Đă tham gia: 26 April 2010
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 3250
Msg 21 of 30: Đă gửi: 05 July 2010 lúc 5:38am | Đă lưu IP
Doccocauthang đă viết:
Cẩn mĩm cười về danh từ " Xưởng Đẻ ", mà mấy ông này đă đổi từ chữ " Bệnh Viện
". Có người lại lên tiếng : - Thưa thầy : " Tôi thấy Tử Vi
thời nay lộn xộn quá! Tam sao thất bổn, ai cũng cho ḿnh là đúng nhưng khi giải
đoán th́ lung tung có trúng là do " rùa " mà trúng, nên mới ṭ ṃ xem Thầy có
chiêu nào hay trong Tử Vi không ? Tử Vi " Bắc Phái " th́ họ Trần đă biết rất rơ
và dấu; nên không ai học được. C̣n " Nam Phái " th́ cũng như mọi người đă biết,
c̣n phái " Lăo già trong trại " th́ không biết ra sao ? Hy vọng Thầy v́ muốn cứu
thiên hạ th́ góp chút sức vậy!!! " (1). Cẩn vói tay cầm ly rượu trên
bàn, hớp một hơi hết phân nữa c̣n lại . Anh ta cười thầm : Ḿnh từ một tên " Dạy
chó ". bây giờ đổi qua làm " Thầy bói ", được dân chữ nghĩa ở đây gọi bằng "
Thầy "... Thầy nào cũng là Thầy thôi !... Hi Hi Hi. Cẩn tằng hắng một tiếng rồi
trả lời : - À ! Câu hỏi này giống y chang của một người bạn đă hỏi tôi ,
rất tiếc không có mặt anh ta, nên tôi chưa trả lời được ! - Tại sao mà
Thầy chưa trả lời được ? - À ! Chuyện là như thế này, ngày đầu tôi mới
đến Hội Tử Vi Lư số ở đường Trần Quư Cáp, th́ có duyên quen anh bạn này đầu
tiên, tính anh ta ít nói, nhưng người rất tốt . Có bữa đang nhậu quá chén, thấy
anh ta bước vào, tôi bèn nói giởn : lần sau đến nhậu nhớ mang rượu theo ! Có lẽ
anh ta cũng đă làm ở đâu đó một chầu rồi, nên khi nghe tôi nói vậy, anh ta đă
rời bàn và đi về, tôi định sẽ gặp lại anh ta để xin lỗi, và kể cho anh ta những
ǵ mà ḿnh đă nghe được từ mấy Lăo già, nhưng tiếc thay anh ta chưa trở lại.
- Vậy th́ Thầy chỉ nói khi có anh này thôi à ! - Đúng vậy ! Tôi
hứa thầm trong ḷng là sẽ nói khi có anh ta mà thôi . - Vậy anh ta bây
giờ ở đâu ? - H́nh như tôi nghe là mở quán " Dzịt Dật " đâu đó ở tận Cà
Mâu, nhưng tôi t́m không ra ! - Có khi nào anh ta giận mà chẳng trở lại
nữa không ? - Không, anh ta là đấng " Nam nhi đại trượng phu " mà !
Không có đâu, anh ta nhất định sẽ trở lại, có lẽ quán đông khách, chưa có người
trông coi, nên chưa trở lại được . - Nhưng đặt giả thuyết là anh ta
không trở lại nữa ! - Vậy th́ xem như quư vị không có duyên vậy . Có
tiếng người lẩm bẩm nhỏ, nhưng Cẩn vẫn nghe rơ : - Hừm ! Muốn nghe một
chút mà cũng bị khó dễ !... Lại có người lên tiếng : - Thầy đă
nghe từ mấy " Lăo già trong trại ", vậy thầy nghe được bao nhiêu môn về Bói toán
? - Mỗi thứ một chút, đủ để pḥng thân . - Vậy thầy có biết về
Phong thuỷ không ? - Cũng biết chút đỉnh ! Mà Ông muón nói về Dương
trạch hay Âm trạch . - Tôi đang định mua nhà, vậy thầy nói giùm một chút
của thầy về Dương trạch đi ! À mà có tin được không ? - Toán học mà, sao
lại không tin được !... ...Quả là nhà giáo, vị giáo sư dạy trường Đại
học Bách khoa, vội vàng mở cái bảng nhà nghề của ổng ra, đem dựng lên vào chổ
bửa hổm mà Cẩn viết vẽ số Ma phương Tử Vi... - Nè phấn đây, mời Thầy
lên bảng. Vị giáo sư nói. Cẩn mân mê cái ly trong bàn tay... Phân vân
nửa muốn giảng, nữa không ! Ông chủ lại bước đến rót cho Cẩn một ly
đầy, ông ta nói : - Đừng e ngại ! Cậu hăy v́ chổ thân t́nh giửa tôi và
Cậu mà hăy nói cho mọi người nghe . Cẩn nh́n ông ta, quả thật vậy, ổng
đă đến khám Chí Ḥa để bảo lănh ḿnh ra, ḿnh phải ơn trả nghĩa đền chứ !
- Được rồi, tôi sẽ v́ ông mà nói về môn này. Cẩn bước tới đứng
trước cái bảng, nh́n mọi người đang chen chúc ngồi xuống đất... Cẩn cầm cục phấn
lên, bắt đầu vẽ một ô vuông lớn, rồi vẽ các đường thẳng bên trong thành sáu mươi
bốn ô vuông nhỏ : (*)
7 3 &nbs p;2 1 4 & nbsp; 8 9   ; 6
6 9 &nbs p;8 4 1 & nbsp; 2 3   ; 7
3 7 &nbs p;1 2 8 & nbsp; 4 6   ; 9
9 6 &nbs p;4 8 2 & nbsp; 1 7   ; 3
1 2 &nbs p;3 7 6 & nbsp; 9 8   ; 4
4 8 &nbs p;9 6 7 & nbsp; 3 2   ; 1
2 1 &nbs p;7 3 9 & nbsp; 6 4   ; 8
8 4 &nbs p;6 9 3 & nbsp; 7 1   ; 2
Cẩn
nh́n xuống , mọi người đều đang lẩm nhẩm cộng, lần này th́ họ đă hiểu rồi, không
ngạc nhiên như lần trước. Tuy nhiên Cẩn cũng lên tiếng : - Các con số
trên, nếu cộng lại với nhau theo chiều ngang, chiều dọc hoăc chéo, đều có số
thành là 40. Có tiếng người nói lớn : - Không ngờ Phong thủy
mà cũng toán học ha ! Vị giáo sư lên tiếng : - Tại sao tôi
lại không nghĩ đến chuyện này ḱa ! A À ! Ngang đây là tôi đă hiểu rồi .
- Ông quả thông minh thật, không hổ là giáo sư Đại học. Lại có
người hỏi : - Cái này gọi là Ma phương số của Phong thủy phải không ?
- Đúng vậy . - Nhưng mà để làm ǵ ? - Th́ để tính ra
phương hướng cát hung và mọi chuyện trên đời có liên quan đến con số .
- Thầy nói vậy tôi mới hiểu mơ mơ màng màng mà thôi ! Xin vui ḷng cắt
nghĩ nữa được không ? - Th́ cũng như Tử vi vậy, ráp các Bát quái vào là
hiểu chuyện ngay . Thôi tôi phải đi gặp người quen, nếu các vị c̣n ở
đây, chừng một tiếng nữa tôi sẽ trở lại... Xin tổng chào.
(1) Trích
lời của bạn TC và đổi chút đỉnh cho phù hợp câu chuyện.
(*) Copyright.
Trích từ sách " Phong Thủy Luận " của Tác giả . Cũng không có tiền in, tuy nhiên
đă nộp lưu chiểu ( Copyright ). Một ngày đẹp trời nào đó trúng vé số, th́ sẽ in
tất cả.
Đă tham gia: 26 April 2010
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 3250
Msg 22 of 30: Đă gửi: 05 July 2010 lúc 5:42am | Đă lưu IP
Doccocauthang đă viết:
Cẩn vừa đạp xe, vừa nghẫm nghĩ... Hừm ! Cái Lăo già trong trại cũng ác thật, vẽ
mấy cái số này lên, rồi biểu ráp Bát Quái, ông ta có vẽ qua một lần trên đất,
hồi đó ở trong trại tù, chẳng có giấy bút ǵ để ghi lại, bây giờ không nhớ ráp
cái kiểu nào đây ! Ḿnh chỉ thấy những con số thật đạc biệt, nên chỉ nhớ mấy con
số mà thôi. Hồi năy bí quá, phải bịa chuyện để làm một ṿng, xem có cách ǵ nhớ
ra không, rồi trở lại giảng tiếp cho người ta. Bây giờ họ gọi ḿnh bằng " Thầy "
rồi, Thầy mà bí th́ quê một cục... Suy nghĩ miên man một hồi, Cẩn đạp xe
đến bồn binh Sài-G̣n lúc nào cũng chẳng hay, thấy khát nước quá, bèn tấp vào cái
" quán cóc " bên đường . Vừa ngồi xuống gọi một ly cà-phê xong... Bổng
Cẩn nh́n chăm chú vào chiếc xe Honda, mang bảng số... 8 3 3 . Lời của bố
già... " Mỗi lần làm việc ǵ mà tôi gặp số 833 là hên việc ấy "... Cẩn
lại suy nghĩ, th́ ḿnh cứ ngồi đây nghẫm nghĩ, đôi khi không chừng nghĩ ra cách
cũng có... Hơn nữa, ḿnh nói phét, miễn sao nói cho hay là được rồi !... Nhưng
mà không được, nơi đó toàn là dân chữ nghĩa, họ lại có nhiều năm nghiên cứu về
môn này, ḿnh nói phét không trúng cách, th́ bể dĩa hết...Hà hà, đă gặp 833 chắc
là ông ta sẽ giúp cho ḿnh mà... Cẩn ngồi suy nghĩ cả nữa tiếng, vừa lấy
giấy bút ra vẽ số, vừa điền các bát quái vào, nhưng mà chẳng ra cái ǵ cả ! Ḿnh
nhớ là lăo già phịa chuyện nghe có lư lắm, ai cũng phục lăn ra ! Không hiểu, sao
mà lăo nghĩ ra được mhững con số này cũng hay thật... Cẩn đứng dậy trả tiền
để đi trở lại nhà ông chủ... Tiếng xe hơi bóp c̣i thật lớn làm Cẩn nh́n theo...
Xe đ̣ mang bảng số 8 3 3 ... Hừm ! Chiếc honda 833 vẫn c̣n đậu đây, chiếc xe đ̣
833 vừa đi ngang qua bóp kèn, nên ḿnh mới thấy . Chuyện ǵ đây ? Chắc chắn là
hên rồi, nhưng mà chuyện ǵ hên chứ ! - Anh à ! Mua cho em vài tấm vé số
đi anh ! Cẩn nh́n thằng bé : - Ừ, đưa đây anh mua cho Vừa
chọn vé Cẩn vừa nghăm nghĩ...Chắc là ông ta cho ḿnh trúng số rồi, có lẽ là ổng
báo cho ḿnh biết đó ! Nên xúi thằng bé này đến đúng lúc, xưa nay chẳng bao giờ
Cẩn mua vé số , thôi th́ bỏ ra ít tiền cầu may... - Cám ơn anh, chúc anh
may mắn... Cẩn vừa gật đầu vừa khen thằng bé lanh mồm, rồi anh ta dớm
chân ngồi lên xe đạp... Vừa lúc đó, một chiếc xe xích-lô quẹo vào đổ khách
xuống... Cẩn chăm chú nh́n một người đàn bà, rồi nhích xe lại gần, buột
miệng nói lớn : - Thưa bác, con là Cẩn đây Người đàn bà nh́n anh
ta chăm chú một lát, rồi mừng rỡ : - Cẩn à ! Con ra trại hồi nào vậy ?
- Dạ, được mấy tháng rồi. Con có ghé ngang qua nhà bác, có hỏi thăm xóm
giềng, th́ được biết ngôi nhà đă bị Nhà Nước tịch thu ! Không ai biết gia đ́nh ở
đâu cả ? Con tưởng đâu, cả nhà đă đi ra nước ngoài rồi chứ ! - Chuyện
gia đ́nh th́ dài lắm, hăy kiếm một chổ nào ngồi đi, rồi hăy nói chuyện.
- Dạ thưa, nếu bác không ngại th́ ngồi xuống đây, con vừa uống cà-phê
tại quán này. - Đâu cũng được. Bà ta quay qua trả tiền cho anh xich-lô
và bước vào ngồi xuống. - Thưa bác uống nước ǵ ? - Gọi cho bác
một ly rau má đi . Cẩn quay qua gọi nước xong, anh tiếp tục : -
Thưa bác, hiện giờ gia đ́nh ở đâu, con có thể đến thăm các em được không ?
