Tác giả |
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 941 of 1439: Đă gửi: 31 May 2010 lúc 4:42am | Đă lưu IP
|
|
|
NHỮNG NƠI BÓNG MA HIỆN H̀NH Ở ANH
Halloween là dịp để mọi người hóa trang như ma quỷ và kể những câu chuyện rùng rợn. Trang Telegraph giới thiệu một vài nơi nổi tiếng bị ma ám, trên vương quốc Anh, trích từ một cuốn sách kể chuyện ma.
1. Tu viện Bisham ở phía nam nước Anh
Bóng ma của phu nhân Elizabeth Hoby, sống tại tu viện này trong suốt thế kỷ 16, đă hiện h́nh vài lần trong ngôi nhà cũ của bà, với nước da sẫm màu trong chiếc váy trắng toát.
Bà này nổi tiếng v́ đánh đập con trai, cho rằng anh đần độn và lười biếng, nhưng sự thực người con trai bị bệnh năo, và càng trầm trọng hơn khi bị hành hạ. Linh hồn của bà đi lang thang quanh nhà, cố gắng rửa bàn tay nhuốm máu trong một cái chậu ma quái.
2. Cánh đồng hoang Bodmin
Người ta truyền tụng câu chuyện về bóng ma của một con thú, trên cánh đồng Bodmin Moor vào mùa hè năm 1983. Nó được miêu tả giống như báo đen, dài hơn 1m.
Video 20 giây công bố năm 1998 chỉ ra rơ ràng bóng ma này, giống con mèo đen lang thang. Các nông dân khẳng định, con thú có tiếng kêu thét như tiếng của một phụ nữ.
3. Cung điện Hampton ở London
Bóng ma của Henry VIII được đồn ám ảnh lâu đài cùng với hoàng hậu Jane Seymour, lướt đi trong chiếc váy trắng và mang một ngọn nến sáng. Đôi khi người ta nghe thấy tiếng la hét trong hành lang, và nh́n thấy người hầu gái Grey Lady, ngồi bên bánh xe quay sợi trong ngôi nhà của cận thần.
Vào năm 2003, camera CCTV ghi lại được h́nh ảnh một con ma cà rồng, nổi tiếng với tên gọi Skeletor. Con ma này mặc váy dài và xuất hiện mỗi lần trước khi các nhân viên an ninh tới.
4. Dunwich ở East Anglia
Vào tháng 1-1328, một cơn băo lớn đổ bổ vào thành phố cảng này, và nhiều ngôi nhà bị chôn vùi trong sóng biển. Sau 700 năm, người dân địa phương khẳng định, những cái chuông của thành phố bị ch́m, vẫn kêu để cảnh báo với họ về các trận băo tiếp theo.
Những h́nh người mờ ảo có thể được nh́n thấy trên đỉnh đồi, và được cho là bóng ma cư dân cũ của Dunwich. Thêm vào đó là ánh sáng bí ẩn xuất hiện, và những âm thanh tương tự như tiếng tụng kinh của các tu sĩ.
5. Tu viện Newstead ở miền trung nước Anh
Được xây dựng từ năm 1170 và sau đó, ngôi nhà này là của gia đ́nh nhà thơ Byron, tu viện nổi tiếng là nơi trú ngụ của các hồn ma. Chính thi sĩ Lord Byron nói rằng, ông đă nh́n thấy thầy ḍng Black xuất hiện báo trước những thảm họa.
Cũng có một quư cô, con gái của người bán sách, luôn ám ảnh nhà thơ này và đi lang thang trong ngôi nhà, rồi khóc rên. Thêm một con ma khác là của một người thuộc ḍng họ Byron thời kỳ đầu, vào thế kỷ 16, được nh́n thấy ngồi trên ghế bên ḷ sưởi và đọc sách.
6. Đồi Cuillin ở Scotland
Ngọn đồi Isle of Skye, là nơi lang thang của bóng ma kẻ tội phạm, tên là MacRaing. Người này đă cướp của và giết một cô gái trong cái giếng cũ. Khi con trai biết tội ác của cha, MacRaing liền giết cả con trai và quăng đầu cậu xuống giếng.
7. Đảo Bardsey xứ Wales
Ḥn đảo này từng là nơi hành hương quan trọng, và có khoảng 20.000 tu sĩ được chôn tại đây. Người trên đất liền nói rằng, họ thường nh́n thấy những bóng người đội mũ trùm đầu, đi lang thang dọc theo bờ biển, và những con ma này được coi như điềm báo của dịch bệnh, chết đuối và băo lũ.
ST
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 942 of 1439: Đă gửi: 31 May 2010 lúc 4:43am | Đă lưu IP
|
|
|
NHÀ MA KIỄU MỸ Ở TRUNG QUỐC
"Ác mộng Thượng Hải" ngôi nhà ma ám theo phong cách Mỹ, xuất hiện lần đầu tiên tại Trung Quốc đă thu hút hơn 10.000 khách tham quan, kể từ khi khai trương vào tháng trước.
Theo Gan Quan, tác giả công tŕnh, mỗi ngày ngôi nhà ma đón hơn 800 khách, gấp đôi con số dự tính ban đầu. Dự định vào hôm nay, đúng ngày hội Halloween, ngôi nhà sẽ bùng nổ một loạt những điều ma quái rùng rợn bất ngờ, cùng các xác chết ngoi lên từ mặt đất, Gan Quan cho biết.
Theo China Daily, được xây dựng từ ngôi nhà cổ 107 tuổi, rộng 500 m2, nhà ma có đủ mọi thứ cần thiết để tạo nên một không gian rùng rợn, cho những người muốn thử cảm giác vừa kinh sợ vừa buồn cười.
Lần lượt các ánh đèn phụt tắt, khi một du khách bước chân vào một lănh địa mới. Có 13 đường đi vào cơi ma quỷ, bắt đầu bằng một hành lang, mà ở đó có một cô gái trong bộ đồ ngủ vấy máu, ḅ lồm cồm trên mặt đất. Tiếp đến là những căn pḥng rùng rợn đầy các thi thể, xác ướp và các loại côn trùng bám đầy mặt tường.
- Tôi phát khiếp không chỉ lần đầu, mà đến lần thứ hai, thứ ba, thứ tư cũng vậy, khi mà những thứ kinh dị cứ th́nh ĺnh nhảy xổ ra.
Một sinh viên 19 tuổi phát biểu.
- Ngôi nhà ma này thật là thú vị, đặc biệt trong dịp lễ Halloween.
Gan Quan nói:
- Ngôi nhà ma này không giống bất cứ thứ ǵ mọi người từng thấy ở Trung Quốc. Ngôi nhà kể lại cả một câu chuyện. Nó kết hợp nghệ thuật, sự rùng rợn và cả ma thuật, mang đến một hiệu ứng âm thanh h́nh ảnh vô cùng ấn tượng, mà chúng tôi đă từng trải qua khi ở Mỹ.
Mặc dù Trung Quốc có những truyền thuyết về ma quỷ đặc trưng, nhưng Gan Quan người lớn lên ở Mỹ, và cộng sự của ḿnh là Charlie Xu, đă xây dựng "Ác mộng Thượng Hải" để mang tới một không khí Halloween đậm chất phương tây.
Cả hai nảy ra ư tưởng khi Gan Quan đến thăm Thượng Hải vào tháng 10-2008 và nhận thấy đây là một thị trường lư tưởng cho các bữa tiệc Halloween.
- Chúng tôi muốn gới thiệu một phần văn hóa Mỹ vui nhộn tới người Thượng Hải, bởi chúng tôi cảm thấy rằng người dân ở đây hoàn toàn sẵn sàng đón nhận nó. Gan Quan nói.
Diệu Minh
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 943 of 1439: Đă gửi: 31 May 2010 lúc 4:43am | Đă lưu IP
|
|
|
CẢNH SÁT GÍ SÚNG DỌA MA
Một ngôi nhà ma dùng để kinh doanh. Ảnh: katewilkey
Một cảnh sát thành phố Baltimore, bang Maryland, Mỹ hôm thứ ba đă chĩa súng vào một nhân viên nhà ma v́ sợ hăi.
Theo Daily Mail, sở cảnh sát Baltimore cho biết, cảnh sát Eric Janik bị buộc tội tấn công, v́ đă dùng súng công vụ chĩa vào người nhân viên, đang hóa trang thành kẻ giết người.
"Con ma" này tiến lại Janik sau khi tour nhà ma kết thúc tối chủ nhật vừa rồi, định trêu cho anh ta sợ.
Theo điều tra của cảnh sát, Janik đă rút vũ khí công vụ và chĩa vào ngực người nhân viên. "Con ma" đánh rơi cái cưa gỗ kiểu xích, mà thực ra là không có xích và không hề nguy hiểm.
Các văn bản buộc tội cho thấy Janik có mùi cồn và nói linh tinh về những ǵ anh ta làm với khẩu súng. Janik hiện đang bị đ́nh chỉ hưởng lương, trong thời gian đợi phiên xét xử chính thức.
Hải Minh
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 944 of 1439: Đă gửi: 31 May 2010 lúc 4:44am | Đă lưu IP
|
|
|
55 PHÚT ĐI TRONG NGÔI NHÀ MA
Những người cực kỳ dũng cảm đă đi bộ tới 55 phút, với 689.17m trong một ngôi nhà "đầy ma".
Hôm 12-9-2009 và để chuẩn bị tốt nhất cho mùa Lễ hội hóa trang năm nay, đại diện của Kỷ lục Guinness thế giới, ông Carlos Martinez đă có mặt để chứng kiến một cuộc đi thăm lâu nhất, trong căn nhà kinh dị có tên The Cutting Edge Haunted House ở Fort Worth, Texas Mỹ.
Đây là một nhà kho đă bị bỏ hoang. Nhà kho này được xây dựng vào cuối những năm 1920. Tổng kích thước chiều dài của nhà kho là 689.17m, tính từ bậc thềm ngoài vào đến trong nhà, và cho đến khi kết thúc cuộc đi bộ.
Những người tham gia cuộc đi bộ trong căn nhà này, phải trải qua 55 phút, với đầy đủ những đạo cụ tạo thành “ma quỷ” rất đáng sợ như đèn chớp, ảnh ma ám ảnh, trang trí quái vật, sương mù, những tiếng động ghê rợn, không gian âm u…
Sau khi tất cả những người “dũng cảm”, bất chấp nỗi sợ hăi để hoàn thành cuộc đi bộ trong căn nhà kinh dị này, đă được nhận bằng chứng nhận Kỷ lục Guinness thế giới.
Ông Carlos Martinez đă đứng ra công nhận kỷ lục thế giới mới, được thiết lập cho những người không sợ ma, khi họ phải đi trong một căn nhà ghê người đúng lúc nửa đêm.
Todd James, chủ của “ngôi nhà ma ám” đă đứng ra đại diện, để nhận bằng chứng nhận Kỷ lục Guinness thế giới. Ông cũng là người được chọn để cắt băng, báo hiệu bắt đầu một bữa tiệc kỷ niệm sự kiện, được tổ chức ngay trong ngôi nhà này.
Bảo Phiến
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 945 of 1439: Đă gửi: 31 May 2010 lúc 4:45am | Đă lưu IP
|
|
|
T̀M ĐƯỢC "ÔNG TIÊN" TRONG L̉NG ĐẤT
Một "thần tài" mang may mắn đến cho gia đ́nh hay một "ông tiên" ban phép lạ? Là họa là phúc? Ông Trịnh sẽ quyết định ra sao?
Sáng ngày 27-10- 09, một nông dân 63 tuổi người Trung Quốc, đă phát hiện ra một củ hà thủ ô, có h́nh dạng vô cùng đặc biệt.
Tỉnh Tứ Xuyên vốn nổi tiếng trong và ngoài nước, bởi những danh lam thắng cảnh nổi tiếng. Ngoài di sản văn hóa vi phật thể độc đáo, đây c̣n là cái nôi ra đời của nhiều môn nghệ thuật, văn hóa.
Tuy nhiên, chưa khi nào người dân Trung Quốc lại nhắc đến Tứ Xuyên nhiều như những ngày trở lại đây. Chính củ "ông tiên" được nông dân Trịnh Đức Luyện phát hiện, đă khiến giới truyền thông và đông đảo dân chúng vô cùng ngưỡng mộ.
Với chiều dài 62 cm, nặng 5,8 kg, củ hà thủ ô này có ngoại h́nh giống hệt một "ông tiên" tóc dài, h́nh ảnh vốn được người nông dân mê tín cho rằng hiện thân của thần tài. Ông Trịnh cho hay:
- Có được món quà đặc biệt này, chưa biết là họa là phúc. Có nhiều người bảo h́nh người này trông rất giống tôi. Lại có người cho rằng đây là thần tài sẽ mang đến vô số vàng bạc cho gia đ́nh…Nhiều suy đoán khác nhau nhưng tôi th́ lại nghĩ khác. Sớm muộn ǵ tôi cũng sẽ mang nó lại với thiên nhiên.
Ông Trịnh cho biết, nhiều người đến xem và nghi ngờ tính chân thực của củ hà thủ ô này.
- Phóng viên c̣n dùng dao nhọn cắt thử bên ngoài vỏ th́ thấy có dịch trắng chảy ra. Tôi nh́n thấy mà vô cùng đau ḷng. Tôi sẽ chôn nó xuống đất và hy vọng món quà này được trở về nơi nó sinh ra.
ST
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 946 of 1439: Đă gửi: 31 May 2010 lúc 4:47am | Đă lưu IP
|
|
|
BÍ ẨN " THỊ TRẤN MA" ARGLETON TRÊN GOOGLE MAPS
Có tên trên Google Maps nhưng thực tế, "Argleton" không hề tồn tại? Argleton, thị trấn "ma" tại khu vực thành phố Lancashire Anh quốc, đă xuất hiện trên Google Maps và trong các sách chỉ dẫn online. Nhưng sự thật, nó không hề tồn tại. Sự cố này đang làm các chuyên gia internet đau đầu.
