an_quang Hội viên
Đă tham gia: 13 September 2006 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 968
|
Msg 1 of 4: Đă gửi: 01 December 2008 lúc 3:06am | Đă lưu IP
|
|
|
Quư vị và các bạn thân mến,
Trong suốt thời gian hơn 30 năm kể sau giải phóng, Việt Nam chúng ta hầu như không có một nhà văn nào thật sự đáng kể. Nếu so với thời kỳ tiền cách mạng, hay ít nhất ở thời kỳ trước 75, th́ điều này có vẻ như quá vô lư. Một đất nước từng có những cây bút như Nam Cao, Ngô Tất Tố, Nguyễn Công Hoan, Nguyên Hồng hay các cây bút một thời của Tự Lực Văn Đoàn đâu vắng bóng?
Trong vài năm gần đây, dù không thể so sánh với những bậc cha chú, nhưng chúng ta cũng có một vài tên tuổi, như Trần Như Mai, Phan Thị Vàng Anh, Ca Lê Thuần, Nguyễn Ngọc Tư, Bảo Ninh... Có dịp biết một số nhà văn đó, An_quang nhận thấy rằng không phải họ không có tài. V́ nói cho cùng, những tác phẩm hay nhất đều phải bắt nguồn từ hiện thực, từ những vấn đề bức xúc nhất. Nhưng khi chạm phải những bức xúc đó, th́ họ đành dừng lại, v́ không dám theo gương của Dương Thu Hương.
Ở đây, An_quang cũng xin tŕnh làng lá số của một trong những nhà văn nữ đó. Bất chấp chuyện thời thế thế thời, bất chấp âm thịnh dương suy, ở phương diện con người - tài năng - gia đ́nh - hạnh phúc và số phận nh́n chung, an_quang vẫn tin là việc t́m hiểu và nghiệm lư là có ích.
Xin mời mọi người tham gia thảo luận về lá số này trên các phương diện đó.
|