vanhkhuyen Hội viên


Đă tham gia: 11 August 2004 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 155
|
Msg 1 of 1: Đă gửi: 26 September 2005 lúc 10:45am | Đă lưu IP
|
|
|
Tại Ai ?
Báo chí loan tin lớn hôm nay một nhà văn bị chồng bà ta kiện về tội đem hết những riêng tư trong nhà vào các bài viết .
Thật tội , có phải những riêng tư đó là của riêng họ hay là c̣n của rất nhiều người khác mà dư luận cứ nhao nhao lên .
Cho mẹ ấy chết, phụ nữ ǵ nhiều chuyện , viết ǵ chả viết , viết nửa đêm gọi chồng dậy tâm sự , là tâm sự thật cho những khắc khoải trong đời , ông chồng ậm ừ rồi ngủ luôn , là cả mười mấy năm trong đời , đă chịu đựng tới thế , chịu đựng luôn , đĩ thoả thế , lại đem nói ra .
Bà ấy hay, gỡ được mặt nạ của biết bao nhiêu ông chồng cứ cho ḿnh là đệ nhất thiên hạ , không chơi bời , không hoang phí , thế là tuyệt hảo , tâm tư vợ không cần hiểu thêm, 3 con rồi c̣n ǵ , làm đếch ǵ ông phải cầu cạnh ǵ nữa chứ .
Một đám đông nhao nhao bao gồm vị nhà văn đó , phóng viên và nhân viên an ninh bảo vệ bà ta , bà nh́n thanh thản , không biểu lộ sự bực dọc ǵ của một người sắp đem ra bị xử ở toà , bà ta trông giống như sắp đi tới đích của một việc làm bà ta định sẳn mục tiêu và kết cuộc .
Vào toà, nụ cười của bà ta c̣n tươi tắn hơn, bà nh́n hết mọi người trong pḥng, một nụ cười nhân hậu , một nụ cười không c̣n chua chát như những lần trước cái máy bà vẫn cười và rơi nước mắt để viết ra được những ḍng tự đáy ḷng để chính bản thân bà ta bị kết tội như hôm nay .
Bị cáo , chị có ǵ nói trước khi bồi thẩm đoàn đi vào trong bàn bạc quyết định sau cùng không .
Bà ung dung đi về phía vành móng ngựa , tay để lên cuốn sách thánh thề là sẽ nói sự thật, bà lại cười ..
Bà bắt đầu " Thưa quư toà và thưa tất cả mọi người , ai cũng thấy chiến tranh là chết chóc và mất mát , thưa vâng , điều đó quá rơ rồi , nhưng trong ḥa b́nh , tôi nghĩ không ai và ít có ai nh́n thấy sự chết lần chết ṃn và mất mát của bao con người chỉ v́ sự hời hợt trong cuộc sống và trong tâm linh mỗi con người . Trong chúng ta đây ai, ai có thể vỗ ngực tự hào chúng ta làm đủ đầy trách nhiệm của một người công dân , không hề làm ai , bao gồm những công dân khác và nhất là những người thân kề cận chúng ta đau khổ hay thiếu thốn về điều ǵ đó , chưa nói tới vật chất , điều dễ thấy , th́ tâm linh , ít có hai hiểu được người khác cần ḿnh những ǵ và ḿnh phải đáp ứng ra sao . Quư vị ra đường nh́n xung quanh ḿnh mà xem , có bao nhiêu ánh mắt bao gồm sự sống, hay chỉ là những ánh mắt chán chường , tiếp nhận một cuộc sống vô vị hả quư vị , một cuộc sống chấp nhận và chịu đựng , chỉ v́ người ta , giữa hai người với nhau đă ngưng hiểu nhau , người ta đă ngưng cho nhau hạnh phúc , người ta nghĩ thế là đủ , thế là đúng và thế đă là hay .
Bổn phận của chúng tôi là ngăn chặn điều đó , lôi những căn bịnh quái ác đó ra khỏi đời sống gia đ́nh mỗi người . Họ cần tự nh́n thấy họ , họ cần t́m cho họ một lẽ sống tốt đẹp hơn ngày hôm qua , hôm nay họ có .
Kết tội ư ? Những ǵ tôi viết là của riêng hay nó quá phổ biến để không ai dám nhận đó là chính h́nh ảnh của ḿnh để thay đổi mà đi kết tội tôi , một người dám nói ra sự thật đó .
Thưa các vị , tôi nghĩ tôi chưa điên, tôi chưa chết dù tôi có bị kết tội , chỉ mong trong vài lời cuối cùng sự thật được chấp nhận và mọi người t́m ra cho ḿnh một cuộc sống tinh thần đủ đầy hơn .
Dù sao , trong cay đắng tôi vẫn cám ơn chồng tôi cho tôi hiểu sự thật này và hy vọng người nào đến sau tôi , sẽ được hạnh phúc ..
Bà trở về ghế ngồi của ḿnh . Trong pḥng im bặt , tiếng nhao nhao cho bà ta là đáng đời từ những người phụ nữ tại hàng ghế đầu không c̣n nữa . Hàng ghế bên kia , chồng bà ta vẫn kiêu căng , tự phụ bàn bạc với luật sư t́m kế kết tội vợ ḿnh , cho bà ta là quá đáng .
Cái tṛ đời trong mắt mọi người sao mà tệ và bạc bẽo thế ...
Hy vọng vị quan toà trong ḷng của từng cá nhân có mặt hôm nay sẽ tự t́m ra câu trả lời cho chính ḿnh .
Cho một ngày
__________________ Va`nh Khuye^n
|