Tác giả |
|
camle Hội viên

Đă tham gia: 12 March 2008 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 198
|
Msg 1 of 144: Đă gửi: 26 August 2008 lúc 2:29am | Đă lưu IP
|
|
|
Khi Tối Camle có theo dơi bộ phim tài liệu về Lưu Quang Vũ mà thực sự xót xa thương tiếc cho số phận hai nghệ sĩ tài danh: Lưu Quang Vũ và Xuân quỳnh. Cuộc đời nhiều lúc thật là buồn, số phận phận sao có thể khắc nghiệt đến vậy ?
Camle xin trích một trong những khổ thơ của Xuân quỳnh mà Camle rất yêu thích :
Mùa thu nay sao băo mưa nhiều Những cửa sổ con tàu chẳng đóng Dải đồng hoang và đại ngàn tối sẫm Em lạc loài giữa sâu thẳm ḷng anh Em lo âu trước xa tắp đường ḿnh Trái tim đập những điều không thể nói Trái tim đập cồn cào cơn đói Ngọn lửa nào le lói giữa cô đơn...
Lưu Quang vũ sinh vào trưa ngày 17/4/1948 thua Xuân Quỳnh 6 tuổi (6/10/1942)
Cả hai người mất v́ bị tai nạn vào ngày 29/8/1988 .
Kính nhờ bậc cao nhân nào đó, có thể dành thời gian luận giải lá số của nhà soạn kịch tài ba Lưu Quang vũ !
|
Quay trở về đầu |
|
|
Phuc Loc Hội viên


Đă tham gia: 04 June 2007 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 1599
|
Msg 2 of 144: Đă gửi: 26 August 2008 lúc 3:29am | Đă lưu IP
|
|
|
Link theo thông tin đưa ra: Th́n:
http://www.tinvietonline.com/KHHB/tuvi/print.php?topic=1,194 841707,LuuQuangVu,1,1948,4,17,8,0,5,1,5,3,9
Tỵ:
http://www.tinvietonline.com/KHHB/tuvi/print.php?topic=1,194 841709,LuuQuangVu,1,1948,4,17,10,0,5,1,6,3,9
Ngọ:
http://www.tinvietonline.com/KHHB/tuvi/print.php?topic=1,194 841711,LuuQuangVu,1,1948,4,17,12,0,5,1,7,3,9
Mùi:
http://www.tinvietonline.com/KHHB/tuvi/print.php?topic=1,194 841713,LuuQuangVu,1,1948,4,17,14,0,5,1,8,3,9
Thân:
http://www.tinvietonline.com/KHHB/tuvi/print.php?topic=1,194 841715,LuuQuangVu,1,1948,4,17,16,0,5,1,9,3,9
Trích dẫn:
Cả hai người mất v́ bị tai nạn vào ngày 29/8/1988 . |
|
|
TVLS chuẩn bị có bút chiến
__________________ Tử vi dễ học nan tinh!
|
Quay trở về đầu |
|
|
Phuc Loc Hội viên


Đă tham gia: 04 June 2007 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 1599
|
Msg 3 of 144: Đă gửi: 26 August 2008 lúc 4:35am | Đă lưu IP
|
|
|
Àh, nếu trúng giờ Ngọ là trúng giờ Kim Xà (cổ nhân cho rằng nhất định yểu ), và Mệnh VCD có Văn Khúc tại Tuất, quan có Cự Nhật là cách Đào Hoa cổn lăng (không hiểu cách này, thấy có ghi chú là như hoa đào cuồn cuộn trên sóng , sóng trước chưa yên , sóng sau lại dồn dập tới , ư bảo t́nh cảm vừa đào hoa vừa lận đận , sinh giờ Ngọ có tài lạ ).
Giờ này văn tài hơn người . Mệnh VCD, cung Thiên di thấy ớn , hạn Thiên Không Vũ Tham Triệt, Tật ách Kiếp Sát Lưu Hà cũng là cách chết c̣n bị mổ xẻ ...
2 người này lấy nhau là Thiên khắc địa xung.
P/S: - thông thường thấy yểu được hiểu là không thọ quá 50  - cách Đào hoa cổn lăng h́nh như "chôm" của Tử B́nh (nữ mệnh khắc phu khắc tử)
__________________ Tử vi dễ học nan tinh!
|
Quay trở về đầu |
|
|
HoaCai01 Hội viên


Đă tham gia: 03 April 2008
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 3743
|
Msg 4 of 144: Đă gửi: 26 August 2008 lúc 7:38am | Đă lưu IP
|
|
|
Lưu là một kịch gia tài ba, trong các vở kịch của ông chúng ta thấy nhiều thông điệp chứa đựng các ẩn ngữ mang nhiều màu sắc chính trị vi tế . Có bài viết cho rằng ông bị thanh toán chính trị v́ thái độ của ông trong tác phẩm "Con ngựa già của chú Trịnh" ám chỉ ông Tân Măo v́ vậy người ta phải giết ông. Đúng sai / thực hư như thế nào chỉ một thiểu số cầm quyền biết họ có ra tay hay không và 1 số người trong cuộc tức người thân có thể đoán được.
Nay tôi sẽ dùng lá số giờ Ngọ để trả lời câu hỏi làm tôi suy tư về cái chết lăng xẹt và phi lư của 2 vợ chồng Lưu Quang Vũ ! Là người hại gài cho bị tông xe hay số mạng ngắn ngũi chết v́ tai nạn giao thông bất kỳ sơ ư ?
HC
__________________ Ưng vô sở trụ nhi sanh kỳ tâm
|
Quay trở về đầu |
|
|
camle Hội viên

