Đăng nhập nhanh
Mạnh Thường Quân
  Bảo Trợ
Chức Năng
  Diễn Đàn
  Thông tin mới
  Đang thảo luận
  Hội viên
  Tìm Kiếm
  Tham gia
  Đăng nhập
Diễn Đàn
Nhờ Xem Số
  Coi Tử Vi
  Coi Tử Bình
  Coi Địa Lý
  Coi Bói Dich
  Chọn Ngày Tốt
Nghiên Cứu và
Thảo Luận

  Mệnh Lý Tổng Quát
  Qủy Cốc Toán Mệnh
  Tử Vi
  Tử Bình
  Bói Dịch
  Mai Hoa Dịch Số
  Bát Tự Hà Lạc
  Địa Lý Phong Thủy
  Nhân Tướng Học
  Thái Ất - Độn Giáp
  Khoa Học Huyền Bí
  Văn Hiến Lạc Việt
  Lý - Số - Dịch - Bốc
  Y Học Thường Thức
Lớp Học
  Ghi Danh Học
  Lớp Dịch & Phong Thuy 2
  Lớp Địa Lư
  Lớp Tử Vi
    Bài Giảng
    Thầy Trò Vấn Đáp
    Phòng Bàn Luận
    Vở Học Trò
Kỹ Thuật
  Góp Ý Về Diễn Đàn
  Hỗ Trợ Kỹ Thuật
  Vi Tính / Tin Học
Thư Viện
  Bài Viết Chọn Lọc
  Tủ Sách
Thông Tin
  Thông Báo
  Hình Ảnh Từ Thiện
  Báo Tin
  Bài Không Hợp Lệ
Khu Giải Trí
  Gặp Gỡ - Giao Lưu
  Giải Trí
  Tản Mạn...
  Linh Tinh
Trình
  Quỷ Cốc Toán Mệnh
  Căn Duyên Tiền Định
  Tử Vi
  Tử Bình
  Đổi Lịch
Nhập Chữ Việt
 Hướng dẫn sử dụng

 Kiểu 
 Cở    
Links
  VietShare.com
  Thư Viện Toàn Cầu
  Lịch Âm Dương
  Lý Số Việt Nam
  Tin Việt Online
Online
 263 khách và 0 hội viên:

Họ đang làm gì?
  Lịch
Tích cực nhất
dinhvantan (6262)
chindonco (5248)
vothienkhong (4986)
QuangDuc (3946)
ThienSu (3762)
VDTT (2675)
zer0 (2560)
hiendde (2516)
thienkhoitimvui (2445)
cutu1 (2295)
Hội viên mới
thephuong07 (0)
talkativewolf (0)
michiru (0)
dieuhoa (0)
huongoc (0)
k10_minhhue (0)
trecon (0)
HongAlex (0)
clone (0)
lonin (0)
Thống Kê
Trang đã được xem

lượt kể từ ngày 05/18/2010
Khoa Học Huyền Bí (Diễn đàn bị khoá Diễn đàn bị khoá)
 TUVILYSO.net : Khoa Học Huyền Bí
Tựa đề Chủ đề: TỰ TỊNH KỲ Ư Gửi trả lời  Gửi bài mới 
Tác giả
Bài viết << Chủ đề trước | Chủ đề kế tiếp >>
tuvils
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 24 September 2005
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 286
Msg 41 of 194: Đă gửi: 02 August 2007 lúc 6:44am | Đă lưu IP Trích dẫn tuvils


