Đăng nhập nhanh
Mạnh Thường Quân
  Bảo Trợ
Chức Năng
  Diễn Đàn
  Thông tin mới
  Đang thảo luận
  Hội viên
  Tìm Kiếm
  Tham gia
  Đăng nhập
Diễn Đàn
Nhờ Xem Số
  Coi Tử Vi
  Coi Tử Bình
  Coi Địa Lý
  Coi Bói Dich
  Chọn Ngày Tốt
Nghiên Cứu và
Thảo Luận

  Mệnh Lý Tổng Quát
  Qủy Cốc Toán Mệnh
  Tử Vi
  Tử Bình
  Bói Dịch
  Mai Hoa Dịch Số
  Bát Tự Hà Lạc
  Địa Lý Phong Thủy
  Nhân Tướng Học
  Thái Ất - Độn Giáp
  Khoa Học Huyền Bí
  Văn Hiến Lạc Việt
  Lý - Số - Dịch - Bốc
  Y Học Thường Thức
Lớp Học
  Ghi Danh Học
  Lớp Dịch & Phong Thuy 2
  Lớp Địa Lư
  Lớp Tử Vi
    Bài Giảng
    Thầy Trò Vấn Đáp
    Phòng Bàn Luận
    Vở Học Trò
Kỹ Thuật
  Góp Ý Về Diễn Đàn
  Hỗ Trợ Kỹ Thuật
  Vi Tính / Tin Học
Thư Viện
  Bài Viết Chọn Lọc
  Tủ Sách
Thông Tin
  Thông Báo
  Hình Ảnh Từ Thiện
  Báo Tin
  Bài Không Hợp Lệ
Khu Giải Trí
  Gặp Gỡ - Giao Lưu
  Giải Trí
  Tản Mạn...
  Linh Tinh
Trình
  Quỷ Cốc Toán Mệnh
  Căn Duyên Tiền Định
  Tử Vi
  Tử Bình
  Đổi Lịch
Nhập Chữ Việt
 Hướng dẫn sử dụng

 Kiểu 
 Cở    
Links
  VietShare.com
  Thư Viện Toàn Cầu
  Lịch Âm Dương
  Lý Số Việt Nam
  Tin Việt Online
Online
 232 khách và 0 hội viên:

Họ đang làm gì?
  Lịch
Tích cực nhất
dinhvantan (6262)
chindonco (5248)
vothienkhong (4986)
QuangDuc (3946)
ThienSu (3762)
VDTT (2675)
zer0 (2560)
hiendde (2516)
thienkhoitimvui (2445)
cutu1 (2295)
Hội viên mới
thephuong07 (0)
talkativewolf (0)
michiru (0)
dieuhoa (0)
huongoc (0)
k10_minhhue (0)
trecon (0)
HongAlex (0)
clone (0)
lonin (0)
Thống Kê
Trang đã được xem

lượt kể từ ngày 05/18/2010
Linh Tinh (Diễn đàn bị khoá Diễn đàn bị khoá)
 TUVILYSO.net : Linh Tinh
Tựa đề Chủ đề: Dụ Ngôn Gửi trả lời  Gửi bài mới 
Tác giả
Bài viết << Chủ đề trước | Chủ đề kế tiếp >>
thienkhoitimvui
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 30 November 2004
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2445
Msg 1 of 9: Đă gửi: 13 December 2004 lúc 1:02pm | Đă lưu IP Trích dẫn thienkhoitimvui

Người Việt có câu "lựa lời mà nói", kẻ chất phác nói năng bộc trực, bụng th́ đáng khen, nhưng sự đời th́ không nhất nhất 2 5 rơ 10, có khi nên có khi không nên. Vậy cứ dụ ngôn mà nói. C̣n như phê b́nh là ṿng vo Tam Quốc, th́ xin thứ cho rằng: kẻ thô lậu này đương cuộc cơm áo,cái dạ trần ai thô tục thời có như muôn ai, nhưng quyết không thể nói ra nhưng lời thô cộc thái quá.
Đương khi đang mệt với những "vấn đề hắc búa", xin có mấy câu chuyện cho nhẹ nhơm, mở đầu bằng 1 câu chuyện cười.

1.Bệnh có biết bệnh:

Bác sĩ hỏi:
- Tôi có thể lấy búa đóng đinh vào đầu anh được không?
Bệnh nhân nhanh nhẹn trả lời:
- Ông làm như tôi điên chắc, ông định giết tôi hay sao?
Bác sĩ nghĩ bụng chắc anh này hết điên rồi, có thể ra viện được. Để cho chắc bác sĩ hỏi thêm:
- Tại sao như thế lại không được?
Bệnh nhân trả lời:
- Thế nhỡ ông đóng trượt cái đinh, cái búa đập vào đầu tôi th́ tôi chết à?

***B́nh: Thông thường người ngoài nh́n 1 ng thấy vẫn to khỏe th́ cho không bệnh, nhưng ng bệnh thấy ḿnh mệt mỏi, biếng ăn, kém ngủ, biết ḿnh bệnh. Đó là bệnh về cơ thể. C̣n như bệnh về tinh thần, có khi ng ngoài biết, mà ḿnh k0 biết, kẻ đồng bệnh với ḿnh cũng không biết, lại thường chỉ có họ mới chuyện tṛ được với nhau. Câu chuyện trên đây, nặng nề to tát, rất là bất nhă. Chỉ mong lượng cho rằng: đây là một câu chuyện dụ ngôn, chứng minh cho "bệnh không tự biết", c̣n cho mạnh khỏe. C̣n như nguyên văn câu chuyện, chỉ là cái "ngôn ngữ bên ngoài", bỏ lời lấy ư, mong được đại lựong.

2. Luân hồi báo ứng:

Có một người giảng cái đạo lư “luân hồi báo ứng”, khuyên mọi người không nên tùy ư sát sinh:

" Nếu như kiếp này giết một con ḅ th́ kiếp sau sẽ biến thành ḅ, giết một con lợn sẽ biến thành lợn, giết một con chó sẽ biến thành con chó và giẫm chết một con kiến th́ cũng như thế"

Có người nói:
- Vậy tốt nhất là giết người.
Mọi người ngạc nhiên hỏi:
- V́ sao vậy?
- Th́ ít ra kiếp sau cũng được làm người.

***B́nh: đây là dụ ngôn về "logic". Người bịa câu chuyện cười cốt để giải trí, chứ không nên coi là phỉ phui Phật pháp, cũng nên lượng cho họ. Nhân vật giảng đạo trên đây, giảng Luân Hồi c̣n chất phác b́nh dân, cũng chưa thể nói là sai. V́ nói cho cùng, không phải cứ hại con nào sau làm con ấy, nhưng nếu nói quyết không phải con ấy, thời cũng chưa thể chứng minh, mà cũng có thể là con ấy lắm chứ. Nhân vật gây cười, nói rất logic, song không thể đúng. Đó là để nói trừ chuyện KH Tự nhiên, quyết không thể chỉ có logic là được.
Nhân đây cũng lạm nhắc một câu chuyện nhỏ, nhiều người biết cả, không có chi tân ḱ, nhưng cũng cốt tỏ cho rơ:

A-SIN là lực sĩ Hy Lạp, đặc biệt là đôi chân chạy nhanh như gió. Xưa có ông triết gia chứng minh rằng "A-SIN không đuổi kịp con rùa".

