Tác giả |
|
soida Hội viên
Đă tham gia: 29 August 2002 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 321
|
Msg 1 of 12: Đă gửi: 03 June 2005 lúc 3:21am | Đă lưu IP
|
|
|
Cô bé có khả năng tiếp xúc với sinh vật ngoài trái đất
Bé gái Theodora, mười ba tuổi đang sống êm đềm với gia đ́nh, ở một làng nhỏ gần thành phố Shoumen (Bungari), th́ bỗng một hiện tượng lạ lùng xảy ra làm đảo lộn tất cả. Lần thứ nhất vào một ngày tháng 2-1988, vườn cây cùng ngôi nhà của bé ở đều rung chuyển. Lần thứ hai xảy ra vào một năm sau, lần này rung động mạnh hơn và đồ đạc trong nhà tự dưng di chuyển một cách đáng kinh ngạc. Hiện tượng rung động xảy ra, làm mọi người trong gia đ́nh Theodora đều vô cùng sợ hăi, riêng Theodora th́ gần như khiếp đảm và từ đó cô thường bị khủng hoảng thần kinh. Khi cơn khủng hoảng qua đi, cô bé thường kể về những hiện tượng kỳ lạ.
Bé Theodora kể rằng: cô đă nh́n thấy nhiều sinh vật lạ lùng từ một hành tinh xa xăm trong vũ trụ đến viếng thăm trái đất và đă đột ngột đi vào nhà bé. Chính Theodora đă nh́n thấy họ thật rơ ràng. Đó là những sinh vật nom thật kỳ dị, họ là những cư dân ngoài trái đất, có đời sống cao và có nền văn minh hơn hẳn con người trên trái đất. Họ có khả năng di chuyển rất nhanh và rất xa bằng tốc độ ánh sáng. Đặc biệt chỉ có Theodora là có thể tiếp xúc và nh́n thấy những sinh vật này. Bé cho biết: họ có nhiều thể dạng, có sinh vật giống người, tuy nhiên người đẹp th́ thật đẹp, như thiên thần trong các huyền thoại. Có người thật xấu, có những sinh vật trông thật dữ tợn, như ác quỷ hiện h́nh.
Hiện tượng kỳ lạ về bé Theodora đă lan truyền khắp nước Bungari, gần như tất cả mọi người, nhất là giới y học rất quan tâm. Riêng cô bé Theodora, th́ sau mỗi lần tiếp xúc với các sinh vật ngoài trái đất, càng có nhiều cử chỉ khác lạ, có lúc cô bé lo lắng sợ sệt, có lúc bé lại rất sáng suốt, b́nh tĩnh, diễn đạt các vấn đề rất trôi chảy, mạch lạc. Sự hiểu biết của cô bé h́nh như ngày càng phát triển tốt hơn. Các bác sĩ thần kinh và các nhà tâm lư học Bungari đă tiến hành nhiều cuộc tiếp xúc khám bệnh cho Theodora, đều khẳng định: cô bé không bị bệnh tật hoặc một bệnh tâm thần nào cả.
Nhà nghiên cứu các hiện tượng vũ trụ Valentin Phomenko (Liên Xô) đă được các nhà bác học Bungari mời sang đê/ t́m hiểu hiện tượng bé Theodora. Sau khi tiếp xúc với cô bé, nhà nghiên cứu hiện tượng vũ trụ Liên Xô đă cho báo chí biết rằng: "Quả thật, đây là người có khả năng tiếp xúc và nh́n thấy các hiện tượng, các sinh vật lạ của vũ trụ mà những người khác trên quả đất không có được". Theo Valentin th́ cô bé Theodora có khả năng lớn lao về thần giao cách cảm, nên cô bé có thể đi vào trong một thế giới không phải ba chiều như của loài người trên trái đất, mà là bốn chiều.
Thần giao cách cảm là sự giác cảm về mặt tâm lư hay c̣n goại là Telepathy hoặc Télépathie. Đó là khả năng mà con người có thể thu nhận được các thông tin ở rất xa, bằng một giác quan nào đó.
Hiện này, phần lớn các nhà khoa học đă công nhận thần giao cách cảm là một hiện tượng thật, do một giác quan có thể gọi là giác quan thứ sáu cảm nhận.
Theo các nhà nghiên cứu về thần giao cách cảm th́ chính cô bé Theodora có giác quan "thứ sáu" ấy. Cơ thể cô bé có được một trường sinh học đặc biệt, nên cô có khả năng thu nhận thông tin tư duy từ xa, giống như một máy thu vô tuyến điện vô cùng nhạy. Theo B.B. Kadinski th́ sóng điện từ, có kèm theo các h́nh ảnh của tư duy từ năo người phát ra, để đi đến tế bào vỏ năo của người nhận, có khả năng xuyên qua các trở ngại: không khí, gỗ, nước, kim loại... và đi được khoảng cách rất xa.
Nhờ thần giao cách cảm mà Theodora có thể xuất hiện được trong không gian bốn chiều và nh́n thấy, tiếp xúc được với các sinh vật ngoài trái đất như cô bé mô tả.
Như trên đă nói, nhà nghiên cứu những kỳ bí của vũ trụ Valentin Phomenko đă cho rằng: Cô bé Theodora có khả năng lớn lao về thần giao cách cảm, nên có thể đi vào trong thế giới không gian bốn chiều, trong khi loài người hiện đang sống trong một thế giới không gian ba chiều (chiều dài, chiều rộng và chiều cao). Chính nhờ cái chiều thứ tư, mà cô bé được những diễn biến khác thường của những quá tŕnh vật lư mới, mà con người trên trái đất chúng ta không có được.
Chúng ta biết rằng, thế giới ba chiều của chúng ta gồm ba chiều cơ bản: chiều dài, chiều rộng, và chiều cao vuông góc với nhau. C̣n không gian bốn chiều th́ ngoài ba chiều cơ bản trên, c̣n có chiều nữa, chiều này vuông góc với cả ba chiều trên sẽ tạo ra một không gian bốn chiều. Chiều vuông góc với cả ba chiều trên được gọi là chiều thứ tư.
Trong các chuyện khoa học viễn tưởng, đă viết rất nhiều câu chuyện liên quan đến chiều thứ tư. Đó là những hiện tượng kỳ diệu, về những khả năng di chuyển trong không gian theo kiểu "cân đẩu vân", như trong chuyện Tề Thên đại thánh có thể vượt hàng vạn dặm, hoặc xa hơn nữa, có thể vượt luôn cả hàng trăm triệu năm ánh sáng. Theo tưởng tượng của các nhà văn viễn tưởng, th́ điều này có thể được thực hiện chỉ trong thế giới không gian bốn chiều.
Giả sử rằng, nếu có một không gian bốn chiều bao lấy không gian ba chiều của chúng ta, th́ muốn vượt qua một khoảng cách xa xăm vô cùng tận, con người không cần phải đo ṿng vo, mà có thể đạt tới đích thật mau, bằng cách tiến vào "cái khe hở" của chiều thứ tư. Khe hở này chính là biên giới ngăn cách hai thế giới (không gian ba chiều và không gian bốn chiều). Để dễ hiểu hơn, chúng ta hăy tưởng tượng rằng, có các sinh vật sống ở thế giới hai chiều.
Thế giới của chúng chỉ có chiều dài và chiều rộng. Như thế, chúng chỉ có thể di chuyển, hoạt động trong một mặt phẳng. Chúnc không thể bước ra ngoài mặt phẳng và tiến vào chiều thứ ba như chúng ta được. Do đó, những sinh vật hai chiều không biết ǵ về sinh vật ba chiều, một thế giới khác với thế giới hai chiều của chúng. Có thể một lư do nào đó, đôi khi sinh vật hai chiều "có thể đạt được những điều kỳ bí" như khi chúng muốn di chuyển từ M đến N, qua một khoảng vô cùng xa và đạt tới đích th́ phải trải qua hàng chục năm chẳng hạn. Nhưng v́ một lư do nào đó, mặt phẳng (không gian hai chiều) bị cong lại trong không gian ba chiều, nên điểm M bây giờ gần điểm N, hoặc trùng với N. Lúc đó, sinh vật hai chiều sẽ đạt tới đích trong nháy mắt.
Từ lư luận và tưởng tượng trên, chúng ta hăy nghĩ đến không gian bốn chiều. Nếu thế giới ba chiều v́ một lư do nào đó có sự cong đi (thuyết tương đối tổng quát cho biết là thế giới của chúng ta thực sự bị cong) th́ t́nh trạng tưởng tượng như đă thấy khi mặt phẳng (không gian hai chiều) bị cong, khi đó từ không gian ba chiều, có thể có những sinh vật có khả năng đi vào chiều thứ tư và cô bé Theodora là một thí dụ điển h́nh. Theo Cô-ma-côp th́ chỉ có vật lư tương lai tổng quá, mới có khả năng giải thích được hiện tượng kỳ lạ và bí ẩn và trường hợp cô bé Theodora.
Khoa học ngày này mới chỉ ở bước nghiên cứu. Chúng ta tin rằng trong một tương lai không xa, với sự tiến bộ của nhiều ngành khoa học đặc biệt là ngành vật lư điện tử, tin học, vũ trụ, sinh học... con người sẽ hiểu rơ được hiện tượng kỳ lạ của Theodora.
Người phụ nữ có khả năng nh́n xuyên suốt cơ thể người khác
Năm 1978, ở thành phố Donetsk thuộc Ucraina (Liên Xô) một dây cáp điện 380 Vôn bị đứt, đă gây tai nạn cho một nữ công nhân ba mươi bảy tuổi, tên là Yulia Vorobiova. Suốt hai giờ liền các thầy thuốc ở trạm y tế cố gắng cứu chữa nạn nhân, nhưng vô ích...
Sự cố xảy ra hôm thứ bảy, thứ hai tuần sau, một giáo sư thuộc Viện y học đưa một nhóm sinh viên đến nhà xác. Một sinh viên đến bên cạnh nạn nhân coi như đă chết hẳn, bỗng thấy chị ta cử động, và chị được đưa ngay vào bệnh viện. Sau hai tuần lễ, chị hồi tỉnh, rồi nói được, nhưng hai tháng sau đó, chị thấy đau đớn kinh khủng. Chị kể lại: "Sáu tháng liền tôi không ngủ được. H́nh như có cái ǵ luôn luôn cựa quậy trong đầu tối, cứ loé lên và nhức nhối ghê gớm trong tế bào của tôi".
Tất cả mọi sự chăm sóc và thuốc men đều vô hiệu. Chị xin được ra viện và hy vọng về nhà ḿnh chị sẽ ngủ được. Hy vọng đó đă thành sự thật. Chị ngủ ngon giấc và dần dần b́nh phục. Chính lúc chị b́nh phục, đă xảy ra một việc làm đảo lộn mọi quan niệm cũ của chị về thực tại. Chị kể: "Một buổi sáng tôi ra cửa hàng mua thịt, tại bến xe, có một phụ nữ đang đứng chờ xe. Tôi lại gần quan sát chị ta... và kinh khủng quá, h́nh như tôi đă nh́n xuyên qua thân thể chị ta. Không, không, c̣n h́nh như ǵ nữa, tôi hoàn toàn nh́n thấy qua lớp quần áo và lớp da, tất cả ruột gan của chị với những chi tiếg nhỏ nhất. Bây giờ tôi đă quen rồi, nhưng hồi đó, th́ tôi cứ tưởng như ḿnh hoá điên".
Câu chuyện này, tôi mới trực tiếp nghe kể lại năm 1987, nhưng trước đây, những người tôi quen đă cho tôi biết, ở vùng Dobasa có một phụ nữ chỉ nh́n người bệnh một lần, cũng có thể đoán được mọi thứ bệnh trong cơ thể. Tất nhiên là thoạt đầu tôi không tin, và tôi quan tâm t́m hiểu sự việc bằng cách đến tận nơi. Yulia vẫn ở Donetsk trong một căn nhà ba pḥng với hai con, một trai, một gái đều là sinh viên. Đó là một phụ nữ tầm vóc trung b́nh, tóc sáng, mắt nâu, da không bóng. Thấy tôi, chị nhă nhặn hỏi:
- Anh vu ḷng để tôi nói rơ sáng nay anh đă dùng ǵ rồi chứ?
- Tất nhiên - Tôi thích thú đáp, và tin rằng ḿnh sẽ được cuộc v́ sáng nay vội quá tôi chưa ăn ǵ.
- Anh đă uống một thứ nước đo đỏ, chắc là nước bột hoa quả.
Tôi sửng sốt. Quả là tôi vừa uống hai ly ở khách sạn. Tôi liền đề nghị được phép xem chị khám bệnh. Chị trả lời là không nhậnh bệnh nhân bao giờ. Hàng ngh́n người t́m cách nhờ chị giúp đỡ, có người đến tận nhà, có người viết thư cầu mong chị cứu họ "thoát khỏi t́nh thế hiểm nghèo". Chị buộc phải từ chối: "Tôi không phải là thầy thuốc, mà chỉ có một ít kiến thức thô điển về y học mà tôi học lỏm được...".
Luồng điện đă làm chị bị mất sức một cách nghiêm trọng. Đặc biệt là những lúc thay đổi thời tiết. Chị thấy rất khó chịu và đau ḿnh kinh khủng. Tuy vậy, chị vẫn phải tiếp những người bệnh bám dai nhất.
Với một phụ nữ từ xa đến, chị bảo ngay:
- Chị không có bệnh ǵ đáng kể đâu, không cần uống nhiều thuốc như vậy. Chẳng qua là v́ cuộc sống thiếu vận động, làm cho cặn Ural đọng lại trong cơ thể. Không nên tự buông lỏng ḿnh, cần hoạt động tích cực hơn, chỉ có thế thôi.
Khám một người bệnh khác, một người đàn ông đứng tuổi, chỉ sau không đầy một phút, chị nói:
- Anh bị sưng lá lách. Hôm qua anh đă uống rượu. Anh không được uống vốtka, rượu vang. Tuyệt đối không được uống các thứ đó.
Tôi đă đi hỏi các thầy thuốc trong thành phố và được biết rằng họ rất coi trọng hiện tượng Vorobiova. Bác sĩ S.Selderova tuyền bố: "Yulia là một hiện tượng có một không hai. Chị đă không đoán nhầm một hiện tượng nào. Chị đặc biệt quan tâm tới trẻ em và không bao giờ nhận tiền thù lao, mặc dù chị chỉ có một khoản trợ cấp nhỏ để sống".
ỴEidvertine, bác sĩ trưởng bệnh viện số chín của thành phố công nhận: "Vorobiova đoán bệnh rất chính ax'c. Chị bảo mắt phải của tôi không nh́n rơ bằng mắt trái (từ trước tôi không để ư đến điều này), tai phải của tôi nghe tốt hơn tai trái (đúng là tôi đă bị chấn thương trong một lần bơi dưới biển).
Praskovia P. ở cạnh nhà Vorobiova kể lại:
- Một hôm, tôi thấy khó chịu. Đội cấp cứu tới, các thầy thuốc nghi tôi bị nhồi máu cơ tim, thức chăm sóc tôi suốt sáu giờ, tôi bèn yêu cầu Vorobiova đến khám. Chị tới, nh́n tôi và nói: "Không phải nhồi máu cơ tim mà là co giật chỗ ống thực quản gặp dạ dày". Điều đó đă được xác nhận.
Phép lạ chăng? Chúng ta là những nhà duy vật. Chúng ta có thể giải thích hiện tượng Vorobiova được không? Trả lời câu hỏi của tôi, I. Taranenco, giáo sư giảng dạy tại Viện Y học Donetsk nói: "Tôi nghĩ rằng người ta có thể giải thích hiện tượng này bằng tác động của luồng điện vào bộ năo con người, làm cho nó có khả năng tiếp nhận bức xa tia hồng ngoại của các bộ phận trong cơ thể".
