Tác giả |
|
vanhkhuyen Hội viên
Đă tham gia: 11 August 2004 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 155
|
Msg 1 of 4: Đă gửi: 21 February 2006 lúc 12:03pm | Đă lưu IP
|
|
|
Tâm Sự Một Nhà Văn
Vành Khuyên
Họ gọi tôi là " nhà văn với những đam mê bốc lửa " , lắm người chỉ thích đọc điều tôi viết ra chứ không dám gặp tôi . Họ đồn đại tôi khô như con mắm , tất cả những điều cơ bản nhất của người phụ nữ , để thấy ḿnh là phụ nữ tôi đều không có một cách có thể chấp nhận được . Thật t́nh tôi cũng không nghĩ ḿnh tệ đến mức đó , nhưng tiếng đồn cứ vang xa , tôi khổ sở viết ra những điều mong ước của ḿnh cho một đời sống đàn bà hay sao mà nó sống, mà nó thực , mà nó lôi cuốn để mọi người đă đọc náo nức muốn biết mặt tôi là ai ...
" Hắn say, hắn say thật rồi , có lẽ khi hắn say hắn mới bén măng lại trước cứa pḥng tôi như thế này . Hắn cười , một nụ cười vô duyên vô cùng nhưng nụ cười đó lại có duyên khi toàn thân hắn như đang cộng tác với trạng thái say này và hai tay , hai chân hắn như thừa thải và lảo đảo .
Tôi đỡ hắn lên , nhấm nhẳng " lại say nữa rồi " ... hắn bắt ngay lấy dịp may " tôi cần cô, cần lắm , cô biết không ? " .. Tôi đă quen với những cơn say này của hắn , hắn muốn ǵ , tôi hiểu , nhưng vờ không biết , tôi không quen với những ái ân vụng trộm , tôi sống nhờ hắn thật , đă ba tháng không trả tiền nhà cho hắn , hắn đ̣i một sự ṣng phẳng ư ? Không , tôi không đọc thấy điều đó trong mắt hắn , đôi mắt hắn đam mê , đôi mắt hắn như có lửa , ham muốn trong tôi đang cháy bừng, đạo đức trong tôi bị thiêu rụi . Tôi d́u hắn vào giường ḿnh , dịu dàng vất đi những thứ c̣n vướng trên người hắn , hắn với mặt tôi xuống mà hôn, hắn hôn thật t́nh lắm , tôi phân biệt được , chúng tôi đưa nhau vào thiên đường , tay chân hắn như sống lại , không c̣n thừa thải và không c̣n vướng víu như ban năy , h́nh như hắn nhờ cơn say để gần tôi , lúc gần hắn không c̣n say nữa dù mùi bia vẫn c̣n . Hắn tham lam trên tất cả những ǵ tôi có , hắn đưa tôi tới những hạnh phúc trừu tượng vô bờ , vô bến , hắn , hắn , hắn làm tôi có cảm giác trên đời này không c̣n ǵ có thể chinh phục con người hoàn hảo hơn là những phút như thế này . Nó làm tôi sống, nó làm tôi điên đảo, nó làm tôi cảm thấy ḿnh cần thiết cho cuộc đời , hắn , tôi , tôi lúng túng trước hắn . Cơn đam mê đă qua , hắn như vờ lăn ra ngủ , tôi d́u hắn qua pḥng hắn , bước ra , đóng cửa , ném cho hắn một câu lấy lại danh dự một phụ nữ chân chính " chúng ta không nợ nhau ǵ cả nhé ..."
Đấy , thứ đàn bà viết ra ba cái điều đó có phải là chết độc giả không ? Họ vẫn xua nhau đi t́m cho biết cái bà " nhà văn " này ra sao . Họ tới nhà xuất bản, họ tới toà soạn báo , bài nào của tôi được đăng báo nào là họ nhao nhao t́m tới chỗ xuất xứ tờ báo đó mà t́m , mà kiếm . Một vài phóng sự đăng tải gốc tích tôi một cách đắc thắng " Đă t́m ra nhà văn bốc lửa " .... họ đăng những địa chỉ email đă được gửi đi từ một người dấu tên có giọng văn na ná như tôi ... Con người chỉ đi t́m bể khổ cho ḿnh , tôi là quái ǵ mà phải kiếm , viết ra ba cái điều thông thường, rẻ như bèo , ai chả viết được , chỉ cần đặt chút tâm linh , có chút ḷng thành là viết ra cả thôi mà .....