Thị trấn này xuất hiện tại địa điểm giữa những cánh đồng gần xa lộ M58, phía Nam Ormskirk tại Lancashire. Sự xuất hiện của nó trên Google Maps, cũng đồng nghĩa với việc rất nhiều đơn vị online, đă sử dụng dữ liệu này từ các phần mềm, phát hiện ra nó và tự động coi như Argleton là một thị trấn thật, tại mă bưu chính L39.
Giờ đây Internet đă cung cấp một series nhà riêng, công việc, danh sách các cuộc hẹn cho mọi người, sử dụng địa điểm ở "thị trấn Argleton."
Các website c̣n giúp mọi người t́m kiếm nó dễ dàng nhất, thậm chí c̣n nhiệt t́nh giúp khách hàng lên kế hoạch chạy bộ, hoặc đi đường dài xuyên qua "nó". Nhưng vấn đề ở đây là Argleton không phải một địa danh có thật ngoài đời.
Trớ trêu ở chỗ, cụm “Argle” trong tên của thị trấn này khi đổi lại từ “Google”, theo phép đảo chữ cũng có nghĩa là "Không Có Thật G" và "Không Rộng Lớn."
Một giả thiết được đưa ra là có thể "Argleton" bị cố t́nh đưa vào, như một cái bẫy để bắt những công ty nào xâm phạm bản quyền bản đồ đó. Nó được gọi là "những đường phố bẫy" thường được các nhà vẽ bản đồ chèn vào.
Roy Bayfield, người đứng đầu bộ phận marketing tại Đại Học Edge Hill, ở Ormskirk, bị hấp dẫn khi được biết về bí ẩn này. Đích thân ông đă đi bộ đến nơi mà internet chỉ, là trung tâm của thị trấn Argleton và nhận thấy, chẳng có ǵ ở đó cả.
- Một đồng nghiệp chỉ cho tôi thấy điểm bất thường trên Google Maps, và tôi nghĩ ḿnh phải đến đó thôi.
Ông nói:
- Tôi thật sự bị cuốn hút với sự phi tồn tại của địa danh đó. Địa danh mà internet, với sức mạnh của nó đă biến Argleton thành một nơi có thật, bán tồn tại.
Khi Mr Bayfield đến Argleton, được đánh dấu trên Google Maps, là nằm giữa Aughton và Công viên Aughton, ông phát hiện thấy nơi đây chỉ có những cánh đồng xanh trống trải.
Ông Joe Moran, chuyên gia về bản đồ, viện sỹ tại Đại Học John Moores ở Liverpool nói:
- Có thể nó là một lỗi cố ư để không ai có thể tự do copy bản đồ. Đôi khi họ cố t́nh cho nó vào để báo hiệu rằng, các bản đồ đă bị ăn cắp. Tôi chưa từng nghe nói về nó trên Google Maps.
Phát ngôn viên của Google cho biết:
- Với một khối lượng lớn thông tin như thế này, th́ việc xảy ra lỗi cũng khó tránh khỏi. Chúng tôi sẽ tiếp tục cải thiện chất lượng và sự chính xác của những thông tin đă "available" trên Google Maps.
Sự phản hồi của người dùng sẽ góp phần giúp chúng tôi thực hiện điều đó. Mọi người có thể báo lỗi trực tiếp và nó sẽ được xử lư, cập nhật sau đó.
Dữ liệu về chương tŕnh này do công ty Tele Atlas của Hà Lan cung cấp. Người đại diện của công ty nói rằng, nên xóa bỏ tên thị trấn "ảo" này khỏi bản đồ:
- Các lỗi như thế này không phải là phổ biến, tôi thực sự không giải thích nổi, tại sao dữ liệu không b́nh thường đó lại lọt vào cơ sở dữ liệu của chúng.
Telegraph
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 947 of 1439: Đă gửi: 31 May 2010 lúc 4:47am | Đă lưu IP
|
|
|
MA NHẬP BƠI QUA SÔNG HƯƠNG
Những ngày qua, người dân Thành Phố Huế xôn xao bởi tin đồn, cây bồ đề hàng trăm năm tuổi trên ngă ba đường Lê Duẩn cắt đường Nguyễn Trăi có ma. Tại cây bồ đề, có một am thờ và rất nhiều lư hương cùng di ảnh. Người dân các nơi thường đến đây cúng bái cho những vong hồn chết đường, chết sông...
Theo những người thường chạy xe ôm ở gần gốc cây này cho biết rằng: Họ từng chứng kiến tận mắt ngay giữa ban ngày, thấy một người bà dắt hai đứa trẻ, không biết là con hay cháu, đi ra giữa sông Hương. Cũng có người cho biết hàng đêm đều có các tiếng rên rỉ, kêu than nơi gốc cây.
Thậm chí, nhiều người khi qua đoạn đường này vào gần sáng, thường thấy tiếng hét rồi có ánh sáng lóe lên khiến họ lạnh gáy choáng váng rồi té ngă. Người dân ở khu vực trên truyền tai nhau câu chuyện:
Cách đây không lâu người ta thấy có một người phụ nữ ngoài 50 tuổi, đang cùng hai đứa con nhỏ ngồi dưới gốc cây bồ đề này một lúc, th́ tự dưng thả hai đứa con và bơi qua sông Hương một ḿnh trong lúc nước rất lớn. Sau đó người ta phải đi t́m, th́ gặp chị ở bên kia sông đang ngồi trong một quán nước.
Khi được hỏi th́ người phụ nữ này không hề biết ǵ cả, mà hơn nữa cũng chưa bao giờ biết bơi. Nhiều người cho rằng đây là do ma nhập. Không những thế, nhiều đêm người ta c̣n thấy có người phụ nữ ngồi ru con dưới gốc cây bồ đề.
Trưa 30-10-2009, thời điểm được xem là giờ ma hay nhập, chúng tôi đă gặp trực tiếp những người dân quanh cây bồ đề, để t́m hiểu chuyện cây này xuất hiện ma quái. Vợ chồng bác Lê Văn Thái ở khu định cư Kim Long Thành Phố Huế, đă bán nước mía ở đây mấy chục năm cho biết:
- Chuyện ma xuất hiện ở đây kể mấy ngày cho hết. Chỉ cần đến gốc cây tè bậy một cái mà xem không bị ma bóp cổ mới là chuyện lạ. Chuyện nhiều người bị ma ám ở đây xuất hiện nhiều lắm rồi.
Bác Lê Văn Ái ở Kim Long cũng kể:
- Ba năm về trước có hai mẹ con bán vé số nghỉ trưa ở đây, rồi thằng bé tè vào gốc cây sau đó th́ phát điên, phát dại ngày nào cũng đến đây la hét. Về sau mẹ nó phải cúng mất mấy ngày mới khỏi.
Mới đây thôi vợ anh Tuấn, bảo vệ công viên cây xanh Bến Me bên bờ sông Hương, bị ma nhập không hề biết bơi, vậy mà băng qua sông Hương. Cảnh sát đường thủy cùng UBND phường Phú Thuận tổ chức vớt xác, nhưng sau lại thấy chị này ngồi ăn ốc ở bên kia sông. 12 giờ trưa chúng tôi cũng không dám ngủ, v́ sợ chuyện không hay, khoảng 5 giờ chiều th́ lo về rồi.
Chúng tôi đă t́m đến UBND phường Phú Thuận Được anh Nguyễn Thanh Linh, Trưởng pḥng tổ chức hành chính và quản lư các vấn đề xă hội cho biết:
- Chuyện ma nhập người th́ phường có biết. Phường đă giao hẳn cho trung tâm cây xanh, nên cũng không thường xuyên theo dơi chặt chẽ. Gần đây có nghe đồn nhưng phường cũng ít quan tâm, nhưng chắc cũng có lửa mới có khói...
ST
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 948 of 1439: Đă gửi: 31 May 2010 lúc 4:48am | Đă lưu IP
|
|
|
PHO TƯỢNG CỔ
Phát hiện tượng rởm. Phó chủ tịch tỉnh bàng hoàng. Sai lầm nối tiếp sai lầm. Cứ vứt quách một chỗ, rồi tuyên bố chờ giám định, dăm ba tháng là người ta quên ngay. Đằng này phó chủ tịch tỉnh nổi giận mất khôn, truyền bảo đem tượng vứt ngay đi.
Cảnh sát dong xe ra đường, không biết vứt tượng đi đâu, nhân qua bờ mương, vứt luôn xuống đó. Hai pho tượng trở về gần đúng vị trí cũ, chỉ có điều bị đổ lộn vộc, cặp lông mày dựng ngược cứ ngửa lên nh́n trời…
Tiến sĩ Phúc, bạn của bố tôi là một chuyên gia bảo tàng nổi tiếng, nhưng cách đây ít lâu, ông bị thân bại danh liệt cũng v́ cái nghiệp này.
Chuyện thoạt nghe rất đơn giản: Một buổi chiều trên đường về nhà, vào lúc sẩm tối, ông phát hiện bên bờ mương có hai pho tượng h́nh thù cổ quái, lông mày dựng ngược, tay cầm chuỳ, ngồi trên hai con sư tử bằng gỗ.
Tiến sĩ Phúc dừng xe, chiếu đèn pha vào hai pho tượng, rơ ràng là bọn buôn thần bán thánh mang hàng về đến đây rồi bỏ của chạy lấy người. Tiến sĩ Phúc vội rút điện thoại ra gọi cho chủ tịch xă, trưởng công an xă, trưởng công an huyện, rồi phó chủ tịch tỉnh phụ trách văn xă. Lời lẽ thống thiết.
Ba mươi phút sau, xe cảnh sát đến, nhân dân kéo ra xem ùn ùn, hoan hô tiến sĩ Phúc cứu được tượng cổ. Đứng trước đám đông, tiến sĩ Phúc phát biểu rất hăng hái, người ta vỗ tay rào rào, ḥ nhau mang chăn đệm gấm lụa ra bọc lót cho hai pho tượng, đưa lên xe về tỉnh. Từ bờ mương đến quốc lộ, hương khói nghi ngút, khấn vái x́ xụp…
Nào ngờ một người dày dạn kinh nghiệm như tiến sĩ Phúc cũng quá bất cẩn. Về đến tỉnh th́ một anh công an viên t́nh cờ phát hiện ra tượng là đồ rởm, bởi sau lớp sơn son thiếp vàng rỉ tróc bên ngoài chỉ là khối thạch cao rẻ tiền. Hỏi ra mới biết đó là tượng vứt đi từ xưởng điêu khắc của hoạ sĩ Vĩnh Thành.
Thế nhưng lúc phát hiện ra th́ đă muộn. Chín giờ tối hôm đó, tiến sĩ Phúc đă lên toạ đàm về hai pho tượng cổ trên Đài truyền h́nh tỉnh cùng với phó chủ tịch tỉnh, giám đốc công an tỉnh. Cô phóng viên truyền h́nh xinh đẹp Phan Trinh 26 tuổi, luôn miệng khen ngợi: chiến công vang dội của người dân và đồng chí phó chủ tịch tỉnh ta, nếu cả nước đều phát huy tinh thần cảnh giác và ư thức trách nhiệm như thế này th́ nạn chảy máu cổ vật chắc chắn sẽ bị chặn đứng.
11 giờ đêm hôm đó, một cơ quan truyền thông trung ương điểm lại tin này. Cả nước đều biết….
Phát hiện tượng rởm. Phó chủ tịch tỉnh bàng hoàng. Sai lầm nối tiếp sai lầm. Cứ vứt quách một chỗ, rồi tuyên bố chờ giám định, dăm ba tháng là người ta quên ngay. Đằng này phó chủ tịch tỉnh nổi giận mất khôn, truyền bảo đem tượng vứt ngay đi. Cảnh sát dong xe ra đường, không biết vứt tượng đi đâu, nhân qua bờ mương, vứt luôn xuống đó. Hai pho tượng trở về gần đúng vị trí cũ, chỉ có điều bị đổ lộn vộc, cặp lông mày dựng ngược cứ ngửa lên nh́n trời…
Chuyện bại lộ ra cả xă, cả huyện. Thế là tiến sĩ Phúc bị mất mặt. Người ta khịt mũi vào tŕnh độ chuyên môn của ông. Phó chủ tịch tỉnh gọi ông lên mắng cho một trận. Trưởng công an huyện c̣n vu cho tội cố t́nh báo tin giả cho công an. Kết cục tiến sĩ Phúc bị cho thôi việc ở bảo tàng tỉnh, thân bại danh liệt, c̣n hai pho tượng th́ vẫn vứt lăn lóc ở bờ mương như ban đầu, ai đi qua cũng cười tiến sĩ Phúc.
Không chịu nổi, một đêm mưa gió, tiến sĩ Phúc phải thuê bốn anh cửu vạn khiêng tượng vứt đi. Nhưng vứt đi đâu cho khuất mắt bây giờ. Cách cổ truyền là chôn xuống đất (hạ thổ), nhưng ở thành phố này đào đâu ra đất để chôn, người chết c̣n phải đặt trước sinh phần cơ mà. Thôi th́ cho các ngài tắm mát ở ngoài sông Cái gọi là hạ thuỷ cũng được.
Hai pho tượng rơi tùm xuống sông, mất tăm.
Dân làng quên đi, nhưng tiến sĩ Phúc th́ không quên được cái nhục đó. Mấy tháng sau ông vẫn như người mất hồn. Năm sau nữa th́ đổ bệnh. Thuốc thang măi không khỏi. Có người mách qua bên kia sông có đền thờ Kim Tân độ này thiêng lắm, xin chân nhang ở đó về hoà nước uống, bệnh ǵ cũng khỏi.
