Tác giả |
|
thangcutang Hội viên
Đă tham gia: 03 February 2006 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 169
|
Msg 1 of 2: Đă gửi: 29 July 2008 lúc 3:54am | Đă lưu IP
|
|
|
XUNG ĐỘT BẮC NAM NH̀N QUA KHUNG QUI CHIẾU HẬU THIÊN
TĐ NGUYỄN VIỆT NHO
I. DẪN NHẬP
Ở phương đông xưa, ông cha ta sử dụng một loại thước đặc biệt mà tây phương không có cái tương đương, tôi tạm gọi là cái khung qui chiếu. Qui chiếu là đưa vào một khuôn mẫu nào đó để mà lương định, tính toán, đo lường…về phẩm tính của sự vật và sự việc, để vươn tới cái biết về sự hơn thiệt, cát hung, một cách tương đối từng thời kỳ và vị trí của sự vật hay sự việc nằm trong không thời nào đó… Như vậy, cũng có thể xem khung qui chiếu như một thước đo nhưng không dùng để đo những vật cụ thể như các loại thước nằm trong hệ thống mét (mètre), yard hay thước thợ Lỗ Bang.
Qui chiếu qua khung Hậu Thiên là dùng đồ h́nh Bát Hậu Thiên Bát Quái để khảo sát sự việc để biết cái lư tính (quality) để rồi vươn tới cái biết về Đạo LƯ hay ĐẠO (The WAY), hơn là nhằm vào việc t́m hiểu số lượng (quantity) hay kích cỡ của vật thể, theo lối cân đo đong đếm qua những thước đo để đo đồ vật cụ thể.
Có hai loại khung qui chiếu là khung Hà Lạc và khung Bát Quái. Hai loại khung nầy như là hai tấm gương nhằm chỉ ra cái ảnh hưởng mang tính tất yếu của những qui luật tự nhiên của thiên nhiên (thiên Đạo) lên trên sự vật nằm trong vũ trụ. Bài viết nầy xin chỉ bàn đến KHUNG QUI CHIẾU HẬU THIÊN để chỉ ra sự xung khắc Bắc Nam, để rồi chỉ ra cách giải quyết cái xung đột nầy.
Nói Bát Quái không ít người cho rằng Hậu Thiên là mô h́nh của vũ trụ về sau, Thiên Thiên là
cái ban đầu. Thật ra.nói thế là không chỉnh v́ vũ trụ vốn có từ vô thủy đến vô chung th́ làm sao
nói chuyện ban đầu hay về sau? Sự vật chuyển luân một cách tự động và miên viễn trong chu
tŕnh khép kín: Sinh, thành, suy, diệt, sinh… nên nói cho rằng HT là mô h́nh vũ trụ về sau, TT là
cái ban đầu, không chỉnh v́ vũ trụ là vậy . Đầu hay cuối chỉ là ta tự đặt ra để nói về một thời
điểm biến sinh của sự vật, trong chu tŕnh miên viễn đó. Việc nầy thể như chuyện con gà và cái
trứng cái nào có trước, cái nào có sau? Nói cái náo có trước cũng được nhưng đều không
đúng, bởi trong trứng vốn ngầm chứa mầm móng con gà, trong con gà có mầm của trứng, đầu
hay cuối chỉ là ta tự đặt để, để chỉ một thời điểm biến sinh, trong chu tŕnh miên viễn đó: trong
trứng vốn ngầm chứa mầm móng con gà, trong con gà có mầm của trứng và, nói gà trứng cái
nào có trước là ta tự chọn đặt cho sự khởi đầu tr6n cái ṿng luân hồi đi về đó. Điều nầy cũng
giống như là việcphục sinh của vật chất và của năng lượng: Vật chất tan ră thành năng lượng,
năng tích tụ thành vật chất ( Albert Einsteint ), không thể nói cái nào có trước cái nào. V́ thế,
Thiên Tiên và Bậu Thiên nên biết chúng như là hai cái "Khung Qui Chiếu" : Tiên Thiên là
đồ h́nh mang tính dương, chỉ định tính và định luật trong sự biến dịch của sự vật và Hậu
Thiên mang tính âm, nói lên tính định h́nh và định vị của vật chất trong không gian.
Về Khung Qui Chiếu Hậu Thiên: HTBQ c̣n được gọi là Hậu Thiên Việt Thường, là đồ h́nh do người Việt Thường, một tộc Việt trong Bách Việt cổ xưa, đă thiết lập để làm khung qui chiếu về Đạo lư. Riêng cho Việt tộc nó như là một di chúc truyền ḍng cho muôn đời con cháu về sau để biết mà sống sao cho phù hợp với qui luật Thiên nhiên, gọi là Thiên Đạo (Xin đọc thêm: Bát Quái và Đạo Lư Cổ Việt, cũng trên mạng Anviettoancau.net hoặc đọc HƯÓNG PHỤC VIỆT QUA LƯ SỐ HÀ LẠC, trong văn Hóa Cổ Việt, của cùng tác gỉa).
HTBQ có 8 con Lư số hay Dịch số, gọi là tám quái, đó là: CÀN, KHẢM, CẤN, CHẤN, TỐN, LI, KHÔN ĐOÀI, được thiết trí ở các hướng như sau:
KHẢM: Bắc
LI: Nam
CHẤN: Đông
ĐOÀI: Tây.
CẤN: Đông Bắc
KHÔN: Tây Nam.
TỐN: Đông Nam
CÀN Tây Bắc, như đồ h́nh dưới
Qua đồ h́nh trên ta có thể “đọc” biết vị thế cùng tính chất các hướng của Việt Nam xưa và nay.