Đă tham gia: 12 March 2008 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 198
|
Msg 5 of 144: Đă gửi: 26 August 2008 lúc 9:05am | Đă lưu IP
|
|
|
"Có bài viết cho rằng ông bị thanh toán chính trị v́ thái độ của ông trong tác phẩm "Con ngựa già của chú Trịnh" ám chỉ ông Tân Măo v́ vậy người ta phải giết ông."
Kính xin lăo đừng nói vậy, Camle nghe mà buồn ghê đấy !
|
Quay trở về đầu |
|
|
|
Phuc Loc Hội viên


Đă tham gia: 04 June 2007 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 1599
|
Msg 6 of 144: Đă gửi: 26 August 2008 lúc 9:53am | Đă lưu IP
|
|
|
Thiên hạ đệ nhất nghiệm lư tử vi lên rồi , chờ đọc bài bom khinh khí của bác HC !!!
__________________ Tử vi dễ học nan tinh!
|
Quay trở về đầu |
|
|
HoaCai01 Hội viên


Đă tham gia: 03 April 2008
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 3743
|
Msg 7 of 144: Đă gửi: 26 August 2008 lúc 11:39am | Đă lưu IP
|
|
|
Đọc kỹ lại sự tích th́ vỡ kịch "Con ngựa già của chúa Trịnh" không do Lưu sáng tác mà là Phùng Cung tác giả . Ngay tác phẩm này tùy theo diễn dịch mà có người cho rằng mang màu sắc chính trị chê biếm .
Từ từ phân giải nhưng riêng HC cho rằng lá số giờ Ngọ đúng và ông Lưu vong mạng v́ yểu mệnh do tai nạn xe cộ gây ra chứ không phải v́ thanh toán chính trị .
HC
__________________ Ưng vô sở trụ nhi sanh kỳ tâm
|
Quay trở về đầu |
|
|
dinhvantan Hội viên


Đă tham gia: 20 September 2003 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 6262
|
Msg 8 of 144: Đă gửi: 26 August 2008 lúc 11:41am | Đă lưu IP
|
|
|
Có ai có quyển sách nầy không ?
Sửa lại bởi dinhvantan : 26 August 2008 lúc 12:38pm
|
Quay trở về đầu |
|
|
dinhvantan Hội viên


Đă tham gia: 20 September 2003 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 6262
|
Msg 9 of 144: Đă gửi: 26 August 2008 lúc 8:04pm | Đă lưu IP
|
|
|
Có ǵ phạm thượng đâu ?
|
Quay trở về đầu |
|
|
dinhdan Hội viên


Đă tham gia: 05 February 2007
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 437
|
Msg 10 of 144: Đă gửi: 26 August 2008 lúc 8:32pm | Đă lưu IP
|
|
|
Bác Tân th́ thường ít lời. Đành phải chờ bài của Lăo Ngoan 
__________________ Con nay xin phát nguyện văng sanh, Cúi xin Đức Từ Bi tiếp độ !
|
Quay trở về đầu |
|
|
Phuc Loc Hội viên