" Anh yêu em , em có biết anh yêu em nhiều lắm không, từng đêm , từng đêm , ḷng anh lại rộn ră những giây phút được gần em , những khoảnh khắc nghe được hơi thở em bên cạnh ḿnh, anh có thể sờ, có thể chạm vào những suy nghĩ trừu tượng đó mà vẫn thấy ḿnh được thoả măn như lúc ở gần em vậy . Có nghĩa là những cảm giác rất mạnh , rất sống mà đă hơn 20 năm nay vẫn sống , vẫn mạnh thế trong ḷng anh . Em thương yêu , với anh như thế là đủ , dù trên đời này , em không c̣n nữa , em luôn ở bên anh "
Bà ta là ai , một thời , không c̣n thấy báo nào đăng bài của tôi , cái chuyện đi t́m xem tôi là ai lắng dịu xuống . Tôi nghĩ tôi chỉ c̣n chờ thêm vài tháng nữa là có thể tung ra lại những bài viết tự tận đáy ḷng ḿnh . Nhưng không , khi vừa tung ra lại , cơn sốt đi t́m tông tích tôi là ai lại dấy lên .
Bà ta chỉ là một phụ nữ khô đét
Bà ta là một người đàn ông tuyệt vọng sống trong cái xác người đàn bà
Bà ta là cả một trời tiếc nuối của quá khứ không hoàn hảo bà ta có được ...
Tôi cứ để kệ người đời dèm pha về nguồn gốc của ḿnh , tôi là ai có lẽ chỉ ḿnh tôi biết . Mỗi lần gửi bài , tôi gửi bằng mail , họ hỏi câu nào trả lời được tôi trả lời , câu nào không , tôi để đó . Rồi những cơn sốt khác trong giới văn nghệ sẽ làm họ quên khuấy tôi đi , tôi trọn đời này vẫn là tôi , một con người đi t́m những đam mê bốc lửa cho chính bản thân ḿnh để bù đắp lại sự cô độc tôi đang có .
C̣n bạn hỏi những cảm giác cháy bỏng đó tôi lấy đâu ra, nó từ trái tim tôi đó bạn , trái tim luôn muốn được yêu thương, luôn muốn được nâng niu , tŕu mến nhưng không, có lẽ dù không khô đét , tôi vẫn phải tự nghĩ ḿnh như thế để khỏi bước ra ngoài đời mà phải đụng chạm với con người để rồi một ngày sự tầm thường và ham muốn của họ sẽ thiêu rụi hết những đam mê rất thật , rất nồng nàn và cháy bỏng trong trái tim tôi ...
Tôi chưa là quá khứ, tôi của hiện tại và tương lai ra sao , thật khó nói , tôi cũng khó mà h́nh dung được ; tuy nhiên tôi sẽ nhờ những bài văn tiếp theo nói hộ tôi nhé . ....
__________________ Va`nh Khuye^n
|
Quay trở về đầu |
|
|
Meo Luoi Hội viên
Đă tham gia: 09 October 2005
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 759
|
Msg 2 of 4: Đă gửi: 21 February 2006 lúc 8:49pm | Đă lưu IP
|
|
|
vanhkhuyen đă viết:
...để khỏi bước ra ngoài đời mà phải đụng chạm với con người để rồi một ngày sự tầm thường và ham muốn của họ sẽ thiêu rụi hết những đam mê rất thật , rất nồng nàn và cháy bỏng trong trái tim tôi ...
