tuvigia Hội viên

Đă tham gia: 20 August 2004 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 56
|
Msg 1 of 2: Đă gửi: 13 September 2004 lúc 10:24am | Đă lưu IP
|
|
|
Kính chào quư vị.
Tôi xin mạn phép trích "Thập ân phụ mẫu" trong kinh:"Đại báo Phụ Mẫu trọng ÂN", để mỗi người dù theo đạo Phật hay không cũng có thể rút ra điều ǵ đó.
Nếu có ǵ sơ xuất, sai sót, có lỗi, kính xin quí vị tha thứ và chỉ bảo cho.
Tôi xin cảm ơn, chúc quư vị hạnh phúc.
Thập Ân Phụ Mẫu
(Trích kinh : Đại báo phụ mẫu trọng ân – kinh vu lan)
(Giáo hội Phật giáo TP *** )
Đệ nhất ân:
Chín tháng mười ngày cưu mang nặng nhọc.
Bao kiếp, duyên cùng nợ;
Ngày nay, mới vào thai,
Đầy tháng, sanh phủ tạng;
Bảy bảy , sáu tinh khai
Thân trong như non Thái
Động tĩnh, sợ phong tai,
Áo the đành xốc xếch,
Gương lược, biếng trang đài.
Đệ Nhị ân
Khi gần ngày sanh nở
Khi gần ngày sanh nở
Nặng nhọc khổ vô cùng,
Cưu mang trong mười tháng,
Sanh nở sắp đến ngày,
Đứng ngồi coi nặng nhọc;
Dáng vẻ tựa ngây ngô,
Sợ hăi lo cùng lắng;
Tử sanh giờ phút này!
Đệ tam ân: Ân sanh nở
Mẹ ta, khi sanh nở,
Thân thể đều mở toang!
Tâm hồn như mê mẩn,
Máu me chan hoà đầy,
Chờ nghe, thấy con khóc;
Ḷngmẹ, mừng rỡ thay!
Đương mừng, lo lại đến!
Rầu rĩ ruột gan này.
Đệ tứ ân: Ăn đắng nhả ngọt
Mẹ ta ḷng thành thực,
Thương con, chẳng chút ngơi,
Nhả ngọt, nào có tiếc!
Ăn đắng nói cùng ai?
Yêu dấu như vàng ngọc
Nâng niu tay chẳng rời
Những mong con no ấm;
MẸ đói rách cũng vui.
Đệ ngũ ân: Xê con tự thấp
Tự ḿnh nằm chỗ ướt,
Chỗ ráo để xê con,
Hai vú, pḥng đói khát
Hai tay, ủ gió sương.
Thâu đêm, nằm chẳng ngủ,
Nâng niu , tựa ngọc vàng
Những mong, con vui vẻ;
Ḷng mẹ mới được yên.
Đệ lục ân: Bú mớm nuôi nấng
Đức mẹ, dày như đất,
Công cha, thẳm tựa trời,
Chở che coi b́nh đẳng
Cha mẹ, cũng thế thôi!
Chẳng quản mù câm điếc
Chẳng hiềm quắp chân tay!
Bởi v́ con ruột thịt
Trọn đời dạ chẳng khuây.
Đệ thất ân: Tắm gội giặt giũ
Vốn người có nhan sắc
Lại thêm phấn sáp xông,
Mày xanh, như liễu lục;
Lá đỏ tựa sen hồng,
Giặt giũ,khăn cùng tă;
Dáy dơ, chẳng quản công
Cốt sao, quần áo sạch,
Búi tóc gọn là xong
Đệ bát ân: Đi xa ḷng mẹ nhớ thương
Từ biệt, ḷng khôn nhẫn;
Sanh ly, dạ đáng thương;
Con đi đường xa cách
Mẹ ở chốn tha hương,
Ngày, đêm thương tưởng nhớ
Sớm tối, vẫn vấn vương
Như vượn thương con đỏ.
Khúc khúc, đoạn can trường?...
Đệ cửu ân: V́ sanh con mà cam ḷng tạo bao ác nghiệp
Mẹ trải bao gian khổ,
Công lao, tựa vực trời.
Bồng bế nuôi cùng nấng;
Mong sao con ăn chơi,
Nhường cơm cùng xẻ áo;
MẸ đói rách cũng vui!
Khôn lớn t́nh đôi lứa;
Gây dựng cho nên người.
Đệ thập ân: Mẹ trọn đời yêu thương con
Công cha, cùng đức mẹ;
Cao sâu tựa vực trời,
MẸ già hơn trăm tuổi,
Vẫn thương con tám mươi!
Bao giờ ân oán hết?
Tắt nghỉ cũng chẳng thôi!...
__________________
Ai mở một nhà trường là đóng một nhà tù (Victor Hugo)
Nếu ai hỏi tôi một người yêu tôi nhất trên đời tôi sẽ trả lời: MẸ tôi.(Feurzinger)
Một người con xứng đáng nói: “Tất cả cái ǵ tôi có, tất cả cái ǵ tôi muốn có, tôi đều lănh ở mẹ tôi”(Lincoln)
Người cha nào cũng thương con,song thứ con vô t́nh, bất hiếu, ngỗ nghịch lại không ít.(Augustin Parch)
Thưa cha mẹ, tất cả điều con có là nhờ cha mẹ.(Pasteur).
T́nh yêu bất vị lợi nhất, trong sạch nhất, bao la nhất, đậm đà nhất, trường cửu nhất là t́nh yêu của mẹ đối với con (Thanh Vân)
__________________ Một ḷng thờ mẹ kính cha
Cho tṛn chữ hiếu mới là đạo con
|