Tác giả |
|
Small Potato Hội viên
Đă tham gia: 12 June 2007
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 182
|
Msg 1 of 3: Đă gửi: 09 June 2008 lúc 8:21pm | Đă lưu IP
|
|
|
Bạn,
Trên 33 năm qua, sự thật đă và đang phơi bày từng phút từng giờ ngay trước mặt mà sao vẫn có người thà tự thui chột chính ḿnh c̣n hơn là nh́n thẳng vào sự thật? Một bài viết từ Blog Thông tấn xă Vàng Anh để mọi người đọc chơi. Đừng nói với tôi rằng bài này nó liên quan đến chính trị v́ là nó chẳng phải. Nội dung bài chỉ phơi bày sự thật của những con người bị đày ải bằng sự thù hận ngay trên đất nước của họ. Hay có c̣n là đất nước của họ không khi họ đau ḷng thú nhận trong bài: “Sống trên quê hương mà tuởng chừng sống trên vùng đất lạ”? Vâng, chúng ta nên dẹp bỏ quá khứ và tiến đến tương lai như đă được rêu rao rỉ rả hằng ngày. Nhưng vấn đề là chúng ta bắt đầu từ đâu? Gốc hay ngọn? Câu trả lời ngay tự nó đă nói lên sự phát triển sinh tồn của cả một dân tộc trong quỷ đạo của một thế giới văn minh - thế giới mà “nhân bản” không c̣n là một mỹ từ trên đầu môi chót lưỡi.
Small Potato
****************
Bất Hạnh-vết thương chiến tranh đă lành chưa?
Bạn thân mến!
Cuộc chiến huynh đệ tương tàn tưởng chừng đă qua đi trong kư ức của người dân Việt 2 miền. Khói súng đă tan biến, chiến tranh đă trôi qua nhưng hệ lụy của nhường ấy đau thương vẫn dai dẵng kéo dài trong tâm trí và thể xác của rất nhiều nạn nhân hai miền Nam-Bắc.
Những người lính dù sinh nam tử bắc hay sinh bắc tử nam đă làm tṛn bổn phận, trách nhiệm của họ. Họ đáng được chúng ta nhắc nhở. Có người v́ lư tưởng cao đẹp, có kẻ bị cưỡng bức ṭng quân cho mục đích của chủ nghĩa. Dù Quốc hay Cộng đều đáng được trân trọng.
Đừng ai nỡ nhẫn tâm chà đạp lên linh hồn của những chiến sĩ Nam-Bắc đă để lại máu xương vào ḷng đất mẹ. Họ không có tội. Nếu có trách, có kết tội chúng ta nên mạnh dạn hướng về một nhóm người độc ác đă lợi dụng chủ nghĩa ngoại lai, tàn nhẫn để lừa gạt nhân dân.
Bạn thân mến! Chủ nghĩa CS tàn ác du nhập đă đẩy hàng triệu sinh linh ngă xuống cho mục đích thống trị và phục vụ quyền lợi của chính bọn chúng hơn là cho đất nước.
Người chết đă về với cát bụi. Họ bị quên dần theo ngày tháng trong kư ức của những kẻ chiến thắng. Nhưng người sống c̣n đây, c̣n đau đáu rỉ máu bởi những vết thương tàn phá do chiến tranh để lại.
Chúng ta, ai c̣n nhớ đến họ? Ai c̣n nhớ đến những thương binh đă để lại một phần thân thể trên dăy trường sơn heo hút hay miền cát bụi khô cằn nào đó trong những ngày c̣n khói lửa của chiến tranh?
Chính quyền CSVN đă hắt hủi, đă nhẫn tâm lăng quên ngay chính đồng đội của họ. Những thương binh đă nhuộm đầy máu, nước mắt và thân thể cho thắng lợi, cho sự giàu sang, sung sướng của họ. Những kẻ đang huênh hoang đắc thắng nắm quyền sinh sát mọi vận mệnh của người dân ...song song đó; Chúng ta đừng nỡ quên những thương phế binh [1] của Miền Nam VN. Họ là những người tàn tật xấu số hơn cả những thương binh Miền bắc.