(Hướng Bắc Nam của h́nh được lấy theo qui định bản đồ hôm nay. Ngày xưa người ta lấy ngược lại nhằm nói lên Bắc Nam là hướng của chính sự vật nằm trong không gian; ngày nay ngược lại bởi lấy theo cái nh́n của con người đến sự vật). Theo đó đồ h́nh chỉ ra rằng:
_ Bắc: lạnh lẽo, nguy hiểm, Việt Nam tiếp giáp Hán tộc xưa và nay là Trung Cộng (ư rút ra từ con Khảm được thiết định ở hướng nầy trên đồ h́nh)
_ Nam: ấm áp nhưng không ổn định (là tính con Li, lửa nằm hướng Nam của đồ h́nh)
_ Đông: giáp biển (phương Chấn, Lôi: huyền thoại là phương của Long Cung, là quê hương của Cha Rồng mà 50 con của chiếc bọc 100 đă theo Cha đi về hướng nầy). Hướng Đông Lôi cũng là hưóng thường xuyên gây bất ổn v́ Lôi cũng có nghĩa là động. Đối chiếu với thực địa, đây là hướng các luồn văn minh tràn vào âu xé đất nước. Xưa, dưới thời Kinh Dương Vương Sùng Lăm (LLQ) và vua cha phải khổ nhọc v́ bọn Ngư Tinh; trong thời phong kiến giặc Hán cũng thường xuyên xâm nhập bằng hải quân, thời cận đại các cường quốc Pháp, Nhật, Nga, Mỹ cũng dùng hướng này để đưa quân, đồ tiếp liệu họặc dùng phi pháo tấn công, cũng từ hướng nầy. Trong hiện tại hướng Đông cũng là hướng bất ổn chính bởi tham vọng các nước trong vùng, nhất là hai bởi hai thế lực Tàu Mỹ đang muốn được ưu thế trên biển Đông, nhiều hứa hẹn “biển đông sóng dậy” như sấm Trạng mô tả là “ḱnh ngư hải ngoại huyét lưu hồng”
_ Tây: giáp núi với sông hồ với con Trạch chằm, là hướng của quê hương của Mẹ Tiên cùng 50 con “theo Mẹ lên núi”)
Nh́n vào đồ h́nh ta thấy nơi hai phương chính Bắc Nam và Đông Tây có sự đối lập xung khắc qua trục hoành và trục tung của các con Khảm Li và Chấn Đoài. Sự đối lập nầy chỉ ra những xung đột về lănh địa (con Khảm Li của hướng Bắc Nam); và khác biệt về tư tưởng (Con Chấn Đoài mà lời di chúc truyền ḍng trong Đạo Ông Bà nói là “Đông b́nh, Tây qủa”. Ở đây, bài viết nhấn mạnh vào “Xung Đột Bắc Nam” nên chỉ xin tra cứu hai con KHẢM (Bắc) và Li (Nam) của đồ h́nh và ảnh hưởng của nó lên trên thực địa Bác Nam:
II. SỰ XUNG KHẮC BẮC NAM
II.1. Xung Khắc Bắc Nam Qua Đồ H́nh:
_ HƯỚNG BĂC VỚI CON KHẢM: Con Khảm viết dưới dạng chữ ṇng nọc (BS Nguyễn Xuân Quang) và dưới dạng của toán nhị phân (binary) viết là 010 và dưới dạng lư số hay chữ viết của Dịch là hai nét âm KHÔN kẹp giữa một nét dương CÀN (Con 0 được thay bằng nét đứt (_ _) và con 1 được thay bằng nét liền (__) và viết từ trên xuống dưới thay v́ viết từ trái sang phải). Khảm là nước. Nước mang tính âm, mang nghĩa của lạnh lẽo, thuần lư, duy lư, hiểm ác, lừa lọc, bền vững (hay khó biến thay), đổi màu hay đổi dạng mà không đổi chất như nước lỏng qua dạng đặc của nước đá, hoặc nước ở dạng hơi nước, mây…). Khảm mang lấy những ư nầy bởi nó chưng ra cái tượng có nét Càn (__) dương nằm trung vị (nằm giữa quái Dịch; đó là hào 2 của con lư số. Hào này trung mà không chính v́ dương mà nằm âm vị. Trung nên giữ bền và không chính chỉ ra sự bất chính, xấu, ác... Dĩ nhiên, những tính nầy mang một ư nghĩa tương đối, nghĩa là tính của Khảm phương Bắc được đem so nó với con Ly phương Nam.
_ HƯỚNG NAM CON LI: Li chữ ṇng nọc viết là 101. Con 0 nằm giữa, chuyển qua Dịch số là nét Khôn (_ _), có tượng h́nh đứt và nằm giữa quái số (nét Khôn, hào lục nhị) nên gọi là trung hư. Nó vừa được trung (nằm giữa) và được chính (âm Khôn nằm âm vị là hào hai). V́ thế con Li mang nghĩa là trung chính, tốt nh́n trên khía cạnh đạo đức nên Khổng Tử khen phương Nam là nơi người quân tử ở. Nhưng con LI c̣n có nghĩa là lửa, là h́nh ảnh của chiến tranh, loạn lạc (li cách, chia ĺa). Đó là cái xấu của tượng Li: Li với cái tượng trung hư nên mang lấy tính không bền vững, sánh với phương Bắc (Khảm). Đây là điểm bất lợi của phương Nam đưa đến thường xuyên bất ổn, chính quyền không có tồn tại lâu bền
II. 2. Xung khắc Bắc Nam thể hiện trên hiện thực với thực địa:
II. 2.1 Với Ḍng Việt:
Có thể nói lịch sử của Việt tộc là sự đấu tranh không ngừng nghỉ trước ư đồ thôn thính và ư muốn đồng hóa của Bắc phương và, trong cuộc đấu tranh giai dẳng này ḍng Việt hầu như luôn luôn bị thua thiệt, phải tan ră (trùng với ư tượng của con Li) và dần dà buộc phải chạy dạt vào phương Nam (Hướng Li và Con 5 Li viết với 6 nét Dịch là con Li Địa tấn). Trong ư nầy chữ Hán viết chữ “Việt” với bộ tẩu (chạy) về sau được thi sĩ Ngu Í Nguyễn hữu Ngư thi vị hóa là “xuôi Nam t́m nắng ấm” với những câu:
“Mặt đất Bắc nặng dày băng tuyết
Sự sống c̣n le lói như ma trơi
Giống chim Hồng, chim Lạc khắp nơi nơi
Vội vỗ cánh xuối Nam t́m nắng ấm
Và tự hẹn đến mùa Xuân khoe thắm
Người tung tăng và chim véo von ca
Sẽ cùng nhau ngược ḍng Nam tiến
Trở về thăm quê cũ đợi ai mà”
Tóm lại, qua thực sử, thực địa cũng cho ta thấy là trong sự xung đột Bắc Nam của hai tộc dân Hán Việt: Việt bị thua thiệt phải tháo chạy về Nam trước đối thủ Hán tộc. Nhưng nhờ cái ưu của phương nầy là chịu ảnh hưởng hưởng của Khôn Tây Nam (xem đồ h́nh) nên có được tính kiên tŕ giữ đạo (Nam phương chi cường quân tử giă chi _ Không Tử), và nhẫn nhục chờ thời ... Thời nào, và bằng phương sách nào để thắng Bắc, sẽ được đề cập sau.
II. 2. 2. Đối Với Việt Nam Xưa và Nay:
_ Xưa: Đại Việt, dưới các triều Lư, Trần, Lê, Nguyễn đă liên tục chiến thắng Chiêm Thành ở phương Nam và cuối cùng thôn tính nước nầy. Điều nầy cũng đă xảy ra cho nước Thủ Chân Lạp (vùng đất Nam Bộ ngày nay): Bắc thắng nam!
_ Thời cận đại: Trong cuộc chiến tranh lạnh vừa qua, miền Bắc được khối Cộng Sản thế giới hổ trợ miền Nam được Mỹ đỡ đầu và như mọi người đều biết, Bắc cũng đă thắng Nam, dù rằng Bắc phương nghèo đói hơn Nam phương lại chạy theo một chủ Đạo chính trị sai lạc (Cộng Sản) do sự hướng dẫn của một nền văn hóa qùe chột, một chiều (Văn Hóa Duy Vật) và, lại nữa, Bắc quân không tốt lành ǵ hơn Nam quân, như John McCain đă nói: “Bad guy won the war” (Đứa ác xấu đă thắng trận!).
Bắc thắng Nam thua, là do ảnh hưởng bởi tính con Khảm và con Li mà đồ h́nh đă chỉ ra vậy!
II. 2. 3. Đối Với Một Số Nước Khác:
_ Trung Hoa: Mao nhờ thế lực của Liên Xô phương Bắc đă thắng Tưỡng (1949)
_ Hàn Quốc: Bắc Hàn đă đẩy lùi Nam quân và nếu không nhờ sự can thiệp của Mỹ (phương Tây) chắc chắn Bắc Hàn đă nuốt Nam Hàn
_ Hoa Kỳ: Trong cuộc nội chiến Hoa Kỳ, Bắc Quân đă thắng Nam quân.
Hầu như trong sự tranh chấp lănh địa Bắc đều thắng Nam, chỉ có rải rác, lâu lâu phương Nam cũng có những cuộc quậc khởi Nam thắng Bắc nhưng đều mang tính ngắn hạn như Lư Thường Kiệt phá Tống, Trần Hưng Đạo thắng Nguyên Mông, Quang Trung thắng Măn Thanh…, Đúng ra, đó cũng chỉ là những đ̣n đánh trả, không lấn được đất, không giành được dân mà chỉ làm giảm bớt sức bành trướng từ hướng Bắc của ḿnh để rảnh tay cho ḿnh bành trướng về phương Nam mà thôi.