4.-LIVE LIFE AS LIFE LIVES ITSELF

   Sống như chính cuộc sống nó sống

              *        ; *
                   *

   " Cuộc Sống Nó Sống ". Như thế nào nhỉ ? Hay là như cái cây xanh kia ? Nó đang sống . Hẳn nó là một mảnh của cuộc sống . Nó sống thế nào ? Nó sống nhờ mặt trời. Nhờ đất. Nhờ nước. Nhờ không khí. Nhờ đến cả con trùng con dế, cả con bướm con ong... Người ta nói rằng nó thuộc một hệ sinh thái. Trong cái hệ sinh thái đó có mặt trời. Mà mặt trời th́ thuộc hệ mặt trời. Và hệ mặt trời thuộc hệ Ngân Hà. Và hệ Ngân Hà là một thành phần thực sự gắn liền với cái vũ trụ có 100 tỷ thiên hà. Và như vậy th́ có nghĩa là cái cây xanh kia là một tế bào Li Ti của một vũ trụ Bao La . Nó chưa từng là, và không bao giờ là một cá thể riêng lẻ và độc lập.


   Cuộc sống là thế ấy chăng ? Cuộc sống có tính chất TOÀN KHỐI, THỐNG NHẤT, KHÔNG THỂ CHIA CẮT. Cuộc sống là một, cái MỘT vĩ đại. Cuộc sống là cái MỘT vĩ đại .


   Hiểu biết được điều đó thực ra là một hiểu biết cơ bản. Không biết điều đó là cái mê cơ bản : Cái mê đưa đến cái vọng tưởng rằng mỗi cá nhân / cá vật là một thực thể, tách rời và độc lập với những cái không phải là ḿnh. Thực tế th́ không hề có thứ cá nhân / cá vật riêng lẻ đó. Đó là điều cơ bản mà Lục Tổ Huệ Năng đă nói lên trong bài kệ Kiến Tánh nổi tiếng :

   "... BẢN LAI VÔ NHỨT VẬT "

   ( Xưa nay không hề có một vật riêng lẻ )


                               *





   
Quay trở về đầu Xem tuvils's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi tuvils
 
tuvils
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 24 September 2005
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 286
Msg 42 of 194: Đă gửi: 02 August 2007 lúc 4:59pm | Đă lưu IP Trích dẫn tuvils


   LIVE LIFE AS LIFE LIVES ITSELF

   Sống như chính cuộc sống nó sống

   ...

   Cái MÔT đó nó sống, thế cho nên trong cái MỘT ấy có bao nhiêu dạng h́nh của cuộc sống : Có người hay hát, có người hay nghe hát . Có cả bốn mùa : nào xuân nào hạ, nào thu nào đông . Có con chim bay trên trời cao, có con cá lội dưới vực thẳm. Có hoa trôi đi dưới ḍng nước biếc, có cửa động đứng yên cứ măi trông theo... MỘT ở trong mọi người và mọi vật ấy ; mọi người và mọi vật ấy ở trong MỘT . Nay thảng hoặc như có người nào đó đứng ra vỗ ngực xưng " ta đây " , hoặc chính " ta làm " việc kia việc nọ , há chẳng phải đó là cái mê cơ bản đó sao ?


   Thế... thực ra th́ không có TA sao ? Có TA đây mà !

   Và chẳng phải là xưa nay TA LÀM việc kia, việc nọ đó sao ?

   Dĩ nhiên là CÓ TA, và dĩ nhiên là có cái TA LÀM. Cái TA đó không là vọng, khi đó là Cái-Ta-Trong-MỘT. Cái TA đó không tự khẳng định như một bản vị hay một ngôi vị. Cái TA đó cũng tồn tại không đối kháng với người, với vật, với cảnh. Cái TA đó thấy cái MỘT nơi tất cả, hội nhập vào đó với cái tâm thanh tịnh. Cái tâm lăng xăng lẳng lặng mà rút lui .


   Có cái TA LÀM. Như xưa nay ta từng làm. Nhưng làm mà không có ảo tưởng ta là chủ thể của cái làm. Cái làm không có ảo tưởng đó là làm như thể không làm : VÔ VI. Làm cái việc đến tay, không tư tâm, tư ư . Làm như thể CUỘC SỐNG, hay CÁI ĐÓ nó làm qua tay ḿnh. C̣n như về kết quả việc làm th́ không phải là hướng về cá nhân, mà hướng về chính cuộc sống .

