Đăng nhập nhanh
Mạnh Thường Quân
  Bảo Trợ
Chức Năng
  Diễn Đàn
  Thông tin mới
  Đang thảo luận
  Hội viên
  Tìm Kiếm
  Tham gia
  Đăng nhập
Diễn Đàn
Nhờ Xem Số
  Coi Tử Vi
  Coi Tử Bình
  Coi Địa Lý
  Coi Bói Dich
  Chọn Ngày Tốt
Nghiên Cứu và
Thảo Luận

  Mệnh Lý Tổng Quát
  Qủy Cốc Toán Mệnh
  Tử Vi
  Tử Bình
  Bói Dịch
  Mai Hoa Dịch Số
  Bát Tự Hà Lạc
  Địa Lý Phong Thủy
  Nhân Tướng Học
  Thái Ất - Độn Giáp
  Khoa Học Huyền Bí
  Văn Hiến Lạc Việt
  Lý - Số - Dịch - Bốc
  Y Học Thường Thức
Lớp Học
  Ghi Danh Học
  Lớp Dịch & Phong Thuy 2
  Lớp Địa Lư
  Lớp Tử Vi
    Bài Giảng
    Thầy Trò Vấn Đáp
    Phòng Bàn Luận
    Vở Học Trò
Kỹ Thuật
  Góp Ý Về Diễn Đàn
  Hỗ Trợ Kỹ Thuật
  Vi Tính / Tin Học
Thư Viện
  Bài Viết Chọn Lọc
  Tủ Sách
Thông Tin
  Thông Báo
  Hình Ảnh Từ Thiện
  Báo Tin
  Bài Không Hợp Lệ
Khu Giải Trí
  Gặp Gỡ - Giao Lưu
  Giải Trí
  Tản Mạn...
  Linh Tinh
Trình
  Quỷ Cốc Toán Mệnh
  Căn Duyên Tiền Định
  Tử Vi
  Tử Bình
  Đổi Lịch
Nhập Chữ Việt
 Hướng dẫn sử dụng

 Kiểu 
 Cở    
Links
  VietShare.com
  Thư Viện Toàn Cầu
  Lịch Âm Dương
  Lý Số Việt Nam
  Tin Việt Online
Online
 182 khách và 0 hội viên:

Họ đang làm gì?
  Lịch
Tích cực nhất
dinhvantan (6262)
chindonco (5248)
vothienkhong (4986)
QuangDuc (3946)
ThienSu (3762)
VDTT (2675)
zer0 (2560)
hiendde (2516)
thienkhoitimvui (2445)
cutu1 (2295)
Hội viên mới
thephuong07 (0)
talkativewolf (0)
michiru (0)
dieuhoa (0)
huongoc (0)
k10_minhhue (0)
trecon (0)
HongAlex (0)
clone (0)
lonin (0)
Thống Kê
Trang đã được xem

lượt kể từ ngày 05/18/2010
Khoa Học Huyền Bí (Diễn đàn bị khoá Diễn đàn bị khoá)
 TUVILYSO.net : Khoa Học Huyền Bí
Tựa đề Chủ đề: LẼ SỐNG Gửi trả lời  Gửi bài mới 
Tác giả
Bài viết << Chủ đề trước | Chủ đề kế tiếp >>
Learner
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 09 February 2006
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 673
Msg 1 of 2: Đă gửi: 29 April 2006 lúc 5:31am | Đă lưu IP Trích dẫn Learner

Các câu truyện sau đây được trích từ trang web của liên đoàn Thiếu nhi Thánh Thể VN tại Hoa Kỳ.

Bí Quyết Hạnh Phúc                 

Trong một chương tŕnh truyền h́nh Mỹ, người ta phỏng vấn một cụ già, tuổi hạc rất cao. Người ta đặt câu hỏi như sau: "Thưa cụ, chắc cụ có một bí quyết đặc biệt để được hạnh phúc?"

Cụ già trả lời một cách đơn sơ như sau: "Không, tôi chẳng có bí quyết nào gọi là đặc biệt cả. Trái lại, nó rất đơn giản như chiếc mũi trên mặt ông vậy!". Cụ già giải thích như sau: "Mỗi buổi sáng mai, lúc thức dậy, tôi có hai điều chọn lựa, một là sống hạnh phúc, hai là sống bất hạnh. Ông nghĩ xem, tôi sẽ chọn điều nào? Dĩ nhiên tôi phải chọn được hạnh phúc".

