Tác giả |
|
hiendde Hội Viên
Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 641 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 2:38am | Đă lưu IP
|
|
|
BÍ ẨN CỦA PHO TƯỢNG PHẬT CHÙA BÚT THÁP
Pho tượng nổi tiếng Quan Âm ngh́n mắt ngh́n tay ở chùa Bút Tháp chứa đựng nhiều "ẩn ngữ", triết lư sâu xa. Nó cho ta biết nhiều nét về quan điểm thẩm mỹ, nhân sinh quan và vũ trụ quan của người Việt thời Hậu Lê, nửa sau thế kỷ mười bảy.
Tượng Quan Âm ngh́n mắt ngh́n tay ở chùa Bút Tháp, Bắc Ninh, do Trương Thọ Nam tạc và hoàn thành vào năm 1656, thời Hậu Lê. Trên bệ tượng ghi:
Nam Đông Giao, Thọ Nam, Trương tiên sinh phụng khắc (tạm hiểu: Nam Đông Giao là địa chỉ, Thọ Nam là tên hiệu, Trương là họ, tiên sinh là bậc trí giả, phụng khắc là phụng mệnh trời đất dựng tượng để thờ).
Theo quan niệm của một số nhà nghiên cứu, chữ "phụng khắc" được dịch là khắc theo ư chỉ của nhà vua (nhưng nếu phụng mệnh vua mà khắc th́ tượng phải để ở kinh đô, trong khi đó pho tượng này lại được thờ ở một ngôi chùa).
Tượng Quan Thế Âm Bồ Tát thiên thủ thiên nhăn, dân gian gọi là Quan Âm ngh́n mắt ngh́n tay, có thể xem là một vũ trụ thu nhỏ, được sáng tác theo hệ thống quy luật rất chặt chẽ.
Đó là những quy luật âm dương ngũ hành và bát quái, luôn bao hàm các cặp phạm trù đối lập nhưng thống nhất: Dương Âm (thiện ác, đỏ đen, sáng tối, trời đất). Để bạn đọc nhận biết những mặt đối lập trên bố cục tác phẩm của Trương Thọ Nam, xin phân tích như sau:
1. Tượng Quan Âm được làm theo thế tam tài giả, tức là mối quan hệ tổng ḥa thiên địa nhân. Khi nh́n vào tượng, ṿng tṛn phía sau được gắn gần một ngh́n bàn tay, trong mỗi bàn tay được khắc một con mắt, đó là biểu tượng của Trời.
Trời theo quan niệm ở đây là vũ trụ thu nhỏ. Trong vũ trụ, cái thiện được biểu tượng ở thế "tam quang giả" tức là ba cái sáng bao gồm: mặt trời, mặt trăng và các v́ sao.
Từ xa xưa, người Việt cổ đă nhận thức được mặt trời là trung tâm sự sống, sức mạnh thần kỳ của nó được thể hiện ở chính giữa trống đồng Đông Sơn. Ở pho tượng này, tác giả cũng đặt mặt Phật Quan Âm vào trung tâm của pho tượng.
Mặt trời là mặt Phật Quan Âm nổi bật nhất, sáng ngời, đầy vẻ từ bi hỉ xả. Mặt trời ở đây được thể hiện là b́nh minh, những tia sáng chiếu tỏa lên trên chứ không tỏa ngang, ư nói: Cái thiện là thế đang đi lên, có sức mạnh chiến thắng, biểu tượng cho văn minh xă hội.
Mặt trời sáng ngời c̣n biểu tượng cho trí tuệ đức Phật Quan Âm đi khắp muôn phương xua tan bóng tối. Những kẻ có hành vi ám muội cũng không thể che nổi mắt Phật. Để diễn tả thâm ư này, tác giả đă khắc con mắt trong ḷng bàn tay biểu tượng cho hàng ngh́n v́ sao trong thiên hà.
Tất cả con số trên pho tượng đều là số lẻ, hơn 900 bàn tay và hơn 900 con mắt. Tác giả cho rằng số 1.000 là số chẵn, âm, tĩnh, không phát triển. Số lẻ, dương, động và phát triển không ngừng. Điều đó có nghĩa là trong vũ trụ có vô vàn v́ sao đang quan sát trần gian.
2. Trên đă có trời, h́nh tṛn, động, thuộc dương, nên dưới hệ tượng được biểu hiện cho đất, tĩnh, thuộc âm; h́nh vuông, nối giữa trời và đất là người, nhân vật Quan Âm. Trời, đất, người là ba thế lực siêu nhiên trong vũ trụ, có sức sáng tạo không ngừng.
Con rồng đen dưới ṭa sen là Hắc Long dưới Biển Đông, tượng trưng cho cái Ác. Tượng Quan Âm ngh́n mắt ngh́n tay ngồi trên ṭa sen, cả ṭa sen lại đặt trên đầu con rồng đen, tượng trưng cho cái thiện bao giờ cũng ngự trị cái ác.
Hai cánh tay của con rồng chỉ đỡ hờ vào ṭa sen tạo nên một bố cục chặt chẽ, nó c̣n nói lên một điều rằng: Cái ác cũng có một sức mạnh phi thường, chỉ một cái đầu cũng đủ đội cả toàn tượng lên trên.
Trên mũ của Quan Âm có ba tầng đầu, mỗi tầng có ba đầu, đầu thứ chí là Phật A Di Đà, tượng trưng cho cơi Niết bàn. Như vậy mỗi cái đầu là biểu tượng của một tầng trời.
Điều thú vị là Phật A Di Đà cùng với con chim Thiên Đường ở phía sau, được gắn với hai cái đầu (số hai thuộc âm, biểu tượng cho linh hồn của người đă chết siêu thoát ở cực lạc). Ba cái đầu đó chụm lại gợi cho ta về cơi tam thế "quá khứ hiện tại tương lai".
3. Trong các chùa, ba ngôi tam thế bao giờ cũng được đặt ở ngôi cao nhất. Trong nghệ thuật bố cục, Trương Thọ Nam đă gắn kết các hiện tượng với nhau thành một biểu tượng:
Cả ṿng tṛn lớn đằng sau được gắn kết với con chim Thiên Đường, tạo thành h́nh tượng của lá bồ đề mà tâm của Phật là cuống của lá. Đạo Phật lấy lá bồ đề làm biểu trưng.
H́nh tượng mặt trăng được đặt trước tâm của Phật như một cái gương soi lại ḷng ḿnh, để xem xét hành động hằng ngày đúng hay sai, thiện hay ác, sáng hay tối...
Trên có Thiên Đường là cơi Niết bàn, nơi ngự trị của Phật A Di Đà, dưới có địa ngục được biểu hiện ở bốn góc, đó là bốn nhân vật to béo, đang chịu cảnh thụ h́nh nhằm răn đe những ai rắp tâm làm điều ác.
4. Trong bố cục của pho tượng này, những cánh tay được sắp xếp tuy phức tạp, nhưng lại rất nhất quán về phương pháp biểu hiện theo quy luật. Có ba phương pháp cơ bản để biểu hiện ư nghĩa của thế tay:
Thứ nhất là hai bàn tay chắp trước ngực, đó là ư chí của con người, tâm niệm làm điều thiện.
Thứ hai là bốn mươi hai cánh tay gắn ở hai bên hông tượng, tỏa ra nhiều hướng hàm ư muốn thắng được cái ác phải sử dụng cả văn lẫn vơ (những cánh tay bên phải biểu tượng cho văn, những cánh tay bên trái biểu tượng cho vơ).
Thứ ba là thế tay của Phật Quan Âm nâng niu mặt trăng trước tâm của ḿnh, tượng trưng cho sự soi xét tự kiểm.
Để tu hành đắc đạo, chúng sinh phải có ḷng kiên nhẫn, tu hết đời này truyền sang đời khác, cây đức trồng càng lâu th́ phúc càng dày. Hai cánh tay để trên đùi của Phật biểu tượng cho ư chí kiên định tạo nên thành quả.
5. Tượng Quan Âm ra đời trong một hoàn cảnh lịch sử đă chín muồi: Tác giả Trương Thọ Nam đă tiếp thu và nâng nghệ thuật của pho tượng này lên đỉnh cao bởi giao lưu với nền nghệ thuật điêu khắc Ấn Độ, nền điêu khắc Chăm, nhất là những cánh tay của Phật như những cánh tay vũ nữ thanh khiết của Chăm.
Trang phục của Phật Quan Âm được tác giả chuyển sang h́nh khối, bố cục đường nét rất lăng mạn theo phong cách Việt Nam mà ông đă tiếp thu được từ nền nghệ thuật Lư-Trần qua cách mô tả sen.
Sen thời Lư được chạm rồng trên các cánh hoa, sen thời Lê được chạm khắc theo những nét lửa Lê, ngọn lửa của truyền thống chống ngoại xâm.
Ở châu Á, đạo Phật khởi nguồn nên chủ đề "Quan Âm ngh́n mắt ngh́n tay" được tạc ở một số nước, nhưng tác phẩm do nhà điêu khắc thiên tài Trương Thọ Nam sáng tác có nội dung hoàn chỉnh bậc nhất về thế giới quan và nhân sinh quan.
Theo quan điểm Phật giáo truyền thống, có h́nh thức nghệ thuật đạt được sự hoàn mỹ tuyệt vời. Pho tượng này đă đạt giải đặc biệt khi tham gia triển lăm nghệ thuật Phật giáo Quốc tế tại Ấn Độ năm 1958.
ST
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên
Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 642 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 8:59am | Đă lưu IP
|
|
|
BÍ ẨN CỦA SÉT H̉N
phá huỷ đồ đạc rồi biến mất, để lại đằng sau một âm thanh và thứ mùi kỳ lạ. Đó là “nhận dạng” sơ bộ của sét ḥn.
Sét ḥn là một trong những hiện tượng vật lư chưa có lời giải thích thoả đáng. Nhiều người gắn chúng với ma quỷ hay vật thể bay không xác định (UFO). Một số nhà khoa học khó tính, xem chúng là kết quả của ảo giác, hay những sai lệch trong hoạt động của các giác quan con người.
Trên thực tế, sét ḥn là một hiện tượng tự nhiên đă được quan sát và miêu tả tỉ mỉ từ thời Hy Lạp cổ.
Theo ư kiến của McNally đưa ra vào thập niên 1960, khoảng 5% dân số trên trái đất đă tận mắt nh́n thấy sét ḥn. Trong một lá thư gửi Nhật báo Bưu điện London, Moris 1936 đă mô tả trường hợp sét ḥn làm sôi cả một két nước.
BẠN ĐỒNG HÀNH CỦA SÉT
Phần lớn các quan sát được thực hiện khi có sấm sét. Đa phần những sét ḥn đó xuất hiện, hầu như đồng thời với một tia sét đánh từ mây xuống đất. Chúng xuất hiện cách mặt đất vài mét.
C̣n khi xuất hiện lúc không có sét đánh, chúng bay thấp hơn nữa. Người ta cũng quan sát được những sét ḥn bay cao trên không và những sét ḥn từ một đám mây bay xuống mặt đất.
KHÔNG PHẢI CỨ TR̉N
Chúng thường có dạng h́nh cầu nhưng cũng có h́nh dạng khác. Đường kính quả cầu thay đổi từ 0,01-1 m, trong đó thường gặp là đường kính 0,1-0,2 m. Sét ḥn có nhiều màu khác nhau, thông thường là màu đỏ, da cam và màu vàng.
Chúng không nhất thiết phải toả sáng rực rỡ, nhưng có thể nh́n thấy rất rơ dưới ánh sáng ban ngày. Chúng thường giữ nguyên độ sáng và kích thước trong suốt thời gian xuất hiện, tuy không hiếm trường hợp có sự thay đổi.
HÀNH VI KỲ HOẶC
Sét ḥn thường chuyển động theo phương nằm ngang với vận tốc vài mét một giây. Chúng có thể đứng yên trong không trung, hoặc từ trên mây sà xuống mặt đất. Chúng ít khi bay lên như trường hợp các quả khí cầu nóng chuyển động trong không khí.
Nhiều báo cáo mô tả chúng tự xoay khi đang chuyển động. Thỉnh thoảng chúng chồm lên các đồ vật cứng hay trên mặt đất.
“Hành vi” của sét ḥn là điều gây chú ư nhất đối với các nhà khoa học. Không giống các loại sét thông thường và các hiện tượng điện khác, nó không “chú ư” tới dây dẫn, vật kim loại và nước hơn các vật dụng kém hay không dẫn điện.
Thay vào đó là một hành vi giống như được điều khiển bởi sự ṭ ṃ và trí thông minh cỡ loài vật: bay ṿng quanh và bay theo người, “khám phá” các căn pḥng và treo giữa khoảng không, gần các đồ vật như để “nh́n” cho rơ hơn.
Sét ḥn thường bám vào các đồ vật kim loại như hàng rào dây thép gai, hay đường dây điện thoại. Sau khi bám, chúng thường chuyển động dọc theo những đồ vật này.
TỒN TẠI NGẮN NGỦI
Sét ḥn thường có thời gian tồn tại không quá năm giây. Một số ít trường hợp tồn tại quá một phút.
Ít người khi quan sát cảm thấy sức nóng của nhiệt. Tuy nhiên, nhiều sét ḥn làm cháy đồ vật hay làm nóng chảy kim loại. Báo cáo của McNally năm 1966 mô tả một sét ḥn chạm vào b́nh nước cùng với tiếng xèo xèo, như khi nhúng một miếng kim loại nung đỏ vào nước.
Đôi khi, chúng phát ra âm thanh như một tiếng huưt c̣i. Nhiều người ngửi thấy mùi khác lạ, rất gắt và tương phản, giống như mùi ozone, sulphur cháy hay oxit nitric.
ĐỘT NHẬP NHƯ THẦN
Sét ḥn thường vào nhà qua màn che hay ống khói. Đôi khi, chúng đột nhập qua cửa kính mà không làm vỡ kính. Cũng đă thấy trường hợp sét ḥn xuất hiện chính trong các toà nhà, có trường hợp từ máy điện thoại.
Sét ḥn cũng có thể xuất hiện và tồn tại trong một cấu trúc toàn kim loại, ví dụ trong khoang máy bay, như một báo cáo của Uman năm 1968.
HOÀN TẤT CHUYẾN DU NGOẠN
Sét ḥn phân ră theo một trong hai cách: im lặng hay kèm theo một tiếng nổ. Phân ră gây nổ xảy ra rất nhanh và kèm theo một tiếng nổ lớn.
Phân ră im lặng có thể xảy ra nhanh hay chậm. Sau khi phân ră, thỉnh thoảng sét ḥn để lại một chút sương mù hay chất bă. Hiếm khi quan sát thấy một sét ḥn phân ră thành hai hay nhiều sét ḥn nhỏ hơn.
- Trong cơn giông, tôi nh́n thấy một quả cầu lớn màu đỏ từ trên trời bay xuống. Nó xô vào nhà tôi, cắt đứt dây điện thoại, làm cháy khung cửa sổ rồi rơi xuống két nước ngay bên dưới. Vài phút sau, nước bắt đầu sôi và khi nước nguội đi, tôi t́m măi mà không thấy ǵ trong két cả.
Năm 1928, Reverend John Henry Lehn đang ở pḥng tắm tại căn nhà ở Jim Thorpe, Pennsylvania Mỹ, giữa một cơn giông có sét, th́ nh́n thấy một quả cầu lửa màu vàng to bằng quả nho, ngay bên ngoài rèm cửa sổ. Nó im lặng xuyên qua tấm rèm mà không làm rách hay hỏng rèm, rồi lượn tṛn quanh bàn chân Reverend.
Sau đó nó bỏ cuộc, bay vào một chậu dùng đựng nước và làm nóng chảy sợi dây thép trên cái nút ngắt nước. Rất kỳ lạ là vài tuần sau, Reverend gặp trường hợp tương tự, nhưng lần này hành tŕnh của sét kết thúc ở bồn tắm, cũng với việc làm nóng chảy cái nút ngắt!
Điều thú vị là mặc dù có khả năng gây ra chấn thương và cái chết, dường như sét ḥn rất gượng nhẹ trong cách đối xử với con người.
Trong một trường hợp, sét ḥn bay chậm chạp qua cái sân hướng tới một cái bàn, nơi hai đứa trẻ đang chơi đùa. Một chú bé đá vào quả cầu và nó phát nổ.
Kết quả là mười một con ḅ trong chuồng bị chết, c̣n các chú bé vẫn vô sự. Ở trường hợp khác, sét ḥn bay quanh một bé gái, rồi chạm vào chú mèo con đang ngồi trong ḷng bé.
Chú mèo chết tức th́ trong khi em bé b́nh an vô sự. Rất nhiều súc vật bị sét ḥn giết chết, trong lúc rất ít khi con người chịu thảm cảnh đó.
CÁC LƯ THUYẾT VỀ SÉT H̉N
Suốt một thời gian dài, hiện tượng này không được thừa nhận. Một sự đánh lừa về quang học không hơn không kém, nhiều nhà khoa học khẳng định. Nhưng dần dà, số các sự kiện chứng tỏ sét ḥn là một hiện thực được tích lại càng nhiều hơn.
Những người khác nhau từ trẻ con đến người già, từ kẻ thất học đến nhà khoa học, đă kể về những lần gặp gỡ với vị khách bí ẩn này của các cơn giông tố.
Khác với những anh chị em của nó, sét ḥn hầu như lặng lẽ và gây cảm tưởng vô hại. Song nhiều khi sét ḥn là nguyên nhân của những điều bất hạnh.
Thật thú vị là các thông báo cho biết sét ḥn sinh ra từ các đồ vật bằng kim loại. Nhà khí tượng học N. Nartunop có lần đă quan sát thấy sét ḥn nhảy ra từ hộp máy điện thoại mở nắp. Quả cầu lửa lăn khắp sàn rồi nổ tung.
Theo tin báo của Konganop ở thành phố Kolomana, sét ḥn xuất hiện gần bảng đặt công tơ điện trong thời gian phóng điện của sét chuỗi. Người ta cũng quan sát thấy sét ḥn vọt ra từ đuôi đèn điện không lắp bóng hay từ ổ cắm điện.
Kỹ sư I. Motsalop ở thành phố Nigioni Taghin thấy trên đầu van hệ thống ḷ sưởi một quả cầu nhỏ màu xanh da trời bắt đầu h́nh thành.
Lúc đầu nó bé bằng hạt đậu, sau đó đường kính của nó tăng đến 4-6 cm, nó rời khỏi mép ḷ sưởi hơi nước và khi đi qua gần bàn, nó dừng lại gần ống đinh. Từ quả cầu nhỏ đó phát ra tia lửa, sau đó nhảy bật lên trên và tiếp tục lượn một lúc dưới bàn rồi nổ tung.
Thường thường sét ḥn chuyển động trong không khí khá chậm, bằng tốc độ người chạy. Dễ dàng theo dơi nó bằng mắt thường. Đường đi của nó trùng với hướng gió. Đôi khi quả cầu đó dường như dừng lại hoàn toàn.
Khi nó di động, thỉnh thoảng nghe thấy tiếng rít hay lẹt xẹt khe khẽ. Màu sắc của sét ḥn rất khác nhau: người ta thấy có những quả cầu sáng màu đỏ, cả mầu trắng chói lọi và màu xanh thẫm. C̣n kích thước th́ sao? Thường sét ḥn không to quá hai mươi cm đường kính.
Ta cũng nên nhận thấy dạng phóng điện khí quyển đó thật may mắn: có đến một trăm giả định khoa học khác nhau giải thích bản chất của chúng. Không phải tất cả đều đáng được khoa học hiện đại thừa nhận. Nhưng mọi giả thiết về nguồn gốc của hiện tượng điện học kỳ lạ, được lập luận với cơ sở khoa học thoả đáng.
Một trong các giả thiết đó thuộc về viện sĩ P. L. Kapitxa. Theo ư kiến của ông, sét ḥn được cung cấp năng lượng, nhờ các bức xạ vô tuyến xuất hiện trong những lần phóng điện khí quyển khi có giông.
Nhà bác học cho rằng, nếu trong tự nhiên không tồn tại những nguồn năng lượng, mà chúng ta c̣n chưa biết, th́ trên cơ sở định luật bảo toàn năng lượng, ta nên thừa nhận là trong thời gian phát sáng, có năng lượng liên tục truyền cho sét ḥn.
Và chúng ta buộc phải đi t́m nguồn năng lượng đó ở ngoài phạm vi sét ḥn. Sét ḥn sinh ra ở những nơi sóng vô tuyến đạt cường độ cực đại.
Cách giải thích do nhà bác học Xô Viết Kapitxa đề ra đó về sét ḥn, rất phù hợp với những đặc điểm của sét: đôi khi sét ḥn lăn dọc bề mặt các đồ vật khác nhau, mà không để lại vết cháy, sét ḥn thường thâm nhập vào các pḥng ở qua ống khói, cửa sổ và thậm chí qua các khe hở nhỏ.
Có thể, lời giải đáp cho bí ẩn của quả cầu đó là ở chỗ khác. Mặc dầu các nhà bác học vẫn cỗ gắng giải thích hiện tượng đă được người ta biết đến hàng ngàn năm nay, sét ḥn vẫn c̣n là một điều bí ẩn.
Một số nhà khoa học cho rằng nó là một dạng mới của năng lượng (một mẫu phản vật chất), song những người khác lại phủ định điều đó.
Điều bí mật của sét ḥn tiềm chứa cái ǵ trong nó? Có thể, nó chứa đựng một lĩnh vực mới mà tri thức chúng ta chưa từng biết đến? Ai mà biết được!
Có thể, chính tại đây, khoa học sẽ mở được cánh cửa dẫn vào một trong những kho năng lượng của tự nhiên, sẽ đem lại cho chúng ta những khả năng mới để tái tạo hành tinh, để thâm nhập vào những bí mật mới của vật chất.
NewScientist
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên
Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 643 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 9:00am | Đă lưu IP
|
|
|
NGÔI CHÙA CÓ MỘT KHÔNG HAI
Ở đó không dành cho những người yếu tim, bởi v́ trong khuôn viên của chùa có đến hơn hai mươi mốt vị chúa sơn lâm, hàng ngày ung dung tản bộ cùng du khách thập phương.
Ngôi chùa đặc biệt này nằm cách thủ đô Bangkok của Thái Lan 120 km về phía tây bắc. Vào năm 1999, người dân tỉnh Kanchanaburi xin gửi vào chùa một chú hổ con bị thương, sau vụ tấn công của những người săn trộm để nhờ chăm sóc.
Kể từ lúc đó, ngôi chùa này bắt đầu nhận nuôi tất cả những chú hổ lạc đàn “cơ nhỡ”. Tính đến cuối năm 2007 có tới hai mươi mốt chú hổ, đang được thuần dưỡng tại đây.
Để cho hổ quên đi bản năng hung dữ của ḿnh, các nhà sư đă cho chúng ăn thức ăn nấu chín và kết quả là chúng hiền lành như những chú mèo con.
Các du khách có thể thoải mái cho chúng nằm lên chân ḿnh, vuốt ve và tạo dáng để chụp ảnh.
Ánh Hằng
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên
Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 644 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 9:02am | Đă lưu IP
|
|
|
QUỶ ÁM CHUYỆN HUYỀN BÍ CÓ THẬT
Đây là chuyện của một gia đ́nh Công giáo ḍng, người bị nhập là chị cả trong gia đ́nh tên Hường..mỗi lần bị chúng nhập xác, là chị nói rất nhiều lời bằng một thứ ngôn ngữ xa lạ, mà chính chị không bao giờ biết tới, không thể nào hiểu được ư nghĩa, hoặc chúng cho chị thấy, biết những việc kín đáo ở những chỗ rất xa xôi, mà chị chẳng bao giờ có dịp đặt chân tới.
Hay là những khi tự nhiên chị có một sức mạnh thể chất phi thường, như việc chị có thể th́nh ĺnh nhảy thót lên một cành cây cao đến năm, sáu feet rồi hoặc đứng hoặc nằm chơi vơi ở trên đó, y hệt như những người làm xiếc, không hề bị té ngă hay sợ sệt, như việc chị có thể một ḿnh xê dịch, hoặc dời cái cối đá trong một khoăng cách khá xa.
Vào những khi hoàn toàn tỉnh táo, chị đă kể lại cho cả nhà biết rằng, chị cũng đă thường gặp lại một người chị khác của chúng tôi, bị chết bởi cơn bệnh đậu mùa.
Chị nói:
- Con đă thấy lại em Hạnh nhiều lần. Lần nào sắc diện và dáng điệu của nó cũng rất u buồn thiểu năo, không biết Hạnh c̣n vướng mắc việc ǵ ở thế gian, nhưng có vài lần con lên tiếng hỏi, th́ nó chỉ khóc sụt sùi mà không nói ǵ cả.
Các chị khác của tôi đôi khi cũng có cơ hội chạm trán với quỉ mỗi khi chúng trở lại quấy nhiễu chị Hường. Các chị trông thấy rơ ràng lũ quỉ ném đá hay những đồ vật khác. Chúng láo nháo nói chuyện với nhau như người, có nhiều lần nó đánh chị Hường đến sưng vù cả mặt mũi.
