chindonco Giám Thị
Đă tham gia: 26 April 2010
Hiện giờ: Offline Bài gửi: 3250
|
Msg 1 of 1: Đă gửi: 07 July 2010 lúc 8:58am | Đă lưu IP
|
|
|
CON CU MỒI
Mới bước tới nghạch cửa, nh́n thấy bà Tám đang ngồi trên bộ ngựa vá
áo, bà Năm Trầu mủi ḷng khóc thúc thít.
Bà Tám ngạc nhiên:
- Chiện ǵ mà khóc vậy, chị Năm?
Bà Năm Trầu không buồn trả lời, mà vẫn cà hước cà hước ở cuống họng
nhiều hơn, lớn hơn.
Nh́n bạn với vẻ mặt thương hại, bà Tám cất giọng an ủi:
- Chiện ǵ cũng ngồi xuống đây rồi thủng thẳng nói, mà chi.
Vừa nói, bà Tám vừa kéo tay bạn ngồi xuống bộ ván.
Gác một chân lên mí bộ ngựa, lấy tay vén ống quần lau nước mắt. Rồi
bà Năm lại tiếp tục khóc hu hu.
Bà Tám vói tay đẩy cái rổ trầu về phía bạn:
- Nè, sẵn có ít cau tươi, ăn bậy miếng trầu đi chị Năm. À, mà chiện
ǵ, sao chị khóc hoài vậy?
Vừa đưa tay lựa mấy lá trầu, bà Năm trả lời bạn với trạng thái c̣n
tức tửi:
- Chị nghĩ coi, ḿnh ... lợi nhà kiếm thằng chả, th́ thằng chả đi
đâu mất tiêu. Đang ngồi trên bộ ván ngựa nhai bậy miếng trầu để chờ
thằng chả về. Lúc đó, ḿnh nghe có tiếng sột soạt ở hướng giàn bếp, ṭ ṃ
bước lại coi th́ thấy cái lồng cu treo ở đó. Tui liền vén miếng vải phủ
cái lồng, th́ con cu bên trong sừng lông và gáy. Nh́n thấy nước lẫn đồ
ăn trong ḷng đă hết sạch, tui nhanh tay bốc một bụm cơm nguội độn bắp
bỏ vô cho cu ăn, và không quên rót một ít nước trà dư c̣n trong ly gần đó
cho nó uống. Có đồ ăn, con cu mổ lia mổ lịa thiệt là tội nghiệp. Thấy
con chim dễ thương, ḿnh tḥ tay vô lồng làm quen với nó. Vừa lúc đó,
thằng chả về tới và la quai quải như bị nước nóng đổ vô ...
- Thôi chết tui rồi. Cu tui là cu mồi mà chị tḥ tay, tḥ chưn vô
làm rụng lông rụng lá hết ráo rồi c̣n ǵ đâu. Thiệt là chị hại tui quá
đi, chị Năm ơi!
- Bị thằng chả "làm" một hơi, tui quê quá nên chống chế:
- Tại tui thấy nó đói nên tui cho nó ăn... cơm đó chớ.
Thằng chả vừa đi vừa dậm cẳng, đến bên lồng cu:
- Ư ... chời ơi! Cu người ta ăn lúa, mà chị lại cho nó ăn cơm độn.
Cái điệu nầy, nó śnh bụng nó chết là tui mắc đền chị đó! Cu mồi của
người ta mà, đâu phải dễ kiếm.
Thấy thằng chả vừa mới êm êm, ḿnh định xuống nước làm huề, th́
thằng chả lại kêu trời nữa:
- Chị đổ ba cái nước ǵ vô đây mà đỏ chói, như cỗ trầu vầy nè?
- Th́ đổ nước trà nguội cho nó uống. Tui thấy nước ở trỏng khô queo
nên tui mới ...
Thằng chả lườm tui cặp kiếng xề xệ, rồi cất giọng móc ḷ:
- Chị làm như cu... quí, phải cho uống nước trà, sang dữ tợn ...
hén. Cu tui quen uống nước giếng thôi. Cho nó uống ngon quá, lỡ nó ngă
ra giẫy đành đạch th́ rồi đời!...
Bác Tám từ ngoài hè bước vô, cất giọng thật thà:
- Cu ǵ, cu của ai mà cho uống nước trà vậy, chị Năm?
Bà Năm Trầu vẫn c̣n hít hít:
- Th́ con... cu của anh Chín Đờn C̣, chớ c̣n cu của ai nữa anh Tám.
