Tác giả |
|
hiendde Hội Viên
Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 581 of 1439: Đă gửi: 28 May 2010 lúc 11:51pm | Đă lưu IP
|
|
|
LUỒNG KHÍ XANH LÈ TỪ NGÔI MỘ CỖ
Sau khi khai quật "chữa cháy" ngôi mộ Kiệt Thượng một, ông Hoành khẳng định sẽ c̣n một ngôi mộ nữa, bởi ông biết rằng, mộ thuyền thường “có đôi”.
Và quả thực không lâu sau ông cùng đồng nghiệp đă lại quật lên mộ thuyền Kiệt Thượng hai ngay cạnh đó, cũng đẹp và hoàn chỉnh không khác ǵ ngôi Kiệt Thượng một. Kỳ tiếp theo của loạt bài: "Kỳ nhân ở nghĩa địa mộ cổ", Phóng viên sẽ cùng độc giả khám phá một ngôi mộ khác gần như độc nhất vô nhị này.
Từ hai ngôi mộ đặc biệt này, các nhà khoa học có thể dựng lại khá chi tiết đời sống phong tục tập quán, tín ngưỡng của con người thời đó. C̣n các nhà nhân chủng học, với bộ xương nguyên vẹn có thể miêu tả, phục dựng khá chi tiết h́nh dáng người Việt cách nay hai ngàn năm.
Qua hai ngôi mộ ở Kiệt Thượng, có thể thấy kỹ thuật mỹ thuật đúc đồng, cũng như văn hóa của người Việt thời Đông Sơn đă đạt tŕnh độ khá cao, không kém ǵ những nền văn minh đương thời trong khu vực.
"Đống Gạch Đỏ" Gây Chấn Động
Nằm sau những rặng tre những đống gạch vữa, đất cát cao chất ngất ở một góc khuất nẻo, mà khách tham quan không thể nh́n thấy nếu không có bác bảo vệ chỉ dẫn, của bảo tàng Hải Dương là một… đống gạch đỏ chót khổng lồ.
Lại gần và quan sát kỹ mới thấy đống gạch đó là một… lâu đài cổ. Tóm lại không ai biết đó là cái ǵ ngoài những nhà khảo cổ, nếu lần đầu được trông thấy.
Ấy vậy mà cái “đống gạch” có h́nh thù lạ đó từng là phát hiện chấn động, gây sửng sốt cả thế giới chứ chẳng phải chơi: mộ Hán.
Người phát hiện, bảo tồn và khiến cho các nhà khảo cổ trên thế giới, phải sửng sốt suốt một thời gian dài ấy, không ai khác chính là “nhà khảo cổ tỉnh lẻ” Tăng Bá Hoành.
G̣ Đất Kỳ Lạ
Chuyện về ngôi mộ Hán khổng lồ này bắt đầu từ cuối tháng 6 năm 1996. Khi đó tại khu vực Đống Dom thôn Vũ Xá Ái Quốc, Nam Sách Hải Dương, một doanh nghiệp của Đài Loan giăng biển hiệu hoành tráng, với rất đông người để chuẩn bị cho lễ động thổ công tŕnh.
Đúng lúc đó th́ ông Tăng Bá Hoành đi qua. Ông thấy g̣ đất khổng lồ rộng hàng ngàn mét vuông, mà ông vẫn để ư nghi ngờ có ngôi mộ Hán, nằm lọt vào giữa công trường của doanh nghiệp Đài Loan kia.
Ngay lập tức ông cùng các đồng nghiệp với các thiết bị thăm ḍ xuống hiện trường. Quả thực khi chiếc gầu sắt khổng lồ cắm xuống g̣ đất, sâu chừng hơn mét đă móc bật lên những viên gạch đỏ tươi có h́nh thù lạ.
Các cán bộ của bảo tàng đều bất ngờ. Trước đó họ xuống công tŕnh theo lệnh giám đốc, chứ đâu có tin vào lời đoán ṃ của ông. Sau này mọi người mới hiểu những phán đoán của ông đều có cơ sở, là kinh nghiệm đúc rút từ mấy chục năm làm khảo cổ, mà chủ yếu là đào mồ mả cổ.
Sau khi phát hiện có mộ cổ, ông kiên quyết yêu cầu doanh nghiệp này ngừng công việc giải phóng mặt bằng để ông báo cáo tỉnh. Báo cáo gửi đi, ông nhận được công văn của vị phó chủ tịch tỉnh với nội dung đại để: cứ để cho họ phá nếu có di vật th́ đến nhặt về…
Ông bức xúc đánh công văn gửi cho vị phó chủ tịch nọ, với những viện dẫn từ Luật Di sản đầy sức mạnh. Thế là doanh nghiệp kia phải ngừng thi công, giao hiện trường cho các nhà khảo cổ học.
Ông Hoành bảo rằng, đă có rất nhiều ví dụ về những ngôi mộ Hán tuyệt đẹp, bị người ta dùng máy ủi san phẳng. Các doanh nghiệp khi giải phóng mặt bằng gặp mộ cổ, không bao giờ họ báo cáo theo đúng Luật Di sản, bởi ngoài việc ṭ ṃ kiếm chác cổ vật, họ không muốn dự án phải ngừng trệ nhiều ngày.
"Ṭa Lâu Đài" Kỳ Vĩ Dưới Ḷng Đất
Giữa cái nóng như nung của những ngày tháng bảy, ông giám đốc bảo tàng Hải Dương Tăng Bá Hoành trần lưng lăn lộn ngoài công trường cùng các nhà khảo cổ và hơn ba mươi dân công thuê của địa phương.
Bản thân ông cũng đào xới, vác đất rất vất vả cùng mọi người. G̣ đất này cao 5-7m, rộng khoảng 1.000m2. Mấy chục con người phải đào bới suốt một tháng trời ṛng ră, ngôi mộ Hán khổng lồ mới lộ thiên.
Ngay trên nóc ngôi mộ Hán này, có cả một nghĩa địa của nhân dân với hơn trăm ngôi. Sau khi hàng vạn khối đất được bóc ra, cả một ṭa lâu đài nguyên vẹn, kỳ vĩ có diện tích rộng hàng trăm mét vuông hiện ra.
Đó là một ngôi mộ Hán được xây bằng gạch cổ, với ba ṿm cuốn, mỗi ṿm cao 2,8m. Thật lạ lùng, nắp hầm bật mở, một luồng khí xanh lè phụt ra.
Ông Hoành hô mọi người chạy càng xa càng tốt. Màu khói xanh lè là ô xít đồng. Ngôi mộ gần hai ngàn năm trong ḷng đất tích tụ rất nhiều yếm khí, nên nếu không thận trọng hít phải là toi mạng như chơi.
Hàng Vạn Người "Phát Sốt"
Sau khi nắp hầm mở, ông vinh dự là người đầu tiên đặt chân vào hầm. Những đường hầm ngoằn nghèo thông nhau sâu hun hút, gợi cảm giác như đang đi trong một ngôi đền linh thiêng chứ không phải một ngôi mộ.
Ông mường tượng ra cảnh hai ngàn năm trước, ngôi mộ này có cả quân lính canh giữ để một vị “đại quan” nào đó được an giấc ngàn thu. Ngồn ngộn trong những căn pḥng trong ngôi mộ Hán khổng lồ này là cổ vật, chủ yếu là vũ khí đồ gốm và các vật dụng thời kỳ ấy.
Chiếc quan tài c̣n đó, h́nh thù bộ xương của chủ nhân ngôi mộ này vẫn c̣n, nhưng động vào là mủn ra thành bột. Khi ngôi mộ Hán hiện ra giữa thanh thiên bạch nhật, có người khẳng định đó là một ngôi đền, có người cho rằng đó là cung điện.
Họ suy luận, cách đây hàng thiên niên kỷ, người Việt chúng ta ở vùng đất này, chỉ sống trong những ngôi nhà tranh vách đất, chết được bó bởi những manh chiếu sờn, chứ lấy đâu ra một công tŕnh huyệt mộ hoành tráng đến vậy.
Hàng vạn người dân phát sốt v́ tin nóng, từ khắp các miền tổ quốc nườm nượp đổ về xem mộ, quay phim chụp ảnh suốt ngày đêm.
Các nhà khoa học, các nhà báo thi nhau phán đoán theo ư riêng của ḿnh, người th́ bảo đây là lăng mộ thời Trần, người bảo là đền thờ thời Lư...
Riêng ông Tăng Bá Hoành th́ quá rơ ràng, bởi nó đúng là một ngôi mộ Hán, tức của quan lại người Hán. Ông biết, mảnh đất ông đang sống và dày công nghiên cứu mấy chục năm nay là nơi "đóng đô" của người Hán khi họ sang cai trị dân ta.
Viên Gạch Cuối Cùng Và Chữ Có Râu
Sau một tháng khai quật ngày đêm tận thu hiện vật, những viên gạch được bóc gỡ cẩn thận, xếp lên xe chở về bảo tàng Hải Dương. Ông Hoành tính toán tỉ mẩn, thấy rằng, ngôi mộ này tốn kém đúng 45m3 gạch.
Một điều kỳ diệu xảy ra. Khi viên gạch cuối cùng được nhấc lên do chính tay ông, ông sung sướng đến phát khóc, v́ viên gạch đó có... chữ Hán, ghi niên đại xây ngôi mộ này.
Ông Hoành dịch ngay mấy chữ như sau:
"Vĩnh Kiến tứ niên thất nguyệt". Như vậy ngôi mộ này được làm vào năm 129 sau Công nguyên. Sau này, gióa sư sử học nổi tiếng Hà Văn Tấn cũng dịch lại với nội dung không khác ǵ.
Trên viên gạch đó hiện vẫn c̣n ba chữ không thể đọc được. Đây là chữ Hán cổ, có râu ria, hay c̣n gọi là chữ Lệ, chữ Hán gồm nhiều loại: Chân, Thảo, Triện, Lệ... là loại chữ Hán khó đọc nhất. Ông Hoành đă nhờ rất nhiều giáo sư, tiến sĩ của Trung Quốc, Đài Loan, song cũng không ai đọc được ba chữ này.
ST
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên
Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 582 of 1439: Đă gửi: 28 May 2010 lúc 11:53pm | Đă lưu IP
|
|
|
ĐỨA TRẺ BA TRIỆU NĂM TUỔI
Các nhà khảo cổ học Ethiopia t́m được di cốt của một bé gái ba tuổi được gọi là Dikika. Cô bé đă sống và chết trong thời kỳ đầu, của sự h́nh thành loài người trên trái đất. Di cốt của cô bé này chứa đựng rất nhiều manh mối liên quan tới tổ tiên, nguồn gốc của loài người
Nhà khảo cổ học chuyên nghiên cứu về lịch sử tiến hoá của loài người, Zeresenay Alemseged luôn khoe rằng ḿnh có hai đứa con:
Một cậu con trai do chính ông sinh ra và đang được chăm sóc trong ṿng tay mẹ tại ngôi nhà gỗ ấm cúng ở Addis Ababa, thủ đô Ethiopia. Người c̣n lại là một bé gái lên ba Dikika, một đứa con đă trải qua 3,3 triệu năm được bao phủ trong lớp sa thạch mà ông và nhóm nghiên cứu của ḿnh đă phát hiện được tại ḍng sông Awash của thung lũng Rift.
Một vùng đất xa xôi hẻo lánh của Ethiopia. Sự kiện này rất có giá trị đối với một nhà nghiên cứu khảo cổ như ông, v́ thế ông đă xem Dikika như người con thứ hai của ḿnh. C̣n đối với Dikika th́ cô bé giống như được sinh ra lần thứ hai vậy.
Cho đến nay, tất cả các hoá thạch của đứa trẻ cổ đại này có thể gói gọn trong một cái tă của em bé sơ sinh. Những mẫu di cốt mới này, không những giúp các nhà khoa học có được bộ xương gần như hoàn chỉnh của trẻ em thời kỳ nguyên thuỷ, mà người ta c̣n cho rằng đây là những mẫu xương tốt nhất của loài vượn người nguyên thuỷ.
Cũng đă có một mẫu hoá thạch của một phụ nữ đă 3,2 triệu năm tuổi tốt tương tự vậy (người ta gọi bà ấy là Lucy) được t́m thấy vào năm 1974. Giống như Lucy, Dikika có các ngón tay, bàn chân, và thân ḿnh hoàn chỉnh. Nhưng đặc điểm khá ấn tượng khác nhau giữa hai giống này là Dikika có khuôn mặt hoàn chỉnh hơn.
Tuy bé xíu, cái gói xương ấy chứa đựng các bằng chứng, chứng minh cho những bước tiến hoá của loài người. Như chúng ta và tổ tiên của chúng ta đă từng được biết:
Thuở sơ khai bắt đầu từ rất xa xưa, sự tiến hoá của loài người dựa trên sự phát triển của bộ năo, mà dấu hiệu đầu tiên là sự thay đổi kích thước lớn dần. Bên ngoài cái vẻ hoàn thiện đó, điều quan trọng của khám phá này là sự tư duy, nó sẽ giải thích được vấn đề làm sao mà loài người nguyên thuỷ có thể sống, trưởng thành và tiến hóa trong một cấu trúc cơ thể c̣n rất đơn giản.
Có một sự trùng hợp thật ngẫu nhiên là những đứa bé không may bị mất đi trong giai đoạn c̣n bú sữa mẹ đều có tên giống nhau là Dikika, theo tiếng địa phương xa xôi hẻo lánh ở Ethiopia. Khu vực phát hiện ra Dikika là vùng đất luôn phải chịu những cơn hạn khủng khiếp, những cơn lũ quét tàn bạo, thêm vào đó là căn bệnh sốt rét, và những cuộc đánh nhau giữa các nhóm đối lập.
Đương nhiên là không tính đến sự tranh giành của các loài động vật hoang dă như sư tử, linh cẩu hay các vị khách không mời chuyên sống về đêm khác. Trên trái đất, đây là nơi khó khăn nhất trong việc t́m kiếm các mẫu hoá thạch và là nơi có tỷ lệ sinh sản nhiều nhất trên thế giới.
Vài thập kỷ trước, khu vực này là một vùng trũng, rất thấp so với mặt nước biển và thuộc quyền sở hữu của người ngoại quốc, họ là thủ lĩnh trong các cuộc viễn chinh đi t́m miền đất hứa. Cho đến khi Zeresenay dẫn đầu một nhóm t́m kiếm các mẫu hoá thạch đặt chân đến vùng đất cằn cỗi xa xôi này vào năm 1999.
Măi cho đến tháng 12 năm 2000, nhóm khảo cổ của Zeresenay chỉ t́m thấy các mẫu hoá thạch của các loài động vật có vú như voi, hà mă, tê giác… hoàn toàn không thấy vết tích ǵ của con người. Nhưng không v́ thế mà Zeresenay nản chí, ông biết ḿnh đă đến đúng chỗ.