Phần viết thêm ở mục II. 2. 3. nhằm làm thống kê các cuộc xung đột Bắc Nam nhằm chứng minh lậpluận về ảnh hưởng của phương hướng chỉ ra sự thất bại của Nam trước Bắc quân. Riêng ở Việt Nam ta c̣n thấy rơ cái yếu tính mang tính “phong thủy” nầy hơn nữa của ưu thế Bắc/Nam: *** đă chọn phương Bắc để dấy nghiệp và lập nghiệp (chọn Hang Pắc-Pó để giấy binh và Hà Nội để đóng đô), trùng với hướng bắc với quái Khảm trên đồ h́nh, ngược lại, miềm Nam thuộc mạng hỏa: từ Ông Diệm, Ông Thiệu đến Ông Minh đều ở phương Nam mà thủy th́ khắc hỏa nên Bắc thắng Nam, như qui luật qua khung chiếu Hậu Thiên đă nói: Miền Nam mang lấy tính của Li (lửa) nên bị Bắc Khảm khắc chế khiến xă hội thường bất ổn; gánh chịu chiến tranh triền miên để, cuối cùng, dẫn đết thua, thất. Ngược lại, miền Bắc với tính con Khảm (nước) nên chỉ đổi thể, đổi màu và khó đổi bản chất: Bắc được tồn tại lâu bền hơn! Tính hiểm ác và tráo trở, là bản chất của phương Bắc, cũng khó đổi thay, vẫn là “xanh vỏ đỏ ḷng” … Có thể nói tập đoàn Bắc Bộ Phủ khó mà đổ được khi Trung Cộng (phương Bắc) chưa ră tan!
Phần tŕnh bày trên cho thấy rơ ràng rằng sự xung đột Bắc Nam mang lấy tính qui luật mà qua đó Bắc thường xuyên bành trướng thế lực về Nam. Nhưng phương Nam cũng có ai ưu của phương Nam là biết “thuận thiên” (thuận theo Đạo của Tự Nhiên Thiên Nhiên) mà thuận thiên th́ tắt tồn “thuận thiên tắt tồn, nghịch thiên thắt vong”, như cổ thư viết, nên rồi ra, Nam sẽ hóa giải được cái sự xung khắc nầy, sẽ được tŕnh bày nơi phần tiếp dưới:
III. PHƯƠNG CÁCH HÓA GIẢI SỰ XUNG ĐỘT BẮC NAM
Bắc Nam xung khắc nhau như nước và lửa, đó là qui luật tất yếu và nhờ xung khắc mới có tiến hóa, hóa sinh hay biến hóa… những đừng để sự xung khắc nầy tiêu diệt lẫn nhau mà phải tạo lập thế chuyển hóa; điều nầy như thể tạo quán tính xoay trong vật lư của hai vecteur có trị số ngang bằng nhưng khác chiều nhau (một vecteur âm, một vecteur và dương, nơi chỗ giao tiếp của chúng bị triệt tiêu (bằng 0) để tạo ra quán tính xoay.
Ba kiểu giải quyết sự xung khắc Bắc Nam mà ta đă chứng kiến và lối giải quyết trong tương lai gần:
a) Dùng quân sự chiếm đóng và đồng hóa nơi vùng lănh thổ chiếm được
b) Thuần hóa ngược lại thay về để bị đồng hóa: Nước bị chiếm yếu về quân sự, thua trận nhưng có nền văn hóa cao hơn nên có khả năng thuần hóa kẻ xâm lăng (Trường hợp Mông Cổ hay Măn Thanh vào Trung Nguyên và bị Hán hóa hay trường hợp Việt Nam, Bắc quân theo chủ thuyết vô thần Cọng Sản khi chiếm được miền Nam, chủ nghĩa Vô thần bị mờ nhạc và chỉ c̣n là cái cớ để tồn tại chứ không c̣n là sức sống như trước đó: Bắc quân đă bị “Nam hóa” khiến người miền Nam sau một thời gian bị Bắc quân chiếm đóng, đă đặt ra câu hỏi thật đúng cách, rằng: Ai giải phóng ai? _ Anh giải phóng tôi hay tôi giải phóng anh?. Nam đă làm được vậy chính là nhờ cái văn hóa dân tộc mà nó c̣n bảo tồn: Văn hóa dân tộc cũng là Chủ Đạo Vân Hóa Việt hay Việt Đạo với khả năng dung hóa cao đă giải phóng tư tưởng nô lệ và mù quán mang tính một chiều kích của duy vật của đàng ngoài…
c) Dung nạp và hóa giải xung khắc theo mô thức “ḥa nhi bất đồng”, huyền thoại gọi là gặp nhau ở Cánh Đồng Tương, bằng cách phân ra từng loài (ngưu, mă), từng thể (âm dương, trai gái) theo nguyên lư:”ngưu tầm ngưu, mă tầm mă”: Trâu và ngựa đều có thể cùng ăn chung trong một “cánh đồng”, gọi là đồng tương và con cái chia nhau “lên núi, xuống biển” như để phân nhiệm nên cần hổ tương nhau “Đông có mầy, Tây có tao”… Dĩ nhiên việc làm nầy c̣n phải tùy thời, tùy vị, chứ không phải lúc nào cũng làm được. &nb sp;
d) Hóa Gỉai Một Cách Triệc Để, Lâu Dải: Hướng Giải Quyết Xung Đột Sắp Tới: Nam Bắc đều có ưu thế riêng. Phương Nam có ưu thế là nắm giữa được Đạo lư nên sẽ có lối giải quyết xung đột bằng Đạo lư, tức dùng văn hóa (Chủ đạo văn hóa) giải quyết. Lối giải quyết v/đ như vậy có thể xem đây là một loại chiến tranh đặc biệt, gọi là chiến tranh văn hóa! Trong cuộc chiến tranh nầy, quân sự không là yếu tố duy nhất quyết định. Bằng cách nầy Hoa Kỳ đă đem áp dụng để giải quyết chiến tranh lạnh (Cold War) vừa qua và đang áp dụng để giải quyết sự mâu thuẫn Đông Tây trong hiện tại với đối thủ Trung Cộng.Tại sao yếu tố quân sự không c̣n là yếu tố quan trọng trong chiến tranh trong thời điểm nầy ? Thưa v́: nhân loại hôm nay đă tiến bộ vượt mực trên phương diện kỷ thuật chiến tranh: Số vũ khí mà nhiều quốc gia thủ đắt được như các loại bom A, bom H hay bom vi trùng…, có thừa khả năng để để diệt qủa đất hoặc biến nó thành một hành tinh chết, th́ việc sử dụng biện pháp quân sự thuần túy hẳn không phải là một chọn lựa khôn ngoan. Chủ trương đấu tranh quân sự một mất một c̣n đă chứng tỏ là sai v́ một khi các kho vũ khí nguyên tử được châm ng̣i th́ chẳng phe nào c̣n cả! Cuộc xung đột Mỹ Hoa đă và đang diễn ra không c̣n mang tính như những xung đột Bắc Nam trước đây mà mang lấy tính của xung đột Đông Tây kết hợp với Bắc nam: Sự xung đột nầy mang tính toàn diện của văn hóa với tất cả yếu tính của nó, sẽ phải được giải quyết bằng phương cách văn hóa, như cần sử dụng đến, như ông Lê Văn Xương nói trên diễn đàn ngươi Việt Quốc Gia www.nationalitvietnameseforum.com:
Công Tâm (đánh vào tư tưởng, niềm tin nghĩa là đánh vào ḷng người) nhằm cho đối phương tự tan ră (kiểu Kiên Bang Xô Viết) và cho “phe ta” (đồng minh của ḿnh) càng đông, càng mạnh: Nói về Công Tâm ta thấy: trong cuộc tranh cử Tổng Thống Mỹ năm nầy có ba khuông mặt được đề cử và được dân Mỹ bầu chọn rất sô nổi cho đến giờ chót là Johm McCain, Obama và Bà Hillary Clinton. Ba khuôn mặt mang ba sắc thái đặc biệt: McCain để đối đầu với Trung Cộng, Bà Clinton đại diện cho nữ quyền, Obama tiêu biểu của da màu. Sự đề cử và bầu chọn ầm ĩ có thể được xem như Mỹ đang sử dụng Tâm Công nhằm cải đổi cái đầu của các nhóm, các nước mang tư tưởng cực đoan… và cho cả thế giới thấy rằng cái xă hội thật sự có tự do, b́nh đẳng, b́nh quyền, là ngọn cờ đầu hướng dẫn nhân loại ngày một tiến đến một xă hội văn minh tiến bộ…
Công Lương: đánh vào lương thực, thực phẩm, nhiên liệu, kinh tế, tài chánh … của đối phương (bằng các biện pháp phá giá đồng tiền, tạo khung hỏang kinh tế, tạo t́nh trạng thiếu hụt nhiên liệu, khan hiếm nước sinh hoạt, thiếu hụt lương thực...