- Ví 2 bên chạy thi, A-SIN chấp rùa 1 quăng. Chỗ A-SIN xuất phát là A, chỗ rùa (được chấp) xuất phát là B.
- Nào! Ta cùng xuất phát! A-SIN dù nhanh đến đâu th́ từ A đến B sẽ mất "một thời gian nhất định", "thời gian nhất định" đó đủ để Rùa (dù chậm tới đâu) tiến tới một điểm khác xa hơn là C. Khi đó A-SIN c̣n ở B, để tiến tới C, sẽ cũng mất một thời gian nhất định. Thời gian đó đủ để Rùa tiến tới một điểm khác, xa hơn, là D, dù chỉ là 1 mmm... Câu chuyện cứ thế măi, tóm lại, ông ta nói "A-SIN không thể đuổi kịp Rùa". Ai cũng đồng ư là phi lí, nhưng đố nhau giải ra để phá cái logic trên, đều không làm được.

Nay đă luận thuyết, suy tưởng với cái gọi là "chân lí trừu tượng" không thể không dụng logic, ở đời giá trị logic to lớn không ai phủ nhận, chưa phải tất cả. Xem Kinh, bằng không tin thời thôi, thời có tin, th́ thấy Đức Phật giảng bao Kinh, nhưng pháp Tâm của Ngài mới là tối thượng. Trong rừng gặp cướp, nếu ngồi đấy mà giảng 3 pho Phật pháp, luận thuyết thật đầy đủ, thời có được chăng, nhưng Ngài tỏa lượng Từ Bi, hành pháp Nhẫn Nhục, Bố Thí cả xác thân sinh mệnh, mà tên cướp rụng rời, buông dao cạo tóc, nguyện theo làm tín đồ,đủ biết không phải do Chứng Minh thuyết phục, sau người đó cũng đắc đạo. Đó là nói Phật, ánh sáng Từ Bi vô lượng,người thường trần ai tục lụy ắt phải hành động khác. Nhưng chỉ là câu chuyện,tôi kể lại cũng không có ư tứ ǵ liên tưởng tới ḿnh mà phô trương tô vẽ . Đời Phật thuyết bao Kinh bao Pháp, rốt cuộc Ngài nói Ngài chẳng thuyết Pháp nào. Pháp Vô Pháp mới là Pháp Phật. Như tôi tầm thường mà nói về Phật về Pháp, thời là khôi hài khó coi, nhưng trộm nghĩ rằng cái môn lư số, nói to chuyện quá cũng là Đại Ngôn song trộm cho cũng không phải là cái technique thực dụng thông thường, thời như đi học kinh doanh, quản trị, học xác suất thống kê... cũng chẳng giống như nghiên cứu học thuật, triết học này nọ. Cũng là việc thông dự 1 phần thiên lí,cũng có nét trang nghiêm. Nói về khoa học chính xác thời nay phải nói là hơn, vậy mà về lư học, thành thực mà nói chưa vượt người xưa, chưa thể nói Bỉnh Khiêm, Khang Tiết tái thế, đường c̣n xa, nay khảo về nguồn, kẻ này mạo muội cái ǵ chứ cái này th́ xác tín: ḍ lạch sông để về nguồn, phi từ ngọn mà lần lên không thể nào lần nổi. Mà cái ngọn ấy e rằng cũng đă khó nắm hết cho tường tận.

3. Chim thời có tổ - Dâu về nhà chồng:

Vạn vật sinh ra, loài cầm điểu phải có tổ, loài dă thú phải có hang, đến như loài phóng khóang cũng phải có một nơi tin cậy, như lùm cây bụi cỏ, hay như loài khỉ cũng phải có cành cây. C̣n con người th́ "an cư mới lạc nghiệp", ấy đều nói vạn vật cần nơi nương tựa, tin tưởng.

Nay như nàng dâu trẻ mới về nhà chồng, mỗi mỗi hành động th́ nhất nhất đều dưới bao ánh mắt quan sát săm soi, này của mẹ chồng, này là chị em gái của chồng, nên ở nhà mẹ đẻ th́ vui tươi, mà về đây th́ e dè ư tứ, mà giả sử vẫn vui tươi, th́ câu chuyện trên cũng chẳng khác là bao.

Nay lại chuyện mẹ nuôi con, bây giờ nhắc lại nữa: ví giờ có người mẹ quan sát con đi, con có ngă không không biết, nhưng những mong cho khi nào con ngă, con vấp con váp, lại c̣n mừng rỡ. Thời là thế nào? Nói vơ biền một chút, các vơ sinh khi ra tỉ thí, người kinh nghiệm thường tỏ ra sơ hở, kẻ đối thí bèn mừng rỡ, vội vàng kích chiêu.

4. Chúng và Cô:

Người xưa nói trong sách vở hay có khoa trương mà nói kẻ "sức địch vạn chúng", một tướng có thể đánh tan tác cả ngàn tinh binh, xem như Tam Quốc. Đó là văn học không nói chứ đời thật không có chuyện ấy. Như chuyện Hạng Vơ, sức có, tài có, trí có, t́nh cảm đôi khi cũng có, nhưng v́ cho "một tay gây dựng sơn hà", có nhân tài không thèm dùng, cuối cùng Sở bại Hán thắng. Đó là Cô không địch lại Chúng, một không đối lại muôn. Mà Hạng Vơ c̣n là tay anh hùng kiệt hiệt, c̣n như thế. Nay nói Chúng đối Cô, nói theo kiểu nệ chữ là "sự bất b́nh", dân gian thời hiện nay có từ "hội đồng", họ nói là thế nào.

Cái học tôi không có chi là cao, nhưng cũng thừa sức rơ cái điều trên. Lại không lợi ǵ ở chuyện tham vong "khuynh loát thiên hạ" (mà có khuynh loát cũng có được không?) Chưa dám tự phụ rằng trong sạch nhưng cái tham vọng ấy không thể nào có.
--------------------------------
Chỉ thành tâm mà bày tỏ, c̣n như làm quư vị mất vui, thời không muốn vậy.



Sửa lại bởi thienkhoitimvui : 13 December 2004 lúc 2:17pm
Quay trở về đầu Xem thienkhoitimvui's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi thienkhoitimvui
 
thienkhoitimvui
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 30 November 2004
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2445
Msg 2 of 9: Đă gửi: 16 December 2004 lúc 4:25pm | Đă lưu IP Trích dẫn thienkhoitimvui

*** Đức Phật và Đạo Sĩ (giải trí không phải giải trí):

Chuyện này thành giai thoại, thực hư chưa thấy ai đặt thành vấn đề:

Một hôm Đức Phật đang đi, đến 1 bờ sông nọ, thấy dân chúng tụ tập đông đúc, như đang xem chuyện ǵ hiếu ḱ lắm. Đức Phật cũng có việc cần qua sông, nhân đó đến gần bến sông xem xảy việc ǵ.

Đến nơi thấy 1 vị đạo sĩ cao niên đang biểu diễn 1 hành động phi thường: bay qua bay lại trên mặt sông (cứ như chim vậy), dân chúng rất trầm trồ. Đoạn vị Đạo sĩ lên bờ, Đức Phật hỏi:
- Ông tu luyện phép này đă bao năm? đắc được pháp ǵ?
Đạo sĩ trả lời (pha thêm chút tự hào):
- Tôi tu luyện phép này đă 30 năm , có thể bay đi bay lại qua sông không cần đ̣.

Đức Phật nói:
- Như vậy phải mất 30 năm để đỡ tốn tiền đ̣, riêng tôi có thể qua sông với 1 xu tiền đ̣ vậy.