Đă tham gia: 04 June 2007 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 1599
|
Msg 11 of 144: Đă gửi: 26 August 2008 lúc 8:47pm | Đă lưu IP
|
|
|
Con ngựa già... do anh Khoai Tây post: http://www.tuvilyso.net/forum/forum_posts.asp?TID=20705& PN=1
Ai Đă Ra Lệnh Ám Sát Nhà Thơ- Kịch Tác Gia Lưu Quang Vũ? (Đây là ư kiến cá nhân , chỉ mang tính tham khảo , c̣n muốn hiểu ra sao th́ ... tùy chính kiến )
DOĂN CHÂU
Hai
mươi năm sau tai nạn thảm khốc lấy đi tính mạng đôi vợ chồng tài năng
Lưu Quang Vũ- Xuân Quỳnh, tới tận bây giờ, nhiều người vẫn c̣n nghi ngờ Nhà nước cộng sản đă bố trí tai nạn để ám sát Vũ. Sự
thực, sự nghiệp kịch nói của Lưu Quang Vũ chỉ làm sang cho Nhà nước
CHXHCN chứ không gây nguy hại cho nó đến mức phải loại bỏ nhà văn này.
Bài viết mới đây của hoạ sĩ Doăn Châu, một trong nhân
chứng chủ chốt trong ngày cuối cùng bên Lưu Quang Vũ đă nh́n lại sự
xuất hiện và ra đi của tài năng đó . VIET TIDE Tôi
hơn Vũ vài tuổi, chúng tôi chơi với nhau thọat đầu v́ cùng chung sở
thích, v́ cùng có một tuổi thơ túng bẩn, dở dang mọi sự với hai bàn tay
trắng bước vào cuộc đời đầy tân toan, cực nhọc. Sau nữa chúng tôi cùng
mê sân khấu và hội họa. Cả nhà Vũ đều thích vẽ và có khiếu vẽ, nhất là
cháu Mí con trai Vũ. Ngoài t́nh bác cháu (ngày sinh của tôi và Mí t́nh
cờ trùng nhau), tôi và cháu c̣n có chút t́nh thầy tṛ. Gia đ́nh tôi và
gia đ́nh Vũ cũng chơi thân với nhau. T́nh bạn của tôi và Vũ nhờ thế
càng sâu rễ bền gốc. Tôi và Vũ đă đi với nhau gần khắp nẻo đường từ Bắc chí Nam.
Tôi thuộc tính nết Vũ, thuộc sở thích của Vũ như thuộc chính ḿnh. Vũ
sống giản dị, không thích diện, không thích ăn uống cầu kỳ, không thích
rượu bia, nhưng lại hút thuốc lá lẫn thuốc lào. Nhất là thuốc lào th́
h́nh như anh không tài nào bỏ được. Vào Sài G̣n, không quen với nắng
gió ở trong đó, Vũ ho đến rút cổ nhưng thuốc lào th́ vẫn hút đều đều.
Sang Liên Xô, Vũ mang theo cả điếu cày và bọc thuốc lào Tiên
Lăng to tướng. Tuy sinh ra và lớn lên ở thành phố nhưng Vũ lại đặc biệt
thích những món ăn dân dă : kẹo Cuđo Đà nẵng, kẹo sừng trâu Nam Định…Nhiều lúc, tôi cứ nghĩ Vũ thích nếm vị quê mùa hơn là thèm . Nhưng mà Vũ thèm thật. Một lần, mấy anh em đi với nhau vào
Đà Nẵng. Thoáng một cái, đă không thấy Vũ đâu. T́m măi mới thấy cậu
đang ngồi nhai kẹo Cuđơ ở một quán nước nhỏ đầu phố. Vũ tưởng ai cũng
thích như ḿnh nên mỗi lần đi công tác về anh tha toàn những thứ quà
bánh ở quê, lạ thật, nhưng chẳng ngon lành ǵ. Lưu Quang Vũ – Xuân Quỳnh Món
ăn sớ trường nhất của Vũ là món lưỡi lợn hấp. mỗi lần anh em kéo nhau
vào hàng ăn, tôi hỏi Vũ thích ăn ǵ? Vũ dí dỏm trả lời : làm tí Êzốp!
Vũ không thích các nhà hàng sang trọng, chỉ ưa những nơi suồng să kiểu
b́nh dân. Không biết từ khi nào, Vũ nghiện dùng dầu chàm. Đi đâu tôi
cũng thấy Vũ thủ một lọ trong túi, chốc chốc lại mở nắp xoa nhẹ lên
mũi, lên mặt. cái mùi hăng nhẹ của nó ngửi măi rồi cũng thành quen. Vũ
ít tuổi nhưng kinh lịch nhiều, một phần do đ̣i hỏi của công việc, một
phần do nhu cầu của anh. Mỗi lần có dịp đến địa phương nào, ng̣ai giờ
dành cho công việc, Vũ thích hai nơi gần như trái ngược nhau : chợ búa
và chùa chiền. Vũ ra chợ nhưng ít mua, chỉ thích xem hoặc hỏi những thứ
lạ. Cảnh xào xạc của chợ phiên trung du và miền núi hấp dẫn Vũ nhiều
hơn cả. Có lúc, tôi thấy Vũ nếm thử cả bánh sắn, kẹo mật. Ăn xong, lưỡi
vẫn cứ vàng như bột nghệ. H́nh như Vũ thích những tiếng mặc cả, những
âm thanh huyên náo, những sản vật vùng quê. Nó như gợi trong anh những
kỷ niệm mơ hồ của một thời xa xôi nào đó… Những
ai từng cộng tác với Vũ, chơi với Vũ, ít ra cũng bị anh nói dối đôi ba
lần. lúc đầu thấy khó chịu nhưng khi biết lư do th́ lại dễ thông cảm,
bỏ qua. Tuy vậy, không ai có ấn tượng Vũ là người không trung thực.
Thật ra, Vũ không có ư định nói dối. Chỉ v́ Vũ hay hứa hay hẹn hay nhận
lời, nhưng lại không thực hiện được mà thành. Riêng chuyện hứa đưa vé
mời người này người kia thôi đă đủ để Vũ mang tiếng rồi. Vũ làm sao mà
biết hết được bao nhiêu người xin vé, bao người muốn đi xem. Với lại,
có nhớ cũng không đủ thời gian để thực hiện. Vũ đành cười trừ, hoặc hứa
mời tiếp khi bị trách cứ. Khi đă quen thân nhau rồi th́ đó chỉ là
chuyện nói dối vặt, chẳng gây mất ḷng ai, cũng chẳng ai để bụng làm ǵ. Từ
khi nổi danh trong làng sân khấu, có khi hàng chục đoàn từ các nơi đến
xin kịch bản cùng một lúc. Họ nằn ń, nói khó buộc Vũ phải nhận lời mới
thôi. Nhiều phen, đến hẹn rồi vẫn chưa xong kịch bản, các đoàn cử người
săn t́m y như thể đ̣i nợ. Nói dối không xong th́ trốn. Có hôm, Vũ khóa