                               *



Quay trở về đầu Xem tuvils's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi tuvils
 
tuvils
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 24 September 2005
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 286
Msg 43 of 194: Đă gửi: 03 August 2007 lúc 12:26am | Đă lưu IP Trích dẫn tuvils


   LIVE LIFE AS LIFE LIVES ITSELF

   Sống như chính cuộc sống nó sống

   ...


   " Sống như chính cuộc sống nó sống " như thế có nghĩa là sống nhập lưu vào cuộc sống . Sống như vậy, ta không thấy ḿnh lẻ loi. Và không có ǵ khiến phải lo âu hay xao xuyến. Bởi v́ chỉ có lo âu hay xao xuyến khi ta tự ḿnh tách ra khỏi cuộc sống, bo bo bám lấy cái TA. Dù sao th́, theo như lời của Giordano Bruno : " TA KHÔNG THỂ RƠI RA NGOÀI CUỘC SỐNG ĐƯỢC ".


   Cuộc sống là thế, MỘT D̉NG TRÔI CHẢY . Chảy măi không ngừng. Chảy măi, dù ngày hay đêm. Tất cả đều trôi qua, như NHỮNG CÁI BÓNG LƯỚT QUA. Trân trọng nó ngay trong hiện tiền th́ được. Măi bám víu nó th́ đừng . Bởi v́ : Ai đi lại bám theo cái bóng ! Một câu quan trọng trong kinh Kim Cương : " Ưng Vô Sở Trụ Nhi Sanh Kỳ Tâm " ( Không để tâm bám víu vào bất kỳ cái ǵ ). Vật cũng buông, mà trí cũng buông. Buông bỏ đi TRÍ NHỚ về cái đă lướt qua, tự nhiên sinh TRÍ HUỆ phản ánh cái hiện tiền. Cũng chính v́ thế mà không có một quy luật, một đạo lư, một châm ngôn nào vừa vặn cho cuộc sống. Do đó mà chỉ có cách sống :


             SỐNG NHƯ CHÍNH CUỘC SỐNG NÓ SỐNG .


Quay trở về đầu Xem tuvils's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi tuvils
 
tuvils
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 24 September 2005
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 286
Msg 44 of 194: Đă gửi: 04 August 2007 lúc 5:22am | Đă lưu IP Trích dẫn tuvils

5.- On the path of knowledge, we start out by negating the unreal, negating all changing phenomena through the pratice of neti neti . From there we get to a rung where we see that we are pure awareness, the perceiver who perceives changing phenomena .


    Trên con đường hiểu biết chân thật, chúng ta bắt đầu bằng sự phủ định cái không thực, tức là phủ định các hiện tượng phù du bằng cách thực hành thiền quán ( không phải cái này, cũng không phải cái kia ). Từ đó ta tiến đến một bậc thang trên đó ta thấy ta đơn thuần là cái thấy biết, kẻ thấy biết những hiện tượng phù du .




Sửa lại bởi tuvils : 04 August 2007 lúc 5:37am
Quay trở về đầu Xem tuvils's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi tuvils
 
tuvils
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 24 September 2005
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 286
Msg 45 of 194: Đă gửi: 12 August 2007 lúc 11:20pm | Đă lưu IP Trích dẫn tuvils


6.- HOW WOULD I BE

    IF I WERE THE PERSON I WOULD LIKE TO BE ?


    Tôi ước muốn trở thành người như thế nào ?

                                   Lawrence LeShan
                                  (Hoa Kỳ, hiện đại)



    Đó là đề tài mà tiến sĩ Lawrence LeShan đưa ra, đề nghị để trầm tư, tức là thiền định trên đó theo kiểu thiền định không cơ cấu. Tiến sĩ Leshan đă đưa ra đề nghị đó trong quyển sách của ông : " How to Meditate ".

    Thực ra th́ tôi ước trở thành người như thế nào nhỉ ? H́nh như tôi chưa nghĩ đến th́ phải. Dù sao th́ tôi cũng không có sẵn câu trả lời.