Và nó c̣n được nhiều mặt trận khác nữa kèm theo như: chiến tranh tâm lư, chiến tranh ư thức, chiến tranh t́nh báo, chiến tranh thiên tượng (Weather War, xin mời đọc mạng www.nationalistvietnameseforum.com, mục tài liệu) nhằm tạo ra những bất thường về thời tiết (như mưa, băo nóng, lạnh, động đất… ảnh hưởng lên sinh vật và lên mùa màng… Nói chung là dùng nhiều phương cách rất đa diện của văn hóa, làm cho xă hội đối phương rối loạn, suy yếu từ từ để tự ră như Mỹ đă làm cho Liên Bang Xô Viết trước đây và đang áp dụng kiểu nầy cho Tàu hiện tại.
Với loại chiến tranh mới nầy rất cần đưa ra một chủ thuyết văn hóa nhằm hướng dẫn chủ đạo chính trị và nhằm lung lạc tư tưởng của đối phương, kiểu như chủ thuyết toàn cầu hóa với sự hướng đạo của Nhân chủ (nhân bản và nhân quyền trên chiều dọc tâm linh và dân chủ, dân quyền trên b́nh diện xă hội). Và, v́ không mang tính thuần túy quân sự nên nhiều bậc thượng tôn trí thức đă tạm gọi cuộc tranh chấp nầy là “bất chiến, bất tranh” mà ta cần đi sâu vào t́m hiểu:
III. 1. Chủ Thuyết “Bất Chiến”
III. 1. 1. Nguồn Gốc và Ư Nghĩa “Bất Chiến”
Không chiến mà thành, không tranh mà thắng lớn (thiện thắng), mới nghe qua, qủa là chuyện khó thông lỗ nhĩ, nhưng đây lại là lời của Cụ Trạng Tŕnh và của Đức Lăo Tử th́ ta cũng không nên coi thường nó. Nội việc lời của các cụ đă tồn tại nhiều trăm năm (Cụ Trạng) và nhiều ngàn năm (Lăo) th́ cũng đủ thấy nó không là chuyện nói sản, nói bừa. Thế nên chúng ta nên b́nh tâm xem thử ngày nay có phải là giai đoạn mà ta cần áp dụng “bất chiến, bất tranh”, có phải là dịp “ngàn năm một thuở” cho ḍng Việt có cơ ngóc đầu lên và ḍng Hán vĩnh viễn chấm dứt ảo vọng thôn tính phương Nam, gậy nhiều tai họa chẳng những cho người Nam mà đe dọa nền an ninh toàn cầu chăng?
Và căn cứ vào đâu để cụ Trạng có được cái nh́n thông suốt và nói “bất chiến tự nhiên”? Xin thưa ngay rằng Cụ Trạng đă căn cứ vào Khung Qui Chiếu Đồ Thư của Dịch! Ta hăy nghe chính Cụ nói trong phần mở đầu quyển sấm của Cụ:
” Nước Nam từ thở Hồng Bàng
Đổi thay cuộc thế, gian san chuyển vần
Từ Đinh, Lê, Lư, Trân thuở trước
Đă bao lần vận nước đổi thay
Núi sông thiên định đặt bày
Đồ Thư một quyển xem ngay mớí rành…”
Đồ Thư là hai h́nh Hà Đồ và Lạc Thư, là hai h́nh thuộc hệ đồ h́nh trong Văn Hóa Cổ Việt của Nguyên Nho hay Việt Nho (Văn Hóa Cổ Việt của Nguyễn Việt Nho). Mà hệ thống Dịch Lư của Nguyên NHo chính là Sách Ước Trinh Nguyên không chữ viết (Sách Ước trinh nguyên không một chữ…). Sách không chữ mà dùng chữ để diễn tả th́ chúng ta phải hiểu chữ dùng là “tạm dụng”, “cưỡng dụng” (Lăo Tử), thế nên từ dùng trong Sấm Trạng phải nên xem là “tạm dụng, cưỡng dụng”. Chữ “bất chiến” trong câu “bất chiến tự nhiên thành” cũng phải được hiểu trong ư nầy: “Bất” ở đây không mang nghĩa là không, hay hoàn toàn là không làm ǵ cả. Chữ “bất” nầy như kiểu dùng chữ “vô” của Lăo Tử trong câu “vô vi nhi vô bất vi” (Không làm mà không ǵ là không làm (Không làm mà làm tất cả), nên “bất chiến”, “bất tranh” không phải là việc tiêu cực kiểu há miệng nằm chờ dưới gốc sung đợi nó rụng! Ở đây, “bất chiến” mang nghĩa không chiến theo lối thông thường xưa nay là đấu tranh giành phần thắng bằng phương tiện quân sự mà chiến theo phương thức của văn Hóa! Dùng văn hóa cũng có nghĩa là ta dùng văn để đi đến thắng lợi bằng cách hóa giải mâu thuẫn mà không cần dùng đến “vơ” hay vơ chỉ đóng vai tṛ phụ.
Việc chỉ ra cái đúng, cái sai, cái thiện, cái ác, cái lợi, cái hại để cho mọi người, kể cả đối phương, thấy mà theo hay là tránh, là việc làm của văn hóa. Việc làm nầy không bắc buộc ai theo hay tránh mà có sự tự nguyện, tự giác hoàn toàn. Đối phưong làm theo ư ta bởi họ nh́n ra lẽ phải, điều nên. Đây là con đường không cần chiến mà vẫn thành: bất chiến tự nhiên thành! Đây đúng là vương Đạo!