Câu trả lời trên đây của cụ già thật đơn giản. Abraham Lincol đă nói như sau: "Con người sở dĩ có được hạnh phúc, sung sướng hay không cũng tại ḷng tưởng nghĩ như vậy". Bạn có thể hạnh phúc, nếu bạn muốn như thế. Đó là điều dễ thực hiện nhất trên đời. Bạn hăy chọn lựa sự bất hạnh. Đi đến đâu bạn cũng than thân trách phận, chắc chắn bạn sẽ được như ư. Nhưng nếu lúc nào bạn cũng tự nhủ rằng: "Mọi việc đều tốt đẹp, đời vẫn đẹp và đáng sống. Tôi chọn sống hạnh phúc", th́ chắc chắn bạn sẽ được điều bạn muốn.           


Chiếc Áo Rách                

Một linh sư Ấn giáo nọ rất hài ḷng về sự tiến bộ của người đệ tử. Nhận thấy rằng người đệ tử không cần đến sự d́u dắt của ông nữa, cho nên ông mới bỏ mặc anh trong túp lều tranh rách nát bên cạnh một bờ sông. Một buổi sáng, khi thức dậy, người đệ tử xuống ḍng sông thanh tẩy theo đúng nghi thức, rồi giặt chiếc áo rách rưới của ḿnh.

Đây là tài sản duy nhất của anh ta.
Ngày nọ, anh đau đớn vô cùng khi nhận ra chiếc áo phơi ở bờ sông đă bị chuột cắn tả tơi. Không c̣n cách nào nữa, người đệ tử đành phải vào làng gơ cửa để xin một chiếc áo khác. Cái áo lần nữa cũng bị chuột gặm nát. Anh mới xin được một con mèo. Lần này anh khỏi phải lo lắng về mấy con chuột nữa. Nhưng không xin áo mặc, th́ người đệ tử cũng phải xin cơm, bánh mà thôi.

Ngày ngày phải vác bị đi khất thực, người đệ tử cảm thấy ḿnh như một thứ gánh nặng đối với dân làng. Nghĩ thế, cho nên anh mới t́m cách tậu cho bằng được một con ḅ để lấy vốn làm ăn. Nhưng có ḅ th́ cũng phải có cỏ cho ḅ ăn. Những ngày đầu, anh c̣n tự ḿnh cắt cỏ cho ḅ ăn. Về lâu về dài, nhận thấy không c̣n th́ giờ cho sự cầu nguyện nữa, cho nên anh đành phải thuê người cắt cỏ cho ḅ. Ḅ càng ngày càng sinh sản ra nhiều, người cắt cỏ cũng phải gia tăng. Không mấy chốc, mảnh đất xung quanh túp lều của anh đă biến thành một nông trại.

Con người đă một thời muốn bỏ đi tất cả mọi sự để trở thành một tu sĩ nay nghiễm nhiên trở thành một chủ nông trại giàu có. Có tiền, có mọi sự, cho nên anh cũng muốn có người chia sẻ công việc của anh. Anh đành phải cưới vợ. Và không mấy chốc, anh đă trở thành một trong những chủ nông trại giàu có nhất trong làng.

Vài năm sau, khi có dịp trở lại thăm ngôi làng cũ, vị linh sư đă một thời dẫn dắt anh, ngạc nhiên vô cùng v́ thay cho túp lều nghèo nàn bên bờ sông, nay là cả một cơ nghiệp đồ sộ. Ḍ hỏi được tung tích của người chủ nông trại, vị linh sư mới lên tiếng hỏi người đệ tử của ḿnh: "Thế này nghĩa là ǵ hả con?". Người đệ tử mới trả lời: "Có lẽ thầy không tin. Nhưng tất cả cơ nghiệp này hiện hữu là cũng chỉ v́ con đă không làm cách nào để giữ được chiếc áo rách".           


Kho Tàng Ẩn Dấu                 

Chúng ta có biết rằng trong cơ thể của con người chúng ta, những yếu tố nhỏ nhất lại đóng vai tṛ quan trọng nhất không?
Lá lách của chúng ta chỉ tiết ra một lượng men rất nhỏ, nhưng rất cần thiết để giúp tiêu hóa chất Protin, chất béo trong thức ăn của chúng ta. Lượng dưỡng khí kết hợp với hồng huyết cầu để làm cho máu thành đỏ chỉ là một số lượng nhỏ. Tuyến năo thùy nằm ở trong bộ năo của chúng ta chỉ là một tuyến nhỏ nhưng vô cùng cần thiết bởi v́ nó tiết ra một kích thích tố cần thiết cho sự tăng trưởng của con người.