Các chị ngủ chung trong pḥng với chị Hường, đều kể lại họ nghe thấy đủ thứ tiếng động. Chị Hường bị đánh thật nhiều bởi những bàn tay vô h́nh. Họ đều nghe thấy những tiếng đánh đập. Lũ quỉ ném đá và gậy gộc không những vào chị Hường, mà cả vào các chị đến ngủ chung trong căn buồng đó.
Mọi người c̣n có thể nghe được tiếng nói mà không biết từ đâu đến. H́nh như âm thanh tiếng nói lạ đó phát ra từ đầu hay từ cổ của chị Hường, và nó hoàn toàn không phải là âm thanh và tiếng nói của chị.
Cũng có khi chị Hường và các chị khác đều nói chuyện với tiếng nói rất lạ kỳ. Lũ quỉ nói đến chuyện của tất cả mọi người, mà chúng tôi quen biết ở trong làng và kể ra hết những nết xấu của họ.
Nghe thấy tiếng động trong đêm, một chị làm việc cho cha tôi ở trong nhà, vội vàng mang tới một cây thánh giá dài khoảng hai mươi phân và đặt vào tay chị Hường, tức th́ tượng Chúa Kitô chịu nạn, bị kéo mạnh ra khỏi cây Thánh giá, bởi một bàn tay vô h́nh và biến mất không ai có thể t́m thấy được nữa.
Một chị mang lại một cây Thánh giá khác lớn hơn. Nhưng tượng Chúa Kitô cũng bị bóc ra và biến mất một cách lẹ làng như thế. Chị Ước lớn tiếng đôi co với quỷ. Chị đ̣i quỉ trả lại tượng Chúa Kito. Nó hứa sẽ trả lại vào ngày mai. Thật vậy, ngày hôm sau, các chị đă thấy tượng Thánh giá nằm ở trên giường của chị Hường.
Trong nhiều tháng dài, lũ quỉ ném đồ vật, đá gạch, gậy gộc, nắm cơm , khúc gỗ, củ khoai, chai không.. tung toé ở trong buồng. Có nhiều đêm cả nhà phải thức trắng để cùng chống lại nó. Có một lần chị Hường rú lên v́ sợ hăi và đau đớn, lúc đó mọi người thắp đèn lên nh́n thấy, ở dưới chân của chị một nửa viên gạch lớn mà quỉ đă ném trúng vào vai chị.
Kế đến là những tiếng động chim kêu, ngựa hí, c̣i xe, c̣i tàu, những tiếng khóc xé ḷng, những tiếng cười kinh dị, tiếng nghiến răng nghe rùng rợn và bủn rủn cả tay chân, tiếng kẹt cửa vang lên nhức óc.
Tiếng b́nh dầu hỏa đụng chạm nhau, tiếng máng nước rung chuyển, tiếng cột nhà rung lên, mái nhà chuyển động với những bước chân th́nh thịch nặng nề , các quần áo treo trong buồng bị lắc lư, cho đến tiếng xiềng xích kêu rổn rảng.
Các chị nghe tiếng quỉ căi cọ nhau, có lúc chúng vỗ tay, chúng nhai những gi cứng giống như nhai kiếng hoặc nhai xương rau ráu. Chúng cảnh cáo mọi chị phải đi lấy chồng. Rồi c̣n cả những tiếng hát và tiếng âm nhạc với các loại nhạc khí thời bấy giờ như năo bật, tiêu sáo, trống đờn.
Các chị đồng ư rằng những nghệ sĩ ma quỉ đó có tiếng hát rất thánh thót và chơi đàn rất hay, có cả tiếng người đánh nhịp nữa. Vào một đêm cả nhà bị đánh thức bởi tiếng nhạc ầm vang. Ít lâu sau mấy con chó tự nhiên ngă ra chết chẳng biết lư do ǵ, có một con đầu của nó sưng lên rồi sùi bọt mép chết.
Nhiều đêm lũ quỉ vào trong buồng các chị, mỗi đứa đứng ở góc buồng, chúng đấm đến chảy máu miệng một vài chị, khi các chị này đọc kinh và khấn nguyện. Chị Hường có thể thấy quỉ đi dạo chung quanh nhà và nhiều lần nghe nó nói chuyện. Một chị khác thấy con rắn có ba lưỡi tḥ ra đe dọa, một chị khác thấy một con trâu lớn ph́ hơi ra kinh khủng.
Một đêm quỉ phá phách cả nhà bị đánh thức, bà hàng xóm cũng bị thức dây. Vừa đi gần đến hè nhà tôi, bà ta trông thấy trên nóc nhà ngay chỗ giường ngủ của chị Hường một con ma h́nh thể kỳ dị, có đuôi dài làm bà ngất xỉu tại chỗ.
Buối tối chúng tôi đọc kinh chị Hồng của tôi thấy cái mành mành bị cuốn lên. Cha tôi đến để thả cái mành mành xuống, th́ cả nhà đếu thấy một thằng quỉ mang trống hiện ra, khi cha tôi đến nơi treo cái mành th́ nó biến mất.
Một ngày khác chị Hường cùng với mấy chị em đi lễ về, thấy có người thanh niên trao cho chị một cái hộp nhỏ, nói anh ta thích chị lắm. Về nhà mở hộp ra xem, nó đă biến thành một búi lá khô chẳng có đựng thứ ǵ.
Lũ quỉ hiện h́nh, đội lốt cha già xứ và các bề trên. Khi các chị đến xin hôn thánh giá và nhẫn thánh của cha, th́ tự nhiên thánh giá trở thành đen thui và chiếc nhẫn trở nên nóng bỏng. Ngay trong thánh đường,các chị thấy hai thằng quỉ đi lại phía sau cha, và chúng nhăn mặt nhăn mũi làm tṛ hề chọc phá.
Năm chị Hường mười tám tuổi, chị bị quỉ chọc phá đánh đập, xúi làm nhiều chuyện càn rỡ, chúng biến thành những chàng trai đẹp mă để rủ chị sa ngă, chị nhất quyết vùng dậy th́ con quỷ đánh đập chị đến nỗi chị đi khập khễnh và chúng xui chị đi ra khỏi nhà, nâng hẳn người chị lên.
Sau vài phút thân thể của chị lơ lững trên không, bỗng chị đụng phải cái xà nhà, quỉ lại đưa thân chị sang phía bên kia, khi đi qua phía bên kia chị bị đụng vào cây thánh giá treo trên tường, quỉ buông chị ra ngay lập tức, khiến cho chị bị rớt xuống từ trên cao ba bống thước tây.
Đến khi chị ngủ nó tốc cho chị phải dậy và đánh chị, nó xúi chị phải bỏ nhà ra đi. Chị Ước đưa thánh giá cho chị hôn kính, quỉ vẫn tiếp tục như thường, chị Ước chửi nó bị nó vă cho một cái tát nên thân.
Có lúc cả nhà không thấy chị Hường ở đâu hết, đi t́m th́ thấy chị nằm trên một cây xà nhà từ lúc nào, chị cũng không biết và sao chị lại có thể leo lên tận đây. Thật ra th́ chị Hường không thể nào rời bỏ căn buồng mà không ai thấy, v́ có các chị khác ngồi ngay cửa ra vào duy nhất.
Quỉ ném chị xuống giường và kéo lê chị trên nền nhà nhiều lần, đến nỗi áo quần của chị bị rách tơi tả. Quỉ lấy mất xâu chuỗi mân côi và tấm ảnh Thánh nữ Teresa hài đồng của chị.
Một đôi khi tỉnh dậy chi thấy có cây gậy xỏ vào ống tay áo, hoặc có một cái muỗng làm bằng vỏ dửa để ở trên ngực chị. Vài lần quỉ bóp cổ chị đến nghẹt thở và không thể kêu cứu được, cho đến khi các chị khác đem nước phép đến rải ướt đầy người chị nó mới buông tha.
Rất nhiều lần chị tôi lớn tiếng kêu tên Chúa hoặc nhắc tên Đức Mẹ hoăc thánh Giuse, th́ chi bị nó vả vào miệng đến độ những người chung quanh có thể nghe được tiếng nó vả.
Một lần con quỉ lấy mất cỗ áo Đức Bà chị đeo ở trên người và chế nhạo chị. Nó hỏi chị có khó chịu không, đến lúc cha xứ cho chị một cái lúp mới và một cỗ áo khác cũng bị nó lấy mất. Sau đó rất lâu, người nhà chúng tôi tát ao bắt cá t́m thấy tất cả đă bị dấu sâu dưới đống bùn ao.
Ban đêm nhiều khi chị bị lũ quỉ bế bổng lên hoặc lôi kéo đi. Nó kéo chân, kéo ống quần, kéo cái chăn đắp trên người các chị. Các chị bảo nhau đọc sách kinh, lũ quỉ khiến cho những cơn gió mạnh giỏ tung từng trang sách. Nó c̣n làm cho các chị cấm khẩu không thể nói được vào những lần các chị đi xưng tội.
Một đêm có một con mèo kêu thất thanh, nó nhảy từ chiếc giường của chị Hường và lượn quanh các giường khác rồi vừa kêu lên những tiếng kinh khủng, vừa nhún nhẩy những vũ điệu man rợ. Tiếng kêu của con mèo lớn hơn tiếng mèo thường ít nhất là hai mươi lần.
Sáng hôm sau con mèo trở lại b́nh thường. Chị nói những lúc chị bị quỉ ám, th́ các Thánh nữ và các thiên thần bản mệnh hiện ra ngay bên cạnh, để thêm sức mạnh cho chị.
Chúng tôi di cư vào Nam, th́ chị Hường cũng trở lại b́nh thường. Chị qua đời vào lúc năm mươi tuổi, v́ một cơn bệnh không lấy ǵ làm trầm trọng.
Nguyên Hà
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên
Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 645 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 9:04am | Đă lưu IP
|
|
|
ELVIS PRESLEY HIỆN H̀NH TRÊN ĐÁ
Bà cụ LaDell Alexander sáu mươi tuổi ở Texas Mỹ, bỗng chốc trở thành nổi tiếng nhờ phát hiện viên đá kỳ lạ:
Trên bề mặt sần sùi của nó hiện rơ vết thẫm h́nh mặt người xoay nghiêng, mái tóc đen với lọn tóc mai ôm sát má, đặc điểm “không lẫn đâu được” của ông vua nhạc rock n roll Elvis Presley.
Là cư dân bang Texas nhưng cụ LaDell Alexander dành phần lớn thời gian lui tới Estes Park, ở thung lũng Colorado để phục vụ sở thích tuổi già: sưu tầm đá lạ.
Viên đá đặc biệt có gương mặt Elvis Presley chỉ là một trong vô số những “đồ trang trí” bắt mắt cụ mang về từ chuyến du lịch gần đây.
- Khi bà ấy cầm viên đá trên tay, tôi đứng cách xa tới sáu mét, nhưng vẫn nh́n rơ mồn một h́nh dáng Presley. Tôi chỉ thốt lên được một từ duy nhất: "Elvis
Cụ ông Lynn Alexander sáu mươi ba tuổi nhớ lại.
- Mười người nh́n thấy ḥn đá này, th́ bảy người nhận ra Elvis Presley mà không cần tôi chỉ tường tận.
Cụ LaDell Alexander nói chuyện với phóng viên tờ báo địa phương Coloradoan.
Ông bà Alexanders dự tính sẽ rao bán viên đá trên mạng eBay vào tháng tám này, nhân kỷ niệm ba mươi năm ngày mất của ông vua nhạc rock (17-8-1977).
Toàn bộ số tiền thu được sẽ dành tặng cho các tổ chức từ thiện Presley.
ST
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên
Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 646 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 9:07am | Đă lưu IP
|
|
|
XÁ LỢI CỦA GESHE-LA
TRỞ VỀ TU VIỆN THUPTEN DHARYELING
Buổi trưa Chủ Nhật 15 tháng 3 vừa qua, hơn hai trăm Phật tử, đa số là người Việt, đă tụ tập tại tu viện Thupten Dhargye, Long Beach, nghinh đón xá lợi của đại sư Gyeltsen và tham dự lễ cầu nguyện dài gần hai giờ đồng hồ để thỉnh cầu đại sư sớm tái sanh.
Sau buổi lễ, Phật tử được chiêm bái một khối xá lợi màu đen, đặt trong b́nh pha lê lót vải màu vàng vẽ hoa văn. Một cư sĩ thân cận trong chùa cho biết:
- Đó là xá lợi trái tim của đại sư, trên có lưỡi và mắt của ngài. Phần ngọc xá lợi và các mẫu xương nhiều màu sắc của ngài, sẽ được quư tăng chú nguyện trước khi cho quần chúng chiêm bái...
Lễ trà tỳ (hỏa thiêu) kim thân ngài đă được cử hành trọng thể tại quảng trường của tu viện Gaden, miền Nam Ấn Độ, dưới sự chứng giám của đại sư Lahti và nhiều Lạt Ma cao cấp khác cùng hàng ngàn tăng sĩ vào ngày 24-2 vừa qua, tức ngày 30 Tết theo lịch Tây Tạng.
Buổi lễ với đầy đủ nghi thức dành cho một Lạt Ma cao cấp, được cử hành ngay sau khi phái đoàn đưa kim thân Geshe-la về tới tu viện Gaden.
Trang nhà của tu viện Dhargye tuần đầu Tháng Ba, 2009 cũng đăng một bài tường thuật về những dấu hiệu chứng tỏ sự đạt đạo, giải thoát lớn của Geshe-la, gồm những điểm như:
1. Ngay khi Geshe-la ra khỏi thiền định tịnh quang để rời hẳn xác thân, cầu vồng đă xuất hiện.
2. Trong ba ngày và ba giờ thiền định sau khi ngưng thở, thân ngài vẫn tươi tốt như người c̣n sống.
3. Thời gian thiền định tịnh quang ngắn như vậy chứng tỏ ngài sẽ tái sanh rất sớm để độ sinh.
4. Dù hành tŕnh đưa ngài về Ấn Độ rất dài và khó khăn, nhưng kim thân ngài không bị hư hỏng chút nào.
5. Các tăng sĩ sửa soạn lễ trà tỳ thấy kim thân Geshe-la nhỏ bé lại nhưng vẫn mềm đủ để họ dựng ngài dậy, đặt ngài ở thế ngồi kiết già.
6. Trong chuyến hành tŕnh di quan dài gần bốn ngày, từ Hoa Kỳ qua miền Nam Ấn Độ, mọi chuyện đều tốt đẹp, gần như hoàn hảo, tuy có một số trở ngại trên đường.
7. Làn khói đầu tiên bốc lên khi làm lễ trà tỳ bay về hướng Tây, hơi chếch về phía Bắc, đó có thể là dấu hiệu then chốt để đi t́m hóa thân của Geshe-la.
8. Sau khi hỏa thiêu, tăng chúng đă t́m thấy rất nhiều xá lợi đặc biệt của ngài. Một tăng sĩ chuyên khảo sát về các xá lợi cho biết:
- Trong số các viên ngọc xá lợi có cả những chứng tích của “mắt, lưỡi và trái tim” tương ứng với “thân, khẩu và tâm” của Geshe-la. Điều này chứng tỏ tŕnh độ chứng ngộ tâm linh rất cao của ngài.
9. Trên Mạn Đà la bằng cát dưới đáy giàn hỏa, vị tăng chủ tŕ nghi lễ đă thấy dấu chân nhỏ của Geshe-la cũng hướng về phía Tây Bắc.
Vị tăng giải thích rằng Geshe-la sẽ tái sinh sớm, ở phía tây bắc của tu viện Gaden. Đại sư Lati vài ngày sau, cười khi nói rằng:
- Geshe-la có thể tái sinh bên Hoa Kỳ.
Bản tin viết tiếp:
- Do những sự kiện trên đây, chúng ta càng thêm tin tưởng ở Geshe-la, tin vào Phật pháp nhiệm mầu. Chúng ta cùng nhau cầu nguyện và tạo công đức để xin ngài sớm tái sanh, lại tiếp tục giảng dạy cho chúng sinh ở Phương Tây này.
Một nữ Phật tử Việt Nam tháp tùng kim thân Geshe-la qua Ấn Độ dự lễ trà tỳ, đă kể lại cho nhà báo nghe về những sự kiện, nhiều chi tiết mới nghe tưởng như là chuyện huyền thoại. Bà Lê nói:
- Geshe-la cũng như các vị Lạt Ma lớn, có trái tim rất từ bi, nên các ngài thường rút gọn thân ḿnh lại cho nhỏ, để các tăng sĩ làm việc hỏa táng dễ dàng hơn.
Sư tổ Shantideva khi rời trần thế, đă hoàn toàn biến thành cầu vồng, không để lại chút xương thịt nào...
Sau khi lễ trà tỳ của Geshe-la chấm dứt, trên trời cũng có cầu vồng và nhiều đám mây ngũ sắc, mưa nhẹ lất phất như mưa hoa. Nhiệt độ thường ngày là 105 độ F, riêng bữa đó chỉ khoảng 75 độ mà thôi!
BARDO HẤP HỐI VÀ THIỀN ĐỊNH TỊNH QUANG
Đại sư Geshe-la Gyeltsen được coi là chính thức viên tịch sau khi đă ngừng thở ba ngày và ba giờ, v́ khi ngừng thở, tâm thức ngài vẫn c̣n ở trạng thái thiền định, nên tăng đoàn đệ tử ngài chỉ coi đó là thời gian hấp hối.
Trong thời gian này, ngài trực nhận và thể nhập vào bản tâm thanh tịnh của ḿnh v́ cả cuộc đời ngài đă quen thiền định. Điều này được giải thích rơ trong cuốn Tạng Thư Sống Chết, của Sogyal Rinpoche. Đại sư Sogyal cũng cho biết:
- Sự trực ngộ bản tâm là điều mà ai cũng mong đạt tới, nó chính là ch́a khóa để ta thấu hiểu về sống chết. Vào lúc chết, thực sự chỉ có cái tâm thường ngày và vọng tưởng của nó chết đi thôi, trong khi bản chất tinh túy, vô biên của chân tâm có cơ hội hiển lộ..
Từ khi hấp hối cho tới khi chấm dứt sự sống là hai thời Bardo quan trọng. Đó là hai thời kỳ trung gian giữa sống và chết, những thời điểm mà con người trải qua nhiều kinh nghiệm mănh liệt và bất định. Thời điểm đó có thể mờ mịt hay sáng láng, tùy vào thuở sinh thời chúng ta sống vô minh hay tỉnh thức, có khả năng định tâm nhiều hay ít.
Trong giai đoạn hấp hối, tự tính tâm (tức chân tâm, bản tâm sáng láng của mỗi người) đều có cơ hội ló dạng. Thời gian này đối với một con người b́nh thường, chỉ kéo dài trong một vài giây, nhiều phần khó nhận ra được.
Lúc hấp hối đối với người b́nh thường là thời kỳ rất đau khổ v́ họ hay bị ân hận dày ṿ về chuyện quá khứ, hoặc lo sợ cho tương lai bất trắc, không biết sau khi chết, ḿnh sẽ “đi đâu...”
Đối với người đă quen thực tập thiền định hoặc may mắn được minh sư hướng dẫn khi hấp hối hoặc lúc mới ngừng thở, th́ bản tâm thanh tịnh sẵn có trong họ có thể đưa họ về hướng an vui thoải mái (“Văng Sanh Cực Lạc”), xả được hết các phiền trược, nghiệp báo đă qua...”
Người viết bài này đă từng được chứng kiến hai trường hợp của người thân, khi chết v́ bị đau nên miệng hả ra, cứng ngắc. Ngay sau khi ngừng thở, thân nhân buộc khăn ngay để giữ cho hàm đóng lại nhưng không có hiệu quả ǵ. Sau khi được nghe thầy và bạn đạo tới bên giường tụng kinh, họ tự khép miệng được và mỉm cười, nét mặt rất thư thái.
Cũng theo đại sư Sogyal Rinpoche, trong những thời điểm của Bardo hấp hối, Bardo khi mới chết hay sau khi chết, mọi sự đều chuyển biến mănh liệt, ta có cảm tính rất bén nhạy và sâu xa, chất tỉnh giác trong ta rất lớn. Đó là những cơ hội may mắn hiếm hoi để bản tâm thanh tịnh của ta xuất hiện.
- Chết là sự phóng thích cái thân xác vật lư, ta có cơ hội kỳ diệu nhất để hoàn tất nỗ lực tu tập suốt đời ḿnh. Ngay cả các vị thầy đă đạt tới sự chứng ngộ cao nhất th́ sự giải phóng cuối cùng cũng chỉ xảy ra vào lúc chết, gọi là Đại niết bàn ố Parinirvana.
Theo lời các vị thầy, khi c̣n sống, Phật tánh bị che mờ bởi thể xác, nên khi ta rũ bỏ được xác thân chính lúc chết, th́ ánh sáng căn bản của tâm, hay Linh quang sẽ tự nhiên hiện bày một cách rộng lớn, tráng lệ, huy hoàng.
Cũng theo sách Tạng Thư Sống Chết nói trên, các thiền sư cao cấp khi hấp hối là lúc quư ngài “rút hơi thở vào bên trong” chứng nhập giai đoạn Thiền định Tịnh quang, có khi kéo dài nhiều ngày.
Trong Bardo chết thật sự, quư ngài xuất thiền, là lúc chân tâm hiển lộ ra thành Linh Quang dưới dạng màu sắc, ánh sáng hay âm thanh kỳ lạ...
Nhà báo được nghe từ một nguồn tin thân cận với ngài, rằng v́ nhu cầu công việc chăm sóc và hướng dẫn trẻ em mồ côi Tây Tạng sống tị nạn tại Anh khoảng đầu thập niên 1970, Geshe-la đă lập gia đ́nh. Sau khi hành đạo ở Anh bảy năm, ngài trở lại đời sống tu sĩ và qua Hoa Kỳ hoằng pháp từ năm 1976 tới nay.
Theo một Phật tử thân cận với ngài, khi biết ḿnh bị bệnh ung thư bao tử thời kỳ thứ tư, ba tháng trước khi thị tịch, Geshe-la đă nhập thất, ngừng mọi giảng dạy thường nhật để chú tâm tu luyện theo phép “Cho và Nhận” Tonglen.
Đó là phép quán tưởng của các thiền sư để nhận thay mọi đau đớn, khổ năo giùm chúng sinh đang bệnh và tặng cho họ những hỷ lạc, thoải mái của quư ngài. Người Phật tử cho biết:
- Nét mặt ngài lúc nào cũng tươi nhuận, hân hoan là khác, dù cơ thể ngài đang bị bệnh tấn công. H́nh như ngài không hề bị bệnh hoạn làm sa sút, mà tinh thần lại mạnh mẽ, hân hoan hơn lúc chưa bệnh.
Theo vị này, bệnh nặng và hấp hối là những thời điểm để các vị thiền sư chứng ngộ thi triển nội lực hùng hậu của quư ngài trên con đường giải thoát.
Phép Cho và Nhận Tonglen là một phương pháp cao cấp, chỉ có các vị đại sư với ḷng từ bi vô lượng và có nhiều thời gian đă huân tập, mới có thể thực hiện.
Khi cho và nhận theo phép Tonglen, quư ngài thực tập và chứng nhập phương pháp tu tập của tổ sư Chekhawa, thế kỷ thứ mười một.
Chấp Ngă được xả hết và người thực hành Tonglen, thể hiện ḷng từ bi cứu khổ, trong khi thân thể họ tàn hoại từ từ. Cũng có trường hợp người quán theo phép Tonglen được khỏi bệnh.
Tiểu Huyền
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên
Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 647 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 9:11am | Đă lưu IP
|
|
|
NGƯỜI CÓ KHẢ NĂNG ĐỌC ĐƯỢC Ư NGHĨ NGƯỜI KHÁC
Tổng thống Obama nói Trưởng nhóm viết diễn văn của ông (chief speechwriter), Jon Favreau, có khả năng đọc được ư nghĩ của người khác. Ở tuổi hai mươi tám, những bài diễn văn do anh soạn ra đă được toàn thế giới ca ngợi.
Jon Favreau sinh ngày 6-6-1981 tại Massachusetts. Anh được bạn bè và các đồng nghiệp đặt cho một cái tên thân mật “Favs”.
Anh hiện là người viết diễn văn cho tổng thống (chief speechwriter) trẻ tuổi thứ hai trong lịch sử nước Mỹ, sau James Fallows, trưởng nhóm soạn thảo phát biểu cho cựu Tổng thống Jimmy Carter.
Mặc dù c̣n rất trẻ, nhưng Favreau đă hiên ngang bước vào Ṭa Bạch Ốc, sau hai năm phục vụ cho chiến dịch tranh cử Tổng thống của Obama. Trong thời gian phục vụ tranh cử, anh đă thu được rất nhiều kinh nghiệm và nắm bắt được thói quen suy nghĩ, phát ngôn của Obama.
