Đăng nhập nhanh
Mạnh Thường Quân
  Bảo Trợ
Chức Năng
  Diễn Đàn
  Thông tin mới
  Đang thảo luận
  Hội viên
  Tìm Kiếm
  Tham gia
  Đăng nhập
Diễn Đàn
Nhờ Xem Số
  Coi Tử Vi
  Coi Tử Bình
  Coi Địa Lý
  Coi Bói Dich
  Chọn Ngày Tốt
Nghiên Cứu và
Thảo Luận

  Mệnh Lý Tổng Quát
  Qủy Cốc Toán Mệnh
  Tử Vi
  Tử Bình
  Bói Dịch
  Mai Hoa Dịch Số
  Bát Tự Hà Lạc
  Địa Lý Phong Thủy
  Nhân Tướng Học
  Thái Ất - Độn Giáp
  Khoa Học Huyền Bí
  Văn Hiến Lạc Việt
  Lý - Số - Dịch - Bốc
  Y Học Thường Thức
Lớp Học
  Ghi Danh Học
  Lớp Dịch & Phong Thuy 2
  Lớp Địa Lý
  Lớp Tử Vi
    Bài Giảng
    Thầy Trò Vấn Đáp
    Phòng Bàn Luận
    Vở Học Trò
Kỹ Thuật
  Góp Ý Về Diễn Đàn
  Hỗ Trợ Kỹ Thuật
  Vi Tính / Tin Học
Thư Viện
  Bài Viết Chọn Lọc
  Tủ Sách
Thông Tin
  Thông Báo
  Hình Ảnh Từ Thiện
  Báo Tin
  Bài Không Hợp Lệ
Khu Giải Trí
  Gặp Gỡ - Giao Lưu
  Giải Trí
  Tản Mạn...
  Linh Tinh
Trình
  Quỷ Cốc Toán Mệnh
  Căn Duyên Tiền Định
  Tử Vi
  Tử Bình
  Đổi Lịch
Nhập Chữ Việt
 Hướng dẫn sử dụng

 Kiểu 
 Cở    
Links
  VietShare.com
  Thư Viện Toàn Cầu
  Lịch Âm Dương
  Lý Số Việt Nam
  Tin Việt Online
Online
 189 khách và 0 hội viên:

Họ đang làm gì?
  Lịch
Tích cực nhất
dinhvantan (6262)
chindonco (5248)
vothienkhong (4986)
QuangDuc (3946)
ThienSu (3762)
VDTT (2675)
zer0 (2560)
hiendde (2516)
thienkhoitimvui (2445)
cutu1 (2295)
Hội viên mới
thephuong07 (0)
talkativewolf (0)
michiru (0)
dieuhoa (0)
huongoc (0)
k10_minhhue (0)
trecon (0)
HongAlex (0)
clone (0)
lonin (0)
Thống Kê
Trang đã được xem

lượt kể từ ngày 05/18/2010
Vài Dòng Tản Mạn... (Diễn đàn bị khoá Diễn đàn bị khoá)
 TUVILYSO.net : Vài Dòng Tản Mạn...
Tựa đề Chủ đề: Tiền Căn Báo Hậu Gửi trả lời  Gửi bài mới 
Tác giả
Bài viết << Chủ đề trước | Chủ đề kế tiếp >>
ThaiAm
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đã tham gia: 26 April 2003
Nơi cư ngụ: Australia
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 115
Msg 1 of 4: Đã gửi: 06 September 2005 lúc 10:40am | Đã lưu IP Trích dẫn ThaiAm

Thầy TÂ không phải nhà văn, nhưng ông thường hay viết những chuyện có thật xảy ra ở quê ông. Thỉnh thoảng ông đưa tặng một tập truyện ông mới viết, TÂ thích lắm, vì được biết thêm cảnh quê miền nam. Đọc truyện ké ở đây hoài, bây giờ xin chia sẻ mấy với các bạn mấy mẩu truyện thú vị ở quê thầy.
_________________________________________________






TIỀN CĂN HẬU BÁO

Xóm lò heo bắt đầu sinh hoạt từ ba giờ sáng, chưa hết giờ giới nghiêm. Dãy nhà từ ngã tư đường đi Long Xuyên thẳng xuống Chùa Dưới, sau lưng nhà ông quận Sóc. Dãy nhà gỗ lợp lá khang trang là xóm mổ heo hàng ngày cung cấp cho thớt thịt ngoài chợ.

Vô tình hay hữu ý, xóm toạ lạc ở một góc quận, gần như biệt lập bởi mấy con đường, cách một khu đất vườn hoang, tường đá dầy rêu xanh phủ, vết tích của nhà quyền quý thời trước.

Cả xóm đều làm nghề cạo heo. Chủ nhân lò heo hầu hết gốc Tàu. Có người làm ăn phát đạt, cất nhà đúc; còn suy sụp thì ở nhà lá. Ít ai dời nhà đi xóm khác trừ khi họ đổi nghề.

Chú Xua và người nhà vô chuồng bắt heo từ khuya, mỗi ngày cạo hai con heo chừng năm mươi ký.

