Đăng nhập nhanh
Mạnh Thường Quân
  Bảo Trợ
Chức Năng
  Diễn Đàn
  Thông tin mới
  Đang thảo luận
  Hội viên
  Tìm Kiếm
  Tham gia
  Đăng nhập
Diễn Đàn
Nhờ Xem Số
  Coi Tử Vi
  Coi Tử Bình
  Coi Địa Lý
  Coi Bói Dich
  Chọn Ngày Tốt
Nghiên Cứu và
Thảo Luận

  Mệnh Lý Tổng Quát
  Qủy Cốc Toán Mệnh
  Tử Vi
  Tử Bình
  Bói Dịch
  Mai Hoa Dịch Số
  Bát Tự Hà Lạc
  Địa Lý Phong Thủy
  Nhân Tướng Học
  Thái Ất - Độn Giáp
  Khoa Học Huyền Bí
  Văn Hiến Lạc Việt
  Lý - Số - Dịch - Bốc
  Y Học Thường Thức
Lớp Học
  Ghi Danh Học
  Lớp Dịch & Phong Thuy 2
  Lớp Địa Lư
  Lớp Tử Vi
    Bài Giảng
    Thầy Trò Vấn Đáp
    Phòng Bàn Luận
    Vở Học Trò
Kỹ Thuật
  Góp Ý Về Diễn Đàn
  Hỗ Trợ Kỹ Thuật
  Vi Tính / Tin Học
Thư Viện
  Bài Viết Chọn Lọc
  Tủ Sách
Thông Tin
  Thông Báo
  Hình Ảnh Từ Thiện
  Báo Tin
  Bài Không Hợp Lệ
Khu Giải Trí
  Gặp Gỡ - Giao Lưu
  Giải Trí
  Tản Mạn...
  Linh Tinh
Trình
  Quỷ Cốc Toán Mệnh
  Căn Duyên Tiền Định
  Tử Vi
  Tử Bình
  Đổi Lịch
Nhập Chữ Việt
 Hướng dẫn sử dụng

 Kiểu 
 Cở    
Links
  VietShare.com
  Thư Viện Toàn Cầu
  Lịch Âm Dương
  Lý Số Việt Nam
  Tin Việt Online
Online
 162 khách và 0 hội viên:

Họ đang làm gì?
  Lịch
Tích cực nhất
dinhvantan (6262)
chindonco (5248)
vothienkhong (4986)
QuangDuc (3946)
ThienSu (3762)
VDTT (2675)
zer0 (2560)
hiendde (2516)
thienkhoitimvui (2445)
cutu1 (2295)
Hội viên mới
thephuong07 (0)
talkativewolf (0)
michiru (0)
dieuhoa (0)
huongoc (0)
k10_minhhue (0)
trecon (0)
HongAlex (0)
clone (0)
lonin (0)
Thống Kê
Trang đã được xem

lượt kể từ ngày 05/18/2010
Khoa Học Huyền Bí (Diễn đàn bị khoá Diễn đàn bị khoá)
 TUVILYSO.net : Khoa Học Huyền Bí
Tựa đề Chủ đề: T́m Hiểu Về Bồ Tát Địa Tạng Gửi trả lời  Gửi bài mới 
Tác giả
Bài viết << Chủ đề trước | Chủ đề kế tiếp >>
phoquang
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 14 November 2005
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 511
Msg 1 of 3: Đă gửi: 08 April 2006 lúc 11:27pm | Đă lưu IP Trích dẫn phoquang

BỒ TÁT ĐỊA TẠNG,
Vị Bồ Tát Bảo Vệ Trẻ Con
Trong Truyền Thống Phật Giáo Nhật Bản (*)

Dịch giả: Đạo Hữu TâmHàLêCôngĐa

Khi mùa Xuân tới

Cây lá đâm chồi

Hoa nở thắm tươi

Nhưng những trẻ thơ

Như lá rụng rơi

Trong mùa Thu qua

Không hề trở lại



RYOKAN (1)

(Cho các bé thơ đă bỏ ḿnh trong bệnh dịch đậu mùa)




1. Theo Dấu Chân của Bồ Tát Địa Tạng.

Trong năm vị Bồ Tát lớn của Phật giáo Đại Thừa –Quan Âm, Thế Chí, Địa Tạng, Văn Thù, và Phổ Hiền- th́ Bồ tát Địa Tạng đại biểu cho một khuôn mẫu tốt đẹp và tích cực nhất của lư tưởng Bồ tát đạo, qua hành động dấn thân, lăn xả vào chốn địa ngục lầm than để cứu độ chúng sinh với lời nguyện bất hủ: Khi nào trong cơi địa ngục c̣n một chúng sinh khổ đau, Ngài sẽ không bao giờ trọn thành Phật đạo. Thế nên được tôn sùng như là vị “U Minh Giáo Chủ”, Bồ tát Địa Tạng cùng với Bồ Tát Quán Thế Âm đặc biệt đă được quần chúng Phật tử tại Á Châu theo truyền thống Bắc Tông tôn thờ kính ngưỡng. Thế nhưng cũng không phải là không có những tư tưởng phản bác, cho rằng Bồ Tát Địa Tạng chỉ là một nhân vật hư cấu, sản phẩm của đầu óc tưởng tượng phong phú của người Trung Hoa, và thậm chí c̣n bài bác quan niệm địa ngục trong Phật giáo xem đó như là một sự hù dọa tôn giáo. Để trả lời cho vấn nạn này, các học giả nghiên cứu về Phật giáo cổ Ấn Độ hồi gần đây đă trưng ra rất nhiều bằng chứng xác định rằng tín ngưỡng tôn thờ Bồ Tát Địa Tạng (Ksh*tigarbha) đă được khai sanh tại Ấn Độ rất lâu đời, có thể là vào khoảng đầu thế kỷ thứ nhất hoặc thứ hai sau công nguyên (C.E.), cùng một lúc với sự phát triển mạnh mẽ của khuynh hướng Phật giáo Đại Thừa, (2) mà bằng chứng cụ thể là Bồ Tát Địa Tạng và những kinh sách liên quan về Ngài đă được đưa vào chương tŕnh học tập, nghiên cứu tại Đại học cổ điển Phật giáo nổi tiếng Nalanda xứ Ma Kiệt Đà.

Khi Phật giáo bắt đầu được du nhập vào vùng Trung Á, vào khoảng năm 140 C.E., và trạm dừng chân đầu tiên của bánh xe Pháp là Turkestan, tín ngưỡng tôn thờ Bồ Tát Địa Tạng cũng theo bước chân của những tăng đoàn truyền giáo du nhập vào vùng này thông qua "Con Đường Lụa" nổi tiếng trong lịch sử. "Con Đường Lụa" như mọi người đều biết, dài trên hai ngàn dặm từ Ấn Độ vào Trung Hoa đi xuyên qua những địa thế rất gian nan hiểm trở, với những vùng khí hậu khắc nghiệt của cả núi cao lẫn sa mạc, thêm vào đó những vùng biên địa giữa những tiểu quốc lại đầy rẩy những thú dữ và những băng đảng cướp của giết người cũng như những bộ lạc c̣n rất dă man. Rất nhiều những kẻ lữ hành -kể cả các tăng sĩ truyền giáo- đă phải bỏ mạng trên đoạn đường này, đến độ theo du kư của những khách hành hương trong tinh thần "Nhập Trúc cầu Pháp" c̣n để lại, những bộ xương khô rải rác ở bên đường dọc theo sa mạc đă được dùng như là những dấu mốc cho kẻ lữ hành cho biết là họ đang đi đúng hướng. Đối diện với những nỗi hiểm nguy lớn lao như thế, việc tôn thờ Bồ Tát Địa Tạng như là vị Bồ Tát bảo vệ kẻ lữ hành là một điều dễ hiểu nếu không nói là một nhu cầu hiện thực, v́ như trong Kinh Địa Tạng Bồ Tát Bổn Nguyện, Phật thuyết:



"Lại vầy nữa, nầy Quán Thế Âm Bồ Tát! Về đời sau nếu có người thiện nam thiện nữ nào, hoặc nhơn sự làm ăn, hoặc nhơn sự công chuyện tư, hoặc nhơn sự sanh cùng tử, hoặc nhơn việc gấp mà phải vào trong rừng núi, hay là qua sông vượt biển, hoặc gặp nước lụt lớn, hoặc đi ngang đường hiểm trở. Người ấy trước khi đi nên niệm danh hiệu của ngài Địa Tạng Bồ Tát một muôn biến, được thế thời đi qua nơi chốn nào cũng có các vị quỉ thần hộ vệ, lúc đi đứng, khi nằm ngồi, đều được an ổn vui vẻ luôn, cho đến dầu gặp loài hùm sói sư tử... nhưng tất cả thứ độc hại đều không thể phạm đến người đó được.” (3)



Hàng ngàn h́nh tượng Bồ Tát Địa Tạng được tôn thờ trong những hang động tại vùng Long Môn và Đôn Hoàng, Turkestan trong khu vực được gọi là Vạn Phật đă nói lên niềm tin tưởng của dân chúng địa phương về sự hộ tŕ của Bồ Tát Địa Tạng đối với khách lữ hành và là một bằng chứng sống động cho thấy rằng Bồ Tát Địa Tạng không phải là sản phẩm hư cấu của người Trung Hoa.



Từ cửa ngỏ Turkestan, Phật giáo được du nhập vào Trung quốc và chỉ trong ṿng vài thế kỷ sau, khoảng năm 400 C.E., Phật giáo coi như đă hoàn toàn hội nhập vào vùng đất mới. Tại đây cây Bồ Đề đă bắt đầu bám rễ một cách vững chắc góp phần vào việc phát triển một nền văn hoá Trung Hoa đa dạng, phong phú và rực rỡ. Đồng thời tín ngưỡng tôn thờ Bồ Tát Địa Tạng cũng đă bộc phát mạnh mẽ trong khoảng thời gian từ giữa cho đến cuối niên kỷ 500 C.E. do niềm tin của một giáo phái Phật giáo, "Tam Giai Giáo" (4), cho rằng, theo kinh Phật, đây là thời kỳ Mạt Pháp, và trong giai đoạn này việc thờ phượng Bồ Tát Địa Tạng là thích hợp nhất. Tín ngưỡng tôn thờ Bồ Tát Địa Tạng đạt lên đến đỉnh cao khi người Trung Hoa chọn ngọn núi Cửu Hoa Sơn làm nơi trụ tích của Bồ Tát mà theo truyện tích c̣n để lại th́ Bồ Tát đă hóa thân thành một nhà sư Triều Tiên đến Trung Hoa hoằng pháp và liễu đạo tại đây.



Từ Trung Hoa, Phật giáo cùng với tín ngưỡng tôn thờ Bồ Tát Địa Tạng bắt đầu du nhập vào Nhật Bản thông qua cửa ngỏ Triều Tiên vào khoảng thế kỷ thứ Năm hoặc thứ Sáu C.E. Nhật Bản lúc bấy giờ so với Trung Hoa và ngay cả Triều Tiên, là một quốc gia c̣n ở trong t́nh trạng bán khai, lạc hậu. Bị hăm dọa thường trực bởi nạn động đất và núi lửa, dân chúng Nhật Bản đa phần sống dưới những túp lều tranh đơn sơ trong những ngôi làng bé nhỏ nghèo nàn, cai quản bởi những lănh chúa địa phương. Họ chưa có thành thị, hệ thống tiền tệ, chữ viết, không trường học và bất cứ một nghi thức tôn giáo nào. Tuy nhiên Phật giáo đến với Nhật Bản không phải là để lấp chỗ trống tôn giáo này, v́ dân Nhật vẫn có những tín ngưỡng đa thần cổ sơ, thờ cúng ông bà và tôn sùng Thần Đạo. Ngược lại, Phật giáo đến với Nhật Bản như là biểu trưng của một nền văn minh Trung Hoa đă chín mùi, đầy sức thu hút và quyến rũ. Hơn thế nữa Phật giáo c̣n mang đến cho Nhật Bản những vị Bồ Tát rất gần gũi với những nhu cầu của cuộc sống đời thường, mà cụ thể là Bồ Tát Địa Tạng. Nếu như người Nhật trước đây tôn sùng Thần Đạo, đă từng quen thuộc với những ông thần Núi, thần Sông, th́ nay, Bồ Tát Địa Tạng -như tên gọi của Ngài- trong cảm quan người Nhật chẳng khác ǵ một ông thần Đất thiết thân và gắn bó. Trong một sớm một chiều, h́nh ảnh của Bồ Tát Địa Tạng đă lần hồi chiếm chỗ của những vị thần đă ngự trị trước đây trong ḷng dân Nhật. Người nông dân gặp khó khăn trong công việc đồng áng ư? Họ kêu cầu đến Bồ Tát Địa Tạng. Gặp lúc trời hạn hán không mưa? Lại phải nhờ đến oai lực của Bồ Tát Địa Tạng. Thậm chí gặp lúc đau mắt, nhức răng không biết chạy đi đâu người ta cũng phải chạy đến cầu sự giúp đỡ của Ngài. Ngài trở thành vị Bồ Tát bảo vệ thôn làng trước họa binh đao, nước lửa; là người bảo vệ cho sản phụ mẹ tṛn con vuông, kẻ bảo hộ cho những chiến sĩ được b́nh an trong trận mạc. Chưa hết, đến phút lâm chung, cũng chính Bồ Tát Địa Tạng là người đến tiếp dẫn họ đến cơi Tây phương Tịnh Độ của Phật A Di Đà, và chẳng may nếu một người nào đó gây nên những ác nghiệp xấu xa phải rơi vào chốn địa ngục, nếu biết ăn năn sám hối kêu cầu đến Ngài, Ngài cũng sẽ sẵn sàng lăn xả vào chốn địa ngục để đưa họ ra khỏi chỗ tối tăm...



