Đăng nhập nhanh
Mạnh Thường Quân
  Bảo Trợ
Chức Năng
  Diễn Đàn
  Thông tin mới
  Đang thảo luận
  Hội viên
  Tìm Kiếm
  Tham gia
  Đăng nhập
Diễn Đàn
Nhờ Xem Số
  Coi Tử Vi
  Coi Tử Bình
  Coi Địa Lý
  Coi Bói Dich
  Chọn Ngày Tốt
Nghiên Cứu và
Thảo Luận

  Mệnh Lý Tổng Quát
  Qủy Cốc Toán Mệnh
  Tử Vi
  Tử Bình
  Bói Dịch
  Mai Hoa Dịch Số
  Bát Tự Hà Lạc
  Địa Lý Phong Thủy
  Nhân Tướng Học
  Thái Ất - Độn Giáp
  Khoa Học Huyền Bí
  Văn Hiến Lạc Việt
  Lý - Số - Dịch - Bốc
  Y Học Thường Thức
Lớp Học
  Ghi Danh Học
  Lớp Dịch & Phong Thuy 2
  Lớp Địa Lư
  Lớp Tử Vi
    Bài Giảng
    Thầy Trò Vấn Đáp
    Phòng Bàn Luận
    Vở Học Trò
Kỹ Thuật
  Góp Ý Về Diễn Đàn
  Hỗ Trợ Kỹ Thuật
  Vi Tính / Tin Học
Thư Viện
  Bài Viết Chọn Lọc
  Tủ Sách
Thông Tin
  Thông Báo
  Hình Ảnh Từ Thiện
  Báo Tin
  Bài Không Hợp Lệ
Khu Giải Trí
  Gặp Gỡ - Giao Lưu
  Giải Trí
  Tản Mạn...
  Linh Tinh
Trình
  Quỷ Cốc Toán Mệnh
  Căn Duyên Tiền Định
  Tử Vi
  Tử Bình
  Đổi Lịch
Nhập Chữ Việt
 Hướng dẫn sử dụng

 Kiểu 
 Cở    
Links
  VietShare.com
  Thư Viện Toàn Cầu
  Lịch Âm Dương
  Lý Số Việt Nam
  Tin Việt Online
Online
 194 khách và 0 hội viên:

Họ đang làm gì?
  Lịch
Tích cực nhất
dinhvantan (6262)
chindonco (5248)
vothienkhong (4986)
QuangDuc (3946)
ThienSu (3762)
VDTT (2675)
zer0 (2560)
hiendde (2516)
thienkhoitimvui (2445)
cutu1 (2295)
Hội viên mới
thephuong07 (0)
talkativewolf (0)
michiru (0)
dieuhoa (0)
huongoc (0)
k10_minhhue (0)
trecon (0)
HongAlex (0)
clone (0)
lonin (0)
Thống Kê
Trang đã được xem

lượt kể từ ngày 05/18/2010
Khoa Học Huyền Bí (Diễn đàn bị khoá Diễn đàn bị khoá)
 Tử Vi Lư Số : Khoa Học Huyền Bí
Tựa đề Chủ đề: Tu Mau Kẻo Trể Gửi trả lời  Gửi bài mới 
Tác giả
Bài viết << Chủ đề trước | Chủ đề kế tiếp >>
nhusanh
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 14 April 2006
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 64
Msg 1 of 1: Đă gửi: 14 April 2006 lúc 10:00pm | Đă lưu IP Trích dẫn nhusanh

 

Mong cho ai nấy đều phát tâm hành đạo đừng viện dẫn bất cứ lư do ǵ mà tŕ hoăn, v́ ngày tháng trôi qua như thoi đưa, mạng sống ḿnh giảm dần. Một ngày ta sống là một ngày ta đang đi gần đến nhà mồ, cái chết nó cạnh đề ta lắm. Vậy th́ ngay từ bây giờ, lúc thân tâm hăy c̣n khang kiện, hăy phát tâm hành đạo, hăy tinh tấn hành đạo, đừng để cho đời người tiếp tục luống qua vô ích.

 Nhân lúc c̣n khoẻ mạnh, hăy tinh tấn tu hành, hăy tu tâm dưỡng tánh để xa ĺa bể khổ nguồn mê mà quay về bờ Giác.

 Tu không đ̣i hỏi điều kiện hoàn cảnh nào hết. Có đủ duyên xuất gia th́ sự tu sẽ dễ dàng hơn. Không đủ duyên tu ở nhà, ở chợ, hay ở sở làm cũng đều được. Chỉ cần có quyết tâm nói thiện th́ làm thiện, nói bố thí th́ làm bố thí.