Nhà tiên tri huyền bí
Chúng ta đă được nghe nhiều chuyện về các nhà tiên tri thần bí của các thế kỷ trước. Bí quyết nào đă giúp các nhà tiên tri dự đoán được trước tương lai của một con người, một đất nước, một dân tộc, thậm chí cả những biến đổi lớn lao trên hành tinh của chúng ta. Điều này chưa biết ai có thể lư giải được. Chúng ta chỉ có thể giả thiết, đó là những con người có tri giác "ngoại cảm siêu đặc biệt" xuyên suốt thời gian, không gian để nhận biết tương lai. Ở nhiều nước trên thế giới, từ lâu người ta đă thừa nhận sự tri giác ngoại cảm là một hiện tượng khoa học có thật. Hiện nay có nhiều trường đại học ở một số nước đang tiến hành nghiên cứu hiện tượng kỳ lạ này. C̣n đây là câu chuyện về nhà "đại tiên tri" của nước Pháp thế kỷ thứ XVI: Mise Noch Dama, làm nghề thầy thuốc tại gia, nhưng ông rất quan tâm đến lịch sử, triết học, tôn giáo và đặc biệt là chiêm tinh học. Nhà tiên tri đă bỏ bốn năm ghi lại toàn bộ những thành quả nghiên cứu của ḿnh trong cuốn "Các thế kỷ". Cuốn sách gồm mười hai tập, mỗi tập gồm một trăm bài thơ tứ tuyệt. V́ những bài thơ này đều là những bài thơ dự đoán về tương lai, nên c̣n goại là "thơ tiên tri".
Mở cuốn "Các thế kỷ" ra, mỗi một bài thơ làm cho người ta kinh ngạc: mặc dù ở thế kỷ XVI, nhưng vị thầy thuốc đă tiên đoán những sự kiện của thế kỷ XX, chẳng hạn:
"Một đảng lớn chinh phục hai bờ sông Danube
Chu8~ thập ngoặc là biểu tượng cu/a tử thần"
(Chiến tranh thế giới thứ hai, phát xít Đức đă từng xưng hùng xưng bá ở châu Âu, và biểu tượng của chúng là "chữ thập ngoặc").
Chưa xong trận, ba chàng khổng lồ đă ăn mừng chiến thắng.
Mục tiêu tiến công chỉ c̣n lại một mặt trời.
(Liên Xô - Anh - Mỹ đă đánh bại phát xít Đức ở châu Âu, chỉ c̣n lại Nhật Bản đất nước mặt trời).
Nữ nhi bay vào vũ trụ
Và không lâu sau vị quốc trưởng qua đời
(Tháng 7-1963, Liên Xô phóng con tàu vũ trụ mang theo nhà nữ phi công vũ trụ và tháng 11 năm đó tổng thống Mỹ Kenedy bị ám sát).
Mấy câu thơ trên chỉ là những ví dụ đơn giản. Ngoài ra việc xuất hiện ôtô, máy bay, quân đồng minh đổ bộ lên vùng NOrmadic (miền Bắc nước Pháp); Mussolini bị bêu xác trên đường phố, bom nguyên tử buộc Nhật Bản phải đầu hàng trong chiến tranh thế giới lần thứ hai... đều được nêu trong những bài thơ của vị thầy thuốc kỳ lạ đó. Trong đó, điều người ta vô cùng ngạc nhiên là tên của Phrancô hoàn toàn đúng, c̣n tên của Hitle chỉ sai một chút. Nghe nói những sự kiện lịch sử đă xảy ra, ông dự đoán chính xác tới chín mười chín phần trăm.
Một người sống ở thế kỷ XVI, lại tiên đóan được những sự kiện xảy ra bốn trăm năm sau đó, mà tỷ lệ chính xác lại rất cao, khiến nhiều người nảy sinh ra những nghi vấn: Vị thầy thuốc Mise Nach Dama, liệu có phải là nhân vật có thực hay không? Cuốn "Các thế kỷ" đúng là cuốn sách có thực không?
Nhưng nhân vật Mise NOch Dama đă được đưa vào cuốn từ điển nổi tiếng thế giới, cuốn từ điển "Bách khoa của Wcbaster". C̣n "Các thế kỷ", hiện nay chỉ c̣n lại hai cuốn, một cuốn ở Anh và một cuốn ở Pháp, và đều được đặt trong thư viện quốc gia.
Ở nước Pháp, c̣n lưu truyền một câu chuyện có thật về tài tiên đóan của Mise Noch Dama như sau:
Một ngày của năm 1551, một vị thầy thuốc, nhà tiên tri Mise Noch Dama được mời vào cung để đoán số mệnh cho vua Pháp là Henri II. Nhà tiên tri sau khi ngắm nh́n kỹ đôi mắt đang đắm ch́m trong tửu sắc của nhà vua liền lạnh lùng nói: "Thưa điện hạ, sẽ có một ngày nào đó, năo của điện hạ sẽ bị một vũ khí có đầu nhọn đâm vào, có thể bởi vết thương này mà tính mạng nhà vua bị đe doạ. Cái ngày đó theo tôi sẽ xảy ra trong ṿng mười năm tới".
Mười năm trôi qua, mọi việc đều b́nh yên vô sự. Mọi người hầu như đă lăng quên lời tiên đóan của nhà tiên tri. Nhưng vào một đêm cuối cùng của kỳ hạn mười năm đó, bi kịch đă xảy ra: buổi tối hôm đó, vua Henri II bỗng nổi hứng lên bảo viên đội trưởng đội cận vệ cùng tập đấu thương. Khi viên đội trưởng giơ ngọn thương đâm vào nhà vua, chẳng may miếng da bảo hiểm bọc đầu thương rơi ra, mũi thương đâm qua mũ sắt nhà vui, làm nhà vua bị thương ở vùng năo. Nhà vua kêu lên một tiếng rồi ngă vật xuống. Chín ngày sau ông tắt thở. Đến lúc này, mọi người mới nhớ tới lời tiên đoán của vị thầy thuốc, nhà tiên tri Mise Noch Dama trước đó mười năm.
Lúc này, điều mà mọi người tranh luận nhiều nhất là bài thơ tiên đoán rằng: đến tháng 7 năm 1999 sẽ có những biến động lớn trên hành tinh chúng ta. Mọi người đua nhau dự đoán xem điều ǵ sẽ xảy ra? Có người cho là có một trận động đất lớn, người đoán có một cuộc tiến công của người hành tinh khác, có người cho rằng đó là do khí quyển bị ô nhiễm nặng...
Nếu đi sâu t́m hiểu những bí mật của người xưa, chúng ta sẽ vô cùng kinh ngạc về trí tuệ tuyệt vời của các nhà thông thái thời cổ, trong đó có các nhà tiên tri. Nhiều dự đoán về vật lư, thiên văn... cũng như tương lai đă thành hiện thực. Chià khoá của những điều bí ẩn đó là ở đâu? Chúng ta c̣n chưa biết.
Những người có thể thấy được tương lai
Khả năng của con người thật vô cùng vô tận. Vượt xa những trường hợp nh́n "xuyên qua" tường gạch, qua vải đen bịt mắt, Giuna Đavitasvili (Liên Xô cũ) đă chứng minh được khả năng "nh́n" những sự vật cụ thể ở nơi cách xa mười ngàn dặm. Có những người lai có thể "thấy" được tương lai. Đây là một vấn đề khoa học đang được nhiều nhà khoa học để tâm huyết tích cực xây dựng - ngành khoa học mới nghiên cứu về hiện tượng tiên đóan tương lai. Hiện tượng tiên đóan tương lai thật đa dạng, nhiều khi chính xác một cách kỳ lạ. Có thể kể với các bạn một vài mẩu chuyện kỳ thú sau:
Năm 1957, tại Viện bảo tàng Istamboul (Thổ Nhĩ Kỳ) người ta khám phá ra nhiều bản đồ của một thuyền trưởng hải tặc tên là Piri Reis, người gốc Ai Cập, năm 1951 đă cùng vua đánh chiếm thành Mascate (Arập). Khi trở về Ai Cập, Reis bị vua Ahpacha tịch thu toàn bộ tài sản cướp bóc. Sau đó, Reis bị vua Solima (Thổ Nhĩ Kỳ) bắt đem xử tử. Reis để lại cho đời hai bản đồ về Hồng Hải và biển Eglée. Ngoài ra, Reis c̣n vẽ một bản đồ thứ 3 (từ năm 1513 đến 1525) tŕnh bày cả tên Mallery đă khảo sát bản đồ với sự trợ giúp của Pḥng Hải đồ thuộc hải quân Hoa Kỳ. Sau khi xem xét kỹ càng các bản đồ xưa này bằng những phương pháp khoa học hiện đại, các nhà chuyên môn phải nh́n nhận giá trị cổ xưa của nó và không khỏi lạ lùng v́ bản đồ vẽ đúng y những bờ Nam Mỹ, Bắc Mỹ và Nam Băng Dương. Không những đúng đường nét bờ biển mà c̣n đúng cả địa h́nh bên trong đất liền của núi, đồi, thung lũng, cao nguyên. Cả những mỏm núi ngầm dưới Nam Băng Dương cũng được vẽ với đầy đủ cao độ (những mỏm núi này chỉ được khám phá năm 1952). Một chi tiết khác: Groenland được ghi trong bản đồ của Reis dưới h́nh thức ba ḥn đảo với nhau - đúng như khám phá của một đoàn thám hiểm Pháp - Mỹ vào những năm 1960, nhờ những dụng cụ đo ḷng biển tối tân. Như vậy, những bản đồ vẽ vào năm 1550 c̣n đúng hơn cả những bản đồ của năm 1950. Người ta cho rằng, Reis đă dựa vào những tài liệu có từ cuối thời băng thạch để vẽ là cách đây hơn một vạn năm. Phương tiện duy nhất để thảo những bản đồ loại này chỉ có thể là máy bay. Thế nhưng lúc ấy làm ǵ có máy bay và dụng cụ chụp ảnh? Thật kỳ lạ!
Cũng không kém phần lạ lùng, văn hào Anh Jonathan Swift trong quyển Guliver du kư, đă viết về những khám phá của các nhà thiên văn xứ Laputa như sau: "Họ bỏ ra gần trọn đời ḿnh để quan sát thiên thể... Họ đă khám phá ra hai ngôi sao nhỏ - hai vệ tinh quay xung quanh sao Hoả, vệ tinh bên trong cách trung tâm sao Hoả một khoảng cách bằng ba lần đường kính của nó, c̣n khoảng cách vệ tinh bên ngoài th́ bằng 5 lần đường kính sao Hoả. Vệ tinh thứ nhất bay một ṿng đúng mười giờ và vệ tinh thứ hai bay một ṿng đúng hai mươi giờ rưỡi".
Lúc ấy vào năm 1726. Đoạn tả quá rơ ràng về kích thước hai vệ tinh của sao Hoả của Swift, đă làm cho Voltaire Flammarion đả kích mạnh mẽ, họ cho rằng Swift quá tưởng tượng. Phải đợi đến năm 1877 vấn đề ấy mới được tỏ rơ. Chiều ngay 11 tháng 8 năm ấy, nhà thiên văn Hall đă quay kính viễn vọng mạnh nhất của đài thiên văn Hoa Thịnh Đốn, hướng thẳng về sao Hoả (Hỏa tinh hôm đó ở vào thời kỳ gần trái đất nhất). Thế là vệ tinh Phobos được phát hiện vào 6 hôm sau đến lượt vệ tinh Demos, Hall đă đo được quỹ đạo của hai vệ tinh này. Mọi người đều kinh ngạc: chẳng những Swift đă đóan đúng kích thước và khoảng cách sao HOả bằng ba đường kính của nó, trong khi khoảng cách thật sự là 2,77 (khoảng 9.230 km); ông c̣n viết thời gian quay một ṿng đúng 10 giờ, trong khi sự thật là 6,95 (khoảng 12.400 km) và ṿng quay đúng là ba mươi giờ mười tám phút thay cho hai mươi giờ rưỡị
Ở đây, chỉ có thể giải thích nhờ trí tưởng tượng phong phú, Swift đă thấy trước được hai vệ tinh sao Hoả, nhưng độ chính xác của khoảng cách và ṿng quay như đă nêu trên, th́ chịu, không thể giải thích được v́ sao Swift đề cập được như vậy?
Cũng vậy, Alexei Tolstoi (1883 - 1945) đă nêu được các chi tiết thuộc tính của tia laser trong quyển "Tia sáng giết người của kỹ sư Garin" trước khi tia laser được phát hiện. Hoặc trường hợp một nhà văn Tiệp Khắc, đă nhắc đến h́nh tượng "người máy" trong tác phẩm của ḿnh trước khi các rô-bốt ra đời. Có lẽ họ đă nh́n thấy trước trên cơ sở óc tưởng tượng phong phú của ḿnh và dựa vào các tiền đề khoa học kỹ thuật phát triển ở đầu thế kỷ hai mươi. Đó cũng là trường hợp nh́n thấy tương lai trước hàng thế kỷ của Jules Verne, nhà văn Pháp (1828-1905). Ông nói: "Mặc dù tôi tưởng tượng, tôi hư cấu, nhưng bao giờ tôi cũng đứng trên mảnh đất của sự thật". Trong ṿng non nửa thế kỷ qua, các tiên đóan của Jeles Verner đă trở thành hiện thực, chẳng hạn: Con người đă tổng hợp kim cương (J. Verne đă viết đến ở quyển "Sao Nam"), sản xuất tàu ngầm (qua miêu tả ở "Hai vạn dăm dưới đáy biển"), phóng vệ tinh lên mặt trăng (từ Trái đất lên Mặt trăng), lắp đặt các trạm ra đa (Đoàn thám hiểm Barsac)... Năm 1896, nhà văn Anh Mathow Philip Shiel đă cho xuất bản một quyển sách, nói về hành động tàn sát dă man hàng vạn con người của một tập thể sát nhân tại Châu Âu. Bọn này sử dụng các ḷ thiêu người để hủy diệt con người. Chúng có tên là đoàn SS (viết tắt của hai chữ Société de Sport) cũng là tựa đề của cuốn sách nói trên. Đó cũng chính là sự thật đau ḷng xảy ra gần bốn mươi năm sau. Cuộc tàn sát dă man hàng vạn người Châu Âu của tập đoàn S.S của Hitler (Đức quốc xă). Cuốn sách này chưa bao giờ được dịch ra tiếng Đức và ngay thời Đức quốc xă.
Năm 1898, nhà văn Mỹ Morgan Robertson đă đưa in cuốn tiểu thuyết hàng hải. Quyển sách nói về một chiếc tàu thủy khổng lồ - thương thuyền Titan - vượt đại dương có ba chân vịt, chở 3 ngàn hành khách. Một đêm tháng tư, trong chuyến du hành đầu tiên Titan đă đụng phải băng thạch và bị ch́m. Mười bốn năm sau, ở ngoài đời, trong đêm 14 rạng ngày 15-4-1912, một thương thuyền đă gặp tai nạn và ch́m trong vùng biển Bắc Đại Tây Dương sau khi đụng phải băng thạch, thuyền ấy có tên là Titanic. Hôm ấy là chuyến du hành đầu tiên, tầu chở ba ngàn hành khách. Tàu có ba chân vịt và dài đúng bằng độ dài của chiếc tàu viết trong tiểu thuyết.
Năm 1892, các tàu thủy trên tàu tuần tiễu Araguari của Braxin vớt đượt một cái chai, trong chai có một bức thư kêu cứu: "Trên tàu Sê Hêro có nổi loạn...". Trong thư đó, c̣n viết rơ toạ độ nơi tàu Sê Hêro của nước Anh đang đi tới. Tàu Araguari vội phóng nhanh tới nơi, sẵn sàng tấn công bọn cướp trên tàu Sê Hêro. Đến nơi, quả nhiên họ găp tàu Sê Hêro, trên tàu này vừa đúng xảy ra một vụ bạo loạn, nhưng vụ bạo loạn đă bị dẹp và không có ai t rên tàu gửi đi bức thư cấp cứu nào cả.
Vậy tại sao lại có bức thư trên? Hoá ra là cách đó mười sáu năm, nhà văn G.Pacminhton đă sáng tác cuốn tiểu thuyết Sê Hêro (Anh hùng biển cả), ông bèn thả xuống biển năm ngàn cái chai đựng các trích đọan cuốn tiểu thuyết của ông, để quảng cáo. Một trong những chiếc chai này, đă rơi vào tay các thuỷ thủ tàu Araguari và họ đă gặp một con tàu Sê Hêro có thật.
Nh́n bằng tai
Đầu năm 1979, trong một xóm nhỏ của huyện Đại Túc, tỉnh Tứ Xuyên (Trung Quốc) xảy ra một chuyện kỳ lạ, làm dư luận xôn xao.
