Msg 1 of 6: Đă gửi: 12 May 2008 lúc 1:22am | Đă lưu IP
|
|
|
"Tỷ phú không tiền” giờ ra sao?
Câu chuyện buồn của ông Vơ Văn Ẩn đă được Báo Pháp Luật TP.HCM phản ánh bốn năm về trước. Nay, câu chuyện ấy lặp lại!
Một đêm mùa đông năm 1958, một người quét rác nghe tiếng khóc trong bồn rác. Khi mở ra xem th́ thấy một trẻ sơ sinh đă bị kiến bu vào, đục mất một con mắt. Thương t́nh, cô đưa đứa trẻ đến Cô nhi viện G̣ Vấp. Cái tên Vơ Văn Ẩn ra đời từ đó.
Năm 1975, rời cô nhi viện, ông lang thang khắp TP để t́m việc làm thuê và gặp được một người tốt bụng cho nhập chung hộ khẩu để đi kinh tế mới ở Củ Chi. Đến vùng đất mới này, ông cuốc đất làm thuê hết nhà này đến nhà khác để kiếm cái ăn. Năm 1982, số phận đưa đẩy ông đến làm thuê cho nhà ông Phạm Văn Chói (nguyên phó trưởng Công an quận B́nh Thạnh). Hằng ngày, ông chở mía bằng xe ba gác đi bỏ lẻ quanh chợ Thị Nghè.
Trúng số hơn một tỷ đồng và tái kiếp lang thang
Năm 1996, ông Ẩn trúng 21 tờ vé số độc đắc trị giá một tỷ năm mươi triệu đồng. V́ ông không có giấy tờ tùy thân nên ông Chói đi lănh giúp. Sau đó xuất hiện một tờ giấy cho tiền do ông Ẩn viết với nội dung rằng cho gia đ́nh ông Chói 13 tờ vé số trị giá 650 triệu đồng, dành hai tờ đóng thuế và một tờ bố thí. C̣n lại 250 triệu đồng, ông Chói bảo đă trả hết cho ông. Mâu thuẫn nảy sinh và ông bị gia đ́nh ông Chói đuổi ra khỏi nhà, phải lang thang tại chợ Thị Nghè. Thương t́nh, một người chạy ba gác đă nhường cho ông chiếc xe cũ của ḿnh. Hằng ngày, ông đi chở hàng cho bà con trong chợ. Tối đến, ông ngủ trong các sạp chợ hoặc ngủ luôn trên xe ba gác. Có ngày đói quá ông phải xin thức ăn thừa của khách tại một quán hủ tiếu gần chợ. Xót cho cảnh bần cùng và ngờ nghệch của ông, bà con tiểu thương chợ Thị Nghè cho ông mượn tiền đóng án phí, nhờ luật sư đi kiện đ̣i tiền.
Ông kiện ông Chói v́ cho rằng ḿnh bị gia đ́nh ông Chói ép viết giấy cho tiền, đồng thời chưa hề nhận được đồng nào như đă ghi trong “giấy nhận tiền”. Cơ quan chức năng nghi ngờ ông bị tâm thần khi cho gần hết số tiền ḿnh trúng số trong lúc bản thân lang thang đầu đường xó chợ nên đă tổ chức giám định. Kết quả giám định là ông “trí tuệ chậm phát triển” nhưng đủ năng lực hành vi dân sự. Chữ viết trong giấy cho tiền là của ông và ông không chứng minh được ḿnh bị ép buộc viết giấy cho nên coi như ông đă tự nguyện cho ông Chói 650 triệu đồng. Với 250 triệu đồng c̣n lại, ṭa tuyên ông Chói phải trả lại cho ông Ẩn.