 

Khi tu chúng ta nên luôn có cái hùng lực của nhà Phật. Với bất cứ giá nào, điều phải và hợp lư th́ những người con Phật nên luôn làm, cho dù những người quanh ta có nói ǵ th́ nói, ta vẫn làm. Ư chí của người con Phật nó phải kiên cường và rắn chắc như sắt đá.

 

Người tu theo đạo Phật, nếu tu tại gia th́ mong cho ḿnh có được một đời sống thanh tịnh và yên ổn hơn. Nếu xuất gia th́ mong được sự giải thoát trọn vẹn.

 

Người con Phật quyết không tu lấy lệ, hoặc tu cho có chừng. Một khi đă quyết chí tu tâm, dù bị khảo đảo thế nào, ta vẫn quyết không thối chí hay sa ngă.

 

Người con Phật không nh́n đời bằng buồn tẻ, mà cũng không bằng vui thích thái quá. Tất cả đều đến rồi đi một cách b́nh thản.

 

Người con Phật quyết không tin những ǵ ḿnh chưa hiểu, v́ tin như vậy là ḷng tin mù quáng.

 

Con đường duy nhất đưa ta đến an lạc và hạnh phúc thật sự là phải tự rèn luyện cho ḿnh đừng có ḷng tham ái.

 

Trong đạo Phật, chúng tôi tin là có đời sống sau khi chết, và tin vào thuyết nghiệp báo, luật nhân quả. Những tin tưởng này giúp chúng ta giữ được ḷng thanh thản trước mọi sự, và chấp nhận những ǵ đang xảy ra. (Đức Đạt Lai Lạt Ma)

 

Đối với quan điểm của một người thực hành đạo Phật, điều quan trọng là phải có một tinh thần an nhiên, vững vàng, không bị lên cao hay xuống thấp nhiều quá. Có vui, có khổ, có cả phiền muộn chán đời, nhưng không quá cao, quá thấp. Lối sống này có thể coi như thiếu mầu sắc, nhưng thật ra, sống căng thẳng với quá nhiều khích động là điều không tốt. Cũng giống như ánh sáng trong pḥng. Khi quá sáng làm loá mắt, lúc quá tối không nh́n rơ, cả hai đều không có ích lợi mấy.

 

Lối sống này phụ thuộc nhất là vào t́nh trạng tinh thần của chúng ta. Giữ được tâm b́nh an vững chăi là điều quan trọng nhất. Muốn có tâm b́nh, ta phải tập luyện. Tâm trí chúng ta có thể trở nên vững vàng, kiên cường, ít bị ngoại cảnh lôi kéo xô đẩy. Ngược lại với t́nh trạng trên là khi bạn quá nhạy cảm: một chút chuyện buồn có thể làm bạn chán đời, và một chút vui cũng làm bạn bị kích thích mạnh mẽ. Sống như vậy thật không nên. (Đức Đạt Lai Lạt Ma)

 

Một con người lành mạnh là người sẵn ḷng giúp đỡ tha nhân khi có cơ hội. Khi không có cơ duyên, th́ ít nhất họ cũng không làm hại ai.

 

Khi một người sống với quá nhiều thảm kịch, th́ điều nên làm là chấp nhận quan niệm rằng chúng ta có nhiều tiền kiếp và nhiều đời sống sau khi chết. Như vậy, tầm nh́n sẽ rộng hơn dù đời sống hiện tại của họ không c̣n hy vọng. (Đức Đạt Lai Lạt Ma)

 

Cố gắng để đạt được hạnh phúc cá nhân là chuyện tự nhiên. Nhưng điều này khác xa với chuyện v́ hạnh phúc của ḿnh mà coi thường, bỏ qua hoặc làm hư hạnh phúc của những người khác. Hai điều này rất là khác biệt.

 

Đừng tưởng phải ngồi yên lặng xếp bằng và niệm chú mới là thiền mà phải biết rằng đi đứng, nằm ngồi, ăn uống, nói chuyện cũng là thiền hết. Điểm chính yếu là ta phải biết giữ sao cho tâm lúc nào cũng an nhiên tự tại, không để cho các vọng tưởng lôi cuốn, không để cho tham sân si chi phối, tự nhiên tuỳ thuận theo đời sống, giữ sao cho tâm không bị xao động là được. Không cần phải nhập thất tĩnh tu, không cần phải cố gắng thái quá để đạt đến một cái ǵ mới là thiền mà trái lại ta phải biết sống tự nhiên như một người b́nh thường nhưng khi ăn biết rơ ḿnh đang ăn, khi uống biết rơ ḿnh đang uống, khi tham biết ḿnh đang tham, khi giận biết ḿnh đang giận. Gặp việc thuận ư không kiêu căng, việc nghịch ư không nản ḷng, lúc nào cũng ư thức và biết giữ tâm b́nh thản, đó mới là thiền.