- Gia đ́nh đang c̣n lại hai bác, Hùng và Lư, c̣n Phương Thư và các em đă
ở Mỹ. Cẩn cảm nhận một nỗi buồn xe buốt tim can, Phương Thư là người yêu
của anh ta, gia d́nh ở Kinh đô Huế . Ngày được ra trại, lúc xe bị hư, anh ta đă
cuốc bộ đến để chào hỏi, nhưng ngôi biệt thự cao cổng kín tường, nằm trên Đại lộ
Lê Lợi đă đổi chủ, chủ mới là một cán bộ cao cấp nhất nh́ của tỉnh. Anh ta đă
đoán ra, là gia d́nh đă đi nước ngoài, tuy nhiên đă hỏi thăm xóm giềng, không ai
biết tin tức ǵ cả... - Bắt đầu biến cố 75, gia đ́nh đă vào Sài-G̣n, chỉ
c̣n lại Hùng và những người giúp việc nhà, sau đó th́ Hùng bị bắt đi cải tạo,
căn nhà bị tich thu . Bác đă ra Huế, đến UBND Tỉnh, xin lại căn nhà để hồi
hương, nhưng họ không trả, c̣n đ̣i bắt giam bác, nên đành phải bỏ luôn, gia đ́nh
phải về Cà mâu mai danh ẩn tích . Bà mẹ Thư kể. - Dạ, th́ ra là vậy !
Thưa, bác trai đang ở Cà Mau à ! - Bác trai đang ở trong trại, chưa được
thả ra . Gia đ́nh đang ở tại huyện Năm Căn, Cà Mau . Nhưng hiện tại đang lên
Sài-G̣n ở tại số... đường Nguyễn văn Trổi . Nếu con rănh th́ đến thăm các em,
chúng nó gặp con, chắc là mừng lắm. - Dạ ngày mai con sẽ đến .
Cẩn ngồi lại, nghe bà mẹ Thư kể lể, nỗi khốn khổ của một gia đ́nh danh
gia vọng tộc, đang là chủ của một ngân hàng, lại bị tịch thu toàn bộ tài sản từ
Sài-G̣n ra đến Huế. Rồi từ trên mây rớt xuống vũng bùn, sống một cuộc đời nay
đây mai đó, trong những túp lều tranh, không biết đổi chổ bao nhiêu lần...
Sau gần một tiếng đồng hồ nói chuyện, mẹ Thư từ giả ra đi, nhắc Cẩn ngày
mai, nhớ đến gặp gia d́nh. Đợi bà đi xong, Cẩn lên xe đạp, quay trở lại
nhà ông chủ chó...
Cẩn vừa bước vào, mọi người đă xúm lại. Có người lên tiếng : -
Cậu vui ḷng giải thích tiếp cho chúng tôi nghe đi . Cẩn quay qua nh́n vị
giáo sư : - Xin giáo sư vui ḷng giảng tiếp về những con số này, hồi năy
ông nói là ông đă hiểu ra rồi mà ! - H́ H́ ! Cậu chơi tôi hả ! Quả thật
là vậy, tôi đă nghĩ như Tử Vi mà cậu đă giảng hôm trước, chỉ việc đem mấy cái
Quái ráp vào là có thể hiểu được, nhưng mà cả hết chúng tôi đây, bao nhiêu người
đă ngồi ráp với nhau suốt gần hai tiếng, nhưng cũng chẳng hiểu cái ǵ cả . Xin
cậu vui ḷng nói tiếp đi . Cẩn bí quá, t́m cách chạy làng : - Ư
dà ! Mấy cái Lăo già trong trại, mỗi người nói một chút, một trại lại có tới mấy
trăm ông, tôi đây ở hơn năm cái trại, nên có hơn ngàn người nói . bây giờ đột
nhiên tôi bị quên đi, để từ từ tôi sẽ nhớ lại... - Nè ! Mấy cái Lăo già
đó bộ giỏi lắm sao. Có người hỏi . - Giỏi lắm ! Giỏi lắm . Ông bác sĩ
Xưởng Đẻ Từ Dũ lên tiếng : - Nè ! Tôi nói thật cậu đừng buồn nghe .
- Dạ, Bác sĩ cứ nói. - Nếu như họ thật sự giỏi, th́ tại sao lại vô
trong tù hết vậy ? Cẩm mĩm cười : - Thưa , bác sĩ biết Khổng MInh
Quân sư chứ ! - Đương nhiên là biết . - Từ ngày Trung Quốc lập
quốc cho đến nay, nếu mà cứ tính sinh ra rồi già, bệnh, chiến tranh v.v... rồi
cuối cùng cũng chết . Nếu như có ai đó chịu khó lập bản khai sinh th́ có lẽ đă
đếm không biết bao nhiên tỷ người . Vây mà họ chỉ truyền câu " Vạn Đại Quân sư
Gia Cát Lượng " để ca tụng một người tài ba nhất của Trung Quốc. Chắc ông đă đọc
Tam quốc chí ! Khổng Minh trước khi xuống núi, đă biết Trung quốc sẽ chia làm
ba, theo thế chân vạc, dù là giỏi, đă theo Lưu Bị mấy chục năm, nhưng cũng đâu
thay đổi được cái thế chân vạc . Lại nữa, cố giết Tào Tháo bao nhiêu lần, rồi
cũng chịu thua với cái số sống dai của họ Tào . C̣n biết ḿnh sẽ chết yểu, đă
dâng sao cải số, nhưng rồi có cải được đâu ! Nhưng thiên hạ từ xưa đến nay vẫn
phục ông là người giỏi nhầt . Vậy giỏi là giỏi, không thể cho rằng người
thắng là giỏi mà kẻ bại là dỡ . Cái đạo Âm Thịnh Dương suy, chỉ một là một sự
biến đổi của con Tạo xoay vần mà thôi . Vị giáo sư thấy t́nh h́nh có vẽ
căng thẳng, nên lên tiếng : - Thôi, bỏ qua chuyện đó đi . Tôi xin hỏi
cậu, nhân tài miền Nam nhiều lắm hả . - Nhiều, nhưng bây giờ không c̣n
bao nhiêu . - Ủa, sao lạ vậy . - Th́ hầu hết, tôi muốn nói là đa
số, hiện nay đang ở hai nơi. - Ở đâu vậy ? - Một số đă nhanh
chân chạy ra nước ngoài, c̣n một số th́ đă ở trong trại tù . - Nói như
vậy th́ ngoài xă hội không c̣n có ai sao ? - Có chứ , nhưng mà ít . Để
tôi giảng cho ông nghe... Khi đến tuổi mười tám, hai mươi, th́ hầu hết đă vào
quân ngũ hoặc làm việc tại các cơ quan chính quyền . Ở đây tôi muốn nói là đa
số, người giỏi th́ có bằng cấp, đều là sĩ quan, hoặc viên chức . Mà đă là sĩ
quan, viên chức th́ Nhà Nước cho vô tù rồi . Chỉ c̣n lại rất ít kẻ giỏi trốn
lính, hoặc làm ǵ đó mà khỏi đi vào trại. Nè ! Nếu như các ông cho là ḿnh giỏi,
th́ tại sao lại để đất nước càng ngày càng đi xuống vậy ? Theo tôi, càng ngày
càng thả tù ra, th́ đất nước mới đi lên đưọc. Các ông hăy chờ xem . Ông
chủ nhà thấy Cẩn có phần nổi máu anh hùng lên, vội chuyển qua đề tài khác :
- Theo cậu, những con số Ma phương mà mấy Lăo già đưa ra, đó có phải là
bí mật của Dịch không ? - Xin thưa, Không . Kinh Dịch là một bộ sách nói
tới sự biến hoá muôn h́nh vạn trạng trong Vũ trụ, trên nhiều lănh vực từ khoa
học, xă hội cho đế y lư, bói toán v.v... Do đó tùy theo lănh vực chuyên môn, các
nhà nghiên cứu đă dựa vào Dịch mà t́m hiểu ra được, chứ không có cái điểm nào là
bí mật, bí ẩn ǵ cả . Cũng bởi v́ lẽ đó, mà kinh dịch c̣n tồn tại cho đến hôm
nay, nếu như bí mật đă t́m ra rồi, th́ c̣n ǵ là Dịch nữa ... Đức Khổng Tử, vị
thánh hiền, đọc đă sờn đi nhiều cuốn Kinh dịch, trước khi chết, c̣n ước chi được
sống thêm mười năm nữa, v́ vẫn c̣n không hiểu rơ Dịch. Mấy Lăo già đó, dù t́m ra
được một chút đĩnh, cũng đâu có thể gọi là bí mật đă được khám phá ra...
Vị giáo sư lên tiếng : - Cậu nói, nghe cũng có lư lắm .
Một người lại lên tiếng : - Bộ mấy Lăo già trong trại chỉ giỏi
về bói toán thôi sao ? Tôi thấy cậu chỉ nói về bói toán không à ! - Mỗi
Lăo giỏi một thứ, có Lăo giỏi nhiều thứ . Tôi đây sở dĩ chỉ nói về bói toán, là
v́ các vị thích bói toán, chứ ở trỏng, tôi nghe tới cả ngàn người nói, lại phải
nghe trong tám năm, nên bị vô trong năo nhiều chuyện trên đời này . - À
! th́ ra là vậy...
Đă tham gia: 26 April 2010
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 3250
Msg 23 of 30: Đă gửi: 05 July 2010 lúc 5:46am | Đă lưu IP
Doccocauthang đă viết:
Tuy Ông chủ đă lái qua đề tài khác, nhưng Cẩn vẫn cảm thấy c̣n ấm ức trong
bụng, vội quay sang vị Bác sĩ : - Tôi cũng muốn nói một câu, xin ông
đừng buồn ! - Th́ cậu cứ nói đi. - Ông cũng đă biết ! Các ông
cũng đă được lên vơ đài một lần rồi, đó là năm Mậu Thân, các ông cũng đă bỏ chạy
không kịp, chỉ thương cho người dân vô tội, khi thua các ông xổ tṛ, chôn sống
tập thể họ... Thật sự th́ chúng tôi đâu có đánh lần này với các ông, mà gọi là
thắng với thua . Chúng tôi là những người lính VNCH, những người lính Quân kỹ,
đă là lính th́ phải nghe lệnh cấp trên, cấp trên ra lệnh di tản, th́ chúng tôi
di tản, cấp trên ra lệnh buông súng, th́ chúng tôi buông xúng xuống . Hơn nữa,
Chúng tôi đă tôn trọng Hiệp định Ba-Lê, trong đó hai bên đều phải ngưng bắn, để
lo tổ chức một cuộc Tổng tuyển cử . Các ông th́ vịn vào thời gian ngưng bắn này,
lại bắt thêm dân, bổ sung vào bộ đội, ngay những bộ đội khi vào miền Nam, chỉ
mới 14,15 tuổi . Chúng ta đều là người Việt-Nam, ḷng yêu nước lúc nào cũng sẫn
có . Nhưng các ông đă lợi dụng tấm ḷng ấy, tuyên truyền rằng, chúng tôi ở trong
Nam, bữa đói bữa no, chén đũa c̣n không có để ăn . Khi vào Nam, thân nhân t́m
nhau, đem theo nào chén đũa, vài kư gạo, mới bật ngữa ra ! Cái đó gọi là lừa
bịp dân chúng ! C̣n nữa, chúng tôi đang lúc bị Quốc hội Hoa Kỳ trói tay, đạn
dược không cung cấp, các ông thử nghĩ lại xem, hai bên lên vơ đài, một bên bị
trói tay, một bên th́ thoải mái mà đấm đá, vậy mà tự cho là ḿnh thắng, ḿnh
giỏi . Hi Hi. Không sợ khán giả cười à ! Nếu mà giỏi th́ tại sao từ đầu không
dám xưng là " Chiến dịch *** ", mà lại chỉ là " Chiến dịch mùa xuân 75
", để đợi vào phút chót mới đổi tên, như vậy cũng chỉ thắng " Rùa " thôi , chẳng
khác ǵ mấy thầy bói " Rùa " cả ... - Thôi đi ! Tất cả hăy qua bàn tiệc,
ở dây không có chính chị, chính em, quân sự, quân xiếc ǵ cả. Cậu mà c̣n nói
nữa, là tôi sẽ " cúp " cái miệng đó ! Không chừng tôi sẽ gởi cậu vào lại ở trong
Khám. Thấy ông chủ vẽ mặt hơi giận, Cẩn lên tiếng vừa đủ ông nghe :
- Thưa ông chủ, tôi rất biết ơn của ông đă cứu tôi ra, tuy nhiên ơn là
ơn . Những Lăo già ở trong trại, họ là những bậc thầy, những đàn anh của tôi,
tôi không thể để ai làm nhục tới họ được, nếu ông muốn gởi tôi vào lại, tôi cũng
cam ḷng. - Biết rồi ! Hiểu rồi ! Tôi chỉ nói giởn thôi . Tôi cũng là
người cầm súng, tôi hiểu cái nghĩa khí của cậu chứ ! Ông chủ mĩm cười .
- Cám ơn ông. Cẩn lại từ chối tham gia bữa tiệc v́ lư do mới gặp
được người thân, ngày mai họ về lại Cà-Mâu, nên phải cần có nhiều th́ giờ, để
gặp họ hàn huyên chuyện tṛ . Cẩn hẹn gặp lại sau buổi trưa ngày mai...
... Cẩn vừa đạp xe, vừa thấy ấm ức trong ḷng... Chuyện ḿnh nói, mới
chỉ một phần nhỏ trong bụng... Nhưng mà nói nhiều chắc là bị " Cúp " thật đó !
