Đăng nhập nhanh
Mạnh Thường Quân
  Bảo Trợ
Chức Năng
  Diễn Đàn
  Thông tin mới
  Đang thảo luận
  Hội viên
  Tìm Kiếm
  Tham gia
  Đăng nhập
Diễn Đàn
Nhờ Xem Số
  Coi Tử Vi
  Coi Tử Bình
  Coi Địa Lý
  Coi Bói Dich
  Chọn Ngày Tốt
Nghiên Cứu và
Thảo Luận

  Mệnh Lý Tổng Quát
  Qủy Cốc Toán Mệnh
  Tử Vi
  Tử Bình
  Bói Dịch
  Mai Hoa Dịch Số
  Bát Tự Hà Lạc
  Địa Lý Phong Thủy
  Nhân Tướng Học
  Thái Ất - Độn Giáp
  Khoa Học Huyền Bí
  Văn Hiến Lạc Việt
  Lý - Số - Dịch - Bốc
  Y Học Thường Thức
Lớp Học
  Ghi Danh Học
  Lớp Dịch & Phong Thuy 2
  Lớp Địa Lư
  Lớp Tử Vi
    Bài Giảng
    Thầy Trò Vấn Đáp
    Phòng Bàn Luận
    Vở Học Trò
Kỹ Thuật
  Góp Ý Về Diễn Đàn
  Hỗ Trợ Kỹ Thuật
  Vi Tính / Tin Học
Thư Viện
  Bài Viết Chọn Lọc
  Tủ Sách
Thông Tin
  Thông Báo
  Hình Ảnh Từ Thiện
  Báo Tin
  Bài Không Hợp Lệ
Khu Giải Trí
  Gặp Gỡ - Giao Lưu
  Giải Trí
  Tản Mạn...
  Linh Tinh
Trình
  Quỷ Cốc Toán Mệnh
  Căn Duyên Tiền Định
  Tử Vi
  Tử Bình
  Đổi Lịch
Nhập Chữ Việt
 Hướng dẫn sử dụng

 Kiểu 
 Cở    
Links
  VietShare.com
  Thư Viện Toàn Cầu
  Lịch Âm Dương
  Lý Số Việt Nam
  Tin Việt Online
Online
 180 khách và 0 hội viên:

Họ đang làm gì?
  Lịch
Tích cực nhất
dinhvantan (6262)
chindonco (5248)
vothienkhong (4986)
QuangDuc (3946)
ThienSu (3762)
VDTT (2675)
zer0 (2560)
hiendde (2516)
thienkhoitimvui (2445)
cutu1 (2295)
Hội viên mới
thephuong07 (0)
talkativewolf (0)
michiru (0)
dieuhoa (0)
huongoc (0)
k10_minhhue (0)
trecon (0)
HongAlex (0)
clone (0)
lonin (0)
Thống Kê
Trang đã được xem

lượt kể từ ngày 05/18/2010
Khoa Học Huyền Bí (Diễn đàn bị khoá Diễn đàn bị khoá)
 TUVILYSO.net : Khoa Học Huyền Bí
Tựa đề Chủ đề: Truyện ma !!! Gửi trả lời  Gửi bài mới 
Tác giả
Bài viết << Chủ đề trước | Chủ đề kế tiếp >>
nkd833
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 04 December 2004
Nơi cư ngụ: Angola
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 1303
Msg 1 of 20: Đă gửi: 16 June 2005 lúc 11:17am | Đă lưu IP Trích dẫn nkd833

Ma Da



Nếu có ai ở NhaTrang và ven biển trước 75, đều được nghe những câu chuyện ma được thuật lại cuả những cư dân sóng gần ven biển, dưới chân đèo Rù Ŕ, sau lưng Tháp Bà, xóm cồn , xóm bóng, cồn giửa mà hầu hết những người đả gập phải đều là dân ngư phủ.

Trước 75 dưới chân đèo Rù Ŕ là nghỉa địa Phật Học, sau lưng Tháp Bà , Bải Dương và Cồn giửa là nghỉa điạ của những người tứ cố vo ^ thân mà phần đông th́ dân phiá ngoài vào đây làm biển bị chết và được mai táng vào đó và củng có thể nói là nơi an ngỉ cuối cùng của những người tứ cố vô thân.

Tôi được đánh thức bởi chủ tầu, vối tay nh́n đồng hồ mới có hai gị khuya, tôi định cằn nhần ông ta, th́ bị ông ta bịp miệng lại và hỏi nhỏ "Mày có muốn thấy ma không" nghe tiếng ma là tôi cảm thấy lạnh rố huốn hồ muốn thấy, tuy vậy ông vẩn chỉ tôi về phiá viền tầu và ông nói có hai con ma da đdan ngồi đó ḱa, tôi cảm thấy một luồn khí lạnh xong lên óc và cơ thể tôi bổng dưng run bần bật, tôi đưa mất nh́n về phiá đó nhưng không thấy ǵ cả, nhưng cảm giác của tôi vẩn thấy ǵ không ổn. Đêm nay trời sáng trăng có thể thấy rỏ mọi vật từ xa, nhưng bên mép tầu tôi không thấy ǵ cả. Tôi định thần b́nh tỉnh và cố gắng nói, "làm ǵ có ma đêm nào củng lội dưới nước cả giờ đồng hồ mà sao không thấy ǵ cả" ông không nói ǵ vẩn đếm "có tất cả là 5 con, hai con bên viền , hai con sau lái và một con ở phiá mủi tầu, chúng nó nói chuyên với nhau phải t́m người thế thân c̣n không th́ đêm nào củng lạnh quá".

Nhưng tai và mất tôi không nghe, thấy ǵ cả ngoài tiếng gío thổi và tiếng kêu của ngọn phi lao tạo thêm nhiều ấn tượng ma quái trong trí tôi. Bổng ông ta nói "nó đang nh́n về phía mầy đó, mầy hảy nhấm mắt và bịp hai tai lại tao mỏ nhản cho" tôi nghe lời ông ta nhấm mắt và bịp tai lại, không biết ông ta đọc cái ǵ th́ thầm trong miệng rồi thổi vào mắt và tai tôi, rồi ông bảo tôi từ từ mỏ mắt ra. Trời ....một cảnh tượng hải hùng năm bóng đen đang lù lù trước mặt tôi, may là tôi ở trong cabin nếu ở ngoài chất tôi xiểu mất, tiếng nói của chúng pha lẩn tiếng gió và tiếng kêu của ngọn phi lao, như tiếng nói ở tận một nơi thật xa xôi cuộn về, chợt một con nhảy xuống nước và trở lên mang theo một con ma da nữa bây giờ có tất cả sáu con chúng vẩn ngố yên bất động, tôi cố gáng nh́n gương mặt chúng nhưng không thấy ǵ cả. Ông chủ tầu bước ra ngoài và không hiểu ông nói ǵ, chúng nhẩy xuống nước hết.