Đi t́m một mái ấm
Ngày 4-10-2003, ông đến Đội thi hành án quận B́nh Thạnh để nhận số tiền 250 triệu đồng. Chưa bao giờ cầm trong tay số tiền lớn nên ông nhờ bà Lan, một tiểu thương chợ Thị Nghè, nhận và đếm tiền giúp. Chưa ra khỏi trụ sở đội thi hành án, số tiền của ông đă bị hao hụt hết gần 100 triệu đồng. Một tiểu thương khác là bà N. níu áo ông đ̣i những khoản nợ “trên trời rơi xuống”, nào tiền “trả ơn” cho luật sư bào chữa miễn phí, tiền “đền ơn đáp nghĩa” v́ đă làm giấy đăng kư tạm trú dài hạn KT3 cho ông, tiền lăi vay đóng án phí, tiền nợ cơm nước. Tiền bào chữa th́ luật sư không nhận nhưng bà N. cũng không muốn trả lại cho ông. Tiền án phí chỉ 13 triệu đồng nhưng bà N. buộc ông phải trả lăi gấp đôi thành 26 triệu đồng. Tất cả các khoản này ông Ẩn đều phải nhờ bà Lan đếm trả giúp. “C̣n 154 triệu đồng!” - bà Lan cho ông biết sau khi đếm trả các khoản “nợ”.
Đứng ngơ ngác một hồi giữa hành lang đội thi hành án, ông Ẩn bần thần, không biết phải xử trí ra sao với số tiền c̣n lại th́ bà Lan gợi ư ông về quê sống cùng với vợ chồng bà. Nghĩ đến việc sắp chấm dứt cảnh sống đầu đường xó chợ, có một mái nhà để về, ông mừng rỡ theo bà Lan về Bến Tre ngay ngày hôm đó.
Trắng tay
Ông Ẩn tâm sự: “Khi về Bến Tre, bà Lan than cảnh gia đ́nh đang túng quẫn, nhờ tui giúp đỡ. Tui bảo rằng tiền của tui chị đang cầm th́ cứ lấy 20 triệu đồng trong đó mà xài”.
Về nhà bà Lan (xă Vĩnh Ḥa, huyện Ba Tri), ông Ẩn chăm sóc cho hơn 10 con ḅ của gia đ́nh. Thấy ông Ẩn siêng năng, bà Lan gợi ư mua cho ông một con ḅ để chăn chung. Con ḅ trị giá 14 triệu đồng của ông bốn năm sau đó lần lượt đẻ được bốn con. “V́ có thêm ḅ của tui làm chật chuồng nên vợ chồng ổng kêu tui góp 20 triệu đồng để phụ làm chuồng. Tui thấy nếu cho đi tui cũng c̣n được 100 triệu đồng nên đồng ư. Con ḅ con đầu tiên nuôi vừa lớn th́ trúng đám cưới con gái chị Lan. Chồng chị Lan hỏi tui: “Ông mừng cái ǵ để nó theo chồng?”. Tui không có tiền trong tay nên mừng con ḅ”. Hai con ḅ con sau đó ông nhờ vợ chồng bà Lan bán được 18 triệu đồng.
Đến khoảng giữa năm 2007, gia đ́nh bà Lan và ông Ẩn bắt đầu nảy sinh xích mích. Một buổi chiều cho gà ăn, ông Ẩn làm con gà chọi giật ḿnh khiến chồng bà Lan tức giận. Hai bên to tiếng với nhau. Ông Ẩn ra đi với độc một chiếc quần đùi trên người, t́m đến nhà thờ Giồng Giá ở gần đó để nương thân. Cha đạo đề nghị ông Dũng, một người có uy tín trong xứ đạo đến nhận ông Ẩn về chăm sóc. Ngày hôm sau, ông Dũng đă đưa ông sang nhà bà Lan dắt hai con ḅ mẹ và con về và đ̣i lại số tiền 118 triệu đồng mà bà Lan đang giữ của ông Ẩn. Thế nhưng bà Lan chỉ cho dắt ḅ về.
