Đăng nhập nhanh
Mạnh Thường Quân
  Bảo Trợ
  H́nh Ảnh Từ Thiện
Chức Năng
  Diễn Đàn
  Thông tin mới
  Đang thảo luận
  Hội viên
  Tìm Kiếm
  Tham gia
  Đăng nhập
Diễn Đàn
Thông Tin
  Thông Báo
  Báo Tin
  Liên Lạc Ban Điều Hành
Nhờ Xem Số
  Coi Tử Vi
  Coi Tử Bình
  Coi Địa Lý
  Nhờ Coi Quẻ
  Nhờ Coi Ngày
Nghiên Cứu và
Thảo Luận

  Tử Vi
  Tử Bình
  Kinh Dịch
  Mai Hoa Dịch Số
  Qủy Cốc Toán Mệnh
  Địa Lý Phong Thủy
  Nhân Tướng Học
  Bói Bài
  Đoán Điềm Giải Mộng
  Khoa Học Huyền Bí
  Thái Ất - Độn Giáp
  Y Dược
Lớp Học
  Ghi Danh Học
  Lớp Dịch và Phong Thủy 3
Kỹ Thuật
  Hỗ Trợ Kỹ Thuật
Thư Viện
  Tủ Sách
  Bài Viết Chọn Lọc
Linh Tinh
  Linh Tinh
  Giải Trí
  Vườn Thơ
Trình
  Quỷ Cốc Toán Mệnh
  Căn Duyên Tiền Định
  Tử Vi
  Tử Bình
  Đổi Lịch
Nhập Chữ Việt
 Hướng dẫn sử dụng

 Kiểu 
 Cở    
Links
  VietShare.com
  Thư Viện Toàn Cầu
  Lịch Âm Dương
  Lý Số Việt Nam
  Tin Việt Online
Online
 308 khách và 0 hội viên:

Họ đang làm gì?
  Lịch
Tích cực nhất
chindonco (3250)
hiendde (2589)
HoaCai01 (2277)
vothienkhong (1807)
dinhvantan (934)
ryan88 (805)
Vovitu (713)
ruavang (691)
lancongtu (667)
TranNhatThanh (644)
Hội viên mới
redlee (0)
dautranhsinhton (0)
Chieu Tim1234 (1)
huyent.nguyen (0)
tamsuhocdao (0)
henytran2708 (0)
thuanhai_bgm (0)
Longthienson (0)
thuyenktc (0)
liemnhi (0)
Thống Kê
Trang đã được xem

lượt kể từ ngày 05/18/2010
Khoa Học Huyền Bí
 TUVILYSO.net : Khoa Học Huyền Bí
Tựa đề Chủ đề: Truyện ngắn huyền bí - hiendde Gửi trả lời  Gửi bài mới 
Tác giả
Bài viết << Chủ đề trước | Chủ đề kế tiếp >>
dinhvantan
Ban Điều Hành
Ban Điều Hành
Biểu tượng

Đă tham gia: 17 May 2010
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 934
Msg 1421 of 1439: Đă gửi: 10 March 2011 lúc 4:16pm | Đă lưu IP Trích dẫn dinhvantan

Mạng không được là không được chứ không phải dùng quyền thế
mà làm được đâu . Không người vứt th́ cũng người khác vứt .
Xưa kể chuyện Ông Tả Ao muốn đem cốt của cha ḿnh đến tán
một ngôi mộ phát, giữa đường cũng đút gánh nên phải chôn ở
chổ đó luôn .

__________________
樀是揚庭捗次支
Quay trở về đầu Xem dinhvantan's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi dinhvantan
 
hiendde
Hội Viên
Hội Viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 02 May 2010
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2589
Msg 1422 of 1439: Đă gửi: 17 March 2011 lúc 2:49pm | Đă lưu IP Trích dẫn hiendde

Kính Chào Bác Đinh Văn Tân
hiền đệ cám ơn bác vào đọc bài và góp ư kiến. Kính bác.
Quay trở về đầu Xem hiendde's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi hiendde
 
hiendde
Hội Viên
Hội Viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 02 May 2010
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2589
Msg 1423 of 1439: Đă gửi: 17 March 2011 lúc 2:50pm | Đă lưu IP Trích dẫn hiendde




ĐẦU NĂM KỂ CHUYỆN MA MÈO



Các đây khoảng mười hai năm. Cũng vào thời khoảng này. Tôi lượm một con mèo mang về nuôi. Nó có sắc lông màu hơi vàng điểm chút đen. Khuôn mặt th́ đẹp lắm. Nhưng tính t́nh th́ quái dị.

Hay làm dáng ngồi trước gương vuốt râu. Lúc mới về th́ c̣n biết nghe lời. Sau th́ lúc này lúc khác. Tôi cũng hơi bực ḿnh. Nhưng nghỉ lại, thôi nuôi nó cho vui cửa vui nhà. Tốn thêm chút cơm canh th́ cũng chẵng mất mát chi.

Rồi bổng dưng một đêm, tôi đang kḥ, th́ nghe văng vẳng tiếng tivi ở pḥng dưới. Tui lại nghỉ ai đó trong gia đ́nh mở tivi xem. Nên rón rén xuống cầu thang xem sao. Xuống tới nơi th́ hỏng có ai ngoài con mèo đang nằm lim dim đôi mắt.

Tôi nghỉ chắc ai đó quên tắt tivi nên với tay lấy remote tắt nó đi. Vừa ngă lưng lên giường th́ lại nghe tiếng tivi mở. Bực ḿnh quá, chạy vội xuống cầu thang xem ai đang xem tivi. Lần này cũng chẵng thấy ai ngoài con mèo. Tưởng cái tivi bị mát. Nên tôi giựt cả dây điện ra, rồi đi ngủ.

Hỏng biết ngủ được bao lâu, lại nghe tiếng tivi. Kỳ này tôi khôn hơn, rón rén trườn cái đầu ngó xuống cầu thang xem ai đang xem tivi. Trời ơi!!! Con mèo của tôi. Nó đang xem tivi. Nó đứng bằng hai chân như người. Đôi mắt màu xanh lá cây sáng quắc đang nh́n chăm chăm vào cái tivi.

Tay chân bủn rủn, miệng hỏng hét ra lời, tôi cố lết lại về pḥng, nhưng thân thể cứng đơ. Tôi biết tôi đang gặp ma. Rồi h́nh như linh cảm thấy tôi đang nh́n nó. Nó ngước đầu lên nh́n tôi. Úi trời ơi!!!.... cặp mắt nó xanh lè, cả thân tôi lạnh ngắt.

Tôi không c̣n cảm giác ǵ ngoài cái sợ. Tôi kêu không ra hơi. Có lẽ nhờ phước ông bà để lại, nên con mèo hỏng làm ǵ tôi. Nó từ từ hạ ḿnh xuống, rồi bước đi lại bốn chân, phóng ra ngoài garage.

Tôi nằm đó không biết bao lâu mới nhấc được cái chân đứng dậy. Lúc đó mới la hét tùm lum. Cả nhà ai cũng dậy. Tôi kể chuyện con mèo. Mọi người nói tôi là ngủ mơ. Tôi hỏng biết nói sao. Đành yên lặng.

Từ đó tôi sinh ra sợ mèo. Mà cứ con mèo nào càng đẹp tôi lại càng sợ. Năm nay lại trở lại năm con mèo. Hy vọng mọi sự đến b́nh an với tôi. Xin đừng có con mèo nào vào nhà tôi phá nữa. Tôi cảm ơn rất nhiều. Viết chuyện này đúng vào giờ linh. Mười hai giờ, đêm ba mươi, năm canh Dần.



Tí Hon



Quay trở về đầu Xem hiendde's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi hiendde
 
hiendde
Hội Viên
Hội Viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 02 May 2010
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2589
Msg 1424 of 1439: Đă gửi: 22 March 2011 lúc 4:59pm | Đă lưu IP Trích dẫn hiendde




THẢM HỌA NHẬT BẢN ĐĂ ĐƯỢC TIÊN TRI BÁO TRƯỚC



Nhà tiên tri Vanga đă đoán được chính xác thời gian diễn ra thảm họa động đất và cơn mưa phóng xạ. C̣n ngay từ thế kỷ mười sáu, nhà tiên tri Nostradamus đă viết:

“Trái Đất rung chuyển rất mạnh. Nước đột ngột dâng cao như trận đại hồng thủy”.

Bà Vanga 1911-1996, một phụ nữ mù người Bulgary, nổi tiếng lẫy lừng nhờ rất nhiều tiên đoán chính xác, trong đó có những tiên đoán “động trời” liên quan Chiến tranh Thế giới thứ hai, liên quan ngày chết của Stalin, về việc Liên Xô sụp đổ, về vụ con tàu Kursk bị đắm...

Giờ đây, chắc hẳn bạn sẽ kinh hoàng khi biết rằng trong những lời tiên đoán của bà cho năm 2011 có một câu như sau:

“Do những trận mưa phóng xạ nên ở bắc bán cầu cả động vật lẫn thực vật đều sẽ bị tuyệt diệt”.

Câu tiên đoán này hẳn muốn nói đến thảm hoạ ở các nhà máy điện nguyên tử của Nhật. Đám mây phóng xạ tạo thành sau những vụ nổ tại nhà máy điện hạt nhân Fukushima, lúc đầu di chuyển về phía đông ra Thái B́nh dương, nhưng rồi ngoặt về phía tây, phía lục địa Á-Âu tức là về phía Bắc Bán cầu.

Bà Vanga cũng đă tiên đoán vào năm 2010 sẽ bùng nổ cuộc Chiến tranh Thế giới thứ ba và cuộc chiến tranh này sẽ kết thúc vào năm 2014.

Trong bối cảnh đó, hiện tượng hủy diệt cả động vật lẫn thực vật mà bà nói đến, chắc chắn là do kết quả các hành động chiến sự chứ không phải do nhà máy điện nguyên tử bị nổ. Nhưng rơ ràng lời tiên đoán của bà Vanga và hiện thực hiện nay ở Nhật, trùng hợp một cách thần bí cả về thời gian (năm 2011) lẫn sự việc (mưa phóng xạ).

Cũng có thể t́m thấy ở nhà tiên tri vĩ đại Nostradamus 1503–1566 người Pháp, đôi điều ǵ đấy về thảm hoạ ở Nhật. Chẳng hạn như:

“Trái Đất rung chuyển rất mạnh” (đoạn 1 quyển 46) hoặc: “Nước đột ngột dâng cao như trận đại hồng thuỷ” (đoạn 8 quyển 16). Tuy nhiên, người ta không thể t́m thấy điều ǵ cụ thể hơn ở nhà tiên tri này.

Nữ chiêm tinh Ludmila Muravieva, người Nga khi tiên đoán cho tháng ba năm 2011 có nói:

“Sẽ xẩy ra một sự cố ǵ đấy hoàn toàn mới, đột ngột, và sự cố đó có thể làm đảo lộn cả thế giới. Những xáo động mạnh và bất ngờ, sẽ buộc nhiều người phải nh́n cuộc sống riêng tư của ḿnh theo cách khác, bất kể chuyện ǵ đang diễn ra chung quanh”.

Giờ đây có thể mạnh dạn liên hệ những từ ngữ chung chung “đột ngột”, “bất ngờ” và “làm đảo lộn cả thế giới” với những sự cố hiện nay ở đất nước Mặt Trời mọc. C̣n từ “xáo động” có thể coi như ngụ ư những cơn địa chấn và dư chấn ngầm ở Nhật.

“Do những trận mưa phóng xạ, nên ở Bắc Bán cầu cả động vật lẫn thực vật, đều sẽ bị tuyệt diệt vào tháng 3-2011". Lời tiên tri Vanga.



Tiền phong





Quay trở về đầu Xem hiendde's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi hiendde
 
hiendde
Hội Viên
Hội Viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 02 May 2010
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2589
Msg 1425 of 1439: Đă gửi: 22 March 2011 lúc 9:08pm | Đă lưu IP Trích dẫn hiendde




CHUYỆN GỌI HỒN CỦA NGƯỜI BA MẮT



Cách đây mấy năm, Hoàng Thị Thiêm ở xă Ḥa Sơn, Lương Sơn, Ḥa B́nh, đă từng nổi tiếng với khả năng đặc biệt nh́n thấy mọi vật khi đă bịt hai mắt lại, người ta gọi Hoàng Thị Thiêm là người đàn bà ba mắt. Tuy nhiên, gần đây, nhiều người lại quen gọi người đàn bà này với tên cô Thiêm, bởi họ tin cô có khả năng áp vong, gọi hồn...

Nơi cô Thiêm hành nghề nằm trên một khu đồi mà nhiều người gọi đó là khu đồi ma, bởi trong nhà lúc nào cũng khói hương nghi ngút, ḥa cùng tiếng cô Thiêm nói chuyện, dạy bảo, có khi là dọa nạt các… linh hồn.

Trên khuôn viên vài trăm mét vuông, cô Thiêm dựng một căn nhà nhỏ, một điện thờ, c̣n phần lớn là chỗ để hàng trăm con người đến gọi hồn, ngồi lại chờ cô Thiêm giúp họ gọi những linh hồn đă khuất về hỏi chuyện.

Dù đă tới nhà cô Thiêm nhiều lần, nhưng lần nào đến tôi cũng thấy bất ngờ bởi những ǵ đang diễn ra mà cô Thiêm là nhân vật chính. Lần này tôi được chứng kiến từ đầu đến cuối, cuộc gọi cùng một lúc hai hồn cho hai cô gái.

Cả hai cô gái này tuổi mới ngoài đôi mươi, theo người nhà nói th́ họ có biểu hiện tâm thần nhưng chữa trị nhiều cách không khỏi nên đành đến nhờ cô Thiêm. Sau khi nghe gia đ́nh hai cô gái tŕnh bày, cô Thiêm hướng dẫn họ ngồi im nhập tâm, để cô Thiêm “bắt sóng” với người âm mời họ về.

Mười phút sau, cả hai cô gái lần lượt ngả nghiêng người, một cô gái bỗng nằm vật ra nền nhà,mê man bất tỉnh (?). Cô c̣n lại vẫn lim dim mắt, lắc lư. Cô Thiêm tuyên bố:

- Vong đă nhập!

Sau khoảnh khắc trên, cô Thiêm chạy như con thoi giữa hai bên để hỏi chuyện lư lịch trích ngang của các vong. Trường hợp của cô gái ngồi lắc lư, cô Thiêm nhanh chóng hỏi ra thân thế của oan hồn là một người đàn ông chết khi chưa có vợ (?).

Sau khi hỏi xong, cô Thiêm ngọt xớt với vong:

- Nào, bây giờ đằng ấy về cơi âm rồi th́ đừng theo em gái này nữa. Quư em ấy th́ phù hộ cho em được sống yên ổn nhé!

Trước lời đường mật trên, cô gái chỉ lắc đầu mà không nói ǵ. Cô Thiêm vội quay ra nói với người nhà của cô gái:

- Muốn vong không đi theo nữa th́ chỉ c̣n cách cưới vợ cho vong.

Trước lời phán của cô Thiêm, gia đ́nh cô gái vội quây lại hỏi cô:

- Thế làm cách nào th́ cô giúp cháu.

Trầm ngâm, cô Thiêm bày:

- Bây giờ, gia đ́nh bỏ tiền ra để tôi đặt một h́nh nhân có kích thước giống con gái các bác, rồi làm lễ để hồn nhận h́nh nhân đó làm vợ. Chỉ cần như vậy là vong sẽ không c̣n theo con gái các bác nữa.

Như người chết đuối vớ được cọc, gia đ́nh cô gái đồng ư với mọi sự sắp xếp của cô Thiêm. Một thành viên trong gia đ́nh cho biết:

- Chi phí cho h́nh nhân trên là khoảng hai triệu đồng. Kích thước h́nh nhân không được sai một li v́ như vậy vong sẽ không nhận.

Tuy nhiên, để có được kích thước không được phép sai lệch đó, cô Thiêm đă dùng tay để đo. Sắp xếp xong mọi chuyện, cô Thiêm quay ra thủ thỉ với vong:

- Bây giờ th́ ngồi đợi thầy nhé! Lát nữa, thầy sẽ cưới vợ cho. Thích nhé! Sắp có vợ đẹp.

Sau khi dỗ dành xong vong kia, cô Thiêm quay sang cô gái đang nằm miên man trên nền nhà. Vẫn với cách dỗ ngon, dỗ ngọt để hỏi lai lịch của vong nhưng dường như lần này, cô Thiêm gặp phải vong... cứng đầu, không chịu khai báo bất kỳ một thông tin ǵ. Tức khí, cô Thiêm quay ra dọa:

- Thầy nói cho mà biết nhé! Lúc hiền th́ thầy hiền thật nhưng thầy mà tức lên th́ thầy cũng không phải vừa đâu.

Cô gái vẫn lắc đầu im lặng. Không c̣n cách nào khác, cô Thiêm bèn dùng tay tát liên tiếp vào mặt cô gái. Lúc này, cô gái được cho là vong nhập hai tay xua xua về phía trước rồi liên tục nói một câu duy nhất:

- Bua, bua, bua bua...

Lúc này cô Thiêm quay ra kết luận một câu:

- Đây là oan hồn người Trung Quốc. Chắc mê con bé nhà các bác nên theo đ̣i cưới đây.

Để xem thực chất việc gọi hồn của người đàn bà ba mắt, tôi đă xin đăng kư gọi hồn. Hỏi thủ tục đăng kư, người ta chỉ sang quán bên cạnh mua một bộ lễ rồi ra gặp một người đàn ông là chồng cô Thiêm.

Tại chiếc bàn người đàn ông này ngồi là một túi bóng cứng (loại đựng tài liệu) bên trong đầy những đồng tiền với các mệnh giá 50 ngh́n đồng, 200 ngh́n đồng và thậm chí là 500 ngh́n đồng do người đến gọi hồn đặt lễ.

Tôi đăng kư, đặt lễ 50 ngàn đồng kèm theo lễ. Được ông chồng phát cho một tờ giấy, nói ghi rơ họ tên người gọi, họ tên vong được gọi rồi đặt kèm vào lễ. Mâm lễ của tôi được đặt cạnh nhiều mâm lễ khác với số tiền đặt lễ lên tới vài trăm, thậm chí là cả triệu.

Sau khi đặt lễ, tôi ngồi vào một góc như bao người khác để “đợi vong về”. Một tiếng, rồi hai tiếng qua đi, tôi vẫn ngồi im bất động. Trời xế chiều, khi đoàn người lần lượt ra về, tôi vẫn ngồi im mà không một lần được cô Thiêm hỏi thăm.