Sáng sớm hôn sau tôi thấy ông ta mua nhang đèn về cúng và sau đó mới được biết đó là sáu người trong đám bạn đi biển đả chết v́ một cơn bảo và vong hồn họ vẩn bám lấy chiếc tầu này


__________________
Thế giới tiêu dùng
Quay trở về đầu Xem nkd833's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi nkd833
 
LuuBi.
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 18 May 2005
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 1992
Msg 2 of 20: Đă gửi: 16 June 2005 lúc 11:47am | Đă lưu IP Trích dẫn LuuBi.

hay phăi chi ai cũng chịu chia sẽ chuyện ma th́ hay quá
thanks bro
Quay trở về đầu Xem LuuBi.'s Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi LuuBi.
 
nkd833
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 04 December 2004
Nơi cư ngụ: Angola
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 1303
Msg 3 of 20: Đă gửi: 16 June 2005 lúc 11:51am | Đă lưu IP Trích dẫn nkd833

Yên tâm đi đệ đệ iu quư! Mỗi ngày 1 truyện nhá! Mấy bữa nữa huynh sẽ chụp h́nh mấy con ma post lên đây cho xôm tụ luôn á!

Chúc đệ luôn dzui dzẻ, trẻ khoẻ và nh́u xiền! Hihihi

__________________
Thế giới tiêu dùng
Quay trở về đầu Xem nkd833's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi nkd833
 
LuuBi.
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 18 May 2005
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 1992
Msg 4 of 20: Đă gửi: 16 June 2005 lúc 5:18pm | Đă lưu IP Trích dẫn LuuBi.

nếu vậy th́ tốt quá
h́ h́ làm công mà làm được nhiều tiền nói sao cũNg căM ơn lời chúc đại ca
đệ chúc huynh được vạn sự như ư
Quay trở về đầu Xem LuuBi.'s Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi LuuBi.
 
noname
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 16 February 2005
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 44
Msg 5 of 20: Đă gửi: 17 June 2005 lúc 4:35am | Đă lưu IP Trích dẫn noname

http://www.vietvwcs.com/Vietweb/JSP/Entertainment/TruyenMa/t ruyenMaIndex.html
Đây là trang web truyện ma rất hay !

__________________
Quay trở về đầu Xem noname's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi noname
 
nkd833
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 04 December 2004
Nơi cư ngụ: Angola
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 1303
Msg 6 of 20: Đă gửi: 17 June 2005 lúc 11:46am | Đă lưu IP Trích dẫn nkd833

Am cu-li xe


Mới nghe qua tên am, tôi đă tưởng họ nói đùa. Nhưng không, người kể cho tôi nghe nói với một giọng nghiêm chỉnh lắm.

Cái am ấy nhỏ, được xây bằng chất vôi, nằm trên bờ sông Bồ thuộc về làng Thanh Trúc. Trong am chỉ đặt một bát lư hương và cặp đ̣n con bằng gỗ tiện. Trước cửa am có che một bức sáo xanh kẻ chữ thọ màu hồng. Cách am năm bước có cái mồ đắp lên khá cao. Ngôi mả của người cu-ly xe.

Chuyện về cái am này ở hai vùng Thanh Lương và Hương Cần ai cũng biết. Hễ có dịp đi qua vùng này ghé vào quán gần bên am th́ quư vị sẽ nghe bà quán kể lại. Bà quán kể riết rồi thành có duyên và có nhiều đoạn bà ta nói như đọc thuộc ḷng.

Từ ga Văn Xá đến bến đ̣ làng Thanh đi khoảng trên hai cây số. Bên kia sông là huyện Quảng Điền. Bến đ̣ ấy nằm vào một chỗ hoang vắng v́ bên cạnh con sông là cái cồn mồ. Ở đó qua huyện Quảng Điền gần hơn là quay trở về làng Thanh. Dẫn khách đến ga là nhờ con đường chạy dài trong thôn xóm, qua vài cái cầu ngắn xây bằng gạch và ba bốn khoảng phơi ḿnh giữa đồng cỏ cháy. Con đường ấy được nhiều người đi nhất.

Bến Ga Xe Lửa Văn Xá làm lễ lạc khai mạc xong th́ sau đó hai tuần một người mù đem chiếc xe tay đến đón khách. Đó là một cái xe kéo trong thật là thê thảm với hai chiếc bánh xe độn bằng rơm và trần xe bị rách thủng nhiều chỗ.

Khổ hơn nữa là người kéo xe đă mù lại già, đầu tóc bạc phơ, người hơi gầy và trán hói. Ông ta biết được đường xá nhờ đứa cháu nội lên mười chạy d́u theo phía trước. Cứ ngày bốn buổi hai ông cháu lên ga Văn Xá đón khách về huyện Quảng Điền. Đời tuy vất vả nhưng có kẻ thương t́nh đi xe ông kéo nên cũng đủ sống qua ngày. Lệ thường cứ mỗi chuyến xe được năm xu. Hai ông cháu ngày nào cũng kiếm được một vài hào đủ tiêu dùng và cơm cháo.

Từ ngày có xe lửa, dân mấy vùng quê, ai cũng thèm đi. Họ đi chỉ để mua vui mà thôi. V́ họ thấy chiếc xe sắt này kỳ lạ mà lại chạy nhanh nữa nên họ thích lắm. Họ thích nhất là đứng trên tàu gọi tên mấy người quen đang đi trên đường cái quan. Nhiều khi họ mua vé từ sân ga này đến sân ga kia rồi từ sân ga kia trở về sân ga làng. Thời đó họ c̣n chưa biết đến sự tiện lợi của sự đi xe. Họ chỉ biết cái thú lên xe lửa để ngắm cảnh và nh́n người qua lại. Nhờ vậy mà ga Văn Xá ngày nào cũng tấp nập người ra kẻ vào. Và hai ông cháu người kéo xe kiếm được miếng ăn rất dễ. Người đi xe lửa khi ra khỏi ga họ muốn lên xe kéo ngay. Họ đă quen với sự nhanh chóng v́ đi bộ đối với họ lúc đó là một chuyện phiền phức. Nhưng được một người kéo xe mạnh khỏe th́ nói làm ǵ, đằng này bước chân lên xe người già mù, th́ người khổ chưa hẳn là người kéo mà thật ra là người được ngồi. Huống chi đây lại phải chịu cái tội trông một đứa trẻ chạy không kịp thở, ngă tới vờn lui, theo bước chân của một ông già yếu đuối. Nên nhiều người thương hại không muốn đi xe ông kéo.

Nhưng ḷng nhân ái càng ban truyền ra th́ người mù kéo xe lại càng thêm túng thiếu. Rồi sau này chỉ c̣n những người ốm hay già yếu, và thỉnh thoảng vài người say rượu, mới bước lên xe ông. Có người thương hại nên chỉ gởi vài bao hành lư để ông kéo rồi trả cho ông vài xu. Nhưng hạng người này hiếm lắm, đợi năm sáu chuyến tàu mới gặp được một người.

