Tác giả |
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 681 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 10:30am | Đă lưu IP
|
|
|
BÍ MẬT CỦA NHỮNG CON SÓNG MA
Khác với những con sóng thần (tsumani, được sinh ra từ các vụ động đất hoặc trượt đất dưới đáy biển) sóng ma (freak wave) thường xuất hiện đột ngột không v́ lư do ǵ.
Lâu nay người ta không giải thích nổi v́ sao từ ḷng biển yên b́nh, bỗng dưng lại dựng đứng lên những cột sóng cao tới mấy chục mét.
Trong những giai thoại do những người đi biển kể lại, th́ sóng ma luôn là một nỗi ám ảnh, bởi v́ nó xuất hiện đột ngột như một hung thần, không thể hiểu nổi.
Nhiều người cho rằng, nó thực ra không có thật, mà chỉ là sản phẩm tưởng tượng của những đầu óc ưa phiêu lưu. Tuy nhiên gần đây, các nhà khoa học Anh đă t́m ra những bằng chứng khá thuyết phục về sự hiện hữu của sóng ma.
Năm 1978 con tàu chở dầu khổng lồ Munchen Đức, một trong những con tàu lớn nhất thế giới, đă bị ch́m bất ngờ. Nhiều người cho rằng nó gặp sự cố kỹ thuật.
Tuy nhiên, gần đây khi phân tích những mảnh vỡ của nó, các nhà khoa học Anh thấy rằng con tàu đă bị tấn công bởi một lực lớn khủng khiếp, ập từ trên cao xuống. Rất có thể đấy là một con sóng ma.
Trên thế giới hiện nay, cứ mỗi tuần lại có một con tàu nhỏ bị nhận ch́m một cách hết sức khó hiểu. Nhiều nhà khoa học cho rằng, chúng đều bị tấn công bởi các con sóng ma đơn lẻ, đột ngột trồi lên từ đáy biển. Các bức ảnh chụp từ vệ tinh gần đây cho thấy, những con sóng ma này là hoàn toàn có thật.
Các nhà khoa học giải thích rằng, sóng ma xuất hiện trong những trường hợp đặc biệt, khi sóng thủy triều kết hợp với các cơn gió mạnh bất chợt, tạo ra một khu vực nhỏ "bất thường".
Khu vực này nhanh chóng cuốn các con sóng "b́nh thường" khác vào nó, "nuốt" năng lượng của chúng để tạo ra một cột sóng lớn.
Cột sóng này chỉ xuất hiện đơn lẻ, ào lên một lần rồi bị hóa giải ngay. Quá tŕnh này xảy ra rất nhanh, khiến người ta hầu như không kịp phản ứng.
Việc nghiên cứu sóng ma rất có ư nghĩa, v́ nó giúp các nhà khoa học thiết kế những con tàu có thể chống lại nó.
ST
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 682 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 10:30am | Đă lưu IP
|
|
|
TỤC THỜ THÀNH HOÀNG
Tục thờ Thành Hoàng có nguồn gốc từ Trung Hoa cổ, sau khi du nhập vào làng xă Việt Nam, đă nhanh chóng bám rễ vào trong tâm thức người nông dân Việt, trở nên hết sức đa dạng.
Thành Hoàng có thể là một vị thiên thần như Phù đổng Thiên vương, một thần núi như Tản Viên Sơn thần, một vị nhân thần có công với dân với nước như Lư Thường Kiệt, Trần Hưng Đạo, Yết Kiêu, Dă Tượng..
Với nhiều sự tích hết sức lạ lùng, nhiều khi có vẻ vô lư. Tuy nhiên các Thành Hoàng được sắc vua phong luôn luôn tượng trưng cho làng xă mà ḿnh cai quản, là biểu hiện của lịch sử, của đạo đức, phong tục, pháp luật cũng như hy vọng sống của cả làng.
Thành Hoàng có sức toả sáng vô h́nh như một quyền uy siêu việt, khiến cho làng quê trở thành một hệ thống chặt chẽ. Theo tục lệ xưa, các đời vua thường phong các vị Thành Hoàng thành ba bậc:
Thượng đẳng thần, Trung đẳng thần và Hạ đẳng thần, tuỳ theo sự tích và công trạng của các vị thần đối với nước với dân, với làng xă. Các vị thần cũng được xét đưa từ thứ vị nọ lên thứ vị kia, nếu trong thời gian cai quản các vị này đă phù hộ, giúp đỡ được nhiều cho đời sống vật chất và tâm linh của dân chúng.
Việc thăng phong các vị Thành Hoàng, căn cứ vào sớ tâu của làng xă về công trạng của các vị thần. Sớ này phải nộp về triều đ́nh trong một thời gian quy định. Mỗi lần thăng phong, triều đ́nh đều gửi sắc vua ban rất linh đ́nh, và cất nó trong ḥm sắc thờ ở hậu cung đ́nh làng.
Thành Hoàng cũng được gọi là phúc thần, tức vị thần ban phúc cho dân làng, thường mỗi làng thờ một thành hoàng, xong cũng có khi một làng thờ hai, ba hoặc hai ba làng thờ một vị. Thành Hoàng có thể là nam thần hay nữ thần, tuỳ sự tích mỗi làng.
Đ́nh làng là nơi thờ phụng Thành Hoàng và trở thành một biểu tượng văn hoá tâm linh của mỗi người dân quê Việt. Làng nào cũng có đ́nh, có khi mỗi thôn lại có một đ́nh riêng.
Đ́nh để thờ Thành Hoàng nhưng đồng thời cũng trở thành nơi hội họp của chức sắc trong làng, hay là nơi sinh hoạt của cộng đồng làng xă. Mọi hoạt động này đều xảy ra ở đ́nh với sự chứng kiến của Thành Hoàng.
Trong tâm thức người dân quê Việt, Đức Thành Hoàng là vị thần tối linh, có thể bao quát, chứng kiến toàn bộ đời sống của dân làng, bảo vệ, phù hộ cho dân làng làm ăn phát đạt, khoẻ mạnh.
Các thế hệ dân cứ tiếp tục sinh sôi nhưng Thành Hoàng th́ c̣n măi, trở thành một chứng tích không thể phủ nhận được, của một làng qua những cơn ch́m nổi.
Có thể cho rằng, Thành Hoàng chính là vị chỉ huy tối linh của làng xă, không chỉ về mặt tinh thần mà c̣n một phần về mặt đời sống, sinh hoạt vật chất của dân làng. Cho nên sự thờ phụng Thành Hoàng xét cho cùng là sự thờ phụng luật lệ làng xă, lề thói gia phong của làng.
Chính sự thờ phụng này là sợi dây liên lạc vô h́nh, giúp dân làng đoàn kết, nếp sống cộng cảm hoà đồng, đất nề quê thói được bảo tồn. V́ lẽ đó, các hương chức cũng như các gia đ́nh trong làng.
Mỗi khi muốn mở hội hoặc tổ chức việc ǵ, đều phải có lễ cúng Thành Hoàng để xin phép trước. Có lẽ, sự ngưỡng mộ Thành Hoàng cũng chẳng kém ǵ sự ngưỡng mộ tổ tiên.
Ngày nay, lễ hội làng đang phát triển mạnh mẽ và nở rộ ở khắp nơi. Tục thờ cúng Thành Hoàng, diễn lại thần tích, rước xách, tế lễ đang được phục hồi, v́ có như vậy mới ghi nhớ được công lao của các vị tiền bối với nước, với làng.
Hà Nam
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 683 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 10:31am | Đă lưu IP
|
|
|
CHUYỆN MA TRÊN CẦU MƯỜI BA
Năm 1940 vào một buổi sáng tinh sương, khi ánh nắng mai c̣n chưa ló dạng, có một người đàn bà đẩy một đứa con nhỏ đi qua chiếc cầu, vừa đi bà vừa âu yếm nh́n đứa con thân yêu của ḿnh.
Đẩy con đi gần được nửa cây cầu, bà bỗng thấy một cái bóng đang ở ngay trước mặt ḿnh....lúc đó bà không biết là người hay là thú hoang, nhưng theo phản ứng tự nhiên, bà đẩy chiếc xe lách qua một bên để né tránh, và cũng v́ vậy chiếc xe đẩy có con bà trong đó, đă bị đẩy ra khỏi cầu và rớt xuống ḍng sông xanh thẳm ở bên dưới.
Bà đă nhảy theo xuống ḍng sông để t́m con. Bà t́m hoài t́m măi mà không thấy đứa con đâu... Nghe nói có nhiều đêm, nhất là vào những đêm trăng tṛn, quư vị có thể đến cây cầu số bảy ở gần đó la lớn:
- Bà kia.. ơi..tôi đang giữ con bà đây...
Rồi quư vị sẽ thấy bà ta hiện ra. Chiếc cầu mười ba bây giờ đă cũ và mục nát, bây giờ không ai đi qua cây cầu này nữa.
Và dưới đây là câu chuyện của tôi:
Tối thứ sáu, chúng tôi năm người, dự định đi xem phim và sau khi xem phim xong, th́ sẽ đến cái quán gần bên để uống bia và nghe nhạc như thường lệ. Nhưng ngày hôm đó hăng của chúng tôi không biết bị chuyện ǵ đó, nên họ nói rằng sẽ phát check cho chúng tôi vào ngày hôm sau.
Đêm hôm đó không đứa nào có đủ tiền để mua vé xem phim và đi nghe nhạc, nên chúng tôi rủ nhau ra cầu số bảy uống bia và tán dóc. Chúng tôi mua vài lon bia và vài bịt ḅ khô rồi lái đến cầu số bảy.
Khi chúng tôi tới đó th́ mặt trời cũng vừa mới lặn, chúng tôi xuống xe cầm theo bia và đồ ăn đi thẳng xuống cầu số bảy.
Màn đêm đang bao trùm khắp nơi, mà trong khu vực đó lại không có đèn đường nên rất là tối, nhưng nhờ có ánh trăng rằm sáng trưng đă soi đường cho chúng tôi đi. Đến cầu số bảy chúng tôi lấy bia và đồ ăn ra nhâm nhi, vừa ăn chúng tôi vừa đùa giỡn với nhau cho đến khi chúng tôi nghe, có tiếng sột soạt từ cánh rừng kế bên vọng ra.
Năm thằng chúng tôi đều im lặng, đưa mắt nh́n về hướng cánh rừng và lắng tai nghe ngóng. Chợt một người tên Sáng trong đám buột miệng nói :
- Đó có lẽ là người đàn bà...
- Im miệng!
Chúng tôi nói nho nhỏ chỉ vừa đủ nghe. Sau khi chúng tôi nói, cái tiếng sột soạt bỗng dưng im ĺm. Tiếng động đó đă làm chúng tôi sợ, nên năm thằng tôi vội vàng gom hết đồ đạc kể cả những lon bia c̣n dư, vội vă theo lối cũ trở về. Vừa mới quay lưng được vài bước, Sáng lại mở miệng nói:
- Chúng ta thử gọi người đàn bà đó xem sao? Coi bà ta có thật sự hiện ra không?
- Đừng gọi!
Chúng tôi đều nói cùng một lúc nhưng đă trễ. Anh ta đă mở miệng gọi bà ta. May thay lúc đó không có ai hiện ra hết.
Chúng tôi tiếp tục đi. Vừa đi chưa được bao xa, chúng tôi cùng có một cảm giác rờn rợn cả người. Rồi cả đám không ai nói với ai đều quay lại nh́n về hướng cây cầu mười ba.
Lúc đó chúng tôi thấy trên chính giữa cây cầu, xuất hiện cái bóng lờ mờ như làn khói mong manh, nh́n giống một người thiếu phụ đưa hai tay về phía trước. Tôi nghĩ chắc là bà ta đ̣i con của ḿnh. Bỗng dưng từ đâu một làn gió nhẹ thổi qua, làm h́nh ảnh người thiếu phụ bay theo cơn gió trôi về hư không.
Lúc này cả đám sợ quá bỏ chạy thụt mạng. Tới chỗ đậu xe chúng tôi c̣n dành nhau chui vào trong hai chiếc xe, nhưng khi đề máy không hiểu tại sao cả hai chiếc đều không nổ, thật là quái gỡ.
Chúng tôi cố gắng đề một hồi máy mới chịu nổ. Xe vừa mới chạy được, th́ Tân một người bạn đi cùng xe với tôi quay lại đằng sau, để máng cái áo khoác lên trên ghế.
Vừa mới quay lại chưa máng cái áo lên ghế, th́ chúng tôi đă nghe nó la lối om ṣm và chỉ ra đằng sau:
- Trời ơi!...tui bây xem ḱa..
Chúng tôi đạp gấp thắng lại và nh́n ra sau. Trên lối ṃn mà chúng tôi đă đi qua, xuất hiện một người đàn bà, đang đứng đưa hai tay về phía trước... như là đ̣i cái ǵ đó.
Có phải bà ta đang đ̣i đứa con của ḿnh không?Nhấn mạnh chân ga, chúng tôi vọt nhanh ra khỏi chỗ đó và không đứa nào dám trở lại đây nữa.
ST
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 684 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 10:33am | Đă lưu IP
|
|
|
C̉N SỐNG TỰ TỖ CHỨC ĐÁM MA
Một cụ ông người Romania đă mời tất cả họ hàng, bạn bè đến dự đám tang của ḿnh, để chắc chắn rằng mọi việc sẽ theo đúng kế hoạch khi ông mất.
Cụ Marin Voinicu bảy mươi ba tuổi, ở hạt Vadastra in Olt cho biết:
"Tôi làm mọi việc đúng như trong sách vở. Thậm chí, tôi c̣n đào huyệt cho ḿnh ở nghĩa trang và nằm vào đó để xem cảm giác như thế nào.
Tôi cũng yêu cầu mọi người than khóc trước mộ y như thật và hoàn toàn hài ḷng với lễ tang của ḿnh".
Cha cố của ngôi làng cũng nhận lời mời tới rửa tội trong đám tang của cụ.
Theo Ananova, cụ ông Romania giải thích, ḿnh làm việc này bởi không muốn gây ra gánh nặng lên vai những người thân trong gia đ́nh.
Con cái của cụ Voinicu cũng đồng t́nh với ư kiến này, và họ cảm thấy mọi việc tổ chức có vẻ dễ dàng hơn, v́ không phải chịu nỗi buồn mất mát thực sự.
"Nếu chúng tôi làm việc này sau khi cụ qua đời th́ thật khó khăn. Đáng lẽ ra mọi người sẽ khóc lóc thảm thiết, nhưng ở đây không ai khóc cả. Chúng tôi đều thấy vui vẻ và nó giống như một đám cưới hơn là đám ma". Con dâu cụ Voinicu chia xẻ.
