Đăng nhập nhanh
Mạnh Thường Quân
  Bảo Trợ
Chức Năng
  Diễn Đàn
  Thông tin mới
  Đang thảo luận
  Hội viên
  Tìm Kiếm
  Tham gia
  Đăng nhập
Diễn Đàn
Nhờ Xem Số
  Coi Tử Vi
  Coi Tử Bình
  Coi Địa Lý
  Coi Bói Dich
  Chọn Ngày Tốt
Nghiên Cứu và
Thảo Luận

  Mệnh Lý Tổng Quát
  Qủy Cốc Toán Mệnh
  Tử Vi
  Tử Bình
  Bói Dịch
  Mai Hoa Dịch Số
  Bát Tự Hà Lạc
  Địa Lý Phong Thủy
  Nhân Tướng Học
  Thái Ất - Độn Giáp
  Khoa Học Huyền Bí
  Văn Hiến Lạc Việt
  Lý - Số - Dịch - Bốc
  Y Học Thường Thức
Lớp Học
  Ghi Danh Học
  Lớp Dịch & Phong Thuy 2
  Lớp Địa Lư
  Lớp Tử Vi
    Bài Giảng
    Thầy Trò Vấn Đáp
    Phòng Bàn Luận
    Vở Học Trò
Kỹ Thuật
  Góp Ý Về Diễn Đàn
  Hỗ Trợ Kỹ Thuật
  Vi Tính / Tin Học
Thư Viện
  Bài Viết Chọn Lọc
  Tủ Sách
Thông Tin
  Thông Báo
  Hình Ảnh Từ Thiện
  Báo Tin
  Bài Không Hợp Lệ
Khu Giải Trí
  Gặp Gỡ - Giao Lưu
  Giải Trí
  Tản Mạn...
  Linh Tinh
Trình
  Quỷ Cốc Toán Mệnh
  Căn Duyên Tiền Định
  Tử Vi
  Tử Bình
  Đổi Lịch
Nhập Chữ Việt
 Hướng dẫn sử dụng

 Kiểu 
 Cở    
Links
  VietShare.com
  Thư Viện Toàn Cầu
  Lịch Âm Dương
  Lý Số Việt Nam
  Tin Việt Online
Online
 248 khách và 0 hội viên:

Họ đang làm gì?
  Lịch
Tích cực nhất
dinhvantan (6262)
chindonco (5248)
vothienkhong (4986)
QuangDuc (3946)
ThienSu (3762)
VDTT (2675)
zer0 (2560)
hiendde (2516)
thienkhoitimvui (2445)
cutu1 (2295)
Hội viên mới
thephuong07 (0)
talkativewolf (0)
michiru (0)
dieuhoa (0)
huongoc (0)
k10_minhhue (0)
trecon (0)
HongAlex (0)
clone (0)
lonin (0)
Thống Kê
Trang đã được xem

lượt kể từ ngày 05/18/2010
Linh Tinh (Diễn đàn bị khoá Diễn đàn bị khoá)
 TUVILYSO.net : Linh Tinh
Tựa đề Chủ đề: Bài Viết của Một Nữ Du Sinh Gửi trả lời  Gửi bài mới 
Tác giả
Bài viết << Chủ đề trước | Chủ đề kế tiếp >>
Small Potato
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 12 June 2007
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 182
Msg 1 of 1: Đă gửi: 21 September 2008 lúc 2:49pm | Đă lưu IP Trích dẫn Small Potato

Bài Viết của Một Nữ Du Sinh


Tôi đă làm ǵ cho tổ quốc, quê hương chưa?

 

Nguyễn Thị Hồng, sinh viên Việt Nam du học George Mason University, Virginia, USA.

 

Đây là lần đầu tiên tôi viết về chính trị kể từ khi đặt chân đến nước Mỹ cách đây một năm. Ngay từ khi đặt chân đến đất nước rộng lớn, một thời từng là cựu thù của nhân dân Việt Nam, ḷng tôi tràn ngập cảm xúc. Nhưng tôi vẫn không thể nào viết được một chút ǵ v́ tôi nghĩ ḿnh cần phải lo học hành.

