Tác giả |
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 741 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 6:31pm | Đă lưu IP
|
|
|
THẦN LINH ĐẤT VIỆT
Thần Đỗ Anh Vũ vào những năm 1898-1900, Trần Tân Gia viết chuyện: Chữ Tiền Thành Tận, kể chuyện cha của ông gặp thần Đỗ Anh Vũ trong giấc mộng.
- Một hôm cha tôi nh́n thấy một người đàn bà ăn cắp chiếc áo của bà hàng xóm phơi trên rào. Bà kia cũng biết là mụ này lấy áo, bèn đem nhau ra đền thề nguyền, nhưng sau đó không thấy kẻ cắp kia bị báo hại ǵ cả.
- Lại hơn mười ngày sau, cha tôi đứng ở cửa đền thấy có hai người đàn bà mua gạo về. Người đàn bà trẻ đặt thúng gạo nhờ người đàn bà lớn tuổi trông hộ. Cô đi một lát quay lại thấy thúng gạo của ḿnh bị vơi đi đến năm, sáu đấu. Rơ ràng là bà lớn tuổi kia đă xúc trộm gạo nhưng không chịu nhận.
Hai người dẫn nhau đến trước đền thề bồi. Nhưng qua ba ngày vẫn không thấy thần báo ứng ǵ.
Phụ thân tôi thấy vậy trách thần Đỗ Anh Vũ: ông này trước pḥ ấu chúa Lư Anh Tông, bị sử sách coi là gian thần và kết tội, giá như ḿnh c̣n sống sẽ xin chém đầu.
Đă vậy chết rồi c̣n ngông cuồng mê hoặc dân đen, khiến họ hễ đến ngày giỗ thần là đua nhau đốt vàng mă, tiến giấy. Kẻ đốt nhiều lấy đó làm phúc, người đốt ít lại sợ bị tai hoạ. Đến như hai vụ trộm cắp kia, sự việc đă rơ ràng mà không thấy thần tỏ ra linh ứng ǵ cả.
Ngày hôm đó, cha tôi đột nhiên phát sốt rét kịch liệt, mơ màng thấy có hai lực sĩ tới bắt giải xuống âm cung. Ông thấy toàn là lâu đài cực kỳ tráng lệ, ông được cởi trói và dẫn vào gian nhà, cho ngồi lên giường, rồi pha trà mời uống.
Người đó nói:
- Thư sinh c̣n trẻ sao trách thần nặng nề như thế? Rồi mai này anh cũng đỗ đạt làm quan, măn số rồi lại lên chầu trời, cùng làm việc với ta. C̣n về đạo của quỷ thần, cũng kính vâng mệnh trời làm phúc cho dân, có khác ǵ thư sinh làm việc chính sự.
Gặp vụ việc mà tang vật nhỏ mọn chẳng đáng bao nhiêu, lẽ nào nhẫn tâm kết tội nặng mà giết chết người ta được chăng? Mấy mụ đàn bà chẳng qua chỉ nảy chút ḷng tham, thần nào lại v́ thế mà hiển hiện ứng nghiệm uy linh?
Huống chi ta hồi trước gặp khi vua non dại, nước nguy nan đă dốc hết ḷng trung báo đáp, giữ cho xă tắc được vững vàng như bàn thạch. Chỉ v́ giữ chức Thừa tướng phải nghiêm khắc trừ khử bọn gian tà nên không thể tránh khỏi những lời oán thán, khiến ngọn bút chép sử lại quy cho ta là gian thần.
Đội ơn Hoàng thiên gia ân, đă cân nhắc công lao và tội lỗi của ta rồi, thư vàng mă, đó là theo phép của các vua chúa thời trước v́ kính mộ đạo Phật mà đặt ra cho thỏa ḷng dân chúng, chứ đâu phải là yêu sách đ̣i hỏi của thần.
Nắm tro cháy tàn kia phỏng có ích lợi ǵ đâu. Nay ta để cho thư sinh trở về mà bảo cho dân chúng biết rằng, thần không căn cứ vào đó để ban phúc hay giáng họa đâu.
Phụ thân tôi xin thần lượng thứ cho, rồi được lực sĩ đưa về. Sau khi tỉnh dậy ông khuyên nhân dân giảm bớt lệ đốt vàng mă.
Phụ thân tôi đi thi đổ Giải Nguyên 1825 làm quan, khi già trở về dưỡng lăo, mất tại nhà, thọ sáu mươi tuổi, được tôn làm phúc thần xă Bất Náo, hiệu là Uy dũng Đại Trần Đại Tôn thần.
tamtan
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 742 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 6:32pm | Đă lưu IP
|
|
|
CHIẾC GHẾ BỊ MA ÁM?
Christine Strange một nữ nhân viên tiếp tân tại Anh nói rằng, chiếc ghế sofa của nhà cô tự phát ra những âm thanh kỳ lạ, ngày một to hơn. Theo hai vợ chồng cô th́ chắc chắn là nó bị "ma ám".
- Một buổi sáng tôi thức dậy, cầm tách café đến bên nghế ngồi và bỗng nghe thấy những âm thanh cọt kẹt vô cùng quái gở.
Cô Strange kể.
- Tôi nghĩ có thể ḿnh bị làm sao, nên tưởng tượng ra âm thanh kỳ lạ. Nhưng con chó Poppy của tôi cũng nghe thấy tiếng động đó. Nó đi đánh hơi xung quanh cái ghế rồi sau đó hoảng sợ bỏ chạy.
Tiếng động cứ ngày một to lên và to lên. Tôi đă vô cùng sợ hăi khi vào một đêm, trong lúc tôi đang xem tivi th́ âm thanh đó chợt ầm lên.
Trang The Sun của Anh đưa tin về chiếc ghế sofa quái quỷ.
Nigel chồng của cô Christine Strange, hiện không dám ngồi vào chiếc ghế “ma ám” nữa.
Các chuyên gia phỏng đoán có thể gia đ́nh Mr-Mrs. Strange đang phải đối đầu với một thế lực siêu nhiên nào đó.
Nick Pope, cựu chuyên gia về người ngoài hành tinh của Bộ Quốc Pḥng Anh cho biết:
- Ngày càng nhiều các vụ bắt gặp UFO và các hiện tượng kỳ bí xuất hiện đến nỗi tôi không thể kể hết.
ST
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 743 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 6:34pm | Đă lưu IP
|
|
|
NHŨNG BÓNG MA Ở NEW ZEALAND
Những bức ảnh với những dấu hiệu kỳ lạ như đầu ma xuất hiện trong đám cháy, những khuôn mặt tự dưng xuất hiện...làm không ít người hoảng sợ.
Vào năm 2006, một t́nh nguyện viên t́nh cờ chụp được một cái đầu ma xuất hiện, trong một căn nhà đang bốc cháy ở Westport.
Đó có phải là khuôn mặt của một con ma luôn xuất hiện trong những căn nhà bốc cháy? Hay chỉ là ảo ảnh của ánh sáng mà thôi.
Nhưng có bao giờ ảo ảnh lại xuất hiện hai h́nh ảnh giống hệt nhau, ở hai bức ảnh riêng biệt không? Liệu có sự trùng hợp đến ngẫu nhiên như vậy?
Bức ảnh thứ hai là do các lính cứu hoả chụp, khi thấy một con ma đang lao ra khỏi ngôi nhà bốc cháy cũng ở Westport.
Và một cuộc bàn tán xôn xao diễn ra tại nơi đây. Một website khá nổi tiếng tại New Zealand Stuff.co.nz, đă viết rằng, hầu hết các bức ảnh mà ta cho rằng là có ma, đó đều là do bụi trên ống kính máy ảnh, hay khói hoặc do sự khúc xạ ánh sáng tạo ra.
Nhưng bức ảnh về ma ở New Zealand chúng ta cần phải xem xét lại, bởi tại sao lại có hai bức ảnh xuất hiện với một cái đầu giống hệt nhau đến như vậy?
Cả hai bức ảnh đều chụp tại Westport trong năm 2006, mà lại cùng xuất hiện tại những căn nhà bốc cháy. Chắc hẳn chúng ta sẽ nghĩ rằng đó chỉ là ảo ảnh của ánh sáng, nhưng trên thực tế th́ thật khó có thể chụp được những bức ảnh với cái đầu giống nhau đến thế.
Một bức ảnh khác cũng làm chúng ta phải hoang mang, đó là bức ảnh của hai sinh viên trường cao đẳng Linwood ở Christchurch, New Zealand. Bức ảnh sẽ hết sức b́nh thường nếu như không xuất hiện thêm, một cái đầu thứ ba xen vào giữa hai người.
Ông Brad Scott giám đốc một trung tâm nghiên cứu về những điều bí ẩn ở New Zealand đă đưa ra ư kiến rằng:
- Hầu hết những bức ảnh ma đều có lời giải thích một cách dễ dàng. Có khoảng 90% là giải thích được và 10% c̣n lại vẫn chưa có lời giải đáp. Nhưng một khuôn mặt mà xuất hiện ngẫu nhiên nhiều lần, th́ đó là điều chúng tôi cần nghiên cứu.
Những bức ảnh có ǵ đó mờ ám, sẽ được phân loại để t́m hiểu về chúng. Nhưng hầu hết những bức ảnh mà chúng tôi đă điều tra đều là một sự sắp đặt ngẫu nhiên mà thôi.
Chẳng hạn, trong một bức ảnh do một người phụ nữ chụp đứa cháu mới mười tháng tuổi, xuất hiện một cái đầu với đôi mắt hung tợn, nằm trong chiếc giỏ hàng ở phía đằng sau. Nhưng thực chất đó chỉ là cái đầu của nam diễn viên nổi tiếng Jack Nicholson trong bộ phim The Shining được in trên một cuốn tạp chí.
Chúng tôi sẽ cố gắng t́m hiểu xem khuôn mặt cùng xuất hiện trên hai bức ảnh trong căn nhà cháy và khuôn mặt kỳ bí thích chụp ảnh kia là ǵ?
Hiện tại, tôi chưa thể đưa ra bất kỳ một kết luận ǵ về ba bức ảnh đó, bởi không có một chứng cứ nào có thể xác định đây có phải là những con ma thực sự hay không?
Thu Phương
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 744 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 6:36pm | Đă lưu IP
|
|
|
NHỮNG CĂN NHÀ MA
Theo truyền thống, đêm Halloween là thời điểm kinh dị nhất trong năm. Nhiều người đến các buổi tụ họp mừng lễ ăn mặc giả trang thành ma quỉ, phù thủy. Nhưng đó là ma giả thôi.
Ngoài ra lại có những người nhân dịp Diêm vương mở cửa ngục cho các hồn ma lên chơi dương thế sẽ cố t́m cách làm sao gặp cho được ma thật để t́m cảm giác mạnh. Và thưa quí vị ma thật là đề tài trong bài viết kỳ này dành cho ngày lễ Halloween sắp đến.
Khi hai ông bà Chuck và Joy Hanson quyết định mua khách sạn Mason Mansion Hotel tại Keosauqua, bang Iowa, vào năm 2001 th́ họ được bảo cho biết là ṭa nhà này có ma.
Vào lúc đó chúng tôi được cho biết là trên tầng lầu thứ ba của ṭa nhà có một hồn ma vẫn ở đó, và chỉ cần để yên cho con ma đó thôi.
Bà Joy Hanson nói rằng hồn ma này chẳng làm họ sợ nên hai ông bà cứ xúc tiến việc mua lại ṭa nhà rồi biến nó thành nhà trọ có dọn ăn sáng luôn. Và rồi hai ông bà chủ quen dần với hồn ma có tên là Mary Mason.
Mary Mason là con gái của hai ông bà Luis và Nancy Mason. Hai ông bà đă mua khách sạn này vào năm 1857. Bà đă giúp cha mẹ trông nom nhà trọ này trong gần hết cuộc đời. Bà đă sống rất lâu, thọ chín mươi lăm tuổi, và từ trần năm 1911 khi ngồi trong chiếc ghế xích đu ở tầng lầu ba. Đến nay xóm giềng c̣n nói là họ vẫn nghe tiếng ghế đong đưa.
Theo bà Hanson th́ Mary Mason không phải là hồn ma duy nhất ở trong ṭa nhà này. Thỉnh thoảng vẫn có những hồn ma khác chứng tỏ sự hiện diện của chúng với khách đến trọ ở đây.
Bà Hanson nói:
- Họ mở cửa, đóng cửa, bật đèn, tắt đèn, lật khăn phủ giường lên. Đôi khi họ lắc giường của khách đang nằm làm khách hơi hoảng. Lại có tiếng chân bước đi trên nền nhà nhưng khách trọ chẳng nh́n thấy ai cả.
Có người th́ lại nh́n thấy những hồn ma. Họ kể rằng có một người đàn bà bước đi trong pḥng rồi thoắt biến mất. Những người khác lại nh́n thấy đám trẻ con chơi đùa trong pḥng họ thế rồi chúng ù té chạy xuyên qua cánh cửa đóng kín.
C̣n tôi đă nh́n thấy một ông già và một người đàn ông trẻ hơn. Trông họ in như người bằng xương bằng thịt vậy, cho đến khi họ biến mất. Con gái út tôi th́ thấy một con mèo, nó đuổi theo con mèo đó và rồi ngẩn ngơ không biết con mèo biến đi đâu.
Kư giả Will Storr của nước Anh, một xứ sở cũng được biết đến như là nơi đầy những lâu đài cổ và nhiều hồn ma bóng quế, lại không tin vào những chuyện huyền hoặc như thế. Tuy nhiên v́ ṭ ṃ, ông đă t́m đường sang Mỹ phỏng vấn ông Lou Gentile, một người chuyên nghiên cứu về ma quỉ nổi tiếng tại Philadelphia.
Ông Gentile nói:
- Lúc đầu, kư giả Will Storr đến chỉ có mục đích viết bài giễu cợt châm chọc tôi mà thôi. Nhưng có điều không ngờ là ông Will Storr đă không chuẩn bị tinh thần cho sự thực trong các câu chuyện ma quái này. Tôi không dựng chuyện hay bịa đặt, mà tôi t́m cách chứng tỏ cho mọi người thấy sự thực.
Ông Storr nói:
- Lúc đầu tôi ngỡ rằng ông ta rơ là dở hơi mà lại có chút khùng điên nữa.
Ông Will Storr thú nhận rằng lúc đầu ông đă toan sẽ viết một bài báo châm chọc những người tin vào chuyện ma quỉ. Đó là lư do tại sao ông ta nhận lời của ông Gentile đến ngủ hai đêm ở hai căn nhà ma.
Ông Storr nói:
- Rốt cuộc hai đêm tôi bị ma nhát sợ gần chết. Đêm đầu ông đưa tôi lại một căn nhà, mà ông nói là đă được xây trên một băi tha ma và một gia đ́nh từng sống ở đây, đă gặp những chuyện lạ lùng trong một thời gian.
Như cửa tự nhiên đóng sập lại, có những khuôn mặt hiện lên trên kính cửa sổ, đứa nhỏ ba tuổi trong gia đ́nh th́ than phiền rằng có một ông già cứ đến thăm nó vào ban đêm. Đại loại những chuyện như thế.
Kư giả Storr cho biết gặp những người đi t́m hiểu về ma quỉ như ông Lou Gentile, đă làm thay đổi quan niệm của ông về những hiện tượng siêu nhiên. Ông cũng bắt đầu hiểu được những loại máy móc, mà một người sử dụng để đi t́m các hồn ma bóng quế, và biết được là các loại máy đó được dùng như thế nào.
Ông Storr nói:
- Điều đầu tiên mà ông Gentile cho biết là sẽ lấy một máy điện tử ghi các hiện tượng âm thanh. Cái micro của máy rất nhạy nên có thể thu được những tiếng nói của các âm hồn, nhưng tai người th́ lại không nghe thấy.
Ông mở máy rồi bắt đầu hỏi những câu như:
- Có hồn ai trong nhà này hay không?
Và điều đầu tiên mà tôi chú ư thấy là cái đèn đỏ trước máy chớp chớp khi nó thu âm thanh và rồi nó chớp đỏ hẳn lên khi ông hỏi xong các câu hỏi.
Sau đó th́ ông cho quay lại cuốn băng và tôi nghe thấy thật rơ những tiếng trả lời các câu hỏi. Trong lúc chúng tôi ngồi nghe, th́ có cái ǵ đó rất lạ chạm vào lưng tôi, và chỉ trong mấy tích tắc đó, tôi chợt hiểu ra rằng, ối giời, đây là điều mà tôi hoàn toàn không ngờ đến.
Máy ghi âm điện tử đó chỉ là một trong những máy móc mà ông Gentile cho kư giả Storr thấy đêm hôm đó.
Ông Gentile nói:
- Tôi c̣n máy chụp h́nh 35 ly thường, máy chụp h́nh điện tử thường, máy ḍ t́m điện từ trường, tức là cái máy để ghi lại những hoạt động của hồn ma bóng quế. Công việc của tôi là lấy bằng chứng. Khi muốn trưng ra bằng chứng th́ quí vị phải có những bằng chứng nghe được, thấy được nên quí vị phải có cả h́nh ảnh nữa.