|
|
|
__________________ Hạnh phúc đâu xa... Là một thoáng yên b́nh trong trái tim ta...
|
Quay trở về đầu |
|
|
tphong Hội viên
Đă tham gia: 14 April 2005 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 363
|
Msg 3 of 4: Đă gửi: 21 February 2006 lúc 9:42pm | Đă lưu IP
|
|
|
chào VK,bài viết của bạn ngày càng hay,xin có lời chúc mừng bạn nhé...chào bạn.
|
Quay trở về đầu |
|
|
aphrodito Hội viên
Đă tham gia: 10 February 2006 Nơi cư ngụ: Japan
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 88
|
Msg 4 of 4: Đă gửi: 09 March 2006 lúc 6:34am | Đă lưu IP
|
|
|
vanhkhuyen đă viết:
Tâm Sự Một Nhà Văn
Vành Khuyên
Họ gọi tôi là " nhà văn với những đam mê bốc lửa " , lắm người chỉ thích đọc điều tôi viết ra chứ không dám gặp tôi . Họ đồn đại tôi khô như con mắm , tất cả những điều cơ bản nhất của người phụ nữ , để thấy ḿnh là phụ nữ tôi đều không có một cách có thể chấp nhận được . Thật t́nh tôi cũng không nghĩ ḿnh tệ đến mức đó , nhưng tiếng đồn cứ vang xa , tôi khổ sở viết ra những điều mong ước của ḿnh cho một đời sống đàn bà hay sao mà nó sống, mà nó thực , mà nó lôi cuốn để mọi người đă đọc náo nức muốn biết mặt tôi là ai ...
" Hắn say, hắn say thật rồi , có lẽ khi hắn say hắn mới bén măng lại trước cứa pḥng tôi như thế này . Hắn cười , một nụ cười vô duyên vô cùng nhưng nụ cười đó lại có duyên khi toàn thân hắn như đang cộng tác với trạng thái say này và hai tay , hai chân hắn như thừa thải và lảo đảo .
Tôi đỡ hắn lên , nhấm nhẳng " lại say nữa rồi " ... hắn bắt ngay lấy dịp may " tôi cần cô, cần lắm , cô biết không ? " .. Tôi đă quen với những cơn say này của hắn , hắn muốn ǵ , tôi hiểu , nhưng vờ không biết , tôi không quen với những ái ân vụng trộm , tôi sống nhờ hắn thật , đă ba tháng không trả tiền nhà cho hắn , hắn đ̣i một sự ṣng phẳng ư ? Không , tôi không đọc thấy điều đó trong mắt hắn , đôi mắt hắn đam mê , đôi mắt hắn như có lửa , ham muốn trong tôi đang cháy bừng, đạo đức trong tôi bị thiêu rụi . Tôi d́u hắn vào giường ḿnh , dịu dàng vất đi những thứ c̣n vướng trên người hắn , hắn với mặt tôi xuống mà hôn, hắn hôn thật t́nh lắm , tôi phân biệt được , chúng tôi đưa nhau vào thiên đường , tay chân hắn như sống lại , không c̣n thừa thải và không c̣n vướng víu như ban năy , h́nh như hắn nhờ cơn say để gần tôi , lúc gần hắn không c̣n say nữa dù mùi bia vẫn c̣n . Hắn tham lam trên tất cả những ǵ tôi có , hắn đưa tôi tới những hạnh phúc trừu tượng vô bờ , vô bến , hắn , hắn , hắn làm tôi có cảm giác trên đời này không c̣n ǵ có thể chinh phục con người hoàn hảo hơn là những phút như thế này . Nó làm tôi sống, nó làm tôi điên đảo, nó làm tôi cảm thấy ḿnh cần thiết cho cuộc đời , hắn , tôi , tôi lúng túng trước hắn . Cơn đam mê đă qua , hắn như vờ lăn ra ngủ , tôi d́u hắn qua pḥng hắn , bước ra , đóng cửa , ném cho hắn một câu lấy lại danh dự một phụ nữ chân chính " chúng ta không nợ nhau ǵ cả nhé ..."