*** B́nh: Chuyện này hẳn có ghi trong 1 cuốn kinh nào đó, giới Phật giáo có nhắc nhở đến hôm nay. Vị Đạo Sĩ hiển nhiên luyện được pháp rất cao thượng, nhưng công phu bỏ ra rất lớn. Xét bối cảnh thời đó, đây hẳn là 1 vị bà la môn, yoga ǵ đó. Phật nói về tính hiệu quả, xem rất chí lí, nhưng cái thuật yoga cũng rất cao cả vậy. Chuyện bay trên sông, không rơ hư thực, cứ như thành tựu các vị yoga được giới thiệu gần đây, không thấy nói ghê gớm như vậy. Tổ sư 1 ḍng thiền bên Trung Hoa, gốc người Ấn Độ, sáng lập nên Thiếu Lâm th́ phải, nghe nói cũng có thể phi thân qua sông. Vậy nên làm ǵ ắt nên vụ vào giá trị hiệu quả vậy, xét về lĩnh vực tâm linh tôn giáo như đạo Phật cũng thấy Phật nói thế.
Quay trở về đầu Xem thienkhoitimvui's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi thienkhoitimvui
 
thienkhoitimvui
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 30 November 2004
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2445
Msg 3 of 9: Đă gửi: 17 December 2004 lúc 9:13pm | Đă lưu IP Trích dẫn thienkhoitimvui

Khoan dung

Trong Tân Ước thấy có chuyện này là lạ hay hay, xin type ra đây kể hầu các bác.

Chuyện rằng (nhớ đại ư):

Một người nọ có 2 con trai. Một hôm con trai út nói với cha rằng:
- Thưa cha, xin hăy chia cho con phần tài sản con đáng được.
Người cha bèn chia tài sản cho 2 con. Mấy hôm sau, sau khi thu vén của cải, người con út trẩy đi phương xa. Ở đó, anh ta phung phí tiền của, nên chẳng mấy chốc trở nên nghèo đói. Lúc đó ở trong vùng ấy xảy ra nạn đói, người con cả phải xin "chăn heo" cho người ta. Lúc đó anh chỉ muốn lấy thức ăn của heo mà ăn cho đỡ đói dạ, nhưng chẳng ai cho. Anh ta nghĩ rằng: "Biết bao nhiêu kẻ làm công cho cha ta, mà được ăn sung mặc sướng, c̣n ta ở đây phải chịu đói rách khổ sở thế này. Thôi, ta hăy trỗi dậy, trở về cùng cha, và thưa với cha ta rằng: "Thưa cha, con đă đắc tội với trời và với cha, chẳng đáng gọi làm con cha nữa, xin cha coi con như người ăn kẻ ở trong nhà"."
Nghĩ vậy, anh trỗi dậy, trở về quê hương. Người cha gặp con ngoài ngơ. Anh thưa rằng: " Thưa cha, con đă đắc tội với trời và với cha, chẳng đáng gọi là con cha nữa.". Nhưng người cha thấy lại con trai ḿnh khỏe mạnh th́ mừng rỡ, gọi đầy tớ ra bảo rằng: "Hăy đưa cậu vào nhà, mặc quần áo vào cho cậu, xỏ dép vào chân cậu, rồi giết con bê béo để ta ăn mừng con trai ta trở về".
Lúc đấy người con út đang ở ngoài đồng, về đến ngơ anh thấy cửa nhà huyên náo đông đúc, bèn gọi một tên đầy tớ ra hỏi "có chuyện chi vậy?". Đầy tớ trả lời: "Thưa cậu, em cậu đă trở về và cha cậu sai thịt bê béo ăn mừng v́ được lại em cậu mạnh khỏe". Người con cả bèn giận dữ, không thèm vào nhà. Người cha khuyên anh vào nhà, trai cả thưa rằng: "Thưa cha, đă bao lâu nay con ở cùng cha, chưa hề trái "mệnh" (lệnh) cha bao giờ, vậy mà cha chưa bao giờ cho con 1 con dê con để con ăn mừng với bạn bè, vậy mà nay, thằng em con đó, thằng em "khốn nạn", sau khi đă phung phí hết số tài sản của ḿnh trở về th́ cha sai thịt bê béo ăn mừng". Người cha nói với anh rằng:
- Con ơi, đă bao lâu nay con ở cùng cha, tất cả những ǵ của cha đều là của con, nhưng hôm nay, tất cả chúng ta nên lấy làm hoan hỉ, v́ em con đă chết mà nay sống lại, đă mất mà nay lại t́m thấy.

Bài này có ư nghĩa tôn giáo, tôi không dám lạm b́nh, nhưng có thể nói nó nêu bật tinh thần khoan dung. Người trai cả, ăn ở với cha không phạm sai lầm, có thể là mẫu mực của 1 người con, nhưng c̣n chút ghen tuông. Người em, tất nhiên là hoang đàng phóng túng, có lỗi vậy, nhưng đă biết trở về thay v́ sống phiêu bạt vất vưởng nơi phương xa, điều đó đáng hoan nghênh. Cho nên "kẻ trở lại" này được người cha đón nồng hậu, cũng không phải "bất công" hay "bạc" với người anh.
So sánh chuyện này với Phật pháp. Đạo Phật có những người quá khứ bất hảo, có thể đang là côn đồ, đáng nhẽ phải luân hồi vào cơi "lục súc" hay tồi tệ hơn, vậy mà "buông dao thành Phật" có khi đắc đạo nhanh hơn cả những người"lương thiện" theo đạo. Bởi thế cho nên, căn nghiệp tiền duyên, hiện duyên có khi chưa phải tất cả vậy. Thuyết "Đốn Ngộ" nghe cũng hấp dẫn, có khi công phu tu tập mà đường "đắc đạo" chửa thấy bờ bến là đâu, có khi lại "hốt nhiên ngộ đạo", kể cũng ḱ lạ.

Sửa lại bởi thienkhoitimvui : 01 January 2005 lúc 12:53pm
Quay trở về đầu Xem thienkhoitimvui's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi thienkhoitimvui
 
thienkhoitimvui
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 30 November 2004
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2445
Msg 4 of 9: Đă gửi: 01 January 2005 lúc 12:53pm | Đă lưu IP Trích dẫn thienkhoitimvui

SỰ TÍCH CÁI B̀NH VÔI (người ăn giầu ai cũng biết):
Ngày xưa, có một người ăn trộm nhà nghề tài giỏi, về già, sức yếu, không c̣n xoay xỏa được các mẻ lớn như hồi c̣n trẻ, đành đi ăn trộm vặt để sống qua ngày.

Lăo trộm ở gần một ngôi chùa, thường lui tới chốn này lần lượt vơ vét hết lư hương, chân đèn đến chũm chọe, chuông. tượng đồng. Các sư biết rơ kẻ lấy trộm nhà chùa, song không thể trừng phạt được tên gian, v́ luật nhà Phật cấm làm điều hại người, lấy ác báo ác. Do đó mà lăo trộm cứ liên tiếp thổi sạch của cải trong chùa, và các sư đành mặc cho lăo ta lấy.

Một hôm lăo trộm thấy ḿnh đă kiệt sức, sắp chết đến nơi, hối hận t́m đến gặp sư cụ để thú tội:

- Bạch sư cụ, suốt cả đời tôi chỉ có ăn trộm, đốt nhà, giết người, tội lỗi ngập đầu, ngày nay tôi hết sức hối hận, không biết làm thế nào để chuộc lại bao nhiêu tội ác đă gây ra được mong Phật tổ tế độ cho. Mong sư cụ mở ḷng từ bi mà khuyên bảo cho, tôi nguyện hết ḷng làm theo lời sư cụ dạy, dù có phải hy sinh đến đâu cũng không từ.