Chính lần đi thăm ông Gentile với hệ quả bất ngờ này đă thúc đẩy ông Will Storr thực hiện một chuyến chu du khắp thế giới, săn lùng những ngôi nhà ma.
Trong cuốn sách “Will Storr vs the Supernatural”, ông đă ghi lại theo thứ tự thời gian những ǵ ông thấy và các câu chuyện do các nhà truy t́m các hồn ma bóng quế kể lại, và cả từ những người bị ma làm, quỉ ám.
Mặc dù là các câu chuyện thu thập được từ nhiều bối cảnh khác nhau về địa lư và lịch sử, kư giả Storr cho biết những nơi có ma thường có những đặc điểm chung:
- Tôi cho rằng rất nhiều những nơi có ma là những căn nhà cổ, rất cổ. Nhiều căn nhà này có một lịch sử thật dài, và một số nơi c̣n có lịch sử đẫm máu nữa, như trên đảo Alcatraz trong vịnh San Francisco.
Từ lâu lắm rồi, ở đó có một nhà tù; người Mỹ bản xứ cho đấy là một nơi không thoải mái tư nào. Có những nơi như Hickory Hill trong thị trấn Equality, bang Illinois, và Gettysburg, bang Pennsylvania, băi chiến trường của cuộc nội chiến, đă nổi tiếng là có nhiều hồn ma bóng quế lẩn khuất.
Kư giả Storr cho biết cuộc hành tŕnh này đă dạy cho ông biết những phép tắc, khi đến thăm những căn nhà có ma. Theo lời ông th́ khách lúc nào cũng phải b́nh tĩnh, tôn trọng và giữ thái độ sẵn sàng học hỏi.
Ông cho biết, đến thăm những những nơi có hồn ma bóng quế lẩn khuất, có thể mang nhiều ư nghĩa hơn là một chuyến đi để t́m cảm giác mạnh. Nó có thể cho người ta một cái nh́n mới về đời sống và cái chết, và ngay cả những ǵ có thể xảy ra sau cái chết nữa.
Lan Phương
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 745 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 6:38pm | Đă lưu IP
|
|
|
CON SỐ CỦA NHỮNG HỒN MA
Đêm đen ḱn kịt mưa tầm tă. Căn nhà lá kín bưng nhưng không cản hết những trận gió đêm, thỉnh thoảng quất vào nắm hương mù mịt khói lúc loe hoe đỏ, lúc phừng phừng cháy đầy vẻ ma quái. Mấy người thất thần nh́n vào chiếu đỉnh đồng đầy thành kính man dại..
Dáng đồng cô lảo đảo vật vă ú ớ tiếng người, tiếng ma như đang bị hồn oan nhập xác. Một không gian ma mị đánh lẫn cơi dương với cơi âm, càng dễ khiến cho những con ma đề thêm mê muội trong một buổi cầu đề.
Nửa đêm Hùng khều nhẹ gọi tôi tỉnh giấc th́ thầm:
- Dậy thôi anh, đến giờ thiêng rồi.
Tôi ḍ dẫm bước xuống chiếc vỏ lăi mỏng manh. Hùng tháo dây neo, dùng bơi chèo đẩy vỏ ra giữa sông mới dám mở máy. Chiếc vỏ lăi nổ máy tành tạch, ṃ mẫm cắt ngang ḍng nước sông Sông Lớn Cà Mau, mênh mông đang vào lúc ṛng, lầm lũi đưa tôi sang bờ Nam đi xem cầu đề.
Lên Đồng Xin Số
Địa điểm chức lễ cầu đêm nay là nhà bà P. ở Vàm Ông Định xă Tân Ân Tây, mà dân đề đóm ở thị trấn Năm Căn Cà Mau vẫn quen gọi là ''thầy''. Thầy P. năm nay tuổi chừng ngoài ba mươi, mày rậm mắt sâu nh́n rất khác người.
Trước, bà P. nghèo rớt mùng tơi, quanh năm cặm cụi làm thuê làm mướn chắt chiu chịu khó lắm. Ngày không làm mướn lại dong thuyền đi chặt củi đước về làm than. Ấy vậy mà lên chức ''thầy'' hành nghề cầu hồn nhập xác xin lộc xin tài cho đám chơi đề đóm chưa được bao lâu, bả đă nổi như cồn.
Căn nhà thầy P. nằm phơi ḿnh ngay bên bờ sông lớn. Lối lên nhà ghép bởi mấy thân tràm, ṃ mẫm đi không khéo dễ tơm xuống sông ngay, bởi không được bật đèn. Trong đêm đen śn sịt, đă thấy mấy chiếc vỏ chờ chực sẵn. Cũng phải khen cho bà thầy khéo chọn địa điểm, khi tận dụng địa lợi với ma trận đường sông tạo điều kiện cho con đề tới ''hầu thánh'' dễ dàng thoát thân khi có biến.
''Thánh điện'' chỉ là một cái bàn con con, trên đặt bát nhang to sụ cáu bẩn um tùm chân nhang, vài chiếc đĩa đựng ít hoa quả của con đề tới hầu mang cúng lộc. Quan trọng nhất là vật tổ được mang tới cầu linh. Đêm nay vật linh là một chiếc đỉnh đồng vốn dùng cắm hương, đen thui đầy vết sứt sẹo của một tay chơi đề tên Quân.
Quá nửa đêm giờ thiêng gọi hồn. Chiếu cầu được chuyển vào buồng trong, ngăn với pḥng ngoài qua tấm ri-đô vải màu vàng. Năm người chui lên cái sạp chỉ rộng chừng 2m2 x́ xụp khấp vái. Chỗ ngồi không đủ, vội vén tấm vải lên cho người ngồi ngoài trông rơ lễ cầu.
Cô H. em thầy P. diện bộ đồ mới tinh tươm, tóc tai chải mượt, sẽ là người cầu đồng cho hồn mượn xác. Thầy P. vía mạnh hơn ngồi cạnh, sẽ làm nhiệm vụ ''trục hồn'' nếu hồn âm quá dữ, người lên đồng không tự trục hồn về cơi âm được.
H. tháo bộ đồ nghề trong chiếc túi treo trên vách xuống, lôi ra hai chiếc khăn đỏ loẹt đầy chữ Tàu, chiếc thắt lên trán, chiếc c̣n lại trải rộng, xịt nước hoa vào rồi đưa lên mũi, mồm miệng liên tục đọc những câu chú gọi hồn, tay cầm nắm nhang khua khoắng.
Âm điệu lê thê nghe câu được câu chăng:
- Cầu bốn phương trời lạy mười phương Phật..Tận khắp chốn hang cùng ngỏ hẻm..Cầu anh Hai C̣m lục t́m khắp mấy cơi âm linh, t́m thấy th́ đặng cho hồn mượn xác nương về cơi thế..
Mấy con đề bị hút theo những câu chú man dại, không gian đầy ma quái quỳ mọp xuống h́ hục khấn vái, mong hồn lư hương nhập về. Sau mấy phút gào thét đột nhiên thầy trợn trừng mắt, sững người lại rồi cất tiếng cười, tiếng khóc the thé, cổ họng bật lên những âm điệu vô nghĩa, không tưởng nổi là ngôn ngữ loài người hay ngôn ngữ của ma.
Không gian sặc sụa mùi hương, mùi nước hoa rẻ tiền. Âm hồn như nhập vào thầy H. khiến thầy vật vă, đứng hẳn lên hai đầu mũi chân như diễn viên múa, cất tiếng lê thê giữa đêm đen tịch mịch nghe sởn gai ốc. Rồi thầy cười ngằn ngặt, tiếng cười như bị ai bóp nghẹt cổ họng.
Vừa cất tiếng the thé hỏi người cầu, thầy H. vớ vội chiếc bút, vạch những kư hiệu chữ viết của ''anh Hai C̣m'' lên cuốn vở học tṛ trước mặt để kiểm tra danh tính.
Q. đập đầu b́nh bịch xuống sạp:
- Xin hồn thiêng cho con xin chữ tài, ngày mai con cầu may cầu lộc. Được lộc phát tài con sẽ cúng cảm tạ hồn.
Hồn tỏ ra giận dữ quát hỏi rồi cũng cho con số, viết nguệch ngoạc lên giấy, chữ to ṿng vèo, tỳ mạnh tay rách cả giấy, nh́n không hiểu nổi là hồn đang ''vẽ'' con số ǵ.
Mấy người cầu chụp lấy tờ giấy viết không ra chữ người, chữ ma, xé vội đút vào túi áo. ''Anh Hai C̣m'' quay qua xin điếu thuốc ''hút chơi'', riết khói nhả mù mịt. Rồi thầy chắp tay, lảm nhảm thêm mấy câu vô nghĩa, bẻ xương tay nghe rôm rốp. Hồn xuất.
Thầy ngă ngửa đập đầu cái bịch xuống sàn, măi một lúc sau mới mệt mỏi trở ḿnh nhoài người dậy nổi. Mấy con đề lục tục đứng dậy, rút túi đặt tiền lễ lên chiếc đĩa con con nằm ch́nh ́nh trên bàn thờ.
Tôi nhẩm tính, bốn con đề, ba người xem ké, tính cả tôi nữa là tám người. Mỗi người hai mươi ngàn, vị chi hơn một giờ đồng hồ vật vă thê lương, thầy ''kiếm'' gần hai trăm ngàn bạc.
Mấy đĩa hoa quả đem làm lễ cầu dọn ra, cả chủ và khách cùng quây quần tính số, tính ra số đầu số đuôi lên ''con'' 41 và 03.
Con Số Của Những Hồn Ma
Không biết từ bao giờ, niềm tin vào việc ''xin số'' bằng h́nh thức ''cầu hồn'' xuất hiện ở mảnh đất tận cùng đất nước này. Tính qua tính lại, người biết nhiều nhất cũng chỉ nhớ mang máng h́nh như chuyện cầu khấn xuất hiện tại xứ này từ những năm đầu thập niên chín mươi của thế kỷ trước.
Trước, muốn cầu phải rong ruổi kiếm thầy tại các vùng xa xôi như Cái Nước, Đầm Cùng, chứ thầy ở Năm Căn làm ǵ có. Kiếm được rồi hoặc làm lễ luôn tại nhà thầy, hoặc lọ mọ rước thầy về tận cái thị trấn hoang vắng này, cơm bưng nước rót để chờ giờ linh nhờ thầy lên đồng ''gọi'' hồn ma nhập vào đặng xin con số.
Nay thầy ở Năm Căn sẵn lắm. Tính ra bên kia bờ Nam ngoài thầy P. c̣n thầy Ba H. thầy Bé T. mà thầy nào cũng ''linh'' mới sợ ?
Bà P. lên chức ''thầy'' nghe ra như một..chuyện thiêng. Số là mấy năm trước gần nhà bà có ông chủ trại tôm giống tên Nguyễn, bị mấy vụ tôm làm ăn thất bát. Tự nhiên bà P. gợi ư cầu hồn ông cụ thân sinh nhà ông chủ trại tôm, đă khuất núi mấy chục năm trước lên hỏi coi sao.
Chữ ''tài'' xin được trong đêm ma mị đó ứng với một con số đề, hai số cuối giải đặc biệt xổ số kiến thiết. Ông chủ gom nốt chút tiền vốn trong nhà c̣n dư, đánh con đề đó trong ngày. Trời xui đất khiến thế nào, giải xổ số đặc biệt hôm đó về trúng phóc.
Ông chủ trại tôm trong một ngày vớ bẫm mấy chục triệu, chẳng mất chút công sức lao động khổ sở nào. Vậy là một đồn mười, mười đồn trăm, bà P. trở nên nổi tiếng. Tiếng đồn xuất thân của thầy P. là vậy. ''Thầy'' từ đó cũng chuyển hẳn sang nghề lên đồng cầu số cho những con bạc khát nước, mỗi ngày tổ chức năm, bảy cuộc cầu cả ngày lẫn đêm.
Thầy Ba H. nghe chừng có vẻ cũng cầu hay không kém. Chuyện về thầy thế này:
Thầy năm nay đă ngoài sáu mươi tuổi, có năm vợ hàng chục đứa con, làm nghề bốc thuốc dạy vơ bên kia sông. Người ta đồn cứ hễ thầy thấy thương ai là dùng bùa kéo người ta tự nguyện về nhà ḿnh. Vậy nên năm bà vợ của thầy, bà lớn đă ngoài năm chục, trong khi bà năm mới chỉ có ngoài ba mươi, đều chịu êm ấm sống chung một nhà mới phục tài thầy.
Bà nào cũng sinh xoành xoạch, vậy nên cứ mỗi buổi đi cắt rau là mấy đứa con phải kéo cả xuồng về mới đủ. Chiều chiều cả nhà thầy kéo nhau ra băi đất sau nhà luyện vơ, đứng sắp hàng đông như cả đại đội. Tề gia đến thế hỏi nếu ổng chịu cầu, c̣n linh đến bao nhiêu.
Mà cái sự xin thầy lên đồng gọi hồn về nhập xác xem ra ''thủ tục'' cũng dễ, giá cả thuộc loại b́nh dân. Hùng rỉ tai tôi:
- Anh có muốn thử cầu không. Cứ lấy một vật ǵ lâu năm đem theo, anh cúng lộc vài chục ngàn, là cầu lên hồn vật ấy ngay hà.
Dân đề đóm vùng này có trăm kiểu cầu với đủ chủng loại vật dụng: lư đồng trên bàn thờ, cái cối xay lúa, đôi sư tử đá của đời trước để lại, thậm chí cả máy ghe dùng vài chục năm hỏng bỏ đi cũng đem cầu. Cứ vật ǵ trong nhà lâu năm, có tuổi là đem cầu được tất. Mà hễ cái ǵ thầy cũng cầu được lên hồn mới lạ.
Thắng cười:
- Dân đề lạ lắm. Công an đuổi phải trốn chui trốn nhủi, thế mà đêm nào không cầu được là đêm đó không yên.
Thắng kể, ai đi cầu cũng tin thầy sái cổ v́ các thầy thiêng quá. Thầy P. cứ hễ con đề đem theo đôi sư tử đá, vậy là cầu lên hồn sư tử, gầm gào la hét man rợ, chỉ chực nhào vào tát người ta như sư tử đói mồi.
Kẻ đem theo cái lư hương, thầy cũng cầu lên hồn của cái lư hương lâu nay vốn dĩ chỉ dùng cắm nhang trên bàn thờ. Hồn nhập vào, thầy quăng quật lăn lông lốc khắp nhà, văng vào cả gầm giường, rồi đọc số... Thánh thật!
Nhưng hoảng nhất là có một đêm, Thắng tưởng ch́m cả vỏ lăi khi có hai kẻ khệ nệ lặc lè khiêng cả cái cối xay lúa nặng ch́nh ịch xuống thuê ghe qua sông đi... cầu số.
Thắng làm nghề chạy đ̣ dọc trên sông, nên mấy cái chuyện cầu khấn đêm hôm không lạ ǵ. Nhưng cái vụ chiếc cối xay kia th́ khiến Thắng phát hoảng thật, v́ sự mê muội mấy ông đề trời đánh. Cũng khó tưởng tượng nổi, thầy mà cầu được hồn cái cối xay nhập vào, th́ sẽ biểu diễn những ''chiêu thức'' lăn lộn, gào rú ǵ nữa. Hay lại đ̣i..ăn lúa nhỉ?
Đến đó cũng chưa ăn thua khi so sánh với kỷ lục của mấy con đề khác. Có kẻ c̣n vác luôn cả chiếc máy ghe nhà xài đă mấy chục năm, nát bét vốn lâu nay vứt ngoài sau hè đem đi cầu, v́ trong nhà đă hết nhẵn đồ ''cao tuổi''.
Chuyện nghe lại: thầy cũng cầu lên con ma máy ghe mới lạ. Hồn máy nhập vào người, thầy cứ vật vă đ̣i uống xăng. Mấy ông đề nhà ta thấy thiêng quá, đổ xăng cho kẻ lên đồng uống tới..ngất xỉu. Đưa vào bệnh viện, không dám khai uống xăng khi cầu số, đành nói dối là tự tử, chịu phạt...năm chục ngh́n.
Ma Quái Cầu Đề
Dân chơi đề xứ tận cùng đất nước này, luôn rỉ tai nhau về những kẻ may mắn đổi đời, sau một đêm cầu xin được ''con số thiêng'', nhờ đó mà thoát cảnh nghèo kiết xác, càng tăng sự thuyết phục đầy kích thích đối với những kẻ, vốn dĩ không tin vào chuyện ma quái.
Ngoài ông chủ trại tôm trúng đề mấy năm trước, th́ cái nhà thím Ba vừa trúng con đề ba mươi mốt, cũng là một ví dụ đầy thuyết phục kích thích ḷng tham của những kẻ mê muội, vào sự may mắn của chuyện đề đóm.
Người ta đồn nhau và đồn vào tai tôi, chuyện thím Ba R. ở khu bến tàu hồi tháng tám năm nay, sang bờ Nam xem ké người ta cầu đề, rồi nghe ké, về đánh... ké con số ba mươi mốt được thầy cầu lên, trúng mười mấy triệu trả hết nợ, c̣n dư tiền đi mua vật liệu về sửa nhà, mua bếp ga tủ lạnh...