Bất chiến cũng c̣n có nghĩa nữa là không tham chiến (trực tiếp), không là quân đội, không ở trong một tổ chức hay một ban ngành nào liên quan đến cuộc chiến; không là cũng không làm ǵ cả, như là “vô vi”. Nhưng, cái vô vi nầy là sẽ là làm tất cả: “vô vi nhi vô bất vi”. Đây là kiểu không làm hay “vô vi” của Lăo Tử và của Cụ Trạng Nguyễn Bính Khiêm: Các ngài không làm nhưng các ngài chỉ đường đúng và Lẽ Thật (Đạo) một cách vô cầu, để rồi ai đó, bất kỳ ai không cần biết, sẽ làm và việc làm ấy mang thắng lợi to lớn và toàn diện v́ vậy được xem như là “vô bất vi”
III. 1.2. Bản Chất Và Ưu Thế của Mỗi Phương Trong Xung Đột Bắc Nam
_ Hán tộc phương Bắc: Người phương Bắc chịu ảnh hưởng tính của con Khảm (HT)
như trên đă nói và tính của con Càn (trên đồ h́nh Tiên Thiên), nên mang lấy bản tính chuộng sức mạnh, thích làm những việc to lớn, nổi bậc, thích chiến đấu, lấy việc “da ngựa bọc thây” làm lư tưởng cuộc đời; gan ĺ “thà chịu chết chứ không chịu nhục” (ninh thọ tử bất ninh thọ nhục), thích thu gôm, chiếm đoạt và luôn mang lấy tính nham hiểm, nuôi hận thù… Trên hiện thực: suốt dọc dài lịch sử dựng nước, Bắc Quốc mở chiến tranh bành trướng nhằm sát nhập các lân bang nam phương vào ḿnh như ngày nay Trung Cộng cũng đă hành động không khác:Trung Cộng đă chiếm một phần lănh thô, lănh hải và một số lớn đảo thuộc hai quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa của Việt Nam và đang hiện đại hóa quân đội, nhất là hải quân, nhằm kiểm soát biển Thái B́nh Dương, lấn sang Đông Nam Á để tiến đến làm bá chủ hoàn cấu trong ư đồ “nới rộng không gian sinh tồn”. Trên phương diện văn hóa, họ luôn luôn chủ xướng tôn vinh sức mạnh, thể hiện qua việc trọng nam khinh nữ với quan niệm “nhất nam viết tử, thập nữ viết vô”; sách truyện viết để nuôi dưỡng hận thù, khuyến khích đời nầy không trả thù th́ đời con, đời cháu phải trả cho cha ông… Khổng tử nói: “đây là cái mạnh của Bắc Phương”.
_ Việt tộc phương Nam (người Nam: Bách Việt, Đại Nam xưa và nay là Việt nam).
Người phương Nam chịu ảnh hưởng bởi con Li (HT) và con Khôn (TT) nên bản chất có khác với Bắc phương: Ảnh hưởng con Li là tính trung chính, trọng Đạo lư và ảnh hưởng con Khôn là chịu nhẫn nhục, trung thành, trung hậu và thích đạo lư như thoán từ của Khôn viết là “có được đức chính bền của con ngựa cái” (tẫn chi mă trinh). Với bản tính nầy Việt tộc đă biết lượng sức ḿnh, luôn luôn nhường nhịn phương Bắc. Ngay cả khi thắng trận, họ vẫn cử sứ thần sang triều cống, thần phục Bắc triều để mong được yên thân Nam tiến nhằm tiếp tục mở mang bờ cơi về phương nầy, như Thoán từ quái Khôn viết ”Chủ lợi. Tây Nam (hướng của con Khôn trên HT) đắt bằng, Đông Bắc táng bằng” …
Chuyện hy vọng Nam thắng Bắc, Việt thắng Hán, nh́n dưới cái nh́n bề ngoài của thực tế hôm nay, như chẳng bao giờ có được: Ở thời điểm nầy, nước Hán có ngót 10 triệu km2, dân những trên 1 tỉ 3 trăm triệu, được xem như là một đại cường cả trên phương diện kinh tế, lẫn trên phương diện quân sự. Dân ta chừng 86 triệu 500.000, chưa bằng con số lẻ của họ, và đất chừng ta ngày nay khoảng trên ba trăm ngàn km vuông (333.600 km2 ?), chừng mới bằng 1/30 của họ, về kinh tế và xă hội, VN bị xếp vào những nước nghèo đói và chậm tiến của thế giới, lại được lănh đạo bởi một tập đoàn thổ phỉ tàn ác với dân chúng nhưng lại hèn yếu trước kẻ thù; đang theo đuổi một hướng đi sai lệch, không có khả năng đoàn kết toàn dân…
Thực tế là vậy, nhưng trong caí rủi cũng có cái may ẩn tàng: Vùng đất Việt là nơi giao tiếp của các của các nền văn minh và văn hóa Đông Tây nên đă bị liên tục vùi dập trong qúa khứ và hôm nay sự tranh chấp đă nới rộng ra, nó không c̣n trong giới hạn giữa Hán Việt mà tranh chấp giữa Hán đại diện cho cái ác và cả thế giới (đứng đầu là Mỹ), đại diện cho cái thiện. Thế và lực của sự tranh chấp đă đổi chiều: cái giàu, cái mạnh và cái tiến bộ không c̣n là của phương Bắc mà giờ thuộc về phương Nam bởi đang đồng hành với Đông Nam Á và tây phương … Cũng có thể nói: cuộc tranh chấp Bắc Nam ở thế kỷ thứ 21 nầy nay đă nới rộng là cuộc chiến toàn cầu chống bọn bành trướng Hán tộc, sẽ được nói rơ hơn trong phần bên dưới:
III. 1. 3. Xung Đột Bắc Nam Trong Thời điểm Toàn Cầu Hóa Hôm Nay
Ở thời điểm nầy, sự chống đối không c̣n đơn phương của Bắc Nam mà đă lan sang cả Đông Tây, ta không c̣n đơn phương chống bành trướng Hán tộc mà cả nhân loại đang cùng chống Tàu với ta, bởi Tàu không c̣n là mối đe dọa cho riêng Việt Nam mà là cho cả thế giới … Đây là điểm lợi mang ư nghĩa của ngàn năm một thuở mới có được để phương Nam thắng phương Bắc mà hóa giải cái thế nguy hiểm dai dẳn mang tính truyền kiếp của nó. Nếu chỉ xét riêng về lực giữa Ta và Tàu, th́ ta không thể nào đánh bại đối thủ hung hăn nấy, nhưng xét về thế, ta đang có được cái thế tất thắng, không thể khác. Ta đang đang đồng hành với Hoa Kỳ và các nhước phương Tây, v́ quyền lợi của họ và v́ an ninh chung cho thế giới, họ phải xé nát Tàu ra nhiều mảnh. Và, chỉ cần Tàu ră ra từng mảnh như kiểu Liên Bang Xô Viết th́ chúng ta đạt được yên, Việt Cộng cũng sẽ không c̣n chỗ bám, Viện Nam sẽ phồn thịnh trong Liên Bang Á Châu Thái B́nh Dương, có đầy đủ dân chủ, nhân quyền và dân quyền.
Phải chăng cụ Trạng đă xem qủe toán thấy điều nầy mà phán rằng “bất chiến tự nhiên thành” chăng?
