vanhkhuyen Hội viên


Đă tham gia: 11 August 2004 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 155
|
Msg 1 of 2: Đă gửi: 19 October 2005 lúc 1:41pm | Đă lưu IP
|
|
|
Hạ Màn
Đường đường ǵ cô cũng là một diễn viên không phải loại xoàng trong giới văn nghệ sĩ . Tốt nghiệp sân khấu loại giỏi , cô được mời đóng hầu hết trong các bộ phim tập của thành phố lúc này . Những vai diễn chưa tạo được ấn tượng sâu sắc nhưng người ta cũng khó mà quên được những vai gần chính cô đă qua với nụ cười , ánh mắt và sự thể hiện vô cùng ăn khớp ... Người ta đă nhớ cô như thế đó . Bạn bè vẫn khuyên cô chỉ cần một vai chính thật xuất sắc nữa là sự nghiệp của cô sẽ vững vàng , cuộc đời cao sang hơn và tương lai đầy triển vọng sẽ mở ra trước mắt cô , không c̣n nghi ngờ ǵ nữa ..
Cô đă đợi và đợi măi .
Đợi đến một ngày thật thất vọng , cô được bạn bè mách một đoàn kịch tuyển diễn viên chính cho một vở kịch sẽ tŕnh diễn . Cô diễn viên chính đă được chọn bỏ hợp đồng v́ trong vở có màn ái ân nồng cháy quá, vị hôn phu của cô chịu không nổi , không thể nào chấp nhận , thế là cơ hội này tới cô . Không phải là cô cần tiếng tăm đến thế , biết người ta có chọn ḿnh hay không , ái ân nồng cháy cỡ nào, cở chỉ hở bờ vai , vài nụ hôn th́ việc ǵ mà không làm , cô đă quá quen với điều đó , đồng nghiệp chả người nào sau màn diễn lại muốn hôn cô ngoài đời như thế nữa . Điều đó tiếng Anh gọi là professional , cô công nhận và cảm thấy ḿnh vững tin .
Ngày đến thử vai , vừa nh́n thấy diễn viên nam chính của vở , cô đă chùng lại . Hắn trông giống Mă Giám Sinh , mặt mày nhẳn nhụi , trắng như công tử con nhà lành , cô biết ngay cô không thể ưa hắn , v́ cô chả danh giá như Thuư Kiều liều ḿnh đưa chân , cô cũng chắng quá đáng như Hoạn Thư th́ có đóng với hắn qua loa cho xong một ngày rồi cũng ok . Hắn nh́n cô chào lịch sự , cô đọc cái đoạn ân ái và thử qua với hắn . Lạ kỳ , đạo diễn chỉ cần thử qua lúc đó là biết cô diễn được hay không sao ta ?
Anh yêu em , dù có như thế nào cuộc đời anh cũng chỉ có em
Tay cô ôm ṿng lưng hắn , hôn dọc lên cổ và tóc hắn đắm đuối
Tay hắn lần về phía trước cởi khuy áo đầu tiên , rồi thứ hai , thứ ba ...
Tắt đèn ...
Hú vía , có thế chớ , chỉ khúc này thôi mà cái chị diễn viên kia bỏ th́ uổng thiệt .
Thế là cô được nhận , cô đùa với đạo diễn " Anh chắc ăn dùm em là nếu đèn có mà không tắt kịp , anh Như ( diễn viên chính ) cũng không được cởi thêm nút áo nào của em đó nhé " ..
Đạo diễn hiểu ư . " cô yên tâm "
Những buổi diễn trôi đi đều đặn , người xem càng ngày càng có cảm t́nh với cô . Trên các mặt báo văn nghệ là h́nh ảnh cô với các đêm diễn mang đầy hoa sau khi kết thúc , cô làm họ khóc, cô làm họ cười , cô làm họ tin vào một t́nh yêu vĩnh cữu đang vắng bóng trong xă hội đang chạy măi miết theo đồng tiền thế này . Cô lấy lại cho họ những ǵ họ đánh mất trong đời thường . Cô , chỉ một vai diễn thôi mà tác động tới con người tới vậy .