Để tán thán công năng cứu độ chúng sanh không thể nghĩ bàn của Bồ Tát Địa Tạng, người dân Nhật đă tạo ra không biết bao nhiêu những truyện tích, huyền thoại để nói về Ngài. Với khuôn mặt dịu hiền khả ái và trên môi như luôn luôn điểm một nụ cười, h́nh ảnh của Ngài đă hoà nhập vào tất cả mọi nền nếp suy nghĩ, những lo âu trong cuộc sống đời thường của dân chúng Nhật Bản. H́nh ảnh của Ngài làm người ta liên tưởng đến h́nh ảnh của một vị y sĩ vùng quê sẵn sàng có mặt bất cứ lúc nào cho bất cứ ai cần đến trong cơn đau đớn, sợ hăi, âu lo, hoạn nạn dù lớn hay nhỏ. Cho đến bây giờ, không phải chỉ ở vùng quê mà ngay tại những thành phố, kể cả những thành phố lớn đông đúc rộn rịp như Đông Kinh hay cố đô Kyoto, nếu bạn cần đến sự giúp đỡ của Bồ Tát Địa Tạng, có lẽ bạn cũng không cần phải đi đâu xa, bởi v́ chỉ cách một vài góc phố, vài ngả tư đường người Nhật lại dựng lên một bàn thờ nhỏ thờ Bồ Tát Địa Tạng, mà trên đó là những bó hoa tươi thắm, những phẩm vật cúng dường đơn sơ nhưng chan chứa những t́nh cảm trân trọng: vài viên kẹo, dăm trái quưt, và đôi khi cả những chén rượu sake... Những bàn thờ này luôn luôn được chăm sóc sạch sẽ bởi cư dân địa phương, điều này đă nói lên những t́nh cảm tin tưởng trân quư của người Phật tử Nhật Bản luôn luôn hướng về Ngài. Ở những nơi thờ phượng lớn hơn, người ta c̣n thấy Phật tử dâng cúng lên Ngài những bộ áo quần trẻ con, những đôi giày, dép Nhật Bản, v́ người ta tin tưởng rằng Bồ Tát Địa Tạng đă phải đi ṃn không biết bao nhiêu là gót giày, tất bật tới lui không ngừng trên khắp nước Nhật để an ủi, săn sóc bất cứ những ai cần đến Ngài giúp đỡ. Đặc biệt khi người ta dâng cúng đến Ngài những bộ áo quần trẻ con là v́ do niềm tin theo truyền thuyết, Ngài là người rất yêu thích trẻ con, là vị thần hộ mệnh của những trẻ thơ bất hạnh. Đây có thể nói là một trong những nét độc đáo, đầy ư nghĩa của Phật giáo Nhật Bản.



2. Bồ Tát Địa Tạng,

    Người Bảo Vệ Trẻ Con.



Theo niềm tin tưởng rất lâu đời của Phật tử Nhật Bản kể từ thời Trung cổ th́ Bồ Tát Địa Tạng rất thương yêu trẻ con và v́ thế Ngài là vị Bồ Tát có một sứ mệnh rất đặc biệt là bảo vệ trẻ con. Chính v́ vậy mà đa phần những h́nh tượng Bồ Tát Địa Tạng tại Nhật Bản đều mang một khuôn mặt trẻ thơ rất đáng yêu. Trong các quốc gia theo truyền thống Phật giáo Đại thừa như Trung Hoa, Triều Tiên, Việt Nam, v.v.. chỉ có Nhật Bản là có truyền thống độc đáo này. Người ta không biết rơ niềm tin này được phát xuất từ đâu, có thể là bắt nguồn từ cuốn Kinh Địa Tạng Bổn Nguyện. Theo một phẩm ở trong cuốn Kinh này th́ vị quỉ thần trách nhiệm về sinh mệnh và tuổi thọ của con người, Chủ Mạng Quỉ Vương, cũng là một vị Bồ Tát do ḷng từ hóa hiện, trong khi cùng với các vua Diêm La câu hội về cung trời Đao Lợi để nghe Phật thuyết pháp, đă bạch Phật:



"Người trong cơi Diêm Phù Đề lúc mới sanh, không luận là con trai hay con gái, khi sắp sanh ra chỉ nên làm việc phước lành thêm sự lợi ích cho nhà cửa, thời Thổ Địa vui mừng khôn xiết, ủng hộ cả mẹ lẫn con đều đặng nhiều sự an vui, hàng thân quyến cũng được phước lợi. Hoặc khi đă hạ sanh rồi, nên cẩn thận chớ có giết hại sanh vật để lấy những vị tươi ngon cung cấp cho người sản mẫu ăn, cùng nhóm họp cả cả hàng quyến thuộc lại để uống rượu ăn thịt, ca xang đờn sáo, nếu làm những việc trên đó có thể làm cho người mẹ đứa con chẳng đặng an vui.” (5)



Trong một đoạn kinh khác, khi tán thán về công năng và oai lực của Bồ Tát Địa Tạng, Phật đă tuyên thuyết cùng Bồ tát Phổ Quảng:



"Lại vầy nữa, nầy Phổ Quảng! Về trong thuở về sau này , nơi cơi Diêm Phù Đề, trong hàng Sát Đế Lợi, Bà La Môn, Trưởng Giả, Cư Sĩ, tất cả các hạng người, và những dân tộc gịng họ khác, như có người nào mới sanh đẻ hoặc con trai hoặc con gái, nội trong bảy ngày, sớm v́ đứa trẻ mới sanh đó mà tụng kinh điển không thể nghĩ bàn này, lại v́ đứa trẻ mà niệm danh hiệu của Ngài Địa Tạng Bồ Tát đủ một muôn biến. Được vậy thời đứa trẻ hoặc trai hay là gái mới sanh ra đó, nếu đời trước nó có gây ra tội vạ chi cũng đặng thóat khỏi cả, nó sẽ an ổn vui vẻ dễ nuôi, lại thêm được sống lâu. C̣n như nó là đứa nương nơi phước lực mà thọ sanh, thời đời nó càng được an vui hơn cùng sống lâu hơn." (6)



Chăm lo cho hạnh phúc trẻ thơ chưa đủ, Bồ Tát Địa Tạng c̣n chăm lo đến số phận của những trẻ thơ bất hạnh đă ĺa đời ngay lúc c̣n thơ ấu, hoặc v́ lư do nào đó đă chết khi đang c̣n là một bào thai ở trong bụng mẹ. Chết yểu, theo quan niệm của người Á Đông là một điều bất hạnh. Càng bất hạnh hơn nữa theo quan điểm Phật giáo là v́ trẻ thơ chưa có ư niệm về sự sống, chết; thế nên trong giai đoạn thân trung ấm, thần thức của chúng vẫn c̣n lảng vảng chung quanh những người thân yêu như cha mẹ anh chị em, không chịu rời bỏ căn pḥng và ngôi nhà mà chúng đă từng sinh sống. Hàng ngày chúng tiếp xúc với họ, nói chuyện với họ và cảm thấy rất đau khổ v́ những người thân yêu này hầu như không ai nghe lời chúng, không có vẻ ǵ quan tâm đến chúng cả. Chúng thật là cô đơn, buồn tủi và rất đáng tội nghiệp. Chúng ta đừng vội nghĩ một cách đơn giản rằng v́ trẻ con ngây thơ trong trắng, trong đời chúng chưa hề gây ra một ác nghiệp nào nên khi chết là có thể được sanh về những cảnh giới tốt đẹp. Sự thật không phải như vậy. Điều này đă được Đức Thế Tôn giải thích một cách khá rơ ràng khi phản bác lập luận của một người ngoại đạo cho rằng, nếu một người nào đó, thân không làm những điều xấu ác, miệng không thốt những lời cay độc, không có những tác ư xấu xa, không kiếm sống bằng những nghề bất lương, người đó như thế đă hoàn tất những nỗ lực tu tập tinh thần cần thiết và trở thành một bậc thánh, một bậc giác ngộ trong kiếp sống này. Đức Thế tôn đă phản bác rằng:



"Một hài nhi c̣n nằm ngữa chưa hề có ư niệm thế nào là "thân" làm sao chúng có thể có những hành động xấu ác khi thân chỉ biết ḅ và lật? Một hài nhi c̣n nằm ngữa ngay cả c̣n chưa biết "nói chuyện" th́ làm sao có thể thốt ra được những lời cay độc khi miệng chỉ biết khóc nhè?... [Chúng] không hề có ư niệm thế nào là "tác ư" th́ làm sao có thể có những tác ư xấu xa? [Chúng] không hề có ư niệm thế nào là "nghề nghiệp sinh sống" th́ làm sao chúng có thể hành nghề bất lương để kiếm sống ngoại trừ rúc vào vú mẹ? Nếu [tất cả những ǵ mà ông nói] như thế, th́ một đứa hài nhi c̣n nằm ngữa là một bậc thánh, và là [một bậc giác ngộ]. (7)



Như thế những linh hồn trẻ thơ này sẽ đi về đâu trong và sau giai đoạn thân trung ấm và Bồ Tát Địa Tạng làm thế nào để cứu giúp chúng?



Bên bờ sông Nại Hà



              Theo sự tin tưởng của người Phật tử Nhật Bản, lứa tuổi trẻ con v́ trí óc c̣n non nớt chưa phát triển nên không thể phân biệt được phải trái cũng như không thể thấu hiểu được những giáo lư của đạo Phật. Dĩ nhiên v́ không thông hiểu giáo lư, chúng không thể tu tập để đạt đến giác ngộ -như đoạn kinh Phật đă giải thích ở trên- v́ thế nên tuy ngây thơ vô tội, sau khi từ giả cơi đời chúng không thể sanh vào cảnh giới Phật, kể cả cảnh giới Tịnh Độ. Ngược lại chúng bị rơi vào cơi u minh mờ mịt. Huyền thoại Á Đông thường đề cập đến một gịng sông mà người chết trong giai đoạn thân trung ấm cần phải vượt qua, đó là sông Nại hà.

                Theo truyền thuyết của Nhật Bản, những trẻ con yểu tử sau khi chết đều tụ tập ở bên bờ sông này. Do ḷng thương nhớ khôn nguôi đến những người thân yêu, tại đây chúng nhặt những ḥn đá cuội sắp xếp thành những ngôi nhà để tưởng nhớ đến cha mẹ, anh chị em. Khi hoàn tất xong một cái, chúng bảo rằng: "Cái nhà này là của mẹ, người bảo bọc tôi. Cái nhà này là của cha, người nắm tay tôi dẫn dắt tôi trên đường đời. Cái này là của anh, chị, em tôi..."