Nghĩa là thím chỉ nghe ké thôi mà đă trúng to, đổi đời dễ dàng đến vậy, huống hồ những người đứng ra tổ chức buổi cầu? Ngay trước khi vào cuộc cầu đêm đă nói ở trên, trong câu chuyện trà nước chờ giờ thiêng, tôi nghe họ kháo nhau về một anh chàng nào đó ở tận xă bên, cầu được con đề trúng cả chục triệu, vừa xách rượu, thuốc... lên cám ơn lúc sáng, nghe càng kích thích tợn.
Trước, dân đề xứ này rầm rộ đua nhau cầu ngày. Cầu ngày nghĩa là sáng sớm tổ chức cầu xin số, chiều đánh ngay. Ngặt nỗi ''phong trào'' rầm rộ quá, lại nhuốm đầy vẻ mê tín dị đoan, vậy nên công an truy bắt. Bắt riết, hàng chục điểm cầu, nay chỉ c̣n ''rơi rớt'' lại vài ''thầy'' hoạt động trốn tránh, luôn trong t́nh trạng ''sẵn sàng trốn chạy''.
Nhưng ''của hiếm'' nên càng đông khách lạ. Thầy P. hôm trước vừa được người ta rước xuống tận mạn Kiến Vàng, hôm sau về Ông Trang, hôm nay lại đă ở nhà tiếp tục lên đồng xin số cho những con bạc ''người nhà''.
Hết cầu ngày nổi thầy tổ chức cầu đêm. Đêm thuộc về âm cầu càng linh dữ. Cầu hồn đồ dùng măi rồi th́ cũng hết những vật dụng lâu năm, vậy là dân đề đóm đem luôn tên, tuổi, ngày giờ người trong họ tộc đă chết đi nhờ thầy cầu hồn lên, đặng hỏi thăm sức khoẻ.
Cuộc sống dưới âm ra sao, có cần con cháu cúng viếng ǵ thêm không. Sau một lô xích xông gút lại ''xin cho con xin một chữ tài'' để ngày mai c̣n có tiền mua đồ cúng. Một câu nói hàm hồ của thầy trong cơn vật vă v́ ma nhập? các con đề tính dọc tính ngang ra số, rồi xách tiền ra thử sức với sự rủi may để làm giàu.
Những cái tên người chết được quay ṿng, tháng trước cầu rồi tháng này đem ra cầu lại, v́ người chết cũng không có nhiều. Thậm chí quả thực không biết nếu người chết có linh, không hiểu có bao giờ họ hỏi thằng con, đứa cháu ḿnh sao dạo này quan tâm săn sóc ḿnh dưới tận cơi u minh đến thế. Thỉnh thoảng, chúng nó lại réo cả tên tục của ông bà chúng nó ra gọi hồn về, muốn yên nghỉ cũng không xong.
Chuyện chưa xong. Cầu hồn riết cũng hết thấy linh, mấy con đề rắp ranh chuyển sang cầu mả. Dân đề kháo nhau chuyện cầu mả nghe đầy vẻ ma quái man rợ.
Số là cái mả người mới chết đắp đất chưa kịp khô, vừa chôn hôm trước hôm sau đă đến tai dân chơi đề. Vậy là dân đề đóm nửa đêm rước thầy, khuân rượu xách hương lội bùn lầm lũi vượt sông ṃ đến.
Cả cái dầm chèo bằng sắt dộng thẳng xuống huyệt mộ người chết, lủng cả áo quan. Vậy rồi dùng máu chó mực chuẩn bị sẵn hoặc cắt tiết gà đang sống đổ thẳng xuống cái lỗ vừa dộng xuống trên mộ. Thầy niệm chú dán bùa, ép cho hồn người chết bị động mả hiện lên, xin một chữ tài.
Người ta tin mả người chết trôi sông, hoặc người chết trẻ, chết bất đắc kỳ tử, hoặc mả trẻ con th́ thường rất... thiêng. Nhưng cái sự thiêng cũng đi đôi với cái giá của nó. Quan niệm dân gian cho rằng, hồn người chết đă bị ép xuất khỏi huyệt mộ th́ không thể siêu thoát.
Vậy nên những kẻ cầu mả phải hết sức kín đáo, nếu không muốn bị gia đ́nh người bị ''động'' mả đuổi chém đến tận nhà, hoặc bị pháp luật ''sờ''' tới. Nghĩa là cả luật pháp lẫn ''luật rừng'' cũng đều phản đối cái tṛ cầu cơ vô lương này.
Nhưng dường như đạo đức cũng phải nhường chỗ cho những rắp ranh toan tính làm giàu, không cần đổ mồ hôi nước mắt. Bằng chứng dân đề vẫn truyền tai nhau những con số thiêng có được nhờ cầu mả.
Bút tích kiểm danh khi anh Hai C̣m lục t́m hồn ông D. trong cơi âm. Lời truyền rỉ tai:
Một lần dân đề tổ chức cầu mả người chết ở băi tha ma. Cầu mả này không thấy lên, nhưng lại động đến cái mả bên cạnh, hiện lên hồn ma một bà cụ già móm mém.
Dân đề xin chữ tài, bị bà cụ quát không được ồn ào, kiên quyết đuổi về:
- Cho bà lăo chín mươi tuổi này nghỉ.
Đoán già đoán non, mấy ông chơi đề dốc hết vốn liếng đánh con chín mươi. Hôm sau giải đặc biệt về hai số cuối chín mươi thật. Dân chơi chuyến đó vớ bở.
Một lần khác động mả cả tiếng đồng hồ, tốn bao nhiêu máu chó, máu gà ép xuống, hồn người chết mới chịu ''xuất''. Nhưng sức âm linh quá thầy không giữ nổi quyết, bị ''nó'' vật lên vật xuống.
Dân cầu số hôm đó bị phen hoảng hồn, vứt hết đồ cúng đồ thờ mạnh ai nấy chạy. Tuy thoát chết khối kẻ cũng bị ám mất cả tháng trời, từ đó mà khánh kiệt tài sản v́ bệnh tật.
ST
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 746 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 6:39pm | Đă lưu IP
|
|
|
SIM ĐIỆN THOẠI CÓ MA
Có lẽ bạn không tin nhưng câu chuyện đây là có thật. Một người bạn của tôi xài chiếc điện thoại di động CDMA của S-Fone tại Việt Nam. Và dĩ nhiên anh ấy cũng dùng dịch vụ điện thoại của hăng cung cấp này.
Vào một ngày đẹp trời cách đây gần một năm, anh ấy để chiếc điện thoại trên bàn trong nhà, không hiểu kẻ gian nào đă lấy cắp mất chiếc điện thoại.
Gọi điện thoại đến số đó để gặp xem ai đă dùng và chuộc lại, từng lời bản nhạc "Only Love" (v́ thuê bao này dùng Color Ring của S-Fone chọn nhạc chờ là bài Only Love) rồi khoảng năm phút sau lại nghe:
- Thuê bao quư khách vừa gọi hiện không liên lạc được ...
Tức ḿnh anh ấy gọi nữa vẫn là năm phút và câu nói quen thuộc. Tôi cũng gọi và cũng như thế. Trước khi mất th́ tài khoản điện thoại c̣n gần ba mươi k, mỗi một ngày dịch vụ color ring của S-Fone sẽ trừ hai trăm đồng cho dịch vụ Coloring.
Và cho đến nay gần một năm anh bạn tôi vẫn gọi vào để xin lại cái SIM, v́ nó lưu nhiều số điện thoại quan trọng, ca khúc vẫn vang lên có một điều lạ là:
Giai điệu vang lên "two am and the rain is falling - here we are and the cross was one again...rồi tút tú tú". Một trăm lần gọi là đúng một trăm lần đến "was one again" lại tút tut..và giai điệu nghe như oán như than.
Đến giờ bạn tôi vẫn gọi lên tổng đài để xin lại số đó, v́ anh ấy vẫn muốn dùng lại chính chiếc SIM số bị mất.
Bạn sẽ thấy sự thật là thế nào...không ai dùng, không ai tắt máy, không ai bắt máy...chỉ giai điệu đúng năm phút và đúng ngay đoạn hát đó lại mất tín hiệu! Một năm trôi qua vẫn cứ như thế.
onelove
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 747 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 6:40pm | Đă lưu IP
|
|
|
NGƯỜI NAM CHÂM KỲ LẠ
Cởi trần, anh Khải đưa chiếc th́a lên vai rồi buông tay. Th́a lập tức bị hút dính vào da như có nam châm hít. Khắp cơ thể anh đều có thể hút cả inox lẫn nhựa, thủy tinh, mạnh nhất là vùng từ rốn lên đỉnh đầu.
Anh Huỳnh Văn Khải bốn mươi bốn tuổi, là nông dân xă Phú Sơn, huyện Lâm Hà, Lâm Đồng. Gần ba năm nay, sau một buổi đi làm rẫy về thấy người nóng ran như bị cảm sốt, anh phát hiện ra năng lực đặc biệt của ḿnh: có thể hút mọi đồ vật trên người, trọng lượng lên đến ba mươi kg. Ngoài ra anh cũng "miễn dịch" luôn với điện.
Sáng 10-5, tŕnh diễn với phóng viên, anh Khải cho nguồn điện chạy thẳng vào bát nước, rồi nhúng cả bàn tay vào nước mà không bị điện giật.
Một bóng đèn 75 Watt đang đỏ b́nh thường, anh tḥ tay vào ổ cắm và nắm lấy lơi đồng dẫn điện, lập tức bóng đèn sáng lóe lên. Cơ thể giống như một tủ chén di động v́ đính hàng dăy muỗng đĩa, dao...
Người nông dân này nhớ lại, một buổi sáng tháng 7-2007, trong lúc đi rẫy cà phê anh cảm thấy cơ thể ớn lạnh như triệu chứng của cảm cúm, sau đó lại nóng ran toàn thân, nghĩ là ḿnh bị bệnh do thời tiết chuyển mùa.
Ít ngày sau trong bữa cơm trưa anh nhấm nháp tách rượu thuốc, khi thả ly rượu xuống thấy ly chạy theo tay và rơi xuống đất bể nát. Anh đi ngang qua màn cửa, cả một mảng vải lớn cuốn rung. Cả hai vợ chồng anh đều hoang mang lo lắng, nhưng thấy sức khỏe vẫn b́nh thường nên không đến bác sĩ.
Không hiểu và không giải thích được hiện tượng này nên một thời gian dài, vợ chồng anh giấu chuyện với những người xung quanh v́ sợ đàm tiếu.
Tuy nhiên kể từ đó khi ở nhà, anh vẫn thường thử cho vợ xem những pha hút đồ vật, từ kim loại đến thủy tinh và cả đồ nhựa. Thử dần theo trọng lượng, anh phát hiện có thể hút được tới ba mươi kg, nếu đồ vật đó có mặt phẳng như tấm kiếng hay kim loại.
Anh Khải cho biết, vùng nhạy cảm trên cơ thể của anh có khả năng hút nhiều đồ vật là từ rốn trở lên đỉnh đầu, mạnh nhất ở hai bả vai và từ ngang giữa lưng lên tới cổ.
Đặt đồ vật vào da càng lâu th́ cơ thể hút càng mạnh. Dán cả một dăy muỗng inox trên lưng mà anh có thể đi lại thoải mái không sợ rơi, thậm chí lắc mạnh liên tục cũng không rớt, cái này có thể dán lên cái khác như một cục nam châm loại lớn vậy.
- Nguồn năng lượng này càng mạnh, nếu như tôi nghỉ ngơi không lao động nặng, hoặc sau mỗi lần tiệc tùng". Người "nam châm" nhận xét.
Mới đầu anh Khải chỉ biết có thể hút đồ vật, sau đó trong một lần câu điện cho căn nhà mới xây, anh lại phát hiện ḿnh không bị điện giật. Anh liều phớt ngón tay trỏ chạm điện để thử lại cho chắc, thấy cũng không hề hấn ǵ và từ đó thoải mái cầm nguồn điện nối "sống" không cần dùng tới dụng cụ bảo hộ cách điện.
Các pha như tḥ tay đụng dây bugi xe gắn máy khi xe đang nổ máy, hay chích nguồn điện vào nhiều vùng trên cơ thể, người đàn ông này cũng đă thử khá nhiều lần.
Những pha mạo hiểm đùa với điện của anh Khải khiến bà xă, chị Nguyễn Thị Nga lo lắng:
- Rủi lúc thử điện mà cơ thể không có nguồn năng lượng lạ này th́ chỉ có toi mạng.
Người vợ đă phải sắm cho chồng một đôi giày có khả năng cách điện tốt. Chị cũng yêu cầu người hiếu kỳ muốn xem biểu diễn phải mang giày dép và đứng cách người nam châm tối thiểu một mét, hoặc phải ngồi co chân trên bàn cho an toàn.
Thế nhưng trao đổi với phóng viên, anh Khải cho biết hoàn toàn kiểm soát được nguồn năng lượng của ḿnh. Mỗi khi cảm thấy năng lượng dồi dào anh mới dám đụng đến điện.
- Cứ mỗi lần thử điện, mười đầu ngón tay có cảm giác rân lên rất phê, hai bàn tay lạnh ngắt. Anh nói.
Tiến sĩ Trương Trổ giám đốc sở khoa học công nghệ Lâm Đồng cho biết, hiện tượng cơ thể anh Khải có thể hút đồ vật, dẫn điện là rất lạ. Sở sẽ thành lập một đoàn nghiên cứu để kiểm tra thực tế và tham khảo các nhà khoa học chuyên ngành để t́m hiểu trường hợp này.
Quốc Dũng
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 748 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 7:03pm | Đă lưu IP
|
|
|
NHỮNG CON ĐƯỜNG MA ÁM Ở ANH
Ban đêm trên xa lộ M6, thỉnh thoảng đâu đó người ta vẫn gặp những chiến binh La Mă dật dờ đi lại, bóng ma nữ bất chợt hiện h́nh, hoặc đột ngột có chiếc xe tải đâm sầm vào ḍng xe đông đúc.
Nhiều người ngay cả ban ngày cũng không dám phóng xe máy ngang qua đường Leigh, Manchester, nơi nhiều năm về trước đă diễn ra thảm họa sập hầm mỏ thảm khốc, bởi họ luôn có cảm giác lạnh thấu người, như thể đang có những con mắt trừng trừng phóng ra từ bụi rậm.
Cao tốc A9 ở Highlands được xếp thứ hai về độ “kinh dị” khi một gia đ́nh cho biết, đă chứng kiến tận mắt một cỗ xe ngựa trang hoàng lộng lẫy, với những lính hầu đeo tóc giả, xuất hiện trong chớp nhoáng rồi biến mất vào màn đêm thăm thẳm.
Đường Mound trên quốc lộ A9 gần thị trấn Dornoch, cũng nổi tiếng với bóng ma kỵ sĩ thời Victoria. C̣n trên đường High Street ở Great Yarmouth, th́ thường xuyên xuất hiện ma chó, đường Gloucester ở Finsbury Park, bắc Luân Đôn gần như gắn liền với h́nh ảnh những đứa trẻ ma tha thẩn chơi đùa.
Thần hộ mệnh đă từng hiện h́nh trên xa lộ B4293 ở Devauden xứ Wales, để đánh thức một phụ nữ mê ngủ trong lúc lái xe, trong khi nhiều người qua đường B3314 gần thị trấn Tintagel ở Cornwall, liên tục bắt gặp một phụ nữ trong bộ váy thời Victoria dật dờ đi lại.
Bảng xếp hạng “Những con đường ma quái nhất nước Anh” được thực hiện hàng năm trước thềm lễ hội Halloween. Mười con đường kinh dị nhất:
1. Quốc lộ M6
2. Quốc lộ A9 ở Highlands
3 Đường Platt ở Leigh, Manchester
4. Đường High Street và đường Suffield ở Great Yarmouth
5. Đường Gloucester Drive, Finsbury Park, bắc London
6. Cao tốc B4293 ở Devauden, Wales
7. Cao tốc B3314 ở Tintagel, Cornwall
8. Đường Mound, trên quốc lộ A9 gần Dornoch
9. Cao tốc B1403 gần Doncaster, South Yorkshire
10. Đường Drews, Ward End, Birmingham
ST
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 749 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 7:04pm | Đă lưu IP
|
|
|
XUNG QUANH NHỮNG ĐIỀU KỲ BÍ
Chuyện về "Nam Hải đại tướng quân", nhất là việc cứu người trong cơn nguy nan giữa trùng khơi, dù ngẫu nhiên, dù khoa học đă hoặc chưa thể giải thích, ngư dân vẫn truyền miệng nhau những điều kỳ bí. Tuy nhiên, sáng tạo ra vị cứu tinh trên biển như "ông Nam Hải" là biểu hiện của trí tuệ dân gian, nhằm củng cố ḷng quả cảm trước hiểm nguy khó lường giữa đại dương
Đi đến bất cứ vùng biển nào, chúng tôi cũng được nghe ngư dân truyền tụng nhiều câu chuyện đầy huyền thoại của cá voi “ông Nam Hải” của họ.
