chindonco Giám Thị
Đă tham gia: 26 April 2010
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 3250
|
Msg 1 of 1: Đă gửi: 10 August 2010 lúc 12:39am | Đă lưu IP
|
|
|
VÁ ÁO
Những tia nắng chiều buồn, đong đuă trên những đọt
trâm bầu. Chín Đờn C̣ uể oải đứng lên, vác cây cuốc lên vai, rời khỏi mấy giồng
khoai lang, lẩm bẩm: " Làm chưa thấy ǵ, mà đă tối rồi. Thả về nhà kiếm ba hột
dằn bụng cái đă. Nghèo mà sao bao tử cứ làm khó hoài...kỳ cục thiệt." Nói xong
câu đó, như thấm ư, ông ta cất tiếng cuời khan một ḿnh. Đi lững thững qua khỏi đám trâm bầu, Chín Đờn C̣
dừng chân duới tàng cây ô môi, đuă mắt nh́n mấy con chim sâu, đang kêu chim chíp
và rỉa lông trên cành lá. Ông buông tiếng thở dài, lainói một ḿnh: " Bộ cũng bị
đói như loài nguời sao, mà đứng trên cây kêu than dữ vậy... không biết! Cái xứ
sở ǵ mà tới loài chim cũng... than khổ, cũng buồn hiu nữa... Thiệt là, hết thế
..." Nói xong câu ấy, Chín Đờn C̣
ngồi phệt xuống mô đất bên miệng giếng, tḥ hai cẳng xuống nước "tập vũng" để
rửa cho sạch đất. Những giọt nước mát thấm vào hai cẳng, khiến cho Chín Đờn C̣
cảm thấy sảng khoái hơn. Ông vừa rửa chơn vuằ đưa mắt nh́n xa xôi, rồi buột
miệng cất giọng ḥ lơ: Ḥ ơ ... ờ
Buồn thay cho kiếp con nguời (ờ
...) Cơm ăn (mà ) không đủ (ờ)
Nụ cuời cũng ... ốm (ớ) nhom (ơ)
... Bà Năm Trầu đứng phía sau hè
hồi năy giờ, nghe Chín Đờn C̣ ḥ nên cất tiếng: -Đói thấy ông "tiên nhơn tổ đường", th́ làm sao mà
cuời cho tuơi, cho đẹp được. Ḿnh ở đây, tuy khổ nhưng c̣n có hạng, có thứ. Mấy
nguời bị tống đi vùng các vùng kinh tế mới, kinh tế cũ ǵ đó, chắc chắn là cuời
c̣n tệ hơn ... cọp mếu! Chín Đờn C̣
vẫn để nguyên cặp gị duới nước, quay nguời qua, vui vẻ hỏi trỏng:
- Ủa, tới hồi nào vậy?
- Tới cả buổi rồi. - Sao tới mà không lên tiếng? Bà Năm Trầu vừa xỉa thuốc vừa nói: - Nguời ta "mần" ... dọ thám, nếu lên tiếng th́ hư
bột hư đường hết sao! Chín Đờn C̣
khề khà: - "Chời oi"! Lúc này chị
Năm giỏi quá tay ... ta, biết làm dọ thám nữa . Thôi, quá cỡ ... thợ mộc rồi.
Bà Năm Trầu chống nạnh hai quay,
nghinh mặt: - Giỏi th́ không giỏi
ǵ; nhưng ai giỏi hơn con này ...không đặng! Giọng Chín Đờn C̣ ṭ ṃ: - Ờ, mà chị dọ thám cái vụ ǵ vậy, chị Năm?