trái cửa ngồi viết trong nhà, bịết có người đến đ̣i kịch bản, không dám
lên tiếng. Có hôm mới 5h sáng, Xuân Quỳnh mở cửa ra đă thấy người từ Hà Sơn B́nh đến phục sẵn đ̣i vở. Tôi nhớ hồi làm vở Nguồn sáng trong đời
với Đoàn kịch Hà Bắc. Hội diễn đến nơi rồi mà kịch bản vẫn chưa xong,
họ cử người theo sát Vũ liền mấy hôm, đến khi chộp được, họ reo lên như
bắt được trộm. Không phải Vũ không biết tính của ḿnh đâu. Một lần ngồi
chờ tàu hỏa hàng tiếng đồng hồ. Vũ nhận xét: Tàu hỏa Việt Nam
cũng giống như tính ḿnh, thông báo chính xác đến hàng giây nhưng tàu
th́ lại muộn đến hàng buổi. Chuyện nói dối của Vũ kể ra c̣n khối giai
thoại. Không biết v́ thông cảm với tính cả
nể hay sự bận bịu quá mức, hay những khó khăn của công việc sáng tạo
của Vũ mà ít có ai thành kiến, khắt khe với sự lỡ hạn của Vũ. Anh Lân
của Đoàn kịch Hải Pḥng vài lần phát bực với Vũ, nhưng anh vẫn nhận xét: “Vũ
nói dối một cách đáng yêu”. Trong tôi, bao giờ Vũ cũng là người bạn
chân thành, mộc mạc, là người bạn tận tâm, tận lực cho nghệ thuật đồng
thời cũng là lời nhắc nhở ư thức lao động quên ḿnh, thái độ ứng xử
điềm tĩnh, ḷng từ thiện, bao dung với đời, với người. Người
ta thường biết đến một Lưu Quang Vũ với một loạt thành công rực rỡ
trong thời gian rất ngắn 1985-1988, nhưng mấy ai ngoài đời hiểu rơ
những thất bại đắng cay, vấp ngă của Vũ khi bắt đầu nhập cuộc với vở “ T-15 về đâu?”. Vừa dựng vở xong đă trở thành “ T-15 về kho”
như anh em chua xót nói đùa. Với thất bại ấy, Vũ càng tỉnh táo nh́n
thẳng vào ḿnh và vào đời hơn. Vũ hăm hở t́m ra con đường riêng của
ḿnh để chinh phục sân khấu và khán giả, vừa đề cập những chủ đề lớn,
những mảng thông điệp nóng bỏng về hiện trạng đáng báo động của đời
sống xă hội trong mọi lĩnh vực tinh thần, đạo đức, nhân tính…vừa t́m
kiếm những h́nh thức diễn đạt hấp dẫn, sống động và cuốn hút đám đông
vốn thờ ơ với sân khấu phải say mê, hào hứng tham dự vào “diễn đàn sân
khân khấu Lưu Quang Vũ”. Không biết do duyên hay nợ, hay sự run rủi của nghệ thuật mà tôi trở thành họa sĩ đầu tiên cộng tác với Lưu Quang Vũ ( vở Sống măi tuổi 17) đồng thời là người cuối cùng cộng tác với anh ( vở Hai ngh́n ngày oan trái).
Ở lần cuối cùng này, không chỉ tôi và anh mà cả hai gia đ́nh chúng tôi
chung nhau một tai nạn. H́nh như số mệnh đă sẵn sàng ghen ghét, đố kị
với tài hoa nên cả sáu người ngồi trên một xe, cùng khoảng khắc nghiệt
ngă mà Vũ, Quỳnh và cháu Mi th́ vĩnh viễn bị cướp đi. C̣n chúng tôi thỉ
trở thành người thân cuối cùng bên họ. Cho đến giờ, khoảng trống mà Vũ,
Quỳnh và cháu Mi để lại trong tôi, trong vợ con tôi, vẫn là khoảng
trống không thể thay thế được. Có lẽ măi măi thế. Gần
đây, vẫn có người hỏi tôi đấy là tai nạn thật hay giả. Thiên hạ đến là
nhiều chuyện! Hay cũng v́ yêu mến, tiếc nhớ Vũ, Quỳnh và cháu mà người
ta không tin ở tai nạn? Là bạn thân, đồng thời là chứng nhân cuối cùng,
tôi thấy cần phải kể lại chuyện này. Âu cũng là một lần để tôi nhắc lại
kỷ niệm đau buồn, ám ảnh suốt đời tôi. Mùa
hè năm 1988, từ đầu tháng 6, khi các cơ quan, gia đ́nh, bạn bè đang lục
đục chuẩn bị cho kỳ nghĩ mát, th́ tôi và Vũ đă bàn kế hoạch đưa cả hai
gia đ́nh đi nghỉ. Vũ nói : “Anh em ḿnh kết hợp công việc, được đi
nhiều nơi, đến nhiều chỗ. Năm nay, nên quan tâm nhiều hơn đến vợ, nhất
là con, hứa với chúng nhiều lần mà chưa thực hiện được”. Tôi nhất trí
ngay, nhưng rồi vẫn không dứt ra khỏi được công việc. Măi đến tận đầu
tháng 7 vẫn chưa thực hiện được dự định. Nhân chuyến tôi và Vũ làm vở Hai ngh́n ngày oan trái
với Đoàn kịch Hải Pḥng, thành ủy và đoàn kịch có nhă ư mời cả hai gia
đ́nh chúng tôi về Đồ Sơn tắm biển và kết hợp đọc vở. Anh Lân ở Hải
Pḥng lên đón mấy lần, nhưng chúng tôi bận đi công tác ḿền Nam nên đành phải
lưu lại trung tuần tháng 7. Từ Đà Nẵng ra, chúng tôi lại nhận ngay lời
mời của Hải Pḥng. Mọi lần, mọi việc chuẩn bị tôi đều phải lo. Lần này,
Vũ chủ động, hăng hái đi thuê ôtô và tổ chức chuyến đi. Chị Xuân Quỳnh,
nhà tôi và hai cháu vui lắm. Vũ thuê xe của đoàn 12, cả xe và nhà xe
nhiều lần đi với chúng tôi . Dự định ngày 16-7 ( âm lịch) sẽ khởi hành. Trước
đó một ngày, ngày rằm tháng 7 xá tội vong nhân, nhà tôi mời cả nhà Vũ
lên ăn. Bữa cơm vui lắm. nhưng hôm đó, thấy Quỳnh hơi khang khác. Chị
ăn nhanh hơn mọi khi, xong trước cả mọi người. Chị lùi lại, tay chống
má, đầu hơi ngă về phía sau, vẻ mặt tư lự. Chị nh́n mọi người ăn với
ánh mắt đượm buồn. Sau bữa ăn, lúc bàn về hành tŕnh th́ chị vui lên
hẳn. Đă có người mời đi nghỉ, mà chị mang theo cả bếp điện, nồi, phin
cà phê, đồ ăn thức uống….Thôi th́ lỉnh ca lỉnh kỉnh đủ thứ. Chiều