Làm việc chăm chỉ và không quản ngại khó khăn là cá tính của anh. Mỗi khi cần viết, anh thường ngồi trong một căn pḥng nhỏ, kín đáo, đặt chân lên bàn một cách thoải mái, uống nước tăng lực và kết thúc công việc vào tối muộn, rồi ngày hôm sau lại say mê làm, không biết mệt mỏi.
Anh luôn góp một phần quan trọng vào thành công của những bài phát biểu, mà Obama đă thực hiện trong chiến dịch tranh cử tổng thống, như bài diễn thuyết ở New Hampshire, phát biểu tại hội nghị đảng Dân chủ ở Denver haỳ tuyên bố trong lễ mừng chiến thắng ở Grant Park, Chicago.
Tuy được ca ngợi, nhưng Favreau rất khiêm tốn. Anh cho biết, Tổng thống Obama cũng là một tay viết cừ khôi và họ thường cùng nhau làm việc. Để có được một bài diễn thuyết hoàn chỉnh, cả Tổng thống và Favs đều phải làm việc hết sức nghiêm túc và cật lực.
Đầu tiên, Favreau nghe và tập hợp mọi ư nghĩ của Obama, sau đó anh định h́nh, sắp xếp chúng lại thành đoạn, chuyển cho tổng thống xem lại, sửa đổi và cuối cùng anh trau chuốt thêm cho hoàn chỉnh.
Hầu như ngày nào, Obama cũng gặp gỡ riêng với Favreau hoặc các thành viên khác trong nhóm của anh, để ghi lại những ư tưởng bất chợt đến trong đầu.
Nhân tài hiếm có…
Cố vấn hàng đầu của Obama, David Axelrod nói:
- Phụ trách viết diễn văn thường là những người đặc biệt quan trọng, trong các chiến dịch tranh cử và Favreau đă làm rất tốt điều đó.
Và Ông Axelrod c̣n cho biết thêm: Favreau c̣n là một nghệ sĩ dương điêu luyện.
- Tôi gọi Favreau là Mozart, v́ cậu ấy là một thiên tài trẻ tuổi đầy sáng tạo. Tôi chưa bao giờ thấy một chính khách nào chú trọng đến từ ngữ và ngữ điệu nhiều như Tổng thống Obama. Cả Tổng thống và Favreau đều luôn quan tâm đến ngữ điệu của bài nói nên họ phối hợp rất ăn ư với nhau.
Obama cũng công nhận Favreau là một nhân tài hiếm có, và đôi lúc ông đùa rằng, Favreau không chỉ là một người soạn thảo diễn thuyết tài ba, mà c̣n là một độc giả đầy trí tuệ.
Anh luôn mang bên ḿnh cuốn tự truyện “Giấc mơ từ cha tôi” của Obama và nhớ hầu hết các bài diễn thuyết nổi tiếng của ông.
Favreau có khả năng đọc thuộc ḷng và nhớ rất lâu. Theo lời mẹ anh, bà Lillian, ngay từ lúc mới lên hai tuổi, anh đă có thể đọc thuộc bài thơ “’Twas the Night Before Christmas” rất dài từ đầu đến cuối mà không bị vấp váp mấy.
Người bạn thân nhất của anh từ thời trung học, Josh Porter, cho biết từ lúc c̣n đi học, Favreau đă thích được sống ở Washington và mối quan tâm chủ yếu của anh là chính trị.
Nhưng Favreau tâm sự, đây sẽ là công việc cuối cùng anh làm liên quan đến lĩnh vực chính trị. Một ngày nào đó, anh muốn được viết bằng giọng văn của riêng ḿnh và cho ḿnh. Favreau tâm sự:
- Có thể tôi sẽ viết kịch bản phim hay viết tiểu thuyết dựa trên lối viết phóng khoáng về tất cả những ǵ mà bản thân nó có.
Thêm vào đó trong trang Tiếng Việt của đài BBC Luân Đôn, trong mục "Learning English" và "Từ Vựng" có bài: "Học tiếng Anh với Tổng thống Obama"
Phát biểu của Tổng thống Barack Obama đang được sử dụng rất phổ biến, như một công cụ giúp việc học và dạy tiếng Anh tại Nhật. Một cuốn sách tập hợp một số bài phát biểu của ông, vừa được xuất bản và đă nhanh chóng trở thành một cuốn sách bán chạy trên cả nước.
bbc
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên
Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 648 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 9:16am | Đă lưu IP
|
|
|
HANG BLUE JOHN
Câu chuyện được kể ra dưới đây đă được t́m thấy trong những giấy tờ của bác sỹ Jaines Hardcastle, người đă chết v́ bệnh lao phổi ngày 4 tháng 2 năm 1908 tại số 36 ở khu nhà Upper Country South Kensington.
Những bè bạn thân thiết của ông đă không chịu bày tỏ một ư kiến nào về sự giao dịch có tính cách đặc biệt giữa ông và họ, nhưng họ đă nhất trí nói rằng người bạn quá cố ấy có một tinh thần khoa học và điềm đạm.
Ông không có vẻ ǵ là một người giàu trí tưởng tượng và không thể bịa đặt những chuyện ly kỳ ra ngoài sự b́nh thường. Tập truyện được để trong một phong b́ bên ngoài có hàng chữ như sau:
“Bản lược thuật những sự cố đă xảy ra tại vùng lân cận trang trại của cô Allerton, ở Derbyshire miền tây bắc vào mùa xuân năm trước”. Phong b́ có dấu niêm kín. Ở mặt sau có những ḍng chữ bằng bút ch́.
Bạn Seaton thân mến!
"Chắc chắn bạn sẽ thấy thích thú, có lẽ đôi chút sợ hăi, là sự hoài nghi của bạn khi tiếp nhận câu chuyện của tôi, đă làm tôi không dám nói tới vấn đề này. Do đó tôi để tài liệu này trong các giấy tờ của tôi, sau khi tôi chết rồi không chừng những người xa lạ sẽ bày tỏ sự tin tưởng về tôi c̣n hơn là bạn của tôi?
Những sự sưu tra được thực hiện để t́m ra nhân vật Seaton đó đều vô hiệu. Tôi xin phép được nói thêm rằng, thời gian cư ngụ của người quá cố tại trang trại Allerton, cũng như sự mô tả đại cương về các t́nh huống (tôi không nói tới sự giải thích của ông về vụ này) đă được kiểm chứng rơ ràng.
Tôi xin ngưng lời mào đầu ở đây để ghi lại câu chuyện đúng như nó đă được phát hiện. 17 tháng tư. Tôi đă cảm thấy ngay sự bổ ích mà không khí kỳ diệu của vùng cao nguyên mang lại cho tôi.
Trang trại nhà Allerton tọa lạc ở độ cao năm trăm thước bên trên mặt biển, do đó khí hậu rất lành mạnh. Ngoài những cơn ho thường lệ vào buổi sáng, tôi không cảm thấy một điều ǵ khó chịu cả. Với sữa tươi và thịt cừu trong vùng, có thể là tôi sẽ lên cân. Tôi tin rằng Sauderson sẽ hài ḷng.
Hai cô con gái nhà Allerton đều có vẻ độc đáo và đáng yêu một cách quư phái; cả hai cô đều là gái lớn tuổi, cùng nhỏ bé, nhưng cần mẫn như nhau, họ sẵn sàng dành cho một người bệnh xa lạ, tất cả tấm ḷng mà họ có thể hiến dâng cho người thân yêu của họ.
Đúng thật, các cô gái già là những người rất hữu ích! Đó là một trong những sức mạnh mà xă hội ǵn giữ để dự pḥng... nguời ta hay có thiện kiến coi các cô gái già như những người đàn bà vô dụng, nhưng nếu không có sự giúp đỡ tận tâm của họ, th́ một gă đàn ông khốn khổ vô dụng sẽ làm được việc ǵ?
Trở lại câu chuyện, các cô rất mau chóng để lộ ra qua thái độ giản dị, cái lư do mà Saunderson đă giới thiệu tôi tới nhà họ. Vị giáo sư là người tự lập thân, hồi trai trẻ đă làm thuê cho các trang trại ở quanh vùng này.
Nơi đây rất hẻo lánh; những cuộc dạo chơi không thiếu ǵ cảnh đẹp. Trang trại có những đồng cỏ nằm sâu trong một thung lung lũng lởm chởm đá. Ở hai bên đường có những quả đồi đá vôi kỳ ảo; những tảng đá ở đó rất mềm đến nỗi ta có thể dùng tay bóp vỡ chúng.
Tất cả vùng quê này đều có vẻ như trống rỗng. Nếu tôi có thể đập vào nó bằng một cái búa khổng lồ, chắc nó sẽ vọng lên như một cái trống, nếu nó không tan vụn ra và để lộ một cái biển ngầm dưới mặt đất.
Đúng, chắc chắn phải có một cái biển ngầm lớn, v́ ở khắp mọi phía đều có những con suối uốn khúc quanh sườn núi, rồi biến mất trong ḷng đất, không bao giờ xuất hiện lại nữa. Ở khắp mọi nơi giữa các tảng đá đều có những hang động.
Nếu đi vào đó, người ta sẽ vào trong những hang động lớn, xuyên sâu vào tận ḷng trái đất với vô số khúc quanh. Tôi có một cái đèn nhỏ; và với tôi đó là một sự vui thú lớn, khi mang nó theo trong những nơi hoang vắng kỳ bí này và được ngắm nh́n các hiệu ứng của màu đen và màu trắng, khi chiếu ánh đèn lên những nhũ đá che phủ các khung ṿm cao khi tắt đèn đi; ta đang đứng trong những màn đêm tối tăm nhất.
Đốt đèn lên đó là một cảnh tiên trong truyện ngàn lẻ một đêm. Một trong các hang động kỳ quái này làm tôi đặc biệt quan tâm, v́ nó là một tác phẩm của con người chớ không phải là của tạo hóa. Trước khi đặt chân đến nơi này, chưa bao giờ tôi nghe thấy người ta nói tới Blue John.
Đây là một cái tên đặt cho một thứ kim loại có màu tía rực rỡ, mà người ta chỉ t́m thấy ở hai hoặc ba vùng trên thể giới. Nó quư hiếm đến nỗi một cái b́nh tầm thường bằng Blue John cũng có giá rất đắt.
Với bản năng kỳ lạ của họ, người La mă đă t́m ra kim loại đó trong thung lũng này và họ đă đào một cái hầm xuyên ngang rất sâu trên sườn núi. Cái hầm mỏ của họ được đặt tên là hang Blue John:
Một ṿm cầu đục vào vách núi dùng làm lối ra vào; những bụi cây rậm đă phủ kín miệng hang. Những thợ mỏ La mă đă khoét một hành lang đẹp đẽ chạy xuyên qua những hang động lớn, đă bị nước xói ṃn đến nỗi nến người nào đi sâu vào hang Blue John, th́ tốt hơn hết là nên đánh dấu các tiêu điểm và phải mang theo rất nhiều nến.
Bằng không sẽ có sự rủi ro rất lớn là có thể không bao giờ c̣n lại nh́n thấy ánh sáng mặt trời nữa. Tôi chưa dám mạo hiểm; nhưng hôm nay tôi dừng lại ở lối vào của cửa ṿm, và đưa mắt nh́n kỹ vào các ngơ ngách tối tăm mà tôi thấy lờ mờ ở phía trong.
Tôi tự hứa hẹn rằng ngay sau khi b́nh phục, tôi sẽ dành những ngày nghỉ để thám hiểm những bí ẩn dưới mặt đất, để xem những người La mă đă vào tới độ sâu bao nhiêu trong các ngọn đồi ở Derbyshire này.
Những người dân quê dị đoan quá chừng! Tuy vậy chàng thanh niên Armitage đă gây cho tôi một ấn tượng tuyệt vời! Anh ta có nghị lực và có học vấn; tôi đă đặt anh ta cao hơn vị trí xa hội thực sự của anh ta. Và trong khi tôi dừng bước trước hang Blue John, th́ anh ta đi qua đồng cỏ đến nơi và nói với tôi.
- Chào bác sỹ, ông không sợ à, ít ra ông cũng biết sợ chứ?
- Sợ à? Và tôi sợ cái ǵ cơ chứ?
- Sợ nó đó, anh ấy trả lời tôi và lấy ngón tay cái chỉ vào cái ṿm đen ś. Sợ con quái vật sống trong hang động Blue John đó!
Sự dễ tin khiến các chuyện hoang đường được loan truyền trong một vùng hẻo lánh thật không thể ngờ được! Tôi hỏi anh ta về nguồn gốc của sự xác quyết ấy.
H́nh như ai cũng biết rằng thỉnh thoảng có những con cừu đă mất tích trong đồng cỏ. Armitage quả quyết rằng chúng đă bị bắt đi. Anh ta nhất định không chịu tin là chúng đă bỏ đi lang thang, và bị lạc trong núi. Một lần người ta đă t́m thấy một vũng máu và một vài búi lông. Nhưng tới đó người ta vẫn phải chấp nhận một lối giải thích khá tự nhiên.
Hơn nữa, nhũng con cừu mất tích chỉ vào những đêm không có trăng, trời tối đen như mực; tôi phản đối, ai cũng biết rằng một tên ăn trộm bắt gà bắt vịt tầm thường cũng thích chọn những đêm tối mịt để hành nghề nữa là.
Một lần khác, một lỗ hổng đă được khoét ở một bức tường, và những ḥn đá đă bị khuân đi bỏ vương văi tại một khoảng cách khá xa; theo ư tôi th́ đây là công việc của một hay nhiều người.
Cuối cùng, Armitage đă tóm tắt tất cả lập luận của anh ta bằng cách kể lại cho tôi nghe rằng, anh ta đă nghe rơ ràng tiếng con quái vật và bất cứ ai cũng có thể nghe tiếng của nó, với điều kiện là phải đứng ŕnh khá lâu ở gần hang. Đó là một tiếng gầm xa xôi, với một sức mạnh khủng khiếp. Tôi chỉ có thể mỉm cười v́ tôi biết những tiếng vọng kỳ dị phát ra bởi luồng nước ngầm dưới mặt đất, chảy quanh co trong các hang sâu được kết tạo bằng đá vôi.
Thái độ không tin của tôi làm Armitage bực bội, và anh ta đă từ giă tôi một cách hơi vội vă. Nhưng đây là một việc kinh dị nhất trong chuyện này. Tôi vẫn đứng yên ở lối vào hang, và tôi đang ngẫm nghĩ tới tất cả những lời giải thích mà các sự kiện, do Armitage kể lại có thể chấp nhận được, th́ bỗng nhiên từ đáy sâu của hang dội lên một tiếng động hết sức kỳ quái.
Biết mô tả nó ra sao đây? Trước hết, nó có vẻ như vọng tới từ một nơi rất xa, phát ra ngay trong ruột của quả đất. Hai là, mặc dù sự xa xôi đó, chắc chắn là rất mạnh. Sau hết, đây không phải là tiếng nổ ầm ầm, cũng không phải tiếng khối băng tan tức khắc gây ra một thác nước hay sự sụp lở các tảng đá; đó là một thứ tiếng rên rỉ chói tai, rung đông, ngâm nga, giống như tiếng hí của một con ngựa.
Không c̣n chối căi được nữa, tôi thấy ḿnh đang đứng trước một điều ǵ hết sức đặc biệt, và tôi phải đặt một ư nghĩa mới vào những lời nói của Armitage. Tôi đợi trong một nửa giờ trước cửa hang Blue John, nhưng tôi không nghe thấy ǵ nữa; do đó tôi quay về trang trại, ḷng rất băn khoăn v́ sự việc xảy ra.
Tôi quyết định sẽ thám hiểm cái hang này khi đă phục hồi sức khỏe! Chắc chắn là sự giải thích của Armitage quá mơ hồ, không đáng bàn luận; nhưng nó cũng không ngăn cản được sự thật là tiếng động kia rất quái dị. Nó vẫn c̣n vọng trong tai tôi khi tôi viết những ḍng này.
20 tháng tư. Trong ba ngày vừa qua, tôi đă thực hiện vài chuyến dạo chơi chung quanh hang Blue John, tôi đă đi vào cả phía bên trong, nhưng không vào quá xa v́ cái đèn của tôi không được sáng lắm. Tôi muốn tiến hành một cuộc thăm ḍ kỹ lưỡng.
Tôi không nghe thấy một tiếng động nào giống như tiếng mà tôi t́nh cờ nghe thấy hôm nọ, đến nỗi tôi phải tự hỏi rằng có phải tôi đă là nạn nhân của bệnh ảo giác có lẽ được gây ra bởi buổi nói chuyện với Armitage? Chắc chắn là ư nghĩ của anh ta không đứng vững được!
Tuy nhiên tôi phải nh́n nhận rằng các bụi cây một phần nào lấp kín cửa hang, có vẻ như đă bị rẽ ra và bị dẫm nát bởi một con vật to lớn. Tôi bắt đầu thích thú. Tôi không hé một lời với các tiểu thư nhà Allerton: các cô gái đă quá dị đoan rồi! Nhưng tôi mua những cây nến và đơn độc một ḿnh mở cuộc điều tra.
Sáng hôm nay, tôi nhận thấy trong số rất nhiều búi lông cừu rải rác trên các bụi cây ở gần cái hang nhuốm máu. Tất nhiên là lư trí của tôi bảo tôi rằng nếu những con cừu mạo hiểm vào những nơi thế này, chúng rất dễ bị thương tích v́ các tảng đá gồ ghề. Tuy nhiên, khi nh́n thấy những vết máu đỏ thẫm này, tôi run lên và kinh hoàng lùi lại, một luồng hơi hôi thối h́nh như bốc lên từ những khoảng sâu tăm tối mà tôi cố căng mắt thăm ḍ một lần nữa.
Thật sự có thể có một con vật không có tên, khủng khiếp ẩn nấp trong đó không? Vào lúc hoàn toàn mạnh khỏe, chắc hẳn tôi không thể nào có được loại cảm giác này, nhưng khi ta bị yếu kém về sức khỏe, ta trở nên nhút nhát hơn và óc tưởng tượng gây ra sự quái dị.
Lúc đó, quyết tâm của tôi yếu đi và tôi cảm thấy sẵn sàng từ bỏ việc thám hiểm cái hầm mỏ cũ, và nh́n nhận rằng cái hầm mỏ đó có một điều bí mật. Nhưng chiều hôm nay tôi lấy lại sự hăng hái, những dây thần kinh của tôi đă b́nh tĩnh lại. Tôi hy vọng là ngày mai tôi sẽ đi sâu hơn vào vấn đề này.
22 tháng tư. Tôi phải dùng cách viết ra giấy để kể lại chính xác tối đa cuộc mạo hiểm ly kỳ của tôi ngày hôm qua. Tôi đă khởi hành vào buổi chiều và đi tới hang Blue John.
Tôi xin thú thật rằng những điều linh cảm của tôi lại hiện ra; khi thăm ḍ những chỗ sâu thẳm của cái hang, đúng ra tôi nên phải có một người bạn đồng hành trong cuộc thám hiểm. Nhưng tôi đă lấy lại sư can đảm, tôi thắp nến lên, vượt qua hàng rào cản của những bụi cây và đi vào bên trong hang.
Trong khoảng chừng hai mươi thước, hang hơi dốc thoai thoải; mặt đất phủ đầy những đá vụn. Tiếp theo là một lối đi dài chạy theo chiều ngang được khoét vào đá kiên cố. Tôi không phải là nhà địa chất học nhưng chắc chắn là cái ṿm cong phia bên trong đă được cấu tạo bằng một chất cứng hơn đá vôi.
Đó đây, ở một vài chỗ, tôi c̣n nh́n rơ thấy dấu vết của những dụng cụ do những thợ mỏ thời xưa bỏ lại khi họ đào cái hầm này, các dấu vết c̣n rất rơ ràng và nguyên vẹn như mới có ngày hôm qua, tôi đi chập choạng từng bước một trong cái hành lang cổ xưa như trái đất.
Ngọn lửa yếu ớt của cây nến chỉ tỏa ra một ṿng ánh sáng mập mờ quanh tôi, vào nó c̣n làm cho bóng tối đen đặc hơn, đáng sợ hơn. Cuối cùng, tôi đi tới một chỗ mà cái hành lang của người La mă đưa tới một cái hang rộng mênh mông do bị xói ṃn, với những nhũ đá vôi tích tụ lại trông như cây nến dài.
Từ căn phong trung tâm này, tôi nhận ra một cách mơ hồ rằng có nhiều hành lang do các suối ngầm tạo ra đă ăn sâu vào trong ḷng trái đất. Tôi lưỡng lự: tôi nên quay trở lại hay cứ liều mạng bước tới trong cái mê cung hiểm nghèo này? Bỗng nhiên tôi cảm thấy dưới chân có một điều ǵ khác thường.
Một phần lớn mặt đất trong hang được phủ những cục đá hay những tảng vôi. Nhưng ngay ở chỗ tôi đứng, cái ṿm rất cao có nước nhỏ xuống làm thành một lớp bùn nhăo. Và ở giữa lớp bùn này, tôi phát hiện ra một vết hằn sâu có bề mặt khá lớn; một vết hằn trong một vũng bùn h́nh thể không rơ ràng, sâu, rộng không đều đặn như kiểu một tảng đá lớn đă rơi xuống nơi này.
Nhưng không có một tảng đá nào nằm quanh nơi này và tôi cũng không trông thấy điều ǵ có thể cho tôi biết về nguyên ủy của vết hằn. Nó rộng quá không thể do một con vật nào gây ra được; hơn nữa, nó là một vết duy nhất, cái vũng bùn không thể bằng một bước mà vượt qua được.
Sau khi xem xét kỹ càng, tôi quay ra t́m hiểu bóng tối đen đặc vây quanh tôi, và tôi phải thú thật là trong một vài khoảnh khắc tim tôi đă đập nhanh hơn, và mặc dù tôi đă cố gắng giữ, cây nến vẫn cứ run lên trong bàn tay tôi.
Sau đó, tôi lấy lại ngay can đảm, trong khi nghĩ ngợi rằng vết hằn này, cứ theo h́nh dạng và tầm cỡ phi thường của nó, không thuộc về một con vật quen thuộc nào; ngay cả nó cũng quá lớn để cho là do một con voi đă gây ra. Do đó tôi quyết định là những nỗi lo sợ vu vơ không thể ngăn cản được việc tiếp tục cuộc thám hiểm của tôi.
Trước khi đi vào xa hơn, tôi đă thận trọng ghi nhận một gờ đă được h́nh thành một cách kỳ lạ trên vách đá, gờ đá này sẽ giúp tôi nhận ra cửa vào của cái hành lang của người La mă. Đây là sự thận trọng cần thiết, v́ cái hang lớn là giao điểm của rất nhiều hành lang.
Sau khi đă ấn định các tiêu điểm, tôi kiểm soát lại số nến và diêm mang theo, và khi đă vững bụng, tôi thong thả tiếp tục tiến bước trên bề mặt gồ ghề lởm chởm đá của cái hang.
Và bây giờ th́ tôi gặp một trở ngại làm tôi vất vả, một con suối rộng chừng năm hay sáu thước chảy ngang qua đường đi của tôi; thoạt đầu tôi đi dọc theo nó trong ít lâu để cố t́m ra một chỗ đi qua nó mà không phải lội. Cuối cùng tôi đă nh́n thấy một tảng đá phẳng làm thành một chỗ cạn mà tôi có thể nhảy một bước là tới.
Nhưng tảng đá đứng gập ghềnh trong ḍng nước chảy đă nghiêng đi khi tôi đặt chân lên và tôi đă ngă xuống nước lạnh như băng. Cây nến tắt ngúm; tôi phải ṃ mẫm, b́ bơm trong khoảng tối tăm mù mịt.
Tôi đă đứng lên được, ḷng thấy vui thích hơn là hoảng sợ v́ sự rủi ro này. Cây nến đă tuột khỏi tay và bị nước suối cuốn đi. Nhưng tôi c̣n hai cây khác trong túi áo. Sự cố không có ǵ quan trong cả. Tuy nhiên, tới lúc tôi muốn châm cây nến thứ hai tôi mới cảm thấy hết sự khó khăn của hoàn cảnh này. Bao diêm đă ướt sũng sau khi tôi ngă xuống nước. Không thể đánh một que diêm nào ra lửa.
Tôi có cảm giác như có một bàn tay bằng đá đề nặng lên trái tim tôi. Bóng tối đục mờ một cách khủng khiếp. Với sự cố gắng lớn lao, tôi tự trấn tĩnh và phác họa lại trong ư nghĩ h́nh thể mặt đất của cái hang như tôi vừa nh́n thấy.
Hỡi ôi, các tiêu điểm mà tôi có trong đầu lại ở khá cao trên các vách đá và tôi không thể t́m ra chúng bằng cách lấy tay sờ soạng. Tôi nhớ khá rơ ràng vị trí các vách của hành lang; do đó tôi hy vọng là bằng cách lần ṃ tôi cũng sẽ tới được lối vào hành lang của người La mă. Tôi bắt đầu cất bước di chuyển rất chậm chạp, luôn luôn va vào các vách đá.