Khi màn đêm buông xuống hai ông cháu thường về ngủ trong một cái mui thuyền đặt bên cạnh bờ sông. Sáng sớm ba giờ đă phải dậy, v́ phải đợi khách bên huyện Quảng qua sông đi chuyến tàu bốn giờ. Tiền bạc thu được đều do người cháu giữ, và ông cũng ít khi nào hỏi đến, trừ những lúc ông muốn mua một vài cút rượu trắng hay khi nhớ đến những ngày giỗ của gia hương. Ngoài ra, người cháu tuy trẻ tuổi nhưng rất khôn lanh, đă lo liệu đủ điều từ miếng ăn đến cái mặc.

Mùa đông năm Ngọ lạnh và mưa luôn ngày luôn đêm. Con đường từ ga về bến đ̣ đă nhiều nơi bị hê hũng, và nhiều cái cống đất nhỏ bị nước cuốn trôi đi. Hai ông cháu phải bỏ công sức ra làm lại, có thế xe mới đi qua được. Con đường tuy là của chung nhưng chỉ riêng hai ông cháu để ư và lo lắng hơn cả. Xe dạo ấy ế ẩm vô cùng, vă lại gặp cái xe trần thủng, nước tát vào như giội, khách cũng tháy chán không buồn đi. Đêm nào lên ga đợi chuyến tàu suốt chín giờ, hai ông cháu cũng dẫn xe về không.

Chất chồng vào cái hại kể trên, chuyến đ̣ làng Thanh không qua lại nữa, v́ hai làng Thanh Lương và Thanh Trúc đang kiện nhau để được độc quyền về nghề chở khách. Dân quanh vùng phải đi ngược lên khá xa mới qua bến đ̣ làng Triệu. Phía ấy cũng cũng có đường đi lên ga nhưng hẹp lắm. Hai ông cháu đành đưa người đi lại quanh vùng Thanh Trúc và chờ nhà nước xử xong, để chở thêm khách bên huyện Quảng Điền.

Một đêm trung tuần tháng chạp, chuyến xe lửa chạy liên tục lại trễ mất ba giờ. Lúc ấy vào giữa đêm, nghe tàu đến hai ông cháu đă mừng thầm trong bụng. Một lát sau, con tàu đă bắt đầu sục sịch chạy, ông kéo xe vẫn chưa nghe thấy có tiếng bước chân nào ra khỏi ga. Ông lên tiếng gọi thằng cháu nhưng thằng bé đă lẫn đi ngă nào. Ông nghĩ rằng có lẽ nó đang đứng đón khách ở bên trong sân ga nên định bụng chờ. Mấy phút sau đứa bé trở về, ông già mù thấy h́nh như có một người bước lên xe. Đứa bé nói với một giọng run run:

- Ông ơi có người lên rồi đó. Chạy đi.

Thế rồi hai ông cháu d́u nhau chạy về phía sông Bồ qua những quăng đường lầy lội và dưới ḍng mưa đêm lạnh ngắt. Trong những cánh đồng ngập nước, tiếng ễnh ương đua nhau kêu năo nùng như một bản nhạc mùa đông, nghe buồn thắm tới tận xương tủy. Hai ông cháu, dưới mấy cái mo cau và tàu lá chuối kết lại thay áo mưa, cắm đầu chạy trên quăng đường ướt át.

Trời th́ tối đen như mực, nhưng may đứa cháu quen đường nên không bị lạc và vấp ngă. Hai ông cháu đến bến đ̣ làng Thanh vào khoảng một giờ khuya. Gió ngoài sông thổi vào lạnh như cắt thịt. Đứa cháu cầm tay định dắt ông vào mui thuyền, nơi ngủ của hai ông cháu, th́ dường như nghi hoặc điều ǵ nên người mù kéo xe cất tiếng hỏi:

- Tiền xe mô đưa cho ông.

Đây là câu hỏi bất ngờ, v́ mấy lần trước có bao giờ ông hỏi đến tiền bạc đâu, nếu có hỏi th́ hỏi chỉ để biết bao nhiêu, chứ chưa lúc nào ông lấy tiền giữ. Đến lúc đó đứa cháu run lẩy bẩy, lúng túng, ngập ngừng rồi bỗng ôm mặt khóc. Chỉ nghĩ thoáng qua người mù kéo xe đă hiểu ra lẽ thật. V́ không có khách, v́ muốn ông nó vui ḷng nên thằng bé đă bê một tảng đá nặng đặt lên nệm xe và d́u ông nó chạy.

Trí non nớt của nó có ngờ đâu mấy năm lao công khổ nhọc trong nghề, ông nó đă phân biệt rất tinh tường người ngồi hay là vật nặng khác nhau nhiều lắm. Nhưng ông nó vẫn chạy, v́ mù quáng, v́ đói rách nên ḷng vẫn hy vọng những chuyện không bao giờ có được. Và nếu biết được th́ càng thêm khổ. Thấy cháu khóc ông ta cũng nức nở khóc theo.

Rồi giữa đêm lạnh phần già yếu, phần buồn đau, phần đói rét, ông gục xuống dần rồi lăn ra chết ngất. Đứa bé sợ xanh mặt la hét lên nghe như đứt ruột bầm gan nhưng sấm sét của trời mạnh hơn và tiếng của nó đành chịu ră rời bay lạc giữa đêm mưa tầm tă.. Bên kia sông, huyện Quảng Điền xa xôi quá, vài ngọn đèn dầu chập chờn trong xóm quê đen tối. Con đ̣ đă cắt đường qua lại từ lâu, không đem được ḷng từ thiện của bến bên kia qua bao trùm nỗi thảm thương của bờ nọ.

Sáng hôm sau đi chợ Thanh Lương, khách qua đường thấy trên bờ sông vắng, một đứa trẻ đang ngồi khóc thảm thiết bên cạnh một người già nua đă chết cứng đờ.

Dân quanh xóm thương t́nh, người ít kẻ nhiều góp lại mua một cái ḥm mới và chôn cất người kéo xe già tử tế...

Về sau cứ mỗi đêm, vào khoảng mười một giờ khuya , sau chuyến tàu đi ra Bắc một giờ, những người ở quanh vùng đó đều thấy một cái bóng xe kéo loang loáng chạy về phía làng Thanh Trúc. Những người làm giữa ruộng lúc vào đêm trăng sáng, các em mục đồng và cả sư cụ chùa Linh Hải đều thấy h́nh bóng một người kéo xe chạy lầm lũi trong màn đêm. Có một đêm khuya mưa lạnh, sư ông ở làng Thanh Trúc c̣n nghe được cả tiếng xe kéo và bước chân người chạy đều đều ở trước cổng đ́nh làng nữa...

Mọi người quanh vùng bàn tán xôn xao về bóng ma kéo xe vào ban đêm. Cùng lúc ấy, không biết có phải nhờ hồn thiêng của ông mù kéo xe phù hộ mà làng Thanh Trúc được thắng kiện nên thuyền bè được đưa khách qua lại như cũ. Cũng nhân dịp này dân làng liền quyên tiền xây một cái am để tưởng nhớ và thờ cúng ông mù kéo xe. Và người ta đă gọi cái am này là AM CU-LY XE.