Ḿnh thấy con chim ḿnh thương, ḿnh cho nó ăn uống, không cám ơn th́
thôi, đàng nầy ... mần như ḿnh bóp cổ con... cu của ảnh không bằng! Ảnh
c̣n hậm hực: "Mai mốt ... mà con cu tui bị rụng lông, c̣i cọc th́ chị
biết tui."
Vừa đi tới mi mấy bụi bông trang ở trước sân, Chín Đờn C̣ đă hỏi ran
trời:
- Anh chị Tám ơi! Có bả qua đây không, hả anh chị Tám?
Bác Tám vừa định lên tiếng, th́ bà Năm Trầu ngăn lại:
- Nè, anh chị đừng nói tui ở đây nghe. Để tui qua bên chái tui trốn.
Tui hổng thèm ḍm cái mặt của thằng cha "̣ e" đó nữa đâu.
Vừa nói, bà Năm Trầu vội vàng rời khỏi bộ ván đi ra phía nhà sau.
Sau câu hỏi không nghe ai động tĩnh, Chín Đờn C̣ lại réo:
- Anh Tám ơi, anh Tám à ...
Bác Tám nói vọng ra:
-Tui đang ở trong nhà nè, ông thầy đờn ...
Chín Đờn C̣ bước tới nghạch cửa, giọng hớt hơ hớt hăi:
- Ủa, bộ chị Năm chỉ không qua đây sao?
Bác Tám đến bên vách lá, bẻ một sóng lá, vừa xỉa răng, vừa nói:
- Hồi sớm tới bây giờ đâu thấy chỉ qua đây.
Bà Tám châm thêm:
- Bộ có ... chiện ǵ, sao kiếm chị Năm có vẽ gấp quá vậy, anh Chín?
Chín Đờn C̣ ngồi bẹp xuống ngạch cửa, quay mặt ra đường cái, giọng
buồn hiu:
- Chắc chỉ giận tui, chỉ bỏ đi rồi. Thiệt là cũng tại cái vụ con cu
mà ra hết.
Bác Tám bưng một ít gạo, đổ vào cái nia, vừa lượm thóc, vừa làm bộ
hỏi:
- Anh nói cu, mà cu ǵ vậy?
Chín Đờn C̣ sẵn dịp kể lể từ đầu tới cuối về vụ bà Năm Trầu cho con
cu mồi của ông ăn cơm độn. Và cuối cùng ông nói: "Bà nầy tánh t́nh như
con nít, hở cái giận, hở cái hờn mát ...!"
Ngồi ở ngoài chái năy giờ, bà Năm Trầu nghe rơ tự sự. Bực quá nên bả
xâm xâm đi vô, vừa mếu máo vừa vặn hỏi Chín Đờn C̣:
- Nè, anh nói ai là con nít; đâu nói lại nghe coi?
Nghe tiếng bà Năm Trầu, Chín Đờn C̣ mừng rỡ quay lại:
- Ư, chị Năm đây mà ... vậy mà năy giờ tui tưởng ...
Bác Tám cười, ngắt ngang lời bạn:
- Hồi năy giờ ông thầy đờn, ổng tưởng chị giận và bỏ đi kiếm thằng
cha cán bộ Năm Cà Dom, ổng muốn mếu rồi đó!
Thấy bà Năm c̣n phụng phịu, Chín Đờn C̣ đứng lên be be lại gần, rôi
đưa tay vuốt vai người bạn gái:
- Bộ chị giận tui thiệt sao, chị Năm?
Bà Năm Trầu hứ một tiếng rồi đưa tay phủi lia lịa:
- Làm như tui là con nít, nói nặng, nói nhẹ đă rôi dỗ ngọt.
Chín Đờn C̣ cười hề hà:
- Chị ... nói, ai mà dám nói chị là con nít hồi nào đâu.
Bà Năm Trầu phân chứng với ông bà Tám:
- Đó, có anh chị Tám làm chứng ... hén. Ổng mới nói tui là con nít
nầy, con nít nọ. Bây giờ ổng lại chối nữa, thấy chưa?
Vừa nói xong câu nầy, bà Năm Trầu lại ôm mặt khóc hu hu, và kể lể
tiếp:
- Phải rồi ... con cu của anh mới đáng giá, chớ cái bảng mặt con Năm
Trầu nầy, th́ nhằm đám ớt ǵ.
Nghe bà Năm Trầu nói tới đây th́ ông bà Tám cất tiếng cười rần lên.
Bà Năm Trầu chợt hiểu v́ sao mọi người cười. Để đỡ ngại v́ lời nói
hơi trống trải vừa qua của ḿnh, bà ta chống chế:
- Nói thiệt chớ, anh Chín ảnh coi con chim của ảnh c̣n hơn tui
nhiều.