Trong khi, với các gia đ́nh khác, cô Thiêm luôn vồn vă hỏi thăm và có nhà c̣n được cô trực tiếp gọi hồn. Tôi ra về khi trời đă nhập nhoạng tối. Cô Quyết, một người dân xă Ḥa Sơn, bán hàng gần khu vực UBND xă cho biết:

- Thực ra, số người đến nhờ cô Thiêm gọi hồn chủ yếu là ở các tỉnh xa về chứ dân trong vùng th́ họ không đi. Nhà tôi, năm ngoái có nhờ cô ấy gọi vong hộ một lần nhưng thấy không đúng nên từ đó tôi không bao giờ đến để nhờ cô Thiêm gọi hồn.

Khi được hỏi về quan điểm của chính quyền xă Ḥa Sơn về hoạt động gọi hồn của cô Thiêm, ông Nguyễn Văn Cành, Chủ tịch UBND xă khẳng định:

- Chúng tôi không ủng hộ những hoạt động mê tín, gọi hồn chỗ cô Thiêm và sẽ cho lực lượng công an, an ninh giám sát chặt chẽ. Sắp tới, chúng tôi sẽ báo cáo lên cấp trên về trường hợp này để sớm dẹp bỏ những hoạt động mê tín dị đoan tại khu vực trên.



Tuổi trẻ Thủ đô



Quay trở về đầu Xem hiendde's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi hiendde
 
hiendde
Hội Viên
Hội Viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 02 May 2010
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2589
Msg 1426 of 1439: Đă gửi: 25 March 2011 lúc 12:08am | Đă lưu IP Trích dẫn hiendde




VÀNG HỜI VÀ LỜI NGUYỀN HUYỀN BÍ



Tiết trời tháng mười một lạnh căm. Gà gáy canh hai, ông Trần Mười ra chuồng mở trâu đi cày th́ thấy ngay chỗ mả vôi sáng trưng. Một con gà trống bằng vàng tỏa ánh kim quang lấp lóa, dẫn theo một đàn gà mái và gà con nhỏ hơn. Ông vội vàng chạy vào nhà t́m một chiếc quần phụ nữ màu đen. Lúc trở ra, đàn gà vàng đă biến mất.

Chuyện vàng Hời không lạ lùng chi với người làng. Trẻ con cũng biết. Gà vàng thường đi ăn đêm. Khi nh́n thấy, chỉ cần lấy một vật ô uế, như quần của phụ nữ chẳng hạn, trùm lên là bắt được ngay. Tuy nhiên, bắt được hay đào được vàng Hời không phải là điều may mắn. Chỉ ba tháng mười ngày sau, người được vàng Hời phải chết.

H́nh như niềm tin nớ liên quan tới một lời nguyền của người Chiêm Thành, được truyền trong dân gian. Chính như rứa, chẳng ai mong muốn được gặp vàng Hời.

Ông Trần Mười ở một ḿnh giữa g̣ Mồ Côi giữa đồng. Cạnh nhà ông, gần chỗ chuồng trâu có một cái mả cổ được xây bằng đá, kiến trúc kỳ lạ. Ai cũng nói đó là mả Chiêm Thành, dưới chôn rất nhiều vàng.

Bao nhiêu lần cho trâu ăn cày khuya, ngang qua mả Chiêm Thành, chúng tôi vừa sợ vừa mong ngó thấy con gà vàng hiện ra, nhưng không hồi mô thấy được.

Làng phía sau Ḥn Đền, thánh địa Mỹ Sơn, có rất nhiều di tích Chăm đă hoang phế theo thời gian. Cách g̣ Mồ Côi vài trăm mét có g̣ Mu Rùa. H́nh ngọn g̣ này y hệt một con rùa, có đủ bốn chân, đầu, cổ. Trên đỉnh đồi khum khum h́nh mu rùa có một hố cạn, xung quanh có nhiều gạch Chăm vương văi.

Người ta kể, trước đây nơi đó có một ngọn tháp nhỏ, bị bom đạn đánh sập thời chiến tranh. Đó chính là nơi giấu vàng của Chiêm Thành. Nhiều người đă từng xem bóng tháp đổ vào ngày rằm tháng giêng để đào bới t́m vàng nhưng không gặp.

Ở chỗ Hố Cây Sông, dưới chân núi Cà Tang, ngay phần cuối của giồng Mả Vôi có một cái mả cổ khác. Mả cổ nớ giống y h́nh một con rùa. Cách đây chừng hai chục năm, hạn hán đói kém quá, một nhóm thanh niên lén lút đào trộm mả cổ này. V́ sợ chính quyền, nên việc đào bới được thực hiện ban đêm, giữa núi.

Đây là lời kể của một người từng tham gia đào bới: Xuống sâu chừng bốn mét, dưới ḷng ngôi mộ bắt đầu xuất hiện những tảng đá chẻ vuông vức lát dọc theo một đường hầm. Lần theo đường hầm khoảng mười mét, tự nhiên có nhiều nhánh rẽ khác.

Đào vào một nhánh, không thấy có ǵ cả. Cả nhóm sợ quá bèn thắp hương cúng bái xong rồi lấp trở lại ra về. Khoảng ba tháng sau, một trong những người đào mả vôi ở Hố Cây Sông tự nhiên đột tử. Từ đó nhiều ngôi mả cổ khác trong làng liên quan đến người Chiêm Thành không ai dám xớ rớ tới.

Xung quanh những di tích, di vật của người Chăm xưa đều có lời nguyền y như trong những Kim Tự Tháp của Ai Cập. Cho tới chừ, tôi tin lời nguyền đó có thiệt v́ chẳng phải ngẫu nhiên mà chứng kiến nhiều trường hợp tai ương, hoặc chết chóc đối với những người xúc phạm những nơi thiêng liên đó.

Cách đây năm năm, ông Huỳnh Văn Đẩu, lúc đó là Chủ tịch huyện Cát Tiên, kể tôi nghe câu chuyện này và dặn ḍ đừng có kể tùm lum tà la làm ảnh hưởng đến ông. Ở chỗ bên phải sông Đạ Đờng, gần chỗ thị trấn huyện lỵ Cát Tiên bây giờ có một cánh đồng. Ở giữa cánh đồng có một g̣ Mồ Côi. Gia đ́nh một người đi kinh tế mới quê ở Quảng Ngăi, làm nhà ở ngay trên g̣ Mồ Côi đó từ năm 1980.

Suốt ba năm trời, trong nhà liên tiếp gặp tai họa. Chủ nhà đau ốm quặt quẹo liên tục. Đau ốm và tai ương tới mức muốn chết mà chết cũng không được. Một hôm, có một ông thầy bói t́nh cờ đi ngang qua cho biết gia đ́nh này đang sống trên một kho vàng Hời nên như vậy.

Đêm nọ ông nằm mơ thấy một người đàn ông hiện ra và nói tại sao ông đến chiếm lấn chỗ ở của chúng tôi. Hôm sau, sợ quá, chủ nhà dọn sang nhà bà con ở và thuật lại câu chuyện trên cho người thân nghe. Một thanh niên chuyên cờ bạc ngoài thị trấn biết chuyện, trong cơn túng quẩn rủ thêm vài con bạc nữa đi đào g̣ Mồ Côi.

Dưới nền nhà của người nông dân Quảng Ngăi này hai mét cũng có một đường hầm. Đào sâu vào ba mét th́ gặp một cánh cửa bằng đá. Trên cánh cửa, có một bàn tay phụ nữ bằng vàng, tỷ lệ 1/1 chỉ vào bên trong. Đào vào tiếp tục gặp một số vàng lá... Ông Đẩu nói:

- Bàn tay bằng vàng là bàn tay phụ nữ, đẹp lạ lùng, đẹp hơn bất cứ bàn tay người phụ nữ xinh đẹp nào! Hôm sau, nhóm người này bị bắt khi đem bàn tay ra bán tại tiệm vàng.

Việc phát hiện ra thánh địa Cát Tiên thuộc tỉnh Lâm Đồng vào năm 1984 xuất phát từ một câu chuyện thật, t́nh cờ, nhưng có vẻ hoang đường như vậy.

Việc các di tích, di chỉ, di vật liên quan đến người Chăm có lời nguyền như các Kim Tự Tháp hay không? Tôi tin chắc chắn là có. Nhưng cuối cùng, niềm tin đó rơi vào chuyện hoang đường v́ chẳng nhà khoa học Việt Nam nào dám khẳng định sự thật đó.

Đơn giản v́ họ không giải thích được!

Dân gian Quảng Nam, nhất là những vùng gần thánh địa Mỹ Sơn từ bao đời nay luôn truyền miệng những dấu hiệu để nhận biết những kho vàng Hời. Ví dụ như cạnh cách ngôi đền tháp mồ côi, dưới gốc cây duối trắng, trong những ngôi mả vôi... Tuy nhiên, chẳng một ai dám đụng tới những nơi này v́ họ tin lời nguyền liên quan đến vàng Hời là thiệt!

Đó là những lời nguyền huyền bí không ai giải mă được!

----------

Vàng Hời: Theo những người làm nghề kim hoàn đó là vàng của các vua chúa người Chăm, được chôn giấu ở những kho bí mật dưới đất lâu năm. Những loại vàng Hời thường gặp là h́nh buồng cau, trầu, con gà trống... Vàng này v́ pha nhiều bạc, khoảng từ 6 đến 6,5 tuổi nên có màu sáng hơi xanh.



Hổ Phụ Tử



Quay trở về đầu Xem hiendde's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi hiendde
 
hiendde
Hội Viên
Hội Viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 02 May 2010
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2589
Msg 1427 of 1439: Đă gửi: 26 March 2011 lúc 6:49pm | Đă lưu IP Trích dẫn hiendde




ĐỒ CỔ CÓ MA KHÔNG?



Cả nhà ông ta nhiều đêm mất ngủ v́ thỉnh thoảng trong tủ gỗ quư ấy nửa khuya nghe có tiếng chuông vọng ra, như chừng có ai lấy chiếc đũa gỗ gơ nhẹ vào. Bật đèn và đến gần tủ vẫn thấy cửa tủ đóng, tiếng chuông im hẳn và không có ai cạnh đó. Nhiều lần như thế người nhà đâm hoang mang, lo sợ cái "chuông ma".

Từ sau lễ hội Vu lan đến ba mươi tháng bảy âm lịch, người ta thường bày những mâm cúng cô hồn ra ngơ. Trong nhà, gia chủ cũng có thể nhân tiện dọn thêm mâm rượu, để người sống họp mặt ngẫm lại sự đời và tích xưa chuyện cũ.

Bên một mâm như thế, hồi đầu tuần này, một nhóm bạn thích chơi cổ ngoạn tụm năm tụm ba bên góc phố chuyên bán "đồ mỹ nghệ" Lê Công Kiều ở Thành Phố Sài G̣n để nói chuyện đông chuyện tây. Lúc ngà ngà hơi men câu chuyện chợt xoay quanh các loại ma "truyền thống" xứ ta như ma da (nhận chết người dưới nước), ma trơi (lập ḷe trên bờ), ma dú (giấu người trong bụi tre), rồi cao hứng có ông vọt miệng hỏi:

- Thế đồ cổ có ma không?

- Bậy nào! Các lâu đài, cung điện, bảo tàng và những địa chỉ văn hóa trong nước ngoài nước xưa nay chứa đầy cổ vật, có ai sợ chúng lôi ma kéo quỷ tới hù dọa ta đâu? Nên câu hỏi "đồ cổ có ma không?" là câu hỏi "giả", không thể đem lại lời đáp "thật" cho hợp lư được.

- Ừ, cho là không hợp lư, song nếu "hợp t́nh" hăy phải lắng nghe đă chứ.

Có người bẻ lại và dẫn chứng lời trăn trối của cụ Vương Hồng Sển rằng, sau ngày nhắm mắt cụ nguyện một nửa linh hồn sẽ ở lại giữ ngôi nhà cũ, mang tên Fondation Vương Hồng Sển của ḿnh (nhưng đến nay Fondation đó vẫn chưa được thiết lập).

C̣n một nửa kia xin quanh quẩn nơi Viện Bảo tàng Sài G̣n (tức Bảo tàng Lịch sử Việt Nam - TP.*** hiện nay) là nơi trước kia cụ đảm trách quản lư, cũng là nơi đang lưu giữ ngót nghét khoảng một ngàn món đồ cổ, do cụ hiến tặng Nhà nước mà lúc sinh thời cụ rất cưng quư chúng.

Lời ấy được Ban giám đốc Bảo tàng lặp lại rơ ràng trước công chúng, trong lễ khai mạc trưng bày chuyên đề đồ gốm Vương Hồng Sển. Vậy nếu cụ Vương phân linh để về hai nơi ấy như ước vọng, th́ chẳng phải là điều xa lạ so với quan niệm tâm linh của ông bà ta xưa.

Cho đến nay, con cháu theo đó vẫn mở rộng cửa để vong linh tổ tiên và những người khuất mặt trong thân quyến "vào tới nhà ḿnh" những ngày giỗ, ngày Tết. Các cụ hiện về để chung vui và phù hộ con cháu ăn nên làm ra, thăm lại nhà xưa chốn cũ, chứ không phải để hù dọa, phá phách như các loại ma mà người ta hay sợ nhưng lại thích nghe kể về chúng.

Chẳng hạn chuyện cái ấm trà, tráp đựng trầu và quả chuông quái lạ dưới đây. Hồi đó, khoảng giữa thập niên 1960, có hai người lạ mặt từ Đà Nẵng đi xe đ̣ vào phố cổ Hội An, mang theo ba món đồ cổ trên, đến gơ cửa chào mời các vị chủ nhà có tiếng quanh xóm Chùa Cầu như bác Thoại, bác Hoàng, bác Cửu Can, Bảy Thạnh, Ba Quư, cả những người Hoa cư trú lâu đời sát chùa Quảng Triệu như ông bà Xú bán tạp hóa, ông bà Xường chủ ḷ bánh ḿ.

Người bán giới thiệu đây là những món đồ cổ ở hoàng cung và tôn miếu vua Gia Long, Minh Mạng, bị quân Pháp vơ vét rớt dọc đường, hoặc chưa kịp biển thủ phải để lại phát tán ra ngoài dân sau biến cố "kinh đô thất thủ" năm 1885 và ông bà họ mua lại, nay họ túng quá đem bán với giá năm trăm ngàn đồng, thời giá lúc ấy khoảng chín trăm đồng một tạ gạo.

- Dường như sau mỗi món đồ cổ đều có linh hồn của những người đă chết theo đuổi v́ say mê. Khó biết được chính xác một món đồ quư lâu đời, đă qua tay của bao nhiêu người chủ cũ. Nếu t́m hiểu cặn kẽ gốc gác ấy thiết tưởng sẽ góp phần bổ sung tiểu sử cổ vật, cũng như soi sáng thêm dấu vết giao lưu văn hóa, mỹ thuật, thương mại qua các thời. Tiến Sĩ Thông Thanh Khánh (Nhà nghiên cứu văn hóa Chăm)

Rẻ mắc chưa nói, chỉ riêng lai lịch món đồ rao bán đă rất thu hút rồi. Nhưng đồ giả hay đồ thật quả phải nhờ tới "tay chơi" thứ thiệt mới rành. Đến cuối ngày, một phú gia gần cửa hàng Phi Yến bên chợ Hội An đă mua với giá rẻ chỉ c̣n 1/3 giá nêu trên.

Người mua mang cái ấm trà và tráp đựng trầu cất vào chỗ riêng, c̣n quả chuông đồng có khắc chữ được để trong tủ gỗ quư. Cũng từ hôm đó, cả nhà ông ta nhiều đêm mất ngủ v́ thỉnh thoảng trong tủ gỗ quư ấy nửa khuya nghe có tiếng chuông vọng ra, như chừng có ai lấy chiếc đũa gỗ gơ nhẹ vào. Bật đèn và đến gần tủ vẫn thấy cửa tủ đóng, tiếng chuông im hẳn và không có ai cạnh đó.

Nhiều lần như thế người nhà đâm hoang mang, lo sợ cái "chuông ma". Hư thực mức nào chưa rơ, chỉ biết không lâu sau ông phú gia ấy lại mang cái chuông kia ra Đà Nẵng để bán đổ bán tháo cho xong, nhưng tiếng xầm x́ về đồ cổ có ma vẫn c̣n lưu truyền quanh xóm chợ.

Số người tin dị đoan bảo đồ cổ có ma là do sự luyến tiếc của người chủ cũ đă chết. Người này khi sống quá đam mê món đồ, nên không rời nó được, hồn cứ lởn vởn đi theo. Hoặc túng thiếu phải bán rẻ. Hoặc bị kẻ khác dùng thủ đoạn cướp đoạt. Tất cả gây nên "ma sự" quanh các món đồ cổ để trong nhà.

Về phía người sống, không thiếu những kẻ lừa lọc làm giàu bằng cách bán đồ cổ giả và thi thố mánh khóe để sát phạt nhau. V́ thế khi nói đến thị trường đồ cổ, nhiều người nghĩ ngay tới một "thế giới ngầm" lạnh lùng, ma mănh, đầy tiêu cực.

Theo bà Tú Anh, một người quen biết trong thế giới ấy, bảo rằng:

- Đừng nghĩ phải có rất nhiều tiền mới chơi đồ cổ được, v́ hiện nay với năm mươi ngàn đồng là bạn có thể sở hữu một chiếc ŕu đồng, chế tác cách đây hơn hai ngàn năm, và vài ba chục ngàn thôi, cũng t́m mua được một món đồ gốm làm từ mười mấy thế kỷ trước.

Đừng sợ thế giới đồ cổ. Đó không chỉ là thế giới mà những người giàu có mới bước vào được. Đó cũng không chỉ là thế giới của toàn những kẻ suốt ngày sát phạt nhau hoặc t́m cách lừa lọc nhau. Cần bàn thêm với bà Tú Anh về nội dung trên. Nhưng rơ ràng thế giới ấy không chỉ "lắm ma", mà c̣n có mặt những nhà sưu tập, nhà nghiên cứu và những tâm hồn đam mê cái đẹp, hoài cổ và hoài cảm mênh mang...