Tôi đă mau lẹ hiểu rằng cách thức này sẽ chẳng lợi ích ǵ. Trong bóng tối dày đặc của màn đêm, tôi đă mất hết mọi ư niệm về phương hướng. Sau khi đi chừng mười bước, tôi không c̣n biết ḿnh đang ở chỗ nào. Tiếng nước vỗ ́ oạp là âm thanh duy nhất tôi nghe thấy, nó chỉ rơ cho tôi biết con suối chảy nơi nào, nhưng từ lúc rời khỏi bờ suối tôi đă bị lạc đường.
Tôi phải từ bỏ việc t́m đường trong bóng tối dày đặc.
Tôi ngồi trên một tảng đá lớn và ngẫm nghĩ về cảnh ngộ nguy nan này. Không có ai biết về dự định cuộc thám hiểm của tôi, do đó có rất ít cơ hội để có một toán cứu hộ mạo hiểm vào trong hang Blue John.
Tôi chỉ c̣n trông cậy vào khả năng của chính ḿnh. Khi tôi bị ngă xuống nước, chỉ có một nửa người tôi bị ướt thôi. Bên vai phải của tôi nằm trên mức nước nên vẫn khô. Tôi cầm lấy bao diêm và tôi đặt nó vào nách bên trái. Tác động của không khí ẩm ướt trong hang có thể đựợc hóa giải bằng hơi nóng thân thể tôi.
Nhưng ngay cả trong trường hợp này, tôi cũng vẫn không có ánh sáng trong vài giờ đồng hồ. Tôi chỉ c̣n cách là phải đợi. May mắn là tôi đă nhét mấy cái bánh bích quy vào túi trước khi rời khỏi trang trại. Tôi nhai ngấu nghiến chúng bằng cách làm cho chúng ẩm đi với một ngụm cái thứ nước chết toi này vốn là nguyên nhân của tất cả mọi khốn khổ của tôi.
Rồi tôi t́m ra một chỗ ngồi thoải mái hơn trong số các tảng đá. Sau khi lần ṃ một lúc, tôi đă t́m thấy một chỗ mà tôi có thể dựa lưng vào. Tôi ngồi xuống và duỗi chân ra. Bị ướt đẫm và lạnh cứng người, tôi cố tự trấn an bằng cách nghĩ rằng, khoa học hiện đại đă quy định cho căn bệnh của tôi những cửa mở, bao gồm những cuộc tản bộ trong mọi thời tiết.
Được ru ngủ bằng tiếng rù ŕ buồn tẻ của con suối, bị mệt lử v́ màn đêm đen đặc, tôi đă đắm ch́m vào một giấc ngủ đầy lo âu sợ hăi. Tôi đă ngủ bao lâu rồi? Tôi không biêt ǵ cả. Có lẽ là một giờ, có lẽ là nhiều giờ.
Bỗng nhiên tôi ngồi nhỏm dậy, thần kinh căng thẳng và các giác quan tỉnh táo. Không c̣n nghi ngờ ǵ nữa, tôi đă nghe thấy một tiếng động. Một tiếng động hoàn toàn khác hẳn tiếng rù ŕ của nước. Tiếng động đă ngừng, nhưng tôi vẫn c̣n thấy âm vang trong tai tôi. Có phải đó là một toán cứu hộ không?
Chắc hẳn là họ đă gọi lên; nhưng cái tiếng mà tôi vừa nghe, dù rất mơ hồ, không phát ra từ con người. Tim tôi đập th́nh thịch, tôi không dám thở mạnh... Lại tiếng động đó! Và lại nó nữa! Và lúc này nó trở nên liên tiếp. Có tiếng chân bước. Đúng, chắc chắn là tiếng chân bước của một sinh vật!
Nhưng tiếng bước chân kỳ dị làm sao! Nghe tiếng bước chân này, tôi có cảm tưởng là một khối lượng đồ sộ được chống đỡ bằng những bàn chân xốp nhẹ nên sự di chuyển chỉ phát ra một tiếng động tắc nghẹn. Trong bóng tối mịt mùng, tiếng bước chân vẫn đều đặn rơ ràng. Và chắc chắn là nó đang hướng về phía tôi.
Tôi thấy rợn tóc gáy, toàn thân tôi lạnh như băng. Vậy là có một con quái vật sống trong cái hang động lắm ngơ ngách này? Với sự mau lẹ trong bước đi của nó, chắc chắn là nó nh́n thấy trong đêm tối cũng rơ như lúc ban ngày.
Tôi ngồi co rúm lại trên tảng đá. Tôi muốn làm cách nào chui sâu vào trong tảng đá. Những bước chân đi tới gần. Tôi nghe thấy chúng dừng lại. Rồi tôi đoán phỏng chừng rằng con vật dừng lại để uống nước trong suối. Rồi sự yên lặng trở lại, nó chỉ bị ngắt quăng bởi những tiếng khụt khịt và tiếng thở ph́ pḥ khủng khiếp.
Con quái vật có ngửi thấy tôi không? Lỗ mũi tôi đă bắt đầu ngửi thấy một mùi nặng nề hôi thối độc hại. Những bước chân lại vang lên trong bóng tối, lần này th́ ở mạn bờ suối mà tôi đang ngồi. Cách chỗ tôi vài thước, những ḥn đá lăn đi, bị nghiền vỡ và kêu lách cách.
Không dám thở mạnh nữa, tôi cố thu nhỏ thân ḿnh lại được chừng nào hay chừng ấy. Rồi những bước chân xa dần. Tôi nghe thấy những tiếng ́ oạp lớn của nước khi con vật lội qua suối, sau đó những bước chân im bặt trong khoảng xa ở hướng mà chúng đă vọng lên.
Tôi đă ngồi rất lâu trên tảng đá, bị kinh hoàng đến nỗi không nhúc nhích được. Tôi nghĩ tới tiếng động phát ra từ những hố thẳm của cái hang, tới sự sợ hăi của Armitage, tới vết hằn trong vũng bùn. Sau hết, tôi đă có chứng cớ hẳn hoi là có một con quái vật ngoài sức tưởng tượng sống trong hang, nó không giống bất cứ một con vật nào mà ta biết trên mặt đất; và nó ẩn náu trong ḷng núi.
Nói về tính chất hay h́nh dạng của nó, tôi không thể h́nh dung được nó thế nào; tôi chỉ biết rằng con vật khổng lồ này có những bước chân nhẹ nhàng. Giữa lư trí và các giác quan của tôi đă có một cuộc đấu tranh. Lư trí của tôi nói rằng, những con quái vật loại này không thể có trên đời và các giác quan của tôi lại nói rằng những con vật đó có thật hoàn toàn.
Rút cục lại, tôi cảm thấy sẵn sàng chấp nhận rằng chuyến mạo hiểm này chỉ là một cơn ác mộng và cho rằng t́nh trạng bệnh hoạn của tôi có thể gây ra một ảo giác. Nhưng một sự cố sau cùng đă sớm xua tan ngay khỏi tâm trí tôi mọi khả năng nghi ngờ.
Tôi lấy những que diêm trong nách ra, sờ tay vào thấy chúng đă khô hẳn. Tôi cúi xuống chỗ khe hở giữa các tảng đá và bật thử một que. Trước nỗi vui mừng của tôi, nó đă bật thành lửa ngay nhát quẹt thứ nhất. Tôi đốt một cây nến, không khỏi nh́n về sau ḷng đầy kinh hăi, tôi vội vàng bước về phía hành lang của người La mă.
Trên đường đi, tôi đứng lặng người đi, không phải chỉ có một vết thôi, mà những ba vết. Ba vết lơm giống nhau, cùng một kích cỡ khủng khiếp, cùng một đường nét không rơ ràng, cùng một chiều sâu chứng tỏ cái khối nặng đă tạo ra chúng. Một sự kinh hoàng khó tả tràn ngâp ḷng tôi.
Cúi gập người xuống, lấy bàn tay che cây nến, tôi chạy thẳng đến bậc thềm cửa hang Blue John. Mệt đứt hơi, tôi nằm vật xuống đám cỏ tươi, dưới ánh sáng thân thương của những ngôi sao. Khi tôi về tới trang trại th́ đă ba giờ sáng.
Hôm nay, tôi vẫn c̣n run rẩy toàn thân. Tôi không nói ǵ cả. Tôi phải xử sự một cách dũng cảm. Nếu tôi kể lại cuộc mạo hiểm của tôi cho những người đàn bà yếu đuối cô đơn hay cho những người nông dân quê mùa, th́ có trời mới biết được là họ sẽ phản ứng ra sao? Tôi chỉ nói với người nào có thể hiểu được tôi thôi.
25 tháng tư. Trong hai ngày liền tôi đă không rời khỏi giường nằm, một cuộc mạo hiểm không thể tin được. Tôi dùng tính từ này là có dụng ư. Từ sau chuyến đi thám hiểm hang Blue John, tôi đă trải qua một kinh nghiệm cũng khiến cho tôi hoang mang gần như việc phát hiện ra con quái vật vậy.
Tôi đă nói là tôi sẽ tim quanh quẩn nơi đây, một người nào có thể hiểu được tôi và giúp đỡ ư kiến cho tôi. Có một ông bác sĩ đang hành nghề cách đây vài cây số tên là Mark Johnson, và giáo sư Saunderson đă giới thiệu tôi với ông.
Khi cảm thẩy đủ khỏe khoắn để thực hiện một chuyến đi bằng xe hơi, tôi liền tới nhà ông và kể cho ông nghe tất cả câu chuyện của tôi. Ông đă nghe tôi nói với sự chăm chú đặc biệt. Sau đó ông đă khám bệnh hết sức kỹ càng cho tôi, nhưng chỉ đưa cho tôi tấm danh thiếp của một ông Picton nào đó ở Castlenton, khuyên tôi nên tới gặp ông đó ngay tức th́, và bảo tôi hăy thuật lại chính xác những sự việc mà tôi vừa mô tả xong.
Theo ư ông bác sĩ này th́ ông Picton mới thực sự là người mà tôi cần tới. Thế là tôi đi theo hướng nhà ga và đi xe lửa tới cái thành phố nhỏ cách xa chừng mười lăm cây số. Chắc là ông Picton phải có một địa vị rất quan trọng, v́ tấm biển đồng của ông ấy được gắn trên cái của một ṭa nhà lớn ở ngoại ô thành phố. Tôi đang sắp bấm chuông th́ một linh cảm đă ngăn bàn tay tôi lại.
Tôi đi sang bên kia đường và hỏi thăm một người bán hàng. Tôi hỏi ông ta:
- Ông có thể vui ḷng cho tôi biết ông Picton là ai không ạ?
- Được chứ! Đó là một bác sĩ tâm thần hay nhất ở Derbyshire, và ông ấy trông coi cái nhà thương điên mà ông nh́n thấy kia ḱa. Người bán hàng trả lời tôi.
Chắc ai cũng đoán được là tôi đă vội vàng rời khỏi Castleton như thế nào. Tôi quay về trang trại, dọc đường không khỏi chửi thầm những gă bụng đầy chữ nghĩa nhưng thiếu óc tưởng tượng, không thể quan niệm được trong thiên nhiên một thứ ǵ khác ngoại những vật mà chính họ nh́n thấy bằng cặp mắt thiển cận của họ.
Dù sao lúc này tôi cũng đă b́nh tĩnh hơn, tôi nhận thấy là bác sĩ Johnson đă không dành cho tôi một niềm tin lớn hơn niềm tin mà tôi đă dành cho Armitage.
27 tháng tư. Khi c̣n là một sinh viên tôi đă nổi tiếng là can đảm và liều lĩnh. Tôi nhớ trong một lần đi ŕnh ma ở Coltbridge, chính tôi đă tự ư ở lại trong cái nhà có ma. Có phải tại v́ tôi đă có tuổi (tuy nhiên tôi mới có 35 tuổi) hay v́ tôi bị đau ốm khiến cho các đức tính thuở xưa bị cùn nhụt?
Nói tóm lại, chỉ nguyên việc nghĩ tới cái hang khủng khiếp ở trong núi và khi tôi tự nhủ rằng cái hang đó có một con quái vật là tim tôi đă ngừng đập rồi. Tôi sẽ làm ǵ đây? Không một giờ phút nào mà tôi không tự đặt ra câu hỏi này. Nếu tôi không nói ǵ th́ sự bí ẩn cứ c̣n nằm nguyên đó.
Nhưng nếu tôi nói ra th́ tôi sẽ bị đặt trước hai khả năng, một là người ta sẽ cho tôi là một thằng điên và người ta sẽ nhốt tôi lại, hai là tôi sẽ làm cho cả vùng quê kinh động. Nói tóm lại, tôi nghĩ tốt hơn hết là tôi hăy chờ đợi, và chuẩn bị một chuyến thám hiểm có chuẩn bị kỹ hơn và cũng hữu hiệu hơn lần trước.
Những việc thu xếp đầu tiên đă đưa tôi tới Castleton, tôi mua sắm những vật dụng cần thiết: một cái đèn khí đá tốt và một khẩu súng săn hai ṇng lớn. Tôi đă thuê khẩu súng này, nhưng đă mua hơn một chục viên đạn để săn thú lớn, những viên đạn này bắn chết được cả tê giác.
Bây giờ tôi cảm thấy đă sẵn sàng để đương đầu với anh bạn quái vật trong hang sâu. Nếu tôi có sức khoẻ tốt hơn và nếu tôi có một sự đột khởi về nghị lực, chắc tôi sẽ mau chóng kết thúc được vụ này. Nhưng vụ này liên quan tới ai, hay tới cái ǵ đây?
À, đây là một vấn đề làm tôi không ngủ được. Bao nhiêu là giả thiết đă hiện ra trong đầu tôi và tôi đă gạt đi hết cái này tới cái nọ. Tất cả đều không thể xảy ra được! Nhưng cái tiếng kêu, cái vết hằn lơm những bước chân trong hang, tôi buộc ḷng phải nh́n nhận chúng là những sự thật.
Tôi nghĩ tới những con rồng trong huyền thoại cổ xưa. Phải chăng, những con quái vật đó tồn tại ở những nơi khác bên ngoài truyện thần tiên? Có thể nào mà tôi, một người trong giữa muôn người, lại được số mệnh định cho việc phát hiện ra sự sinh tồn có thực của chúng?
3 tháng năm. Tôi nằm ỳ trên giường trong nhiều ngày v́ những biến chuyển thất thường của mùa xuân ở nước Anh, và trong thời gian đó một vài sự cố đă xảy ra; ngoài tôi ra không ai có thể cảm nhận được bản chất thật sự của nó.
Tôi xin nói thêm rằng, chúng tôi đă có những đêm đầy mây mù và không có trăng; và theo điều người ta nói với tôi th́ trong những đêm ấy, những con cừu đă biến mất dạng. Đúng thế, những con cừu đă hoàn toàn biến dạng. Hai con thuộc về chị em nhà Allerton, một con là của ông già Pearson, và một con khác là của bà Mourton. Bốn con trong ba đêm.
Chúng không để lại một dấu vết nào, cũng không nơi nào người ta thấy những gă bụi đời và những tên ăn trộm gia súc. Nhưng c̣n việc quan trọng hơn nữa. Anh thanh niên Armitage cũng mất tích luôn. Khoảng chập tối hôm thứ tư, anh ta rời khỏi nhà ở ngoài cánh đồng và từ đó không ai nghe thấy nói tới anh ta nữa.
V́ đó là một người không có họ hàng thân thích nên sự mất tích của anh ta chỉ khơi lên một nỗi xúc động vừa phải. Những kẻ lắm chuyện th́ nói rằng anh ta mắc nợ, đă kiếm được việc làm ở nơi khác và sẽ mau chóng cho biết tin về ḿnh, dù là chỉ để thu nhặt những thứ c̣n bỏ lại trong ngôi nhà cũ.
Nhưng tôi th́ lại có những linh cảm khác đáng sợ hơn. Rất có thể là sự mất tích của những con cừu đă thúc đẩy anh ta lao ḿnh vào một cuộc mạo hiểm gây ra sự mất tích của anh ta. Chẳng hạn như anh ta đă ŕnh con quái vật và nó đă bắt được anh ta, lôi anh ta tới một xó xỉnh hóc hiểm trong đáy sâu của dăy núi th́ sao?
Thật là một số phận không thể tưởng tượng được cho một người dân văn minh của nước Anh ở thể kỷ hai mươi này! Không thể tưởng tượng đựoc nhưng tôi th́ đoán rằng nó có thể xảy ra và ngay cả nó đă là một sự thật, trong vụ này chỉ có một điều là tôi phải chịu trách nhiệm đến bao nhiêu về cái chết của anh ta?
Tôi sẽ chịu trách nhiệm đến mức độ nào về sự bất hạnh khác có thể sắp xảy ra? Tôi không được phép nghi ngờ nữa; ư thức được những điều ḿnh đă biết, tôi không thể lảng tránh; bổn phận của tôi là phải tự đảm bảo với ḿnh rằng phải làm một điều ǵ đó và nếu cần th́ chính bản thân tôi sẽ làm việc này được rồi.
Tôi không c̣n sự lựa chọn nào khác. Sáng hôm nay tôi tới Ty cảnh sát để thuật lại câu chuyện của tôi. Viên thanh tra đă ghi chép vào một quyển sổ lớn, ông ta đă chào tôi một cách vô cùng trịnh trọng; nhưng ngay sau khi tôi khép cửa lại th́ tôi đă nghe thấy những tiếng cười lớn. Chắc hẳn ông ta đă chế nhạo sự ngây thơ của tôi. Tôi sẽ tự xoay sở một ḿnh vậy.
10 tháng sáu. Tôi viết tiếp cuốn nhật kư này trên giường nằm, sau sáu tuần ngưng viết. Tôi đă bị một cú sốc khủng khiếp cả về tinh thần lẫn thể xác, sau một cuộc mạo hiểm mà người ta rất hiếm khi phải trải qua. Nhưng ít nhất tôi cũng đă đạt tới mục đích mà tôi tự đặt ra cho ḿnh.
Sự hiểm nguy phát sinh từ con quái vật ở hang Blue John đă được loại trừ vĩnh viễn. Đây là một việc mà tôi, một kẻ tật bệnh sắp hết hơi, đă hoàn thành cho xă hội. Tôi xin thuật lại một cách hết sức rành mạch những điều đă xảy ra.
Hôm thứ sáu..mùng ba tháng năm, đêm tối như mực. Đây là một đêm lư tưởng cho sự xuất hiện của con quái vật. Vào lúc mười một giờ đêm, tôi rời khỏi trang trại, mang theo cái đèn khí đá và khẩu súng, sau khi để lại trên bàn trong pḥng một mảnh giấy ghi lại là nếu sự vắng mặt của tôi kéo dài th́ phải t́m tôi ở hang Blue John.
Tôi đi tới lối vào của cửa ṿm kiểu La mă. Tôi khom ḿnh trên một tảng đá dốc nghiêng chỗ lối vào, tôi tắt đèn đi và ngồi ŕnh, khẩu súng đă nạp đạn cầm sẵn trong tay. Một phiên gác buồn nẫu ruột! Trên các sườn đồi, tôi nhận ra những ánh đèn của các trang trại rải rác ở đó đây. Chuông của giáo đường Chapel le Dale điểm từng giờ một cách yếu ớt.
Những biểu hiện sự có mặt ở xa xôi của các đồng bào của tôi chỉ làm tăng thêm cảm giác cô đơn, thay v́ thúc ép tôi phải khắc phục nỗi kinh hoàng, làm cho tôi muốn quay về trang trại và dứt khoát từ bỏ việc này.
Nhưng mỗi người chúng ta đều có ḷng tự trọng nằm sâu trong tâm khảm, ḷng tự trọng này chống lại việc bỏ dở một công cuộc vừa mới bắt đầu. Cảm nhận về ḷng kiêu hănh cá nhân đă giúp đỡ tôi rất nhiều, chỉ nhờ vào một ḿnh nó mà tôi đứng vững được trong khi tất cả mọi bản năng của tôi đều xui tôi bỏ trốn.
Lúc này tôi rất sung sướng đă có được sức mạnh ấy. Bất kể những ǵ nó bắt tôi phải trả, phẩm cách người của tôi đă không có ǵ để phải xấu hổ.
Chuông đă điểm nửa đêm. Rồi một giờ. Hai giờ. Đây là lúc tối nhất của một đêm. Những đám mấy thấp bay bên trên mặt đất. Trên trời không có một ngôi sao. Ở một nơi nào đó trên các ghềnh đá, một con cú rúc lên, tiếng thở dài êm dịu cách quăng của gió là tiếng động duy nhất mà tai tôi thu nhận được.
Rồi th́ bỗng nhiên tôi nghe thấy nó! Từ đằng xa, ở phía dưới, trong cái hang vang lên tiếng chân như bị tắc nghẹn của con vật, bước chân vừa nhẹ nhàng vừa nặng nề. Tôi cũng nghe thấy tiếng những ḥn đá lăn đi khi con quái vật dẫm chân lên. Những bước chân đă tới gần. Con vật đă tiến tới rất gần chỗ tôi.
Tôi nghe thấy tiếng các bụi cây kêu lắc rắc khi bị con vật rẽ ra và làm găy nát chung quanh lối vào; rồi một cách lờ mờ trong bóng tối tôi nhận ra một khốI đồ sộ một loại thú không ra h́nh dạng ǵ, kỳ quái, từ trong hang chui ra một cách mau lẹ và yên lặng.
Sự sợ hăi và kinh hoàng làm tê kiệt cả người tôi. Tuy là tôi đă ngồi ŕnh rất lâu, nhưng đứng trước con quái vật, tôi trở thành bất động, không c̣n chút sức lực nào. Con vật cứ tiến tới, nó đi qua gần sát chỗ tôi và nó đă biến mất trong màn đêm.
Tôi chuẩn bị hết can đảm để đợi lúc nó trở về. Trong làng quê đang ngon giấc ngủ, không một tiếng động nào phát lộ sự hiện diện của nó. Tôi không tài nào ước tính được khoảng cách mà nó đang đứng hay đoán được nó đang làm ǵ, hay tính được giờ phút nó trở về hang.
Nhưng tôi đă thề là cân năo của tôi sẽ không chùn lại lần thứ hai, tôi đặt khẩu súng đă nạp đạn lên trên các tảng đá. Thế mà suưt nữa tôi đă để dịp may qua khỏi. Tôi đă hoàn toàn không nghe thấy tiếng con vật đi qua đồng cỏ.
Bống nhiên tôi nhận ra thân h́nh đồ sộ của nó đang đi về phía cửa hang. Một sự suy giảm lần nữa về ư chí đă ngăn cản tôi bóp c̣ súng, tôi phải cố gắng hết sức ḿnh để động đậy ngón tay trỏ. Trong khi các bụi cây đang bị dập nát bởi bước chân của con vật (nó đă lẫn lộn với bóng tối của lỗ hang) th́ tôi nổ súng.
Dưới tia sáng loè của phát súng, tôi nh́n thấy một khối lớn có lông dài rậm rạp, màu xám của lông chuyển thành màu trắng ở phần bên dưới thân ḿnh nó phần này tận cùng bằng những cái chân cong queo, to lớn. Tôi chỉ nh́n thấy nó trong khoảnh khắc một ánh chớp.
Rồi nghe thấy tiếng những ḥn đá lăn lộc cộc, con quái vật rút lui vào trong hang ổ của nó. Ngay tức th́, bởi một sự chuyển biến phấn khởi trong tâm trạng, tôi gạt bỏ được hết nỗi sợ sệt, gỡ tấm che chiếc đèn khí đá ra, tôi nhảy ra khỏi tảng đá và khẩu súng lăm lăm trong tay, tôi tiến sâu vào hành lang của người La mă, đuổi theo con quái vật.
Cái đèn khí đá chiếu ra trước mặt tôi một tia sáng mạnh, không thể so sánh một chút nào với ánh lửa vàng lập loè của cây nến, đă dẫn đường cho tôi mười hai ngày trước đây trong cùng một ṿm cong này.
Trong khi tôi chạy, tôi nh́n thấy con quái vật đang lảo đảo trốn tránh; cái thân ḿnh đồ sộ của nó choán hết chỗ trống giữa các vách đá, lông nó giống như dây gai thô và rủ xuống từng búi lớn xoắn vào nhau và đung đưa theo mỗi bước chân; ta có thể nói là bộ lông không bị cắt xén của một con cừu khổng lồ, nhưng rơ ràng là nó lớn như một con voi và nó có vẻ vừa to vừa cao.
Tôi vẫn c̣n sững sờ khi tôi nghĩ rằng tôi đă dám săn đuổi một con quái vật như thế này vào tận ḷng trái đất; nhưng khi máu đă nóng lên và khi con mồi đang t́m cách tẩu thoát, th́ cái bản năng cố hữu của người thợ săn đă trỗi dậy và xin chào giă biệt sự khôn ngoan!