 

Trong khi đi trên đường đạo, yếu tố tự lực và tha lực luôn luôn đi đôi với nhau. Phải có tự lực nghĩa là phải tự cất bước, nỗ lực đi th́ mới có yếu tố tha lực nghĩa là sự giúp đỡ của những người khác như các vị Tổ, vị Thầy. Điều này có thể ví như khi đi mà vấp ngă th́ người bạn đồng hành có thể nâng đỡ, d́u dắt nhưng không ai có thể cơng ai leo núi được cả.

 

Người Tây Phương quen náo nhiệt chắc chắn không thể hiểu được thú vui thầm kín của những người lánh ḿnh chốn cô tịch hoang vu. Trong cảnh yên tĩnh của núi rừng, người tu tha hồ thiền định, quán tưởng, dưỡng tinh thần, hoặc nghiên cứu kinh sách. Một người b́nh thường khi thấy những hang động hẻo lánh, am thất xây cất sơ sài, sẽ cho rằng, người tu dại dột, lựa chọn một lối sống lặng lẽ, chán chường, nhưng với người đă quyết chí cầu giải thoát th́ lại khác. Tuy sống trong cảnh tịch mịch lặng lẽ nhưng họ không bao giờ rỗi rảnh. V́ mải mê thiền định mà họ quên cả thời gian, không biết đêm ngày. V́ mải mê t́m ṭi, suy nghiệm những lẽ huyền vi mà họ không thấy buồn chán hay lẻ loi. Nhiều người khi bước vào động đá, đưa tay kéo tấm liếp che cửa hang lại là ḷng họ đă rộn lên một niềm an lạc tuyệt vời. Nhiều người đứng trên đỉnh núi nh́n tuyết rơi lấp kín lối đi, lấy làm thoải mái v́ trong mùa đông giá rét sẽ chẳng c̣n ai đến làm rộn họ nữa.

 

Kiến tánh là việc khó giải thích, bởi v́ chưa tới mà nói th́ nghe hơi lạ. Kiến tánh không phải là cái suy lư rồi ḿnh hiểu có kiến tánh hay không kiến tánh. Chúng ta phải có một phen hoặc là đọc kinh, hoặc là nghe giảng, hoặc là nghe nói một câu nào đó, ḿnh bừng sáng nhận được nơi ḿnh có cái lâu nay ḿnh không biết. Nhận được cái đó chúng ta có thể vui cười cả ngày, có khi khóc cả buổi. Đó là triệu chứng của kiến tánh. Bao giờ ḿnh có là biết liền v́ cảm động, xúc động quá mạnh và từ đó cuộc đời ḿnh có thể chuyển, chớ không phải nó ngấm ngầm thường thường đâu.

 

Chủ yếu là định. Định rồi trí tuệ phát sáng. Thấy ma, thấy Phật th́ đó là cái bóng, là ảo ảnh, không thiệt. Cho nên thấy ma không sợ, thấy Phật không mừng th́ đó là người tu thiền chân chính. (T.T. Thích Thanh Từ)

 

Chấp nhận mọi chuyện một cách b́nh thường, đó là bí quyết. (Đức Đạt Lai Lạt Ma)

 

Đạo Phật giải thích rơ lư luân hồi, nhưng không phải để măi chịu luân hồi. Biết luân hồi tường tận rồi, Phật chỉ ra con đường thoát ly luân hồi. Đúng như ư nghĩa biết khổ, chúng ta mới t́m cách thoát khổ.

 

Người cố chấp càng bảo thủ ư kiến ḿnh là nguyên nhơn đau khổ trầm trọng của con người. Chỉ khéo léo dung hoà buông xả để cùng vui vẻ với nhau, là người khôn ngoan nhất.