Hồng Hạc



Quay trở về đầu Xem hiendde's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi hiendde
 
hiendde
Hội Viên
Hội Viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 02 May 2010
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2589
Msg 1428 of 1439: Đă gửi: 28 March 2011 lúc 12:06am | Đă lưu IP Trích dẫn hiendde




MA CÀ RỒNG

(THE VAMPIRE)



Trong số tất cả những dạng liên giao thật sự hoặc giả định giữa người sống và người chết th́ cái dạng ma cà rồng là ghê gớm nhất. Chắc chắn rằng những hậu quả vật lư khủng khiếp tiếp theo việc chôn cất một xác chết gây ra nhiều điều tạo cảm giác ghê tởm và khủng khiếp liên quan tới ư nghĩa người chết sẽ trở về để dày ṿ người sống.

Có một lập luận khác để ủng hộ việc thiêu xác, nếu những người biết suy nghĩ cần có một lập luận như thế, đó là không có ma cà rồng ngoại trừ ở những xứ sở mà người ta chôn người chết. Chúng ta không hề nghe nói tới ma cà rồng ở Ấn Độ, nhưng nếu có trường hợp như thế xảy ra ở Ấn Độ th́ té ra kẻ trở về là một người chết theo Hồi giáo, Ki tô giáo hoặc Do thái giáo, và xác chết đă được đem chôn.

Cách đây vài năm, bà của ông Gopalacharlu có một người họ hàng là một phụ nữ Ấn Độ, mà người ta giả sử rằng bà bị quỉ ám. Đó là v́ trong khoảng một năm bà thấy ḿnh cứ sáng bảnh mắt ra, khi mới thức dậy là mất hết mọi sức khỏe, cứ ốm xanh xao và thiếu máu. Cả hai lần có thai bà đều bị sẩy thai. Cuối cùng th́ người ta phải cầu cứu tới một pháp sư theo đạo Hồi, khi dùng những thuật mà chỉ có y mới biết được, pháp sư này phát hiện ra rằng “vong linh kiểm soát” là một người chết cũng theo đạo Hồi.

Ông ta bí mật đi về vùng quê, đào mả của người bị t́nh nghi lên th́ thấy xác chết vẫn c̣n tươi rói như c̣n sống, bèn lấy dao cắt vào tay xác chết ở gần ngón cái và thấy máu tươi phụt ra từ vết thương. Thế rồi ông bèn triển khai những nghi thức ḥa giải thông thường, niệm thần chú và trục con ma ra khỏi nạn nhân trở về ngôi mộ. Người phụ nữ bèn b́nh phục và không c̣n nạn nhân mới nào khác bị quỉ ám nữa.

Tôi cũng chẳng biết chữ ma cà rồng có từ nguyên là ǵ. Nó được viết trong tiếng Pháp giống như trong tiếng Anh; c̣n trong tiếng Tây ban nha và tiếng Ư th́ đó là vampiro; trong tiếng Đức và tiếng Đan mạch là vampire; trong tiếng Serbia là wampire, wampira, wukodlak; trong tiếng Wallace là murony; trong tiếng Thổ nhỉ kỳ là massacet; trong tiếng Hi lạp hiện đại là bronkolakas và c̣n nhiều cách viết khác nữa; trong tiếng Ba lan là upior; tiếng Slave là upir, c̣n tiếng Nga là googooka.

“Bách khoa Từ Điển của Mỹ” gọi nó là “một tạo vật thần thoại”, nhưng tác giả mộ đạo thuộc ḍng tu Benedict tên là Dom Calmet, mô tả nó là những người “đă chết một thời gian ít nhiều lâu dài; rời bỏ ngôi mộ của ḿnh đi quậy phá những người c̣n sống, hút máu, hiện h́nh ra, gây tiếng động ở ngoài cửa hoặc trong nhà và thường làm cho người sống cũng bị chết luôn”.

Ông cho ta biết rằng, ma cà rồng thường đến thăm thân bằng quyến thuộc và những người đang độ tuổi thanh xuân, khỏe mạnh và tràn đầy nhựa sống.

Khi đọc về đề tài rùng rợn này, tôi đă sửng sốt với sự xác minh biểu kiến một vài sự kiện sau đây:

1. Ma cà rồng luôn luôn tấn công người cường tráng.

2. Các dấu hiệu của việc bị ma ám luôn luôn là suy kiệt thần kinh và thiếu máu, và thông thường là có một cái lỗ nhỏ bên trên tĩnh mạch cổ.

3. Khi ta quan sát, xác chết của kẻ bị t́nh nghi là ma cà rồng dường như được nuôi dưỡng đầy đủ bằng máu lành mạnh và trông có vẻ như một người đang trong cơn thụy miên hơn là đă chết.

4. Nếu người ta lấy một cái cọc nhọn hoặc vũ khí đóng xuyên qua tim, th́ xác chết sẽ thét lên và thường quằn quại đau đớn.

5. Nếu xác chết đă được đem thiêu th́ con ma cà rồng không c̣n quậy phá nữa. Về vấn đề này tôi thấy không có ngoại lệ nào.

Tất cả những điều này cho thấy rằng vấn đề của ta không liên quan tới một người chết mà chỉ là một kẻ sống dở chết dở; tóm lại là kẻ đang ở trạng thái thụy miên hoặc một dạng đ́nh chỉ tri giác nào đó.

Con ma hút máu người sống hiện ra cho mắt phàm thấy được, tạo ra những tiếng động và những hiện tượng khác ở trong và xung quanh ngôi nhà, và biến mất khi xác chết đă được đem thiêu; đó là một thể tinh vi chứ không phải là thể xác, một thể bằng vật chất tinh anh chứ không phải bằng vật chất cụ thể.

Tóm lại đó là con ma sau khi chết của D’Assier, là kẻ sống sót dưới dạng con ma sống động, tức là “cái phách”, “doppelgänder” hoặc là “vong linh” (ta muốn gọi như thế nào cũng được). Vậy th́ ma cà rồng có thể được chia thành hai yếu tố: cái xác trơ trơ ra đó và cái phách có thể phóng hiện được; v́ vậy đó là một đề tài thích đáng để cho khoa học điều tra.

Giai đoạn kiểm chứng đầu tiên là sự tồn tại của một cái phách con người vốn có thể phóng hiện ra khỏi thể xác của ngưới c̣n sống. Đây là đường lối chứng minh mà ông D’Assier đă theo đuổi trong tác phẩm Loài người sau khi Chết của ḿnh, vốn là một tác phẩm thú vị nhất mà tất cả những người nào muốn biết chứng cớ và những suy diễn trong thuyết của ông đều cần phải nghiên cứu cái thuyết của nhà khoa học Thực chứng.

Nhưng trước khi chuyển sang phần bàn về các thuyết, th́ ta nên hạn chế ḿnh vào một vài sự kiện trong hàng đống sự kiện vốn sẵn có. Kho tài liệu về ma cà rồng thật là rộng lớn và phong phú, bao gồm tài liệu ghi chép của nhiều nước và nhiều thời đại.

C̣n về phần những nhân chứng th́ thật là “vô số”, c̣n về phần sự đáng tin cậy của họ th́ ta có thể nói rằng trong hầu hết những trường hợp có sự can thiệp của những nhân vật có thẩm quyền trong giới chính trị hoặc tăng lử th́ ít ra cũng có một sự khảo sát trong khuôn khổ pháp luật.

Người ta kiểm chứng lại cái chết của những nạn nhân, khai quật mộ của họ và mộ của những kẻ bị gán cho là ma cà rồng, nhận thấy xác chết của ma cà rồng vẫn c̣n tươi rói và đỏ, máu tươi phụt ra từ xác chết kèm theo những tiếng hét lên hoặc những dấu hiệu khác của sinh lực tạm thời được hồi sinh, khi người ta đóng cọc nhọn hoặc kẻ đao phủ thủ đâm lưỡi gươm qua tim xác chết; những điều trên đều được ghi vào biên bản khảo sát.

Nếu chúng ta phải có một đầu óc cởi mở khi điều tra khoa học bằng cách trước hết vi phạm cái bộ luật của khoa học theo đó ta không thể dẹp qua một bên bằng chứng chỉ mang tính xác suất coi đó chỉ là một thuyết chưa được chứng minh c̣n chờ phán quyết cuối cùng, th́ ta chỉ tổn hao năng lượng khi tiến hành việc nghiên cứu.

Có những kẻ thẳng thừng khinh miệt mọi chứng cớ liên quan tới thuật phù thủy và pháp thuật, coi đó tất yếu giả tạo và ấu trĩ; đó chính là số phận của Thần linh học hiện đại, thuật thôi miên mesmer, thuật trắc tâm và nhiều ngành khác của Khoa học Huyền bí. Nhưng thời thế đang thay đổi và con người nhất là những nhà thôi miên cũng thay đổi theo.

Thần linh học vẫn c̣n sống sót sau hàng ngh́n lần “sụp đổ tối hậu”, thuật trắc tâm tức cảm xạ học đă có được chỗ đứng, những minh chứng của Reichenbach đă bắt đầu có hiệu lực, thuật thôi miên mesmer đang vững chắc hơn bao giờ hết v́ dựa vào một cơ sở khoa học hơn, pháp thuật và thuật phù thủy đang được bàn luận là những giai đoạn có thể nghĩ tới được của khoa tâm lư học thực tiễn.

C̣n Thông Thiên Học (cái điều dung dăi đại đồng thế giới về những điều bí nhiệm và là mẹ đỡ đầu của mọi ngành khoa học tâm linh) cứ mỗi năm trôi qua th́ lại có thêm được năm mươi lần ảnh hưởng mà nó đă từng bị mất đi do những cuộc công kích gay gắt nhất của những kẻ chống đối khôn ngoan nhất. Vậy th́ chúng ta có thể yên tâm dám âm thầm thảo luận về nạn ma cà rồng, coi đó là một trong nhóm các hiện tượng thông linh.

Ngay từ đầu tôi đă lưu ư thấy hai điều: một là những tác giả cả tin nhất cũng thừa nhận rằng những xác được khai quật đă hoặc có thể đă được ở trạng thái bảo tồn mà họ cho là do tính chất bảo quản của đất vùng đó hoặc do xác bị chôn sống. C̣n về phần việc con ma hoành hành vào ban đêm, hút máu người sống, gây ra những hiện tượng “thông linh” ồn ào th́ họ bác bỏ hết, chế nhạo, chối bỏ và buộc tội giả mạo cho các nhân chứng.

Quả thật là một người sống (một đạo sĩ yoga hoặc một fakir) có thể được hồi sinh sau khi đă bị chôn trong nhiều tuần. Trường hợp gây sửng sốt của Ranjit Singh ở Lahore đă được chứng nhận trong lịch sử là hoàn hảo do ngài Claude Wade, bác sĩ Macgregor và những nhân chứng không thể nghi ngờ khác nữa.

V́ vậy, có thể là một người xét biểu kiến đă chết, bị chôn trong một thời gian không hạn định mà không bị tuyệt mệnh nếu người này ở trong một trạng thái ngủ đông của con người mà ta gọi là Samadhi, đây là trạng thái khi phổi không cần không khí nữa v́ sự hô hấp đă ngưng lại, tim không c̣n bơm máu qua các động mạch nữa, v́ đồng hồ sinh học của con người đă ngừng lại.

Do đó, thể xác của ma cà rồng có thể vẫn c̣n tươi rói và hồng hào khi nằm trong mộ chừng nào mà nó c̣n có thể rút được chất dinh dưỡng để hóa giải sự suy kiệt do tác động hóa học và những tác động tinh vi hơn gây ảnh hưởng lên các mô ngay cả trong trạng thái Samadhi. Vị đạo sĩ ở Lahore đă bị suy kiệt đến mức da bọc xương khi được khai quật lên mặc dù ông không có cơ may thở được trong trọn cả sáu tuần bị chôn sống.

Trong trường hợp ma cà rồng ở Ấn Độ được tŕnh bày dựa vào thẩm quyền của ông Gopalacharlu, sự tươi rói và sung măn của các mạch máu vẫn c̣n tồn tại sau gần một năm xác chết lưu trú dưới mộ. Điều này vốn không tự nhiên và thuyết thụy miên thông thường không áp dụng được cho trường hợp này.

Máu dùng để dinh dưỡng được rút ra ở đâu nếu không phải từ cái người phụ nữ Ấn Độ khốn khổ mà máu và lực thần kinh đă hoàn toàn bị rúc rỉa khô kiệt cũng trong thời kỳ đó, để rồi được hồi sức sau khi ư chí mạnh mẽ của thuật sĩ cùng với nghi thức của ông ta đă trục được con ma khủng khiếp trở về ngôi mộ của ḿnh để bị tiêu hủy đi cùng với xác chết.

Vậy th́ sau khi chết, tinh thần thiêng liêng vốn làm cho con người linh hoạt một ḿnh trở về trời, bỏ lại trên trần thế và trong bầu khí quyển hai xác chết: một xác trần tục làm bằng các nguyên tố, c̣n xác kia tinh anh và có liên quan tới các tinh tú; một xác th́ đă trơ trơ ra rồi, c̣n xác kia vẫn linh hoạt do sự vận động đại đồng của linh hồn thế giới, nhưng số phận của nó là phải chết từ từ khi bị hấp thụ bởi những quyền lực tinh tú đă tạo ra nó.

Khi một người sống cuộc đời tốt đẹp th́ cái xác tinh anh sẽ bốc hơi giống như nhang trầm thanh tịnh bay vút lên các cơi cao; nhưng nếu một người sống cuộc đời tội lỗi th́ cái xác tinh vi sẽ cầm tù y, khiến cho y vẫn c̣n đi t́m những đối tượng của ḷng đam mê và khao khát muốn khôi phục lại sinh hoạt trần tục.

Trong buổi sinh thời, chính thể xác lớn lên và nuôi dưỡng thể phách; c̣n trong trường hợp ma cà rồng th́ tiến tŕnh này đảo ngược lại v́ cái xác bị giới hạn trong quan tài, rồi bị đất phủ bên trên nên đâu thể đi đứng được.

C̣n cái phách vốn là một thực thể thuộc “chiều đo thứ tư”, cho nên đâu có bị cản trở bởi cái quan tài, ngôi mộ hoặc cái mả đấp lên trên ngôi mộ, cái phách tha hồ vân du để t́m máu làm chất dinh dưỡng rồi dùng phép truyền thông linh đồng cảm để truyền lại vô cái xác chết, bây giờ chỉ c̣n là chỗ trú của nó cho thuận tiện.

Bác sĩ Scoffern, tác giả của quyển Tản văn về Khoa học và Kho tàng Văn hóa Dân gian có trích dẫn ở trang 353 của tác giả Newbridge, là một người có thẩm quyền vào thế kỷ mười hai ở Anh, về trường hợp một người tên là Bucks hiện ra bằng xương bằng thịt đối với vợ ḿnh và những người khác sau khi chết và làm nhiều chuyện gây ác ư. Nhưng con ma này đă được nguôi ngoai khi Giám mục Lincoln đặt một văn bản xá tội lên trên cái xác đă được chôn cất rồi.

Có một trường hợp khác là ma cà rồng ở Berwick mà sự cướp bóc vào ban đêm chỉ ngừng lại khi người ta xuyên qua sườn của y một cái cọc nhọn, bóc lấy quả tim, băm vằm xác chết ra rồi đem thiêu. Người cổ La Mă quả quyết rằng “xác chết của một vài người bị các phù thủy dụ dỗ ra khỏi mộ nếu nó chưa được đem thiêu hoặc chưa thật sự bị phân hủy”. Lucan có nhét vào miệng một nữ pháp sư sắc lệnh gửi cho một vong linh được trục triệu, cũng ủng hộ ư thức này.

Bác sĩ Scoffern cứ khăng khăng cho rằng “không sẵn có một thông tin chân thực nào liên quan tới cách thức mà các ma cà rồng rời được ngôi mộ hoặc chúng theo đường nào để trở về ngôi mộ” (trang 356). Đây là một lập luận không vững và chỉ chứng tỏ rằng ông ta chẳng biết ǵ về “sự hiện h́nh” thời nay vốn rắn chắc đến nỗi mà tôi có thể sờ mó được và đem cân nữa.

Thế nhưng nó lại phù du đến nỗi mà đôi khi nó lại tan biến đi trước mắt người ta. Ma cà rồng rời khỏi ngôi mộ với một h́nh dạng không thể nắm bắt được rồi “hiện h́nh” bất cứ khi nào nó muốn, nếu có môi trường thuận lợi với đầy đủ điều kiện về mặt thông linh.

Bác sĩ Scoffern kết luận chương bàn về Ma cà rồng bằng cách phát biểu rằng nghe nói có hai phương sách hữu hiệu để chận đứng sự hoành hành của ma cà rồng, đó là: dùng một cành cây phỉ quất lên trên ngôi mộ mà người thao tác là một trinh nữ không dưới hai mươi lăm tuổi.

Cách thứ hai là khai quật xác lên rồi đem đi thiêu. Ộng nhận xét một cách nhạo báng rằng: “V́ những lư do không thể giải thích được, phương thức thiêu xác luôn luôn được áp dụng ở những nơi không có nhiều ma cà rồng”.

V́ vốn là một y sĩ hiển nhiên chẳng biết ǵ về sự tồn tại của đối thể tinh vi của thể xác vốn có thể tách rời khỏi thể xác trong một thời gian ngay cả trước và sau khi chết, cho nên ông mới không hiểu được tại sao việc thiêu xác là một phương thuốc hữu hiệu để đối trị nạn ma cà rồng ở thế giới bên kia.

Trong tác phẩm Các điều Bí nhiệm của mọi Quốc gia trang 289, James Grant có bảo rằng niềm tin của giới b́nh dân là nạn ma cà rồng có thể lan truyền được giống như một loài vi trùng đạo đức, nạn nhân biến thành ma cà rồng sau khi chết do sự thôi thúc của một bẩm chất lan truyền được.

Cái dạng “mê tín” này gây ra nhiều lo lắng trong đầu óc của quần chúng, “chẳng ai biết được khi nào th́ ḿnh sẽ bị một trong những con quỉ đáng ghét đó cắn cổ và do đó biến thành ma cà rồng”. Và ông thú nhận rằng: “Các nhà khoa học chứng nhận ủng hộ cho việc nạn ma cà rồng dường như là đúng sự thật và có thể có”.

Vậy th́ tại sao lại phản đối những nhà khoa học đương đại tiếp tục công tŕnh khảo cứu đă bị tạm thời xếp xó bởi bàn tay nhám nhúa của những kẻ thông thái rởm duy vật ?

Trong tác phẩm Lịch sử Pháp thuật, ii, 479, bác sĩ Ennemoser có tŕnh bày hai bài tường thuật hợp thức về nạn ma cà rồng ở Hung gia lợi. Trong bài tường thuật thứ nhất, báo cáo là của vị Trưởng ṭa ở Kisilova gửi cho ṭa án Belgrade, ṭa này biệt phái hai viên chức và đao phủ thủ tới tận làng để khảo sát sự việc.