Vấn đề chỉ là thời gian và một chút may mắn. Từ các mẫu động vật hoá thạch đă t́m thấy, ông cho rằng trước đây nếu có nhiều loài động vật sinh trưởng trong cánh rừng già nằm bên cạnh ḍng sông Awash cổ kính, th́ tất yếu sẽ có sự sống của người tiền sử, v́ theo lịch sử th́ người nguyên thuỷ chuyên sống bằng nghề săn bắt hái lượm, và những cánh rừng rậm là môi trường tốt nhất của họ.
Khi nhóm của Zeresenay đặt chân lên vùng đất này th́ khu rừng già tiền sử đă không c̣n nữa, mà chỉ có ánh nắng chói chang. Và cuối cùng người ta cũng t́m được khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé Dikika, nhô lên từ bên dưới ḷng đất khô cằn này.
Nó không lớn hơn khuôn mặt của một con khỉ ǵ mấy, nhưng cái trán trơn láng và những cái răng nanh ngắn càng làm cho Zeresenay khẳng định ngay lập tức đây là một đứa trẻ nguyên thuỷ. Họ t́m thấy không chỉ là cái đầu sọ c̣n nguyên vẹn không bị sứt mẻ, mà c̣n có bộ xương của phần thân trên.
- Đây là những thứ quư giá mà bạn chỉ có thể t́m thấy một lần duy nhất trong đời.
Zeresenay nói. Zeresenay không biết Dikika chết như thế nào, nhưng ḍng sông chắc hẳn đă chôn vùi thân thể cô bé dưới lớp đá cuội và cát. Chính những lớp đá cuội này đă bảo vệ Dikika khỏi các con thú chuyên ăn thịt xác chết phát hiện và sự phân huỷ của thời tiết trước khi dần dần bị xơ cứng lại thành đá.
Trong khi hầu hết các mẫu xương người hoá thạch khác, phải được gắn kết lại với nhau từ hàng trăm mảnh vụn, th́ Dikika lại c̣n nguyên vẹn, điều này khiến nhóm Zeresenay quư c̣n hơn bắt được vàng.
Ông đă phải cho bắn axit lên lớp đá theo kỹ thuật khoan của nha khoa một cách rất tỉ mỉ và công phu.
- Tôi đă tẩy sạch nó từng li từng tí một, chắc chắn không ai muốn phá huỷ báu vật vô giá này bằng những hành động hấp tấp được.
Và công việc này đă ngốn mất của họ hết 5 năm kiên tŕ. Phần thưởng xứng đáng cho họ là, bức màn nghi vấn về sự h́nh thành của con người, được mở ra ngay trước mắt, những điều mà khi nghiên cứu các chi tiết trong các bộ xương hoá thạch, của người vượn phương nam không thể hiện được.
Dikika có một bộ răng sữa hoàn chỉnh và hàm răng trưởng thành chưa kịp nhú ra. Toàn bộ xương sườn của Dikika đối xứng nhau dọc theo cột sống có từng đốt sống. Một ngón tay vẫn c̣n co lại như đang níu lấy một cái ǵ đó.
Hơn nữa trong cổ họng của Dikika, người ta phát hiện ra mẩu xương móng, đây là cấu tạo chính ảnh hưởng đến khả năng nói của loài người. Sự khám phá này là một mấu chốt quan trọng trong việc nghiên cứu quá tŕnh tiến hoá, h́nh thành nên giọng nói con người ngày nay.
Phần dưới thắt lưng Dikika nh́n cũng giống như của người hiện đại. Đầu gối cô bé được hoàn thiện hơn bởi phần xương bánh chè, có kích thước không lớn hơn một hạt đậu Hà Lan đă sấy khô. Nhưng phần thân trên của Dikika có rất nhiều đặc điểm giống như khỉ.
Năo của cô bé th́ nhỏ, mũi dẹp như mũi tinh tinh, khuôn mặt dài, từng bộ phận trên khuôn mặt được phân biệt rơ ràng. Xương ngón tay th́ cong và hầu hết đều dài giống tinh tinh.
Hai bên xương vai hoàn chỉnh tương tự h́nh dáng của khỉ đột con. Đây là đặc điểm giúp cho Dikika có thể leo trèo dễ dàng. Người nguyên thuỷ đi bằng hai chân, nhưng một số nhà khoa học th́ nghĩ rằng họ cũng sinh sống ở trên cây.
Mẫu hoá thạch của Dikika cũng là một đề tài gợi mở cho các nghiên cứu về sự tiến hoá của bộ năo.
Từ Từ những cái răng của Dikika, người ta đoán cô bé khoảng ba tuổi. Bộ năo của cô bé được bảo quản giống như sa thạch bên trong cái đầu sọ, và có thể tích khoảng 330cc, gần giống như bộ năo của tinh tinh ba tuổi.
Sự phát triển này cho thấy sự phụ thuộc của con cái đối với cha mẹ. Ở hầu hết các loài động vật có vú, bao gồm cả động vật có vú phát triển bậc cao, các con thường tách ra tự đi kiếm ăn từ rất sớm. Nhưng trong suốt quá tŕnh phát triển của loài người, cho dù bộ năo có phát triển hoàn thiện hơn, nhưng con cái lại phụ thuộc bố mẹ và chúng ta gọi đó là tuổi thơ.
Zeresenay kết luận vào thời Dikika th́ giai đoạn h́nh thành sự sống con người vừa mới bắt đầu (điều này nghe có vẻ hơi khác thường so với các nghiên cứu trước đây). Bộ năo phát triển lớn có một ảnh hưởng nhất định, tuy nhiên vấn đề là hoàn thiện các bộ phận trên cơ thể.
5% lượng calo của cơ thể là để cung cấp năng lượng cho bộ năo. Trong ṿng một triệu năm qua, Dikika và tổ tiên của chúng ta đă biết cách bổ sung thêm thịt vào nguồn thức ăn chính của ḿnh, thay v́ chỉ có hoa quả như trước đó. Họ đâu biết rằng chính các chất đạm có trong thịt đă làm cho bộ năo của họ ngày càng phát triển và hoàn thiện hơn.
Tiểu sử của Dikika th́ rất ngắn, nhưng các bước tiến hoá của loài người được phát hiện trên cô bé th́ vẫn c̣n dài và cần được nghiên cứu sâu hơn nữa, mới có thể đưa đến những kết luận cuối cùng.
Mặc dù vậy sự tiến hoá của loài người đi bằng hai chân và sự phát triển của bộ năo, đă có một giá trị rất lớn, đặc biệt là đối với tổ tông giống ṇi của chúng ta.
Những nét đặc trưng này cũng cho chúng ta một chút hiểu biết về cấu tạo cơ thể của trẻ em, những người sẽ trở thành các nhà kỹ sư công nghệ, kỹ sư xây dựng trong tương lai, và thậm chí là những người khám phá cặn kẽ hơn nguồn gốc tổ tông của chính ḿnh.
National Geographic
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên
Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 583 of 1439: Đă gửi: 28 May 2010 lúc 11:54pm | Đă lưu IP
|
|
|
HIỆN TƯỢNG HAI MẶT TRỜI
Trước sự ngạc nhiên của nhiều người, hai mặt trời đă xuất hiện cùng lúc trên bầu trời thành phố Cáp Nhĩ Tân ở đông bắc Trung Quốc vào chiều 14-11, với một mặt trời thật sáng hơn cái “giả”.
Nhóm nhiếp ảnh chuyên nghiệp China Foto Press của Trung Quốc đă có mặt tại thành phố Cáp Nhĩ Tân, thủ phủ của tỉnh Hắc Long Giang Trung Quốc, và lưu lại h́nh ảnh về hiện tượng thiên văn hiếm có và khác thường này.
Nhóm nhiếp ảnh gia cho biết hiện tượng hai mặt trời cùng xuất hiện một lúc trên bầu trời bắt đầu diễn ra vào lúc ba giờ chiều theo giờ địa phương, và trong ṿng bốn mươi phút.
“Mặt trời giả” nằm ở phía nam mặt trời thật, từ từ mờ dần, mờ dần khi khuất vào một đám mây hồng và cuối cùng biến mất.
Các nhà khoa học giải thích rằng hiện tượng đặc biệt này là quầng của mặt trời, hay “mặt trời giả” xuất hiện do sự khúc xạ ánh sáng, của các tinh thể bụi đá trong các đám mây.
Hiện tượng có thêm một “mặt trời thứ hai” khá phổ biến ở các vùng địa cực, nhưng rất hiếm khi xảy ra ở các nơi khác.
ST
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên
Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 584 of 1439: Đă gửi: 28 May 2010 lúc 11:55pm | Đă lưu IP
|
|
|
BÍ ẨN BẢN KINH THÁNH CỔ
Tấm da hơn ngh́n năm tuổi được người đàn ông luôn giữ bên ḿnh như một lá bùa hộ mệnh, thậm chí c̣n mang theo nó ngay cả khi đang phải làm một cuộc phẫu thuật tim
Bùa Hộ Mệnh?
Sabbagh, một người xứ Xiri sau khi di cư đến Brooklyn New York, đă mang theo mảnh giấy da này từ năm này qua năm khác trong chiếc ví của ḿnh.
Ông ta xem nó như một tấm bùa hộ mệnh, thậm chí c̣n mang theo nó ngay cả khi đang phải làm một cuộc phẫu thuật tim. Sau khi Sabbagh mất được hai năm, gia đ́nh ông đă tặng nó cho học viện Jerusalem.
Tấm da quư này đă được các nhà nghiên cứu khôi phục lại và nó thực sự có ư nghĩa đối với cộng đồng người Do Thái. Ngày 9 tháng 11, các nhà khoa học đă hợp nhất được những phần đă mất và trả chúng về đúng nguyên bản.
Ông Micheal Glatzer Chủ tịch Viện Yad Ben Zvi cho biết: Nó mang lại cái nh́n cận cảnh (chính xác) về những nét riêng biệt của ngữ pháp và cách phát âm của người Do Thái cổ.
Trở lại chuyện về tấm da có chữ viết cổ này, gia đ́nh nhà Sabbagh cho biết: Sabbagh luôn giữ nó bên ḿnh, v́ ông tin rằng chính mảnh giấy da này đă mang lại cho ông ấy nhiều may mắn, và thoát được nhiều chuyện nguy hiểm.
Như lần ông đang chu du trên biển Galilee. Bỗng nhiên chiếc thuyền bị đắm. Thật đáng buồn khi tất cả mọi người không ai qua khỏi, nhưng ông là người duy nhất sống sót, và được một chiếc thuyền đánh cá cứu thoát.
C̣n rất nhiều chuyện trong suốt những năm ông mang theo mảnh kinh thánh bên người mà không lư giải được.
Cuộc Du Ngoạn Của Bản Kinh Thánh
Các nhà khoa học đă xác định đây là một bản kinh Thánh viết tay, của người Do Thái cổ với tuổi thọ hơn một ngàn năm.
Mảnh giấy như một tấm bùa may mắn, trong suốt sáu thập kỷ của ông Sabbatgh và gia đ́nh. Ông Micheal Glatzer Yad Ben Zvi cho biết:
“Bản viết trên giấy da này, to hơn tấm thẻ tín dụng của chúng ta, nhưng nó được xem như là một căn cứ chính xác nhất, về bản kinh thánh viết tay của người Do Thái cổ”.
Nó bao gồm nhiều Verses (một trong các đoạn ngắn được đánh số của một chương trong kinh Thánh) trong quyển sách nói về sự kiện người Do Thái cổ rời bỏ Ai Cập như thế nào.
Quyển sách miêu tả về một tai hoạ ở Ai Cập, nó có trích một câu nói của Pharaoh (tên gọi dành cho các vị vua Ai Cập cổ đại) như:
“Hăy để cho mọi người ra đi, đấy là cái họ có thể đối xử với tôi…”.
Mặt khác bản kinh Thánh viết tay này c̣n như một văn bản để chú giải kinh Thánh Do Thái cổ. Bản này được viết ở Tiberias, gần biển Galilee (thực chất là hồ nước ngọt nhỏ ở Isreal) trong thế kỷ thứ mười và sau đấy được mang tới Jerusalem.
Ông Aron Dotan giáo sư ngôn ngữ Xiri và Do Thái cổ của đại học Tel Aviv đă cho biết:
“Chúng ta đă có khoảng 60% của bản kinh Thánh viết tay của người Do Thái cổ, hơn một phần ba vẫn c̣n thất lạc”.
Mặc dù đây chỉ là một mảnh nhỏ, nhưng sự phát hiện này thực sự là một điều đáng ghi nhớ. Nó đă thêm vào một phần rất quan trọng những ǵ chúng ta đă có”.
Tuần này bản kinh Thánh cổ, lá bùa hộ mệnh sẽ được trưng bày tại viện Jerusalem.
ST
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên
Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 585 of 1439: Đă gửi: 28 May 2010 lúc 11:56pm | Đă lưu IP
|
|
|
KHÁM PHÁ BÍ MẬT CHỊU LỬA CỦA CON NGƯỜI
Con đường lửa dài khoảng mười mét hoặc hơn, được đốt lên nhiệt độ cao tới hơn 600oC. Với bàn chân trần thậm chí cả cơ thể để trần, họ thản nhiên chậm răi bước đi hoặc lăn ḿnh trên con đường đó. Điều kỳ diệu là họ không hề bị bỏng hay cảm thấy đau đớn. Chỉ có sự phấn khích trên nét mặt...
Màn Tŕnh Diễn Ngoạn Mục
Các màn tŕnh diễn trên than lửa như vậy không phải là tṛ ảo thuật kiếm tiền trên đường phố, mà là một giáo lễ nghiêm túc của không ít dân tộc trên thế giới.
Màn tŕnh diễn đầy màu sắc thần bí này đă xuất hiện trong nhiều nghi lễ tôn giáo từ hàng ngh́n năm trước. Sớm nhất tại Ấn Độ, người ta đă t́m thấy bằng cớ về màn tŕnh diễn này cách đây khoảng một ngàn hai trăm năm trước Công nguyên.
Trong thế giới hiện đại ngày nay, nếu có dịp tham gia lễ tế thần Khatalaza của đạo Hindu ở Sri Lanka, bạn sẽ được chứng kiến nghi lễ đi trên lửa cực kỳ ngoạn mục.
Dân “chịu lửa” ở đây được chia làm ba hạng tùy theo mức độ chịu lửa của bản thân. Hạng nhất là những người có thể dùng tay trần, bê một chậu sành nóng 300oC để trao tay cho một vị sư già, nếu tay không bị bỏng th́ người đó được coi là người tốt.
Hạng thứ nh́ là người có thể vừa chạy vừa nhảy, hoặc dùng cả tứ chi ḅ trên con đường lửa dài chín mét, rộng ba mét. Nếu thân thể không bị chút thương tích nào, th́ sẽ trở thành Thánh nhân và được mọi người tôn kính.