Thế là với khẩu súng trong tay, tôi chồm theo con quái vật với hết cả tốc độ của đôi chân. Tôi nhận thấy nó nhanh nhẹn dị thường. Nhưng rồi tôi cũng nhận thấy một cách băn khoăn lo ngại là nó không kém phần quỷ quyệt. Tôi tưởng là nó chạy trốn v́ bị kinh hoàng và bây giờ tôi chỉ việc đuổi theo thôi.
Không một giây phút nào mà tôi không nghĩ là nó có thể quay lại và lao vào tôi. Ở đoạn trên, tôi đă nói rơ là cái hành lang của người La mă dẫn tới một cái hang lớn chính giữa. Tôi vội vă chạy tới đó, đầu óc bị lởn vởn nỗi lo sợ làm mất dấu vết con quái vật. Nhưng con quái vật đă quay lại, và tôi với nó đứng đối mặt nhau.
Cảnh tượng này được soi sáng một cách mănh liệt bởi ngọn đèn khí đá, nó sẽ c̣n măi măi khắc sâu trong kư ức của tôi. Con quái vật đứng thẳng lên bằng hai chân sau như một con gấu và nó khom xuống phía trên đầu tôi, to lớn và đầy đe dọa; không một ác mộng nào có thể h́nh dung được nó.
Tôi đă nói là nó khom xuống như một con gấu, thật sự trong dáng vẻ của nó cũng có một vài nét của con gấu (khi ta chấp nhận rằng có thể có một loại gấu mười lần lớn hơn một con gấu thường), trong những cái bàn chân trước quắp lại với những cái móng trắng như ngà của nó, trong bộ lông bù xù trong cái mơm đỏ há hốc ra lởm chởm những cái răng gớm ghê.
Chỉ có một điểm làm nó khác với con gấu hay bất kể một con vật nào sống trên mặt đất, khi phát hiện ra điều này, tôi run rẩy khắp tứ chi, cặp mắt long lanh trước ánh đèn của tôi là những cục tṛn lớn, lồi ra, trắng bệch và không có thị giác.
Trong một vài giây, nó lắc lư những bàn chân to lớn của nó trên đầu tôi. Rồi ngă về phía trước đè lên người tôi, cả tôi và cái đèn đều bị đè gí trên mặt đất và tôi không c̣n nhớ được ǵ nữa.
Khi tôi tỉnh lại th́ thấy ḿnh đang ở trong trang trại của gia đ́nh Allerton. Hai ngày đă trôi qua kể từ cuộc mạo hiểm khủng khiếp của tôi trong hang Blue John. H́nh như tôi đă nằm bất tỉnh suốt đêm trong cái hang, sau vụ chấn thương với những chỗ găy nguy hiểm ở cánh tay trái và hai cái xương sườn.
Sáng ra, hai chị em nhà Allerton phát hiện ra mảnh giấy của tôi, độ hơn một chục tá điền đă họp nhau lại, lần theo dấu vết của tôi và tôi đă được đưa về pḥng ḿnh trong cơn mê sảng dữ dội.
Họ không t́m thấy một vết tích nào chứng tỏ sự hiện diện của con quái vật, họ không t́m thấy vết máu chứng tỏ rằng viên đạn của tôi đă bắn xuyên qua ḿnh nó. Ngoài các thương tích của tôi và những hằn sâu trên vũng bùn, không có ǵ chứng minh cho những lời nói của tôi.
Sáu tuần lễ đă trôi qua, và tôi đă có thể đi ra bên ngoài ngồi phơi nắng. Ngay trước mặt tôi là một cái sườn đồi màu xám xịt, và tôi phân biệt được cái khe hở đen làm dấu cho miệng hang Blue John. Nhưng lỗ hang này không c̣n là nguồn gốc sự kinh hoàng nữa.
Không bao giờ c̣n con quái vật từ cái hành lang gớm ghiếc này xông ra thế giới của con người, nhưng đầu óc trí thức, những nhà bác học, bac sĩ Johnson và rất nhiều người khác chắc sẽ mỉm cười khi đọc bài tường thuật của tôi.
Nhưng các dân quê vùng lân cận không bao giờ nghi ngờ sự thật của câu chuyện này. Sau khi tôi có thể nói được một ngày, họ đă tụ tập vài trăm người chung quanh hang Blue John. Tôi đọc tờ báo Castleton Courier.
“Đặc phái viên của chúng tôi và các vị có nhiệt tâm tới từ Matloc Buxton...đă hoài công tự hứa là sẽ đi xuống cái hang để thám hiểm đến nơi đến chốn, với ư định là kiểm chứng sự xác thực của câu chuyện giật gân của bác sỹ James Hardcastle.
Những người trong khu vực đă đảm đương vụ này và ngay từ lúc sáng tinh mơ họ đă làm việc một cách cực nhọc để lấp kín cái hang Blue John. Cái hang chạy vào một hành lang dốc và những ḥn đá lớn được một số đông người t́nh nguyện chở tới, đă được quăng vào bên trong cho tới khi miệng hang bị bít kín".
Đó là chương cuối cùng của câu chuyện đă làm say mê cả nước. Dư luận ở địa phương vẫn c̣n bị chia rẽ kịch liệt. Ở một bên th́ có nhiều người nêu lên t́nh trạng sức khoẻ yếu kém của bác sỹ Hardcastle và họ nói rằng, các vết thương trong năo bộ có nguồn gốc từ bệnh lao đă có thể sinh ra những ảo giác kỳ quái.
Cũng theo các giới chức này, một ư tưởng mạnh mẽ đă có thể dẫn dắt vị bác sỹ đi vào trong hang, và chỉ một cái ngă mạnh cũng thành nguyên nhân các vết thương của ông. Về phía bên kia th́ cái truyền thuyết về con quái vật sống trong hang, đă được lan truyền rất lâu trước khi bác sĩ Hardcastle tới vùng này.
Những tá điền cho rằng truyền thuyết này được làm vững thêm bởi câu chuyện của vị bác sĩ, cũng như bởi các vết thương của ông, Sự việc này sẽ c̣n nguyên ở chỗ đó, v́ người ta không biết làm thế nào để có một giải pháp dứt khoát vào lúc này.
Trước khi bài báo này được ấn hành, lẽ ra tờ báo ấy phải khôn ngoan một chút để gởi thông tín viên của họ tới gặp tôi. Tôi đă suy nghĩ về vụ này nhiều hơn bất cứ ai khác, và không nghi ngờ ǵ lẽ ra tôi đă có thể làm sáng tỏ một cách có khoa học sự bí mật vẫn c̣n tồn tại trong dân chúng.
Ở đây, tôi chỉ đưa ra lời giải thích duy nhất mà tôi thấy là có thể làm sáng tỏ được tất cả mọi việc. Giả thiết của tôi có thể có vẻ không xảy ra được, dù sao th́ cũng không có ai lại liều lĩnh mà cho rằng nó không thể xảy ra.
Tôi tin rằng (và tờ báo cũng vạch ra rằng, quan điểm của tôi đă được h́nh thành từ trước lúc khởi sự các cuộc mạo hiểm cá nhân của tôi) trong phần đất này của nước Anh, có một cái biển ngầm tiếp nhận nước từ vô số những con suối chảy ḷng ṿng và biến dạng trong núi đá vôi, nơi nào có khối dự trữ nước quan trọng th́ cũng sinh ra sự nước bốc thành hơi, và có sương mù hay mưa; do đó có khả năng sinh ra cây cỏ.
Lập luận này lại gợi ư rằng một đời sống động vật có thể phát sinh theo kiểu đời sống thực vật, những ḍng giống và những chủng loại xuất hiện lúc khởi đầu lịch sử thế giới, khi sự giao tiếp với không khí bên ngoài c̣n dễ dàng hơn. Do đó ở nơi này, những động vật và thực vật đặc biệt đă phát sinh, bao gồm cả những quái vật mà tôi đă nh́n thấy:
Có thể là một con gấu già ở các hang động đă được làm to hơn và biến đổi h́nh dạng rất nhiều v́ môi trường mới của nó. Trong những khoảng thời gian dài vô tận, hai loại sinh vật, một loại ở bên trong và một loại ở bên ngoài đă sống riêng biệt sinh trưởng một cách đều đặn ở cách xa nhau.
Rồi một khu vực nào đó đá xuất hiện trong đáy sâu thẳm của núi, khe nứt này đă để cho một trong số các con quái vật đó leo lên phía mặt đất, và nhờ vào các đường hầm của người La mă thở hít được không khí trong lành.
Giống như tất cả các loài sinh vật sống bên dưới mặt đất, con quái vật cũng mất thị giác, nhưng sự tật nguyền này chắc chắn đă nhận được của tạo hóa những đền bù ở các phương diện khác. Nhất định là nó đă có một phương tiện để định hướng đi và để săn bắt những con cừu trên các sườn núi.
C̣n về cái sở thích của nó đối với các đêm tối mịt, th́ giả thiết của tôi cho rằng, ánh sáng đă làm cho nó rất đau đớn và con quái vật chỉ thích hợp với một thế giới tối đen như mực. Có lẽ cái đèn khí đá của tôi đă cứu sông tôi khi tôi và nó đứng đối mặt nhau.
Đây là cách thức mà tôi giải bài toán hiểm hóc. Tôi trao lại các sự kiện này cho hậu thế; nếu bạn có thể giải thích được các sự kiện này, xin đừng bỏ qua chúng; nếu bạn nhún vai cũng không sao.
Cả sự hoài nghi lẫn sự tán thành của bạn, đều chẳng thay đổi được các sự việc và càng không thể gây ảnh hưởng tới một người, mà sứ mệnh trên cơi đất này đă sắp chấm dứt.
Đó là câu chuyện ly kỳ của bác sĩ James Hardcestle.
Arthur Conan Doyle
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên
Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 649 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 9:17am | Đă lưu IP
|
|
|
NGƯỜI ĐÀN ÔNG CÓ BỘ ÓC "MÁY TÍNH"
Bob Petrella, một nhà sản xuất truyền h́nh người Mỹ, có thể nhớ hầu hết tất cả mọi thứ mà ông đă làm kể từ lúc lên năm tuổi.
Bob Pertrella năm mươi tám tuổi, đến từ bang Los Angeles, Mỹ có thể nhớ được hầu hết những ǵ diễn ra trong cuộc sống của ông một cách chi tiết đến kinh ngạc. Và chỉ khi Pertrella tham gia vào một nghiên cứu về trí nhớ tại đại học California vào năm ngoái th́ khả năng của ông mới được các nhà khoa học biết đến.
Các nhà khoa học cho rằng Bob có một trí nhớ “siêu việt” và hiện chỉ mới phát hiện khoảng bốn người có trí nhớ như vậy trên toàn cầu.
Pertrella cho hay ông có thể nhớ rơ ngày tháng đầu tiên gặp một người bạn tốt, hay toàn bộ những cuộc nói chuyện đă diễn ra trong suốt năm mươi ba năm. Pertrella đă phát hiện ra khả năng của ḿnh hồi học tiểu học khi ông vượt qua tất cả các bài kiểm tra mà thậm chí không cần xem lại bài học.
"Tôi biết ḿnh có trí nhớ khác thường nhưng không muốn tất cả mọi người biết và khoe khoang với người lạ. Mọi người cho rằng tôi bị một hội chứng có tên gọi Savant, có nghĩa là có trí nhớ đặc biệt tốt, nhưng cũng có người nói tôi nói dối. Tôi cũng không giải thích được được tạo sao tôi có trí nhớ như vậy".
"Tôi nhớ những điều tốt đẹp nhất khiến tôi quan tâm, có thể là sự kiện thể thao, những ngày tháng lịch sử hoặc chính trị, hay đơn giản chỉ là một ngày vui vẻ mà tôi đă từng trải qua trong quá khứ".
Ông cho biết thêm: "Tôi nhớ số điện thoại của tất cả mọi người. Tôi đă đánh mất điện thoại di động vào tháng 9-2006. Thông thường, mọi người sẽ rất lo lắng khi đánh mất điện thoại v́ họ lưu toàn bộ danh bạ trong đó. Nhưng tôi không ghi bất cứ số điện thoại nào trong máy điện thoại v́ tôi lưu nó trong đầu ḿnh".
Petrella nhớ chi tiết tất cả những ngày sinh nhật của ông kể từ lúc năm tuổi và đêm giao thừa của bốn mươi năm qua, cũng như ai đă giành các giải Oscar kể từ khi ông bắt đầu xem chương tŕnh này, vào năm 1971.
Petrella có thể nói cho bạn biết ngày tháng năm nào cầu thủ O.J được tha bổng và tỷ số trận thi đấu bóng giữa Steelers với Dallas vào ngày 31-8-1997. “Tỷ số là 37-7, trận đấu diễn ra vào ngày chủ nhật” ông nói không chút ngập ngừng.
Trung tâm nghiên cứu thần kinh học thuộc đại học California, đă thực hiện một cuộc nghiên cứu đối với hai ngàn người, và Bob Petrella là một trong ba người có trí nhớ đặc biệt được phát hiện.
Các chuyên gia đă tiến hành kiểm tra với sáu mươi câu hỏi, mà chỉ những người có trí nhớ như Bob mới có cơ hội vượt qua. Người đầu tiên được phát hiện có trí nhớ tuyệt vời là Jill Price, cũng là một công dân Los Angeles.
Telegraph
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên
Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 650 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 9:30am | Đă lưu IP
|
|
|
CHUYỆN THẬT VỀ MA NHẬP ĐỒ VẬT
Bài này viết lại theo lời kể của một người cậu trong giới pháp sư bắt ma, thực hư chưa biết thế nào nhưng post lên cho bà con đọc.
Chuyện là vầy có một gia đ́nh nọ gồm ông chồng, bà vợ và cô con gái của họ khoảng bố hay năm tuổi ǵ đấy. Một bữa người con gái của họ bị bệnh và chết, bà vợ và ông chồng rất là đau xót.
Sau đám ma người con gái th́ họ lập một cái bàn thờ nhỏ để thờ, bà vợ v́ thương con quá nên đem hết các thứ đồ chơi như búp bê, nồi xoong chảo... của đứa con đặt trên bàn thờ.
Mọi chuyện bắt đầu từ đây. Mấy đêm sau vào khoảng một đến hai giờ khuya, th́ bà vợ đều giật ḿnh v́ những tiếng động lạ như là có người đang chơi đồ chơi vậy, bà ta thắc mắc nhưng cũng cố thu hết can đảm ra xem chuyện ǵ, v́ nghĩ là ăn trộm thôi.
Nói thêm là trên bàn thờ cô con gái có thắp cái bóng đèn cà na đỏ, và khi bà vợ bước ra xem th́ thấy có cái bóng người in trên tường và đang chơi đồ chơi. Bà ta hốt hoảng vào kêu ông chồng thức dậy.
Ông chồng dù đang say ngủ nhưng do bà vợ lay măi nên cũng ráng theo bà ra xem chuyện ǵ, nhưng khi ra tới nơi th́ chẳng thấy ǵ cả, trên bàn thờ của con họ mọi thứ đồ chơi vẫn ở vị trí cũ.
Qua đêm sau mọi chuyện lại diễn ra như vậy, lần này bà không kêu ông chồng nữa mà đánh liều ra xem chuyện ǵ th́ trời ơi...cái bóng con búp bê của con gái họ đang...chơi đồ chơi ngay trên bàn thờ và in lên tường rơ mồn một.
Bà ta thét lên và chạy vào kêu ông chồng dậy, lần này ông ta theo bà ra th́ mọi thứ lại vẫn ở vị trí cũ. Ông chồng cho rằng bà vợ v́ thương con quá nên sinh ra ảo giác và đưa bà ta đi bệnh viện khám.
Về bà vợ th́ bà ta tin là những ǵ ḿnh nh́n thấy là sự thật nên lén ông chồng đi gặp thầy pháp để hỏi và nhờ giúp đỡ v́ bà nghĩ đó là linh hồn con gái bà. Thầy pháp theo bà ta về nhà xem thử bàn thờ và nói với bà rằng không phải linh hồn con gái bà đâu và khuyên bà nên đem hết những thứ đồ chơi ấy khỏi bàn thờ, không nên để trên đó.
Sau đó ông pháp sư đọc chú và kinh siêu độ và kêu những vong linh nếu đă quấy phá không được lăng văng ở trong nhà nữa, nếu không ông ta sẽ bắt nhốt tất cả.
Sau đó ông thầy pháp về và bà vợ nghe lời thầy pháp đem hết đồ chơi cất vào thùng và hy vọng sẽ không c̣n chuyện ǵ xảy ra nữa. Ông chồng khi đi làm về nghe bà nói thế cũng không có ư kiến ǵ nữa.
Nhưng đêm hôm đó bà lại nghe thấy tiếng động lại xuất hiện, lần này cả ông chồng cũng nghe thấy nên hai người bèn lén đi ra ngoài pḥng khách xem sao th́ lại thấy cái bóng con búp bê in trên tường đang chơi đồ chơi.
Ông ta vội đến ổ điện bật công tắt đèn lên và xem lại th́ mọi thứ lại im bặt không c̣n động đậy, nhưng kinh khủng nhất là tất cả đồ chơi đều nằm lại ở vị trí cũ, trong khi bà vợ đă cất hết vào thùng từ lúc trưa. Lần này th́ cả hai người đều tin rằng mấy món đồ chơi này có vấn đề.
Sáng hôm sau bà vợ cùng ông chồng đem hết tất cả đồ chơi ấy đến chỗ pháp sư kể lại mọi chuyện và nhờ ông pháp sư xử lư những thứ này. Ông pháp sư liền kêu bà vợ đi chợ mua trái cây về lập đàn làm phép.
Sau đó đem những thứ ấy đốt bỏ nhưng thật kỳ lạ, tất cả mọi thứ đều tan chảy trong ngọn lửa đỏ, duy chỉ có con búp bê là hoàn toàn không chảy mà c̣n làm cho ngọn lửa tắt ngúm đi.
Ông thầy pháp liền dùng một số bùa đặc trị rồi dán lên con búp bê làm phép, chừng mươi phút sau đích thân ông ta đốt th́ lần này con búp bê mới chịu chảy tan ra.
Ông thầy pháp giải thích rằng linh hồn nhập vào con búp bê không phải là con gái họ, mà chỉ là cô hồn lang thang mà thôi. V́ họ đem con búp bê để lên bàn thờ và thắp nhang, do con búp bê lại mang h́nh dáng con người và được nhận linh khí từ nhang, nên thu hút các vong linh vất vưởng không siêu thoát nhập vào.
Ông c̣n cho biết là cũng may là phát hiện sớm, chứ nếu để nó thành quỷ rồi, th́ ông cũng không xử lư được mà phải nhờ đến những người cao tay hơn. Sau chuyện đó th́ hai người cũng không c̣n thấy ǵ kỳ lạ nữa cả, và họ cũng chẳng dám để bất cứ thứ ǵ có h́nh dáng con người gần bàn thờ nữa.
ST
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên
Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 651 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 9:36am | Đă lưu IP
|
|
|
CHỌN NGƯỜI XUẤT GIA
Khi xưa khi chọn người xuất gia, các sư phụ trụ tŕ thường Luận về năm hay tháng, có gặp các Thức hay không, có mười loại Thức dưới đây xin nói sau.
Nếu gặp một hoặc hai, ba Thức trong mười loại Thức kể dưới đây, mới cho xuất gia. Bằng chẳng gặp một Thức nào, chỉ tỏ người ấy c̣n mang tội nghiệp sâu nặng, không thể độ được, e sau nầy người ấy không tin luật nhân quả, trở lại báng sáng đạo đức.
Nam gặp nhiều Thức càng quư, nữ gặp ít càng hay.
Không luận xuất gia hay tại gia, nếu người nào gặp đặng ba Thức, ấy là người phước đức, biết kỉnh Phật, ham mộ đạo đức, tinh thần, trước sau cũng sẽ đặng thành quả vị Phật Tiên.
Cứ y theo năm nào, tháng nào ḿnh thọ sanh, gặp nhằm Thức nào, mà định phần hơn kém kiết hung về số mạng. (Theo âm lịch).
1. BỒ ĐỀ THỨC
NĂM TUỔI TƯ GẶP THÁNG 2 - 5 - 12
NĂM TUỔI SỬU GẶP THÁNG 2 - 6 - 12
NĂM TUỔI DẦN GẶP THÁNG 4 - 5 - 10
NĂM TUỔI MẸO GẶP THÁNG 2 - 10
NĂM TUỔI TH̀N GẶP THÁNG 2 - 6 -9
NĂM TUỔI TỴ GẶP THÁNG 4 - 7 - 10
NĂM TUỔI NGỌ GẶP THÁNG 5 - 8 - 10
NĂM TUỔI MÙI GẶP THÁNG 6 - 9 - 10
NĂM TUỔI THÂN GẶP THÁNG 5 - 9 - 12
NĂM TUỔI DẬU GẶP THÁNG 2 - 6 - 12
NĂM TUỔI TUẤT GẶP THÁNG 2 - 5 - 12
NĂM TUỔI HỢ GẶP THÁNG 2 - 5 - 12
Người sanh gặp Thức này, có tánh từ bi, hay thương xót và cứu độ người. Theo t́nh đời, kẻ dữ th́ bị người ghét, người lành lại bị kẻ khi. Nhưng người có tánh Bồ Đề, gặp người lành chẳng khi, đối với kẻ dữ cũng không sợ. B́nh sanh đặng quí tướng, ấy là người có căn cơ phước đức.
2. TIÊU TAI THỨC
NĂM TUỔI TƯ GẶP THÁNG 2 - 6 - 12
NĂM TUỔI SỬU GẶP THÁNG 1 - 7 - 10
NĂM TUỔI DẦN GẶP THÁNG 1 - 7 - 11
NĂM TUỔI MẸO GẶP THÁNG 2 - 9 - 12
NĂM TUỔI TH̀N GẶP THÁNG 1 - 4 -7
NĂM TUỔI TỴ GẶP THÁNG 2 - 4 - 11
NĂM TUỔI NGỌ GẶP THÁNG 4 - 7 - 10
NĂM TUỔI MÙI GẶP THÁNG 2 - 9 - 10
NĂM TUỔI THÂN GẶP THÁNG 1 - 4 - 10
NĂM TUỔI DẬU GẶP THÁNG 2 - 5 - 11
NĂM TUỔI TUẤT GẶP THÁNG 2 - 6 - 11
NĂM TUỔI HỢI GẶP THÁNG 1 - 4 - 10
Người sanh gặp Thức nầy, th́ mạng lư lớn, có oai linh quyền hành. B́nh sanh ưa làm việc lành, việc phước và ít có sự buồn rầu. Trong thân mạng có đầy đủ linh khí ngũ hành cứu trợ khỏi tai nàn, ngũ tạng vững bền. Cho nên được phước thọ diên niên, không có tai họa. Ấy là người đă có tạo nhiều duyên lành.
3. TAM HẠP THỨC
NĂM TUỔI TƯ GẶP THÁNG 1 - 6 - 9
NĂM TUỔI SỬU GẶP THÁNG 4 - 7 - 8 - 11
NĂM TUỔI DẦN GẶP THÁNG 5 - 8 - 12
NĂM TUỔI MẸO GẶP THÁNG 6 - 9 - 12
NĂM TUỔI TH̀N GẶP THÁNG 1 - 4 -10
NĂM TUỔI TỴ GẶP THÁNG 2 - 8 - 11
NĂM TUỔI NGỌ GẶP THÁNG 1 - 2 - 4 - 11
NĂM TUỔI MÙI GẶP THÁNG 1 - 4 - 10
NĂM TUỔI THÂN GẶP THÁNG 2 - 11 - 12
NĂM TUỔI DẬU GẶP THÁNG 2 - 6 - 11
NĂM TUỔI TUẤT GẶP THÁNG 1 - 4 - 7
NĂM TUỔI HỢI GẶP THÁNG 2 - 8 - 11
Người sanh gặp Thức nầy, th́ thời vận buổi đầu không đặng tốt. Mạng và hạn đều bị h́nh xung, có tai họa đến. Người phạm Thức nầy, tính t́nh thỏa hiệp, đối với mọi người rất yêu chuộng sự ḥa thuận. Nhưng chỉ e trong nhà tiền của khó giữ đặng lâu dài.
4. THÔNG THIÊN THỨC
NĂM TUỔI TƯ GẶP THÁNG 6 - 12
NĂM TUỔI SỬU GẶP THÁNG 1 - 7 - 12
NĂM TUỔI DẦN GẶP THÁNG 5 - 8 - 12
NĂM TUỔI MẸO GẶP THÁNG 3 - 9 - 12
NĂM TUỔI TH̀N GẶP THÁNG 2 - 5 -12
NĂM TUỔI TỴ GẶP THÁNG 1 - 4 - 10
NĂM TUỔI NGỌ GẶP THÁNG 1 - 4 - 7
NĂM TUỔI MÙI GẶP THÁNG 1 - 4 - 10
NĂM TUỔI THÂN GẶP THÁNG 2 - 6 - 8
NĂM TUỔI DẬU GẶP THÁNG 3 - 6
NĂM TUỔI TUẤT GẶP THÁNG 6 - 9 - 12
NĂM TUỔI HỢI GẶP THÁNG 5 - 7 - 8
Người sanh gặp Thức nầy, th́ đặng sống lâu. Một đời y lộc đặng bền vững đủ đầy. Người có khí tượng tốt đẹp được thiên hạ tôn trọng và gần với nhiều nhà sang cả. Nếu gặp đặng bốn Thức trụ cốt ấy là hạng người thiên tạo.