Sau năm 1975 Những thương phế binh VNCH phải chịu đựng biết bao cùng cực, tàn nhẫn của chế độ CS. Ngoài sự ghẻ lạnh của người đời họ luôn chịu sự kỳ thị khắc nghiệt của chính quyền mới. Những người lính của miền nam kẻ cụt chân người mù mắt... Họ phải lê tấm thân tật nguyền trên mỗi ngă đường để t́m kế sinh nhai. Người chịu kiếp xin ăn, kẻ hát rong bán từng tờ vé số để lây lất sống qua ngày... Tàn nhẫn hơn khi chế độ CS lộ hẳn sự kỳ thị đến lạnh máu khi cố diệt dần ṃn cả những thế hệ có liên quan với những thương binh ấy. Vợ con của người thương phế binh VNCH không được đến trường hay làm việc nơi công sở [2]. Họ phải đầu tắt mặt tối ở những xó chợ để làm thuê kiếm sống qua ngày...
Mấy hôm trước tôi có nhận được một lá thư của hội Đồng Hương huế ở tiểu bang FL (VietNamese American Hue Association of Florida) gửi đến để xin tiền cứu trợ. Trong thư có vài lời tâm sự của chính những người thương phế binh bất hạnh ấy:
"…Năm ngoái cũng vào mùa xuân, vợ chồng tôi đang lúc túng quẫn, nhịn đói cả ngày, không có ǵ nhét vào bụng cho đỡ cơn đói; Chợ bến thành bị bố ráp dữ quá, từ khi TP có chính sách làm đẹp bộ mặt để chào đón du khách nước ngoài chúng tôi không làm sao kiếm nổi một bữa ăn. Chúng tôi phải di tản qua vùng Hàng Xanh; Bến xe Miền đông là nơi định cư mới cho hai vợ chồng chúng tôi. Đêm đầu tiên ở bến xe miền đông vợ chồng tôi đói ră ruột. Đêm ấy trăng tṛn lắm, chồng tôi nằm trăn trở với cái bụng đầy nước óch ách mà không chợp mắt đuợc…" (phế binh TVB 61t. Mất một tay và một chân. Nghề nghiệp: Bán vé xố)
Đọc tới đây tôi đă thấy ḷng đầy cảm xúc. Các chú đă bỏ một phần thân thể để bảo vệ miền nam trong những ngày tôi c̣n cắp sách đến trường. Ngày ấy tôi c̣n khờ dại và vô tư lắm. Dường như tôi chưa cảm nhận được cái đói và sự khát chúng khó chịu hay dày ṿ đến cỡ nào. Xin hăy chia xẻ cảm nghĩ của một thương binh khác:
“…Chúng tôi bị phân biệt, kỳ thị so với mọi người. Sống trên quê hương mà tuởng chừng sống trên vùng đất lạ. Chúng tôi không có quyền ǵ, kể cả quyền ăn xin. Chúng tôi sống trong sự kềm kẹp, trên đe dưới buá của chính quyền, biết trông chờ vào ai để nâng đỡ trong quăng đời tàn phế c̣n lại này. Chúng tôi đă gào thét lên đến trời xanh: Tại sao cuộc đời anh em chúng con quá vô phuớc, bất hạnh thế này... Kính mong các anh chị Hải Ngoại rủ ḷng thương xót, giúp đỡ một phần nào để để anh em chúng tôi được sống lây lất qua ngày” (phế binh TVT mù hai mắt và cụt một chân. Nghề nghiệp: Xin ăn)