    Tôi chợt nhớ đến một câu chuyện cũng do tiến sĩ LeShan kể lại, và cũng trong quyển sách nói trên.

    Một bệnh nhân sắp qua đời, khóc, và bác sĩ an ủi. Bệnh nhân đáp :

    - Bác sĩ không hiểu đâu ! Tôi khóc, không phải là v́ tôi sắp chết. Tôi khóc v́ là tôi chưa từng sống !


    Chưa từng sống, thế mà bây giờ lại sắp chết. Quả thật là bi thống . Đến lúc đó th́ hẳn là người nọ đă thấy - thấy là đáng lẽ ḿnh phải sống như thế nọ, hay thế kia, và ḿnh phải thành người như thế nọ, hoặc thế kia. Nhưng bây giờ th́ đă quá muộn màng !


                              *











Quay trở về đầu Xem tuvils's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi tuvils
 
tuvils
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 24 September 2005
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 286
Msg 46 of 194: Đă gửi: 13 August 2007 lúc 5:52am | Đă lưu IP Trích dẫn tuvils



   HOW WOULD I BE

   IF I WERE THE PERSON I WOULD LIKE TO BE ?

   ...


   Tôi lại nhớ đến trường hợp một ông cụ mà tôi quen biết. Một hôm cụ đến thăm người bạn thân, ở lại đó ăn cơm, và trong bửa cơm cụ tâm sự :

   - Thầy à, như thầy biết đó, số tôi gà trống nuôi con - hai trai một gái. Vậy mà tôi đă lo toan mọi việc chu toàn. Đến nay th́ tất cả đều có học hành, có nghề nghiệp. Tất cả đều an bề gia thất. Bây giờ tôi đă có thể an tâm mà nhắm mắt rồi .


   Thật bất ngờ, chỉ sau một hai tháng chi đó th́ cụ ra đi thật sự. Hẳn là cụ đă an tâm ra đi. Ra đi trong thanh thản.

   Câu trả lời của cụ hóa ra chỉ đơn giản là như thế : Làm tṛn bổn phận làm cha của ba đứa con. " làm tṛn " một cách đơn giản : Lo cho chúng có ăn học, có nghề nghiệp, có vợ có chồng .


   Qua hai câu chuyện đó ta có thể hiểu thêm về cái chuẩn phải có của câu trả lời. Và vấn đề được đặt ra với cái chuẩn ấy hẳn là : Tôi ước muốn thành người như thế nào để khi ra đi cảm thấy tâm hồn được thanh thản ?


   Vấn đề như vậy là đă trở thành quen thuộc với tôi hơn. Phải, tôi đă từng quan tâm đến nó. Và tôi chợt nhớ lại lời của Bertrand Russell, viết ở đâu đó : " Tôi Ước Được Chết Trong Khi Đang Làm Việc " . Và ở đâu đó trên đường lên đỉnh Everest người ta thấy một mộ bia ghi vơn vẹn ḍng chữ : " Ông ấy đă chết trong khi đang leo lên " . Tôi cảm thấy tâm đắc khi đọc hai câu đó. Hẳn là thế ! Măi làm việc, măi tiến bước hẳn là điều tôi mong ước. Điều mà tôi ước không đọng lại ở một điểm nhất định . V́ tôi hiểu rằng đời sống vốn là một tiến tŕnh, liên miên bất tuyệt. Tôi không hề muốn g̣ bó nó trong một khuôn mẫu nhất định . Và tôi cũng không muốn định trước cho nó một điểm dừng. Thế là sau cùng tôi cũng t́m ra được cái mẫu người thích hợp với tôi : Đó Là Con Người Đang Tiến Bước. Đó là một HÀNH GIẢ . Tôi muốn là một hành giả, trong trọn một cuộc đời. Bước Tới, Và Bước Tới Nữa ! Tôi tin nơi các bước tới đó. Bước tới mà thấy ḷng ấm áp v́ đó đây không thiếu Bạn Đồng Hành. Bước tới mà ḷng tin ngày càng kiên định, để rồi trở thành TÍN TÂM BẤT THỐI CHUYỂN, khi bước theo DẤU CHÂN của những bậc thầy vĩ đại. Tôi thực sự tin và yêu cái BƯỚC TỚI đó . Bởi v́, nói cho cùng, TÔI LÀ CÁI BƯỚC TỚI đó .