__________________
Thế giới tiêu dùng
Quay trở về đầu Xem nkd833's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi nkd833
 
nkd833
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 04 December 2004
Nơi cư ngụ: Angola
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 1303
Msg 7 of 20: Đă gửi: 17 June 2005 lúc 12:04pm | Đă lưu IP Trích dẫn nkd833

Cứ thằng xây thằng phá thế này th́ đúng là "pó tay" !!!

__________________
Thế giới tiêu dùng
Quay trở về đầu Xem nkd833's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi nkd833
 
LuuBi.
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 18 May 2005
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 1992
Msg 8 of 20: Đă gửi: 17 June 2005 lúc 12:05pm | Đă lưu IP Trích dẫn LuuBi.

nkd833 đă viết:
Cứ thằng xây thằng phá thế này th́ đúng là "pó tay" !!!

đại ca đang nói ǵ vậy
Quay trở về đầu Xem LuuBi.'s Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi LuuBi.
 
noname
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 16 February 2005
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 44
Msg 9 of 20: Đă gửi: 17 June 2005 lúc 12:07pm | Đă lưu IP Trích dẫn noname

sao lại nói vậy ! chẳng qua ko muốn anh phải ngồi đánh máy cho mệt ! Tôi có ư tốt ,mà nỡ ḷng nào anh nói như vậy ! Anh khó tính quá !

__________________
Quay trở về đầu Xem noname's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi noname
 
nkd833
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 04 December 2004
Nơi cư ngụ: Angola
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 1303
Msg 10 of 20: Đă gửi: 17 June 2005 lúc 12:09pm | Đă lưu IP Trích dẫn nkd833

Huynh kỳ cạch gơ măi mới được 1 truyện th́ có đồng chí táng nguyên cả 1 trang web truyện ma vào đây th́ làm ŕ c̣n "ma" nào thèm đọc truyện huynh post nữa! Hỏi đệ như thế ko "pó tay" th́ làm thế nào?

__________________
Thế giới tiêu dùng
Quay trở về đầu Xem nkd833's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi nkd833
 
noname
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 16 February 2005
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 44
Msg 11 of 20: Đă gửi: 17 June 2005 lúc 12:13pm | Đă lưu IP Trích dẫn noname

tôi tính post phụ cho anh mấy chuyện ma c̣n lại ! Ai ngỡ....

__________________
Quay trở về đầu Xem noname's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi noname
 
Hot_dzit_lon
Học Viên Lớp Tử Vi
Học Viên Lớp Tử Vi
Biểu tượng

Đă tham gia: 04 October 2004
Nơi cư ngụ: Iraq
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 941
Msg 12 of 20: Đă gửi: 17 June 2005 lúc 12:14pm | Đă lưu IP Trích dẫn Hot_dzit_lon

đệ chĩ chân quư đồ hiếm hoi thôi c̣n đồ hạ giá th́ không có quan tâm lắm
2 huynh hiễu đệ rồi chứ ǵ đừng post 1 lần 1 đống làm biếng đọc lắm

__________________
Bách niên thế sự bất thăng bi
Công hầu đệ trạch giao tân chủ
Văn vũ y quan dị tức th́
Quay trở về đầu Xem Hot_dzit_lon's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi Hot_dzit_lon
 
nkd833
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 04 December 2004
Nơi cư ngụ: Angola
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 1303
Msg 13 of 20: Đă gửi: 17 June 2005 lúc 12:22pm | Đă lưu IP Trích dẫn nkd833

Thui thui, để giữ ǵn hoà khí. Em xin lỗi bác NONAME v́ đă trách oan bác nhá! Hihihi...

Ai bẩu bác ko nói sớm??? Vẫn như cũ, mỗi ngày 1 truyện! Chúc mọi người cuối tuần dzui dzẻ !!!

__________________
Thế giới tiêu dùng
Quay trở về đầu Xem nkd833's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi nkd833
 
tamthuyen
Học Viên Lớp Dịch Lư
Học Viên Lớp Dịch Lư


Đă tham gia: 01 June 2005
Nơi cư ngụ: Canada
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 880
Msg 14 of 20: Đă gửi: 17 June 2005 lúc 12:50pm | Đă lưu IP Trích dẫn tamthuyen

Bài của anh NKD hấp dẫn lắm.Xin anh cứ tiếp tục. Tôi vứa làm việc vừa nhâm nhi truyện của anh đây.
Chúc mọi người b́nh tâm vui vẻ.

__________________
tt
Quay trở về đầu Xem tamthuyen's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi tamthuyen
 
nhiendoan2005
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 04 April 2005
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 88
Msg 15 of 20: Đă gửi: 18 June 2005 lúc 12:37am | Đă lưu IP Trích dẫn nhiendoan2005

chào ban nkd833.
Tôi biết bạn buc ḿnh, nhung tôi nghĩ bạn nên thận trọng lời nói một chút.
Diễn đàn này dành cho mọi người vào đọc và thảo luận, không thể cứ bực ḿnh là có thể gọi ai đó bằng thằng hoặc con.
từ ngữ đó nghe trái tai và thô thiển lắm.
huống chi bạn là nkd 833.
xin BQT xem như đây là lời góp ư để diễn đàn tốt hơn.
kính chào
nhiendoan
Quay trở về đầu Xem nhiendoan2005's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi nhiendoan2005
 
nkd833
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 04 December 2004
Nơi cư ngụ: Angola
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 1303
Msg 16 of 20: Đă gửi: 18 June 2005 lúc 4:41am | Đă lưu IP Trích dẫn nkd833

Ối ối, Kính chào Bác Nhiendoan2005 - Bậc Trưởng Thượng Đáng Kính !!!

Những lời khuyên của Bác nghe thật chân t́nh, thật tư cách mẫu mực, thật rộng lượng bao dung, thật là tuyệt vời trên cả tuyệt vời !!!

Em đọc những ḍng Bác viết mà như muốn hứng lấy từng lời châu ư ngọc. Đọc xong rồi mà vẫn c̣n thấy bâng khuâng, lắng đọng măi không thôi !!!

Em xin nghe theo răm rắp những lời Bác đă khuyên nhủ em trong topic này, dặn ḍ em như một bậc cha chú khuyên con cháu, như bậc đàn anh khuyên em nhỏ... em xin rút kinh nghiệm lần này lần sau... cứ thế phát huy!!!

Em c̣n muốn ca tụng Bác thêm một hồi nữa nhưng bọn bạn đang í ới đi nhậu rồi, để bữa sau Bác Nhiendoan2005 nha?

Kính chúc Bác Thân Tâm Thường An Lạc, Vạn Sự Cát Tường và nhất là Sức Khoẻ cực kỳ dồi dào để thi thoảng c̣n để mắt đến những bầy em NGU DẠI, NGỖ NGHỊCH như nkd833 này.

Bác Nhiendoan2005 vạn tuế, cho em ôm chân Bác một cái nhá???

P/S: Những lời thế này dễ lọt lỗ tai hơn rất nhiều các bác nhỉ?