Cầu Ǵ Được Nấy
Ở làng biển Đông Tác, phường Phú Đông, Tuy Ḥa Phú Yên, chúng tôi được nghe câu chuyện “ông” cứu người đầy vẻ bí ẩn. Con cháu ông Nguyễn Quảng Nam (đă mất) ngụ tại làng này cho biết, ông Nam không hề biết bơi. Cách nay trên mười năm, ông đi theo một tàu đánh cá gồm sáu người th́ gặp sóng đánh ch́m. Năm người kia thiệt mạng, chỉ có ông Nam sống sót nhờ được “ông” cứu.
Người nhà ông Nam kể với chúng tôi câu chuyện thoát nạn: Khi rơi xuống biển, ông Nam liên tục khấn vái cầu cứu “ông” đến “hộ”. Khi gần lịm người v́ đuối sức, một sinh vật khổng lồ h́nh cầu, da trơn nhớt đen bóng đến nâng d́u ông Nam đến tận băi Đá Đăng, cách bờ hàng chục cây số. Đến băi Đá Đăng, ông Nam không thể leo lên được do đuối sức, phần v́ do vách đá thẳng đứng không chỗ vịn.
Ông tiếp tục khấn nguyện: “Có thương th́ thương cho trót, xin ông đưa con đến chân cầu Ba Chân”. Tuy cầu Ba Chân cách băi Đá Đăng cả trăm cây số, song trong lúc mơ màng, ông Nam vẫn nhớ rơ ḿnh được “ông” tiếp tục nâng d́u đến tận đây.
Người nhà ông Nam c̣n cho biết, ông rất khoái ăn thịt chó nhưng từ khi được “ông” cứu liền từ bỏ ngay sở thích này. Bởi ngư dân nào cũng tin rằng đă thờ cúng, tin tưởng “ông Nam Hải” th́ phải nhất thiết không bao giờ được ăn thịt chó, nếu không sẽ có tai nạn xảy ra.
Thế nhưng, nhiều năm sau khi được “ông” cứu, ông Nam chợt muốn thử lại cảm giác khoái khẩu khi dùng thịt chó, và ngay sau bữa ăn đă lăn đùng ra chết! Tuy nhiên, không ít người dân trong làng khẳng định với chúng tôi, ông Nam bị trúng gió không cứu chữa kịp nên thiệt mạng.
Xôn Xao Khi “Ông Lụy”
Nhiều ngư dân từng chứng kiến cảnh “ông lụy” (cá voi chết) cũng kể lại cho chúng tôi rất nhiều điều kỳ bí. Ông Nguyễn Văn Út Bảy mươi tuổi, ở Tuy Ḥa Phú Yên, nhớ lại những lần chứng kiến cảnh “ông lụy” trong đời ḿnh: “Lúc sắp lụy, ông sẽ t́m cách vào bờ. Lúc này biển dậy sóng dữ dội, xung quanh ông có vô số “binh tôm tướng cá” pḥ ông vào”.
Hầu hết các ngư dân đều tin rằng không phải vùng đất nào cũng được “Nam Hải đại tướng quân” chọn để vào bờ “lụy”. Vùng “ông” chọn để gửi xác những năm sau đó trù phú khác thường. “Đặc biệt trong năm “ông lụy”, ngư dân vùng biển đó sẽ được mùa cá bội thu”, ông Vơ Mưa bảy mươi ba tuổi, ngụ thôn Kim Giao, xă Hoài Hải, huyện Hoài Nhơn B́nh Định, nói.
Ông cho biết: “Năm 1957 lúc tôi mười một tuổi, làng phát hiện một ông sắp lụy đâm vào bờ. Cả làng đưa về miếu chuẩn bị các thủ tục chôn cất nhưng đợi hoài ông vẫn không đi, mắt vẫn mở và đuôi vẫn ngo ngoe.
Phải đến ngày thứ ba, khi các bô lăo khấn hứa sẽ nhang khói thờ phụng đàng hoàng, ông mới vẫy đuôi rồi nhắm mắt lụy. Đó là điều cả đời tôi chưa từng thấy v́ không sinh vật biển nào sống lâu trên cạn như vậy.
Ông Hồ Ngợi năm mươi tám tuổi, làng Phú Câu, phường sáu, Tuy Ḥa Phú Yên, đoan chắc với chúng tôi rằng đă chứng kiến một chuyện khó tin khi “ông lụy”:
“Cách nay mười lăm năm, làng Phú Câu phát hiện ông tấp vào bờ sắp lụy, liền huy động hàng trăm người dân, trong đó có tôi, khiêng “ông” về để lo hậu sự. Thế nhưng, hàng trăm ngư dân to khỏe không thể nào nhấc nổi “ông”. Khi vị trưởng lạch đứng ra cúng vái hồi lâu, chúng tôi liền khiêng “ông” đi một cách nhẹ nhàng”.
Sáng Tạo Đấng Cứu Tinh
Nhiều ngư dân đă thêu dệt chuyện “ông Nam Hải” trước khi cứu người, cứu tàu sẽ phun nước bọt trấn áp sóng to gió lớn khiến biển lặng trời yên. Song, điều này đă được giải thích: Khi gặp thời tiết xấu, nhất là khi có gió băo khiến đại dương dậy sóng dữ, cá voi tự vệ bằng cách phun ra nhiều đờm. Chất đờm này có tác dụng như vệt dầu loang trên mặt nước biển, sẽ khiến sóng chỉ lềnh dưới mặt nước chứ không mạnh lên được.
Vùng an toàn mặt biển do cá voi phun đờm có diện tích đủ rộng để những chiếc tàu trọng tải hàng chục tấn trở lên có cảm giác biển yên gió lặng... Việc cá voi xuất hiện bên mạn tàu để nâng d́u mỗi khi gặp băo to, sóng lớn cũng được giải thích chính là cách để chúng tự cứu, t́m nơi né tránh cơn giận dữ của thiên nhiên.
Song, vẫn c̣n rất nhiều chuyện đầy bí ẩn về “Nam Hải đại tướng quân” được ngư dân tin tưởng, truyền tụng. Ở Phú Yên, ngư dân tin rằng những phụ nữ lớn tuổi song chưa lấy được chồng, chỉ cần chui qua bộ hài cốt của “ông” sẽ được toại nguyện, t́m được tấm chồng như ư. Ở B́nh Định, Phú Yên, Ninh Thuận..., ngư dân c̣n cho rằng bột xương “ông Nam Hải” trị được nhiều chứng bệnh ở người, như hen suyễn, lao phổi...
Niềm tin vào sự trợ giúp của “Nam Hải đại tướng quân” xuất phát từ rất nhiều sự tích tương truyền về khả năng mầu nhiệm của cá voi đối với ngư dân làm nghề khai thác đánh bắt trên biển, dù sao cũng là một giá trị tâm linh đáng trân trọng. Có điều, không nên v́ quá tôn sùng, tin tưởng vào “ông Nam Hải” mà ngư dân lơ là việc trang bị kiến thức cũng như phương tiện kỹ thuật pḥng chống thiên tai khi ra khơi.
Vào thời đại văn minh hôm nay, con người vẫn c̣n tiếp tục bị vùi dập bởi những cơn băo dữ giữa biển khơi. Chuyện về “Nam Hải đại tướng quân”, nhất là việc cứu người trong cơn nguy nan giữa trùng khơi, dù ngẫu nhiên, dù khoa học đă hoặc chưa thể giải thích, ngư dân vẫn truyền miệng nhau những điều kỳ bí. Tuy nhiên, sáng tạo ra vị cứu tinh trên biển như “ông Nam Hải” là biểu hiện của trí tuệ dân gian nhằm củng cố ḷng quả cảm trước hiểm nguy khó lường giữa đại dương.
Nguyễn Thạnh
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 750 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 7:05pm | Đă lưu IP
|
|
|
HUYỀN THOẠI NAM HẢI ĐẠI TƯỚNG QUÂN
Vào những ngày trung tuần tháng tư âm lịch, ngư dân ở nhiều vùng biển bắt đầu vào mùa lễ hội Nghinh Ông. Đây cũng là dịp để người ta nhắc chuyện cá voi cứu người với vẻ tôn kính, hàm ơn loài cá hiền ḥa này
Biển cả có lúc hiền ḥa, đem lại cho ngư dân những mùa màng bội thu, tạo nên cuộc sống trù phú cho nhiều người. Song, cũng nhiều lúc đại dương nổi giận. Không biết từ bao giờ, ngư dân đi biển mỗi khi gặp cảnh nguy nan ngấp nghé bên bờ cơi chết, ai cũng khấn niệm và trông chờ “ông Nam Hải” đến cứu giúp.
Những Nhân Chứng Sống
Mùa Nghinh Ông này ở Phú Yên, chúng tôi gặp ông Nguyễn Phê bảy mươi ba tuổi, ngụ làng Phú Câu, phường sáu Thành Phố Tuy Ḥa, được cả vùng biết đến nhờ từng được “ông".
Cách gọi thành kính của ngư dân đối với cá voi cứu vớt. Nhiều ngư dân Tuy Ḥa bảo: “Ông Phê là nhân chứng sống cho huyền thoại “ông Nam Hải” làm cho chúng tôi càng có niềm tin mănh liệt vào ông, nhất là mỗi khi ra biển”.
Dù tuổi cao sức yếu nhưng ông Phê vẫn nhớ như in ngày được cá voi cứu cách nay hơn hai mươi năm. Ông kể:
“Tháng 3-1984, trong một chuyến đi câu ngoài khơi, khi vừa bủa câu xong, một cơn lốc đi qua nhấn ch́m tàu chúng tôi. Toàn bộ thợ thuyền đều là thanh niên trai tráng nhưng không ai thoát chết. Năm đó tôi xấp xỉ năm mươi tuổi, tuy là dân đi biển nhưng bơi rất yếu, tưởng đâu cũng xong đời rồi. Vật lộn với sóng biển một lát, tôi đuối sức, miệng không ngớt khấn vái ông đến giúp.
Đến lúc gần như bất tỉnh, chỉ chực ch́m lỉm xuống đáy biển, tôi chợt thấy ḿnh được nâng lên mặt nước, người nhẹ tênh. Dù mơ mơ màng màng nhưng tôi vẫn có cảm giác rất rơ như ḿnh đang được nằm trên một tấm ván trơn nhớt, rất êm ái, từ từ trôi đi. Cứ như vậy vài ngày đêm, đói quá tôi ngất lịm lúc nào không biết.
Khi tỉnh dậy, tôi mới biết ḿnh được một tàu đánh cá vớt lên. Những ngư dân tàu này khẳng định tôi được “ông” cứu, bởi họ thấy dáng “ông” ở xa xa đang đưa tôi đến gần tàu”. Dừng lại một lát như tưởng nhớ đến ơn cứu mạng của “ông Nam Hải” ông Phê tâm sự:
“Nhiều người bảo rằng nhờ tôi luôn luôn tôn kính và có duyên với “ông” nên khi lâm nguy mới được “ông” cứu, có lẽ vậy”.
Ở làng Phú Câu có hơn hai mươi người từng được cá voi cứu về từ cơi chết như các ông Lê Mau, Lê Dậu, bà Chài..C̣n ở làng Đông Tác, phường Phú Đông Thành Phố Tuy Ḥa cách đó không xa, cũng có hơn năm mươi người được cá voi “hộ”.
Chúng tôi t́m gặp bà Lương Thị Trả bảy mươi tuổi, ở làng Đông Tác. Bà Trả bồi hồi nhớ lại:
“Cách nay chừng gần hai mươi năm, trong một lần đi vớt củi lụt trên sông Đà Rằng xuồng bị lật, mẹ con tôi bị cuốn trôi tuốt ra biển. Con trai tôi mười tám tuổi, khỏe mạnh bơi giỏi nhưng không thoát chết. Trong khi đó, tôi không biết bơi, yếu đuối nhưng thoát nạn nhờ “ông” hộ”.
Lúc người đang lơ mơ chỉ muốn ngất lịm, tôi thấy “ông” đến đưa cái lưng trơn lạnh nâng d́u tôi giữa mưa gió, sóng nước mù mịt, lạnh buốt. Chừng mười giờ sau, tôi được “ông” đưa đến tận bờ trước khi ngất lịm đi”.
Ngược ra ngoài vùng biển B́nh Định, chúng tôi được ngư dân chỉ đến gặp bà Nguyễn Thị Sơn, ở thôn Kim Giao xă Hoài Hải, huyện Hoài Nhơn, trường hợp điển h́nh gặp cá voi cứu thoát nạn. Nhớ lại chuyện xưa bà Sơn vẫn chưa hết bàng hoàng:
“Năm 1966 tôi đi trên một chuyến tàu chở sáu mươi ba người, từ Sa Huỳnh tới cửa An Vũ. Gặp sóng lớn đánh tàu ch́m, sáu mươi hai người kia đều chết đuối. Riêng tôi tuy không biết bơi, nhưng khi uống nước biển kiệt sức tưởng đâu bỏ xác ngoài khơi th́ được “ông” đến “hộ” đưa vào bờ”.
Cơng Tàu Vượt Nạn
Những ngày vào mùa Nghinh Ông này, đi đến đâu chúng tôi cũng nghe rất nhiều chuyện cứu người của “ông Nam Hải”. Nhiều chiếc tàu hàng chục tấn, chở vài chục người bị nạn ngoài khơi đă được cá voi đưa vào bờ an toàn.
Về vùng biển Rạch Giá Kiên Giang, chúng tôi gặp ông Nguyễn Văn Hùng ba mươi bảy tuổi, ngụ 370 An Ḥa Rạch Giá, chủ tàu KG 9116 TS. Nghe chúng tôi nhắc chuyện được cá voi cứu ông Hùng khẳng định ngay:
“Hôm đó đúng là ngày đáng nhớ nhất trong đời ngư phủ của tôi”. Ông kể vào tháng 4-1996, khi đang đánh bắt cá tại vùng biển Ḥn Chuối Kiên Giang, tàu ông gặp băo bị phá nước, các thủy thủ cùng nhau bơm tát liên tục cũng không kịp. Ông Hùng lập tức quay mũi về hướng sóng, thả neo cầm cự và tiếp tục bơm tát nước ra. Song, sóng to gió lớn khiến neo bị đứt, tàu quay ngang nước vô lênh láng.
Ông Hùng hồi tưởng: “Lúc tàu sắp ch́m tôi chỉ biết khấn vái nhờ “ông” phù hộ, nếu c̣n sống được về đất liền th́ sẽ cạo đầu ăn chay. Lời khấn cầu của tôi như linh nghiệm. Chẳng bao lâu sau, tàu từ từ nổi lên như không có tải trọng, nhẹ tênh. Các thủy thủ không hiểu chuyện ǵ nhưng vẫn h́ hục tát nước và tôi cho quay mũi tàu vào bờ chạy hết tốc độ.
Cảm giác lúc đó rất lạ, tàu như đang cưỡi trên một tấm đệm. Sau bốn giờ khi vô tới gần ḥn Đá Bạc, tàu bị chuyển mạnh một cái từ dưới mạn. Tôi đưa mắt quan sát th́ thấy một khối h́nh cầu đen bóng khổng lồ có bề ngang chừng ba mét nổi lên và đi ra xa.
Lúc này tôi mới biết tàu ḿnh được “ông” áp tải vô bờ. Khi tất cả thủy thủ lên được trên ḥn Đá Bạc, tàu liền va vào đá rồi vỡ tan, ch́m dần”.
Ở vùng biển Nha Trang, chúng tôi gặp ông Nguyễn Sơn và được nghe ông kể về chuyện được cá voi cứu cách nay hơn hai mươi năm.
“Năm 1982 khoảng bốn mươi người chúng tôi đang đi trên một chiếc tàu th́ bị phá nước đắm dần, tưởng chắc đều phải bỏ xác giữa biển khơi. Giữa lúc hỗn loạn ai đó chợt hét bảo, người lớn tuổi nhất trên tàu đứng ra khấn vái “ông”.
Lúc tàu sắp ch́m hẳn, bỗng chúng tôi thấy xuất hiện hai khối h́nh cầu đen bóng kè hai bên mạn, nâng d́u tàu đi. Được một đoạn, chúng tôi gặp một tàu đánh cá và được họ cứu thoát” . Ông Sơn nhớ lại.
Được Phong Tước “Nam Hải Đại Tướng Quân”
Theo các lăo ngư, cá voi được ngư dân sùng kính gọi là “ông Nam Hải”, từng được vua Gia Long sắc phong tước “Nam Hải đại tướng quân”. Cũng có thuyết cho rằng vua Gia Long phong tước Càn khôn Quốc gia Nam Hải Cự tộc Ngọc Lân Trung đẳng thần cho cá voi.
Tương truyền vào khoảng năm 1799, Nguyễn Ánh trong lúc trốn chạy quân Tây Sơn định vượt biển sang Xiêm La th́ gặp băo lớn. Sau lưng quân Tây Sơn đuổi theo, trước mặt th́ dông gió băo bùng, Nguyễn Ánh nh́n trời, khấn nguyện:
“Nếu trời c̣n tựa Nguyễn Ánh này th́ xin pḥ hộ thoát qua cơn thập tử nhất sinh”.