Nhưng hôm nay sự h́nh dung về những giá trị lớn của quốc gia Việt Nam mới đủ mănh liệt để tôi có thể ngồi trước bàn phím, gạt việc học hành sang một bên và viết một chút ǵ đó cho tổ quốc, cho đất nước Việt Nam thân yêu. Đó là v́ những h́nh ảnh tôi t́nh cờ nh́n thấy sáng nay, ngày 20 tháng 10 năm 2006 khi đi ngang qua trước Nhà trắng, Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ. Có một đoàn người biểu t́nh. Họ cầm trên tay cờ Mỹ và cờ Miền Nam Việt Nam cùng nhiều biểu ngữ khác nhau. Những biểu ngữ và tiếng hô đă tạo ra một chuỗi dài những phản ứng tâm lư trong tôi. Đầu tiên là ngạc nhiên sau đó là tự vấn, đến xúc động mănh liệt và cuối cùng là xác lập một niềm tin: “Việt Nam ta sẽ mạnh”. Không phải chuỗi phản ứng tâm lư đó là v́ một cuộc biểu t́nh, mà v́ chính con người biểu t́nh, những khẩu hiệu và cách thức họ chuyển tải vấn đề. C̣n nhớ, khi là sinh viên đại học năm cuối ở TPHCM, có một lần tôi nghe ông Nguyễn Tấn Dũng, khi đó là phó thủ tướng, quan chức cao cấp đầu tiên của Nhà nước đến thăm Hoa Kỳ, ông ta cũng gặp phải những đoàn người biểu t́nh và khi đó vô tuyến truyền h́nh Nhà nước b́nh luận rằng: “Đó là một nhóm người lạc hậu, lưu vong, cực đoan và chứa đầy hận thù”. Cùng với cách thức tuyên truyền suốt một thời gian dài đă ngấm vào máu. Tôi, cũng giống như nhiều sinh viên khác, nghĩ rằng người Mỹ gốc Việt đấu tranh là v́ hận thù, họ chỉ mong có chiến tranh, bạo loạn để lật đổ chế độ, để về để đ̣i lại tài sản hoặc tiếm quyền lănh đạo.


Những ǵ tôi thấy sáng nay có vẻ hoàn toàn không phải như vậy.


Vâng. Tôi thấy rất nhiều cờ Mỹ và cờ vàng ba sọc đỏ. Thấy những tấm biển to và nhỏ, cả h́nh vuông và h́nh tṛn viết bằng tiếng Việt và tiếng Anh. Tôi thấy khoảng 500 người, những người trung niên và những em nhỏ thiếu niên. Những cụ già mệt quá ngồi tạm trên ghế vẫn giương cao khẩu hiệu và những em bé đang nằm vui vẻ cười trong nôi (ít nhất là có 2 em bé trong xe đẩy trẻ em). Tôi thấy rất nhiều thanh niên nam và nữ, ánh mắt họ cười và miệng họ hô vang. Không phải tôi thấy những quân nhân mặc đồ lính rằn ri, đeo súng với khuôn mặt sát máu như TV ở nhà vẫn chiếu mà là những tấm áo khoác ngoài màu xanh, màu vàng rất đẹp. Hầu hết họ đều trông sang trọng, có sức sống và có học thức. Không phải tôi thấy họ đến từ một chỗ, của một tổ chức mà từ rất nhiều nơi, nhiều tổ chức trên khắp nước Mỹ.


Tôi nghe những ǵ? Không khát máu, không đả đảo, không phản đối cực đoan như vẫn tưởng mà là Tự do, Dân chủ, Nhân quyền cho Việt Nam. Đó mới thực sự là những giá trị lớn hơn mà đất nước ta đang cần và họ hô là “cho Việt Nam”. Tới tận bây giờ, ngồi một ḿnh trên giảng đường tôi vẫn cứ thấy văng vẳng bên tai tiếng loa: “Freedom, Democracy, Human Rights” và tiếng đoàn người đồng thanh “For Vietnam, For Vietnam”. Tôi nghe và thấy cả tiếng Việt và tiếng Anh. Thứ tiếng Việt chuẩn phổ thông và thứ tiếng Anh cũng rất Mỹ. Tôi nghe gió lộng và cả tiếng cờ bay trên công viên La Fayette trước toà Bạch ốc. Họ đ̣i quyền đó cho ai? Có thể nhiều người bạn của tôi trong trường sẽ căi lại là cuối cùng th́ họ đ̣i quyền đó để trở về lănh đạo, lấy lại tài sản, trả thù cộng sản như nhiều lần tranh luận bạn tôi đă trích từ room “Giang hồ hải ngoại chống cộng” trên diễn đàn Paltalk. Tôi không nghĩ như vậy và chính điều đó làm tôi xúc động. Tự do, Dân chủ, Nhân quyền không phải là một giá trị vật chất cụ thể mà họ muốn lấy cho riêng họ. Những người này đ̣i những quyền đó cho 85 triệu dân Việt Nam chúng ta. Tự do, Dân chủ là một giá trị phổ quát và thiêng liêng đối với tất cả mọi người. Đó cũng là một nhân quyền mà cả dân tộc chúng ta đă biết và theo đuổi từ những năm 1930s khi tư tưởng tây phương được du nhập vào Việt Nam thông qua các học giả đi du học ở Pháp trong những thập niên đầu thế kỷ 20. Hơn 70 năm trôi qua chúng ta vẫn chưa có đầy đủ những quyền đó. Và đó là cái chúng ta phải đ̣i. Thật vậy, nước Việt Nam ta sẽ mạnh. Tôi không chỉ thấy điều đó trong sức mạnh của những người đi biểu t́nh sáng nay mà, quan trọng hơn, khi quay về giảng đường vào đọc trang BBC, tôi thấy một phong trào đấu tranh đang liên tục lên cao với dân chủ và nhân quyền, và hàng hàng tít của BBC “Tiếp tục các hoạt động đối kháng”. Người dân trong nước, trong điều kiện khó khăn, đă bước những bước nhọc nhằn đầu tiên. Nhưng họ không cô độc. Họ đang được hỗ trợ tích cực từ ngay giữa ḷng thủ đô nước Mỹ. Ngọn lửa trong nước đă dũng cảm nhóm lên và trong một tờ truyền đơn sáng nay nhặt được tại công viên rằng:

“Chúng tôi đến đây để yêu cầu tổng thống Bush xác nhận lại cam kết của ḿnh về việc thúc đẩy dân chủ khi ông ấy đến dự APEC tại Việt Nam”. Đó chính là ngọn gió lành, là hơi thở ấm thổi vào trong nước. Dù ít dù nhiều sẽ giúp cho ngọn lửa tự do rực sáng trên bầu trời Việt Nam. Tôi tin Việt Nam ta sẽ mạnh v́ những người tôi thấy đều b́nh dị và rất Việt Nam. Họ có những giá trị toàn cầu nhưng rất đỗi gần gũi thân t́nh. Họ đ̣i hỏi những giá trị đúng đắn cho nhân dân Việt Nam. Những điều họ đang làm và cách thức họ làm thể hiện trí thức, tŕnh độ và bản lĩnh tiên phong.


Tôi tin Việt Nam sẽ mạnh v́ cộng đồng mà tôi thấy sáng nay, thật có ḷng với dân tộc Việt Nam. Thật có ḷng với những chiến sỹ dân chủ tại thành phố Hà Nội, nơi là thủ đô của kẻ xâm chiếm, và ***, nơi cái tên mà họ đang đấu tranh để thay đổi. Họ vẫn làm một cách tích cực dù cho họ đă là công dân Mỹ và đang sống sung sướng ở xứ người. Tôi tin Việt Nam ta sẽ mạnh. Bởi tôi thấy cả 2 giá trị mạnh mẽ nơi đây. Trong nước và nước ngoài. Tôi thấy giá trị mà cả dân tộc Việt Nam đang thay đổi và cường quốc Hoa Kỳ đang chủ trương ủng hộ. Tôi thấy một khung cảnh tuyệt đẹp, giữa gió thu se lạnh và ánh nắng ngập tràn trên công viên mang tên một vị tướng người Pháp nằm ngay giữa thủ đô Washington - Mỹ. Nơi anh em của tôi, đồng bào Việt Nam của tôi đang đứng – Hô vang những khẩu hiệu mà v́ nó đă bao nhiêu người ngă xuống, bao nhiêu người chịu tù đày và nhiều người khác vẫn đang sẵn sàng trả giá. Có một điều buồn là tôi chỉ dám đứng ở xa mà nh́n đoàn biểu t́nh. Tôi nh́n đến lúc họ ra về lúc gần 2 giờ chiều. Tôi chỉ dám nh́n nhưng có một điều tôi biết chắc chắn rằng nhiều người đă xin nghỉ làm hôm nay, họ đă lặn lội từ xa đến đây để cùng nhau nói lên tiếng nói chung, để đ̣i hỏi cho một Việt Nam mới, nơi sẽ có Dân Chủ, Tự do và Phát triển.


Cho đến lúc này, khi run run gơ những ḍng chữ đầu tiên trên bàn phím, tôi mới tự hỏi ḿnh:


“Tôi đă làm ǵ cho tổ quốc, quê hương chưa?”

Quay trở về đầu Xem Small Potato's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi Small Potato
 

Xin lỗi, bạn không thể gửi bài trả lời.
Diễn đàn đă bị khoá bởi quản trị viên.

  Gửi trả lời Gửi bài mới
Bản để in Bản để in

Chuyển diễn đàn
Bạn không thể gửi bài mới
Bạn không thể trả lời cho các chủ đề
Bạn không thể xóa bài viết
Bạn không thể sửa chữa bài viết
Bạn không thể tạo các cuộc thăm ḍ ư kiến
Bạn không thể bỏ phiếu cho các cuộc thăm ḍ



Trang này đă được tạo ra trong 3.9033 giây.
Google
 
Web tuvilyso.com



DIỄN ĐÀN NÀY ĐĂ ĐÓNG CỬA, TẤT CẢ HỘI VIÊN SINH HOẠT TẠI TUVILYSO.ORG



Bản quyền © 2002-2010 của Tử Vi Lý Số

Copyright © 2002-2010 TUVILYSO