Đêm trước, trước khi đi ngủ, chú đã chuẩn bị xong xuôi. Sau nửa đêm, chú dậy nấu sẵn hai chảo đụn nước sôi, pha sẵn hai diệm nước muối đúng lượng (khi huyết đặc sẽ mềm và xốp, mặn vừa phải để cắt bán ngay).

Đồ nghề là những con dao thép rèn bằng nhíp xe. Dao yếm để cắt thịt ba rọi, mỡ, dao măng tô chặt xương cứng, và quan trọng nhất là dao thọc huyết. Nghề nghiệp và đồ nghề mấy đời cha truyền con nối để lại. La liệt chung quanh là những thùng gỗ dầy lớn niền bằng sắt để đựng lòng heo, thịt vụn, mỡ heo, hay những thứ tạp nhạp.

Heo bị trói bốn chân bị nằm ngửa trên mặt bàn xi măng thấp, miệng kêu en ét chói tai. Người phụ nắm hai tai heo cứng, đè đầu qua một bên. Chú Xua cầm cây dao bề ngang chừng bốn phân, dài độ năm tấc tây, nhọn bén ngót màu đen mướt. Chú nhanh nhẹn thọc một dao lút cán vô cổ heo, dao đi ngọt xớt nghe một tiếng xoạt. Heo bị thọc huyết kêu en ét, ột ạt, tiếng đứt đoạn; huyết đỏ sậm theo mỗi hơi thở vọt ra như suối, phun từng bụm vô thùng nước muối đặt bên dưới. Chú cầm dao đều tay quậy diệm huyết cho đặc, máu nổi bọt đỏ ngầu trong diệm.

Xong đâu đấy, chú dời thùng huyết đi, lấy cái gáo cán tre múc nước sôi tưới từng chỗ trên mình heo, rồi bắt đầu dùng dao ngắn cầm sống dao cạo sồn sột, lông heo dính theo lớp da đen ngoài rớt từng mảng xuống đất. Cao cả giờ mới trắng được con heo. Khó nhất là cạo cái thủ, mặt heo lồi lõm và nhiều kẽ ở tai heo.

Xong phần cạo, chú lấy chổi ráng quét lông vô góc, sắp mấy thùng gỗ dọc theo bàn mổ cho đúng chỗ. Chú lật ngửa heo, dùng cây dao mổ rọc thẳng một đường từ ức xuống, bụng heo mở toác bày buồng phổi lòng đỏ bầy nhầy. Khéo léo như một bác sĩ giải phẫu, đúng ra chú còn khéo hơn bác sĩ. Tay phải cầm dao ngắn mỏng, dài dộ hơn một gang tay, cắt, xén, vuốt, thẻo mỡ thịt và lòng heo. Tay chú cầm những món cắt ra ném vô thùng gỗ, thứ nào thùng nấy, mỡ sa, mỡ thịt, ruột non, ruột già ... để riêng. Mỗi món có người đặt mua, có thể cân bán ngay tại lò trước khi dọn ra thớt thịt. Thịt ba rọi, thịt nạc, xương nấu nước lèo để sẵn trong thùng cho người đặt tới cân.

Cùng loại thịt đồng giá, nhưng thịt ngon dành cho bạn hàng trả tiền mặt. Thịt hơi vụn mỡ nặng xương giao cho người mua chịu trả lâu. Chú Xua quen tay, liếc dao ken két nghe ê răng rợn người trước khi cắt hay thẻo thịt. Cắt một lát, đặt lên cân là đúng trân theo ý, khỏi cắt thêm bớt cho vụn thịt.

Sau cùng, chú dùng dao lớn chặt heo ra nhiều phần sắp lên xe cho vợ đẩy ra thớt thịt, rồi bắt đầu mổ con heo thứ nhì.

Ngày thường, mỗi tiệm hủ tiếu cà phê cân chừng trên dưới mười ký thịt nạc và ba rọi, mua mão một thùng xương heo nấu nước lèo, năm sáu ký thịt mỡ để làm nhưn bánh bao hay xiếu mại. Mấy bà bán bánh hỏi chĩ cân vài ký thịt bụng rẻ tiền. Xương heo lò chú Xua rẻ nhất vì tài của chú khéo léo lạng không còn miếng thịt.

Nhà lồng chợ có khoảng sáu thớt thịt; mỗi thớt bán chừng hai con. Lỡ ế phải đem về muối, mỡ dư thì đem thắng bán lẻ, da thì bán cho người mua đem phồng mỡ. Lâu lâu cũng có người, nhất là ông Bảy Sên thày cúng, đặt mua một bộ "thào búi" (thủ vĩ). Chú Xua cẩn thận cắt cái đầu heo, bốn móng heo, cái bong bóng, một miếng huyết, và cái đuôi heo. Các bộ phận đặt đúng vị trí trên mâm giống như con heo trắng nguyên. Bộ thào búi dùng để cúng trả lễ thay cho con heo trắng. Ông thần bị gạt, tưởng mình được hưởng nguyên con heo, mà lại vừa cho túi tiền người cúng trả lễ.