Sư cụ vốn oán sẵn tên trộm già, thấy có dịp trừ tiệt mối họa mới vờ khuyên nó muốn chuộc bao nhiêu tội lỗi tày đ́nh, th́ sáng sớm tinh sương vào lúc không người, hăy leo lên ngọn cây đa trước cửa chùa chắp tay niệm Phật ba lần rồi lao ḿnh xuống, tức khắc sẽ được Phật tung lưới nhiệm màu hứng độ cho về cơi cực lạc.

Lăo trộm tin thật vào lời nhà tu hành, mừng rỡ lạy tạ ra về. Sáng hôm sau, tên trộm già cố sức khó nhọc trèo lên ngọn cây đa cao ṿi vọi, làm y như lời sư cụ dặn, lớn tiếng "Mô Phật" ba lần rồi nhảy vào quăng không.

Nhà sư đă xúi cho tên trộm già chết, trong lúc đó nấp ở cửa chùa nh́n ra thấy rơ mọi sự, mừng thầm cho mưu kế của ḿnh thực hiện, từ đây dứt tiệt được kẻ láng giềng đạo tặc. Song lăo trộm vừa nhảy khỏi ngọn cây đa, sư cụ bỗng kinh ngạc thấy một dải lụa điều từ đâu như do một bàn tay vô h́nh tung quấn vào giữa người lăo rồi từ từ đưa lên trời.

Mấy hôm liền sau đó, nhà sư đâm ra nghĩ ngợi quên ăn, quên ngủ, ước muốn được lên cơi Niết Bàn như lăo ăn trộm. Một kẻ trọn đời làm toàn chuyện ác đức như thế đáng lẽ phải sa địa ngục, mà chỉ nhảy từ ngọn cây đa xuống là được Phật độ cho về Niết Bàn, huống hồ một nhà sư bao nhiêu năm khổ hạnh tụng kinh niệm Phật? Nghĩ thế rồi, một sáng sớm kia nhà sư cũng trèo lên ngọn cây đa trước chùa và làm y theo cách ḿnh đă dạy tên trộm.

Trái với mong ước, nhà sư chẳng thấy dải của Phật tung ra độ mà khi thả rơi người xuống liền bị một cành cây xuyên qua thủng bụng. Đến khi người ta hay hạ xác nhà sư xuống th́ bụng đă chương ph́nh lên, thủng một lỗ lớn ở chỗ rút cành cây đâm xuyên.

V́ thù oán và ham muốn, nhà sư bị hóa kiếp thành ra cái b́nh vôi. Miệng b́nh là chỗ bị cành đa đâm thủng và ch́a vôi là cành đa. Thân h́nh to lớn là bụng nhà sư chương śnh. Vôi đựng trong b́nh cay nồng cũng như ḷng oán thù và tham muốn ở kẻ hành. Màu đỏ ở miệng b́nh vôi là máu loang ra ở vết thương bị cành đa xuyên qua. Nhà sư bị Phật hóa kiếp thành b́nh vôi ngày ngày phải chịu khổ h́nh cho người ta ngoáy moi tận ruột lấy vôi ra để ăn trầu.

Theo tín ngưỡng trên đây, mỗi lần b́nh vôi vỡ hay cũ, người ta đem ra bỏ ở các gốc cây đa.
Quay trở về đầu Xem thienkhoitimvui's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi thienkhoitimvui
 
thienkhoitimvui
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 30 November 2004
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2445
Msg 5 of 9: Đă gửi: 01 January 2005 lúc 12:57pm | Đă lưu IP Trích dẫn thienkhoitimvui

SỰ TÍCH SINH VÀ TỬ:
Ḅng hồng vừa gác núi . Chim chóc từng đàn lũ lượt bay về tổ, kêu la rộn rịp. Trên con đường ṃn khúc khuỷu, các bác tiều vội vă cất gánh củi lên vai trở về làng mạc. Tiếng náo động vắng dần. Quang cảnh rừng rú mỗi lúc càng tĩnh mịch.

Thỉnh thoảng một vài tiếng chuông chùa ngân nga từ xa vọng lại, dường như để thúc hối những người c̣n chậm bước chưa ra khỏi cảnh hoang liêu ghê rợn của núi rừng. Một vài tiếng hú kêu vang và sâu tận trong hốc núi càng làm cho những kẻ lạc loài khiếp đảm. Các loài thú dữ đă bắt đầu cuộc săn mồi thường bữa, chốc chốc điểm lên những tiếng rống ghê người của chúa tể sơn lâm.

Từ trong thảo am bê mé núi, một vị Thiền-sư lưng mang dây bố, tay chống gậy tre, lần bước trên con đường ṃn, tiến dần về phía xóm nhà cạnh mé rừng. Trời vừa sắp tối, vị Thiền-sư đến nơi và đi ngay vào cổng, t́m lại nhà hai vợ chồng vị cư-sĩ đă thọ giáo với ngài . Sau những lời chào hỏi, hai vợ chồng vị cư-sĩ trải chiếu hoa mời ngài an tọa . Trà nước xong, Thiền-sư liền bảo: "Từ ngày hai ông bà đă thọ giáo theo Phật đến giờ, tôi thường tới lui để thúc nhắc. Độ này việc tu niệm của ông bà được khá lắm, thật tôi rất lấy làm vui mừng. Song sự đời có hiệp phải có tan, hôm nay tôi đến đây để thăm và cũng để tỏ ḷng từ giă hai ông bà.

Ngày mai này tôi sẽ lên đường đặng đi giáo hóa một nơi khác. Có lẽ cách nhau lâu, v́ vậy tôi không dám hẹn ngày tái ngộ. Trước khi lên đường, tôi xin dặn lại ít lời rất thiết, có thể là châm ngôn tu tập hằng ngày . Hai ông bà phải cố gắng niệm Phật đừng để lăng quên, nếu chẳng may có gặp việc ǵ xảy ra chênh mếch trong gia đ́nh, ngoài xă hội, nên kiên nhẫn bỏ qua, tự an ủi lấy ḷng. Giả như một trong hai người lâm bịnh nặng sắp đến giờ hấp hối, người mạnh cần nhất phải cho tĩnh tâm, sửa sang Phật tượng, hộ niệm cho nhau đến phút cuối cùng; đừng nên than khóc, van kêu, làm cho người chết phải bối rối, loạn niệm, khó được văng sanh. Đây là một rối, loạn niệm, khó được văng sanh. Đây là một việc khó, mà nhiều người tu hành đă vấp phải . Nên tôi xin căn dặn hai ông bà hăy ghi nhớ. Được vậy, dù tôi ở cách xa, vẫn yên hóa đạo".

Dặn ḍ, chỉ bảo đâu đó xong xuôi, rạng ngày vị Thiền Sư lên đường... Ngày tháng qua mau, phút chốc đă được hai thu, nhờ y theo lời dạy của vị Thiền Sư mà thời gian qua, hai vợ chồng vị cư-sĩ ăn ở với nhau rất thuận ḥa, hằng ngày làm phước, bố-thí tụng kinh, niệm Phật chuyên cần, lối xóm nhiều người cảm mến.