Cuối cùng hạng ba là những người đă được phong Thánh nhân của năm trước. Họ không những có thể đi chân đất trên mười hai miếng sắt nung đỏ, mà c̣n có thể nuốt và thổi được lửa...
Tương tự như vậy, người dân làng Landagas Hy Lạp, trong những ngày thánh lễ Elena và Constain, cũng có tục lệ ôm tượng thánh, quay cuồng nhảy múa trên đống than hồng đỏ rực, mà không hề bị bỏng.
Người dân tộc Lô lô ở Trung Quốc cũng rất thích để chân trần lê trên đống da thú đỏ lửa trong ngày hội lễ...
Không chỉ có thể “đùa chơi” với thần lửa, một số người c̣n có khả năng chế ngự ngọn lửa. Cuốn biên niên sử ghi được trường hợp của đức Thánh Polikar Smirxki. Năm 155 trước Công nguyên, Smirxki bị kết tội đưa lên giàn hỏa thiêu nhưng lạ thay, lửa đă sợ và không hề bén vào đức Thánh.
Trường hợp tương tự cũng đă xảy ra với lănh tụ của cuộc khởi nghĩa Klari tại Pháp vào thế kỷ mười tám. Nhiều người tận mắt chứng kiến cuộc hành quyết, kể lại cả thân h́nh và thậm chí quần áo của Klari, c̣n nguyên vẹn cho tới cuối cùng khi ngọn lửa rụi tắt.
Điều ǵ đă mang lại cho những người chịu lửa khả năng tưởng như là siêu nhân đó? Hay là họ đă có được sự bảo vệ của Thần linh, Tiên Phật?
Niềm Tin Tôn Giáo Đă Mang Lại Sức Mạnh?
Nhiều người cho rằng khi nhảy múa trong lễ hội, các tín đồ rơi vào không gian ảo của niềm tin tôn giáo và nghi lễ, khiến người ta không cảm thấy là chân ḿnh bị lửa đốt.
Đồng t́nh với quan điểm này, giáo sư người Bungaria Armaudov và tiến sĩ Govalova giải thích:
- Sự tin tưởng tuyệt đối là sẽ không bị bỏng, cộng với điệu nhảy tốc độ là bí quyết của việc đi trên thảm lửa.
Cẩn thận hơn các chuyên gia Đức c̣n xác định chính xác,được nhiệt độ, mà đôi chân trần phải chịu trong một lần tổ chức lễ hội của thổ dân đảo Fiji.
Lúc cao nhất, nhiệt độ dưới bàn chân người nhảy múa lên tới 80oC trong khi than nóng những 330oC. Người ngoài không nhập vào không gian náo động huyền bí của ngày hội, mà đặt chân vào đống lửa ắt sẽ bị bỏng nặng.
Theo quan điểm này th́ bỏng thực ra là một hiện tượng phụ thuộc hoàn toàn vào tâm lư. Chính sự tin tưởng tuyệt đối ở những người cuồng tín, có thể đă giúp họ không bị bỏng khi nhảy múa trên đống lửa.
Thông thường giây phút nhảy múa trên đống lửa, được tổ chức sau khi mọi con chiên đă bước vào giai đoạn lâng lâng, hư ảo do bị “say” chúa đến tột độ, tâm lư bị kích động.
Trong những lúc thần kinh rơi vào t́nh trạng bị kích động, xung quanh cơ thể sẽ xuất hiện một trường vật chất đặc biệt. Chưa ai t́m hiểu được các tính chất vật lư của trường này ra sao, nhưng nó có tác dụng bảo vệ cơ thể trước sức nóng của ngọn lửa.
Có thể trường vật chất đặc biệt đă làm cho thời gian trong cơ thể chạy nhanh hơn, và v́ thế khả năng tỏa nhiệt cao hơn hấp thụ nhiệt nên những phần được trường bao bọc rất kỵ lửa.
Dưới Cái Nh́n Khoa Học
Bắt đầu từ những năm 1930, các nhà khoa học Anh đă bắt tay vào nghiên cứu hiện tượng kỳ bí này. Một hội đồng nghiên cứu các hiện tượng siêu nhiên, đă tiến hành hai cuộc kiểm tra.
Một người Ấn Độ tên là Kuda Bux và hai người Anh, đă biểu diễn đi bộ mười hai bước bằng chân trần, trên đống than nóng đỏ.
Một cuộc kiểm tra khác được tiến hành sau đó với một người đàn ông có tên là Ahmed Husain. Tất cả kết quả cho thấy, họ đều đi qua băi than nóng đỏ bằng chân trần mà không hề bị tổn thương.
Tài liệu về các cuộc kiểm tra này đă được công bố rộng răi, trong đó khẳng định: không có một năng lực siêu nhiên thần bí nào ở đây cả, hiện tượng đi trên than lửa mà không bị bỏng, hoàn toàn có thể lư giải bằng khoa học.
Bí quyết là cách thức di chuyển làm sao cho thời gian tiếp xúc với than nóng là ngắn nhất. Đồng nhất với khẳng định này, giáo sư vật lư David Willey Mỹ, người đă lập kỷ lục đi trên lửa với nhiệt độ lên tới 982,2oC.
Sau chính những trải nghiệm của ḿnh cho biết: "Tất cả là nhờ vào sự nhanh nhẹn của đôi bàn chân" Theo ông, nhiệt lượng được truyền theo ba cách: đối lưu, bức xạ và dẫn nhiệt.
Trong đó dạng đối lưu và bức xạ chỉ xảy ra với chất lỏng, tia sóng. Như vậy trong t́nh huống đi trên than hồng, việc truyền nhiệt giữa than nóng và bàn chân con người thuộc dạng dẫn nhiệt. Đó là sự tiếp xúc trực tiếp giữa các tế bào da chân và than nóng.
Nhưng giữa hai yếu tố này c̣n có một chất cách nhiệt khác là lớp than ch́ và gỗ (chưa cháy), trong đó than ch́ có khả năng cách nhiệt cao gấp bốn lần gỗ ướt.
Khi di chuyển nhanh, thời gian tiếp xúc giữa bàn chân và than nóng sẽ rất ngắn, nhiệt lượng truyền theo dạng tiếp xúc sẽ rất thấp, v́ thế bàn chân sẽ không bị tổn thương.
Như vậy dưới cái nh́n khoa học th́ chuyện đi trên than hồng là việc bất kỳ người b́nh thường nào cũng có thể làm, không cần có sự hỗ trợ của một quyền lực thần bí nào cả.
Thậm chí cũng không cần phải làm ướt chân hay da chân phải chai đi cho da dày hơn. Điều chính yếu cần nắm là cố rút ngắn thời gian tiếp xúc và lợi dụng tối đa tính dẫn nhiệt kém của than, tro...
Nhờ có những giải thích khoa học trên mà từ những năm 80 thế kỷ trước, ở Mỹ và một số nước nảy sinh dịch vụ làm ăn mới đó là mở các trường đào tạo đi trên lửa.
Trường Nghiên cứu và Đào tạo đi trên lửa (Fire) đầu tiên do Tolly Burkan, một chuyên gia về ảo thuật người Mỹ sáng lập. Chính Burkan đă phát triển thêm nhiều kỹ thuật mới để đi trên than lửa và tập hợp lại thành một giáo tŕnh để hướng dẫn mọi người.
Sau ba mươi năm hoạt động, Trường Fire của Tolly đă thu hút khoảng ba triệu người tham gia, và đă cấp chứng chỉ cho hai ngàn học viên đến từ khắp nơi trên thế giới.
Học viên của ông đủ mọi lứa tuổi, từ trẻ đến già. Tuy nhiên, trẻ em chỉ được tham gia lớp quan sát hoặc lư thuyết, không thực hành.
Tolly cho rằng, đi trên than nóng là một môn rèn luyện tinh thần rất tốt. Bên cạnh việc rèn luyện thể lực, bằng cách tập đi bộ, tập các môn hỗ trợ khác, nó giúp người thực hành vượt qua sự sợ hăi của chính bản thân.
Theo ông, chế ngự sự sợ hăi sẽ giúp bạn vững vàng hơn trong cuộc sống, điều đó đồng nghĩa với sự thành đạt.
ST
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên
Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 586 of 1439: Đă gửi: 28 May 2010 lúc 11:57pm | Đă lưu IP
|
|
|
NGỌC XÁ LỢI BÍ ẨN CHƯA ĐƯỢC KHÁM PHÁ
Đó là những tinh thể đủ màu sắc, long lanh như ngọc, rắn như kim cương, búa đập không vỡ, lửa thiêu không cháy, được t́m thấy trong tro hài cốt của một số nhà tu hành.
Cho đến nay, khi nền khoa học kỹ thuật của nhân loại đă phát triển ở tŕnh độ cao, các viên xá lợi vẫn tồn tại như một bí ẩn.
Bảo Vật Của Nhà Phật
"Xá lợi" là phiên âm của từ "sarira" trong tiếng Phạn, nghĩa đen là “những hạt cứng”. Theo ghi chép trong lịch sử Phật giáo, khi Phật tổ Thích Ca Mâu Ni viên tịch, các tín đồ đă đem thi hài đi hỏa táng.
Sau khi lửa tàn họ phát hiện trong tro có rất nhiều tinh thể trong suốt, h́nh dạng và kích thước khác nhau, cứng như thép, lóng lánh và tỏa ra những tia sáng muôn màu, giống như những viên ngọc quư.
Họ đếm được cả thảy tám mươi bốn ngàn viên, đựng đầy trong tám hộc và bốn đấu. Nó được đặt tên là xá lợi, là bảo vật của Phật giáo.
Những năm gần đây, lịch sử Phật giáo và giới khoa học đă ghi lại khá nhiều trường hợp các vị cao tăng sau khi viên tịch, hỏa thiêu đă để lại xá lợi.
Tháng 12-1990 Hoằng Huyền pháp sư ở Singapore viên tịch, sau khi thi thể được hỏa thiêu, người ta phát hiện thấy trong phần tro của ngài có bốn trăm tám chục hạt cứng, loại cỡ như hạt đỗ tương, loại nhỏ bằng hạt gạo, trông gần như trong suốt và tỏa sáng lấp lánh như kim cương.
Sau khi phân tích, các nhà nghiên cứu đă xác định rằng đó chính là xá lợi.
Tháng 3-1991 Phó hội trưởng Hội Phật giáo Ngũ Đài Sơn, ủy viên thường vụ Hội Phật giáo Trung Quốc, sau khi viên tịch đă được hỏa táng theo tâm nguyện của ngài.
Trong tro có tới mười một ngàn hạt xá lợi, đạt kỷ lục thế giới từ trước đến nay về những trường hợp xá lợi được ghi nhận chính thức.
Viên xá lợi có thể to như quả trứng vịt, đó là trường hợp của pháp sư Khoan Năng, vị trụ tŕ Tây Sơn Tẩy Thạch am ở huyện Quế B́nh, tỉnh Quảng Tây Trung Quốc.
Ngày 27-9-1989 ngài viên tịch ở tuổi chín mươi ba. Sau khi hỏa thiêu, người ta t́m thấy trong tro hài cốt ba viên xá lợi màu xanh lục trong suốt, đường kính mỗi viên lên tới 3-4 cm, tựa như những viên ngọc lục bảo.
Trái Tim Thành Xá Lợi
Trong một số trường hợp, xá lợi chính là bộ phận nào đó của cơ thể không bị thiêu cháy.
Tháng 6-1994 pháp sư Viên Chiếu chín mươi ba tuổi, trụ tŕ chùa Pháp Hoa, núi Quan Âm, tỉnh Thiểm Tây Trung Quốc, trong một buổi giảng kinh tối đă nói với các đệ tử:
- Ta sẽ để lại trái tim cho chúng sinh.
Sau đó vị sư nữ này ngồi kiết già và viên tịch.
Theo đúng pháp quy của nhà chùa, các đệ tử đặt thi thể bà lên một phiến đá xanh, xếp củi chung quanh và hỏa hóa. Lửa cháy sáng rực suốt một ngày một đêm.
Trong đống tro nguội các đệ tử thu được một trăm viên xá lợi to nhỏ khác nhau. Có viên th́ h́nh tṛn (xá lợi tử), có viên lại nở x̣e ra như những bông hoa (xá lợi hoa).
Những bông xá lợi hoa trông rất đẹp, lóng lánh như những bông hoa tuyết, chung quanh c̣n được giát bằng những hạt xá lợi nhỏ cỡ hạt gạo, sắc đỏ, vàng, lam, nâu... hết sức kỳ diệu.
Nhưng điều kỳ diệu hơn cả là trái tim của bà không hề bị thiêu cháy. Sau khi ngọn lửa tắt trái tim vẫn c̣n mềm nóng, rồi mới nguội dần và cứng lại, biến thành một viên xá lợi lớn màu nâu thẫm.
Khoảng một trăm đệ tử có mặt trong lễ hỏa táng, đă tận mắt chứng kiến hiện tượng lạ lùng đó.
Theo lời kể lại pháp sư Viên Chiếu là người từ bi, tính t́nh điềm đạm và ôn ḥa, thường ngày bà chỉ ăn rất ít. Chùa Pháp Hoa đă cho người mang những viên xá lợi đó đến giao lại cho Hội Phật giáo tỉnh Thiểm Tây.
Khoa Học C̣n "Bó Tay"
Vài chục năm trở lại đây, giới khoa học bắt đầu t́m cách giải thích những hiện tượng huyền bí, được nhà Phật nói đến trong kinh điển. Thế nhưng khi bắt tay vào nghiên cứu hiện tượng xá lợi, họ đă gặp không ít trở ngại.
Trước đây người ta không tin là có xá lợi Phật tổ. Măi đến năm 1997 ông Peppé người Pháp, khi tiến hành khảo cổ tại vùng Piprava, phía nam Népal, đă t́m thấy những viên xá lợi đựng trong chiếc hộp bằng đá.
Trên hộp có khắc những văn tự Brahmi, nội dung như sau:
- Đây là xá lợi của đức Phật. Phần xá lợi này do bộ tộc Sakya, nước Savatthi phụng thờ
Khám phá này đă chứng minh: Những ǵ được ghi trong kinh Trường A Hàm và một số kinh sách khác, về việc phân chia xá lợi đức Phật thành tám phần, cho tám quốc gia cổ đại, khi Phật nhập Niết bàn là có thật.
Điều kỳ lạ là trải qua hơn hai mươi lăm thế kỷ, xá lợi đức Phật vẫn c̣n nguyên vẹn, lấp lánh màu sắc. Về sự h́nh thành của những viên xá lợi, cho đến nay vẫn tồn tại nhiều cách giải thích khác nhau.
Các nhà xă hội học cho rằng, do thói quen ăn chay, thường xuyên sử dụng một khối lượng lớn chất xơ và chất khoáng, quá tŕnh tiêu hóa và hấp thụ rất dễ tạo ra các muối phosphate và carbonate.