Ngay sau đó, từ dưới nước bỗng nổi lên cặp cá voi kẹp hai bên mạn thuyền đưa lưng đỡ d́u thuyền Nguyễn Ánh vào đất liền b́nh an. Đến năm 1802 sau khi lên ngôi, Gia Long có chỉ sắc phong cho cá voi là “Nam Hải đại tướng quân
Trần Hoàng Nhân
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 751 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 7:06pm | Đă lưu IP
|
|
|
NHÀ SƯ SUỐT 40 NĂM CHỞ ĐẤT RA ĐẢO XÂY CHÙA
Suốt hơn bốn mươi năm qua, ngày nào ḥa thượng Thích Viên Măn cũng chở nước và đất từ đất liền ra đảo, rồi gánh nước trên vai, tay chống gậy, tay kia giữ quai thùng, bàn chân trần dẫm lên phiến đá nóng bỏng chuyển đến nơi cần thiết...
Hoàng hôn đổ bóng xuống băi biển Nha Trang. Mặt trời lơ lửng cuối chân trời như một quả cam hồng lớn. Du khách phóng tầm mắt ra phía biển cả mênh mông. Những tia nắng cuối cùng chiếu vào đảo, sắc đá ánh lên màu đỏ rực kỳ ảo. V́ vậy, người ta gọi ḥn đảo đó là đảo Ḥn Đỏ.
Trên ḥn đảo đó có một ngôi chùa mang tên Từ Tôn. Ngôi chùa đó không có ǵ đặc biệt ngoài việc nó ở giữa biển, nhưng cuộc đời của vị ḥa thượng dưới mái chùa đó là một câu chuyện kỳ lạ, đầy nghị lực của con người.
Cảnh Tiên Giữa Biển
Ḥn đảo đỏ rực mỗi buổi chiều, trồi lên giữa sắc biển xanh bao la, đẹp như một bức tranh. Du khách dạo trên băi biển cũng phải dừng chân ngắm nh́n vài phút thiên thần đó. Chiếc ghe máy nổ phành phạch cưỡi trên đầu những con sóng bạc, rồi lựa sóng t́m chỗ đỗ để chúng tôi bước chân lên đảo Ḥn Đỏ.
Nh́n từ xa, chỉ thấy ánh đá đỏ rực, nhưng càng tiến lại gần, càng thấy xanh ngắt màu cây lá lẫn trong kẽ những khối đá khổng lồ to bằng những ngôi nhà cao tầng nằm lăn lóc. Bước lên đảo từ phía Tây, vạch những lùm dây gai, cả một vườn bằng lăng hiện ra.
Nổi bật là một cây bằng lăng tím ngát hoa, mọc trong một cái thuyền thúng. Chiếc thuyền thúng này là phương tiện mà ḥa thượng Thích Viên Măn dùng để chở đất và nước từ đất liền ra đảo. Ông trồng cây vào chiếc thuyền này để làm kỷ niệm. Cả vườn xoài ẩn sau những khối đá lớn tránh gió.
Đặc biệt nhất là cây mai sáu nhánh vươn cao, mà theo sư thầy Chúc Minh th́ cây mai này đă ở trên đảo từ khi thầy có mặt. Cây mai mọc trong kẽ đá và chỉ ra hoa đúng vào ngày rằm tháng tư. Theo các nhà khoa học, đây có thể là giống mai rừng, được các loài chim di trú mang đến.
Con đường xếp đá quanh co, dưới những tán cây hoa sứ, thông, huyết giác, thiên tuế... dẫn du khách đến ngôi chùa Từ Tôn. Xung quanh chùa có rất nhiều khu vườn hoa với những gị phong lan lúc lỉu, những bụi cúc vàng rực rỡ. Ngôi chùa Từ Tôn khá nhỏ và cực kỳ đơn sơ.
Tuy nhiên, trước chùa có một quả đại hồng chung với những họa tiết bằng chữ Phạn rất sắc nét. Trên chuông khắc nhiều bài thi kệ “nguyện tiếng chuông này siêu pháp giới”.
Vườn tượng Lâm T́ Ni ở trước chùa với mười ba bông sen, diễn tả huyền thoại khi Đức Phật ra đời đă biết đi, mỗi bước để lại một bông sen dưới chân ngài. Phía Đông ḥn đảo, là tượng thánh mẫu Bồ Tát Quán Thế Âm đứng trên Nghênh Phong Đài nh́n ra biển lớn “độ” cho những sinh linh kiếm sống trên đầu sóng dữ. Dưới chân tượng, một băi đá tăi ra biển với hai bên tả hữu như thế thanh long, bạch hổ.
Bên trái có Ḥn Án, Ḥn Thư như một con triện và một khối sách. Chen vào giữa là bàn cờ tiên, nơi ngày xưa các ông tiên thường xuống đánh cờ. Sau Ḥn Thư là “Ḥn Chị, Ḥn Em” đang nâng đỡ nhau. Phía dưới những khối đá lớn là những mảnh “vườn tiên”, với vườn nhăn, vườn thông, vườn hoa giấy, vườn bồ đề...
Trong những khu vườn bồng lai trên rặng đá đó, tiếng chim ca ríu rít xen với tiếng sóng vỗ hườm đá ́ oạp. Du khách có thể ngồi trên những tảng đá sạch sẽ ngắm biển, đón gió mỗi chiều trong tâm trạng không c̣n lưu luyến ǵ đến cảnh hồng trần. Thật là một cảnh Phật ở trần thế!
Khách tham quan được chiêm ngưỡng cảnh tiên giữa biển cả đều không biết rằng, mấy chục năm trước, ḥn đảo này chỉ có những khối đá khổng lồ, không thấy bóng cây, ngọn cỏ.
Vị ḥa thượng gầy g̣ chiều chiều ngồi trước hiên chùa ngóng ra biển, nh́n hành vân lưu thủy, không mấy khi nói cười chính là người đă cống hiến tất cả sức lực và tuổi trẻ, đằng đẵng bốn mươi tám năm lao động, chở đất, chở nước từ đất liền ra đảo mới có được một cảnh tiên để lại cho đời như ngày hôm nay.
40 Năm “Chiến Đấu” Với Thiên Nhiên
Đă bảy mươi chín tuổi, dáng người nhỏ nhắn gày g̣, song hàng ngày ḥa thượng Thích Viên Măn vẫn cùng các đệ tử dọn cỏ tưới cây trên đảo. Cả đời ông làm việc cực nhọc, máu và mồ hôi đă đổ không biết bao nhiêu xuống ḥn đảo này, song trông ông không toát lên vẻ khổ ải. Dáng đi vẫn nhanh nhẹn linh hoạt.
Ông bảo, với ông, lao động chính là một dạng thiền. Các bậc đại giác cũng đă đắc đạo trong khi lao động tầm thường như giă gạo, gánh nước, chẻ củi..Ông muốn, mỗi du khách khi bước chân lên ḥn đảo này đều cảm nhận thấy chất thiền ở từng gốc cây, ngọn cỏ.
Ḥa thượng Thích Viên Măn sinh ra ở vùng đất nắng gió Phú Yên, từ nhỏ đă đi tu khổ hạnh theo phái Mật Tông tại chùa Kỳ Viên Trung Nghĩa trên núi Sơn Trung Khánh Ḥa. Đây là ngôi chùa rất nổi tiếng, từng được Thái hậu Từ Cung, mẹ Vua Bảo Đại qua lại nhiều lần. Bà từng trồng cây đại trước chùa đến nay vẫn c̣n.
Một ngày đầu năm 1960, đứng trên đỉnh Sơn Trung nh́n về hướng Đông, ông giật ḿnh khi thấy ánh hồng h́nh đóa sen rực lên giữa biển. Ông liền rời núi, tiến về phía biển và thấy ánh hồng bao trùm ḥn đảo nhỏ dần biến mất khi mặt trời lặn xuống bên kia đỉnh Sơn Trung. Thấy lạ ông tính chuyện ra đảo tu tập.
Mặc dù là trụ tŕ chùa Kỳ Viên Trung Nghĩa, song ḥa thượng Thích Viên Măn vẫn quyết chí ra đảo, v́ chùa Kỳ Viên Trung Nghĩa du khách đến nhiều, phá vỡ không gian chay tịnh của chùa. Hơn nữa ông tu tập theo phái Mật Tông, nên cần không gian tĩnh lặng tuyệt đối. Thế là tay gậy, tay bị với những cuốn kinh, ông rời núi Trung Sơn đi về phía Ḥn Đỏ.
Ngày đó cả khu vực c̣n hoang sơ. Ḥa thượng men theo ven biển đến băi tha ma an táng những người đi biển bị nạn. Cạnh băi tha ma có ba túp lều. Anh Sáu Sài G̣n chèo thuyền đưa ḥa thượng ra đảo. Nghe tâm nguyện ḥa thượng muốn ra đảo sống, anh Sáu buồn cười.
Hàng ngày đi biển qua ḥn đảo, nhưng anh ít lên đảo, v́ trên đảo không có nước, không có cây xanh, chỉ có những khối đá khổng lồ lổn nhổn nhô lên từ đáy biển. Cả ngày đảo đá phơi ḿnh dưới nắng gắt khiến không gian trên đảo hừng hực nóng. Anh Sáu bảo, nếu sống ở đảo một ngày chắc cơ thể sẽ biến thành... cá khô.
Ḥa thượng Thích Viên Măn cải tạo một hốc đá thành hang, căng bạt che làm nơi trú nắng trú mưa, rồi chở nước lương thực ra dự trữ, chuẩn bị cuộc chiến lâu dài với thiên nhiên khắc nghiệt.
Công cụ lao động của ông chỉ là một chiếc búa, một chiếc xà beng và một chiếc thuyền mủng dùng để đi về.
Hàng ngày đều đặn từ sáu giờ sáng, khi mặt trời mới nhô lên từ mặt biển, ông nhặt những tảng đá nhỏ đổ vào hơm, hố, rồi dùng búa, xà beng đẽo gọt những tảng đá to, để tạo mặt bằng. Chỉ riêng công việc san lấp mặt bằng để dựng đủ một ngôi chùa, ông đă mất đúng năm năm làm việc cật lực, ngày nào cũng như ngày nào, cứ đày lưng dưới nắng từ sáng đến đêm khuya.
Hai bàn tay ông chai sần v́ vần đá. Khắp người loang lổ v́ nắng cháy, miệng khô rộp da bong từng mảng. Lao động nặng nhọc như vậy, nhưng mỗi ngày ḥa thượng Thích Viên Măn chỉ ăn duy nhất một bữa, đúng vào giờ ngọ. Đồ ăn chính của ông cũng rất đặc biệt, chỉ là các loại rong rêu mọc ở mép đá như rong rau câu, rong đồng mứt, rong chân vịt... mọc ở vách đá hoặc bị sóng biển hắt lên vách đá từng mảng một.
Những ngày ở đảo, tôi đă được ḥa thượng Thích Viên Măn mời bữa cơm chay với món rong rêu. Thú thực, thứ rong này rất nhạt nhẽo, lại có mùi tanh đắng và chát rất khó nuốt. Thấy mặt tôi hết co lại giăn khi nhai rong, ḥa thượng bảo rằng, trong lúc ăn nếu ḷng ta không nghĩ đến chất ngon, vị ngọt th́ miệng nhai nhánh rong đắng cũng giống như nhai một cọng rau muống vậy!
“Khi ta chấp nhận sự khổ cực th́ khổ cực sẽ vơi đi, khi ta không nhớ đến sự khổ cực, th́ khổ cực sẽ biến mất giữa ḷng ta” . Ḥa thượng triết lư với tôi như vậy.
Có được mặt bằng rồi, ḥa thượng Thích Viên Măn dựng một ngôi chùa nhỏ, rộng độ 25m2 làm nơi tu thiền. Tường chùa được xếp bằng những tảng đá do ông đẽo gọt và cột kèo là tám chiếc cọc tre. Mái lợp bằng lá.
Trong chùa chỉ có một tấm h́nh Phật tổ được lồng kính trang nghiêm, một lư hương bằng đất nung, một cây đèn dầu, một cái chuông, cái mơ và những cuốn kinh. Nhưng để biến ḥn đảo thành nơi có sự sống, ông tiếp tục lao động không ngừng.
Hàng ngày ông dậy sớm chèo thuyền vào đất liền, đóng đất vào bao vác xuống thuyền rồi chèo ra đảo. Hồi đầu chưa có kinh nghiệm ông cứ đổ đất lên các hốc đá. Nhưng rồi mùa mưa đến vài trận mưa rào tầm tă, xối hết cả đất xuống biển đảo lại trơ ra toàn đá. Bao nhiêu mồ hôi đổ hết xuống biển cả.
Không chịu khuất phục ông nghĩ ra cách chống lại hiện tượng xói ṃn. Ông dùng nilon bít tất cả những khe đá lại rồi đổ đất vào. Cứ mỗi lớp đất lại xếp lên trên một lớp đá, rồi dùng đá xây kè thành tường chung quanh với những lỗ nhỏ ngoằn ngoèo làm ḍng nước chảy chậm, đất ít bị cuốn đi.
Tạo được mảnh đất nào, ông lập tức trồng cây rồi bê đá xếp thành tường cao để chống gió biển. Ông c̣n trồng khoai lang, sắn và các loại rau quả trong các giỏ đất xếp trên mặt các tảng đá để có thứ ăn.
Quá tŕnh chăm sóc cây cối vô cùng vất vả. Ông phải chèo thuyền thúng về đất liền, gánh từng xô nước, đổ đầy thuyền rồi chở ra đảo để tưới cây. Cứ tưới được một lúc, nắng nóng và gió biển thổi mạnh lại khô ran nứt nẻ, do đó phải tưới nước liên tục nhiều lần một ngày. Cây cối mọc lên, rễ tua tủa tỏa bóng mát, vừa chống xói ṃn đất lại cản được gió biển.
Tôi hỏi: “Tổng cộng có bao nhiêu năm ḥa thượng gánh đất, gánh nước ra ḥn đảo này?”. Ông lẩm nhẩm tính và bảo rằng, trừ năm năm phá đá dựng chùa, đến nay đă có bốn mươi năm một ḿnh ông liên tục chở đất từ đất liền ra ḥn đảo hoang này.
Ngày nay dạo bước trên ḥn đảo tiên cảnh này, con người trần tục chúng ta khó mà tưởng tượng nổi v́ sao một con người nhỏ bé, gầy guộc kia có thể làm được việc đó.
Nhà văn Quách Giao, người thân thiết với ḥa thượng từ ngày mới ra đảo kể:
Suốt hơn bốn mươi năm qua, ngày nào ḥa thượng Thích Viên Măn cũng chở nước và đất từ đất liền ra đảo, rồi gánh nước trên vai, tay chống gậy, tay kia giữ quai thùng, bàn chân trần dẫm lên phiến đá nóng bỏng chuyển đến nơi cần thiết.
Không ít lần ông bị trượt chân, ngă lăn lông lốc xuống vách đá bất tỉnh nhân sự. Những giọt nước quư hiếm đổ xuống đá chỉ một loáng đá bốc hơi sạch...Khổ nhất là những ngày biển động. Những cơn sóng bạc đầu lật úp cả thuyền đất, d́m vị ḥa thượng gầy g̣ xuống biển.
Ông c̣n nhớ chiều ngày 14-10-1972 âm lịch, khi đang chở nước từ đất liền ra đảo, một cơn lốc từ đất liền thổi ra lật úp thuyền. Ḥa thượng chỉ c̣n biết bấu vào miếng xốp mang theo (ông dùng miếng xốp khá lớn thay phao cứu hộ, đề pḥng khi thuyền lật). Gió thổi mỗi lúc một mạnh, miếng xốp kéo ông mỗi lúc thêm xa bờ.
Qua một đêm vật lộn với sống biển, sáng ra không c̣n thấy ḥn đảo nào cả, bốn bề chỉ là biển xanh thăm thẳm với sóng lớn dập dềnh.
Sau ba ngày, ba đêm lênh đênh trên biển, khi chuẩn bị đổ xuống v́ kiệt sức th́ gặp tàu viễn dương của Nhật Bản. Được uống nước ông dần tỉnh lại. Trên người lúc đó chỉ c̣n mỗi chiếc quần đùi. Những thủy thủ người Nhật này chuyển ông cho tàu đánh cá Việt Nam, và họ chở ông về đảo Ḥn Đỏ để ông tiếp tục con đường đến cơi Niết bàn.
Dạo bước trên đảo Ḥn Đỏ được phủ kín bởi cây xanh và những vườn hoa rực rỡ sắc màu, thật khó có thể tin rằng, năm mươi năm trước nó là một đảo hoang chỉ có đá là đá. Giờ đây trên đảo bốn mùa cây trái đơm hoa.
Ḥa thượng Thích Viên Măn c̣n kỳ công ra Yên Tử chiết cành đại bảy trăm tuổi về trồng để mong thấy được bóng Phật.
Kỳ công nhất là vườn xoài tượng mười bốn cây ở giữa đảo. Đây là giống xoài ngày trước dùng để tiến vua, hiện chỉ c̣n ở khuôn viên chùa Từ Quang Phú Yên. Ông phải gieo hạt vào giỏ đất, rồi khoét núi đá sâu một mét, đổ đất trồng cây vào, chúng mới sống được và cho trái. Trái xoài nhỏ ăn có vị ngọt ngọt, chua chua và vị mặn, có lẽ do nước biển.