III. 1. 4. Một Chút Về “Bất Tranh Nhi Thiện Thắng”
Phần vừa qua luận về cái “bất chiến” không đánh mà thành và để thắng lớn Lăo tữ c̣n đưa ra Đạo Bất Tranh (bất tranh nhi thiện thắng). Không tranh mà thắng lớn nghĩa là thế nào?: Đây là phương lối đấu tranh để nhân loại quay trở lại thời Thượng nguơn thánh đức, là lối hướng dẫn tu thân để tự thắng ḿnh mới thắng người và muốn làm được việc nầy cần làm phải thấy được chân lư và làm cho người khác cùng thấy (tự giác, giác tha). Việc làm cho người khác thấy chân lư Phật Giáo gọi là “pháp thí”, là cái bố thí đứng trên cả tài thí (bố thí của cải, tiền bạc); nó qúi v́ cách cho nầy người được mà ta không mất. Lối cho nầy cũng là lời răn truyền của cha ông c̣n lưu trong dân gian: “Cậy sức: sức kiệt, cậy đức: đức thịnh”. Cổ xúy mọi người tu thân thắng ḿnh là nhằm làm sáng lên ông Chúa Ba Ngôi (Cha, Con và Thánh Thần) hay ông Phật Tự Tánh Bi, Trí Dũng, với đây đủ ba cái đức căn bản, đứng trên ba chân kiền (kiền ba chân) là sự sáng suốt (Trí, ngôi Cha), t́nh yêu thương (Bi, ngôi Con) và lực tự thắng (Ngôi Thánh Thần) … Vươn tới Ba Ngôi hay đạt được Tự Tánh (chân tánh trong ta) là đạt ĐẠO (là Ngôi LỜI đích thực), vượt trên sức mạnh và khôn ngoan như lời Ông Cha ta nói: “Khôn chẳng qua LẼ, khỏe chẳng qua LỜI” (Khôn ngoan hơn lư lẽ, ĐẠO (LỜI đích thực) chủ trương không thắng bằng sức mạnh thể xác mà bằng sức mạnh tự nội của tinh thần. Chính việc nầy làm cho đối phương chuyển cải cái đầu “change the mind” mà cải sửa cái đầu là cải sửa được tất cả, như ông George Bernard Shaw nói: “… Those who can not change their minds will not change anything”: Muốn change anything phải change cái mind, nghĩa là: Khi thấy được lẽ thật (Đạo) người ta sẽ tự nguyện bỏ nơi tối tăm để về với cái đúng, cái tốt, và như thế ta đă “chiêu hồi” kẻ thù về với ta: “thiện thắng” (thắng thắng) là vậy! Đánh nhau, bên dập đầu, bên kia cũng phải đổ máu; “nai dạt móng th́ chó le lưỡi”! Vô Vi là chủ trương của Đức Lăo Tử một người thuộc phương Nam, rất xứng danh là Thánh hay người có Đạo, khác hẳn với lối “hữu vi” của Khổng Tử phương Bắc với cái Chánh danh hảo, đă gieo tai họa không ít cho chính dân Tàu và cho thế giới. “Danh khả danh phi thường danh (danh mà đă nói được là danh th́ không phải Danh Thường Hằng hay Danh của Đạo Thường)
III. 1. 5. Làm Ǵ Trong Thời “Bất Chiến”
Như trên đă nói, bất chiến không mang nghĩa tiêu cực là không làm ǵ, v́ không có ǵ tự nhiên đến mà đều có sự vận động: Bất chiến ở đây mang nghĩa của một thế cờ, một kiểu tranh thắng không bằng quân sự mà bằng văn hóa, v́ thế cần có một số điều cần làm cả trên hai lănh vực “vô vi” và “hữu vi”:
_ Vô vi: nhằm củng cố đức BI TRÍ DŨNG (cũng là Chúa Ba Ngôi ở cùng anh chị em), theo lối nói của TCG là CHA: Trí, Con: Bi, Thánh Thần (Đức Dũng tự nội trong, nhằm thắng ta hay tự thắng mà đối tượng cần thắng đó là thắng giặc Dốt, giặc Tham, giặc Hèn Nhác hay lười biếng trong mỗi người chúng ta, thể hiện ra cụ thể qua thất t́nh: Tham, Sân, Si , Hỉ, Nộ, Ái, Ố tàn phá con người ta về thể xáccũng như tinh thần và xă hội)… Làm việc nầy, nh́n bên ngoài như không làm ǵ cả (vô vi) mà thực ra nó đă làm tất cả Lăo Tử gọi là ”Vô Vi nhi vô bất vi”.
_ Hữu vi: là làm những việc cụ thể mà việc làm và kết qủa việc làm có thể nhận ra một
cách rơ ràng, như thuyết pháp, viết sách vở, mở trường trại để hướng dẫn, tổ chức nhà nước, chính quyền, quân đội, đấu tranh bằng quân sự…
Đại cương là vậy, chi tiết để giải quyết sự xung đột Bắc Nam một cách cụ thể là:
a) Cần thay đổi phương hướng giáo dục: Đức dục phải được dạy song hành với trí dục.
b) Cần nhận diện rơ bạn và thù: Dĩ nhiên là không thù vĩnh viễn và không có bạn muôn đời, thù bạn tùy thuộc vào quyền lợi của đất nước và dân tộc (lấy quốc gia làm bản vị tối thượng). Phải nhận ra rằng ngay trong hang ngũ thù cũng có bạn trong bạn cũng có thù, muốn được vậy phải có cái nh́n sâu thẳm, phải sang suốt và uyển chuyển tùy thời. Không thể nói theo kiểu những người khan chiến cũ đi theo Công Sản rằng: “Ở tuổi 20 (thời của các ông ấy) ai không theo Cộng Sản là không có trái tim và hôm nay ai c̣n theo Cộng Sản là không có cái đầu hoặc ngoan cố hơn như nhà văn trong nướcTrần Mạnh Hảo bảo rằng ông không sai, cái sai là của lănh đạo xưa của các Ông Hồ, Chinh, Giáp… và hiện nay là của con cháu của những người nầy đă lănh đạo sai. Đây là cái nh́n hạn hẹp của hạng “thanh văn duyên giác” (Lục tổ Huệ Năng), cái biết chưa tới đâu nên đă gieo tai họa lớn cho nhiều thế hệ…, đáng ra những người nầy không nên làm chính trị (làm thầy thuốc sai giết một người, làm chính trị sai giết cả thế hệ). Đúng ra làm chính trị phải có cái nh́n sang suốt, xuyên suốt như kiểu nói của Thánh Kinh Thiên Chúa Giáo là: ngươi chưa sanh rat a đă biết tánh của nguơi (Lời Chúa). Người làm chính trị phải hiểu “sự lư sự việc” (Chưa thấy ai không thông Dịch mà thông sự lư sự việc _ Phải thông Dịch mới thong được sự lư sự việc _ Thu Giang Nguyễn Duy Cần). Đáng ra các ông phải thấy rằng Cộng Sản đă sai từ trong trứng nước, nghĩa là không phải đợi đến hôm nay mới nh́n ra nó sai: No sai v́ chủ trương Duy Vật. Người không phải là vật mà là nơi hội tụ của Thiên Địa (Thần và Vật) nên duy vật là trật, duy thần cũng sai luôn, v́ qùe quặc, đơn điệu, chích khuyết! Đâu cần phải đến hôm nay mới xét lại, sửa sai? huệ tệ hơn nữa vẫn bướng cá nhân sai chứ chủ trương đường lối không sai!
Nhận diện rơ bạn thù cũng không là điều dễ làm, bởi tài “lộng gỉa thành chân của bọn cao thủ ma đầu, tụi nó cũng đủ phép tắc “chỉ thua Chúa là không không là cho người chết sống lại được (tức thua cái TÂM hay ĐỨC HIẾU SINH). Cái khó nữa là cái thiện ác trộn lẫn trong nhau, muốn nhận ra phải biết nó tùy thời vị nữa. Thí dụ: Trung Cộng hiện nay là thù nhưng không phải tất cả những người dân sống trong nó đều là thù của ta mà chỉ là ngụy quyền của nó và chủ thuyết mà nó đi theo; ngược lại, những thành phần như Pháp Luân Công, hoặc những ai đă và đang đấu tranh chống lại bọn độc tài khát máu để hướng đất nước Trung Hoa đi vào Tự Do, Dân Chủ nhân quyền… đều phải ghi nhận là bạn ta. Xa hơn nữa như các tỉnh Vân Nam, Quảng Đông, Quảng Tây, Phúc Kiến, Đài Loan …, xưa kia là vùng đất cư ngụ của dân Bách Việt, là anh em ta, có thể là thù ta trong giai đoạn mà là bạn ta trong đường dài… và, ngoài ra cũng cần nhận diện ra kẻ thù trong hang ngũ anh em đồng bào ta là lũ Việt gian nội thù...