Một buổi chiều cuối năm, em Trần Tiểu Minh gặp bạn học cùng lớp là Đường Vũ trên đường đi học. Hai em vừa đi vừa tṛ chuyện vui vẻ. Bỗng Đường Vũ kéo tay Tiểu Minh bảo: "Này Tiểu Minh, trong túi bạn có một bao thuốc là thơm hiệu "Phi Yến", phải không?". Tiểu Minh ngỡ ngàng đến sững sờ. Bất giác, em nhớ tới những lần đó nhau "đoán chữ" ở trường, bất cứ chữ ǵ hỏi đến Đường Vũ là cậu ta đều đoán chính xác. Nhưng lần này th́ thôi nhé: "Bạn lại phịa ra rồi, trong túi tôi làm ǵ có bao thuốc lá nào!" Đường Vũ lại kêu lên: "Bạn nói dối, trong túi bạn đang có một bao thuốc lá "Phi Yến". Tôi nh́n rơ mồn một". Tiểu Minh vẫn khoăng khăng không chịu và nói: "Làm sao bạn c thể nh́n thấy, ở đâu nào?". Chưa dứt lời, Đường Vũ thọc tay vào túi áo của Tiểu Minh, nói to: "Nó nằm ở đây" và rút trong túi ra một bao thuốc lá "Phi Yến". Đường Vũ nói với bạn, không hiểu sao, ḿnh tự nhiên nh́n thấy bao thuốc là trong túi cậu. Nhưng không phải bằng mắt mà bằng bộ năo. B́nh thường, chơi tṛ đoán chữ, chỉ cần đưa tờ giấy lên lỗ tai là chữ viết trên giấy lập tức hiện lên trong năo. Chỉ cần để ư "nh́n" một chút là có thể nh́n thấy được hết.
Chẳng khác ǵ chuyện thần thoại, Tiểu Minh không sao tin nổi. Nhưng chính em đă nhiều lần nh́n thấy trong tṛ chơi "đố chữ" ở trường. Đường Vũ đă đưa giấy lên tai và đoán đúng chữ viết trong đó. Thật diệu kỳ, Tiểu Minh kéo bạn chạy một mạch đến trường, kể hết đầu đuôi sự việc cho thầy giáo chủ nhiệm nghe.
Thầy giáo chủ nhiệm thường đă biết ít nhiều về chuyện này. Nhưng ông vẫn nghĩ rằng, chuyện xảy ra trong tṛ chơi con nít, nên chưa thực sự chú ư. Giờ đây, khi nghe sự tường thuật đầy hứng thú của học tṛ, ông vẫn cứ nửa tin nửa ngờ. Trăm nghe không bằng một thấy! Hăy làm một cuộc thí nghiệm xem sao. Thế là, thầy viết mấy chữ lên mảnh giấy, vo viên rồi gọi hai người vào. Tự tay thầy nhét viên giấy vào lỗ tai Đường Vũ và không cho Đường Vũ đụng tay vào. Chưa đầy hai phút sau, Đường Vũ reo lên: "Thưa thầy", thầy đă viết "Tôi là Đường Vũ", bốn chữ phải không ạ?" Thầy giáo hết sức ngạc nhiên, chẳng lẽ đây là sự thật hay sao?! Thầy lại đi vào pḥng bên cạnh, viết liền nhiều chữ vào mảnh giấy và vo viên lại thật nhỏ, tự ta6 thầy làm thứ tự từng viên vào lỗ tai Đường Vũ. Người học tṛ như một vị "thần" và chỉ sau nửa phút, một phút... là em đă lần lượt "nh́n" ra chữ viết trên tất cả các viên giấy: "Huyện Đại Túc, Tứ Xuyên, Trung Quốc", "Tôi là một người học tṛ", "Văn hoá, khoa học, kỹ thuật", "Lợn, chó, ngựa, ḅ, dê", "Tai tôi biết nhận chữ", "36+18=54" v.v... Và thậm chí em vẽ lại đầu những đầu người, các con vật nhỏ mà thấy giáo đă viết lên trên giấy. Tin này, đă làm xôn xao mạnh mẽ trong cả vùng. Chưa bao giờ, nhà Đường Vũ lại ồn ào náo nhiệt như lúc bấy giờ. Những người hiếu kỳ nối nhau đến để được tận mắt chứng kiến kỳ tích này.
Tin Đường Vũ biết nhận chữ bằng tai không cánh mà bay. Phóng viên của tờ "Tứ Xuyên nhật báo" Trương Nại Minh nghe tin, muốn đến tận nơi t́m hiểu. Trên đường qua huyện Giang Tân, được biết em Đường Vũ đă được cán bộ điạ phương đón lên. Thế là anh vội vàng tới huyện, để cùng các cán bộ khác tham gia vào việc thí nghiệm. Họ đă viết nhiều chữ lên các mảnh giấy gấp đôi, gấp bốn và vo viên. Sau đó kiểm tra từng viên giấy một, đến khi quả quyết không có kẽ hở nào th́ họ mới đưa vào lỗ tai Vũ, để em nhận biết.
Ngồi giữa đám người lớn đang ṭ ṃ mong đợi. Đường Vũ nhẹ nhàng đưa từng viên giấy lên tai và đọc vanh vách ra từng chữ một trên đó. Điều đáng kinh ngạc là em đă đọc không sai một chữ bài thơ Đường của Lư Bạch: Ánh trăng soi trước sân, ngờ ngợ giọt sương rơi, ngẩng đầu ngắm trăng sáng, cúi đầu nhớ quê nhà". Điều đó, quả là vượt quá sức tưởng tượng.
Trương Nại Minh và cán bộ địa phương không thể tin nổi sự thực trước mắt ḿnh. Họ suy nghĩ, bàn tính t́m mọi phương pháp thích hợp hơn, để xác nhận thêm sự thực đó.
Ngày hôm sau, họ đề nghị Đường Vũ là sẽ nhờ em nhận chữ trong pḥng tối. Đường Vũ gật đầu, vui vẻ nhận lời. Thế là cuộc thí nghiệm mới lại bắt đầu. Trong một gian pḥng tối bưng. Đường Vũ lần lượt nhận ra tất cả chữ viết trên mười tờ giấy vo viên. Đặc biệt, em c̣n nói với mọi người về màu sắc của chữ, chữ viết bằng bút lông, bút máy hay bút ch́... Tất cả những người tham gia viết chữ, đă tự tay ḿnh đưa viên giấy của ḿnh viết lên tai Vũ, đă thừa nhận đó là một sự thực không thể phủ nhận.
Đường Vũ nói với mọi người là tay em như có điện, khi vừa cầm mẩu giấy có chữ, là trong óc em, có ngay sự phản ứng ban đa6`u, đến khi viên giấy để vào lỗ tai, th́ bộn năo cứ như màn ảnh hiện rơ từng nét trên đó. Nếu như, lúc ấy người em vui vẻ, hoàn cảnh yên tĩnh th́ đường nét các chữ hiện lên rơ hơn và sáng hơn, chẳng những em có thể viết ra những chữ em đă học, mà c̣n có thể "vẽ" ra những chữ chữ Hán chưa biết và cả chữ Anh nữa.
Trương Nại Minh cho rằng: dù hiện tượng này chưa t́m được cơ sở để giải thích, nhưng chắc chắn nó vẫn tồn tại một cách khách quan. Vậy th́ em Vũ có ǵ khác với các bạn cùng lứa tuổi? Và hiện tượng này có giá trị ǵ đối với khoa học không...?
Xem bói bằng gương
Rai-sa Nhi-cô-lai-ép-na là một người đàn bà đứng tuổi, có đôi mắt mầu xanh và cái nh́n cởi mở, hiện đang sống (1990) ở thủ đô Mát-xcơ-va. Bà làm việc tại Ban t́m kiếm người thất lạc thuộc Hội những người có khả năng khác thường.
Rai-sa nổi tiếng v́ một khả năng đặt biết mà người ngoài cuộc chúng ta thường gọi là xem bói. Nếu như bà "phù thủh" Van-ga hay xem bói bằng một viên đường th́ Rai-sa lại hay dùng gường và giấy. "Tiếng lành đồn xa", một phóng viên của báo Sự thật thanh niên tên là O. Ca-ma-da đă đến gặp Rai-sa xem thực hư ra sao. Anh nói với Rai-sa là ḿnh có một người bạn đang làm phóng viên tại Mê-hi-cô, đề nghị bà nói đôi điều về người ấy. 15 phút sau, Rai-sa đă miêu tả như sau: "Người bạn của anh đang ở nhà, đang ngồi bên một chiếc bàn gỗ màu nâu. Trong pḥng có cả vợ anh ta, một phụ nữ hơi cao, tóc màu thẫm, chải rất gọn ghẽ. Bạn của anh khoảng 30-35 tuổi, khuôn mặt to, cởi mở. Hôm qua anh ấy mặc một chiếc áo sơ mi sáng màu, bên ngoài áo Blu-dông, anh ta đi qua một toà nhà trông khá lạ mắt, kiểu như cái tháp có h́nh ô-van, trên mái có nóc nhọn". Ca-ma-da không tin nên đă gọi ngay điện thoại đường dài cho ngay bạn ḿnh ở Mê-hi-cô, nhưng thật không ngờ, hầu như mọi chi tiết đều trùng lặp hoàn toàn. Thậm chí người đàn ông ở Mê-hi-cô c̣n kể rằng hôm qua vợ anh mới đi làm đầu và chiều hôm qua anh có đi qua toà nhà của pḥng thương mại quốc tế, đó là toà nhà h́nh tháp, mái ô-van có nóc nhọn.
Sự chính xác đến ngạc nhiên đó vẫn chưa đủ thuyết phục Ca-ma-da. Anh tiếp tục hỏi Rai-sa: "Thế kỳ nghỉ phép năm ngoái tôi đă đi nghỉ cùng ai?". Người đàn bà trả lời tuyệt đối chính xác và đề nghị anh hăy hỏi cái ǵ đó khó hơn. Ca-ma-da bèn lấy tấm ảnh mà toà soạn của anh mới nhận được, bỏ và phong b́, dán kín. Lập tức Rai-sa nói: "Trong phong b́ là ảnh một chàng trai, áo sơ mi mở phanh cúc, tay áo xắng cao, tóc bù xù..." .... Lại một lần nữa tất cả đều đúng như in!
Theo lời Rai-sa th́ bà học "nghề" này từ bà cô của ḿnh, c̣n bà cô lại học từ một người anh trai và ông chú ruột. Có một điều lạ là mẹ của Rai-sa là bà Đa-r-a I-va-nô-va lại hoàn toàn không biết bói, mặc dù đă tập thử mấy lần. Rai-sa nói: "Để bói được th́ phải cần một cái ǵ đó, mà chính tôi cũng không biết đó là cái ǵ, chỉ biết rằng rất cần. Đă nhiều lần tôi cố gắng giải thích cho ḿnh xem cái đó là cái ǵ nhưng không có kết quả. Trên thực tế, việc bói toán của tôi không có ǵ bí ẩn và phức tạp cả: chỉ cần nhắm mắt lại, đốt mảnh giấy mà trong đó có ghi câu hỏi cần bói, rồi làm vài động tác nữa là tất cả đều hiện rơ trong tấm gương, y như trên màn ảnh: những con người, nhà cửa, câu cối.v.v...
Lần đầu tiên Rai-sa thử bói là khi bà c̣n làm việc ở một hiệu uốn tóc. Hôm đó Rai-sa quyết định bói xem cô bạn cùng làm việc với ḿh đă sắp lấy chồng hay chưa.... Trên tấm gương xuất hiện một h́nh người mặc áo lính nhưng không rơ mặt. Rai-sa nói với bạn: "Sắp tới cậu sẽ lấy một chàng bộ đội, nhưng hiện giờ cậu chưa hề biết anh ta đâu." Quả nhiên 8 tháng sau, cô bạn của Rai-sa làm quen với một người đang phục vụ trong quân đội và họ đă kết hôn với nhau.
Cách đây mấy năm, một người quen của Rai-sa có nhờ bà bói cho bà bạn của ḿnh có cô con dâu mất tích đă ba năm, công an t́m măi vẫn chưa thấy tung tích. Rai-sa nói: "Hăy nói lại với bà ấy là cô con dâu của bà vẫn đang sống. Hiện tại cô ta đang ở đâu đó vùng ven Tát-sken. Cô ấy sống cùng hai người đàn ông, một già, một trẻ".
Nửa năm sau, đúng là bà mẹ chồng nhận được thư của con dâu, báo tin rằng đang sống ở Bu-kha-ra, sắp tới sẽ trở về nhà.
Hồi con trai của Rai-sa c̣n nhỏ, có lần cậu bé bị ốm rất nặng, các bác sĩ khẳng định đưá bé sẽ không qua khỏi... Quá đau buồn, Rai-sa quyết định bói cho ḿnh xem sao, không ngờ trên tấm gương lại xuất hiện cảnh đứa bé ngồi chơi trên đi văng bên cạnh người chú của ḿnh. Thực tế đă đúng y như vậy, đứa con khỏi bệnh, người chú đến và họ cùng nô đùa trên đi văng. Rai-sa nói rằng nếu tấm gường xuất hiện cảnh bệnh tật, chết chóc, tai nạn v.v... th́ trên thực tế khó ḷng tránh khỏi, trước sau cũng sẽ xảy ra.
Có lần Rai-sa c̣n giúp ủy ban điều tra h́nh sự Thành phố Mát-xcơ-va t́m ra thủ phạm đă từng ăn cắp gây án nhiều lần. Rai-sa có thể miêu tả thủ phạm một cách chính xác, dù cho vụ án đó có xảy ra 5 hoặc 10 năm trước. Cih? có điều bí mật là: Rai-sa không bao giờ bói về những người đă chết.
Chồng của Rai-sa luôn luôn phàn nàn là ông không thể nào giấu được bà điều ǵ. Bà luôn biết chính xác trong túi ông có bao nhiêu tiền.
Người có đôi tay thần
Chị là một phụ nữ hiện đại, không tin vào ma quỷ, chỉ tin vào khoa học. Là họa sĩ trong một nhà máy ở Mát-xcơ-va, sau giờ làm việc, chị thường xuyên tới pḥng thí nghiệm thần giao cách cảm, thuộc Hội khoa học kỹ thuật vô tuyến điện tử và tin học mang tên Pô-pốp. Dưới sự chỉ đạo của giáo sư, tiến sĩ khoa học kỹ thuật Cô-gan. Chị đă làm khoảng năm ngh́n thí nghiệm với bản đồ. Người ta cũng đề nghị Lút-mi-la xác định vật để trong phong b́ kín - h́nh tṛn, vuông, ngôi sao.... Có những loạt thí nghiệm chị trả lời đúng 25/15. Kết quả này không chỉ khẳng định khả năng bất thường của chị, mà c̣n loại bỏ các ư kiến nghi ngờ rằng thực nghiệm và hiện tượng thần giao cách cảm là khái nghiệm kỵ nhau.
Có nhiều thí nghiệm khác phức tạp hơn. Một bác sĩ khoa hồi sức đặt cuốn giấy điện tâm đồ lên bàn. Nhiệm vụ của Lút-mi-la là không được mở ra xem, nhưng phải kể về t́nh trạng sức khoẻ của bệnh nhân. Dù có nh́n thấy các h́nh tâm đồ, th́ chị cũng chẳng hiểU ǵ. Vậy mà khi sờ hai tay lên tờ giấy, lần nào chị cũng nói đúng, cụ thể t́nh trạng của bệnh nhân: c̣n sống hay không, sức khoẻ thế nào. Theo lời ông trưởng pḥng thí nghiệm, trong hàng trăm thí nghiệm, có 3/4 số lần thành công và được ghi vào biên bản. Đây là một thí nghiệm điển h́nh: Hơn hai năm trước có một binh sĩ mất tích trong khu vực quân sự thuộc U-crai-na, các cuộc t́m kiếm không mang lại kết quả. Nhưng tiếng đồn về pḥng thí nghiệm bí ẩn ở Mat-xcơ-va lan rộng khắp liên bang, nên thân nhân người mất tích đă tới nhờ Lút-mi-la giúp đỡ. Chị đồng ư, yêu cầu cho xem ảnh người mất tích và tấm bản đồ nơi anh ta phục vụ. Điều đầu tiên, Lút-mi-na xác định anh lính đă chết. Với tấm bản đồ (chị vẫn giơ hai tay lên tấm bản đồ để rút ra kết luận thực) chị xác định khu vực tử thi nằm. Song khu vực được xác định quá rộng, gần 20 km vuông, nên không thể t́m kiếm được. Lút-mi-la bèn đến tận nơi, với tấm bản đồ chi tiết hơn, khu vực t́m kiếm thu hẹp lại c̣n 1 km vuông. Chị nói rơ: "Người này bị giết, cạnh xác có con dao". Thông tin đặc biệt này được đưa vào hồ sơ, nhưng người ta lại t́m kiếm nơi khác, nơi điều tra khẳng định. Mấy tháng sau, dân địa phương t́nh cờ phát hiện xác người chết đúng nơi chị nói, bên cạnh có con dao!