5. KHỞI GIA THỨC
NĂM TUỔI TƯ GẶP THÁNG 1 - 4 - 10
NĂM TUỔI SỬU GẶP THÁNG 2 - 5 - 10
NĂM TUỔI DẦN GẶP THÁNG 2 - 6 - 12
NĂM TUỔI MẸO GẶP THÁNG 1 - 4 - 7
NĂM TUỔI TH̀N GẶP THÁNG 2 - 6 -11
NĂM TUỔI TỴ GẶP THÁNG 2 - 6 - 9
NĂM TUỔI NGỌ GẶP THÁNG 4 - 7 - 10
NĂM TUỔI MÙI GẶP THÁNG 5 - 8 - 12
NĂM TUỔI THÂN GẶP THÁNG 6 - 9 - 12
NĂM TUỔI DẬU GẶP THÁNG 1 - 7 - 10
NĂM TUỔI TUẤT GẶP THÁNG 2 - 5 - 6
NĂM TUỔI HỢI GẶP THÁNG 1 - 4 - 10
Người sanh gặp Thức nầy, có ruộng vườn của ông bà để lại. Làm việc ǵ cũng đặng xong xuôi, phước lộc song toàn. Nhưng sự nghiệp của ông bà để lại cũng phải sửa đổi, tự ḿnh làm nên, tự ḿnh xây dựng cho được tốt đẹp, đủ đầy duyên lành trong nhà cửa. Ấy là người đủ khả năng làm nên sự nghiệp.
6. PHƯƠNG TRƯỢNG THỨC
NĂM TUỔI TƯ GẶP THÁNG 2 - 7 - 12
NĂM TUỔI SỬU GẶP THÁNG 2 - 6 - 11
NĂM TUỔI DẦN GẶP THÁNG 2 - 9 - 10
NĂM TUỔI MẸO GẶP THÁNG 1 - 4 - 10
NĂM TUỔI TH̀N GẶP THÁNG 2 - 5 -12
NĂM TUỔI TỴ GẶP THÁNG 2 - 6 - 12
NĂM TUỔI NGỌ GẶP THÁNG 1 - 4 - 7
NĂM TUỔI MÙI GẶP THÁNG 2 - 5 - 8
NĂM TUỔI THÂN GẶP THÁNG 2 - 6 - 12
NĂM TUỔI DẬU GẶP THÁNG 1 - 7 - 12
NĂM TUỔI TUẤT GẶP THÁNG 2 - 9 - 12
NĂM TUỔI HỢI GẶP THÁNG 6 - 9 - 12
Người sanh gặp Thức nầy, tánh hiền lương, không làm hại ai. Ấy là bực có quyền bỉnh, oai nghi mô phạm, mạng không phạm h́nh hại xung khắc, đa số đều là hạng sang trọng, có phần ưu thắng về tài văn chương, chính là bực đại trượng phu.
7. THÀNH TỰU THỨC
NĂM TUỔI TƯ GẶP THÁNG 2 - 6 - 9
NĂM TUỔI SỬU GẶP THÁNG 2 - 6 - 9
NĂM TUỔI DẦN GẶP THÁNG 4 - 7 - 10
NĂM TUỔI MẸO GẶP THÁNG 5 - 8 - 10
NĂM TUỔI TH̀N GẶP THÁNG 3 - 9 -11
NĂM TUỔI TỴ GẶP THÁNG 1 - 4 - 10
NĂM TUỔI NGỌ GẶP THÁNG 8 - 11
NĂM TUỔI MÙI GẶP THÁNG 2 - 9 - 10
NĂM TUỔI THÂN GẶP THÁNG 1 - 4 - 10
NĂM TUỔI DẬU GẶP THÁNG 2 - 5 - 12
NĂM TUỔI TUẤT GẶP THÁNG 2 - 6 - 12
NĂM TUỔI HỢI GẶP THÁNG 1 - 4 - 10
Người sanh gặp Thức nầy, th́ ư chí nhiều hăng hái, ưa hào hiệp. Tuổi trẻ không làm ǵ nên đáng kể và đặng hài ḷng, lại e có điều tai hại đến cho ḿnh. Có ḷng tốt hay cứu người, trái lại làm ơn thành ra mắc oán. ấy cũng chỉ tại có tánh cương trực, không ch́u chuộng, bưng bợ ai. Ấy là người có chí nhẫn nại cố gắng trong việc làm.
8. PHƯỚC LỘC THỨC
NĂM TUỔI TƯ GẶP THÁNG 6 - 12
NĂM TUỔI SỬU GẶP THÁNG 2 - 9 - 12
NĂM TUỔI DẦN GẶP THÁNG 4 - 6 - 12
NĂM TUỔI MẸO GẶP THÁNG 2 - 5 - 8
NĂM TUỔI TH̀N GẶP THÁNG 2 - 8 -12
NĂM TUỔI TỴ GẶP THÁNG 1 - 4 - 7
NĂM TUỔI NGỌ GẶP THÁNG 2 - 5 - 8
NĂM TUỔI MÙI GẶP THÁNG 3 - 5 - 12
NĂM TUỔI THÂN GẶP THÁNG 1 - 7 - 10
NĂM TUỔI DẬU GẶP THÁNG 3 - 6 - 12
NĂM TUỔI TUẤT GẶP THÁNG 6 - 9 - 12
NĂM TUỔI HỢI GẶP THÁNG 1 - 4 - 11
Người sanh gặp Thức này, có tiền của nhiều, tiền của vật báu xài hết lại có nữa. Thiên đ́nh ( sáng trưng ) cao rộng, gần nhiều nhà sang trọng. Đời tự nhiên có đủ y lộc, bao giờ cũng đặng toại tâm xứng ư
9. THIỆN TRI THỨC
NĂM TUỔI TƯ GẶP THÁNG 5 - 8 - 9 - 10
NĂM TUỔI SỬU GẶP THÁNG 7 - 9 - 12
NĂM TUỔI DẦN GẶP THÁNG 1 - 7 - 12
NĂM TUỔI MẸO GẶP THÁNG 6 - 9 - 12
NĂM TUỔI TH̀N GẶP THÁNG 1 - 7 -10
NĂM TUỔI TỴ GẶP THÁNG 6 - 11
NĂM TUỔI NGỌ GẶP THÁNG 2 - 9 - 12
NĂM TUỔI MÙI GẶP THÁNG 2 - 6 - 10
NĂM TUỔI THÂN GẶP THÁNG 1 - 2 - 10
NĂM TUỔI DẬU GẶP THÁNG 1 - 7 - 12
NĂM TUỔI TUẤT GẶP THÁNG 6 - 9 - 12
NĂM TUỔI HỢI GẶP THÁNG 6 - 9 - 12
Người sanh gặp Thức nầy, được nhiều người khâm phục. Y lộc tự có đầy đủ, đến xứ nào cũng đặng các quới nhơn trọng đăi vui vẻ. Năm gặp vận may, có đủ duyên phước, số đặng hanh thông.
10. PHẬT PHÁP THỨC
NĂM TUỔI TƯ GẶP THÁNG 5 - 8 - 11
NĂM TUỔI SỬU GẶP THÁNG 2 - 9 - 12
NĂM TUỔI DẦN GẶP THÁNG 1 - 9 - 11
NĂM TUỔI MẸO GẶP THÁNG 2 - 11
NĂM TUỔI TH̀N GẶP THÁNG 3 - 9 -12
NĂM TUỔI TỴ GẶP THÁNG 1 - 4 - 10
NĂM TUỔI NGỌ GẶP THÁNG 3 - 9 - 10
NĂM TUỔI MÙI GẶP THÁNG 6 - 9 - 12
NĂM TUỔI THÂN GẶP THÁNG 6 - 9 - 12
NĂM TUỔI DẬU GẶP THÁNG 1 - 4 - 12
NĂM TUỔI TUẤT GẶP THÁNG 2 - 6 - 9
NĂM TUỔI HỢI GẶP THÁNG 4 - 7 - 10
Người sanh gặp Thức nầy, là người có tánh đức đáng kính trọng. Sanh ra đă có tướng tốt rơ ràng, thiên đ́nh cao rộng, đầu óc thông minh hoạt bát. B́nh sinh ham học kinh sách xưa nay, tâm trí tinh xảo sáng suốt, nghe mau hiểu lẹ. Lời nói ra có thể giáo hóa người, trước sau ai ai cũng đặng hài ḷng ưng ư. Ấy là người có khiếu đạo đức trí tuệ.
"Thức" ở đây theo đạo giáo có nghĩa là các hạt mầm của "Nghiệp". Nghiệp mang nhiều ư nghĩa :
- Hành vi, hành động, hoạt động, cách cư xử, tư cách, bao gồm ba hành vi thuộc ư, miệng, và thân.
- Dấu tích, kết quả lưu lại từ ba hành vi của nghiệp; năng lực vận hành tiềm tàng nhân duyên tạo thành từ những hành vi, mà cuối cùng sẽ tạo ra các kết quả khác.
- Hành vi xấu ác, tai hại. mê muội.
- Hạnh thanh tịnh
- Nỗ lực, tinh tiến, phấn đấu
dùng chỉ quy luật chung nhất về nguyên nhân và kết quả. Theo đạo Phật, mỗi tác động (nghiệp) dưới một điều kiện nhất định, sẽ tạo thành một quả. Một khi quả đó chín, nó sẽ rơi trở lại người tạo ra nó.
Muốn thành quả, một nghiệp phải là tốt hay xấu và là một hành động cố ư. V́ sự cố ư đó, một nghiệp để lại một dấu vết nơi tâm thức của người tạo nghiệp và tâm thức đó sẽ hướng theo những sự tạo tác của chính ḿnh.
Thời gian để một quả chín muồi có thể kéodài rất lâu và chính nó tác động lên sự tái sinh và làm loài hữu t́nh, trong đó có con người, cứ lưu măi trong Luân hồi.
Một nghiệp được gây ra hoặc bằng một hành động thuộc thân, thuộc tâm hay ngôn ngữ. Như thế khi người ta có ư làm cái ǵ th́ đă tạo nghiệp, không nhất thiết việc làm đó có xảy ra hay không. Chính tư tưởng đă tạo tác nghiệp.
Một hành động sẽ không gây nghiệp nếu nó được thực hiện mà không xuất phát từ tham, sân, si. Một nghiệp tốt có thể mang lại kết quả tốt trong một sự tái sinh.
Tạo nghiệp tốt không có nghĩa là chấm dứt tái sinh. Muốn thoát khỏi luân hồi, con người phải từ bỏ nghiệp tốt lẫn nghiệp xấu. Cần phải hiểu nghiệp và nghiệp lực không đồng nghĩa với thuyết cho rằng mọi sự đều được quyết định sẵn (thuyết định mệnh).
Nghiệp làm con người tái sinh trong một cuộc đời, một hoàn cảnh nhất định, nhưng hành động con người trong cuộc đời đó vẫn có sự tự do. Nghiệp sinh ra hoàn cảnh, sự phản ứng đối với hoàn cảnh này lại nằm trong tay con người.
phanthaianh
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên
Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 652 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 9:37am | Đă lưu IP
|
|
|
CHỌN NGHỀ THEO TUỔI
Bạn có biết không, ngày sinh có tác động không nhỏ tới sự thành công trong sự nghiệp của bạn đấy. V́ vậy ngày sinh là một trong nhiều yếu tố để bạn xem xét khi chọn nghề. Thử mà xem, sẽ biết ngay bài viết này “phán” có đúng hay không!
Bạch Dương (21/03-19/04)
Bạn là người nhiệt t́nh, tỉnh táo, trực tính, có tham vọng, cứng cỏi và sáng tạo. Một sự nghiệp về truyền h́nh phát thanh, quảng cáo hoặc kiến trúc sẽ phù hợp với bản chất giàu tham vọng và sáng tạo của bạn. Do bạn là một nhà lănh đạo bẩm sinh nên quân đội hoặc cơ quan pháp luật cũng sẽ là điểm đến hấp dẫn.
Kim Ngưu (20/04-20/05)
Bạn là người thực tế, làm việc có phương pháp, quả quyết, kiên nhẫn, chân thực và biết hoạt động theo nhóm. Hăy t́m kiếm công việc thuộc các lĩnh vực ngân hàng, kế toán và nghiên cứu khoa học.
Song Sinh (21/05-21/06)
Bạn rất lạc quan, ṭ ṃ, thông minh và luôn tràn đầy năng lượng. Bạn cần một công việc tạo được sự hứng thú và có cơ hội đi lại nhiều như hướng dẫn viên du lịch, nhà thám hiểm hoặc vị trí bán hàng cần phải di chuyển thường xuyên.
Cự Giải (22/06-22/07)
Bạn là người giàu tưởng tượng, can đảm, biết chăm sóc và che chở người khác. Bạn giỏi nhất trong việc đưa ra các lời khuyên, v́ vậy hăy xem xét đến ngành luật, tâm lư học, giảng dạy, y tá hoặc công tác xă hội.
Sư Tử (23/07-22/08)
Bạn là người ghét g̣ bó, thích giao du, tự lập và sinh ra để lănh đạo với niềm khát khao thực sự đối với quyền lực. Những đặc điểm đó sẽ giúp bạn trở thành những CEO, giám đốc, biên tập viên giỏi. Lư tưởng nhất là làm việc trong chính phủ.
Xử Nữ (23/08-22/09)
Tỉ mỉ, dí dỏm, vui tươi, ưa hoàn hảo, hướng chi tiết, chăm chỉ và ngăn nắp cùng với sở trường về ngôn ngữ - đó là bạn. Do đó, lựa chọn nghề nghiệp hoàn hảo của bạn là kỹ sư, nhà thống kê, nhà nghiên cứu hoặc biên dịch viên.
Thiên B́nh (23/09-22/10)
Bạn có tài ngoại giao, hấp dẫn, giỏi giao tiếp, dễ gần và có tinh thần sẵn sàng hợp tác. Cảm nhận của bạn về việc hợp tác cùng với thỏa hiệp đồng nghĩa bạn sẽ làm tốt ở chiếc ghế luật sư, nhà môi giới, nhà thương thuyết hoặc nhà quản lư.
Bọ Cạp (23/10-21/11)
Bạn có cảm nhận trực giác rất nhạy bén, thông minh, có óc phân tích, chăm chỉ, tích cực, tận tụy và tháo vát. Với bản tính thích giải quyết những bí ẩn, bạn rất phù hợp với công việc điều tra, luật, vật lư học, nghiên cứu và viết lách.
Nhân Mă (22/11-21/12)
Bạn có thái độ tích cực, năng lượng vô hạn, yêu thích du lịch. Một vị trí bán hàng sẽ là lư tưởng. Ngoài ra bạn có thể nghiên cứu công việc PR, quản lư xă hội.
Ma Kết (22/12-19/01)
Bạn rất cứng cỏi, đáng tin cậy, có trách nhiệm, giỏi tổ chức, hướng mục đích, có tư duy lô gíc và tháo vát. Bạn sẽ phát triển với các vị trí quyền lực hoặc có liên quan đến tiền hoặc toán học. Hăy xem xét vị trí IT bởi bạn cũng rất yêu thích phần mềm và máy tính. Bạn c̣n phù hợp với nghề bác sĩ, thư kư hoặc luật sư.
Bảo B́nh (20/01-18/02)
Thông minh, độc đáo, nhân đạo, nh́n xa trông rộng là đặc điểm của bạn. Hăy lựa chọn các công việc về thiên văn học, lịch sử tự nhiên, hàng không, nhíp ảnh ảnh, thơ ca.
Song Ngư (19/02-20/03)
Bạn là người hào phóng, thân thiện, nhạy cảm, có óc thẩm mỹ, nồng nàn và linh hoạt. Bạn sẽ làm tốt trong bất kỳ lĩnh vực nghệ thuật nào như kịch, văn học, hội họa, âm nhạc. Nhưng đam mê của bạn cũng khiến bạn đủ khả năng đảm đương công tác từ thiện xă hội và thẩm phán.
Diên Vỹ
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên
Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 653 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 9:38am | Đă lưu IP
|
|
|
HỒN MA HAY TIÊN NỮ
Theo lời các ông già bà cả kể lại, th́ tại một thành phố nhỏ ở miền Trung có một nghĩa trang cổ, nơi nhiều thanh niên thiếu nữ đă bị một con ma “hớp hồn” sau mỗi đám tang.
Chữ “hớp hồn” mà các cụ xử dụng thực ra là việc các thanh niên thiếu nữ nạn nhân, bị một hồn ma hiện thành người khác phái dụ dỗ, hẹn ḥ đưa tới cái chết. Tuy nhiên có lẽ đó là chữ đúng nhất để mô tả những trường hợp..hớp hồn của con ma này, nếu quí vị theo dơi câu chuyện dưới đây.
Người ta không rơ con ma này là ma nam hay ma nữ, v́ đối với các thiếu nữ nó hiện thành một thanh niên, mặt mày khôi ngô tuấn tú nói năng từ tốn ngọt ngào, hai điều kiện ắt và đủ để thu phục con tim của các nàng.
Đối với các chàng trai, nó lại biến thành một thiếu nữ với mái tóc dài tha thướt, đôi mắt lá răm với khuôn mặt yêu kiều. Đi kèm với những yếu tố chết người này, nó c̣n có một giọng nói ngọt như đường cát mát như đường phèn, khiến các chàng chỉ nghe không thôi là hồn vía đă lên mây.
Sau đây là trường hợp một thanh niên bị ma “hớp hồn” theo lời kể lại của cụ Nguyễn Văn M.
Thanh niên này sau khi tới dự đám tang của người bạn gái, dù đă được vị linh mục cảnh cáo, một việc làm thường lệ của tất cả các linh mục sau mỗi đám táng, sau khi mọi người đă ra về hết đă ở lại nghĩa trang, ngồi bên mộ người yêu cả tiếng đồng hồ trước khi đứng dậy đi thơ thẩn giữa những ngôi mộ.
Đột nhiên chàng trai thấy một thiếu nữ duyên dáng từ phía xa tiến lại. Tuy con tim chàng thanh niên c̣n đang thổn thức trước cái chết của người yêu, đột nhiên nó như chùng xuống trước vẻ đẹp dịu dàng của thiếu nữ.
Khi c̣n cách chàng trai chừng vài thước, cô gái e lệ cúi đầu chào miệng nở nụ cười tươi, khiến chàng trai hồn xiêu phách lạc, quên cả những lời cảnh cáo của vị linh mục. Không bỏ lỡ cơ hội ngàn năm một thuở chàng lên tiếng làm quen:
- Cô vừa dự đám táng của Thủy phải không?
- Dạ không, tôi đến thăm mộ một người thân. Thủy là ai?
Khi được biết Thủy là bạn gái của chàng trai, thiếu nữ lạ mặt bèn ngỏ lời an ủi và nói rằng, chắc chắn bây giờ người quá cố cảm thấy hạnh phúc hơn khi c̣n sống, đồng thời khuyên nhủ chàng trai đừng buồn v́ đời c̣n dài, thế nào chàng cũng t́m được một người bạn gái khác.
Trước những lời an ủi ngọt ngào của cô gái, chàng thanh niên cảm thấy ấm ḷng và câu chuyện giữa hai người nổ như pháo Tết. Chàng trai mỗi lúc một say sưa trước khuôn mặt tươi mát và giọng nói êm như ru của cô gái. Chàng chưa thấy cô gái nào xinh đẹp và quyến rũ như vậy, chàng trai không hề nghĩ tới việc hỏi thăm lư lịch của nàng, bạo dạn nắm tay cô gái tỏ t́nh.
Thoạt tiên cô gái c̣n tỏ vẻ rụt rè e lệ, nhưng rồi cũng ngập ngừng đáp lại những nhịp đập trong tim của chàng trai và hẹn gặp lại chàng cũng tại nơi này bốn tuần sau đó. Chàng trai nhất định đ̣i gặp cô gái sớm hơn nhưng nàng không chịu và cương quyết đ̣i chàng phải hứa sẽ trở lại gặp nàng đúng bốn tuần sau.
Đột nhiên chàng thấy đôi tay ḿnh như quơ vào khoảng không... chàng vội vă mở bừng đôi mắt và... người đẹp đă biến mất như một... hồn ma! Tới lúc đó chàng trai mới bừng tỉnh, nhớ lại câu chuyện mà các ông già bà cả kể lại, nhớ lại lời cảnh cáo của vị linh mục, và hoảng hốt nhận ra rằng người đẹp mà chàng vừa hẹn ḥ, có thể chính là con ma chuyên hớp hồn người.
Hồn vía lên mây chân tay rụng rời, chàng thanh niên gắng gượng lê gót về nhà thuật lại những ǵ vừa xẩy ra cho cha mẹ. Cha mẹ cậu vội vă chạy tới nhà thờ năn nỉ vị linh mục tới làm phép để cứu cậu.
Nhưng vô ích những lời cầu nguyện không cứu mạng được chàng trai. Sự kinh hoàng đă khiến chàng nằm liệt giường, và bốn tuần sau đúng ngày hẹn với cô gái, chàng thanh niên đă giữ lời hứa, trở lại nghĩa trang.. trong chiếc quan tài.
06-09-2005, 07:42 AM
Điều đáng nói là con ma này không phải chỉ hiện lên hớp hồn người tại nghĩa trang, mà c̣n xuất hiện cả trong những buổi họp mặt, đám cưới tiệc tùng khiêu vũ và không bao giờ thất bại trong việc thu hút nạn nhân. Nó luôn luôn nhận được lời hứa và luôn luôn ghi nhận bằng một nụ hôn lên môi kẻ xấu số trước khi biến mất.
Bị ám ảnh bởi những câu chuyện như trên, nhà văn Không quân N.Đ.T. đă tới thăm ngôi nghĩa trang cổ kể trên. Sau đó ông thuật lại:
- Tôi được đưa tới thăm mộ một thanh niên mới mười tám tuổi, người đă ḥ hẹn với con ma khoảng bốn tháng trước đó. Điều đáng nói là ngày thanh niên này gặp con ma chỉ chưa đầy mười tuần lễ.
Sau khi một thanh niên khác cũng gặp con ma tại nghĩa trang này, cũng cùng ma ḥ hẹn. Trở về nhà thanh niên này lên cơn mê sảng, rồi nằm liệt giường liệt chiếu trước khi trở lại nghĩa trang trong một cỗ quan tài, đúng bốn tuần lễ sau ngày ḥ hẹn với hồn ma. Điều đáng ghi nhận là theo lời bạn bè của cả hai nạn nhân, chi tiết hai cuộc gặp gỡ của cả hai với con ma đều giống nhau như hệt.
Sau hai cái chết sau cùng này, kể từ đó sau mỗi đám táng, người gác nghĩa trang đều đi kiểm soát thật kỹ lưỡng toàn thể khu mộ địa, và hễ thấy thanh niên thiếu nữ nào c̣n lảng vảng một ḿnh v́ bất cứ lư do ǵ, ông yêu cầu họ phải lập tức rời khỏi nghĩa trang, rồi theo chân họ ra tận cổng trước khi khoá cổng.
Có lẽ nhờ thế mà trong một thời gian khá lâu không c̣n ai bị ma hớp hồn trong nghĩa trang này nữa. Có điều người ta không rơ là trong số các thanh niên thiếu nữ, bị người gác nghĩa trang đưa ra khỏi cổng, có người nào chính là hồn ma giả dạng thường dân hay không.
Và cũng từ dạo đó các thanh niên thiếu nữ tại thành phố này, đă hết sức thận trọng trong việc giao dịch với người lạ mặt khác phái trong những buổi họp mặt. Thay vào đó họ đă làm công việc cổ điển nhưng chắc ăn hơn, là xin địa chỉ để tới thăm nhau, dĩ nhiên không phải trong thời hạn bốn tuần.
Những năm sau đó, những vụ bị ma hớp hồn đă không c̣n xẩy ra tại thành phố này nữa, có lẽ v́ con ma hết mối nên đă t́m đi nơi khác làm ăn.
Cũng tại thành phố này, sau khi những câu chuyện về con ma chuyên hớp hồn vừa tạm lắng xuống, th́ thiên hạ lại bàn tán về một bệnh viện nổi tiếng v́ bị ma ám, nhất là sau vụ một bệnh nhân tên là T.V.Bằng được đưa vào đây.