Những tinh thể muối đó tích lũy dần trong các bộ phận của cơ thể và cuối cùng biến thành xá lợi. Tuy nhiên, giả thiết này không đủ sức thuyết phục.
Bởi lẽ số người ăn chay trên thế giới có tới hàng trăm vạn, nhưng tại sao không phải ai khi hỏa táng cũng sinh xá lợi?
Số người theo đạo Phật cũng nhiều vô kể, thế nhưng tại sao trong cơ thể những tín đồ b́nh thường lại không có xá lợi?
Một số nhà khoa học cho rằng, có thể xá lợi là một hiện tượng có tính bệnh lư, tương tự như bệnh sỏi thận, sỏi bàng quang, sỏi mật...
Giả thiết này cũng khó đứng vững. Bởi v́ sau khi đưa xác đi thiêu, trong phần tro của những người mắc các chứng bệnh kể trên, không hề phát hiện xá lợi.
Mặt khác những cao tăng có xá lợi, thường sinh thời thường rất khỏe mạnh, tuổi thọ cũng rất cao. Nhà Phật cũng có những quan điểm riêng về vấn đề xá lợi.
Quan điểm thứ nhất cho rằng xá lợi là kết quả của quá tŕnh tu hành và khổ luyện. Quan điểm thứ hai cho rằng đó là kết quả của quá tŕnh tu dưỡng đạo đức, chỉ xuất hiện ở những người có tấm ḷng đại từ đại bi, luôn làm việc thiện.
Tuy nhiên cuối cùng th́ xá lợi đă được h́nh thành như thế nào? Thành phần của nó ra sao? Chẳng phải kim loại, chẳng phải phi kim, cũng chẳng phải kim cương, lục bảo, chỉ là tro cốt c̣n lại của người tu hành sau khi hỏa táng.
Vậy mà sao đốt không cháy, thậm chí vẫn sáng lấp lánh màu sắc, thách thức với thời gian chẳng mảy may hư hỏng? Hàng loạt câu hỏi như vậy cho đến nay vẫn chưa có lời giải đáp.
ST
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên
Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 587 of 1439: Đă gửi: 28 May 2010 lúc 11:59pm | Đă lưu IP
|
|
|
BÍ ẨN VỀ CÁC VỤ GIAO CHIẾN TRÊN TRỜI
Một trận tử chiến đă diễn ra gần bốn trăm năm trước tại một điểm gần Ethin Anh, khiến năm ngàn binh lính bỏ mạng. Về sau thỉnh thoảng dân chúng quanh vùng, vẫn thấy h́nh ảnh hai đạo quân ma đánh nhau trên bầu trời.
Các nhà ngoại cảm dùng thuật ngữ “Honting” để biểu thị mối liên hệ giữa một số ảo ảnh với một điểm địa lư nhất định. Thỉnh thoảng tại những địa điểm ấy, người ta thấy xuất hiện trên bầu trời hàng trăm ảo ảnh.
Điều đáng ngạc nhiên là ở chỗ, “Honting” thường quan sát được ở những nơi mà nhiều năm về trước, đă diễn ra những trận ác chiến thực sự.
Một trong những địa điểm như vậy nằm ở nước Anh, gần Ethin, là nơi vào năm 1643 hai đạo quân của hoàng tử Rupectơ và Olive Cromoen, đă gặp nhau trong một trận quyết chiến.
Hơn năm ngàn binh lính đă phơi thây trên băi chiến trường. Sau đó một tháng, những người chăn cừu địa phương đă nh́n thấy một hiện tượng kỳ lạ:
Hai đạo quân ma đụng độ nhau dữ dội trên bầu trời, lại nghe thấy tiếng súng nổ, tiếng trống trận và tiếng gươm giáo va vào nhau loảng xoảng...
Từ đó trở đi thỉnh thoảng dân chúng các vùng lân cận vẫn tiếp tục nh́n thấy, trận đánh ảo ảnh này diễn ra trên bầu trời chiều.
Năm 1785 tại Uiexto ở Xiledi, người ta đă tổ chức lễ mai táng tướng Phon Coden một cách trọng thể. Vào đúng lúc hạ huyệt, trên bầu trời bỗng xuất hiện một đội quân hùng dũng đang rầm rập tiến bước.
Năm 1748 ở Đôphin gần thành Viên, hai mươi người đă tận mắt nh́n thấy, một đạo binh đang đi trên bầu trời.
Năm 1888 trong suốt mấy tiếng đồng hồ, trên bầu trời Varagodin ở Khovati, xuất hiện một đoàn kỵ binh do một viên sĩ quan tay cầm gươm sáng loáng dẫn đầu. Những sự kiện lạ lùng ấy đă được miêu tả khá tỉ mỉ trên báo chí thời đó.
Những trường hợp quan sát thấy “các trận giao chiến trên không trung” tại lănh thổ nước Nga cũng được ghi lại trong sử biên niên cổ đại.
Trong thời gian diễn ra trận giao chiến với đạo quân Thánh giáo ḍng tu của Đức, trên mặt hồ đóng băng ở Chuxco vào năm 1242, nhiều binh sĩ trong đội quân của quốc vương Alexandre Nhepxki, đă nh́n thấy “một binh đoàn của thượng đế” bỗng xuất hiện trên bầu trời để đến chi viện cho quân Nga...
Vào tháng 11-1956 hai người Anh tên là Pete Dinoviep và Patrich Xkipui, đă tổ chức một cuộc du ngoạn trên núi Culin.
Vào khoảng ba giờ sáng, họ bỗng nghe thấy tiếng ầm ầm dữ dội, hai người bèn chui ra khỏi lều và nh́n thấy hàng chục xạ thủ Scotland đang bắn vào kẻ thù vô h́nh.
Sáng sớm những tiếng động trên bầu trời lại đánh thức họ, và lần này họ nh́n thấy những người Scotland ấy, nhưng trông rất thiểu năo, đang vội vă tháo chạy và vấp vào những tảng đá vô h́nh.
Sau khi trở về thị trấn Xlaigasane, Pete và Patrich kể lại những điều mắt thấy tai nghe với viên quản lư khách sạn. Ông ta cho biết rằng họ không phải là những người đầu tiên quan sát thấy hiện tượng này, và đó là h́nh ảnh của trận đánh xảy ra vào năm 1745.
Lư Giải Của Khoa Học
Tiến sĩ toán lư A.Gurvich đă giải thích những ảo ảnh tương tự, bằng hiện tượng quang học phức tạp trong khí quyển, do sự khúc xạ của ánh sáng trong hệ tầng khí quyển.
Hiện tượng này cũng được khảo sát kỹ lưỡng bởi các nhà vật lư Mỹ A. Phrayde và U.Makhơ. Các nhà bác học này cho rằng đặc tính kỳ lạ của “thấu kính khí quyển” là tạo ra những ảo ảnh khác nhau, và thay h́nh đổi dạng các thông tin, do ánh sáng chuyển tải theo mức độ truyền lan của nó qua khối không khí.
Ảo ảnh quả là một cách giải thích thuận tiện. Nhưng vấn đề là ở chỗ một số biểu hiện của hiện tượng này, không hoàn toàn nằm gọn trong kiến giải đó.
Chẳng hạn dân chúng ở thị trấn Vecve Bỉ, đă nh́n thấy trận giao chiến này, xảy ra sau trận Oateclô đúng một tuần.
Các chuyên viên của Hội nghiên cứu thần giao cách cảm nổi tiếng trên toàn thế giới, cho rằng bí mật của những trận đánh trên trời, là ở chỗ trong thời gian giao chiến xảy ra, đă có sự phung phí rất lớn nguồn năng lượng sinh lư tinh thần.
Sự kết vón của nỗi đau đớn, tâm trạng thất vọng và nỗi lo sợ, được in dấu trong không gian rồi sau đó, thậm chí qua nhiều năm tháng, đă khơi gợi những h́nh ảnh trong đầu óc của những người rất nhạy cảm về mặt tâm lư.
Các nhà nghiên cứu Mỹ Oen và Pret, cũng đi đến kết luận tương tự. Hai ông đă phân tích hơn mọt trăm trường hợp “ảo ảnh” và đi đến hết luận rằng, phần lớn những người nh́n thấy “trận giao chiến trên trời” vào thời điểm ấy, đă ở trong trạng thái bị kích thích cao độ, có lẽ v́ thế đă nh́n thấy cái mà người khác không nh́n thấy.
Vậy có đúng là “những trận giao chiến của các bóng ma” không phải xảy ra trong hiện thực, mà chỉ diễn ra trong đầu óc con người, và gần với những ảo giác hơn là những ảo ảnh, và những hiện tượng quang học khác? Xin chớ vội đi đến kết luận.
Điều bí ẩn về “những ảo ảnh lầm lạc trong không gian” có lẽ sẽ được lư giải bởi các chuyên gia thuộc Ủy ban nghiên cứu các hiện tượng dị thường ở Voronegio Nga.
Họ đi cùng các cán bộ của xí nghiệp “Địa chất Voronegio” mới đây đă tiến hành một cuộc khảo sát trong đới đứt găy kiến tạo ở Novokhopexco. Ở đó họ đă phát hiện và chụp ảnh được “những kênh thoát năng lượng của trái đất”. Trên ảnh thấy rơ những quả cầu và đám mây phát quang ở phía bên trên các khu đất dị thường.
Hơn nữa, theo sự khẳng định của một trong những người chỉ đạo cuộc khảo sát là ông Henrich Xilanop, đoàn đă chụp ảnh được những sự kiện xảy ra tại những địa điểm đó trong quá khứ xa xôi.
Trên ảnh chụp được nhờ một thiết bị đặc biệt ở trên bờ sông Hopec, ta nh́n thấy rơ những cái lều, những h́nh người đội mũ sắt... Trong lúc chụp ảnh, ở đó không hề có những thứ ấy.
Các chuyên gia Voronegiơ về những hiện tượng dị thường đă giải thích như sau: Có thể tấm phim đă ghi lại được một thông tin thị giác về thời xa xưa mà “trường kư ức” năng lượng thoát ra từ đới đứt găy c̣n lưu giữ.
Sự thể là ở chỗ trong những năm chiến tranh vệ quốc chống phát xít Đức, tuyến pḥng thủ đă chạy qua những địa phương ấy. Tham gia tuyến pḥng thủ này có một Trung đoàn Tiệp Khắc do L.Xvvoboda chỉ huy.
Và những người lính đội mũ sắt hiện h́nh trên các bức ảnh, cũng như trang phục của họ hoàn toàn phù hợp với thời kỳ đó.
Nhưng ngay cả khi nếu giả thiết trên được xác nhận, th́ vẫn c̣n nhiều điều bí ẩn về những “trận giao chiến trên trời”. Chẳng hạn một số tài liệu đă thông báo về hiện tượng vật chất hóa lạ lùng, của những đồ vật trong khi diễn ra những trận đánh trên trời.
Ví dụ năm 1686 tại Anh quốc, người ta quan sát thấy cuộc diễu hành trên trời, của các binh lính có vũ trang. Và có rất nhiều khí giới gươm súng, mũ giáp rơi lả tả xuống mặt đất.
Năm 1800 sau trận giao chiến trên trời ở vùng Kinken, người ta phát hiện thấy trên mặt đất có những cành cây bị găy và nhiều vết máu trên cỏ.
ST
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên
Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 588 of 1439: Đă gửi: 28 May 2010 lúc 11:59pm | Đă lưu IP
|
|
|
THÀNH PHỐ ẢO HIỆN H̀NH TRÊN BIỂN
Hàng chục ngàn người đă đổ về bờ biển Penglai Trung Quốc, để chứng kiến hiện tượng ảo ảnh kỳ lạ: từ trong lớp sương mù đặc quánh, một thành phố hiện đại với những ṭa nhà chọc trời, đường sá thênh thang, xe cộ tấp nập... dần dần lộ ra, thật và rơ đến ngỡ ngàng.
Cả biển người lặng đi trước ảo ảnh diệu kỳ, như thể người ta đang cố nghe ngóng xem liệu có âm thanh nào phát ra từ... bên kia thành phố.
Hiện tượng này kéo dài suốt bốn giờ đồng hồ, lại rơi đúng vào Chủ nhật nên chẳng mấy chốc, hơn 30.000 khách thập phương đă kịp tề tựu bên bờ biển Penglai để cùng chiêm ngưỡng phút giây xuất thần của tạo hóa.
Được biết trước hôm xảy ra sự kiện lạ lùng, thành phố đă trải qua hai ngày mưa trắng trời. Đây cũng không phải lần đầu tiên ảo ảnh xuất hiện trên vùng biển Penglai, vốn tọa lạc trên mỏm cận đông bán đảo Sơn Đông và được văn hóa dân gian tôn sùng là nơi cư ngụ của thần thánh.
Theo giải thích của các nhà khoa học, ảo ảnh xuất hiện khi hơi ẩm trong không khí ấm nóng hơn nhiệt độ của nước biển, tạo nên hiện tượng khúc xạ các đường ánh sáng và phản chiếu phong cảnh từ mặt đất lên bầu trời.
Thùy Vân
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên
Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 589 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 12:01am | Đă lưu IP
|
|
|
ĐỒNG HỒ LÀM TỪ CÁT TRÊN MẶT TRĂNG
Mẫu đồng hồ mới nhất mang tên Moon Dust DNA, vừa tŕnh làng là một tác phẩm vô cùng đặc biệt, với những nguyên liệu sản xuất được lấy từ… bên ngoài vũ trụ.
Chiếc đồng hồ độc nhất vô nhị này có cái giá cao ngất ngưởng, 450.000 USD và dự kiến sẽ được tung ra thị trường vào mùa hè tới.
Các nhà sản xuất đồng hồ đeo tay uy tín của Thụy Sĩ, đă nảy ra ư tưởng sản xuất chiếc đồng hồ Moon Dust DNA nhằm đánh dấu bốn mươi năm, ngày con người lần đầu tiên đặt chân lên mặt Trăng vào năm 1969.
Vỏ thép bên ngoài của chiếc đồng hồ này được làm từ những thành phần nhỏ trong con tàu vũ trụ Apollo 11, con tàu đầu tiên thực hiện nhiệm vụ bay lên mặt Trăng.
Điều đặc biệt tạo nên sự khác thường của chiếc Moon Dust DNA này, là ở chỗ bề mặt của nó được phủ một lớp cát lấy từ bề mặt của Mặt trăng, và được thiết kế mô phỏng theo bề mặt ngôi sao này.
Một trong số các nhà sản xuất chiếc đồng hồ này cho biết, họ đă phải mất một năm trời làm việc vất vả mới cho ra được thành phẩm.
Hiện, giới kinh doanh phụ kiện thời trang và trang sức cao cấp khắp nơi trên thế giới, đang thi nhau gửi đơn đặt hàng.
Nhà thiết kế đồng hồ đeo tay, Yvan Arpa, nói:
- Đây là những chiếc đồng hồ độc đáo nhất mà tôi từng biết đến. Các đại gia tranh nhau đặt hàng mà không cần biết chiếc đồng hồ này hoạt động ra sao. Họ chỉ muốn sở hữu nó để có chuyện mà kể, nhưng đó mới là điều thú vị.