Gia Nghĩa
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 685 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 10:33am | Đă lưu IP
|
|
|
PHÁT HIỆN MỘ VỊ QUAN TRỤ QUỐC THẾ KỶ MƯỜI TÁM
Trong khi đào hố trồng chuối, ông Nguyễn Quán Lĩnh, ở tiểu khu chín, thị trấn Vạn Hà, huyện Thiệu Hóa Thanh Hóa, đă phát hiện một ngôi mộ cổ được xây dựng rất kiên cố.
Sau khi phát hiện, ông Lĩnh đă nhờ một số thanh niên đến đào bới phần quách trên bề mặt ngôi mộ và làm lộ phần quan tài bên trong. Ông Lĩnh đă thông báo với các ngành chức năng tỉnh Thanh Hóa.
Qua kiểm tra ngôi mộ cho thấy, bên ngoài ngôi mộ được làm bằng các hợp chất như vỏ ṣ, mật mía, đất thó, bột đá… bên trong quách là một quan tài làm bằng gỗ tốt có sơn màu.
Ở giữa quách và quan tài có một lớp đất màu nâu, hắc hương bay ngào ngạt. Phía trên nắp quan tài có một bức minh tinh màu đỏ rộng 70cm, dài 3,5m trên mặt có ghi nhiều chữ Hán cổ.
Sau khi khai quật ngôi mộ cổ, Ban Quản lư di tích và danh thắng Thanh Hóa phối hợp với Viện Hán Nôm, đă xác định được niên đại của ngôi mộ là vào thế kỷ mười tám.
Ông Phạm Văn Tuấn, Trưởng pḥng nghiệp vụ Ban Quản lư di tích và danh thắng tỉnh Thanh Hóa, cho biết: Qua nghiên cứu và thu thập tài liệu đă xác định, người chôn trong chiếc quan tài cổ là Hoán quận công, quê gốc ở xă Thiệu Vũ huyện Thiệu Hóa, Thanh Hóa.
Căn cứ vào gia phả họ Nguyễn Đ́nh, xă Thiệu Vũ, th́ ông là Nguyễn Đ́nh Hoán, mất vào ngày 13-6-1751, mộ táng tại Nhực Thôn Kỉm Trung Kỉm Hưng, xă Vạn Hà nay là thị trấn Vạn Hà Thiệu Hóa.
Ông là quan trụ quốc thời Lê Trung Hưng, thế kỷ thứ XVII. Hiện nay huyện Thiệu Hóa đang đề nghị Nhà nước công nhận ngôi mộ cổ là di tích cấp tỉnh, và ngôi mộ đang được bảo vệ để phục vụ nghiên cứu khoa học.
Duy Tuyên
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 686 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 10:41am | Đă lưu IP
|
|
|
THỜ ẢNH NGƯỜI THÂN TRONG NHÀ
HỎI: Trên bàn thờ gia tiên của gia đ́nh tôi thờ h́nh ảnh của người thân. Tuy nhiên có người nói rằng, thờ h́nh ảnh như thế là không nên, v́ những vong hồn có oán thù với người thân của ḿnh, sẽ nhận ra h́nh ảnh và đến phá hại những người trong gia đ́nh. Xin hỏi quư Báo, điều ấy có đúng không?
ĐÁP: Quan niệm trên chỉ là sự suy diễn theo tâm lư và tập tục của chúng ta, không phù hợp với sự thật. Các vong hồn không nhận lầm h́nh ảnh là kẻ thù như con người hay lầm tưởng, v́ họ có "thần thông" đồng thời họ cũng không v́ thù oán với người thân của chúng ta mà truy sát thân nhân được.
Thế giới không chỉ là đối cực âm dương, sống chết mà rất đa dạng. Mỗi loài một nghiệp khác nhau và không dễ tác động hoặc chi phối lên các dạng chúng sanh khác.
Mặt khác, nếu chúng ta có đầy đủ phước đức nhờ gia đ́nh biết kính thờ Tam bảo, thường tụng kinh lễ Phật, sống đạo đức và làm các điều thiện th́ các Đức Phật, Bồ tát, chư vị Hộ pháp, thiện thần sẽ luôn hộ niệm chúng ta.
Và nhất là, nếu chúng ta có tu tập th́ phước đức ấy sẽ khiến cho các vong hồn, quỷ thần kính trọng, không những không dám xúc phạm mà c̣n hộ tŕ nữa.
Do đó, việc thờ h́nh ảnh của thân nhân trên bàn thờ gia tiên là b́nh thường. Có điều, sự thờ phụng ấy cần phải tôn nghiêm, trang trọng, ngăn nắp và thẩm mỹ.
Gia đ́nh nào hội đủ duyên lành thờ Phật, Bồ tát th́ kẻ c̣n cũng như người mất đều được hộ tŕ và lợi ích hơn. Chúc các bạn tinh tấn!
Giác Ngộ
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 687 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 10:42am | Đă lưu IP
|
|
|
CÚNG CƠM CHO HƯƠNG LINH SAU NGÀY CHUNG THẤT?
HỎI: Mẹ tôi mất đă được 5 tuần, em tôi nói rằng sau 49 ngày (chung thất) sẽ không cúng cơm nữa. V́ theo kinh Địa Tạng, sau 7 tuần th́ thần thức của hương linh sẽ theo nghiệp mà thọ sanh.
Xin hỏi, vậy có nên cúng cơm nữa không? Mặt khác, em tôi có ư định tụng kinh Dược Sư để cầu an cho mẹ ở cơi âm, điều ấy có nên không? Vào khoảng tuần thứ 4 sau ngày mẹ mất, tôi mơ thấy mẹ đang lội qua một biển lớn. Giấc mộng ấy có ư nghĩa thế nào?
ĐÁP: Theo tinh thần của kinh Địa Tạng và quan điểm Phật giáo Bắc truyền nói chung, th́ thần thức của một người sau khi chết, hầu hết đều phải trải qua giai đoạn trung gian, thọ thân trung ấm tối đa là 49 ngày, sau đó sẽ thọ sanh vào một cảnh giới tương ứng với nghiệp lực mà họ đă gây tạo.
Và không nhất thiết phải đợi đến ngày chung thất (49 ngày sau khi chết) th́ hương linh mới tái sanh, mà có thể ngay sau khi chết, hoặc trong tuần thất đầu tiên (7 ngày sau khi chết), hay trong tuần thất thứ hai (14 ngày sau khi chết) cho đến các tuần thất tiếp theo, hương linh đều có thể tái sanh tùy nhân duyên, nghiệp lực của mỗi người.
Trong thời gian thọ thân trung ấm, hương linh vẫn thọ dụng được tất cả những vật phẩm, mà thân nhân dâng cúng (thường là cơm, nước, hương, hoa) nhưng chỉ hưởng mùi vị của thức ăn mà thôi.
V́ thế, thân trung ấm c̣n được gọi là hương ấm (thọ dụng mùi hương của thực phẩm). Cho nên trong ṿng 49 ngày, thân nhân cần dâng cúng cơm nước hàng ngày cho người chết để họ được no đủ, đặc biệt vào những ngày tuần thất, thường cúng kính trang trọng hơn (như đến chùa hoặc thỉnh chư Tăng về nhà làm lễ cầu siêu cho người quá văng).
Sau 49 ngày, khi thần thức t́m được cảnh giới tái sanh, thường th́ họ sanh về một trong sáu cơi của lục đạo (trời, a tu la, người, súc sanh, ngạ quỷ, địa ngục) và từ đây, sự thọ dụng của họ có khác biệt.
Đơn cử như, nếu thần thức sanh vào cơi trời th́ họ sẽ không ăn thực phẩm của cơi người, v́ thực phẩm ở cơi trời thượng vị hơn rất nhiều lần.
Hoặc nếu họ đọa vào địa ngục th́ cũng không thể thọ dụng được thực phẩm của loài người v́ bị hành hạ, phải ăn ḥn sắt nóng, uống nước đồng sôi, chịu nhiều đau khổ cùng cực v.v… Duy chỉ có các chúng sanh trong loài quỷ thần, th́ vẫn có thể "ăn" được những phẩm vật do thân nhân dâng cúng.
Mặt khác, đối với phong tục người Việt th́ việc làm cỗ dâng cúng cha mẹ ông bà tổ tiên, c̣n thể hiện tấm ḷng thành của con cháu đối với người đă khuất.
Do đó, để tưởng niệm người thân, vào các ngày giỗ hoặc lễ Tết th́ mâm cơm cùng hoa trái, để cúng kính ông bà và tổ tiên là điều không thể thiếu.
V́ chúng ta là người trần mắt thịt, nên không biết được thân nhân của ḿnh sau khi chết tái sanh về đâu (chúng sanh trong loài quỷ thần vẫn hưởng được đồ cúng) và dâng cơm nước để thể hiện ḷng thành, sự tri ân đối với người đă khuất, là một truyền thống tốt đẹp của dân tộc, nên ta cần phải thực hành cúng kính.
Nghĩa là, sau 49 ngày khi thần thức đă tái sanh, th́ chúng ta không cúng cơm nước hàng ngày như trước đây, nhưng vào các ngày lễ tiếp theo như tiểu tường, đại tường hay ngày kỵ giỗ hàng năm, th́ thân nhân cần phải làm mâm cơm cúng giỗ.
Có điều không nên quá câu nệ vào h́nh thức trong việc cúng kính, mà luôn tâm niệm “lễ bạc nhưng ḷng thành”, tưởng niệm về người đă khuất trong tinh thần tri ân và đền ân.
Vấn đề tụng kinh Dược Sư để “cầu an” cho mẹ ở cơi âm, theo chúng tôi th́ nên chuyển thành để "cầu siêu" cho mẹ sẽ chính xác hơn.
V́ các hương linh thọ sanh trong những cảnh giới khổ đau, luôn mong mỏi người thân làm những điều phước thiện để hồi hướng cho họ, giúp họ nương nhờ phước báo ấy để mau được siêu sanh.
Tụng kinh (không nhất thiết là kinh Dược Sư, Địa Tạng hay Di Đà…), lễ sám, làm phước như cúng dường, bố thí, phóng sanh rồi hồi hướng phước báo cho thân nhân là những việc cần làm.
Nếu hương linh đă tái sanh vào những cảnh giới an lành, th́ việc hồi hướng phước đức cho họ càng làm cho phước báo của họ thêm tăng trưởng.
Thường th́ sau khi người thân mất đi, thân nhân v́ quá tiếc thương, nên hay nhớ nghĩ về họ và thường mơ thấy người đă khuất. Hầu hết đó chỉ là những giấc mơ b́nh thường trong cuộc sống hàng ngày của chúng ta, chứ không phải là sự báo mộng của người chết, hay khả năng “thấy” được cảnh giới của người chết.
Do đó không nên suy nghĩ nhiều, hoặc t́m cách để giải mă những chuyện mộng mị, mà tốt nhất là tập trung toàn bộ tâm lực, để làm phước hồi hướng cho hương linh.
Thiết nghĩ, đó là những việc làm có ư nghĩa thiết thực nhất để cầu nguyện âm siêu dương thái. Chúc các bạn tinh tấn!
Giác Ngộ
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 688 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 10:43am | Đă lưu IP
|
|
|
TÊN TỬ TÙ BẤT TỬ
Hồi đó tôi là y sĩ trưởng ở Los Amigos. Tất nhiên mọi người đều nghe nói tới nhà máy điện, chính là nơi cung cấp điện lực cho thành phố, cũng như hàng mấy chục thị trấn và làng xung quanh. Do đó có rất nhiều xưởng máy ở trongkhu vực.
Những cư dân ở Los Amigos đều công nhận rằng, đó là những xưởng máy lớn nhất trên trái đất. Họ cũng nói rằng, đó là những xưởng máy lớn nhất trên trái đất.
Họ cũng nói rằng tất cả những thứ ǵ hiện hữu ở Los Amigos, đều là những thứ vĩ đại nhất trên trái đất, ngoại trừ các nhà tù và tử xuất (tỷ lệ người chết) nếu ta tin vào lời nói của của họ, là những thứ nhỏ nhất trên thế giới.
Với một nhà máy điện trung tâm đồ sộ như thế, chúng tôi suy nghĩ rằng chúng tôi sẽ phạm phải một sự tăng phí đáng tội về dây gai, nếu những tên tội phạm của Los Amigos bị đem ra hành quyết, như thời cổ xưa tốt đẹp đó.
Chúng tôi biết rằng những vụ hành quyết bằng cách cho điện giật đă diễn ra ở phương đông, nhưng dù sao th́ các kết quả của chúng, cũng đă không mau lẹ ngay tức th́ như người ta đă hy vọng, các vị kỹ sư của chúng tôi cau mày lại, khi họ được các tờ báo cho biết rằng, những diện tích quá yếu đă được sử dụng để làm cho người ta chết.
Họ xét thấy rằng ở Los Amigos, khi một kẻ bất khả hoàn lương được giao cho họ, th́ hắn ta sẽ được xử lư một cách lịch sự và được hưởng sự quy tụ của tất cả những máy phát điện cực lớn.
Những ông kỹ sư nói rằng ta không nên bủn xỉn trong những trường hợp như thế, và một tên tử tội phải lảnh đủ, không ai dám liều lĩnh tiên đoán một cách chắc chắn hiệu quả đạt được, nhưng tất cả mọi người nghĩ rằng, tất cả mọi người đều đồng ư xác nhận, là nó sẽ huỷ diệt và gây tử vong,.
Một vài người nghĩ rằng kẻ tử tội sẽ bị phân hủy, đúng theo nghĩa đen của từ ngữ, nhiều người khác th́ nghĩ tới sự tan ră của y. Chỉ có kinh nghiệm mới có thể chấm dứt được cuộc tranh luận. Chính vào lúc đó th́ Duncan Warner bị bắt.
Từ nhiều năm nay Warner đă luôn bị luật pháp truy t́m. Một đầu óc cuồng dại, một kẻ sát nhân thủ phạm của vô số kể những vụ hành hung trấn lột trên các tuyến xe lửa, hoặc trên các nẻo đường, y đă tự đặt cho ḿnh ra ngoài t́nh thương của nhân loại.
Y đă có mười hai lần đáng tội chết và những người Los Amigos hứa hẹn với y một cái chết thật hào hoa. Có vẻ như y tự cho là ḿnh không xứng đáng với chiếu cố của họ, nên đă hai lần y vượt ngục. Y người to lớn, khoẻ mạnh, đầy bắp thịt, y có một cái đầu của con sư tử, những bờm tóc đen rối bù, một bộ râu cằm h́nh rẽ quạt che kín nửa trên của thân ḿnh.