Chín Đờn C̣ cố t́m một lời nói để cho người bạn gái hết bắt bẻ cự
nự:
- Chị nói vậy, th́ từ đây sắp đi tui giao con cu tui cho chị đó. Chị
muốn làm ǵ th́ làm đi ... tui hổng nói nữa. Chịu chưa?
Nghe xong , ông bà Tám lại cười rộ, Chín Đờn C̣ cũng cười theo.
Bà Năm Trầu thấm ư:
- Hén! Hén! Anh kiếm chuyện nói cong, nói quẹo nữa hén. Nói cái kiểu
đó là ư nghĩa ... mần sao?
Chín Đờn C̣ cười:
- Chời ơi! Tui nói như vậy đâu có cái ǵ đâu mà chị nói là quanh với
co.
- Xí, cái kiểu nói chiện của anh, tui dư biết ...mà.
Bác Tám xen vô chọc thêm:
- Ảnh có ḷng tốt ảnh giao con cu cườm cho chị, th́ chị nhận đại đi,
chị Năm... Cu đâu phải dễ kiếm.
Bà Năm Trầu mặt mày đỏ ửng:
- Anh Tám cũng nói cái kiểu đó nữa. Thiệt là rầu ... mà.
Bà Tám:
- Chỉ có chiện con cu không mà kẻ th́ giận, người th́ buồn. Không ấy
nhổ lông làm thịt quách nó cho rồi ... th́ hết chiện.
Chín Đờn C̣ ngăn cản:
- Cu tui là cu mồi, chớ đâu phải cu rừng mà mần thịt, chị. Tui đă
phải bỏ ra hai ngày công tiếp vét cái giếng cho thằng Tám Lù, không lấy
tiền công, nên mới bắt được con cu mồi đó chớ.
Giọng bà Năm Trầu vẫn c̣n đầy ấp giận hờn:
-Nếu anh coi con cu của anh hơn tui, th́ kể từ đây ḿnh ..."đạn
...tiệt".
Chín Đờn C̣ xề lại gần bà Năm Trầu:
- Tui nói như vậy hồi nào đâu. Sao chị ... thiệt. Con cu là con cu,
c̣n chị là chị chớ. Con cu chỉ là đồ chơi thôi ...mà.
Bác Tám chọc:
- Cha, nói nhỏ nhỏ nó tía!
Chín Đờn C̣ hiểu ư bạn, cười hí hí:
- Đó thấy chưa, người ta nói thẳng, mà cái đầu anh th́ luôn luôn
nghĩ cong nghĩ quẹo không ...hè.
Chín Đờn C̣ lại an ủi người bạn gái:
- Thôi, chiện cũ bỏ đi, đừng giận tui nghe chị Năm.
Bà Năm Trầu quay mặt đi chỗ khác, giọng nũng nịu:
- Tui không biết, đừng nói tới tui nữa.
Chín Đờn C̣ chán nản ngồi chồm hổm gần cái nia, vừa lượm thóc tiếp
bác Tám, vừa kể:
- Ḿnh mới lỡ lời có chút nị, là chỉ khóc, chỉ giận dai như đỉa. C̣n
chỉ chơi trên đầu ḿnh , ḿnh cũng chỉ cười huề.
Bà Năm Trầu đôi co:
- Ai chơi trên đầu anh hồi nào. Bây giờ mượn cớ bắt quàng qua...
kiếm chiện khác, phải không?
Giọng Chín Đờn C̣ chậm răi:
- Để tui kể chiện này, anh Tám, chị Tám nghe thử coi, bả chơi cái
kiểu nầy có phải chơi trên đầu tui không: "Hai đêm trước ḿnh nằm chèo
queo trên vơng kéo đờn chơi, bị muỗi cắn quá trời, tui mới chun vô chiếc
nóp vừa đỡ lạnh vừa đỡ bị muỗi cắn. Cái tánh tài tử của ḿnh, đâu có
chịu ngũ sớm, vậy mà nằm trong nóp, mắt đă lim dim miệng th́ vẫn ca sáu
câu vọng vổ "Sầu Vương Biên Ải". Ḿnh đang ca mùi rệu, th́ chị ta lẻn vô
nhà hồi nào đâu có biết. Nhưng trong lúc đang ca, ḿnh nghe thấy cái ǵ
ướt ướt nhểu xuống mặt. Lúc đầu ít th́ tui vẫn c̣n tiếp tục ca, đến khi
nước nhểu nhiều hơn, tui bèn hoảng hồn dở nóp ra ... Chừng đó mới vỡ
lẽ, người đẹp Năm Trầu đang bưng cả gáo nước đổ xuống nóp ḿnh ... Anh
chị coi, bả chơi cắc cớ như vậy, mà tui c̣n không giận đó".