               Một số huyền thoại cho rằng chính trong lúc này Bồ Tát Địa Tạng đă hiện ra để chơi với chúng, khuyến khích, tiếp tay xây dựng những ngôi nhà trẻ con này hầu giúp chúng tích lũy công đức để nhờ đó có thể vượt qua gịng sông Nại hà, trong khi chờ đợi chúng lớn khôn với đầy đủ trí phán đoán để có thể đi đầu thai sang kiếp khác. Tuy nhiên trong số những truyền thuyết này, cũng có chuyện đă kể lại một cách thương tâm và ghê rợn hơn. Truyện mô tả là không khí bên bờ sông Nại hà rất là đ́u hiu và thê lương, trẻ con th́ không ngớt khóc than v́ không c̣n cha mẹ để nương tựa, bám víu. Trong lúc này một mụ phù thuỷ độc ác tên là Datsuba với một con mắt cháy đỏ hung dữ hiện ra, lột hết áo quần của tất cả bọn chúng treo lên cành cây. Mụ không ngớt nguyền rủa chúng là do chết yểu nên chúng đă không hoàn tất bổn phận của người con là phải săn sóc, giúp đỡ cha mẹ lúc cha mẹ già yếu. Để bù lại, mỗi ngày mụ bắt chúng phải ở trần truồng xây những căn nhà bằng đá cuội như là một sự trừng phạt. Nhưng rồi cứ mỗi buổi chiều tối, khi những căn nhà đă sắp hoàn thành xong th́ một bầy quỉ hung ác khác, đầu sừng răng nanh hiện ra, dùng gậy sắt đập phá hết tất cả những công tŕnh xây dựng của bọn trẻ, miệng không ngừng la lối nạt nộ: "Khốn nạn cho tụi bây chết trước cha mẹ! Tụi bây đâu đă biết cầu nguyện là ǵ!!"

               Chính lúc này th́ Bồ Tát Địa Tạng hiện ra và bọn trẻ trong lúc đang kinh hoàng vội vàng chạy đến chui vào tăng bào của Ngài để t́m chỗ ẩn trốn. Những đứa nhỏ hơn v́ chạy không kịp đến trễ th́ vội đeo vào cánh tay hay thiền trượng của Ngài. Bồ Tát Địa Tạng liền an ủi vỗ về chúng: "Không có ǵ các con phải sợ hăi cả. Từ đây ta là Mẹ là Cha của các con." Bọn quỉ đă xúm lại đ̣i Bồ Tát Địa Tạng phải trao đám trẻ con lại cho chúng, nhưng Ngài đă dùng uy lực của ḿnh phóng ra những vầng hào quang rực rỡ khiến bọn chúng đều khiếp sợ bỏ đi. Huyền thoại này của người Nhật đă mô tả lại những nỗi khổ đau mà ngay cả một đứa trẻ nhỏ bé ngây thơ vô tội cũng phải gánh chịu ở thế giới bên kia và chỉ có Bồ Tát Địa Tạng là người duy nhất đă cứu vớt những linh hồn bé nhỏ đó.



               Người ta không biết nguồn gốc của huyền thoại về gịng sông Nại hà được phát xuất từ đâu. Có thể là bắt nguồn từ truyện Thập Điện Diêm Vương trong các cuốn kinh Ngọc Lịch Minh Kinh của người Trung Hoa, xuất hiện vào khoảng thế kỷ thứ Tám, nói rơ chi tiết cuộc hành tŕnh về bên kia cỏi chết mà mỗi người phải trải qua. Theo niềm tin của người Trung Hoa th́ trong tuần lễ thứ hai của giai đoạn thân trung ấm, mỗi linh hồn đều phải vượt qua gịng sông Nại hà này. Có ba cách để đi qua sông. Người nhiều công đức th́ thong dong đi qua cầu. Kẻ ít công đức hơn th́ được phép lội qua ở chỗ cạn. Kẻ không có chút công đức nào lại mang nhiều tội ác th́ phải lội qua con sông với gịng cuồng lưu chảy xiết đầy sóng to gió lớn. Đa số đều bị chết đuối. Những người vượt thoát qua được gịng sông Nại hà đều lần lượt tùy theo tội ác nặng nhẹ sẽ được Thập Điện Diêm vương phân xử, kết án và tống vào các cửa ngục. Đến cửa ngục thứ mười tức là cửa ngục cuối cùng, cũng là nơi mà tội nhân phải gánh chịu những h́nh phạt nặng nề nhất, Bồ Tát Địa Tạng xuất hiện xin với Diêm Vương cho tội nhân được giảm khinh. Bởi v́ các vua Diêm Vương đều kính nễ Bồ Tát Địa Tạng, thế nên nếu chỉ cần t́m ra một điểm tốt nhỏ nhất của tội nhân, vua Diêm Vương cũng nễ lời Bồ Tát Địa Tạng sẵn sàng cho họ được hưởng án giảm khinh.



               Chính v́ tin tưởng vào gịng sông Nại hà này cũng như vào Bồ Tát Địa Tạng mà người Nhật Bản trong hàng thế kỷ qua đă xây dựng lên rất nhiều đền đài, lăng tẩm để thờ phượng Ngài dọc theo các bờ sông hay các ghềnh đá bên cạnh bờ biển, mà một địa điểm nổi tiếng là "Sai (Nại hà) no kawara of Numa no Uchi" được xây dựng từ thời Edo (Uế Thổ). Tại đây những người cha mẹ đau khổ v́ mất con đă đến sắp xếp những mộ tháp bằng đá cuội, hoặc đặt vào đó những viên đá nhằm tưởng niệm những đứa con đă qua đời trước bức tượng của Bồ Tát Địa Tạng. Có nơi người ta sắp xếp hàng trăm bức tượng nhỏ khuôn mặt của Bồ Tát Địa Tạng cùng với đồ chơi trẻ con xen kẻ bên cạnh những ḥn đá tưởng niệm. Lâu ngày, những mộ tháp càng lớn dần lên do những người tin tưởng đến viếng thăm bỏ thêm vào những viên đá, không phải chỉ để tưởng nhớ đến những đứa con thân yêu của ḿnh mà cho cả những linh hồn của những trẻ thơ bất hạnh đă đi qua cơi đời này kể cả những trẻ đă chết ngay từ lúc chưa sinh.



               Bồ Tát Địa Tạng, như đă nói ở trên, không phải chỉ là vị Bồ Tát bảo vệ trẻ con mà theo truyền thuyết của Nhật Bản, đặc biệt là dưới thời đại Hean, đă xuất hiện dưới h́nh dạng của một đứa trẻ. Triều đại Hean có thể được coi như là một triều đại đen tối trong lịch sử Nhật bản. Chiến tranh, xă hội rối loạn, tai ương và dịch bệnh lan tràn khắp nơi tạo nên bao thảm cảnh đau thương khốn khổ cho mọi người. Những tín đồ Phật tử thuần thành tin rằng đây là giai đoạn mạt pháp đă đến và trước những thảm cảnh này, may ra chỉ có những năng lực thần linh mới có thể cứu văn được. Thế là người ta dốc ḷng tin tưởng vào năng lực cứu độ của Bồ Tát Địa Tạng, và câu chuyện đă được truyền tụng như sau:



               Dưới triều đại của Hoàng đế Go-Ichido, bệnh đậu mùa bộc phát và lan tràn nhanh chóng. Lưỡi hái của tử thần đă cuốn đi không biết bao nhiêu là sinh mạng. Nó không chừa bỏ bất cứ ai, bất kể quan hay dân, người qúy tộc hay kẻ bần hàn. Trước nỗi khổ đau lớn lao này của nhân sinh, với ḷng từ bi vô lượng, một nhà sư tên Ninko không biết làm cách ǵ khác hơn là cầu nguyện đến sự giúp đỡ của Bồ Tát Địa Tạng. Đêm đó trong giấc mơ nhà sư Ninko trông thấy một đứa trẻ với khuôn mặt thanh tú xuất hiện, nói với ngài: "Nay th́ nhà ngươi đă thấy rơ sự vô thường của kiếp sống". "Vâng, những người tôi vừa mới gặp mới nói chuyện với họ hồi sáng đây, tối lại đă mất rồi. Ngay cả chúng ta đang hạnh phúc hôm nay nhưng ngày mai những khổ đau, thương tâm sẽ xảy đến. Không có ǵ là vĩnh cửu", sư Ninko trả lời.

               Đứa trẻ mĩm cười: "Không có ǵ để phải than trách trước những đau thương của kiếp sống. Có lúc nào mà con người lại không có những khổ đau? Nếu một người muốn giải thoát khỏi những nỗi khổ đau, họ nên nghe theo những lời dạy của Bồ Tát Địa Tạng".

               Sư Ninko tỉnh giấc và vội vàng chạy đến t́m Kojo, nhà điêu khắc tượng nổi tiếng ở địa phương và nhờ ông ta đúc một pho tượng Bồ Tát Địa Tạng. Khi bức tượng hoàn thành, sư Ninko tổ chức một buổi lễ khánh thành và thuyết giảng một thời pháp về giáo lư và công năng của Bồ Tát Địa Tạng. Tăng chúng và quần chúng Phật tử hoàn toàn chuyển động bởi thời pháp này và hết ḷng quy ngưỡng vào Bồ Tát Địa Tạng. Tất cả những người có mặt tại ngôi chùa, và tất cả những ai đến tham dự buổi lễ khánh thành này đều thoát qua khỏi kiếp nạn đậu mùa. Những kẻ kiêu hảnh, không tin tưởng đều bị cuốn đi trong cơn dịch bệnh này. Bệnh đậu mùa cũng đă chấm dứt không lâu sau đó, nhưng cư dân do ḷng tin tưởng v́ được cứu thoát trong tai ương vừa qua vẫn tiếp tục tôn sùng và thờ phượng Bồ Tát Địa Tạng.



               Một câu chuyện nổi tiếng khác kể lại nỗi bất hạnh của một đứa trẻ lâm vào t́nh trạng mẹ ghẻ con chồng:

               

               Nếu như trong kho tàng truyện cổ của Việt Nam, ta có chuyện Phạm Công - Cúc Hoa với bà kế mẫu Tào Thị như là một khuôn mẫu điễn h́nh của những bà mẹ ghẻ độc ác nhất ở trên thế gian này th́ Nhật Bản cũng có một câu chuyện tương tự như thế nhưng được lồng trong bối cảnh hành hoạt của vị Bồ Tát chuyên cứu độ những trẻ thơ bất hạnh, Địa Tạng. Truyện kể rằng khoảng một ngàn năm trước đây, tại một ngôi làng nhỏ tên là Anwa có một người phụ nữ rất hiền lương mộ đạo, hết ḷng sùng kính Bồ Tát Địa Tạng. V́ nhà nghèo cho nên bà luôn luôn ao ước và vẫn thường cầu nguyện làm sao có được một pho tượng Bồ Tát Địa Tạng để thờ phượng ở trong nhà. Một ngày nọ, trong khi đang giặt giủ ở gịng sông trước mặt nhà, bà nhặt được một pho tượng Địa Tạng bằng gỗ trôi tấp vào chỗ ḿnh đang đứng. Xiết đổi vui mừng, bà vội vàng mang pho tượng về nhà và từ đó ngày hai buổi sớm tối công phu thờ lạy Ngài rất nghiêm chỉnh. V́ chưa có con thế nên mỗi lần cúng lạy bà cũng không quên khấn vái cùng với Bồ Tát Địa Tạng giúp cho bà có một đứa con trai. Không bao lâu quả nhiên bà thọ thai và sanh được một đứa con trai. Nhưng bất hạnh thay, khi đứa bé tṛn bốn tuổi th́ người mẹ lâm bạo bệnh và qua đời. Chẳng bao lâu sau đó th́ người cha tục huyền với một người đàn bà khác. Bà này là một người rất hung dữ và độc ác và đứa con chồng thường xuyên là nạn nhân cho những cơn thịnh nộ của bà kế mẫu hung ác này.

Đứa bé ngay từ hồi nhỏ do đă chịu ảnh hưởng của mẹ trong việc thờ cúng Bồ Tát Địa Tạng, cho nên khi mẹ mất đi cũng không hề quên và xao lảng nghi lễ này, tuy nhiên do sợ bà mẹ ghẻ đánh chữi, nó đă phải làm trong âm thầm lén lút. Một hôm trong khi người cha có việc phải rời khỏi nhà đi ra tỉnh, nhân lúc bà mẹ ghẻ đang ngủ trưa, đứa bé vào bếp kiếm được một ít cơm nguội vội vàng đem dâng cúng lên bàn thờ của Bồ Tát Địa Tạng và mẹ ḿnh. Quỳ trước bàn thờ, ḷng nhớ thương mẹ không nguôi đă làm đứa bé bật khóc lên nức nở. Tiếng khóc của đứa trẻ làm bà mẹ ghẻ tỉnh giấc và khi trông thấy đứa trẻ đang cúng lạy mẹ nó, bà liền nổi cơn thịnh nộ và trong khi điên tiết lên v́ giận dữ, bà đă túm lấy nó quẳng vào nồi cháo heo đang sôi sùng sục trên bếp lửa.