Đưa một ngón tay lên ngang môi,
suỵt suỵt mấy cái, bà Năm nói: -
Ậy, đây là bí mật nghề nghiệp mà ... anh. Chín Đờn C̣ đứng lên và đi về hướng bà Năm:
- Cơm nước ǵ chưa, mà "lội" qua
đây sớm vậy, chị Năm? - Hồi xế tui
"ních" hai chén cơm nguội với mắm cá trèn, no tới bây giờ luôn. - Ở đâu mà chị có măm cá trèn vậy? - Của thím hai Tửng đem về được một hũ nhỏ, từ duới
Long Xuyên hay Châu Đốc, ǵ lận. Thấy tui hảo thứ mắm nầy, nên thím chia cho tui
chừng muơi con. Chín Đờn C̣ vuằ
nói, vừa nuốt nước miếng, thèm thuồng: - Nếu có rau sống, gừng non, chuối chát, khế, rồi
bốc mắm cá trèn mà xé, ăn với cơm nguội, ngon kể ǵ nói. Mà phài nói là mắm cá
trèn ở miệt Long Xuyên, Châu Đốc mới là số một đó chị ... Bà Năm Trầu vừa đi vừa nói: - Anh nói hoài, làm tui cũng phát đói bụng .. lây.
Ngừng lại một chập, bà ta tiếp:
- Để tui chạy u về bên nhà lấy hũ
mắm. Rồi qua đây, ḿnh thả xuống anh chị Tám, hè nhau xé mắm sống ăn với cơm
nguội một bữa, cho đă thèm. Chín
Đờn C̣ không quên nhấn mạnh: - Muốn
ăn mắm cá trèn là phải bóc nguyên con, c̣n dính thính xé ra và bóc cơm nguội bỏ
vô miệng. Ăn như vậy mới đúng điệu ... Bà Năm Trầu cuời nho nhỏ: - Cho anh ăn mắm cá trèn, là anh phải đờn cho tui
nghe, tui mới chịu, à nghen! - Cái
...chiện đó th́ dễ ợt. Đi đuợc thêm
vài bước, bà Năm Trầu bỗng quay đầu lại và nói: - Cũng cái vụ mắm cá trèn, làm tui tức thấy ông tiên
nhơn luôn. Chín Đờn C̣ chọc:
- Mắm là con cá chết; nó có làm ǵ
chị đâu, mà chị tức ...nó. - Tui
nói tức, là tức mấy thằng cha chúa ôn Việt cộng ḱa ... tía à. Chín Đờn C̣ cuời x̣a: - Vậy hả ... Ai biểu chị không chịu nói rơ, tui
tưởng chị giận, chị tức mấy con mắm cá trèn, đó chớ. Mà nè, kêu tui bằng anh
đuợc rồi. Kêu bằng tía nghe ... dị hợm lắm! Bà Năm Trầu trề môi, xí dài một cái rồi ngoe nguẩy
bước đi. Bà vẫn không quên nói với lại "chút nữa, xuống nhà anh chị Tám, tui nói
cái vụ đó cho anh nghe ...Cha chả, ham làm tía dữ ... hén. Tía của bầy trẻ th́
có!" Chín Đờn C̣ nh́n theo tướng đi
của bà Năm Trầu và nói nho nhỏ: -
Coi ḱa, coi ... cái tướng đi lính quưnh như gà mắc đẻ. Miệng nói tía lia làm
sao, th́ cẳng bước y chang như vậy.
Tiếng chày giă gạo nhịp đều ở đâu đó, làm cho Chín
Đờn C̣ mất hứng. Ông lẩm bẩm: "Hồi thời chiến tranh ầm ầm, mà dân chúng vẫn được
ăn gạo chà, gạo xay bằng nhà máy. Bây giờ ngày nào cũng khoe khoang độc lập giàu
mạnh, nguời dân phải giă gạo muốn ói cơm, xay lúa bằng tay muốn trẹo xương sống.