Bà Năm Trầu vừa cười vừa trả lời:
- Ai biểu, tui kêu anh giựt một, mà anh cứ mê ca, không thèm trả
lời, làm chi.
Chín Đờn C̣ chỉ tay về hướng bạn:
- Khi ra khỏi nóp, tui than: "Ướt nóp hết ráo rồi làm sao đêm nay
tui ngủ đây?" Bả cười khề khà: "Em cũng nằm hoài mà không tài nào chợp
mắt được, nên em mới thả qua anh đây đó chớ".
Bà Năm Trầu vỗ tay lên lên vai Chín Đờn C̣:
- Đồ quỷ, ai xưng "em" hồi nào mà nói ẩu đi.
Chín Đờn C̣ đưa một tay lên ttrời:
- Tui thề độc, bà Năm Trầu mà không xưng em ngọt lịm với ...tui, cho
kiến cắn tui ... bỏ mạng đi.
Mọi người có dịp lại cười rộ lên.
Bà Năm Ttrầu hơi quê, nên t́m cách nói lấp:
- Cái thây của anh, cầu cọp "dật", chớ kiến cắn mà ăn nhằm ǵ.
Bà Tám năy giờ lắng tai nghe câu chuyện vui vẻ, bỗng bà đặt câu hỏi:
- Cái ...chiện chị Năm chỉ ngủ không được, chỉ qua kiếm anh nửa đêm,
là anh phải vui chớ ...
Bác Tám ngắt lời vợ, bằng giọng nói châm biếm hết cỡ:
- Sở dĩ chị Năm chỉ qua nhà anh Chín nửa đêm nửa hôm, là v́ chỉ muốn
lo cho con cu của anh Chín ăn uống đó chớ ...
Mọi người quá bất ngờ trước câu nói giễu cợt, nhưng nhiều ư nghĩa
của bác Tám, ai ai cũng cười ngă nghiêng.
Bà Năm Trầu kéo cái khăn rằn trên vai, bụm miệng để ngưng tràng cười
và nói:
-Thôi tui đi ... d́a. Ở đây mấy người toa rập với nhau nói ...tàn là
chiện, kỳ thấy bà!
Nói xong bà Năm Trầu liền ngoe nguẩy bước ra cửa.
Chín Đờn C̣ nói vói theo:
- Đi ... d́a trước, nhớ ghé qua thăm chừng con cu tui với, nghe chị
Năm. Tui ghé qua nhà thằng Bảy Dê mượn nó "cúp tóc" rồi tui ... d́a sau.
Bà Năm Trầu nói lớn:
-Đồ thằng cha dịch bắt, tối ngày cứ cu cu, cu hoài!
Tiếng cười trong nhà bác Tám vang ra, tạo cho không khí đồng quê
buổi chiều bớt phần tĩnh mịch.
Bà Năm Trầu đi được một đỗi, rồi lại nói vọng vô nhà:
- Tối hù rồi mà c̣n cúp tóc cúp tai ǵ nữa. Anh không d́a lo, tui
hổng có lo cho con cu anh đâu, nghe không.
Chín Đờn C̣ xách nón lá đứng lên, cử chỉ lính quưnh:
- Thấy chưa anh Tám chị Tám, tui nói mà, vắng hơi tui bả chịu hổng
được ...đâu. Thôi, để tui ...d́a với bả cho có bạn.
Chín Đờn C̣ bước nhanh ra cửa, và cất tiếng kêu lớn:
- Chờ anh với em Năm ơi!...
Tiếng bà Năm Trầu:
- Đồ quỷ, nói om x̣m hổng sợ thiên hạ họ cười. Già cái đầu rồi mà
...
Chín Đờn c̣:
- Họ cười th́ kệ họ chớ... miễn ḿnh có th́ thôi!
Bác Tám đứng cạnh bà vợ phía trước hàng ba, nói vói theo:
- Đúng, có ăn th́ có chịu ... Sợ ǵ thiên hạ cười.
Chín Đờn C̣ thấy vợ chồng bác Tám đứng nh́n theo, ông ta chạy riết
lại phía bà Năm Trầu và bất ngờ choàng tay qua vai bà ta và nói:
- Thôi, ḿnh đi ...d́a nghe em...!
Bà Năm Trầu gỡ tay Chín Đờn C̣ ra và vụt chạy. Chín Đờn C̣ vui vẻ
rượt theo, trong tiếng vỗ tay của vợ chồng bác Tám...
Tập truyện Gia Đ́nh Bác Tám Tác giả Hải Bằng
Sửa lại bởi chindonco : 07 July 2010 lúc 10:50am
|