Trong lúc này người cha đang đi đường bỗng dưng cảm thấy ḷng dạ bồn chồn nóng lên như lửa đốt khiến ông không thể cất bước được nữa và như có điều ǵ thúc dục buộc ông phải quay trở về nhà. Đến đầu làng, ông bỗng gặp một nhà sư cơng một đứa bé ở sau lưng đang than khóc thảm thiết, tiếng khóc nghe rất quen thuộc. Không nghi ngờ ǵ nữa, đó là tiếng khóc của chính con ông! Tuy vậy người cha v́ chưa thấy mặt nên c̣n bán tín bán nghi hỏi nhà sư: "Thầy ơi, đứa trẻ nào đang khóc vậy?” Nhà sư trả lời: "Ta đă đổi mạng ta cho đứa trẻ này khi người mẹ ghẻ của nó đang t́m cách giết nó. Ngươi hăy t́m kẻ nào đáng tin cậy để nuôi dưỡng và giáo dục đứa bé này." Nói xong nhà sư trao đứa bé vào tay của người cha đang kinh hoàng run rẩy. Mang ơn nhà sư, người cha vội hỏi "Thưa Thầy, Thầy đang trú tŕ ở chùa nào?" Nhà sư trả lời "Ta ở gần đền thờ vua Thập Điện", xong biến mất. Sau khi đem con gởi nhờ ở nhà ông bà nội, người cha quay trở về nhà và thấy bà vợ đang ra sức đun củi vào bếp, trên đó là một nồi nước đậy nắp đang sôi. Thấy chồng xuất hiện bất ngờ, bà ta có vẻ bối rối và t́m cách dập tắt ngọn lửa. Anh ta liền hỏi vợ: "Thằng con tôi đâu rồi sao không thấy?” Bà vợ gian hùng lúc này bèn giả bộ đau thương, sụt sùi kể lể : "Thấy không có ông ở nhà, thằng nhỏ bỏ chạy ra chơi ở cạnh bờ sông không may sẩy chân rớt xuống sông, nước cuốn mất xác rồi." Người chồng không nói ǵ vội tiến đến cạnh nồi nước và mở nắp ra. Nổi ở trên mặt nồi cháo heo đang sôi sùng sục là pho tượng của Bồ Tát Địa Tạng, pho tượng ở trên bàn thờ mà người vợ trước của ông đă thờ cúng hằng ngày! Bây giờ th́ anh ta mới hiểu hết ư nghĩa lời của nhà sư nói "Ta đă đổi mạng ta” và biết rằng nhà sư mà ông vừa mới gặp không ai khác hơn chính là Bồ Tát Địa Tạng đă hóa hiện ra để cứu con ḿnh. Chán nản trước t́nh đời, cảm động trước sự linh ứng nhiệm mầu của Bồ Tát Địa Tạng, người đàn ông xuống tóc đi tu và trở thành một nhà sư suốt đời tận tụy thờ phượng Bồ Tát Địa Tạng.



3. Bồ Tát Địa Tạng: V́ hạnh phúc của trẻ thơ!



Tháng Bảy là tháng của Bồ Tát Địa Tạng. Truyền thống Phật giáo Trung Hoa và Việt Nam đă chọn ngày Rằm tháng Bảy là ngày lễ Vu Lan và theo niềm tin tưởng của Phật tử Á Đông, đây cũng là ngày "Xá Tội Vong Nhân" ‘ tức là ngày các vua Diêm vương mở cửa ngục cho các hồn ma được thong thả rong chơi, hoặc những hồn ma đói khát có cơ hội được đi kiếm ăn sau một năm trời bị dày ṿ thiêu đốt bởi đói khát trong địa ngục. Trong khi đó Phật giáo Nhật Bản chọn ngày 24 tháng Bảy Âm lịch là ngày vía của Bồ Tát Địa Tạng và cũng là ngày lễ hội truyền thống của trẻ thơ. Đây là ngày hội dành cho trẻ em dưới mười ba tuổi cùng với những người lớn cùng tham dự để bày tỏ ḷng biết ơn đến Bồ Tát Địa Tạng, cũng như nhắc nhở đến sứ mệnh thiêng liêng của Ngài là bảo vệ trẻ thơ vượt qua giai đoạn khó khăn nhất của đời người.



Theo thông lệ, sáng ngày 24 một cái rạp được dựng lên trước đền thờ hay bức tượng của Bồ tát Địa Tạng. Nếu là một nơi dân cư đông đúc, ngôi nhà gần nhất cạnh đó sẽ được tăng cường thêm để có đủ chỗ cho lễ hội. Trong ngày này, bàn thờ và tôn tượng của Bồ Tát được lau chùi sạch sẽ, sau đó người ta quấn những lá cờ hai màu đỏ trắng chung quanh tôn tượng của Ngài. Trước mỗi nhà, người ta treo những lồng đèn màu đỏ trên đó ghi gịng họ của mỗi gia đ́nh. Những lồng đèn này sẽ được thắp sáng vào buổi tối tạo nên một màu hồng lung linh huyền ảo trong suốt các ngả đường trong đêm lễ hội.

Từ sáng sớm tinh mơ, dân chúng địa phương mang hoa quả, trà bánh, và nhang đèn đến để cúng lễ Bồ tát Địa Tạng. Sau đó trẻ con tụ hội và vui chơi ăn uống suốt ngày. Tối đến người ta tham dự những cuộc đốt pháo và ăn dưa hấu. Cha mẹ và trẻ con trong những bộ y phục kimono sặc sỡ cổ truyền cùng tham dự vui chơi và đây cũng là dịp giao tế làm nẩy nở t́nh thân giữa bà con xóm giềng ở trong vùng. Lễ hội "Jizo (Địa Tạng) bon" này cũng là dịp mà con trẻ tận hưởng những ngày hè tươi đẹp cuối cùng v́ sau đó chúng bắt đầu trở lại trường học.



Tuy là một ngày hội dành cho thiếu nhi vui chơi nhưng Phật tử Nhật Bản đă biến dịp này thành một ngày lễ hội thắm đượm ư nghĩa tích cực của tôn giáo. Đây là một tập tục rất hay mà người Phật tử Việt Nam không thể không học tập. Ta đă có sẵn ngày Tết Nhi Đồng -tức là lễ Trung Thu- nhưng từ trước đến nay đây chỉ là ngày để cho trẻ con vui chơi thuần túy. Nhưng đâu có phải bất cứ trẻ thơ nào trên cơi đời này cũng có những diễm phúc được vui chơi như thế? Trong xă hội chúng ta, và trên thế giới này vẫn c̣n rất nhiều những trẻ thơ thiếu ăn thiếu mặc, sống lăn lóc ở đầu đường xó chợ, suốt đời không hề được diễm phúc cắp sách đến trường. Có không biết bao nhiêu những trẻ thơ bị hành hạ, sách nhiễu (child abuse) đến thương tật hay mất mạng. Có những bé gái bất hạnh bị cha mẹ bán tiết trinh hay xô đẩy vào chốn lầu xanh để kiếm chút tiền nhỏ sống qua ngày. Và c̣n biết bao nhiêu thân phận của trẻ thơ bị vùi dập trong những cuộc chiến tang thương. Thế nên ngày Tết Trung Thu đối với người Phật tử Việt Nam, đặc biệt đối với những tổ chức thanh thiếu niên Phật tử, nên là ngày giáo dục cho trẻ thơ tinh thần Địa Tạng, nghĩa là dạy cho trẻ con tinh thần vị tha biết yêu thương, đùm bọc và chia xẻ, nhờ vậy khi lớn lên, hiểu được ư nghĩa của yêu thương, chúng sẽ không thể nào trở thành những người gieo rắc tai ương cho xă hội.



Chăm lo cho hạnh phúc của trẻ thơ chưa đủ, người Phật tử mang tinh thần Địa Tạng, mang sứ mệnh Địa Tạng c̣n phải biết cách chăm lo cho những linh hồn những trẻ thơ bất hạnh đă ĺa đời ngay lúc c̣n thơ ấu, hoặc v́ lư do nào đó đă chết khi đang c̣n là một bào thai ở trong bụng mẹ. Một trong những cách chăm lo tích cực nhất là ngăn ngừa t́nh trạng phá thai v́ phá thai cũng là một tệ trạng xă hội. Để ngăn ngừa t́nh trạng nhân măn, trên thế giới -đặc biệt là tại Trung quốc và Việt Nam- hàng năm đă có đến hàng triệu sinh mạng đă bị bóp chết ngay từ khi c̣n là một cái bào thai. Thế nhưng, đạo đức Phật giáo quan niệm như thế nào về vấn đề này?



Trong dịp viếng thăm Âu Châu hồi gần đây của Đức Đạt Lai Lạt Ma, khi tiếp xúc với những nhà trí thức phương Tây, một số nhà khoa học Pháp đă nêu lên câu hỏi: "Thưa Đức Đạt Lai Lạt Ma, Ngài tin rằng vào thời điểm nào trong quá tŕnh thụ thai của sinh vật bắt đầu hàm chứa những hạt mầm tinh thần hay dấu hiệu thiêng liêng của sự sống?"

Đức Đạt Lai Lạt Ma đă trả lời rằng:

"Phật giáo quan niệm rằng ư thức xâm nhập vào sinh vật ngay từ phút giây đầu tiên của sự thụ thai, bởi lẽ đó mà phôi bào vẫn được coi như là một sinh vật. Cho nên chúng tôi xem hành động phá thai cũng giống như việc cướp đi sự sống của một con người và dĩ nhiên đây không phải là một việc làm chánh đáng. (8)

Quan niệm này đă được Ngài khẳng định lại một lần nữa khi người ta nêu lên câu hỏi về vấn đề kiểm soát dân số:

Thưa Ngài, quan niệm của Ngài như thế nào về việc kiểm soát sinh sản và Ngài có ư kiến ǵ về việc phá thai?

Ngài đă trả lời như sau:

"Để trả lời cho câu hỏi này tôi thường giải thích theo quan điểm của người Phật tử vốn quan niệm rằng đời sống của tất cả mọi loài chúng sanh, kể cả côn trùng sâu bọ và đặc biệt là con người, đều rất qúy giá. Nếu nh́n vấn đề như thế th́ tất cả mọi h́nh thứckiểm soát sinh sản đều cần phải được ngăn cấm. Tuy nhiên những sinh mạng qúy giá đó nay đă đạt đến một số lượng đáng kể, thế nên chúng ta không thể không khẩn thiết kêu gọi mọi người phải quan tâm đến vấn đề hạn chế sinh sản một cách nghiêm túc, v́ đó là phương cách duy nhất để hạn chế t́nh trạngï gia tăng dân số. Như tôi đă từng đề cập, khi mà tài nguyên của trái đất đang khô kiệt dần, tôi chấp nhận chuyện hạn chế sinh sản một cách bất bạo động.