Một hôm người chồng bị chứng thương hàn đau nặng. Người vợ chạy thuốc t́m thầy đă hết hơi mà bịnh đâu vẫn c̣n nguyên đấy . Cuối cùng, có một vị danh y đại tài đă được mời đến do công lao của người anh họ chẳng nại xa xôi rước về. Sau khi bắt mạch xong, vị danh y bảo: "Bệnh này không qua khỏi ngày nay, v́ mạch đă hết. Vậy bà đừng nên chạy chữa làm ǵ nữa cho tốn công hao của, hăy lo liệu những vật dưỡng già mà thôi .

Người vợ lúc bấy giờ đă tuyệt vọng, tâm thần bà rối loạn, quên hẳn lời dặn bảo của vị Thiền Sư; người chồng cứ nằm mê man măi . Trong t́nh cảnh này, v́ thương chồng, v́ tủi phận, người vợ chỉ có nước gục mặt bên chồng khóc kể liên miên. Măi đến khi người chồng mở đôi mắt thất thần nh́n vợ lần cuối cùng, mà người vợ c̣n ghé mặt sát mặt chồng nức nở van kêu: Ḿnh ơi! Ḿnh nỡ nào chết đi để một ḿnh tôi ở lại sống cô độc lẻ loi; hồi nào khổ sở có nhau, vui buồn cùng chịu, ngày nay ḿnh bỏ tôi ḿnh đi một ḿnh! Ḿnh ơi!.

Tội nghiệp người chồng v́ nghe lời lẽ quá bi ai của vợ, cảm t́nh ân ái bất giác nổi lên, nh́nh vợ mà hai hàng lệ thắm tuôn ra, nghẹn thở... rồi trút linh hồn. Thần thức ông xuất ra nơi mắt. Người vợ v́ gục mặt vào mặt chồng mà khóc, nên thần thức chui ngay vào lỗ mũi vợ, hóa thành một con sâu .

Chồng mất rồi, vợ lo tṛn bổn phận, chôn cất xong xuôi, đám ma cũng khá lớn, những ơn nghĩa lối xóm cũng lo tṛn.

Đến khi bà con ai về nhà nấy, bấy giờ bốn bề lặng ngắt, người vợ v́ thương chồng bạc phận, xét nỗi cô đơn hiu quạnh, lại thêm lỗ mũi mỗi ngày một lớn và đau nhức vô cùng. Nàng cứ ngày đêm kêu gào than khóc, làm cho những kẻ ở gần, ai cũng phải động ḷng thương xót kẻ xấu duyên, bạc phận.

Một hôm, vị Thiền Sư trở lại và ghé thăm. Nàng vừa thấy Ngài đă hối hả chạy ra khóc than, kể lể... Vị Thiền Sư ôn tồn bảo: "Bà hăy nín, sống chết là lẽ thường, hễ có sanh là có tử. Người tu hành khi bỏ được thân khổ này như quẳng được cái gánh nặng, bà nên mừng giùm chớ sao lại khóc? Bà c̣n than khóc thế là bà chưa hiểu đạo . Xinh khuyên bà hăy nghe tôi, có thương nhớ nên để ḷng, lo tu hành cho khuây lăng, nếu c̣n nặng ḷng ái ân th́ khiếp sau lại gặp nhau nữa, vay trả, trả vay thành một chuỗi oan gia vô cùng tận."

Sau khi nghe vị Thiề Sư khuyên bảo, như giải được sự đau buồn, nàng liền sửa lại mái tóc, rồi t́nh cờ khịt mũi mạnh văng ra một con sâu khá lớn.

Thiền sư cả cười bảo: "Ở đời ít ai có nghĩa hơn bà, ai đời thương chồng mà khóc đến có sâu trong lỗ mũi".

Nàng thẹn quá, toan lấy chân dậm chết con sâu . Vị Thiền Sư vội vàng khoát tay bảo: "Đừng bà đừng nên làm thế, v́ con sâu ấy là chồng bà vậy".

Nàng lạ lùng hỏi: Bạch thầy: "Chồng tôi suốt đời niệm Phật làm phước, tại sao chết lại sanh vào loài sâu bọ như thế?" Thiền Sư bảo: "Bà đă quên lời tôi dặn, khi chồng bà chết bà không lo tụng kinh niệm Phật và khuyên bảo chồng bà khởi chánh niệm, bà lại c̣n đem t́nh ân ái kể khóc than, nên chồng bà khi sắp mất, bị ḷng thương vợ, nặng t́nh ân ái mà lăng quên chánh niệm. V́ vậy nên thần thức luyến ái không thể vượt lên cao, mà phải chui vào mũi bà thành sâu thành bọ. Than ôi! Uổng một kẻ tu hành, đă mong thoát kiếp luân hồi lại c̣n bị ái ân cột chặt.

Thật có khác nào con c̣ muốn cất cánh bay cao để thoát ngoài ḍ, bẫy; nhưng khốn nỗi nó c̣n bị sợi dây vô t́nh cột chặt vào chân. Thế có tội nghiệp không?" Thiền Sư lại đến gần con sâu khẽ bảo: "Người trước cũng nghe lời ta chăm chỉ tu hành lẽ ra thời đă được công đức lành mà sanh thiên hay văng sanh Cực-lạc, song v́ t́nh ân ái của vợ chồng người có c̣n sâu thẳm ngàn trùng, thành ra khi trút hơi cuối cùng mà c̣ng gây nghiệp chướng nặng nề phải thành loài sâu bọ, thật đáng thương thay!".

Con sâu năm im từ năy giờ, dường như nó cũng tự biết hổ thẹn ăn năn. Thiền Sư chú nguyện cho và nhớ công đức lành đă tạo từ trước, nên con sâu quằn quại một lúc rồi chết, thần thức lại sanh vào cơi người .

Người vợ đă tự hối và phát nguyện tu hành, niệm Phật, tŕ chí không thối lui, kết quả bà được văng sanh.

Người ta cũng không phải chỉ có một đời sống ngắn ngủi mở đầu trên cái nôi và chấm hết trên cái mồ. Lọt ḷng và nhắm mắt chỉ là b́nh minh và đêm tối của một thời gian lặng lẽ trôi, không bao giờ tạm ngừng, không có đầu, không có đuôi

Sửa lại bởi thienkhoitimvui : 01 January 2005 lúc 12:58pm
Quay trở về đầu Xem thienkhoitimvui's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi thienkhoitimvui
 
trangnq
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 25 November 2004
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 140
Msg 6 of 9: Đă gửi: 06 January 2005 lúc 10:00pm | Đă lưu IP Trích dẫn trangnq

THẦN CHẾT VÀ LĂO TIỀU PHU

Lăo Tiều vác củi rừng một bó,
Củi đă nhiều thêm khổ niên cao.
C̣ng lưng lê gót lao đao,
Vừa rên vừa bước, cố sao đến nhà.
Hạ củi xuống lăo già muốn khóc,
Tủi phận ḿnh cực nhọc quanh năm.
Hết phu dịch, lại thuế thân,
Suốt đời chạy mặc, chạy ăn không rồi.
Chẳng một phút nghỉ ngơi, nhàn rỗi,
Thiếu bánh ḿ, chịu đói thường luôn.
Không vui mà chỉ có buồn,
Chào đời chí lăo thảm thương cuộc đời.
"Thần Chết hỡi! Giúp tôi chăng tá,
Lôi tôi đi cho đă kiếp người".
Thần Chết đă tới nơi rồi,
Hỏi già: "Khi năy kêu tôi chuyện ǵ?"
Lăo Tiều thấy cơ nguy cuống sợ:
- Nhờ tay ngài cất đỡ lên vai,
Hộ tôi bó củi nặng này,
Rồi ngài cũng sớm lôi tôi đi mà!