Ông chủ đă nói rồi, không có Chính chi, chính em ǵ ở trong này, ḿnh nói quá
cũng không được, phải tôn trọng chủ nhà chứ ! Vả lại, hầu hết ở đó chỉ thích bói
toán mà thôi... Hồi năy, v́ ông bác sĩ nói móc họng ḿnh, nên ḿnh mới " dũa "
lại chút xíu... Cẩn lại nghĩ... Bố ḿnh nói đúng đó ! Tính t́nh của ḿnh
không nhẫn nhục được, ở đây thế nào cũng có ngày vào khám lại... Thôi bỏ đi, ấm
ức làm ǵ cho mệt năo... Cẩn lại nghĩ đến ngày mai đi gặp mấy người em
của Phương Thư... Hồi xưa, trong thời gian chỉ huy một Đại dội khác ở vĩ
tuyến 17, Quảng Trị, mổi lần được phép, Cẩn hay vào Huế, ghé đến nhà một người
bà con bên ngoại ở Nam Giao, và gặp Phương Thư ở đó, hai gia đ́nh này đă có thâm
giao từ lâu . Từ đó mỗi lần đi phép, anh ta đến thăm cả hai gia đ́nh, lâu ngày
được t́nh cảm của Phương Thư và gia đ́nh, họ đă cho phép gia đ́nh Cẩn đến làm lễ
đính hôn, dự định vài năm sau sẽ làm đám cưới... Nhưng chiến cuộc 75 xảy ra, cả
hai bên thất lạc, Cẩn cũng không biết họ ở đâu mà t́m, về phần họ, có lẽ cuộc
sống ba ch́m bảy nổi, và để bảo vệ sự an toàn, nên không muốn liên lạc với bất
cứ một ai . Cũng may mà hôm nay ḿnh gặp lại...
Đă tham gia: 26 April 2010
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 3250
Msg 24 of 30: Đă gửi: 05 July 2010 lúc 5:47am | Đă lưu IP
Doccocauthang đă viết:
Cẩn vừa quẹo ở ngă tư đường, th́ nghe tiếng bóp c̣i, và tiếng người gọi lớn :
- Ń ! Cụ Cẩn (1), dừng lại cho tôi hỏi một chút . Cẩn quay lại,
nh́n người đàn ông đang ra dấu cho anh ta ngừng lại, Cẩn vừa thắng xe vừa hỏi :
- Ủa, ông không ở lại ăn tiệc à . - Không ! Cụ làm ơn cho tui
hỏi chút chuyện được không ? Chỉ hỏi hai câu thôi, không làm mất th́ giờ của cụ
mô ! - Dạ, ông cần ǵ cứ việc nói ra đi. - Gọi tui bằng Bác đi,
cho thân mật một chút . Ń, ḿnh ngồi nơi quán ni, được không ? - Dạ
được. Vậy là ông ta xuống xe, biểu tài xế t́m chổ đậu, rồi theo Cẩn ngồi
xuống một quán cóc bên đường. Sau khi gọi nước uống, ông hỏi :
- Cụ nghe giọng là biết tui là người Huế rồi, để tui xin giới thệu lại
cho cụ biết, tui thuộc về Hoàng phái, gịng Tôn thất . Tui đă theo mấy " ông nội
" ni mấy chục năm rồi, từ hồi vua Bảo Đại xuống ngôi, ra làm Quốc Trượng , rất
tiếc vua th́ đi Tây ở rồi, c̣n lại đám tụi tui muốn đi vô Nam lại cũng không
được, đành phải theo họ . Chứ đầu óc của tui không giống họ mô ! Tui ấm ức mấy
câu, mà mấy chục năm ni không hiểu được, nên vừa rồi thấy cậu ra về, tui liền từ
giả để chạy theo gặp cậu mà hỏi... - Dạ, thưa bác cứ hỏi đi, nếu biết
cháu sẽ trả lời . - Ń ! Cụ có nghe tới câu " Minh mệnh tái sinh "
không ? - Dạ có, hồi ở trong trại có nghe mấy Lăo già nhắc tới.
- Rứa à , cụ có nhớ họ nói răng không ? Chớ tui đợi lâu quá, mà không
thấy Minh Mạng tái sinh chi hết rứa ! - Thưa bác đă hiểu lầm rồi ! Minh
Mạng là vua thứ hai của triều nhà Nguyển ở Việt-Nam, chắc bác cũng rỏ, và cháu
đây cũng nói thẳng, đó chỉ là một ông vua b́nh thường thôi, chỉ theo cha mà nối
ngôi, chứ ông ta chẳng có tài cán ǵ cả, vậy th́ làm ǵ mà có Minh Mạng tái sinh
! - Cụ nói cũng đúng . Mà mấy Lăo già đó có nói chi nữa không ?
- Dạ có ! Câu chuyện là như thế này, Khi đời hậu Hán thống nhất Trung
quốc, Quân sư Lưu Bá Ôn biết là ḿnh đang ở hào ngũ trong quẻ Kiền, nên hiểu mà
thối lui để cho hơp thời, hơp đạo biến hoá của Dịch, v́ vậy cáo lăo hồi hưu, để
tránh tai họa về sau . Khi đó, Hán tổ mới hỏi ông, là Đế nghiệp này sẽ truyền
được bao lâu ? Ông ta không nói thẳng, mà vịnh một bài thơ, trong đó có mấy chữ
" Minh Mạng tái sinh " . V́ là toàn bộ bài thơ của ông, về sau những sự việc xảy
ra đều trúng không sai một mảy, nên người đời sau, cho rằng con cháu nhà Minh sẽ
trở lại làm vua, v́ lư do đó mà phong trào Phản Thanh phục Minh vẫn c̣n bên
Trung Quốc, cho đến sau này, ngay cả khi Trung cộng lên nắm chính quyền, các
bang hội vẫn c̣n bí mật hoạt dộng. V́ vậy họ Mao cố quyết tâm, diệt sạch con
cháu nhà Minh dù ở trong hoặc ngoài nước . - À ! Té ra là rứa... Nhưng
tại răng Trạng Tŕnh Ngyuển Bỉnh Khiêm lại phán rằng gịng họ của tui Vạn Đại
Dung Thân . Bộ ông Trạng nói sai răng rứa ! - À ! chuyện này cháu cũng
có nghe một Lăo già giải thích về câu " Hoành sơn nhất đái, vạn đại dung thân "
.(2) Ông Trạng nói đúng lắm, mà c̣n rơ ràng nữa. - Cụ nói răng mà tui
không hiểu chi mô hết, năm rồi gịng họ tui có họp lại, có đem chuyện này ra
bàn, ai nấy đều nói, sấm của trạng thiệt là khó hiểu, phải đợi sau khi sự vệc
xảy ra rồi mới đoán được, nhưng mà sự việc này đă xảy ra hơn mấy chục năm, v́
răng mà không ai hiểu ra rứa, không lẽ gịng họ tui c̣n làm vua, nên chưa giải
được ? - Thưa bác biết chữ Hán không ? - Biết , hồi xưa tui
học trường Quốc Tử Giám mà . - Vậy th́ dễ giảng cho bác nghe rồi. Nè "
Hoành sơn nhất đái " ư của ông trạng chỉ chổ nào, chắc mọi người ai cũng hiểu
rồi . - Đúng, cái đó th́ dễ, ai cũng hiểu hết. - C̣n " Vạn đại
dung thân " Thứ nhất, nguyên câu trên có nghỉa là nhiều đời để dung
thân . Thứ hai, chữ Vạn ( Cẩn vừa chấm ngón tay vào nước lạnh rồi viết
lên bàn ) là số vạn, nhưng đây không có nghĩa là con số vạn, v́ có ai mà sống
đời này, đến đời nọ mà làm lớn tới vạn đời . Do đó ông trạng lấy chữ này để ám
chỉ " số thành " sau chữ vạn, có nghĩa vạn là số : Đằng sau Vạn ( số ) là :
Chử Đại có nghĩa là đời, thế hệ . Chữ đại gồm có 5 nét. Chử Dung
có nghĩa là Bao dung, rộng lượng, tha thứ . Đi đôi với chử Thân có nghỉ là nương
thân, chữ Dung gồm có 10 nét . Chữ Thân có nghĩa là thân thể, thân ḿnh,
ta . Chữ Thân gồm 7 nét Bây giớ ḿnh xét lại, kể từ khi nguyễn Hoàng sau
khi vấn kế với Trạng Tŕnh th́ đi vào Nam, được gọi là vị chúa tiên, cho tới
Nguyễn Phúc Thuần, tổng cộng là 9 Chúa. Và bắt đầu Gia Long là vị Vua thứ nhất
cho đến Bảo Đại, tổng cộng là 13 vua, như vậy 9 Chúa cộng với 13 vua thành 22
người . Vậy so sánh trên Đại = 5 , Dung = 10 , Thân = 7 , tổng cộng 5 + 10 + 7 =
22 . Vậy là Ông Trạng đă cho biết tổng số 22 người rồi, chứ c̣n đâu nữa
mà đ̣i tiếp tục làm vua . - Cám ơn cụ, bây giờ tui hiểu ra rồi, rứa mà
mấy " ông nội " ni phỉnh tui, cứ nói là Minh Mệnh tái sinh với Vạn đại dung
thân, cứ chờ đó mà đợi vua về lại, để làm lớn . bây chừ sáng mắt ra th́ râu răng
rụng rồi ...
(1) Cụ : Tiếng gọi của người lớn đối với kẻ nhỏ hơn, theo
âm của xứ Huế . (2) Tác giả suy luận về câu sấm này, trong lúc cao hứng thấy
câu trên từ sách " Chín Chúa - Mười ba Vua Triều Nguyễn " của tác giả Tôn Thất
B́nh . V́ lúc bị cúp điện, t́m cuốn sách computer lại lấy lầm cuốn trên . Tuy
nhiên theo chữ Hán, th́ những nét khi viết là đúng như vậy .
Ông người Huế, họ Tôn thất, lẫm bẩm mấy lần: - " Hoành
sơn nhất đái, vạn đại dung thân ". À ! Th́ ra là rứa . Ông ta cám ơn
và từ giả, Cẩn cũng lên xe đạp, cuốc một hơi về nhà ... Tối đến, Cẩn đem
chuyện gặp lại mẹ Phương Thư, kể cho gia đ́nh nghe, ai cũng mừng rỡ, v́ nay đă
biết tin về họ . Bố Cẩn càng khuyến khích anh ta ra đi, để mong gặp lại Phương
Thư . Ông bà nhắc Cẩn sáng mai đi thăm họ, nhớ chuyển lời, là ba má Cẩn mưốn đến
thăm gia đ́nh, v́ đă lâu không gặp .
Đă tham gia: 26 April 2010
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 3250
Msg 25 of 30: Đă gửi: 05 July 2010 lúc 5:51am | Đă lưu IP
Doccocauthang đă viết:
... Sáng hôm sau... Đúng 8 giờ, Cẩn rời nhà, cuốc xe đến đường Nguyễn văn
Trổi ( Ha ! cái ông này hồi trước đặt ḿn tại cầu Công Lư, bị bắt được, không
thôi th́ cả mấy trăm mạng người đă bị chết theo trái ḿn đó . Khi bị bắt, khóc
lóc quá trời, xin tha mạng, nhưng không được . Bị toà án phán Tử h́nh, trước khi
chết, ṭa cho nói vài lời cuối cùng ân huệ... Đột nhiên ông ta la to lên ***
muôn năm . Tức cười thật, chuyện này dân Sài-G̣n ai cũng biết cả, vậy mà bây giờ
cũng được con đường mang tên ổng . nếu ổng không bị bắt, th́ mấy trăm người dân
vô tội bị chết, rồi ổng bị chết, th́ lại được phong là Anh Hùng Liệt sĩ ! Hi Hi
Hi )... Đang đi ngang qua một cái sạp nhỏ bán vé số bên đường, Cẩn sực
nhớ đến mấy tấm vé số đă mua hôm qua, đă xổ trong ngày, ḿnh chưa rănh mà xem,
bèn quày xe lại để ḍ số... Hừm !... Trật lất, không vô con nào cả, dù
chỉ là một con số . Không hiểu cái ông già 833 ra ám hiệu cái ǵ cho ḿnh đây
nữa ? Chưa tới nữa tiếng, th́ Cẩn đă tỉm ra địa chỉ, gia đ́nh ở tầng thứ
ba . Tin gặp lại Cẩn, đă được mẹ Phương Thư báo cho gia đ́nh biết từ ngày hôm
qua, nên khi gặp nhau anh em tay bắt mặt mừng, nh́n Hùng có vẽ chững chạc hơn
xưa, cũng gần ba chục tuỗi . Hùng giới thiệu hai cô gái tuổi chưa tới hai mươi :
- Đây là cô em gái, Lư . Và đây là bà xă của em, Hoa . - Anh có
nghe bác gái nhắc hôm qua, hồi xưa anh tới nhà em c̣n nhỏ, chắc không nhớ anh
đâu ! Mà anh cũng vậy, hơn tám năm rồi mới gặp lại, mọi sự đều thay đổi.
- Dạ, nghe mẹ em nhắc hôm qua, em chỉ nhớ mang máng. Lư trả lời .
Cẩn thích dùng từ " Cụ mi " để gọi mấy anh em Huế nhỏ hơn ḿnh . Tuy
nhiên Hùng ở Sài-G̣n từ nhỏ để đi học, rồi lớn lên cũng làm việc tại Sài-G̣n .