C̣n phá thai là một chuyện khác, đó là một hành động sát nhân. Truyền thống Giới Luật Phật giáo chỉ rơ rằng ta không được giết hại con người, cho dù đó là một bào thai. (9)



               Trong tinh thần đó, cái chết của một bào thai vẫn được xem như là cái chết của một con người và cần có những nghi lễ xứng đáng. Đối với những người đă chết, Phật giáo chúng ta có nghi thức cầu siêu, nhưng nghi thức cầu siêu chưa nói lên hết ư nghĩa đặc biệt của những người chết trẻ, là đối tượng đặc biệt quan tâm của Bồ Tát Địa Tạng theo truyền thống Phật giáo Nhật Bản. Để tưởng niệm những trẻ thơ chết khi c̣n ở trong bụng mẹ (sẩy thai, phá thai,...) hoặc chỉ trải qua một vài năm ngắn ngủi của đời người, Phật giáo Nhật Bản có nghi lễ tôn thờ Địa Tạng Mizuko (Ấu Thủy) -mà h́nh tượng là một nhà sư bồng một đứa trẻ ở trên tay và một hoặc hai đứa trẻ đang quấn quít dưới chân Ngài- vốn rất phổ thông trong đại chúng. Theo niềm tin tưởng từ lâu đời, người Nhật cho rằng mọi sinh vật đều được sinh ra từ ḷng biển cả, kể cả đảo quốc và cư dân của đất Phù Tang, Ấu Thủy (Mizuko) v́ thế được dùng để diễn tả phôi bào của những sinh vật đang trôi nổi b́nh bồng trong một thế giới đầy nước, chờ đợi được sinh ra đời. Trước thế kỷ thứ 20, tỉ lệ tử suất của trẻ con ở Nhật Bản ở một mức độ rất cao, có không đến 50% trẻ em sống sót đến 5 - 7 tuổi. Tuy nhiên đây không phải là lư do chính để người Nhật tạo ra biểu tượng Địa Tạng Mizuko mà truyền thống nghi lễ này chỉ mới h́nh thành trong khoảng thập niên 1960, khi dân Nhật trăi qua một thời kỳ khó khăn về kinh tế, hậu quả của Đệ Nhị Thế Chiến. Trong điều kiện này, chính phủ Nhật Bản khuyến khích mỗi gia đ́nh lư tưởng chỉ nên có hai con và phá thai v́ thế là một trong những biện pháp được sử dụng hợp pháp để đạt đến chỉ tiêu này.

Nghi lễ tưởng niệm trẻ thơ phối hợp với tín ngưỡng tôn thờ Bồ Tát Địa Tạng của truyền thống Phật giáo Nhật Bản đă được Ni sư Jan Chozen Bays Roshi (10) du nhập vào Hoa Kỳ, canh cải theo một mô thức thích hợp với con người, thời đại và quốc độ rất đáng được cho chúng ta lưu ư. Là một Bác sĩ Nhi Khoa, thọ Tỳ kheo giới năm 1979 theo một ḍng Thiền Nhật Bản, Ni sư Chozen là một nữ tăng sĩ tiên phong người Hoa Kỳ mang tinh thần Địa Tạng thể nhập vào cuộc sống đời thường, áp dụng vào lănh vực bảo vệ và chăm sóc các trẻ em bị sách nhiễu (child abuse) tại Portland, bang Oregon (HK) trong suốt hai mươi lăm năm qua, đồng thời với tư cách là một Tu viện trưởng một Trung tâm Thiền học, Bà đă tổ chức những buổi lễ tưởng niệm cho thân nhân những người mất mát con em của họ theo một nghi thức mà những người ngoài Phật giáo cũng có thể tham dự được, theo một kiểu mẫu và tŕnh tự như sau:

Địa điểm

Địa điểm hành lễ là những khuôn viên có thờ tôn tượng của Bồ Tát Địa Tạng, nơi mà h́nh tượng của Ngài cũng như các vật tưởng niệm được bảo quản không bị hư hại bởi bất cứ thời tiết nào và là nơi mà sau này thân nhân có thể dễ dàng đến thăm viếng và tỉnh tọa để tưởng nhớ đến con em ḿnh.

Những Người Tham Dự

Nghi lễ chỉ dành cho thân quyến và những Phật tử tham dự buổi lễ. Không chấp nhận phóng viên ngoại trừ họ là Phật tử và tham dự buổi lễ từ đầu chí cuối. Tính cách tế nhị, riêng tư của người tham dự được tuyệt đối tôn trọng và do đó không cho phép chụp h́nh.

Chủ Tŕ Buổi Lễ

V́ đây là lễ tang -hay là lễ tưởng niệm- theo truyền thống Phật giáo, ít nhất phải có một Tăng sĩ Phật giáo -tốt nhất là có hai vị- chủ tŕ buổi lễ. Vị tăng sĩ chủ tŕ này nên là người có kinh nghiệm và được huấn luyện để có thể thích nghi với những buổi lễ đông đảo tang quyến của nhiều gia đ́nh khác nhau cùng tham dự.



Chuẩn Bị Cho Buổi Lễ

Nên có một pḥng riêng để cho tang quyến chuẩn bị những ǵ cần thiết trước cho buổi lễ, nơi mà thân nhân có thể an ủi lẫn nhau cũng như hoàn tất những phẩm vật tưởng niệm. Đây cũng là nơi mà người tham dự có thể nghỉ ngơi, dùng trà, cà phê... sau buổi lễ.



Giới Thiệu Nghi Lễ

Người trách nhiệm tổ chức cũng nên thông báo một vài chi tiết ngắn gọn về những ǵ sẽ xảy ra trong buổi lễ, kể cả những yêu cầu chung mà những người tham dự nên chấp hành. Tốt hơn hết là chương tŕnh về buổi lễ nên được in sẵn và phát ra cho tất cả những người tham dự. Sự tích của Bồ Tát Địa Tạng và ư nghĩa của buổi lễ cũng nên được giới thiệu trong chương tŕnh nghi lễ này.



NGHI THỨC TIẾN HÀNH TƯỞNG NIỆM



Vị Chủ Lễ:

Luật nhân quả không ngừng diễn tiến

Thực tại xuất hiện dưới mọi dạng thể h́nh

Nếu như bất cứ ai hiểu rơ định luật này

Sẽ tự giải phóng ḿnh ra khỏi mọi khổ đau.

Tất cả chúng sanh xuất hiện trên thế gian này, vốn từ Nhất Thể

Rồi sẽ đi qua cơi đời này trong một vài giây phút hay tháng năm ngắn ngủi

Để trở về lại Bản Thể Uyên Nguyên từ lúc chưa sinh

Cuộc đời chúng ta chỉ là những đợt sóng cồn

Trong đại dương của Bản Thể Chân Như

Vốn không sanh và không diệt

Hôm nay chúng ta tụ hội cùng nhau ở đây để tưởng niệm đến những con em của chúng ta vừa mới qua đời cũng như để bày tỏ và chia xẻ niềm yêu thương và hỗ trợ đến cha mẹ, thân quyến và bằng hữu của tất cả tang quyến.

Tất Cả Cùng Đọc:

-       Bát Nhă Ba La Mật Đa Tâm Kinh (1 lần);

-       Kinh Từ Bi (1 lần);

-       Chú Địa Tạng: OM. HA-HA-HA-VIS-MA-YE. SVA-HA (9 lần)

Vị Chủ Lễ:

Bản Thể Chân Như bàng bạc khắp tận cùng Vũ trụ

Đang hiện hữu cùng chúng ta tại đây, ngay tại phút giây này.

Bằng cách tụng đọc Tâm Kinh, Từ Bi Kinh và Địa Tạng Thần Chú chúng ta dâng lời nguyện cầu đến:

               (Tên và pháp danh những trẻ em vừa qua đời)

Cùng tất cả pháp giới chúng sanh trong lục đạo luân hồi

Cầu cho ánh sáng của đạo mầu xuyên qua bóng tối của vô minh

Cầu cho mọi nghiệp lực bị xóa tan để đóa tâm hoa bừng nở trong mùa Xuân vĩnh cữu

Cầu cho tất cả chúng ta cùng nhau tu tập, đạo quả viên thành

Tất Cả Cùng Đọc:

NAM MÔ THẬP PHƯƠNG THƯỜNG TRÚ TAM BẢO.

NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT.

NAM MÔ THANH TỊNH ĐẠI HẢI CHÚNG BỒ TÁT MA HA TÁT.

NAM MÔ ĐẠI NGUYỆN ĐỊA TẠNG VƯƠNG BỒ TÁT MA HA TÁT.

Chấm Dứt Buổi Lễ.

OM. HA-HA-HA-VIS-MA-YE. SVA-HA.



Sửa lại bởi phoquang : 08 April 2006 lúc 11:28pm
Quay trở về đầu Xem phoquang's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi phoquang
 
phoquang
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 14 November 2005
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 511
Msg 2 of 3: Đă gửi: 08 April 2006 lúc 11:42pm | Đă lưu IP Trích dẫn phoquang

Thông Điệp của Bồ Tát Địa Tạng
Qua Kinh ĐỊA TẠNG BỔN NGUYỆN








"Từ nay đến tột số chẳng thể kể xiết ở đời sau, tôi v́ những chúng sanh tội khổ trong sáu đường mà giảng bày nhiều phương tiện làm cho chúng đó được giải thoát hết cả, rồi tự thân tôi mới chứng thành Phật đạo".

                                                      Phát nguyện của Bồ Tát Địa Tạng -Kinh Địa Tạng Bổn Nguyện.







Kinh Địa Tạng Bổn Nguyện là một bộ kinh nói về công đức, oai lực của Bồ Tát Địa Tạng thường được các chùa chiền tự viện tại các quốc gia theo khuynh hướng Đại Thừa khai tụng trong suốt tháng bảy, đặc biệt là vào dịp lễ Vu Lan, tức là mùa báo hiếu cha mẹ, tổ tiên theo truyền thống của người con Phật.

Bộ Kinh này đă được Hoà Thượng Trí Tịnh dịch từ Hán Tạng ra tiếng Việt.



Lư Do Ra Đời Của Kinh Địa Tạng.

Kinh Địa Tạng Bổn Nguyện được mở đầu bằng câu nói quen thuộc của Ngài A Nan: "Ta nghe như vầy", có nghĩa là bộ Kinh này đă được Ngài A Nan ghi nhớ lại lời Phật giảng dạy và sau đó truyền tụng cho đại chúng. Ngay điểm mở đầu này có thể tạo nên một số nghi hoặc đối với đại chúng nhất là những người có một số hiểu biết về lịch sử Phật giáo, v́ ai cũng biết rằng Ngài A Nan chỉ đắc quả A La Hán và đạt được thần thông sau khi Phật nhập diệt, chỉ vài giờ trước khi Ngài Ma Ha Ca Diếp triệu tập Đại Hội tăng già kết tập kinh điển lần thứ nhất. Như vậy, với tư cách là một phàm tăng, người ta tự hỏi, làm sao ngài A Nan có thể đi cùng với Phật lên cung trời Đao Lợi để nghe Phật thuyết pháp? Tuy nhiên, để giải tỏa mối nghi ngờ này, ta nên hiểu rằng, trước khi nhận làm thị giả chính thức cho Đức Phật, Tôn giả A Nan đă ra 8 điều kiện và được Phật chấp nhận, trong đó điều kiện thứ tám nêu rơ:"Nếu Đức Thế Tôn thuyết pháp trong lúc A Nan Đa vắng mặt, th́ ông xin Đức Bổn Sư lặp lại bài pháp ấy cho ông nghe".

Kinh Địa Tạng Bổn Nguyện do Đức Phật Thích Ca diễn nói tại cung trời Đao Lợi, tức là từng trời thứ hai trong sáu từng trời của cơi Dục giới nơi mà Thánh Ma Gia, thân mẫu của Đức Phật đă thác sanh về đây sau khi hạ sanh Đức Phật được 7 ngày. Trước khi nhập Niết Bàn, v́ cảm ơn đức sanh thành, Đức Phật đă diễn nói kinh Địa Tạng tại pháp hội ở cung trời này. Như vậy, Kinh Địa Tạng ra đời trước tiên là do ḷng hiếu thảo của Đức Phật đối với bậc sanh thành, Ngài đă tưởng nghĩ đến mẹ khi biết rằng ḿnh sẽ không c̣n trụ thế bao lâu nữa nên đă lập pháp hội tại cung trời Đao Lợi để độ thoát cho thân mẫu.

Đây là một pháp hội vô cùng quan trọng v́ có sự hiện diện đông đủ của chư Phật khắp mười phương thế giới, chư Đại Bồ Tát như Quán Âm, Văn Thù, Phổ Hiền... cùng các chúng Trời, Rồng, Quỉ, Thần khắp các cơi. Diễn nói kinh Địa Tạng trong pháp hội này v́ thế mang một ư nghĩa vô cùng lớn lao. Là bậc Cha lành trong bốn cơi, không một việc làm nào dù nhỏ hay lớn mà Đức Thế tôn lại không nghĩ đến lợi lạc của tất cả pháp giới chúng sanh. Trong pháp hội này Ngài v́ thân mẫu mà thuyết pháp nhưng động cơ chính vẫn là ḷng từ bi lân mẫn đối với chúng sanh ở cơi ta bà, đặc biệt đối với những chúng sanh cang cường đầy tội khổ, khó khai hóa mà Ngài biết chắc chắn là sẽ "bị đọa vào đường dữ chịu nhiều sự thống khổ", v́ thế trong pháp hội này Ngài đă phó chúc cho Bồ Tát Địa Tạng nhiệm vụ "gắng độ chúng sanh trong cơi Ta bà đến lúc Phật Di Lặc ra đời, đều đặng giải thoát, khỏi hẵn các điều khổ, gặp Phật, được Đức Phật thọ kư". (1)

Như vậy nội dung chính yếu của Kinh Địa Tạng xoay quanh chữ Hiếu, nói lên những bổn phận, nghĩa vụ của người sống đối với người đă qúa văng, cũng như nêu bật những tội phúc quả báo ở kiếp sống bên kia để người Phật tử nương theo kinh này cùng dựa vào oai lực độ tŕ, gia hộ của Bồ Tát Địa Tạng để tu tập, hầu độ thoát cho chính ḿnh, cho người thân cũng như tất cả chúng sanh đă quá văng khỏi rơi vào con đường ác.