16-7 âm lịch, chúng tôi về đến Đồ Sơn. Nói là đi nghỉ nhưng thực ra chỉ
có nhà tôi, chị Quỳnh và hai cháu được thảnh thơi, c̣n tôi và Vũ vẫn
phải bận bịu công việc. Ngay đêm đó, khi mọi người đă ngủ, tôi và Vũ
kéo nhau ra hành lang ngồi uống nước chè, hút thuốc lào và trao đổi
công việc ngày hôm sau. Sáng 17, Vũ đọc kịch bản Hai ngh́n ngày oan trái
cho Đoàn kịch Hải Pḥng. Công việc diễn ra hết sức suông sẻ. Sau bữa
cơm chiều, cả hai gia đ́nh kéo nhau ra bờ biển. Nhà tôi và Quỳnh ngồi
trên kè đá. Hai cháu nhỏ say sưa ngắm thủy triều lên. Tôi và Vũ lững
thững đi dọc bờ biển. Gió từ đại dương thổi vào lồng lộng. Tiếng sóng
xô bờ mỗi lúc một mạnh tạo thành những âm thanh kỳ vỹ, đều đều, át cả
tiếng náo nhiệt của những quán ăn, hàng giải khát. Phía tây ánh tà
dương đang lịm dần. Đă lâu lắm chúng tôi mới có một đêm thư giăn như
thế này. Vũ cởi mở kể hết cho tôi quăng đời đă qua của ḿnh. Có một quá
khứ bị đánh thức. vốn đồng cảm nên tôi chia sẻ được với Vũ rất nhiều
chuyện: chuyện lạ lùng trong tuổi thanh niên, chuyện lo toan kiếm sống,
chuyện dấn thân vào con đường nghệ thuật, chuyện thế thái nhân
t́nh…nhưng có những chuyện măi măi là của Vũ, riêng Vũ và tôi không đủ
đồng cảm để chia xẻ những chuyện đó. Tôi chỉ biết thương Vũ, dành cho
Vũ những lời khuyên lời an ủi của một người bạn. Trời sắp chuyển sang
tiết thu. Đêm miền duyên hải se se lạnh. Chúng tôi trở về khách sạn.
Hóa ra trong lúc Vũ bộc bạch tâm sự với tôi th́ Quỳnh cũng bộc bạch tâm
sự với vợ tôi. Hai người chắc không sẵn đồng cảm như tôi với Vũ nhưng
cùng là phụ nữ, lại chơi với nhau nên không dấu nhau điều ǵ. Dường như
đó là cái đêm mà cả Vũ và Quỳnh bộc bạch trước biển. Chỉ có hai đứa trẻ
là c̣n vô tư quá. Sang
ngày thứ 3 th́ Vũ nhớ hẹn làm việc với anh Hoàng Quân Tạo ở Đoàn kịch
Hà Nội. Ăn bữa trưa xong, Vũ cứ đứng ngồi không yên, Vũ giục về luôn
nhưng đă hẹn chờ anh Lân ở Đoàn kịch Hải Pḥng để cùng về Hà Nội, nên
nấn ná măi. C̣n Quỳnh th́ rất vui. Chị ăn khỏe và ngon miệng. Dọc
đường, đến cầu Lai Vu, chúng tôi c̣n đỗ xe mua một rổ ổi. Dường như
biết chắc là lỡ hẹn với Hoàng Quân Tạo, Vũ không c̣n bồn chồn mấy nữa.
Anh quay sang kể chuyện vui. Hai cháu nhỏ lúc đầu ngồi cạnh nhau, đến
gần cầu Phú Lương, cháu Mi buồn ngủ. Chị Quỳnh đổi chỗ cho cháu nhỏ nhà
tôi để giữ cháu Mi ngủ. Trong lúc Vũ đang nói chuyện cụ bà đi sinh họat
tổ dân phố th́…rầm một tiếng, cả chiếc xe nảy tung lên…Khi tôi mở mắt
ra th́ cảnh tượng thật hăi hùng. Quỳnh và cháu Mi nằm im không nhúc
nhích. Vũ chỉ c̣n khe khẽ thở. Tôi cởi áo may ô gối lên đầu Vũ , Vũ
thều thào : “Thằng Mí nó đâu rồi?”. Đó là câu nói cuối cùng của Vũ. Tôi
cơng Vũ lên một chiếc xe, nhờ chở tới bệnh viện. Đến thị xă Hải Dương
th́ cảnh sát giao thông ách lại. Nói thế nào họ cũng không cho đi tiếp
v́ nhíp của xe bị găy, rất nguy hiểm. Tôi đành bế Vũ xuống, vẫy xe
khác. Đến bệnh viện Hải Dương, đầu Vũ đă ngoẹo sang một bên. Mấy cô y
tá, hộ lư thấy tôi cơng Vũ th́ hỏi luôn: “Lại đánh nhau hả?”. Sau khi
nói tên Lưu Quang Vũ bị tai nạn, họ mới nhiệt t́nh cứu chữa. nhưng
không kịp nữa rồi. Cho
đến hôm nay, mỗi khi nhớ lại khoảng khắc ác nghiệt ấy, tôi vẫn cứ tự
nghĩ: nếu hôm đó xe xuất phát sớm hơn hay muộn hơn một chút liệu tai
nạn có xảy ra không? Càng nghĩ càng nhớ tiếc xót xa, càng thấm tháp
khoảng trống Vũ, Quỳnh và cháu Mí để lại trong tôi, trong những người
thân, trong bạn bè đồng nghiệp. Giờ
đây, bên cạnh đường 5, nơi Vũ, Quỳnh và cháu Mí lâm nạn thảm khốc, mọc
lên một nấm đất nhỏ. Cũng xin nói rơ, việc này hoàn toàn không giống
với những cái miếu được dựng tại những cung đường xảy ra tai nạn giao
thông để ngày rằm, mùng một các bác tài lái xe khách dừng chân, thấp
hương than vái những oan hồn phù hộ độ tŕ cho các chuyến xe của họ tai
qua nạn khỏi. Không biết đến bao giờ người ta mới nghĩ đến việc dựng
tượng đài cho những nghệ sĩ có đóng góp lớn lao đến nghệ thuật sân
khấu, và cũng không rơ bạn tôi - tài danh Lưu Quang Vũ có tên trong
danh sách dựng tượng đài hay không? Nhưng ít nhất, hôm nay mỗi lần qua
đó, bạn bè, đồng nghiệp và những khán giả của anh cũng dừng lại, thắp
lên nắm đất ấy một nén nhang cho hương hồn nghệ sĩ… Tôi không muốn tin
mọi việc lại ảm đạm, hư huyễn như một thi sĩ ngày xưa đă than văn:
“Trăm năm nào có ǵ đâu. Chẳng qua một đám cỏ khâu xanh ŕ”. Không, tôi
không tin như vậy. Chí ít với “Hồn Trương Ba da hàng thịt”, khán giả sẽ
gặp lại Lưu Quang Vũ trong sân khấu của một thế kỷ mới. Nguồn : Lê Thiếu Nhơn
__________________ Tử vi dễ học nan tinh!
|
Quay trở về đầu |
|
|
vuan97 Hội viên