Anh Bằng sau một tai nạn xe cộ đă được đưa tới bệnh viện điều trị tại khu D. Đêm thứ ba ở đây trong lúc nửa mơ nửa tỉnh, anh thấy hai nhân viên y tá đẩy một cái giường có bánh xe vào pḥng.
Người y tá lớn tuổi hơn chích vào vai anh một mũi thuốc, trước khi hai người lăn anh qua cái giường có bánh xe và đẩy anh vào một căn pḥng, mà anh nghĩ là pḥng giải phẫu, nơi có hai bác sĩ đội mũ trắng, mặc áo choàng trắng mặt che kín mít.
Một trong hai người cúi xuống quan sát anh. Bằng có cảm giác đó là một người đàn ông râu rậm, đôi mắt như đầy lửa hận thù, đang toan tính làm một việc ǵ đó. Đột nhiên anh thấy ḿnh cất tiếng hỏi:
- Sao bác sĩ chưa khởi sự?
Một giọng nói đáp lại:
- Yên chí.
Anh Bằng chợt cảm thấy ngực anh đau khủng khiếp như bị cắt bởi một lưỡi dao. Anh cất tiếng xin một cái ǵ giúp anh dịu bớt cơn đau. Một nữ y tá cho anh một viên thuốc. Anh hỏi xin thêm một viên nữa nhưng cô ta lắc đầu:
- Tôi không thể cho ông thêm nữa.
Bằng rên rỉ:
- Trời đất ơi! Đau quá chịu không nổi!
Người y tá nói:
- Ông hăy kiên nhẫn v́ ông sẽ được đánh thuốc mê ngay bây giờ.
Cô y tá vừa dứt lời th́ người đàn ông thứ hai bước tới, chụp một cái ǵ lên mũi Bằng, trước khi cất tiếng cười ằng ặc trong cổ họng nghe thật ghê rợn. Rồi tiếng cười có vẻ xa lần trước khi tan biến.
Đầu óc Bằng dần dần tỉnh táo. Anh nhận ra những ǵ xung quanh: Anh vẫn nằm yên ở chỗ cũ trong khu D! Cơn đau tuy đă hết nhưng anh vẫn nhớ thật rơ cái cảm giác đau đớn đó. Sau đó khi được đưa qua khu khác, Bằng thuật lại những ǵ xẩy ra cho anh cho một cô y tá. Cô hỏi:
- Việc đó xẩy ra ở khu D phải không?
- Dạ đúng.
- Tôi đoán như vậy.
Khi Bằng hỏi tại sao, cô không chịu nói. Măi tới sau khi rời khỏi bệnh viện Bằng mới biết khu D của bệnh viện này bị ma ám. Anh khám phá ra rằng khoảng mười hai năm về trước, tại đây có một bác sĩ tên là Mạch và một chuyên viên đánh thuốc mê tên là Tân.
Hai người từng là đôi bạn chí thân, nhưng khi cả hai cùng phải ḷng một cô y tá trẻ đẹp tên là Lan Anh th́ hai người đột nhiên trở thành hai kẻ thù không đội trời chung, và nhất định không chịu làm việc chung với nhau nữa.
Cô y tá Lan Anh tuy có cảm t́nh với cả hai người, nhưng đối với cô, chức vụ bác sĩ nặng kư hơn chức vụ chuyên viên đánh thuốc mê, nên lần lần Mạch có vẻ chiếm ưu thế. Một hôm bác sĩ Mạch bị xe đụng bị thương trầm trọng. Ông được đưa vào khu D. Một cuộc giải phẫu khẩn cấp được thực hiện và Tân là người phụ trách việc đánh thuốc mê.
Trong khi t́nh địch hoàn toàn nằm dưới quyền sinh sát, v́ bị t́nh yêu làm cho mù quáng, Tân đă cố t́nh đánh thuốc mê quá liều khiến Mạch không bao giờ tỉnh dậy. Hậu quả cái chết của Mạch là Tân cưới Lan Anh.
Tuy nhiên chỉ mấy ngày sau ngày cưới, Tân đă bị thương trong một tai nạn xe hơi và được đưa vào khu D. Trong khi đang được điều trị, bỗng một đêm Tân đột nhiên gào lên đau đớn trước khi tắt thở. Trong cuộc giảo nghiệm, người ta nhận thấy Tân bị một vết dao thật bén như loại dao giải phẫu cắt đứt động mạch tim.
Điều đáng nói là vết thương trong tai nạn xe cộ của Tân, không liên hệ ǵ tới khu vực gần tim hoặc có ảnh hưởng ǵ tới hoạt động của tim. Thiên hạ đồn rằng Tân đă bị hồn ma của Mạch báo thù, và từ đó khu D của bệnh viện này khởi sự bị ma ám.
Cũng như Bằng nhiều bệnh nhân nằm tại đây thấy bị đưa sang pḥng mổ, và hai người đàn ông mặc áo choàng trắng, đội nón trắng mặt mũi che kín mít chờ sẵn và làm họ đau đớn.
Người ta cho rằng hai người này, hai hồn ma th́ đúng hơn chính là Mạch và Tân, sau khi chết v́ c̣n quyến luyến nghề nghiệp cũ, nên đă quyết định “xoá bỏ hận thù” để trở lại chửa trị bệnh nhân.
ST
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên
Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 654 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 9:40am | Đă lưu IP
|
|
|
BÍ ẨN HIỆN TƯỢNG HỒI DƯƠNG
Người chết sống lại?
Vậy đâu là sự thật của những hiện tượng trên? Thật ra, trong y văn và trong lịch sử loài người, hiện tượng này xảy ra không phải là hiếm. Có những công tŕnh đă công bố cho thấy, cứ 100.000 người chết th́ có một người được cho là sống lại. Trong dân gian cũng truyền tụng rất nhiều câu chuyện về hiện tượng trên.
Một số người chuyên cải táng mộ theo phong tục của một số vùng phía Bắc c̣n cho biết: Khi cải táng nhiều ngôi mộ, họ rất hay gặp hiện tượng bộ xương người chết nằm ở nhiều tư thế rất lạ, mặc dù khi được chôn họ đều được đặt nằm ở tư thế thẳng, ngay ngắn. Phần lớn những trường hợp này đều xảy ra ở những người chết trẻ và chết đột ngột.
Nhiều công tŕnh nghiên cứu cho thấy, khi c̣n sống, con người với một cơ thể khỏe mạnh và hệ thần kinh hoàn hảo đă liên tục phát ra những sóng điện từ với rất nhiều tần số khác nhau.
Đă có nhà khoa học cho rằng, những sóng điện từ này có bản chất giống những tia phóng xạ, và nó tăng lên khi hoạt động của cơ thể ở trong những trạng thái đặc biệt, như khi đang kề cận cái chết, t́nh trạng lên đồng hay ảnh hưởng của một số hóa chất.
Ở trong t́nh trạng này, những chất morphin nội sinh sẽ sản xuất ra nhiều và gây nên những t́nh trạng cận sinh, mà khoa học ngày nay vẫn chưa thể hiểu hết nổi.
Bản năng sinh tồn của con người là rất mạnh, nhiều khi nó giúp cơ thể vượt qua được những t́nh trạng thập tử nhất sinh. Đây là một bản năng tự nhiên, không hề phụ thuộc vào hoàn cảnh, môi trường sống hay việc người đó có được rèn luyện học tập hay không về khả năng này.
Trong t́nh trạng hoạt động nội sinh của cơ thể và các phản ứng hóa học tăng cao, có thể sinh ra những hiện tượng mà từ xưa con người đă biết đến gọi là hiện tượng hồi dương.
Hiện tượng này tạo ra một số hiệu ứng sinh học như con người có thể tỉnh lại, hiện tượng thần giao cách cảm... Giống như ngọn nến sắp tắt, những đốm lửa cuối cùng cố gắng lóe sáng chiếu rọi cho cuộc đời một niềm tin vô tận vào sự bất diệt của muôn loài.
Chết lâm sàng và chết thật sự
Theo các chuyên gia y học, có hai h́nh thái cơ bản của cái chết đó là chết lâm sàng và chết thực sự. Hiện tượng chết lâm sàng xảy ra khi bệnh nhân coi như đă ĺa đời với nhịp tim không đếm được, không có hiện tượng hô hấp, có nghĩa là bệnh nhân không c̣n thở nữa.
Nhưng hoạt động của năo bộ vẫn c̣n, tương đồng với việc điện năo đồ vẫn c̣n ghi nhận những sóng đặc trưng cho sự sống của con người. Phần lớn những trường hợp gọi là người chết sống lại, đều xảy ra ở những t́nh huống chết lâm sàng này.
C̣n những trường hợp chết thật sự, là những cái chết được xác định rơ ràng bằng điện tim, điện năo và các dấu hiệu sinh học khác, và phải làm lại sau sáu giờ như luật pháp của một số nước tiên tiến quy định. Các xét nghiệm này đều cho thấy, thật sự người chết đă về cơi vĩnh hằng.
Trước đây khi c̣n là thầy thuốc trẻ chưa có kinh nghiệm, chúng tôi cũng đă vài lần chứng kiến hiện tượng hồi dương ở một số bệnh nhân nặng kề cận cái chết.
Điển h́nh là bệnh nhân bị ung thư gan, có nhiều người đă rơi vào t́nh trạng hôn mê rất nặng, nhịp thở yếu, tim nghe rời rạc, mạch không bắt được, huyết áp bằng không. Bệnh nhân được người nhà xin về để tránh chết ở bệnh viện, theo tập tục truyền thống của người á Đông, sau khi đă được các thầy thuốc và nhân viên y tế tận t́nh giải thích.
Nhưng thật kỳ lạ, hôm sau chúng tôi được mời đến xem bệnh và chứng kiến một hiện tượng kỳ lạ: Bệnh nhân ngồi dậy, tỉnh táo hoàn toàn và đ̣i ăn cháo. Có người c̣n đ̣i xuống giường tập thể dục và gặp người thân.
Thấy hiện tượng trên, chúng tôi vừa mừng cho gia đ́nh người bệnh, vừa thật sự lo lắng không biết ḿnh đă có ǵ nhầm lẫn trong chẩn đoán hay không? Hôm sau, bệnh nhân chết sau khi ăn miếng cháo cuối cùng của cuộc đời.
Và cho đến ngày hôm nay, với những bệnh nhân nặng, khi có hiện tượng hồi dương như trên, chúng tôi đều thông báo cho gia đ́nh bệnh nhân về khả năng bệnh nhân sẽ ra đi vĩnh viễn, trong một thời gian gần nhất.
Để tránh hiện tượng hồi dương và người chết sống lại làm khổ người sống và người sống làm khổ lẫn nhau, các nước phát triển trên thế giới có những quy định rất chặt chẽ về việc xác định về cái chết của con người. Nhiều trường hợp phải có sự chứng kiến của những người đại diện cho pháp luật.
ST
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên
Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 655 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 9:41am | Đă lưu IP
|
|
|
BẮT MA TRƠI VÀ SỰ THẬT VỀ LOÀI MA TINH NGHỊCH
Đang đi một ḿnh giữa đồng không mông quạnh hay một con đường nào đó thanh vắng, đột ngột hiện lên trước mặt một ngọn lửa xanh rờn rợn, lập lờ, lập lờ xoay quanh. Nếu người đó chạy, ma chơi sẽ đuổi theo đến cùng. Những người bị ma trơi cḥng ghẹo thú nhận rằng ma trơi chỉ tan biến đi khi họ chạy đến vùng đèn sáng hoặc gục xuống bất tỉnh v́ sợ!
Buổi tối vùng đông bắc nước Anh im ắng. Joe dời khỏi nhà đi tắt qua khi rừng nhỏ đến dự tiệc với mấy người bạn thân. Khu rừng ngay trước cửa là một khu rừng thưa, mới trồng chứ không phải là rừng mọc tự nhiên. Những tán cây chỉ cao hơn đầu người một chút. Ngày nào Joe cũng đi qua khu rừng đấy nên anh biết rơ mọi ngóc ngách trong rừng. Dù vậy, Joe vẫn run rẩy khi bắt đầu bước chân vào khu rừng.
Lẽ ra Tomer đi cùng anh, nhưng cậu ta đă đi trước. Một cành lá quệt vào má Joe khiến anh rùng ḿnh. Một cảm giác ớn lạnh sống lưng. Những cái lá đung đưa, đung đưa và to dần lên. Joe cố mở to mắt để nh́n rơ lối ṃn và tránh không bị lá quệt vào. H́nh như có tiếng động nào đó. Joe cắn môi bật máu, hàm răng va vào nhau. Hai tay Joe xiết chặt lấy nhau. H́nh như có ai đó đang đi đằng sau ḿnh.
Joe nghĩ rằng nếu cứ cúi mặt nh́n đường th́ c̣n sợ hơn nữa. Anh trấn tĩnh lại và ngẩng đầu lên. Xa một chút, ánh sáng đă chiếu tới từ những ngọn đèn đường. Joe đi nhanh hơn và đoán chừng ḿnh mất vài phút nữa là sẽ tới vùng cây có ánh điện chiếu vào.
Chân đi, mắt nh́n hút vào làn ánh sáng đang toả tới. Bất chợt trước mắt Joe có một đốm lửa xanh xanh không rơ h́nh thù chờn vờn, chờn vờn. Joe lắc đầu đưa tay dụi mắt. Đốm lửa lớn thêm lên. Tim Joe như ngừng đập.
Loại ma trơi mà mọi người thường nhắc đến xuất hiện trước mắt anh. Loại ma trơi này không hại người nhưng nếu càng sợ, th́ nó càng doạ dẫm ḿnh. Người bị ma trơi dọa nạt mà bỏ chạy th́ nó càng đùa cho đến khi người đó ngất đi v́ sợ.
Người chạy dù nhanh đến mấy cũng vẫn thấy con ma lửng lơ xanh rờn rợn vây quanh đầu ḿnh. Joe cố trấn tĩnh nhưng anh nghe rơ cả tiếng tim ḿnh đập th́nh thịch. Anh quay đầu tránh nh́n đốm lửa.
Bất chợt thấy đốm lửa xanh lẹt nhoáng một cái kéo thành một vệt dài và lại hiện ra ngay trước mắt anh. Ngọn lửa chờn vờn như định táp vào mặt Joe. Không thể bỏ chạy được. Joe biết vậy bèn gắng lấy hết can đảm bẻ một cành cây nhỏ bên cạnh. Tiếng nhành cây gẫy “tách” nghe rùng rợn. Joe cầm nhành cây khua loạn xạ vào đốm lửa trước mắt ḿnh ḥng đập tan nó.
Trong khi làm như vậy, mắt Joe nhắm nghiền lại và mong rằng khi mở mắt ra th́ cái đốm sáng đó tan biến. Khua một hồi, Joe hé mắt nh́n. Dường như cả bầu trời trước mắt Joe đầy ma trơi. Những đốm lửa, tia lửa xanh rờn rợn, lượn lờ, phủ kín nhành cây anh đang nắm.
Không c̣n suy nghĩ ǵ nữa, Joe vứt mạnh nhành cây và cắm đầu chạy thục mạng. Anh đâm sầm vào một thân cây và ngă xuống. Không thể vừa nhắm mắt vừa chạy được.
Joe mở mắt ra và tức th́ con ma trơi chờn vờn ngay trước mắt anh. Joe nhổm dậy và chạy. Đầu anh nghiêng về bên nào th́ con ma trơi bay về bên đó. ”Nó vô hại mà”. Joe tự trấn an và cố chạy. Khi anh chạy tới vùng sáng của ngọn đèn đường đầu tiên th́ con ma biến mất.
Ngay khi câu chuyện của Joe được đăng tải trên mạng internet, khu rừng thưa đó trở thành nơi hấp dẫn những kẻ hiếu kỳ. Nhiều người mạo hiểm đi vào rừng giữa đêm khuya để mong một lần gặp ma trơi. Nhưng có lẽ những kẻ hiếu kỳ can đảm như vậy th́ ma trơi không dám đùa chăng, nên không thấy có thêm ai gặp được ma trơi ở khu rừng ấy nữa.
Ma trơi là con ma mà nhiều người ở nhiều nơi trên thế giới kể lại là được gặp nhiều nhất. Những người già th́ thường mang ma trơi ra doạ con trẻ. Thường thường, những người gặp ma trơi là những bà già hay những đứa trẻ nhút nhát.
Họ gặp ma trơi, khiếp vía và về kể lại cho những người khác. Nhưng câu chuyện của họ rất khó tin v́ có những người can đảm sẵn sàng ra đứng tại chỗ hay có ma trơi, để gặp ma một lần nhưng họ không bao giờ gặp được. Tại sao vậy?
Phải chăng con ma trơi cũng “yếu đuối” lắm. Chúng chỉ doạ nạt được các bà già hay những đứa trẻ nhút nhát thôi ư? Hay các bà già muốn “bịa” ra những con ma trơi như vậy để hù doạ và răn đe những đứa nhỏ không cho chúng đi chơi buổi tối?
Thực sự là ở các vùng nông thôn, nhất là ở những con đường xuyên qua cánh đồng nơi có nghĩa trang, thỉnh thoảng vẫn có người gặp ma trơi. Vậy con ma chuyên trêu ghẹo bà già và những đứa trẻ nhút nhát ấy có thực không và h́nh thù, tính chất của nó như thế nào? Các nhà khoa học đă t́m cách bắt lấy một con ma trơi và t́m ra một bí mật cực kỳ hấp dẫn về loài ma này.
Sự thật về loài ma tinh nghịch
Ma trơi trong dân gian là một loài ma nhỏ, hiện lên như một ngọn lửa nhỏ, xanh lè tinh quái hay trêu chọc người đi đường. Loài ma này là hồn của những đứa trẻ tinh nghịch chết sớm.
Do chưa mang lấy nhiều nghiệp chướng nhân gian nên loài ma này không bị đầy xuống địa ngục, nhưng cũng không đủ duyên phận để siêu thoát. Trong khi chờ để đầu thai vào kiếp khác, những linh hồn tinh nghịch này rong chơi và hù doạ người qua đường.
V́ là linh hồn trẻ nhỏ nên những con ma trơi cũng không dám hù doạ, trêu chọc những người cam đảm mà chỉ trêu đùa những đứa trẻ yếu đối nhát gan hay những người đàn bà già đă quáng mắt.
Nhưng chúng chỉ trêu đùa thôi chứ không làm hại thực sự đến người khác. Để tránh gặp ma trơi, người già khuyên lũ trẻ đi đêm nên đốt đuốc to, hoặc nhiều người đi cùng nhau, mang thêm một con mèo hay con chó đi cùng. Lũ ma trơi thấy vậy tất sợ mà không dám hù doạ nữa.
Loài ma trơi ngự trị trong câu chuyện kể của người già ở bất kỳ đâu trên thế giới này. Dường như vùng nào cũng có người gặp ma trơi, nhưng h́nh dáng của con ma này chỉ được kể lại là nó xuất hiện dưới một đốm lửa hay một ngọn lửa xanh lè, chập chờn trước mắt.
Đến những thế kỷ gần đây, khi khoa học phát triển mạnh mẽ người ta dường như biết được con ma trơi là loại ma ǵ và xuất phát từ đâu.
Các nhà khoa học dựa vào vị trí mà ma trơi hay hù doạ người đi đường, là ở những lối đi cạnh nghĩa trang để chứng minh rằng ma trơi thực chất chỉ là hợp chất phốt-pho thoát ra từ xương người chết và cháy lên thành ngọn lửa.
Ma trơi chờn vờn nếu không v́ gió th́ cũng v́ người đi đường sợ hăi, chạy tạo ra gió. Nhưng có một điều bất hợp lư. Nếu chỉ là hỗn hợp của phốt-pho th́ tại sao ma trơi lại bay lượn trước mắt người đi đường, và cứ bám riết lấy họ cho đến khi có ánh sáng khác mới chịu tắt?
Tại sao ở nhiều con đường rơ ràng là không có nghĩa trang, không chôn xác người ở dưới nhưng vẫn có ma trơi? Đây là những câu hỏi chính đáng mà các nhà khoa học bó tay không trả lời được.
Đúng là ở những nghĩa trang vào buổi tối khi trời vừa mưa xong, hỗn hợp khí phốt-pho thoát lên từ đất và bốc cháy với ngọn lửa lân tinh xanh lét. Nhưng ngọn lửa lân tinh này dù có cháy phất phơ mấy đi chăng nữa th́ cũng không thể hù doạ liên tục và dai dẳng khách đi đường như vậy.
Cho nên có thể khẳng định rằng những ngọn lửa lân tinh cháy lên trong những nghĩa trang đấy không phải là ma trơi. Để khẳng định rơ ràng điều này, các nhà khoa học Anh thế kỷ mười tám đă thử t́m cách “bắt” lấy một con ma trơi.
Họ t́m được Kelly, một bà già thỉnh thoảng gặp ma trơi ở đoạn đường từ nhà bà ta ra tới đường lớn. Con đường được khảo sát kỹ càng để chứng minh chắc chắn rằng, không có một xác người hay xác thú nào chôn dưới đó.
Kelly sống một ḿnh trong căn nhà nhỏ cách xa khu dân cư. Mỗi khi ra khỏi nhà ban đêm, bà thường mang một ngọn đèn lớn. Nhưng kỳ lạ thay, cứ đi được nửa quăng đường, khi bà có thể nh́n thấy ánh sáng trong nhà bạn ḿnh phía xa xa, th́ đèn của bà lại chao đi và vụt tắt.
Thỉnh thoảng bà vẫn bị ma trơi trêu ghẹo. Khi đó bà nắm chặt cây thánh giá nhỏ trong tay, lẩm nhẩm cầu nguyện và can đảm không chạy, đi từ từ đến nhà bạn.
Thuyết phục măi bà mới chịu nhận “bắt” con ma trơi này v́ theo bà đó cũng là một sinh linh bất hạnh. Bà được giao cho một chiếc vợt nhỏ, dài, tẩm đầy các hoá chất rất nhạy với lửa. Việc của bà là khi gặp con ma trơi bà chỉ cần vung vợt vào đốm lửa đó thôi. Kelly rất sợ hăi tay nắm chặt vợt.
Nhưng qua mấy chục đêm liền, con ma trơi vẫn không xuất hiện trở lại. Người ta mách rằng nếu mọi người cứ chú ư vào việc này, th́ có nghĩa là Kelly đi đường sẽ thấy rất vững tâm, không c̣n sợ hăi nữa.
Con ma trơi thấy có nhiều người theo dơi nó th́ làm sao nó dám ra trêu chọc. Chiếc vợt được tặng lại cho Kelly và mọi người giải tán. Bà thấy mọi người bỏ đi hết liền cảm thấy bồn chồn, chỉ sợ con ma kéo cả đàn ma trơi đến để hù ḿnh. Bà bỏ đến nhà bạn chơi mấy hôm.
Nhưng do sống một ḿnh nên cuối cùng Kelly cũng phải ra khỏi nhà và đi trên con đường đó. Bà canh cánh rằng thể nào con ma cũng ra hù doạ ḿnh. Tay nắm chắc cái vợt, bà cố đi nhanh. Làn sáng trong nhà người bạn đă toả xa xa. Bà cố rảo chân. Bỗng con ma xuất hiện ngay trước mắt bà. Kelly vung vợt vụt liên tục vào nó. Bà thấy hoa mắt lên.
Con ma biến thành muôn ngàn con ma khác cứ chập chờn xoay tít trước mắt bà. Kelly không c̣n hồn vía nào cả vứt vợt chạy thẳng. Khi chạy đến cửa sổ ngôi nhà bạn có ánh sáng hắt ra, lũ ma mới biến mất.
Hôm sau người ta t́m lại được cây vợt. Không có dấu vết ǵ của một ngọn lửa cả. Như vậy hiển nhiên ma trơi không phải là do khí phốt-pho cháy lên mà tạo ra.
Nếu chúng ta để ư th́ sẽ thấy những vị trí hay gặp ma trơi, là những nơi đă đến gần một vùng sáng nào đó. Chỉ cần đi khoảng dăm phút là vào vùng phạm vi của ánh sáng. Với những người yếu đuối, nhút nhát, khi đi đường một ḿnh trong đêm tối, họ luôn có cảm giác lo âu v́ bóng tối, v́ những con ma.
Sự lo âu này khiến thần kinh của họ luôn căng thẳng, chỉ một tiếng động bất th́nh ĺnh cũng khiến họ mất vía, nếu không bỏ chạy th́ cũng ngất đi. Trong tâm trạng lo âu đó, họ chỉ mong gặp chút ánh sáng nào đó th́ mới an tâm.
Khi đến khoảng cách gần với phạm vi ánh sáng trước mặt, họ đột nhiên vui mừng và ước ao đi tới ngay vùng sáng đó cho đỡ sợ. Mắt họ mở to, hút chặt vào phía vùng sáng. B́nh thường nh́n lâu vào một ngọn đèn nào đó, mắt của bất kỳ ai cũng sinh ra một bóng sáng nhỏ, mờ ảo ngay trước mặt ḿnh.