Một viên chức của Hoàng gia cũng đi tới rơ ràng là để chứng kiến vụ việc. Một số ngôi mộ của những người đă chết sáu tuần bèn được khai quật và người ta thấy một xác chết của một ông già sáu mươi hai tuổi, “mắt c̣n mở thau láu, sắc da c̣n tươi nhuận, thở tự nhiên, song le lại bất động như người chết. Đao phủ thủ xuyên cái cọc nhọn qua tim của ông này; rồi họ dựng lên một cái cột để thiêu xác ra thành tro bụi”.

Người đă chết đó xuất hiện ra trong đêm tối cho con trai ḿnh thấy ba ngày sau khi đă có đám ma, đ̣i thực phẩm, ăn xong bèn biến mất; đêm thứ nh́, sau khi ông ta xuất hiện trở lại th́ người ta đă thấy con trai ông đă chết ở trong giường. Cũng ngày hôm đó, trong làng có năm sáu người đột nhiên bị đau ốm rồi hết người này đến người khác lăn đùng ra chết chỉ trong ṿng vài ngày.

Bài tường thuật khác của bác sĩ Ennemoser có thuật lại một trường hợp tồi tệ nạn ma cà rồng ở một tổng khác ở Hung gia lợi. Một người chết tên là Arnald Paul, trước kia bị một ma cà rồng người Thổ nhỉ kỳ dày ṿ, khi qua đời cũng biến thành ma cà rồng; vào ngày thứ ba mươi sau khi chết th́ y hút máu và giết chết bốn người, đến ngày thứ bốn mươi th́ xác của y bị khai quật.

‘Xác y c̣n đỏ tươi, móng tay và râu đều mọc trở lại, tĩnh mạch đầy máu đang chảy và rịn ra khỏi mọi bộ phận trong cơ thể y, thấm vào cái tấm vải liệm bao quanh y. Theo phong tục, Hadnagi (tức là vị trưởng ṭa của làng hiện diện trong buổi khai quật và có biệt tài về nạn ma cà rồng) ra lệnh lấy một cái cọc rất nhọn đóng xuyên qua tim người chết Arnald Paul, rồi xuyên qua xuyên lại xác chết của y, khiến cho y nghe nói thét lên một tiếng hăi hùng dường như thể y c̣n sống (dĩ nhiên là như vậy), thế rồi họ chặt đầu của y và đem cả cái xác đi thiêu’.

Họ cũng thiêu cả bốn cái xác của những người khác đă bị ma cà rồng giết chết. Tuy nhiên, những sự pḥng ngừa này chẳng ăn thua ǵ v́ ba năm sau chỉ nội trong ṿng ba tháng, mười bảy người cũng thuộc làng đó, đủ cả nam phụ lăo ấu đều trở thành nạn nhân của ma cà rồng.

Các bác sĩ và y sĩ giải phẫu đă điều tra tỉ mỉ về sự sống sót vô tiền khoáng hậu này của cái tai ách đó sau khi đă cầu cứu tới sự thiêu xác; cuộc điều tra phát hiện một sự kiện có ư nghĩa, đó là ma cà rồng Arnald Paul chẳng những hút máu người đến chết mà c̣n hút máu nhiều “con trâu ḅ nên có những nạn nhân mới của ma cà rồng khi ăn phải”.

Như vậy dường như cũng giống như bệnh chó dại, các cơn điên loạn ma cà rồng này có thể được lan truyền qua những vi khuẩn được nuôi dưỡng trong cơ thể những con thú lây sang những người khác không bị con ma cà rồng đầu tiên đụng tới, khi những người này ăn thịt những con thú đă bị ma cà rồng hút máu.

Những cuộc thí nghiệm gần đây ở các bệnh viện Paris nhằm chữa bệnh liệt bằng cách truyền một dạng biến đổi được qua cơ thể của một người thứ ba, dường như soi sáng chút ít cho khía cạnh tâm linh của đề tài này.

Eliphas Levi gọi ma cà rồng bằng một danh xưng rất gợi ư là “kẻ mộng du từ mộ ra”. Chắc chắn là trường hợp của Arnald Paul có mọi dáng vẻ của sự mộng du. Hơn nữa, trong quyển Lịch sử Pháp thuật, trang 513, Levi có quả quyết rằng một người có tâm trí và thể xác lành mạnh không nhất thiết phải là nạn nhân của ma cà rồng nếu trong lúc sinh thời y không hiến dâng cả thể xác lẫn linh hồn cho nó bằng sự đồng lỏa nào đó về tội ác hoặc một cơn đam mê bất hợp pháp nào đó.

Theo thông lệ th́ kẻ thanh khiết về tâm trí, tâm hồn và thể xác luôn luôn ở ngoài tầm của mọi ảnh hưởng từ điện xấu, cho dù đó là của pháp sư, của thấy phù thủy, của “vong linh kiểm soát”, của ma cà rồng hoặc của thuật sĩ: lúc nào cũng phải có một khe hở trong cái áo giáp của thể xác hoặc tâm linh th́ luồng tà khí mới có thể xâm nhập vào và ám ảnh.

Điều này đă được giảng dạy trong Chí Tôn Ca, được các tác phẩm kinh điển cổ truyền xác nhận và chính là óc suy xét phải trái, lành mạnh thông thường. Tác giả H. S. Olcott
Giáo hội Ki tô có chọn dùng một thuyết bao quát để giải thích cho mọi giai đoạn của các hiện tượng tâm linh bất b́nh thường, kể cả nạn ma cà rồng, đó là do tác động của Con Người Bogey, tức là Ma Quỉ. Chẳng có ǵ dễ hơn việc dùng tới cái chất dung môi vạn năng đó.

Tuy nhiên, tiếc thay thời nay chẳng có ai c̣n tin vào sự phi lư đó nữa, dù sao th́ những người trung thành với khoa học cũng đâu có ai tin được. Người ta chẳng bao giờ biết chán khi đọc những tác giả bướng bỉnh một cách phi lư như nhà ma quỉ học Des Mouseaux, ông ḍ ra được Ma quỉ ẩn sau cái đầu của nhà   thần nhăn bên trong nhóm người đồng cốt, hoặc ngay cả đằng sau chiếc ghế ngồi của nhà thao tác thôi miên theo thuật mesmer.

Ông dành nhiều trang của một trong những quyển sách (Pháp thuật vào Thế kỷ XIX) để chứng tỏ rằng nữ Thấu thị tội nghiệp ở Prevost, tên là Margarita Hauffe chính là một ma cà rồng; và chắc chắn theo ư nghĩa bà sống dựa vào hào quang của những người xung quanh ḿnh th́ cũng có phần nào hợp lư khi sử dụng thuật ngữ của ông là Kẻ Rúc rỉa Hào quang Từ điện.

Chúng ta có lời chứng nhận thú vị của bác sĩ Kerner với nội dung nêu trên. Nhưng c̣n về phần bà bị Ma quỉ ám th́ chẳng có một sự phỉ báng nào lớn hơn nữa v́ giáo lư và cuộc đời tâm linh thanh khiết như thiên thần của bà cho thấy rằng nguồn linh hứng của bà thuộc về thiêng liêng chứ không phải ma quỉ.

Việc rúc rỉa từ điện này được thực hành hằng ngày và hằng giờ trong xă hội, nhất là trong quan hệ hôn nhân, quan hệ nhờ: kẻ yếu rúc rỉa sức mạnh của người mạnh, kẻ đau ốm rúc rỉa của người cường tráng, người già rúc rỉa của người thanh xuân. Người ta rúc rỉa sinh lực bằng cách bắt tay, ngồi kề nhau, ngủ chung giường; bộ óc đầy ắp tư tưởng của kẻ khôn khéo bị bộ óc u mê của kẻ ngu đần “rúc rỉa”.

Qua suốt tất cả những giai đoạn này, ta thấy nổi bật lên định luật quân b́nh của thiên nhiên, cũng giống như định luật này trong trọn cả lănh vực vật lư. Những đầu óc vĩ đại thường thích sống biệt lập do họ có cảm giác theo bản năng rằng nếu họ sống trong đám phồn hoa đô hội th́ họ sẽ bị đám quần chúng rúc rỉa xuống tới mức thấp hơn.

Chính ư nghĩa này khiến cho vị đạo sĩ yoga và vị đạo trưởng phải ẩn dật trong thánh điện hoặc rút lui vào trong hang động của đạo sĩ yoga (gupta), vào rừng rậm hoặc lên đỉnh núi. Hào quang từ điện (tejas) của một bậc thánh hiền hoặc một bậc chơn sư đối với các đệ tử mà linh hồn đang khao khát, cũng giống như sữa mẹ đối với trẻ sơ sinh hoặc một nguồn nước mát mẻ đối với kẻ lữ hành khát khô cổ trong sa mạc.

Trong Nữ thần Isis lộ diện, I, trang 449 và tiếp theo, bà Blavatsky có nêu ra sự khẳng định vô căn cứ của thuyết theo đó xác ma cà rồng là xác đang ngủ đông của một kẻ đang mộng du, và có đủ bằng chứng để ủng hộ điều này. Bà nêu rơ rằng xác của ma cà rồng tương lai đó đang ở trong t́nh trạng đờ đẫn về từ điện và có thể xảy ra một trong hai khả năng:

Hoặc là linh hồn có thể bị thu hút trở lại vào trong thể xác và trong trường hợp này kẻ nạn nhân vô phước sẽ quằn quại đau đớn do sự hành hạ của cơn ngạt thở; hoặc là nếu y rất duy vật (nghĩa là có một ái lực áp đảo đối với cuộc sống trên cơi trần) th́ y sẽ trở thành một ma cà rồng. Cuộc sống lưỡng thể bắt đầu và kẻ bất hạnh thụy miên bị chôn sống đó kéo lê kiếp sống khốn khổ của ḿnh bằng cách dùng thể phách đi cướp bóc lấy máu duy tŕ sự sống từ người c̣n sống.

Cái h́nh dạng tinh vi đó có thể đi đến bất cứ nơi đâu mà nó muốn; và chừng nào mà nó chưa cắt đứt sợi dây gắn liền nó với thể xác th́ nó tha hồ ngao du dưới dạng hữu h́nh hoặc vô h́nh, và sống bám vào những nạn nhân vốn là người.

Pierant có để ư tới sợi dây liên hệ vô h́nh này giữa cái xác bị chôn sống nhưng chưa phân hủy với cái phách mộng du và bảo rằng: “Có lẽ, một ngày nào đó người ta có thể giải thích được điều này”.

Chúng ta có thể biết làm sao mà con ma lại hút được sinh lực của người sống rồi truyền cho cái xác vật chất nằm trơ ra trong ngôi mộ để giúp cho nó “duy tŕ được trạng thái thụy miên” bằng một cách nào đó.

Như Dom Calmet trịnh trọng nhận xét rằng, có hai cách khác nhau để làm cho người ta mất tin tưởng vào những thứ tự xưng là ma này...Cách thứ nhất là giải thích những điều huyền diệu của nạn ma cà rồng bằng những nguyên nhân vật lư. Cách thứ hai là chối bỏ hoàn toàn sự thật của tất cả những câu chuyện như thế.

Vốn là một Linh mục Công giáo, ông tự nhiên phải nói thêm rằng: “Cách thứ nh́ ắt chắc chắn là chắc nhất cũng như là khôn ngoan nhất. [Luận về sự xuất hiện của các Thiên thần và Ma quỉ... xuất bản ở Paris, năm 1746].

Bây giờ chúng ta có thể nói đến sự điều tra để xem ông D’Assier có đưa ra được một thuyết giải thích theo đường lối khoa học về bí mật của sợi dây liên lạc giữa cái xác và cái phách bị phóng hiện ra. Theo những dữ liệu được biết rơ th́ dường như rất có thể (nếu không phải là chắc chắn) rằng có một đường dây tinh vi hoặc một sự liên kết mà chất dinh dưỡng dưới dạng tinh vi có thể được truyền dọc theo đường dây đó từ xác này qua xác kia.

Chẳng hạn như nhiều người lui tới những buổi lên đồng có thấy một loại “ma hiện h́nh” uống những chất lỏng, gồm những ly rượu vang hoặc ly bia, ly nước hoặc rượu mạnh pha nước v. v. chất lỏng biến mất khỏi ly nước trước mắt mọi người và được chuyển vô bao tử của người đồng cốt lúc ấy đang ngồi ở cách xa trong pḥng của ḿnh.

Người ta đă rắc mực hoặc chất lỏng aniline lên trên cái h́nh được phóng hiện đó và sau này thấy nó nhuộm lên trên người đồng cốt (dĩ nhiên tôi chỉ nói tới những trường hợp mà người ta đă chứng tỏ rơ ràng rằng cái h́nh hiện ra và người đồng cốt không đồng nhất với nhau).

Cái h́nh hiện ra cũng ăn thực phẩm rắn chắc ngay trước mắt các nhân chứng và thực phẩm đó cũng biến mất. Một đối tượng của thuật thôi miên mesmer khi liên giao trọn vẹn với người thao tác ắt nếm được hương vị của thứ được bỏ vào trong miệng của người thao tác, ngửi được cái mùi hương mà người kia ngửi thấy, trông thấy những ǵ mà người kia trông thấy và cảm thấy bất cứ chuyện ǵ đau đớn hoặc thích thú mà người ta gây ra cho cơ thể của người thao tác thuật mesmer.

Xét theo bề ngoài th́ hai cơ thể này đă hợp nhất lại làm một, do một tác nhân truyền thông vô h́nh thề nhưng hoàn toàn hữu hiệu. Mặc dù đối tượng bị thôi miên đang bị bịt mắt, c̣n kẻ thao tác thuật thôi miên mesmer đứng đằng sau đối tượng này, nhưng cảm giác hiệp thông về thể xác và tâm trí thật là hoàn hảo. Điều này cũng xảy ra giữa nhiều người sinh đôi (có lẽ là trong đa số trường hợp đều có một mối quan hệ đồng cảm tương tự như thế).

Mối quan hệ này là một điều ǵ đó có tính chất đặc thù của riêng ḿnh bằng không th́ nó chẳng được dùng làm cái cầu thông thương; đó là v́ không cứ phải là không, chứ không thể biến thành có cho dù bằng phép lạ. Có một bằng chứng khác (lần này là không thể bác bẻ được) về mối liên hệ mật thiết giữa thể xác và thể phách, đó là sự kiện một vết bầm hoặc vết thương tác động lên thể phách cũng gây phản ứng cho thể xác.

Điều này được gọi là sự phản kích. Biên niên sử của ṭa án về thuật phù thủy và pháp thuật đầy dẫy những sự kiện chứng tỏ cho cái loại phản kích này. D’Assier có trích dẫn một số và bảo rằng thể phách (hoặc con ma sống động, ông thích gọi nó như thế) là sự tiếp nối của thể xác cùng với h́nh tướng, các thói quen, các thành kiến của nó v. v. . .

Ông có thể đă nói thêm là những thói xấu và những tính tốt của nó; v́ cái hơi hám đạo đức của thể xác ắt hoàn toàn khống chế được thể phách, trừ phi thể phách bị chế ngự bởi quyền năng từ điện ác hại của một người phù thủy, trong trường hợp này có thể bị biến thành một tác nhân đờ đẫn, thụ động. D’Assier bảo rằng các mô cấu tạo nên nó thường dễ dàng bị tan ră do tác động của những lực vật lư và hóa học trong bầu khí quyển vốn liên tục tấn công nó, và từng phân tử một của nó lại ḥa nhập vào môi trường đại đồng của hành tinh. Điều này chứng thực cho lập trường của E. Levi. D’Assier có nói rằng:

“Đôi khi nó chống lại những nguyên nhân hủy hoại này, tiếp tục phấn đấu để tồn tại bên ngoài ngôi mộ. Ở đây chúng ta đề cập tới giai đoạn kỳ lạ nhất trong lịch sử của nó v́ điều này đưa chúng ta tới ma cà rồng sau khi chết”.

Sau khi trích dẫn những sự việc đă được chính thức kiểm nhận do những người có thẩm quyền thuộc giáo hội, về dân sự hoặc quân sự; ông bảo rằng:

“Những sự kiện này soi sáng một cách mới mẻ cho diện mạo của kẻ đă chết. Đó là một trong những trường hợp mà thực thể tinh vi thay v́ bỏ cái xác mà sự chết vừa làm nó phải chia tay, th́ vẫn cứ tiếp tục lẩn quẩn bên trong đó và cùng với cái xác sống một cuộc đời mới mà vai tṛ bị đảo ngược lại.

Từ đó trở đi, cuộc đấu tranh sinh tồn tiếp diễn bên ngoài ngôi mộ với sự dai dẳng khốc liệt một cách ích kỷ và tàn bạo (người ta cũng có thể nói là nhạo báng đạo đức) giống như trong lúc c̣n sống... Bây giờ chúng ta hăy xét xem máu mà con ma hút được sẽ ra sao.

Ở đây chúng ta thấy lập lại điều mà chúng ta đă quan sát được nhiều lần ở những chương trước liên quan tới con ma c̣n sống. Cấu trúc của nó liên hệ mật thiết với thể xác (nó chính là h́nh ảnh của thể xác) đến nỗi mà khi nó hấp thụ được chất lỏng th́ chất lỏng đó ngay tức khắc được chuyển vào các cơ quan của thể xác. Trong hiện tượng ma cà rồng sau khi chết th́ cũng giống như vậy, v́ con ma sau khi bị chôn xuống mộ chỉ là sự nối tiếp của con ma c̣n sống.

Máu mà con ma hút được ngay tức khắc chuyển vào cơ quan xác chết mà nó rời bỏ, và nó sẽ trở về ngay khi chấm dứt công việc lấn sân qua chỗ khác. Việc cái lưu chất duy tŕ sự sống này thường xuyên được cấp dưỡng và ngay tức khắc được sự tuần hoàn phân phối đi khắp nơi đă cản trở sự thối rữa, đă bảo tồn được cho tay chân vẫn mềm mại như tự nhiên, làm cho thịt vẫn tươi rói và hồng hào.

Tác động này cho ta thấy có sự tiếp nối một loại sống thực vật khiến cho tóc và móng tay vẫn mọc, và tạo ra một lớp da mới khi lớp da cũ đă khô đi; trong một số trường hợp nó c̣n tạo điều kiện thuận lợi để tạo ra mô mở, điều này đă được chứng tỏ do việc khai quật một số ma cà rồng... V́ bất lực không tấn công được con ma cho nên người ta bèn khai quật xác chết rồi đem đi thiêu. Phương thuốc này thật là hữu hiệu; v́ từ lúc đó trở đi ma cà rồng không c̣n cướp bóc khủng khiếp nữa.