Sau khi có những bài báo đăng về chị và được giới thiệu trên vô tuyến truyền h́nh, hàng ngàn người đă nhờ chị giúp. Chẳng hạn công dân Côn-ki-na ở Mát-xcơ-va đề nghị chị nói giúp về số phận cu/a người cha bỗng nhiên mất tích. Lút-vi-la trả lời: Ông cụ c̣n sống nhưng bị bệnh nặng vùng năo. Thông tin này xem ra rất lạ, v́ xưa nay ông cụ chưa bị đau đầu bao giờ. Hơn nữa, Lút-mi-la chỉ rơ nơi ông cụ nằm trên bản đồ Mat-xcơ-va và khuyên người nhà hỏi các bệnh viện. Quả nhiên, họ t́m thấy cụ già trong bệnh viện thành phố với căn bệnh "đứt mạch máu năo".
Pḥng thí nghiệm cũng thu hút các nhà điều tra h́nh sự, những người chỉ quen làm việc với bằng chứng. Lút-mi-la nhiều khi cũng giúp được họ cung cấp những thông tin như: "Người đó bị giết bởi hai kẻ quen biết từ trước, chết v́ hai cú đánh vào đầu, xác bị vù dưới đất. Chị chỉ ra cả vị trí. Không lâu sau, lời khẳng định chính thức được gửi tới: "Tử thi được phát hiện đúng chỗ chị đă nói, lấp dưới đất. Người nạn nhân bị giết do hai người bạn cũ gây ra, bị đánh vào đầu".
Trong hơn một trăm trường hợp pḥng thí nghiệm biết kết quả chắc chắn, Lút-mi-la không sai một lần. Tiến sĩ Cô-gan cho rằng: "Trong khoa học cái thực sự mới mẻ chỉ là cái ngày hôm nay chúng ta chưa chấp nhận. Nhiệm vu của khoa học là phải nghiên cứu những điều chưa hiểu được...".
Kính hiển vi sống
Theo giáo sư tiến sĩ R.Hin-xơ thuộc viện nghiên cứu y-quang học Mu-ních, đôi mắt của chị V. Dây-đe, 33 tuổi sống ở thành phố Lút-vít-xbuốc (CHLB Đức), là một kính hiển vi sống kỳ diệu. Trên bức bưu ảnh b́nh thường, chị V.Dây-đe có thể viết hẳn một bài văn, hơn 236 ngh́n chữ cái. Chị đă viết bản trường ca Chúa sơn lâm của đại thi hào Gớt trong ba mặt giấy khổ 7x8 mi-li-mét. Vốn là bác sĩ chuyên khoa về miệng, chị V.Dây-đe chỉ làm công việc theo sở thích này vào những lúc rảnh rổi. Chị viết bản trường ca trên bằng một chiếc bút ch́ cứng, và cứ viết xong hai chữ cái lại phải vót lại bút ch́ để có nét mảnh như ư. Mỗi một trang viết như vậy, chị Dâ-đe phải làm việc cật lực trong ba ngày liền.
Khả năng nh́n hết sức tinh tường giúp chị rất nhiều trong nghề thầy thuốc, song lại gây than thở: "Tôi đọc báo rất vất vả v́ những sợi giấy cứ đang vào nhau nhằng nhịt làm rối cả chữ viết. Tôi cũng không thể n ào xem được các buổi truyền h́nh màu v́ trên màn ảnh chỉ thấy những chấm màu chẳng ra h́nh thù ǵ cả.
Người có cặp mắt thần
TTL là một cô gái trẻ đẹp, mắt sáng long lanh, năm nay (1995) vừa tṛn 30 tuổi. Cô làm y sĩ bộ tổng tham mưu Quân đội Nhân dân trong nước. Những người sống quanh cô gọi cô là người có đôi mắt thần bởi cô có khả năng nh́n xuyên qua cơ thể người khác và "nh́n" được bằng tai. Một tờ báo lớn đă mời TTL đến biểu diễn khả năng của ḿnh. Đông đảo các nhà báo tham gia cuộc thử nghiệm với thái độ bán tín bán nghi. Đầu tiên một người lấy giấy viết hàng chữ ǵ đó, vo lại rồi nhét vào tai cô. TTL trầm tư một lát rồi nói: "Đây là 3 chữ "Cảm ơn cô" viết bằng bút máy trên giấy trắng". Cả pḥng họp ồn lên, người ta truyền nhau xem mảNh giấy vừa được lấy ra vuốt phẳng. Sau khi xác nhận khả năng đóng chữ đúng của cô, người ta chuyển sang phần thử nghiệm xem cô đoán bệnh có "thần" như thế không?
Trong một căn pḥng được tắt đèn và kéo rèm các cửa cho tối, TL bắt đầu khám bệnh cho một bệnh nhân nữ được đưa tới. Không một lời hỏi han, cô nh́n chăm chú vào cơ thể người bệnh sau lớp quần áo rồi nói: "Đại tràng của chị bị loét, không thấy có khối u nào". Bệnh nhân kinh ngạc một cách thán phục: "Chỉ chẩn đoán rất chính xác. Đúng như kết quả kiểM tra bằng máy cu/a bệnh viện cách đây mất hôm". Rồi bệnh nhân hỏi tiếp: "V́ sao khi mắt chị nh́n tôi, th́ tôi thấy n'ng ran và hơi đau như thế?". TL đáp: "Tôi cũng không rơ v́ sao, những người bệnh khác cũng đều có cùng ư như thế, chỉ có khác là mạnh hay yếu thôi. Cá biệt bệnh nhân c̣n có phản ứng run run bắn. Thậm chí ngất xỉu".
Người ta nêu các câu hỏi th́ cô trả lời hết sức thoải mái tự tin:
- Công năng đặc biết có tính dị truyền không? Công năng đặt biết của chị được phát hiện từ bao giờ?
- Có di truyền. C̣n cụ thể th́ tôi không rơ. Ông nội tôi có khả năng đặt biệt loại "thị cảm", ông chỉ cần nh́n người là biết chứng bệnh nào không thể chữa chạy được. Ông bèn dặn thân quyến họ kiếm thứ ngon nhất cho họ ăn và chuẩn bị lo chuyện ma chay. Kết quả dự đoán của ông bao giờ cũng đúng. Hồi đó người ta c̣n mê tín, họ cho rằng tại ông tôi nguyền rủa, v́ thế họ kéo đến đánh chết ông tôi.
Công năng của tôi được phát hiện khi tôi 4 tuổi, cứ đến đêm là tôi thấy bố mẹ tôi là những bộ xương, sợ quá tôi kêu thét lên. Năm lên 8 tuổi, ra đường tôi thấy trong bụng một người có một em bé rất "ngộ", bèn đi theo và xem khiến người ta rất sợ hăi. Năm tôi học cấp 3, có người đến nhờ tôi xem trong bụng có giun sán không, đa số là các bà đến nhờ tôi xem họ đang chửa con trai hay con gái. Sau 5 năm học tại trường quân y, tôi xem bệnh chính xác, đâu là gan, đâu là tụy.
- Công năng của chị có chữa được bệnh không?
- Hiện giờ tôi không rơ, một lần có một người bệnh nhân trong bệnh viện, tôi vừa nh́n th́ người bệnh đó ngất đi, sau đó bệnh t́nh bà ta không chạy chữa ǵ mà tự nhiên khỏi cả - điều này v́ sao tôi không rơ.
Mấy năm qua tôi đă chuẩn đoán cho 4 vạn người bệnh, tỷ lệ chính xác 90%, h́nh ảnh trên máy là đen trắng và phẳng, c̣n tôi nh́n thấy được màu sắc nội tạng.
- Mỗi ngày chị khám cho bao nhiêu người?
- Mỗi ngày 3 người, người đầu tiên nh́n rất rơ nét, người thứ hai c̣n được, người thứ 3 th́ đă mờ; sau một ngày làm việc về tôi không muốn ăn uống ǵ cả, 2 chân nhũn ra, đồng tử mắt giăn ra, người rất mệt mỏi, trí nhớ bị giảm sút. Thường phải 4 - 5 giờ sau cơ thể mới trở lại b́nh thường.
Nh́n qua vật cản c̣n gọi là khả năng thấu thị. Trên thế giới có nhiều người có khả năng nh́n thấu thị như nhà ngoại cảm U-ri-ge-be người I-xra-en, bà I-u-lia Vô-rô-bi-ô-vơ người U-cơ-ren (thuộc Liên Xô cũ) v.v...
Khả năng cảm nhận bức xạ hồng ngoại của những bộ phận trong cơ thể con người. Giải thích về hiện tượng người có ư kiến cho rằng: trường sinh học với mật độ năng lượng lớn sẽ tương ứng với bức xạ có tầng số cao, mà các bức xa có tần số cao lại có khả năng xuyên sâu tực những tia Xquang vậy. Hiện tượng thấu thị cách xa đó là khả năng lan toả đặc biệt của năng lương trường sinh học. Ở Việt Nam có Đỗ Bá Hiệp có khả năng nh́n xuyên qua đất, em Nguyễn Thủy Vân (Hà Sơn B́nh) nh́n xuyên qua vật cản.
|
Quay trở về đầu |
|
|
vdss Hội viên
Đă tham gia: 12 June 2004
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 77
|
Msg 2 of 12: Đă gửi: 03 June 2005 lúc 3:31am | Đă lưu IP
|
|
|
Hiện tượng đầu thai - Bí ẩn của khoa học hiện đại
Cập nhật 59 phút trước
Chết lâm sàng là một trong những bí ẩn lớn nhất mà khoa học hiện đại hiện chưa có lời giải đáp. Sau khi chết lâm sàng, một số người cho rằng họ có thể nhớ được cuộc sống đă từng có trước kia và có thể mô tả được họ đă nh́n thấy ǵ và làm ǵ khi họ tồn tại trong một thân xác khác từ hàng trăm, thậm chí hàng ngh́n năm trước.
Irina Lakoba, một trong những bệnh nhân của bác sĩ Vladimir Zatovka, trưởng khoa hồi sinh Bệnh viện Kaliningrad (Nga) đă bị hôn mê sâu trong ṿng 1 tháng sau một tai nạn giao thông. Trước khi gặp tai nạn, người phụ nữ này là một kỹ sư làm việc tại công ty đánh bắt cá lớn trong suốt 20 năm. Nhưng khi hồi tỉnh, người phụ nữ này trở thành một người hoàn toàn khác. Bà nói rằng bà thấy ḿnh là một cô bé con đứng trên bờ sông và thậm chí bà c̣n nói bằng một thứ tiếng lạ. Các chuyên gia trường ĐH Kaliningrad cho biết đó là một trong những thổ ngữ Swahili. Sau đó, bà c̣n đọc một vài đoạn thơ bằng thứ ngôn ngữ này và dịch chúng sang tiếng Nga, tiếng Anh và tiếng Pháp, những ngôn ngữ mà trước tai nạn bà chưa bao giờ biết đến.
Điều kỳ lạ hơn nữa là chỉ ngay trước khi Irina hồi tỉnh từ cơn hôn mê sâu, bác sĩ đă nói chuyện với chồng bà. Họ ngồi trong một căn pḥng cách nơi bà Irina nằm là 2 tầng. Thế nhưng khi tỉnh lại, bà đă kể lại chính xác hai người đă nói những ǵ. Ngoài ra, bà c̣n miêu tả những sự việc đă xảy ra khi bà c̣n hôn mê. Bà nói đă nh́n thấy và nghe thấy mọi thứ v́ bà vẫn có thể đi lại trong bệnh viện. Thậm chí bà nói đă nh́n thấy ḿnh đang nằm trên giường bệnh và đă "sốc" khi thấy ḿnh... già và xấu xí. Bà cũng cho biết, khi đi dạo quanh bệnh viên, bà là một cô gái nhỏ và hoàn toàn khỏe mạnh.
Bà Annel Besier, người Pháp nói rằng bà có thể hồi tưởng lại cuộc sống trong quá khứ và đă viết một cuốn sách về nó. Olga Kuleshova 37 tuổi biết rơ rằng 37 năm trước khi cô ra đời, cô đă từng là một nghệ sĩ violon sống tại Anh (hiện cô vẫn nắm được kỹ năng chơi violon dù chưa qua trường lớp nào). Olga c̣n nói rằng, 200 năm trước, cô là tỳ thiếp của vua Thổ Nhĩ Kỳ và Mechelangelo ở Italy thời Trung cổ là giám hộ của cô về môn họa... Tất nhiên, những lời cô nói có đúng hay không th́ không có một bằng chứng nào xác thực để chứng minh.
Nhận xét về những trường hợp này, các bác sĩ cho rằng đó là một trong những trường hợp đầu thai vẫn lưu truyền trong dân gian. Những người theo chủ nghĩa bí truyền, đạo Hindu và Phật giáo luôn cho rằng cái chết không phải là sự kết thúc mà là điểm bắt đầu của con đường đến với thế giới cực lạc cho linh hồn vĩnh cửu. Trong nhiều thập kỷ, niềm tin này bị coi là mê tín, hoang đường nhưng giờ đây đang h́nh thành một quan niệm khoa học dần từng bước thu hút được nhiều người ủng hộ.
Chuyên gia nghiên cứu về hiện tượng tái sinh học người Mỹ Raymond Moody đă mất 30 năm để viết những cuốn sách về "cuộc sống sau khi chết" trước khi ông thuyết phục được phần lớn độc giả tin rằng việc tim và năo ngừng hoạt động không có nghĩa là người đó đă chết. Những bệnh nhân hồi tỉnh sau trạng thái chết lâm sàng kể lại những câu chuyện giống nhau: họ nh́n thấy ánh sáng cuối đường hầm, những người thân đă chết kể cho họ về cuộc sống mới và một thế giới tốt đẹp hơn. Moody và những người ủng hộ đă thu thập hàng trăm chứng cứ loại này; mọi câu chuyện do các bệnh nhân kể đều trùng hợp tới từng chi tiết nhỏ - điều đó chứng tỏ những câu chuyện này không thể là giả mạo.
Kết luận do Moody đưa ra làm mọi người hy vọng sự bất tử là có thực, nhưng ư niệm này gặp không ít phản đối. Giáo sư tâm thần học nổi tiếng Stanislav Grof là người chỉ trích gay gắt kết luận của Moody. Ông thực hiện hàng loạt thí nghiệm với những bệnh nhân sau trạng thái chết lâm sàng và kết luận: đường hầm mà nhiều người nh́n thấy trong lúc chết lâm sàng chính là h́nh ảnh khi đứa trẻ đi qua một kênh sinh nở dài và hẹp, v́ vậy ánh sáng mà bệnh nhân nh́n thấy cuối đường hầm chính là pḥng sản nơi chúng ra đời. Và kết quả thật bất ngờ khi một người chưa bao giờ rơi vào trạng thái chết lâm sàng cũng nh́n thấy đường hầm tương tự khi được Giáo sư Grof làm thí nghiệm thôi miên...
Nhà vật lư Paul Kurtz, nhà sinh lư học Jack Kowan và nhà thần kinh sinh học Elizabeth Clark cho rằng h́nh ảnh đường hầm được tạo ra tại những phần vỏ năo đang hấp hối có chức năng điều khiển thị giác. Điều này xảy ra khi có hiện tượng thiếu hụt oxy tại các tế bào đang chết và kết quả là các đợt sóng kích thích tạo thành các ṿng tṛn đồng tâm. Chúng ta có thể nh́n thấy những ṿng tṛn này khi lặn dưới nước quá lâu hoặc khi lộn đầu xuống đất. Phần ư thức đang bị chết ở con người nh́n thấy nhiều ṿng tṛn kéo dài thành một đường hầm. Các nhà nghiên cứu theo chủ nghĩa duy vật khẳng định tất cả chỉ là sự tưởng tượng và đó là giấc mơ của người bệnh trong lúc hôn mê.
Tuy nhiên, chính các chuyên gia này cũng không thể lư giải tại sao ở những bệnh nhân năo không hoạt động mà họ vẫn nh́n thấy h́nh ảnh đường hầm, ánh sáng chói ḷa và người thân đă chết. Viện sĩ Viện Hàn lâm khoa học Nga Clail Kaznacheyev cho rằng hiện tượng đầu thai không c̣n là điều đáng nghi ngờ bởi có rất nhiều thông tin xác nhận. Đáng tiếc là chưa có giả thuyết nào có thể giải thích một cách thỏa đáng, cũng như chưa có bất kỳ giả thuyết khoa học nào về hiện tượng kỳ bí này.