Khi y bị đem ra xét xử, không có người đàn ông nào đẹp hơn trong đám đông ngồi chật ních pháp đ́nh. Đôi khi trên ghế các bị cáo người ta thấy người đẹp hơn. Tuy vậy, cái bộ mă đẹp đẽ này không làm sao bù lại được các hành động xấu xa của y.
Vị luật sư của y đă cố gắng hết sức ḿnh, nhưng Duncan Warner vẫn bị phó thác cho những cái máy phát điện khổng lồ của Los Amigos. Khi vụ của y được đem ra thảo luận th́ tôi có tham dự cuộc họp của ủy ban.
Thực ra hội đồng thành phố đă chỉ định một ủy hội gồm bốn chuyên gia để quyết định vụ hành quyết. Ba vị trong bốn người này là những tay cừ khôi. Joseph M’Connor đă sáng chế và lắp đặt các máy phát điện; Joshua Westmacott chủ tŕ vận mạng của công ty Điện lực tại Los Amigos, tôi th́ là y sĩ trưởng của thành phố.
Người thứ tư là một ông già người Đức tên là Peter Stulpnagel. Ở Los Amigos có rất nhiều người Đức; tất cả bọn họ đều bỏ phiếu cho người đồng bào của họ. Đó là lư do tại sao ông ấy được bầu vào ủy ban. Người ta nói rằng khi c̣n ở nước Đức, ông ấy đă là một tay thợ điện, những vật cách điện và những b́nh điện.
Nhưng v́ đă chẳng có ǵ nảy sinh ra từ những công việc này, v́ ông đă không đạt được một thành quả nào đáng được công bố với mọi người, người ta đă đi tới chỗ coi ông như một kẻ cuồng si vô hại đă biến khoa học thành sự đam mê của ḿnh.
Bọn ba người chúng tôi, những con người thực tế, chúng tôi mỉm cười khi được biết là ông ấy sẽ ngồi bên cạnh chúng tôi. Trong buổi họp của ủy ban, chúng tôi đă dàn xếp mọi việc với nhau không cần bận tâm tới ông già hiền hậu đang ngồi nghe, với một bàn tay để quanh tai làm cái loa, v́ thính giác của ông ấy không được tốt lắm.
Ông ấy đă không tham gia vào cuộc tranh luận, cũng như các đại diện báo chí, là người chỉ ghi chép những điêu cần thiết trên những cái ghế dài ở cuối pḥng.
Chúng tôi đă tốn ít thời giờ để quyết định tất cả mọi việc.
Ở New York, phải chăng một sự phóng điện hai ngàn volt, đă diễn ra mà cái chết của tử tội lại không mau lẹ tức th́? Điện thế đă không đủ, đó là tất cả lư do! Los Amigos sẽ không tái phạm lỗi lầm này. Ḍng điện sẽ mạnh hơn sáu lần, như vậy nó sẽ có hiệu lực sáu lần nhiều hơn.
Không có ǵ là hợp lư hơn nữa. Tất cả công suất tập trung của những máy phát điện khổng lồ, sẽ được sử dụng trên người Duncan Warner. Tất cả bọn ba người chúng tôi đă đưa ra những quyết định đầy đủ, và chúng tôi đang sắp kết thúc phiên họp, th́ người bạn thầm lặng của chúng tôi mới hé miệng lần đầu tiên.
- Thưa quí vị, ông nói với chúng tôi, tôi thấy các ông có vẻ dốt nát một cách đặt biệt về các hiệu ứng của điện lực, các ông không biết những nguyên lư đầu tiên của tác động của nó lên một con người.
Ủy ban đang sắp trả lời một cách thẳng thừng cho lời phê b́nh sống sượng đó, nhưng ông chủ tích công ty điện lực xoa một bàn tay lên trán, để yêu cầu sự khoan dung như đối với một người mắc bệnh tâm thần.
- Thưa ông, ông có thể chỉ cho chúng tôi là ông đă thấy chỗ khiếm khuyết nào trong các kết luận của chúng tôi? Ông hỏi với một nụ cười mỉa mai.
- Sự giả định của các ông cho rằng một liều lượng mạnh sẽ làm tăng thêm hiệu ứng của một liều lượng nhỏ hơn. Các ông không tin rằng rất có thể nó sẽ gây ra một hiệu ứng hoàn toàn khác biệt à? Bằng những cuộc thí nghiệm thật sự, các ông có biết một điều ǵ về các hiện tượng của một sự chấn động thế không?
- Chúng tôi biết điều đó bằng cách loại suy, ông chủ tịch trả lời. Tất cả mọi thứ thuốc đều có một hiệu ứng gia tăng khi ta gia tăng liều lượng. Thí dụ...thí dụ....
- Rượu uưt ki! Joseph M’Connor mách nhỏ.
- Đúng vậy! Rượu uưt ki. Bằng chứng là ở đó.
Peter Stulpnagel lắc đầu và mỉm cười.
- Lập luận của ông không vững, ông ta nói. Khi tôi uống uưt ki, tôi thấy một cốc làm tôi uể oải, nhưng sáu cốc làm cho tôi ngủ gục, điều này đúng là sự trái ngược. Nay hăy giả thiết rằng điện cũng tác động như vậy, với một hiệu năng theo tỷ lệ trái ngược với sức mạnh của nó th́ ông sẽ làm ǵ?....
Bọn ba người chúng tôi những con người thực tế, chúng tôi phá lên, chúng tôi biết rằng ông bạn đồng chức của chúng tôi là người tài hoa, nhưng không bào giờ chúng tôi nghĩ rằng ông ấy lại đưa trí tưởng tượng tới chỗ đó.
- Và sao nữa, Peter Stulpnagel thúc giục.
- Chúng tôi sẽ chịu trách nhiệm về những sự rủi ro, ông chủ tịch trả lời.
- Tôi xin các ông hăy suy nghĩ. Peter nói, là những người thợ chạm vào các dây điện và chỉ nhận được sự phóng điện của vài trăm vôn thôi, mà cũng bị chết ngay tại chỗ. Sự kiện này ai cũng biết.
Ấy vậy mà khi một lực lớn hơn đă được sử dụng với một tên tội phạm ở New York, tên đó c̣n giẫy giụa được một lúc lâu, các ông không thấy một cách rơ ràng là một liều lượng nhỏ hơn là thứ làm chết người nhiều hơn à?
- Thưa quí vị, tôi nghĩ rằng cuộc tranh luận này đă kéo dài một cách đầy đủ rồi, ông chủ tịch tuyên bố trong khi đứng lên.
Tôi nghĩ rằng điểm này đă được giải quyết, bởi đa số uỷ ban và Duncan Warner sẽ bị hành h́nh trên ghế điện ngày thứ ba, bằng sự phóng điện của tất cả luồng điện, của những máy phát điện ở Los Amigos. Có đúng vậy không?
- Tôi đồng ư, Joseph M’Connor chấp thuận.
- Tôi cũng vậy, tôi nói.
- C̣n tôi, tôi phản đối! Peter Stulpnagel nói lẩm bẩm.
- Vậy là nghị quyết đă được chuẩn nhận, nhưng sự phản kháng của ông sẽ được ghi vào biên bản, ông chủ tịch kết luận.
Và phiên họp bế mạc.
Những người tham dự cuộc hành quyết không đông lắm. Dĩ nhiên là có bốn ủy viên của ủy ban, cũng như tên đao phủ là người phải hành động theo lệnh của họ. Ngoài ra c̣n có viên tư lệnh Hiến binh của nước Mỹ, viên giám đốc lao thất, cha tuyên úy và ba nhà báo.
Căn pḥng, một gian nhà nhỏ xây bằng gạch, vốn là một pḥng phụ thuộc của trạm điện trung ương, nó đă được dùng làm nơi giặt giũ, ở một góc vẫn c̣n một cái nồi và củi vụn, nhưng không có đồ vật nào khác, ngoại trừ một cái ghế lẻ loi và độc đáo dành cho người tử tội.
Một tấm kim loại được đặt phía trước cái ghế để dành cho bàn chân của Warner, tấm kim loại này được nối vào một sợi dây cáp lớn có vỏ bọc cách điện. Ở phía trên cái ghế, một sợi dây cáp khác tḥng xuống từ trần nhà, sợi cáp này có thể được nối vào một thanh kim loại nhỏ, nhô ra từ một thứ mũ nồi được chụp lên đầu hắn ta.
Khi sự nối kết này được hoàn tất, lúc đó sẽ là giây phút tử vong của Duncan Warner. Chúng tôi im lặng đợi chờ người tù tới. Các kỹ sư có vẻ hơi tái mặt đi, và họ loay hoay mọt cách nôn nóng với những sợi dây cáp.
Ngay cả viên tư lệnh hiến binh, mặc dù đă chai lỳ cũng thấy khó chịu, v́ một sự treo cổ tầm thường là một chuyện, và sự hủy diệt thịt và máu lại là một chuyện khác. Về phần các nhà báo, họ đă trắng bệch ra hơn là những tờ giấy của họ.
Người duy nhất tỏ ra không bị một chút ảnh hưởng nào của những sự chuẩn bị độc ác này, là anh chàng người Đức nhỏ bé mắc bệnh di cuồng, ông ta đi tới chỗ người này rồi tới chỗ người nọ, với một nụ cười trên môi và cặp mắt long lanh đầy vẻ tinh quái.
Ông c̣n quên cả địa vị của ḿnh đến nỗi phá lên cười hai, ba lần, việc này khiến cho ông bị vị tuyên uư nhắc nhở phải giữ trật tự.
- Làm thế nào mà ông có thể biểu lộ một sự khinh xuất không đúng chỗ như vậy, thưa ông Stulpnagel? Tôi ngạc nhiên hỏi. Ông cười trước mặt cái chết à!
Nhưng ông già người Đức không lộ ra một vẻ bối rối nào.
- Nếu tôi đứng trước cái chết, tôi sẽ không cười, ông ta nói. Nhưng v́ tôi không đứng trước cái chết mà, tôi có quyền tự do làm những ǵ tôi thích.
Câu trả lời xấc xược này chắc chắn sẽ làm nảy sinh một câu khác, c̣n nghiêm khắc hơn về phía vị tuyên uư. Nhưng cái cửa đă mở ra và hai viên giám thị đẩy Duncan Warner vào trong pḥng. Y nh́n quanh ḿnh y với một vẻ quả cảm, tiến lên với một bước chân vững vàng và người xuống cái ghế điện.
- Ra tay đi! Y nói.
Kéo dài sự chờ đợi của y thật là một điều man rợ. Vị tuyên uư nói th́ thào một vài câu vào tai y, tên đao phủ chụp cái mũ nồi lên đầu y, tất cả bọn chúng tôi đều nín thở, sự nối kết đă được thiết lập giữa dây cáp và tấm kim loại.
- Chư vị thánh thần! Duncan Warner kêu lớn.
Y chồm lên trên cái ghế khi sự phóng điện khủng khiếp nổ bung ra trong cơ thể y. Nhưng y không chết. Ngược lại hai mắt y long lanh một tia sáng linh hoạt hơn. Y chỉ trải qua một sự biến đổi thôi, mà sự biến đổi này thật là bất ngờ, màu đen đă mất dạng trên tóc y và râu y giống hệt như một bóng đêm đă rời khỏi một cảnh quang.
Tóc và râu y bây giờ đă trắng như tuyết. Ngoài việc đó ra, y không mang một dấu vết nào của sự phân hủy. Y có làn da tươi mát, mịn màng, bóng loáng của một đứa trẻ con. Viên tư lệnh hiến binh ném sang cho ủy ban một cái nh́n đầy vẻ trách móc.
- Tôi có cảm tưởng rằng đă có một điều ǵ sai trái đó thưa quí vị! Ông ta nói.
Bọn ba người chúng tôi, những người có đầu óc thực tế lẳng lặng nh́n nhau. Peter Stulpnagel cười mỉm với vẻ trầm ngâm.
- Tôi nghĩ rằng một lần phóng điện khác sẽ làm xong chuyện, tôi nói.
Luồng điện lại chạy qua. Duncan Warner lại nhảy bật lên trên ghế và kêu lên; nhưng đúng là chỉ v́ y vẫn cón ngồi trên cái ghế nên chúng tôi mới nhận ra y. Trong một phần nhỏ của giây đồng hồ, y đă mất hết cả râu và tóc trên đầu, và căn pḥng trông giống như một cửa hiệu cắt tóc vào buổi tối thứ bảy.
Y vẫn c̣n ngồi yên, hai mắt vẫn c̣n sáng ngời, làn da óng ánh của một sức khoẻ hoàn hảo, nhưng y có một cái sọ trọc lóc như một miếng phô mai Ḥa Lan và một cái cằm không c̣n một sợi râu nào.
Y bắt đầu vung vẩy một trong hai tay của y, vung một cách thong thả và với sự hoài nghi lúc bắt đầu, nhưng rồi mỗi lúc càng thêm tin tưởng.
- Hồi trước tôi bị nhức nhối ở cái tay này, y nói. Mấy ông thầy thuốc vùng Thái B́nh Dương chữa trị uổng công. Vậy mà lúc này h́nh như nó được tân trang lại, và nó cũng mềm mại như một nhánh mai châu vậy.
- Anh cảm thấy khoẻ mạnh chứ? Ông già người Đức hỏi.
- Trong suốt cả đời tôi, chưa bao giờ tôi cảm thấy khoẻ khoắn như thế này. Duncan Warner đáp lại một cách hớn hở.
T́nh thế thật là bực bội. Viên tư lệnh hiến binh nh́n thẳng đôi mắt nảy lửa về mạng ủy ban, Peter Stulpnagel nhe răng ra cười và xoa hai bàn tay vào với nhau. Các ông kỹ sư th́ găi đầu. Gă tù nhân bị mất từng mảng da đầu đang vung vẫy cái tay của y và có vẻ khoan khoái.
- Tôi nghĩ rằng một sự phóng điện nữa.... ông chủ tịch đánh liều nói.
- Không, thưa ông! Viên tư lệnh hiến binh chặn lại. Chỉ trong một buổi sáng mà chúng ta đă có khá nhiều sự ngu xuẩn rôi. Chúng ta tới đây để làm một vụ hành quyết, sự hành quyết sẽ diễn ra!
- Ông có ư kiến ra sao?
- Trên trần nhà có một cái khoen có thể dùng được việc. Hăy đi t́m một sợi dây thừng, và công việc sẽ được giải quyết.