Để kết luận bài phân tích về đề tài rùng rợn này, rơ ràng là ta phải hết sức cẩn thận xác minh cho chắc chắn để xem một người đă thực sự chết hoàn toàn chưa trườc khi xâm hại cái xác chôn dưới ngôi mộ (nếu ta muốn duy tŕ cái tục lệ vô nghĩa, phản khoa học và gây bất b́nh đó).

Người ta ắt nhún vai khi nghĩ tới sự đau khổ khôn xiết mà hàng ngàn nạn nhân đă phải chịu do kẻ ngu dốt hấp tấp đem xác đi chôn cho khuất mắt; khi thức tỉnh dậy quá trễ từ một trạng thái xuất thần, những người này thấy ḿnh bị bó rọ trong một cái quan tài và bị chôn dưới sáu tấc đất mà tuyệt nhiên chẳng có khả năng được cứu trợ.

Có một ví dụ đáng buồn về cái khả năng khủng khiếp do dân chúng ngu dốt, đó là trường hợp của giám mục W. Irving khốn khổ, ông là người đọc được tư tưởng người khác, và nghe nói ông bị mổ sống trong khi đang xuất thần, và điều này chỉ xảy ra trong một ngày khác. Mọi điều mà người ta đọc được về hiện tượng khoa học huyền bí và khoa học tâm linh ắt minh chứng cho sự khôn ngoan của việc cổ nhân khuyến khích thiêu xác.

Chúng ta hi vọng rằng chẳng bao lâu nữa cái phong trào (mà tôi xin hân hạnh nói rằng ḿnh là một trong những người đầu tiên ủng hộ nó trong nước Mỹ) đó có thể được mở rộng ra cho tới khi mọi người đều cảm thấy hăi hùng với cái tục lệ chôn người chết và người ta nhận biết được tính xác thực của nó chỉ là tàn dư của sự vô minh hung bạo được hà hơi tiếp sức do ḷng mê tín dị đoan bám lấy những thành kiến về tôn giáo và sự ngu tín.

Dĩ nhiên tôi cũng chẳng cần phải giải thích rằng trong khi sự thiêu xác chắc chắn pḥng ngừa được việc ma cà rồng mộng du trở về ám ảnh người sống, th́ cái nguy cơ xử lư quá sớm xác của người sống dở chết dở cũng nghiêm trọng như trong trường hợp đem nó đi chôn. Nếu cơn xuất thần là sâu, th́ hoàn toàn có thể là nạn nhân vô phước không thể kịp thời phục hồi được việc sử dụng tứ chi của cơ thể ḿnh để tự cứu ḿnh thoát khỏi nạn bị thiêu sống.



H.S.Olcott




Quay trở về đầu Xem hiendde's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi hiendde
 
hiendde
Hội Viên
Hội Viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 02 May 2010
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2589
Msg 1429 of 1439: Đă gửi: 29 March 2011 lúc 10:54pm | Đă lưu IP Trích dẫn hiendde




HỒN



Chết đi không phải là kết thúc. Chưa bao giờ là kết thúc cả. Nhà bác học James Prescott Joule từng khẳng định: “Năng lượng không tự sinh ra và cũng không tự mất đi. Nó chỉ chuyển từ dạng này sang dạng khác, hoặc từ hệ này sang hệ khác”.

Issac Newton chứng minh được, với mỗi lực phát sinh, lại có một lực tương tác cân bằng. Hồn cũng là một dạng năng lượng, năng lượng của tâm linh, là phần tách biệt khỏi tư duy, là bất tử. Xác thịt chỉ là sự đầu thai cho linh hồn, níu giữ và hủy hoại linh hồn bởi những nhu cầu phàm tục.

Con người đă quá tự phụ khi cao giọng rằng: không có việc ǵ con người không thể làm, chỉ có việc chưa thể làm. Lai thế là điều con người sẽ không bao giờ hiểu, không một kẻ phàm trần nào nh́n thấu nổi thế giới sau chết. Có những người sống cảm nhận được hồn, đó là liên kết tâm hồn.

Tôi tỉnh dậy trong căn pḥng nhỏ. Gió lùa thổi tung tấm rèm cửa, phả vào không gian một thứ khí buốt thấu. Da thịt con gái mỏng manh phải rùng ḿnh, tôi đứng dậy khép cửa. Từng thớ thịt tôi bỗng căng ra không nguyên nhân. Trong tích tắc, một dải mùi hương rắc trong không khí, có ǵ đó như vụt qua lưng. Một thứ khí ngột ngạt, váng vất, đặc quánh, bao trùm căn pḥng.

Bất giác tôi đưa mắt nh́n chiếc phản bà nằm, tần ngần trong một thoáng. H́nh như, h́nh như âm khí ấy tỏa ra từ... Tôi cứ thế b́nh thản đi vào, chẳng hề sợ sệt ǵ căn pḥng, mà bốn tiếng trước, bà đă trút hơi thở cuối cùng. Người ta đă đưa bà đi rồi, hay đúng hơn là chỉ đưa mỗi thân xác của bà đi. Nh́n căn pḥng rỗng không, tôi lại rùng ḿnh về thời khắc vừa qua.

Đi học về, với một cử chỉ mạnh bạo và có phần thiếu thanh lịch, tôi đá chân vào cửa, bước vào nhà, miệng oang oang:

- Cháu chào bác, con chào mẹ, cháu chào bà.

Mẹ đă nhắc tôi đi đâu cũng phải chào bà, mặc dầu thực tế là đă bốn năm rồi bà không c̣n nhận thức được, từ sau khi bà ngă cầu thang. Thực bụng tôi chẳng muốn làm cái việc chào mời ấy. Bởi v́ trước kia, đứa cháu gái này quá hỗn láo với bà. Khi tôi bước vào nhà, lúc ấy, h́nh như chẳng ai để ư đến tôi cả, bác và mẹ rối rít ùa lên pḥng bà.

Như linh tính, tôi cũng quăng cặp, lao theo. Trên phản, bà tôi đang thở khó nhọc. Bà hớp từng hớp như người chết đuối cố ngoi lên mặt nước. Mắt bà, tṛng mắt xanh xám, lạnh lẽo như tuyết, nh́n thẳng vào tôi, như đang gào gọi... đang lôi kéo... đang bấu víu. Rồi nhịp thở bà đều đặn lại. Và đôi mắt xanh lim dim dần.

Tôi sụp xuống bên bà, len bàn tay vào các ngón tay thâm tím và đan chặt lại của bà, bối rối trước ánh mắt căng thẳng của mẹ. Chừng vài phút sau mẹ lấy một miếng bông đặt lên mũi bà, miếng bông bị ra, bà c̣n thở. Bác tôi ép vào tay tôi chiếc khăn bọc gừng được giă và đun nóng, bảo tôi xoa bóp chân bà.

Cái ǵ đó lóe lên, tôi đă lờ mờ đoán ra mục đích. Đứa cháu gái này tiến hành, mà không hỏi han ǵ không đau khổ, không lo âu. Nó lănh đạm. Cái mục đích nó nghĩ, không hề sai, khi họ muốn chân tay bà mềm ra. Năm phút sau, bà đi. Cơ thể tôi chợt nhói lên khó chịu, trăm ngàn con kiến lửa ḅ quanh cũng chỉ đau đớn đến vậy.

Đứa cháu vô cảm rùng ḿnh, nhưng là rùng ḿnh v́ một chút ăn năn, v́ một việc làm tày đ́nh nó từng gây ra bốn năm trước. Giờ th́ sẽ theo bà xuống mồ. Nhưng người đă chết rồi, hối tiếc nữa làm chi? Câu nói của Niu-tơn váng vất: Với mỗi lực phát sinh, lại có một lực tương tác cân bằng...

Bà tôi đẹp lắm, đẹp như bà tiên, tóc trăng mây, da đỏ thắm bồ quân. Đêm đó, tôi mơ thấy điều kỳ lạ: một bến sông hiện lên trong màn sương.

Sáng hôm sau, bất chấp bố mẹ, tôi vẫn dậy đi học như thường ngày. Chẳng có ǵ phải nghỉ cả. Rốt cục người đă chết rồi. Để tránh bố mẹ ngăn lại, tôi dậy thật sớm. Bến xe vắng tanh, sương chưa tan, mấy chiếc đèn lồng Trung thu phần phật trong gió lạnh. Ngồi trên xe lướt dọc đường, tôi chú ư tới mấy người đang lau biển quảng cáo bia Tiger.

Họ quệt giẻ lên tấm biển, và rồi...dưới lớp bọt xà pḥng, ánh mắt xanh của con Hổ đang dơi theo tôi, như đang gọi, đang lôi kéo, đang bấu víu... Chiếc xe xa dần. Ngày học nặng nhọc dần trôi đến kết thúc. Mọi người rủ tôi đi chơi Trung thu, nhưng lời mời bị từ chối. Họng nặng như bị đá đè, tôi không c̣n tâm sức đâu mà nghĩ, nói ǵ đi!

Chỉ có một sự việc mà tôi vẫn hoang mang: khi đến bến dừng, mà cửa không mở, tôi gọi to bác tài xế xe buưt. Những người khác đẩy dần tôi xuống bậu cửa, và bác tài hét theo:

- Bà mở cửa cho cháu đây.

Bác quay lại nh́n tôi, nh́n bằng ánh mắt xanh lạnh lẽo như tuyết..

Rất lạnh, làn nước tắm phủ tràn da thịt tôi rất lạnh. Cô gái trong tôi ngẩng lên ngắm nh́n ḿnh trong gương. Họ nói gương và nước là cánh cửa nối giữa các tâm hồn. Họ cũng nói người trong gương kia rất giống bà lúc trẻ. Tôi không muốn, không dám nh́n vào đó, thân người kia đă mắc nhiều lỗi. Tôi nhúng mặt vào bồn nước, nước tràn qua thành bồn. Tất cả trở nên rơ rệt và sảng khoái, tôi hết u mê.

Vào cái lúc mà đáng ra mọi ảo giác phải biến mất, tôi bỗng hét lên trong hoảng loạn, bà hiện ra dưới nước, kéo tôi xuống sâu ấy, móng tay cào mạnh vào da thịt tôi. Bằng tất cả sức b́nh sinh tôi dồn vào cánh tay, cố vịn chặt thành bồn, cố níu lấy thành và đẩy cả người ra ngoài. Không, bỏ cháu ra, sao bà lại kéo cháu, sao bà lại cào cấu cháu. KHÔNG, đó chỉ là tai nạn...

Sợ lắm, sợ rằng bà đang muốn bắt ḿnh đi cùng. Đêm đó, tôi tra Google. Dường như, có rất nhiều điều về âm hồn, mà ta không biết. Hồn cũng là một dạng năng lượng, nó không tự mất đi. Việc ta đă làm lúc sống, hồn sẽ tác động ngược lại ngang bằng chăng, bởi v́ hồn cũng là một lực.

Nó đang t́m một tâm hồn có sự liên kết để nhập xác, để trừng phạt. Đó chính là lực tác động cân bằng mà Niu-tơn nhắc đến chăng? Đêm ấy, gần sáng tôi mới thiếp đi. Trước lúc thiếp đi, tôi nghe mẹ th́ thào với bố:

- Con nó vừa dứt lời cháu chào bà, th́ bà ở tầng trên rùng ḿnh, nấc hai tiếng, rồi lịm. Chắc bà chờ cháu về...

Đúng là chúng tôi có một mối liên kết tâm hồn. Đêm ấy, tôi lại có một giấc mơ lạ, bến sông, nhưng sương tan đi, dọc bờ phơi ra mấy tấm chiếu. Sáng hôm sau, cả nhà vận áo đen, rồi đi đến nhà tang lễ. Lúc liệm, đứa cháu gái là tôi phải ngồi ngoài, v́ nó tuổi Hợi, khắc với bà nó, tuổi Dần. Kết thúc lễ viếng bằng nghi thức đọc điếu văn. Cụ Nguyễn Thị Hới...

Nghe lời điếu nhắc đến tên bà, trong tôi ḍng liên tưởng tới cái bến Hới bên ḍng sông Luộc, nơi bà tôi sinh ra trên chuyến tàu khách. Bến Hới ấy gần ngôi làng dệt chiếu, quê hương của bà Nguyễn Thị Lộ, thiếp yêu của Nguyễn Trăi. Cái án oan uổng tru di tam tộc của ông gắn với truyền thuyết hồn ma con rắn và giọt máu thấm qua ba trang sách. Hồn.

Tôi lặng đi. Người ta đưa linh cữu bà về Văn Điển, để hỏa táng. Người ta phải tống tiễn cho trọn tục lệ. Càng về sau, toàn thân tôi càng nặng trĩu, đầu óc u mê. Khi vào pḥng hỏa táng, gia quyến tới vĩnh biệt bà lần cuối. Lướt qua quan tài bà, tôi thu hết dũng khí nh́n vào. Sao lạ thế, tim tôi đập th́nh thịch, tấm kính gắn trên nắp quan tài mờ đi, nhưng là mờ đi từ phía... trong.

Tôi cảm thấy bà đang thở lại, rồi toàn bộ chân tay bà hồi tỉnh, đạp quẫy và quan tài rung lên bần bật. Nhưng chẳng ai phản ứng ǵ. Tiếng bà thều thào gọi tôi, rủ tôi xuống đó cùng bà… Hồn bà chưa muốn ĺa xác. Tôi co rúm lại, người run bần bật như động kinh. Cứ thế, tới khi họ đưa bà vào ḷ thiêu, cả nhà tang lễ váng lên những lời gào khóc thảm thiết, bi thương. Cơ thể tôi như đang ḥa cùng cơ thể bà, toàn bộ rừng rực cháy trong từng thớ thịt.

- Không, không, cháu không muốn, cháu không muốn bà ơi! Bà đừng bóp chặt đầu cháu nữa, đau lắm! Ngày đó, cháu chỉ vô t́nh thôi bà ơi! Bà ngă, cháu không cố ư đâu!…

Một giọt nước mặn chát tràn trên mi mắt, tôi đă khóc, bật ra cái ăn năn, ḷng mong muốn chuộc lại lỗi lầm chân thành, sâu thẳm. Lực ép lên đầu tôi được giăn dần ra, tôi từ từ tỉnh lại. Mẹ tháo dải băng tang ra cho tôi, th́ thầm rằng, đám tang đă kết thúc. Tôi như lịm đi, mẹ nói tôi trắng bệch, ngây dại suốt từ lúc linh cữu bà được đưa vào hỏa táng.

Là dải băng tang, hay là giọt nước mắt ăn năn đă giải thoát cho tôi? Bước ra ngoài nhà hỏa thiêu, gió trời thổi phần phật. Sự nặng trĩu của ḷng tôi không c̣n. Tôi đoán hồn đă rời tôi, mối liên kết bị phá vỡ.

Tơm! Một chú cá nhảy từ mặt nước đầm lên, rồi bơi lại mé bờ, nó thoi thóp ngụp lặn như kẻ sắp chết đuổi. Thịch! Bàn tay chắc nịch đặt lên vai, làm tôi giật bắn người. Ngẩng lên, tôi ngó trân trân người lái xe buưt hôm qua trong bộ trang phục nhân viên tang lễ bằng ánh mắt bấn loạn. Bác th́ thào qua nhịp thở đều đặn:
       
- Kết thúc rồi, thật sự kết thúc rồi!

Một thoáng gió gợn mặt đầm, chú cá ngụp xuống nước. Tôi ngẩng lên nh́n sâu vào đáy mắt người đàn ông kỳ lạ ấy:

- Vâng, giờ th́ cháu đă cảm nhận được gió có thể thổi cháu bay đi, v́ cháu nhẹ bẫng rồi. Gió rồi sẽ thổi hết đi, nhưng chỉ thổi đi những người nhẹ bẫng thôi.

Nếu cái kết này đă làm bạn hài ḷng, xin đừng đọc tiếp. C̣n nếu không th́…

Trên đường trở về, khi đă hồi phục, tôi thỏ thẻ với bố Huân của tôi:

- Bố ơi, bố có nhớ bà không? Bố đừng buồn! Hồn là một dạng năng lượng bất tử…

Con bé là tôi dừng lại, ngờ ngợ lời ḿnh “bất tử”. Giật thót, tôi tḥ đầu ra ô tô, bởi như có tiếng ai gọi. Tôi bị hứng ngay những giọt nước mưa bất chợt đổ xuống. Nước ướt lạnh như tuyết. Nước cũng là một cánh cửa liên kết, nối thông hai thế giới. Một lúc, con bé thụt đầu vào, nh́n bố và bật hỏi:

- Thằng Huân có mang trầu không, đưa bu một miếng!

Nếu các bạn tự hỏi tôi đang ở đâu, th́ tôi không thể tiết lộ được. Bởi v́, như tôi đă nói, không một ai nh́n thấu được lai thế, thế giới bên kia đối với các bạn. Nếu như đă làm ǵ có lỗi, hoặc sống tàn nhẫn với những người ruột thịt, hăy xem chừng mối liên kết tâm hồn! Ơ ḱa, sao bạn lại rùng ḿnh thế? Tại gió đó thôi, chỉ là gió thông thường. Mà cũng có thể lắm chứ, cũng có thể là hồn đang phảng phất đâu đây!


Tú Oanh



Quay trở về đầu Xem hiendde's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi hiendde
 
hiendde
Hội Viên
Hội Viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 02 May 2010
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2589
Msg 1430 of 1439: Đă gửi: 30 March 2011 lúc 12:49am | Đă lưu IP Trích dẫn hiendde




QUAY ĐƯỢC "MA" TRONG NHÀ



Quá sợ hăi, một gia đ́nh ở Anh đă phải mời một nhà ngoại cảm tới nhà sau khi tuyên bố họ đă quay phim được cảnh ma di chuyển một chiếc ghế ở pḥng ngủ. Lisa Manning và các con Ellie mười một tuổi và Jaydon sáu tuổi, đă nhiều lần phải chạy khỏi nhà trong nỗi khiếp đảm bởi v́ những thứ bất thường xảy ra trong chính ngôi nhà của họ.

Manning cho biết, các xoong chảo, b́nh lọ trong bếp nhà cô thường bị quăng tứ phía, rèm cửa sổ tự tung ra hoặc vén lên, bóng đèn bỗng nhiên tắt mở c̣n ngăn kéo tḥ ra thụt vào. Tuần trước, họ c̣n buộc phải trèo ra ngoài qua lối cửa sổ v́ bị kẹt trong pḥng khách do cửa tự khóa.