Không nhận ra bạn thù chẳng khác ta bị bệnh Lupus: “quân ta đánh quân ḿnh” làm cho hệ miễm nhiễm suy yếu, khan thể cùng kiệt, tạo điều kiện tốt cho kẻ thù là vi trùng và vi khuẩn dễ dàng tấn công ta!
c) Cần Phục Hồi Văn Hóa Cổ Việt: Văn hóa Viêt là văn hóa Dịch lư của Ngyên Nho hay Việt Nho (Nhánh Dịch khác là Hán Nho đi chệch (sai lạc v́ mang tính duy dương chuộng sức mạnh của tộc dân mang ḍng máu du mục phương Bắc. Ông cha cho là sai lệch với cái gốc nguyên thủy nên đă gọi người Hán là Tàu Chệch). Nền văn hóa nầy rất cổ (chưa có chữ viết, chữ viết được loài người sử dụng khoảng chừng 3.000đến 2-500 năm trước Tây Lịch. Nền văn hóa nầu được h́nh thành và lưu truền bằng đồ h́nh và bằng các con Lư số Càn (___) Khôn (_ _) mà huyền tự gọi là Rồng Tiên với mộ số Tín Ngưỡng Truyền ḍng dân gian gọi là Đạo Ông Bà hay Đạo Gia Tiên, cùng một hệ thống Huyền Thoại… (trích Bốn Hệ Vô Ngôn trong Văn Hóa Cổ Việt của TĐ Nguyện Việt Nho). Nền văn hóa nầy tuy xưa nhưng cũng rất hiện đại bởi nó dựa trên một nền tảng của toán học h́nh thành bởi hai con Khôn (_ _) và Càn (__) như thể con 0 và 1 của điện toán (được khám phá bởi Libnitz từ Dịch) để chỉ ra những quy luật vận hành của Đạo Dịch (Xin lưu ư từ Đạo nầy khác xa với các tôn giáo mà ta thấy), là con đường biến dịch của sự vật nên cũng có thể xem đây như một bộ môn Vật Lư (Lư của sự vật. Theo triết gia LM Lương Kim Định th́ nhờ Việt Đạo nầy mà ta có được mền thống nhất toàn triệt tự thuở các vua Hùng, nhưng qua thời gian nó bị các tôn giáo làm nức rạng và Cộng Sản đă xét nát nó tan tành. Cũng theo ngài Đạo (hay chủ Đạo Văn Hóa?), mất nền thống nhất không c̣n, nước sẽ mất theo; ngài nói: “Đạo mất trước, nước mật sau”. V́ thế việc phục hồi Văn hóa Viêt phải là việc làm ưu tiên hang đầu trong các việc cần ưu tiên. Nếu không làm cho nó sống lại th́ làm thế nào để qui tụ đàn con Trăm trứng, đang tản lạc khắp năm châu và bị tim nhiễm đủ thứ văn hóa vong bản? Nhưng việc nầy dĩ nhiên là không dễ, nếu là dễ th́ giới trí thức anh cha ta chắc đă không phải than thỏ:
“Kẻ thân Mỹ,
Người thân Nga
Ai đâu người thân Việt
Xin nói cho tôi biết
Ai đâu người thân dân
Xin nói để tôi gần”
(Nhà cách mạng Nguyễn Thế Truyền)
Khó nhưng không phải không làm được nếu nhiều người trong chúng ta chọn lấy hướng đi đúng, như Cụ Lư Đông A dạy: “sự phục hưng và phục hoạt ṇi giống, phải bắt đầu bằng sự phục hưng và phục hoạt nhân cách dân tộc”. Và, muốn vậy phải trước tiên lài làm sống lại Đạo Ông Bà cũng là Đạo của Ông Dương , Bà Âm cũng tức là Đạo Càn (___) Khôn (_ _), nói khác đi là Đạo Dịch cũng là Chủ Đạo Văn Hóa Việt. Điều nầy sẽ thấy rơ ràng hơn qua điều 2 và điều 5 trong 5 lời thề được Ông đề ra trong Duy Dân Đạo:
1) Thề giác ngộ lớn
2) Thề tu tính mệnh ta
3) Thề cứu ṇi giống Việt
4) Thề giúp loài người yếu
5) Thề cùng Vũ trụ ḥa
Để phục hồi Văn hóa Việt, ta nên đi sâu vào ba lănh vực mà giáo sư tiến sĩ Trương Bổn tài chỉ ra là : Ngồn Gốc, Ư Nghĩa và Áp Dụng. Nhưng v́ là một nền văn hóa đặc thù Dịch Lư nên cấu trúc của nó không như các nền văn hóa khác, kể cả Tàu, là không dùng ngôn từ để diễn ư, mà sử dụng “Vô Ngôn”; nói cách khác đi, chỉ sử dụng mộ số đồ h́nh (như h́nh Thái Cực, h́nh Hà Đồ, h́nh Lạc Thư, h́nh Bát Quái…) và sử dụng hai Đạo tự (Đạo tự khác với chữ viết thông thường, nó chỉ là hai nét vạch tượng h́nh âm dương, đực cái (mang h́nh ảnh của âm vật (ái ấy” của giống cái và “ái ấy” của giống đực, là hai nét Càn (___), Khôn (_ _) để viết nên các con lư số dẫn thẳng vào Đạo Dịch), là chính và phụ theo với nó là hệ huyền thoại và tín ngưỡng truyền ḍng như đă đề cập trên. V́ nền văn hóa nầy có cấu trúc độc đáo tôi xin dề nghị nên nghiên cứu nó thêm phần cấu trúc, nghĩa là về nghiên cứu nên: Lập ban viện nghiên cứu chuyên ngành, để nghiên cứu sâu rộng trên bốn lănh vực:
_ Nguồn gốc
_ Cấu trúc
_ Ư nghĩa; và
_ Ứng dụng
Để phát huy, hăy mời gọi các nhà nghiên cứu trong và ngoài nước tham gia nghiên cứu và phổ biến sâu rộng Việt Đạo (chủ Đạo Văn Hóa Việt), như lập viện nghiên cứu chuyên sâu, như đưa vào chương tŕnh giáo dục phổ thông, Đại học và hâu đại học… Nhân đây tôi cũng xin báo tin mừng, với sự dè dặt về điều nầy rằng: anh Vũ Khánh Thành vừa cho tôi hay tin: “London Metropolitan University đă quyết định thiết lập Viện Nghiên Cứu Việt Nam cho các sinh viên hậu đại học viết các luận văn Cao Học hay Tiến Sĩ về Việt Nam. Ông Phó Viện Trưởng đă làm hẹn với tôi để đến thăm Hội An Việt vào ngày 16.6 để bàn thêm chi tiết để An Việt làm việc chung với Đại Học này trong việc thiết lập Viện Nghiên Cứu Việt Học”. Hy vọng các viện đại học khác sẽ nối tiếp làm việc nầy v́ Việt Đạo (Chủ Đạo Văn Hóa Việt) qủa là độc đáo, hiếm và qúy vô song, chẳng những qúy cho Việt Nam mà c̣n qúy cho nhân loại bước vào thiên niên kỷ mới!