Hứ, nói th́ giỏi, mà làm th́ chẳng ra cái đám ớt ǵ hết ráo!" Bà Năm Trầu xách hũ mắm cá trèn ṭn teng trên tay,
đứng sau lưng Chín Đờn C̣ và lớn giọng trách móc: - Chèn đéc ơi, sao anh không ra vườn bứt rau, chuối
chát, khế, để đi cho sớm, mà cứ ở đó nói lầm bầm cái ǵ hoài vậy. Bộ anh đọc
..."thần chú", hả? -Ừa, tui đọc
thần chú, vái cho tụi nó tiêu hết sớm. Với cái mửng nầy thét rồi dân quê ḿnh
c̣n nước phải ăn gạo lức. - Gạo lức
sợ không có mà ăn nữa đó ... Miễn hổng nhớ th́ thôi, hễ nhớ tới th́ giận quá
tay. Chín Đờn C̣ chọc:
- Bộ có ...ḿnh ênh chị biết giận
...chắc ... - Thôi, đi hái rau hái
cỏ, ở đó mà nói dần lân hoài, tối ṃ, tối mịt rồi ... Chín Đờn C̣ phân công: - Chị bẻ đọt xộp, đọt xoài, cắt vài trái chuối chát.
C̣n tui th́ cắt rau, chịu không? Bà
Năm Trầu ừ nhỏ một tiếng, đoạn đặt hũ mắm xuống gần giồng rau thơm phía sau hè,
bước thẳn về hướng cuối vườn . Đi được vài bước, bà ta nổi hứng cất giọng ḥ:
Ḥ ơ ... ờ ... Biết anh thích mắm cá trèn (ờ ...) Nên em chịu khó (ờ) bẻ thêm đọt xoài.
Chín Đờn C̣ đang lom khom cắt rau,
nghe bà Nam
ḥ, ngẩng đầu lên, rồi gật đầu thích thú. Vài giây đồng hồ sau, ông ta vừa cắt rau vừa ḥ đối
đáp: Ḥ ơ ... ờ ...
Thấy ai lo lắng cho ḿnh
Hồn nghe (ờ) tràn ngập chuyện t́nh
trầu cau. Ḥ ơ ... Dầu cho xxxx xxx gắt gao (ờ) Ḷng anh nhứt định (ờ) năm sau ... cuới nàng (ờ ...)
Bà Nam Trầu ngưng tay bẻ đọt xoài,
ngoe nguẩy đi về phía Chín Đờn C̣, chống nạnh trước mặt ông ta: - Anh tính cuới ai, vậy anh Chín? Chín Đờn C̣ làm tỉnh: - Ủa, bộ chị không hay ǵ sao? - Hay cái ǵ? - Cái vụ ... tui tính cuới ...! Chín Đờn C̣ vừa nói vuằ tiếp tục cắt rau .
Bà Nam Trầu đưa tay nắm vào vai áo
bà ba của ông ta, kéo mạnh. Vai áo bị rách ..."tẹt" một cái. Chín Đờn C̣ quay nguời đứng lên: - Cái điệu nầy là tiêu rồi ... Cái áo ăn giỗ của tui
mà chị làm rách ...là rồi ...rồi. -
Để tui vá lại ... thường cho. Bây giờ tui muốn biết cái ...chiện anh sẽ cưới ai.
Chín Đờn C̣ giả đ̣ lúng túng:
- Bộ, anh chị Tám hay con Hiền chưa
cho chị biết chiện đó sao? Bà Năm
dậm cẳng xuống đất th́nh thịch: -
Trời ơi! Tui muốn anh phải nói ra liền bây giờ, nè ... - Tui định năm tới cuới con ... a ... a ...
- Con nào phải nói liền7vuằ nói, bà
ta vừa đưa tay nắm áo Chín Đờn C̣.) - Tui định cuới con a ... Năm Trầu! Bà Năm Trầu bẽn lẽn, buông tay ra khỏi ngực áo Chín
Đờn C̣, rồi "xí" một tiếng, quay lưng đi thẳng về phía gốc xoài.
