Msg 2 of 5: Đă gửi: 04 September 2006 lúc 2:30am | Đă lưu IP
|
|
|
Tôi có mấy người bạn Hà Nội, người Hà Nội sang trọng, nữ lưu duyên dáng, nam giới thanh lịch, đi làm mặc quần tây áo sơ mi tay dài, trang phục b́nh thường của nhân viên công sở. Lần ra trụ sở ng̣ai Hà Nội mặc áo sơ mi tay ngắn, bên nhân sự nhắc khéo : cuối năm ng̣ai này rét sao không mặc áo tay dài đi, có khi trông lại đẹp ra cơ. Áo Việt Tiến Tungshing đẹp bằng này mà c̣n đ̣i cơ ǵ nữa không biết.
Ng̣ai đó người ta giao tiếp khéo léo, tôi cà tàng con cua càng nhưng không hiểu sao tan giờ làm cũng được kéo đi chung, thường th́ đi Hồ Tây có ốc luộc, bíp tết, bánh tôm, lẩu,… hay cái ǵ đấy.
Và cũng có món thịt chó, từ Ḥa Mă ra ng̣ai phố Huế rồi chạy đi đâu nữa. Nhưng tôi sợ thịt chó cũng hệt như sợ chó, nh́n thấy cái thực đơn, hoặc gọi món ra thấy vai đùi mấy cái gâu gâu trên dĩa là phải mau mau kiếm cách chối.
Đành nói lảng chỉ tí rượu với bắp luộc thôi là ấm, tức th́ trong đám bạn tiếu lâm có người cười nắc nẻ “Á ha ha ha, không nhá thịt chó không phải là đàn ông”.
Khỉ ạ, ông cũng đang chang chang hạ cháy một vùng cô đơn chứ có ngồi xơi nước đường đâu mà cười sung sướng thế kia.
Dĩ đào vi thượng, tôi nghiệm rằng không nên ham v́ sợ nhằm đợt nhà hàng ưu ái món chó ghẻ hay chó xà mâu coi như thực khách lănh quả phù mỏ, có mặt vui chơi chứ thấy rượu thịt là muốn bị làm mệt.
Nhưng bạn cũng điềm đạm không ghiền nhậu nhẹt đâu nào, ăn uống vui chơi rồi về tắm táp thay quần áo, không phải bia rượu cho đă rồi sau đó phiêu bồng khổ sở, chỉ tụm 5 tụm 7 nói chuyện bát phố chơi chơi rồi dô mà thôi.
Chẳng cà tàng như tôi mỗi khi huyết mạch lưu thông, hai tai bít bùng ngực phập phồng căng lên, ngực thường không phải ngực cô gái xinh tươi 85 cm, như đang ở bên ngọn lửa bập bùng, vai tôi rung rung tâm hồn rừng rực cháy, như đang ở trên núi rừng cao nguyên, tôi ca vang lên bài ca Siu Lack “như khát khao khát khao mặt trời, ơi này mặt trời của tôi .. mùa Xuân ơi ”.
Tôi đă đi về trên những con đường đêm rét với cơn mưa dầm suốt hơn một tuần giữa kinh thành.
Để rồi dù chẳng biết ǵ về Hà Nội, vẫn … mơ, vẫn thấy Hà Nội đẹp.
|