Quay trở về đầu Xem tuvils's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi tuvils
 
tuvils
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 24 September 2005
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 286
Msg 47 of 194: Đă gửi: 16 August 2007 lúc 5:43am | Đă lưu IP Trích dẫn tuvils

7.- HOW DO I LOVE ?

    HOW WOULD I LIKE TO BE ABLE TO LOVE ?


    Tôi yêu thế nào ?

    Tôi ước muốn ḿnh yêu như thế nào ?



    Đây cũng là một đề tài có người đề nghị cho thiền định không cơ cấu. Vấn đề T́nh Yêu. Khó thực rồi đây ! Một hiện tượng ai cũng tưởng rằng ḿnh biết, nhưng thực ra th́ không ít người lầm lỡ. Hậu quả th́ thật là nghiêm trọng , như Nguyễn Du tiên sinh nói :

    " Yêu nhau th́ lại bằng mười phụ nhau ! "

    Do đó mà t́nh yêu cần phải được soi sáng. Và vấn đề t́nh yêu được đặt ra như một trong những vấn đề có tầm quan trọng hàng đầu. Chữ " philosophy " , tức triết học, có ư nghĩa gốc là " t́nh yêu minh triết ". Có người đổi lại : " Minh triết về t́nh yêu ". Chơi chữ, nhưng có hàm ư : Vấn Đề Triết Học Hàng Đầu Là Soi Sáng T́nh Yêu. Không phải là t́nh yêu chung chung, mà là t́nh yêu nơi chính bản thân tôi. Thế cho nên vấn đề đặt ra là " HOW DO I LOVE ? " Tôi phải tra vấn tôi, và trả lời cho chính tôi. Cũng như mỗi người phải tra vấn chính ḿnh, và trả lời cho chính ḿnh .


     Tôi chợt nhớ đến một cuốn phim Nhật có lần được xem. Nhân vật chính là một anh chàng có vẻ như " tâm thần " ! Có vẻ như là tâm thần, nhưng về cái khoản t́nh yêu ở anh th́ rơ ràng là một minh họa gây ấn tượng sâu sắc về T́nh Yêu Trong Sáng. Một lần, trong cơn tức giận, anh nguyền rủa t́nh địch : " Tôi muốn anh chết đi ! ". Thế rồi sau đó người t́nh địch tự tử. Nghe tin, anh đi thẳng xuống biển, tự trầm. Anh không thể sống nữa, nếu như trong ḷng anh không c̣n t́nh yêu. Mà anh không thể yêu, nếu như trong ḷng anh lỡ đă chứa chấp hờn ghen và thù hận .


    Ôi, có phải t́nh yêu là thế không ? T́nh yêu chỉ có thực khi đó là t́nh yêu chân thực. Và t́nh yêu chỉ chân thực khi nó chân thuần. Nghĩa là nó không pha trộn. Pha trộn th́ không c̣n đúng là t́nh yêu. Như thể là rượu pha dấm ! Hay là pha nước lă !

                                      *





Sửa lại bởi tuvils : 16 August 2007 lúc 8:16am
Quay trở về đầu Xem tuvils's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi tuvils
 
tuvils
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 24 September 2005
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 286
Msg 48 of 194: Đă gửi: 16 August 2007 lúc 5:49pm | Đă lưu IP Trích dẫn tuvils



    HOW DO I LOVE ?

    HOW WOULD I LIKE TO BE ABLE TO LOVE ?

    ...