Trong lúc mấy anh giám thị đi kiếm dây thừng, th́ một khoảng thời gian trôi qua trong sự khó chịu mỗi lúc một gia tăng. Peter Stulpnagel nghiêng đầu lại phía Duncan Warner và nói một vài tiếng ǵ vào tai y.
Kẻ tử tội nh́n ông ta một cách ngơ ngác, sửng sốt.
- Không thật vậy chứ? Y hỏi.
Ông già người Đức gật đầu khẳng định
- ....Thế nào! Không có cách nào à?....
Peter lắc đầu, lần này th́ một cách phủ định, và hai người cười phá lên như thể họ vừa trao đổi một câu chuyện vui thú vị. Các anh giám thị mang dây thừng tới, và vị tư lệnh hiến binh tự tay ḿnh tṛng cái dây tḥng lọng vào cổ tên tội phạm.
Rồi hai viên giám thị, tên đao phủ và chính cả ông nâng bổng nạn nhân của họ lên trên không, tại đó y đu đưa lơ lửng. Trong một nửa giờ đồng hồ y bị treo thơng trên trần nhà. Đó là một cảnh tượng khủng khiếp.
Rồi th́ trong một sự im lặng trang nghiêm, họ hạ sợi dây thừng xuống, một viên giám thị đi ra ngoài để kiểm một cái quan tài. Nhưng khi vừa chạm chân xuống tới mặt đất, Duncan Warner đă đưa hai bàn tay lên cổ y, tháo lỏng sợi dây tḥng lọng và hít một hơi không khí thật dài và thật sâu.
- Việc buôn bán của Paul Jefferson trôi chảy lắm! Y nói. Từ trên cao tôi trông thấy đám đông chen chúc trong cửa tiệm của ông ta.
Y chỉ vào cái móc ở trên trần nhà.
- Treo lên một lần nữa đi! Viên tư lệnh hiến binh gầm lên. Chúng ta sẽ kết thúc một cách tốt đẹp bằng sự tước bỏ mạng sống của y!
Họ lại treo cổ y lên lần nữa. Họ để cho y hai chân lủng lẳng trong khoảng không trong một giờ đồng hồ. Khi họ lại hạ y xuống, tính ba hoa của y vẫn không cạn kiệt chút nào.
- Ông già Plunket thường tới quán rượu Arcady quá nhiều lần! Y xác nhận. Trong một giờ đồng hồ tôi đă trông thấy ông ta vào đó ba lần. Phải nói rằng ông ta có một gia đ́nh! Ông Plunket nên chừa rượu đi th́ phải.
Việc này thật là quái gở, không thể tin được, nhưng đúng thật là thế. Không có ǵ để căi cọ nữa, tên tử tội cứ nói lung tung, trong khi lẽ ra y đă phải chết rồi, nhưng vị tư lệnh hiến binh Carpentier không phải là người tự để cho ḿnh bị lừa phỉnh một cách dễ dàng như thế.
Ông kéo chúng tôi vào một góc, người tù đứng một ḿnh ở giữa gian pḥng.
- Duncan Warner, ông từ tốn nói với y, anh có mặt ở nơi đây để đóng vai tṛ của anh. Và tôi có mặt ở đây để đóng vai tṛ của tôi. Vai tṛ của anh là cố sức sống càng lâu càng tốt, vai tṛ của tôi là cố gắng làm cho luật pháp được chấp hành.
Anh đă đánh bại chúng tôi về điện năng, tôi ghi cho anh một điểm. Anh đă đánh bại chúng tôi về sợi dây thừng, mà tôi thấy h́nh như không thành công lắm đối với anh. Nhưng bây giờ đến lượt tôi đánh bại anh, v́ tôi phải hoàn thành nhiệm vụ của tôi.
Ông lấy từ trong áo ra một khẩu súng ru-lô có sáu viên đạn, và nhả tất cả những viên đạn vào thân thể của người tù. Căn pḥng đầy đặc những khói đến nỗi chúng tôi không c̣n có thể trông thấy ǵ nữa.
Khi khói đă tan đi, người tù không nhúc nhích trong chỗ đứng, cũng như trong thái độ y chỉ ngắm nh́n với sự chán ngán mặt trước cái áo của y.
- Ở đây th́ những quần áo không được tính giá đắt, y nói. Cái áo này đă làm tôi tốn mất ba mươi đô-la, và xin ông hăy nh́n những ǵ ông đă làm cho nó! Sáu lỗ thủng ở phía trước thế cũng là khá tệ rồi! Nhưng có bốn viên đạn đă xuyên qua ḿnh tôi, từ bên này tới bên nọ, cái lưng chắc cũng không c̣n lành lặn.
Viên tư lệnh hiến binh buông khẩu súng ra để nó rơi xuống đất, và ông để thơng tay xuống, đó là một kẻ chiến bại.
- Có lẽ một người nào trong bọn các ông, thưa quư ông sẽ có thể nói cho tôi biết, việc này có nghĩa làm sao? Ông hỏi ủy ban với sự tuyệt vọng.
Peter Stulpnagel bước lên một bước về phía trước.
- Tôi sẽ giải thích tất cả với các ông.
- Tôi thấy h́nh như ông là người duy nhất ở đây biết một điều ǵ.
- Tôi là người duy nhất ở đây biết được tất cả mọi việc, tôi đă cố cảnh báo các quư vị này. Nhưng các ông ấy đă không muốn nghe lời tôi, thế là tôi đành trông đợi vào những ǵ mà họ học được bằng kinh nghiệm.
Các ông có biết những ǵ mà các ông đă làm với sức điện lớn lao của các ông không? Một cách đơn giản, các ông đă làm gia tăng sức sống của tên tử tội; hiện nay y có đủ khả năng thách thức cái chết trong nhiều thế kỷ.
- Nhiều thế kỷ!
- Phải. Phải mất nhiều trăm năm để làm cạn kiệt cái năng lượng vô biên về thần kinh mà các ông đă chích vào người y. Điện năng là sự sống, các ông đă cung cấp điện năng tới mức tối đa cho y. Có lẽ là trong ṿng năm mươi năm, các ông sẽ có thể hành quyết y, nhưng tôi không dám đoán chắc điều đó.
- Trời ơi! Nhưng tôi sẽ làm ǵ với y? Viên tư lệnh bất hạnh của sở hiến binh kêu lên.
Peter Stulpnagel nhún vai.
- Và nếu chúng ra rút hết điện năng của y ra, bằng cách treo ngược y lên bằng hai bàn chân không có được không? Ông chủ tịch đánh liều hỏi.
- Không, việc đó sẽ vô dụng thôi.
- Dù sao th́ y cũng sẽ không làm điều sai quấy ở Los Amigos nữa, viên tư lệnh hiến binh nói tiếp với một sự quyết định. Y sẽ vào lao thất mới. Cái lao thất này sẽ tồn tại lâu hơn y.
- Trái lại, Peter Stulpnagel trả lời. Tôi tin rằng y sẽ tồn tại lâu hơn là cái lao thất.
- Đó là một sự thất bại lớn, và trong nhiều năm trời, đă không bao giờ chúng tôi nói về vụ đó trong bọn chúng tôi. Những ngày này th́ sự bí mật đă phơi bày, và tôi nghĩ rằng ông sẽ thích đặt câu chuyện vào bộ sưu tập các án lệ của ông.
Arthur Conan Doyle
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 689 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 11:10am | Đă lưu IP
|
|
|
NHỮNG CHUYỆN MA NỔI TIẾNG NHẤT THẾ GIỚI
1. Năm 1991 bức ảnh “Cô gái ngồi trên mộ”
Xuất hiện hàng loạt trên báo chí Mỹ trong đó có cả những tờ báo uy tín Chicago Sun Times và National Examiner, như minh chứng khẳng định sự tồn tại kỳ bí của một thế giới tâm linh siêu thực.
Bức ảnh đen trắng được chụp vào ngày 10-8-1991 trong chuyến thực nghiệm của một nhóm các hội viên GRS tại khu nghĩa trang Bachelor's Grove.
Jude Huff Felz. Tác giả bức ảnh có lẽ là người duy nhất trong đoàn, chụp được những tấm h́nh hiếm hoi, bởi tất cả các dụng cụ và thiết bị mang theo ngày hôm đó đều đột nhiên dở chứng một cách khó hiểu.
“Cô gái ngồi trên mộ” bất ngờ lọt vào ống kính, đó là một phụ nữ trẻ có khuôn mặt nhợt nhạt và dáng điệu ủ rũ. Thứ trang phục cô khoác trên ḿnh đă thuộc hàng lỗi mốt cách đó hàng chục năm. Và chi tiết khiến người ta “sởn da gà” nhất là cả thân h́nh cô gái đôi chỗ cứ trong suốt như pha lê.
2. Gương mặt trên cửa sổ.
Chồng của người phụ nữ trong ảnh, đă chụp tấm h́nh này trong một buổi chiều nắng gắt, với loại phim in b́nh thường. Hôm đó là ngày đầu tiên họ chuyển tới căn hộ mới ở Chicago, bang Illinois.
Đằng sau cửa sổ bên trái hiện rơ khuôn mặt của một bà lăo vấn tóc, ngồi bên cạnh là chú chó bull, nhưng hai vợ chồng kia th́ kiên quyết khẳng định: trong nhà không có một ai vào thời điểm ấy.
3. Bóng ma trong rừng
Người ta không biết nhiều sự kiện liên quan đến tấm ảnh này, chỉ trừ một chi tiết duy nhất:
Cả hai nhân vật có mặt trong bức h́nh đều đă qua đời. Có thể nh́n rơ mồn một, bên cạnh gốc cây cái dáng h́nh đùng đục như sương mù, không biết có thể xác định là ǵ.
4. Cậu bé trên thảm cỏ
Một phụ nữ tên là Jackie Rhame ở Florian, Alabama đă túm được khoảnh khắc này, trong chuyến thăm Công viên Giải trí Six Flags Great America, thuộc thành phố Arlington Texas.
Lúc đó trời đang mưa lất phất, nhiều sương mù, nhưng chiếc camera C126 vẫn ghi lại khá rơ nét, h́nh ảnh một cậu bé con mặc áo len đỏ, với chiếc cổ áo sơ mi trắng tḥ ra ngoài.
5. Bóng đỏ bên bờ suối
Chủ nhân tấm h́nh ghê rợn này khẳng định:
Vào thời điểm bấm máy, không hề có ánh sáng mặt trời chiếu thẳng vào ống kính, do đó không thể xảy ra hiệu ứng lóe sáng thấu kính, để tạo nên bóng đỏ được. Vả lại, cái bóng hiển hiện ngay chính giữa bức ảnh, dáng dấp như một h́nh người.
Bức ảnh được chụp bên ḍng suối trong một khu rừng bảo tồn của quốc gia.
6. Đôi t́nh nhân bên mộ
Tháng 11-1982, cô Sahah ở thành phố Chicago Illinois, đă chụp được bức ảnh này bằng máy SX70 ngay tại phần mộ của mẹ cô.
Đă qua đời vào năm 1934 ở tuổi tám mươi ba. Vào thời điểm này, có lẽ người ta c̣n chưa một lần nghe tới cụm từ “kỹ thuật ghép ảnh”.
Vả chăng máy ảnh SX70 cho “ra ḷ” tấm ảnh nguyên gốc này sáu mươi giây giây ngay sau khi chụp.
Trong màn hư ảo vẫn thấy rơ từng chi tiết của cặp t́nh nhân “ma”: cô gái trẻ tóc nâu đang ngồi ôm con vật cưng màu đen trong ḷng, c̣n anh người yêu bên cạnh th́ choàng tay qua eo cô gái. Anh chàng này mặc áo phông màu xanh, đại để là có in ḍng chữ ǵ đó trên ngực áo.
7. Những vị sư ở Ngôi nhà ma ám Hull House
Tấm ảnh đen trắng đă sờn rách này do Dale Kaczmarek, t́nh cờ chụp tại Hull House ở thành phố Chicago Illinois, tháng 11-1980.
Tác giả khẳng định không có nhân vật nào, quanh quẩn trong ống kính vào thời điểm bấm máy, nhưng trong tấm h́nh lại hiện lên mờ ảo, bốn nhà sư đứng ở những bậc cuối cùng dưới chân cầu thang.
“Thầy” đứng chính giữa thể hiện đúng động tác nhà Phật: chắp hai tay vào nhau, trong khi ba vị c̣n lại đứng xuyên qua thành cầu thang, và h́nh như là không có đầu.
8. Xương người hiện h́nh Christophe DiCesare
Sát rạt bên phải Bill Rodgers, anh chàng vận động viên khỏe khoắn bốn lần vô địch giải marathon, thành phố Boston và New York, là một bộ xương người không lẫn đi đâu được.
Xương sườn, xương cột sống, xương chậu, từng chiếc hiện rơ mồn một như thể lúc ấy có h́nh mẫu giả ở bên.
sinh viên trường ĐH New York ở bang Geneseo, đă chụp bức ảnh tại pḥng C2D1, kư túc xá Erie Hall năm 1985 bằng máy 35MM. Sau nhiều lần t́m hiểu và “giở lại lịch sử”, lũ sinh viên quậy cuối cùng, cũng điều tra ra lư lịch của con ma xương xẩu.
Đó là một cậu chàng có tên “Tommy”, đă treo cổ tự vẫn ngay trong kư túc xá vài năm trước. Kể từ đó, sinh viên sống ở đây thỉnh thoảng hay bị những cú kéo giật bí hiểm.
Thậm chí có đêm, một sinh viên c̣n suưt rụng tim, khi nh́n thấy một anh bạn mặc áo phông bóng bầu dục kẻ sọc, với cái đầu ngoẹo hẳn sang một bên.
9. Dáng h́nh của tâm tưởng
Bức ảnh được chụp bằng chiếc máy ảnh Polaroid cổ lỗ sĩ vào năm 1959, tại một ngôi nhà thuộc phía bắc Hanover Park, bang Illinois đă bị phá sập từ lâu.
Không có ǵ đáng nói với bé gái đang trầm ngâm suy tư bên thềm tam cấp, tuy nhiên điều không ai giải thích nổi là, vật thể ǵ nửa trong nửa đục, đang di chuyển dọc cầu thang kia?
Như thể vùng khói hư ảo ấy đang tuôn ra từ cơ thể bé gái, mà theo trí tưởng tượng phong phú của một số người, th́ nó xuất phát từ sâu bên trong tâm khảm cô.
Một sự hiện h́nh của ư nghĩ, hay nói cách khác là ngoại chất linh hồn đi ra từ một cơ thể đang tồn tại. Bức h́nh này được xếp vào thể loại ảnh tâm linh.