Các nhà sản xuất chỉ làm 1.969 chiếc, tượng trưng cho năm 1969 khi Neil Armstrong đặt bước chân đầu tiên lên mặt Trăng.
ST
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên
Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 590 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 12:04am | Đă lưu IP
|
|
|
CHUYỆN MA CÓ THẬT
Chuyên ma có thật tại nghĩa trang Lộc Sơn, Thị Xă Bảo Lộc, Tỉnh Lâm Đồng.
Có lần tôi và bốn người bạn cùng đi ra nghĩa trang chơi, khoảng 9h30 sáng, bỗng một trong bốn người chúng tôi nh́n thấy một cái hộp gỗ. Khi đó chúng tôi ṭ ṃ không biết trong đó là cái ǵ nên đă mở nó ra để xem.
Ôi thật khũng khiếp v́ ở trong đó là cái xác của một đứa bé khoảng năm tháng tuổi, bị người ta mang ra nghĩa trang bỏ đó, mà chẳng thèm chôn cất ǵ cả.
Lúc đó ai nấy đều la lên sợ hăi, nhưng lương tâm không cho phép chúng tôi bỏ mặc nó, một trong số chúng tôi đă đi kêu thêm người, để đào hố chôn cất chú bé con tội nghiệp ấy.
Chúng tôi mỗi người hùn một ít tiền dành được hàng ngày, mua nhang đèn và trái cây cúng cho chú bé không phải cô đơn khi đi qua thế giới bên kia. Xong việc ai về nhà nấy, nhưng trong ḷng cứ thấy nao nao khó yên, mà chẳng biết có chuyện ǵ sẽ xẩy ra tiếp theo với chúng tôi.
Vào khoảng bốn giờ chiều, một trong bốn người chúng tôi, bỗng dưng bị sốt và bị sốt rất cao, người nhà của bạn ấy t́m đủ mọi cách để hạ sốt cho bạn ấy, mời cả bác sĩ nữa, nhưng không hề thấy bạn ấy hạ sốt tí nào, người vẫn nóng ran như lửa.
Đêm hôm đó bạn ấy ngủ và bỗng nhiên nằm mơ thấy có một đứa bé nói với ḿnh rằng:
- Tôi chính là đứa bé mà lúc sáng các anh đă chôn cất, nay tôi báo tin với anh là trong nhà của anh đang ở hiện có ba cái xác, chính ba cái xác đă làm cho anh bị bệnh nặng đến thế. Bây giờ anh kêu người nhà của anh phải mời thầy về làm phép, để hóa giải cái hắc ám đi theo anh và làm phiền anh.
Thế rồi thằng bé bỏ đi ngay trong giấc mơ của người ấy. Thật không ngờ rạng sáng hôm sau, khi người nhà của bạn ấy mời ông Cha trên nhà thờ về làm phép, th́ quả thật là có ba cái xác trong nhà của bạn ấy.
Có một trong ba cái xác nằm ở ngay dưới giường của bạn ấy thường ngày nằm ngủ. Sau khi giải quyết xong mọi việc, th́ người bạn của tôi cũng hết sốt luôn. Một trăm phần trăm là bạn ấy trở lại b́nh thường như chẳng có việc ǵ xẩy ra cả.
ST
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên
Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 591 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 12:10am | Đă lưu IP
|
|
|
NHỮNG CUỘC CHẠM TRÁN KỲ LẠ VỚI THIÊN THẦN?
Với những trường hợp dưới đây, người được giúp đỡ không thể giải thích nổi làm sao ḿnh có thể thoát khỏi khó khăn theo cách kỳ lạ đến thế? Liệu có hay không chuyện thiên thần giúp đỡ họ?
"THIÊN THẦN" TRONG BỘ VÁY MÀU ĐỎ
Hôm đó Kimberly hai mươi tuổi, đang sửa xe ở ŕa một con sông ở Wisconsin vào một buổi chiều mùa hè. Cô kể lại:
- Lúc ấy tôi đứng ở chỗ nông thôi, khi tôi đang làm th́ săm xe của tôi rơi ra, vuột khỏi tay. Nước lúc đó chỉ đến cẳng chân tôi thôi, nên tôi đă đuổi theo đường lăn của nó để lấy lại.
Trong lúc đang chạy theo th́ tôi bị ngă xuống vùng nước sâu. Nước dâng đến trên cả những mỏm đá. Tôi bị sặc nước, tôi đă phải cố hết sức ngoi lên khỏi mặt nước. Tôi cố thử đẩy ngược ḿnh lên trên để thoát ra khỏi vùng nước sâu này.
Đến khi nhận thấy rơ rằng mọi nỗ lực của ḿnh là vô ích, tôi bỗng cảm thấy cái ǵ đó rất yên b́nh. Quang cảnh sóng yên bể lặng khiến tôi cảm thấy ấm áp một cách khó hiểu không thể tả rơ.
Đột nhiên, có ai đó tóm lấy tôi bằng cổ tay và kéo mạnh tôi ra khỏi vùng nước sâu. Người đó đứng gần ở chỗ nước chỉ đến mắt cá chân, nh́n liếc qua tôi thấy đó là một cô gái tóc vàng óng mặc đồ màu đỏ. Rồi khi tôi quay hẳn người lại để nói lời cảm ơn th́ ở đó đă không c̣n ai.
NGƯỜI LẠ MẶT Ở METRO
Trên đời có lẽ không có nhiều người do dự mà không giúp đỡ một người lạ mặt khi cần thiết, đặc biệt là trẻ con. Tuy nhiên, hành tung của người lạ mặt tốt bụng trong câu chuyện dưới đây th́ quả là khó hiểu.
Đó là một buổi chiều tháng tư năm 1999, cô Patty H đang đi cùng chồng, con gái và cậu con trai Brian, trên chuyến tàu điện ngầm Metro Link tới a St. Louis Cardinals để xem một trận bóng chày.
Cô Patty nhớ lại:
- Brian có một chiếc pháo sáng Sharpie, một chiếc mũ lưỡi trai bóng chày và nó đă lên kế hoạch xin chữ kư cầu thủ thần tượng. Rồi chuyến tàu dừng lại ở sân vận động Busch. Cả gia đ́nh tôi xuống tàu, chỉ có bé Brian để quên chiếc pháo sáng trên tàu và muốn quay lại lấy nó.
Không may là cánh cửa tàu điện ngầm đột nhiên đóng lại và bắt đầu rời sân ga. Con trai tôi vẫn c̣n trên tàu và nó mới chỉ có mười tuổi. Đây lại là lần đầu tiên nó đến một thành phố lớn đến vậy. Chúng tôi muốn phát điên khi biết rằng Brian vẫn ở trên đó.
Cả gia đ́nh tôi đă chờ măi cho đến khi tàu quay về trạm dừng, đợi khoảng 35’ cho đến khi chuyến tàu cuối cùng dừng lại sân ga, và chúng tôi đă đón được bé Brian.
Bất ngờ, bé kể cho chúng tôi một câu chuyện khó tin đầy thú vị. Brian nói kể rằng khi cháu ở trên tàu, có một người đàn ông đứng ngay cạnh, nói chuyện với nó. Anh ta hỏi những câu hỏi và cam đoan rằng nó sẽ không sao.
Brian nói nó và anh ta là hai người duy nhất trên tàu. Khi cửa tàu mở ra, th́ người đàn ông ấy đột nhiên biến mất rất kỳ lạ. Và Brian tin rằng người ấy không hề bước ra khỏi cửa đoàn tàu.
Cha mẹ của Brian tin rằng đó chính là thần hộ mệnh của Brian.
Và c̣n một nghi vấn nữa, đó là tám năm sau đó, cô Patty cho biết, một lần nữa người đàn ông bí hiểm ấy đă đến thăm bệnh viện nơi con trai họ -bé Brian - đang bị bệnh nặng.
TÍN HIỆU GIÚP ĐỠ
Hàng tối Alicia thường phải lái xe về nhà mẹ cô để chăm sóc cho bà. Một tối, khi đang trên đường tới nhà mẹ như thường lệ th́ cô bị tai nạn ô tô và chính lúc này đă khiến cô tin rằng ḿnh có thể gặp gỡ thần hộ mệnh của ḿnh.
Alicia kể lại:
- Tôi nhớ đó là một tối năm 2001, lúc ấy điện thoại của tôi không thể liên lạc do nằm ngoài vùng phủ sóng, nên tôi lái xe rất cẩn trọng và luôn khóa cửa xe.
Nhưng khi đang lái b́nh thường th́ bất ngờ chiếc xe phía trước hăm phanh khiến cho tôi không kịp trở tay… mọi chuyện xảy ra quá nhanh... tôi không nhớ rơ lắm. Đầu tôi bị chảy máu và mắc kẹt trong xe.
Và rồi cửa xe bật mở. Như tôi đă nói ở trên, cửa xe đă bị tôi khóa hoàn toàn từ bên trong, không hiểu sao nó bật mở được?
Một người đàn ông bận đồ đen đứng đó. Anh ta nói:
- Alicia, cô sẽ không sao đâu. Làm ơn hăy đưa tôi điện thoại, tôi sẽ gọi báo cho mẹ cô.
Tôi đưa cho anh ta chiếc di động, tự nghĩ rằng ở nơi này nó không thể hoạt động... và băn khoăn tại sao anh ta biết tên tôi.
Anh ta gọi cho mẹ tôi, tôi nghe thấy:
- Alicia bị tai nạn, nhưng cô ấy ổn. Bà nên đến đây với cô ấy.
Rồi tắt máy. Anh ta đỡ lấy tay tôi và an ủi:
- Bạn sẽ không sao cả. Bây giờ vẫn chưa đến lúc của bạn. (?)
Và khi anh ta đỡ lấy tay tôi, tôi cảm thấy một cảm giác yên b́nh đi qua ḿnh. Rồi có tiếng c̣i báo động của xe cứu nạn đến, anh ta nói với tôi:
- Đă đến lúc tôi phải đi rồi, bạn sẽ ổn thôi, chỉ cần có niềm tin.
Sau khi anh ta đi khỏi th́ các nhân viên cứu nạn đến, họ kiểm tra tôi xem thế nào và hỏi tôi vài câu hỏi. Họ hỏi xem ai là thân nhân của tôi khi đến bệnh viện. Tôi nói có một người đàn ông mặc đồ đen đă gọi cho mẹ tôi và bà ấy đang trên đường đến đây.
Các nhân viên cứu nạn nói rằng không hề có ai (người đàn ông bận đồ đen chẳng hạn) quanh đây và kiểm tra lại điện thoại tôi th́ không thấy có một cuộc gọi nào được thực hiện trước đó.
Tôi được đưa vào viện, vết thương khá nặng, tôi không thể đi lại được trong vài ngày. Rồi tôi hỏi mẹ th́ mẹ tôi nói không thấy địa chỉ gọi từ đâu?
Khi b́nh phục hẳn, tôi đă đi t́m hiểu hỏi han những người ở đó, nhưng họ đều nói không trông thấy bất kỳ ai bên cạnh tôi, cho đến khi xe cứu nạn đến. Tôi tin rằng, đó chính là thần hộ mệnh của ḿnh. Chính vị thần hộ mệnh đó đă cứu tôi.
ST
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên
Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 592 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 12:10am | Đă lưu IP
|
|
|
CHUYỆN MA CÓ THẬT
Chuyên ma có thật tại nghĩa trang Lộc Sơn, Thị Xă Bảo Lộc, Tỉnh Lâm Đồng.
Có lần tôi và bốn người bạn cùng đi ra nghĩa trang chơi, khoảng 9h30 sáng, bỗng một trong bốn người chúng tôi nh́n thấy một cái hộp gỗ. Khi đó chúng tôi ṭ ṃ không biết trong đó là cái ǵ nên đă mở nó ra để xem.
Ôi thật khũng khiếp v́ ở trong đó là cái xác của một đứa bé khoảng năm tháng tuổi, bị người ta mang ra nghĩa trang bỏ đó, mà chẳng thèm chôn cất ǵ cả.
Lúc đó ai nấy đều la lên sợ hăi, nhưng lương tâm không cho phép chúng tôi bỏ mặc nó, một trong số chúng tôi đă đi kêu thêm người, để đào hố chôn cất chú bé con tội nghiệp ấy.
Chúng tôi mỗi người hùn một ít tiền dành được hàng ngày, mua nhang đèn và trái cây cúng cho chú bé không phải cô đơn khi đi qua thế giới bên kia. Xong việc ai về nhà nấy, nhưng trong ḷng cứ thấy nao nao khó yên, mà chẳng biết có chuyện ǵ sẽ xẩy ra tiếp theo với chúng tôi.
Vào khoảng bốn giờ chiều, một trong bốn người chúng tôi, bỗng dưng bị sốt và bị sốt rất cao, người nhà của bạn ấy t́m đủ mọi cách để hạ sốt cho bạn ấy, mời cả bác sĩ nữa, nhưng không hề thấy bạn ấy hạ sốt tí nào, người vẫn nóng ran như lửa.
Đêm hôm đó bạn ấy ngủ và bỗng nhiên nằm mơ thấy có một đứa bé nói với ḿnh rằng:
- Tôi chính là đứa bé mà lúc sáng các anh đă chôn cất, nay tôi báo tin với anh là trong nhà của anh đang ở hiện có ba cái xác, chính ba cái xác đă làm cho anh bị bệnh nặng đến thế. Bây giờ anh kêu người nhà của anh phải mời thầy về làm phép, để hóa giải cái hắc ám đi theo anh và làm phiền anh.
Thế rồi thằng bé bỏ đi ngay trong giấc mơ của người ấy. Thật không ngờ rạng sáng hôm sau, khi người nhà của bạn ấy mời ông Cha trên nhà thờ về làm phép, th́ quả thật là có ba cái xác trong nhà của bạn ấy.
ó một trong ba cái xác nằm ở ngay dưới giường của bạn ấy thường ngày nằm ngủ. Sau khi giải quyết xong mọi việc, th́ người bạn của tôi cũng hết sốt luôn. Một trăm phần trăm là bạn ấy trở lại b́nh thường như chẳng có việc ǵ xẩy ra cả.
ST
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên
Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 593 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 12:12am | Đă lưu IP
|
|
|
BỨC ẢNH MA TRĂM TUỔI
Gia đ́nh Cahalane đă giữ ǵn bức ảnh ấy hơn một trăm năm qua. Đây không phải là một bức h́nh b́nh thường, mà ẩn sau nó là một câu chuyện vô cùng thú vị.
Người hiện đang sở hữu bức ảnh là cặp sinh đôi Phil và Mick Cahalane bốn mươi lăm tuổi, sống tại ngoại ô Quakers Hill thuộc thành phố Sydney Úc.