__________________
Thế giới tiêu dùng
Quay trở về đầu Xem nkd833's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi nkd833
 
vuithoi
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 08 April 2005
Nơi cư ngụ: Canada
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 375
Msg 17 of 20: Đă gửi: 18 June 2005 lúc 9:42am | Đă lưu IP Trích dẫn vuithoi

Cái anh nhà nkd833 này,

Bác nhiendoan2005 v́ quá quư trọng nên sợ đánh mất thần tượng vậy. Đâu không thấy bác ấy viết "huống chi bạn là nkd 833.

Nhậu xỉn chưa? Xỉn rồi kể thêm vài mẫu chuyện cho bà con nghe chơi.

Chúc cuối tuần vui vẻ

__________________
vui thoi ma
Quay trở về đầu Xem vuithoi's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi vuithoi
 
Hot_dzit_lon
Học Viên Lớp Tử Vi
Học Viên Lớp Tử Vi
Biểu tượng

Đă tham gia: 04 October 2004
Nơi cư ngụ: Iraq
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 941
Msg 18 of 20: Đă gửi: 18 June 2005 lúc 10:27am | Đă lưu IP Trích dẫn Hot_dzit_lon

Xin hơi vuithôi có phải lá số cũa anh có sao Thiên lương chiếu mệnh hay không ? có thể là ở thân chắc chắn là có, xin cho biết

Sửa lại bởi Hot_dzit_lon : 18 June 2005 lúc 10:54am


__________________
Bách niên thế sự bất thăng bi
Công hầu đệ trạch giao tân chủ
Văn vũ y quan dị tức th́
Quay trở về đầu Xem Hot_dzit_lon's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi Hot_dzit_lon
 
vuithoi
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 08 April 2005
Nơi cư ngụ: Canada
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 375
Msg 19 of 20: Đă gửi: 18 June 2005 lúc 5:56pm | Đă lưu IP Trích dẫn vuithoi

Wow, Hot_dzit_lon mới là học viên của lớp tử vi mà có thể biết được vuithoi có thiên lương chiếu mệnh.

Nhưng vẫn c̣n sai 1 chút. Thiên lương tại quan và thân không phải ở quan.

Chúc Hot_dzit_lon cuối tuần vui vẻ.

__________________
vui thoi ma
Quay trở về đầu Xem vuithoi's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi vuithoi
 
nkd833
Hội viên
 Hội viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 04 December 2004
Nơi cư ngụ: Angola
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 1303
Msg 20 of 20: Đă gửi: 18 June 2005 lúc 10:10pm | Đă lưu IP Trích dẫn nkd833

Vào một buổi chiều trung tuần tháng giêng, chàng trai ấy lang thang trong những ngơ hẻm làng. Chàng đi không mục đích, hồn lặng thấm cái êm ả lắng tự ṿm trời trắng hơi biêng biếc như dát bạc, cái em ả của cuối ngày thôn dă. Chàng đi và nghĩ đến trăm điều vu vơ, nhưng ư nghĩ thaóng qua trong trí rồi vỗ cánh bay đi, như những con bướm đa t́nh vội hôn đóa hoa này để đến với hoa kia.
Chàng đi lơ dăng, đến nỗi sương tỏa xuống mù trời từ bao giờ mà chàng không biết. Sương bạc đă tỏa rất nhanh, một cách bất ngờ. Thấy ẩm lạnh trên đầu và có hơi nước đọng trên mi, chàng mới ngơ ngác nh́n lên.
Cảnh vật, như dưới một đũa tiên màu nhiệm, đă tan biến trong giây phút, chỉ c̣n trơ lại quanh ḿnh những nét thâm thâm của vài nhánh cây khẳng khiu và những vuông xám mờ của các túp lều tranh. Những bụi xương rồng và giâm bụt chạy hai bên đường đẫm sương, óng ánh, xanh tươi lại. Vài mạng nhện mắc giữa hai cành yếu, trắng toát như dệt bằng những sợi tơ bạc li ti.

Trời không lạnh lắm, nhưng hơ sương ngấm ào ḿnh, chàng trai lẳng lặng trong tâm hồn buồn, cái buồn tê tái và mang mang, cái buồn ôm trùm, như kết bằng những sầu thảm nào mơ hồ đă xa xôi lắm, tưởng tượng hay là thực, chàng cũng không biết nữa. Những ẩm đọng trên mi, chàng tưởng chừng nước mắt rưng rưngChàng đi lang thang, mặc hồn lang thang... Sương bay từng luồn, hạt sương bám khẽ vào da mặt như một làn phấn bụi. Những tiếng người trao đổi trong sương, như gần như xa, lăng đăng. Ngoài sông mờ, bóng một chiếc thuyền chài sửa soạn ra khơi. Chàng rẽ vào nhà một ông bạn già. Chàng thấy lăo đang ngồi xổm đan lưới, hai chân co trước ngực, ḿnh quàng trong một manh chiếu vuông buộc túm một đầu để khoanh lấy cổ, thứ áo tơi và áo rét của dân chài.

Chàng chào, và lăo Nhiệm B́nh với dáng điệu giản dị của những người chất phác, vỗ vai người bạn nhỏ, bảo ngồi trên phản. Chàng hỏi:

- Cố không đi biển à?

- Không, chú ạ. Già rồi, không năng đi được nữa.

- Cố kể chuyện đi biển nghe đi?

Chàng nói thế bằng cái giọng nũng nịu của đứa cháu ṿi bà. Chàng thường đến đánh bạn với lăo chài, và ông lăo, đối với chàng trai mới lớn, có một t́nh yêu thương che chở, tốt quá mức đến cưng chiều, như t́nh thương yêu mà tất cả những người già đùm bọc trẻ con. Lăo cười đáp:

- C̣n chuyện ǵ mà kể nữa! Chú nghe hết cả chuyện tôi rồi.

- Không... Cố phải kể đi... À, cố kể chuyện ma đi. Cố đi chài có bao giờ gặp ma không?

Lăo Nhiệm B́nh có một nụ cười hồn hậu nhuốm vẻ độ lượng của kẻ không biết từ chối bao giờ:

- Chuyện ma à? Tôi cũng ít khi thấy ma lắm... Có vài lần neo thuyền ngoài khơi, tôi ngồi câu đêm, thấy giằng mạnh ở câu, vội kéo lên. Ái chà sao nặng khiếp. Mà lạ, chỉ thấy nặng thôi, như có tảng đá tŕ giữ lại, chứ không thấy giật giật vùng vẫy như con cá to. Tôi nghĩ thầm: khéo lại cái “nố ta” rồi, hắn muốn trêu ḿnh đây. Quả nhiên! Tôi vừa kéo câu lên khỏi mặt nước, thấy hắn xóa một cái, xanh lè cả nước biển, ḿnh hết hồn. Nh́n lưỡi câu, con mực mồi vẫn c̣n nguyên vẹn. Đó, tôi chỉ gặp vài lần như vậy thôi. Đêm khuya lạnh lẽo vắng vẻ, chắc cậu buồn t́nh, bày chuyện phá ḿnh tí cho vui. Có người họ kể, đêm ở ngoài khơi, trời êm biển lặng, mọi người đang neo ngủ, thấy các chú bơi lù lù rồi trèo lên ngồi dăng dăng hai bên mạn thuyền. Họ nói: “Thôi mà, anh em ḿnh cả, trêu nhau làm ǵ?”, thế là cả bọn nhảy ùm xuống bơi đi. Mồ ma ông cụ Bỉnh khi xưa, dạn khiếp. Nửa đêm ông ta đi lưới về, qua dưới cây đa trước miếu, một bầy hắn bíu lấy tay. Không thấy người đau nhưng nghe tiếng hắn léo nhéo xin cá. Ông ta đáp: “Chào xin với xỏ, được mấy con cá về cho vợ con đây!”. Thấy nhẹ trong rổ, sờ vô th́ cá đă biến mất. Ông ta nạt “Đồ quỷ, cứ nghịch thôi!” Thế là tiếng cười bật lên ríu rít, lát sau lại thấy nặng rổ.