Đă tham gia: 05 September 2006 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2175
|
Msg 12 of 144: Đă gửi: 26 August 2008 lúc 9:22pm | Đă lưu IP
|
|
|
Tôi đưa vào đường link của bài viết trên VnExpress.
Người phụ nữ mà Lưu Quang Vũ đắm say
__________________ Hăy là Hoàng Đế rồi sẽ có Vương quốc
|
Quay trở về đầu |
|
|
longquang Hội viên

Đă tham gia: 28 March 2007 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 189
|
Msg 13 of 144: Đă gửi: 26 August 2008 lúc 10:54pm | Đă lưu IP
|
|
|
Lưu Quang Vũ sinh giờ thân mới đúng ! Luận giờ ngọ là coi chừng sai đó Hoa cai ơi !
|
Quay trở về đầu |
|
|
thienkhoitimvui Hội viên


Đă tham gia: 30 November 2004 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2445
|
Msg 14 of 144: Đă gửi: 26 August 2008 lúc 11:51pm | Đă lưu IP
|
|
|
Xuân Quỳnh là vợ hai. Vốn là DV múa. Xuất thân không học nhiều, nhưng sau tự cố gắng, tự bồi dưỡng mà thành tài thơ.
Vợ đầu là DV điện ảnh Tố Uyên. Sau bỏ nhau v́ "kinh tế khó quá, không sống nổi" (Vũ đi bộ đội về, thất nghiệp). Nhưng Tố Uyên vẫn quư Vũ (có thể vẫn yêu). Bà là DV đ.ảnh, không phải nhà thơ, nhưng tiếc nuối cho một mối t́nh, một cuộc hôn nhân sau tan vỡ, bà có làm một bài thơ tặng Vũ, lời lẽ khá cảm động. Như thế, dù bỏ nhau, nhưng họ rất tôn trọng nhau.
Cả hai vợ đều tương đối xinh. Các con cũng mất trong một tai nạn ô tô (thông tin nói thế) nhưng nay c̣n có Lưu Minh Vũ (nếu tôi không nhầm tên anh ấy) là con với Tố Uyên.
Về sau, Vũ chuyên viết kịch hơn là làm thơ, là một kịch tác gia có tư tưởng đổi mới, kịch ông thường "có vấn đề". Những vở ấy, nếu tŕnh làng sớm, như thời "nhân văn giai phẩm" (tất nhiên, lúc này th́ Vũ c̣n quá trẻ) chẳng hạn, rất dễ được gửi đi chăn ḅ trên núi Ba V́ để "học tập quần chúng lao động" và được đội khéo cái mũ "tư tưởng tiểu tư sản" ngay. Nhưng vào thời đổi mới, việc này cũng khá được chấp nhận. Tôi đoán (chỉ đoán thôi) không có chuyện ám sát.
Kịch tôi chưa xem vở nào. Thơ của hai ông bà th́ có xem qua. Thơ cả hai đều tốt (theo cách thích riêng của tôi).
Bài nào đó có câu:
Chỉ có thuyền mới hiểu
Biển mênh mông dường nào
Chỉ có biển mới biết
Thuyền đi đâu về đâu
Nếu thuyền phải xa biển
Ḷng thuyền đau rạn vỡ
(Tạm nhớ lại, có thể không chính xác hoàn toàn)
Tất nhiên, Thuyền - Biển ở đây chỉ là tượng. Nhưng không phải là không nói ǵ. Như một cách hiểu mà tôi đă có dịp được tranh luận hiện nay.
Xuân Quỳnh, nghe nói rất đảm đang, thương chồng - con (kể cả con riêng của chồng), bà đối xử công bằng cho các con, bất kể con riêng hay con chung. Có làm thơ tặng các con. Nếu tôi nhớ đúng, th́ chính Xuân Quỳnh (cũng là tên thật?) cũng đă một đời hôn nhân dang dở rồi mới đến với Vũ. Bà khá xinh, mặt phúc hậu, chưa nghe văn sĩ, thi sĩ nào nói xấu bà, có lẽ rất tốt tính, nhưng hơi thấp người. Về già hơi mập ra.
Mấy thông tin nhớ được, có thể giúp ǵ cho việc đoán số?
|
Quay trở về đầu |
|
|
camle Hội viên