Dân sống trong dãy nhà đối diện với xóm lò heo đã quen thuộc với sinh hoạt và âm thanh bắt đầu từ sau nửa đêm, không tỏ ra khó chịu khi nghe tiếng heo giẫy đành đạch và tiếng lục đục lụi đụi trong các lò heo. Hơn nữa phần nhiều việc làm ăn của họ cũng dính dáng phần nào với lò heo, nên họ yên trí ngủ say.

Sinh hoạt xóm bắt đầu thức giấc rộn rịp khi các chủ thớt thịt tới cân thịt, bà bán cháo lòng tới cân huyết v.v... Tiếng trả giá, lời qua tiếng lại, cãi cọ không sót một ngày. Tiếng lào xào với 'mỡ sa mỡ thịt? Giò trước giò sau?'. Sau độ nửa tiếng âm thanh xô bồ loãng dần, người ta nghe giọng nói ôn tồn hoà nhã của chú Tám Giò khi chú ghé các lò heo lựa lòng về khìa bán. Nhà chú Tám Giò cũng ở xóm lò heo, mỗi sáng sớm chú đi rảo qua các lò heo lựa chọn thứ ngon nhất, vài ký phèo, bao tử, gan, tai, đùi trước, móng heo ... Chủ lò biết điều đó, vì quyền lợi hỗ tương, chú Tám Giò mua trước, bán hết mới trả sau. 'Mượn đầu heo nấu cháo', khi bán ế ẩm phải hẹn trả lại sau, lôi thôi khó nhớ lắm. Thêm cái nạn nợ chồng nợ, nếu chủ lò không bán hàng, chú Tám lấy gì bán để trả nợ cũ?

Chú Tám Giò lựa lòng kỹ lắm, vì nhà ở gần lò heo, chú biết ngày nào chủ lò cạo heo đau, heo bỏ ăn, heo gạo, heo nái ...để tránh.

Đống tim heo phèo phổi bầy nhầy trong các thùng gỗ lớn. Chú Tám dùng đôi mắt nhà nghề, bàn tay kinh nghiệm lựa khúc phèo ngon nhất, khúc ruột dòn, cái bao tử dầy, lá gan phải con nguyên để đủ bán buổi chiều không dư không thiếu.

Chủ lò biết ý người mua, muốn gạt cũng không được. Chú Tám ưu tiên chọn trước, dư mới giao cho thớt thịt ngoài chợ.

Bước vô lò, không cần chào hỏi lôi thôi lằng nhằng cho hao hơi tổn tiếng. Chú Tám bắt đầu như thường lệ:

- Đồ lòng bây giờ ít ai chịu ăn, khó bán. Chú để nới nới cho tôi kiếm lời chút đỉnh nuôi con ...

Chú Xua vui vẻ cười cầu tài:

- Hà, cái lầy bán dẻ dồi! Mấy cái đùi heo lần trước nị trả chưa đủ, ngộ vô Sóc bắt heo hổng trả tiền sao?

Chú Tám cũng có chuyện để nói:

- Nghe nói bây giờ đánh lung tung, giá heo rẻ mạt, chú bắt năm sáu con còn nuôi trong chuồng, nói ai mà tin được.

Lời qua tiếng lại, mắt chú Tám cứ chăm chăm nhìn cái cán cân xách tay, ngón tay chú Xua đẩy trái cân nhích nhích trên đòn cây cân, mỗi nấc là mỗi trăm cà ram. Chú Tám cao giọng, "vô ra một nấc, lợi hại lắm à!"

- Hà, ngộ cân non cân già cho nị làm gì, buôn bán sinh lợi, giàu nghèo do cái ông trời định. Coi nè, cân giác rồi nghe cha nội.

- Giác chút đỉnh mà, thêm khúc ruột vụn đó đi. Bữa nào cũng lấy lòng mà, chú không thêm chút nào hết.

- Hà, mấy năm dồi, ngộ ăn cháo, nị có cơm ăn.

Đống lòng heo được bỏ chung trong thùng nhựa xách tay. Chú Tám bước qua nhìn cái đầu heo mới cạo, tay lật đầu heo coi cho kỹ, thịt dầy, lưỡi còn nguyên.

Chú Xua lên tiếng trước:

- Lấy cái đầu heo đi, thịt không đó. Xăng dịch thằng con ngộ, nó ngủ gục cắt gần tới cổ. Coi cái nọng heo nè, mấy đứa uống rượu ưa lắm. Bán cho người khác tám chục, bán cho nị bà con lối xóm mở hàng, bán bữa nay còn bán bữa mai.

Chú Tám nài nỉ:

- Năm chục được rồi, bữa nay mưa là mồ tổ tui ăn hổng hết.

Giọng chú Xua không giận hờn quạu cọ, miễn kiếm thêm đồng nào hay đồng nấy. Tám Giò cũng năn nỉ đồng nào được đồng nấy.

- Thôi năm lăm đó. Tôi lấy cho rồi, cãi vã với chú mệt quá.

