Msg 2 of 6: Đă gửi: 01 August 2006 lúc 11:22pm | Đă lưu IP
|
|
|
dokhithat đă viết:
Nhưng mấy hôm nay suy nghĩ ḥai mà vẫy không thể hiểu được ư "Nh́n nhân gian nay bằng cặp mắt của thế nhân". Xin các bật cao nhân giải thích giúp, để tiểu đệ được khai mở tâm nhăn.
|
|
|
Ở thế giới Cực lạc ăn cơm trưa xong mọi người đi kinh hành, th́ ở đây ăn cơm xong ḿnh cũng đi kinh hành niệm Phật. Nếu đi làm ăn cơm ở sở, ăn xong ḿnh cũng dành ra năm, mười phút đi kinh hành niệm Phật. Buổi chiều ở Cực lạc, ai nấy đều trở về an trú nơi bông sen của ḿnh th́ ở đây (Ta Bà) quư vị trở về nhà ngồi trên nệm của ḿnh hít thở lắng tâm rồi niệm Phật, quán tưởng ḿnh đang ngồi trên một hoa sen, điều này ḿnh có thể làm được, đâu ai cấm, chỉ v́ tâm ḿnh lười biếng quen nghĩ lung tung chyện đời, không quen quán tưởng h́nh phật, hoa sen, v.v... Quư vị nên tập quán tưởng theo 16 phép quán của kinh Vô lượng Thọ rồi đem ra áp dụng vào đời sống hằng ngày.
Sáng sớm thức dậy đi dạo công viên nghe chim hót, ta liền nhớ lại ở cực lạc cũng có chim bạch hạc, anh vũ, ca lăng tần già, v.v... hót tiếng ḥa nhă nói pháp. Ở Ta Bà này cũng có chim sẻ, chim bồ câu, chim sáo,v.v... có thể không đẹp bằng những loài chim kia, nhưng nếu nh́n kỹ chúng cũng dễ thương, cũng hót líu lo chào mừng ngày mới, và nếu tâm ta không nặng trĩu lo âu, buồn phiền th́ ta cũng có thể ḥa nhịp với vũ trụ và trong một thoáng giây nào đó ta thoát khỏi cái ngă nhỏ bé sinh diệt này và ta có mặt mọi nơi.
Người ngoài nh́n thấy ta ngồi trên cỏ hay trên ghế, nhưng trong tâm ta, ta thấy ḿnh đang ngồi trên hoa sen. Người ngoài nh́n thấy ta đang đi trên đường tráng nhựa, nhưng trong tâm ta đang đi từng bước trên hoa sen đủ màu tùy theo ư thích. Trên đường lái xe đến chùa nghe pháp, ta ư thức được ḿnh cũng giống như dân cực lạc bay đi mười phương nghe Phật thuyết pháp. Thân tuy c̣n ở đây (Ta Bà) nhưng tâm thức ḿnh đang sống cảnh Tịnh độ. Tịnh độ hay Ta Bà hoàn toàn tùy ở sự nhận thức (perception). Người đời nh́n đâu cũng thấy sầu bi, uế trược, chán đời, c̣n ḿnh nh́n đâu cũng thấy sự vật chẳng khác cực lạc. Nhờ quán tưởng và nhận thức như vậy, tâm thức của ta được lên một tầng số rung động khác, tương ưng với nhịp rung của dân cực lạc. Nếu được vậy, khi chết chắc chắn sẽ về cực lạc. Chết về cực lạc mà ngay trong lúc sống cũng không rời Tịnh độ, tâm hồn an vui, thanh thoát, không hệ lụy. Như thế có vui hơn không hay là lúc nào cũng phải chán đời (yểm Ta Bà) mới về cực lạc được!
Khi tâm ḿnh hoàn toàn thanh tịnh th́ nơi ḿnh đang ở sẽ trở thành thanh tịnh như một cơi Phật. Đây là một vấn đề chuyển hóa nhận thức. Nói có vẻ dễ nghe, nhưng không dễ làm. Tâm tịnh của hàng A La Hán như Xá Lợi Phất cũng c̣n thấy cơi Ta Bà này là bất tịnh, ít nhất phải như cỡ Bồ Tát Duy Ma Cật, Văn Thù, Quan Âm th́ mới thấy Ta Bà chẳng khác Tịnh Độ.
(trích Góp Nhặt - Thích Trí Siêu)
|