Những âm ba được truyền đến màn nhĩ trong lỗ tai là nhờ ở ba đốt xương nhỏ li ti nằm giữa lỗ tai của chúng ta. Những tế bào h́nh nón nằm trong vơng mô của đôi mắt là những trạm tiếp nhận ánh sáng nhờ đó chúng ta mới thấy được. Mỗi một tế bào trong cơ thể chúng ta chứa đựng những nhiễm thể mà chức năng chính là quyết định về sự di truyền hay phái tính của mỗi bào thai. Tất cả những cơ cấu nhỏ bé và ẩn tàng ấy đóng vai tṛ xem ra quan trọng nhất trong sự sống và hoạt động của cơ thể con người.

Lại nữa, những tác nhân gây ra không biết bao nhiêu bệnh tật giết người cũng là những sinh vật nhỏ li ti mà mắt thường không thể nào trông thấy được. Phải chăng những cái nhỏ li ti nhất lại không là những cái chứa đựng nhiều sức mạnh nhất? Và phải chăng những công việc tầm thường vô danh nhất lại không là những công việc có giá trị nhất trong cuộc sống con người?           


Nhân Vô Thập Toàn                 

Theo một cổ truyện của người Hồi Giáo, th́ Nasruddin là hiện thân của những người độc thân khó tính. Trong một buổi trà dư tửu hậu, khi được hỏi về lư do tại sao ông không bao giờ lập gia đ́nh, Nasruddin đă giải thích như sau: "Suốt cả tuổi thanh niên, tôi đă dành trọn thời giờ để t́m kiếm người đàn bà hoàn hảo. Tại Cairo, thủ đo của Ai Cập, tôi đă gặp một người đàn bà vừa đẹp vừa thông minh, với đôi mắt đen ngời như hạt oliu. Đẹp và thông minh, nhưng người đàn bà này không có vẻ dịu hiền chút nào.

Tôi đành bỏ Cairo để đi Baghdad, thủ đô Iraq, để may t́m ra người đàn bà lư tưởng tôi hằng mơ ước. Tại đây, tôi đă t́m thấy một người đàn bà hoang hảo như tôi mong muốn, nghĩa là nàng vừa đẹp, vừa thông minh và cũng có tấm ḷng quảng đại nữa. Nhưng chỉ có điều là hao chúng ta không bao giờ có đồng quan điểm với nhau về bât cứ điều ǵ.

Hết người đàn bà này đến người đàn bà khác: người được điều này, người thiếu điều kia. Tôi tưởng ḿnh sẽ không bao giờ t́m được người đàn bà lư tưởng cho cuộc đời. Thế rồi, một hôm tôi gặp được nàng, người đàn bà cuối cùng trong cuộc t́m kiếm của tôi. Nàng kết hợp tất cả những đức tính mà tôi hằng mong muốn, nghĩa là nàng vừa đẹp, vừa thông minh, vừa quảng đại tử tế. Nàng đúng là người đàn bà hoàn hảo.

Nhưng cuối cùng, tôi đành phải quyết ở độc thân suốt đời. Các bạn có biết tại sao không? Nàng cũng đang đi t́m một người đàn ông hoàn hảo. Và tôi đă được nàng chấm như một người đàn ông c̣n quá nhiều thiếu sót.           

Quay trở về đầu Xem Learner's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi Learner
 
Learner
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 09 February 2006
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 673
Msg 2 of 2: Đă gửi: 30 April 2006 lúc 10:51pm | Đă lưu IP Trích dẫn Learner


Ngôn Ngữ Của T́nh Yêu                 

                    
     Có lẽ cái tên của Helen Keller, một cô gái câm điếc người Mỹ, đă trở thành bậc khoa bảng, không c̣n xa lạ với chúng ta nữa. Vừa được 19 tháng, sau một cơn đau màng óc, cô gái bất hạnh này trở thành mù ḷa và câm điếc. Thế giới của âm thanh và màu sắc đă khép hẳn cánh cửa lại với cô.