- Hà, cái này nị nhiều chuyện quá, sáng sớm mở hàng, sáu lăm dẻ dồi, lấy đi mở hàng, ngộ còn đẩy thịt ra chợ.

Miệng nói tay chú Xua đặt đầu heo vào thùng. Chú Tám vừa quay đi, chú Xua vói theo dặn:

- Trước sau là bốn trăm sáu, chiều nay bán đắt, nị qua trả mớ nhấm để mai ngộ vô Sóc bắt heo. Nị ăn cơm mà bắt ngộ ăn cháo hoài vậy?

Nghề cạo heo cũng thăng trầm chung với giới liên hệ như chú Tám, tiệm nước, giới bán bánh tằm, bánh hỏi, cháo lòng ... Lâu lâu có đám cưới, cạo thêm con heo nhỏ, hoặc quay kiếm lời thêm đắp đổi lúc ế ẩm, ối đọng.

Nợ nần trong cùng giới làm sao tránh được, thịt làm sao để lâu, để dành ngày sau bán? Dư phải nài ép bán rẻ thúi cho hết, để càng lỗ. Nhiều bạn hàng trả nợ không nổi, chửi lộn trừ, rồi lại tiếp tục mua bán, nợ khác tính sau.

Heo vừa cạo xong, giao cho vợ bán ngoài chợ, chú Xua lui cui quét dọn rửa ráy bàn xi măng, chảo, dao kéo cho sạch. Dù rửa bằng xà bông, bàn chải chà mạnh tay, dội nước trôi hết máu và mỡ, mùi tanh hôi vẫn còn lẩn quẩn, ai đi ngang cũng ngửi và cảm thấy mùi của tử khí, của xác chết đọng trong không khí trong lò heo.



Quay trở về đầu Xem ThaiAm's Thông tin sơ lược Tìm các bài viết đã gửi bởi ThaiAm
 
ThaiAm
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đã tham gia: 26 April 2003
Nơi cư ngụ: Australia
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 115
Msg 2 of 4: Đã gửi: 06 September 2005 lúc 10:41am | Đã lưu IP Trích dẫn ThaiAm

Chú Tám xách mấy chùm gà vừa làm xong đi giao cho người đặt làm rồi trở về nhà. Vợ chú đã quẩy gánh ra chợ bán hàng xáo.

Chú Tám bắt đầu công việc chánh hàng ngày. Nhà chú chỉ có một gian, cùng dãy với mấy cái lò heo hàng xóm. Bếp xây bằng gạch, trên để hai cái chảo đụn, bên cạnh là mấy bao trấu và củi để đốt lò. Đồ nghề như dao, kéo bén nhọn giắt trên vách lá. Một cái kệ chất nhiều keo hũ đựng gia vị đủ loại. Vách lá bám khói đen xám có mùi thoang thoảng mùi thịt ướp, mùi gia vị hành tỏi và mùi ngũ vị hương.

Chú Tám lúi húi đốt lò, đổ trấu cho lửa cháy lên ngọn để nấu nước sôi trong chảo đụn. Chú đổ mớ lòng heo trên bàn, bàn là một cái thớt dầy, gỗ cây me, rồi bắt đầu nhúng đùi heo vào chảo nước sôi, cạo cho thật sạch nhớt và lông, thỉnh thoảng chú dùng nhíp nhổ những sợi lông cứng.

Chú lộn ngược bao tử heo trong ra ngoài, rửa cạo qua loa, cắt bỏ những miếng mỡ thừa. Chảo đã nóng, chú hốt muối bọt rải đều trên chảo, để bao tử vô chảo lăn qua lăn lại cho muối hút hết chất nhớt. Sau đó lại mang ra chà với muối, rửa lại bằng nước lạnh, rồi treo lên móc.

Đống tai heo phải cạo cho sạch chất bợn đóng đen, phải quen tay lắm, cạo nhẹ không ra hết chất bợn, cạo mạnh da rách lùi xùi khó coi. Rồi đến đống ruột non, phèo. Hai ngón tay chú nhẹ nhàng vuốt sạch chất bợn trong ruột, cạo cho sạch nhớt, vừa nhẹ vừa đều tay để khúc ruột kéo ra dài cả thước, để thun lại còn nguyên như nằm trong bụng heo, như vậy khi treo bán trông hấp dẫn ngon lành.

Chừng vài tiếng đồng hồ mới xong việc đầu tiên. Chảo nước sâm sấp đã sủi bọt sôi, chú bỏ mấy cái giò heo trụng cho săn thịt. Phải đứng tại chảo, trở tay liền, không cho thịt quá chín, thịt bệu hết dòn, xương vẫn còn đỏ máu bên trong. Chú vớt đùi heo móc treo lên cho ráo nước, rồi tiếp tục tới các món lòng khác, mỗi loại trụng nước sôi lâu mau tuỳ, chỉ có chú biết.

Xong xuôi đâu đó, chú tát chảo cho sạch nước dơ, xúc đường rải vô chảo, đổ nước thắng đường tới khi đường có chỉ. Hai cái chảo, tay mặt một chảo, tay trái một chảo, hay tay chú cầm hai cái tiểu lư đẩy tới lui nhẹ nhàng.