Theo hai người, bức ảnh chụp người cụ của họ hơn một trăm năm trước tại Scotland. Trong bức ảnh, ngoài người đàn ông đang cầm xâu cá, người ta c̣n thấy sự hiện diện của một bóng ma, mà theo gia đ́nh Cahalane, trông giống một vị thánh.
Họ kể rằng lúc c̣n bé xíu, họ được mẹ cho xem bức ảnh lần đầu tiên trong một bữa tiệc gia đ́nh.
- Tôi được kể rằng trong một chuyến đi biển, khi cụ đang ngồi câu cá, th́ bất thần một cơn băo tồi tệ kéo đến. Cụ bắt đầu cầu nguyện v́ cụ nghĩ ḿnh sắp phải sang thế giới bên kia.
Thật kỳ lạ là sau đó cơn băo qua rất nhanh, cụ lại tiếp tục ngồi câu và lần đó là lần, cụ câu được nhiều cá nhất trong đời. Anh Phil kể.
- Khi trở về đất liền, cụ chụp ngay một bức ảnh cùng với xâu cá vừa bắt được, và bóng ma này xuất hiện trong bức ảnh.
Người ta nói rằng bóng ma chính là thánh St Teresa of Avila.
Anh Mick cho biết mẹ anh luôn mang bức ảnh bên ḿnh, cho đến khi bà qua đời vào năm ngoái. Rồi bố anh tiếp tục giữ nó trong ví, cho đến khi ông qua đời sáu tháng sau.
Con cháu gia đ́nh Cahalane t́m thấy bức ảnh trong số những vật dụng mà ông Cahalane để lại.
- Trong ṿng bốn mươi lăm năm qua, tôi chỉ được nh́n thấy bức ảnh hai lần. Những người hiểu rơ câu chuyện nhất th́ đều đă qua đời.
Chúng tôi thậm chí không biết tên thật của cụ, v́ khi chuyển đến sống tại Australia, gia đ́nh tôi đă đổi họ. Anh Phil nói.
MT
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên
Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 594 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 12:13am | Đă lưu IP
|
|
|
VĂN THỌ KỂ CHUYỆN RÙNG RỢN CÓ THẬT
Chuyện ma quỉ, có người tin, có người không. Nói như thiền sư Vũ Công Lư “vấn đề anh tin hay không, mặc xác anh. Có những chuyện không cần anh tin, nó vẫn có”. Trong tinh thần đó, câu chuyện của Văn Thọ, kể kinh nghiệm gặp “vía nam” của anh tại trụ sở của đài VNCR cũ nằm trên đường Main. Cũng đủ làm những người yếu bóng vía phải xanh mặt.
Tuy nhiên, như đă thưa ở trên, vấn đề tâm linh không ai bắt ai tin được. Và chuyện ma cỏ, không phải ai cũng thấy. Tất cả những câu chuyện do các nhân vật có thật, kể ra trên không nhằm mục đích tạo sự hoang mang, cho các vị chủ nhân căn phố hoặc thương mại.
Đơn giản là những câu chuyện đă được không riêng ǵ một người, mà nhiều người đă nói tới trong thời gian qua… Đây là những kinh nghiệm tâm linh cá nhân, kể cho nhau nghe, nhân mùa lễ Ma quỉ đang đến gần…
LL: Anh có tin là có một thế giới vô h́nh bên cạnh thế giới của chúng ta hay không?
VT: Tôi tin là có.
LL: Anh có tin là có ma hay không?
VT: Tôi tin là có.
LL: Anh theo tôn giáo nào?
VT: Tôi theo Phật Giáo.
LL: Theo lư thuyết của Phật Giáo, nếu chết đi sẽ đầu thai vào nhiều cảnh giới khác nhau, tùy theo nghiệp khi sống ở đời. Cảnh giới ma, quỉ, atula là chuyện có thật, theo kinh nghiệm của anh, có bao giờ anh thấy… ma chưa?
VT: Có một lần. Tôi xin kể cho mọi người nghe. Cách đây khoảng bốn năm, có lần tôi đến đài VNCR lúc đó trụ sở đặt tại đường Main cũ, thuộc thành phố Garden Grove. Đây là khu phố đẹp nhất quận Cam. Ai vào khu vực của trụ sở đều biết là phần phía sau nhà kho, nơi có chứa nhiều thùng giấy, sách vở cũ, rất vắng lặng, chật chội.
Đó là một hành lang hẹp, dài, và restroom nằm ở gần cuối của hành lang này. Vào buổi tối hôm đó, tôi ghé vào VNCR chơi tối, lúc đó nhạc sĩ Ngô Mạnh Thu, một người mà tôi vô cùng kính trọng lúc đó c̣n sống, ông hay làm việc sớm và khuya tại trụ sở này, v́ thích được nói chuyện với ông, nên tôi hay tạt ngang qua để t́m ông nói chuyện cho vui.
Hôm đó, như b́nh thường tôi đến chơi với ông, và tôi đi restroom. Khi tôi vừa mở cửa restroom ra, một cảm giác lạnh lẽo chiếm lấy tôi… từ dưới thắt lưng trở lên!
LL: Cái lạnh đó làm sao?
VT: Lạnh một cách khác thường. Lạnh như có ai lấy một cục đá, chà lên trên lưng của anh vậy đó. Tôi cảm nhận rất rơ hơi lạnh tỏa ra, đi từ từ lên phía trên người ḿnh… Lạnh lắm. Cái lạnh của âm ty!
LL: Hay là anh bị gió? Cửa ở đâu đó mở chăng?
VT: Làm ǵ có. Tôi đă nói ở trên là hành lang này của trụ sở rất hẹp, chứa nhiều thùng báo hẹp lắm, không có cửa nào thông ra ngoài. Chỉ là một hành lang hẹp, đi phải lách mà đi, làm ǵ có gió lọt vào!
Hơn nữa, cái lạnh rất “cụ thể” khác thường, cái lạnh không thể nào lẫn lộn với gió máy được. Và, tôi c̣n nhận thức được một cách rơ ràng, đó là cái lạnh của một hồn ma!
LL: Cái ǵ? Ma?
VT: Đúng. Cái lạnh của một “vía nam”!
LL: Ư cha. Làm sao anh phân biệt được một cái lạnh của vía “Nam” hay “Nữ” chỉ qua một cái lạnh?
VT: Đó mới là chuyện đáng nói. Tui cảm nhận như vậy thôi. Không giải thích được. Chỉ có thể nói rằng tôi thấy một hơi lạnh “Nam” đi lướt qua tôi, chào tôi, báo cho tôi biết là có sự hiện diện của họ đó.
LL: Xin anh nói rơ thêm bằng cách nào anh có thể nhận thức được đó là “vía nam”?
VT: Bên Phật giáo có một kỹ năng gọi là “quán tâm”. Tôi thực tập quán tâm rất kỹ, nên tôi đă “quán tâm” và định vị được hồn ma kia là “vía nam”.
LL: Anh có… sợ không?
VT: Tôi có một cảm giác nhờn nhợn. Nhưng không sợ. Dù chưa bao giờ gặp ma, quỉ ǵ hết, nhưng tôi chỉ thấy đó là một dấu hiệu linh ứng, báo cho tôi biết là có sự hiện diện của hồn ma tại đó thôi.
LL: Anh có thể cho biết “vía nam” đó là người Việt hay Mỹ?
VT: Tôi không biết rơ. Chỉ biết là “vía nam” thôi.
LL: Hiện tượng lạnh lưng đó chỉ có mục đích báo cho anh biết sự hiện diện của họ thôi, ngoài ra c̣n có mục đích nào khác hay không, như báo tin, xin xỏ một chuyện ǵ đó chẳng hạn?
VT: Không. Tôi không nhận được tín hiệu nào khác. Tôi chỉ nhận ra sự hiện diện của họ thôi, không hơn không kém.
LL: Qua chuyện này, sau khi anh tin là có một thế giới thứ ba, anh rút ra được điều ǵ?
VT: Tôi nghĩ ở một thế giới khác, chắc chắn sẽ có những chuyện không khác ǵ ở thế giới này, do đó, chúng ta phải tin, và không nên thất lễ với họ. Giữa thế giới âm ty và dương thế nên có sự tôn trọng nhau th́ tốt thôi.
LL: Giữa anh và nhạc sĩ Ngô Mạnh Thu có một t́nh thân thiết, sau khi ông mất, anh có thấy dấu hiệu ǵ từ nhạc sĩ, như báo mộng, gặp linh ứng... hay không?
VT: Nhạc sĩ Ngô Mạnh Thu ra đi thật êm đềm. Theo nhà Phật, người hiền lương bao giờ cũng ra đi thanh thản, không có ǵ đáng tiếc nuối. Sau khi nhạc sĩ nằm xuống, tôi không có một mảy may nào thấy, hoặc nghe ai nói là có sự kiện ǵ đặc biệt hết xảy ra.
Như vậy, theo tôi, ông đă êm ả ra đi mà không phiền muộn ǵ hết. Nhạc sĩ là một người hiền, sống hiền và ra đi cũng hiền. Điều đó ai cũng biết.
Lê La
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên
Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 595 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 12:17am | Đă lưu IP
|
|
|
NGƯỜI MẤT TÍCH BÍ ẨN CHƯA CÓ LỜI GIẢI
Tám trăm binh lính Anh “bốc hơi” trong một đám mây, trước mắt hai mươi hai người lính New Zealand.
Hai trại lính Pháp mất tích một cách bí ẩn. Ba ngàn binh lính Trung Quốc như chui vào ḷng đất.
Cả một làng hàng trăm người không cánh mà bay. Máy bay, tàu hoả cũng biến mất không dấu tích.
Tám Trăm Lính Anh Mất Tích Trong Mây
Trong Đại chiến Thế giới lần thứ Nhất, vào ngày 21-8-1915, hơn tám trăm lính thuộc Trung đoàn Norfolk 5 của quân đội Anh, được lệnh cơ động lên một ngọn núi cao thuộc vùng Dardanelles, Thổ Nhĩ Kỳ. Cùng đóng quân ở khu vực này, c̣n có một lực lượng quân sự của New Zealand.
Lúc này, vùng trời phía trên trận địa của đội quân này vẫn rất sáng và ít mây. Thế nhưng trên ngọn núi mà đội quân này phải hành quân lên, lại có một lớp sương mù màu xám dày đặc.
Theo lời kể của các nhân chứng, có một đám mây lớn bay sà xuống và bao phủ lên đoàn quân, lúc đó đang tiến vào thung lũng. Đội quân càng lúc càng lên cao th́ càng ch́m dần vào trong khối mây mờ.
Khi người cuối cùng khuất hẳn, cả khối mây đă bốc lên cao và biến mất. Người ta không thấy bất kỳ người lính nào bước ra khỏi đám mây đă bay đi đó, trước sự chứng kiến của nhiều người.
Từng ngọn cây, bụi rậm trên đỉnh núi đều có thể nh́n rơ, nhưng một đội quân hơn tám trăm người đă mất tích hoàn toàn.
Khi đó hai mươi hai người lính của New Zealand, cũng đang tập cùng trận địa với đội quân này, trên một ngọn đồi nhỏ khác cách đó khoảng sáu trăm mét và đă tận mắt chứng kiến cảnh tượng bí hiểm.
Sau này, quân đội Anh đă tổ chức kế hoạch t́m kiếm bí mật và quy mô, nhưng không có kết quả. Cho rằng có khả năng là toàn bộ đội quân đă bị lực lượng đặc nhiệm của Thổ Nhĩ Kỳ bắt làm tù binh, người ta quyết định không t́m kiếm nữa, mà đợi sau khi chiến tranh kết thúc sẽ yêu cầu chính phủ Thổ Nhĩ Kỳ trao trả lại.
Tuy nhiên sau chiến tranh, phía Thổ Nhĩ Kỳ kiên quyết khẳng định rằng họ chưa từng nh́n thấy đội quân này. Tám trăm người lính đă bị mất tích, không nằm trong danh sách những lính Anh bị tử trận, đồng thời cũng không có trong danh sách tù binh chiến tranh, được Thỗ Nhĩ Kỳ trao trả sau khi chiến tranh kết thúc.
Sự kiện đă được giữ bí mật trong suốt năm mươi năm. Măi cho đến năm 1967, khi những tài liệu có chữ kư chứng thực của hai mươi nhân chứng đă nh́n thấy tận mắt, sự việc này mới được công bố. Cho đến nay, đây vẫn là bí ẩn lớn nhất trong lịch sử quân sự Anh và lịch sử thế giới.
Tuy nhiên nó không phải là trường hợp duy nhất. Cũng trong Đại chiến Thế giới lần thứ Nhất, một đội quân của Pháp cũng gặp phải hiện tượng kỳ bí này.
Khi đó, hai trại lính của Pháp với quân số lên tới hàng mấy trăm người, đang đóng quân trên ngọn đồi Malden, đột nhiên mất tích một cách bí ẩn. Quân đội Pháp cũng đă cử một lực lượng lớn để t́m kiếm, nhưng rồi họ cũng phải trở về tay không.
Ba Ngàn Binh Sĩ Trung Quốc “Chui Vào Ḷng Đất”
Bảy thập kỷ trước, trong cuộc chiến bảo vệ thành Nam Kinh trước quân đội Nhật vào đầu tháng 12-1937, Quốc Dân đảng đă huy động quân chốt giữ xung quanh thành Nam Kinh. Quân Trung Quốc đă thất bại nặng nề, đặc biệt là một sư đoàn trợ chiến từ Tứ Xuyên.
Trong sư đoàn có một đơn vị làm nhiệm vụ cảnh giới địch phía bên sườn. Khi chiến dịch pḥng ngự thất bại, đội quân ba ngàn người này, được lệnh rút về vùng núi Thanh Long, phía đông nam thành Nam Kinh.
Nhưng đơn vị đă biến mất một cách bí ẩn ở một khu vực gần Nam Kinh, vào một đêm tháng 12-1937 như chui vào ḷng đất.
Đă có người suy đoán rằng đội quân trên đă tự chia nhỏ nhằm phá vỡ ṿng vây của Nhật. Nhưng sau khi phân tích mới thấy giả thiết này hoàn toàn không phù hợp: bởi trước đó, quân Nhật đă điều hai sư đoàn tinh nhuệ từ vịnh Hàng Châu đổ bộ, và liên kết với lực lượng tại chỗ, tạo thành thế bao vây chặt lực lượng pḥng ngự của Trung Quốc.
Không có đội quân nào có thể chọc thủng được thế bao vây của Nhật, nên không thể có chuyện đội quân ba ngàn người này phá được ṿng vây thoát ra ngoài.
Năm 1939, khi tổng kết t́nh h́nh chiến sự, tổng bộ quân Quốc Dân Đảng đă phát hiện ra sự kiện kỳ lạ về đội quân này. Họ cho rằng đội quân kể trên đă bị mất tích và ghi vào hồ sơ lưu trữ như vậy.