Tăng ni phật tử bốn phương về viếng cảnh chùa, ăn trái xoài thấy vị mặn, mà nghĩ rằng mồ hôi ḥa thượng Thích Viên Măn đă đổ xuống gốc xoài để xoài đơm hoa kết trái.
Giờ đây ngôi chùa nhỏ trên đảo này đă có thêm bốn đệ tử. Ḥa thượng Thích Viên Măn đă giao quyền trụ tŕ lại cho đệ tử là Đại đức Thích Chúc Minh. Tăng chúng đă đóng góp cho nhà chùa để mua chiếc máy bơm nước, với hệ thống ống dẫn nước kéo từ đất liền ra để các sư đỡ cực nhọc.
Mùa khô gió biển vẫn thổi rất khốc liệt trụi hết lá cây, nên phải tưới nước liên tục. Mấy đệ tử phải thay nhau cầm ṿi tưới nước suốt ngày đêm. Theo thầy Chúc Minh, phải tưới liên tục ba ngày bốn đêm mới hết đảo, nhưng tưới đến cuối đảo, th́ phía đầu đă lại khô trắng.
Trung b́nh mỗi tháng, ḥn đảo sử dụng 1.000m3 nước để tưới cây. Nếu một người làm việc với máy tưới nước cũng không xuể, vậy mà từ mấy chục năm nay, ḥa thượng Thích Viên Măn chỉ với chiếc thuyền, đ̣n gánh và hai chiếc thùng cùng mồ hôi và tâm huyết, đă mang lại sự sống cho ḥn đảo này.
Rời đảo Ḥn Đỏ với ngôi chùa Tự Tôn giữa cảnh bồng lai nơi biển cả, ḥa thượng Thích Viên Măn tiễn tôi xuống tận bến thuyền. Từng đoàn khách du lịch thong thả lên đảo thưởng ngoạn thành quả lao động mấy chục năm của một nhà sư kỳ lạ.
Không hiểu vị ḥa thượng này đă đắc đạo nhờ lao động thay v́ nhập thất tụng kinh hay chưa, nhưng nh́n vào thành quả mà ông gây dựng, tôi tin rằng ông đă t́m thấy cơi Niết bàn cho ḿnh.
Phạm Ngọc Đương
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 752 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 7:07pm | Đă lưu IP
|
|
|
CẬU BÉ CÓ KHẢ NĂNG NGOẠI CẢM
V́ sao có những người thường xuyên chơi xổ số và luôn trúng hay t́nh cờ tránh được những tai nạn? Họ được xếp vào loại may mắn thường xuyên nhờ linh cảm đặc biệt của ḿnh. Một cậu bé người Trung Quốc cũng vừa mới tuyên bố về khả năng ngoại cảm của ḿnh.
Cậu bé Yu Zhuoquan bảy tuổi ở Hanchuan, Hubei Trung Quốc, có khả năng nh́n xuyên qua những lá bài hay quân cờ đô mi nô.
Chính nhờ khả năng đặc biệt này mà cậu đó đă nhiều lần thắng trong các ván bài và ván cờ. Ngoài ra cậu bé c̣n rất nhạy cảm với những con số và giỏi làm tính.
Bố mẹ của bé Yu kể lại rằng, họ đă phát hiện ra khả năng ngoại cảm của bé một cách t́nh cờ hồi tháng mười hai năm ngoái.
Qua các cuộc nghiên cứu, đánh giá, các nhà khoa học tổng kết được bốn con đường, dẫn đến khả năng ngoại cảm.
- Thứ nhất là bẩm sinh, tức sinh ra đă có khả năng ngoại cảm.
- Thứ hai là sau những trận ốm thập tử nhất sinh, bỗng phát hiện ra khả năng này.
- Thứ ba là các thiền sư tu hành lâu năm, đắc đạo.
- Thứ tư là do được đào tạo.
ST
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 753 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 7:11pm | Đă lưu IP
|
|
|
NHỮNG KHẢ NĂNG KỲ LẠ
Trong những thập niên gần đây nhân loại đă đạt được những tiến bộ vượt bậc trong các lĩnh vực y khoa, thiên văn, điện toán... Tuy nhiên, cho đến nay, các khoa học gia vẫn phải thừa nhận tất cả những tiến bộ đó chưa giúp được con người giải thích một số những hiện tượng huyền bí từng hiện hữu trên trái đất từ nhiều thế kỷ, thậm chí nhiều thiên niên kỷ.
Một trong những hiện tượng huyền bí được các khoa học gia ghi nhận là khả năng thôi miên của một số nhà thôi miên học. Theo những công tŕnh nghiên cứu về thôi miên của một số khoa học gia trên thế giới, từ thôi miên trong Anh Ngữ đă bắt nguồn từ tiếng Hypnos, tên của Thần Ngủ trong truyền thuyết Hy Lạp cổ đại.
Nhưng thực tế, toàn bộ tiến tŕnh thôi miên của một nhà thôi miên học đối với người cũng như loài vật không hẳn là một quá tŕnh đưa người hay vật vào trong giấc ngủ vô thức.
Trái lại, khi một người được thôi miên, người đó vẫn có thể có những hoạt động b́nh thường như biết nghe những câu hỏi, biết trả lời một cách hợp lư.
Thậm chí có nhiều trường hợp người được thôi miên c̣n biết viết, biết đọc, biết hồi tưởng những kỷ niệm đă xẩy ra trong quá khứ.
Tuy ảnh hưởng cùng những khả năng của thôi miên là một điều có thật từ nhiều thiên niên kỷ, đông đảo mọi người vẫn nghi ngờ và coi nghệ thuật thôi miên là những sản phẩm thuần túy của trí tưởng tượng hoặc tà giáo.
Trong những năm tháng dài thời Trung Cổ ở Châu Âu đă có nhiều nhà thôi miên học tài ba có khả năng mổ xẻ, khiến người bệnh không những không biết đau mà c̣n có thể không chảy máu.
Nhưng v́ những thành kiến xă hội, những hiểu biết không thấu đáo của nhiều vua quan thời bấy giờ, nên nhiều nhà thôi miên học đă trở thành đối tượng bị chụp mũ phù thủy, bị khủng bố và thậm chí bị hỏa thiêu.
Phải mất nhiều thế kỷ và qua những nghiên cứu công phu, của nhiều khoa học gia danh tiếng trên thế giới, con người ngày nay mới chấp nhận sự hiện hữu cùng những khả năng huyền bí của thôi miên.
Đặc biệt, trong những thập niên gần đây, nghệ thuật tŕnh diễn thôi miên ngay trên sân khấu với sự tham gia trực tiếp của khán giả, đă trở thành một hiện tượng giải trí tương đối phổ biến ở Châu Âu, Châu Mỹ cũng như Châu Á.
Để có thể mô tả một cách rơ ràng thôi miên là ǵ, ta hăy tưởng tượng nếu b́nh thường có người bảo:
- Bạn là một con mèo đang ḅ trên đất và kêu meo meo.
Chắc chắn bạn sẽ tức giận hoặc cười trừ v́ cho đó là một người điên. Nhưng nếu như bạn gặp một nhà thôi miên học tài ba, cũng câu nói đó của nhà thôi miên, sẽ khiến bạn tự nguyện ḅ dưới đất bằng cả hai tay hai chân và bạn sẽ kêu meo meo giống như một con mèo.
Nói như vậy có nghĩa là một người trong trạng thái bị thôi miên, người đó sẽ ngoan ngoăn làm một cách vô thức tất cả những ǵ nhà thôi miên học khuyên bảo.
Thực tế trong một cuộc tŕnh diễn về thôi miên tại California, Hoa Kỳ vào năm 1972, một nhà thôi miên học theo trường phái Franz Mesmer đă mang đến cho cử tọa, trong đó có nhiều khoa học giả nổi tiếng thế giới, những ngạc nhiên lớn lao đến mức khó có thể ngậm miệng được.
Cụ thể nhà thôi miên học đă mời khoảng hai chục khán giả lên sân khấu, tŕnh diễn những ảnh hưởng của thôi miên. Sau khi nhà thôi miên học nói th́ thầm những ngôn ngữ như rót vào tai những người trên sân khấu.
Cử tọa ngạc nhiên thấy ngót hai chục người, ăn mặc chỉnh tề cổ cồn cà vạt, bỗng nhiên cùng ngơ ngác trong một hai phút đồng hồ, trước khi ḅ ra đất và cùng thi nhau kêu "gâu gâu", bất chấp những hỗn loạn, ḥ hét, cười la của mấy ngàn khán giả hiện diện trong rạp hát.
Bên cạnh việc điều khiển người khác hành động theo ư muốn, các nhà thôi miên học c̣n có khả năng “cấy” vào thần kinh hệ, của một người những mật mă nhất định. Một khi gặp hoàn cảnh và điều kiện tương ứng với những mật mă đă cấy, người đó sẽ có những hoạt động đúng như lời “dậy bảo” của nhà thôi miên học.
Một trong những người có công theo đuổi nghệ thuật thôi miên là Franz Anton Mesmer, một bác sĩ người Áo xuất hiện vào nửa cuối thế kỷ mười tám. Chính những công tŕnh nghiên cứu và hệ thống hóa nghệ thuật thôi miên của ông.
Đă đưa thôi miên học trở thành một hiện tượng tuy huyền bí nhưng được ứng dụng một cách rộng răi trong việc trị bệnh, giải phẫu bệnh nhân, điều tra tội phạm, nghiên cứu khoa học, sáng tác thơ văn...
Mới đây những nhà thôi miên học tài danh, c̣n đi xa hơn một bước, khi cho tŕnh diễn những màn thôi miên, khiến người bị thôi miên trải qua những cảm giác nóng lạnh thực sự, tùy theo lời “khuyên nhủ” của nhà thôi miên học.
Thậm chí có người c̣n nghe lời nhà thôi miên, dí ngón tay vào ngọn lửa đèn cầy, mà không hề cảm thấy đau đớn và ngón tay cũng không hề bị bỏng.
Trong khi đó có những người tuy không hề nhúng tay vào nước sôi hay dí tay vào lửa, nhưng lại bị bỏng sau khi chịu ảnh hưởng của thôi miên.
Trong một công tŕnh nghiên cứu về thôi miên học, được một nhóm khoa học gia Hoa Kỳ thực hiện gần đây nhất đă đi đến đúc kết, thôi miên học không những có khả năng giúp người trị bệnh, mà c̣n gia tăng khả năng thần giao cách cảm (telepathy) cũng như khả năng thiên lư nhăn (claivoyance).
Các nhà khoa học cũng nh́n nhận nhiều nhà thôi miên học, có khả năng giúp con người nhớ lại những kỷ niệm, những h́nh ảnh đă từng bị lớp tro thời gian bao phủ từ nhiều thập niên về trước.
Nhận thức được giá trị của thôi miên, mặc dù không đi đến một giải thích thỏa măn nào ở thời điểm hiện nay, tại Hoa Kỳ cơ quan cảnh sát đă cho thành lập một ban nghiên cứu đặc biệt, chuyên ứng dụng khả năng thôi miên trong việc điều tra tội phạm.
Các khoa học gia c̣n cho rằng, khả năng thành công của thôi miên học, không những tùy thuộc vào nhà thôi miên, mà c̣n tùy thuộc một cách quan trọng vào niềm tin của người được thôi miên.
Trong thời gian trên dưới một năm trời thực hiện những cuộc thí nghiệm, cho chương tŕnh truyền h́nh Los Angeles, khoa học gia Emile Franckel đă thành công trong việc thuyết phục khán giả tin tưởng.
Một khi được thôi miên, con người sẽ có khả năng nhớ lại những sự kiện, những nhân vật, những tên người và địa danh, b́nh thường không thể nhớ trong cuộc sống thường nhật.
Cùng chung quan niệm với Emile Franckel, nhiều khoa học gia trên thế giới, nhất là các nhà thôi miên học, cũng đă cho rằng trí nhớ của con người trải qua thời gian sẽ là những lớp phù sa được bồi đắp, lớp sau bao phủ lên lớp trước.
Chính quá tŕnh bồi đắp trí nhớ theo thời gian, đă khiến cho những sự kiện trước bị những sự kiện hiện tại bao trùm, nên con người trong một hoàn cảnh b́nh thường, khó có thể nhớ lại cho dù những sự kiện đó vẫn được lưu trữ trong các tế bào của năo bộ.
Một khi con người ở trong trạng thái bị thôi miên, tất cả những lớp phù sa tư tưởng, sẽ được đào xới và con người lúc đó sẽ nhớ lại những ǵ đă bị chôn vùi.
Trong khi thực hiện những thí nghiệm về thôi miên học, các khoa học gia trên thế giới đă không thể nào ngờ, cùng với những hồi tưởng kỳ lạ của người bị thôi miên về quá khứ.
Đôi khi có những trường hợp người bị thôi miên đă kể lại những câu chuyện, nhắc đến tên tuổi những nhân vật và mô tả, những sự kiện không phải chỉ xảy ra một vài thập niên về trước, mà có thể nói tới vài thế kỷ.
Căn cứ vào hồ sơ lưu của Hiệp Hội Nghiên Cứu Tâm Linh Anh Quốc, ngay từ năm 1906 các khoa học gia đă thí nghiệm thôi miên cho một người con gái, khiến người con gái kể lại những t́nh tiết đă xảy ra dưới thời vua Richard Đệ Nhị.
Điều kỳ lạ hơn là tất cả những t́nh tiết do người con gái kể lại, bao gồm tên người, địa danh, quần áo thời trang, các loại món ăn ở cung đ́nh... đều hoàn toàn đúng với những tài liệu lịch sử, mặc dù trong suốt cuộc đời người con gái đó, không hề đọc hay nghe những chuyện đó cho dù là một lần.
Trong những trường hợp hồi tưởng những sự kiện kỳ lạ, sau khi được thôi miên trong thời gian mấy thập niên gần đây, ta không thể không kể đến trường hợp nổi tiếng của người thiếu phụ hai mươi chín tuổi tên là Virginia Tighe.
Căn cứ vào công tŕnh nghiên cứu khoa học được các khoa học gia ghi nhận, th́ trong thời gian từ tháng 11 năm 1952 cho đến tháng 10 năm 1953, một nhà thôi miên học Hoa Kỳ tên là Morey Bernstein, đă tiến hành thực hiện một loạt những cuộc thôi miên, đối với bà Virginia Tighe trước khi nghe bà tâm sự.
Bà Virginia Tighe sinh ra tại Maddison, Wiscosin và lớn lên tại Chicago, từ năm lên ba cho đến khi lập gia đ́nh. Trong suốt thời gian đó, bà không hề bao giờ viếng thăm Ái Nhĩ Lan và cũng không mấy khi tiếp xúc với người Ái Nhĩ Lan.
Vậy mà khi được thôi miên, bà Virginia Tighe đă không những nói tiếng Anh với giọng Ái Nhĩ Lan, mà c̣n cho biết chính bà là Bridget Murphy, con của ông bà Murphy, theo đạo Protestant và sinh sống tại Meadaws, thuộc vùng Cork, Ái Nhĩ Lan.
Trong những cuộc thôi miên kế tiếp, bà Virginia Tighe cũng c̣n cho biết anh trai của bà tên là Duncan sinh năm 1796, đă thành hôn với Aimée, con gái của bà Strayne, người trước đây từng dạy bà khi bà mười lăm tuổi.
Đến năm 1818, bà thành hôn với một người theo đạo Công Giáo, tên là Brian MacCarthy và cả hai đă dọn đến Belfast sinh sống. Ngoài ra, trong những buổi bị thôi miên, bà Virginia Tighe c̣n ca hát những bài dân ca trữ t́nh của người Ái Nhĩ Lan, dù những bài dân ca đó đă xưa đến mức, ngay cả những con gái sinh ra và lớn lên tại Ái Nhĩ Lan cũng ít khi nghe.
Thậm chí, có lần bà Virginia Tighe c̣n say sưa nhảy một khúc luân vũ giống hệt như khúc luân vũ cổ điển của người Ái Nhĩ Lan.
Toàn bộ những kỳ diệu về câu chuyện của bà Virginia Tighe đă được nhiều khoa học gia Hoa Kỳ, trong đó có một số nhà nhân chủng học, nghiên cứu và điều tra trong suốt một thời gian dài.
Đặc biệt, tạp chí Empire cũng đă đặc cử một số phóng viên tên tuổ,i thực hiện cuộc điều tra và phối kiểm tất cả những ǵ bà Virginia Tighe đă nói trong hôn mê, với những thực tế đă xảy ra tại Ái Nhĩ Lan.
Kết quả, những sự kiện được ghi nhận trong thời gian một năm trời, đúc kết trong một báo cáo bao gồm mười chín ngàn chữ, đă cho thấy có những sự kiện được thừa nhận hoàn toàn chính xác, bao gồm tên tuổi và lư lịch của ḍng họ mà bà Virginia Tighe tự nhận.
Qua trường hợp của bà, các khoa học gia đă không ít th́ nhiều phải thừa nhận, khả năng đầu thai của con người là chuyện có chứ không phải không
Nhầm lẫn của khoa học trong cuộc sống chung quanh chúng ta, xưa cũng như nay có rất nhiều những hiện tượng kỳ bí, vượt khỏi sự nhận thức của con người.