Chú đổ nước vô chảo, liếc nhìn ra cửa, chú không muốn ai quan sát khi chú làm việc, nhất là lúc nếm gia vị. Chú bắt đầu sử dụng những hũ nhỏ đựng gia vị ướp trên kệ, tất cả được giữ kín, không có tên hay nhãn dán trên hũ. Chú muốn thứ nào, thò tay lấy đúng thứ đó, không sai chạy hay phải ngửi lại. Chú hốt một nắm tỏi, dùng bề bản dao yếm đập xạch một cái, hốt lên thổi bay vỏ tỏi, đặt lên thớt. Hành tây thì chú cắt hai đầu, xẻ hai, lột vỏ gọn hơ, cắt sồn sột, trộn chung hành với tỏi, tay trái kềm đầu dao, tay phải cầm cán dao, giở lên ấn xuống vòng thớt, hốt hai bụm, mỗi bụm liệng vô mỗi chảo, xèo một tiếng, mùi thơm lừng bay lên trong bếp. Chú nghiêng đầu xuống nhìn hai bếp lửa dưới chảo, thêm bớt củi tuỳ lúc.

Sau cùng, chú với tay lấy từng hũ gia vị đặt biệt trên kệ, nghiêng hũ gia vị, đổ hoặc rải đều đúng phân lượng chính xác mà không cần cân đo mất thời giờ. Chú biết hũ nào là tiêu, đường, bột ngọt, hàn the, phèn chua, ngũ vị hương, tài hồi, hay một loại gia vị đặt biệt chỉ có chú biết, khó ai ăn cắp nghề. Chú giữ kỹ bí mật để làm cần câ cơm.

Chú cúi kiểm soát lửa, bớt củi, cời than chung quanh chảo cho lửa hạ, cháy riu riu, chú gật đầu vừa ý, lấy muỗng múc nước trong chảo nếm lần cuối cùng rồi mới thả mấy cái giò heo vào, đùi và lòng heo đã được ướp bây giờ đã thấm. Mỗi thứ phải khìa riêng, ruột không thể khìa chung với bao tử hay gan hoặc giò, vì thời gian khìa lâu mau tuỳ món.

Chú Tám không dư khoảng thời gian nào suốt khi làm việc, khi chờ đùi heo chín, chú lo làm keo tương ớt, nước mắm chanh, dưa đu đủ, dưa leo chua, đang lúi húi làm, chú ngừng lại, lo trở mấy cái đùi heo hay lòng heo mà không cần đồng hồ reo nhắc nhở, rồi lại tiếp tục trộn đồ chua. Vừa xong vài công việc vụn vặt, giò heo đã chín, chú móc lên sào cho ráo, lại nêm chảo khác để làm mấy món lòng.

Ai ai có thân lắm, vui miệng hỏi phương pháp, chú Tám trả lời lúng túng, ai hiểu lầm tưởng chú hiểm, dấu nghề, điều này chỉ đúng phần nào thôi. Chú khìa lòng theo thói quen, động tác, thời gian phối hợp chính xác tỉ mỉ, mà chính chú cũng không ý thức được chú đang làm gì, dù là vài động tác có vẻ dư thừa như lúc nào đó chú giở vung ra rảy cho ráo mồ hôi đọng trên nắp vung, cầm hai cái quai chảo lắc vài vòng gọn hơ. Chính chú không đủ kiên nhẫn nhắc từng ly từng tí cho vợ chú, thì còn dậ được ai. "Nghề dạy nghề", chú thường nói. Vài tiệm cơm làm không kịp cũng hay chia vài đùi heo khìa của chú khi họ gặp khách đông bất ngờ.

Cái tên Tám Giò, chữ giò nghĩa là giò heo chứ đâu phải tên chú. Vì chú thứ tám nên bà con gọi luôn tên nghề nghiệp.

Đám cưới quê hay các gia đình nghèo mượn chú làm tổng khậu, chỉ cần mổ con heo, giao tất cả cho chú, chú sẽ đặt đủ thực đơn, từ món nhậu như lòng khìa, dưa đầu heo chấm mắm nêm, món canh như bao tử phá lấu tiêu, món ăn no như thịt kho nước dừa, ruột heo xào khóm... vừa rẻ vừa ngon, không cần vi cá, nấm đông cô, bào ngư mắc tiền. Tiếng là sang, chưa chắc thích hợp khẩu vị thực khách và túi tiền giới nghèo.



Quay trở về đầu Xem ThaiAm's Thông tin sơ lược Tìm các bài viết đã gửi bởi ThaiAm
 
ThaiAm
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đã tham gia: 26 April 2003
Nơi cư ngụ: Australia
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 115
Msg 3 of 4: Đã gửi: 06 September 2005 lúc 10:43am | Đã lưu IP Trích dẫn ThaiAm


Khoảng sau năm giờ chiều, khu chợ trống, những gánh chè cháo kéo ra ngồi dọc theo ngã tư chợ để phục vụ khách ăn dặm thêm sau buổi cơm chiều. Thanh niên xồn xồn từ các xóm dập dìu kéo ra, chỗ này uống cà phê, ngồi tán gẫu cho qua giờ.