Theo QT, Prevada, vdcmedia
|
Quay trở về đầu |
|
|
soida Hội viên
Đă tham gia: 29 August 2002 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 321
|
Msg 3 of 12: Đă gửi: 18 June 2005 lúc 2:11am | Đă lưu IP
|
|
|
Những kết quả nghiên cứu gần đây của các nhà khoa học đă cho thấy, đôi mắt của con người nhiều khi có được những tác động năng lượng sinh học rất mạnh. Thậm chí trong một số trường hợp, cái nh́n c̣n có thể... giết người.
Theo nhà nghiên cứu các hiện tượng dị thường Igor Vinokurov (là tác giả của rất nhiều cuốn sách về các hiện tượng kỳ diệu), ông đă được một đại tá công an về hưu Vladimir V kể cho một trường hợp đặc biệt. Tại một viện nghiên cứu khoa học ở Moskva, có một trưởng pḥng - nổi tiếng là người khó tính và không coi trọng đồng nghiệp - đă chết một cách đột ngột. Tương tự như nhiều lần trước đó, ông ta vừa đưa một nhận xét gay gắt và xúc phạm đối với một đồng nghiệp cấp dưới. Người này im lặng nhưng vẫn giận dữ nh́n thẳng vào mặt ông trưởng pḥng, khiến ông ta bất th́nh ĺnh ngă gục, đập đầu xuống bàn, rồi tắt thở.
Các bác sĩ cấp cứu nhanh chóng có mặt để xác nhận cái chết, nhưng họ không thể t́m ra nguyên nhân, bởi v́ trước đó, ông trưởng pḥng vẫn hoàn toàn khỏe mạnh. Chuyên gia giải phẫu bệnh lư sau khi mổ tử thi đă nói riêng với bạn ḿnh rằng, trái tim của người chết dường như bị ai đó nắm lấy và bắt nó ngừng đập, tương tự như đối với quả lắc của đồng hồ. Mọi người chỉ c̣n biết nghi ngờ cái nh́n căm thù của người cấp dưới là nguyên nhân khiến ông trưởng pḥng phải thiệt mạng.
Về sức mạnh “sát nhân” của cái nh́n thật ra đă được nhiều người biết đến từ lâu. Một trong những trường hợp gây chấn động nhất xảy ra tại Paris vào đầu thế kỷ trước. Vào thời đó, ca sĩ Massol đang rất thành công trên sân khấu opera. Tuy nhiên, ông cũng nổi tiếng là người hay nhăn nhó và có cái nh́n khó chịu qua cặp lông mày rậm. Có lần trong khi biểu diễn đoạn ca kịch mang tên “Lời nguyền rủa” của Halevy, cặp mắt của Massol ngước lên phía mái rạp, khiến người thợ máy trên đó đang chịu trách nhiệm dịch chuyển các màn trang trí rơi xuống đất và chết ngay tại chỗ.
Trong một lần biểu diễn khác, mắt của ca sĩ này t́nh cờ dừng lại hơi lâu ở chỗ người nhạc trưởng. Người này ngay lập tức cảm thấy ḿnh khó ở và qua đời chỉ ba ngày sau đó sau một cơn rối loạn thần kinh khác thường. Đến lần thứ ba, Massol được khuyên nên nh́n vào một lô ghế trống nào đó. Nhưng về sau người ta mới làm rơ, lô này đă được đặt chỗ trước bởi một người đến muộn sau khi vở hát kịch bắt đầu. Ông này cũng lăn ra chết vào ngày hôm sau. Sau sự kiện này, đoạn ca kịch trên bị loại bỏ vĩnh viễn khỏi chương tŕnh biểu diễn, trong khi bản thân Massol cũng phải từ bỏ sân khấu.
Các nhà khoa học cho biết, các chuyên gia Yoga từ Ấn Độ và các thầy tu tại Tây Tạng sau một quá tŕnh luyện tập lâu dài có thể dùng ánh mắt để thuần hóa thậm chí tiêu diệt những con thú hoang. C̣n các nhà dạy thú chuyên nghiệp cũng khẳng định, họ có thể bắt thú vật dừng lại chỉ bằng một cái nh́n chứ không cần những mệnh lệnh bằng lời. Khả năng của nhà ngoại cảm nổi tiếng Roza Kuleshova có thể nhắm mắt nh́n thấy những đồ vật ở khoảng cách 3 mét và “đọc thư” trong các phong b́ dán kín. Điều này cho thấy, cái nh́n hoàn toàn có thể xuyên thấu từ khoảng cách xa hay xuyên qua được những vật thể không trong suốt. Nhiều nhà sử học từng b́nh luận, cái nh́n của Lev Tolstoi dường như có thể xuyên thấu người đối thoại như một tia rơnghen. C̣n cái nh́n của Stalin thường khiến người khác phải cụp mắt xuống và tê liệt ư chí.
Có những người bằng sức mạnh cái nh́n của ḿnh có thể tác động lên một tấm phim ảnh. Nổi tiếng nhất trong lĩnh vực này phải kể đến công dân Mỹ Ted Sirius. Trước sự giám sát của một ủy ban đặc biệt, anh ta chăm chú nh́n lên một bức ảnh, ghi nhớ nó, trước khi chuyển cái nh́n của ḿnh lên một tấm phim ảnh. Khi tấm phim được rửa xong, người ta nhận thấy nó có những h́nh ảnh lờ mờ tương tự như ở bức ảnh gốc. Những hiện tượng tương tự cũng được các chuyên gia quan sát thấy ở những người mắc chứng bệnh ảo giác mạnh.
Để có thể khám phá bí mật của cái nh́n, Igor Vinokurov đă quyết định gặp gỡ “bà phù thủy” Tamara tại một ngôi làng gần thành phố Vladimir - người nổi tiếng với tin đồn có thể làm hỏng hóc mọi thứ hay “yểm bùa” con người nhờ cái nh́n. Tận dụng những “kiến thức” được bà phù thủy này tiết lộ, các nhà nghiên cứu quyết định lặp lại một cuộc thử nghiệm trong điều kiện pḥng thí nghiệm. Đóng vai tṛ “phù thủy” trong thử nghiệm này là tiến sĩ vật lư, chuyên gia trị liệu năng lượng sinh học Oleg Dubov. Ông dùng cái nh́n và ư nghĩ để tác động lên một ống thí nghiệm chứa nước cất đă được hàn kín. Các kết quả đo lường vật lư sau đó đă làm cho mọi người phải ngạc nhiên: các phân tử nước chuyển động nhanh hơn, đồng thời với khả năng dẫn điện của chúng cũng tăng lên.
Theo Giám đốc Viện Công nghệ sóng thông tin Vladimir Hokkanen, rất nhiều các thử nghiệm tại những pḥng thí nghiệm khác nhau trên thế giới đă chứng minh, cái nh́n có một tác động bằng năng lượng sinh học rất mạnh. Con mắt có thể phát ra những bức xạ trong dải sóng milimet với tần số cực cao, do đó có thể tác động lên mọi vật xung quanh. Ví dụ đơn giản là nhiều người có khả năng cảm nhận cái nh́n chăm chú của một người nào đó đi ngang hoặc phía sau ḿnh.
C̣n theo tiến sĩ sinh học Grant Demirchoglian, nghiên cứu của các bác sĩ nhăn khoa cho thấy, con mắt - cũng như bất kỳ một hệ thống quang điện tử nào - không những có thể thu nhận mà c̣n phát xạ các tín hiệu. Bản thân cấu tạo của nhăn cầu và vơng mạc mắt cũng gợi cho người ta liên tưởng tới một chiếc gương parabol có khả năng phản hồi các tia phát xạ. Các phát xạ phản hồi từ mắt là loại sóng ngắn nên có tác dụng xuyên thấu như tia rơnghen hay laser. Nó có thể tác động đến hệ thần kinh trung ương, năo, cũng như hoạt động của toàn bộ cơ thể. Nếu có thể chứng minh được các tia phát xạ từ mắt cũng có bản chất tương tự như tia laser, chúng ta có thể tin được về sự tồn tại của các nhân vật trong các truyện viễn tưởng có khả năng chỉ bằng cái nh́n có thể tiêu diệt hay đốt cháy kẻ thù!
Quỳnh Lai (theo Sự thật thanh niên )
|
Quay trở về đầu |
|
|
soida Hội viên
Đă tham gia: 29 August 2002 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 321
|
Msg 4 of 12: Đă gửi: 18 June 2005 lúc 2:12am | Đă lưu IP
|
|
|
Có lần khi đang làm việc ǵ đó trong nhà th́ bất ngờ bạn nghe như có tiếng nói bên trong con người bạn bảo bạn hăy gọi điện thoại đến một người nào đó. Lúc nghe giọng nói của người bạn bên kia đầu dây, người ấy nói rằng anh ta cũng mới nghĩ đến chuyện phải gọi điện thoại cho bạn. Đó là một ví dụ đơn giản về thần giao cách cảm hay cảm từ xa.
Công việc nghiên cứu có hệ thống hiện tượng này đă được bắt đầu ngay từ năm 1882 tại Anh. Các nhà nghiên cứu đă phát triển nhiều hướng nghiên cứu để giải quyết vấn đề này. Năm 1926, giáo sư L.L Vasyliev, Giám đốc Hội Nhân đạo Leningrad xuất bản cuốn sách nhan đề “Hiện tượng bí ẩn của tâm lư con người”.
Trong đó, tác giả mô tả một vài trường hợp gọi là thần giao cách cảm tự phát. Một vài cố gắng để ghi nhận trường điện từ xung quanh đầu người đă không thành công do thiếu sự hỗ trợ của công nghệ hiện đại nhạy cảm. Tuy nhiên, ngày nay các nhà khoa học đă xác định được sự tồn tại của các sóng điện từ như thế.
Trước đây Liên Xô quan tâm đặc biệt đến hiện tượng thần giao cách cảm.
Vào giữa những năm 60 của thế kỷ XX, một pḥng thí nghiệm bí mật của viện sĩ Joseph Aideiman ở Liên Xô đă cố gắng chứng minh một cách khoa học sự tồn tại của thần giao cách cảm. Bộ Quốc pḥng Liên Xô sau đó thành lập một đơn vị - gọi là “Pḥng 241” - bao gồm 12 nhà khoa học trong các lĩnh vực: toán học, vật lư, sinh lư và y học để thực hiện các nghiên cứu trên người và thú vật.
Theo lời kể lại của Kirill Leontovich, một trong số 12 nhân vật này, có một vài kẻ lừa đảo trong các “nhà cận tâm lư”. Tuy nhiên, không ai muốn từ bỏ lănh vực nghiên cứu của ḿnh. Và để tránh khả năng lừa đảo từ phía người được thí nghiệm, các nhà khoa học bắt đầu tiến hành thí nghiệm trong khi các đối tượng hoàn toàn cách xa nhau.
Ngày nay, các nhà khoa học đă có các đánh giá khách quan hơn đối với vấn đề ngoại cảm từ xa. Ví dụ, giáo sư Natalya Bekhtereva không loại trừ khả năng “thần giao cách cảm có thể là một trong các năng lực siêu nhiên của tâm thần con người”. Các nhà khoa học khác của Nga đưa ra giả thuyết rằng, “thần giao cách cảm có thể tồn tại trong phạm vi các khoảng cách ngắn đối với các đối tượng”. Bởi v́, các tiến tŕnh hóa-sinh và lư-sinh cùng liên kết với các tiến tŕnh tâm thần trong năo. Chúng lần lượt có thể phát ra bức xạ điện từ.
Các nhà khoa học nhận định rằng, hiện tượng thần giao cách cảm thường xảy ra giữa các cá nhân có quan hệ thân thiết, giữa vợ chồng. Các thí nghiệm trong pḥng thí nghiệm cũng đă chứng minh điều đó
D.S. (Theo Pravda )
|
Quay trở về đầu |
|
|
soida Hội viên
Đă tham gia: 29 August 2002 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 321
|
Msg 5 of 12: Đă gửi: 18 June 2005 lúc 2:14am | Đă lưu IP
|
|
|
Những "người tự dưỡng" có khả năng không ăn uống ǵ mà vẫn sống khỏe mạnh. Và không loại trừ khả năng họ sẽ thay thế chúng ta trong giai đoạn tiến hóa mới. Nhưng đâu là bí ẩn của họ? Khoa học hiện đại đang cố gắng trả lời câu hỏi này...
Các sinh vật trên trái đất được phân chia thành 2 loại: tự dưỡng (autotrophe) và dị dưỡng (heterotrophe). Tuyệt đại đa số thực vật thuộc về loại đầu tiên - chúng tiếp nhận năng lượng từ các chất vô cơ (ánh sáng mặt trời và không khí) và “tiêu hóa” nó trong suốt quá tŕnh quang hợp. Con người và động vật thuộc loại thứ hai, nuôi bản thân bằng chất hữu cơ. Do đó, những người có thể sống nhờ vào năng lượng mặt trời và không gian rất gần gũi với thực vật hơn với đồng loại.
Tại Moskva đă có một nhóm người “tự dưỡng” như thế. Họ tụ tập trong Bảo tàng Konstantin Vasiliev để chia sẻ kinh nghiệm với nhau. Irina Novozhilova, Chủ tịch Trung tâm bảo vệ quyền động vật Moskva, nói: "Chúng ta có thể h́nh dung họ như những cơ thể thực vật - nói khác đi - họ loại bỏ mọi sản phẩm có nguồn gốc động vật khỏi thực đơn của họ. Sau đó họ tuần tự gạt bỏ cả thực phẩm có nguồn gốc thực vật. Khi ngưng ăn thực phẩm như thế, họ cũng ngưng uống mọi loại nước. Nghĩa là chẳng uống ǵ cả! Tôi không nói rằng dinh dưỡng thiếu thốn có ảnh hưởng xấu đến t́nh trạng sức khỏe của họ. Mà ngược lại, họ rất khỏe mạnh và vui tươi. Tuy nhiên, tôi muốn cảnh báo rằng, người ta không thể bỏ ăn bỏ uống ngay một lúc được, mà phải thực hiện chầm chậm, từng giai đoạn một. Nếu không th́ hậu quả sẽ là chết người. Bởi v́ con người có thể chết v́ đói hay khát”.
Pralad Djani, một nhà yoga Ấn Độ 70 tuổi, chính là một trong số những người “tự dưỡng” nổi tiếng nhất hiện nay. Người đàn ông này đă không ăn hay uống bất cứ thứ ǵ trong suốt 62 năm, từ lúc ông lên 6 tuổi. Các bác sĩ Ấn Độ đă tiến hành xét nghiệm nhà yoga ngoại hạng này. Họ bố trí ông ở trong một căn pḥng đặc biệt, được lắp đặt các camera theo dơi và đóng kín cửa pḥng tắm. Sau khi họ rời pḥng, cơ thể của Pralad Djani vẫn hoạt động hoàn toàn b́nh thường, vẫn bài tiết nước tiểu. Ông nói rằng, ông tiếp nhận nước từ không khí.
Người “tự dưỡng” nổi tiếng nhất của Nga tên là Zinaida Baranova, 67 tuổi, sống ở thành phố Krasnodar. Đầu tiên, bà bỏ không ăn thịt, sau đó bỏ không ăn rau. Bà sống không ăn uống như thế hơn 4 năm trời. Các nhà khoa học ở Viện Bauman, Nga, đă xét nghiệm cơ thể bà Baranova và vô cùng kinh ngạc khi phát hiện tuổi sinh học của bà ta tương ứng với... tuổi 20! Sau đó, giáo sư Spiridonov đă đi đến kết luận rằng, bà Baranova là một phụ nữ khỏe mạnh b́nh thường như mọi người; toàn bộ cơ thể và các cơ quan nội tạng của bà Baranova - ngoại trừ dạ dày - đều hoạt động b́nh thường. Bà không hề bị bệnh hoạn, cả đến các bệnh mạn tính. Tuy nhiên, bà nói rằng, thời gian đầu bà thấy khó khăn nhiều trong việc làm quen với lối sống mới, lại bị các chứng như chuột rút, mệt mỏi, khô miệng... Và cũng có những lúc bà cảm thấy đói. Nhưng sau hơn một tháng như thế, sức khỏe của bà bắt đầu được cải thiện.