Đây cũng vậy. Đốm sáng phản quang xuất hiện ngay trước mắt kẻ yếu đuối và họ càng cố chạy nhanh đến vùng sáng, càng cố nh́n vào vùng sáng th́ ánh lấp loá trước mắt họ càng tăng và càng nhẩy múa lung linh.
Chỉ khi họ sợ quá ngất đi mắt nhắm lại giây lâu, hoặc cố chạy tới phạm vi vùng sáng th́ cái bóng sáng ấy mới biến mất. Những bóng sáng phản quang đó đă bị hiểu lầm là loài ma trơi tinh nghịch hay hù doạ người đi đường.
Phan Thương Thảo
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên
Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 656 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 9:42am | Đă lưu IP
|
|
|
BỊ NHẬP
Vào đầu năm 1998 tôi được đại nhân duyên được thọ giáo điểm đạo do người anh rể. Anh ấy tu Mật tông với Thầy già. Và vào khoảng giữa năm 2000 th́ tôi lại có được cơ duyên học một bài học vô h́nh ngay trong gia đ́nh của tôi, và sau xin chia sẻ với các bạn đọc.
Vào năm 2000, th́ ba tôi đột nhiên có những hiện tượng bất thường, ba lúc ấy tự nói nhảm là sẽ có thế chiến thứ ba, người ta sẽ bắt tất cả người trong gia đ́nh hành tội, phơi nắng cho đến chết, thôi th́ bây giờ ông ta sẽ giết chết trước sướng hơn.
Và ba tôi đi ḷng ṿng trong nhà t́m dao, kéo và nói những lời lảm nhảm và những hành động bất thường ấy khiến cho cả nhà lo quưnh, đem tất cả dao, kéo trong nhà bếp và tất cả đồ bén nhọn dấu hết đi và lúc đó vẫn phải canh chừng ba luôn trong 3 ngày 3 đêm.
Ba vẫn không ngủ nghỉ chi cả, khiến cả gia đ́nh phải đưa ba đi vào bệnh viện cấp cứu và cho bác sĩ biết về bệnh t́nh của ba. Sau đó bác sĩ giữ ba ở lại bệnh viện để theo dơi bệnh trạng, và khi ở bệnh viện luôn hai tuần lễ, ba không bao giờ ngủ nghỉ được và cứ làm ồn ào vào ban đêm.
Nhưng ba ăn uống rất mạnh, ăn cả thực phẩm do bệnh viện cung cấp sáng, trưa, và tối và tất cả những món ăn do người trong gia đ́nh đem vào thăm nuôi.
Có một lần vào ban đêm ba làm ồn ào trong pḥng bệnh và khiến cho người anh của tôi rất lo lắng và anh báo cáo với bác sĩ và họ phải trói ba vào giường bệnh vào ban đêm. Sau hai tuần lễ, bác sĩ theo dơi không thấy có triệu chứng ǵ về bệnh của thể xác, và họ chuyển qua bác sĩ tâm thần theo lời anh tôi cho biết.
Khi ba đối diện với bác sĩ tâm thần, ba rất tỉnh táo và trả lời tất cả những câu hỏi vô cùng thông minh, sáng suốt. Bác sĩ tâm thần sau ba lần trắc nghiệm và cho biết là ba không có bệnh về tâm thần chi cả. Lúc ấy anh tôi có nói chuyện với bác sĩ tâm thần là khi ở bệnh viện, ba có làm những việc bất thường mà tất cả y tá, bác sĩ của ba điều biết.
Nhưng bây giờ bác sĩ tâm thần lại cho biết kết quả là không có triệu chứng của người bệnh tâm thần. Thế th́ bác sĩ tâm thần có tin về những chứng bệnh vô h́nh như ma nhập.. hay không? Bác sĩ tâm thần cho biết họ có thể tin nhưng v́ chức nghiệp họ không thể nói sự việc mà khoa học không chứng minh được.
Sau đó anh tôi xin được cho ba xuất viện về, để t́m cách chữa trị bệnh bằng cách của Đông phương. Đồng thời bác sĩ tâm thần cùng bác sĩ gia đ́nh của ba đồng ư cho ba xuất viện về nhà.
(Đến đây tôi xin nói thêm là khoảng một năm trước khi bệnh, ba tôi có tham gia khoá học nhân điện, về nhà ngồi thiền và cho là sẽ có điển lực trong người khiến cho khỏe mạnh và không bị bệnh tật. Sau khi học cao có thể dùng nhân điện trong ḿnh chửa trị bệnh cho người khác).
Khi được về nhà ba tôi lại không bao giờ ngủ nghỉ suốt ba tuần lễ. Ban ngày và ban đêm ba luôn ngồi ở cạnh giường chân chấm đất và không ăn uống chi cả. cũng không nói năng với bất cứ một ai, khiến mọi người trong gia đ́nh vô cùng mệt mỏi v́ phải luôn trông nom, lo sợ.
Sau đó anh cả tôi bèn bàn với tất cả mọi người (có cả người anh rể) là đi lại chùa của một thầy người Đài Loan, là ông Phật sống để cầu cứu. Tôi lúc ấy thấy người anh rể chỉ lẳng lặng quan sát và để cho gia đ́nh lo tính.
Sau khi cầu cứu với thầy Đài Loan không kết quả, gia đ́nh lại xoay về nhân điện nơi ba đă từng học ở đó, họ kêu là đem ba đến cho họ chữa.
Chuyện ly kỳ lại xảy đến. Khi gia đ́nh quyết định ngày mai đưa ba đi nhân điện chữa bệnh, th́ sáng hôm ấy ba lại nằm trên giường trong tư thế nghiêm thẳng, (sau một tuần về nhà không nằm, không ngũ) và người cứng đơ, mắt nhắm.
Anh và em trai của tôi phải khiêng ba như khiêng một khúc gổ. Khi đến xe của chị tôi (xe minivan mở hai cửa bên hông xe) ba vẫn thẳng đơ khiến anh và em trai của tôi phải làm như kiểu chuyển một khúc gỗ vào xe.
Khi đến chỗ Nhân điện lại phải khiêng ba vào và phải đặt ba trên sàn nhà (thật sự ba làm y hệt như khúc gỗ). Vô hiệu quả ngày đầu và người dạy nhân điện bảo hăy trở lại ngày mai. Khi ra về lại khiêng ba vào nhà, vừa đặt lên giường xong th́ ba bật ngồi dậy khiến gia đ́nh dở khóc dở cười.
Sáng hôm sau ba lại tự nằm nghiêm trên giường, lần nầy anh và em trai tôi lại khiêng nhưng lại nặng hơn hôm qua, hai anh em (thanh niên, khỏe mạnh) khiêng không nổi phải gọi nhờ thêm một người anh họ, ba người mới khiêng nổi một thân người khoảng 100Lbs, nhưng cảm giác là nặng hơn gấp năm lần.
Lần này trị nhân điện cũng vô hiệu quả. Đến ngày thứ ba t́nh trạng lại tệ hơn hai ngày trước, phải cầu cứu thêm một người anh họ, bốn người mới lại khiêng nổi một thân người thẳng đơ như khúc gổ. Đưa ba đến nơi, cũng không có một chút hy vọng. Người của nhân điện lại bảo rằng:
- Ngày mai tôi phải trói ông lại mà đánh cho tà xuất ra.
Anh rể của tôi là đệ tử của Thầy Già, bảo người em tôi rằng:
- Ngày mai không nên đi, đừng có để người ta đánh ba ḿnh.
Gia đ́nh quyết định băi bỏ vụ nhân điện và không có cách nào khác. Gia đ́nh th́ đă vô cùng mệt mỏi v́ phải đi làm và phải có người canh chừng ba thâu đêm.
Một buổi tối anh rể tôi rủ người em cột chèo cùng thay cho mọi người trong gia đ́nh canh chừng ba, đêm ấy cũng như mọi đêm ba nhắm mắt, ngồi trên mép giường. Anh rể tôi mới mở cửa pḥng và ngồi ngay cửa pḥng nh́n vào và ba tự nhiên nói:
- Sao con không đi ngủ?
Anh rể bảo rằng:
- Không sao, con chăm sóc cho ba.
Ba không nói ǵ nữa. Ngày hôm sau, anh rể tôi họp cả nhà lại và kể rằng:
- khi ngồi ngoài cửa pḥng canh chừng ba cho gia đ́nh, anh niệm Ngũ bộ chú và cầu nguyện cùng chư Phật, th́ anh nghe được chư vị bề trên cho biết đó là do nghiệp quả của ba.
Nếu muốn cho ba khỏi th́ cho cơ hội tạm chuộc lại bằng cách các người con trong gia đ́nh phải niệm phật mỗi đêm năm xâu chuỗi, và phải in 1000 quyển kinh do thầy già chọn và quyết định và khi kinh in xong th́ sẽ được tạm khỏi, nhưng mà ba phải hành tŕ niệm phật mỗi ngày.
Mọi người đều đồng ư làm theo. Thế là anh rể tôi mới xin phép Thầy già và được cho phép in 1000 quyển Mật Tông Phật Giáo Tinh Hoa Yếu Lược. Huyền diệu thay khi kinh gởi đến (khoảng 21 ngày) th́ bệnh của ba lại hết hẳn. Ăn ngủ trở lại b́nh thường. Từ ngày ba bệnh đến ngày hết bệnh thời gian khoảng bảy tuần.
Chuyện lại chưa dứt, sau khi hết bệnh v́ việc lập gia đ́nh cho người em út. Ba đi qua bên sui gia ở San Jose và ba lại không thực hành sự hành tŕ của ḿnh, khoảng một tháng sau đó tự nhiên ba đổi tánh. Kể từ lúc ấy ba không bao giờ đi ra khỏi nhà dù có việc vui hay tiệc tùng của bà con, bạn bè.
Cạy chân cũng không đi và đến giờ cũng thế. Chỉ trừ khi đi tái khám với bác sĩ gia đ́nh. Chỉ đi thẳng đến bác sĩ xong rồi th́ về thẳng nhà, đôi khi như bị bệnh nặng không ăn uống chi cả.
Khi người trong nhà cố hỏi tại sao ba không ăn uống ǵ hết? Ba lại bảo:
- Người ta không cho ăn, làm sao ăn được.
Sau vài ngày th́ ba trở lại ăn uống b́nh thường. Đây là câu chuyện về bệnh vô h́nh, mà tôi được chứng kiến từ đầu đến giờ.
Duyên Đạo
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên
Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 657 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 9:48am | Đă lưu IP
|
|
|
BỊ NHẬP
CHUYỆN THỨ HAI
Một thằng con trai như tôi từ nhỏ đă là đứa vô thần không tin vào những chuyện siêu h́nh, không tin chuyện con ma, con quỷ có thể nhập người ta. Cho đến khi hàng loạt sự việc kỳ lạ đă xảy ra cho gia đ́nh tôi khiến tôi không muốn cũng phải tin.
Cách đây khoảng hai năm, vào một buổi tối khi về nhà tôi cảm thấy lạ v́ cả nhà tôi sao hôm nay tự nhiên mọi người lại có mặt đông đủ, nói đúng hơn là cả ḍng họ nội tôi không hẹn mà có mặt ở nhà tôi đầy đủ một cách t́nh cờ đến kỳ lạ mà ai trong nhà cũng nhận ra.
Cả đại gia đ́nh quây quần nói chuyện vui vẻ chưa được bao lâu th́ chị gái của tôi, tên Lan bị một em bé sơ sinh (là vai cô của tôi và chị Lan, khi sinh ra đă chết, chưa có đặt tên) nhập về xác.
Chị Lan đang b́nh thường th́ trợn mắt đập bàn cái rầm, sau đó th́ khóc bù lu bù loa, nói năng cử chỉ đúng kiểu đứa trẻ sơ sinh, các ngón tay cứ quíu lại trong các cử động, trách móc v́ không được cúng kiến, không được đặt tên.
Và cho biết t́nh h́nh của các cô chú đă mất cùng bà nội ở thế giới bên kia hiện đang thế nào. Ba tôi hứa là sẽ cúng kiến đặt cho cô cái tên, sau đó cô bỗng nổi giận nói rằng, giận v́ đứa cháu gái ở bên Mỹ (tên chị Hà, con của bác Huân) bị gia đ́nh ở bên đó đưa vào nhà thương điên.
Cả nhà tôi, ai cũng ngạc nhiên sửng sốt, v́ có biết chuyện chị Hà đúng là lúc tỉnh lúc lên cơn nhưng không hề nghe nói chuyện bị đưa vào nhà thương điên.
Chị Hà con bác Huân, là cô gái đẹp nết đẹp người làm cho bao nhiêu chàng trai xứ Tây điên đảo. Chị Hà yêu một anh người Mỹ gốc Trung Đông có gia cảnh tầm thường, th́ bị bác Huân phản đối kịch liệt v́ bác muốn chị lấy những người thương nhân giàu có tương xứng với gia cảnh nhà bác.
Sau buổi chiều chia tay cuối cùng của chị Hà và anh chàng Trung Đông đó th́ chị Hà trở nên bất thường, giống như có hai người khác nhau trong cái thân xác của chị. Lúc b́nh thường chị Hà là người con gái thanh lịch nhă nhặn có học thức, khi lên cơn chị la hét chửi bới, với lời lẽ thô tuc, đập phá suốt hơn sáu tiếng đồng hồ không mệt mỏi.
Chị thỉnh thoảng mới lên cơn một lần, nhất là những khi chuẩn bị tiến tới với một chàng trai nào hoặc chỉ ngửi thấy mùi hoa hồng. V́ thế mà ai đến với chị cũng ra đi trong vội vă. Bác Huân phải về Việt Nam qua mai mối t́m được một chàng trai có h́nh thức tương đối khá để gả chị Hà.
Anh này ban đầu cứ tưởng sống trên thiên đường v́ cái ǵ thuộc về chị Hà cũng tốt đẹp cộng với giấc mơ được đi Mỹ. Mọi thứ êm xuôi cho đến đêm tân hôn, cô dâu lên cơn chửi bới la hét đập nát hết mọi thứ trong pḥng tân hôn. Giấc mơ tấm thẻ xanh cũng chỉ giữ được chú rể một năm, anh này cũng bỏ của chạy lấy người bay về Việt Nam gấp.
Hồn cô tôi qua xác chị Lan bảo rằng chị Hà không hề bị điên mà bị người ta bỏ bùa, và giận dữ nói rằng bác Huân không được đối xử với cháu của cô như thế, không được để ở nhà thương điên v́ chị Huân không có điên.
Cô cho biết là bác Huân phải bay về Việt Nam, về tận Sóc Trăng, nơi quê nội, đến cái mộ kết của cô mà lấy nắm đất ở đầu mộ cho chị Hà đeo vào cổ th́ sẽ khỏi.
Cô c̣n nói rằng cô về thăm gia đ́nh lần đó là lần cuối, mai mốt không về được nữa, và cho biết bà nội tôi đang đứng ở cửa đợi cô và chào từ biệt mọi người. Cả nhà nghe nói mà dựng đứng cả tóc gáy.
Cô điều khiển xác chị Lan bước ra bàn thờ đốt nhang và sau đó là chị Lan ngă cái rầm như rơi tự do xuống nền nhà, nằm ngất xỉu mà lúc đó không người đàn ông nào trong nhà khuân lên nổi, đành phải đem gối kê đầu cho chị và để chị nằm trước bàn thờ.
Khoảng ba mươi phút sau chị tỉnh lại, nói không ra tiếng v́ đă la hét suốt hai giờ đồng hồ khi hồn nhập về. Chị hỏi việc ǵ vừa diễn ra mà sao chị lại mệt quá. Nói rằng lúc năy chị vừa nhắc đến chuyện cúng kiến cho những cô chú đă mất th́ buồn ngủ quá, ngủ mất không biết ǵ nữa.
Sau khi hồn người cô xuất đi, ba tôi gọi điện sang Mỹ th́ mới biết chuyện bác Huân đem chị Hà vào nhà thương điên là có thật. Ba tường thuật lại mọi việc cô nhập về cho bác nghe.
Trái với những ǵ chúng tôi nghĩ, rằng bác Huân sẽ vui mừng và bay gấp về Việt Nam để làm theo lời cô dặn (những lời mà cả đại gia đ́nh tôi cùng chứng kiến) mà cứu chữa cho đứa con gái duy nhất của bác, th́ bác lại tỏ ra phớt lờ không màng tới. Cả nhà ai cũng thấy uất dùm cho chị Hà.
Bẵng đi một thời gian lâu, bác về Việt Nam chơi, bác có khoe với gia đ́nh tôi những tấm h́nh bác chụp cùng với vài người bạn. Th́ ra đó là h́nh bác chụp khi đi sang Ấn Độ nhận lễ quán đảnh và nhận một cái khăn của Ngài Đạt Lai Lạt Ma, và h́nh của buổi lễ xin ơn phước.
Bác cho biết bác đă tu theo Mật Tông Tây Tạng nhiều năm nay và tự hào cho biết bác đi về Ấn-Mỹ rất thường. Tôi không biết ân phước và đạo hạnh của bác đến đâu chỉ thấy là con gái duy nhất của bác tới nay vẫn khùng khùng điên điên, mà bác th́ cố chấp không chịu làm thử theo lời chỉ dẫn của cô ở thế giới bên kia.
thanhk hang
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên
Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 658 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 9:48am | Đă lưu IP
|
|
|
BỊ NHẬP
CHUYỆN THỨ BA
Chuyện này xảy ra cách nhà tôi mấy căn. Gia đ́nh này theo đạo Công giáo rất tích cực và thuần thành hơn gia đ́nh của tôi nhiều. Cả hai nhà đều mở cửa làm ăn buôn bán.
Nhà hàng xóm thường đóng góp cho nhà thờ và tổ chức lễ rước kiệu Đức Mẹ hàng năm. Tôi có quen với cô gái út, tên là Phương, lúc đó hai đứa khoăng mười lăm, mười sáu tuổi, và có tham gia đóng vai thiên thần cùng với Phương đứng cạnh tượng Đức Mẹ trên xe hoa mỗi khi rước kiệu.
Bổng dưng có một ngày Phương bị nổi cơn điên, la hét, chửi cha mắng mẹ của ḿnh dữ dội, và giọng nói bổng nhiên đổi sang tiếng đàn ông, đ̣i hút thuốc lá mà không đưa cho th́ làm dữ lên, đập phá trong nhà, và tự đấm vào ḿnh, cào vào mặt mũi trầy xước hay là uốn cái lưng cong ṿng lên cho hai bàn chân chạm vào đầu…
Khi đưa thuốc lá th́ bắt chân chử ngũ, thở khói thành h́nh này h́nh kia như người hút thuốc lâu năm, miệng th́ phóng ra những lời thô lỗ và những tiếng chửi thề làm cả nhà bấn loạn, sợ hăi, có lúc làm dữ quá gia đ́nh phải xúm lại cột trói lại để cho Phượng đừng bị hành xác nửa.
Hiện tượng này kéo dài tới cả tuần lể. Nhiều ông cha được mời đến làm lể, ban phép lành, rải nước thánh, cầu kinh...nhưng không có kết quả. Chuyện này kinh động cả khu phố, tôi nhát gan không dám đi xem, đành ngồi nhà nôn nóng chờ bà chị chạy qua đó rồi về kể lại.
Rốt cuộc đối đế quá, gia đ́nh họ đành nghe lời người ta chỉ, lặn lội đi Cà mau rước một ông thầy bùa về. Lúc đó th́ "con tà" mới nói ra anh ta là một người lính bị chết v́ bom đạn.
Anh ám cô gái này bởi v́ vào tháng trước cô này đi với người bạn tới trại lính, chổ để xác chết để người bạn nhận xác người bà con, th́ cô nh́n xác của anh và nhăn mặt, hỉnh mủi chê là:
- Xác ǵ cháy đen thui như khô ḅ thấy mà ghê!
Anh muốn trừng phạt cô cái tội khinh thường người chết, và không có ḷng nhân nên đă đi theo cô tới đây. Gia đ́nh và mọi người được vỡ lẽ, và mừng rỡ khi linh hồn đó nghe lời ông thầy bùa khuyên giải và xuất ra.
Phượng tỉnh lại, không nhớ được chuyện ǵ đă xảy ra. Từ đó cũng không có tin tức ǵ thêm, và tôi cũng lo đi học, không có qua lại nửa.
lilazn
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên
Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 659 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 9:49am | Đă lưu IP
|
|
|
VONG QUẬY PHÁ DƯỚI CHÂN NÚI BÀ ĐEN
Vào năm 1998, những ai ở dưới chân Núi Bà Đen Tây Ninh đều biết đến trường hợp chị Nguyễn thị T, ba mươi bốn tuổi, vốn dân Thanh Hóa, có chồng là bảo vệ ở khu vực Hội Xuân Núi Bà.
Cuộc sống b́nh thường của hai vợ chồng bị thay đổi khi chị T bị một vong nam thường xuyên nhập về quậy phá. Mỗi khi bị nhập là chị T thay đổi giọng nói, nhảy lung tung lên các mỏm đá xung quanh, đ̣i hút thuốc và uống rượu.
Có lần đúng mười hai giờ trưa, chị T bị nhập suốt hai giờ đồng hồ dưới sự chứng kiến của nhiều người. Một anh làm chung sốt ruột quá, vội thỉnh sư cô T.N.D trụ tŕ chùa Trung dưới chân núi đến để can thiệp.
Vừa gặp mặt, vong nam này (qua xác chị T) nói thẳng:
- Cô không làm ǵ được tôi đâu, căn tu chưa ra ǵ, đố làm ǵ được nè.
Phải đến khi nhờ một ông chạy xe ôm, được gọi là cậu Tư đến cúng th́ vong này mới xuất ra. Mỗi lần nhập th́ vong này cho biết ḿnh là một chiến sĩ miền Bắc, đă hy sinh trong một trận đánh năm xưa ngay tại chân Núi này.
Một trường hợp khác là chị Trần thị D, khoảng ba mươi tuổi, có tiếng là đẹp người đẹp nết ở khu vực Núi Bà, cũng bị người yêu là lính chết trận nhập về hành xác liên tục.
Theo những người ở chung quanh pḥng tập thể của chị kể lại, thường khi chiều về là chị D bị nhập, người bỗng nhiên trầm xuống, thơ thẩn, lảm nhảm một ḿnh, kể lại các kỷ niệm xưa.
Những người xung quanh phải năn nĩ, cúng vái th́ vong này mới xuất ra. Măi sau chịu hết nổi cảnh này, chị D xin nghỉ việc và trở lại quê quán của ḿnh ở huyện biên giới Tân Châu. Không biết tương lai chị giờ ra sao?
vothuongdao
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên
Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 660 of 1439: Đă gửi: 29 May 2010 lúc 9:50am | Đă lưu IP
|
|
|
VONG XIN MƯỢN XÁC
Trường hợp em N.T.T.D, hai mươi mốt tuổi (đă được điểm đạo) đang là sinh viên Đại học Mở Bán công thành phố Sài G̣n c̣n hy hữu hơn nữa.
Cách đây một năm, khi c̣n ở khu kư túc B… tại khu vực quận năm, em D thường gặp một chị phụ nữ mặc đồ trắng, không cho thấy mặt, hiện về xin em D lập một bàn thờ trong góc pḥng th́ chị này sẽ nhập về, độ cho em B coi bói, có tiền nhiều.
Mỗi lần chị này về, em D cảm giác không khí trong pḥng lạnh ngắt, gió thổi bay cả góc mùng, cả người em quay cuồng như rơi vào một thế giới khác.
Và chỉ nghe duy nhất tiếng nói của chị này xoay ṿng ṿng trên đỉnh đầu. Cũng may là lần nào em D cũng lắc đầu, sau đó vội chuyển đi chỗ khác ở nên không bị nhập. Nhưng có một việc là sau đó, em D lại biết bói bài và coi khá đúng.
Trường hợp em Nguyễn thị G… hai mươi hai tuổi, đang coi bói khá nổi tiếng ở huyện Ḥa Thành tỉnh TN. Gia đ́nh em cho biết, em bị bệnh vật vă gần cả năm trời.
Sau đó có hai vong nhỏ người Bắc thay phiên nhau nhập xác để coi bói. Hai vong này tự xưng là Cúc và Huệ, thay phiên nhau về coi bói, v́ một vong coi th́ một vong phải đi học ở cơi giới nào đó.
Bệnh th́ hết hẳn, lại biết coi bói nên gia đ́nh tuy ngạc nhiên nhưng cũng để em G…hành nghề cho đến nay.
C̣n nhiều trường hợp khác mà thấy chung một mẫu số là, các cô bị vong nhập thường đều trẻ đẹp, hầu hết họ lại phát Tâm ăn chay, niệm Phật và biết tu hành.
Nếu đứng trên nhăn quan Phật Giáo và góc độ huyền bí, th́ có thể xem đây cũng là cái Nghiệp mà họ phải trả, hay là cái Duyên siêu h́nh đưa đẩy để họ biết đến Đạo mà tu học?
vothuongdao
|
Quay trở về đầu |
|
|
|
|