Tiến sĩ Phúc chỉ cười trừ. Đời ông dù thân bại danh liệt, nhưng c̣n tỉnh táo đến lúc chết, sao lại có thể đi chữa bệnh một cách hồ đồ như vậy được. Vả lại, ông nghiên cứu về mỹ thuật cổ, tượng nào dù thiêng đến mấy, ông cũng mang xuống vật ra lau chùi, ngắm nghía, b́nh phẩm dưới góc độ khoa học. Ông biết tỏng các ngài sự thực là thế nào rồi.
Dù tiến sĩ Phúc gạt đi, nhưng người nhà cứ sang xin thuốc về. Tiến sĩ uống thuốc thế nào mà hết bệnh, qua mấy hôm đă phong độ như ngày nào. Tự nhiên ngộ ra lẽ sinh tử ở đời. Bèn sang sông để cảm tạ.
Ông Từ đền Kim Tân từng nghe danh tiến sĩ Phúc đón tiếp rất cẩn trọng, lại nhờ giám định cho các cổ vật trong đền. Cơm no, rượu say, tiến sĩ Phúc bỗng lấy lại được hứng thú ngày nào với cái nghiệp đồ cổ. Ông Từ quá cẩn thận, đợi đến tối, mới dẫn tiến sĩ Phúc vào hậu cung, nơi để báu vật của đền, v́ nó mà đền bỗng nổi linh khắp cả nước.
Hậu cung tối quá, tiến sĩ Phúc bảo phải thắp đèn lên mới khảo cứu được. Đèn vừa thắp lên, tiến sĩ Phúc đă choáng người: Chính giữa điện là hai ông tướng, lông mày xếch ngược, tay cầm chuỳ, cưỡi trên con sư tử gỗ.
Giọng ông Từ bên tai tiến sĩ Phúc như có tiếng vang:
- Năm ngoái, nhằm ngày lành tháng tốt, Ngài từ đâu ngao du theo ḍng thuỷ lưu về an tọa trước đền, không chịu đi. Bốn mươi tám lực đinh chúng tôi, làm lễ rước Ngài vào đó. Từ đó đền mới có linh thánh. Chân nhang chữa được bách bệnh… Chúng tôi muốn ông khảo cứu xem Ngài từ đâu mà mang linh thánh đến đền chúng tôi?
Đỗ Doăn Phương
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 949 of 1439: Đă gửi: 31 May 2010 lúc 4:48am | Đă lưu IP
|
|
|
TRUYỆN MA CÓ THẬT 100%
Sưu tầm, nhưng tôi là một trong những nhân vật chính trong câu truyện đó!
Phải nói là có thật 100% kẻo có người lại bảo rằng tôi bịa ra hay đi copy từ một nơi nào đó rồi ném vô đây! Nhưng không, câu truyện này có thật 100% v́ chính tôi là người đă chứng kiến từ đầu đến cuối, chính Mai Long này đă chứng kiến điều đó!
Vậy là mọi người chịu tin rồi hén? Tôi là Nguyễn Mai Long, năm nay bốn mươi tuổi, hồn nhiên và ngây thơ, tin th́ tùy. Tin tưởng vào khoa học và không tin vào những việc thần bí hay tâm linh, luôn gạt phắt mọi câu truyện liên quan đến vấn đề đó và chê bai những ai quỵ lụy về nó, và... chết tiệt thật, tôi mong muốn có ngày đuoc chứng kiến những chuyện đại loại như thế, để kiểm chứng niềm tin của ḿnh!
Tôi có một đứa cháu đang học đại học, năm nhất, trường của nó tổ chức học quốc pḥng vào đầu năm, và nó bị ốm đúng dịp đó thế nên nó nghỉ học, và hè này nó phải đi học bù, tôi lại mệt mỏi chở nó từ ĐăkNông lên Sài G̣n để t́m chỗ ở cho nó.
Sáng đi trưa đă đến nơi, hai chú cháu t́m được một căn pḥng ở gần bến xe miền đông, nó học ở quận ba và sẽ phải đi xe máy đi học, như vậy tôi sẽ để xe cho nó lại, nhưng đó là chuyện sau này!
C̣n chuyện hôm đó, sau khi t́m được chỗ ở xong và biết đường có thể về chỗ đó mà không lạc đường, nó thân ái chào tôi và đi thăm mấy đứa bạn của nó ở Sài G̣n, ái chà, th́ cứ đi đi, nhớ về là được!
Nhưng... tối đó nó không về được, nó ngủ lại ở pḥng bạn nó! Sao cũng được, kệ mày, chú ngủ một ḿnh thôi. Tôi sẵn tiện lôi ra mấy cuốn sách để đọc cho đỡ buồn trước khi ngủ, cái ǵ vậy? trong số sách nó mang theo th́ toàn là truyện kinh dị!
Khẽ mỉm cười, tôi thầm nghĩ đến lư do hồi chiều cu cậu đưa ra để xin ở nhà bạn! Thằng cháu ngốc, tính làm cho chú mày sợ à? không có cửa đó đâu, ta cứ đọc xem nào!
Sau khi đi dạo một vài ṿng, tôi đi uống nước và về pḥng trọ đó, chín giờ tối, tôi bắt đèn, bật quạt và dở ra một cuốn truyện để đọc! Trời chuyển mưa lâm râm từ hồi chiều mà đọc truyện kinh dị trong hoàn cảnh này th́ quá tuyệt, tôi mỉm cười!
Và... đáng ghét thật, cốc cà phê hồi tối làm tôi trằn trọc không ngủ được, bao nhiêu con chữ trong cuốn truyện chạy thẳng vào đầu và... chạy đi đâu luôn! Tôi đọc xong hai cuốn như thế, trời tạnh mưa!
Ánh trăng nhạt dâng lên từ mái hiên của ṭa nhà cao lớn đối diện, chiếu vào pḥng tôi, đến bây giờ tôi mới để ư là có ánh trăng chiếu vào, v́ cái cửa sổ nhỏ, a, không đúng, một khoảng trống nhỏ bằng h́nh chữ nhật khoảng 40x60 cm, người ta đục trên sát mái để thông gió và ánh trăng lọt vào từ đó!
Pḥng tôi tràn ngập ánh trăng, tôi tắt điện đi để nh́n cái ánh sáng mờ mờ ấy, bỗng... cái ǵ vậy? Một cái ǵ đó bỏng rát sau gáy tôi, cái cảm giác như người ta đi giữa trưa nắng Sài G̣n mà không đội mũ, mặc cho ánh nắng chiếu xiên khoai vào gáy, bỏng rát! Cũng giống như có đôi mắt ǵ đó sắc bén đang nh́n ḿnh từ phía sau!
Tôi rùng ḿnh, ớn lạnh! Tôi quay lại. Chả ǵ cả, ngoài cái cửa chính đóng im ỉm! Ḿnh làm cái quái ǵ vậy nhỉ? Tôi tự nhủ, vớ vẩn thật! Và lại đắm ḿnh từ ánh sáng chiếu từ ô cửa đó!
Rồi... nó lại đến! Cái cảm giác đó lần này như một làn gió nóng táp thẳng vào gáy tôi theo một không gian hẹp, phẳng và cắt vào gáy của tôi! Gió đưa một cái ǵ đó lạnh lẽo từ khung cửa ấy, đập vào đôi mắt tôi! Tôi nhắm nghiền mắt lại! Nhưng.... một đôi mắt lại mở ra nh́n tôi từ bóng tối!
Tôi mở mắt ra, và... lại một lần nữa ánh trăng mờ mờ nh́n tôi! Chả ǵ cả! Đáng ghét! Tôi bật công tắc đèn, ánh sáng chan ḥa khắp pḥng, và... lạ chưa, bỗng đâu mây kéo đầy trời đêm và cơn mưa ŕ rào đổ xuống!
Ba giờ sáng, tôi thiếp đi trong ánh điện chói ḷa!
ST
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 950 of 1439: Đă gửi: 31 May 2010 lúc 4:49am | Đă lưu IP
|
|
|
NH̀N THẤY MẸ QUA MÁY SIÊU ÂM
- Thật không thể tin vào mắt ḿnh! Tôi nh́n thấy mẹ ở ngay cạnh đứa con mới mười một tuần tuổi, trong bụng qua một máy quét siêu âm. Cô Lauara (Mỹ) thốt lên.
Cách đây một năm, mẹ Laura, bà Linda đă vừa qua đời bởi cơn đau tim đột ngột. Sự ra đi của bà đă để lại cơn sốc tinh thần cho cả gia đ́nh. Trong suốt một thời gian dài, Laura vô cùng buồn chán và chẳng thể làm việc được. Măi sau này, nhờ sự động viên của chồng, anh David, cô đă gắng gượng tinh thần và bắt đầu trở lại công việc.
Khoảng hai tháng sau đó, cô phát hiện ḿnh có thai và trong buổi tới bệnh viện để kiểm tra định kỳ cho thai nhi vào tuần thứ mười một, một sự việc vô cùng kỳ lạ và phi thường đă xảy ra khiến Laura cùng các bác sĩ có mặt vô cùng sửng sốt.
Trong máy quét siêu âm hiển thị rơ ràng h́nh ảnh bà Linda khi nhỏ. H́nh ảnh rơ ràng và nổi bật nằm ngay cạnh thai nhi mười một tuần tuổi. Laura ̣a khóc khi cầm trên tay bức ảnh in ra từ máy siêu âm:
- Đó chính là mẹ tôi. Bà ấy đă quay về để chúc mừng cho đứa trẻ sắp ra đời này.
Laura cho hay, vợ chồng cô đă kết hôn được gần mười năm và có một cậu con trai kháu khỉnh. Tuy nhiên, kể từ sau lần sinh nở đó, nhiều lần cố gắng lên kế hoạch cho đứa con thứ hai vẫn chưa thành. Vợ chồng cô vô cùng sốt ruột và lo lắng. Trước khi mất, bà Linda đă nhiều lần động viên và nói với Laura:
- Hăy yên tâm, Chúa sẽ bảo vệ và mang đến cho con những đứa trẻ mạnh khỏe.
Và rồi, lời "tiên đoán" mầu nhiệm ấy đă linh nghiệm. Giờ đây, vợ chồng cô đă đón chào cô công chúa nhỏ xinh xắn mới ra đời. Để tưởng nhớ và biết ơn mẹ, cô Laura đă đặt tên cho con gái là Linda, những mong bà ngoại sẽ luôn ở bên bảo vệ và mang đến những điều tốt đẹp nhất cho cháu.
HChâu
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 951 of 1439: Đă gửi: 31 May 2010 lúc 4:50am | Đă lưu IP
|
|
|
BÍ ẨN VỀ BỨC TƯỢNG NÀNG MỴ CHÂU KHÔNG ĐẦU
Từ lâu khách thập phương mỗi khi về thăm đất tổ Cổ Loa, đều được người dân nơi đây kể cho nghe về những điều huyền bí quanh bức tượng không đầu Mỵ Châu. Những hiện tượng tâm linh này cho tới nay, các nhà khoa học vẫn chưa có lời giải đáp. Vậy đâu là sự thật?
Tương truyền rằng: Khi vua An Dương Vương thất thế ở thành Cổ Loa, đă cùng con gái yêu là công chúa Mỵ Châu, lên ngựa chạy về phương nam. Khi đến đèo Mộ Dạ, Diễn Châu, Nghệ An th́ sức cùng, lực kiệt, trước mặt là biển Đông sau lưng là quân thù.
An Dương Vương đă cầu cứu thần Kim Quy, rùa thần hiện lên và nói:
- Giặc ở sau lưng nhà vua đó!
Vua liền rút gươm chém đầu Mỵ Châu. Trước khi chết Mỵ Châu quỳ gối ôm chân cha mà nói:
- Oan cho con lắm. Nếu là kẻ bất trung có ḷng hại cha khi chết thân xác con sẽ hoá thành tro bụi, bằng không hoá thành ngọc, thành đá trôi về hầu cha.
Hàng trăm năm sau lời chứng nghiệm của Mỵ Châu đă thành hiện thực?. Cho đến ngày nay người dân Cổ Loa vẫn truyền cho nhau nghe, những câu chuyện ly kỳ đó:
Một số người dân khi quăng lưới trên sông Hoàng Giang, đă kéo lên được một bức tượng h́nh người ngồi xếp bằng, hai tay để song song đặt lên đầu gối nhưng lại không có đầu. Cho rằng đây chỉ là một bức tượng b́nh thường, họ lại vứt bức tượng xuống sông.
Nhưng mấy lần sau khi quăng lưới kéo lên, đều được bức tượng đó. Người dân trong vùng cho rằng, bức tượng linh thiêng đó chính là tượng công chúa Mỵ Châu. Ngay sau đó các bô lăo ở Cổ Loa đă mang vơng đào ra làm lễ xin được rước về, trước khi rước tượng về, một cụ bô lăo có nói:
- Nếu có linh thiêng xin ở chỗ nào về chỗ đó, để con cháu lập đền thờ.
Quả nhiên sau khi gánh về chiếc vơng đă đứt, ngay tại vùng đất là Am thờ công chúa Mỵ Châu ngày nay, nằm bên trái điện Di Quy. Nhân dân cho rằng đây chính là tượng công chúa Mỵ Châu, đă ứng nghiệm vào lời nói năm xưa, trôi ngược biển Đông về đất Tổ để hầu vua cha.
Từ đó hàng năm, người dân trong vùng đă cử người trông coi Am này, người được cử phải có đạo đức tốt, gia đ́nh đầy đủ hạnh phúc, con cái trưởng thành. Do vậy những ai được chọn làm quan Đám, đều rất tự hào.