Các nhà dinh dưỡng học cho rằng, Vitamin B12 chỉ chứa tự nhiên trong thực phẩm động vật. Tuy nhiên, các bác sĩ cũng phát hiện độ tập trung Vitamin B12 khá tốt trong cơ thể loại người này. Sự thật càng rơ nét hơn khi các nhà khoa học khám phá quá tŕnh tổng hợp trong ruột của họ. Như vậy là họ có thể sống bằng hệ vi thực vật của chính cơ thể họ. Y khoa cũng đă khám phá rằng ruột người sản sinh các vi sinh vật có thể tổng hợp được acid amin
Di An (Theo "Pravda")
|
Quay trở về đầu |
|
|
|
soida Hội viên
Đă tham gia: 29 August 2002 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 321
|
Msg 6 of 12: Đă gửi: 18 June 2005 lúc 2:15am | Đă lưu IP
|
|
|
Năng lực chữa bệnh sau khi chết đi, sống lại?
Các chuyên gia cho biết, người ta có thể trải qua các triệu chứng tồn tại phi thể xác trong buổi tập yoga hay khi bị đau nửa đầu dữ dội. Hiện tượng tương tự cũng có thể quan sát thấy ở những người leo núi (khi họ bị chứng thiếu oxy máu) và các nhà du hành vũ trụ.
Trong bộ phim “Flatliners” của Hollywood, kể câu chuyện về một nhóm sinh viên y khoa quyết định tiến hành các thí nghiệm nguy hiểm trên người nhau để t́m hiểu ranh giới giữa sự sống và cái chết. Khi các sinh viên bước vào trạng thái chết lâm sàng, họ nh́n thấy nhiều người mà họ đă xúc phạm trong quá khứ xa xôi.
Vladimir Kravchenko, một cư dân ở Volvograd (Nga), rất thích xem phim này, mặc dù anh ta có các ấn tượng khác nhau. “Tôi đă nh́n thấy nhiều người, những người rất thân thiết với tôi và đă cho tôi các kư ức rất đẹp. Những lời khuyên thực tế, bảo rằng tôi không đúng về điều ǵ đó, hoặc tôi có thể làm điều ǵ đó tốt hơn”, Kravchenko nhớ lại.
Kravchenko đă trải qua chuyến du hành đầu tiên trong mơ cách đây 10 năm. Anh bị hôn mê nhiều giờ liền v́ bị thương nặng ở lưng. Khi tỉnh lại, Kravchenko cảm thấy bên trong người có một nguồn năng lượng đặc biệt. “Tôi cảm thấy thật hạnh phúc. Bệnh tật của tôi biến mất".
Kravchenko cho biết, anh thường nh́n thấy một con mắt to lơ lửng phía trên trán anh trước khi anh đi ngủ. Những người có năng lượng đặc biệt thường nh́n thấy h́nh ảnh con mắt. Các bác sĩ xét nghiệm Kravchenko và tuyên bố anh là người hoàn toàn b́nh thường. Sau khi b́nh phục, Kravchenko có thể dùng ḷng bàn tay để chữa khỏi các cơn đau. Gần như anh đă tự chữa khỏi bệnh loét dạ dày của ḿnh!
Kravchenko năm nay 55 tuổi, vừa rồi lại trải qua 2 cuộc phẫu thuật cực kỳ phức tạp tại Viện Phẫu thuật thần kinh Burdenko, Moskva. Các bác sĩ đă lấy ra một khối u trong đầu anh. Hai ca mổ đều thành công và Kravchenko tỉnh lại rất nhanh.
Kravchenko nói: “Khi bác sĩ phẫu thuật đến thăm tôi vào sáng hôm sau, ông ta ngồi xuống ghế với vẻ sửng sốt. Tôi cảm thấy rất khỏe, có thể bước đi và pha tṛ. Khi tôi nói với giáo sư về những ǵ mà tôi đă nh́n thấy trong suốt thời gian phẫu thuật, ông ta bảo rằng tôi không nên nói nhiều về chuyện đó".
Anna Visotskaya, chuyên gia ngoại cảm, tin rằng Kravchenko là một người dị thường: “Nếu anh ta có thể chữa bệnh cho chính ḿnh, th́ có lẽ anh ta cũng biết cách chữa bệnh cho người khác. Tôi biết một người Đức có số phận tương tự".
Viện quốc gia về thần kinh của Nga mới đây đă tiến hành cuộc nghiên cứu quy mô với sự cộng tác của 9 bệnh viện lớn. Kết quả: chỉ có 1% trong số 500 người có thể nhớ lại những ǵ họ đă nh́n thấy trong giấc mơ của họ. Các nhà khoa học tin rằng, 30% số bệnh nhân từng mô tả những cuộc du hành trong giấc mơ của họ là các cá nhân mất thăng bằng về tâm thần
Diên San (theo Pravda )
|
Quay trở về đầu |
|
|
soida Hội viên
Đă tham gia: 29 August 2002 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 321
|
Msg 7 of 12: Đă gửi: 14 July 2005 lúc 7:17am | Đă lưu IP
|
|
|
Khả năng linh cảm đặc biệt của con người
Trên thế giới không ít người có thể cảm nhận được tương lai của ḿnh. Khả năng đặc biệt này theo như các nhà khoa học, là do họ đă thừa hưởng được một phần “di truyền” từ cha ông. Nếu để ư chúng ta không quá khó để nhận biết những người có khả năng như vậy.
Ví dụ như có những người thường xuyên chơi xổ số và luôn trúng số. Họ được xếp vào loại may mắn thường xuyên nhờ linh cảm đặc biệt của ḿnh
Cố Thủ tướng Anh Winston Churchill là một trong những người nổi tiếng may mắn theo kiểu vậy. Hồi năm 1941, sau khi đi kiểm tra một khẩu đội pháo cao xạ, Churchill quay trở về xe của ḿnh, nhưng bất ngờ lại từ chối ngồi vào chỗ viên sĩ quan tùy tùng đề nghị. Ông bỏ qua chiếc cửa trước đă mở và chui xuống hàng ghế đằng sau. Chẳng bao lâu, một quả bom đă nổ ngay phía trước chiếc xe, khiến viên sĩ quan tùy tùng ngồi hàng ghế trước bị tử vong. Về sau, Churchill quả quyết là trước khi vào xe, ông đă nghe thấy một giọng nói cảnh báo nguy hiểm nào đó. Lần khác, trong thời gian một trận ném bom của quân Đức, Churchill c̣n cứu mạng sống của cả đội ngũ nhân viên nhà bếp của ḿnh. Ông đă ra lệnh cho tất cả phải xuống hầm trú ẩn, trước khi nhà bếp bị bom đánh trúng.
Nhà nghiên cứu các hiện tượng dị thường Vadim Chernobrov đă thu thập được cả một số lượng lớn những trường hợp may mắn đến khó tin trên: "Ví dụ điển h́nh nhất là trường hợp của thầy tu Monmoren. Ông ta đang cầu nguyện trong một ngôi đền và bỗng nhiên cảm thấy có một sự thôi thúc đổi chỗ đến mức không thể cưỡng lại. Ngay khi vừa chuyển chỗ, một viên đá to từ trên nóc nhà đă rơi đúng vào vị trí ông vừa ngồi.
Có không ít những câu chuyện liên quan đến linh cảm trước những tai nạn hàng không. Như vận động viên quần vợt người Thụy Sĩ Mark Rosse cần phải bay từ New York về Genève vào ngày 3-9-1998. Nhưng anh ta đă trả lại vé v́ dường như có một giọng nói vô h́nh nào đó từ bên trong ngăn cản không cho đi. Kết quả là chuyến bay đó của chiếc Boeing-747 đă bị vỡ tung khi rơi xuống Halifacs, khiến toàn bộ hành khách tử nạn.
Ngày 24-8 năm ngoái, đă có hai chuyến bay của Nga cất cánh từ sân bay Domodedovo đă bị nổ tung v́ khủng bố. Một điều đặc biệt khiến mọi người phải chú ư là số hành khách thấp đến mức khác thường trong hai chuyến bay này: trên chiếc Tu-134 tới Volgograd chỉ có 35 hành khách (tức là 50% chỗ ngồi), c̣n chiếc Tu-154 tới Sochi chỉ có 46 người trên tổng số 180 ghế. Trong khi thời điểm đó đang là mùa đi nghỉ mát nên các chuyến bay thường kín chỗ. Các nhà nghiên cứu thường chú ư tới một chi tiết: trên các chuyến tàu hay gặp tai nạn, số hành khách thường ít hơn hẳn những chuyến bay thông thường. Chuyên gia xă hội học James Staunton của Mỹ đă phân tích tổng cộng 250 trường hợp tai nạn và đi đến kết luận: số hành khách trên những chuyến đi bất hạnh này chỉ chiếm trung b́nh 61%, trong khi những chuyến thông thường là 76% - sự khác biệt 15% này là một con số khổng lồ đối với lĩnh vực thống kê. Như vậy có nghĩa là một yếu tố ǵ đó đă giúp không ít người tránh khỏi những tai nạn đáng sợ. Nhưng vấn đề là yếu tố này thực chất là ǵ? Đó có thể coi là linh cảm hay không?
Khoa học đă có thuật ngữ gọi là "proscopia" dùng để chỉ một hiện tượng bí ẩn, hay khả năng cảm nhận về sự kiện chưa diễn ra, mà đôi khi c̣n nh́n thấy trước được chúng. Mọi người hẳn vẫn c̣n nhớ Công nương Diana từng nói rằng, bà sẽ chết trong một tai nạn giao thông. Về khả năng đặc biệt này phải kể đến đạo diễn nổi tiếng Andrey Tarkovski của Nga. Ông đă từng tới Stockholm để t́m địa điểm cho một cảnh quay trong bộ phim "Lễ hiến sinh". Tarkovski đă dừng xe tại một khu vực của thành phố này nói: "Đây chính là địa điểm xảy ra thảm họa”. Chỉ vài tháng sau, Thủ tướng Thụy Điển Olof Palmer bị ám sát ngay chính nơi đây. C̣n khi quay bộ phim Stalker, ông đă chỉ thị cho người quay phải ghi h́nh tờ lịch bị rơi xuống nước có đề ngày 28-12. Về sau, chính đạo diễn này đă chết vào đúng ngày này... Vậy đó có phải là sự trùng hợp ngẫu nhiên?
“Nhà văn Steven King đă giải thích khả năng linh cảm này như là một giác quan mà cha ông ta đă từng có. Đối với chúng ta, nó gần như đă biến mất, do nền văn minh đă gần như tác động trực tiếp lên hết các giác quan - Chernobrov cho biết - Chỉ trong những trường hợp cực kỳ nguy cấp (tất nhiên là không phải ở tất cả mọi người) linh cảm này mới được khỏi động lại. Đó như là một dạng du hành theo thời gian: con người khi cảm thấy mối đe dọa chết người trong tương lai sẽ gửi lại cho ḿnh một tín hiệu cảnh báo về quá khứ”.
Nhưng nhà toán học Sergey Subanov lại lư giải hiện tượng này theo cách khác: "Tất nhiên là những trường hợp linh cảm như trên khiến mọi người phải mê hoặc. Nhưng ta cũng cần phải xem xét đến lư thuyết về xác suất. Trong cuộc sống của mỗi người, trung b́nh có tới vài chục ngàn ngày. V́ sao lại không thể có trong đó vài ngày "kỳ diệu" hay có những trùng hợp không thể tin nổi? C̣n liên quan đến chuyện gặp may ư? Trên trái đất hiện đang có gần 6 tỉ người sinh sống. Trong số này, giả sử có khoảng 1 triệu người thường xuyên gặp may đi nữa, nhưng đó chỉ là một giọt nước trên biển (chiếm chưa đầy 0,2% dân số). Nhưng từng ấy trường hợp cũng khiến người ta phải nói và viết không bao giờ hết!".
|
Quay trở về đầu |
|
|
soida Hội viên
Đă tham gia: 29 August 2002 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 321
|
Msg 8 of 12: Đă gửi: 25 July 2005 lúc 9:56am | Đă lưu IP
|
|
|
Một xác người 37 năm không bị phân hủy
Xác người chết tên là Đinh Công Hạo (sinh năm 1951). Người đang cất giữ xác là ông Đinh Hữu Trí (em trai ông Hạo), ngụ tại số nhà 644, tổ 12, ấp Phú Lộc, xă Phú Thạnh, huyện Phú Tân
Theo người dân ở ấp Phú Lộc, trước đây, vợ chồng ông Đinh Đại Bửu sinh được 4 người con, gồm 2 trai và 2 gái. Ông Hạo là người con thứ 3, c̣n ông Trí là con út. Do có gương mặt khôi ngô, tuấn tú giống ông Bửu nên cậu bé Hạo rất được cha yêu thương. Năm lên 14 tuổi, bỗng dưng Hạo không c̣n nh́n thấy ánh sáng mặc dù đôi mắt vẫn long lanh như người b́nh thường. Gia đ́nh ông Bửu đưa con trai đi chữa trị khắp nơi nhưng bệnh t́nh vẫn không thuyên giảm. Đến năm 17 tuổi, Hạo trở nên gầy g̣, ốm yếu. Chỉ sau 3 ngày ăn không được, Hạo đă qua đời. Gia đ́nh ông Bửu tiến hành chôn cất con ḿnh đúng theo phong tục của địa phương.
Từ một giấc mơ
Ngay sau đêm mở cửa mả (3 ngày sau khi chôn) của Hạo, ông Bửu nằm mơ thấy con trai ḿnh báo mộng rằng phải t́m 4 người ăn chay trường, đạo đức tốt đến đào mộ của Hạo lên trong khoảng thời gian từ 4- 5 giờ sáng. Lúc đầu, gia đ́nh ông Bửu bán tín bán nghi, không dám đào. Tuy nhiên, sau khi nghe ông Bửu thuật lại đầu đuôi giấc mơ và nguyên nhân dẫn đến cái chết của Hạo, những cụ già trong làng và một ông thầy thuốc khuyên ông Bửu cứ thử đào mộ lên xem. Không ngờ, khi xác được đưa ra khỏi quan tài th́ ai nấy đều hết sức ngạc nhiên. Cụ Bạch Xuân Quang (82 tuổi), người có mặt trong lúc đào ngôi mộ của Hạo, nhớ lại: “Khi cái xác thằng Hạo được đưa ra khỏi quan tài, tôi cứ ngỡ như nó đang nằm ngủ. Bởi lẽ lúc chết, cơ thể nó đă cứng ngắc rồi, vậy mà khi đào mộ lên th́ xác không hề bị trương thối. Trái lại, da thịt nó vẫn hồng hào, mềm mại như người c̣n sống”.
Trước hiện tượng kỳ lạ này, gia đ́nh ông Bửu quyết định đưa xác con ḿnh về nhà và đặt nằm trên chiếc ghế bố. Nhận được tin, bà con khắp nơi kéo đến xem rất đông. Lúc này, chính quyền địa phương cử một đoàn bác sĩ, trong đó có một bác sĩ người Mỹ, đến khám nghiệm xác của Hạo. Điều bất ngờ là khi các bác sĩ dùng kim chích vào đầu những ngón tay của Hạo th́ máu tươi vẫn chảy ra. Thế nhưng, sau 7 ngày liên tục khám nghiệm, các bác sĩ đành ra về mà không hề có kết luận ǵ về sự kỳ lạ của cái xác. V́ thời điểm ấy cách Tết Mậu Thân năm 1968 đúng 7 ngày, nên gia đ́nh ông Bửu xin phép chính quyền địa phương được giữ xác con ḿnh trên gác của ngôi nhà cổ với những mong sau Tết sẽ tiếp tục nhờ bác sĩ đến kiểm tra. Lần kiểm tra thứ 2, các bác sĩ ra về với chẩn đoán rằng đấy là hiện tượng “chết rũ” (chết khô từ từ).
Chờ kết luận khoa học
Do sau hơn nửa tháng cái xác vẫn không có biểu hiện thối rửa, ruồi muỗi không bám vào, nên ông Bửu đóng một chiếc quan tài để đặt xác Hạo vào. Bên trên chiếc quan tài được gắn một tấm kiếng. Với sự hướng dẫn của vị bác sĩ người Mỹ, ông Bửu khoan cái lỗ nhỏ bằng ngón tay ở bên hông chiếc quan tài để đặt vào đó một ống thông hơi.
Thời gian đầu lưu giữ xác ông Hạo, ḍng người hiếu kỳ khắp nơi kéo đến xem rất đông, đặc biệt là trong dịp lễ hội vía Bà Chúa Xứ. Không bỏ lỡ “cơ hội”, đội ngũ chạy xe đạp lôi bắt đầu tung tin đồn nhảm về sự linh nghiệm của cái xác để chở khách đến xem. Tuy nhiên, gia đ́nh ông Bửu dứt khoát không đón nhận những vị khách đến với mục đích bói toán, mê tín. Dần dần, người dân địa phương xem cái xác kỳ lạ ấy trở nên quen thuộc. Hằng ngày, ông Bửu thường xuyên lau chùi chiếc quan tài và nhang đèn cho con trai ḿnh. Đến năm 1994, ông Bửu qua đời và giao lại nhiệm vụ ấy cho ông Trí. Khi tiếp xúc với chúng tôi, ông Trí và những hộ dân lân cận khẳng định rằng xác ông Hạo không hề được ướp bằng bất kỳ loại hóa chất nào.