Hành Trạng Và Đại Nguyện của Bồ Tát Địa Tạng

Bồ Tát Địa Tạng là nhân vật như thế nào mà lại được Đức Phật giao phó một trọng trách lớn lao và khó khăn như thế?

Bồ Tát Địa Tạng là một vị Đại Bồ Tát thường được nhắc nhở đến trong rất nhiều kinh điển Đại thừa v́ công năng, oai lực của vị Bồ Tát này vô cùng lớn lao. Nếu chúng ta tôn xưng Đức Từ Phụ là Ta Bà Giáo chủ th́ Bồ Tát Địa Tạng cũng đă được tôn xưng như là vị U Minh Giáo Chủ, tức là người tiếp trợ, giúp đỡ các chúng sanh ở thế giới bên kia, tức là cơi âm. Ngài là nơi nương tựa, nguồn an ủi của những oan hồn vất vưởng không nơi nương tựa đến những linh hồn v́ ác nghiệp bị giam giữ và trừng phạt tận các tầng địa ngục. Tên gọi của Ngài cũng đă mang một ư nghĩa như thế. Địa là đất cũng có nghĩa là dày chắc, Tạng là cất giấu, chứa đủ. Danh hiệu của Ngài hàm ư rằng Ngài là đại địa bao la, nơi ẩn chứa những kho tàng qúy giá, tức thiện căn. Địa Tạng v́ thế như là h́nh ảnh của một người mẹ thiên nhiên ôm ấp, bảo bọc, che chở tất cả muôn loài không phân biệt. Chẳng thế mà Đức Thế Tôn đă lên tiếng tán dương: "Địa Tạng! Địa Tạng! Thần lực của ông không thể nghĩ bàn, đức từ bi của ông không thể nghĩ bàn, trí huệ của ông không thể nghĩ bàn, biện tài của ông không thể nghĩ bàn." (2)

Bồ Tát Địa Tạng đă đạt đến qủa vị này là do một phát tâm từ bi dơng mănh muốn cứu vớt tất cả những khổ đau của chúng sanh, đặc biệt là những chúng sanh đang chịu khổ nạn trong địa ngục, được huân tập qua một quá tŕnh tu tập trải qua hằng hà sa số kiếp, trong đó một vài kiếp nổi bật đă được Đức Phật nhắc lại trong Kinh Địa Tạng Bổn Nguyện như sau:

· Vị Trưởng giả dưới thời Phật Sư-Tử Phấn-Tấn Cụ-Túc Vạn -Hạnh Như-Lai: Trong kiếp này Ngài là một vị Trưởng giả, đă lập nguyện độ thoát tất cả chúng sanh bị khốn khổ mới chứng thành Phật đạo.


· Hiếu nữ Bà La Môn dưới thời Giác Hoa Định Tự Tại Vương Phật: Trong kiếp này Ngài là một thiếu nữ Bà La Môn hết ḷng sùng kính Tam Bảo nhưng bà mẹ lại là một người mê tín tà đạo khinh chê Tam Bảo. V́ ác nghiệp này mà sau khi chết bà đă bị đọa vào địa ngục vô gián. Tuy không biết mẹ ḿnh thác sanh về nơi nào nhưng Thánh nữø biết rằng với những tội lỗi mà bà đă gây ra, chắc chắn sẽ bị đọa vào con đường ác. Là một người con hiếu thảo, đau ḷng v́ thương nhớ mẹ, Thánh nữ đă tu tạo phước lành và cầu khẩn oai lực của Giác Hoa Định Tự Tại Vương Phật giúp đỡ. Nhờ đó mà thân mẫu của bà chẳng bao lâu sau đă được văng sanh lên cơi trời. Từ đây Thánh nữ lập nguyện: "Tôi nguyện từ nay nhẫn đến đời vị lai những chúng sanh mắc phải tội khổ, th́ tôi lập ra nhiều phương chước làm cho chúng đó được giải thoát."


· Vị tiểu vương dưới thời Phật Nhất-Thiết-Trí Thành-Tựu Như-Lai: Trong kiếp này Ngài là quốc vương của một nước nhỏ, thương yêu dân như con, luôn thực hành mười hạnh lành làm lợi ích cho nhân dân. Tuy nhiên dân chúng của vương quốc này tánh t́nh rất ngang ngược, hung ác. Do đó Ngài đă phát nguyện rằng: "Nếu chưa độ hết những chúng sanh tội khổ đều đặng an vui chứng quả Bồ-Đề, thời tôi nguyện chưa thành Phật."


· Hiếu nữ Quang Mục dưới thời Phật Thanh-Tịnh Liên-Hoa-Mục Như-Lai: Cũng như câu chuyện của Thánh nữ Bà La Môn, Quang Mục là một thiếu nữ rất hiếu thảo đối với mẹ. Sau khi mẹ mất, nàng băn khoăn không biết mẹ ḿnh nay đă thác sanh về đâu. Nhờ ḷng hiếu thảo và công đức cúng dường một vị La Hán đầy phước đức, Quang Mục biết được mẹ đang chịu khổ nạn tại địa ngục do hai tội ác giết hại sanh vật và chê bai mắng nhiếc người khác gây ra lúc c̣n tại thế. Do phước lực của nàng và oai lực của Phật Thanh-Tịnh Liên-Hoa-Mục Như-Lai, bà mẹ sau đó đă phải trở lại đầu thai vào làm con của người đầy tớ trong nhà Quang Mục chịu kiếp hạ tiện cho đến năm 13 tuổi mới được văng sanh về cơi trời. Nàng Quang Mục v́ thương mẹ mà đă phát nguyện rộng lớn như sau:

· "Từ ngày nay nhẫn về sau đến trăm ngàn muôn ức kiếp, trong những thế giới nào mà các chúng sanh bị tội khổ nơi địa ngục cùng ba ác đạo, tôi nguyện cứu vớt chúng đó làm cho tất cả đều thoát khỏi chốn ác đạo : địa ngục, súc sanh, và ngạ quỉ, v.v... Những kẻ mắc phải tội báo như thế thành Phật cả rồi, vậy sau tôi mới trở thành bậc Chánh Giác." (3)

Đức Thế Tôn đă v́ mẹ mà t́m đến cung trời Đao Lợi. Tôn giả Xá Lợi Phất trước khi biết ḿnh sắp nhập Niết Bàn đă quay về mái nhà xưa để độ thoát cho mẹ già. Trong những câu chuyện về tiền kiếp của Bồ Tát Địa Tạng được Đức Phật nhắc lại ở trên, hai h́nh ảnh nổi bật nhất vẫn là hai thiếu nữ hiếu thảo hết ḷng cứu mẹ. Chữ Hiếu như thế, rất quan trọng trong đạo Phật. Biết thương yêu mẹ mới biết thương yêu chúng sanh. Hiểu được những nỗi khổ mà mẹ đang chịu đựng mới có thể hiểu được những nỗi khổ của chúng sanh. Từ đó mới phát đại nguyện cứu vớt chúng sanh. Phật, Bồ Tát, Thánh Tăng khi đă chia xẻ kiếp người, cũng chia xớt với chúng ta những t́nh cảm như thế, cho nên chúng ta, những người con Phật, những hiếu tử, có ai nghĩ về mẹ mà không nước mắt rưng rưng? Nhưng làm thế nào để giúp mẹ, để cứu vớt những người thân trong lúc lâm chung hay đă qua đời? Kinh Địa Tạng cùng với công năng, oai lực của Bồ Tát Địa Tạng sẽ giúp ta thực hiện được điều đó.




Công Năng, Oai Lực của Bồ Tát Địa Tạng

và Kinh Địa Tạng Bổn Nguyện

Công năng, oai lực của Bồ Tát Địa Tạng bao trùm khắp ba cơi Trời, Người và cơi âm. Nói theo danh từ nhà Phật, oai lực đó là không thể nghĩ bàn. Riêng trong cơi thế gian này, Đức Thế Tôn qua Kinh Địa Tạng Bổn Nguyện đă cho chúng ta biết rằng bất cứ chúng sanh nào hoặc được nghe danh hiệu của Địa Tạng Bồ Tát rồi chí tâm quy y hoặc cúng dường, chiêm ngưỡng, tô vẽ h́nh tượng, đảnh lễ Bồ Tát, chắc chắn sẽ đạt được những lợi ích lớn lao sau đây:



1. Lợi ích trong cuộc sống hiện tại:

- Những nguyện lớn mau chóng thành tựu: Những ước muốn mong cầu trong đời hiện tại hoặc vị lai, chắc chắn sẽ được thành tựu. Tất cả những ai phát nguyện lớn lao, muốn cứu độ chúng sanh, muốn đạt đạo quả Bồ đề đều được oai lực của Bồ Tát trợ giúp để đạt thành ư nguyện.

- Được trí huệ lớn: Đối với những người kém trí nhớ, nghe rồi quên, kinh điển đọc tụng bao nhiêu lần cũng không nhớ nỗi, Phật dạy nên dùng một chén nước trong để trước tượng Bồ Tát một ngày một đêm rồi chí tâm cung kính quay mặt về phương nam thỉnh nước này để uống, sau đó phải kiêng cử rượu thịt, các thứ hành, hẹ, tỏi... giữ ǵn 5 giới trong ṿng 7 hoặc 21 ngày sẽ thấy hiệu nghiệm.

- Tai Nạn Tiêu Trừ : Tất cả những ai luôn bị tai vạ theo đuổi, thân luôn mang tật bệnh, gia đạo không an, người thân ly tán... Nếu chuyên tâm tŕ tụng danh hiệu của Bồ Tát từ một muôn biến trở lên, tất cả mọi hoạn nạn sẽ dần dần được tiêu trừ.

- Thoát khỏi hiểm nguy: Nếu gặp cảnh ngộ phải xông pha vào chốn hiểm nguy, trước khi ra đi chuyên tâm niệm danh hiệu của Bồ Tát trên một muôn biến, sẽ thoát khỏi khổ nạn hiểm nguy.

- Tiêu tội chướng, bệnh tật: Những người bị bệnh thập tử nhất sinh, nằm liệt giường, sống dở chết dở, đó là do nghiệp-đạo luận tội chưa đi đến quyết định dứt khoát nên khó chết cũng như khó lành. Trong lúc này người thân nên dùng tài sản, vật qúy của người bệnh tô vẽ h́nh tượng, cúng dường Bồ Tát rồi báo cho người bệnh biết cũng như tŕ tụng kinh này th́ người đó v́ nghiệp báo mà phải mang lấy bệnh nặng sẽ được hết bệnh, sống lâu, c̣n như nếu hết nghiệp lúc chết các nghiệp chướng sẽ được tiêu trừ, không c̣n bị đọa vào ba đường ác mà sẽ được văng sanh về cơi Trời.

- Được quỉ thần hộ vệ: Những người cung kính đảnh lễ, dùng các h́nh thức văn mỹ nghệ ca ngợi Bồ Tát Địa Tạng, khuyến khích những người khác cùng làm theo như thế, trong đời này cũng như ở những kiếp sau, họ sẽ được trăm ngh́n quỉ thần luôn theo hộ vệ ở bên ḿnh, không c̣n bị mắc vào những tai họa nữa.



2. Lợi ích cho kiếp sau:

- Thoát khỏi nữ thân: Những người nữ nào không muốn mang thân gái ở kiếp sau, hàng ngày thành kính cúng dường, chiêm ngưỡng, đảnh lễ Địa Tạng Bồ Tát sẽ được như ư nguyện.