Và cứ hai tháng một lần, vị quan Đám đó sẽ tiến hành lễ tắm rửa tượng, thay váy áo cho công chúa. Theo lời kể của cụ Chu Trinh tám mươi hai tuổi, người có nhiều năm làm quản lư khu di tích Cổ Loa:
Truyền thuyết xưa có truyền lại, nguyên thủy của pho tượng cụt đầu là một khối đá nguyên vẹn, có h́nh dáng của một người cụt đầu ngồi theo thế xếp bằng, hai tay song song, đặt lên đầu gối. Nhưng sau này các cụ cao niên trong làng Cổ Loa, trong đó có cả cụ Chu Trinh đă phát hiện ra pho tượng đá gồm ba khối đá ghép lại, trong ḷng có chỗ bị rỗng.
Thời ông cha cụ c̣n sống có kể lại, vào thời Bắc thuộc, Mă Viện đă cho quân lính bổ pho tượng ra để moi ngọc trong ḷng pho tượng, nên tượng mới bị chẻ ra làm ba mảnh?. Xung quanh hiện tượng này cũng có nhiều ư kiến trái ngược nhau.
Có ư kiến cho rằng đây là vấn đề tâm linh, đạo nghĩa của dân tộc ta, v́ vậy chúng ta không nên mất công sức t́m hiểu nguồn gốc làm ǵ. Nhưng cũng có ư kiến cho rằng không nên thờ tượng Mỵ Châu không đầu, v́ nhiều lư do:
Tương truyền Mỵ Châu bị cha chém, chứ không nói chém đầu, hơn nữa nhân đạo, trọng nghĩa là bản tính muôn đời của dân tộc Việt Nam, do vậy dù thế nào đi nữa cha không thể tàn ác mà chém con được, dù đứa con đó có tội nặng đến dâu.
Như vậy nếu thờ tượng Mỵ Châu không đầu, sẽ nghĩ oan cho vua cha, làm xấu h́nh ảnh người dân ḿnh, trái với đạo lư của cha ông. Nhưng có lẽ t́nh yêu là lời thanh minh dễ thấu hiểu và thông cảm nhất cho mối t́nh Mỵ Châu-Trọng Thủy.
Chỉ v́ si t́nh mà nàng công chúa trong sáng không trải sự đời, đă mắc phải mưu gian hiểm độc của những người làm chính trị. Cũng chỉ v́ si t́nh mà nàng đă khiến đất nước lâm vào cảnh lầm than. Trong mọi lỗi lầm, nhẹ dạ cả tin là lỗi lầm cần được tha thứ hơn cả.
LĐTĐ
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 952 of 1439: Đă gửi: 31 May 2010 lúc 4:53am | Đă lưu IP
|
|
|
MƯỜI NHÂN VẬT MA QUÁI ĐÁNG SỢ NHẤT
Chúng lẩn khuất, ám ảnh, làm chúng ta kinh hăi. Nhưng những nhân vật kinh dị dưới đây chắc chắn sẽ không th́nh ĺnh xuất hiện trước mắt bạn. Chúng đă bị chôn vùi trong những thị trấn thời trung cổ, khi mà các câu chuyện dân gian kỳ bí ngự trị trong đầu mỗi người.
Sau đây là lịch sử và khoa học về những ngôi sao kinh dị của ngày 31-10 lễ hội Halloween hằng năm.
1. Yêu tinh
Nổi tiếng từ các câu chuyện cổ tích, những con yêu tinh nhỏ choắt đầy lông lá có tính ranh ma nhiều hơn là độc ác. Truyền thuyết kể về những con yêu tinh trốn trong các khu rừng, bày ra các tṛ chơi khăm và đôi khi tráo đổi em bé mới sinh. Không giống như các sinh vật khác vốn liên quan đến tôn giáo, yêu tinh chưa vượt qua được ngưỡng của sự tưởng tượng để gây nên những cơn hoảng loạn thực sự ở các thị trấn thời trung cổ.
2. Quỷ
Quỷ, như người ta vẫn thường gọi "linh hồn của quỷ", có thể đại diện cho bất kỳ thứ nào từ tà ma, đến một thiên thần bị suy đồi tới đệ tử của Satan. Ma quỷ có nguồn gốc từ thời cổ đại và xuất hiện trong các câu chuyện dân gian và văn học trên khắp thế giới.
3. Tượng đầu thú
Đó cũng là một trong những điều không thể giải thích được của kiến trúc cổ đại. Nhưng tượng đầu thú, những con quái vật bằng đá nhô ra từ mỏm của các giáo đường lớn, thực ra có chức năng của nó. Chúng được gắn vào các công tŕnh đá gô-tíc vào đầu thế kỷ 13 để dẫn nước mưa chảy từ trên nóc nhà thờ, miệng của chúng như cái máng xả nước. Xét về mặt tâm linh, tượng đầu thú cũng để bảo vệ giáo đoàn trước các thế lực ma quỷ ŕnh rập bên ngoài.
4. Thây ma
Là vua của phim kinh dị, thây ma là những con người đă bị tước mất linh hồn hay người chết được sống lại nhờ một phép ma thuật nào đó. Truyền thuyết thây ma bắt nguồn từ tôn giáo ma thuật ở Haiti, nơi mà người ta tin rằng con người có thể rơi vào trạng thái hôn mê, giống như xác chết di động mà chúng ta thấy trong phim.
5. Ma sói
Là những con người b́nh thường cho đến khi ngày trăng tṛn tới, họ bị nguyền rủa biến thành những con sói man rợ - h́nh tượng xuất hiện trong mọi nền văn hoá bắt nguồn từ thời Hy Lạp cổ đại. Giống như phù thuỷ, họ bị săn đuổi vào thời trung cổ và bị buộc tội trong những vụ giết người không thể giải thích. Những câu chuyện truyền miệng cũng nói đến một chứng rối loạn hoóc môn khiến lông mọc rậm rạp trên cơ thể - được gọi là "căn bệnh người sói".
6. Ma trơi
Những quả bí ngô ma quái này có thể là biểu tượng nổi bật nhất của lễ hội Halloween. Tục lệ khắc và thắp đèn trong những quả bí là một phong tục thời Celtic được các cư dân Ireland mang tới Mỹ. Ở Ireland, người ta dùng củ cải thay v́ bí ngô. Những khuôn mặt đáng sợ tỏa sáng hiện ra từ những quả bí ngô là để xua đuổi tà ma lang thang trên các con đường vào đêm 31-10 đêm các Thánh.
7. Dơi hút máu
Chúng mù, treo lơ lửng trong các hang động và tạo nên những cuộc tấn công ồ ạt. Nhưng tại sao dơi lại liên quan tới Halloween? Những con thú có cánh này nên cảm ơn ma cà rồng v́ điều đó. Giống như các con quỷ dracula, một bộ phận nhỏ dơi chuyên sống nhờ vào máu động vật - dùng răng sắc nhọn để cắn nạn nhân khi đang ngủ.
8. Phù thuỷ
Hăy quên đi những chiếc mũ đen nhọn hoắt hay cái mũi khoằm. Những h́nh ảnh đó chỉ xuất hiện gần đây so với lịch sử bi thương có từ rất lâu về phù thủy trên khắp hành tinh. Trong quá khứ, phù thuỷ được coi là người sở hữu những phép thuật liên quan tới thế giới tự nhiên. Giống như mọi kẻ ngoại giáo khác, họ bị truy lùng bởi nhà thờ Cơ đốc. Cuộc săn lùng lên tới đỉnh điểm vào thời trung cổ ở châu Âu và thế kỷ 17 ở châu Mỹ.
9. Bóng ma
Chọc thủng 2 lỗ từ tấm ga trải giường để nh́n và bạn đă có trang phục đơn giản nhất cho ngày Halloween. Trở thành một con ma thực thụ th́ phức tạp hơn. Trước hết bạn phải chết, có thể một cách đau đớn, rồi để cho linh hồn của bạn lang thang khắp trái đất hù doạ người thân và ám ảnh các ngôi nhà. Từ một góc độ khoa học nào đó, các nhà cận tâm lư cho rằng một phần năng lượng của con người không bao giờ bị phá huỷ. Xă hội dường như cũng đồng ư, một cuộc khảo sát cho thấy 50% tin rằng thực sự có ma.
10. Ma cà rồng
Họ muốn hút máu bạn. Ma cà rồng xuất hiện trong nền văn hóa dân gian từ hàng ngh́n năm trước, c̣n h́nh ảnh về những chiếc răng nanh phổ biến từ thế kỷ 18-19 tại Tây Âu. Người ta tin rằng một ai đó khi sinh ra bị dị dạng hoặc chết một cách bất thường th́ sau khi chôn sẽ sống dậy để khủng bố người sống. Ma cà rồng được coi là những người chưa chết hẳn và cần phải hút máu người để duy tŕ sự sống.
MCR
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 953 of 1439: Đă gửi: 31 May 2010 lúc 4:53am | Đă lưu IP
|
|
|
BÍ ẨN HIỆN TƯỢNG HỒI DƯƠNG
Người chết sống lại? Vậy đâu là sự thật của những hiện tượng trên? Thật ra, trong y văn và trong lịch sử loài người, hiện tượng này xảy ra không phải là hiếm. Có những công tŕnh đă công bố cho thấy, cứ 100.000 người chết th́ có một người được cho là sống lại. Trong dân gian cũng truyền tụng rất nhiều câu chuyện về hiện tượng trên.
Một số người chuyên cải táng mộ theo phong tục của một số vùng phía Bắc c̣n cho biết: Khi cải táng nhiều ngôi mộ, họ rất hay gặp hiện tượng bộ xương người chết nằm ở nhiều tư thế rất lạ, mặc dù khi được chôn họ đều được đặt nằm ở tư thế thẳng, ngay ngắn. Phần lớn những trường hợp này đều xảy ra ở những người chết trẻ và chết đột ngột.
Nhiều công tŕnh nghiên cứu cho thấy, khi c̣n sống, con người với một cơ thể khỏe mạnh và hệ thần kinh hoàn hảo đă liên tục phát ra những sóng điện từ với rất nhiều tần số khác nhau.
Đă có nhà khoa học cho rằng, những sóng điện từ này có bản chất giống những tia phóng xạ, và nó tăng lên khi hoạt động của cơ thể ở trong những trạng thái đặc biệt, như khi đang kề cận cái chết, t́nh trạng lên đồng hay ảnh hưởng của một số hóa chất.
Ở trong t́nh trạng này, những chất morphin nội sinh sẽ sản xuất ra nhiều, và gây nên những t́nh trạng cận sinh, mà khoa học ngày nay vẫn chưa thể hiểu hết nổi.
Bản năng sinh tồn của con người là rất mạnh, nhiều khi nó giúp cơ thể vượt qua được những t́nh trạng thập tử nhất sinh. Đây là một bản năng tự nhiên, không hề phụ thuộc vào hoàn cảnh, môi trường sống hay việc người đó có được rèn luyện học tập, hay không về khả năng này.
Trong t́nh trạng hoạt động nội sinh của cơ thể và các phản ứng hóa học tăng cao, có thể sinh ra những hiện tượng mà từ xưa con người đă biết đến gọi là hiện tượng hồi dương.
Hiện tượng này tạo ra một số hiệu ứng sinh học như con người có thể tỉnh lại, hiện tượng thần giao cách cảm v.v... Giống như ngọn nến sắp tắt, những đốm lửa cuối cùng cố gắng lóe sáng, chiếu rọi cho cuộc đời một niềm tin vô tận, vào sự bất diệt của muôn loài.
Chết lâm sàng và chết thật sự? Theo các chuyên gia y học, có hai h́nh thái cơ bản của cái chết đó là chết lâm sàng và chết thực sự. Hiện tượng chết lâm sàng xảy ra, khi bệnh nhân coi như đă ĺa đời, với nhịp tim không đếm được, không có hiện tượng hô hấp, có nghĩa là bệnh nhân không c̣n thở nữa.
Nhưng hoạt động của năo bộ vẫn c̣n, tương đồng với việc điện năo đồ vẫn c̣n ghi nhận, những sóng đặc trưng cho sự sống của con người. Phần lớn những trường hợp gọi là người chết sống lại, đều xảy ra ở những t́nh huống chết lâm sàng này.
C̣n những trường hợp chết thật sự, là những cái chết được xác định rơ ràng bằng điện tim, điện năo và các dấu hiệu sinh học khác, và phải làm lại sau 6 giờ, như luật pháp của một số nước tiên tiến quy định. Các xét nghiệm này đều cho thấy, thật sự người chết đă về cơi vĩnh hằng.
Trước đây, khi c̣n là thầy thuốc trẻ chưa có kinh nghiệm, chúng tôi cũng đă vài lần chứng kiến hiện tượng hồi dương, ở một số bệnh nhân nặng kề cận cái chết. Điển h́nh là bệnh nhân bị ung thư gan, có nhiều người đă rơi vào t́nh trạng hôn mê rất nặng, nhịp thở yếu, tim nghe rời rạc, mạch không bắt được, huyết áp bằng không.
Bệnh nhân được người nhà xin về để tránh chết ở bệnh viện, theo tập tục truyền thống của người á Đông, sau khi đă được các thầy thuốc và nhân viên y tế tận t́nh giải thích. Nhưng thật kỳ lạ, hôm sau chúng tôi được mời đến xem bệnh và chứng kiến một hiện tượng kỳ lạ:
Bệnh nhân ngồi dậy, tỉnh táo hoàn toàn và đ̣i ăn cháo. Có người c̣n đ̣i xuống giường tập thể dục và gặp người thân. Thấy hiện tượng trên, chúng tôi vừa mừng cho gia đ́nh người bệnh, vừa thật sự lo lắng không biết ḿnh đă có ǵ nhầm lẫn trong chẩn đoán hay không?