Từ một buổi diễn một ngày , ngày cuối tuần người ta tăng lên hai buổi để đáp ứng với lời yêu cầu của khán giả đổ về khắp nơi . Nhập tâm , cô càng ngày diễn càng hay , không gượng ép , Như cũng cảm thấy gần gũi và thân với cô hơn , họ đóng mùi quá mà , đêm nào , ngày nào cũng nói yêu nhau và âu yếm nhau chừng c̣n thân hơn cuộc đời thật .
Với cô vẫn là chuyện professional , cô đi uống nước đi ăn tối với Như cho phải đạo một người đồng nghiệp có chung một niềm vui sau đêm diễn , cô để Như nắm tay , quàng vai như một người bạn thân thiết cô từng có trong đời .
Cô tưởng Như cũng vô tư với cô như sóng .
Ngày qua đi , mỗi ngày , vào tới đúng cái cảnh ái ân , cô nghe như Như đang phăng thêm vài ba câu . Cô đă thấy kỳ kỳ , cô báo đạo diễn chỉ nghe ông buông một ca6u quá là ác độc " chừng nào c̣n người xem , mọi chuyện ok " . Một lần Như phăng độc quá " Anh muốn em ngay bây giờ Trâm à " làm cô hết hồn , đèn tắt , cô chỉnh Như liền " ê cái ông nội kia , ông phăng ǵ ngộ dậy, lần sau c̣n phăng kiểu đó, tui không chửi ông tui làm con chó " ...
Những buổi diễn tiếp theo b́nh yên , những buổi diễn sau đó cũng không sóng gió ǵ , nhưng có một lần , cô cảm được nụ hôn của Như tới ḿnh sao thật quá , nó làm trái tim cô rung động, cô chợt tỉnh " cái cha nội Mă Giám Sinh mà rung động được ḿnh sao , ḿnh đă không thích từ lúc đầu " ...
Cô sợ , phải nói là cô sợ , những đêm diễn tiếp theo như là một thử thách , lắm khi màn đă hạ nhưng ḷng cô ánh đèn t́nh yêu như vẫn c̣n sáng , cô không dám nh́n thẳng vào mắt Như , tiếng ḷng lúc nào cũng như van lơn " tắt đèn đi , tắt đèn đi " dù cả sân khấu vẫn c̣n tối cho mọi người cảm được cái kết cuộc an lành của vở kịch .
Cô đă yêu Như rồi sao ? ...
Cái ǵ bắt đầu cũng đi tới kết thúc , cô và Như như được đăng quang trong đêm diễn thứ 1000 của vở kịch ...
Cô như đang lộn cuộc đời sân khấu và cuộc đời thực của ḿnh ở ngoài , nó thi vị nhưng ngao ngán làm sao v́ có biết bao nhiêu điều trong đời thực không thể nào như trên sân khấu mà cô vẫn mơ .
Đêm nay , đêm cuối cùng của vỡ diễn , hy vọng cảnh hạ màn đêm nay , hạ luôn cái cảm giác cô có với Như như một người t́nh thật sự .
Cô chợt thấy mắt ḿnh nóng như là sự tiếc nuối .
Màn hạ , vâng cô vần chờ hạ màn trong đêm diễn cuối cùng này ... một vai đă đưa cô lên đỉnh cao của nghệ thuật và ddi?nh cao cu?a ca?m xu'c ân ái triền miên ... trong cuộc đời một người nghệ sĩ như đang đi t́m ḿnh giữa những ḍng xóay nhập nhằng của xă hội .
H́nh ảnh Như sẽ lu mờ hay sáng chói hẳn trong cô ?
Cô vẫn chờ đến lúc màn hạ ......
Sửa lại bởi vanhkhuyen : 19 October 2005 lúc 2:28pm
__________________ Va`nh Khuye^n
|