Chú Tám sửa soạn xong nồi cháo trắng, đặt hoả lò than trong xe đẩy. Xe có giá thấp treo lòng heo lủng lẳng, thứ tự, màu thấy thèm. Chú mặc áo kaki vàng cũ bạc màu, lành lặn, sạch sẽ, thong thả đẩy xe ra ngã tư đậu bên cạnh xe nước đá của Chệt Xái, tại đó có sẵn ba bốn cái bàn và nhiều ghế xếp.

Hai người biết nhau, gặp nhau thường ngày, gặp nhau hề hà, gặp thì vui vui, xa thì nhớ. Đồng cảnh ngộ nghèo, không cần cạnh tranh nhau, nương nhờ nhau để sống. Cả hai rất thoải mái đậu xe song song với nhau, vả lại cả hai đứng tuổi biết điều, tương quan quyền lợi thật hoàn hảo. Uống la ve phải cần món bổi nhậu, món nhậu ngon không thể thiếu la ve. Ăn một miếng bao tử khìa của chú Tám, muốn ăn thêm miếng nữa, phải kêu thêm chai la ve kế tiếp.

Chú sắp một đĩa thịt đùi heo khìa thái mỏng đặt trên đĩa, góc đĩa là miếng tương ớt đỏ au, một nhúm ngò, rau sống, dưa chua tuỳ món. Mùi thơm ngũ vị hương quyện với hành, tương, ớt, cái bùi bùi của lát gan heo, cái dòn nhau sướng răng của bao tử heo và phèo, cái vừa dòn vừa béo của đùi heo. Gắp một đũa nhai xong, vị thơm còn trên đầu khứu giác và vị giác, hơi cay còn tê tê trên lưỡi và nồng trong cổ, tớp một ngụm la ve mát từ miệng xuống thực quản. Nhậu lưng lửng, thấy đói đói, cần dằn cho chắc bụng, chú Tám múc ra tô cháo trắng nóng, chặt hai hột vịt muối đặt lên đĩa bưng cho khách. Húp xong cháo, dẻ miếng trứng bùi bùi mặn mặn là giã rượu ngay. Nhắm mắt lại, còn nghe âm thanh dễ nghe của dao xắt lòng trên thớt me, cạo sột một cái, úp dao lên đĩa, một đĩa lòng thứ tự với dưa chua, tiếng đập nước đá chan chát, rồi tiếng nổ bốp của chai la ve khui. Ngã tư này thiếu chú Tám và Chệt Xái thì hết ai muốn ghé.

Nghề bán lòng heo và la ve nước ngọt là làm dâu trăm họ, tuỳ đủ điều kiện thời tiết và an ninh.

Đêm nào chưa bán được lại có tin mấy chả về, vài tiếng súng lạch tạch, tiếng pháo kích thụt đi ình ình đau tim, giới nghiêm sớm, chú Tám và Chệt Xái dọn dẹp nhanh, cùng nhau lủi thủi đẩy xe về, mặt buồn hiu, thân mình hai người gầy đi như chiếc bóng cô đơn trên lộ đá xanh. Chú Tám lo lòng để lâu hư nếu như không bán rẻ hoặc ăn cho hết. Chệt Xái buồn vì cây nước đá ủ trấu mỗi ngày hao đi gần hết phần ba. Hai chiếc xe đẩy lạch cạch bên nhau, nhìn nhau lắc đầu. Chưa kể đến mùa mưa, chiều nào mưa đổ tầm tã, cả hai ngồi nhà bó gối buồn tênh, nhìn mưa nhìn trời, nghe gió. Có hôm càng tệ, trời đang trong, vừa đẩy xe ra, gió bất ngờ mang mưa tới, hoặc đang bán, quận bị pháo kích, mạnh ai nấy bỏ chạy, bỏ mặc đồ đạc ra sao thì ra. Bầy chó hoang được một bữa ăn thịnh soạn, giành giựt sủa cắn nhau. Bán ế ẩm lỗ lã, đồ ăn làm sao để lâu được, chú nài nỉ bán tháo, nợ lò heo chồng thêm, chủ lò heo nợ chủ heo...

Vòng lẩn quẩn chấm dứt nếu có một người phủi tay nằm xuống. Vợ con họ nheo nhóc, không lẽ cắt thịt họ trừ. Nói không phải khoe, dân xóm lò heo gấu ó ẩu đả nhau vì quyền lợi tiền bạc không trật ngày, như tiếng heo en ét khi bị thọc huyết, nhưng khi ai gặp nguy nàn, nhân tình người ta lại hiện lên, tiếp tục qua lại giúp đỡ nhau khi tối lửa tắt đèn.

Nói cho cùng, chú Tám cũng chưa quịt nợ ai bao giờ, vừa đủ hai buổi cơm dưa mắm qua ngày. Chú Tám không nghiền số đuôi, không uống giọt rượu, đòi hỏi gì thêm nữa. Gặp hôm tết, hội hè, có gánh hát ghé, bán khá hơn gấp mấy lần, bù lại những chiều mưa hay pháo kích. 'Trời sinh voi sinh cỏ'.