C _ Vận Dụng Văn Hóa Cổ Việt vào Lănh Vực Chính Trị
_ Cần có chủ Đạo Văn Hoá để hướng dẫn Chủ Đạo Chính Trị bằng chủ thuyết ăn sâu vào căn gốc truyền thống Việt để có được niềm tự hào dân tộc, làm động cơ tự hảnh quật cường. Văn Hóa Việt cũng là văn hóa siêu việt (super culture), vừa mang tính khoa học khách quan vừa mang tính hiện đại của Lư Toán, lại có thể phổ cập lên nhiều lănh vực nên nó phải được xem như một chủ đạo văn hóa siêu việt. Ở đây, trong giới hạn bài viết sự xung đột Bắc Nam nên xin chỉ đem nó để áp dụng vào chính trị. Và, để có được hiệu qủa cao, cần:
_ Cần h́nh thành bang chỉ Đạo Quốc Gia cùng các chuyên ngành để nhằm làm sống lại và truyền thừa Chủ Đạo Văn Hóa Việt (hay Việt Đạo) đồng thời dựa vào đấy đưa ra chủ đạo chính trị sao cho hợp thời vị, vừa mang Việt tính vừa mang tính nhân bản phổ cập với mọi dân tộc và đà tiến hóa của nhân loại. Ta không sợ tính cực đoan dân tộc trong nền văn hóa nầy v́ Dịch là những nguyên lư khách quan, phổ cập trên mọi sự, mọi vật khắp cùng vũ trụ và cho hết thảy mọi dân tộc nên Việt tính sẽ không mang tính cực đoan dân tộc, không có tự ti hay tự tôn trong trường hợp nầy.
_ H́nh Thành Liên Minh Bách Biệt Mới: vận động các dân tộc ở các vùng Nam Hoa hiện nay và xưa là lănh thổ của Bách Việt bị Hán Tộc chiếm đứng lên đ̣i tự trị và và rồi kết tụ trong một liên minh, liên bang. Liên Bang nầy cần đứng trong khối các nước tự do dân chủ, cùng chống Hán tộc bành trướng, để làm tang ră Tàu ra nhiều mảnh để vĩnh viễn chấm dứt tham vọng bành trướng của nó về phương Nam và đe dọa nền an ninh và ổn định toàn cầu. Cũng vậy, các xứ Nội Mông, Ngoại Mông, Tây Tạng cũng nên làm như vậy…
Hẳn nhiên đây là điều Mỹ và các nước phương Tây rất mong muốn nó sớm thành tựu để thế giới sớm đi vào một nền pháp luật chung nhất, mọi quốc gia đều có trách nhiệm để c̣n đối đầu với những xáo trộn thời tiết do sự hâm nóng địa cầu (global warming) gây nên…
_ Cần mở ra “Cánh Đồng Tương” mang tính toàn cầu để dung nạp các nước có truyền thống văn hóa khác nhau để đi vào trật tự thế giới mới mà trong đó mọi quốc gia đều có thể tồn tại và phát triển; Mô thức nầy tựa cơ cấu cộng đồng Bách Việt xưa: Một Việt vẫn sống và phát triển hài ḥa trong bọc Âu Cơ!
IV. TẠM KẾT:
Việt Nam nói riêng và thế giới nói chung đang ở cuối thời HỎA TRẠCH KHUÊ và đang bước sang thời THỦY SƠN KIỂN mà ư nghĩa của chúng là: KHUÊ là chia cách, chia ĺa, cùng phe chũng chông nhau v́ ngộ nhận… (Xin đọc qủe Khuê trong Kinh Dịch) và thời KIỂN là thời gian nan. Trong thời Kiển nầy, quái số khuyên nên trở về với chính ta mà đừng vọng ngoại, như hào 1 nói: “Văng Kiển lai dự” (tiến lên rh́ gặp nạn, lui lại th́ vui vẻ, được khen; hào 3: “văng kiển, lai phản” ((tiến lên mắc nạn, nên trở lại); hào 4: “Văng kiển, lai liên” (tiến lên mắc nạn, nên trở lại liên kết; hào 5: “Đại kiển, bằng lai” (cực ḱ nguy hiểm th́ có bạn đến giúp) và hào 6: “Văng kiển, lai thạc, cát; lợi kiến đại nhân” (tiến tới th́ gian nan, lùi lại th́ làm được việc lớn, tốt, nên t́m gặp đại nhân th́ có lợi…. (Trích: Quái 39 Thủy Sơn Kiển trong sách Kinh Dịch Đạo của Người Quân Tử của Nguyễn Hiến Lê). Nói chung đay là thời kỳ khó khăn, gian nan cho Việt Nam nói riêng và thế giới nói chung. Khó khăn nhất cũng mang nghĩa sẽ sắp tới phản phục: “hết cơn bỉ cực tới hồi thái lai”, sắp tới sẽ có phương lối gải nhuy như Kinh Dịch sắp sau qủe Thủy Sơn Kiển (có tượng Thủy ngoại quái mang nghĩa khó khăn nguy hiểm trên Sơn nội quái là quê hương đất mẹ) và kế tiếp nó là qủe Lôi Thủy Giải. Giải là giải thoát, giải quyết mà thoán từ của nó chỉ ra là: “Lợi tây nam, vô sở văng, kỳ lai phục, cát. Hữu du văng , túc, cát” (Lợi cho hướng TÂY Nam (Việt), đừng đa sự, cứ khôi phục lại cái cũ (Chủ Đạo Việt) th́ tốt, nhưng cũng có điều cần làm, làm cho chóng th́ tốt). Đây là thời kỳ rất thuận lợi cho ta mang ư nghĩa của một cơ hội hy hữu “ngàn năm một thủơ” của tộc Việt để giải quyết rốt ráo sự tranh chấp Bắc Nam có từ nhiều ngàn năm trước. Đối chiếu với thời sự thế giới đă và đang xảy ra, nhất là những năm tháng gần đây ta thấy những luận điểm trên đang được chứng nghiệm và cho thấy tương lai mỗi lúc một sáng dần. Rất mong mọi người đang đứng ở bất kỳ phe phía nào đều có được sự b́nh tĩnh và cái sáng suốt để khỏi gây nhiều tác hại xấu cho nhau và cho đại cuộc. Mong thay! Mong thay!
|
Quay trở về đầu |
|
|
tre_vietnam Hội viên
Đă tham gia: 27 March 2007 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 36
|
Msg 2 of 2: Đă gửi: 01 August 2008 lúc 9:05pm | Đă lưu IP
|
|
|
Tre_VietNam thấy thế này,
Vô vi mà lại Bắc Nam xung đột, mưu trị, lâu lâu nh́n lại thấy quái lạ, vô vi không thấy đâu mà rồi thành ra cái thứ ǵ rồi không hay.
Vô vi không phải làm mà được. Xưa nay chánh giác không một vật, toàn thân không dính mảy tơ hào.
Làm rồi không thể nói không là nó thành không. Không phải tạo nghiệp rồi, nói nghiệp vốn không là nó thành không cho được. Mưu trị th́ phải làm, ấy là nhân quả hữu vi, theo nghiệp đến mà thọ sinh, thọ báo. Học thuật vốn là hữu vi, tăng trưởng cái Ngă Kiến thành ra tự che lấp vô vi rồi.
Vô vi mà mưu trị th́ chỉ là vô vi trên chữ nghĩa danh từ thôi vậy.
Sửa lại bởi tre_vietnam : 01 August 2008 lúc 9:09pm
__________________ 'Khi nghe ai nói điều ǵ, chớ vội tin, đừng vội bỏ mà hăy suy xét xem có đúng chân lư hay không'
|
Quay trở về đầu |
|
|
|
|