rồi. H́nh như chính QP kể lúc c̣n ở VN!!!

Dân gian NB th́ nhiều truyện hay lắm, nhưng nhiều truyện khác đọc hơi ghê ghê, nhất là khi nào đang trong tâm trạng buồn rầu th́ "chống chỉ định"!!!

__________________
Hạnh phúc đâu xa... Là một thoáng yên b́nh trong trái tim ta...
Quay trở về đầu Xem Meo Luoi's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi Meo Luoi
 
Meo Luoi
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 09 October 2005
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 759
Msg 10 of 11: Đă gửi: 11 November 2005 lúc 3:41am | Đă lưu IP Trích dẫn Meo Luoi

Cách đây lâu lâu ML có một tập truyện dân gian Nhật. Đọc thấy tuyền một không khí ảm đạm, ma quái thế nào ấy. Mà thời gian đó ML đang depressed, thế là phải dừng lại không dám đọc đến hết. Kinh nghiệm của ML là lúc buồn nên đọc truyện vui, nhẹ nhàng, dí dỏm. C̣n khi tâm hồn b́nh thản th́ có thể đọc truyện buồn cũng được...

QP đi làm chưa vậy???

__________________
Hạnh phúc đâu xa... Là một thoáng yên b́nh trong trái tim ta...
Quay trở về đầu Xem Meo Luoi's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi Meo Luoi
 
QuynhPhuong
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 11 August 2004
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 485
Msg 11 of 11: Đă gửi: 13 November 2005 lúc 8:57pm | Đă lưu IP Trích dẫn QuynhPhuong

Hello MeoLuoi,
cám ơn ML đă có lời hoỉ thăm. qp đă và đang đi làm chỗ mo *'ị Noí chung thấy thích hơn việc cũ.
Bây giờ QP th́không dám đọc dám nghĩ ǵ hết cái ǵ xảy ra th́chịu vậy.. Nhiều điều tưởng để rôi suy tư nghĩ ngợi mệt óc rồi hoang mang, thất vo.ng. Cứ cười... h́ h́..."who cares..?" :)ai nghĩ sao mặc kệ:)
Quay trở về đầu Xem QuynhPhuong's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi QuynhPhuong
 

Xin lỗi, bạn không thể gửi bài trả lời.
Diễn đàn đă bị khoá bởi quản trị viên.

  Gửi trả lời Gửi bài mới
Bản để in Bản để in

Chuyển diễn đàn
Bạn không thể gửi bài mới
Bạn không thể trả lời cho các chủ đề
Bạn không thể xóa bài viết
Bạn không thể sửa chữa bài viết
Bạn không thể tạo các cuộc thăm ḍ ư kiến
Bạn không thể bỏ phiếu cho các cuộc thăm ḍ



Trang này đă được tạo ra trong 3.5313 giây.
Google
 
Web tuvilyso.com



DIỄN ĐÀN NÀY ĐĂ ĐÓNG CỬA, TẤT CẢ HỘI VIÊN SINH HOẠT TẠI TUVILYSO.ORG



Bản quyền © 2002-2010 của Tử Vi Lý Số

Copyright © 2002-2010 TUVILYSO