- Được thân xinh đẹp: Những người nữ hiện tại mang thân h́nh xấu xí, hay ốm đau bệnh tật trong những kiếp tới sẽ được thân h́nh xinh đẹp, sinh vào nơi quyền qúy cao sang nếu cung kính đảnh lễ, tŕ niệm danh hiệu Bồ Tát Địa Tạng.

- Thoát kiếp nô lệ: Những người sinh ra trong kiếp tôi đ̣i, nô lệ nếu thành tâm tŕ tụng danh hiệu Bồ Tát Địa Tạng liên tiếp trong 7 ngày, đủ một muôn biến, kiếp tới sẽ không c̣n sinh vào nơi hạ tiện nữa.

3. Lợi ích trước phút lâm chung.

Kinh Địa Tạng Bổn Nguyện có thể xem là một quyển kinh gối đầu giường, một cuốn chỉ nam cho người Phật Tử khi phải đối diện hoàn cảnh một người thân yêu của ḿnh sắp mạng chung. Đây là giây phút hệ trọng nhất của một linh hồn sắp giă từ cơi thế, khi mà tất cả những ham muốn, dục vọng của cả một đời người tích tụ lại thành một năng lực quyết định cho hướng đến của kiếp tương lai. Giống như sĩ tử trong kỳ thi cuối cùng, đây chính là thời điểm thử thách, cân lường thiện nghiệp, ác nghiệp của một đời người trước khi chuyển kiếp. Trong lúc này, Đức Thế Tôn cho ta biết, "thần thức của người chết đang hôn mê, mờ mịt, những quỉ thần, ma đạo đôi lúc c̣n biến h́nh ra cha mẹ, những người thân thuộc để lôi kéo họ vào ác đạo, ngay cả đối với những người đă tạo nghiệp lành trong hiện thế." (4) Cho nên vai tṛ của người thân lúc này rất quan trọng. Họ phải ở bên cạnh người sắp lâm chung, liên tục tŕ tụng danh hiệu Phật, Bồ Tát làm sao cho lọt được vào lỗ tai người chết, như vậy các ma quỉ, ác thần mới lui tan đi chỗ khác.



Đức Phật cũng cho biết những công việc cần làm của thân nhân trong suốt 49 ngày khi linh hồn người chết đang c̣n vất vưởng, luôn trông ngóng thân quyến cốt nhục tu tạo phước đức làm hành trang, vốn liếng cho họ được nhẹ bước siêu linh. Nỗ lực chính yếu của thân nhân trong thời gian này nên được thể hiện bằng những hành động tích cực như không được giết hại sinh vật, cúng tế thần linh, ma quỉ. Sau 49 ngày th́ người chết sẽ tùy theo nghiệp mà nhận lấy quả báo.

Có lẽ quyển "Tạng Thư Sống Chết" của Phật Giáo Tây Tạng là quyển sách diễn tả một các khá rơ ràng về những giai đoạn biến chuyển của thần thức -hay thân trung ấm (bardo) con người từ giây phút lâm chung cho đến 49 ngày sau đó, phù hợp với giáo lư mà Đức Phật đă diễn nói trong kinh Địa Tạng. Trong phần "Các cảnh báo trước nơi tái sanh" tác giả cho biết: "Những người nào phải sanh vào địa ngục sẽ nghe những tiếng như những lời than văn và sẽ bị bắt buộc phải đi vào một cách không cưỡng lại được. Sẽ hiện ra những khoảng tối mù mịt, những ngôi nhà màu đen và trắng, những lỗ đen ng̣m trong đất, những con đường tối om mà người ta sẽ phải đi theo. Bước vào đó là người ta vào địa ngục và sẽ phải đau khổ v́ qúa nóng, qúa lạnh... và sẽ phải chịu đựng lâu dài mới ra khỏi được" (5). Bởi vậy, đối với người đang hấp hối, sự hiện diện bên cạnh của vị bổn sư hay của một vị thiện trí thức mà đương thời người hấp hối kính trọng, tin tưởng, đọc tụng cho họ những bổn kinh hay tŕ niệm hồng danh chư Phật, chư Bồ Tát, cụ thể là Bồ Tát Quán Thế Âm hay Bồ Tát Địa Tạng -hoặc vị Bồ Tát nào mà lúc sinh thời người đó đă chọn thờ kính làm vị Đại sư của ḿnh -tương tự như vị thánh bổn mạng của người Thiên chúa giáo- sẽ giúp ích lớn lao cho người chết được mau chóng siêu thăng về cơi Phật.

4. Lợi ích đối với người quá văng.

- Siêu độ vong linh: Tại sao trong giấc ngủ ta nằm mơ thấy ma quỷ, hoặc h́nh ảnh những người lạ tạo cho ta những ấn tượng lo buồn, hoặc kinh sợ đến đổi phải thở than, khóc lóc hoặc kinh hoảng trong giấc mơ? Đức Phật giải thích cho ta biết đó là do linh hồn những thân quyến của ta đă chết trong kiếp này hay những kiếp trước bị đọa vào ác đạo nên t́m đến ta để mách bảo hy vọng rằng v́ t́nh cốt nhục ta sẽ t́m cách giúp họ thoát ra khỏi con đường ác đạo.

Để giúp cho những vong linh này được siêu độ, Phật dạy ta nên chí tâm đảnh lễ trước h́nh tượng của chư Phật hay Bồ Tát rồi tự ḿnh đọc tụng kinh này hoặc nhờ người khác đọc tiếp từ 3 đến 7 biến tức thời những linh hồn thân quyến kia sẽ được giải thoát không c̣n hiện về trong giấc mơ nữa.

- Gặp lại người thân đă quá văng: Những người nào gặp cảnh cha mẹ mất sớm từ lúc vừa mới sanh ra cho đến trong ṿng mười tuổi, hoặc có anh chị em, quyến thuộc đă qua đời, sau này khi họ lớn lên, nhớ tưởng đến những người đă quá văngï, không biết thác sanh về đâu, trong kinh Địa Tạng Bổn Nguyện, Phật dạy rằng hễ cứ mỗi lần nghe danh hiệu hoặc chiêm ngưỡng h́nh tượng của Bồ Tát Địa Tạng th́ cung kính đảnh lễ một lần trong suốt một ngày đến 7 ngày, những thân quyến quá văng dù có bị đọa vào ác đạo cũng được siêu thăng lên cơi Trời. Nếu thực hiện công hạnh này đủ 21 ngày và tŕ tụng một muôn biến danh hiệu của Bồ Tát Địa Tạng sẽ được Ngài hiện về trong giấc mơ mách bảo cho biết nơi thác sanh hoặc Ngài sẽ dẫn đến tận nơi để gặp lại người thân đă qua đời.



Quan Niệm Về Địa Ngục, Tội Phước Nghiệp Báo

Trong Kinh Địa Tạng Bổn Nguyện.

Có thể xem Kinh Địa Tạng Bổn Nguyện là quyển kinh nói rơ nhất về thế giới bên kia -tức cơi âm-, về địa ngục và những trừng phạt, về tội phước và nghiệp báo.

1. Về địa ngục:

Một vấn nạn mà các triết gia Đông Tây thường nêu ra để t́m lời giải đáp là sau khi chết, thần thức tức linh hồn của con người sẽ đi về đâu ? Phải chăng có cơi địa ngục hiện diện ở thế giới bên kia và nếu có, qua đó những kẻ gây ác nghiệp sẽ bị trừng phạt như thế nào?

Câu trả lời của Phật giáo rất rơ ràng. Trong kinh Địa Tạng Bổn Nguyện, Đức Phật đă trả lời dứt khoát cho ta biết là có địa ngục và có sự trừng phạt. Ngài chỉ rơ rằng những người sinh ra trong đời này hoặc mang kiếp nghèo hèn,hoặc gia đ́nh quyến thuộc ḱnh chống nhau, hoặc thân h́nh xấu xí tàn tật, đui, điếc, câm ngọng, không lưỡi, miệng lở, điên cuồng mất trí, chết yểu,... hoặc sinh làm chim chóc, súc sanh... đều là những chúng sanh đă tạo ác nghiệp từ thân khẩu ư từ những kiếp trước, sau khi chịu qủa báo ở đời này, nếu không tu tập, họ sẽ c̣n tiếp tục bị "đọa vào địa ngục trải qua nhiều kiếp không lúc nào thoát khỏi".

Ta tin lời Phật dạy là có địa ngục, nhưng địa ngục đó như thế nào? Để trả lời những thắc mắc của Thánh mẫu Ma-Gia cũng như Bồ Tát Phổ Hiền nêu ra trong pháp hội, Bồ Tát Địa Tạng đă tóm lược ra cho ta biết tất cả những loại địa ngục, qua đó nạn nhân phải nhận chịu những h́nh thức trừng phạt hết sức kinh khủng bởi những khí cụ tra tấn ghê rợn trong từng các loại địa ngục, mà trong đó nặng nề nhất là địa ngục Vô Gián. Đọc đến đoạn kinh này, những người mang tinh thần duy lư có thể sẽ nêu nghi vấn, đặt vấn đề: Con người chỉ cảm nhận được đau đớn khi có xác thân, nhưng sau khi chết rồi, xác thân tan rả th́ những h́nh phạt, tra tấn đâu có tác dụng ǵ nữa, như vậy phải chăng địa ngục chỉ là sự hù dọa của tôn giáo đối với những kẻ yếu bóng vía ? Ta hăy xem Kinh Địa Tạng Bổn Nguyện giải thích như thế nào về vấn đề này.

Địa ngục là ǵ? Trả lời Bồ Tát Phổ Hiền, Ngài Địa Tạng nêu rơ : "Đó là do chúng sanh trong cơi Diêm-Phù-Đề làm những điều ác mà tùy nghiệp chiêu cảm ra những địa ngục như thế" và ngay cả các khí cụ tra tấn cũng được giải thích, "Khí cụ là do các hạnh nghiệp quấy ác của chúng sanh mà cảm vời ra." (6) Thiết tưởng câu trả lời trên đây đă diễn tả đầy đủ ư nghĩa về địa ngục. Địa ngục hiện hữu là do nghiệp của mỗi chúng sanh mà CẢM ra. Có lẽ phải cần một cuốn sách hay nhiều cuốn sách mới giải thích một cách đầy đủ quan niệm "tùy nghiệp chiêu cảm", tuy nhiên để có thể h́nh dung một cách cụ thể th́ nếu ta gây nghiệp ác, linh hồn ta sẽ không ngớt bị dày ṿ, chịu trừng phạt đau đớn sau khi chết giống như ta đang sống trải qua một cơn ác mộng. Trong ác mộng, tuy xác thân ta không bị hành hạ nhưng ta cũng cảm thấy đau đớn, lo lắng, kinh hải, ta cũng rên la than khóc, đổ mồ hôi hột trước những sự khủng khiếp mà ta đang chịu đựng trong giấc mơ; nhưng may mắn cho ta, thần thức ta có chỗ dựa là xác thân, khi sự kinh khủng lên đến cao độ ta tỉnh mộng và t́m được lối thoát. Nhưng sau khi chết, linh hồn ta sẽ không c̣n chỗ dựa, ta không c̣n lối thoát nào nữa, cơn ác mộng do đó sẽ kéo dài bất tận do những nghiệp ác gây nên, cho đến khi nào nghiệp ác tự tiêu diệt hoặc ta được những nguyện lực có khả năng cứu rổi ta siêu thoát qua cảnh giới khác.

Hiểu Địa ngục như thế để thấy cảm thương cho cha mẹ, thân quyến của ta, của tất cả chúng sanh v́ nghiệp ác phải trả trong địa ngục, để hướng từ bi tâm của ta nguyện cầu cho họ mau chóng siêu thoát hoặc tích cực hơn, tŕ tụng kinh Địa Tạng Bổn Nguyện để nhờ oai lực của Bồ Tát cứu vớt họ đến những cảnh giới an lạc.