 

Một người có tâm linh phong phú cũng là một người đang đi trong nẻo luân hồi nhưng đă có mục đích rơ rệt. Họ biết ḿnh muốn đi đâu và có sẵn một bản đồ chỉ dẫn. Họ biết trước những mục tiêu ngắn hạn phải đạt, những cạm bẫy trên đường phải tránh. Họ tập trung tư tưởng vào mục đích cao cả trước mặt và luôn luôn tiến bước không ngừng. Đôi khi họ cũng vấp ngă, có khi họ bị cám dỗ hay lạc hướng nhưng họ luôn luôn đề cao cảnh giác để định hướng trở lại và quyết tâm tiến đến mục tiêu đă đề ra. V́ đời người quá ngắn, thần chết đă tấn công họ trước khi họ đạt được mục tiêu nhưng cái ư chí cương quyết tiếp tục con đường đă định giúp họ ư thức về giai đoạn tạm thời giữa các cơi sống. Thân thể họ có thể tan ră nhưng cái ư chí vẫn c̣n nguyên vẹn dưới trạng thái năng lực tâm linh (psychic energy) và cái năng lực này sẽ tiếp tục hướng dẫn họ chuyển kiếp đầu thai vào một cơ thể khác để hoàn tất tâm nguyện quá khứ. Đó là trường hợp các vị hoá thân tại Tây Tạng.

 

Biết được lư luân hồi, chúng ta biết được lẽ công bằng của con người, cũng nhận lấy sự tự do căn bản nơi chúng ta. Mọi mê tín ỷ lại đều tiêu tan, do biết ta là người quyết định thân phận của ḿnh. Tất cả oán hờn tủi hận đều sạch hết, v́ có ai áp đặt sự đau khổ cho ḿnh mà than thở. Quả chúng ta là con người độc lập tự do của chính ḿnh trong hiện tại và vị lai. Dù chưa giải thoát, biết được lư luân hồi, chúng ta cũng sáng suốt và an ổn ngay trong đời sống này. Mọi tương lai đều nằm trong tay chúng ta, chúng ta trọn quyền chọn lấy một tương lai nào theo sở thích của ḿnh.

 

Nếu người đời buồn chán, thất vọng th́ đă có những thú vui vật chất để tiêu sầu giải muộn trong khi người đi trên đường đạo th́ không có những thú đó. Họ sẽ không được một sự an ủi nào hết cho đến khi họ thực sự chiến thắng được bản ngă của ḿnh và chỉ đến khi đó thôi họ mới nếm được vị ngọt của sự giải thoát.

 

Phải biết sống một cách ư thức về tư tưởng, hành động, lời nói của ḿnh và hiểu rơ sức mạnh của nghiệp lực.

 

Khi hành giả đă đạt đến trạng thái vô ngă, vô cầu, vô niệm th́ họ sẽ ư thức rằng tất cả mọi sự việc chỉ là những khí lực vẩn vơ, không có thật, đến và đi như gió thổi, mây bay. Người kinh nghiệm và biết rơ điều này tuy thân sống ở cơi trần mà tâm đă trụ ở cơi trên, thản nhiên, ung dung và tự tại.

 

Hăy ư thức rơ rệt về việc làm của ḿnh v́ bất cứ một hành động nào cũng tạo ra những hậu quả tương xứng. Luật nhân quả là một định luật thiên nhiên có tính cách bất di dịch, nghĩa là không bao giờ thay đổi trong không gian và thời gian. Nó không hề trừng phạt một cách độc đoán mà chỉ tạo ra một hậu quả không thể tránh tương đương với nguyên nhân đă gây ra nó. Người đi trên đường đạo là người học hỏi các định luật thiên nhiên này rồi mang nó ra áp dụng cho ḿnh một cách khôn khéo.

 

Người có lư tưởng là người luôn giữ ǵn mức định đó trong tâm, lúc nào cũng suy gẫm về điều ḿnh theo đuổi, thấy rơ kết quả mà họ mong sẽ đạt được, và cương quyết đi trọn con đường. Họ phải biết tuân giữ những định luật bất biến trong vũ trụ và không bao giờ quên rằng chân hạnh phúc là một phần thưởng quí báu, chỉ đến sau khi họ đă vượt qua được những thử thách mà thôi.

 

Nhờ thực hành Phật Pháp ta có thể thành tựu 3 ư nghĩa (hay mục đích).

 

Ư nghĩa cao nhất là đạt đến toàn giác, thành Phật ngay trên đời này. Loại ư nghĩa trung b́nh là sự đạt giải thoát cho riêng ḿnh khỏi những sợ hăi và khổ đau trong ṿng sinh tử. Mục đích thấp nhất là cố gắng, để được tâm an ổn, để tự giải quyết những vấn đề nội tâm ḿnh và để khỏi sinh vào các đoạ xứ.

 

Khi xét đến sự giảm dần liên tục của đời sống và sự chắc chắn của cái chết, ta nên quyết định “Trước khi cái chết đến, ta phải cố gắng rút ra được những điều có ư nghĩa từ sự sống.”