    Trên thế gian này có một câu ngắn, hay nhất, người ta mong đợi được nghe nhất, và gây xúc động sâu xa nhất. Câu nào nhỉ ? Phải rồi ! " Anh yêu em ! " Hoặc " Em yêu anh ! " Thế nhưng, có thể đó chỉ là ảo tưởng. Cho cả hai người ! Bởi v́ t́nh yêu, nó không đơn giản ! Nó không đơn giản như cái kiểu trong túi có tiền, ta móc ra mua món hàng ta ưng ư . T́nh yêu không phải là cái ta Có, hay ta Làm Chủ . Thế cho nên khi cảm nhận nó, ta thấy nó thật tuyệt vời, nhưng đồng thời cũng rất mong manh ! C̣n như việc chỉ sông mà thề nguyền ư ? Hoặc chỉ núi mà thề nguyền ư ? Nh́n kỹ, đó không c̣n là t́nh yêu chân thuần nữa . Bởi v́ người ta đă đem cái Ư của ḿnh vào đó : cái ư hôn nhân . Mà hôn nhân th́ được hiểu là yêu nhau đến thuở bạc đầu. Nó cũng được hiểu là cái bảo đảm cho t́nh yêu chân thật . Có quả thế không ? Hay thông thường th́ hôn nhân là cái đến Thay Chỗ cho t́nh yêu ? T́nh yêu chân thuần thực ra đâu có Ư ! Như hoa nở vốn VÔ Ư ! Như trăng lên, vốn VÔ Ư ! Nó chỉ là t́nh yêu . ĐƠN THUẦN LÀ T̀NH YÊU .


    T́nh yêu, tôi hiểu như thế. Nó có vẻ như chỉ tồn tại trong TRÁI TIM TRONG SUỐT. Nó có vẻ như chính là Đấng Trọn Lành hiện thân. Và Đấng Trọn Lành chỉ hiện thân trong trái tim tôi khi trái tim ấy đă được dọn quang, không c̣n bóng dáng của cái " ta " cá nhân đầy quanh co khúc khuỷu .


    Cái t́nh yêu như thế, tôi yêu nó xiết bao ! Đó là phương hướng của cả cuộc hành tŕnh. Và cũng là mục đích của cả cuộc hành tŕnh . Đúng ra th́ phải nói là cuộc Hành Hương, cho suốt một cuộc đời ! HÀNH HƯƠNG TRÊN CON ĐƯỜNG T̀NH YÊU, THEO HƯỚNG T̀NH YÊU VÀ CÓ ĐÍCH ĐIỂM LÀ T̀NH YÊU .



Quay trở về đầu Xem tuvils's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi tuvils
 
tuvils
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 24 September 2005
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 286
Msg 49 of 194: Đă gửi: 19 August 2007 lúc 1:48am | Đă lưu IP Trích dẫn tuvils

8.- " IF I WERE REALLY MY BEST FRIEND, HOW WOULD I TREAT MYSELF ? HOW WOULD I FEEL ABOUT BEING TREATED IN THIS WAY ? "

     " Nếu thực sự là người bạn chí thân của chính ḿnh th́ tôi sẽ cư xử đối với chính ḿnh như thế nào ? Và tôi sẽ cảm thấy thế nào nếu được cư xử như thế ấy ?"

                              Tiến sĩ Lawrence LeShan
                               ( Hoa Kỳ, hiện đại )


     Câu hỏi thật " cắc cớ " nhỉ ? Có nghĩa là đột ngột. Và cũng lắc léo. Mà cũng chính v́ thế nên thật thú vị ! Có thể là nó khiến nhiều người trong chúng ta giật ḿnh, tự hỏi : Xưa nay ḿnh cư xử với chính ḿnh thế nào, nhỉ ?


     Thông thường th́ ta đối xử với chính ta chẳng mấy tốt đẹp đâu ! Người ta há đă chẳng nói : " Dĩ Tâm Vi H́nh Dịch - đem tâm để h́nh kia sai khiến ".