Hôm sau, bệnh nhân chết sau khi ăn miếng cháo cuối cùng của cuộc đời. Và cho đến ngày hôm nay, với những bệnh nhân nặng, khi có hiện tượng hồi dương như trên, chúng tôi đều thông báo cho gia đ́nh bệnh nhân về khả năng, bệnh nhân sẽ ra đi vĩnh viễn trong một thời gian gần nhất.
Để tránh hiện tượng hồi dương và người chết sống lại làm khổ người sống, làm khổ lẫn nhau, các nước phát triển trên thế giới có những quy định rất chặt chẽ, về việc xác định về cái chết của con người. Nhiều trường hợp phải có sự chứng kiến của những người đại diện cho pháp luật.
ST
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 954 of 1439: Đă gửi: 31 May 2010 lúc 4:54am | Đă lưu IP
|
|
|
NGOẠI CẢM CƠI ÂM THEO QUAN NIỆM PHẬT GIÁO
Thời gian gần đây, báo chí có đưa tin về việc các nhà ngoại cảm đi t́m mộ liệt sĩ và tiếp xúc được với người "cơi âm”. Phật giáo giải thích hiện tượng này thế nào? Quan điểm của Phật giáo là thần thức sau khi chết tối đa là 49 ngày, th́ tái sanh vào một thế giới tương ứng với nghiệp thức.
Nếu đă tái sanh vào cơi khác th́ "ai” tiếp xúc với các nhà ngoại cảm? Tại sao có những người chết cách nay hàng trăm năm, vẫn tiếp xúc được với các nhà ngoại cảm? "Cơi âm” mà các nhà ngoại cảm tiếp xúc được nằm ở đâu trong lục đạo.
Việc các nhà ngoại cảm t́m được hài cốt của những người chết, nhờ tiếp xúc với người “cơi âm” được báo chí công bố gần đây, là điều có thật và rất đáng trân trọng. Thực ra, khả năng ngoại cảm của con người được biết đến từ thời xa xưa. Các nước trên thế giới, từ lâu, đă nghiên cứu và ứng dụng ngoại cảm vào nhiều lĩnh vực của đời sống, trong đó có cả quân sự.
Và các nhà khoa học Việt Nam, từ khoảng 15 năm nay, đă bắt đầu nghiên cứu một cách nghiêm túc, về các hiện tượng đặc biệt của con người, trong đó có ngoại cảm. Tiên phong trong lĩnh vực này là các cơ quan như Liên hiệp Khoa học Công nghệ tin học ứng dụng.
Trước hết, Phật giáo không hề có quan niệm về một dạng sống được gọi là “cơi âm”. Thế giới quan của Phật giáo là vô lượng vô biên thế giới, hằng hà sa số thế giới, trong đó có thế giới Ta bà gồm Dục giới, Sắc giới và Vô sắc giới.
Hai cơi Sắc và Vô sắc là cơi giới của thiền định. Cơi Dục gồm lục đạo là các loài Trời, A tu la, Người, Ngạ quỷ, Súc sanh và Địa ngục. Cơi âm hoặc âm phủ chỉ là quan niệm dân gian, dùng để chỉ thế giới của người chết, đối lập với cơi người sống.
Đối với các bậc chân sư Phật giáo đă chứng đạo, khả năng đặc biệt của các nhà ngoại cảm là chuyện b́nh thường, không có ǵ xa lạ cả. Những thiền sư, nhờ tu tập thiền định mà thành tựu Tam minh và Lục thông.
Trong đó, khả năng của các nhà ngoại cảm hiện nay có thể xem như là một phần nhỏ của Thiên nhăn thông (năng lực thấy rơ mọi thứ, không ngăn ngại), Thiên nhĩ thông (năng lực nghe được tất cả các dạng âm thanh) và Tha tâm thông (năng lực biết được tâm ư của người cùng các chúng sanh khác).
Chỉ có điều, các hành giả Phật giáo hiếm khi tuyên bố về thần thông, bởi thần thông thường thành tựu trước trí tuệ (chứng đắc Tứ thiền đă có năng lực của Ngũ thông, trừ Lậu tận thông) và chấp thủ hay lạm dụng vào thần thông sẽ chướng ngại giải thoát tối hậu.
V́ vậy, các hành giả Phật giáo khi có sở đắc về thần thông th́ đa phần thường im lặng. Đối với giới khoa học, Thiếu tướng Chu Phác, Chủ nhiệm Bộ môn Cận tâm lư Trung tâm Nghiên cứu tiềm năng con người, khá am tường Phật giáo khi nhận định:
“Việc thấy của các nhà ngoại cảm, xét dưới góc độ khoa học hiện đại, thực ra là hiện tượng Thiên nhăn thông, một trong mười lợi ích của thiền định”.
Sau khi chết, thần thức thường trải qua giai đoạn trung gian, chuyển tiếp trước khi tái sanh. Khoảng thời gian cho giai đoạn mang thân trung ấm này tối đa là 49 ngày, ngoại trừ hai trường hợp cực thiện và cực ác, th́ tái sanh ngay lập tức vào cơi Trời hay cơi Địa ngục.
Tuy nhiên, c̣n có trường hợp đặc biệt của thân trung ấm do chết đột ngột và chết một cách oan ức, th́ thần thức hoặc “không biết” ḿnh đă chết, hoặc do oán hận ngút ngàn mà cận tử nghiệp bám chặt, chấp thủ kiên cố vào trạng huống “hiện tại”, được gọi là các “oan hồn”, cần phải khai thị (giải nghiệp) mới có thể chuyển kiếp, tái sanh.
Ngoài các thân trung ấm, những “oan hồn”, các nhà ngoại cảm c̣n tiếp xúc được với những chúng sanh trong loài Ngạ quỷ. Nhà ngoại cảm Bích Hằng đă nói rất chính xác:
“Thế giới người âm rất đa dạng, phong phú, chia thành nhiều giai tầng”. Chúng sanh loài Ngạ quỷ chiếm nhiều nhất so với các loài khác trong lục đạo. Những đối tượng mà con người gọi là ma, quỷ, thần linh nói chung đều thuộc những giai tầng của loài Ngạ quỷ này.
Như vậy, “cơi âm” mà các nhà ngoại cảm tiếp xúc, được bao gồm các chúng sanh đang ở giai đoạn thân trung ấm, các “oan hồn” và loài Ngạ quỷ. Nhà ngoại cảm Bích Hằng cũng nói rơ là “tôi chưa thấy địa ngục của người cơi âm bao giờ”, bởi chỉ những người tạo các ác nghiệp và các bậc Đại Bồ tát có đầy đủ thần lực mới vào được địa ngục mà thôi.
Hiện nay, các nhà ngoại cảm thường t́m kiếm hài cốt theo hai hướng. Khuynh hướng thứ nhất là các nhà ngoại cảm “thấy” được hài cốt, vẽ lại sơ đồ chi tiết khu vực ấy và hướng dẫn thân nhân t́m kiếm.
Trường hợp này nhà ngoại cảm chỉ sử dụng khả năng “thiên nhăn thông” của ḿnh để t́m kiếm và phát hiện hài cốt mà không cần trợ giúp của “chủ nhân” chính hài cốt ấy. Bởi hầu hết những hài cốt này chỉ là phần thân xác vật chất đơn thuần (địa đại-đất), c̣n thần thức đă theo nghiệp tái sanh.
Tuy nhiên, v́ các nhà ngoại cảm chưa thành tựu Đại định (tam muội) nên năng lực “thấy” của họ thường chập chờn. Tùy thuộc vào cấp độ định tâm hay trạng thái tâm của họ khi làm việc mà “thấy mờ hoặc tỏ” khác nhau, phải điều chỉnh nhiều lần mới t́m ra vị trí chính xác của hài cốt.
Năng lực thấy rơ không có ǵ ngăn ngại này của các nhà ngoại cảm c̣n được vận dụng để t́m kiếm khoáng sản, thăm ḍ ḷng đất (ngành mỏ-địa chất), khả năng khám, chữa bệnh (ngành y khoa)… hiện đang được nhiều quốc gia trên thế giới nghiên cứu, khai thác và ứng dụng.
Khuynh hướng thứ hai th́ ngược lại, nhà ngoại cảm tiếp xúc với người “cơi âm” và họ chỉ cho nhà ngoại cảm thấy hài cốt của chính họ hoặc những người khác. Trường hợp này, sự trợ giúp của người “cơi âm” vô cùng cần thiết, do đó nhà ngoại cảm và thân nhân phải có ḷng thành.
V́ người “cơi âm” biết được tâm ư của chúng ta, cho nên nếu ḷng không trong sáng, tâm không thành khẩn, làm việc v́ danh lợi th́ sẽ thất bại. Những chúng sanh mang thân trung ấm, những “oan hồn” và loài ngạ quỷ đều có thể tiếp xúc được với nhà ngoại cảm, để truyền thông những thông tin cần thiết.
Ở đây, trường hợp đặc biệt cần lưu tâm là các “oan hồn”. Như đă nói những người chết “bất đắc kỳ tử”, chết trong oán hận tột cùng rất khó tái sanh. Mặc dù phần lớn các luận sư Phật giáo đều cho rằng thời gian thích hợp cho tái sanh của thân trung ấm thường tối đa là 49 ngày nhưng “oan hồn” là một ngoại lệ.
Kế thừa quan điểm này, về sau vị chân sư Phật giáo Tây Tạng Sogyal Rinpoche, bằng tuệ giác chứng ngộ của ḿnh, trong Tạng thư sống chết, Thích nữ Trí Hải dịch khẳng định: Toàn thể trung ấm tái sanh kéo dài trung b́nh 49 ngày, và ít nhất là một tuần.
Nhưng cũng c̣n tùy, giống như hiện tại có người sống tới trăm tuổi, trong khi kẻ khác chết non. Một số lại c̣n bị kẹt trong thế giới trung gian để thành ma quỷ, hay Những người đă có cái chết kinh khủng hay đột ngột rất cần được giúp đỡ.
Những nạn nhân của ám sát, tự sát, tai nạn, chiến tranh, thường rất dễ rơi vào sợ hăi đau đớn, hoặc ở măi trong kinh nghiệm khủng khiếp về cái chết của họ, do đó không thể tiến đến giai đoạn tái sanh. V́ những lư do trên, có những trường hợp tuy đă chết rất lâu nhưng vẫn chưa được tái sanh.
Phần lớn những người “cơi âm” mà nhà ngoại cảm tiếp xúc, mô tả h́nh dáng, tính cách của họ đúng như dáng vẻ, tâm trạng lúc chết đều ở trong trường hợp này.
Chính việc thần thức ở măi trong kinh nghiệm khủng khiếp về cái chết, bị kẹt trong thế giới trung gian (lời của Sogyal Rinpoche) sự chấp thủ kiên cố, bám chặt vào trạng huống “hiện tại” trước khi chết, đă tạo ra một dạng sống gọi là “oan hồn”.
Do đó, Phật giáo thường lập đàn tràng Giải oan bạt độ và Chẩn tế âm linh cô hồn. Giải oan là tháo gỡ sự chấp thủ, khai thị cho “oan hồn” hiểu giáo pháp mà buông xả, tỉnh ngộ để tái sanh. Chẩn tế là ban phát thực phẩm cho loài ngạ quỷ được no đủ, đồng thời khuyến hóa họ hồi tâm hướng thiện để sớm chuyển nghiệp, siêu thăng.
Như vậy, thế giới “cơi âm” vô cùng đa dạng và phức tạp, những nhà ngoại cảm nhờ có nhân duyên đặc biệt nên tiếp xúc được với họ, giúp họ truyền thông với con người. “Thông điệp” của người “cơi âm” cũng không ngoài t́nh thương, sự trân trọng, quan tâm lẫn nhau và đề cao các giá trị đạo đức, tâm linh.
Chính những tâm tư của người “cơi âm” nhất là các “oan hồn” đă góp phần tạo nên khí vận quốc gia, hồn thiêng sông núi. Do đó việc cầu nguyện cho âm siêu dương thái, theo pháp thức Phật giáo là điều cần làm.
Ngày nay, các nhà khoa học đang nỗ lực khám phá hiện tượng ngoại cảm, theo hướng trường sinh học hay năng lượng sinh học. Tuy nhiên nếu chỉ thiên về nghiên cứu “vật chất” th́ sẽ khó tiếp cận trọn vẹn vấn đề, bởi “sắc tức thị không, không tức thị sắc” (Tâm kinh).
Đó là chưa kể đến hoạt dụng của tâm thức A lại da bao trùm khắp cả pháp giới, siêu việt cả tâm lẫn vật, theo Duy thức học, chỉ có tu tập thiền định mới có thể khai mở và thành tựu kho tàng tuệ giác này..
Giác Ngộ
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 955 of 1439: Đă gửi: 31 May 2010 lúc 4:55am | Đă lưu IP
|
|
|
NHỮNG KINH NGHIỆM KỲ LẠ VỀ THOÁT LY THÂN XÁC
Bí ẩn về cái chết luôn luôn là nỗi ám ảnh của con người. Từ rất xa xưa, người ta đă muốn khám phá thế giới của con người sau khi chết. Thế nhưng trước đây, đi vào lĩnh vực ấy, chủ yếu chỉ có hai con đường: triết học và tôn giáo.
Từ thế kỷ XVI đến nay, vấn đề được xét dưới một khía cạnh mới mang sắc thái sinh lư, sinh vật và y học. Từ hơn trăm năm trước, những hiện tượng tâm linh được nh́n dưới góc độ khoa học.