Lại đi kiện
Khác với những ǵ ông Ẩn kể, bà Lan kể: “Số tiền của ông Ẩn mà tui giữ chỉ trên 100 triệu đồng. Giờ cũng hết sạch rồi!”. Theo bà, có ba lần ông Ẩn quay trở lại TP để trả nợ tiền cơm nước. Bà đă đưa hết cho ông Ẩn gần 70 triệu đồng để làm lộ phí. C̣n lại 30 triệu đồng, bà mua cho ông Ẩn một con ḅ 14 triệu đồng và xây chuồng ḅ, mua máy tưới cỏ hết 16 triệu đồng. “Vậy coi như chỉ c̣n 18 triệu đồng tiền bán ḅ thôi. Bây giờ tui không có tiền trả liền một lúc 18 triệu đồng nên tui nói cho tui trả dần mỗi tháng hai triệu đồng nhưng ổng không đồng ư” - bà nói.
Ông Ẩn nói rằng ông chỉ lên TP một lần để trả ơn những người đă cưu mang ông. Lần đó, bà Lan đưa cho ông bốn triệu đồng. Khi lên gần đến nơi ông mới biết ḿnh bị kẻ trộm móc túi, phải nhờ bà con ở chợ Thị Nghè cho tiền đi xe về lại Bến Tre...
Mới đây, có người giúp ông Ẩn làm đơn kiện ra Ṭa án huyện Ba Tri đ̣i bà Lan trả 118 triệu đồng.
Những ngày này, khi tá túc tại nhà ông Dũng, sáng nào ông cũng dậy thật sớm để dọn chuồng ḅ, cho ḅ uống nước, ăn cỏ. Vợ chồng ông Dũng đă dọn cho ông một chỗ ngủ êm ấm nhưng ông chỉ thích ngủ phía sau hè, gần chuồng ḅ.
Ông chưa bao giờ oán trách cha mẹ ḿnh, chỉ mong có phép màu giúp gặp được người lao công đă nhặt ông từ trong thùng rác để cảm ơn. Ông nhờ chúng tôi giúp lấy lại số tiền mà luật sư từ chối nhận và các giấy KT3 của ông mà bà N. đang giữ. Ngay cả tờ giấy “Xác nhận là con cô nhi” của Cô nhi viện G̣ Vấp bà N. cũng giữ nốt, chỉ đưa cho ông bản phôtô. Có những giấy tờ gốc đó ông mới có thể đứng chung hộ khẩu với ông Dũng để sau này chết c̣n có cái giấy khai tử cho đàng hoàng.
Cuối ngày, ông ngồi xúc từng muỗng cơm ăn mà ánh mắt cứ nh́n xa xăm, buồn giọng tâm sự: “Nếu không trúng số, đời tui đă có thể yên ổn hơn. Phải chi hồi đó tui đừng gửi tiền cho ai giữ khiến người ta sinh ḷng tham, mất hết t́nh nghĩa”.
Ông Ẩn đặc biệt thích mèo. Cũng nhờ con mèo mà ông trúng số độc đắc. Hôm đó, có một con mèo vừa đẻ xong tha nhau vào bỏ ngay chỗ ông đứng. Nghe người ta nói mèo cho nhau là điềm hên nên ông đi mượn tiền mua 21 tờ vé có dăy số 90728. Và con số may mắn đó đă giúp ông sở hữu một tỷ năm mươi triệu đồng. Đó là lần đầu tiên và cũng là lần sau cùng ông mua vé số.
Sau khi bị đuổi khỏi nhà ông Chói, có lần ông nh́n thấy một con mèo hoang nằm ngủ nơi sạp chợ và đến vuốt ve: “Sao mày giống tao quá, không nhà cửa, không người thân. Về với tao hủ hỉ để có hơi ấm nghe mày!”. Từ đó trở đi, ông ăn ǵ con mèo được ăn nấy, có lúc ông nhịn để nó được ăn. |
Theo THANH MẬN - Pháp Luật TP.HCM
Sửa lại bởi situong : 12 May 2008 lúc 1:26am
|