Tổng bộ Quốc Dân đảng đă từng thành lập một tổ điều tra liên hợp, nhằm làm rơ về vụ mất tích bí ẩn này, nhưng cuối cùng cũng không đi đến đâu.
Cũng ở Trung Quốc, năm 1945, một đoàn tàu chở hàng trăm khách từ Quảng Đông đi Thượng Hải đă biến mất khỏi hành tŕnh khi gần đến ga cuối, không để lại bất kỳ một dấu tích nhỏ nào.
Dân Thường Cũng Không Cánh Mà Bay
Một trong những sự việc kỳ lạ như vậy mới xảy ra cách nay chưa lâu là tại làng Stoumu Congo, vào năm 2001. Ngôi làng nghèo đói này nằm trong một khu vực yên b́nh và không hề có xung đột ở miền Bắc Congo.
Khi nhân viên cứu trợ nhân đạo của Liên Hợp Quốc mang lương thực đến cho dân làng, họ đă rất ngạc nhiên khi không thể t́m được bất kỳ một người dân, cũng như một loại gia súc hay gia cầm nào ở đó. Tất cả đều đă bị biến mất.
Các nhân viên cứu trợ đă t́m thấy những ḍng chữ nguệch ngoạc bằng tiếng địa phương do người đứng đầu làng đă cố gắng dùng than củi viết nên một cách vội vă, là lời cảnh báo về một điều ǵ đó vô cùng khủng khiếp đang xảy ra: “Chạy ngay đi! Nó...”, nhưng ông đă không kịp viết hết câu.
Cũng tương tự như vậy là sự biến mất của gần một trăm người, gồm đàn ông, đàn bà và trẻ con vào năm 1950 tại một ngôi làng trên đảo Roanoke.
Khi lính Mỹ hành quân đến ngôi làng này, họ nh́n thấy những ngọn nến c̣n đang cháy dở, và bàn ăn vừa được dọn ra trong các túp lều, nhưng không hề có bất kỳ người dân nào quanh đó.
Giả thiết ban đầu cho rằng họ bị giết, nhưng xung quanh đó không hề có dấu máu hay bất kỳ xác người nào. Duy nhất trên một thân cây gần nhà thờ có mấy chữ dường như được viết vội vàng “trông nó không giống như...”.
Một trường hợp khác là sự biến mất đầy bí ẩn của sáu trăm người dân vùng Hoer-Verde, Brazil vào ngày 5-2-1923. Cảnh sát đă tiến hành t́m kiếm trong suốt một thời gian dài nhưng cũng không thu được kết quả ǵ.
Cả Máy Bay Cũng Biến Mất
Năm 1991, KGB đă tiết lộ một số thông tin về vụ chiếc máy bay AN-2 biến mất khỏi màn h́nh rađa ba mươi năm trước, gần thành phố Sverlovsk cùng với bảy người đi trên máy bay.
Không lâu sau khi máy bay bị mất tích, đội cứu hộ đă t́m thấy xác chiếc máy bay kể trên trong một khu rừng. Tuy nhiên, họ đă không t́m ra một dấu vết nào về những người bị nạn, cũng không một giọt máu nào được t́m thấy như vẫn thường gặp trong những trường hợp máy bay bị tai nạn.
Họ chỉ khám phá ra có một ṿng tṛn cháy sém không rơ xuất xứ, đường kính khoảng ba mươi mét được phát hiện thấy cách chỗ máy bay lâm nạn không xa.
Giả Thiết “Lỗ Đen”
Giải thích về các câu chuyện bí hiểm này, giáo sư Jane Lindsett thuộc trường Đại học California, Mỹ cho rằng: “Những lỗ đen” chính là thủ phạm gây ra các trường hợp người bị biến mất kể trên.
Theo định kỳ, thời gian và không gian trên trái đất sẽ khúc xạ lẫn nhau, khiến cho một nhóm người, hay thậm chí toàn bộ cả một thành phố, có thể bị rơi vào một chiều không gian hoàn toàn khác, và bị “biến mất” đối với những người c̣n lại.
Đồ vật không thể đi qua không gian được, và đó chính là lư do tại sao các con tàu c̣n nguyên vẹn, nhưng không có một bóng người, và những vật dụng cá nhân của những người mất tích, lại vẫn ở nguyên vị trí cũ.
Tuy nhiên, cho tới nay, các nhà khoa học chưa thể đưa ra được cách giải thích thỏa đáng nào cho những sự việc kỳ lạ tương tự như những sự việc kể trên.
Vũ Anh Tuấn
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên
Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 596 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 12:38am | Đă lưu IP
|
|
|
CĂN NHÀ MA Ở PHỐ HÀNG TRỐNG
Có ai từng nh́n thấy hay từng nghe nói đến căn nhà bí ẩn này chưa nhỉ ? Căn nhà ma số 138 Hàng Trống đối điện với hồ Gươm, nằm ngay giữa trung tâm thủ đô Hà Nội.
Căn nhà này nh́n ghê lắm! Giờ th́ nó đă bị phá dỡ đi rồi, nhưng hôm trước đi qua thấy bảo lại có ma xuất hiện, nên hôm nay t́m được ít tư liệu về post lên cho mọi người cùng xem nhé.
Trước kia nếu ai có dịp đi ngang qua đoạn đường này sẽ không khỏi ngạc nhiên, khi thấy giữa trung tâm Hà Nội, đối diện trông ra mặt hồ.
Vị trí thuộc hàng bậc nhất của thủ đô và kề cạnh là cả một khách sạn to lớn và những cửa hàng sang trọng như thế, mà lại có một căn nhà đáng giá bạc tỷ, bị bỏ hoang trông đến hoang tàn và xơ xác như vậy.
Đă có rất nhiều câu chuyện ly kỳ và huyền bí về căn nhà này. Những câu chuyện về những mảnh đời éo le, những cái chết tưởng chừng như vô lư và những câu chuyện về các oan hồn vẫn thường hay hiện về, lảng vảng trong căn nhà đó vào những đêm trăng rằm.
Nghe nói chủ cũ của căn nhà này đă từng thắt cổ tự tử trong đó. Về sau những người nào đến thuê hoặc ở lại căn nhà này, làm ăn không bị bại sản th́ cũng gặp tai nạn hoặc chết bất ngờ (eo ghê quá) cho nên từ đó đến nay không ai dám thuê.
Và ngôi nhà đó đă bị bỏ hoang cho măi đến về sau, được ông chủ khách sạn Phú Gia bỏ tiền ra mua lại (nghe nói mua rất rẻ) và phá dỡ để xây mới thành một khách sạn hoành tráng hơn.
Cũng có thông tin cho biết là tại ngôi nhà này, cứ vào nửa đêm ngày rằm hàng tháng, lại có tiếng phụ nữ kêu rên, la hét như đang bị hành hạ đau đớn lắm.
Rồi thỉnh thoảng người ta lại nh́n thấy một người đàn bà tóc rất dài và đen, không nh́n rơ mặt hay ngồi trên nóc nhà, ôm cây đa mà khóc lóc thảm thiết.
Một cây đa mọc giữa nhà đâm thủng cả nóc, và rể th́ lơ lững giữa gác hai, một cây đa không có đất mà vẫn xanh mơn mởn.
C̣n có người kể lại rằng khi đi ngang qua và nh́n vào căn nhà đó, họ c̣n thấy có một cái ǵ đó giống như chân người đang bay, lơ lửng hiện ra chập chờn từ bên trong. Nh́n kỹ lại th́ giống như một cô gái đang treo cổ tự tử và cái xác th́ cứ đung đưa…đung đưa…
Nơi đó bây giờ… Tôi đựơc biết căn nhà này đă được đập từ giữa năm 2006, nhưng đến bây giờ nó vẫn chưa được xây.
Câu hỏi là tại sao? nhưng vẫn chưa ai có đáp án chắc chắn, họ chỉ dám nghĩ hay là người chủ khách sạn Phú Gia đă bị ma ám, nên không thể khởi công xây dựng được căn nhà.
ST
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên
Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 597 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 12:41am | Đă lưu IP
|
|
|
MƯỜI ĐỊA DANH KHỦNG KHIẾP NHẤT HÀNH TINH
1. VIỆN BẢO TÀNG MATT Ở PHILADELPHIA MỸ
Khi mới xây dựng, viện bảo tàng này là nơi dành cho các sinh viên trường y, thực hành giải phẫu sinh lư cơ thể người và nghiên cứu những mô h́nh người dị dạng.
Hiện nay nó trở thành pḥng triển lăm các loại bệnh tật, thương tích, người dị dạng và các máy móc chữa bệnh…tổng số lên đến hai mươi ngàn hiện vật.
Trong bảo tàng có rất nhiều ảnh những người bị thương trong chiến tranh, thi thể của người chết, xương cốt của người lùn và h́nh ảnh về những loại bệnh tật kỳ lạ.
Ngoài ra bảo tàng c̣n lưu giữ những hiện vật có một không hai trên thế giới, ví dụ như một xác chết phụ nữ bên ngoài da trông hệt như sáp thơm, một hộp sọ trẻ con có đến...hai bộ óc.
Những ai tham quan viện bảo tàng, với vô số những cơ thể người thật như thế, không nổi da gà mới là lạ.
2. ĐẬP NƯỚC TRUK Ở MICRONESIA
Đập nước Truk phía Đông Nam quần đảo Hawaii, hiện có rất nhiều hải quân Nhật Bản đang đóng quân.
Theo như bằng chứng khảo sát của các nhà khoa học, hơn năm chục chiếc thuyền thời đại chiến thế giới II, đang ch́m sâu dưới đáy của đập nước Truk.
Những chiếc thuyền chiến này có chứa một lượng lớn các chất độc hại, hàng trăm ngàn thùng dầu hoả, các sản phẩm hoá học và các vũ khí dễ nổ.
Tuy nhiên, san hô và nhiều sinh vật biển khác đă biến đập nước này, trở thành thiên đường của những người yêu thích khám phá thế giới dưới nước.
Điều không may là có rất nhiều thợ lặn đă từng lặn xuống nơi đây và...một đi không trở lại.
3. CHỢ MA THUẬT Ở MEXICO
Chợ ma thuật ở Mexico tập trung rất nhiều phù thủy. Những phù thuỷ này đều có một cửa hàng của riêng ḿnh, họ rao rằng chỉ cần 10$ là bạn có thể tiêu trừ nghèo đói và khổ đau.
Chợ này làm ăn rất phát đạt, khách hàng không chỉ có người bản địa mà c̣n có một lượng lớn khách du lịch.
Những người đến chợ dạo chơi đều phải mang những vật khiến người ta khiếp sợ, như cuộn giấy da thần bí, máu rắn...bởi v́ người ta tin tưởng rằng những vật này sẽ đem lại vận may.
4. ĐẢO PHỤC SINH CHILE
Đảo phục sinh được mệnh danh là địa danh thần bí với rất nhiều tượng đá nổi tiếng khắp thế giới. Những tượng đá này mô phỏng những h́nh người hướng mặt lên trời, dường như đang cầu nguyện điều ǵ đó.
Điều khiến chúng ta cảm thấy lạ lùng là không ai biết tác giả của những bức tượng này là ai, bức tượng đá cao hai mươi mét, nặng chín mươi tấn, ở trên đảo được tạo dựng bằng cách nào, cho đến nay vẫn chưa có câu trả lời.
Khi các nhà khoa học dùng máy đá từ thời đó để cắt những tượng đá này, một điều kỳ lạ là tượng đá th́ không sao mà máy cắt lại bị vỡ.
5. ĐẦM LẦY MANCHAC Ở LOUISIANA MỸ
Đầm lầy này c̣n được biết đến với một cái tên khác: “Đầm lầy ma quái”, nằm ở gần vùng New Orleans.
Truyền thuyết nói rằng đầm lầy này chịu lời nguyền của nữ vương của tín ngưỡng Voodoo.
Năm 1915, ba nông dân đă bị mất tích ở khu vực đầm lầy này.
6. HẦM MỘ Ở PARIS PHÁP
Đường hầm kéo dài 178 km, là nơi chôn cất khoảng bảy triệu người chết, xương cốt được xếp thành hàng lối ngay ngắn và c̣n được phân loại ghi rơ năm mất.
Không khí trong hầm mộ rất khô ráo, nồng nặc mùi hôi của thịt người chết. Hầm mộ này trước kia là một mỏ khoáng, do bệnh dịch tràn lan mà đất chôn thiếu thốn.
Vậy nên vào những năm bảy mươi, của thế kỷ mười tám, người ta bắt đầu dùng nơi đây làm nơi an táng người chết.
7. NGÔI NHÀ MA QUÁI WINCHESTER Ở CALIFORNIA MỸ
Ngôi nhà Winchester nằm ở vùng San Jose, Calif. Năm 1884, một quả phụ tên là Sarah Winchester đă tiến hành xây dựng một căn nhà vô cùng sang trọng lộng lẫy.
Tuy nhiên không biết v́ lư do ǵ mà măi đến khi bà chủ nhà qua đời căn nhà mới được hoàn thành, thời gian thi công kéo dài đến ba mươi tám năm.
Căn nhà này sau khi xây xong thường xảy ra những sự việc lạ kỳ khó lư giải, thế nên nó được gọi với cái tên “Căn nhà ma quái”.
Căn nhà này có mọt trăm sáu mươi pḥng, được trang bị hệ thống sưởi ấm, hệ thống dẫn nước, hệ thống đèn hiện đại và ba thang máy.
Nơi đây có những chiếc cửa sổ ch́m trong sàn nhà, cầu thang không rơ dẫn về hướng nào, một bên cánh cửa bị mở tung, bên trong chỉ có một bức tường trắng.
Có tin đồn rằng hồn ma Sarah và những hồn ma đang bị giày ṿ vẫn đang lởn vởn trong căn nhà này.
8. CON ĐƯỜNG VÀNG MARY Ở ENDINBURGH SCOTLAND
Con đường nhỏ hẹp xây bằng đá cuội này, đă bị cấm đi lại từ khi bệnh dịch, lan tràn khắp Edinburgh vào năm 1645, có tin đồn rằng có một vài gia đ́nh có bệnh dịch đă bị nhốt lại, đằng sau lớp tường gạch kín mít, họ bị chịu đói cho đến chết.
Năm 2003, con đường này được mở trở lại, trở thành địa điểm thu hút khách du lịch. Do những tin đồn hăi hùng nên không c̣n ai dám sống ở con phố này.
Một số khách du lịch cho biết, khi đi trên con đường này thường có cảm giác vai và chân va phải một vật ǵ đó.
Những người bản địa cho rằng đó rất có thể là hồn ma của một cô gái tên là Annie.
9. ABBEY OF THELEMA Ở VÙNG SICILY
Aleister Crowley là vị pháp sư có nhiều tai tiếng, năm 1920 ông được mệnh danh là con người độc ác nhất thế giới.