Cẩn lên tiếng : - Sao mà cụ mi giống người Miên vậy ? - Th́ em
đang ở vùng biển, phải làm lụng với người ta để che mắt Thiên hạ chứ . -
Ừ cũng phải, mà cụ mi đi kéo lưới hay lái tàu ? - Cả hai, nhưng lái tàu
là chính, v́ đó là cơ hội để tập dợt . Nè ! mà nghe nói anh đă về mấy tháng rồi,
sao lại không đi ? Bộ anh tính phấn đấu để vô đảng viên hả ? Hùng vừa hỏi vừa
cười giểu . - Hừm, đừng nói tới đảng nữa, Phó thường dân Nam bộ c̣n chưa
xong . Anh xém chút nữa bị lên đoạn đầu đài, may mà Diêm Chúa chê, chưa nhận...
Cẩn đem chuyện từ ngày được tha về, rồi làm nghề dạy chó cho ông Đại tá Công an,
và mới từ Khám chí Ḥa được thả ra, kể lại cho Hùng nghe... - Này, theo
em, anh ở đây không được đâu . Thôi th́ anh hăy dọn về Cà-Mâu ở với em, chỉ chờ
cơ hội thuận tiện là ḿnh ra khơi... Hơn nữa anh cũng cần đi gặp chị Phương Thư,
chị đang chờ anh mà ! - Ừ, anh cũng muốn lắm, nhưng hiện tại anh chưa
được trả quyền công dân, nên không đi đâu được . Công an phường không cấp giấy
phép cho đi đâu cả , chỉ đi lui đi tới trong thành phố này, nếu về Ca-Mâu, lỡ bị
hỏi giấy tờ, chắc là bị vô khám nữa ! - Em chỉ lo trên đường từ đây
xuống Cà-Mâu, c̣n đến Cà-Mâu rồi th́ khỏi lo, em quen nhiều ở đó. - Ừ để
anh tính lại đă ... Vợ Hùng đem ra hai ly cà phê, đă được pha sẵn từ hồi
nào . Hùng chợt hỏi Cẩn : - Nè ! Anh biết chổ nào đánh số đề không ?
- Không, anh không bao giờ chơi mấy thứ này, nhưng hỏi trong xóm, chắc
có người biết . À ! Mà cụ mi thích chơi cái tṛ này hả ? - Cũng chẳng
phải là thích ǵ cho lắm, chỉ tiêu khiển thôi . Nhưng, em đánh muời lần th́
trúng hết chín, nên luôn luôn có tiền nhậu chùa . Hùng cười . - Cụ mi
làm cách nào mà đánh mười lần trúng hết chín, nói ra nghe được không ? -
Th́ có ǵ đâu, em chỉ dùng mấy môn bói toán mà tính ra thôi . - Ư chà !
Mới nghe lần đầu, anh đây chỉ nghe người ta dùng bói toán để tính chuyện hên
xui, may rủi trong cuộc đời, chứ chưa bao giờ nghe ai dùng nó mà đánh số đề cả !
Bộ ai chỉ cho cụ mi hả ! Hùng cười : - H́ H́, Không ai chỉ cả,
vậy mới đặc biệt chứ, nè anh coi trên tấm bảng này. Cẩn nh́n lên tấm
bảng đă được viết từ trước : Ngày Bính Tư giờ Dần, Thân Tướng Dạ chiêm
(1) Cẩn buộc miệng : - Cụ mi tính Lục Nhâm Đại Độn hả ?
- Dạ đúng vậy, em thức dậy từ lúc năm giờ sáng, rănh chẳng biết làm ǵ,
nên tính ra con số để tính đánh đề ngày nay, chiều có tiền chùa nhậu chơi .
- Cũng lạ thật, nhưng mà cụ mi nói tại sao lại mười lần trúng hết chín
lần, vậy lần trật là tại sao vậy ? - Th́ lần trật là tại v́ tham, anh
thử nghĩ đi, đă tính lần nào cũng trúng ngay chóc, nên cũng sinh ḷng tham, em
là người, chứ đâu phải thần thánh ǵ đâu mà không tham, mà đă tham, th́ đánh lớn
để ăn lớn, v́ vậy mà khi trật cũng trật lớn, mất tiền nhiều . Rốt cuộc cũng bù
trừ những lần ăn nhỏ . - Nhưng mà tại sao lại đánh để kiếm tiền nhậu th́
lại trúng, mà khi đánh để kiếm nhiều th́ lại trật ? - Đó là điều, mà bây
giờ em mới hiểu ra rằng, tại sao giỏi như khổng Minh, mà cũng không đổi được
Thiên định . Đổi đây, em muốn nói là từ nghèo dổi thành giàu, chứ đổi để từ
nghèo rớt mồng tơi, trở thành có ba bửa cơm th́ không khó . - Như vậy
chỉ có Lục Nhâm mới tính ra số đề thôi à ! - Hầu hết mọi môn bói toán
đều tính ra được, bởi v́ mọi con số đều có trong đó, chỉ v́ người ta không lưu ư
đó thôi. - Nè, sao cụ mi không đến Hội Tử Vi trên đường Trần Quư Cáp mà
giảng cho Thiên Hạ nghe chơi một bữa. - Em nghĩ không nên, v́ thứ nhất
là người ta cho là ḿnh nói dóc . Thứ hai, lỡ có người có máu cờ bạc, nghe xong
họ theo ḿnh mà đánh, lỡ bán nhà, bán vợ, bán con th́ ḿnh lại mang tội . Bởi v́
phải thật giỏi mới tính ra được, hơn nữa chỉ là kiếm chút tiền c̣m thôi, chứ
không thể làm giàu, nếu mà dễ th́ em đây đă làm giàu rồi . Cái mà em đă nói, tuy
lời ít nhưng người có " Duyên ", là họ hiểu ngay . - À ! Vậy anh hiểu
rồi, hèn ǵ mà cái Lăo già An ở trong trại đă giảng, lúc đó anh không hiểu ?
- Có phải Lăo già An tóc bạc ở trại " B́nh Điền " (2) không ? -
Đúng rồi ! Sao mà cụ mi biết. - Th́ em cũng đă ở trại đó một năm, lại
nằm gần ổng . - À ! Vậy lúc cụ mi bị chuyển đến, th́ lại là lúc anh bị
chuyển đi . À ! Mà cụ mi có nghe ông ta giảng về Phong Thủy với những con số Ma
Phương không ? - Dạ có, c̣n nhớ như thâu băng vậy. - vậy th́ hên
quá, anh th́ lại bị quên . Nè chút nữa cụ mi giảng lại để anh đi gặp mầy tên
Vẹm, mà làm thầy một lát chơi . - Được rồi anh đừng có lo , nếu anh muốn
th́ em đưa cuốn sách này, để anh làm một mách cho bỏ ghét . Hùng đứng dậy
vào trong đem ra đưa Cẩn xem, cuốn sách viết tay mang tựa đề " Thiên Hạ Đệ Nhất
Bói Thư " (3). - Hừm ! Cuốn sách này có cái tựa đề cũng gớm thật .
- Th́ ḿnh hù mấy ổng , cần phải có cái tựa cho mấy ổng sợ chứ .
- Cụ mi nói đúng đó, rất hợp ư của anh đây . Vừa lúc đó th́ Hoa ,
vợ Hùng đem hai tô bún ḅ đến cho hai người. Cẩn vừa ăn vừa xuưt xoa khen ngon
không ngớt . - Bà xă của em nấu đó . - Ủa , cô ta người ở
Sài-G̣n, sao mà nấu bún ḅ Huế lại ngon như vậy ? Hùng vừa cười vừa nói
: - H́ H́ ! Chưa chắc người Huế lại nấu bún ḅ Huế ngon . Cái nghệ thuật
nấu ăn, c̣n tuỳ thuộc vào năng khiếu của mỗi người, đây mới chỉ là chuyện nội
trợ . Hùng lại tiếp : - Người biết bói toán, mà lấy vợ không
xong, th́ nên đút sách hay hơn . Hoa nghe được, vội trả lời : -
Anh đừng tin ảnh nói, ảnh chỉ khen để lấy ḷng người khác mà thôi . Đợi
Hoa đi lui nhà sau, Cẩn hỏi Hùng : - Cô ta có vẽ nhỏ hơn em nhiều .
- Cũng chỉ nhỏ hơn mười tuổi thôi, lấy vợ theo tướng và tuổi mà .
Cả hai đều cười, Cẩn ngồi lại hơn cả tiếng sau, để nghe Hùng nhắc lại,
những ǵ mà Lăo già tóc bạc, đă giảng về Phong Thủy Dương trạch ở trong trại ...
(1) Trích từ Lục Nhâm Đại Độn của Tác giả (2) Tên của một trại tù "
Cải tạo " (3) Tựa đề sách Bói Dịch của Tác giả ( Sách chưa in ra, và cũng có
thể không bao giờ in ra, nếu có địp in ra, có lẽ sẽ đổi tựa đề, v́ không muốn
hiểu lầm là quảng cáo không tốn tiền )
Đă tham gia: 26 April 2010
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 3250
Msg 26 of 30: Đă gửi: 05 July 2010 lúc 6:31am | Đă lưu IP
Doccocauthang đă viết:
Sau khi được Hùng giảng lại về Địa lư Dương
trạch, và ăn trưa với gia đ́nh,
Cẩn từ giả ra về, làm một cuốc thẳng đến nhà ông chủ... Vừa đạp
xe, vừa
nghẫm nghĩ...Th́ ra ông già 833 đă đưa đẩy ḿnh gặp lại gia đ́nh Phương
Thư,
ḿnh đă có cơ hội để ra nước ngoài, lại sẽ được gặp lại người yêu năm
xưa... Cẩn
cảm nhận một sự thành công sẽ đưa đến, và đă quyết định sẽ theo Hùng trở
về
Cà-Mâu vào ngày mai . Không ngờ Hùng lại có trí nhớ tốt như vậy,
ghi lại
được cả cuốn Bói Dịch do một Lăo già khác giảng ra, ḿnh cũng đă nghe
Lăo giảng
qua một lần rồi . Hắn ta có cái đầu óc cũng không b́nh thường, dùng bói
toán để
cờ bạc, cũng đặc biệt thật ! Hùng lại tốt, biểu vợ xuống phố copy lại
một bản,
khi ḿnh xin để tặng cho một người...
Vừa vào khỏi cổng, ông
chủ
bước ra ngoài tiếp Cẩn . Ông ta hỏi nhỏ : - Ngày hôm qua cậu
giận à ?
- Thưa không ! Tôi chỉ sợ người giận là ông chứ ! -
Không bao
giờ ! Cậu là người mà sau này tôi c̣n ăn nhờ, tôi đâu có dám giận cậu .