"………Ba mươi năm rồi. Đă ba mươi năm lặng lẽ trôi qua trong nuớc mắt, nhưng không chỉ riêng nuớc mắt của những người phế binh mà c̣n di lụy theo những giọt lệ đắng cay của những nguời cha, người mẹ, nguời vợ, nguời con của những kẻ bất hạnh như chúng tôi. Những sinh mạng kém may mắn và rẻ rúng trong xă hội…" (Phế binh PHĐ 58t, cụt hai chân, một viên đạn c̣n nằm trong thân thể. Nghề nghiệp: Ăn Xin)
"Tôi tên NVH binh nh́ sư đoàn 25 bộ binh, số quân: ...Ngày 25 tháng 4 năm 1975 tôi bị thương vào đầu, viên đạn c̣n nằm trong năo bằng ấy năm trời nhưng không được chữa chạy. Lúc chính quyền cs tiến vào sàig̣n họ đuổi tất cả mọi thương phế binh đang nằm điều trị tại tổng y viện cộng hoà. Gia đ́nh đưa tôi về quê nhà chờ chết v́ lúc ấy vẫn c̣n mê man. Nhưng dường như có phép lạ tôi từ từ b́nh phục mà không qua một cuộc mổ xẻ nào... tưởng rằng đă yên chuyện; 10 năm trước viên đạn rỉ sét, mưng mủ đă hành hạ thể xác khiến tôi điên loạn. Tôi bây giờ người không ra người ma không ra ma, mỗi lần trái gió trở trời lại la hét, đánh đập mọi người... gia đ́nh tôi nghèo khổ nên không có tiền chữa chạy, thuốc thang... kính mong đồng bào HN rủ ḷng từ bi giúp đỡ, thương sót giúp đỡ thuốc men.... (bà TTH viết thay chồng)
Kính thưa quí vị
Đă hơn 33 năm qua, các anh thương phế binh VNCH, những chiến sĩ đă hy sinh một phần thân thể của ḿnh v́ lư tuởng tự do và an b́nh cho quê hương. Các anh đă và đang sống một cuộc đời cơ cực, thảm thương và bơ vơ bên lề xă hội. Cuộc đời của các anh ngoài những nỗi đau tinh thần do mặc cảm bị bỏ rơi và sự kỳ thị của chế độ CS, c̣n phải tiếp tục chịu đựng những đau đớn thể xác do thương tật cũng như những thiếu thốn vật chất. Các anh phải lê lết tấm thân tàn phế để bán vé số, hát rong, hoặc tệ hơn nữa là làm kẻ hành khất kiếm cơm qua ngày……….
Thời gian càng lạnh lùng trôi qua, cuộc đời các anh càng gần đất xa trời. Xin quí vị ân nhân mở rộng cơi ḷng, góp sức trang trăi cho các anh một chút quà mọn nhằm an ủi niềm đau ấy trong những ngày c̣n lại của cơi đời bất hạnh… [trích tâm thư của Hội Đồng Hương Huế]
Bạn thân mến! Nếu một ngày mưa băo nào đó, bạn chợt bắt gặp một lăo ăn xin đang lê lết tấm thân tàn tật bên vệ đường, xin hăy động ḷng trắc ẩn cho ông chút tiền lẻ hoặc mua hộ một tờ vé số.
Cầu xin Chúa ban cho bạn và gia đ́nh nhiều hồng phúc.
Chú thích:
[1] Danh từ trước 1975 gọi các chú thương binh (bản thân tôi không thích cách gọi này)
[2] Chế độ lư lịch đă kỳ thị đă ngược đăi tất cả vợ, con của người lính VNCH. Họ không được chứng đơn để thi cử hay xin việc làm.