Đấy , thứ đàn bà viết ra ba cái điều đó có phải là chết độc giả không ? Họ vẫn xua nhau đi t́m cho biết cái bà " nhà văn " này ra sao . Họ tới nhà xuất bản, họ tới toà soạn báo , bài nào của tôi được đăng báo nào là họ nhao nhao t́m tới chỗ xuất xứ tờ báo đó mà t́m , mà kiếm . Một vài phóng sự đăng tải gốc tích tôi một cách đắc thắng " Đă t́m ra nhà văn bốc lửa " .... họ đăng những địa chỉ email đă được gửi đi từ một người dấu tên có giọng văn na ná như tôi ... Con người chỉ đi t́m bể khổ cho ḿnh , tôi là quái ǵ mà phải kiếm , viết ra ba cái điều thông thường, rẻ như bèo , ai chả viết được , chỉ cần đặt chút tâm linh , có chút ḷng thành là viết ra cả thôi mà .....
" Anh yêu em , em có biết anh yêu em nhiều lắm không, từng đêm , từng đêm , ḷng anh lại rộn ră những giây phút được gần em , những khoảnh khắc nghe được hơi thở em bên cạnh ḿnh, anh có thể sờ, có thể chạm vào những suy nghĩ trừu tượng đó mà vẫn thấy ḿnh được thoả măn như lúc ở gần em vậy . Có nghĩa là những cảm giác rất mạnh , rất sống mà đă hơn 20 năm nay vẫn sống , vẫn mạnh thế trong ḷng anh . Em thương yêu , với anh như thế là đủ , dù trên đời này , em không c̣n nữa , em luôn ở bên anh "
Bà ta là ai , một thời , không c̣n thấy báo nào đăng bài của tôi , cái chuyện đi t́m xem tôi là ai lắng dịu xuống . Tôi nghĩ tôi chỉ c̣n chờ thêm vài tháng nữa là có thể tung ra lại những bài viết tự tận đáy ḷng ḿnh . Nhưng không , khi vừa tung ra lại , cơn sốt đi t́m tông tích tôi là ai lại dấy lên .
Bà ta chỉ là một phụ nữ khô đét
Bà ta là một người đàn ông tuyệt vọng sống trong cái xác người đàn bà
Bà ta là cả một trời tiếc nuối của quá khứ không hoàn hảo bà ta có được ...
Tôi cứ để kệ người đời dèm pha về nguồn gốc của ḿnh , tôi là ai có lẽ chỉ ḿnh tôi biết . Mỗi lần gửi bài , tôi gửi bằng mail , họ hỏi câu nào trả lời được tôi trả lời , câu nào không , tôi để đó . Rồi những cơn sốt khác trong giới văn nghệ sẽ làm họ quên khuấy tôi đi , tôi trọn đời này vẫn là tôi , một con người đi t́m những đam mê bốc lửa cho chính bản thân ḿnh để bù đắp lại sự cô độc tôi đang có .
C̣n bạn hỏi những cảm giác cháy bỏng đó tôi lấy đâu ra, nó từ trái tim tôi đó bạn , trái tim luôn muốn được yêu thương, luôn muốn được nâng niu , tŕu mến nhưng không, có lẽ dù không khô đét , tôi vẫn phải tự nghĩ ḿnh như thế để khỏi bước ra ngoài đời mà phải đụng chạm với con người để rồi một ngày sự tầm thường và ham muốn của họ sẽ thiêu rụi hết những đam mê rất thật , rất nồng nàn và cháy bỏng trong trái tim tôi ...
Tôi chưa là quá khứ, tôi của hiện tại và tương lai ra sao , thật khó nói , tôi cũng khó mà h́nh dung được ; tuy nhiên tôi sẽ nhờ những bài văn tiếp theo nói hộ tôi nhé . ....
|
|
|
Chào Vành Khuyên,
Với bút lực thâm hậu như thế này, post bài để trong chốn "thiền môn của lư và số" e có chút khiếm khuyết. Rất hoan nghênh bạn nếu bạn để tâm đến Tiếng Gọi Thanh Niên (http://tgtn.net/)
Trân trọng,
theheRATTre
__________________ Không có ǵ là tuyệt đối !
|
Quay trở về đầu |
|
|
|
|