Loại nghiên cứu này được gọi là tâm linh học, với nhiều tổ chức như Hội điều tra tâm linh của Đại học Cambride thành lập từ thập nhiên 1850. Gần đây, tên gọi tâm linh học được thay thế bằng siêu tâm lư học.
Một trong những vấn đề được ngành siêu tâm lư học quan tâm là những kinh nghiệm kỳ lạ thoát ly thân xác và thể nghiệm cận kề cái chết.
Kinh nghiệm thoát xác,. Có thể được hiểu là kinh nghiệm linh hồn thoát ly thân xác, được tâm linh học giải thích: "Đó là kinh nghiệm của một cá nhân ở góc độ ngoài thân thể nhận biết thế giới".
Hiện tượng thấu thị hay tri giác siêu cảm quan, đều là những biểu hiện miêu tả tính chất của kinh nghiệm thoác xác. Một số thư tịch cổ đều có đề cập tới việc thần du, hồn du, nhập minh (vào cơi u minh), xuất thần, xuất hồn, cùng nhiều dạng thể nghiệm cảm nhận trực giác cái chết.
Hiện tượng này được coi là đặc thù, nhưng không phải hiếm thấy trong sử sách cổ của Trung Hoa và cả ở phương Tây. Vào thế kỷ XVII, một nhà khoa học trứ danh của Thụy Điển, đă trải qua những kinh nghiệm kỳ lạ như vậy.
Từ 55 đến 84 tuổi, mỗi ngày Swif liên tục nằm mộng giữa ban ngày. Trong giấc mơ, một h́nh thức thoát xác, ông đă thần du lên trời, xuống đất, gặp gỡ thiên sứ, hội ngộ với nhiều vua chuá xa xưa, tiếp xúc với vô số linh hồn, giao du với người cung trăng, người Hoả tinh, Thủy tinh. Ông đă tường thuật chi tiết những điều tai nghe mắt thấy... trong mơ.
Từ đó, ông thiết lập lư luận mang tên Đối ứng u minh. Ở phương Tây, vấn đề nghiên cứu hiện tượng thoát xác, thần du đă trải qua lịch sử hơn trăm năm.
Ra đời sớm nhất và phổ biến nhất về loại kinh nghiệm này là học thuyết "thần tri", được dùng làm cơ sở để xác lập lư luận Astral body, có nghĩa là một loại gần giống linh hồn, có thể tách rời thân xác để ngao du.
Năm 1929, hai tác giả người Anh và Mỹ, Carynton và Merdeen, hợp tác để hoàn thành công tŕnh Linh thể rời thần xác. Trong công tŕnh này, họ đưa ra nhiều dẫn chứng về hiện tượng linh thể thần du. Về sau, để phân biệt với khái niệm Asstral body, tâm linh học gọi hiện tượng này là kinh nghiệm thoát xác.
Theo điều tra của các chuyên gia, kinh nghiệm thoát xác là một loại thể nghiệm, tương đối phổ biến với số người trải qua kinh nghiệm này khá đông. Điều tra tại Mỹ, Anh, Bangladesh, Hà Lan cho biết số người trải qua kinh nghiệm thoát thể chiếm từ 8-34%.
Có người đă trải qua nhiều lần kinh nghiệm này, một số người khác c̣n cho biết, họ có khả năng thoát xác một cách chủ động. Thực ra, kinh nghiệm thoát xác và tín niệm tôn giáo không hề liên quan nhau.
Đại đa số những người có kinh nghiệm này, đều kiên tŕ cho rằng, kinh nghiệm của họ và hiện tượng mộng cảnh là hoàn toàn khác biệt, bởi trong kinh nghiệm thoát xác, người ta có thể nhớ lại rơ ràng.
Theo điều tra của Green, một phụ nữ đă tự thuật:
- Lúc đó, tôi bị bệnh trầm trọng, đang nằm trên giường trong bệnh viện và không thể nh́n thấy bên ngoài. Một buổi sáng sớm, tôi cảm thấy ḿnh bay bổng lên, nh́n xuống các bệnh nhân khác, đồng thời thấy chính tôi đang tựa vào chiếc gối, mặt trắng bệch.
Bác sĩ cùng em gái tôi mang b́nh dưỡng khí đến trên một góc giường, nơi có cô gái quấn băng trên đầu. Bỗng nhiên, tất cả đều biến thành một khoảng trống không. Khi mở mắt, tôi thấy em gái tôi đang đứng trước mặt.
Khi bà kể lại sự việc, em gái bà kinh ngạc v́ hoàn toàn đúng như sự thật đă diễn ra. Nhiều người trải qua kinh nghiệm này, đều có thể kể lại một cách sống động. Họ nói rằng trong thời gian thoát xác, thị giác hoạt động tối ưu, có thể nh́n thấy xuyên qua tường vách, chân di chuyển nhẹ nhàng và không có ǵ có thể cản ngăn hành động của họ.
Có điều, khi cố ư di chuyển một đồ vật, họ không thực hiện được cũng như không thể làm cho người khác nhận ra ḿnh. Trong những thể nghiệm của những người sống lại, sau khi được chẩn đoán là đă tử vong, họ thường ở thư thế thật thoải mái và có khả năng tri giác siêu cảm quan như kiểu "thiên lư nhăn".
Trước hiện tượng này, nhiều chuyên gia phương Tây đă dùng nhiều phương pháp để nghiên cứu và khám phá. Đối với các trường hợp có thể chủ động thực hiện kinh nghiệm thoát xác, dùng thiết bị thăm ḍ, kết quả cho thấy khi thoát xác, chỉ số của tim, điện năo đồ, hoạt động của nhăn cầu đều từ từ thay đổi.
So với lúc ngủ và nằm mơ, các chỉ số sinh lư này có điểm khác biệt, chứng tỏ rằng kinh nghiệm thoát ly thân xác, không phát sinh trong lúc ngủ và là một loại trạng thái tâm lư đặc thù, không giống như giấc mơ.
Khi kiểm tra bằng các thiết bị tia hồng ngoại và tử ngoại, các thiết bị điện trở biến nhiệt, rất ít khi nhận được phản ứng. Điều đó chứng tỏ rằng trong thời kỳ trải qua kinh nghiệm thoát xác, không xảy ra các hiện tượng vật lư b́nh thường.
Nói cách khác, nếu có, th́ hiện tượng vật lư này chưa thể nhận biết bằng các thiết bị hiện có, mà cần thiết một phương pháp thăm ḍ khác.
Theo Phật giáo, khi đạt t́nh trang "xuất thần", con người có thể nhận biết "dương thần" và cả "âm thần" mà người khác không thể thấy được. Kinh Lăng Nghiêm của Phật giáo, quyển thứ chín nói người tu theo lối thiền định, đạt tŕnh độ "âm tận" (đệ tứ thiền" th́ có thể "kỳ tâm ly thân, phản quan lỳ diện, khứ trú tự do" (tâm rời thân xác, nh́n thấy chính ḿnh, đi ở tự do) và "tâm ly kỳ h́nh, như điều xuất lung" (tâm rời h́nh xác như chim sổ lồng).
Mật giáo Tây Tạng cũng nhắc tới trường hợp "ảo thân", tức thần thức có khả năng thoát ly thể xác.
Thể nghiệm cận kề cái chết. Đây là một hiện tượng kỳ bí, chỉ một loại kinh nghiệm chủ quan của người gần kề cái chết. Sách cổ từng ghi chép những tự thuật của người chết sống lại, hoặc những người sắp chết nhưng bất ngờ phục sinh.
Thể nghiệm ngày mặc dù không phải ai cũng có, nhưng xảy ra khá phổ biến. Vào thế kỷ XIX, một nhà địa lư học leo núi, gặp nạn suưt chết. Trải qua thể nghiệm cận kề cái chết, ông bắt đầu quan tâm vấn đề này và bỏ ra hơn mười năm trời, để thu thập các câu chuyện của những người từng đối diện với tử thần.
Đối với các thông tin của những người đă chết sống lại tiết lộ, nên nghiên cứu của phương Tây hiện đại đă có nhiều tiến triển mới, và trở thành nội dung trọng yếu của ngành tử vong học. Một nhà y học người Mỹ đă xuất bản "Cuộc sống sau khi chết" phân tích 150 tự thuật của những người chết sống lại ở Mỹ, c̣n có Bí mật sự chết, trạng thái con người sau khi từ giă cơi đời.
Năm 1985, Đại học Connecticut (Mỹ) thành lập Hiệp hội nghiên cứu quốc tế về kinh nghiệm lâm chung. Năm 1988, Trung tâm nghiên cứu trắc nghiệm New York mở cuộc điều tra rộng răi về vấn đề này, kết quả làm mọi người kinh ngạc: 8.000.000 người Mỹ cho biết bản thân đă trải qua kinh nghiệm cận kề cái chết.
Căn cứ vào tự thuật của những người từng trải qua kinh nghiệm trên, các nhà nghiên cứu phân thành hai loại. Một, người sống lại sau khi được bác sĩ tuyên bố tử vong. Hai, trường hợp bị tổn thường nghiệm trọng, cơ thể tiếp cận với cái chết.
Đối với trường hợp một, theo tiêu chuẩn y học, tim và hô hấp ngừng hoạt động, huyết áp là 0, thân nhiệt bắt đầu hạ thấp. Có quan điểm cho rằng theo tiêu chuẩn chẩn đoán thông thường của y học, tử vong sau năm phút, năo sẽ bị thương tổn do thiếu dưỡng khí, không thể sống lại được.
Nhưng các chuyên gia cho biết đă có nhiều trường hợp ngoại lệ. Năm 1943, nhà tâm thần học Georges bị viêm phổi nặng, được chẩn đoán là đă chết, nhưng sau đó chín phút, lại sống. Nhờ thế, nhà bệnh học này đă thể nghiệm trường hợp linh hồn rời khỏi thân xác. Theo điều tra của bác sĩ Remonde, có trường hợp được chẩn đoán tử vong sau hai mươi phút, vẫn cải tử hoàn sinh!
Thông qua phân tích nhiều câu chuyện, giới nghiên cứu về tử vong học, tạm xác định quá tŕnh thể nghiệm cái chết của những người trải qua kinh nghiệm đó như sau.
Trước hết, họ nghe bác sĩ và người lân cận thông báo tin tức về cái chết của họ; họ muốn hét lên "Tôi chưa chết". Tiếp theo, trong đầu họ nghe đủ thứ âm thanh mà cuối cùng là những giai điệu cực kỳ thanh thoát.
Sau đó, họ cảm thấy bị một cơn gió xoáy cuốn vào một hang động đen ng̣m. Trôi nổi trong động, họ cảm thấy rất thoải mái. Và rồi họ có cảm giác rời bỏ thân xác, lên không trung.
Trên cao, họ nh́n thấy bác sĩ và thân nhân đang bận rộn quanh thi thể, nghe cả tiếng khóc người thân. Cuối cùng, họ nh́n thấy một vùng ánh sáng, thấy thân bằng quyến thuộc nghênh tiếp họ bước vào thế giới cực lạc.
Bỗng một sức mạnh kỳ lạ kéo họ trở về, nhập vào thân xác và sống lại. Đấy là một quá tŕnh tiêu biểu về việc tái sinh. Phải chăng tất cả chỉ là ảo giác? Khoa học đang t́m cách trả lời câu hỏi đó.
Thanatology
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 956 of 1439: Đă gửi: 31 May 2010 lúc 4:55am | Đă lưu IP
|
|
|
HUYỀN THOẠI TƯỢNG AN KỲ SINH
Nhiều người tin tượng đá h́nh người An Kỳ Sinh, nhân vật nửa hư nửa thực, sẽ đem lại may mắn cho ai chạm vào. Tượng nằm trong quần thể chùa Hoa Yên, chùa Một Mái, chùa Đồng ở Yên Tử Quảng Ninh.
Ngồi trong cabin cáp treo nh́n xuống, sẽ thấy sự hùng vĩ và nguyên sơ của danh thắng Yên Tử: những cây tùng, cây đại hàng trăm năm tuổi xen lẫn trong rừng xanh, không khí trong lành và se lạnh. Nơi bốn mùa mây phủ này, không ngưng bước chân người t́m đến.
Sau khi xuống ga cáp treo ở gần chùa Hoa Yên, du khách tiếp tục đi bộ lên đỉnh núi Yên Tử, qua các chùa Một Mái, Bảo Sái, Vân Tiêu… Chùa Đồng là điểm cuối cùng trên chặng đường hành hương Yên Tử, nằm trên độ cao 1.068 mét.
Mọi vật ở đây lúc nào cũng mờ mờ sương khói và mây cứ quyện theo chân người. Cảm giác sắp chạm đến cổng trời, khiến du khách quên hết mệt mỏi đường dài. Đi hết đoạn đường bậc thang sẽ thấy tượng An Kỳ Sinh nằm trên núi đá cheo leo hiện ra.
Tượng An Kỳ Sinh cao hai mét, gắn trên cụm đá trông như một vị thần tiên từ trên cao dơi xuống nhân gian. Cạnh đó có am thờ nhỏ luôn nghi ngút khói nhang và đồ cúng của khách hành hương.
Theo truyền thuyết, hàng ngh́n năm trước, một người đàn ông tên là An Kỳ Sinh đến đây tu hành và hóa đá khi đắc đạo. V́ thế, người ta cho rằng tượng đá rất linh thiêng.
Khoảnh đất núi chỗ tượng An Kỳ Sinh rộng chưa tới 100 m2 nhưng không có cảnh chen lấn, xô đẩy. Mọi người kiên nhẫn đợi đến phiên ḿnh cầu khấn. Người ta thường lấy tờ tiền chà lên tượng An Kỳ Sinh, để cầu phúc, sức khỏe, an b́nh và đặc biệt là tài lộc.