10. Lửa trời
Đó là một chiều Chủ nhật nắng ấm vào tháng 6-1980 tại Thung lũng Three Gap, cách thị trấn Revelstoke, British Columbia, Canada mười hai dặm về phía tây.
Bức ảnh chụp hai chị em gái đang dừng chân tại một khách sạn bên đường, dốc đá dựng thẳng đứng sau lưng. Nhưng v́ sao dăy núi lại bị cắt ngọt một cách kỳ lạ đến vậy.
Và những ánh sáng đang vần vũ trên bầu trời kia là cái ǵ? Khó đổ lỗi cho thiết bị chụp, bởi đó là loại máy thuộc loại hiện đại nhất lúc bấy giờ, máy ảnh Balda sử dụng phim tráng cuộn cỡ 120.
11. Bóng ma khoác áo lính
Một người đi viếng mộ tại nghĩa trang Liên bang, nằm gần Biệt thự Carnton ở Franklin, bang Tennessee chụp lại khung cảnh này một cách rất t́nh cờ.
Thoáng nh́n qua tưởng như không có điều ǵ bất thường hết, tuy nhiên nếu soi kỹ lên góc trên cùng bên phải của bức ảnh, lảng vảng sau những hàng cây, là bóng dáng của một quân nhân. Nh́n kỹ hơn nữa th́ rơ là trang phục của quân đội Liên bang.
12. Ma ở Gettysburg
Bức ảnh do cô Chris Payne từ thị trấn Woodbridge bang New Jersey, chụp trong lần tham quan thực địa chiến trường Gettysburg năm 1988, bằng chiếc máy ảnh Instamatic 110 có sử dụng ánh sáng flash trong thời điểm chạng vạng tối.
Ngay cạnh cô em Terri Payne, người phụ nữ trong ảnh, phía bên bánh xe kia của khẩu súng thần công, là một đám bụi leo lét nửa xanh nửa trắng kỳ lạ.
Tất nhiên vào lúc chụp cả hai chị em không nh́n thấy dị vật này. Thêm nữa, đám bụi cũng tuyệt nhiên không xuất hiện trên bất kỳ bức ảnh khác, trong cuộn phim chụp cùng thời điểm bấy giờ.
Có người c̣n nói rằng họ nh́n thấy lờ mờ một khuôn mặt ẩn trong làn sương hư ảo.
13. Một quả cầu bí hiểm ở nghĩa địa
Chưa ai giải thích v́ sao lại có quả cầu trôi lơ lửng trong đêm tối giữa nghĩa địa Mt. Thabor, bắc bang Illinois. Bức ảnh được một người tên là Dale Kaczmarek chụp vào đêm hè tháng 6-1998 bằng máy Polaroid.
14. Bức ảnh con ma thân thiện
Một người xa lạ trên đường phố Eastwood, Manila Indonesia, đă chụp giúp hai cô gái tấm h́nh bằng điện thoại Nokia 7250.
Không hiểu, nụ cười tươi tắn kia có méo xệch đi không nếu họ biết rằng, có con ma đang... vồ lấy tay cô bạn bên phải đ̣i chụp ké.
15. Gương mặt lạ trên nghĩa địa
Tháng 6-1979, tác giả chụp bức ảnh với mục đích phản ánh nạn đào phá bừa băi tại khu nghĩa trang Forest Home, thuộc vùng Forest Park bang Illinois.
Tuy nhiên, khi tấm h́nh được rửa ra từ máy Instamatic 110 th́ người ta phát hiện một vệt sáng trắng kỳ lạ, có vẻ như bốc lên từ một nấm mồ.
Phóng to hơn nữa, th́ thấy hiện rơ gương mặt của một người đàn ông, ở phía cuối đường ánh sáng.
16. Chiếc đầu bay?
Bức h́nh chụp góc làm việc trong một xưởng máy tính, có vẻ không có ǵ bất thường cho đến khi tác giả phóng to ra.
Trên màn h́nh vi tính (đă tắt), không thể chối vào đâu được, h́nh ảnh trôi nổi của một chiếc đầu không kèm thân ḿnh. Và chắc chắn không phải là h́nh phản chiếu của ai đó.
Người chụp bức ảnh linh cảm đó là bóng ma người chồng đă quá cố của cô, nhưng xem ra khuôn mặt trẻ hơn nhiều so với lúc ông từ trần.
17. Ma ở trang trại Myrtle
Ít nhất là đă có mười vụ chết người, trong đó có một vụ tự tử xảy ra trong trang trại Myrtle, được tướng Bradford xây dựng vào năm 1796, tại vùng St. Francisville, bang Louisiana.
“Vị khách” viếng thăm thường xuyên nhất là hồn ma Chloe, một bà nô lệ da đen tự tử, để sám hối tội lỗi đă giết hai cô bé gái.
Bà này trước đă từng bị Clarke Woodruff, người con rể của tướng Bradford cắt tai v́ tội nghe trộm, sau đó trả thù bằng cách trộn lá trúc đào vào bánh sinh nhật của bọn trẻ con.
Người ta kháo nhau rằng, bóng ma từ khu nghĩa trang dành cho nô lệ, đêm đêm vẫn hiện về làm công việc nhà, và hai cô bé bị đầu độc vẫn chơi đùa trên những dăy hàng lang dài hun hút.
Bức ảnh này ghi lại bóng dáng của một hồn ma, mà nhiều người cho rằng, đó là hồn ma Chloe, đang đứng giữa hai dăy nhà.
18. Ma ở trang trại Myrtle
Ít nhất là đă có mười vụ chết người, trong đó có một vụ tự tử xảy ra trong trang trại Myrtle, được tướng Bradford xây dựng vào năm 1796, tại vùng St. Francisville, bang Louisiana.
“Vị khách” viếng thăm thường xuyên nhất là hồn ma Chloe, một bà nô lệ da đen tự tử, để sám hối tội lỗi đă giết hai cô bé gái.
Bà này trước đă từng bị Clarke Woodruff, người con rể của tướng Bradford cắt tai v́ tội nghe trộm, sau đó trả thù bằng cách trộn lá trúc đào vào bánh sinh nhật của bọn trẻ con.
Người ta kháo nhau rằng, bóng ma từ khu nghĩa trang dành cho nô lệ, đêm đêm vẫn hiện về làm công việc nhà, và hai cô bé bị đầu độc vẫn chơi đùa trên những dăy hàng lang dài hun hút.
Bức ảnh này ghi lại bóng dáng của một hồn ma, mà nhiều người cho rằng, đó là hồn ma Chloe, đang đứng giữa hai dăy nhà.
19. Hồn ma nàng Jane Seymour
Lần đầu bức ảnh xuất hiện trên thời báo Chicago Sun, ngay lập tức không ai bảo ai, người ta nghĩ ngay tới hồn ma nàng Jane Seymour, một hồn ma có tiếng hay thơ thẩn dạo bước, trên khoảnh sân rải đá cuội với ngọn nến leo lét trên tay.
Cung điện Hampton Court được xây dựng năm 1525 bên ḍng sông Thames yên ả, cách trung tâm thành phố Luân Đôn mười dặm về phía Tây.
Đây đă từng là một trong ba cung điện yêu thích nhất của vua Henry VIII, tuy nhiên sau cái chết của nàng Jane Seymour, người vợ yêu thứ ba đă bỏ mạng trong lúc sinh nở, cung điện bị “thất sủng” và trở nên quạnh quẽ dần.
Camera chống trộm đă “vô t́nh” ghi lại h́nh ảnh này trong một buổi chiều chạng vạng tối. Không ai có thể lư giải hay khẳng định bóng h́nh kia là ǵ, và thế là người ta càng tin linh hồn Jane Seymour là có thật.
20. Dải sáng ma quái
Bức ảnh được chụp trong buổi chiều muộn ngày 4-6-1998 tại nghĩa trang Agate quạnh vắng ở Trout Creek, Michigan.
Vào lúc người ta vẫn nghe tiếng xe cộ nhộn nhịp, từ con đường cách đó hơn nửa dặm, ống kính 33mm của John Cachel, đă lia trúng một đường sáng kỳ lạ đang bay lượn xuyên qua, ngôi mộ lớn nhất trong khuôn h́nh.
21. Ma trong cửa hàng đồ chơi
Cửa hàng Toys ''R Us ở Sunnyvale, bang California là nơi thường xuyên có những hiện tượng lạ lùng, kỳ quái như kiểu:
Đồ đạc trên giá bất ngờ đổ ụp, nhiều khu vực nhiều khi đột nhiên lạnh lẽo, nhân viên hay vô cớ có cảm giác sởn da gà...
Việc này “gợi cảm hứng” cho Fran Tarkenton, Kathy Lee Crosby và John Davidson, cùng hợp tác thực hiện show truyền h́nh mang tên “The Incredible” nhắm khám phá đến cùng sự viện ma quái.
Họ mời bà đồng Sylvia Brown nổi tiếng nhất bấy giờ và thuê nhiều nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp đến ghi lại cảnh lên đồng.
Ai cũng được trang bị thiết bị hiện đại, phim hồng ngoại và phim tốc độ cao, nhưng duy chỉ có tay thợ từ tiệm ảnh Alpha là có vẻ thành công đôi chút.
Giữa lúc bà Brown “nói chuyện” với linh hồn Johnny Johnston, một anh chàng chết trẻ do tai nạn lao động, bức ảnh chụp bằng phim hồng ngoại tạc rơ mồn một h́nh ảnh chàng trai đang đứng dựa vai vào cửa, tay đút túi quần.
Trong khi đó, bức ảnh khác chụp bằng phim tốc độ cao cùng thời điểm, không cho thấy sự hiện diện của “vị khách” xa lạ này.
22. Thần Chết đi trong mộ?
Đây là tác phẩm của một nhân vật tự xưng Dale Kaczmarek, chụp tại nghĩa địa Woodlaw năm 1979 bằng phim hồng ngoại trắng đen.
Lẫn trong màn đêm, thấp thoáng giữa ngôi mộ đôi, và gốc cây chính ngay giữa bức h́nh, là bóng dáng của một người mặc áo choàng đen, mũ trùm bí ẩn. Có lẽ nào Thần Chết đang “đi tuần”?
23. Ma ở Khách sạn Brown Palace
Ngày 19-6-2005, Robert E. Brown cùng vợ tới Denver thăm quan Cung điện Brown, một trong những căn nhà ma ám nổi tiếng nhất nước Mỹ.
Vốn là người hay “báng bổ thần thánh”, ông Robert không mảy may nhận thấy điều ǵ bất thường, khi chụp những tấm h́nh quanh khuôn viên khách sạn.
Ba tấm ngoài trời và mười hai tấm trong nhà, tất cả bằng máy Kodak CX6445.
Ba ngày sau hai vợ chồng trở về nhà, phóng to ảnh và kinh hăi phát hiện, lẫn trong số đó có một bức ảnh ma.
Rơ ràng, chiếc thuyền mô h́nh sau khung cửa sổ không méo mó biến dạng, do vậy không thể nói cái vật thể kỳ quái kia là h́nh ảnh phản chiếu đơn thuần. Kết luận duy nhất nghe hợp lư: đó là ma.
24. Người đàn ông đội mũ quả dưa
Bức h́nh chụp trong một chiều mùa hè cuối tháng sáu, tại vùng quê Massillon, bang Ohio bằng máy Nikkon 6006, phim Fuji tốc độ 400.
Dù không được rơ nét cho lắm, nhưng tác giả tấm ảnh quả quyết, có bóng dáng đầu và vai của một người đàn ông, đang đứng trầm ngâm dưới cột đèn bên trái, đầu đội mũ quả dưa như kiểu thời hề Charlie Chaplin lâu lắc.
Bức ảnh khác chụp liền ngay sau đó lại không thấy đường nét nào như vậy. Tác giả đă chỉ cho nhiều bạn bè xem, trong đó có cả thợ ảnh chuyên và không chuyên, thậm chí đưa cả lên Google, tuy nhiên chưa ai có lời giải thích thỏa đáng.
ST
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 690 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 11:11am | Đă lưu IP
|
|
|
NGƯỜI TRUNG HOA ĐỐT RĂNG GIẤY DÀNH CHO NGƯỜI QUÁ CỐ
KUALA LUMPUR (AFP) – Ông cụ, bà cụ sống trên trần gian cần răng giả để nhai thức ăn. Vậy ở thế giới bên kia chắc họ cũng cần răng giả chăng?
Răng giấy đang trở thành một món hàng đắt khách đối với người Trung Hoa sống tại Mă Lai Á trong mùa lễ Thanh Minh năm nay.
Tương tự như một số người Việt Nam, người Trung Hoa cũng đốt hàng mă dành cho người quá cố. Người ta thường đốt tiền giấy, xe giấy, và quần áo giấy để cho người thân ở bên kia thế giới có thể tiêu dùng như người ở thế giới bên này.
Giờ đây, theo tin của nhật báo Star ngày Thứ Hai vừa qua, một trong các món hàng mă mới xuất hiện và được nhiều người mua là hàm răng bằng giấy dành cho ngày Thanh Minh 4 Tháng Tư sắp tới đây.
Cùng với răng giấy, trong các hàng mă mới xuất hiện c̣n có sắc tay hiệu đắt tiền dành cho phụ nữ, máy tập thể dục và bàn đánh banh.
Bà chủ quán Leong Yoke Ping nói với nhật báo Star rằng răng giấy đă được nhiều người mua sau khi răng được bán ở tiệm lần đầu tiên.
“Cha tôi từng mang răng giả và có thói quen rửa răng mỗi đêm,” một thân chủ nói với nhật báo. “Thành thử đốt răng giấy là cách giúp cho tôi nhớ đến cha.”
h.d.
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 691 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 11:15am | Đă lưu IP
|
|
|
NGƯỜI ĐÀN ÔNG VỚI ĐÔI MẮT X-QUANG
J. Raoul Derosiers, một thương nhân người Canada, được lịch sử ghi nhận với một khả năng có một không hai, nh́n xuyên thấu mặt đất bằng đôi mắt X-quang.
Một thời, khả năng của ông bị gọi là phù thủy. Tuy nhiên, giờ đây quan niệm này đă thay đổi.
Theo lời kể, Derosiers thường xuyên phải chịu những cơn đau ở xương sườn. Những cơn đau rất khủng khiếp nhưng lại chỉ xảy ra trong chốc lát nên ông cũng không để ư đến chúng.
Đến năm 1940, những cơn đau bắt đầu xuất hiện dồn dập và kéo dài, ông quyết định đến gặp bác sĩ. Bác sĩ chẩn đoán đây chỉ là một hội chứng b́nh thường và khuyên ông nghỉ ngơi là sẽ khỏi. Bác sĩ cũng kê cho Derosiers vài viên thuốc ngủ. Trong một thời gian, những viên thuốc thực sự có tác dụng.