Hôm nào xóm ngã tư vắng chú Tám, xe nước đá cũng bị ảnh hưởng thấy rõ. Ngược lại, hôm nào Chệt Xái bịnh, chú Tám cũng bị tình trạng tương tự, chỉ có vài người qua, mua một miếng bao tử khìa, lấy cây tăm ghim, vừa đi vừa ăn cho vui miệng.

Năm qua tháng lại, ai cũng già còm đi mà không hay. Chú Tám độ trên năm mươi rồi, người thấp, chắc nịch, nước da màu sậm giống màu bao tử khìa, một sự trùng hợp hay hay. Ai đứng gần chú, gặp hôm trời nắng, mồ hôi chú toát ra mùi hăng hăng, mùi của ngũ vị hương, của gia vị ướp thịt thấm vào làn da thớ thịt và hơi thở của chú. Cả người chú là cây thịt khìa bị cháy khét vì quá lửa. Đó là lời nhận xét của chú Xua cạo heo.

Chú Tám cũng vui miệng đùa ông bạn già, "chú Xua à, mỡ heo nó rút vô da chú, đứng ngoài nắng cho chảy ra được chảo mỡ à!"

(Còn tiếp)
Quay trở về đầu Xem ThaiAm's Thông tin sơ lược Tìm các bài viết đã gửi bởi ThaiAm
 
ThaiAm
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đã tham gia: 26 April 2003
Nơi cư ngụ: Australia
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 115
Msg 4 of 4: Đã gửi: 07 September 2005 lúc 10:39am | Đã lưu IP Trích dẫn ThaiAm




Chú Xua đau rề rề cả tháng rồi, mặt chú xám như màu gan heo luộc. Chú nằm chịu trận, uống thuốc cầm hơi trên chiếc chiếu trơn nhớt như thoa mỡ. Những ngày cuối sống không vui chết không sướng. Chú lăn lộn vẫy vùng, người nhà phải dùng sức kềm lại. Trong cổ họng chú bị đờm chận, phát ra âm thanh ồn ột đứt quãng, hai tay chú cào cấu bụng, ú ớ:

- Kéo, kéo phèo ngon, phèo ngon.

Nghe người ta kể lại, cách đó vài tuần chú Xua còn mạnh khoẻ vào Sóc bắt con heo nái và hai con heo con vừa bỏ sữa. Gặp lúc chiến tranh, giá heo rẻ mạt. Ổ heo mang về nuôi chưa được tháng thì đúng lúc nhà thuốc bắc Thiên Bảo Đường đặt chú làm hai con heo sữa quay, đãi đám cưới con gái.

Làm xong hai con heo sữa thì heo nái biếng ăn. Thứ heo bỏ ăn mau xuống cân lắm, để trễ ngày nào bất lợi ngày đó, chưa kể trường hợp heo chết bất ngờ phải khai báo tốn tiền lôi thôi. Chú đành bắt heo ra cạo.

Lúc mổ bụng, mỡ heo tuôn ra một thùng lớn, màu hơi khác, mùi tanh tanh. Thịt heo cũng ngã màu không đỏ tươi như heo tốt. Lúc cắt lòng, chú kéo ra được bọc hàm nàm (thai heo chưa đẻ).

- Ừ ự! Heo có chửa, hèn chi nó biếng ăn.

Chú được bọc hàm nàm, đếm được chừng sáu con heo nằm co quắp trong bọc, khoảng bằng con chuột xạ.

Đang lúc sức khoẻ kém, lại gặp món đại bổ, chú mừng húm:

- Hàm nàm hầm thuốc bắc, đại bổ, dại bổ!

Nhằm ngày rằm, theo kinh nghiệm, lượng thịt sẽ giảm đi một phần ba, nên làm con heo nái này vừa đủ bán.

Làm xong con heo nái, chú Xua tự nhiên đổi tính bất thường, quái dị. Mắt chú liên láo, gõ sống dao lên đầu heo trắng toát lè nhè:

- Vật dưỡng nhân, ngày nào ăn mà không được. Nghe lời mấy ông thầy chùa ăn chay làm cái gì cho ốm. Ăn thịt heo thì bổ, thì mập. Ăn gan bổ gan, ăn óc bổ óc.

Chú nói nhiều, nói lảm nhảm, trái với bản tính trầm tĩnh của chú. Cả xóm chú không làm mất lòng dù đứa con nít.

Chú dùng cây móc sắt móc hai chân heo treo ngược đầu trên giàn cho ráo nước. Đầu heo xệ như mặt con quỷ mập, hai mắt ti hí nhe răng hiểm ác cười. Vài giọt máu oan cừu từ miệng heo nhỏ xuống.

Heo bị treo nhúc nhích không yên. Chú Xua liếc dao xoàn xoạt trên đá mài, cười khành khạch:

- Phú, mổ bụng rồi mà còn nhúc nhích hả?