Tượng An Kỳ Sinh là điểm dừng chân cuối cùng trong hành tŕnh chinh phục Yên Tử. Nơi trời đất giao ḥa ấy mang lại cho du khách cảm giác nhẹ nhơm, thanh thoát giống như ḿnh vừa chạm ngơ chốn bồng lai tiên cảnh.
Khuê Việt Trường
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 957 of 1439: Đă gửi: 31 May 2010 lúc 4:56am | Đă lưu IP
|
|
|
CÁ "ÔNG" CỨU NGƯ DÂN GIỮA BĂO TỐ
- Cơn băo kéo quá dài, mọi nỗ lực giữ tàu thăng bằng đă bị sóng dữ phá tan. Trong lúc tưởng như cái chết đă cận kề, th́ tất cả những người trên tàu đều thấy “ông” (cá voi) xuất hiện. Thuyền trưởng Nguyễn Văn Lộc kể lại.
Nghe tin băo, hai chiếc tàu đánh cá của ngư dân đảo Lư Sơn Quảng Ngăi, cấp tốc quay đầu với dự tính kịp về bờ trước khi băo tới. Không ngờ băo đi quá nhanh, người thân của các ngư dân này không hy vọng họ c̣n sống sót. Bỗng hai chiếc tàu xơ xác cập bờ an toàn. Họ kể lại chuyến vượt băo thần kỳ, nhờ có những con cá voi giúp đỡ.
Chuyện xảy ra đă hơn nửa tháng, thế nhưng khi kể lại, gương mặt thuyền trưởng chiếc tàu đánh cá QNg 96307- TS Nguyễn Văn Lộc năm mươi hai tuổi, ở khu dân cư số 9, thôn Tây, xă An Vĩnh, huyện Lư Sơn, vẫn c̣n nguyên vẻ thất thần. Toàn bộ cuộc đối mặt với cơn băo số chín, hầu như c̣n in đậm trong trí ông. Tôi ngồi đắm ḿnh nghe ông Lộc kể.
Tàu của ông Lộc chuyên làm nghề lặn khơi xa. Chuyến ấy ra khơi với mười lăm thuyền viên, dự định hai tháng sau mới quay về. Rời bến được một tuần, các thợ lặn mới chỉ thu hoạch được một ít hải sâm, ông Lộc dự định đi xa hơn mong có thu hoạch.
Th́ sáng 26-9-09 nghe đài báo băo. Khi ấy tàu đang ở tọa độ 15.5 độ Vĩ bắc, 114 độ Kinh đông. Lúc này bản tin dự báo cơn băo đang ở 123 độ Kinh đông. Tính toán trên bản đồ, ông Lộc thấy băo c̣n cách xa tàu ḿnh hơn 500 hải lư, cầm chắc sẽ về bờ trước khi băo tới.
Sáng ngày 27-9-09 ông Lộc cho tàu quay lại bờ, đến chiều th́ tàu về đến vùng G̣ Ngầm thuộc vùng biển Trung Sa. Tiếp tục cho tàu chạy đến sớm hôm sau th́ cách đảo Bom Bay, quần đảo Hoàng Sa mười hai hải lư. Không ngờ cơn băo đi nhanh quá, chẳng bao lâu gió đă ập đến cực kỳ hung hăn.
Không dám chạy tiếp, ông Lộc định cho tàu nấp vào đảo Bom Bay. Thế nhưng theo dự báo, cơn băo số chín mạnh đến cấp mười lăm, nên vị thuyền trưởng này lo ngại nếu trú được vào đó cũng chưa hẳn đă yên thân. Nhớ cơn băo năm ngoái, có ba chiếc tàu cũng nấp ở đây, nhưng vẫn bị băo đánh vỡ toác.
Ông Lộc quyết định dấn ga chạy về hướng đảo Lư Sơn. Đến bây giờ ông vẫn cho rằng ḿnh đă quyết định đúng. Sau một ngày đêm chuyển hướng, chạy đến tọa độ 13.8 độ Vĩ bắc,110 độ Kinh đông, th́ băo chặn đứng con tàu. Khi tàu chỉ c̣n cách bờ biển Quy Nhơn có tám mươi hải lư nữa, th́ tàu đứng hẳn không thể nhích thêm tí nào.
Ông Lộc đành cho neo tàu và hối thúc thuyền viên thả ḍm dù để giữ thăng bằng. Thế nhưng một cái ḍm dù không ăn thua trước cơn băo quá lớn, ông Lộc cho thyền viên đục rỗng đầu một cái phuy kèm neo thả xuống tiếp, ba tiếng đồng hồ sau ḍm dù rách toang như xơ mướp. Tàu cḥng chành dữ dội, hầu hết thuyền viên mặt cắt không c̣n giọt máu, tinh thần suy sụp nghiêm trọng.
Ông Lộc cố động viên anh em đục hai thùng phuy nữa, thêm hai cái neo thả xuống, cộng với ba chiếc lốp ôtô rồi liên tục đổ dầu diezel lên hai bên mạn tàu. Theo kinh nghiệm dân gian, th́ sóng bủa vào gặp dầu sẽ trượt sang hai bên chứ không “bổ” xuống tàu ḿnh.
Đến lúc này, mọi người trên tàu đều rũ rượi, vừa đói vừa khát. Không thể nấu cơm, ḿ tôm cũng ướt trôi lềnh bềnh, téc đựng nước ngọt một ngàn lít cũng bị băo đánh tan. Lúc ấy, không ai nói ra nhưng chắc trong ḷng mỗi người đều đă nghĩ đến cái chết.
Nghỉ hơi nhấp ngụm trà, đôi mắt nh́n xa xăm ra hướng biển, ông Lộc kể tiếp:
- Cơn băo kéo quá dài, mọi nỗ lực giữ tàu thăng bằng đă bị sóng dữ phá tan. Trong lúc tưởng như cái chết đă cận kề th́ tất cả những người trên tàu đều thấy “ông” (cá voi) xuất hiện.
Một “ông” chắn trước mũi tàu, mỗi khi có con sóng ập tới là “ông” nhảy lên, dùng tấm thân không lồ đỡ không cho sóng vỗ vào tàu. Hai bên mạn tàu cũng có hai “ông” khác kè thân vào, nên tàu mới giữ được thăng bằng, nếu không đă bị lật úp vài ba lần rồi. Khi ấy mọi người trên tàu đều quỳ mọp xuống, nhắm mắt lại xin “ông” che chở qua cơn hoạn nạn.
Từ khi có các “ông” đến trợ giúp, con tàu như êm hẳn trong cơn băo quật. Đến năm giờ chiều 29 băo vào bờ, mọi người đồng thanh ồ lên khóc v́ c̣n sống, rồi vái lia vái lịa tạ ơn các “ông”.
Khi ấy chúng tôi mới hoàn hồn t́m cách gọi về bờ, nhưng tất cả mọi phương tiện đều mất liên lạc. May quá cái radio c̣n dùng được, mở ra th́ nghe đài đang đọc tên tàu ḿnh thông báo mất tích.
Vợ ông Lộc, bà Vơ Thị Nhậm năm mươi bốn tuổi, mộc mạc:
- Suốt mấy ngày liền tôi cứng miệng không nói được câu ǵ, chỉ biết cầu xin trời phật cho chồng con thoát băo. Thằng cháu cứ liên tục liên lạc di động với con trai tôi đang ở trên tàu để nghe tin ba nó.
Chiều 29 bỗng dưng nó nghe máy bên kia có tín hiệu. Mừng quá nó cầm máy chạy sang nhà tôi. Mất sóng, nhưng tôi nghe máy bên kia tít tít là biết tàu không bị ch́m, nếu tàu ch́m làm sao máy điện thoại hoạt động.
Chiều 29 tàu ông Lộc thẳng tiến về Lư Sơn, đến 23 giờ ngày 30 họ đặt chân lên bờ. Ông Lộc tâm sự:
- Khi đặt chân lên đất tôi mới biết ḿnh c̣n sống, nh́n vợ con mà nghẹn cứng họng không nói được ǵ.
Kể xong chuyện ḿnh, ông Lộc dắt tôi đến nhà ông Nguyễn Văn Thiện ba mươi ba tuổi, người cùng thôn và là người cùng cảnh ngộ, thuyền trưởng tàu QNg 6380 TS. Ông Thiện kể lại:
- Tàu anh Lộc 200 CV c̣n suưt bị băo vật huống ǵ tàu của tôi chỉ có 75CV. V́ tàu nhỏ nên không đi xa bờ, chỉ lặn quanh quẩn quần đảo Hoàng Sa. Rời bến được mười bữa th́ nghe tin báo băo, sáng 27 tôi cho tàu chạy về Lư Sơn. Chiều hôm sau tàu chỉ c̣n cách Lư Sơn có tám hải lư, chạy vài chục phút nữa là tới bờ nhưng băo ập đến, sóng to dữ dội tàu không thể chạy thêm.
Tôi cho dừng tàu, thả ḍm dù và đổ dầu xuống biển. Khi ấy tôi cầm lái, liên tục xoay chuyển hướng mũi con tàu đâm thẳng về hướng con sóng ập đến chứ sóng đánh ngang mạn th́ ch́m ngay.
Vừa kể vừa đưa tay lên ngực vái với ḷng thánh kính, ông Thiện nói như lên đồng:
- Sáng ngày 29, sức chống chọi gần như đă kiệt quệ, anh em dù vẫn cố gắng nhưng sức chịu đựng của con tàu nhỏ, trước cơn băo lớn có hạn nên mọi người đành nh́n nhau khóc, những thợ lặn trẻ tuổi đă gọi tên vợ con trong tiếng nức nở.
Bỗng dưng chúng tôi thấy một “ông” rất khổng lồ, từ xa bơi đến chắn trước mũi tàu, “ông” c̣n to hơn cả chiếc tàu của tôi. Ngoài ra hai bên mạn thuyền c̣n rất nhiều “ông” nhỏ hơn, cứ lượn quanh giữ tàu thăng bằng.
Khi ấy anh em cũng khóc, nhưng là khóc mừng v́ đă có “ông” đến cứu. Chiều tối ngày 29 biển yên dần, nh́n xuống th́ không c̣n thấy “ông” nào. Các “ông” đă lặng lẽ bơi ra biển xa, khi đă cứu chúng tôi thoát khỏi cái chết. Nếu không có các “ông” cứu giúp, th́ giờ tôi đă mất xác ngoài biển, bỏ lại người vợ với ba đứa con nhỏ dại, một đứa c̣n đang nằm trong bụng mẹ.
Niềm vui đoàn tụ với gia đ́nh và niềm vui chia sẻ của hầu hết người dân thôn Đông, thức suốt đêm đón hai con tàu trở về tại bến cảng, đă như liều thuốc trợ lực khiến hai mươi chín thuyền viên không thấy mệt mỏi. Suốt đêm 30-9 họ ngồi với nhau để nghe những người trở về từ cơi chết, kể chuyện được cá “ông” cứu sống.
Vũ Đ́nh Thung
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 958 of 1439: Đă gửi: 31 May 2010 lúc 4:57am | Đă lưu IP
|
|
|
VÉN MÀN BÍ ẨN CỦA MỘT CON TÀU MA
Mười một xác thủy thủ xếp thành hai đống nằm chồng chéo lên nhau. Muối biển, nắng và gió Đại Tây dương đă kịp biến những bộ xương khô thành đá, trước khi chúng được ngư dân đảo Barbados phát hiện. Có vẻ như, đă có lúc con tàu tưởng rằng hành tŕnh phiêu bạt của nó, không bao giờ chấm dứt.
Một ngày hè đầu tháng năm năm nay, dân đánh cá Barbados chợt phát hiện ra con tàu lạ, có thiết kế theo kiểu du thuyền Pháp cổ xưa, trôi dạt vô phương hướng trong vùng nước phía đông xa nhất của đảo.
Cập cảng Willoughy Fort, thị trấn Bridgetown, con thuyền dài sáu mét đă bị nước biển xói cho ṃn vẹt, ngay lập tức hé lộ những cảnh tượng kinh hoàng: trong khoang tàu bé xíu, thi thể hóa đá của mười một thủy thủ chất đống lên nhau. Những xác khô gần như bị muối biển phủ trắng.
Chỉ chờ có thế, hàng loạt những câu chuyện huyền bí rùng rợn được thêu dệt nên. Suưt nữa kho tàng chuyện ma biển cả lại thêm một huyền thoại, nếu như người ta không sớm phát hiện, lời tuyệt vọng cuối cùng của thuỷ thủ đoàn để lại trước khi chết.
Đó là những bức thư nhắn gửi cho người thân, ví dụ như một người tên Diaw Sounkar Diemi để lại thỉnh cầu:
…Bất cứ ai t́m ra xác tôi, xin hăy gọi điện cho bạn tôi Ibrahima Drame và gửi cho gia đ́nh tôi số tiền dành dụm này…
Cảnh sát và nhân viên vệ sinh kiểm tra khoang tàu tại cảng Bridgetown. Hành tŕnh đến cái chết của mười một người thủy thủ xấu số, bắt đầu vào đúng ngày Giáng sinh năm ngoái.
Mỗi người được trả một khoản hậu hĩnh 890 USD, để thực hiện nhiệm vụ đưa bốn mươi người, vượt biên sang đảo Canara, phi vụ làm ăn lớn của “ông chủ” Spaniard.
Phương tiện được dùng cho hành tŕnh là một du thuyền máy mới sửa chữa, không cờ, không tên. Vào phút cuối cùng, “ông chủ” Spaniard bốc hơi không dấu vết, để lại người thay thế là một gă quốc tịch Senegal.