Nhưng mà
nói thật nghe ! Cậu trước sau ǵ cũng phải đi, chứ ở đây th́ có ngày
mang hoạ,
có khi tôi lại không cứu cậu nổi . Lần tới đây có chuyến, tôi nhất định
gửi cậu
đi . - Thưa ông chủ ! Cám ơn nhă ư của ông . Hôm nay tôi đến
cũng để từ
giả ông . Tôi có người thân ở Cà-Mâu , họ đang sửa soạn đi . Thú thật
với ông,
đó là gia đ́nh vị hôn thê của tôi, tôi đă quyết định sẽ đi với họ . Cẩn
lấy trong áo ra cuốn sách, hai tay đưa cho ổng rồi nói : - Đây
cũng là
tâm huyết của một Lăo già ở trong trại, tôi không có th́ giờ để giảng
môn này,
vậy xin tặng ông để đền duyên tương ngộ, mà ông đă cứu tôi . Đây là
Thiên hạ Đệ
nhất bói thư, ông cứ từ từ mà nghiên cứu, sẽ hiểu hết tất cả . Sau này
ra được
nước ngoài, tôi sẽ liên lạc với ông . - Cám ơn cậu, cậu cũng chu
đáo mà
lo cho tôi . Cậu quả là Ơn trả nghĩa đền , cuốn sách này c̣n quư hơn cả
vàng
bạc, tôi sẽ giữ nó măi măi, để ghi nhớ chuyện tương phùng này . -
Loại
này dễ học dễ hiểu cho ông, chỉ khó là lúc luận cao thấp, tới mức chính
xác ngày
giờ xảy ra. V́ vậy ông nên kiếm thêm cuốn " Tăng sang Bốc Dịch " để học
cách
luận của những thánh nhân hồi xưa . Tuy nhiên chỉ cần trau giồi chút
đỉnh, là
ông sẽ nắm vững được sự kiết hung sau khi xủ quẻ . Cả hai đi
vào nhà,
Số khách coi bộ c̣n đông hơn ngày hôm qua . Ông chủ nói nhỏ vừa đủ Cẩn
nghe :
- Tất cả mọi người đây ở miền Nam cũng đă tám năm, nhiều người
bây giờ
đă giàu, có tiền bạc để mua nhà cửa, họ nghe hôm nay cậu hứa sẽ giảng
môn này,
nên ai nấy đều tập trung đến đây . Thôi th́ cậu cũng nên để một cái ǵ
lưu niệm
lần cuối đi . Sau này chẳng biết có duyên hoăc nợ gặp lại ai không ! -
Được rồi ! Tôi sẽ v́ ông mà nói rơ hôm nay . Cũng lại là ông
Giáo sư
nữa, vừa thấy Cẩn bước vào, đă vội vàng đem tấm bảng dựng lên . Ông ta
nói :
- Tôi mong cậu giảng ra . Hồi đêm tôi đă thức thật khuya với
nhiều
người bạn, để ráp Bát quái vào, nhưng chẳng hiểu là cái ǵ cả . Ông
chủ
lại mang lại cho Cẩn một ly rượu, ông ta cụng ly, nói nhỏ : -
Chúc Cậu
thuận buồm xuôi gió . - Xin cám ơn ông. Cẩn vô nguyên
ly, lấy ra
một điếu thuốc châm lữa rồi bước tới đứng trước bảng, mọi người lại phân
chia
chổ ngồi xuống sàn nhà . Cẩn bắt đầu vẽ lại h́nh vuông, có sáu mươi bốn ô
vuông
nhỏ, điền các con số ngày hôm qua vào, rồi nh́n xuống, thấy mọi người
đang ghi
xuống giấy . Cẩn nói lớn : - Hàng bên trái của Ô vuông lớn,
quư vị
hăy vẽ thêm tám ô vuông nữa, và hăy điền vào theo thứ tự trong các ô từ
trên
xuống dưới Càn, Đoài, Ly, Chấn, Tốn, Khảm, Cấn, Khôn . Hàng trên cũng vẽ
thêm
tám ô vuông nhỏ, và điền vào theo thứ tự, từ trái sang phải Sinh Khí,
Ngũ Quỷ,
Phước Đức, Lục Sát, Họa Hại, Thiên Y. Tuyệt Mệnh, Phục V́. Và ở dưới ô
lớn cũng
vẽ tám ô nhỏ, điền vào theo thứ tự Nhất biến, Nhị biến, Tam biến, Tứ
biến, Ngũ
biến, Lục biến, Thất biến, Bát biến . Bây giờ hăy xem đây : (*)
Mệnh
Sinh Khí
Ngũ Quỷ
Phước Đức
Lục Sát
Họa Hại
Thiên Y
Tuyệt Mạng
Phục Vị
Càn
7
3
2
1
4
8
9
6
Đoài
6
9
8
4
1
2
3
7
Ly
3
7
1
2
8
4
6
9
Chấn
9
6
4
8
2
1
7
3
Tốn
1
2
3
7
6
9
8
4
Khảm
4
8
9
6
7
3
2
1
Cấn
2
1
7
3
9
6
4
8
Khôn
8
4
6
9
3
7
1
2
Nhất Biến
Nhị Biến
Tam Biến
Tứ Biến
Ngũ Biến
Lục Biến
Thất Biến
Bát Biến
Cẩn giảng tiếp : -
Để cho
dễ hiểu, quư vị có thể thay Bát quái vào: 1 là Khảm, 2 Khôn, 3 Chấn, 4
Tốn, 6
Càn, 7 Đoài, 8 Cấn, 9 Ly thay vào bảng số trên sẽ thành : (*)
Mệnh
Sinh
Khí
Ngũ
Quỷ
Phước
Đức
Lục
Sát
Họa
Hại
Thiên
Y
Tuyệt
Mạng
Phục
Vị
Càn
Đoài
Chấn
Khôn
Khảm
Tốn
Cấn
Ly
Càn
Đoài
Càn
Ly
Cấn
Tốn
Khảm
Khôn
Chấn
Đoài
Ly
Chấn
Đoài
Khảm
Khôn
Cấn
Tốn
Càn
Ly
Chấn
Ly
Càn
Tốn
Cấn
Khôn
Khảm
Đoài
Chấn
Tốn
Khảm
Khôn
Chấn
Đoài
Càn
Ly
Cấn
Tốn
Khảm
Tốn
Cấn
Ly
Càn
Đoài
Chấn
Khôn
Khảm
Cấn
Khôn
Khảm
Đoài
Chấn
Ly
Càn
Tốn
Cấn
Khôn
Cấn
Tốn
Càn
Ly
Chấn
Đoài
Khảm
Khôn
Nhất
Biến
Nhị
Biến
Tam
Biến
Tứ
Biến
Ngũ
Biến
Lục
Biến
Thất
Biến
Bát
Biến
(1)
Cẩn lại giảng và viết tiếp lên bảng : - Có 3
cách
tính ra mạng của từng người ( Nam nữ tính khác nhau ), ở đây tôi chỉ ví
dụ một
cách . - Bây giờ thí dụ có Nam nhân sinh 1931, th́ lấy hai số
sau của
năm sinh cộng lại 3 + 1 = 4 . rồi lấy 10 - 4 = 6 . 6 là số thành . Theo
Bát quái
6 là Càn . Người có chủ mệnh là Càn th́ xem bảng trên : Hướng
Đoài được
Sinh Khí, Chấn bị Ngũ Quỷ, Khôn được Phước Đức, Khảm bị Lục Sát, Tốn bị
Họa Hại,
Cấn được Thiên Y, Ly bị Tuyệt Mạng, Càn được Phục v́ . Hoặc sau
khi t́m
được Chủ mệnh là Càn rồi th́ hăy tính... Nhất biến thượng Sinh Khí, nhị
biến
trung Ngũ Quỷ, tam biến hạ Phước Đức, tứ biến trung Lục Sát, ngũ biến
thượng Hoạ
Hại, lục biến trung Thiên Y, thất biến hạ Tuyệt Mạng, bát biến trung
Phục V́ .
Các Mạng khác cứ theo trên mà luận... Có tiếng la lớn :
- Sư... Phụ... ! Sư.. Phụ... ! Đệ tử bái phục sư phụ sát
đất...
(*) Copyright . Lưu ư : Các h́nh vẽ trên (*) Trích từ sách
đă đăng
kư ( Copyright ) bằng tên tuổi thật của tác giả bài này . (1) Ma
phương số
và Phong thủy đồ, đều có thể đổi phương vị trái phải, trên dưới, kết quả
cũng
đều giống nhau .
Bảng Bát Biến đă được thay đổi cho đẹp hơn và dễ nh́n Không thay đổi dữ liệu nguyên thủy.
Đă tham gia: 26 April 2010
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 3250
Msg 27 of 30: Đă gửi: 05 July 2010 lúc 6:57am | Đă lưu IP
Doccocauthang đă viết:
Cẩn quay lại nh́n, th́ ra đó là vị giáo sư, ông ta đang đứng dậy từ hàng
trước, nh́n Cẩn nói lớn : - Cái ví dụ mà thầy mới nêu ra, thật đúng với
năm sinh của tôi, các phương hướng trên bảng, đều đúng theo chủ mạng của tôi .
Tôi đây thật sự bái phục thầy sát đất ! Ông ta không đợi Cẩn trả lời,
vội quay lại hỏi lớn với mọi người : - Nè ! Các đồng chí ! Có ai muốn
bái sư không ? - Muốn... Muốn... Muốn... Cả hết đều giăng cao tay
lên . Chỉ chừa lại vị đại tá đang đứng bên ḿnh Cẩn là mĩm cười. Thấy
vậy Cẩn vội lên tiếng : - Xin thưa, Không dám ! Không dám ! Quư vị là
những người của " Đỉnh cao Trí tuệ ", c̣n tôi đây chỉ là " Kẻ dạy chó " . Tôi
thật sự không dám lănh cái phước này đâu ! Một vị giáo sư khác lên tiếng
: - Cái đó là do Nhà Nước tự nói mà thôi ! Chứ chúng tôi đây, thật sự
sau khi gặp thầy rồi, th́ tự nhận thấy rằng... Chúng tôi chỉ là những người của
" Vực sâu Trí tuệ " . Thầy cũng đă thấy, tám năm trôi qua, chúng tôi đă không
những không đưa được đất nước đi lên, mà ngược lại đă để cho đất nước bị lọt vào
sổ, là một trong những quốc gia nghèo nhất thế giới... Ông ta tằng hắng
một tiếng rồi nói tiếp : - Không biết mấy lăo già trong trại, có nói về
cách ǵ để đưa đất nước đi lên không ? Thưa thầy . - Thưa có ! Hán văn
có câu " Tam thập lục kế, dĩ đào vi thượng ", có nghĩa là trong ba mươi sáu
cách, bỏ chạy là thượng sách . Nhưng mà cách này chắc chắn Nhà Nước không dùng
đâu . Bởi v́ xổ tṛ ma giáo mà táp được cục xương thơm ngon, nhai th́ không
được, bỏ th́ không đành, nên cứ ngậm hoài, mặc kệ dân chết mặc dân, miển sao Nhà
Nước không chết là được rồi . Vậy th́ nên dùng kế thứ ba mươi bảy gọi là " Tam
thâp thất kế, giả ái vi thượng "... - Xin thầy vui ḷng giảng rơ một
chút được không ? - Th́ trong ba muơi bảy kế, giả bộ yêu thương là đứng
đầu . - Xin thầy giảng rơ hơn nữa, chúng tôi vẫn chưa hiểu được .
- Tôi cũng nghĩ t́nh chúng ta có duyên với nhau, nên xin nói lại những
ǵ mà các Lăo già đă bàn luận... Nhưng kể ra th́ nghe bẩn thỉu lắm, không nói
được đâu ! Nhiều người la ố lên , vị giáo sư Bách khoa lên tiếng :
- Nói đi thầy, hăy v́ dân tộc Việt-Nam mà nói ra, có ghớm ghê ǵ chúng
tôi cũng muốn nghe, để tŕnh lên Nhà Nước . - Ư dà ! Tôi đây là người có
ăn học, lại đă từng là một sĩ quan, giảng ra nghe thô tục lắm . Nhưng mà thấy
quư vị nóng ḷng muốn nghe cho biết ! Thôi được, vậy th́ tôi xin nói ra đây...
Kế thứ ba mươi bảy, nếu giảng ra tiếng Việt, có nghĩa là " Nhổ nước miếng xuống
đất, rồi lại nằm xuống mà liếm vào lại " . Quư vị đă hiểu chưa ? - Vẫn
chưa hiểu, cái kế ǵ mà nghe dơ dáy vậy ! - Th́ tôi đă nói rồi, nghe th́
ghê tởm vậy đó, nhưng mà chỉ có kế này thôi, Đảng và Nhà Nước mới sống c̣n
được... - Xin thầy một lần nữa nói rơ ra đi . - Nè ! Từ trước
đến nay, các người đi vượt biên để t́m Tự Do, th́ bị Nhà Nước miệt thị, gán cho
họ cái tội là " Đồ phản quốc " . Kẻ phản quốc là một đại tội, đáng khinh bỉ,
đáng nhổ nước miếng vào mặt . Có phải không quư vị ? - Đúng rồi, phản
quốc th́ nên nhổ nước miếng vào mặt . - Bây giờ số người này ở nước
ngoài, ngày càng khá giả . Tâm tính người Việt chúng ta, th́ không có hưởng thụ
sự sung sướng một ḿnh, mà lại phải nghĩ đến gia đ́nh cha mẹ, vợ con, anh em, bè
bạn . Nên có dư giă là gởi về cho thân nhân trong nước . Thời gian ở xứ người
càng lâu, họ sẽ trở nên giàu có, số người này mà về nước là mang toàn Đô-la mới
toanh . Họ càng về nhiều, th́ tiền đô càng vào trong nước nhiều, chỉ có số tiền
này, mới làm cho Nhà Nước có cơ hội sống c̣n, và cũng nhờ số tiền này mà làm
ngân quỷ cho Nhà Nước, để khuếch trương các kế hoạch tương lai . Mà muốn cho
những người này về th́ phải giả bộ yêu thương họ, mà muốn làm vậy, th́ phải t́m
một danh từ cho hay, cho họ hănh diện khi về nước, vậy th́ danh từ " Việt kiều
yêu nước " là hay nhất. Rồi cứ đợi người nào đem tiền về nhiều, để khuếch trương
cơ sở làm ăn lớn, đợi họ giàu có lớn rồi, th́ cứ buộc cho một tội để tịch thu
tài sản . Như vậy Nhà Nước ngày càng giàu thêm... Làm như vậy cũng chẳng khác ǵ
trước đây nhổ nước miếng ra, bây giờ th́ liếm vào lại . Đó là kế thứ ba mươi bảy
" Giả ái vi thượng " . - Hay thật ! Hay thật ! Chúng tôi nhất định sẽ
tŕnh kế hoạch này lên Đảng và Nhà Nước . Xin cám ơn thầy . - Không !
Xin đừng cám ơn tôi, tôi chỉ lập lại lời của mấy Lăo già trong trại mà thôi, mấy
Lăo đó đă nói : Vạn bất đắc dĩ, v́ dân lành đang đói khổ, thiếu thốn mọi bề, bởi
Nhà Nước không chịu nhả cục xương ra . Chứ họ không phải v́ Đảng và Nhà Nước
đâu, và trên đời này chỉ có những kẻ tự xưng " Đỉnh cao Trí tuệ " mới thực hành
cái kế vô liêm sĩ này... - Sư...Phụ ! Sư...Phụ ! Thầy quả thật là truyền
nhân số một của phái " Lăo già trong trại "... Cẩn vội chửa lời :
- Không phải số một, mà là một trong những số... Lại có người lên
tiếng : - Xin thầy giảng tiếp về thuật ứng dụng Ma phương đồ của Phong
thủy . - Tôi có chuyện buồn, nên đă tự hứa với ḿnh từ nay không nói thêm
một chút ǵ nữa về mấy cái môn này. Xin tất cả thông cảm giùm cho . -
Thầy có biết về Thái Ất và Kỳ môn không ? - Cũng biết chút đỉnh .