Ai đâu nhập vào chú, chú hứng chí hát như trong tuồng hát bội:

- Ta là đồ tể Trần Bình, vì chưa gặp thời nên xẻ heo chia đều cho thiên hạ. Gặp thời vận ta là tướng quốc phò Lưu Bang lên nghiệp đế.

- Ta là Phàn Khoái rút gươm cắt thịt heo uống rượu, mới là hảo hán!

Chú hứng chí hát khò khè khúc ca Đại Phong của Lưu Bang Hán Cao Tổ khi về đất Bái:

- Đại phong khởi hề, vân phi dương. Uy gia hải nội hề, quy cố hương. (Gió lớn nổi lên hề, mây bay ngang. Uy gia khắp nơi hề, trở về làng).

Chú lại gõ dao như gươm thiêng trên diệm huyết hát:

- Wá bò kia, lứ mái cháo! (Ta không sợ, mầy đừng chạy).

- Mầy là con heo, ông trời sanh ra mầy cho người ta ăn thịt. Món tam sên có miếng thịt mầy, đừng trách dao tao bén, đừng giận tao.

Chú vỗ đầu heo, đầu heo lắc lư, mỏ heo hỉnh, hai lỗ mũi đỏ máu và sâu hoắm. Chú xách dao bước tới hạ heo xuống để cắt cái thủ, loay hoay thế nào lại đạp nhằm miếng mỡ heo trơn trợt trên mặt xi măng. Chú mất thăng bằng té ngửa, tay buông dao, chụp đầu heo gượng lại. Xác heo treo tòn teng bằng hai cái móc sắt rớt sầm xuống nằm gọn trên người chú, đầu heo đập phạch trên mặt chú, nanh heo xỉa trên hàm chú đau điếng. Vì bất ngờ, trọng lượng của heo đập ập lên mình chú, đầu chú bị đập ngã trên nền xi măng.

'Con nít té mau lớn, người lớn té mang bịng, người già té thì chết'.

Da heo lạnh như thây ma, sàn nhà ẩm ướt nhơn nhớt mỡ, máu và lông heo lẫn lộn, cộng thêm cái lạnh lúc gần sáng. Chú bị khối thịt heo lạnh lẽo đè mẹp, không có thể xoay sở để lật nó qua một bên. Nằm mê mệt lờ đờ, mất thần khí, chú không còn tàn hơi để cựa quậy.

Lúc ấy vợ chú đang dọn dẹp thớt thịt ngoài chợ cho sạch sẽ, chờ chú đẩy thịt ra. Đứa con chú có lò heo riêng cách đó mấy căn, hay đâu mà tiếp cứu.

Hơi lạnh đất ẩm thấm dần vào cơ thể, muốn rùng mình đuổi hàn khí đi mà không đủ sức.

Miệng chú lảm nhảm mấp máy. Trong cơn mê, chú thấy một mụ đàn bà xồn xồn, mặt mập trắng bệt, hai bên má mụ thịt nọng xệ gần tới vai. Hai tai mụ ve vẩy, miệng và mũi dài đỏ hoét hinh hỉnh như đánh hơi, táp phầm phập.

Mụ lê tấm thân mập ú, hai hàng vú thộn thện trên ngực, mụ bước phình phịch tớp xáp lại chú. Chú có cảm giác như bị ai giữ lại, không thể thối lui. Mụ kê miệng sát lên mặt chú, hà hơi lạnh giá, nước bọt mụ chảy trơn nhớt tanh rình vô miệng chú. Chú ú ớ, kêu cứu. Mụ nhăn hàm răng to lớn cắn cổ chú, cô họng mụ phát ra tiếng ột ệt tắt nghẽn, âm thanh ma quỷ cô hồn:

- Chú đâm cổ mổ họng hai đứa con trai ta, chú thọc huyết ta khi đương thai nghén, chú muốn đem sáu đứa con vô tội chưa lọt lòng mẹ của ta ra ăn dộng. Chú bất nhân quá mà, ta trả thù chú đâu có oan ức gì.
Quay trở về đầu Xem ThaiAm's Thông tin sơ lược Tìm các bài viết đã gửi bởi ThaiAm
 

Xin lỗi, bạn không thể gửi bài trả lời.
Diễn đàn đã bị khoá bởi quản trị viên.

  Gửi trả lời Gửi bài mới
Bản để in Bản để in

Chuyển diễn đàn
Bạn không thể gửi bài mới
Bạn không thể trả lời cho các chủ đề
Bạn không thể xóa bài viết
Bạn không thể sửa chữa bài viết
Bạn không thể tạo các cuộc thăm dò ý kiến
Bạn không thể bỏ phiếu cho các cuộc thăm dò



Trang này đã được tạo ra trong 3.1953 giây.
Google
 
Web tuvilyso.com



DIỄN ĐÀN NÀY ĐÃ ĐÓNG CỬA, TẤT CẢ HỘI VIÊN SINH HOẠT TẠI TUVILYSO.ORG



Bản quyền © 2002-2010 của Tử Vi Lý Số

Copyright © 2002-2010 TUVILYSO