Chúng tôi nhận thấy mái tóc của ông Hạo vẫn c̣n nguyên vẹn. Những ngón tay, ngón chân của ông chỉ teo lại chứ không hề bị biến dạng mặc dù ông đă chết cách nay 37 năm. Giải thích lư do v́ sao địa phương đồng ư cho cái xác của ông Hạo được người thân lưu giữ trong nhà suốt thời gian qua, ông Lâm Văn Bé Năm, Phó Chủ tịch UBND xă Phú Thạnh, cho biết: “V́ nhận thấy cái xác này không làm ảnh hưởng đến an ninh trật tự và vệ sinh môi trường xung quanh, nên địa phương không có ư kiến ǵ. Chúng tôi vẫn xem đây là hiện tượng “chết rũ”. Tuy nhiên, chúng tôi rất mong các nhà khoa học sớm đến khảo sát về hiện tượng kỳ lạ này để có kết luận chính thức”.
Về phía gia đ́nh, ông Trí cho biết sẽ sẵn sàng hợp tác với các nhà khoa học. Tuy nhiên, mong muốn duy nhất của ông là các nhà khoa học hăy dùng những thiết bị, máy móc hiện đại để chỉ khảo sát bên ngoài quan tài, chứ đừng làm thay đổi hiện trạng cái xác ở bên trong. Bởi lẽ, trong 37 năm qua, gia đ́nh ông đă xem cái xác ấy như người c̣n sống.
|
Quay trở về đầu |
|
|
soida Hội viên
Đă tham gia: 29 August 2002 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 321
|
Msg 9 of 12: Đă gửi: 18 October 2005 lúc 3:59am | Đă lưu IP
|
|
|
Thực sự có tồn tại một chiều không gian khác?
Đă từ lâu, các nhà khoa học trên thế giới tin rằng thời gian và địa điểm chúng ta đang sống chỉ là một trong nhiều chiều không gian và thời gian mà chúng ta không nh́n thấy được.
Theo họ, thời gian có thể đếm được, là một dạng vật chất không thể biến mất. Do đó h́nh hài của chiều thời gian cũng có mặt ở mọi nơi. Khi 2 chiều thời gian trùng nhau th́ đó cũng là hiện tượng tự nhiên, giống như lúc mưa rơi, nắng rọi và sấm sét dậy trời. Người ở một chiều thời gian có thể nh́n thấy một chiều thời gian khác, có thể là chiều thời gian tương lai hoặc quá khứ.
"Tam giác quỉ" Bermuda ở Đại Tây Dương được mệnh danh là "tử địa", v́ đă có hàng trǎm tàu thuyền và máy bay bị mất tích một cách bí ẩn tại đây trong ṿng 100 nǎm qua. Những người đi biển tin rằng giữa Đại Tây Dương có một "rốn biển" với những xoáy nước khổng lồ có đường kính hơn 100 dặm... Và đó có thể là cánh cửa xuyên vào một chiều thời gian khác có tốc độ gấp 2 lần tốc độ ánh sáng. Các nhà khoa học ở một số cơ quan nghiên cứu quốc tế nổi tiếng cho biết, có thể làm cho con người chúng ta xuyên qua một chiều thời gian khác, nhưng đáng tiếc tốc độ của các phương tiện mà con người tạo ra hiện thời mới chỉ đạt chưa đầy 1/3 tốc độ ánh sáng. V́ vậy, những tàu thuyền và máy bay bị mất tích một cách bí ẩn có thể là do bị hút vào một chiều không gian khác.
Cũng tương tự như vậy đối với sự kiện bí ẩn xảy ra trên bầu trời Niu Yoóc (Mỹ) vào cuối nǎm 1999. "Lạy Chúa, chúng tôi đang ở đâu vậy. Làm sao chúng tôi đến được nơi đây? Đây là Hăng hàng không Alp Air, chuyến bay 703. Tất cả đều lạ lùng. Tôi không biết ḿnh ở đâu. Người nào nhận được những lời này xin hăy giúp chúng tôi". Đó là nội dung lời kêu cứu của một viên phi công "ma" truyền qua làn sóng điện với giọng vô cùng sợ hăi. Rồi chiếc máy bay hành khách kiểu cũ ĐC.7 mà hăng Boing chế tạo từ hơn 30 nǎm trước bỗng xuất hiện phía trên đảo Maháttan ở thành phố Niu Yoóc.
Những người chứng kiến h́nh ảnh của "chiếc máy bay ma" nói trên là viên phi công lái một chiếc máy bay trực thǎng đưa một số du khách bay thưởng ngoạn toàn cảnh thành phố lớn nhất thế giới này. Viên phi công lái máy bay trực thǎng tên là Ben Giắcman đă nhận được lời cấp báo đó một cách rơ ràng. Và 12 khách du lịch trên chiếc máy bay cũng tận mắt nh́n thấy "chiếc máy bay ma" ĐC.7, một số người đă chụp ảnh nó. Ben Giắcman sau đó thuật lại trên truyền h́nh về sự kiện bí ẩn này: "Khi tôi nhận được lời nói của anh ta, tôi vội bấm nút trả lời ngay, v́ nhận thấy giọng nói của anh ta giống người đang bị hoảng loạn. Anh ta cuống lên nói rằng lẽ ra máy bay đă tới dăy núi Alp (ở châu Âu), nhưng sao không nh́n thấy nó và phía dưới cũng không phải Thuỵ Sĩ, v́ anh ta biết rơ địa h́nh. Tôi bèn nói với anh ta rằng anh ta đang ở trên bầu trời nước Mỹ, v́ không có lịch tŕnh bay qua đây. Anh ta cất cánh từ sân bay thành phố Vêrôna (Italia) và bay đến thành phố Inxbrúc (áo). Khi đó tôi nghĩ rằng gă phi công này không điên th́ cũng say rượu. Nhưng tôi bỗng rợn tóc gáy v́ chợt nghĩ ra điều ǵ đó. Tôi hỏi ngày cất cánh của anh ta là ngày nào. Điều viên phi công trả lời khiến tôi gần như không tin nổi vào tai ḿnh. Anh ta nói rành mạch rằng máy bay cất cánh tại sân bay quốc tế Vêrôna hồi 6h45 ngày 26/11/1972 để bay tới thành phố Inxbrúc, rồi sẽ bay tiếp đến Líchtenxten. Máy bay của anh ta có phi hành đoàn 7 người và 132 hành khách. Tôi sững sờ, không biết nói sao, rồi tôi nghe tiếng viên phi công "ma" đó bắt liên lạc với trạm hoa tiêu bay của thành phố Inxbrúc. Đến đây tôi biết rằng ḿnh đang đối mặt với điều tựa như chuyện truyền kỳ bí ẩn. Tôi đă gặp ma hay linh hồn đang xuyên qua chiều thời gian quá khứ để đến với chiều thời gian hiện tại. Tôi nói với anh ta rằng giờ đây không phải là nǎm 1972 mà là nǎm 1999, nhưng anh ta vẫn khǎng khǎng căi nǎm nay là nǎm 1972".
Về sau Ben được biết rằng Hăng hàng không Alp Air và chuyến bay 703 là có thật 100%. Nǎm 1972, chuyến bay này đă chở các SV người Pháp và Italia đi dự cuộc thi trượt tuyết mùa đông. Nhưng máy bay đó đă gặp băo tuyết đột ngột và bị rơi sau khi cất cánh được 40 phút. Chuyến bay nói trên được ghi nhận là "mất tích" cùng với thông báo tất cả các hành khách và phi hành đoàn trên máy bay đều chết, v́ từ đó đến nay người ta chưa hề t́m ra vết tích của chiếc máy bay này.
Ben cho biết thêm: "Khi đang cố khẳng định đang là nǎm 1999, tôi nghe thấy tiếng nấc và giọng nói như của người hấp hối của "viên phi công ma". Tôi nh́n về phía cửa sổ buồng lái và cửa sổ khoang hành khách của chiếc máy bay đó và thấy rằng h́nh như bên trong máy bay không phải là người mà chỉ là h́nh bóng của họ. Tôi t́m cách lái trực thǎng tiến lại gần chiếc máy bay DC.7, nhưng ngay lập tức có một luồng ánh sáng trắng loá lên rồi "chiếc máy bay ma" nọ bỗng nhiên mất hút, cứ như chẳng có ǵ xảy ra trước đó"...
|
Quay trở về đầu |
|
|
soida Hội viên
Đă tham gia: 29 August 2002 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 321
|
Msg 10 of 12: Đă gửi: 18 October 2005 lúc 4:03am | Đă lưu IP
|
|
|
Bí ẩn những vùng đất "chết"
Cho đến nay, có rất nhiều hiện tượng xảy ra trong thiên nhiên mà khoa học vẫn bó tay chưa thể t́m ra lời giải đáp hợp lư. Một trong những hiện tượng đó là những vùng đất “chết” gắn liền với nhiều hiện tượng kỳ bí. Đồi Chết, Đầm Ma hay Thung lũng Chết... là những địa danh như vậy.
Trên thực tế, những cái tên nhuốm màu chết chóc như vậy thường được người dân địa phương đặt ra để cảnh báo đối với khách bộ hành. Ví như cao nguyên 1079 tại miền bắc Urals, Kholat Sjahyl, được dịch theo ngôn ngữ của người Mansi là “Núi Chết” khi thời gian và thực tế đă chứng tỏ cái tên đó hoàn toàn đúng với những ǵ đă xảy ra.
Những người sống lâu đời tại vùng này vẫn nhớ như in một tai nạn đă từng xảy ra tại Núi Chết. Vào ngày 2/2/1959, một đoàn khách du lịch từ Học viện Bách khoa Urals đă dựng trại trên sườn núi này và vài ngày sau, tất cả họ đều được phát hiện là đă chết. Không ai rơ nguyên nhân của những cái chết này là do đâu.
Người ta cũng phỏng đoán rằng có thể đoàn người đă bị sét đánh hay bị đĩa bay tấn công. Tuy nhiên, cũng có người cho rằng, họ đă bỏ mạng v́ thâm nhập vào đúng nơi đă diễn ra các cuộc thử nghiệm vũ khí. Tuy nhiên, không ai chứng minh được các giả thiết này.
Điều đáng ngạc nhiên hơn là khi khám nghiệm thi thể của các nạn nhân, người ta thấy trên lớp da của họ có những vạch đỏ rất khác thường. Do đó có thể khẳng định họ đă bị thương từ bên trong và bị xuất huyết.
Những triệu chứng tương tự thường được quy cho những tai nạn gây ra bởi bom khinh khí đă làm loăng không khí của một vùng rộng lớn trong khu vực. Khi đi vào những khu vực này, mạch máu của con người có thể nổ tung v́ áp suất bên trong lên rất cao, có thể dẫn đến cơ thể bị nổ tung thành nhiều mảnh. Mặc dù vậy, giả thiết này cũng chưa được khẳng định.
Những hiện tượng kỳ lạ tương tự c̣n được phát hiện tại Thung lũng Chết ở Kamchatka, thung lũng nằm trên biên giới của khu vực cấm săn bắn Kronotsky. Cho đến nay đă không c̣n ai thấy xa lạ với những đống xương trắng chất chồng trong thung lũng. Có cả xác của các loài chim, những chú chồn gulo và thậm chí cả những con gấu rất lớn.
Các nhà khoa học đă nghiên cứu và kết luận những cái chết này xảy ra do khí xyanic phát ra từ núi lửa tại các điểm nứt trên bề mặt trái đất, khí này đă làm tê liệt hệ hô hấp của các sinh vật.
Những lời giải thích này cũng chưa được chứng minh đầy đủ.
Một địa danh khác cũng được đặt tên là Thung lũng Chết nằm tại cộng ḥa Yakutia, Nga cũng xảy ra hiện tượng tương tự. Thung lũng này nằm tại vùng Vilyui Thượng và những câu chuyện kỳ lạ ở đây xoay quanh tác hại của những vật có h́nh bán cầu bằng kim loại nằm nhô ra tại những nơi bị đóng băng. Những câu chuyện này kể rằng, chỉ cần ngủ qua đêm tại một nơi gần những vật thể đó, không ai tránh khỏi cái chết. Người ta đă nghiên cứu những nạn nhân xấu số tại đây và thấy rằng họ giống hệt như những người chết v́ tia phóng xạ. Tuy nhiên, liệu ở khu Yakutia này có nguồn phóng xạ mạnh như vậy hay không?
Không một cuộc thám hiểm địa lư nào tại vùng này lại t́m ra một chất phóng xạ như vậy.
Tiếng tăm về Thung lũng Chết ở tỉnh Tứ Xuyên (Trung Quốc) hay c̣n gọi là thung lũng Tre Đen, cũng không nằm ngoài những hiện tượng bí ẩn. Mùa hè năm 1950, có khoảng 100 người đă đột ngột bị biến mất ở đó và một chiếc máy bay cũng gặp nạn tại khu vực này không rơ lư do.
Con số nạn nhân lớn như vậy lại một lần nữa xảy ra vào năm 1962. Một người đàn ông dẫn đường cho đoàn lữ hành là các nhà địa lư sống sót đă kể lại tai nạn đó như sau: “Ngay khi đoàn thám hiểm bước vào thung lũng, một đám sương mù dày đặc bao vây lấy đoàn người. Người ta nghe thấy những âm thanh rất mơ hồ nhưng không rơ là tiếng ǵ. Và khi sương mù tan, những âm thanh đó cũng biến mất.”
Các nhà khoa học mới đây đă tổ chức một chuyến thám hiểm đến khu vực bí ẩn ở Tứ Xuyên. Họ nói rằng những vụ việc kỳ kạ đó xảy ra có lẽ là do hơi độc đậm đặc từ những thực vật chết phân hủy và làm người ta nghẹt thở, sau đó mất phương hướng và chết tại những khe đất có rất nhiều trong khu vực. Tuy nhiên, các nhà khoa học khác lại cho rằng nguyên nhân của những cái chết bí ẩn là hoàn toàn có thể nh́n thấy được.
Trên thực tế, các thảm kịch xảy ra ở đó bởi v́ một khu vực đất có lực từ cực mạnh nằm trong thung lũng Tre đen. Hiện tượng kỳ lạ này cũng điển h́nh cho một thung lũng chết khác ở Trung Quốc nằm trong khu vực miền núi thuộc tỉnh Cát Lâm. V́ những lư do không ai biết, các vụ đâm máy bay liên tục xảy ra tại đó cùng với lượng người mất tích ngày càng tăng lên.
Những vụ tai nạn hay xảy ra đến nỗi mà những người đi đào củ sâm, vốn rất quen thuộc với khu vực, cũng lần lượt mất tích một khi họ dám đi vào vùng núi. Cứ vào đến đó, la bàn lại quay lung tung và người ra dễ dàng mất trí nhớ và phương hướng. Những người du hành cùng lạc tại một địa điểm nhưng đều không thể t́m được đường ra. Và thung lũng chết ngày càng lấy đi mạng sống của nhiều người xấu số.
|
Quay trở về đầu |
|
|
soida Hội viên
Đă tham gia: 29 August 2002 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 321
|
Msg 11 of 12: Đă gửi: 18 October 2005 lúc 4:06am | Đă lưu IP
|
|
|
Những chiếc máy bay trở về bí ẩn -
Từ thời cận đại đến nay, những h́nh thức biểu hiện chủ yếu của các tai nạn mà loài người phải gánh chịu là việc mất tích của máy bay và tàu thuyền. Những vụ mất tích máy bay và tàu thuyền đă không c̣n là hiếm, nhưng điều kỳ lạ lại chính là sau khi mất tích một thời gian, chúng lại hiện trở về hoàn toàn nguyên vẹn. Những máy bay và tàu thuyền không c̣n người lái như là những linh hồn trở về Trái Đất từ một Vũ Trụ khác.