Blog Thông tấn xă Vàng Anh
__________________ Ṿng trời đất dọc ngang, ngang dọc,
Nợ tang bồng vay trả, trả vay....
|
Quay trở về đầu |
|
|
TruongThanh Hội viên
Đă tham gia: 13 March 2008
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 92
|
Msg 2 of 3: Đă gửi: 11 June 2008 lúc 11:23pm | Đă lưu IP
|
|
|
ḥa hợp ḥa giải !
nói th́ hay , nói không ai chả nói được .
giờ này vẫn c̣n cái màn nửa đêm công an khuc vực đập cửa ầm ầm < nhà nào cũng có phone sao không gọi ? >, kiểm tra hộ khẩu diễn ra ngay tại Saigon , lại chỉ nhắm vào các nhà có thân nhân việt kiều , hay nói cách khác chỉ nhắm vào đối tượng việt kiều , thái độ của công an khu vực vô cùng là khiếm nhă vô văn hóa < sĩ quan mà thế sao ? > .
Nếu người ta vi pham pháp luật th́ sao không truy tố , trục xuất hay xử án theo luật đă qui định .
những sự việc như thế là cá biệt hay là chủ trương của cơ quan nhà nước ?
nếu là cá biệt th́ cán bộ địa phương đang phá hoại chính sách của nhà nước , sao không có phương an giáo dục , kỷ luật
c̣n nói nếu là chủ trương chính` sách quản lư về mặt nhà nước
th́ ông nhà nước ơi ! đừng nói ḥa hợp ḥa giải nữa .
|
Quay trở về đầu |
|
|
Small Potato Hội viên
Đă tham gia: 12 June 2007
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 182
|
Msg 3 of 3: Đă gửi: 12 June 2008 lúc 3:59am | Đă lưu IP
|
|
|
TruongThanh đă viết:
giờ này vẫn c̣n cái màn nửa đêm công an khuc vực đập cửa ầm ầm < nhà nào cũng có phone sao không gọi ? >, kiểm tra hộ khẩu diễn ra ngay tại Saigon , lại chỉ nhắm vào các nhà có thân nhân việt kiều , hay nói cách khác chỉ nhắm vào đối tượng việt kiều , thái độ của công an khu vực vô cùng là khiếm nhă vô văn hóa < sĩ quan mà thế sao ? > . |
|
|
Bác Trương Thanh à, nội quy diễn đàn cấm đề tài chính trị, không được bàn đến chủ trương hoặc chính sách của nhà nước nghen Bác. (Nghĩ cho cùng, bàn mà trật th́ đă y chất th́ cần ǵ phải bàn, mà bàn “trúng” tức là phạm tội “phá hoại” chính sách của nhà nước. C̣n nói đấu láo chơi th́ cũng đă y chất đâu cần phải láo, mà nói sự thật th́ lại bị phạm tội tiết lộ bí mật của nhà nước.)
Về vấn đề an ninh xă hội theo kiểu lúc nửa đêm (1), nếu thật như Bác TruongThanh nói như trên th́ mấy bác nhà ta cũng đă được tiến bộ lắm rồi đấy. Ít nhất cũng phải vậy chứ. Phải cổ vũ mấy bác ấy thêm v́ nhân loại đă bước sang thế kỷ 21 rồi. Hy vọng sang đến thế kỷ 22 mấy bác nhà ta, nếu chạy kịp, sẽ cùng năm châu đại đồng. Trước kia, sau năm ‘75, nửa khuya mà nghe nhà hàng xóm nào có tiếng gỏ cửa th́ y như người nhà ấy được đám quỷ truy hồn đến tập kết đem đi bồi dưỡng, sang ngày hôm sau là gia chủ bị thất tung luôn, hàng xóm muốn sang hỏi thăm cũng chả ai dám v́ sợ cái đám 30 nó ḍm ngó sau gáy. (Đang bàn láo chuyện tiến hóa theo đường hướng xă hội, chả phải có chính trị chính em ǵ đây nghen mấy bác.)
(1.) Nghĩ lại câu “Bóng đêm đồng hành với tội lỗi” của danh nhân nào nói sao mà nó thấm thía chi lạ.
Sửa lại bởi Small Potato : 12 June 2008 lúc 4:36am
__________________ Ṿng trời đất dọc ngang, ngang dọc,
Nợ tang bồng vay trả, trả vay....
|
Quay trở về đầu |
|
|
|
|