Giờ đây, họ được một linh mục khuyên mang theo người cây thánh giá có h́nh chúa Giêsu sau khi quay được một đoạn video cảnh chiếc ghế tự di chuyển trong pḥng ngủ của Ellie.

Lisa Manning, ba mươi bốn tuổi, quay được các đoạn phim nói trên cách đây hai tuần, sau khi bí mật lắp camera trong nhà của cô ở Holbrooks thuộc Coventry. Clip năm mươi hai giây này cho thấy cửa tủ quần áo tự mở, trước khi chiếc ghế xoay màu hồng di chuyển lùi dần về phía tường.

Những người hoài nghi có thể cho rằng chiếc ghế được di chuyển bởi một sợi dây được được giấu kỹ, song Lisa Manning quả quyết h́nh ảnh ghi được cho thấy có một con ma hiện hữu. Lisa, hiện đang sống với bạn trai Anthony, hai mươi lăm tuổi, cho biết cô cảm thấy như ḿnh "đang sống trong một bộ phim kinh dị".

- Một bà đồng tới và nói ngôi nhà của chúng tôi là một cổng, kiểu như điểm dừng xe buưt của các linh hồn và họ dùng nó để bước vào thế giới của chúng ta. Tôi đă lắp một máy quay bởi tôi muốn chứng minh có ma. Tôi không thể tin nổi khi tôi xem lại đoạn băng. Nó làm tôi ớn lạnh.

Chúng tôi đă gọi chủ nhà đến và họ mời một linh mục tới cầu phúc cho ngôi nhà, nhưng rồi linh mục nói chúng tôi không nên sống ở đây. Ông ấy đưa cho chúng tôi những cây thánh giá nhỏ, để chúng tôi mang theo người mỗi khi ở trong nhà. Vấn đề là bởi v́ chúng tôi không nh́n thấy ma, nên chúng tôi không biết nó sẽ đi đâu hay sẽ làm ǵ.

Đây là một ngôi nhà ghê rợn. Cứ như sống trong một bộ phim kinh dị vậy. Điều tồi tệ nhất là thậm chí tôi cũng không thể tin những ǵ đang xảy ra với ḿnh.

Lisa cho biết cô chỉ hoài nghi khi các con kêu ca về những tiếng ồn và đồ vật tự di chuyển. Nhưng sự nghi ngờ gia tăng khi con chó của họ bị giết một cách bí ẩn hồi tháng mười năm ngoái, dường như bị xô xuống cầu thang.

- Tôi thấy nó nằm ở dưới chân cầu thang, bị thương nghiêm trọng. Không ai ở nhà vào lúc đó. Tôi đưa con chó đến bác sĩ thú y nhưng nó đă chết.

Lisa hiện đang yêu cầu chủ nhà Whitefriars cung cấp nơi ở mới cho gia đ́nh ḿnh. Cô rắc muối khắp nơi, đóng nhiều thánh giá lên tường trong lúc chờ tin, liệu cả gia đ́nh có thể chuyển tới nhà khác hay không.



Thanh Hảo-Hồng Hà




Quay trở về đầu Xem hiendde's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi hiendde
 
hiendde
Hội Viên
Hội Viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 02 May 2010
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2589
Msg 1431 of 1439: Đă gửi: 05 April 2011 lúc 10:36pm | Đă lưu IP Trích dẫn hiendde




NGÔI NHÀ MA ÁM Ở ANH (2)



Một ngôi nhà ở Anh đă xảy ra rất nhiều hiện tượng lạ ngay trong pḥng ngủ của bé gái mười một tuổi, như cửa tủ quần áo tự mở chốt rồi đẩy ra, ghế ngồi tự di chuyển, và đống quần áo, đồ chơi vứt bừa băi ra sàn nhà…

Ellie, chủ căn pḥng, v́ quá sợ hăi nên phải lên tầng trên ở cùng em trai và bố mẹ ở Holbrooks, Coventry, Anh. Lisa, ba mươi bốn tuổi, mẹ của cô bé, nói rằng:

- Chúng tôi đă nhờ thầy tu rắc nước thánh lên mọi thứ, rồi cầu nguyện, và nhờ các nhà duy linh đặt muối ở các cửa ra vào để trừ tà ma. Chúng tôi đều đă làm mọi cách sau khi xảy ra chuyện lạ ở đây sáu tháng trước.

Lisa kể rằng, có lần cô đứng ở sân cỏ trước, nh́n lên cửa sổ pḥng Ellie th́ thấy đèn nhấp nháy rồi phụt tắt, rèm cửa giật lên giật xuống cho đến khi tách đôi ra. Cô đă nh́n thấy bóng ǵ đó khổng lồ và đen ng̣m, cao khoảng hai mét.

Chồng cô, Anthony, khẳng định:

- Tôi đă thức dậy với những vết cào xước khắp ngực và nhiều dấu tay đỏ lớn hằn trên hai cánh tay tôi cứ như ai đó đă chộp lấy tôi trong đêm vậy.

Lisa nói thêm:

- Cả Jaydon và Ellie đều có nhiều vết xước trên cơ thể.

Để thuyết phục chính quyền địa phương chuyển nhà mới cho họ, Lisa khẳng định cô đă quay được một đoạn video tại nhà ghi lại cảnh chiếc ghế hồng trong pḥng Ellie tự dịch chuyển. Tuy nhiên, trong đoạn video không thể nh́n thấy được chân ghế để chắc chắn liệu nó có bị buộc dây hay gắn nam châm hay không.

Nhưng kể từ đó, gia đ́nh Lisa đă xuất hiện khá nhiều trên cả báo đài và truyền h́nh và nhận được những phản hồi trái chiều. Nhưng sau khi xem đoạn video, chính quyền địa phương đă cử một thầy tu ở nhà thờ đến vẩy nước thánh và khuyên rằng gia đ́nh Lisa có lẽ không hợp sống trong ngôi nhà này.

Vừa qua, cả gia đ́nh Lisa đă mời nhà ngoại cảm Derek Acorah nổi tiếng của nước Anh, đến để trừ tà ma. Ông Acorah khẳng định mọi chuyện lạ này đều do người đàn ông rất hung dữ tên là Jim, từng sống ở nơi này và chết v́ bị đau tim ở tuổi năm mươi tám tuổi, gây ra. Ông chắc chắn rằng, sau khi được sự giám sát của ḿnh, linh hồn này sẽ không trở lại nữa.



Nguyễn Thúy
Theo DM



Quay trở về đầu Xem hiendde's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi hiendde
 
hiendde
Hội Viên
Hội Viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 02 May 2010
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2589
Msg 1432 of 1439: Đă gửi: 05 April 2011 lúc 10:41pm | Đă lưu IP Trích dẫn hiendde




BỨC ẢNH CHỤP BÉ TRAI CHƠI CÙNG "MA"



Một gia đ́nh ở Anh khẳng định đă dùng điện thoại chụp được bức ảnh con trai họ đang đứng cùng một "người bạn ma".

Bức ảnh cho thấy cậu bé năm tuổi Sirus Walsh, đang đứng cạnh một "con ma" nhỏ tuổi. Gia đ́nh cậu bé khẳng định nhà họ bị ma ám, nhưng quả quyết rằng họ không lo ngại ǵ cả, v́ những vị khách ma này không hề đe dọa.

- Con gái tôi đang chụp ảnh con cái, chúng chỉ nghịch với chiếc điện thoại mới thôi. Khi đó, con gái tôi nh́n thấy trong bức ảnh đầu tiên chụp cậu con trai, có một quầng sáng trên cả hai đứa. Bà của Sirus, Julie Smith, năm mươi hai tuổi, cho biết.

Mẹ của Sirus, chị Sarah Walsh, nghĩ rằng ảnh bị chụp hỏng và đă xóa đi nhưng rồi "bóng ma" lại xuất hiện khi cô chụp bức ảnh tiếp theo. Trong bức ảnh thứ hai này, họ thấy rơ người bạn ma của Sirus.

Điều kỳ lạ là cô Sarah đă đăng tấm ảnh lên Facebook, và trong ṿng một tiếng, bức ảnh đă nhận được rất nhiều lời b́nh luận. Nhưng sau đó, bức ảnh đă biến mất khỏi trang web.

Bà Smith phủ nhận bức ảnh bị làm giả. Bà khẳng định không ai trong gia đ́nh biết cách làm tṛ giả mạo.



Nguyễn Thúy
Theo Metro



Quay trở về đầu Xem hiendde's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi hiendde
 
hiendde
Hội Viên
Hội Viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 02 May 2010
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2589
Msg 1433 of 1439: Đă gửi: 05 April 2011 lúc 11:07pm | Đă lưu IP Trích dẫn hiendde




ĐỪNG ĐÙA VỚI MA



- Bố thằng Tí ơi, dậy. Dậy, dậy đi nào. Có việc.

Người đàn bà tần ngần đứng bên giường. Chị ta trạc ba mươi tuổi, da nhợt nhạt, gầy đét với đôi mắt mở to vô cảm của người bị chai ĺ bởi cái đói và cái khổ.

Miền núi trời chóng tối. Những ngày mưa ở đây th́ thật buồn và khó chịu. Đang mùa đông, lại hun hút gió thổi lạnh. Chưa đến sáu giờ mà dường như cả cái thị trấn bé nhỏ này đă chui tọt vào nhà đóng chặt cửa. Trong nhà chẳng ấm hơn nhưng có ánh đèn, có người.

- Ǵ thế?

Vẫn nằm yên, đống chăn trên giường càu nhàu.

- Có việc.

- Kệ. Tôi mới đi về. Đêm qua thức trắng rồi. Buồn ngủ lắm. Có các vàng cũng chịu.

- Th́ tôi đă bảo thế nhưng người ta cứ một mực nhờ.

Người đàn bà im lặng một chốc rồi nói tiếp.

- Vả lại tiền công cao. Những một trăm ngh́n đồng. Đưa trước. Mà nhà ḿnh th́ ...

- Một trăm ngh́n? Đi đâu?

- Nghe nói gần đây thôi. Người ta đang chờ ngoài cổng. Bảo không vào.

Con số một trăm ngh́n đă lôi được bố thằng Tí ra khỏi giường. Đó là một gă đàn ông khốn khổ, mặt nhàu nát, da ngăm đen, thấp gầy nhưng có vẻ khỏe mạnh. Chiếc áo đại cán cáu bẩn, thủng một lỗ lớn ở khuỷu tay. Thời bây giờ mà c̣n mặc áo rách đủ biết giàu nghèo thế nào. Toàn bộ con người hắn toát lên sự chán chường, mệt mỏi, v́ đói ăn, đói ngủ và đói việc. Nhất là đói việc. Hắn cầm khúc sắn luộc vợ đưa cho, vừa ăn vừa đẩy chiếc Minkhơ.

Chờ hắn ngoài đường là một người choàng tấm ni-lông (v́ lúc ấy vẫn mưa lất phất), đội mũ cối, trời lại tối nên không nh́n rơ mặt.

- Có biết bản Pa Cao ở Phú Nghĩa không?

Người choàng ni-lông hỏi.

- Có.

Hắn đáp. Hắn biết tất cả các bản ở cái huyện miền núi rộng lớn này, là vùng trước đây hắn từng nhiều năm lăn lộn kiếm sống. Pa Cao cách đây không xa, độ bốn chục cây số nhưng đường rừng khó đi, nhất là ban đêm, không khéo sẽ lăn xuống vực Phán Ĺn như chơi.

- Ông nói tiền công một trăm ngh́n?

- Ừ, một trăm.

- Ông cùng đi?

- Cùng đi.

- Ngay bây giờ?

- Bây giờ.

- Được.

Hắn lưỡng lự một chốc.

- Vợ tôi nói ông có thể đưa tiền trước? Chả là thằng con đang ốm, phải mua thuốc ngay bây giờ...

Gă kia không đáp, lẳng lặng rút hai tờ năm mươi ngh́n đưa cho hắn. Hắn gọi vợ ra lấy tiền rồi theo gă đi. Không ai nói thêm ǵ nữa.

Hắn thầm ngạc nhiên khi thấy không tới bệnh viện như mọi lần, nhưng vẫn im lặng. Cuối cùng họ bước vào một ngôi nhà nhỏ với ngọn đèn điện tù tù.

- Đây, anh giúp tôi đưa người này về Pa Cao.

Gă kia nói, tay chỉ một ông già nằm thẳng đơ trên sàn, tấm chăn chiên Trung Quốc che đến cổ.

- Người nhà của ông à?

- Không cần biết.

Lúc này có đèn, hắn mới thấy mặt gă. Một khuôn mặt choắt, độc ác và gian xảo như của loài cáo, trên to, phía dưới nhọn dần, gần như h́nh tam giác. Cử chỉ và cách nói nhát gừng của gă cũng để lộ bản chất cáo gian xảo.

Kinh nghiệm xe ôm nhiều năm giúp hắn biết nhận xét người nhanh và chính xác. Hắn thoáng hối hận đă nhận lời, nhưng tiền lấy rồi, có muốn thôi cũng chẳng được. Hắn đành tự an ủi rằng khi liên quan đến một việc thế này, không ai nỡ có ḷng nào hoặc tâm trí nào làm hại hắn.

Gă kia kéo chăn. Ông già chết đă lâu, xác cứng đờ như cây củi, khiến gă phải đem hết sức bẻ gập người ông lại. Có tiếng răng rắc như xương găy. Rồi gă nhẹ nhàng bê xác người bị gập thành h́nh vuông ấy ra xe, đặt lên yên. Hắn nổ máy. Gă kia, bằng hai động tác nhanh và gọn, bẻ gập tay ông già cho ôm vào bụng hắn rồi cũng ngồi lên xe.

- Đi!

***

Có lẽ trên đời không nghề nào khốn nạn như nghề của hắn, nghề chở xác chết bằng xe ôm. Số là ở thị trấn hắn đang sống có một bệnh viện nhỏ. Bệnh nhân chủ yếu là người miền núi. Nhu cầu đẻ ra nghề, đúng thế.

Có bệnh viện là có người chết hoặc người bị trả về nhà chờ chết, trong khi đó lại không có đường ô tô về làng bản. Mà nếu có, chưa hẳn ai cũng đủ tiền thuê thứ phương tiện hiện đại và tiện lợi ấy. Vậy chỉ c̣n cáng cơng hoặc thuê xe ôm. Từ đó mà thành nghề.

Có thể nói hắn là ông tổ, khai sinh ra nghề này ở đây, với thâm niên hơn mười năm, tức là ngay từ ngày xe máy xuất hiện nhiều, dần dần thay thế xe đạp. Công bằng mà nói, nghề này kiếm tiền khá hơn nghề xe ôm chở người b́nh thường. Chỉ cái đáng sợ.

Hắn lại nhát gan, bản tính hiền lành, hay sợ ma và đủ các thứ sợ khác. V́ những lư do dễ hiểu, người ta thường yêu cầu hắn chở vào ban đêm. Sợ lắm. Suốt cả mười năm qua, lần nào hắn cũng sợ, nhưng c̣n có cái khác đáng sợ hơn, là thiếu tiền. Hắn luôn thiếu tiền. Để lo cái ăn và nhất là thuốc thang cho mấy đứa con oặt ẹo.

Thành ra không bao giờ hắn từ chối khi có việc. Cả những việc đáng sợ nhất và ít tiền nhất mà đồng nghiệp hắn từ chối. Nói chung th́ cái ǵ làm măi cũng quen, cái sợ nào sợ măi rồi cũng hết, nhưng với hắn, cái sợ khi phải chở xác chết một ḿnh giữa rừng trong đêm khuya th́ lần nào cũng mới nguyên như lần đầu.

Cả lúc này hắn cũng đang rất sợ, sợ đến mức tay lái run run, và mặc dù trời lạnh, từ thắt lưng trở lên người hắn đẫm mồ hôi. Hai tay ông già ôm chặt bụng hắn. Các ngón tay bấm sâu vào da như những mũi ḱm. Cằm ông ta t́ lên vai hắn. Chiếc mũi chạm vào gáy nhồn nhột.

- Ông cụ mắc bệnh ǵ mà chết?

Hắn lên tiếng cho đỡ sợ.

- Đi đi!

Gă kia nói như ra lệnh.

- Chú ư nh́n xuống đường kẻo ngă chết cả nút bây giờ.

Hắn thấy sợ cả thằng này. Một thằng cha bí hiểm, kỳ cục. Hắn nghĩ thà đi một ḿnh với ông già c̣n hơn. Rồi hắn nhớ năm ngoái đêm khuya hắn chở một xác chết không người đi kèm lên Mèo Xị. Đó là một phụ nữ đang có bầu bị bệnh lao, xác cũng cứng queo, và hắn phải hồi lâu lúng túng cột ngang yên xe như khúc gỗ, dọc đường mấy lần tuột, phải xuống buộc lại.

Thế mà đi năm mươi cây số đến nơi, cả nhà người chết chạy vay hàng xóm măi mới được mười ngh́n đồng trả công. Hắn cám cảnh không lấy, chỉ tu một hơi hết nửa chai rượu ngô vừa nhạt vừa chua, thắp nén hương cho người chết rồi lại đang đêm phóng xe về nhà. Lần khác, mới đây thôi, có anh con trai phải đưa bà mẹ hấp hối về cho kịp chết ở nhà.

Bà cụ cũng ngồi giữa, ôm chặt hắn như ông già bây giờ. Anh con ngồi giữ phía sau. Giữa đường bà cụ chết lúc nào. Khi tới nơi th́ tay chân đă cứng, gỡ măi mới ra. May nhà có tiền trả hắn.

Những trường hợp như thế có nhiều, lần nào cũng đáng sợ, nhưng không hiểu sao lần này hắn thấy sợ hơn cả, thậm chí linh tính như có điều chẳng lành sắp xẩy ra. Có lẽ từ cái thằng c̣n sống đang ngồi lầm ĺ phía sau.

Không lẽ gă sẽ giết hắn để lấy chiếc Minkhơ cà tàng này? Giết người đang chở xác bố hoặc người thân hắn? Không thể thế được. Ai nỡ làm điều ấy? Hắn cảm thấy yên tâm hơn, nhưng hễ nhớ lại cái mặt cáo của gă, hắn lại thấy sợ. Vu vơ nhưng vẫn sợ.