Năm 1985, tại vùng đầm lầy trong khu rừng rậm Niu Ghinê, người ta phát hiện thấy một máy bay chở khách hai động cơ đă mất tích trước đó gần nửa thế kỷ. Điều khiến người ta không hiểu nổi là chiếc máy bay đó trông c̣n mới y như trước khi bị mất tích, không hề cũ đi hoặc biến dạng. Số hiệu trên máy bay vẫn rơ ràng, dễ đọc. Chiếc máy bay lấp lánh ánh bạc này mất tích trước đó 45 năm trên đường bay từ Manila Philippin đến đảo Mêndanao. Trong khoang máy bay vẫn t́m thấy những tờ báo tuần thứ ba tháng 1 năm 1937, ngày Chủ nhật.
Một nhóm chuyên gia hàng không của quân đội Inđônêxia được cử đến hiện trường. Sau khi xem xét nghiên cứu chiếc máy bay "như c̣n mới" đó, khi trở ra, ai cũng tái mặt và kinh ngạc. Ngành chủ quản phụ trách nghiên cứu lập tức ra lệnh phong tỏa khu vực mới phát hiện ra chiếc máy bay đó.
Các điều tra viên lúc đầu khi mới trông thấy chiếc máy bay đó, không ai dám tim ở mắt ḿnh nữa. Vỏ ngoài của nó trông vẫn mới, thân máy bay hoàn toàn không có một vết tỳ nào, dưới ánh sáng mặt trời nó sáng lấp lánh như gương. Các nhân viên điều tra tưởng rằng cửa của nó chắc chắn bị gỉ, rất khó mở, nhưng ngược lại, vừa vặn quả đấm là mở được ngay, không hề có tiếng cót két hay răng rắc ǵ cả, êm ru.
Vào trong khoang máy bay không thấy người nào dù là sống hay chết. Nhưng trong máy bay cốc giấy, mẩu thuốc lá và mấy tờ báo năm 1937 vẫn chưa ngả mầu vàng, dường như mới đó vẫn đang có người ngồi trong máy bay. Trong một chiếc gạt tàn, có để một vỏ bao thuốc lá thơm, loại thuốc lá mác ấy lưu hành vào những năm 1930, nhưng vào thời Chiến tranh thế giới thứ II đă ngừng sản xuất. C̣n những trang phục và kiểu đầu tóc trên tờ báo đều thuộc thời kỳ kinh tế khủng hoảng và suy thoái ở Mỹ. Trong phích nóng vẫn c̣n cafe nóng hổi, và mùi vị của nó vẫn thơm ngon, chưa hề bị biến mất.
Điều khiến cho các nhân viên điều tra ngạc nhiên nhất là t́nh trạng máy bay. Trong b́nh ắc quy của máy bay vẫn nạp đầy điện, chỉ vặn công tắc là đèn trong máy bay bật sáng. Thùng chứa nhiên liệu của máy bay hầu như vẫn đầy nguyên. Tất cả những điều đó khiến cho nhân viên điều ra sởn tóc gáy.
Chiếc máy bay đó trông như được hạ cánh khẩn cấp nhờ các bánh xe của nó, vừa may nó đỗ xuống được chỗ đất mềm trong vùng đầm lầy, nên hoàn toàn không bị hư hại ǵ, vẫn có thể bay trở lại như 50 năm trước đây. Các nhà khoa học vẫn tiếp tục điều tra về bí mật của việc máy bay đă mất tích từ lâu nay bỗng xuất hiện trở lại.
Theo ghi chép, những sự kiện tương tự cũng đă từng xảy ra vào thập niên 60. Một máy bay ném bom của Mỹ ngày 04 tháng 04 năm 1946 không quân Mỹ huy động lực lượng t́m kiếm suốt 500km vùng trời nơi nó mất tích, nhưng không kết quả ǵ. Bất ngờ, vào năm 1962 chiếc máy bay đó lại xuất hiện tại nơi cách sân bay mấy trăm mét. Thiết bị vô tuyến điện trên máy bay vẫn nguyên vẹn. Căn cứ theo phân tích máy móc thiết bị, dường như nó mới đơ xuống ngay chiều hôm đó, không ai nghĩ chiếc máy bay đă mất tích 17 năm.
Vào một ngày trời quang mây tạnh của năm 1984, tại băi cát miền Bắc Mexico bỗng xuất hiện 05 máy bay quân sự Mỹ. Thân máy bay vẫn sáng bóng, thùng nhiên liệu vẫn chứa đầy xăng, nhưng trong máy bay th́ trống rỗng chẳng có một người. Các chuyên gia Mỹ cho rằng: Cả 05 máy bay đó điều mất tích từ hồi năm 1945 lại vùng biển tam giác Bécmút (gọi là Bécmuđa). Nhưng việc đó văn đang tranh luận, bởi có người nói rằng, phiên hiệu của máy bay đă mất tích nhiều năm lại xuất hiện trở lại là một sự thực không thể phủ nhận được.
C̣n những sự kiện tàu thuyền đă mất tích xuất hiện trở lại th́ vụ phát hiện tàu "RaĐahama" của Mỹ tại tọa độ 37 độ 37' độ Vĩ Bắc 51 độ 55' độ Kinh Đông vào tháng 08 năm 1935 là vụ nổi tiếng. Khi tàu buôn "Axơchich" phát hiện ra tài RaĐahama th́ trên tàu không có người nào cả. Điều khiến cho thuyền trưởng và các thuyền viên tàu "Axơtich" kinh ngạc là khi họ từ nươca Anh ra đi th́ được thuyền trưởng tàu "Raicơxcơ" của Italia cho biết hồi trước tháng 07 họ đă tận mắt trông thấy tàu "RaĐahama" bị đắm ở Đại Tây Dương.
Hơn 100 năm trước đây, ở Đại Tây Dương cũng từng phát hiện được một tàu đă mất tích nhiều năm trước đó. Đó là con tàu Meri Sairaistơ. Khi phát hiện ra nó th́ trên tàu không có người, nhưng những đồ quư giá như vàng bạc, kim cương vẫn nguyên vẹn, không hề suy suyển. Xuồng cứu sinh và các đồ vật khác vẫn đầy đủ. Thậm chí trên tàu vẫn c̣n để lại những thứ trong bữa ăn đang ăn dở. Không biết người trên tàu đă bỏ đi đâu?
Đầu năm 1990, tàu buồm hai cột "Durixis" mất tích đă 24 năm bỗng nhiên lại xuất hiện, nó đỗ ở một băi biển vắng vùng ngoại ô thành phố Caracat và Vênêduêla. Ba thủy thủ trên tàu khi được phát hiện ra (năm 1990) đều giật ḿnh ngạc nhiên. Ngày 06 tháng 01 năm 1966 họ từ đảo Aroba ra khơi. Không ngờ khi họ vừa đánh bắt được con cá lớn, nặng tới 110kg th́ băo ập tới. Mọi người vội vă đưa nhau đi tránh gió. Nào ngờ cơn hoảng sựo đă kéo dài đến 24 năm. Vụ tàu mất tích xuất hiện trở lại này, tuy trên tàu vẫn có người, không biết các nhà vũ kia, chỉ là những "tà linh hồn" trở lại.
|
Quay trở về đầu |
|
|
soida Hội viên
Đă tham gia: 29 August 2002 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 321
|
Msg 12 of 12: Đă gửi: 18 October 2005 lúc 4:08am | Đă lưu IP
|
|
|
Sự linh nghiệm của bùa chú trên bia mộ Kim tự tháp -
Kim tự tháp là lăng mộ mà các vị vua Ai Cập cổ đại xây dựng cho ḿnh. Kim tự tháp Ai Cập được coi là một trong 7 kỳ quan thế giới cổ đại. Hầu hết các kim thự tháp lớn nhỏ ở Ai Cập đều được xây dựng vào thời vương triều thứ 3 đến vương trieùe thứ 6 của Ai Cập.
Kim tự tháp Ai Cập qua những tháng năm lịch sử kéo dài bốn ngàn năm vẫn bao trùm một bức màn bí ẩn, tràn đầy những sắc thái thần bí. Trong đó những lời bùa chú trên bia mộ là khiến người ta kinh hăi nhất: "Bất cứ người nào đến quấy nhiễu sự yên ổn của Pharaông, th́ cánh cửa tử thần sẽ giáng xuống đầu người đó". Những lời bùa chú tựa như thần thoại đó, đă cảnh cáo trước cho những kẻ tham lam đời sau muốn nḥm ngó những báu vật vô giá trong mộ, đề pḥng việc đào trộm mộ. Lạ thay, mấy thể kỷ nay, phàm những người dám cả gan đi vào trong hầm mộ Pharaông, dù là kẻ trộm mộ, người mạo hiểm hay là các nhà khoa học, các nhân viên khảo sát, cuối cùng đều ứng nghiệm lời bùa chú, nếu không phải chết ngay tại chỗ th́ cũng mắc phải chứng bệnh lạ không chữa được rồi chết trong đau đớn khổ cực.
Tháng 11 năm 1922, nhà khảo cổ nổi tiếng nước Anh, ngài Hôvađơ Catơ, sau 7 năm thăm ḍ t́m kiếm đă phát hiện và mở cửa lăng mộ Pharaông Tutancamôn tại vùng thung lũng Đế vương; Từ trong đó đă đào được hơn 5.000 hiện vật gồm có châu báu, đồ trang sức, quần áo, binh khí, công nghệ phẩm, dụng cụ gia đ́nh,... Thành công đó đă làm chấn động thế giới. Ngày 18 tháng 2 năm sau, khi công việc khai quật đang đứng trước thắng lợi mới, huân tước Canaphen, người đă đầu tư rất nhiều tiền của giúp Catơ tiến hành công việc, đi vào trong hầm mộ và sau đó bỗng mắc bệnh nặng, rồi qua đời. Chị gái của ông ta, trong hồi kỹ đă viết rằng: "Trước lúc chết, ông bị sốt cao và luôn miệng kêu gào: Tôi đă nghe tiếng thở của nó, tôi phải cùng đi với nó đây!".
Cách đó không lâu sau, một nhà khảo cổ khác, ngài Môsơ trong khi khai quật đă giúp đẩy đổ bức tường đá chủ yếu trên đường vào hầm mộ cũng qua đời v́ mắc phải một chứng bệnh lạ giống như thần kinh rối lọan. Đaoglat chuyên gia chiếu chụp X quang cho xác ướp Pharaông, không bao lâu cũng trở thành vật hy sinh cho các lăng mộ Pharaông, ông ta ngày càng suy nhược và qua đời. Trong 2 năm sau khi khai quật lăng mộ đó, có tới 22 người trong đội khai quật chết một cách bí ẩn, không rơ nguyên nhân. Từ đó tin tức về việc Pharaông làm chết người lan truyền khắp nơi. Lời bùa chú trên bia mộ càng khiến người ta phân vân khó nghĩ
Năm 1924, nhà sinh vật học người Ai Cập quốc tịch Anh ngài Oaitơ, đưa theo một số người hiếu kỳ đi vào hầm mộ. Điều khiến người ta khiếp sợ là, sau khi vào tham quan về, ông ta treo cổ tự tử. Trước lúc chết, ông ta cắn đầu ngóntay viết thư để lại, nói rằng cái chết của ông ta là do bùa chú của lăng mộ Pharaông tạo ra, bản thân rất hối hận, nên phải ôm ḷng ân hận ấy đi gặp thượng đế. Điều khiến người ta kinh ngạc và khó hiểu hơn nữa là cái chết của giám đốc nhà bảo tàng Cairo, ông Khamin, Maihơlairơ. Xưa nay Khamin không hề tin lời bùa chú của lăng mộ Pharaông lại có thể linh nghiệm. Ông ta nói: "Cả đời tôi đă từng nhiều năm giao thiệp với xác ướp và lăng mộ cổ Ai Cập. Chẳng phải tôi vẫn đang sống mạnh khỏe đấy ư?". Thế nhưng sau khi nói lời đó chưa đầy 4 tuần, ông bỗng nhiên mắc bệnh và qua đời. Lúc đó ông ta c̣n chưa đầy 52 tuổi. Hơn nữa người ta c̣n phát hiện ra rằng, cùng ngày ông qua đời, trước lúc chết, ông vẫn chỉ huy một đội công nhân đóng gói một lô hiện vật quư giá, mà lô hiện vật đó được khai quật và thu lượm từ lăng mộ Pharaông Tutancamông. Tất cả những điều đó khiến cho truyền kỳ về Pharaông càng được phủ thêm bức màn đen bí ẩn.
Lúc bấy giờ, người ta mới bất giác hỏi rằng: Những người giao thiệp với Kim tự tháp Pharaông Ai Cập bị chết v́ nguyên nhân ǵ? Những lời bùa chú trên bia mộ Pharaông có thật linh nghiệm không?
Một quan điểm cho rằng, trên vách những lỗi đi trong hầm mộ có một lớp những thứ màu phớt hồng và màu lục xám có khả năng là lớp sinh ra tia sáng chết. Nghe nói nó phóng ra những chất làm chết người.
Một số nhà khoa học khác lại có quan điểm khác, tức là nền văn minh của người Ai Cập cổ đại đă đạt tới tŕnh độ có thể dùng những côn trùng có nọc độc cực mạnh hoặc những chất kịch độc làm vũ khí, để bảo vệ lăng mộ của những kẻ thống trị, tránh bị kẻ khác xâm phạm. Năm 1956, nhà địa lư học Oaitơxơ, trong lúc khai quật lăng mộ Rôcalibi đă từng bị dơi tập kích
Những năm gần đây, một số nhà khoa học có ư đồ dùng sinh vật học để giải thích. Ngài Yxơđinhao, tiến sĩ sinh vật học, giáo sư y học của đại học Cairo, năm 1963 đă nói rằng: Căn cứ theo kết quả mà ông định kỳ tiến hành thí nghiệm đối với các nhà khảo cổ và các nhân viên, phát hiện thấy tất cả mọi người, trên cơ thể đều tồn tại một mầm bệnh độc có thể dẫn đến sốt cao và cảm nhiễm ở đường hô hấp. Những người đă vào hầm mộ, v́ nhiễm phải bệnh độc này sẽ dẫn đến viêm đường hô hấp, rồi cuối cùng sẽ dẫn đến tắc thở mà chết. Nhưng v́ sao những mầm bệnh độc này có thể có được sức sống bền bỉ và mănh liệt đến như vậy hầm mộ. Nó lại sống lâu tới 4.000 năm trong xác ướp. các nhà khoa học không hiểu nổi.
Năm 1983 một nữ bác sĩ người Pháp tên là Phihirô, sau nhiều năm nghiên cứu đă nhận thấy nguyên nhân cái chết đó là do phản ứng quá nhạy cảm đối với những vi khuẩn độc hại của những người khai quật và những người tham quan hầm mộ. Theo nghiên cứu của bà th́ bệnh trạng của những người đó cơ bản giống nhau, bị cảm nhiễm ở phổi, khó thở mà chết. Bà giải thích: Sau khi các Pharaông cổ Ai Cập đă chết, người ta chôn theo những vàng bạc châu báu, áo quần; ngoài ra c̣n có rất nhiều rau quả và thực phẩm. Nhưng rau quả và thực phẩm đó, qua thời gian dài hàng ngàn năm thối rữa sinh ra những loài khuẩn độc mà mắt thường không thể nh́n thấy được. Những khuẩn đó bám trong hầm mộ. Bất kể là ai khi thở hít phải những khuẩn độc đó, phổi sẽ mắc bệnh cấp tính, cuối cùng dẫn đế khó thở và chết trong đau khổ. Giáo sư Đômixiân ở Xtraxbua, v́ chui vào hầm mộ vừa mới khai quật để dập bản khắc chữ, trong đó c̣n đầy những khuẩn độc nên đă nhiễm độc mà chết. Cho đến nay, cách giải thích đó được coi là có lư nhất.
Nhưng, những lời bùa chú ở bia mộ Pharaông rốt cuộc là như thế nào? Điều này c̣n phải chời sự nghiên cứu kỹ hơn nữa của các nhà khoa học. Hơn nữa, gần đây phát hiện những vấn đề liên quan đến cái gọi là "năng lượng tháp". Chưa biết việc đó thực hư thế nào, không thể đoán trước được.
Một số nhà khoa học khác cho rằng, cái gọi là bùa chú của Pharaông, rất có thể đến từ bản thân sự cấu tạo của Kim tự tháp, thiết kế cấu tạo của hầm mộ và lối đi trong mộ có thể sinh ra, tụ tập và phóng ra các tịa xạ, các dao động từ và các sóng năng lượng, hoặc h́nh thành một trường vật nào đó.
Đâu là đúng, đâu là sai, mỗi người một cách lư giải; nhưng muốn mở được bí mật của những lời bùa chú, xem ra không hề đơn giản, ít nhất là hiện nay.
|
Quay trở về đầu |
|
|
|
|