- Thưa thầy, nghe nói Thái Ất và Kỳ môn khó học lắm. có phải không ?
- Cũng khó mà dễ, dễ mà khó ! - Tại sao thầy nói vậy, tôi thật sự
không hiểu ? - Này, chúng ta là người phàm, nên chỉ học được mấy cái môn
Tử Vi, Phong thủy v.v... C̣n Thái Ất, Kỳ môn th́ lại không học nổi, bởi v́ môn
này có thể chiêm đoán chuyện sẽ xảy ra mấy trăm năm về sau, như Trạng Tŕnh
Nguyễn Bỉnh Khiêm . Lại có thể dùng nó mà giết cả vạn quân, như Khổng Minh, Lưu
bá Ôn . Bởi vậy mà từ xưa đến nay đâu có mấy ai thông được môn này ! Môn này
đúng là chỉ dành riêng cho " Đỉnh cao của đỉnh cao trí tuệ " nên đối với họ th́
dễ . C̣n đối với " Vực sâu trí tuệ " th́ quả thật quá khó, không bao giờ học
được đâu ! Do đó dù có sách vỡ cả đống, nên thấy dễ, nhưng mà khó . -
Nhưng mà nói vậy, chẳng lẽ thầy là Đỉnh cao của Đỉnh cao trí tuệ ? -
Không đâu ! Không đâu ! Tôi đă nói rồi, tôi chỉ học lóm được một chút đỉnh của
mấy Lăo già trong trại, mấy Lăo đó cũng chưa có thể nói là Đỉnh cao của đỉnh cao
trí tuệ, nhưng họ thật sự là Đỉnh cao trí tuệ đó ! - Thầy nói là thầy
biết chút đỉnh, nhưng mà thầy lại nói là từ nay thầy sẽ không nói nữa, vậy chẳng
biết thầy thật sự biết hay không ? Tôi thấy h́nh như thầy có vẽ ca tụng mấy Lăo
già trong trại quá ! Tôi quả thật có một câu hỏi, nếu thầy chỉ điểm được, vậy
th́ sau này thầy có im luôn, tôi vẫn phục thầy . Mà đă phục thầy, th́ đương
nhiện là phục luôn các Sư tổ Lăo già trong trại . Vị này tằng hắng một
tiếng, rồi hỏi tiếp : (1) - Khai Huyệt th́ tính từ Ṿng Trường Sinh -
Nhưng Huyệt Khai trong Bát Môn Độn Pháp căn cứ vào ngày giờ và tháng chiêm độn :
Tháng giêng và Chạp : Sinh Môn tại Cấn số 8 Tháng 2 Khởi Thương môn tại
Chấn số 3 ......................................... Tháng 11 khời Hưu
Môn tại Khảm số 1. - Ư dà ! Câu hỏi này sao mà giống y chang một người
anh em của tôi đă đặt ra ! Người này không có mặt hôm nay, nhưng chắc chắn sau
khi anh ta nghe được, th́ nhất định sẽ hiểu được, và cũng không uổng công tôi
nói . C̣n các vị, sợ là sau khi nghe xong, cũng như nước chảy lá môn thôi ! Tuy
nhiên, tôi sẽ phá lệ một lần cuối, trước khi từ giả tất cả... Cẩn lại
cầm cái ly rượu đă cạn sạch rượu, và mân mê theo cái phản ứng của một ông
thầy...đắc chí, và cười mĩm chi . Ông chủ lại nhanh tay rót cho một ly
thật đầy . Cẩn làm một hơi hết sạch, tay móc một điếu thuốc bỏ lên môi ph́ phà
... rồi nói tiếp : - Các cửa nằm tại vị trí đă hỏi là đúng rồi, nhưng đó
là lúc không có chuyện . Khi có chuyện th́ nó biến đổi, di chuyển, bởi vậy mới
gọi là Dịch... Nè ! Hảy xem v́ dụ ngày hôm nay Chúa Nhật (2) Năm ... Tháng Canh
Thân, ngày Kỷ Tỵ, giờ Canh Ngọ Tiết Xử Thử Trung nguyên Âm độn tứ cục .
Ghi bảng Lục Nghi và Tam kỳ xuống, sẽ có Âm độn th́ Lục nghi đi theo
chiều nghịch và Tam kỳ th́ đi theo chiều thuận :
Mậu 4
Tân 1
Ất 5
Kỷ 3
Nhâm 9
Bính 6
Canh 2
Quư 8
Đinh 7
Giờ Canh Ngọ thuộc về con nhà
Giáp Tư ẩn tại Mậu, xem bảng trên Mậu là 4, mà 4 là cung Tốn gồm có Thiên Phụ và
Đỗ môn . Tạm thời ghi lại Chục phù là Thiên Phụ và Chục sứ là Đỗ môn .
Thiên Phụ
Đỗ Môn
4
4
Giờ bấm độn là Canh Ngọ, xem
bảng lục nghi trên th́ Canh là 2 . Vậy th́ chực phù lâm cung Khôn ( Khôn là số 2
). Giờ Canh Ngọ thuộc con nhà Giáp Tư ẩn tại Mậu. Từ Mậu kể là Giáp đi
theo chiều của Bảng Lục Nghi và Tam kỳ tính cho đến giờ Canh thời vào số 7 . Vậy
Đỗ môn nằm vào cung Đoài ( Đoài là số 7 ).
Cuối cùng
là :
Thiên Phụ
Đỗ Môn
2
7
Đưa
vào Bát cung :
Thiên Nhậm Hưu Môn
Thiên Xung Sinh Môn
Thiên Phụ
2
Thương Môn
Thiên Bồng Khai Môn
3
Thiên Anh Đỗ Môn
7
Thiên Tâm Kinh Môn
Thiên Trụ Tử Môn
Thiên Nhuế Cảnh Môn
Bây giờ xem lại câu hỏi, thời cung Chấn không
c̣n là Thương môn nữa, mà thay vào đó là Khai môn . Từ đây bắt đầu khởi ṿng
Trường sinh để t́m huyệt mà điểm .
Giảng xong Cẩn quay lại hỏi :
- Quư vị hiểu rồi chứ ! - Úi chà ! Chẳng hiểu ǵ hết ! Khó quá
là khó, y như toán học vậy . Loại toán ǵ ǵ đó ! - Th́ đó cũng là một
trong những loại toán số Đông phương mà !... - Thú thật với thầy, chứ
trong chúng tôi đây không ai hiểu ǵ hết . - Có tôi đây, nhưng mà nữa
hiểu nữa không . Mọi người đều quay đầu nh́n... Th́ ra là vị Giáo sư
khác, người đă đưa câu hỏi này . Ông ta nói tiếp : - Trước khi đưa câu
hỏi, tôi đă được đọc một bài giải ra rồi, thật sự giống như thầy giảng vậy . Tôi
đây thật sự kính phục thầy . Nhưng mà hiểu th́ thật sự tôi chẳng hiểu ǵ hết .
- Th́ tôi đă nói trước rồi, như nước chảy lá môn mà ! Quư vị không hiểu
là chuyện đương nhiên thôi... Này, quư vị có c̣n muốn bái sư không ? -
Muốn... Muốn...Muốn... - Vậy th́ đây là lời đâu tiên để nhập môn ... "
Cao nhơn tắc hữu cao nhơn trị ", các đệ tử hiểu chưa ? - Dạ hiểu rồi...
- Vậy th́ từ nay lo mà bỏ cái chữ " Đỉnh cao Trí tuệ " đi nghe chưa !
- Dạ ! Chúng đệ tử nhất trí từ nay sẽ bỏ hẳn . Thầy mới quả thật là
Đỉnh cao trí tuệ . - Không phải ! Nói như vậy là nịnh bợ sư phụ . Đỉnh
Cao Trí Tuệ chính là mấy Lăo già sư tổ đang bị nhốt ở trong trại đó ! Hi Hi
Hi...
(1) Phỏng theo câu hỏi của QD (2) Ngày giờ được tính vào
lúc Tác giả viết đoạn này .
Làm lại Bảng Lục Nghi Tam Kỳ, Chục Phù Chục Sử, Bảng Bát Cung.
Đă tham gia: 26 April 2010
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 3250
Msg 28 of 30: Đă gửi: 05 July 2010 lúc 7:26am | Đă lưu IP
Doccocauthang đă viết:
Đ Ô I D ̉ N G T Â M S Ự
Kính thưa quư đọc giả, Ơn
trả nghĩa đền là một câu chuyện thật, Rất tiếc câu chuyện c̣n dài, nhưng
v́ có nhiều lư do nên tác giả phải tạm ngưng, hẹn tái ngộ một ngày nào đó sẽ
tiếp tục . Tác giả đă theo nội dung của câu chuyện mà viết . Đại úy Cẩn
trước kia đă dùng Chính trị và Kinh tế để dạy cho các các bộ cao cấp của Cộng
Sản Việt Nam trong thời gian 1983 . V́ đây là lần đầu tiên vào web, và
lại vào Web Tuvilyso, nên tác giả đă dùng sự hiểu biết của ḿnh để thay vào mưu
kế Chính trị và kinh tế của Đại úy Cẩn . Một ngày nào đó nếu tác giả
kiếm ra Web Chính trị th́ sẽ mang những lời mà hồi xưa Đại úy đă làm cho các cán
bộ cao cấp CS phải tâm phục khẩu phục, chứ chẳng phải như tác giả đă dùng bói
toán để thay vào đâu ! Đại úy Cẩn đă đến được Hoa Kỳ, và đă nhờ Hồn Ma
833 ơn trả nghĩa đền, nên đă thành công trên nhiều phương diện . Nhưng tiếc thay
anh đă nằm xuống trong ḷng đất lạnh, v́ trong thân thể mang những vết tích đă
bị hành hạ và quá thiếu thốn mọi thứ trong thời gian tám năm tù, nên không c̣n
cách cứu chửa, dù Hoa-Kỳ là Quốc Gia có nền y-khoa cao nhất thế giới .
Lư do chính mà tác giả phải ngưng, v́ câu chuyện có thể làm phương
hại đến một số anh em của Nhóm Kiểm Soát và một số huynh đệ hiện đang ở VN, nhất
là đi sai chủ trương phi chính trị của web này . Tác giả tự động rút lui, chứ
không một ai bắt buột cả . Tác giả viết lên trong một nỗi niềm thương
tiếc cho những chiến sĩ VNCH đă bỏ ḿnh trong các trại cải tạo, hoặc đă từ giả
kiếp con người trong một thời gian ngắn sau khi được trả tự do .
Đă tham gia: 26 April 2010
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 3250
Msg 29 of 30: Đă gửi: 07 July 2010 lúc 8:22am | Đă lưu IP
Doccocauthang đă viết:
Sau khi uống thêm nhiều ly của các Đệ tử dâng lễ thầy tṛ, và đợi mọi
người ra về hết. Cẩn bước đến để chào từ giả ông Đại tá Công An :
- Thưa ông chủ, tôi xin phép về nhà để sắp xếp cho chuyến đi Cà
Mâu ngày mai.
- Nè ! Mà cậu đă xin giấy phép di chuyển của Công An phường chưa ?
- Da chưa ! Nhưng ma có xin đi nữa chắc họ cũng không cho, tôi
đành đi liều vậy.
Vị Đại tá trầm ngâm giây lát, rồi buột miệng :
- Tối nay cậu trở lại, tôi sẽ cấp cho cậu một tờ giấy do sở Công
An thành phố để đi đường, bùa hộ mạng đấy !
Cẩn reo mừng :
- Vậy th́ hay quá, xin cám ơn ông chủ.
- Chuyện nhỏ thôi. À ! Tối nay tôi có mời một nhân vật rất quan
trọng của Nhà nước từ Hà Nội vào đây, ông ta là ngựi cùng quê, vào đây
thanh tra luôn tiện ghé thăm tôi, ông ta cũng là một người rất thích
nghiên cứu về Tử Vi và Phong thủy, không biết cậu có thể phá lệ một lần
nữa để đàm luận với ông ta không ?
- Với người khác th́ không, nhưng mà ông là người mà tôi mang ơn,
ông yêu cầu ǵ th́ tôi sẽ cố gắng hết ḿnh.
Vị Đại tá tươi nét mặt:
- Cậu quả thật là một con người đầy t́nh nghĩa nhỉ! Nè trước khi
về, cậu có thể xem qua phong thủy trong căn nhà của tôi được không ?
Cẩn im lặng đảo mắt nh́n quanh pḥng ăn đang đứng, rồi buột miệng
:
- Pḥng ăn này bốn bức tường phần trên dán giấy keo bông hoa màu
đỏ, nữa dưới th́ chạy ván gỗ xung quanh, bộ bàn ăn th́ bằng cẩn xa cừ
màu đen, mười hai chiếc ghế lại được boc nệm bằng nỉ đỏ, tất cả trông
thật là đẹp. Tuy nhiên thưa ông, có phải bửa tiệc nào cũng có sự gây gổ
không ? Và thường đưa đến chia tay khách mỗi người một ngă ?