Vẫn biết chết là ta hết khổ,
Nhưng ta nên chống cự đến cùng.
Khổ c̣n hơn chết rơ ràng,
Mọi người coi đó châm ngôn cuộc đời.


****************************************************

NGƯỜI ĐÁNH XE NGỰA SA LẦY

Xứ Quimper thuộc Bretagne hạ,
Một vùng quê đường xá rất tồi.
Nếu thần Định Mệnh muốn ai,
Phát khùng th́ cứ đem đày nơi đây.
Khi cầu nguyện Chúa Trời ta nói:
"Đừng đưa tôi bước đến xứ này".
Ngụ ngôn có chuyện sau đây,
Anh đánh xe ngựa chở đầy cỏ khô.
Xe sa lầy khi vô xứ ấy,
Khiến anh chàng dẫy nẩy, rủa la.
Rủa con ngựa, rủa ổ gà,
Rủa chiếc xe lún, rủa la cả ḿnh.
Sau anh lại cầu thần Sức mạnh.
"Hercule ơi, xin đến giúp con.
Lưng ngài cơng quả đất tṛn,
Tay ngài hẳn cứu thoát con chỗ này".
Bỗng nghe tiếng mây văng vẳng:
"Nhúc nhích đi, hăy gắng nơi người,
Rồi ta sẽ giúp chớ lười,
Cào đi cho hết bùn nơi bánh ch́m.
Đạp cho bể đá d́m chắn lối,
Lấp ổ gà cho khỏi lún thêm".
Làm xong anh kính cẩn tŕnh,
- Vậy th́ ta giúp xe lên khỏi lầy.
Vừa cầm roi, thấy ngay xe chạy,
"Thần Hercule, con lạy tạ ngài".
Trên mây lại thoảng vào tai:
"Ḿnh phải tự giúp, rồi trời giúp sau".

************************************************
BÁC NÔNG DÂN VÀ NIỀM HẠNH PHÚC

Lăo nông ra băi cỏ xanh
Nằm lăn hóng mát rồi thành ngủ luôn
Hạnh phúc dạo khắp thế gian
Lại gần lên tiếng:”Ngủ lăn thế này?
Lẽ ra phải cắt cỏ ngay
Đến khi trời nắng lại rầy trách ta
Lại ngồi than thở những là…
-Tôi không hạnh phúc, rồi ca cẩm hoài”

********************************************************

TRE VÀ TRÚC

Nhân một bữa tre than cùng trúc:
“Cơ mầu này có lúc hết tre:
“Người ta chẳng biết kiêng dè,
“Làm nhà, làm cửa, đóng bè, cũng tôi.
“Nào đan rổ, đan thời* , đan sọt,
“Nào làm sào, làm cót, làm thang,
“Lại c̣n đan thúng, đan sàng …
“Đẵn nhiều đến nỗi tan-hoang cả vườn”
Trúc nghe nói cảm thương gạt lệ,
Nhủ tre rằng : “Nghĩ thế mà chi!
“Cuộc đời thay đổi luân ly,
“Tre già măng mọc, lo ǵ mai sau!”
***********************************************

THỊT VÀ XƯƠNG

Bộ xương nhiếc bắp thịt:
“Nếu chẳng có ta đây,
“Th́ anh rơi rụng xuống,
“Như một đống bùn lầy.
“C̣n đâu là mặt mũi!
“C̣n đâu là chân tay!
“C̣n đâu là vẻ đẹp!
“C̣n đâu là nết hay!
Bắp thịt ung dung đáp:
“Nếu anh chẳng đỡ-đần,
“Tôi đành thân vô dụng;
“Đâu có mặt cơi trần!
“Nhưng nếu tôi đây chẳng
“Gom-góp một đôi phần;
“Th́ trơ xương với xẩu,
“Anh cũng bất thành nhân”
*************************************************

HỒNG VÀ BÀNG

Trong vườn, về phía góc tây,
Có cây bàng lớn với cây bích-hồng.
Hồng th́ xinh-xắn dễ trông,
Bàng th́ che mát một vùng chung quanh.
Hồng rằng : “Nhác thấy quan anh,
“Tủi thân non nớt lá cành nhỏ-nhen.”
Bàng rằng : “Em dẫu đơn hèn,
“Bông hoa hồng thắm một phen ra đời,
“Hương bay ngào ngạt mọi nơi,
“Vườn này thêm vẻ tốt tươi cũng v́…”
Người đời lấy đấy mà suy,
Bé th́ việc nhỏ, lớn th́ việc to.

***************************************************

GẠCH VÀ NGÓI

Gạch hỏi ngói : “đôi ta dù khác,
“Mà giống ṇi chất phác như nhau;
“Cớ sao bất cứ đâu đâu,
“Các cô cũng ở trên đầu chúng tôi?
“Hay trần thế lắm người tây vi,
“Khiến đôi ḿnh kẻ quư người khinh.”
Ngói rằng : “Anh chửa thấu t́nh,
“Hai ta mỗi đứa một h́nh trời cho.
“Anh lực lưỡng, việc to gánh vác,
“Xây bức tường nhà gác nguy-nga.
“Mong manh như thể đàn bà,
“Che mưa đỡ nắng ấy là phận tôi”.

**************************************************
DIỀU VÀ GIÓ

Diều vằng tăm tắp trên không
Nh́n qua xuống đám bụi hồng mà khinh.
Thấy người ta ngợi khen ḿnh,
Lại càng lên măi như h́nh không ai.
Gió bèn đến cạnh rỉ tai :
“Công ta khó nhọc nghĩ hoài uổng thay!
“V́ ta mi mới lên đây,
“Mà giương thẳng cánh, mà bay giữa trời.
“Thế gian đứng dưới cơi đời,
“Ai ai cũng chỉ một lời : “Diều lên.”
“Đến khi trời lặng gió yên,
“Diều vằng đâm ngả bổ nghiêng xuống đồng.”


__________________
N.Q.T
Quay trở về đầu Xem trangnq's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi trangnq
 
trangnq
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 25 November 2004
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 140
Msg 7 of 9: Đă gửi: 07 January 2005 lúc 2:16am | Đă lưu IP Trích dẫn trangnq

NGƯỜI ĐIÊN VÀ NHÀ HIỀN TRIẾT

Nhà hiền triết trên đường thong thả,
Một bác Khùng cầm đá liệng ông.
Ông quay đầu bảo bác khùng:
"Ông làm rất phải thưởng ông ít tiền.
Công khó nhọc được đền là đúng,
Người đến kia chắc cũng lắm tiền,
Ném đi công hẳn được liền".
Bác Khùng vốn tính tham tiền ném ngay.
Công chẳng được, lần này phải khác:
Người theo hầu đánh bác mê tơi.

Cạnh vua, điên cũng lắm người,
Họ dèm pha để vua cười nhạo ông.
Muốn cho chúng câm mồm, phải khéo:
Xúi chúng đi trêu ghẹo cường quyền.
Trả thù mà vẫn được yên!