V́ không thể giải thích được những hiện tượng kỳ bí đó bằng kiến thức khoa học, nên phần đông các khoa học gia đều từ chối không chịu tin chúng hiện hữu. Rơ ràng đó là quan niệm cố chấp, hẹp ḥi và rất sai lầm của những người làm khoa học.
Đồng ư, khoa học là một công cụ quyền lực giúp con người phát hiện những kỳ bí, ảo diệu trong đời sống tự nhiên. Tuy nhiên kiến thức khoa học mà con người thu lượm được trong giai đoạn vài ngàn năm, không thể nào là một chiếc ch́a khóa vạn năng, có thể mở cửa tất cả mọi kho tàng nhiệm mầu của tự nhiên.
Bằng cớ như chúng ta đă thấy trong quá tŕnh phát triển của lịch sử nhân loại, có những tư tưởng, học thuyết được coi là khuôn vàng thước ngọc trong một giai đoạn, nhưng rồi cùng với thời gian và sự phát triển của khoa học.
Nhân loại mới nhận ra những sai lầm rất ấu trĩ của những tư tưởng và học thuyết đó. Sau đây là một vài bằng chứng cụ thể chứng minh những sai lầm điển h́nh của các khoa học gia.
Thứ nhất người ta c̣n nhớ vào thế kỷ mười tám, chính nhà hóa học nổi tiếng người Pháp tên là Antoine Lavoisier, đă lớn tiếng tuyên bố chuyện những tảng thiên thạch rớt xuống trái đất là chuyện hoàn toàn phi lư, không bao giờ xảy ra.
V́ uy tín của ông lúc đó quá lớn và những bằng cớ ông đưa ra “rất khoa học” nên một loạt các viện bảo tàng tại Châu Âu lúc bấy giờ đă quyết định “thu hồi các tảng thiên thạch đang được triển lăm và đem vứt vào sọt rác.
Thứ hai, vào năm 1850 một nhà vật lư sinh vật người Đức tên là Johannes Muller đă khẳng định, vĩnh viễn khoa học nhân loại không thể nào đo được tốc độ của một tín hiệu thần kinh trong cơ thể con người.
Vậy mà không đầy hai năm sau, Hermann von Helmholtz đă chứng minh lời khẳng định của Jhannes Muller là sai lầm.
Thứ ba, khi nhà vật lư Ernest Rutherford thành công trong việc phân giải một nguyên tử, ông tự tin tuyên bố môn vật lư đă đạt đến biên cương cuối cùng của vật chất.
Thực tế cùng với sự phát triển của thuyết lượng tử và sự phát minh ra quark, cho thấy nguyên tử không phải là đơn vị nhỏ nhất của vật chất, như ông Rutherford tuyên bố.
Nói tóm lại, hành tŕnh t́m kiếm những bí mật trong tự nhiên của nhân loại, cũng giống như những người đi dạo trên băi biển. Dù cho họ có may mắn nhặt được một vài vỏ ṣ, hến, phát hiện được một vài con cua, con ốc hay những ghềnh đá, vũng nước, họ cũng chẳng thể nào reo lên, tự cho ḿnh là đă phát hiện ra tất cả bí mật của đại dương.
Nhận thức được những hạn chế của “khoa học chính thống” đối với những hiện tượng siêu tự nhiên, nên trong những thập niên gần đây, trên thế giới đă có nhiều nhà khoa học nổi tiếng, quay sang nghiên cứu những hiện tượng, mệnh danh là “phi b́nh thường" (paranormal) trong tự nhiên và những khả năng “phi b́nh thường” của con người.
Về khả năng phi b́nh thường của con người, các khoa học gia chia làm hai loại chính.
Loại thứ nhất là ESP, viết tắt của chữ Extra Sensory Perception. Loại ESP nghiên cứu về ba dạng khả năng kỳ bí của con người:
- Một là thần giao cách cảm, biết được những suy tư của người khác.
- Hai là thiên lư nhăn, thấy được những chuyện xảy ra cách xa hàng trăm cây số.
- Ba là khả năng tiên tri, biết trước những chuyện sắp xảy ra.
Loại thứ hai là PK, viết tắt của chữ Psycho Kinesis. Những người dạng PK là người có khả năng vận dụng trí óc, điều khiển vật chất hoặc tạo ảnh hưởng, đối với các đồ vật và con người.
Phạm Thái Lai
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 754 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 7:15pm | Đă lưu IP
|
|
|
THẦN ĐỒNG HỌ LÀ AI KHI ĐĂ TRƯỞNG THÀNH?
Nhật báo Daily Mirror của Anh đă đưa tin cô bé Elise Tan Robert hơn hai tuổi, vừa mới biết đi đă trở thành, thành viên nhỏ tuổi nhất của Mensa, một câu lạc bộ những người thông minh nhất thế giới với chỉ số IQ là 156, vượt qua cả nữ doanh nhân nổi tiếng Carol Vorderman với hai điểm chênh lệch.
Sự kiện này đă gây chấn động nước Anh và người ta đă đặt ra câu hỏi: “Liệu sau này cô bé Elise sẽ có một tương lai tươi sáng? Phải chăng, những em bé được xem là “thần đồng” sẽ đều là những tài năng xuất chúng khi trưởng thành?"
Dưới đây là một số thần đồng khác ở Anh có chỉ số thông minh rất cao. Tuy nhiên, sau khi xem xét, các chuyên gia đều khẳng định: Không phải tất cả các thần đồng đều phát triển đúng như những ǵ họ được kỳ vọng.
1. Andrew Halliburton, IQ 145: Hiện Đang Làm Việc Trong Một Cửa Hàng Của McDonald’s
Khi c̣n nhỏ, cậu bé Andrew được xem là một thần đồng toán học. Giáo viên của cậu c̣n đoán rằng sau này cậu sẽ cực giỏi trong lĩnh vực máy tính hay ngân hàng.
Khi học tiểu học, Andrew đă rất thông minh, v́ vậy giáo viên đă phải sắp cho anh một chỗ ngồi riêng ở giữa lớp, cách ly khỏi các bạn và phải làm những bài kiểm tra khác, khó hơn bài của các bạn. Sau đó, năm lên tám tuổi, hiệu trưởng đă phải xếp cho anh học toán tại một trường cấp hai.
Năm mười một tuổi, Andrew đạt điểm B trong chương tŕnh GCSE (tương đương với lớp 10 ở Việt Nam). Năm mười bốn tuổi, cậu đạt điểm A trong các bài kiểm tra toán ở tŕnh độ A-Level (tương đương với lớp 11 và 12 ở Việt Nam) của Scotland.
Sau đó, anh tiếp tục học chương tŕnh máy tính tại Trường Đại học Dundee, nhưng bỏ học giữa chừng sau sáu tháng. Anh nói:
- Tôi cảm thấy chán không thể tả được, v́ vào đó tôi chỉ học lại những điều mà tôi đă biết, nên tôi đă bỏ học và đi làm bồi bàn trong một quán McDonald với mức lương 8,5 đô la một giờ.
Anh nói với phóng viên của tờ Daily Mirror:
- Tôi thực sự không biết ḿnh muốn làm ǵ nữa. Tôi cảm nhận thấy điều này cách đây bốn năm rồi. Những ǵ tôi đang làm hiện nay là rất tốt, nhưng tôi vẫn cảm thấy không hợp lắm với công việc này, mặc dù tôi hoàn toàn bằng ḷng với cuộc sống của ḿnh. Tôi nghĩ tôi phải học thêm tiếng Anh.
Anh tâm sự:
- Ngày c̣n nhỏ, các bạn đồng trang lứa đều gọi tôi là thần đồng, mỗi lần như thế tôi đều nói: “Xin đừng gọi tôi như thế, tôi không thích đâu.
Andrew tin rằng, kinh nghiệm của anh là một bài học cho Elise và cha mẹ cô bé. Anh nói:
- Cha mẹ và chị gái tôi đều nghĩ rằng lớn lên tôi sẽ là một người rất có địa vị và rất thành đạt, nhưng tôi lại là một người rất b́nh thường. Nên để bé Elise có được một cuộc sống thật b́nh thường, đừng gây sức ép cho cô bé.
2. Jeremy Roberts Chán Nản V́ Luôn Đứng Đầu Lớp
Mới lên ba, cậu bé Jeremy Roberts sinh ra ở Watford đă tỏ ra là một người rất thông minh, đến nỗi mà các cô giáo ở trường mẫu giáo cậu theo học, c̣n thường xuyên nhờ cậu sửa máy tính hộ mỗi khi chúng bị hỏng.
Jeremy cười nhớ lại:
- Có một lần, một giáo viên khác nhờ cô giáo của tôi đi t́m một người có tên là Jeremy đến sửa máy tính hộ và cô ấy đă há hốc miệng kinh ngạc khi nh́n thấy người ấy chính là tôi, một đứa bé ba tuổi.
Tôi đă từng rất chán nản v́ tôi luôn đứng ở vị trí số một ở tất cả các cấp học. Jeremy nói.
Năm mười bảy tuổi, anh đến Jerusalem học và đă thi kết thúc chương tŕnh phổ thông với những điểm số tuyệt đối.
Hiện tại anh mới hai mươi tuổi và học luật ở Trung tâm nghiên cứu Jewish ở Florida.
- Tôi rất vui với cuộc sống hiện tại. Jeremy nói.
3. Terence Judd Thần Đồng Âm Nhạc
Terence Judd được biết đến là một trong những tài năng âm nhạc lớn nhất nước Anh. Nhưng đáng buồn là có rất ít các bản nhạc của anh được thu âm lại, trước khi anh tự tử ở tuổi hai mươi hai.
Được nuôi dưỡng trong một gia đ́nh có truyền thống âm nhạc, bố mẹ đều là nhạc sĩ, Terence đă phát triển với một tốc độ đáng kinh ngạc.
Mười tuổi, cậu bé đă giành giải trong cuộc thi Junior Pianoforte quốc gia và xuất hiện trên sân khấu dàn nhạc giao hưởng của London hai năm sau đó.
Mười tám tuổi, anh đạt giải nhất trong cuộc thi Liszt Piano của Anh, nhưng năm 1979, anh đă nhảy xuống Beachy Head, địa điểm ở bờ biển phía nam nước Anh tự vẫn.
Ngày nay người ta đă lập nên giải thưởng mang tên anh, trao hai năm một lần cho những nghệ sĩ dương cầm nhỏ tuổi và giỏi nhất nước Anh.
4. Ganesh Sittampalam Thần Đồng Toán Học.
Năm 1987, lên tám tuổi, Ganesh Sittampalam đă đạt điểm cao nhất trong bài kiểm tra môn toán tŕnh độ O-level (tương tương lớp 10 ở Việt Nam) và một năm sau, năm 1988, cậu lại đạt điểm A môn toán trong khóa A-level.
Xuất thân từ Surbiton Surrey, năm 1992, mười ba tuổi, Ganesh tốt nghiệp Trường Đại học Oxford với tấm bằng loại ưu chuyên ngành Toán học.
- Tôi rất tự hào và vui v́ đă đạt được tấm bằng đó, chứ không phải vui v́ tuổi tôi nhỏ, mà tôi đă làm được những điều mà mọi người cho là phi thường.
Năm hai mươi tuổi, anh lấy bằng thạc sĩ về máy tính và một bằng tiến sĩ về lập tŕnh. Hiện nay ở tuổi ba mươi, anh làm việc tại Tập đoàn Ngân hàng Thụy Sĩ Credit Suisse và sống ở Đại học Oxford với vợ, Amanda. Tháng 9-2008, họ đă có một cậu con trai, Alexander.
5. Ruth Lawrence Tốt Nghiệp Trường Đại Học Oxford Năm Mười Ba Tuổi
Ruth đạt được điểm A môn toán tŕnh độ A-level năm chín tuổi. Nhận tấm bằng loại ưu của trường Oxford năm 1985 khi chỉ mới mười ba tuổi, và là sinh viên năm nhất của Trường Đại học Harvard lúc mười chín tuổi.
Ruth xuất thân từ Huddersfield, chuyển đến Israel năm 1998.
Bây giờ cô làm việc tại Trường Đại học Hebrew ở Jerusalem, đă kết hôn và có hai con. Cô nói: “Tôi muốn các con tôi được phát triển một cách tự nhiên”.
Nhật Anh
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 755 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 7:19pm | Đă lưu IP
|
|
|
TỰ TRUYỆN KHÓ TIN CỦA CÔ GÁI MÙ CÓ PHÉP LẠ
Một cô gái mất cả đôi mắt đă nh́n thấy ánh sáng, có thể trông thấy gương mặt ḿnh trong gương và nh́n nắng lên trên hàng cau trước ngơ...Cô kể lại tuổi thơ dữ dội và hành tŕnh từ bóng tối đến với thế giới ánh sáng trong một cuốn tự truyện.
"Tôi mù?" tự truyện của cô gái mù “có phép lạ” vừa được Nhà xuất bản Hội Nhà văn và Công ty Đông A ấn hành, cuốn sách dẫn dụ độc giả tới một thế giới chưa từng có…
Côn Sơn một ngày thu cách đây đă hai năm, tôi gặp Nguyễn Thanh Tú khi cô đang cùng những người mù tập dưỡng sinh. Gương mặt cũng thanh tú như tên gọi, làn da trắng hơi xanh xao, Tú giống như một tiểu thư quen sống cảnh “êm đềm trướng rủ màn che”.
Nhưng đằng sau vẻ ngoài khuê các ấy là một quăng đời bất hạnh với những kư ức buồn. Mắc chứng Glo-côm bẩm sinh, mới cất tiếng khóc chào đời, Tú được đưa từ nhà hộ sinh đến thẳng Viện Mắt. Bốn lăm ngày tuổi, Tú lên bàn mổ lần đầu, mười sáu tuổi phải bỏ cả hai mắt sau mười lần phẫu thuật.
Tú sống trong thứ bóng tối đậm đặc và tưởng chừng như vĩnh viễn. Bóng tối ấy dường như sẽ làm Tú tàn phế về mặt tâm hồn, sẽ tuyệt vọng... nếu “ánh sáng cuối đường hầm” không xuất hiện khi tháng 10-1994 Tú được giới thiệu lên Hội Người mù Việt Nam để tiếp cận một phương pháp dưỡng sinh.
Người hướng dẫn phương pháp này là nhà văn Nguyên B́nh, đă giúp Tú kiên tŕ tập. Tập luyện được một thời gian, ngày nọ Tú bỗng thấy không gian bừng lên, một thứ ánh sáng rực rỡ bao phủ đôi mắt cô. Từ chỗ “nh́n” c̣n mờ mờ, ảo ảo dần dần Tú "nh́n" rơ hơn.
Cô thấy những chùm hoa khế đang rụng trước sân, chiếc lá vàng bay là là dưới mái hiên… Những khoảnh khắc đời thường ấy đối với cô gái phải đeo mắt nhựa này là một cái ǵ đó c̣n kỳ diệu hơn cả chuyện cổ tích…
"Thế giới ánh sáng" của cô gái mù này đă được kể lại trong cuốn tự truyện mà Tú bắt đầu viết từ năm 1999. Viết bằng chữ b́nh thường, viết bằng chữ nổi, rồi "phiên dịch" lại. Cần mẫn với những con chữ gần bảy năm, giờ đây "Tôi mù?" đă xuất hiện trên các hiệu sách.
Với Tú cuốn tự truyện "Tôi mù?" là một cột mốc đánh dấu bước ngoặt trong hành tŕnh đi t́m ánh sáng của người mù. Tú cầm cuốn tự truyện trên tay, đôi mắt nhựa của cô dường như đang ánh lên những tia sáng hạnh phúc.
Cô nói: "Cuốn sách này phải ra đời như một lẽ đương nhiên, bởi v́ nó rất có ích cho hành tŕnh t́m lại ánh sáng của người mù. Em muốn chuyển một thông điệp: Trên đời đang có một phương pháp t́m ánh sáng cho người phải chịu sự khắc nghiệt của số phận.
Em không có ư định viết một tác phẩm văn chương. Bằng việc kể lại quăng đời từ bóng tối tới ánh sáng của ḿnh, em muốn gửi gắm tới những người khiếm thị một niềm hy vọng, một nghị lực vươn tới, vượt lên số phận, khẳng định giá trị của chính ḿnh".
"Dường như Tú đang gắn cuộc đời ḿnh với việc đi t́m ánh sáng cho người mù? Một công việc duy nhất mà Tú yêu?".
Thanh Tú trả lời bằng tiếng cười trong veo: "Công việc em đang làm nhọc nhằn đến mức không yêu nó được. Biến cái hoang tưởng thành hiện thực, một cái ǵ đó "điên" như húc đầu vào đá.
Nhưng điều quan trọng là cái tưởng chừng như hoang tưởng đó đă có kết quả, nhiều người mù tập luyện phương pháp này đă “nh́n thấy” và bản thân em cũng được nó "cứu rỗi".