Trời ngớt mưa, đỡ gió, đỡ lạnh hơn. Chẳng nghe ǵ, thấy ǵ xung quanh, ngoài tiếng xe nổ tành tạch và vệt đèn đỏ quạch trước mặt. Cuối cùng xe đến chân đèo Phán Ĺn. Con đèo ngắn nhưng dốc. Bên kia đă là Pa Cao, chừng dăm cây số nữa. Hắn cài số lùi cho xe từ từ leo lên, hơi cúi về phía trước.

Thật lạ, hắn có cảm giác cái xác khô cứng của ông già h́nh như cũng cúi gập theo hắn. Hơn thế, hắn c̣n nghe cả tiếng thở của ông phả vào gáy. Hay gă kia? Không. Gă ngồi tít phía sau. Hai cánh tay đang ôm bụng hắn mềm ra, các ngón mân mê lớp da bụng hắn. Một lần hắn nghe ông già khẽ ho, nhưng v́ tiếng xe nổ to nên không dám chắc điều này.

Hắn đánh bạo bỏ tay trái, sờ vào đùi ông già, thấy mềm như da thịt người sống. Chắc ông cụ sống lại? Hắn muốn hỏi mà không dám. Áo hắn bây giờ ướt đấm hoàn toàn. Ông già dán người vào hắn, tay ôm chặt hơn, hơi thở phả vào gáy hắn mạnh hơn, nóng hơn. Giờ th́ hắn tin ông thực sự đă sống lại. Tuy sợ nhưng hắn thầm mừng, v́ có thêm ông, một người có vẻ tử tế, nếu gă kia định làm điều ǵ xấu sẽ phải suy nghĩ lại...

- Dừng lại hút điếu thuốc đă!

Bất chợt gă lên tiếng khi lên đến đỉnh đèo.

Hắn thót tim, thầm lo sợ điều xấu nhất. Sát bên đường là bờ vực dựng đứng. Nó sẽ đánh ḿnh chết, xô xuống vực rồi cướp xe! Hắn định cứ đi tiếp, hy vọng tên kia không dám đánh khi hắn đang cầm lái, v́ có chuyện ǵ cả gă cũng chết. Tuy nhiên, như bị thôi miên, không hiểu sao hắn vẫn dừng xe.

Đúng đỉnh đèo, sát vực. Gă kia xuống trước, châm thuốc hút rồi đưa cho hắn một điếu. Có vẻ như gă muốn dừng lại chỉ để hút thuốc thật. Ông già vẫn ngồi trên yên, không hiểu v́ c̣n sống hay v́ hai chân cứng đờ kẹp chặt vào xe nên không ngă. Hắn không đủ b́nh tĩnh để kiểm tra.

Hai người im lặng đứng hút thuốc cạnh chiếc xe và ông già. Hắn vẫn luôn để mắt canh chừng. Khi hút xong, vừa nh́n theo mẩu thuốc bị vứt đang bay xuống vực, hắn chợt thấy gă rút trong ngực ra cái ǵ đó ngắn và to như chiếc búa. Hắn né người tránh, nhưng cũng đúng lúc ấy thấy gă kia lại ngă gục v́ cú đánh mạnh của chính chiếc búa gă vừa giơ lên.

V́ ngă ngay mép vực, gă quằn quại một lúc rồi từ từ lăn xuống rất sâu phía dưới. Hắn bàng hoàng không hiểu chuyện ǵ vừa xẩy ra. Dứt khoát thằng kia không thể tự đánh vào đầu ḿnh. Vậy chỉ có ông già. Ông vẫn ngồi bất động trên xe. Chiếc búa sắt nằm ngay dưới chân. Có thể ông kịp giật chiếc búa mà hắn không nh́n thấy. Nhưng ông đă chết. Hắn lại gần sờ lên vai, lên mặt. Quả ông chết thật, người cứng đơ.

Làm ǵ bây giờ? Hắn ngồi xuống vệ đường, ngơ ngác tự hỏi. Lại c̣n cái xác này nữa! Mười lăm phút sau hắn đứng dậy, quyết định chở ông già về Pa Cao. Ở đấy chịu khó hỏi, chắc sẽ t́m được người thân của ông. Hắn vốn thương người, nghĩ không thể để ông nơi này một ḿnh, lại càng không thể vứt xuống vực. Biết đâu chính ông đă cứu sống hắn.

Hắn ngồi lên xe, nổ máy. Mưa bắt đầu nặng hạt trở lại. Đi được một quăng, hắn nghe có tiếng rơi đánh bộp sau lưng, ngoái lại th́ thấy ông già đang nằm dưới đường. Hắn lúi húi đặt cái xác lên xe, bẻ tay cho ôm chặt bụng ḿnh, rồi đi. Rồi lại rơi. Cuối cùng hắn lấy dây cao su cột chặt ông vào người hắn và yên ổn đi tới tận Pa Cao, nơi hắn rẽ vào ngôi nhà đầu tiên có ánh lửa cách đường khoảng mươi mét.

Ngẫu nhiên hắn vào đúng nhà ông thầy mo, chính xác hơn, trước đây là thầy mo.

- Thằng ấy tôi biết. Cứ để nó nằm dưới vực cho quạ rỉa. Đồ bất lương.

Ông thầy mo nói khi nghe hắn kể hết mọi chuyện. Ông ta sống một ḿnh, vẻ khắc khổ và cũng thuộc loại người khó đoán tuổi. Lúc ấy ông ta đang ngồi uống rượu một ḿnh với mấy củ sắn luộc bên bếp.

- Thế ông già này là ai và v́ sao lại chết?

Hắn hỏi, chỉ tay vào cái xác.

- Chuyện dài lắm. Anh chẳng cần biết làm ǵ. Thôi, uống rượu đi cho ấm bụng.

Hắn đỡ lấy chai rượu, tu một hơi hết sạch. Chủ nhà lấy thêm chai nữa. Hắn lại uống. Vốn không phải sâu rượu nhưng lúc này tự nhiên hắn muốn uống thật nhiều để quên đi những ǵ vừa trải qua. Ông kia quí cái tính thật thà và thương người của hắn. Hắn cũng thấy mến ông.

- Cháu ở dưới thị trấn, cạnh bệnh viện, cứ hỏi Tí xe ôm, ai cũng biết.

Hắn nói to, thậm chí c̣n cười. Lúc này rượu đă ngấm và hắn bắt đầu say.

- Tết này rỗi, mời hai bác xuống nhà cháu chơi.

Ông thầy mo nheo mắt cười, chỉ tay vào xác chết bên cạnh:

- Ở đây chỉ có tôi và ông này. Anh định mời cả ông ấy nữa à?

Hắn đớ người một lúc rồi cũng cười:

- Th́ mời cả ông ấy nữa! Ông ấy chẳng đă cứu cháu thoát chết đó sao.

- Được, thế th́ sớm muộn chúng tôi cũng tới thăm anh.

Ông kia đáp rồi quay sang xác chết.

- Có đúng thế không, ông A Lẩu?

Cái xác được gọi là A Lẩu không đáp, nhưng hắn thấy nó gật đầu. Hắn dụi mắt ngạc nhiên, đến sờ vào người ông, thấy vẫn cứng đờ. Chắc ḿnh nh́n nhầm, hắn nghĩ, và v́ đang say nên hắn chẳng nghĩ nhiều về điều đó.

Hai người c̣n ngồi uống rượu thêm hồi lâu, rồi hắn cùng ông thầy mo đem xác A Lẩu ra chôn trên mé đồi sau nhà. Khi xong việc th́ trời gần sáng. Mệt quá, hắn ngủ một giấc gần trưa mới lên xe về nhà.

***

Cuộc sống và công việc của hắn lại tiếp tục như cũ, với hai nỗi sợ thường trực là nghèo đói và những xác chết mà hắn phải chở vào ban đêm ở vùng miền núi hoang vu hẻo lánh này. Khó nói cái nào đáng sợ hơn. Cái đói thúc bách hàng ngày, đ̣i có tiền. Các xác chết kinh khủng thật, nhưng lại cho tiền, dù không phải hàng ngày. Đội quân xe ôm gồm những người cũng nghèo như hắn, làm cùng nghề như hắn đang đông dần.

Cũng tranh dành nhau như ở bến xe hay sân ga. Cũng có cả chuyện quỵt tiền công và bắt chẹt khách, những người đang hấp hối hoặc đă chết. Tóm lại, nó gần như một nghề b́nh thường, và hắn tiếp tục sống bằng nghề ấy. Thậm chí cái đêm kinh khủng suưt bỏ mạng kia cuối cùng cũng trở thành một như rất nhiều các kỷ niệm khác.

Tối mồng hai Tết năm ấy nhà hắn có khách từ dưới xuôi lên. Dẫu nghèo, hắn cũng lo nổi một bữa tử tế đăi họ. Đang vui, hắn nghe có tiếng gơ cửa, vội đi ra. Vợ hắn bận ǵ dưới bếp.

- Tôi đến theo lời mời của anh. Quên nhau rồi à?

Hắn há hốc mồm, nh́n người đứng trước mặt. Đúng hơn không phải người mà là một xác chết đang thối rữa, lủng lẳng những miếng thịt trên tứ chi chưa kịp rứt khỏi xương. Nhưng khuôn mặt th́ c̣n nguyên. Hắn thấy quen quen.

- A Lẩu...

- Vâng, tôi là A Lẩu đây. Ông thầy mo hôm nay bận nên tôi đến một ḿnh. Hai chúng tôi quí anh lắm.

Cái xác cười, miệng đỏ ḷm.

- Sao, không mời khách vào nhà à? Cách đây ba tháng, ở Pa Cao anh chẳng mời chúng tôi Tết này đến nhà chơi đấy ư?

- Ờ, vâng... vâng...

Hắn ấp úng.

- Đừng lo. Không ai nh́n thấy tôi và ngửi thấy cái mùi nằng nặng đang bốc ra từ người tôi đâu.

Cái miệng đỏ lại cười khi thấy hắn chần chừ.

- Vâng, không ai ngoài anh. Mà anh với tôi là chỗ bạn bè, chuyện ấy có ǵ quan trọng.

Nói đoạn, A Lẩu cứ thế bước vào nhà. Hắn đành miễn cưỡng đi theo. Ông già thản nhiên ngồi xuống một chỗ c̣n trống trên chiếc chiếu để đầy thức ăn giữa nhà, thản nhiên rót rượu và dùng những ngón tay chỉ c̣n trơ xương trắng bốc thức ăn.

H́nh như mọi người không nh́n thấy ông, không ngửi thấy ǵ thật. Không ai rú lên, cũng không ai kêu thối. Hắn thấy một người chạm tay vào ông mà không vướng, không có cảm giác ǵ. Lạ thật.

- Anh vẫn phải làm cái nghề khốn khổ ấy à?

A Lẩu hỏi.

- Vâng, bác thấy đấy, c̣n biết làm ǵ khác nữa ở đây.

- Ừ, để kiếm sống, ai cũng phải làm một nghề nào đó. Nghề của anh c̣n lương thiện chán. Không như thằng thuê anh chở tôi về Pa Cao ngày nào...

- Có phải bác giết nó khi nó định đập búa vào đầu cháu không?

Hắn vội hỏi điều băn khoăn lâu nay.

- Không có bác, chắc cháu đă chết. Cháu xin cảm ơn.

- Ơi với huệ ǵ. Anh cũng không vứt tôi xuống vực. Coi như huề.

Ông già với tay lấy chiếc đùi gà ở góc chiếu đối diện, đúng lúc có người khách giơ bát gắp cái ǵ đấy. Một miếng thịt rữa rơi từ tay A Lẩu xuống đúng chiếc bát. Hắn nhắm mắt, suưt kêu lên. Mở ra, đă thấy người kia ăn hết một cách ngon lành mà không nhận thấy ǵ khác thường.

Cuối cùng ông già đứng dậy.

- Cảm ơn anh. Bữa ăn rất ngon. Năm mới, tôi cũng có chút quà.

Ông lấy đâu đó trong người ra chiếc bọc nhỏ bằng vải đỏ gấp vuông vức, đặt lên đầu giường.

- C̣n đây là thuốc chữa bệnh cho mấy đứa trẻ. Có giấy ghi cách sử dụng trong đó.

Ông đưa thêm chiếc lọ thuỷ tinh màu đen. Tới cửa, lúc chia tay, A Lẩu nói thêm:

- Anh có nhă ư mời tôi th́ tôi cũng phải mời lại anh cho đúng phép. Mai giờ này tôi đến đây đón anh cùng đi.

Nói đoạn, ông từ từ biến mất trước con mắt ngỡ ngàng của hắn. Không ai biết tối hôm sau hắn được đưa đi đâu, mời ăn những ǵ, chỉ thấy buổi sáng quay về hắn luôn mồm nôn ọe. Rồi ốm, nằm mê sảng đúng một tuần mới khỏi.

Cũng không ai biết có ǵ trong chiếc bọc vải đỏ ông già A Lẩu tặng hắn. Nhưng một điều ai cũng nhận thấy là từ đó gia đ́nh hắn trở nên khá hơn. Con cái khỏi bệnh, nhà có đồng ra đồng vào, thậm chí c̣n sắm được chiếc ti-vi Tàu. Tất nhiên hắn vẫn phải hàng ngày chầu chực giành nhau từng xác chết ngoài cổng bệnh viện.

Nhưng được thế cũng là đổi đời lắm rồi. Có thể nhờ A Lẩu mà số khách người chết của hắn nhiều hơn khách c̣n sống. Cũng có nghĩa là kiếm được nhiều tiền hơn, dù đôi khi phải rợn tóc gáy. Hắn vẫn chưa và có lẽ không bao giờ quen được với nỗi sợ ấy.

Cứ thế hắn làm ăn phát đạt, đến mức cuối cùng dám quyết định đưa cả nhà về sống ở một thành phố lớn. Vẫn làm nghề xe ôm, nhưng ở ga xe lửa. Mấy đứa con đă lớn. Cu Tí, đứa đầu học lớp năm, có một tập giấy khen Học sinh tiên tiến. Đứa sau, cũng con trai, học hơi dốt, phải đúp lớp hai, nhưng nhờ trời, luôn khỏe mạnh và thông minh trong mọi việc, trừ học.

Vợ hắn, người đàn bà ẻo oặt với đôi mắt vô hồn ấy, nay cũng bắt đầu có da có thịt, nhiều khi c̣n cười rất dễ coi, nhất là những hôm không ế mấy thứ hàng rau quả. Vậy là ổn. Hắn lấy làm hài ḷng, gần như thỏa măn. Hắn biết có được như ngày nay một phần nhờ A Lẩu.

Ông già vẫn đều đặn đến thăm hắn mỗi năm một lần đúng vào đêm mồng hai Tết. Và luôn có quà, vẫn chiếc bọc nhỏ vải đỏ gói vuông vức đựng cái ǵ bên trong không ai biết. Bây giờ ông chỉ c̣n là bộ xương trắng hếu, không kèm theo mùi hôi thối, nhưng giọng nói, cách cư xử và nhất là t́nh cảm của ông đối với hắn th́ không thay đổi. Hắn chẳng c̣n sợ như trước, v́ biết lệ, không mời ai đến nhà vào tối ấy.

Hắn đă có thể b́nh tĩnh ngồi uống rượu, chuyện tṛ với vị khách - bộ xương. Cái hắn sợ là hôm sau phải làm khách của ông, v́ lần nào trở về, hắn cũng nôn ọe măi và ốm, mê sảng đúng một tuần như lần đầu. Cả cái sợ này hắn cũng không thể nào quen nổi, đến mức nhiều khi hối hận rằng ở Pa Cao do say rượu đă trót mời A Lẩu đến thăm nhà ḿnh. May mà mỗi năm chỉ một lần.

Ǵ th́ ǵ, cũng đừng nên bao giờ đùa với ma, hắn thở dài nghĩ bụng. Và nhẫn nhục chờ Tết năm tới.



Thái Bá Tân



Quay trở về đầu Xem hiendde's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi hiendde
 
hiendde
Hội Viên
Hội Viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 02 May 2010
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2589
Msg 1434 of 1439: Đă gửi: 14 April 2011 lúc 7:40am | Đă lưu IP Trích dẫn hiendde




BỒ TÁT QUÁN THẾ ÂM CÓ THỂ THỊ HIỆN BẤT CỨ NƠI NÀO



... V́ sao khi đi đường, lái xe đều phải nên niệm Phật, niệm Bồ-tát Quán Thế Âm? Bài nói chuyện của Thầy Hằng Lai, ngày 24 tháng 10 năm 2010, Ngày Lễ Bồ Tát Quán Âm Xuất Gia, tại Tu viện Kim Phong ở Seattle.

Vào khoảng thời gian chúng ta mua Vạn Phật Thánh Thành, tôi có một chiếc xe gắn máy. Do tôi đă phải đi thường xuyên qua lại giữa Tu Viện Kim Sơn ở San Francisco và VPTT, và mỗi chuyến đi mất khoảng hai tiếng rưỡi. V́ vậy, tôi đă tự nghĩ và đắm ch́m trong vọng tưởng: nếu tôi mua một chiếc xe gắn máy để hoàn thành những chuyến đi này, tôi sẽ thực sự tiết kiệm được rất nhiều xăng.

V́ vậy, tôi hỏi Sư Phụ (Ḥa Thượng):

- Con có thể sử dụng số tiền mà mẹ con đang giữ giùm con để mua một chiếc xe gắn máy không?

Sư Phụ rất từ bi nói:

- Được, nếu con muốn làm điều đó th́ cứ làm.

V́ vậy, tôi đă mua chiếc xe gắn máy này. Tôi bắt đầu dùng xe này nhưng sớm nhận ra rằng đường xa lộ 101 không được thân thiện với xe gắn máy lắm. Đường này có quá nhiều xe hơi và tôi không cảm thấy thoải mái khi lái.

V́ vậy, thay vào đó, tôi chuyển sang xa lộ 37, một con đường phụ song song với xa lộ lộ 101. Đó là một con đường ngoằn ngèo có hai làn đường. Đúng ra đó là một con đường an toàn hơn, v́ tôi không phải chạy xe nhanh.

Một ngày nọ, tôi đang chạy xe về phía nam từ VPTT và đi được khoảng nửa đường trên xa lộ 37, th́ thấy một người đứng ở giữa đường. Ông là một người Mỹ gốc Da Đỏ. Ông có mái tóc cột lại phía sau và có đeo xâu chuỗi. Đó là một người đàn ông lớn tuổi và trông rất thông thái. Khi tôi đến gần, ông đưa tay lên ra hiệu cho tôi chạy chậm và dừng lại.

Khi tôi dừng lại, ông ta nói với tôi:

- Ông phải rất cẩn thận, phía đường đằng kia có chỗ dầu tràn lớn, ông có thể mất kiểm soát chiếc xe gắn máy của ông và xảy ra tại nạn. Tôi muốn cảnh báo ông.