Đă tham gia: 12 March 2008 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 198
|
Msg 15 of 144: Đă gửi: 27 August 2008 lúc 12:01am | Đă lưu IP
|
|
|
Theo tôi, Phucloc không nên đưa những thông tin lá cải lên đây làm lệch đi cách nh́n nhận của mọi người - đây chi đơn thuần là diễn đàn về lư số ! Quan diểm chính trị hay lư tưởng sống cũng như cách đánh giá một giai đoạn lịch sứ , nhân vật lịch là tuỳ thích của mọi người - vả chăng nên tôn trọng nhưng chớ bàn luận ôn ào.
Tôi thấy, một số vị đi vào b́nh luận lá số của những nhân vật lịch sử (mà không chắc ngày giờ sinh có đúng 100%) rất khiên cưỡng, áp đặt theo nhận thức chủ quan của ḿnh hay của một số ít người -> nên thiếu tính biện chứng, không thuyết phục, chán ẹt !
H́nh như Phucloc c̣n là sinh viên, sao không thể nh́n đời một cách trong sáng hơn ?
Cuộc sống - bên cạnh cái tốt bao giờ cũng tồn tại cái xấu và ngược lai - sẽ không có ǵ là tuyệt đối....
Đôi lúc, ta cũng giật ḿnh tự hỏi - ḿnh đă cống hiến được cái ǵ cho đời ? Camle tôi đă trả lời rất nhỏ “hinh như chưa” và thật là buồn !
Vài ḍng sẻ chia ...
Thân ái !
|
Quay trở về đầu |
|
|
thienkhoitimvui Hội viên


Đă tham gia: 30 November 2004 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2445
|
Msg 16 of 144: Đă gửi: 27 August 2008 lúc 12:23am | Đă lưu IP
|
|
|
Nếu tôi không nhầm th́ Phúc Lộc chỉ đưa trang nguồn. Và đă nói rơ:
PhucLoc đă viết:
"Ai Đă Ra Lệnh Ám Sát Nhà Thơ- Kịch Tác Gia Lưu Quang Vũ?
(Đây là ư kiến cá nhân, chỉ mang tính tham khảo , c̣n muốn hiểu ra sao th́... tùy chính kiến) |
|
|
Như thế cũng đă có chút ít thận trọng, trên mạng không phải ai cũng làm điều này.
Nhưng theo tôi th́ đúng là những thông tin trong trang web PhucLoc cung cấp có lẽ không phải là sự thật! Nếu lời tôi nói không quá "nặng" th́ cũng là thông tin chưa có căn cứ tin cậy. Nhưng thông tin trên internet là thế. Rất cần sáng lọc, tốt có, xấu có, bịa đặt có.
--------------------------
Cho nên, vấn đề theo tôi là căn cứ vào những thông tin như thế nào cho có thể tin cậy được. Chứ không phải là "nh́n đời kính trắng hay đen". Đôi khi, nh́n đời "dễ dăi" "đơn giản" "ngây thơ" quá cũng không nên, dù có vẻ "trong sáng". Đời cái ǵ đáng xấu th́ xem là xấu. Cái ǵ đáng lo th́ cho là lo. Cái ǵ đáng buồn th́ cho là buồn. Miễn không mất lư tưởng, mất ḷng tin vào đời sống là được. Nh́n đời "trong trẻo" quá, có lúc lại "lạc quan tếu" hay "xuê xoa", "nông nổi". Bởi đời đâu phải cái ǵ cũng đáng vui mừng? Chỉ duy nhất là làm sao nh́n đúng SỰ THẬT là ổn.
|
Quay trở về đầu |
|
|
HoaCai01 Hội viên