Vấn đề tội phước nghiệp báo:

Khi ta tin có Địa ngục tức là ta tin có vấn đề tội phước nghiệp báo, trong kinh Địa Tạng bổn nguyện Đức Thế Tôn đă cho ta biết như thế. Mọi việc xảy ra ở trên đời này không có ǵ là ngẫu nhiên. Ta như thế nào trong kiếp sống hiện tại là kết qủa của nghiệp báo gây ra từ những kiếp trước. Chính nghiệp -tốt hay xấu- của một người gây ra do thân, khẩu, ư trong đời này lại sẽ là lực quyết định tương lai cho những kiếp tới của cá nhân đó mà không là ǵ khác. Nghiệp là một nhà phán quan vô tư không sai chạy. Hay ta có thể h́nh dung ra nghiệp như là một nhà kế toán với phương tiện điện toán hiện đại nhất mà tất cả những hành động tốt xấu của ta xảy ra sẽ được nó lưu trữ vào bộ nhớ (memory) không sót một chi tiết nào. Đến giờ lâm tử, nó mới bắt đầu giở sổ sách ra để tính toán với ta. Từ đó cánh cửa mở ra để ta bước vào cơi Phật, cơi Trời, hoặc đầu thai trở lại làm người, làm súc sanh, hay đi về địa ngục...



Vấn đề luân hồi, tái sinh ngày nay không c̣n là một vấn đề siêu h́nh, trừu tượng nữa mà đă trở thành đối tượng nghiên cứu của các nhà khoa học thực nghiệm. Hàng ngàn trường hợp đă được kiểm chứng một cách khoa học và được phổ biến qua báo chí, sách vở. Ba nhà tiên phong trong lănh vực này là Bác sĩ Ian Stevenson nguyên Giáo sư Đại học Y Khoa Louisiana State University, Trưởng khoa Thần kinh Trường Đại học Y Khoa University of Virginia; Tiến sĩ Bác sĩ Raymond Moody, Jr., thường trú tại bệnh viện Đại học Y Khoa University of Virginia và đặc biệt là Bác sĩ Nha Khoa Bruce Goldberg, hiện có pḥng mạch tại Los Angeles, CA đă dùng "Thôi miên trị liệu pháp" (Hypnotherapy) để cho bệnh nhân nhớ lại tiền kiếp. Trường Đại học Y Khoa Florida, Hoa Kỳ, đă mở hẵn phân khoa "Thôi miên trị liệu pháp", dùng phương pháp thôi miên để khám phá những căn bệnh mà họ không thể xác định được căn nguyên. Với phương pháp này họ có khả năng làm cho người bệnh nhớ lại tiền kiếp của ḿnh và nhờ đó mà khỏi bệnh. Bản báo cáo của Trường Đại học này có ghi lại là trường hợp của một bệnh nhân bị chứng đau bụng dưới kinh niên. Cơn đau kinh khủng đến độ bệnh nhân tưởng như cơ thể, đất trời phải nổ tung ra, không thể chịu đựng nỗi. Các phương tiện y khoa đều bó tay không t́m ra nguyên nhân căn bệnh, cuối cùng phải nhờ đến phương thức trị liệu mới. Nhờ phương thức này mà các bác sĩ chữa trị đă giúp bệnh nhân nhớ lại một trong những tiền kiếp của ḿnh, khi anh là một cai tù tại một quốc gia Nam Mỹ dưới thời thống trị của đế quốc Tây Ban Nha vào thế kỷ thứ 15. Anh là một cai tù rất hung bạo. Những tù nhân nào qua tay anh đều bị anh mang giày bốt đá vào bụng dưới; những nạn nhân này không bị dập gan, dập ruột th́ cũng bể bao tử, đau đớn vô cùng. Thấy được tiền kiếp này anh cảm thấy vô cùng hối hận và lành bệnh. Chính BS. Bruce Goldberg trong tác phẩm của ông, "Past lives, Future lives" cũng đă kể lại trường hợp ông đă chữa lành bệnh mù mắt cho một thiếu nữ khi cho bệnh nhân này thấy lại tiền kiếp của ḿnh. (7).



Đức Thế Tôn trong kinh Địa Tạng Bổn Nguyện cũng đă nêu ra một số thí dụ điễn h́nh về tội phước nghiệp báo. Ngài cho biết những hạng Tăng ni giả danh, phá giới, phạm trai, những người chế diễu, phỉ báng những kẻ tu hành th́ chắc chắn sẽ bị đọa và ngục Vô Gián, hoặc sanh làm cầm thú đói khát suốt đời; nếu những người chuyên sát sanh hại vật th́ kiếp tới sẽ bị chết yểu; những người không bao giờ toại chí, trong cuộc sống làm việc ǵ cũng thất bại là v́ kiếp trước họ hà tiện, bỏn xẻn, chẳng hề giúp người; những người hay chưỡi bới mắng nhiếc, nói lời thô ác th́ bị quả báo không lưỡi, miệng lở, hoặc nội bộ gia đ́nh quyến thuộc không an ổn,ḱnh chống lẫn nhau; những người đời này mang thân xấu xí, tàn tật là do kiếp trước hay nóng giận...

Là Phật tử, khi đă hiểu rơ về tội phước nghiệp báo như thế, nếu ta có gặp phải những bất hạnh trong kiếp sống này th́ nên nỗ lực tu tập để hy vọng được sanh về những cảnh giới tốt đẹp hơn trong tương lai, c̣n nếu ta đang tận hưởng tất cả những hạnh phúc, sung sướng, giàu có, uy quyền trong kiếp sống hiện tại th́ lại càng phải nỗ lực tu tập hơn nữa để tăng trưởng thiện nghiệp cho những kiếp sắp tới. Đức Thế Tôn v́ ḷng đại bi, thương yêu chúng sanh như con nên đă chỉ cho ta một con đường sáng tỏ như thế trong Kinh Địa Tạng Bổn Nguyện. Lời dạy của Ngài không cao xa mà rất cụ thể, chỉ cho ta phương pháp thực hành rất dễ dàng để không c̣n bị rơi vào ác đạo: "Trong mỗi tháng những ngày: Mùng một, mùng tám, mười bốn, rằm, mười tám, hăm ba, hăm bốn, hăm tám, hăm chín và ba mươi, mười ngày trên đây là ngày mà các nghiệp tội kết nhóm lại để định là nặng hay nhẹ... Trong mười ngày trai trên đây, nếu có thể mỗi ngày tụng một biến kinh này." (8)



Tu Tập, Hành Tŕ Theo Hạnh Nguyện Của Bồ Tát Địa Tạng

Đọc tụng kinh Địa Tạng, tŕ niệm danh hiệu Bồ Tát Địa Tạng, ta phải thấy được hạnh nguyện cao cả của Ngài: "Nếu trong địa ngục c̣n một chúng sanh bị đau khổ, tôi thề sẽ không thành Phật", để từ đó những người phát tâm Bồ Tát nỗ lực tu tập, hành tŕ theo hạnh nguyện của Ngài, theo gót chân Ngài, nương theo oai lực của Ngài đi vào chốn địa ngục để cứu vớt những linh hồn bất hạnh hầu đền trả ơn Tam Bảo, ơn cha mẹ, tổ tiên.

Nhưng địa ngục ở đâu? Có lẽ ta không cần phải t́m địa ngục ở đâu xa, bởi v́ địa ngục không nhất thiết là ở thế giới bên kia, địa ngục tồn tại ngay trong kiếp sống này, trên thế giới này; bởi v́ nơi nào có ngục tù, có giam cầm, tra tấn, có tiếng rên xiết, thở than là ở đó có địa ngục. Phật giáo là tôn giáo của Từ Bi, ra đời v́ những khổ đau của nhân loại, cho nên người Phật tử phải là những nhân tố tích cực có mặt hàng đầu tại những nơi khổ nạn mà chốn ngục tù là một thí dụ điễn h́nh. Chưa hết, c̣n bao nhiêu oan hồn vất vưởng, nạn nhân của những cuộc chiến kinh hoàng, những pḥng hơi ngạt, những trại tập trung, những trại cải tạo, trên Biển Đông, trong những ngục tù oan khuất... đang cần được siêu độ. Đọc tụng kinh Địa Tạng Bổn Nguyện, tŕ niệm danh hiệu Bồ Tát Địa Tạng, được phần công đức nào ta nên hồi hướng đến những chúng sanh bất hạnh này và nguyện cầu cho linh hồn họ mau chóng siêu thoát.

Địa ngục cũng có thể ở chung quanh ta, đó là môi trường không thoải mái mà ta phải sống hoặc làm việc. Đó là những người sống bên cạnh ta, là bạn đồng sở, hàng xóm láng giềng, thậm chí ngay cả cha mẹ, vợ chồng, anh em, con cái... những người ta không thích nhưng do nghiệp duyên ta phải gần gũi, chung đụng mà đôi khi họ đă tỏ ra rất độc ác, biến đời sống ta thành cơi địa ngục. Jean Paul Sartre, một triết gia nỗi tiếng của Pháp đă từng nói "L’enfer c’est les autres" -Địa ngục tức là những người chung quanh- cũng trong ư nghĩa này. Địa ngục cũng ở ngay chính trong ta, đó là tham lam, giận dữ, hận thù, đố kị, si mê, mù quáng... đă hàng ngày không ngớt xâu xé ta, biến ta thành những con người ngập ch́m trong vô minh tăm tối, bị chế ngự bởi những thú tính thấp hèn. Tu theo hạnh nguyện của Bồ Tát Địa Tạng v́ thế cũng có nghĩa là thể hiện những hành động tích cực biến cải chính con người ta, môi trường sống chung quanh ta từ địa ngục trở thành Tịnh Độ.

Từ những công hạnh và nỗ lực tu tập này, người Phật tử thực hành Bồ tát đạo, khi giă từ cơi thế lập tức phát khởi tâm đại từ bi, dâng lời phát nguyện xin bước theo Bồ Tát Địa Tạng đi về chốn địa ngục để lập thêm công đức, cho đến khi nào Đức Phật Di Lặc chuẩn bị ra đời, ta lại xin được trở về cơi Trời Đâu suất, tiếp tục tu học để cùng với Phật Di Lặc trở lại cơi thế trong hội Long Hoa, xây dựng một cơi Tịnh độ mới cho nhân loại. Chắc chắn Ngài sẽ tiếp nhận ta.



H́nh ảnh của Bồ Tát Địa Tạng với khuôn mặt đôn hậu, từ ái, đầu đội mũ tỳ lư, tay cầm tích trượng là một h́nh ảnh luôn tỏa sáng trong tâm khảm của những người con Phật, đặc biệt là trong mùa Vu Lan báo hiếu. Chiếc thiền trượng của Bồ Tát Địa Tạng đă, đang và sẽ gỏ măi vào cánh cửa địa ngục. Năng lực của tâm đại bi sẽ làm mở tung tất cả những cánh cửa hắc ám, làm tan rả những xiềng xích trói buộc, giải cứu tất cả những ai c̣n bị đọa đày trong cơi vô minh, tù ngục để từ đó những hạt giống bồ đề, những hạt giống thương yêu sẽ nẩy mầm mạnh mẽ trong những linh hồn đau khổ của anh, của chị, của chúng ta, của tất cả những thân bằng quyến thuộc, đang sống hay đă qua đời... Đó chính là thông điệp của Kinh Địa Tạng Bổn Nguyện.

Quay trở về đầu Xem phoquang's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi phoquang
 
vuithoi
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 08 April 2005
Nơi cư ngụ: Canada
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 375
Msg 3 of 3: Đă gửi: 09 April 2006 lúc 12:45am | Đă lưu IP Trích dẫn vuithoi

Kính chào mọi người,

Hăy phát nguyện như ngài Địa Tạng đă nguyện th́ sẽ biết.

Chúc mọi người an lạc,

vuithoi

__________________
vui thoi ma
Quay trở về đầu Xem vuithoi's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi vuithoi
 

Xin lỗi, bạn không thể gửi bài trả lời.
Diễn đàn đă bị khoá bởi quản trị viên.

  Gửi trả lời Gửi bài mới
Bản để in Bản để in

Chuyển diễn đàn
Bạn không thể gửi bài mới
Bạn không thể trả lời cho các chủ đề
Bạn không thể xóa bài viết
Bạn không thể sửa chữa bài viết
Bạn không thể tạo các cuộc thăm ḍ ư kiến
Bạn không thể bỏ phiếu cho các cuộc thăm ḍ



Trang này đă được tạo ra trong 3.3320 giây.
Google
 
Web tuvilyso.com



DIỄN ĐÀN NÀY ĐĂ ĐÓNG CỬA, TẤT CẢ HỘI VIÊN SINH HOẠT TẠI TUVILYSO.ORG



Bản quyền © 2002-2010 của Tử Vi Lý Số

Copyright © 2002-2010 TUVILYSO