- Đúng quá ! Đúng quá ! Sao mà cậu biết được ? Bộ có cái ǵ không
ổn sao ? Vị Đại tá trố mắt nh́n ngạc nhiên.
- Lẽ đương nhiên là có. Bây giờ mà phân tích th́ hơi dong dài một
chút, đợi lát tối khi có vị khách, nhân đó tôi sẽ giảng một hơi luôn.
Vừa nói Cẩn vừa cười, rồi tiếp :
- Thông thường ông ngồi ở vị thế nào trong bàn này ?
- Ư dà ! Th́ mạnh ai nấy ngồi, ai vào trước th́ ngồi trước, bạn
bè không à ! Tuy nhiên khi nào cũng vẫn chừa ghế cho tôi mà, tôi là chủ
nhà chẳng lẽ đứng sao !
- Tôi xin nói thật tâm, xin ông đừng buồn ! Ông là chủ nhà, th́
ông phải ngồi đúng chổ, mới tỏa ra cái khí thế của chủ để ổn định t́nh
h́nh giữa Chủ và khách chứ! Nếu ông ngồi sai chổ, thứ nhất như vậy khách
sẽ trở thành chủ nên t́nh h́nh sẽ xảy ra như người ta thường nói " nhà
không có chủ ", như vậy sẽ đưa đến t́nh h́nh náo loạn bởi v́ khách làm
chủ. Chủ lại làm khách. Thứ hai theo phép xă giao cũng như lịch sự th́
Chủ khách phải ngồi đúng cương vị.
- Vậy sao ? Xưa nay ở ngoài Bắc và trong rừng, sống cảnh màn trời
chiếu đất quen rồi, đâu có ai thắc mắc ǵ đến ba cái chuyện cậu vừa nói
đâu! Nhưng mà tôi cũng muốn nghe cậu nói cho biết là ngồi như thế nào
cho đúng giữa chủ và khách.
- Thưa ông chủ, tôi thật sự quư mến ông nên nói ra những ǵ tôi
biết, và cũng xin ông tha thứ cho những đụng chạm mà tôi nói thẳng.
- Tôi cũng mến cậu, có ǵ cứ nói thẳng đi, tôi biết cậu cũng mến
tôi, muốn đem lại cái tốt cho tôi, tôi không nhỏ mọn mà giận cậu đâu, cứ
thẳng thắng đi.
- Ông chủ đă nói vậy th́ tôi đây xin thật lời. Ông bây giờ là một
ông lớn, ông cần phải ngồi ở một tư thế thật oai vệ để áp đảo khách,
như vậy khách mới bị lép vế khi đối diện với ḿnh.
- Vậy ngồi như thế nào để cho oai vệ ?
- Ngồi oai vệ là ngồi vững chắc như bàn thạch, không lom khom,
không ngă bên này, nghiêng bên kia, nhất là ông nên bỏ thói quen ngồi
cḥ hỏ bỏ cả hai chân lên trên ghế.
- Cậu nhận xét cũng đúng ! Nhưng đă là thói quen muốn bỏ cũng khó
lắm !
- Thưa ông nếu tập hoài th́ thói đó cũng sẽ không c̣n nữa, và ông
sẽ càng ngày càng làm lớn hơn.
- Vậy sao ! Được rồi tôi sẽ ráng tập. À mà cái vụ bàn ghế cậu mới
đề cập đến, th́ ngồi ra sao cho đúng giữa chủ và khách ?
- Thưa ông nói tới chuyện bàn ghế... Nghe qua th́ bàn ghế là vật
b́nh thường, dùng để ngồi ăn uống, tṛ chuyện v.v... Nhưng thiết nghĩ
trong đời sống cũng có khi rất là quan trọng... Nhất là về mặt Chính
trị, ngoại giao, Lịch sự v.v...
Không biết ông c̣n nhớ đến " Hội nghị Ba-Lê " của bốn phe gồm "
Hoa Kỳ, Việt Nam Cộng Ḥa, Cộng Sản Bắc Việt và Mặt Trận Giải Phóng Miền
Nam " được gọi là bốn thành phần. Buổi họp đầu tiên tập trung cả bốn
phe, không ai chịu ngồi vào bàn, bởi v́ bàn họp của Liên Hiệp Quốc toàn
là bàn dài, cả bốn phe chẳng ai chịu nhường ai! Làm cả Thế giới vào thời
đó đă lưu tâm vào chuyện này. Sau mấy tháng bàn cải sôi nỗi trôi qua,
bởi v́ ai cũng muốn tỏ quyền uy của ḿnh, rốt cuộc th́ tất cả đều đồng ư
với nhau là ngồi bàn tṛn. Và cũng từ đó Liên Hiệp Quốc cũng có thêm
bàn tṛn để trừ hao gặp những trường hợp tương tự.
- Chuyện này tôi cũng có nghe, những lúc đó đang ở trong rừng, vả
lại cái chuyện ngồi để thảo luận thôi mà ! Làm ǵ mà cả bốn phe lại
phải rắc rối vậy ?
- Ông xem thường vậy đó, nhưng thật sự nó rất quan trọng vào lúc
đó. Vậy th́ ông muốn nghe cái ǵ khác nhau giữa bàn dài và bàn tṛn ?
Khi ḿnh tổ chức hoặc được mời đến tham dự một bữa tiệc, ḿnh ngồi ở vị
trí nào cho đúng ? Sự khác biệt thế nào giữa Lịch sự và Lễ độ không ?
- Muốn chứ, cậu cứ tiếp tục đi.
- Vậy cũng xin thưa trước, thật sự tôi không dám đưa những chuyện
này ra để chỉ dạy cho bất cứ một ai! Đây chỉ là một vấn đề tham khảo mà
tôi nhận thấy rằng cũng rất hữu ích trong cuộc sống, Bởi v́ tuy các ông
có người có thể đă biết, nhưng cũng vẫn có người chưa biết, nhất là ông
ở trong rừng quá lâu. Và tuy có những người biết, mà lại quên thực
hành, cho nên dù là ngựi sang giàu, có học thức, nhưng vẫn thiếu tế nhị
nếu như quên hoặc không biết những điều này. Đây cũng là một trong
những điểm thuộc về tướng mệnh học, nếu tinh tế cặp mắt một chút có thể
nhận định được nhân vật ḿnh đang xem tướng thuộc thành phần nào .
- Cha chả ! Ngồi mà cũng rắc rối vậy sao ?
- Tôi xin trở lại chuyện cái bàn, bàn dài là loại bàn có h́nh chữ
nhật, gồm hai ghế ngồi hai đầu, mỗi bên đều có dăy ghế ít nhất là từ
hai trở lên. Tuỳ căn pḥng mà bàn dài hơn hoặc ngắn hơn. Thí dụ bộ bàn
mười hai ghế củ ông, có nghĩa là hai đầu hai ghế, mỗi bên có thêm năm
ghế, tổng cộng tất cả là mười hai ghế.
Thông thường, một buổi tiệc được tổ chức tại nhà ông. Là chủ nhà,
ghế của ông ngồi là một trong hai ghế đầu bàn, tùy theo khung cảnh của
căn pḥng để ông chọn một trong hai cái ghế làm ghế chủ để ngồi. Kế đến
ghế bên tay phải của ông là ghế quan trọng nhất, dành cho người khách
danh dự nhất trong các người khách mà ông mời đến.
Do đó, người hiểu biết về lịch sự, tuy chưa quen biết nhau, nhưng
chỉ nh́n vào bàn ở vị thế ngồi th́ biết được nhân vật danh dự nhất trong
bữa tiệc này là ai. Nếp sống văn minh và người tây phương không quá câu
nệ về tuổi tác, thí dụ khi có một buổi tiệc tổ chức tại tư gia, để mời
một người bạn gái của con trai ông đến nhà để gia đ́nh xem mặt làm
quen... Vậy sau khi ông ngồi vào vị thế chủ nhà, ghế bên tay phải của
ông phải dành cho người bạn gái của con trai ông. Hoặc thí dụ một bửa
tiệc được mời các bằng hữu trong sở đến nhà, th́ ghế bên tay phải ông là
chổ ngồi của ông " xếp " nếu như ông c̣n có cấp trên cao hơn ông nữa,
hoặc thí dụ là ông bạn mà ông nói là một nhân vật rất quan trọng sẽ ghé
nhà ăn cơm tối nay. Thói quen của người Việt ta đều không biết hoặc
tưởng lầm rằng chiếc ghế mà ông đang ngồi là ghế quan trọng, danh dự nên
lại mời vị khách danh dự ngồi vào, thật ra đây chỉ là chiếc ghế dành
cho chủ nhà, dù cho bất cứ chủ nhà là thành phần nào đi nữa, th́ chủ nhà
vẫn là chủ nhà. Mời ngồi sai như vậy là sái nguyên tắc, lịch sự, làm
cho người khác hiểu lầm, đâm ra tự hạ ḿnh trở thành nịnh bợ...
Do đó, khi đến tham dự một bữa tiệc, thường ḿnh phải đợi chủ nhà
mời ngồi, hoặc ít ra cũng phải hiểu thân phận ḿnh mà tránh chiếc ghế
quan trọng ra, nếu như biết ḿnh không phải là người khách danh dự nhất
trong bữa tiệc này. Ghế mỗi chổ đều có vị trí quan trọng theo thứ tự,
nếu nói ra th́ khá dài ḍng, vậy tôi xin phép sẽ bàn đến những vị thế
khác của các chiếc ghế, nếu c̣n dịp gặp lại trong lần khác.
Cũng bàn dài, trong một cuộc họp tại một công ty, người cao cấp
nhất đang có mặt của công ty sẽ ngồi vào chiếc ghế chủ, kế đến chiếc bên
phải sẽ là vị cao cấp thứ hai. Trường hợp có mời khách hàng hoặc một
người của công ty khác đến để kư hợp đồng v.v... th́ khách sẽ ngồi vào
chiếc ghế bên phải. Nhưng trường hợp cả hai công ty đều đến gặp nhau để
thảo luận kư kết v.v... th́ cả hai ông xếp ngồi vào hai chiếc ghế đầu
bàn, và hai bên bàn cũng chia chủ khách cho phái đoàn tùy tùng, tuy
nhiên vẫn phân biệt chủ khách từ sự khác biệt của hai chiếc ghế hai đầu.
- Cha chả, coi vậy mà ngồi cũng rắc rối quá nhỉ !
- Vâng, thưa ông xem vậy mà thật rắc rối, v́ lẽ đó mà cả bốn bên
trong Hiệp Định Ba-Lê, ai cũng muốn ngồi vào chiếc ghế để làm chủ t́nh
h́nh nên mới tranh cải, rốt cuộc chọn bàn tṛn th́ ai cũng như ai hết.
Đó là nói về cuộc họp của bốn phe trên. Tuy nhiên khi vào một bàn tiệc,
dù là bàn tṛn, người khách danh dự luôn luôn vẫn bên phía tay phải của
người chủ bàn tiệc.
- Lại nữa, nhất là đối với phái nữ, thông thường th́ ghế để dưới
hoặc sát bàn khi không có người ngồi, chẳng hạn khi đi đến nhà hàng
v.v... th́ ḿnh phải đích thân đứng phía sau chiếc ghế, hai tay kéo ra
thật nhẹ nhàng để mời " người đẹp " ngồi, và đợi " người đẹp " ngồi xong
mới đến phiên ḿnh kéo ghế ra ngồi. Thực đơn luôn luôn mời khách chọn
món ăn truớc, rồi ḿnh sau. Và ḿnh là người gọi món ăn.
- Ư dà ! Tôi ở trong rừng đă lâu, nghe mấy cái chuyện này, sao mà
thấy rắc rối quá !
- Vâng, tuy rắc rối thật nhưng phép lịch sư, xă giao sẽ chứng tỏ
ra cái phong cách của con người ông. Nên ông cũng cần tham khảo để biết
thêm về những điều này. Ở Tây phương, người đàn bà đưa tay ra để bắt tay
là chuyện thường như ông hút thuốc vậy. V́ " Lady first " nên người phụ
nữ rất được quư trọng, do đó họ đưa tay ra trước, ḿnh mới được phép
bắt tay, trừ trường hợp ông đang bắt tay với một tập thể, th́ ông mới
đưa tay trước. Và cũng phải lưu ư, khi người phụ nữ đưa tay lên cao,
ḷng bàn tay hơi úp xuống, lưng bàn tay đưa về trước mặt ông, th́ ông
phải khom người lại, một tay đỡ tay họ, đồng thời phải hôn một cái thật
nhẹ nhàng lên lưng bàn tay của họ...
- Ối giời ơi ! Sao càng lúc càng rắm rối thế !...
Đă tham gia: 26 April 2010
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 3250
Msg 30 of 30: Đă gửi: 07 July 2010 lúc 8:24am | Đă lưu IP
Doccocauthang đă viết:
Vị Đại tá vừa cười nhăn nhó, vừa hỏi tiếp :
- Vậy c̣n vấn đề Lễ độ th́ ra sao ?
- Tôi đang nói về sự Xă giao Lich sự, mà ông th́ lại hỏi về Lễ
độ. Vậy th́ tôi xin phối hợp cả hai cho khỏi tốn thời giờ.