Đă tham gia: 03 April 2008
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 3743
|
Msg 17 of 144: Đă gửi: 27 August 2008 lúc 12:23am | Đă lưu IP
|
|
|
PhucLoc đang tải cả 2 nguồn tuơng phản để rộng đường dư luận, riêng nguồn thứ 2 chủ truơng số mệnh xui xẽo dung dũi đă được in đậm bởi PhucLoc, trong khi nguồn cho rằng Lưu bị chế độ thanh toán chỉ ghi vọn vẹn bởi 1 link tức dấu kín đi.
Tôi thú thật rất chán năn giao tiếp những con vẹt bị kềm kẹp lâu ngày chỉ biết tâng bốc và sống trong sự chen đua mất t́nh người. Trong miền Nam trước 1975 cũng chứng kiến những cảnh bè phái thanh toán nhau, chế độ hiện hành thủ tiêu các bậc nhân sĩ bất đồng chánh kiến.
CamLe chê bai các bài luận về lá số Phi Thường Cách và hồ sơ Nguyễn Việt Tiến bằng đoạn :
nên thiếu tính biện chứng, không thuyết phục, chán ẹt !
Riêng HC nghe và thấy cảnh hải quan ngồi tại phi trường Tân Sơn Nhất đ̣i Việt Kiều hối lộ và cảnh sát giao thông làm tiền trắng trợn như thế nào để có thể nói rằng sự tham nhũng và bết bát của chính quyền quả là nan giải ! Từ đó cho thấy sự độc tài khủng khiếp như thế nào - muốn giết th́ giết, muốn bắt th́ bắt .
H́nh như mỗi chúng ta có những chỗ nhược hể đụng tớI th́ nhảy dựng lên phải không ? Nếu hồ sơ này bị chết v́ đám cầm quyền mà không cho giải đúng th́ đừng giải hay hơn.
Ở đâu cũng vậy, nhân dân bao giờ cũng là tầng lớp bị thiệt tḥi nhất, c̣n đám xưng v́ dân v́ nước lại trở thành kềm kẹp dân và bán nước (sắp bị Tàu Cộng dập cho chết sau Olympic games 2008)
HC
__________________ Ưng vô sở trụ nhi sanh kỳ tâm
|
Quay trở về đầu |
|
|
HoaCai01 Hội viên


Đă tham gia: 03 April 2008
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 3743
|
Msg 18 of 144: Đă gửi: 27 August 2008 lúc 12:39am | Đă lưu IP
|
|
|
Tôi thấy, một số vị đi vào b́nh luận lá số của những nhân vật lịch sử (mà không chắc ngày giờ sinh có đúng 100%)
CamLe biết ǵ mà nói như trên, kiến thức và nhận định c̣n non quá, làm tôi phải cuời to !
Năm 2002 - 2003 tôi sinh hoạt tại datviet với nick LaoNgoanDong quen với đám xưng họ là sinh viên yêu nước học tại Hàn Quốc, họ ăn nói cũng lịch sự, trong đó có 1 "em" sinh viên dùng nick Warrior thủ lănh để tiếp xúc tôi . Người khác dùng nick VietKiem để tỏ ḷng tuơng lân. VietKiem c̣n dẫn tôi vào xem trang nhà của cư sĩ Thuần Phong và nhờ tôi coi dùm lá số Cơ Luơng tại Th́n . Tôi ừ hử nghi ngờ họ có điều ǵ không ổn v́ ngoài mặt lễ phép nhưng lại có lúc chữi thề văng tục và giọng điệu sặc mùi chính trị nhân danh yêu nước VN .
Sau datviet tuyên bố IP address của Warrior và VietKiem xuất phát từ Washington DC (ṭa đại sứ CSVN) th́ tôi bật ngữa ra . Tối đó tôi lên Yahoo Chat níu áo VietKiem hỏi han, hắn vờ nhắc "Sao anh không giải dùm lá số"
Lăo ngoan đáp " Các anh là cán bộ tuyên truyền làm ǵ mệnh Cơ Luơng"
VietKiem, "Chúng tôi toàn trên 40 tuổi, oải lăo ngoan đồng lắm rồi "
Từ đó đứt liên lạc !
HC
__________________ Ưng vô sở trụ nhi sanh kỳ tâm
|
Quay trở về đầu |
|
|
vuan97 Hội viên

Đă tham gia: 05 September 2006 Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2175
|
Msg 19 of 144: Đă gửi: 27 August 2008 lúc 1:04am | Đă lưu IP
|
|
|
Tôi nhận xét kịch của Lưu chửi ông ổng chả hay ho ǵ. Thiếu tinh tế như phim của Saclo nên nó chỉ được 1 thời gian ngắn thôi, nó cũng sẽ được nhóm người nào đó ưa thích chứ không thể là đại bộ phận dân chúng được.
-------------
nói leo chút chơi
Sửa lại bởi vuan97 : 27 August 2008 lúc 1:05am
__________________ Hăy là Hoàng Đế rồi sẽ có Vương quốc
|
Quay trở về đầu |
|
|
omely Hội viên

Đă tham gia: 21 December 2006
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 712
|
Msg 20 of 144: Đă gửi: 27 August 2008 lúc 1:18am | Đă lưu IP
|
|
|
Chị camle, om tính theo tử b́nh th́ ngày chết của Lưu Quang Vũ do 3 Th́n nhập Mộ (trụ tháng, lưu niên và ngày tử), tứ trụ nguyên cục đă quá nhiều thủy, vận hạn lại nhằm vào cừu thần là Canh kim, đến vùng biển lại càng thất sách. Giờ sinh không thể quá giờ Ngọ, nếu không th́ đă có cứu. Đây là mục Tử vi, nên om không dám luận nhiều, thấy chị có quan tâm nên góp ư .
|
Quay trở về đầu |
|
|
|
|