apollo Hội viên
Đă tham gia: 28 March 2006 Nơi cư ngụ: Bermuda
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 980
|
Msg 1 of 1: Đă gửi: 01 November 2008 lúc 8:06am | Đă lưu IP
|
|
|
T́nh cờ tôi bắt gặp quyển truyện này trên mạng khi t́m tài liệu về tử vi. Câu truyện bắt đầu từ hơn 60 năm trước cho đến tận bây giờ nên chắc chắn mọi người có thể t́m thấy h́nh ảnh của ḿnh trong đó.
http://vnthuquan.net/truyen/truyen.aspx?tid=2qtqv3m3237nvn0n qnnn2n31n343tq83a3q3m3237nvn
Nhưng sáng nay, thông lệ đă bị phá vỡ. Suốt đêm qua, và cả bây giờ, trong đầu ông vẫn bị ám ảnh bởi lá số tử vi của thằng cu Vọng: Nhân đầy tháng con, cụ Nhiêu Biểu, thầy dạy của ông, đă lập cho thằng bé lá số tử vi. Hôm qua, suốt cả buổi chiều, hai thầy tṛ đă cùng giải chi li đến từng tiểu hạn. Mệnh vô chính diệu. Tuần Triệt ở cung Thân. Thiên liệt, Thiên khốc ở cung Phụ mẫu. Lưu hà, Ḱnh dương ở cung Di, Thớt sát, Phá quân, Tham lang trực chiếu cung Mệnh. Thái dương, Thái âm, Thiên lương đều ở cung Hăm địa. Số thằng này, y hệt như hai thằng anh, suốt đời phát văng, lưu tán.
Nhắm mắt lại, ông Cử vẫn nh́n thấy từng vị trí an sao của thằng con trai. Kỳ lạ nhất là cả ba lá số của ba thằng con ông đều có sao Ḱnh dương, Kiếp sát đóng ở cung Phụ mẫu. Riêng thằng Vọng, ṿng đại hạn từ 36 đến 48 có sao Lưu hà, Thiên mă trực chiếu cung Mệnh, có thể chết v́ sông nước.
- Anh phải có một thằng con nuôi - Cụ Nhiêu Biểu trầm ngâm giây lâu, rồi nh́n thẳng vào ông Cử nói chậm răi - Tam nam bất phú đă đành. Nhưng nếu có thằng con nuôi sẽ thành tứ hổ bất nhược, nó sẽ phá cái thế Tuần, Triệt, gánh cho ba thằng con anh cái mệnh phát văng, lưu tán. C̣n tôi, c̣n anh, cứ ngẫm mà xem. Đem lá số của ba thằng đối chiếu với anh, tôi lo lắm. Anh biết lúc an sao cho thằng ba Vọng, tôi giật ḿnh về điều ǵ không?
- Dạ, có phải v́ cháu mệnh Vô chính diệu? - ông Cử dè dặt trả lời cụ Nhiêu.
- Cũng chỉ một phần. Tôi lo nhất là Tuần Triệt đều đóng ở cung Thân. Sao Tử vi hăm địa ở cung Di. Đối chiếu với Chu dịch, thằng bé ứng vào quẻ Độn. Kiền trên, Cấn dưới… Độn tức là lui v́ vậy quẻ Độn mới nối quẻ Hằng. Độn là lui, là tránh, bỏ chỗ này đi chỗ kia. Nó là quẻ dưới trời có núi, trời là vật ở trên, tính Dương tiến lên, núi là vật cao vót, h́nh tuy cao vót mà thể thi là vật đậu. Có Tượng tiến lên mà bị đậu lại không tiến lên, trời bèn tiến lên mà bỏ nó. Dưới lấn lên mà trên bỏ đi, ấy là xa nhau, cho nên là nghĩa lánh đi. Hai hào âm sinh ở phía dưới, là khí âm đương lớn sắp thịnh, khí dương phải tiêu mà lui, kẻ tiểu nhân thịnh dần, đấng quân tử lui mà tránh nó, cho nên là trốn…
Những điều cụ Nhiêu Biểu nói, khiến ông Cử hoang mang. Ông đi lại kệ sách toan lấy cuốn Kinh Dịch xuống xem lại, th́ có tiếng bước chân hốt hoảng của vợ.
- Ḱa u nó, có việc ǵ phải không?
- Tôi bắt được đứa bé này ngoài g̣ ông Đống, thầy nó ạ - Tiếng chị hai khản đặc, run run - Có người hoang thai vứt nó trong bụi cây. Thoạt đầu nghe tiếng đứa bé khóc, tôi cứ tưởng ma trêu…
Ông Cử Phúc lật đật lấy tă lót của cậu ba Vọng, giúp vợ thay cho đứa bé. Có sự trợ giúp của chồng, chị hai đă hết run.
Bằng những động tác thuần thục và kinh nghiệm của người mẹ, chị ủ đứa trẻ trong lớp tă lót mới. Mở ra mới biết đó là một bé trai, dái thâm như quả hồng xiêm rụng. Ngay phía dưới rốn nó, có một vết da màu lông chuột bằng đồng xu, như một vết đánh dấu vô t́nh của tạo hoá.
- Nhà ḿnh có phúc rồi - chợt nhớ đến lời cụ Nhiêu Biểu, ông Cử Phúc gật gù nói với vơ, - nó đang đói lả đi ḱa. U nó cho bú đi.
Chị hai Phúc cởi khuy áo ngoài, thốc tấm yếm màu hoa hiên, lộ ra bầu vú trắng bóc, căng tṛn. Ấn nhẹ hai ngón tay vào núm vú cho sữa chảy ra, rồi chị ấp miệng thằng bé vào ngực ḿnh. Choàng tỉnh sau cảm đói lả và quặn rét, thằng bé ngoạm chặt núm vú, như một gă háu ăn và tham lam, nó mút chùn chụt.
Nh́n cái miệng nhỏ xinh loe ra, đôi má hơm vào với một ham muốn của bản năng sinh tồn, người đàn bà bỗng động ḷng trắc ẩn. Những va chạm hít hà vô thức đă dội vào tâm hồn vốn đa cảm và nhân hậu của chị, đẩy nước mắt trào ra hai khoé.
Sửa lại bởi apollo : 01 November 2008 lúc 8:07am
__________________ Dĩ bất biến ứng vạn biến.
|