Sau khi dùng thuốc được một tháng, Derosiers đến thăm một trang trại của người anh em học ở Quebec. Người anh em này than phiền rằng việc thiếu nước trầm trọng, đang ảnh hưởng khá nhiều đến công việc chăn nuôi gia súc của ông. Derosiers cũng lo ngại cho người anh em.
Nhưng tất nhiên ông không thể làm được ǵ. Ít tháng sau, trong lúc hai người đang đi dạo, dọc theo một cánh đồng phía sau những kho thóc, một cơn đau xương sườn khủng khiếp lại đến với ông Derosiers. Trong cơn đau, ông nói:
- Đừng hỏi tôi tại sao tôi lại nói thế này, tôi cũng không hiểu nổi, nhưng tôi có cảm giác ḿnh đang đứng trên một mạch nước ngầm, một mạch nước rất tốt là khác.
Nó sâu khoảng 2,1 mét và chảy qua một lớp đá dày chừng 7,5 cm. Đừng dùng khoan để khoan nếu không chú sẽ mất luôn nguồn nước đấy.
Ba tuần sau, một cuộc điều tra cẩn thận tại ngay chỗ ông Derosiers cho là có nguồn nước được tổ chức. Điều không tưởng đă xảy ra, đúng tại chỗ đó, người ta phát hiện một mạch nước ngầm. Mạch nước chảy ra một lớp đá dày chừng 7,5 tới 10 cm.
Tin đồn về khả năng có một không hai của ông Derosiers nhanh chóng lan rộng. Rất nhiều nơi cần đến "đôi mắt x-quang" của ông để t́m nguồn nước. Với hơn sáu trăm vụ t́m kiếm, ông không bao giờ t́m sai một mạch nước nào. Ông chỉ cần đi đi lại lại và dừng đúng chỗ ḿnh thấy xương sườn đau.
Những ghi nhận cho thấy dường như khả năng của ông Derosiers là một dạng của "đôi mắt X-quang". Nghĩa là có thể nh́n xuyên thấu mặt đất và t́m ra nguồn nước. Trong trường hợp này, ông chỉ cần căn cứ vào những cơn đau xương sườn của ḿnh.
Theo thời gian, người ta dần dần thấy rằng khả năng của ông cũng không hẳn là điều ǵ đó quá kinh khủng. Trên thế giới cũng có những người có khả năng đặc biệt này. Họ được gọi là những người t́m mạch nước.
Một ví dụ điển h́nh là Barthelemy Bleton, người đă có khả năng t́m những mạch nước từ năm mới bảy tuổi, sau hàng loạt những cơn đau ốm. Tuy nhiên, đến nay chưa ai đưa ra được lời giải thích cho những con người có khả năng đặc biệt này.
ST
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 692 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 11:17am | Đă lưu IP
|
|
|
NGƯỜI ĐÀN BÀ ĂN CÁT
Người phụ nữ này đến từ một ngôi làng Nga. Bà ta thu hút sự chú ư của mọi người, bởi một điều kỳ dị về ḿnh.
Theo lời bà nói th́ bà ta thích ăn cát, loại cát thường. Điều bà hay làm là lấy một xô đầy cát và đem về nhà.
Bà không nói là bà ăn được bao nhiêu cát và tại sao phải làm như vậy. Thông tin duy nhất mà người ta cho biết là bà ta thích làm như thế!
Được biết, những trường hợp người thích ăn cát không phải là quá hiếm trên thế giới. Năm 2006, Trung Quốc từng xôn xao vụ một người phụ nữ tên Shen, đến từ tỉnh Cát Lâm cũng "nghiện ăn cát"
Sau khi sinh bé trai đầu ḷng, cô mê mẩn món ăn kỳ lạ này đến mức, ngày nào cũng phải "đánh chén" vài lần mới chịu nổi.
ST
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 693 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 11:17am | Đă lưu IP
|
|
|
PHÉP LẠ HUYỀN BÍ
Một Trẻ Chín Tuổi Ngồi Xe Lăn Được Chữa Lành Tại Ngôi Mộ Của Đức Cố Giáo Hoàng Gioan Phaolo II
Tin mới nhất: Em bé chín tuổi người Ba Lan, bị tàn tật v́ bịnh bướu trong trái thận.
Em phải ngồi xe lăn nhưng đă được chữa lành tại chỗ, khi em đến viếng thăm ngôi mộ của Đức Cố Giáo Hoàng Gioan Phaolo II đêm hôm qua. Ngày 2-4-09.
Đức Hồng Y Stanislaw Dziwisz đă nói như vậy.
Thiên Ân
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 694 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 11:18am | Đă lưu IP
|
|
|
XUẤT HỒN ĐẾN SAO HỎA SAO KIM..
Câu chuyện được bắt đầu từ những năm 93-94, khi mọi người nô nức được thí nghiệm xuất hồn, đi chu du thăm danh lam thắng cảnh trên thế giới, kể cả khả năng xuất hồn lên mặt trăng, hoặc sao Hỏa, Sao Kim...
Người tự xưng có khả năng này là ông BQT, ở Hà Nội.
Ông có những cuốn băng ghi lại các pha biểu diễn giúp người khác xuất hồn sang tháp Eiffel, thủ đô Paris của Pháp và thủ đô của các nước trên thế giới.
Nếu cần thiết ông BQT cũng có thể xuất hồn về quá khứ hàng ngàn năm, hoặc xuất hồn xuống thế giới âm phủ.
Ông Tuệ Đức cũng đă từng được sang thăm tháp Eiffel nên hỏi ông ta vài câu, quả thực ông ta nhắm mắt lại rồi trả lời khá rành rẽ.
Ông Tuệ Đức không hỏi trên mặt trăng, hoặc sao Hỏa, sao Kim có ǵ, bởi v́ ông cũng chưa lên đó nên không thể chứng thực lời ông BQT nói.
Ông BQT cho biết, chỉ cần nói địa điểm ở đâu, ông có thể xuất hồn đến đó để quan sát mọi thứ. Không những thế, ông c̣n có thể giúp người khác cùng xuất hồn theo ông để đến những nơi đó.
Chính v́ có khả năng này nên ông đă tuyên bố rằng có khả năng trong việc đào tạo các nhà ngoại cảm. Và cách đào tạo của ông cũng rất đơn giản, chỉ cần phóng năng lượng vào người nào, là người đó có thể thành nhà ngoại cảm được.
Ông cũng dẫn vài nhà ngoại cảm, có khả năng đặc biệt đến UIA mà ông bảo do ông đào tạo. Ông yêu cầu nên mở lớp đào tạo các nhà ngoại cảm để ông đứng lớp.
Theo ông, ngoài những lợi ích như t́m mộ thất lạc, dự báo tương lai, th́ đi du lịch rất nhàn nhă. V́ chỉ cần ngồi một chỗ, nhắm mắt lại, dẫn hồn đi là có thể biết mọi nơi, mọi việc xa gần, quá khứ, tương lai...
Việc ông BQT khẳng định có khả năng xuất hồn, không có ǵ làm cho ông Tuệ Đức ngạc nhiên, bởi v́ đă có rất nhiều trường hợp, cũng có một số khả năng như thế, chẳng hạn như chị Phan Bích Hằng, anh Nguyễn Văn Liên, Đỗ Bá Hiệp, Nguyễn Thị Nguyện, Dương Thị Năng, Nguyên Văn Nhă, Năm Nghĩa...
Mà UIA và một số cơ quan khác đă dày công nghiên cứu, khảo nghiệm dưới góc độ khoa học. Để giải thích hiện tượng này c̣n cần có nhiều thời gian, tốn nhiều giấy mực, nhưng hiểu một cách đơn giản th́ những người này có năng lượng.
ST
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 695 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 11:18am | Đă lưu IP
|
|
|
KHẢO NGHIỆM KHẢ NĂNG "GỌI HỒN"
Tại Liên hiệp tin học ứng dụng (UIA) đang thử nghiệm về áp vong. Trung b́nh mỗi ngày làm cho khoảng bốn, năm gia đ́nh. Gia đ́nh bà Nguyễn Thị Ngoan, ở 140 Phạm Hồng Thái, Vũng Tàu, là một ví dụ.
Bà Ngoan có một người con gái tên là Nhật Hoa đă mất. Chị Hoa làm kế toán cho một công ty đăng kiểm hàng hải ở Vũng Tàu. Trong lần ra Hà Nội để thăm bạn bè và họ hàng, chị Hoa bị cảm và mất cách đó hơn một tháng. Cái chết của chị làm bà Ngoan rất đau đớn.
Sau khi biết UIA đang thử nghiệm khả năng gọi hồn, bà đă đăng kư tham gia. Người được đề cử để vong chị Nhật Hoa nhập vào là chị Hạnh, cháu bà Ngoan, người chăm sóc chị Hoa trong những ngày cuối cùng.
Nhà ngoại cảm lầm rầm khấn vài câu, chị Hạnh gần như mê đi và nói với mẹ, với người thân như lúc chị Nhật Hoa c̣n sống.
Chị nói với mẹ về một số kỷ niệm của hai mẹ con, nhắc mẹ chú ư giữ sức khỏe và dặn ḍ nhiều điều làm những người chứng kiến không khỏi rùng ḿnh. . Sau thử nghiệm, chị cho biết:
- Bản thân chẳng nhớ ḿnh đă nói ǵ, chỉ có cảm nhận lờ mờ là cơ thể hơi tê tê.
Về "áp vong", tiến sĩ Chu Phác, Chủ nhiệm bộ môn Cận tâm lư, Trung tâm nghiên cứu tiềm năng con người, cho biết:
- Áp vong tức là gọi vong người đă khuất lên nhập vào người thân trong gia đ́nh, từ đó gia đ́nh có thể tṛ chuyện với người đă mất.
Trong thế giới tâm linh, có rất nhiều điều con người chưa khám phá được. Từ trước đến nay đă có nhiều người gọi hồn của người thân cho nhập vào bà đồng cốt, và nghe tâm sự của người thân.
Như chị Nguyễn Thị Phương sinh năm 1974 ở Hoằng Hóa Thanh Hoá. Tất cả gia đ́nh đến thử nghiệm đều không báo cho chị Phương tên ḿnh, và tên vong cần mời về, các gia đ́nh chỉ cần thắp hương mời vong đi từ nhà ḿnh.
Khi vong của gia đ́nh nào về, chị Phương báo cho gia đ́nh đó vào nhận vong. Thực tế th́ gần như các trường hợp chị Phương đều mời được vong về, có sự xác nhận của người thân trong gia đ́nh.
Từ kết quả nghiên cứu này, c̣n rất nhiều điều chưa lư giải nổi, vong được coi là vật chất mờ, ở thế giới đó chúng ta chưa khám phá hết. Việc áp vong cũng là trường hợp đặc biệt, cần nhiều thời gian để nghiên cứu hơn mới được khẳng định.
Cũng với cách áp vong, các nhà khoa học tiếp tục thử nghiệm t́m mộ liệt sĩ, bằng cách mời vong lên nói chuyện. Một số ca đă về quê xác định và thấy đúng có liệt sĩ thật. Tuy nhiên số mộ t́m được c̣n ít, nên chưa có cơ sở khẳng định khả năng này.
Ông Vũ Thế Khanh Tổng giám đốc UIA cho biết:
- Sắp tới đây UIA sẽ tổ chức kiểm chứng bằng phương pháp vật lư. Cụ thể,sẽ đưa máy đo nhập từ nước ngoài về, để đo nhiệt độ cơ thể của những người được áp vong.
Nếu theo logic khi vong nhập về, th́ nhiệt độ cơ thể người được áp vong, sẽ giảm đột ngột trong một khoảng thời gian rất ngắn, lúc đó cơ thể họ cảm thấy hơi tê tê.
Khi chưa có máy, UIA đă ghi nhận được một số trường hợp vong nhập về nói tiếng Nga, Trung Quốc..thực tế những người đến áp vong không nói được ngôn ngữ này.
ST
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 696 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 11:20am | Đă lưu IP
|
|
|
NGOẠI CẢM VÀ KHẢ NĂNG ĐẶC BIỆT
T́m thấy người mất tích sau sáu mươi năm
"Qua bao nhiêu năm ấp ủ trong ḷng, mong muốn t́m lại được em trai của tôi, nay đă thành hiện thực em tôi vẫn c̣n sống thật sung sướng vô cùng. Đại gia đ́nh chúng tôi chân thành cảm ơn cô Nguyễn Thị Nguyện và Liên hiệp Khoa học UIA đă giúp gia đ́nh chúng tôi có được niềm vui sum họp ngày hôm nay". Lời cảm ơn của ông Vũ Đức Thật
Trên đây là những ḍng tâm sự xúc động của ông Vũ Đức Thật, sáu mươi lăm, tuổi hiện đang cư trú tại Trung Thịnh. Trường Thịnh. Ứng Hoà. Hà Tây khi t́m lại được người em trai mất tích từ năm 1945, mà gia đ́nh ông tưởng không bao giờ gặp lại.
Năm Ất Dậu ấy nạn đói đă cướp đi, cha và hai người trong số năm anh chị em nhà ông. Ông Thật và người chị gái phải đi làm thuê, ở đợ mỗi người một phương.
Ba tháng sau khi cha mất, trên đường đưa người em út đi tha phương cầu thực kiếm miếng ăn, mẹ ông đă qua đời và người em út khi đó khoảng bốn tuổi cũng mất tích luôn.
Sau chiến tranh, qua nhiều năm t́m kiếm gia đ́nh hầu như đă hết hy vọng. Nào ngờ, sau khi có một người cùng làng, t́m được mộ người thân bằng ngoại cảm, cho biết địa chỉ của Liên hiệp Khoa học công nghệ Tin học ứng dụng UIA, ông Thật lại có đôi chút hy vọng, biết đâu t́m lại được người thân của ḿnh.
Tuy vậy, khi bắt đầu đến đây thực sự trong thâm tâm ông không mấy tin tưởng, có chăng đi t́m để an ủi bớt phần nào nỗi ḷng của ḿnhmà thôi.
Lần đầu tiên khi đến gặp nhà ngoại cảm là cô Nguyễn Thị Nguyện, tŕnh bày nguyện vọng của gia đ́nh muốn t́m hài cốt của mẹ và em trai, th́ cô Nguyện đă nói với ông:
- Cứ t́m xong mẹ mới t́m đến em.
Ngày 13-5-2002 cầm tấm sơ đồ mộ mẹ ḿnh, trong ḷng ông vừa mừng, vừa lo lại ngổn ngang những nghi ngại phấp phỏng: liệu gia đ́nh ḿnh có may mắn t́m được hài cốt của mẹ không.