***********************************************

CON THỎ VÀ CON RÙA

Đâu cần phải chạy mất công,
Khởi hành đúng lúc là mong thắng người.
Rùa thách Thỏ đua tài nhanh nhẹn,
Nhắm đích trồng hai bạn tiến lên.
Tới trước sẽ được ăn tiền,
Thỏ rằng: "Rùa hỡi! Chị điên thực rồi"
- Dẫu điên thực th́ tôi cũng cá.
Thỏ tự tin ha hả nhận lời.
Chỉ cần bốn bước tới nơi,
Nhẩn nha gặm cỏ, nh́n trời gió đưa.
Và dẫu ngủ cũng chưa có trễ,
Mặc cho rùa lể mể mang mai.
Muốn cho chiến thắng xứng tài,
Vinh dự chiến thắng thêm oai hơn nhiều.
Khởi hành trễ, phải sao thật trễ,
Th́ Rùa kia mới nể mặt ḿnh.
Nghĩ xong nh́n lại hoảng kinh:
Đích kia, Rùa đă tới gần ngay bên.
Thỏ vội vă phi lên không kịp,
Rùa thành công nói miệt Thỏ rừng:
- Ấy là thiên bẩm anh nhanh,
Nếu mang mai nữa th́ anh thế nào!
********************************************

CON ẾCH MUỐN TO BẰNG CON B̉

Ếch bằng quả trứng tí teo,
Lại toan gắng lớn để theo kịp Ḅ.
Cầm hơi, bạnh cổ, bụng xo,
Phồng mang, trợn mắt, nín ho, gồng ḿnh.
Nổi bắp thịt, dăn đường gân,
Kêu to: "Bạn hỡi, nhận chân cho nào.
Rằng em đă lớn mức nào,
So với Ḅ mộng thiếu bao lăm phần?"
Bạn rằng: "Nói thật, bạn thân,
Cố trăm lần nữa mới mong kịp Ḅ".
Ếch khùng không biết so đo,
Vỡ bụng khi gắng phồng to, chết liền.

Ở đời có lắm đứa điên,
Cái thân hầu tước, tùy viên muốn đầy.
Nhỏ mà ham lớn nh́n đây.

***********************************************
LỬA VÀ GIÓ

Lửa vừa mới bén lên,
Gió đâu đến đứng bên,
Phồng mồm toan thổi tắt,
Lửa bèn giở khoé vặt
“Tôi non-nớt nhường này,
“Nỡ nào bác quá tay!
“Xin hăy đi nơi khác,
“Lát nữa, tôi tiếp bác.”
Gió nghe hót gật đầu,
Đứng lặng một hồi lâu.
Được dịp lửa hăng hái,
Từ phên leo lên mái.
Thấy ḿnh đă “khoẻ quân”
Lửa thách gió lại gần.
Gió đùng đùng nổi giận,
Lấy gân mồm thổi rấn,
Nhưng càng thổi bao nhiêu,
Lửa càng bốc như diều…
Cửa nhà quanh vùng ấy,
Đều ra gio cả dăy.
Cái hại mới nhú đầu,
Muốn trừ có khó đâu !
Nhưng nếu coi là bỡn,
Để hại ngày một lớn,
Muốn trừ chỉ thêm lo,
Như cháy gặp gió to.
***************************************************

MÁY BAY VÀ ĐÀN NHẠN

Phi cơ cưỡi gió đè mây,
Nhác trông đàn nhạn đua bay nực cười :
“Chúng bay phỏng được mấy hơi,
“Cũng bay cũng lượn để đời cười cho !”
Nhạn rằng : “Anh cậy anh to,
“Tự anh làm được nên tṛ ǵ không?
“Chẳng qua nhờ sức phi công,
“Thả ra, xuống bể xuống sông đi đời.
“Ta tuy hèn mọn thế thôi,
“Đă từng đi khắp mọi nơi xa gần.
“Tự ḿnh thân lập lấy thân,
“Làm ăn bay nhảy rộng chân hơn người.”
Mấy ḍng nhắn nhủ, ai ơi !
Bước đường đă phải cậy người dắt đi,
Xin đừng lên mặt nữa chi!
*************************************************

ĐẦM VÀ SÔNG

Một hôm đầm hỏi sông:
“Sao anh cứ chạy dông?
“Anh chẳng xem tôi đó,
“Ở yên có được không?”
Sông nghe bèn đáp lại :
“Nhời anh nói cũng phải;
“Nhưng tôi lại nghĩ rằng
“Ở dưng thường có hại.
“Như anh quen ở không,
“Mặt nước tuy có trong,
“Nhưng v́ không chuyển vận
“Chất bẩn đọng trong ḷng.
“Như tôi ưa sinh hoạt,
“Bèo nước trôi tan nát,
“Nhưng mà ruột sạch tinh,
“Là v́ chảy lưu loát.
“Nước tôi bởi tự nguồn,
“Mặt trời chiếu thấu luôn,
“Da đỏ và người khoẻ,*
“Vui-vẻ chớ không buồn.”
*********************************************

CHÓ SÓI VÀ CỪU CON

Lư kẻ mạnh bao giờ cũng thắng,
Chuyện sau đây hăy ngẫm cho tường.

Chú Cừu nhỏ suối trong uống nước,
Bỗng Sói rừng dạo bước gần bên.
T́m ăn, bụng đă đói mềm,
Lang thang bắt gặp Cừu non suối nầy.
Sói lên giọng gắt gay mắng bảo:
- Con Cừu kia mày láo quá ha!
Làm ngầu ḍng nước của ta,
Tội này đáng chết không tha được rồi.
- Xin Bệ hạ xét soi đừng giận,
Ở cuối nguồn khôn vẩn ḍng trên.
- Mầy làm vẩn! Thêm năm ngoái nữa,
Nói xấu tao ở giữa bao người.
- Làm sao thế được trời ơi,
V́ năm ngoái ấy tôi thời chửa sinh.
Mà nay nữa c̣n quanh vú mẹ,
- Nếu không mày, có thể thằng anh.
- Thưa ngài tôi chẳng có anh,
- Thế th́ một kẻ gia đ́nh mày đây.
Đă coi tao không đầy múng mẩy,
Tụi chăn bay cũng vậy khác nào.
Người ta họ đă bảo tao,
Thù này nay phải buộc vào cổ ngươi.
Sói nói đoạn quật tươi Cừu nọ,
Đem vào rừng gần đó Sói xơi,
Chẳng cần lư luận lôi thôi.
************************************************
CON CÁ NHỎ VÀ ÔNG THỢ CÂU

Một con cá Chép ở ven sông,
Mắc phải mồi câu một lăo ông.
Nh́n nó, lăo rằng: "Mầy nhỏ quá,
Bắt nhiều thôi được cũng là xong.
Mày chính là đầu bữa chén đây,
Bỏ vô giỏ cột tại hông này".
Vội vă Cá con năn nỉ nói:
- Ích chi nửa miếng cũng không đầy.
Xin hăy buông tôi chờ lúc lớn,
Xác to, thịt béo khách càng cay.
Thay v́ nay phải mấy trăm con,
Nhỏ cả như tôi chỉ dĩa c̣m.
Phẩm chất lại không c̣n có nữa,
Mong rằng ông chấp nhận làm ơn.
- Dạy đời Chép bé hăy im đi,
Đừng nói là không phẩm chất ǵ.
Chiếc chảo trên ḷ đương đợi chú,
Chiều nay chú hẳn được rô-ti.