Chín Đờc c̣ nh́n theo nguời bạn
gái, chọc ghẹo: - Hỏi th́ hỏi tới,
hỏi như công an điều tra kẻ phạm tội - Chưa ǵ mà đă xé tan tành quần áo người
ta ... Đến khi nguời ta trả lời, th́ lại ... xí. Chị phải giải thích tiếng ...
xí ấy là nghĩa làm sao ... mới được chớ! Bà Năm Trầu vừa vói tay bẻ mấy đọt xoài non trắng
mởn, vừa nói giọng hơi quê quê: -
Để tui vá lại cái áo cho mà ... Tại ... cái tánh tui ... nó kỳ khôi như vậy
...Thiệt là bậy ... Chín Đờn C̣:
- Tui đâu có nói vụ cái áo; tui hỏi
nghĩa của tiếng ...xí mà ... - Anh
sao, cứ bắt bẻ hoài ... rầu quá. -
Ư là bắt bẻ như vậy, mà c̣n không chịu nổi chị ... nữa. Êm rơ hoài chắc ...tiêu
... quá! Hai nguời bạn bất ngờ đưa
mắt nh́n nhau, rồi cả hai cùng nở nụ cười cởi mở. Chín Đờn C̣ nh́n theo nguời
bạn gái, nheo một con mắt lại trêu ghẹo. Bà Năm Trầu cất tiếng "xí" một cái nữa và nói:
- Cũng cái tật ...khỉ, không chịu
bỏ. - Khỉ mà cũng có kẻ mê ...
- Ai mê? Chín Đờn C̣ nói lông bông: - Nếu không mê ... th́ làm sao tức ... Và nếu không
tức th́ cái áo vô tội của ...tui đâu bị rách đau rách đớn như vầy ...nè!
Bà Năm Trầu: - Anh sao ... Chín Đờn C̣ thêm: - Anh sao ...nói tầm ...phải quá ...hén!
Bà Năm lảng sang chuyện khác:
- Coi cắt rau, cắt cỏ lẹ lên ...đi,
để xuống anh chị Tám cho kịp buổi cơm chiều ... Để c̣n về nữa chớ ...
Chín Đờn C̣: - Ừa hé, về để chị vá áo cho tui! - Tui hứa vá là tui vá mà; sao cứ nói hoài vậy ...kỳ
thiệt! Chín Đờn C̣ vừa đưa tay lựa
mấy đọt rau trong rổ, vừa cất giọng ḥ: Ḥ ơ ...ờ ... Áo anh sứt chỉ đường tà Vợ anh chưa có (ờ) mẹ già chưa khâu (ờ ...)
Ở đàng kia, bà Năm Trầu cũng nổi
hứng, ứng khẩu: Ḥ ơ ... ờ ...
Anh ơi đừng có lo xa (ờ ...)
Mẹ chưa vá kịp, em qua ... khâu (ờ
...) giùm! Chín Đờn C̣ đứng lên,
nói lớn: - Nhớ nghe, nhớ tối nay
qua ...nghe. Tui ở nhà tui đợi ...đó! Bà Năm Trầu: - Làm ǵ mà nói lớn vậy. Không sợ lối xóm họ cuời
...sao? Chín Đờn C̣ vẫn với giọng
cũ: - Ḿnh hẹn qua vá áo ... chớ bộ
hẹn qua ... mần cái ǵ ...sao, mà sợ ...chị!
Nắng chiều xô nghiêng những tàu lá chuối quanh khu
vườn. Bà Năm Trầu liếc nh́n Chín Đờn C̣, trên môi nở nụ cười ...tủm tỉm ...
Xa xa huớng vàm sông cái, tiếng
chuông chùa nương theo gió nhẹ thoảng đưa từng đợt sóng âm thanh buồn buồn.
Chín Đờn C̣ nói lông bông:
- Thời buổi ǵ, mà đến những người
tu hành vẫn không yên thân. Bà Năm
Trầu cau có: - Ối, hơi đâu mà nói
đến cái bọn người vô sản, vô thần, vô cha me, đó. Tụi nó mà làm quá, mai mốt dân
chúng cho cả đám vô ... ḥm luôn là êm chuyện. - Ứ, cái vụ vô ...ḥm, nghe coi bộ được đến ...à
nghen. hai nguời bạn già nh́n nhau
cuời ha hả ... Cuời để tạm quên những nổi buồn triền miên đang gậm nhấm trong
hồn ...
Trích trong Gia Đ́nh
Bác Tám Truyện đồng quê của tác giả Hải Bằng.
|