Làm thế nào để truyền thụ kiến thức cho một người đă câm điếc lại c̣n mù ḷa? Cha mẹ của cô bé dường như muốn bó tay. Nhưng có một cô giáo tên là Anna Sullivan đă không muốn bỏ cuộc. Hy vọng duy nhất mà cô giáo này c̣n đó là c̣n có thể truyền thông và liên lạc với cô gái mù ḷa và câm điếc này qua việc tiếp xúc với bàn tay của cô. Chỉ có thể tiếp xúc với thế giới bằng đôi tay, nhưng Helen Keller đă có thể học xong Đại Học, tốt nghiệp Tiến sĩ và trở thành văn sĩ.

Cho người mù ḷa và câm điếc chạm vào một sự vật và viết lên tên gọi của sự vật ấy: đó là phương pháp của cô giáo Anna Sullivan. Dạy về những sự vật cụ thể như cái bàn, cuốn sách, cành cây, con chó xem ra không hẳn là điều khó. Nhưng làm thế nào để diễn tả cho Helen hiểu được những ư niệm trừu tượng như t́nh yêu chẳng hạn?

Ngày kia, cô giáo Anna Sullivan đă viết lên tay của Helen Keller hai chữ "T́nh Yêu" rồi ôm trầm lấy cô bé hôn lấy hôn để với tất cả sự thành thật và nhiệt t́nh của cô. Lần đầu tiên trong đời, cô gái câm điếc mù ḷa bỗng cảm thấy tim ḿnh đập mạnh và cô hiểu được thế nào là Yêu Thương.               
                 

Ngôn ngữ của T́nh Yêu là những hành động cụ thể.
Ánh mắt tŕu mến, những âu yếm vuốt ve của người mẹ đối với đứa con mới lọt ḷng có giá trị hơn bất cứ một quyển sách biên khảo nào về t́nh yêu. Nhưng mồ hôi và nước mắt, những hy sinh hằng ngày của người cha giúp con cái hiểu được thế nào là Yêu thương hơn bất cứ lời dẫn giải nào về T́nh Yêu. Và có lẽ cũng thừa thăi để bảo rằng khi hai người yêu nhau th́ sự thinh lặng và những cử chỉ âu yếm có sức mạnh hùng hồn hơn những lời nói hoa mỹ, những trống rỗng.         



Một Lư Tưởng Để Đeo Đuổi                

                    
Một buổi sáng năm 1888, Alfred Nobel, người phát minh ra chất nổ và từ đó, hái ra tiền như nước, đă thức giấc trong bàng hoàng sửng sốt: tất cả báo chí trong ngày đều nói đến cái chết của Alfred Nobel, vua chất nổ. Thật ra, đây chỉ là một lầm lẫn của một kư giả nào đó.

Người anh của Alfred qua đời và kư giả đó tưởng lầm là chính Alfred. Nhưng dù sao, đây cũng là dịp để Alfred đọc được cảm nghĩ mà người khác đang có về ông. Trên môi miệng của mọi người, ông chỉ là ông vua của chất nổ, nghĩa là người làm giàu trên cái chết của không biết bao nhiêu sinh mạng do chất nổ gây ra. Người ta không hề nhắc đến những nỗ lực của ông nhằm phá vỡ những hàng rào ngăn cách giữa các dân tộc và các ư thức hệ. Không ai nhắc đến những cố gắng kiến tạo ḥa b́nh của ông. Alfred Nobel buồn vô cùng về h́nh ảnh của một nhà "kinh doanh trên sự chết chóc" mà thiên hạ đang có về ḿnh.

Ông quyết định làm cho thế giới hiểu được lẽ sống đích thực của ông. Với quyết tâm ấy, ông ngồi xuống bàn làm việc viết ngay tức khắc chúc thư trong đó ông để lại tất cả tài sản của ông để thiết lập một trong những giải thưởng lớn nhất thế giới: đó là giải thưởng Nobel Ḥa B́nh, nhằm tưởng thưởng tất cả những ai góp phần vào việc xây dựng Ḥa B́nh thế giới.
Ngày nay, biệt hiệu của Alfred Nobel không c̣n là vua của chất nổ nữa, mà là Ḥa B́nh.               
                 

Có một lư tưởng để đeo đuổi, có một lẽ sống cho cuộc đời: đó là niềm hạnh phúc lớn lao nhất của con người trên trần gian. Những ngưeời bất hạnh nhất phải chăng không là những người sống mà không biết tại sao ḿnh sống, sống để làm ǵ và sẽ đi về đâu sau cái chết. Bất hạnh hơn nữa đó là những con người chỉ xây dựng cuộc sống của ḿnh trên những sự chết chóc của người khác. thế giới sẽ không bao giờ quên những Tần Thủy Hoàng, những Nero, những Hitler, những Stalin, những Ceaucescu và không biết bao nhiêu những con người ngày nay có kẻ đang thờ trong lăng tẩm để rồi mai ngày kẻ khác lại khai quật lên.      