Trong tay dù có một ly,
C̣n hơn gấp bội những ǵ xa xôi.
Đó là câu nói trải đời,
Biết đâu cá nước chim trời mà tin.
***************************************************
SÁO ĐỘI LÔNG CÔNG

Ít lông mă, Công kia vừa thải,
Sáo nhặt lên cắm đại vô ḿnh.
Cùng Công sánh gót vênh vang,
Tưởng ḿnh là một anh chàng đẹp trai.
Bọn công ấy biết ngay là giả,
Bèn xúm nhau đánh đá tơi bời.
Riễu cợt, chế nhạo, chê cười,
Mổ trụi lông đến phơi bày cả da.
Sáo xấu hổ trở về đồng loại,
Bọn sáo nhà cũng lại đuổi đi.

Thấy rằng đời có thiếu chi,
Cắp văn, mượn mă, khoe th́ ta đây.
Nói chi lắm thêm cay cú họ,
Tôi đứng ngoài đâu có liên can.


__________________
N.Q.T
Quay trở về đầu Xem trangnq's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi trangnq
 
trangnq
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 25 November 2004
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 140
Msg 8 of 9: Đă gửi: 17 January 2005 lúc 1:17am | Đă lưu IP Trích dẫn trangnq

Một con Nai đứng bên bờ suối,
Nước trong veo lầm lủi trôi xuôi,
Soi bóng mặt nước, Nai vui,
Hănh diện cái gạc đang chui trên đầu.

Nó say mê măi nh́n gạc ấy,
Nhưng thất vọng khi thấy bốn chân:
Dị tướng, lỏng khỏng, cơ bần,
Bước nhanh sẽ găy, muôn phần xấu xa.

Bèn th́ thầm tạ ơn Thượng Đế,
Đă ban cho gạc để lấy oai.
Tiếc thay: Ngài đă tính sai,
Bốn chân ốm yếu, nạn tai khó lường


Bỗng đâu Nai chợt nghe chó sủa,
Đoàn thợ săn đang bủa lưới vây.
Nguy to: Ắt phải bỏ thây,
Lanh chân chạy trốn, phen nầy mạng vong.

Liều thân sống, tuôn bờ lướt bụi,
Bốn chân gầy giong ruổi tung bay.
Cát gạc mải vướng chông gai,
Ngăn chận bước tiến, hoạ tai bất ngờ.
Kinh nghiệm ấy giúp Nai thấy rơ:
Bốn chân ốm chứng tỏ t́nh thương
Thượng Đế âm thầm biểu dương,
Giúp nó thoát khỏi tai ương sống c̣n.

Cái gạc kia quả là vô dụng,
Chỉ để người ca tụng, khoe khoang.
Lắm khi trở ngại, chặn đàng,
Khiến việc đào tẩu muôn ngàn khó khăn.

Cẩn thận trong phê b́nh sự việc,
Nhận định đúng điều thiệt, lẽ hư.
Xét đoán trung trực, vô tư,
Giúp ta tránh khỏi ưu tư, buồn phiền.

Người thường lộn "đẹp" và "hữu ích",
"Đẹp" mang lại vui thích, mê say,
- Những nét hào nhoáng bên ngoài -
Cuộc sống thoải mái, tháng ngày thêm tươi

Điều "hữu ích" giúp người sống khoẻ,
Rất cần thiết cho trẻ lẫn già.
Thiếu nó: lià cơi Ta Bà,
Nhờ nó mới sống, để mà tiến thân!


__________________
N.Q.T
Quay trở về đầu Xem trangnq's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi trangnq
 
trangnq
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 25 November 2004
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 140
Msg 9 of 9: Đă gửi: 28 February 2005 lúc 2:49am | Đă lưu IP Trích dẫn trangnq


Con C̣ Hương tướng đi lỏng khỏng,
Hai gị dài, cổ ngóng thêm cao.
Thung dung bách bộ bờ ao,
Bầu trời quang đăng, xiết bao thanh nhàn.

Nước trong veo, mắt nh́n tận đáy,
Thấy Cá đùa rong chạy nhởn nhơ.
Nào Chày, nào Chép lờ đờ,
Món ăn lư tưởng đang chờ C̣ đây.

Nhưng, Nàng C̣ tỏ ra không vội,
Bụng c̣n no, cơ hội thiếu chi.
Uống ăn đúng lúc, đúng khi,
Nếp nhà quư phái, c̣n ǵ sang hơn ?

Chập lâu sau, C̣ nghe bụng đói,
Cạnh bờ ao, mệt mỏi ngóng trông.
C̣n đâu Chày, Chép lội rong,
Chỉ toàn hủng hỉnh, ṛng ṛng lưa thưa

Gặp nghịch cảnh Chị C̣ thất vọng,
Quyết chờ, dù bụng trống thèm ăn.
Ḱa bầy cá bé lăn tăn,
Nhưng chúng chưa đúng thức ăn của C̣.

Ḷng buồn bă, nó thầm suy nghĩ:
"Ta hăy chờ, bền chí, vững ḷng.
Ăn chi hủng hỉnh, ḷng tong,
C̣n ǵ tư cách, giống ḍng cao sang ?

Nó bèn đợi, đợi thêm chút nữa,
Vầng Thái Dương lên giữa ṿm trời,
C̣ nghe bụng đói tơi bời,
Không một con vật lội bơi trong hồ.


Bỗng đâu một Cá Chày xuất hiện,
Thân mập tṛn, sắc diện tốt tươi.
Đắc chí , C̣ cất tiếng cười,
"Con mồi thích hợp, chớ lười, nhanh lên."

Nhậm lẹ nó phóng ḿnh vồ cá,
Ḷng hân hoan, hỉ hả, hăng say.
"Đáng công trông đợi suốt ngày,
Mồi này xứng với biệt tài của ta."

Nhưng bất ngờ Cá Chày lanh lẹ,
Chui mau vào một kẽ đá gành.
Căm hờn, C̣ ngó quẩn quanh,
Thấy toàn nước bạc, rêu xanh mập mờ.

Nó cố gắng đứng chờ thêm nữa,
Bụng đói khô, xót tựa như cào.
"Ước ǵ bắt được cá nào,
Ta sẽ mau lẹ nuốt vào, chẳng tha."

C̣ chờ măi, đợi lâu ủ rũ,
Bỗng ḅ ra một chú Ốc Len,
C̣ mừng, chẳng kịp chê khen,
Vội vàng nuốt trọn, sang hèn sá chi ?

Lắm người sống như C̣, kiêu hănh,
Thiếu giản dị, ưa cảnh xa hoa.
Dịp may thường dể trôi qua,
Kết cuộc: tiếc rẻ, xót xa, ưu phiền.


__________________
N.Q.T
Quay trở về đầu Xem trangnq's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi trangnq
 

Xin lỗi, bạn không thể gửi bài trả lời.
Diễn đàn đă bị khoá bởi quản trị viên.

  Gửi trả lời Gửi bài mới
Bản để in Bản để in

Chuyển diễn đàn
Bạn không thể gửi bài mới
Bạn không thể trả lời cho các chủ đề
Bạn không thể xóa bài viết
Bạn không thể sửa chữa bài viết
Bạn không thể tạo các cuộc thăm ḍ ư kiến
Bạn không thể bỏ phiếu cho các cuộc thăm ḍ



Trang này đă được tạo ra trong 3.2217 giây.
Google
 
Web tuvilyso.com



DIỄN ĐÀN NÀY ĐĂ ĐÓNG CỬA, TẤT CẢ HỘI VIÊN SINH HOẠT TẠI TUVILYSO.ORG



Bản quyền © 2002-2010 của Tử Vi Lý Số

Copyright © 2002-2010 TUVILYSO