Lăo chài kể như vậy, giọng b́nh thường như nói chuyện người dương gian, tay vẫn thoăn thoắt đưa que đan qua đan mắt lưới. Chàng trai khẽ rùng ḿnh thích thú. Chàng vốn không tin ma quỷ. Chắc chắn đó chỉ là điều huyễn tưởng, nảy sinh từ một khung cảnh, một tâm trạng nào đó; nhưng có thể nào không tin ở cái giọng kể từ tốn hiền hoà của ông lăo! Trong ư nghĩ lăo chài, chàng đoán, âm dương không phân ranh giới rơ ràng, cơi sống, cơi chết nương nhau vấn vít. Mấy chú ma, hồn của những
người dân chài đă bỏ ḿnh trong băo tố, trở về ngồi lặng lẽ trên mạn thuyền, chắc hẳn chỉ để t́m lại chút hơi ấm cuộc đời v́ cảm thấy ḷng biển quá mênh mông lạnh lẽo. Tuy đă t́m thấy cái chết trong tai ương bi thảm dữ dội, không phải bao giờ hồn họ cũng giận dữ oán hờn; họ c̣n biết nghịch ngợm trêu đùa người sống. Và chàng trai tưởng nghe, vẳng từ sương mù dày đặc, tiếng cười ḍn ríu rít của những cái bóng vô h́nh, cạnh cây đa già miếu cổ..

- Có bao giờ người ta thấy một cái thuyền ma, hay cả một đoàn thuyền ma không cố? Chàng trai hỏi.

- Thuyền ma à? ... À ... có một lần, đă lâu lắm, chính mắt tôi thấy. Hồi ấy tôi c̣n trẻ lắm, tôi c̣n đi trai dưới thuyền mồ ma ông Phó Nhụy... Ờ, cũng trời sương mù mịt như thế này, thuyền th́ vừa tháo tố (tránh băo) xong, thoát nạn chết này lại đâm liền vô nạn chết khác. Bữa đó thuyền ra lạch..Sáng hôm ấy, một buổi sáng trời quang mây tạnh. B́nh minh chiếu những tia nắng vàng chói trên những dăi mây trắng bông thoáng nhẹ. Các bác chài tay đẩy chèo theo nhịp đều đặn, ngước nh́n trời, ḷng không vướng bận ưu phiền, không lo lắng. Nhưng khi thuyền đi ngang qua nha Thương chính, một chiếc xuồng do hai đứa con nít chèo bỗng lướt ngang trước mũi. Mọi người chưởi rủa chúng ầm ĩ, v́ dân chài rất kiêng kỵ bị “ngáng đường” như thế, và ông lái hơi nhăn mặt.
Ra khỏi lạch, thuyền kéo buồm bắt cơn gió Tây Nam chạy thẳng ra khơi. Chiếc thuyền, dáng hơn nặng nề, lừ lừ tiến về phía trước. Khi một ngọn sóng kéo đến, nó chồm dậy rồi đâm chúi xuống, làm tung tóe một làn nước bạc trắng xóa. Càng xa bờ, sóng càng bớt mạnh, chỉ c̣n là những cái dợn sóng nhỏ nhoi nhấp nhô trên mặt nướcGió lên lồng lồng, thuyền chạy phăng phăng, để lại sau một vạch phẳng ĺ, v́ nước đă bị khối nặng của thuyền dàn ra. Nhưng chẳng bao lâu, những làn sóng lô nhô hai bên mép tiến vào và xóa sạch mất. Càng xa bờ, gió càng mạnh, như dậy từ bốn phương của khoảng không rộng mênh mông. Nắng vàng gay gắt thêm. Khi mặt trời đứng bóng, nước biển ngă sang màu lục.

Ông Phó Nhụy, nhà nghề và chạy lái, ra lệnh bỏ neo. Đoạn người ta nới dây leo cho thuyền trôi tới gần chỗ đă thả bóng ngày hôm trước. Bóng là một cái lồng tṛn lớn được đan thưa thớt, thả lưng chừng nước, ở bên trong lót lá tre làm chỗ êm mát rủ cá lội vào. Cạnh bóng người ta c̣n cột vài ba cây gầy, một loại tre vầu. Cá t́m thấy ở đó có một nơi nghỉ ngơi, nên tới ẩn núp xung quanh, có khi từng đàn lớn. Hai bác chài, lặng lẽ và nhanh nhẹn, ngồi đầu mũi thả lưới, trong khi thuyền vẫn dướn mái chèo tiến tới.

Sau một lát chờ đợi, thuyền lùi lại, và hai bác, có thêm người trợ lực, kéo dần lưới lên. Những con cá mắc đầu vào lưới, cựa quậy đành đạch làm lóe những ánh bạc biên biếc. Và con cá nhỏ nhảy lanh tanh trong đám rong rêu lẫn những hạt tṛn nhớt và trong mà người ta gọi là trứng nước. B́nh, hồi ấy c̣n là một chú trai quèn, túm từng manh lưới hất mạnh cho cá bật vào rổ rồi đổ dần cá xuống khoang. Từ khoang bốc lên một mùi tanh mặn và man mác mùi của biển cả. Những con cá trích, cá đốm cá thu, cá hồng mắt mở trân trân, há miệng một cách tuyệt vọng cố hớp không khíThuyền nặng dần, đè ép sức lắc nhồi của sóng.

Chú trai đă đi thổi cơm. Xế trưa, thuyền nghỉ để dùng bữa. Trên mâm cỗ chỉ vỏn vẹn hai bát cá đầy và một bát muối cạnh mâm, một rá cơm và một sanh canh cá. Cơm xới trong bát đầy có ngọn, các bác chài thường ăn rất nhanh như chèo đưa cho chóng xong bữa. Chợt một bác kêu lên "Nh́n ḱa!". Và chỉ ra phía bên trái, chỗ mặt nước lăn tăn báo cho đàn cá đi qua. Mọi người vội vàng bỏ đũa, kẻ chạy đến chèo, kẻ chạy đến lưới. Họ mải mê trong công việc, trong khi trời ngả về chiều. Mặt trời lúc nào cũng c̣n ba con sào, bỗng khuất sau đám mây. Bác Hoe Trăn nh́n lên mà kêu:

- Coi ḱa! Trời đổ ráng ngoài!