Đă mấy năm nay, ngôi nhà rợp bóng cây của Tú trở thành nơi lui tới của nhiều người mù. Họ đến đây để được cô gái "có phép lạ" này hướng dẫn tập dưỡng sinh.
Không ít người trong số đó đă thấy bừng lên trong mắt thứ ánh sáng mà họ đinh ninh rằng đă bị số phận tước đoạt vĩnh viễn. ánh sáng của đức tin, của khát vọng sống như những người hoàn toàn lành lặn?
Đă mấy năm nay, Tú âm thầm hướng dẫn tập dưỡng sinh cho những người cùng cảnh ngộ, cô làm việc này tự nhiên như nó phải thế, không hề đ̣i hỏi bất cứ sự thù lao nào. Với Tú, thù lao lớn nhất là khi những đôi mắt đă "ngủ quên" kia tự nhiên thức dậy.
Người ta gọi Tú là cô gái mù có "phép lạ". Tôi đă được tận thấy "phép lạ" của Tú trong chuyến lên Côn Sơn đi thực tế với nhóm người mù của nhà văn Nguyên B́nh.
Tôi c̣n nhớ đó là một buổi tối mùa thu êm như nhung, Thanh Tú đứng bên hồ nh́n vầng trăng lay động dưới đáy nước. Rồi cô gái mù này ngước lên nh́n không gian ngập tràn ánh bạc. Những ǵ Tú kể lại sau đó hoàn toàn đúng như cảm nhận của tôi.
Cũng hôm đấy, ở chùa Côn Sơn, Tú "nh́n" rơ đến mức cô có thể dùng que để chặn một đàn kiến đang chạy trên băi cỏ. Và mặc dù chiếc cặp của tôi để trong tủ ở khách sạn cách Tú hàng trăm mét, nhưng Tú đă đọc vanh vách trong đó chứa cái ǵ.
Tin được không? Điều đó cần có thời gian và cần cả những tấm ḷng khoan dung sẵn sàng tiếp nhận và chấp nhận những điều chưa từng có, c̣n chưa được khám phá trong thế giới này.
Điều mà tôi bắt gặp trong cuốn tự truyện của cô gái vốn "nghèo hai con mắt" này là một tâm hồn giàu có đầy những cung bậc rung cảm trước cuộc sống.
Tuổi thơ của Tú không những bất hạnh v́ mất đôi mắt mà c̣n phải chịu nỗi đau mất bố quá sớm.
Mẹ Tú bươn chải nuôi hai chị em trong khi phải chống chọi với một số thế lực đ̣i cướp ngôi nhà mà họ đang ở. Có lẽ v́ thế mà trong cuốn tự truyện luôn xuất hiện h́nh ảnh của những con người gặp nhiều thiệt tḥi, mất mát trong cuộc sống.
Một cô gái mù bị cướp mất con, một ông lăo mắc bệnh hiểm nghèo, phải bán hết gia sản c̣m để chữa bệnh…Nhưng xuyên suốt tất cả, vẫn là niềm yêu sống và nghị lực phi thường của cô gái vừa ra đời đă có lư do để t́m đến cái chết.
Nhà văn Nguyên B́nh nói về người học tṛ của ḿnh:
"Những người, những việc kể trong "Tôi mù?" có thể xếp vào loại Chuyện lạ có thật, thứ chuyện làm thỏa măn trí ṭ ṃ của số đông. Nhưng đọc kỹ và không định kiến, ta sẽ thấy đấy là công việc rất nghiêm túc.
Lạ, v́ nó vượt ra ngoài những hiểu biết của chúng ta... Dám mơ ước và dũng cảm biến ước mơ tưởng là hoang đường thành hiện thực, qua những trang viết chân thật, Nguyễn Thanh Tú gửi thông điệp cho mỗi chúng ta:
Đừng tuyệt vọng, dù trong đời gặp tai ương bất hạnh đến đâu. Trên con đường gian nan t́m lại ánh sáng, tuy chưa có kết quả hoàn toàn như mong muốn, Nguyễn Thanh Tú đă trở thành người có nhiều để cho. Phẩm chất người ở tầm mức ấy không phải ai cũng có được".
ST
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 756 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 7:21pm | Đă lưu IP
|
|
|
BÓNG MA XUẤT HIỆN TẠI TRƯỜNG NUS SINGAPORE
Cơ quan điều tra Singapore đă phải nhảy vào cuộc trước những tin đồn xôn xao, về một nữ bóng ma không đầu xuất hiện gần đây.
Trường Đại học Quốc gia Singapore (NUS) đă phải dựng một biển cảnh báo, nguy hiểm trước khu túc xá Bukit, v́ sự xuất hiện bí ẩn của một ma nữ không đầu.
Không ít các nhân chứng là sinh viên của trường, đă t́nh cờ nh́n thấy ma nữ này, theo mô tả đó là một cô gái mặc áo trắng, không đầu thường xuyên lảng vảng ở một khu lớp học.
Chưa dừng lại ở đó, khi màn đêm buông xuống, các sinh viên đă ch́m vào giấc ngủ ngon, th́ con ma nữ này vẫn tiếp tục lướt dọc qua các hành lang kư túc xá, đồng thời lẩm nhẩm giọng nói có âm điệu Nhật Bản.
Một sinh viên cho biết ánh điện chợt tắt mở liên tục, ở một số pḥng học vào buổi tối, tiếng bàn ghế đổ rầm rầm vào mỗi buổi chiều muộn. Nhiều sinh viên yếu bóng vía t́m cách ở nhờ hoặc thuê nhà bên ngoài, do lo sợ sự xuất hiện của ma quái.
Được biết, trường NUS là một trong những trường nổi tiếng ở Singapore, được nhiều người biết đến. Mỗi năm NUS nhận vào hơn năm ngàn sinh viên mới.
Trong đó có một ngàn năm trăm sinh viên quốc tế ở bậc cử nhân, khoảng 10% số này là sinh viên Việt Nam.
Hiện NUS đang có hơn sáu trăm sinh viên Việt Nam hệ cử nhân và cao học.
Đan Nguyên
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 757 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 7:22pm | Đă lưu IP
|
|
|
HÀNG LOẠT NGƯỜI MALAYSIA GẶP MA
Năm mươi nữ sinh trường cấp III Langar Malaysia, đă phải điều trị thần kinh, sau khi chứng kiến một ma nữ xuất hiện tại khu căng tin kư túc xá.
Năm mươi nữ sinh phổ thông trung học Langar quả quyết, họ đă gặp một con ma kỳ lạ xuất hiện nhiều lần trong khu vực kư túc xá. Theo mô tả đây là một con ma nữ mặc áo dài màu trắng và thường xuyên bay lượn xung quanh các khu nhà trong trường.
Một nhân chứng là học sinh cho biết:
- Khi nh́n thấy con ma nữ đang từ từ bay xuống, cháu đă hét lên và chạy ra khỏi khu vực.
Thật đáng ngạc nhiên, học sinh nữ này không phải là trường hợp duy nhất “đụng độ” ma nữ.
Năm mươi nữ sinh khác và một giáo viên, cũng đă từng chứng kiến cảnh tượng hăi hùng này. Phần lớn sau khi chứng kiến, những người này đều trở nên trầm cảm, thậm chí bị chứng rối loạn thần kinh, dẫn đến t́nh trạng thần kinh lâm sàng.
Cho đến thời điểm hiện nay vẫn chưa có các cuộc điều tra chính thức từ phía cơ quan chức năng, nhà trường Langar chỉ c̣n cách cho phép các nạn nhân xấu số nghỉ ngơi ở nhà, để có thể b́nh ổn tâm lư.
Được biết đây là trường hợp thứ hai liên tiếp ma nữ xuất hiện tại trường học trong gần một tháng vừa qua.
Cách đây không lâu, một ma nữ không đầu mặc áo trắng đă xuất hiện tại trường Đại học quốc gia Singapore, cảnh sát Singapore đă bắt tay vào cuộc, nhưng vẫn chưa có đầu mối nào được sáng tỏ.
Đan Nguyên
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 758 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 7:24pm | Đă lưu IP
|
|
|
XÂY TRƯỜNG TRÊN BĂI THA MA
Hàng trăm học sinh trường tiểu học Kohari cùng các bậc phụ huynh, đă tụ tập trước ṭa thị chính bang Bihar, yêu cầu chính quyền di rời ngay lập tức ngôi trường ra khỏi băi nghĩa địa Hồi giáo.
V́ vị trí “đắc địa” này mà bọn trẻ con đêm nào cũng mơ thấy ma quỷ.
- Cháu phải bỏ học cả tháng nay, v́ đêm nào cháu cũng mơ thấy có người chết từ dưới mộ đi lên, nhắc nhở sáng mai phải đi học đúng giờ.
Cậu bé sáu tuổi Raqib Ansari, kể với phóng viên bằng giọng chưa nguôi sợ hăi.
Vài năm trước do không được chính quyền cấp đất xây dựng, nên ngôi trường tiểu học ở làng Kohari buộc phải tạm bợ mọc lên trên băi tha ma thành phố, đến nay nó là nơi học tập của hơn hai trăm trẻ em quanh vùng.
Một phụ huynh tên Riyazuddin Ansari cho biết:
- Bọn trẻ thường xuyên cùng nhau ôn bài, nô nghịch quanh các ngôi mộ, thậm chí chúng c̣n chui cả vào các lăng mộ lát đá sạch đẹp ngồi ăn trưa.
Những giấc mộng mị ma quái ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe và đời sống tinh thần của đám trẻ nhỏ.
- Tuy nhiên chúng tôi không c̣n chọn lựa nào khác. Ngôi trường khác gần nhất cũng phải mất bốn giờ đồng hồ mới tới nơi.
Được biết trong nghĩa trang hiện giờ có hơn một trăm ngôi mộ xây đắp hoàn chỉnh, chưa kể những nấm mồ vừa mới chôn cất c̣n chưa kịp xanh cỏ và một danh sách dài những người “đặt chỗ” trước.
Trước t́nh trạng này, chính quyền bang Bihar hứa hẹn sẽ cấp đất để xây trường mới.
- Có lẽ người chết không thích sự ồn ào do bọn trẻ gây ra. Chúng tôi sẽ tiếp tục điều tra sự việc này.
Ram Yash Singh, một quan chức Hội đồng làng Kohari khẳng định.
Reuters
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 759 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 7:25pm | Đă lưu IP
|
|
|
EM BÉ VIỆT NAM ĐƯỢC IN DẤU TRÁI TIM
Ngày 3-3-2007 trong cộng đoàn tôi phụ trách tại vùng New Orleans bang Louisiana, xảy ra một chuyện khá lạ và kéo dài cả trên một năm. Tôi có theo dơi rất thận trọng trong suốt thời gian này, rồi mới có thể viết lên một vài điều, kể lại câu chuyện như một lời chứng.
Hôm đó trong khóa Thánh Linh, vào thánh lễ chiều thứ Bảy trong bài giảng, cha linh mục hướng chuẩn bị cho các tham dự viên đi vào nghi thức "phép d́m" trong Chúa Thánh Thần.
Rồi cha gợi ư mỗi người xin một ơn ǵ đó và giúp cầu nguyện cho nhau. Một bé gái tên là Tuyết Trinh mười tuổi, rất đơn sơ hồn nhiên "chỉ xin Chúa thương con thôi."
Th́ bỗng em cảm thấy nhột nhạt ở đùi bên phải. Nh́n xuống từ hướng mắt em th́ thấy hiện lên một trái tim đỏ rất rơ. Em nói cho hai người chị cùng đi dự tĩnh tâm, nhưng mấy người này tưởng em ngồi lâu rồi lấy bút vẽ ra. Nhưng không đây là h́nh trái tim thật nổi lên trên đùi em.
Rồi trái tim đó cứ tiếp tục khi th́ hiện lên khi th́ lặn xuống. Đặc biệt là khi em đi cầu nguyện hay làm một việc ǵ tốt, th́ thế nào sau đó cũng thấy trái tim hiện rơ.
- Đến thứ Năm tuần thánh 5-4-2007 th́ thấy một trái tim thứ hai hiện lên ở chân bên trái, đang khi trái tim ờ bên phải vẫn c̣n h́nh dáng nhưng bầm xuống.
- Chiều thứ Sáu tuần thánh khi em đang tập Dâng Hạt, th́ thấy nhiều tia sáng hiện lên ở trái tim bên trái.
- Chiều thứ Bảy tuần thánh khi em đang tắm th́ thấy người nóng dữ dội như lửa đốt. Mười lăm phút sau nh́n vào th́ thấy bên trên trái tim ở chân trái, có một chùm lửa như trong h́nh Thánh Tâm Chúa.
- Đêm lễ Vọng Phục Sinh khi đọc bài Kinh Thánh Ezekiel 36 Chúa cho một trái tim mới, em thấy nóng quá. Và khi đi lễ về th́ chùm lửa nóng tới độ em không chịu nổi nên ̣a khóc.
- Tối thứ Hai sau lễ Phục Sinh khi cầu nguyện với nhóm Thánh Linh, th́ em thấy hiện lên hai trái tim ở cả hai chân, có chùm lửa phía trên.
- Tối thứ Ba sau lễ Phục Sinh th́ thấy một ṿng gai quấn chung quanh trái tim.
Và cứ như vậy trong suốt bốn tháng, cho đến tháng bảy năm 2007, ngày nào trái tim cũng hiện lên vào lúc ba giờ chiều. Ba của em cũng làm chứng:
- Nhiều ngày đi đón em ở truờng về trước ba giờ th́ không thấy ǵ, nhưng đúng ba giờ th́ thấy trái tim hiện lên.
Nghe chuyện này tôi cũng muốn thấy tận mắt, nên đă có lần chở em đến nhà xứ trước lúc ba giờ chiều, và ḱa, kỳ lạ quá, tôi cũng đă chứng kiến trái tim hiện lên đúng lúc ba giờ chiều.
Rồi sau thời gian này, hai trái tim đều ch́m đi, chỉ lâu lâu mới hiện lên ngắn thôi, khi em đi dự tĩnh tâm hay làm việc ǵ tốt.
Nhưng câu chuyện lại gây chú ư đến kinh ngạc, là cũng vào chiều ngày thứ Sáu tuần thánh năm kế tiếp, tức vào ngày 21-3-2008 trái tim phía chân trái lại hiện lên.
Đến tối th́ cả hai trái tim đều rực lửa. Đêm Phục Sinh th́ hiện lên một lần nữa, rồi sau đó không c̣n thấy nữa.
LM Trần Cao Tường
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 760 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 7:29pm | Đă lưu IP
|
|
|
BÓNG NGƯỜI BÍ ẨN TRONG BẢO TÀNG
Nếu nh́n vào khe cửa, người ta thấy một h́nh người mờ ảo, ngồi dựa vào ghế trong bảo tàng Edward Jenner tại Anh. Nhưng thực tế là chẳng có chiếc ghế nào trong căn pḥng.
Edward Jenner 1749-1823, chào đời tại thành phố Berkeley Anh và sống ở đó trong phần lớn cuộc đời. Ông là bác sĩ đầu tiên trên thế giới nghiên cứu và sử dụng vắc-xin để pḥng chống bệnh đậu mùa.
Nhờ nghiên cứu của Jenner mà đậu mùa, một căn bệnh đáng sợ của loài người trong các thế kỷ trước bị xóa bỏ. Sau khi vị bác sĩ lừng danh qua đời, ngôi nhà của ông trở thành Bảo tàng Edward Jenner.
Nhiếp ảnh gia Chris Sandys của hăng BBC chụp được bức ảnh có bóng người bí ẩn, trong một lần tới thăm bảo tàng Edward Jenner.
- Tôi không tin vào ma quỷ, song bức ảnh đó rất lạ. Ngay sau khi chụp xong căn pḥng, bên ngoài trên gác mái của bảo tàng ở chế độ góc rộng, tôi xem lại nó trên màn h́nh máy ảnh và nh́n thấy vùng sáng bất thường, h́nh người trên chiếc ghế ở pḥng trong. Sandys kể.
Nhiếp ảnh gia đứng im tại chỗ và chụp thêm vài kiểu nữa để t́m hiểu hiện tượng lạ, song anh chẳng thấy ǵ trên ghế, trong những ảnh tiếp theo. Bức ảnh của Sandys khiến nhiều người tin rằng, h́nh người mờ ảo chính là linh hồn của Edward Jenner.
Sarah Parker giám đốc bảo tàng phát biểu:
- Chúng tôi đă nghe nhiều câu chuyện về ma tại bảo tàng Edward Jenner, song không quan tâm lắm. Nhưng bức ảnh của Sandys thực sự khiến mọi người ngỡ ngàng.
Bạn có thể thấy một bóng người ngồi dựa vào chiếc ghế, khi nh́n xuyên qua khung cửa. Nhưng thực tế là chẳng có chiếc ghế nào ở pḥng trong.
Bà Parker cũng cho rằng bóng người có thể là linh hồn của Jenner.
- Vào cuối thế kỷ mười chín có một số người lính trú chân trong bảo tàng. Họ đă vẽ một bức tranh lớn trên tường. Bóng ma có thể là linh hồn của một người trong toán lính, Jenner hoặc một người giúp việc của ông ấy. Bà nói thêm.
Minh Long
|
Quay trở về đầu |
|
|
|
|