Lầm Lỗi Là Chuyện Thường                

Hôm nay kỷ niệm ngày sinh của George Washington, vị tổng thống đầu tiên của Hiệp chủng quốc Hoa Kỳ. Con người đă có công đưa nước Mỹ đến độc lập, tự do và phồn thịnh ấy nổi tiếng là người nóng nảy, nhưng luôn biết phục thiện và yêu sự thanh liêm. Ngay từ lúc thiếu thời, ông đă tỏ ra là người đơn thành và sẵn sàng nhận lỗi của ḿnh...

Ngày kia, cậu bé George được trao cho một con dao để ra vườn làm cỏ. Trong vườn có một cây anh đào nhỏ mà cha mẹ cậu rất quư. Chưa phân biệt được thế nào là cỏ dại thế nào là cây trái, George đă chặt đứt cây anh đào vô cùng qúy giá của cha mẹ ḿnh.

Cha của George đau ḷng nh́n thấy cây anh đào đổ xuống mặt đất. Ông đă thoáng nghi George là thủ phạm, nên mới hỏi cậu: "Con có biết ai là người đốn hạ cây anh đào không? Cha không muốn thấy điều đó lập lại một lần nữa...". George suy nghĩ một lúc và trả lời: "Chính con là người đă đốn cây anh đào. Cha cứ phạt con đi".
Và George ngạc nhiên vô cùng khi nghe cha cậu trả lời: "Điều con vừa làm là một điều sai trái.Nhưng con đă chữa được điều sai trái đó khi dám nói lên sự thật. Cha đánh giá ḷng can đảm và sự thành thật của con cao hơn là trăm ngh́n những cây đẹp như thế...".              
                 
Không ai trong chúng ta, đặc biệt là tuổi trẻ, mà lại không sống với hy vọng tốt đẹp hơn trong tương lai. Nhưng phải thành thật mà nói th́ cuộc đời không phải lúc nào cũng là con đường trải hoa, v́ nhiều lần chúng ta gặp hoàn cảnh vô cùng tệ hại. Đố với nhiều người, dường như hy vọng về những điều tốt đẹp chỉ thành tựu trong mơ mộng mà thôi và thực tế rất phũ phàng.

Tuổi trẻ đi qua rất nhanh. Ngày tháng trôi qua, chúng ta chẳng mấy chốc già đi. Tóc trên đầu chúng ta mỗi lúc một điểm thêm nhiều muối tiêu. Sau khoảng 45, mỗi lần nh́n vào trong gương, chúng ta giật ḿnh thấy ḿnh già mau quá. nh́n lại tập ảnh của gia đ́nh, lắm khi chúng ta không có can đảm ngắm lâu hơn. Chẳng những gương mặt, mái tóc bên ngoài, mà tuổi già c̣n gặp nhiều hạn chế hơn tuổi trẻ. Những môn thể thao trước kia ưa thích, nay không c̣n đủ sức để chơi nữa. Cặp mắt sắc sảo đă phải đeo thêm kính mới đọc được sách. Khi bước vào lớp tuổi 60 trở lên, bước đi của chúng trỏe nên chậm chạp hơn. Trí nhớ mỗi lúc một ra kém cỏi...     


Quay trở về đầu Xem Learner's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi Learner
 

Xin lỗi, bạn không thể gửi bài trả lời.
Diễn đàn đă bị khoá bởi quản trị viên.

  Gửi trả lời Gửi bài mới
Bản để in Bản để in

Chuyển diễn đàn
Bạn không thể gửi bài mới
Bạn không thể trả lời cho các chủ đề
Bạn không thể xóa bài viết
Bạn không thể sửa chữa bài viết
Bạn không thể tạo các cuộc thăm ḍ ư kiến
Bạn không thể bỏ phiếu cho các cuộc thăm ḍ



Trang này đă được tạo ra trong 2.6699 giây.
Google
 
Web tuvilyso.com



DIỄN ĐÀN NÀY ĐĂ ĐÓNG CỬA, TẤT CẢ HỘI VIÊN SINH HOẠT TẠI TUVILYSO.ORG



Bản quyền © 2002-2010 của Tử Vi Lý Số

Copyright © 2002-2010 TUVILYSO