Mọi người nh́n theo, lo ngại. Ông nhà nghề, hơi rụt đầu trong cổ quay ngó xung quanh, cũng kêu theo:

- Sắp có băo đến nơi.

Họ vừa nhận thấy điềm báo không thể nhầm lẫn. Trời đă đột ngột kéo mây đen ng̣m cả bốn phía. Ông nhà nghề ra lệnh:

- Kéo lưới lên. Giương buồm!

Chân người chạy trên sạp rầm rập. Các bác chài co chân đu ḿnh trên dây để kéo buồm, miệng “dô ḥ” lấy nhịp.. Gió từ bờ thổi ra, thuyền cố vát. Sóng vùng lên, cuốn réo, đuổi dồn nhau, va vào nhau tung tóe bọt. Con thuyền trào lên ngụp xuống, buồm không ăn gió, xương buồm đánh cành cạch lên cột, có khi cọ vào gỗ rít nghe ghê tai, con thuyền cứ bị sóng đánh trôi lùi ra khơi. Nh́n vào bờ để lấy hướng, ông Phó Nhụy kêu: "Mưa đến rồi!" Phía bờ đă mờ mịt sau màn mưa trắng bệch, mặt sóng trong kia thâm sẫm lại. Mưa tiến ra khơi rất nhanh phát thành từng tiếng ào ào. Chưa đầy một giây sau, các bác chài đă ngồi co mành trong tơi chiếu và vuốt mặt không kịp. Một bác trong đám bảo "Bỏ neo thôi, không lại bạt măi ra ngoài khơi đông xích đế cho mà coi". Neo buông xuống nước. Trong khi dây neo tụt xuống vùn vụt, thuyền trôi lùi về phía sau, đoạn dây nẩy ḿnh, chúi hẳn mũi: dây đă tháo hết. Người ta hạ buồm. Nhưng từ đó, thuyền cứ hục hặc với dây neo như một con trâu dữ bị buộc. Sóng đánh như tát vào con thuyền nhỏ cứ trồi lên rồi hụp xuống, nước bắn tung tóe ra tận đến sau lái. Nhưng rồi chiếc thuyền rất khỏe, lại hếch cái mũi ướt sướt mướt chờ mảng nước khác. Ông nhà nghề nhảy tới ngồi phục ở mũi thuyền, tay lăm lăm cầm con dao rựa. Những giọt nước lớn ném vào mặt ông như vốc đá cuội, khiến rát bỏng cả da.

Một lần, thuyền t́ lại nặng quá. Nước thốc từng mảnh lớn, thuyền dốc đứng tưởng như thế sẽ đâm thẳng xuống đáy sâu như một cái dùi. Các bác chài, miệng há ngờm nhợp v́ bị nước đánh đến tối tăm mặt mũi. Không tŕ hoăn được nữa! Một tay bám cọc chèo lấy thế, ông vội giơ cao con dao rựa, phăm phăm bổ xuống. Dây neo đứt phựt. Con thuyền hết ràng buộc quay ḿnh trôi phăng phăng. Các bác chài vội nhảy đến đầu mũi giúp sức ông nhà nghề hất xuống nước cái neo sắt c̣n lại, mà ông này vừa chặt cánh gỗ đi. Không c̣n cánh, mỏ neo không cắm, nằm bẹt trượt trên nền đáy biển như một ḥn sắt nặng. Như thế thuyền không bị giằng lại, mà chỉ trôi từ từ, kéo cái neo sắt rê trên đáy cát.

Nhưng gió vun vút lên măi, mưa bay ngang chích vào mặt dày đặc thêm, sóng giận dữ gầm réo, trồi lên như núi. Mặt người nào người nấy tái mét; tuy có tơi che, quần áo họ cũng ướt mèm dính vào da, và vải đă bở sẵn, khi thấm nước rách toạc nhiều nơi. Chú trai, lú năy bị sóng đánh lăn xuống khoang, ở luôn dưới đó tát nước, tay lia lịa đưa cái mu sam. Hai bác chài tới giúp sức, chuyền cho nhau những thùng nước đầy để trút ra ngoài. Thuyền giằm ít nhồi nước nhưng sóng dễ tràn lên, nước trong khoang nhiều đến nỗi cá nổi lềnh bềnh. Theo lệnh ông lái người ta xúc cá đổ bớt ra ngoài, cũng v́ vậy mà thuyền nhẹ bớt, nhưng v́ thế lại làm mồi cho gió, trôi phăng phăng. Người ta bèn xở buồm, buộc dây vào bốn góc, rồi thả xuống biển. Gặp nước, buồm mở tung như một chiếc diều mà đầu lèo đă cột vào mũi thuyền. Nước cản tấm buồm rộng căng, làm cho thuyền bớt trôi.

Đoạn mọi người lại ngồi im lặng, co ro, cho mưa giội, xóng nhồi, gió táp. Màn mưa xám càng lúc càng sẫm thêm, rồi bóng tối ăn loang khắp không gian. Ông nhà nghề bảo "Anh em ai có đói, bốc nhúm gạo mà nhai". Nhưng không ai trả lời. Họ ngồi thu ḿnh, run run trong cái lạnh của nước ngấm vào da thịt.

Chừng quá nửa đêm - họ chỉ đoán vậy, v́ không c̣n một ư niệm nào về thời gian – sóng bớt gầm réo và bớt nhồi lắc, gió hạ dần nhưng mưa vẫn rơi liên miên. Con thuyền mệt nhọc xang đưa lừ đừ. Và khi một ánh ắng ám ló nơi chân trời, th́ biển đă lặng hẳn. Các bác chài, tai c̣n đầy cái huyên náo hồi đêm, nghe trong đó ù ù như điếc. Họ không c̣n đủ sức để tỏ niềm vui mừng; một cảm giác mỏi mệt và co rút hầu như làm tê liệt các bắt thịt. Màu trắng sữa liếm dâ`n bóng tối của ṿm trời, và mưa đă ngớt hẳn. Nhưng trên mặt biển, ùn ùn từ đâu đến – dân chài bảo từ Thủy thủ đùn lên - một đám sương mù dày đặc, mang vị mặn và hơi lạnh thấm thía. Người ta kéo neo sắt lên, đẽo cánh mới lắp vào rồi neo thuyền cho đứng yên. Mỗi người góp một câu để đoán vị trí của thuyền. Họ chắc ở ngang Thanh Hóa, v́ trong cơn băo gió chướng thổi từ phía tây nam. Nhưng c̣n cách bờ bao xa th́ không ai đoán được. Một bác cài đo được hơn năm mươi sải nước và cho biết là đă bị quạt ra ngoài khơi xa lắm.