 

Ta nên phê phán tâm của chính ḿnh và xem thử ḿnh đang tạo nghiệp tốt hay xấu. Và nếu ta chịu xét kỹ về nghiệp và quả báo của nghiệp, th́ sẽ thấy rơ rằng điều thực quan trọng là phải tạo nghiệp lành và loại trừ ác nghiệp.

 

Đọc sách luân lư đạo đức mà không thực hành th́ không khác nào một người kia đang đói, thấy trước mặt một mâm cơm dọn ra, y không cầm đũa gắp ăn mà cứ nói “Đồ ăn ngon quá” th́ rốt cuộc y vẫn đói chứ không “Thật no ḷng.”

 

Chúng ta sở dĩ phiền năo là bởi do nh́n người trên cặp mắt chỉ trích, hoặc cặp mắt khinh miệt tự cao… rồi thấy người xấu xa dở tệ… bởi thế mới sanh ra phiền năo.

 

Tâm muốn vươn lên, nhưng gặp nhiều nghịch cảnh không thực hiện được ư muốn. Phải dùng biện pháp ǵ?

Nghĩ ḿnh đă chết

2. Nhận thật ḿnh đang sống trong cảnh mộng.

 

Ngươi hăy tiêu diệt ḷng tham vọng nhưng hăy làm việc như những kẻ ḷng đầy tham vọng.

 

Ngươi hăy tiêu diệt ḷng ham sống, nhưng hăy tôn trọng sự sống như những kẻ đầy ḷng ham sống.

Ngươi hăy tiêu diệt ḷng ham muốn sự tiện nghi, nhưng hăy sung sướng như những kẻ chỉ sống để hưởng lạc thú.

 

Theo đạo Phật, sống và chết được xem như một toàn thể, ở đây chết chỉ là khởi đầu của một chương mới. Chết như một tấm gương trong đó phản chiếu tất cả ư nghĩa cuộc đời.

 

Chúng ta vào đạo là phải giữ tâm không oán, không thù lần lần để tâm lóng lặng cho trí tuệ phát sáng, và hằng ngày làm việc thiện lành lợi ích cho mọi người. Đó là những điều căn bản không một người tu nào có thể thiếu được.

 

Khi ta c̣n chưa chuyển được nghiệp cũ th́ hậu quả của nó c̣n tiếp tục diễn ra.

 

Mạng sống trong hởi thở, trong nhịp đập quả tim. Thế nào là mạng sống? Sự vay mượn liên tục.

Kiếp sống của con người là ǵ? Là sự vay mượn đất, nước, gió, lửa thường xuyên. C̣n vay mượn là c̣n sống, ngừng vay mượn là ngưng thở, tim không đập là chết. Kiếp sống của con người tạm bợ không thật, vậy mà người đời cứ tưởng là thật rồi tranh giành hơn thua, gây đau khổ cho nhau không dừng không dứt.

 

Đừng t́m về quá khứ

Đừng tưởng tới tương lai

Quá khứ đă qua rồi

Tương lai th́ chưa tới

Hăy quán chiếu sự sống

Trong giờ phút hiện tại

Sống chơn thật hiện tại

Kẻ thức giả an trú

Vững chăi và thảnh thơi

Phải tinh tiến hôm nay

Kẻo ngày mai không kịp

Cái chết đến bất ngờ

Không thể nào mặc cả

Người nào biết an trú

Đêm ngày trong chánh niệm

Th́ Mâu Ni gọi là

Người biết sống một ḿnh.

 

 

Quay trở về đầu Xem nhusanh's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi nhusanh
 

Xin lỗi, bạn không thể gửi bài trả lời.
Diễn đàn đă bị khoá bởi quản trị viên.

  Gửi trả lời Gửi bài mới
Bản để in Bản để in

Chuyển diễn đàn
Bạn không thể gửi bài mới
Bạn không thể trả lời cho các chủ đề
Bạn không thể xóa bài viết
Bạn không thể sửa chữa bài viết
Bạn không thể tạo các cuộc thăm ḍ ư kiến
Bạn không thể bỏ phiếu cho các cuộc thăm ḍ

Powered by Web Wiz Forums version 7.7a
Copyright ©2001-2003 Web Wiz Guide

Trang này đă được tạo ra trong 4.7422 giây.
Google
 
Web tuvilyso.com



DIỄN ĐÀN NÀY ĐĂ ĐÓNG CỬA, TẤT CẢ HỘI VIÊN SINH HOẠT TẠI TUVILYSO.ORG



Bản quyền © 2002-2010 của Tử Vi Lý Số

Copyright © 2002-2010 TUVILYSO