Theo lời mô tả của cô Nguyện, năm 1945 khi mẹ ông dắt theo người em út từ quê ra đến Thanh Tŕ. Hà Nội qua khu vực chùa thuộc thôn Triều Khúc xă Tân Triều th́ qua đời do mệt và đói. Người dân qua đường đă chôn cất mẹ ông ngay tại đó, mà hiện nay là phía Tây Nam băi tha ma, trong khu đất ở của một người có tên chữ cái đầu là "C".
Dựa vào những thông tin và bản sơ đồ gần như chính xác, do cô Nguyện cung cấp về địa h́nh, địa vật sau ba ngày cả t́m kiếm và đào bới, gia đ́nh ông đă t́m được hài cốt của mẹ ông, dù chỉ c̣n những mẩu nát vụn do lâu ngày chưa được sang cát.
Thật bất ngờ, địa điểm t́m thấy hài cốt ở dưới gốc một cây hồng xiêm, cạnh rănh nước bên cổng nhà anh Triệu Văn Cường, đúng như trong dự báo của nhà ngoại cảm. Trong niềm xúc động và cả vui mừng, ông Thật lại t́m đến Liên hiệp UIA, với nhiều hy vọng t́m được cả hài cốt của em trai ḿnh.
Gia đ́nh ông có năm anh em, nhưng đă chết mất hai người trong nạn đói năm ấy. Hiện nay chỉ c̣n lại ông và người chị gái Vũ Thị Quặng bảy mươi hai tuổi, sống tại thôn Hoạ Đống.
Sau khi mẹ đưa người em út tên là Vũ Văn Thà đi vào khoảng tháng 12-1945 và mất tin tức, th́ cả gia đ́nh ông Thật đều nghĩ rằng người em xấu số ấy, chắc chắn cũng không tránh khỏi cái chết. V́ vậy, khi đến trung tâm ngoại cảm lần thứ hai, trong thâm tâm ông chỉ có mong muốn t́m được hài cốt của em trai ḿnh.
Ngày 8-7-2002 sau khi làm các thủ tục hành chính, ông Thật và người con trai cả vào gặp nhà ngoại cảm Nguyễn Thị Nguyện. Tŕnh bày lại kết quả t́m mộ mẹ xong, ông Thật nhắc lại câu nói của cô Nguyện ở lần gặp trước. Một thoáng chau mày rồi rất b́nh thản nh́n thẳng vào ông cô nói:
- Em trai ông hiện nay vẫn c̣n sống , chưa chết th́ không thể đi t́m mộ được.
Tất cả khách trong pḥng t́m mộ, cùng với cha con ông Thật lặng đi không thốt nên lời. Mấy phút sau trấn tĩnh lại ông Thật hỏi lại cô Nguyện:
- Dạ thưa cô vừa nói ǵ thế ạ?
- Em trai ông hiện nay vẫn c̣n sống, cô Nguyện nhắc lại từng lời rất rơ ràng. Năm 1945 đi cùng bà mẹ, khi bà chết, có người đă bế đi theo hướng Cao Bằng Lạng Sơn.
Nhắm mắt lại trong giây lát, cô Nguyện xác định rơ hơn là người em trai của ông Thật, hiện đang sống tại một vùng đất thuộc thành phố Thái Nguyên. Sau đó cô Nguyện lấy băng ghi âm ra và nói rằng:
- V́ là người sống nên cô không vẽ sơ đồ, mà chỉ tả đường đi để ông Thật theo chỉ dẫn mà đi t́m.
Nhận cuốn băng ghi âm với những thông tin chi tiết đến từng cây cầu, con suối , từng kilomet đường đi, ông Thật xúc động vô cùng. Như vậy là em ông c̣n sống và hy vọng t́m lại được người thân trỗi dậy, thôi thúc ông mau chóng đi t́m lại em trai ḿnh.
Sau khi cùng tất cả gia đ́nh bàn họp và đi đến thống nhất, ông Thật và người con trai cả sẽ đi t́m người em mất tích của ông. Ngay hôm sau hai bố con ông lập tức lên đường.
Lần đi đầu tiên này, theo lời của nhà ngoại cảm "có người bế em đi về hướng Cao Bằng Lạng Sơn" nên ông bàn với người con, cứ theo hướng này để đi với mục đích chủ yếu là t́m hiểu địa bàn.
Từ trung tâm thành phố Thái Nguyên, hai bố con cũng gặp "hai cầu cao và một cái cống nhỏ" đúng như lời mô tả trong băng. Tuy vậy đi thêm một đoạn đường nữa th́ có đến năm, sáu cái cống nhỏ nữa.
Hai bố con ông Thật đă hỏi thăm rất nhiều người về em trai ḿnh, nhưng không ai biết. Mất phương hướng cộng với việc, dùng điện thoại liên lạc với nhà ngoại cảm không được, hai bố con ông đành tạm quay về.
Ngày hôm sau ông lại ra Hà Nội gặp cô Nguyện, báo về kết quả của ngày t́m kiếm đầu tiên, ông được cô cho biết ông đă đi sai hướng. Hướng đúng phải từ thành phố Thái Nguyên đi theo hướng Bắc Cạn, như vậy là cuộc t́m kiếm phải quay về điểm xuất phát.
Lần thứ hai ra đi từ sớm, ông Thật và con trai theo đường chính, từ trung tâm thành phố Thái Nguyên đi Bắc Cạn. Khi nhận thấy các thông tin về địa h́nh, địa vật đều đă khá chính xác, ông cẩn thận liên lạc với cô Nguyện th́ được cô chỉ dẫn ngay:
- Bác đă đi quá 5km, phải lùi lại, rẽ phải vào khu vực gần ga đấy.
Quay lại khoảng năm km, hai cha con ông rẽ phải vào ga Quán Triều. Theo lời cô Nguyện trong băng ghi âm sẽ gặp "một doanh trại bộ đội" (thực ra đây là một đơn vị cải tạo quân nhân đào ngũ), đi tiếp ba km, vừa đi ông Thật vừa hỏi thăm tin tức về người em trai, nhưng không ai biết ǵ cả.
Mất phương hướng, ông lại liên lạc tiếp với cô Nguyện th́ được hướng dẫn: phải ngược ra ba km. Như vậy là ông đă đi vào địa phận xă Cù Vân huyện Đại Từ. Lúc này đă là buổi trưa, các ngả đường đi đă hết, mà tin tức về người em trai vẫn chưa có ǵ. Bao nhiêu hy vọng và dự định trong ông dường như đă vơi đi .
Buổi chiều ông Thật gọi điện, để xin những thông tin điều chỉnh và tŕnh bày cả những băn khoăn trong ḷng, th́ thật bất ngờ khi được cô Nguyện hướng dẫn:
Vẫn c̣n một con đường rẽ trái đi vào hướng núi. Đi thêm một km, hai cha con ông bàng hoàng khi đứng trước một ngôi nhà đúng như trong mô tả, chỉ khác là bên trái không có ao. Khấp khởi mừng thầm t́m gặp chủ nhà, th́ ông Thật được biết đó là ông Nguyễn Văn Chắc.
Ḍ hỏi rơ hơn th́ được biết ông Chắc là người c̣n cả bố mẹ và anh em. Vừa thất vọng, vừa không giấu được ḷng ḿnh, ông Thật đem tâm sự về người em trai đă mất tích mấy chục năm kể cho ông Chắc.
Không ngờ ông Chắc cho biết trong vùng này cũng có một người chừng tuổi như thế, được đưa về đây làm con nuôi từ khi c̣n nhỏ, nhưng người đàn ông đó không tên là Vũ Văn Thà, mà tên là Khương Văn Thông.
Nhận lời ḍ hỏi giúp, ông Chắc khuyên hai cha con ông Thật nên quay về đợi tin v́ theo ông, việc này không thể vội vàng kết luận ngay được. Trở về quê, gần mười ngày chờ đợi tin tức cùng những thấp thỏm lo âu và hy vọng, mà vẫn chưa thấy tin báo về, cả gia đ́nh ông Thật rất lo lắng.
Được biết chị Cần, một người mới về làm dâu trong thôn, cũng là người xă Cù Vân. Đại Từ. Thái Nguyên, gia đ́nh ông Thật có ư nhờ chị ḍ hỏi giúp, chị Cần nhận lời ngay.
Về xă Cù Vân, t́m gặp được ông Thông, chị Cần đưa cho ông mảnh giấy ghi lại lời nhắn của ông Thật:
- Tháng 12-1945 mẹ Trương Thị Ṿng có đưa em Vũ Văn Thà đi, sau khi mẹ mất có người đă nhận và đưa em lên Thái Nguyên làm con nuôi.
Đón đọc được những ḍng chữ ấy, ông Thông thật sự xúc động. Quá khứ hiện về như mới ngày hôm qua. Những ngày cuối năm 1945 ấy ông c̣n rất nhỏ không nhớ ǵ cả.
Chỉ sau này trong những lúc vui vẻ sum họp gia đ́nh, cha mẹ nuôi của ông mới kể rằng, ngày ấy đă mua ông bằng một thúng gạo. Ông bà lúc đó không có con đă nhận ông làm con nuôi, đặt tên là Khương Văn Thông và lấy khai sinh năm 1945.
Nặng ân nghĩa của cha mẹ nuôi, ông hết ḷng chăm sóc khi ông bà c̣n sống và thờ phụng như cha mẹ đẻ khi họ qua đời. Nhưng tuổi càng cao, th́ nỗi xót xa và mong ngóng về quê hương bản quán càng lớn dần trong ông.
Linh tính như mách bảo, ông Thông tha thiết nhờ chị Cần báo tin giúp mong sớm được gặp mặt ông Thật. Ngay trưa ngày hôm sau, hai cha con ông Thật đă có mặt ở nhà ông Thông.Thật là kinh ngạc khi cảnh vật ở đây đúng như lời mô tả trong băng ghi âm.
- Từ mặt Bắc Đông trông ra, tay phải là bếp tay trái là ao. Tiến vào một chút là vườn cây, vườn rau. Có hai nếp nhà và lên nhà phải qua bậc thang.
Xúc động thật sự nhưng ông Thật vẫn có phần e ngại, v́ h́nh dáng ông Thông hơi khác so với dự đoán của nhà ngoại cảm. Ông Thông "cao hơn và khắc khổ hơn" chứ không "trẻ hơn và thấp hơn".
Để kiểm tra lại cho chắc chắn hơn, ông Thật và ông Thông cùng có mặt tại bưu điện để xin chỉ dẫn của cô Nguyện. Sau khi nghe ông Thật tŕnh bày những băn khoăn của ḿnh, cô Nguyện khẳng định chắc chắn ông Thông chính là người em trai đă mất tích gần sáu mươi năm nay của ông.
Bao nhiêu t́nh cảm và mong chờ trong những ngày t́m kiếm dường như không giấu được, cộng với lời khẳng định của nhà ngoại cảm, hai anh em ông Thật ôm chầm lấy nhau mừng vui, xen lẫn xúc động xót xa của mấy chục năm xa cách. Ngay hôm ấy, cả hai anh em đă cùng về quê ngay.
Trước bàn thờ tổ tiên và họ hàng thân thiết, ông Thông đă được nhận lại tên họ và quê hương bản quán của ḿnh, trong những giọt nước mắt dành cho niềm vui đoàn tụ gia đ́nh sau hơn nửa thế kỷ.
Tất cả gia đ́nh ông Thật c̣n rất bàng hoàng khi nhớ lại câu nói của cô Nguyện:
- T́m một như ông nhưng lại được mười ba.
Thực ra ông Thông có tẩt cả mười bốn người con và cháu, nhưng có một con gái đă ly hôn, như vậy con số mười ba như cô Nguyện nói quả là chính xác.
Trong niềm vui của ngày đoàn tụ, cả gia đ́nh anh em ông Vũ Văn Thật và Vũ Văn Thà, đă không quên tới cảm tạ ba cơ quan phụ trách nghiên cứu về khả năng đặc biệt. Liên hiệp Khoa học công nghệ Tin học ứng dụng UIA, Viện Khoa học H́nh sự Bộ Công An, Trung tâm Bảo trợ văn hoá kỹ thuật truyền thống.
Và nhất là nhà ngoại cảm Nguyễn Thị Nguyện, đang làm việc tại địa chỉ nhà 12 ngách 45 ngơ 6 phố Phuong Mai. Quận Đống Đa. Hà Nội. Người đă khẳng định chắc chắn rằng, em trai ông Thật vẫn c̣n sống.
Từ những thông tin rất ít của gia đ́nh nhớ được từ cách đây gần sáu mươi năm, đồng thời đă đưa ra những chỉ dẫn cụ thể, để gia đ́nh ông có được niềm vui vô bờ bến của ngày sum họp hôm nay.
Ngô Thúy Thư
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 697 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 11:23am | Đă lưu IP
|
|
|
HÀNG NGÀN NGƯỜI ĐỔ XÔ XIN "NƯỚC THÁNH" TRỊ BỆNH
Khoảng một tuần nay, hàng ngàn người dân từ khắp nơi đổ về một cái giếng ở thôn Trường Định, xă Ḥa Liên, huyện Ḥa Vang Đà Nẵng xin “nước thánh” uống, v́ nghe tin đồn uống nước này sẽ chữa được bách bệnh.
Có mặt tại khu vực miếu thờ ông Hảo ở thôn Trường Định, nơi có “giếng thánh” chúng tôi chứng kiến cảnh gần một trăm người dân mang can nhựa, chai, lọ, xô chậu.. tới xin nước về chữa bệnh cho ḿnh và người thân.
Khói hương nghi ngút tỏa ra từ khu vực giếng cho đến miếu ông Hảo. Tranh thủ dịp này, nhiều người dân địa phương đă dựng bạt để bán hương, nước uống, can nhựa với giá khá cao, khiến khủng cảnh càng thêm hỗn loạn.
Để nước có thể chữa bệnh, người dân đây phải vào miếu thờ ông Hảo thắp hương khai bệnh, sau đó xuống lấy nước tại giếng ông Hảo, rồi lại quay trở lại miếu thờ thắp hương cầu khấn chữa bệnh.
Tin vào công dụng của “nước thánh” nhiều người không những xin nước chữa bệnh cho ḿnh, mà c̣n mang rất nhiều về cho người thân ở nhà uống.
Một chị phụ nữ bán hoa quả tại khu vực này quả quyết:
- Nước ở đây chữa được bách bệnh, chỉ có điều người xin có được ông Hảo đồng ư không thôi.