Đột nhiên, không ai bảo ai, tất cả đều im lặng: họ vừa ngửi thấy một mùi kỳ dị, một mùi nhạt và ẩm ướt, tanh lợm như mùi rong rêu. Rồi một bóng đen hiện trong sương mù, phía trước mặt; một người đoán; "Chết, ḿnh trôi đến cồn đá". Một người khác đáp "Nếu là cái cồn đá th́ biết liền chú. Đó là cái thuyền, nh́n kỹ mà coi".
Quả nhiên trong sương bóng đen rơ dần thành một chiếc thuyền, trên đó lố nhố những bóng người chèo. Họ chèo lặng lẽ dị thường, tưởng như thuyền đang lướt trên sóng. Một bác chài bắc loa miệng gọi hỏi "Ai đó?". Thuyền bên kia có tiếng đáp: "Thuyền Xin Kính đây. Có phải thuyền ông Phó Nhụy đó không?".

Ông Phó Nhụy hỏi bạn chài: "Tiếng ai nhỉ? Nghe giọng lạ quá. Mà sao họ biết thuyền ḿnh?". Nói xong, ông Phó Nhụy lại cất tiếng hỏi "Tôi Phó Nhụy đây. Thuyền bên ấy cũng vừa gặp băo phải không?". Thuyền bên kia đáp: "Ngang Cương Gián. Giờ phải đi xế lên mà vô lạch". Trên thuyền ông Phó Nhụy, người bàn căi lao xao. Gió thổi từ phía nam, sao thuyền lại giạt xuống ngang Hà Tĩnh được? Ông Phó Nhụy lại hỏi to: "Sao bên ấy biết?" Bên kia có một câu trả lời kỳ quặc và bí mật "Sao lại không biết... A ḱa, gió vừa thổi đó, ta bắt ngọn gió này mau mà lên lạch". Trong nháy mắt, đă thấy thuyền bên kia giương buồm, chẳng hiểu sao họ làm nhanh quá chừng và lại không nghe thấy một tiếng động nào. Ông Phó Nhụy trong bụng phân vân, sai kéo buồm chạy theo. Trong lúc tâm trạng đang bơ vơ và c̣n in dấu vết sự hăi hùng, người ta không muốn rời bỏ bạn đồng hành đă gặp t́nh cờ.

Gió quá nhẹ, buồm không ăn gió đập phần phật. Sương hạt từng luồng như một cơ mưa trắng. Thuyền đi trước cũng chỉ trông thấy dáng mờ mờ ảo ảo như trong giấc mơ. Chợt chú trai kêu "Có ai như người trôi ḱa". Một bác dùng sào khiều cái vật trôi lềnh bềnh đen thui và nói: "Đúng thật là người rồi". Họ cúi xuống vớt người kia lên. Tay anh ta co quắp c̣n cắp chặt trong nắch một cái chèo ngắn; mặt anh ta tái nhợt, mắt nhắm nghiền, hai hàm răng cắn chặt. Một người bảo "Hà hơi, hà hơi, hô hấp đi, h́nh như c̣n thoi thóp".

Từ trên thuyền Xin Kính bên kia, có người hỏi: "Vớt được ai đó" Mọi người cúi xuống nh́n kỹ mặt người bị nạn, nhưng không nhận ra ai, mặt anh ta co rút nhăn nhúm đến nỗ đă méo dệch hẳn đi. Chú trai góp ư:- H́nh như giống anh Hoe Chước. Ông Phó Nhụy nói to sang thuyền kia"Hoe Chước!". Nhưng ông lại chợt nhớ ra. Sao thế được nhỉ? Hoe Chước đi bạn trên thuyền ông Xin Kính kia mà? Ông hỏi to: "Có Hoe Chước bên ấy không?". Thuyền bên kia im lặng một cách kỳ lạ. Chú trai, thính tai nhất trong đám, nghe như bên kia đang bàn căi ǵ láo nháo. Chú bỗng kêu lên: "Ơ ḱa, đâu mất rồi". Thuyền ông Xin Kính vừa biến mất như vụt ch́m xuống đáy biển. Cả con thuyền lẫn buồm đều biến đâu mất chỉ để lại một khoảng trống không trắng toát, khoảng trắng ấy nḥa dần vào màu sương phơn phớt xám. Trên thuyền ông Phó Nhụy, mọi người đều câm lặng, tim bóp chặt trong một nỗi lo âu ghê rợn, mở to mắt nh́n trân trân.

Chú trai lúc đó lại kêu: "Có tiếng ǵ om om lạ gớm?". Cùng một lúc, tất cả ai nấy đều nhận ra quả có tiếng sóng đánh pḥm phọp âm âm như vỗ vàng hang hốc. Ngay trước mặt, một khối to đen đồ sộ vụt xuất hiện, chỉ cách thuyền vài chục thước. Tức thời, ông lái nhảy bổ tới, túm lấy lèo, giằng riết. Chiếc thuyền quạt mũi về bên trái, ngừng một chút rồi tiến theo ngă mới. Các bác chài vội vàng kéo đi tra chèo, ráng sức chèo tới. Cái khối đen mờ dần trong sương, rồi biến đi. Ông Phó Nhụy thở phào nhẹ nhơm: thuyền ông vừa suưt đâm phải núi đá.
Khi thuyền ông Phó Nhụy, sau một buổi chạy vờ vật ngoài khơi, lần về tới lạch, th́ anh Hoe Chước hơi tỉnh. Anh kể lại rằng trong cơn băo, thuyền ông Xin Kính bị sóng đánh dạt vào núi đá vỡ tan tành, và có lẽ chỉ một ḿnh anh là c̣n sống sót. Anh đă vớ phải cây chèo rồi nhảy xuống biển trước khi thuyền đụng vào núi đá. Những người kia, sau đó, nếu có nhảy khỏi thuyền cũng đă muộn v́ bị sóng quật vào lên đá cũng ră xương. Vợ của những người trên thuyền ông Xin Kính nay vẫn sống trong cảnh góa bụa. Và cái hy vọng mong manh một ngày trở về của chồng ḿnh nay cũng đă tắt trong họ từ lâu.

__________________
Thế giới tiêu dùng
Quay trở về đầu Xem nkd833's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi nkd833
 

Xin lỗi, bạn không thể gửi bài trả lời.
Diễn đàn đă bị khoá bởi quản trị viên.

  Gửi trả lời Gửi bài mới
Bản để in Bản để in

Chuyển diễn đàn
Bạn không thể gửi bài mới
Bạn không thể trả lời cho các chủ đề
Bạn không thể xóa bài viết
Bạn không thể sửa chữa bài viết
Bạn không thể tạo các cuộc thăm ḍ ư kiến
Bạn không thể bỏ phiếu cho các cuộc thăm ḍ



Trang này đă được tạo ra trong 3.4375 giây.
Google
 
Web tuvilyso.com



DIỄN ĐÀN NÀY ĐĂ ĐÓNG CỬA, TẤT CẢ HỘI VIÊN SINH HOẠT TẠI TUVILYSO.ORG



Bản quyền © 2002-2010 của Tử Vi Lý Số

Copyright © 2002-2010 TUVILYSO