Tôi chân thành cảm ơn ông, chạy xe chậm lại, và đi tiếp. Sau đó, khi tôi trở lại để gặp Sư Phụ, tôi kể với ngài về việc xảy ra. Tôi đề cập đến người Mỹ gốc Da Đỏ đứng ở giữa đường, và Sư Phụ nói:

- Không, không, không! Đó không phải là một người Da Đỏ. Đó là Bồ Tát Quán Âm. Con không biết là Bồ Tát Quán Âm có thể thị hiện bất cứ h́nh tướng nào hay sao? Bồ Tát Quán Âm đến để giúp con!

Một vài tuần sau khi tôi kể câu chuyện trên, Sư Phụ đến nói với tôi:

- Con biết không, có lẽ tốt hơn là con nên bán xe gắn máy này đi. Thầy có nói chuyện một chút với Bồ Tát Quán Âm và tất cả các vị Hộ Pháp than phiền rằng con làm họ mất quá nhiều thời gian. Nếu con gặp tai nạn với xe gắn máy của con th́ có vẻ không tốt cho Phật pháp đâu.

Tôi hiểu thông điệp đó và chẳng bao lâu sau, tôi đă bán chiếc xe gắn máy. Thật ngẫu nhiên, tôi đă có thể bán chiếc xe gắn máy đó với giá cao hơn giá mua. Những ǵ tôi muốn nói ở đây là: Sư Phụ luôn luôn nói với chúng ta rằng khi chúng ta đang lái xe, chúng ta nên niệm danh hiệu Bồ Tát Quán Âm.

Việc niệm danh hiệu này có mục đích như là một phước lành để giúp đỡ tất cả các ma quỷ trên đường lộ. Có nhiều ma quỷ đường lộ trên xa lộ. Họ là những linh hồn lang thang và cô độc của những người bị tai nạn mà không sống sót được. Họ vẫn c̣n ở đó t́m kiếm một "người thay thế" (một người nào đó thế chỗ của họ để họ có thể được thoát ra).

V́ vậy, tốt hơn là nên chú tâm niệm thánh hiệu trong khi lái xe. Hơn nữa, niệm thánh hiệu cũng giúp quư vị khỏi giận dữ lúc lái xe trên đường. Mọi người có thể nổi giận khi ngồi sau tay lái do sự thiếu kiên nhẫn và không suy nghĩ của những người lái xe, do đó, tốt hơn là cũng nên niệm danh hiệu v́ lư do này.

Đó là câu chuyện nhỏ của tôi. A Di Đà Phật!


Thích Hằng Lai




Quay trở về đầu Xem hiendde's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi hiendde
 
hiendde
Hội Viên
Hội Viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 02 May 2010
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2589
Msg 1435 of 1439: Đă gửi: 15 April 2011 lúc 8:09pm | Đă lưu IP Trích dẫn hiendde




THU ĐƯỢC TIẾNG CỦA... MA Ở CHỢ PHIÊN



Một nhóm điều tra về tâm linh ở California cho biết, họ đă thu thập được một trăm ba mươi mẫu tiếng nói của ma, từ khán đài Chợ phiên Del Mar.

Theo thông tin từ báo San Diego Union Tribune, nhóm Tâm linh Bờ biển phía Nam, gồm các chuyên gia săn ma có trụ sở tại San Diego, cho biết họ đă tiến hành ghi âm để phục vụ cho cuộc điều tra của ḿnh, trên tầng năm của ṭa nhà kể từ tháng tư 2010, khi họ nhận được điện thoại của Linda Zweig, một phát ngôn viên của Chợ phiên.

- Chúng tôi tin rằng đó là tiếng nói của những người đă chết.

David Walters, một nhà điều tra thuộc nhóm tâm linh nói về các băng ghi âm. Tuy nhiên Joe Harper Giám đốc điều hành Câu lạc bộ Ngựa ṇi Del Mar, lại bày tỏ sự hoài nghi.

- Tôi chưa khi nào nh́n thấy ma ở đây. Nhưng tôi đă thấy một vài người mà tôi nghĩ đă chết. Ông Harper nói.

Các điều tra viên sẽ tiếp tục săn ma tại hành lang tầng năm của khu chợ.



ngohaimi





Quay trở về đầu Xem hiendde's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi hiendde
 
thoa
Giám Thị
Giám Thị


Đă tham gia: 19 April 2010
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 318
Msg 1436 of 1439: Đă gửi: 16 April 2011 lúc 2:40am | Đă lưu IP Trích dẫn thoa

Bản tin bằng Anh Ngữ tại Link này.

Người dịch đă không dịch hết nguyên bài.
Quay trở về đầu Xem thoa's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi thoa
 
hiendde
Hội Viên
Hội Viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 02 May 2010
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2589
Msg 1437 of 1439: Đă gửi: 20 April 2011 lúc 10:31am | Đă lưu IP Trích dẫn hiendde

Cám ơn Giám Thị thoa đă vào đọc bài và góp ư kiến. Kính
Quay trở về đầu Xem hiendde's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi hiendde
 
hiendde
Hội Viên
Hội Viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 02 May 2010
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2589
Msg 1438 of 1439: Đă gửi: 20 April 2011 lúc 3:40pm | Đă lưu IP Trích dẫn hiendde




LY KỲ ĐÀN LỢN VÀNG NƠI "HẦM THẦN CỦA"



Tiếng đồn về đàn lợn vàng, rắn hổ mang khổng lồ và cóc kỳ dị ở vùng Trà Trâu Núi thuộc xă Thanh Tâm, Thanh Liêm, Hà Nam khiến những người hiếu kỳ đứng ngồi không yên v́ muốn tận mắt chứng kiến.

Về hai thôn Thong và Chè Núi, ai cũng được nghe câu chuyện ly kỳ về đàn lợn vàng. Vào những đêm trăng sáng, người dân nơi này khẳng định, vẫn nh́n tận mắt thấy đàn lợn vàng hàng chục con đùa giỡn nhau trên đường làng. Tuy nhiên, có nhiều người cố gắng đuổi theo nhưng không ai có thể bắt được bởi cứ đến đoạn hầm ngầm ở dăy Trà Trâu Núi, xă Thanh Tâm, Thanh Liêm, Hà Nam, đàn lợn vàng lại mất dạng.

Lộc trời cho?

Nhiều người c̣n cho rằng, trong đàn lợn vàng ấy, có một con bị què. Con này rất chậm chạp và thường lặng lẽ theo sau đàn. Họ bảo, đàn lợn này là “lộc trời” và có liên hệ tới hầm ngầm hay c̣n gọi là "hầm thần của" ở vùng đất cổ bí ẩn này.

Chưa biết thực hư đàn lợn vàng thế nào nhưng chuyện một “hầm giữ của” có tồn tại ở đây là thực bởi mới đây, nhiều hộ dân trong xă Thanh Tâm, trong quá tŕnh hạ cốt nền làm nhà đă phát hiện ra những cửa hầm bí mật, ăn thông vào chân đồi, ngay trong phần đất nhà ḿnh. Hầm ngầm nay không biết được xây dựng chính xác từ bao giờ, chỉ biết đă có từ lâu lắm rồi.

Các cửa hầm đều được xây bằng gạch cuốn ṭ ṿ. Càng đào, càng thấy cửa hầm cao và rộng, một người lớn có thể thoải mái đi vào, phía trên ṿm được cuốn gạch đều và bằng phẳng. Đặc biệt, hầm ăn sâu vào măi bên trong khu đồi.

Theo những già trong thôn, tương truyền, "hầm thần của" là nơi chôn giấu vàng và kho báu của của người phương Bắc. Để không ai có thể xâm phạm khu vực này, những chủ nhân của kho báu này đă yểm bùa rất kỹ.

Hỏi những người già trong thôn về hầm ngầm này, các câu trả lời đều giống nhau đó là, đây là hầm thần của rất thiêng và không thể đụng vào. Tuy nhiên, lời cảnh báo này không phải khiến ai cũng khiếp sợ. Nhiều người đă lên đây đào bới, thử t́m kiếm cơ may của ḿnh. Song, chỉ cần đào vào đến độ sâu chừng 3m, nhiều người chọt cảm thấy ớn lạnh và khó thở. Cảm giác này càng gia tăng khi vào sâu nữa v́ thế mà chưa một ai dám theo đến tận cùng hầm ngầm.

Cho đến khoảng những năm 1984, ở thôn Thong đă có hẳn một phong trào vác xẻng, vác cuốc lên đồi t́m... vàng. Rốt cuộc th́ chưa người dân nào trong làng phất lên nhờ t́m thấy vàng, hay các món đồ ǵ quư giá khác. Đào măi mà không thấy, rồi ngay cả những người kiên nhẫn nhất cũng nản, câu chuyện tưởng như ch́m vào quên lăng...Những bí ẩn chưa có lời giải

Trước "hầm thần của" hiện vẫn c̣n một bụi tre um tùm gai góc mà chính các cao niên trong làng cũng không biết nó có từ bao giờ. Người ta thường bảo nhau, đây là một bụi tre thiêng, cứ đến giữa trưa là cuốn xuống, hễ ai bước qua là tự bật lên như để bảo vệ cho hầm mộ... và đàn lợn vàng cũng từ đó mà đi ra.

Trưởng thôn Chè Núi, ông Bùi Ngọc Kư cho hay, chuyện về đàn lợn vàng là có nhiều người nh́n thấy. Tuy nhiên, đó có phải là "lộc trời" hay không th́ bản thân ông không dám chắc. Chỉ biết rằng, đàn lợn thường xuyên xuất hiện tại khu vực "hầm thần của". Nhiều tay săn đồ cổ, có cả đội săn lùng kho báu ở xa đến hỏi thăm dùng bẫy bắt nhưng không thành.

Những năm 1984 ở thôn Thong đă có hẳn một phong trào vác xẻng, vác cuốc lên đồi t́m... lợn vàng. Rốt cuộc th́ chưa người dân nào trong làng phất lên nhờ t́m thấy vàng, hay các món đồ ǵ quư giá khác. Đào măi mà không thấy, rồi ngay cả những người kiên nhẫn nhất cũng nản, câu chuyện tưởng như ch́m vào quên lăng...

Không chỉ có lợn vàng, người ta c̣n đồn đại chuyện đôi rắn hổ mang to như thân cây, đầu có mào rất dữ tợn nằm vo tṛn canh hai bên cổng hầm làm nhiều kẻ chuyên đi đào bới đồ cổ phải khiếp sợ. Đôi rắn nh́n thấy người th́ bành mang ph́ ph́ đe dọa. Nó cũng từng cắn chết một con trâu được chăn thả xâm phạm đến "thần của", chuyện cửa hầm lúc nào cũng thấy hàng trăm con cóc h́nh thù kỳ lạ đứng ngoài miệng hang, càng bị đổ đi lại ṃ về càng lúc càng nhiều…

Những bí ẩn chưa có lời giải nên hàng loạt giai thoại vừa hư vừa thực cứ thế lan truyền ở xă Thanh Tâm. V́ thế, chuyện xuất hiện đàn lợn vàng, rắn hổ mang khổng lồ, đàn cóc kỳ dị hàng trăm con, cho đến nay vẫn như chuyện cổ tích có thật.



Trần Ḥa




Quay trở về đầu Xem hiendde's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi hiendde
 
hiendde
Hội Viên
Hội Viên
Biểu tượng

Đă tham gia: 02 May 2010
Nơi cư ngụ: United States
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 2589
Msg 1439 of 1439: Đă gửi: 22 April 2011 lúc 3:30pm | Đă lưu IP Trích dẫn hiendde




"HẦM THẦN CỦA" LỘ DIỆN



Những câu chuyện bí ẩn mà nhiều người vốn ṭ ṃ được thỏa trí khi "hầm thần của" lộ diện ngay dưới chân núi thuộc xă Thanh Tâm, Thanh Liêm, Hà Nam. Hầm cổ, rộng lớn với những loại gạch h́nh lưỡi búa hoa văn cổ hiện ra cùng những hầm sâu hoắm đă khiến người dân mừng lo lẫn lộn.

Đào xới những bí ẩn đă bị chôn vùi

Những lời đồn thổi cho rằng: Có vàng ở "hầm thần của" nên vào khoảng những năm 1985, ở thôn Thong xuất hiện phong trào người người nhà nhà vác cuốc xẻng, mai, móng... lên đồi với mong muốn đổi đời nhờ đàn lợn vàng và khối tài sản khổng lồ trong núi.

Một thời gian sau, phong trào t́m vàng lắng xuống, ở Thanh Tâm không c̣n ai nhắc lại chuyện "hầm thần của" nữa. Thế rồi, gần ba mươi năm sau sự xuất hiện của một số cửa hầm, đă một lần nữa đào xới những bí ẩn vốn đă bị chôn vùi.

Vào đầu năm 2009, ông Lê Đ́nh Bảng ở thôn Thong có thuê một đội cửu vạn để đào phần đất đồi sau nhà, đem bán cho các hộ gia đ́nh có nhu cầu san lấp nền nhà. Khi đào vào cách mặt đường khoảng hai mươi mét, th́ bất ngờ cửa hầm xuất hiện. Hốt hoảng, ông Bảng lệnh cho đội đào bới dừng lại để xem xét kỹ lưỡng đó là hầm ǵ.

Chưa biết làm ǵ với hầm lạ th́ mấy ngày sau, nhà ông Bảng xuất hiện nhiều vị khách lạ. Người th́ xưng là nhà khảo cổ, kẻ lại nhận là thầy địa lư, số nữa lại giới thiệu là sưu tầm đồ cổ. Thế rồi, có người đề cập "ăn chia" với ông Bảng nếu đồng ư để họ cho máy ḍ vàng vào t́m kiếm kho báu dưới ḷng đất.

Nghe chuyện, ông Bảng kiên quyết không đồng ư và đuổi những vị khách ấy ra khỏi nhà để bảo toàn di tích. Một số kẻ lạ mặt nhằm khi đêm đến lần ṃ theo lối đỉnh đồi xuống phần cửa hang t́m lối vào nhưng đành chịu. Cũng nhiều thầy địa lư đến thôn Thong t́m cách giải mă những bí ẩn t́m đường vào nhưng cũng đành... bó tay.

Chuyện lạ về "hầm thần của" dần được các cấp ngành chức năng quan tâm khi một người làng Thong kể lại với TS Lâm Mỹ Dung, giám đốc Bảo tàng Nhân học. Đầu tháng tư, TS Lâm Mỹ Dung cùng GS Phạm Minh Huyền và trưởng pḥng Con người Môi trường cổ thuộc Viện Khảo cổ học Việt Nam Nguyễn Kim Thủy về thôn Thong thực địa tỉ mỉ về hầm và các vấn đề liên quan.

Ngày 15/4/2009, UBND xă Thanh Tâm đă lập đoàn kiểm tra để bảo vệ di tích, chờ kết quả nghiên cứu của ngành khảo cổ Trung ương. Từ đó, "hầm thần của" được bảo vệ khá nghiêm ngặt dưới sự theo dơi của "chủ nhân" Lê Đ́nh Bảng.

Vàng đă bị lấy đi

Theo tổng kết của ông Bùi Ngọc Kư, chỉ tính riêng thôn Chè núi đă có ba hầm mộ h́nh chữ A. Các "hầm của" được xây dựng bằng loại gạch đỏ tươi rất đẹp mắt. Trên mỗi viên gạch có các h́nh hoa văn chữ A, khác hẳn với loại gạch của các hầm bên thôn Thong. Qua khảo sát của chúng tôi, gạch dùng để xây dựng ”hầm của“ tại thôn Thong dạng h́nh búa có hoa văn tựa như đường vân của vải sô nhưng mịn và tinh tế hơn.

Nhưng điểm chung "hầm thần của" ở cả hai thôn là cách xây dựng và xếp gạch theo tầng rất kín kẽ và khớp với nhau. Mỗi viên có độ dày từ 3-5cm, được nung ở nhiệt độ vừa phải nên màu gạch vẫn đỏ tươi. Điều đáng chú ư là cách bài trí khu cửa hang theo h́nh cánh cung vừa phải. Điều này đă được các nhà kiến trúc khẳng định thuộc phong cách xây dựng cổ xưa cách đây gần một ngàn năm.

Theo người dân nơi đây, trong các hầm này đều có vàng và các của cải quư giá khác mà thời phong kiến, giặc phương Bắc đă cất giấu. Tuy nhiên, theo cụ Bùi Ngọc Sách v́ chúng ta không biết cách phá yểm nên dù có t́m được vàng cũng không biết.

Cụ Sách và các cao niên đều khẳng định theo lời kể cha ông, trước đây người Tàu đă đưa sang cả một đội quân t́m kiếm kho báu. Họ giả cho vài người bị tai nạn chết rồi đưa quan tài về nước. Nhưng thực chất, trong quan tài không phải tử thi người mà là vàng được cất giấu dưới Trà Trâu núi.

Những năm 1967, cũng có một đoàn người Trung Quốc đến "hầm thần của". Nhưng khi ấy, cả nước đang trong t́nh trạng chiến tranh nên ở thôn Thong không ai quan tâm đến việc họ khai thác vàng hay t́m đồ cổ. Nhưng rất có thể, đó là chuyến lấy vàng cuối cùng của người Tàu tại "hầm thần của". Đó cũng là nguyên nhân khiến các tay "săn vàng" ở địa phương và vùng lân cận không t́m thấy, dù một thỏi nhỏ.



Trần Ḥa




Quay trở về đầu Xem hiendde's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi hiendde
 

Nếu muốn gửi bài trả lời, trước tiên bạn phải đang nhập
Nếu chưa ghi danh, bạn phải Tham gia

<< Trước Trang of 72
  Gửi trả lời Gửi bài mới
Bản để in Bản để in

Chuyển diễn đàn
Bạn không thể gửi bài mới
Bạn không thể trả lời cho các chủ đề
Bạn không thể xóa bài viết
Bạn không thể sửa chữa bài viết
Bạn không thể tạo các cuộc thăm ḍ ư kiến
Bạn không thể bỏ phiếu cho các cuộc thăm ḍ



Trang này đă được tạo ra trong 2.3066 giây.
Google
 
Web tuvilyso.com



DIỄN ĐÀN NÀY ĐĂ ĐÓNG CỬA, TẤT CẢ HỘI VIÊN SINH HOẠT TẠI TUVILYSO.ORG



Bản quyền © 2002-2010 của Tử Vi Lý Số

Copyright © 2002-2010 TUVILYSO