Một người đàn ông khoảng năm mươi tuổi, ở thị trấn Phú Lộc, Thừa Thiên Huế, chở năm can nước loại can hai lít, bằng xe máy về nhà cho người thân chữa bệnh, kể:
- Tui chạy xe máy cùng mấy người ở quê vào đây từ một giờ chiều. Ở quê tui đă có người uống nước tại giếng này mà hết bệnh ung thư, rứa nên tui cũng vào xin về cho cả nhà uống xem có hết bệnh không. Ở huyện Phú Lộc chắc khoảng năm trăm người vào đây xin nước uống rồi.
Giếng ông Hảo rộng chưa tới một mét, sâu vài mét, nằm sát mép nước sông Cu Đê. Nước giếng rất trong và được một nhà dân ở cạnh đó bơm lên sử dụng cách đây khá lâu năm.
Theo người dân thôn Trường Định, việc có nhiều người ồ ạt đến đây xin nước uống chữa bệnh, bắt nguồn từ một người phụ nữ quê ở Phú Lộc bị bệnh ung thư, nghe lời thầy cúng vào đây xin nước uống rồi hết bệnh.
Họ c̣n khẳng định đă có một người ở Ḥa Khánh bị bệnh ung thư khá nặng, sau khi uống nước giếng này đă khỏi hẳn. Nhiều căn bệnh như nhức xương, đau lưng, mỏi vai… th́ chỉ cần uống một ca nước giếng ông Hảo là hết bệnh ngay. Thậm chí trẻ con khóc nhiều, sau khi cho uống nước này cũng không khóc nữa (!).
Ông Hồ Văn Hai một cựu chiến binh, tham gia giữ ǵn an ninh trật tự tại đây cho biết, t́nh trạng này đă diễn ra cách đây hơn một tuần, người đến xin nước cả ngày lẫn đêm, đông nhất là vào buổi sáng sớm.
Trung b́nh mỗi ngày có từ ba, bốn trăm người tới xin, vào những ngày rằm, số lượng người đến xin nước càng đông hơn.
Trước t́nh trạng người dân đổ xô đi xin nước, vào khoảng bốn giờ chiều ngày 10-4, một nhóm thanh niên ở Ḥa Khánh và Kim Liên, quận Liên Chiểu, đă lên khu vực này gây rối, tỏ ư đ̣i thu tiền những người đi xin “nước thánh” gây ra cảnh xô xát với thanh niên trong thôn Trường Định.
Ông Trần Đại trưởng công an xă Ḥa Liên cho biết, sau vụ việc này đă cử lực lượng công an dân quân xă xuống, phối hợp với dân quân thôn Trường Định, để đảm bảo an ninh trật tự tại đây.
- Chúng tôi đă báo cáo việc nhiều người dân tới xin nước về chữa bệnh lên huyện. Trong thời gian tới xă sẽ có những biện pháp kiến nghị, để chấn chỉnh t́nh trạng này. Ông Đại nói.
Khánh Hồng
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 698 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 11:25am | Đă lưu IP
|
|
|
BỨC ẢNH MA THỨ HAI TẠI LÂU ĐÀI CỔ Ở SCOTLAND
Bức ảnh “ma” thứ hai tại lâu đài cổ Tantallon nổi tiếng ở Scotland, được công bố một tháng sau bức ảnh đầu tiên.
Hồi tháng trước, một bức ảnh được chụp tại lâu đài cổ ở Bắc Berwick, Đông Lothian Scotland, cho là bức ảnh “ma” thuyết phục nhất thế giới. Nhân vật bí ẩn xuất hiện trong trang phục quư tộc, với áo cổ xếp đứng bên trong cửa sổ có song sắt.
Bức ảnh thứ hai được chụp bởi Grace Lamb, đến từ Endinburgh, tại cùng một vị trí với bức ảnh thứ nhất, nhưng từ cách đây ba mươi hai năm.
Tấm h́nh chụp chồng của bà Lamb và hai con Paul và Kelly. Phía sau họ là h́nh ảnh một người phụ nữ đang đứng nh́n ra ngoài qua khung cửa sổ.
Bà Lamb không hề nhớ là ḿnh đă nh́n thấy một khuôn mặt nào đó, khi bà bấm máy chụp bức h́nh này. Nhân vật lạ chỉ được phát hiện ra khi bức ảnh được in ra, và đă từng trở thành một chủ đề tranh luận sôi nổi trong gia đ́nh.
Gia đ́nh bà Lamb đă quyết định gửi bức ảnh đến giáo sư Wiseman, sau khi những phát hiện mới về h́nh ảnh “ma” tại lâu đài Tantallon, được mọi người đặc biệt chú ư.
Giáo sư Wiseman đến từ đại học Hertfordshire, người đứng đầu nhóm nghiên cứu về những bức ảnh ma trên toàn thế giới, trong khuôn khổ dự án cho Hội nghị khoa học quốc tế Endinburgh, cho biết:
- Tôi luôn hoài nghi về “ma” nhưng bức ảnh này là một phát hiện tuyệt vời. Đă có rất nhiều người ghé thăm trang web của dự án, và gửi cho tôi hàng trăm bức ảnh, nhưng đây là bức ảnh gây nhiều sự ṭ ṃ nhất.
Alex Pryce thuộc nhóm nghiên cứu Edinburgh, vẫn tỏ ra hoài nghi:
- Khi bức h́nh được phóng to, dường như nhân vật bí ẩn là h́nh ảnh của một phụ nữ, đang mang trên vai chiếc túi nhỏ, mặc áo khoác hồng đang đi xuống cầu thang với chiếc giỏ đi mua sắm.
Telegraph
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 699 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 11:30am | Đă lưu IP
|
|
|
NGƯỜI PHỤ NỮ NAM CHÂM
Bà Elena Kovaleva bảy mươi mốt tuổi, hiện đang sống tại thành phố Lipetsk Nga, có một khả năng đặc biệt: bà có thể dính các dụng cụ nấu ăn bằng sắt, nhựa, thủy tinh lên cơ thể.
Khả năng này được phát hiện khi bà Elena ở tuổi bốn mươi lăm. Ngoài ra, bà Elena c̣n có thể dự báo được những việc sẽ xảy ra trong tương lai.
Các đồ dùng trong nhà bếp như dĩa, th́a, dao trở nên ấm hơn sau khi được “treo” lên người bà và rất khó khăn để gỡ những vật này xuống, bởi dường như chúng dính chặt lấy Elena.
- Tôi mất rất nhiều năng lượng khi những vật này dính trên người. Người nam châm thường chỉ hút được những đồ vật bằng thép, nhưng tôi có thể “hấp dẫn” ngay cả nhựa, kính và đồ gốm”. Bà Elena cho hay.
Người phụ nữ nam châm nói thêm, những vùng da dùng để “treo” đồ vật trở nên lạnh như băng sau khi các đồ vật được gỡ xuống. Bà Elena cho biết bà phát hiện ra khả năng kỳ lạ này ở tuổi bốn mươi lăm sau một tai nạn.
Elena kể lại:
- Khi đó tôi làm việc tại căng tin trong một nhà máy ở Taganrog. Một hôm người ta quên tắt ṿi nước trong quầy bán thịt. Nước tràn xuống sàn nhà. Tôi lấy thanh gỗ để ngắt ṿi nước và chẳng may giẫm phải vũng nước ở sàn.
Ngay lập tức tôi bị điện giật nhưng thật may mắn tôi vẫn sống sót. Họ nói rằng tôi bị nguồn điện 160 V chạy qua người. Ai cũng nghĩ tôi sẽ chết nhưng thật kỳ diệu tôi đă qua khỏi.
Elena cũng từng trải qua một tai nạn nguy hiểm hồi c̣n nhỏ. Hồi năm tuổi bà bị ngă vào hố chứa nước thải. Một công nhân vệ sinh đă cứu bà khi bà đang bám vào cạnh hố.
- Khi đó, có người đă nói rằng tai nạn sẽ mang lại sự giàu có cho tôi. Tôi không dám chắc điều này có đúng không, nhưng từ đó tôi bắt đầu có khả năng nh́n trước được tương lai. Tôi đă đoán trước được việc mẹ tôi mất v́ căn bệnh ung thư. Bà Elena nhớ lại.
Pravda
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 700 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 11:31am | Đă lưu IP
|
|
|
HỒN 30 THỦY THỦ NHẬT THƯỜNG HIỆN VỀ GÂY RỐI LOẠN
Ông Lee Ah Yong, nhà thầu lấy sắt vụn tàu ch́m tuyên bố rằng, những công việc hăng thầu của ông chậm trễ và ông phải tổn thất hết hai trăm ngàn Mỹ kim.
V́ hồn ma của ba mươi người thủy thủ Nhật, thuộc chiếc tàu ông đang tháo gỡ thường hiện về ám ảnh và gây rắc rối cho ông.
Hiện nay ông đang lo phá chiếc tuần dương hạm Nhật Bản Shiretoko Maru bị Mỹ đánh ch́m trong eo biển Johore hồi năm 1945.
Ông cho biết rằng trong bốn tháng qua, những hồn ma ba mươi thủy thủ Nhật hiện về, mỗi khi ông đi xem chiếc tàu và khi ông nằm ngủ ở nhà.
Ông quả quyết rằng: những ma ấy đ̣i phải đem hài cốt của họ chôn cất một nơi xứng đáng tại Tân Gia Ba, chớ đừng gởi về Nhật Bản. Trong lúc đó ṭa lănh sự Nhật ở Tân Gia Ba cho ông Lee biết rằng, hài cốt của ba mươi thủy thủ Nhật sẽ được gởi về Nhật để chôn cất.
Ông Lee cho biết rằng nhiều sợi dây thép to lớn đă giăng, để kéo xác tàu vô bờ đă bị chặt đứt một cách bí mật và một trong những người thợ bị đánh ngă, v́ một quả đấm vô h́nh. Ông cho biết rằng có sáu nhân công khác đă bỏ việc làm sau những chuyện lạ này.
LỜI GIẢI
Thiết tưởng ta cũng nên t́m hiểu những điểm sau đây:
1. Chuyện này có thật hay không?
2. Tại sao hồn ma lại oán ghét nhà thầu?
3. Cách họ chặt dây cáp.
1. CHUYỆN NÀY CÓ THẬT HAY KHÔNG?
Tin này vốn do AFPddanhs đi từ Tân Gia Ba, có nêu tên tuần dương hạm bị đánh ch́m, tên nhà thầu, số tiền tổn thất v.v..
Chuyện này có thật, v́ tánh cách quan trọng của nó, nên AFP mới loan tin đi khắp nơi.
2. TẠI SAO HỒN MA LẠI OÁN GHÉT NHÀ THẦU ?
Tuần dương hạm bị Mỹ đánh ch́m, sao không thù người Mỹ mà lại phá nhà thầu?
Tuần dương hạm bị đánh đắm, có lẽ cũng bảy, tám chục người chết. Tại sao chỉ ba mươi thủy thủ này hung hăng quá, c̣n hồn mấy người kia đi đâu?
Tại sao ba mươi người này lại ghét nhà thầu? Ông này có làm ǵ họ đâu. Có lẽ họ chết rồi mà c̣n ở lẩn quẩn trên tuần dương hạm như lúc c̣n sống.
Bây giờ nhà thầu mua tàu, trục lên phá ra để lấy sắt vụn bán, họ không c̣n chỗ nương dựa nữa, nên tức giận mới khuấy rối nhà thầu, và đ̣i người ta phải chôn cất hài cốt họ tại Tân Gia Ba một cách tử tế.
Ta cũng phải tự hỏi: Họ biết họ bỏ xác rồi mà vẫn sống, nên mới biết suy nghĩ, đ̣i hỏi và hoạt động. Tại sao họ thích Tân Gia Ba hơn quê hương họ? Phải chăng phong cảnh Tân Gia Ba quyến rủ họ?
Nhưng thử hỏi: Nếu lănh sự quán Nhật gởi hài cốt họ về Đông Kinh, họ có theo nắm xương tàn về nước không?
3. CÁCH HỌ CHẶT DÂY CÁP
Về việc dây cáp kéo tàu bị đứt một cách bí mật, th́ có bốn cách dùng:
Cách thứ nhứt: Dùng cưa sắt.
Có lẽ quí bạn ngạc nhiên khi nghe tôi nói hồn ma dùng cưa sắt. Trong bài trước «Lá thơ của người chết», tôi có nói hồn bác sĩ lấy chất dĩ thái làm ra bàn tay giả cầm cây viết để viết một bức thơ.
Hồn ma cũng phải làm ra một bàn tay giả để liệng đá gạch hay là dời bàn ghế. Vậy th́ hồn ba mươi thủy thủ Nhật dùng cưa sắt cưa dây cáp không là chuyện phi thường.
Xin nhắc lại: Hồn ma lấy cưa sắt trong hăng tàu rất dễ dàng.
Cách thứ nh́: Lấy ác xít đổ trên dây cáp th́ dây đứt mau. Thủy thủ Nhật chuyên môn về việc cột mở dây thừng, th́ việc chặt đứt dây cáp có chi là khó khăn đâu.
Cách thứ ba: Dùng một lực gọi là «Sức mạnh trong dĩ thái» (Force inter étherique). Lực này đưa vô sắt đá th́ sắt đá tan ra tro bụi.
Cách thứ tư: Dùng âm thanh gây ra hiện tượng phản hưởng (Phénomène de résonance). Vũ trụ do âm thanh tạo ra h́nh hài, sau này cũng sẽ bị âm thanh làm cho tan ră. Âm thanh là một cách rung động.
Vạn vật đều rung động, có cái mau, chậm, mạnh, yếu. Theo luật pháp, sự rung động mạnh th́ phá tan sự rung động yếu.
Từ sắt đá, cây cỏ cho đến thú vật và con người, thân h́nh đều do những nguyên tử cấu thành, cả thảy đều rung động, song mạnh yếu khác nhau.
Sắt đá tuy cứng rắn, song nếu bị một thứ âm thanh nào rung động mạnh hơn tới đánh phá, nó sẽ tan ră.
Biết được hiện tượng phản hưởng (Phénomène de résonance), nên khi một toán quân đi gần tới một cây cầu nào, vị toán trưởng ra lệnh không cho binh lính đi ăn rập với nhau, v́ sợ cây cầu chịu không nổi sức mạnh của âm thanh mà phải sập xuống.
Tôi không biết trong bốn cách này. Hồn ma dùng cách nào, hoặc là một cách khác không chừng. Tôi xin thuật chuyện dùng tiếng kèn phá thành Jéricho, cho quí bạn nghe để chứng minh sức mạnh của âm thanh.
ST
|
Quay trở về đầu |
|
|
|
|