Crowley đă từng tuyên bố bí mật rằng Hitler đă lấy cắp dấu hiệu “卍” trên người ông ta. Abbey Of Thelema là khu nhà riêng của Crowley, các bức tường bên trong nhà dán đầy các bức tranh đen tối kỳ dị.
Theo như tin đồn th́ Crowley xây căn nhà này để thoả măn các thú vui tự do của ḿnh. Một fan cuồng nhiệt của Crowley đă chụp lại một bộ ảnh kỷ niệm về căn nhà này, tuy nhiên phim của bộ ảnh này đă bị mất tích. Ngày nay khu nhà này chỉ là một đống hoang tàn.
10. VỤ NỔ CHERNOBYL Ở UKRAINE
Năm 1986, ở Pripyat, Kyyivs´ka xảy ra vụ ṛ rỉ trạm điện hạt nhân hết sức nghiêm trọng. Hàng vạn hộ dân phải di dời sang nơi khác khiến cho cả một thành phố rộng lớn bỗng chốc biến thành nơi không người.
Ngày nay nó trở thành một điểm du lịch hấp dẫn khách bốn phương. Du khách có thể thấy cảnh tượng những đồ chơi vẫn c̣n nằm trơ trên mặt đất, bên trong các vườn hoa hoang tàn, hay những tờ báo c̣n nằm nguyên trên bàn ăn.
ST
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên
Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 598 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 12:44am | Đă lưu IP
|
|
|
NĂM ĐỊA DANH BÍ HIỂM NHẤT THẾ GIỚI
1. CÁNH CỬA TỚI ĐỊA NGỤC
Địa danh này nằm gần một thị trấn nhỏ thuộc Darvaz của Uzbekistan, được người dân địa phương gọi là “Cánh cửa tới địa ngục”.
Câu chuyện về vùng đất này kéo dài những ba mươi lăm năm. Trong một lần, khi đang khoan lỗ để t́m khí gas, một nhóm những nhà địa chất học t́nh cờ t́m thấy một hang động lớn, nằm sâu dưới ḷng đất.
2. NHỮNG CHIẾC HỐ BÍ ẨN Ở NGA
Từ cuối những năm 1980, trong một vài khu rừng ở Nga, người ta t́m ra sự lạ thường. Đó là những cái hố rất sâu và bí hiểm.
Chúng xuất hiện ở trong những khu rừng rậm rạp, nơi bạn không thể lên xe, hay vận chuyển mang vác đồ để khoan ḷng đất.
Người đă phát hiện ra nhiều chỗ hơm, không nhiều đất. Đó là những hố rất sâu nằm ở trên mặt đất. Người ta đă thử đi xuống một trong số những chiếc hố đó, nhưng rút cục lại chẳng thấy có ǵ.
Không có lư do ǵ có thể giải thích nổi làm cách nào, những chiếc hố đó lại xuất hiện và chúng được sử dụng vào mục đích ǵ?
3. CỬA MIỆNG CỦA ĐỊA NGỤC?
Năm 1962 một trận hỏa hoạn nhỏ tại Centralia Pennsylvania, đă làm chuyển dời một mạch than đá Antraxit phía dưới thị trấn.
Ngọn lửa bề ngoài th́ có vẻ đă được dập tắt thành công, nhưng những lớp than đá vẫn tiếp tục cháy âm ỉ dưới ḷng đất trong nhiều năm trời.
Cho đến một ngày năm 1984, ngọn lửa âm ỉ đó vượt ngoài tầm kiểm soát. Nó cháy bùng lên, khiến cho cả thị trấn phải di tản.
Đến nay, Centralia vẫn là nơi bị cấm đến và bị bỏ hoang. Ngọn lửa vẫn tiếp tục cháy phía dưới thị trấn, và lượng than đá trong ḷng đất, thậm chí c̣n đủ cung ứng cho ngọn lửa cháy trong khoảng hai trăm năm mươi năm nữa.
4. NGỌN ĐỒI CỦA NHỮNG CÂY THÁNH GIÁ Ở LITHUANIA
Người ta ước tính có hơn 50.000 cây thánh giá tại đây, nhưng nó lại không phải là nghĩa địa.(?).
Một lư do kỳ cục, mà lại cực hay ho cho việc xuất hiện những chiếc thánh giá ở nơi này, bắt nguồn từ một câu chuyện mê tín.
Chuyện kể rằng nếu bất cứ ai đi qua đỉnh núi này, mà để lại cây thánh giá của ḿnh, th́ sẽ trở thành một người cực may mắn.
Từ đó hàng ngàn người đến đây và cũng để lại cây thánh giá của ḿnh lại… cho may mắn. (?)
Họ c̣n nói rằng truyền thống này đă có trước cả khi đạo Cơ Đốc đến Lithuania Nga. Nó thuộc về những người ban đầu không theo đạo Cơ Đốc.
5. THỊ TRẤN MA BỊ CHÔN VÙI TRONG CÁT
Kolmanskop là một "thị trấn ma" ở phía Nam Namibia, một vùng chỉ cách vài km từ phía cảng Lüderitz.
Năm 1908, Luederitz đă bị ch́m ngập trong cơn sốt kim cương, và người người đổ xô đến sa mạc Namib với hy vọng, t́m được một cơ may cho ḿnh.
Khoảng hai năm sau, thị trấn đă toàn là casino ṣng bạc, bệnh viện, trường học, những khu nhà, tất cả h́nh thành và được xây dựng trên vùng sa mạc cằn cỗi này.
Nhưng chỉ một thời gian ngắn sau, lượng kim cương cũng rơi rụng hết, từ những cuộc buôn bán, sau chiến tranh thế giới thứ .
Trong suốt những năm 1950, thị trấn bị bỏ hoang và những đụn cát bắt đầu lấn chiếm dần. Rất nhanh chóng, thị trấn dần ch́m sâu trong những cuộn sóng cát sa mạc.
ST
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên
Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 599 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 12:53am | Đă lưu IP
|
|
|
MẶT QUỶ HIỆN H̀NH GIỮA BẦU TRỜI
Khuôn mặt một "con quỷ" với cặp mắt hung tợn, đột nhiên xuất hiện giữa bầu trời buổi sớm ngày 19-2 vừa qua tại khu vực thị trấn Bozkir, Konya, Thổ Nhĩ Kỳ.
Bầu trời xanh sẫm bỗng nhiên khiến người ta có cảm giác gai người, khi đột ngột giữa không trung xuất hiện "hai con mắt quỷ" nh́n chằm chằm xuống hạ giới.
Anh chàng Mehmet Candar, mười tám tuổi đă dùng mobile ghi lại h́nh ảnh này. Mehmet kể rằng bạn ấy và người chú thức dậy vào buổi sáng, dùng camera định quay cảnh một con chim bồ câu đặc biệt.
Nhưng đúng lúc rạng đông th́ camera lại ghi được h́nh ảnh hết sức hiếm có này.
- Đúng lúc đi qua nhà thờ, th́ chúng tôi nhận ra h́nh ảnh khác thường đó trên bầu trời.
Mehmet nhớ lại.
- Tôi cảm thấy sợ khi quay phim cảnh tượng đó, c̣n chú tôi th́ lập tức chụp h́nh, bởi h́nh ảnh này quả thật đáng kinh ngạc.
ST
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên
Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 600 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 1:27am | Đă lưu IP
|
|
|
CÔ BÉ NH̀N ĐƯỢC LINH HỒN NGƯỜI CHẾT
Heidi có một khả năng đặc biệt. Cô bé có thể nh́n được linh hồn những người quá cố, và thậm chí nghe được tiếng họ nói. Mọi chuyện đến với Heidi khi cô được tám tuổi.
Tại thị trấn Ellerslie, tiểu bang Georgia Mỹ, cô bé tám tuổi Heidi Wyrick được biết tới với khả năng đặc biệt: "Nói chuyện với người đă khuất".
Mọi chuyện bắt đầu vào một ngày tháng hai, năm 1989, khi gia đ́nh của Heidi mới chuyển tới Ellerslie. Theo lời cô bé kể lại, một người đàn ông có tên “Con” đă xuất hiện ngoài cửa sổ nhà cô bé vào thời điểm đó.
- Ông ấy có mái tóc bạc trắng và mặc một chiếc áo T-shirt dính đầy máu. Tay ông ấy bị băng và vẫn c̣n rỉ máu trên đó.
Heidi kể về h́nh ảnh mà cô bé nh́n thấy. Bà Lisa Wyrick, mẹ của Heidi cho rằng, có kẻ nào đó cố bắt cóc con gái ḿnh.
- Tôi vội bế con bé vào pḥng và đóng cửa lại, cầm sẵn con dao trong tay. Cùng lúc đó, tôi gọi cho chồng tôi và bảo anh về nhà.
Khi anh Andy Wyrick về đến nhà, anh cùng vợ ḿnh đă đi khắp nơi, hỏi xem có ai biết cái người tên là Con kia là ai không. Nhưng họ không thu được kết quả ǵ.
Sau cuộc gặp gỡ với ông Con bí ẩn, cô bé Heidi lại nói cho mẹ biết về một cuộc gặp gỡ khác. Lần này cô bé gặp một người đàn ông có tên Gordy.
- Tôi nghĩ rằng Con và Gordy thực chất chỉ là một người, tôi bèn nghĩ tới một người có cái tên Con Gordy. Tôi lại đi hỏi mọi người về cái tên này. Bà Lisa kể.
Bà Lisa nhắc tới những vụ đụng độ kỳ lạ của cô con gái, cho người chị của bà biết. Người chị của Lisa sống ngay bên cạnh.
Cuối cùng bà cũng phát hiện ra cái tên Gordy kia rất có thể xuất phát từ người đàn ông có tên James S. Gordy (ảnh)
Chủ nhân cũ đă qua đời từ rất lâu, của ngôi nhà mà chị bà Lisa đang ở. Bà Lisa sốc tột độ khi biết sự thật này.
Lisa liên hệ với gia đ́nh của cô Catherine Ledford, là chủ nhân sở hữu ngôi nhà ngay cạnh nhà bà. Khi đó bà được biết: ông James Gordy đă chết từ năm 1974.
- Tôi biết ông từ khi c̣n là một đứa trẻ. Ông có một công ty ở Columbus và trong nhiều năm, ông c̣n là người giám sát ngôi trường Sunday của chúng tôi. Một người cho biết.
Gia đ́nh cô Catherine Ledford không c̣n giữ bất cứ bức ảnh nào về ông Gordy, nhưng cô miêu tả rằng ông có một mái tóc xám, lúc nào cũng mặc đồ bó, đi đôi giày đen sáng bóng.
Sau đó người ta t́m lại được một số bức ảnh của gia đ́nh ông Gordy. Người ta cho bé Heidi lướt qua một lượt các tấm ảnh.
Nh́n đống ảnh, bé Heidi nhanh chóng nhận ra người đàn ông với cái băng gạc trên tay, cùng cái áo dính đầy máu. Theo Catherine Ledford, người mà bé Heidi chỉ ra chính là người bác "Con" của cô.
Bà Lisa giờ đây đă hoàn toàn tin rằng những ǵ con bà nh́n thấy không phải là tưởng tượng. Đó là một người đă chết
Bốn năm sau đó, Heidi vẫn tiếp tục nh́n thấy hai hồn ma của ông Jame Gordy và ông Lon Batchelor. Đến năm 1993, khi mẹ của Heidi mang thai em bé, hồn ma lại viếng thăm.
- Heidi chưa bao giờ sợ hăi về bất cứ thứ ǵ. Kể cả hai hồn ma kia, cũng chưa bao giờ khiến con bé sợ hăi. Nhưng lần này khi nó nh́n thấy bóng đen xuất hiện, Heidi kinh hoàng tột độ. Mrs Lisa nhớ lại.
Theo lời bà Lisa, việc cô bé nh́n thấy những bóng ma và linh hồn ngày càng trở nên quen thuộc.
Tháng hai năm 1994, em gái của Heidi, Jordan, ra đời. Hai tuần sau, bé Heidi bỗng có những biểu hiện kỳ lạ.
- Nó cào sâu vào mặt ḿnh thật đáng sợ. Tôi không hiểu sao con bé lại làm thế. Điều ǵ đă làm con gái tôi trở thành thế này?
Bố của Heidi, ông Andy, th́ không lo lắm về cô con gái. Ông chỉ nghĩ rằng đó là do cô bé chơi đùa nên bị thương thôi. Nhưng rồi hai đêm sau đó, ông tỉnh dậy sau giấc ngủ với nhiều vết thương kỳ lạ. Ông cho biết:
- Tôi bị cào ba vết trên người vào đêm đầu tiên. Đêm sau đó tôi bị cào ba vết phía sau lưng. Đêm sau nữa tôi ngủ dậy với ba vết cào trên đầu gối.
Gia đ́nh Wyrick đành phải nhờ tới một chuyên gia về các hiện tượng thần bí, giáo sư William Roll, để làm sáng tỏ những ǵ đă xảy ra.
- Cô bé có những miêu tả khá sinh động. Tuy nhiên không ai có thể kiểm chứng, v́ chỉ có cô bé nh́n thấy những linh hồn thôi. Cô bé chưa bao giờ được nh́n thấy ảnh của ông Gordy.
Trước đây người ta chưa t́m ra nó. Tôi bèn trộn những tấm ảnh thường với tấm ảnh ông Gordy, mà ḿnh t́m thấy rồi cho cô bé chọn. Có rất nhiều bức ảnh trộn lẫn, cô bé không thể đoán ṃ được.
Điều ngạc nhiên nhất đă đến, bé Heidi chọn đúng tấm ảnh của ông James Gordy. Trong số rất nhiều bức ảnh tung hỏa mù, Heidi vẫn chỉ được đúng tấm ảnh thật.
Giáo sư chỉ c̣n biết giải thích trường hợp của cô bé như một khả năng siêu nhiên:
- Nói chuyện với cô bé và gia đ́nh của cô, chúng ta sẽ nhận ra rằng, đây đúng là một khả năng kỳ diệu. Điều kỳ lạ là tại sao nó lại xuất hiện ở một cô gái bé nhỏ đến vậy?.
Nếu theo đúng những ǵ cô bé kể, th́ Heidi có tới hai khả năng kỳ lạ, một là nói chuyện với người chết, hai là nh́n thấy người chết.
Heidi giờ đây đă trưởng thành và không c̣n sống ở ngôi nhà cũ. Cô cho biết ḿnh đă không c̣n nh́n thấy hồn ma ngài Gordy nhiều năm qua. Tuy nhiên cô vẫn nh́n thấy các bóng đen bí ẩn cùng rất nhiều những linh hồn, nhưng chúng không khiến Heidi hoảng sợ nữa
Sau này, cuốn sách "Heidi Wyrck's storry" viết về câu chuyện kỳ lạ, cùng những trải nghiệm của một con người có khả năng đặc biệt, đă thu hút được rất nhiều độc giả t́m đọc.
ST
|
Quay trở về đầu |
|
|
|
|