Thưa ông, tôi thật sự không hiểu nền Giáo Dục của Đảng và Nhà
Nước ở miền Bắc trước 75 có dạy cho các Cán bộ và Bộ đội về Lễ độ hay
không ? Hay chỉ tiêm vào họ những chủ thuyết Tam Vô và vô lễ ? Và tôi
đây rất lấy làm ngạc nhiên khi các Cán bộ, Bộ độ vào Nam đều gọi những
vị lănh tụ miền nam bằng thằng như " Thằng Thiệu, thằng Kỳ, thằng Hương ,
thằng Minh " (*) .
Chúng tôi, tuy ở miền Nam đối lập mọi thứ với miền Bắc các ông,
như các ông cho rằng chúng tôi chạy theo chân Mỹ, th́ ngược lại chúng
tôi lại cho các ông bám ghót Nga Tàu. Tuy là chống nhau như vậy nhưng
báo chí và Quân dân Cán chính VNCH chưa bao giờ gọi ông ***
(**)bằng thằng Hồ hay thằng Minh cả. Nhiều lắm là chỉ gọi trổng Hồ Chi
Minh, tức là chỉ gọi tên mà không có chữ Chủ tịch, hay ông, hoặc bác đi
kèm đằng trước. Không phải họ kính trọng ông Hồ đâu! V́ dân tộc Việt Nam
đă bị Tàu đô hộ một ngàn năm rồi, nay ông Hồ đi rước không những Tàu mà
c̣n thêm Nga nữa th́ người ở miền nam có ai mà trọng ổng. Thế nhưng vẫn
không ai gọi ổng bằng thằng cả. Lư do là sự lễ độ không cho phép con
người mỡ miệng nên lời như vậy. Bởi v́ các nhà trường ở miền Nam Việt
Nam vào thời trước 75, bước vào đă thấy câu " Tiên học Lễ, hậu học Văn "
đủ thấy vấn đề Lễ dộ rất quan trọng. Nói về Lễ độ cũng như Lịch sự,
phải mất cả mấy cuốn sách mà sợ c̣n chưa nói hết được, cũng như tôi đă
đưa ra mấy cái bảng Ma phương về Tử Vi, Phong Thủy, c̣n muốn nói rơ nữa
th́ cũng phải bằng cuốn sách. Cho nên, ở đây tôi chỉ bàn sơ qua vài vấn
đề tượng trưng mà thôi.
- Tôi thật t́nh không có được đi học, nên cũng chẳng biết có hay
không? như tôi đă từng nói với cậu rồi, tôi ít học, chẳng qua nhờ cái
mạng sống dai nên làm lớn đó thôi. Tôi biết viết và đọc chữ đây, cũng
nhờ sự chăm chỉ của chính bản thân và được sự hướng dẫn của bạn bè mà
thôi. Ông Đại tá trả lời.
Cẩn tiếp :
- Thưa ông, tôi xin nói tiếp. Một con người có lễ độ, khi ḿnh
gặp người lớn tuổi hơn th́ khoanh hai tay lại cúi đầu chào và hỏi thăm,
đang đội nón mũ trên đầu th́ phải lấy xuống. Bất cứ lúc nào, trường hợp
nào cũng phải mỡ miệng trước để chào hỏi người lớn tuổi hơn. Gặp mà
không chào hỏi, cũng như nói năng với người lớn tuổi, mà không thưa
kính, dạ vâng, th́ được xem là không có lễ độ hay là thiếu giáo dục. Do
đó chỉ nh́n vào một con người, th́ có thể hiểu được sự giáo dục của cá
nhân và luôn cả gia đ́nh người đó. Bởi vậy các trường học của Việt Nam
đều có dạy bộ môn " Công dân giáo dục ", đây là điều hănh diện của người
Việt, v́ trên thế giới này có lẽ chỉ có Việt Nam là một nước duy nhất
có chương tŕnh này, được lập thành một bộ môn và đưa vào học đường để
giáo dục cho người dân. Tuy nhiên sự lễ độ đă có từ ngàn xưa, theo Phong
tục tập quán của dân Việt.
- Nghe cậu nói tôi cũng hănh diện về nghành giáo dục của Việt-Nam
ḿnh.
- Thưa ông, tôi cũng vậy. Tuy nhiên vẫn có cái buồn là nếu như có
người ngoại quốc nào đó hiểu được tiếng Việt, khi nghe thấy các Cán bộ,
Bộ đội miền Bắc dùng chữ " thằng " khi gọi tên các Lănh tụ miền Nam mà
tuổi đáng là Cha, là Ông của họ. Th́ người đó sẽ nghĩ như thế nào về
người Việt-Nam ?
Cẩn lại tiếp :
- Sau này v́ bị nô lệ dưới chế độ thực dân của Pháp, chúng ta cũng
bị ảnh hưởng về một cung cách xă giao theo lối chào hỏi mới, đó là sự
bắt tay. Tuy nhiên dân tộc ta đă phối hợp giữa Đông và Tây, để cho thấy
rằng trong lịch sự vẫn có lễ độ của dân tộc tính đi kèm. Đó là khi bắt
tay với nhau, người lớn hơn th́ đưa tay ra trước, và người nhỏ hơn th́
nghiêng ḿnh và phải dùng cả hai tay để bắt lại. Khác hẳn với người Tây
phương chỉ dùng một tay để bắt nhau mà không phân biệt lớn nhỏ.
- Tuy nhiên không phải lúc nào cũng bắt hai tay cả, thí dụ tôi
đang là một kỹ sư tên ... Cẩn, trong một buổi xă giao, được người bạn
giới thiệu : Xin giới thiệu với ông ( người lớn tuổi hơn tôi ) Đây là
anh ... Cẩn, bạn thân của tôi, và đây là ông ... X . Đợi ông X đưa tay
ra và tôi sẽ dùng cả hai tay để bắt, v́ kính trọng ông ta là người lớn
tuổi hơn. Nhưng cũng là người đó, mà bạn tôi giới thiệu là : Xin giới
thiệu với ông, đây là Kỹ sư...Cẩn, bạn thân của tôi, và đây là Bác
sĩ...X. Đợi ông X đưa tay ra và tôi chỉ dùng một tay để bắt lại.
- Ủa ! Sao mà khi th́ hai tay, khi th́ lại chỉ một tay vậy ?
- Thưa ông, sự giới thiệu cách đầu tiên là phân biệt giữa người
lớn và nhỏ. C̣n sự giới thiệu cách thứ hai là giới thiệu tước vị trong
xă hội của từng người, đă là tước vị th́ ngang nhau, bác sĩ không hơn ǵ
Kỹ sư cả ( một danh từ chỉ sự chuyên nghiệp của mỗi người ). Vả lại
trong sự giới thiệu đă ngầm chứa Bác sĩ ... X là người đă được quư trọng
về sự lớn tuổi rồi.
- tôi vẫn chưa hiểu ư của cậu !
- Thưa ông, để nói rơ hơn, thí dụ tôi có tổ chức một bửa tiệc để
mời ông xếp của tôi tên là X chung sở làm đến nhà, ông ta là khách danh
dự nhất, đồng thời tôi cũng có mời vài người bạn thân cùng đến. Khi gặp
nhau, th́ tôi sẽ giới thiệu như sau : Xin được giới thiệu với ông ( mặt
tôi nh́n ông X, xong trở lại các bạn ), đây là những người bạn tôi anh
A, anh B, và cô C... Và cũng xin giới thiệu với các bạn đây là ông X là
cấp chỉ huy của tôi. Lúc này ông X sẽ đưa tay ra bắt từng người một.
Hoặc là : Xin được giới thiệu với ông đây là anh A bạn tôi, và cũng
xin giới thiệu với các bạn đây là ông X cấp trên của tôi ( lúc này ông X
sẽ đưa tay ra bắt ), và đây là anh B, cô C. Tuy nhiên trong một trường
hợp khác, tôi đang đi chơi với người bạn gái, đột xuất lại gặp mấy người
bạn trai, th́ sự giới thiệu lại như sau : Xin được giới thiệu với cô,
đây là anh A, anh B là những người bạn tôi, và cũng xin giới thiệu với
các bạn đây là cô C, là bạn gái của tôi. Và cô C sẽ đưa tay ra bắt
trước. Những cách giới thiệu trên sẽ cho thấy ai là người lớn tuổi, quư
trọng, danh dự v.v...
Tùy trường hợp mà xữ dụng sự lễ độ cho đúng cách, thí dụ khi
đang c̣n nhỏ th́ mỗi khi gặp thầy, cô giáo, học tṛ phải đứng nghiêm
chỉnh khoanh tay và cúi đầu chào trước. Lớn lên một chút nữa, không nhất
thiết phải ṿng tay, nhưng luôn đứng nghiêm chỉnh cúi đầu chào thầy cô
để chứng tỏ sự kính trọng của ḿnh. Nếu thầy cô đưa tay ra bắt, th́ phải
nghiêng ḿnh đưa cả hai tay để bắt lại. Tuy nhiên nếu như ḿnh được
tặng quà thưởng, trong ngày lễ v.v... Thông thường vị Thầy hoặc cô, một
tay trao quà, một tay đưa ra bắt, th́ học tṛ cũng một tay nhận quà, một
tay bắt lại v.v...
Cẩn vội tiếp :
- Đang nói chuyện về sự " Bắt tay ", tôi đây sực nhớ đến hồi c̣n ở
trong trại Cải tạo, trong giờ học tập Chính trị, được cán bộ trưởng
trại kể cho nghe một câu chuyện như sau :
- Trong hội nghị Ba-Lê, ông Bộ trưởng ngoại giao Hoa Kỳ Henry
Kissinger đă bắt tay với Bộ trưởng ngoại giao Cộng Sản Bắc Việt ông
Nguyễn Cơ Thạch. Sau khi bắt tay xong, ông Kissinger đă lấy khăn "
mút-xoa " ra lau tay và bỏ vào túi lại, liền th́ ông Thạch cũng rút khăn
mút-xoa ra lau tay rồi lại giụt vào một thùng rác. Câu chuyện này nghe
qua ai cũng hiểu là Ông Thạch chơi một đ̣n cao hơn, v́ ông Henry lau
xong c̣n phải cất vào túi, c̣n Ông Thạch th́ giụt bỏ. Cả nước đều ca
tụng chuyện này, chắc ông cũng có nghe chứ !
- Đúng vậy, tôi cũng có nghe, v́ đây là một trong chương tŕnh
học tập Chính trị của Đảng.
- Theo tôi, th́ đây là một câu chuyện bịa đặt của Đảng và nhà
nước. V́ thứ nhất, người đă hiểu về lịch sự, sẽ không bao giờ có hành
động thiếu lịch sự như vậy, vă lại lúc đó là buổi họp tại LHQ, có cả
ngàn kư giả có mặt, dù có ghét nhau, có thù nghịch bao nhiêu đi chăng
nữa, cũng không ai để lộ ra cái tiểu nhân đê tiện của ḿnh cho mọi người
trên thế giới nh́n biết. Nếu sự việc có thật, th́ cả hai ông đều bị thế
giới khinh bỉ về hành động trên, chứ không phải ca tụng như Việt Nam
ḿnh đâu. Thứ hai LHQ là một cơ quan đầu năo của thế giới. Do đó sự sạch
sẽ, vệ sinh cũng đứng hàng đầu, nên thùng chứa rác cũng phải để có chổ
có nơi, đâu có thể đặt ch́nh ́nh ngay trước mắt các phái đoàn, nơi mà
vừa gặp nhau là đă bắt tay chào hỏi, nếu như Ông Thạch có cầm khăn đi
dụt th́ chắc chắn ông ta phải bước ra xa, và khi dụt khăn chắc cũng chỉ
có ông nh́n thấy ông dụt mà thôi. Do đó câu chuyện trên được Nhà Nước
thêu dệt lên để ca tụng một Đảng viên cao cấp, nhưng nhà nước lại quên
rằng cách trị nước, trước hết thời phải " Dân vi Quư ", ở đây Nhà nước
lại đă miệt thị người dân là hạng í tờ rít, là trẻ con, nên muốn nói sao
là nói, Ông nghĩ có phải không ?
- Đúng ! Cậu nói thật chí lư, nhất là bây giờ nghe cậu vừa nói
mấy cái chuyện phép xă giao lịch sự, và Lễ độ. Quả là Nhà Nước bậy thiệt
! Vị Đại tá vừa châu mày vừa gật gù.
( C̣n tiếp )
(*) Tên của các vị lănh đạo miền Nam trước 1975
- Tổng Thống VNCH Nguyễn văn Thiệu
- Thủ Tướng VNCH Nguyễn Cao Kỳ ( Đă từng giữ chưc vụ này )
- Phó Tổng Thống VNCH Trần văn Hương
- Tổng thống VNCH ( 1 ngày ) Dương văn Minh
(**) Sửa nhiều lần nhưng không bỏ tên vào được, đành phải viết Ho
Chi Minh ( tên không có dấu ) mới lên bài được.
Bạn không thể gửi bài mới Bạn không thể trả lời cho các chủ đề Bạn không thể xóa bài viết Bạn không thể sửa chữa bài viết Bạn không thể tạo các cuộc thăm ḍ ư kiến Bạn không thể bỏ phiếu cho các cuộc thăm ḍ
Trang này đă được tạo ra trong 6.9805 giây.
DIỄN ĐÀN NÀY ĐĂ ĐÓNG CỬA, TẤT CẢ HỘI VIÊN SINH HOẠT TẠI TUVILYSO.ORG