Đă có mấy người từ chối tham gia hành tŕnh, nhưng rốt cuộc chỉ có một anh chàng duy nhất, đủ sáng suốt nhảy tàu bỏ cuộc. Con thuyền bắt đầu có dấu hiệu trục trặc khi ra giữa vùng biển Mauritanian, thuộc cảng Nouadhibou.
Thuyền cứu hộ gửi tới, nhưng giữa đường v́ một lư do nào đó dây kéo bị chặt đứt. Không nhiên liệu, thức ăn dần cạn kiệt, người trên tàu chỉ c̣n biết phó mặc số phận cho biển cả và sự may rủi.
Những ngày tháng sau đó, nhiều người lần lượt ra đi do không chống đỡ nổi với cái đói, cái nắng và băo gió dữ dội của Đại Tây dương. Mười một thủy thủ là những người cuối cùng sống sót, và có lẽ đến cuối tháng một đầu năm nay, th́ con tàu không số chính thức trở thành tàu ma.
Băo gió đă đưa đẩy nó trôi dạt ra xa phía bên kia đại dương 2.800 dặm, cho đến măi hôm 29-4-09 mới được ngư dân Barbados nh́n thấy.
Interpol sau đó đă yêu cầu cảnh sát khắp thế giới truy t́m nhân vật Spaniard bí hiểm, kẻ đă cao chạy xa bay với số tiền 50.000 euro của những người vượt biên. Và tất nhiên, những bịa đặt kỳ quái về con tàu ma cũng không c̣n cớ để lan truyền.
Guardian
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 959 of 1439: Đă gửi: 31 May 2010 lúc 5:02am | Đă lưu IP
|
|
|
HỒN MA NGƯỜI THÂN TRỞ VỀ
Thật không thể tin nổi, khi h́nh ảnh người thân đă mất bỗng nhiên lại xuất hiện trong những bức ảnh.
Vào tháng 8-2009 một cô gái người Mỹ, đă rất bất ngờ khi thấy khuôn mặt người bà đă qua đời vào năm 1990, xuất hiện trong bức ảnh cô chụp đứa cháu gái ḿnh bằng chiếc điện thoại di động.
Bức ảnh đă được các chuyên gia kiểm nghiệm, không có bất kỳ một sự can thiệp của công nghệ nào vào bức ảnh. Cho đến giờ, vẫn không một ai có thể giải thích được khuôn mặt của người bà.
Có lẽ nhiều người không biết đến điều này, vợ của tổng thống Abraham Lincoln, bà Mary Todd là một người rất quan tâm tới các vấn đề tâm linh.
Sau cái chết của chồng, bà Mary đă đi dọc các bang miền Đông của nước Mỹ t́m kiếm một người có thể giúp bà liên lạc với người chồng quá cố.
Bà đă dùng cái tên bà Tundall trong một chuyến đi tới Boston và tin rằng, người chồng đă đặt tay lên vai bà. V́ vậy, bà Mary đă đến gặp William Mumler, người nói rằng có thể chụp được các tấm ảnh của người chết.
Thu Phương
|
Quay trở về đầu |
|
|
hiendde Hội Viên


Đă tham gia: 02 May 2010 Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 2589
|
Msg 960 of 1439: Đă gửi: 31 May 2010 lúc 5:04am | Đă lưu IP
|
|
|
NGƠ CỤT
Nó ăn vội vàng miếng cơm nguội trộn với hỗn hợp muối mè và đậu phộng rang xay nhuyễn. Ăn xong, nó hấp tấp nhét quả trứng vịt muối bà Hai mới luộc vào cái túi quần rộng thùng th́nh. Sợ bị rơi ra ngoài, nó c̣n cẩn thận cài nút. Nhưng dẫu nó có cẩn thận mấy, cái quần bạc phếch đầy những mảng vá víu khác màu của nó cũng không bảo đảm được ǵ, có lẽ vải cũng đă mục cả rồi.
Mặc kệ, nó chẳng thèm quan tâm. Ít nhất th́ nó cũng có một bữa ăn ra tṛ, mấy hôm không có việc làm phải sống nhờ vào khoai, sắn, ḿ gói, thức ăn thừa của mấy chị bán hàng… nó đâu có no bụng ǵ. Có thể nói dân tỉnh lẻ lên Sàig̣n như nó, không dễ ǵ kiếm được một việc làm ổn định. Người trí thức th́ kẹt hộ khẩu, kẹt phương tiện đi lại. Người bán sức lao động th́ kẹt quan hệ, phải có người giới thiệu dân thành phố mới thôi e dè mà tin tưởng đôi chút.
Nói xa nói gần, nói luôn vào vấn đề chính, nơi nào mà chẳng có thổ cư. Dân thành phố cũng có nhiều loại người, người giàu có, người nghèo có. Quận nào, huyện nào cũng được dân ở đây chia địa bàn làm ăn cả rồi. Thời buổi kinh tế thị trường, đời sống khó khăn, thành thử cạnh tranh càng lắm vào.
Cạnh tranh lành mạnh cũng có, cạnh tranh “cơ bắp” cũng có, không khéo chèo kéo lại sinh chuyện. Nó chân ướt chân ráo, chẳng quen biết ai, đành phải kiếm được việc ǵ th́ làm việc nấy, kiếm sống qua ngày. Công việc hôm nay nó phải làm, là thu dọn xà bần của căn nhà, đang được xây lại trong ngơ cụt.
Sáng sớm trời lạnh, áo lại mỏng tang nên nó cứ run lên từng chập, nói không thành tiếng. Vừa cặm cụi làm việc, nó vừa để ư nh́n. Căn nhà này đẹp thật, nó tự nhủ. Nhà trong hẻm lớn, lại là ngơ cụt, yên ắng và thoải mái quá đi mất. Kiểu kiến trúc nhà một tầng, có khu vườn nhỏ ngoài ban công thật không ǵ bằng.
Thế nào th́ sau một tháng nữa, khi công tŕnh hoàn tất, diện mạo căn nhà sẽ y như nó nghĩ cho xem! Tuy nhiên, có cái ǵ đó không b́nh thường lắm, nó ṃ mẫm, nó t́m hiểu, nhưng nó cũng chưa biết được.
Một chiều thứ bảy, ông Tám kỹ sư công tŕnh bảo nó:
- Tối nay tôi đăi mọi người một bữa, ăn uống xong cậu ngủ lại đây nhé! Sợ bọn trẻ chạy nhảy, lại có chuyện không hay.
Nó vâng vâng dạ dạ, rồi khẽ gật đầu. Chín giờ rưỡi tối, ăn uống xong nó lết bộ về căn nhà. Đi ngang nhà bà Hai đầu hẻm, nó c̣n kịp nghe giọng bà gọi giật lại:
- Cậu kia đi đâu thế? Tối rồi vẫn c̣n làm à? Làm ǵ th́ làm nhanh rồi về sớm đi!
Nó lắng nghe nhưng không buồn hỏi, dù sao nó cũng mệt rồi, chẳng hơi đâu tán gẫu với bà Hai như mọi bữa. Vào đến nơi, nó mở cánh cửa vừa được sơn lớp sơn lót màu trắng ra, chính lúc đó nó cảm thấy ớn lạnh, gai nổi khắp người. Đằng sau cánh cửa, cách chỗ nó đứng vài phân, ngay vị trí giữa sân trước của căn nhà h́nh như có một lỗ tṛn to dưới đất.
Nó bước loạng choạng về phía đó, tay với lấy thanh sắt ngoài cửa tḥng xuống cái lỗ tṛn ấy. Nó ngạc nhiên quá, bây giờ th́ không có lỗ tṛn nào cả, thanh sắt của nó chạm phải một lớp xi măng dầy cui, gơ vào c̣n nghe tiếng. Nó bật cười, cười cho cái sự buồn cười của nó. Cười đă rồi nó bước chậm răi vào trong.
T́m được cái đèn pin ông Tám cho mượn, nó mừng húm, loay hoay bật đèn lên. Tầng dưới đầy đất cát và đá, nó ngán ngẫm leo lên tầng trên. Gió ngoài sân lùa vào, mang theo mùi hương Ngọc Lan thơm ngát. Chợt nhớ hồi sáng người ta chuyển cây kiểng đến, nó đi ra vườn. Nó nh́n thấy một số loại cây có hoa rất thơm, nhưng nó chẳng biết đó là cây ǵ, hoa ǵ.
Nó chỉ mang máng nghe người ta kể những gốc cây to, hoa có mùi thơm.. thường là có oan hồn trú ngụ nên mới sống đời như thế. Mà lúc ở dưới quê, nó c̣n nghe người ta nói ban đêm chơi trốn t́m ngoài vườn, sẽ bị ma giấu không thể t́m ra. Nó tựa tay lên ban công, mơ màng nh́n xuống phía dưới.
Keng!!...
Nó làm rớt đèn pin, vội vă ngồi thụp xuống, nó ṃ mẫm t́m cái đèn. T́m thấy cái đèn rồi nó đứng bật dậy, nó chiếu đèn thẳng xuống bên dưới, và nó… không thấy ǵ cả. Nó đổ mồ hôi hột, rơ ràng nó đă thấy một bóng trắng đứng bên cạnh.. cái lỗ tṛn to dưới đất. Cái bóng của một cô gái tóc dài… cô gái nh́n lên, nh́n thẳng vào mặt nó.. Nó sợ.
Chân nó bắt đầu run lập cập. Đầu nó bảo nó phải chạy, nhưng chân nó như bị hóa đá không nghe lệnh của cái đầu nữa. Nó thở dồn, nó ngừng thở.. rồi nó lại thở dồn…. mắt nó nh́n đăm đăm ra khoảng không, cái ǵ ám nó vậy nhỉ, nó không biết. Vừa sợ hăi, vừa mệt mỏi, nó không biết phải làm ǵ hơn là đi khỏi khu vườn. Nó nín thở đi nhanh vào trong, về phía cuối dăy pḥng.
Căn pḥng có vẻ ổn, ít có gió và cũng ít có đất cát. Nó cảm thấy bớt sợ, ngồi xuống tựa lưng vào tường, nó chậm răi lấy tay phủi bụi bặm và nằm xuống. Tay đặt lên ngực, nó cố nhắm mắt điều ḥa hơi thở. Sau một lúc nó thấy đầu óc ḿnh giăn ra, cảm giác mệt mỏi bao lấy nó. Nó thiếp đi lúc nào không biết.
- Tôi lạnh lắm…. Tôi lạnh lắm… nhiều nước quá..
Đầu nó cứ nghe boong… boong… từng tiếng. Nó nghe tiếng vọng của một cô gái từ nơi nào đó rất sâu… nó nghe cả tiếng vang.. tiếng cái ǵ đó đập vào tường th́ phải… tiếng boong.. boong ngập trong đầu nó.. nó c̣n nghe thấy tiếng bọt nước….. lỗ tai nó lùng bùng… Nó giựt ḿnh mở mắt..
Đèn pin của nó sắp hết pin rồi th́ phải, ánh sáng của nó yếu ớt quá. Nó nh́n quanh quất. Đột nhiên toàn thân nó run bắn lên.. Nó thật sự nh́n thấy cô ta, cô ta đang đứng đó, ngay đầu cầu thang. Mồ hôi nó vă ra… nó sợ hăi ngồi bật dậy nép sát vào tường. Nó sợ đến nỗi tay chân cứ quíu lại, miệng nó không ngừng rên rỉ và cầu nguyện..
Nó lắp bắp cầu mong cô gái đó đừng đến gần nó, nó dùng hết sức b́nh sinh để lẩm nhẩm câu kinh mà bây giờ nó cũng không biết là kinh Chúa hay kinh Phật… May sao cô gái không đến gần nó thật, cô bước lên ngưỡng cầu thang, rồi đứng đó nh́n nó…… Tóc cô gái bay phất phơ, mặt cô trắng bệt… và toàn thân cô lạnh giá.
Hơi lạnh tỏa ra khiến nó dần lạnh cứng, nó cảm thấy toàn thân như mất dần hơi ấm. Như có ma lực, ánh mắt nó không thể rời khỏi cô gái, miệng nó há hốc…. nó run lẩy bẩy. Đột nhiên có tiếng gà kêu sớm. Cô gái rùng ḿnh biến mất. Người nó giật mạnh, nó ngất đi.
Sáng hôm sau, người ta t́m thấy nó nằm co ro, chân tay lạnh ngắt. Hỏi ǵ nó cũng không nói được, miệng lưỡi cứ ú ớ không ngừng. Khi người ta khiêng nó xuống lầu, ra đến trước sân nhà, nó hoảng hốt nh́n lại, tay không ngừng chỉ trỏ.
Đi thăm nó về, ông Tám bảo mọi người đào ở vị trí giữa sân. Trước mặt mọi người bây giờ là một miệng giếng sâu thăm thẳm. Ông Tám hơi lui lại, ông chần chừ… người t́nh nguyện trục vớt bắt đầu làm việc. Sau nửa giờ, người ta t́m được một xác người đă mục nát, trên xác c̣n có những lọn tóc chưa kịp phân hủy dài đến lưng.
Đúng lúc này ở bệnh viện, nó đang ngủ mơ. Trong giấc ngủ chập chờn, nó nghe tiếng rít thật rát tai, có tiếng kêu thất thanh của cô gái đó… và rồi mọi thứ im bặt, mùi thơm hoa Ngọc Lan lại tràn ngập.
Ra viện, nó không về nơi ngơ cụt đó lần nào nữa. Nó được ông Tám giới thiệu cho làm việc tại một khu chế xuất, việc làm cũng ổn định. Bà Hai có tới thăm nó một lần, bà kể nó nghe con gà của thằng An vẫn thường hay kêu sớm…
Lục Diệp
|
Quay trở về đầu |
|
|
|
|