     Ôi ! Nếu như ta đối xử với chính ta mà không tốt th́ e rằng khó đảm bảo là ta đối xử tốt với người khác được ! Thế cho nên cũng cần một lần ta nh́n lại cái cách b́nh thường ta đối xử với chính ta để rồi nghĩ đến cái cách mà ta đối xử với chính ta, nếu như ta là một người bạn chí thân của chính ta, nhỉ ?

     B́nh thường th́ tôi đối xử với chính tôi một cách quá thờ ơ, quá lơ là, quá lơ đảng ! Lơ đảng đến độ, như người xưa nói : " Nh́n mà không thấy, để tai mà không nghe, ăn mà không biết mùi vị ". Nghĩa là tôi không để tâm vào tôi. Nghĩa là tôi c̣n măi rong chơi ! Do đó mà khi ăn th́ tôi không chỉ có ăn. Tôi c̣n xem tivi, chẳng hạn. Và không chỉ có xem tivi, tôi c̣n nghĩ đến cái hẹn sau bửa cơm. Và cứ thế, cứ thế... Chỉ v́ tôi cứ măi phiêu bạt rong chơi !


    Tôi cứ măi phiêu bạt rong chơi, thế cho nên tôi rơi vào t́nh trạng của cái tâm thức không hồn, lông bông không định hướng, lăn trôi trong những cảnh ngộ dập dồi, chất chứa đa đoan. Đa đoan bao nhiêu là chuyện thế gian ! Chuyện thương chuyện ghét, lẫn lộn ngổn ngang. Chuyện t́nh cảm đan xen với chuyện giàu nghèo. Chuyện ăn nhậu kèm theo chuyện giải trí... Đó là chưa kể đến chuyện chính trị ! Đó là chưa kể đến chuyện tôn giáo !


    Theo cái cách đó th́ đâu có thể nói rằng tôi đă cư xử với chính ḿnh như thể đối với người bạn chí thân ! Đối với người bạn chí thân ắt là tôi phải đối xử ngược lại. Có nghĩa là tôi luôn luôn ân cần quan tâm đến người bạn chí thân của ḿnh. Chẳng hạn là khi bạn ấy ăn. Tôi có MẶT khi bạn ấy ăn. Nhờ đó bạn ấy trọn vẹn trong ăn, và cũng v́ thế mà ăn ngon hơn. Tôi có MẶT, tôi TOÀN TÂM chăm chút cho từng việc làm của bạn chí thân . Chăm chút như thế với t́nh yêu mến, TRỌN VẸN T̀NH YÊU MẾN, trọn vẹn như đang phụng thờ : Phụng thờ Đấng Toàn Thiện bằng sự thể hiện toàn thiện trong từng việc làm hiện tiền của bạn chí thân .


    Tôi cảm thấy thế nào khi được đối xử như thế ? Tôi cảm thấy ḿnh sống đầy đặn hơn, mỗi phút giây của cuộc sống giờ đây như đều tiếp xúc với Toàn Thiện. Và như thế cũng có nghĩa rằng tôi cảm thấy tôi sống trong trạng thái THIỀN ĐỊNH KHÔNG NGỪNG .










    


     

Sửa lại bởi tuvils : 19 August 2007 lúc 6:47am
Quay trở về đầu Xem tuvils's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi tuvils
 
tuvils
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 24 September 2005
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 286
Msg 50 of 194: Đă gửi: 19 August 2007 lúc 5:50pm | Đă lưu IP Trích dẫn tuvils


9.- WEEDS IN THE RICE - FIELD ,
    CUT AND LEFT LYING JUST SO - FERTILIZER !

    Cỏ dại trên đồng lúa
    Cắt bỏ nằm ngổn ngang
                Phân bón !
    

    Trên một tạp chí nọ có mục : " Nhổ cỏ dại, cấy hoa thơm ". Chưa cần biết trong mục đó người ta viết ǵ, chỉ cần xem cái tiêu đề đó th́ chẳng mấy ai mà không nhất trí với việc làm " nhổ cỏ dại " . Thậm chí là ngay trong khi ngáy ngủ th́ người ta cũng đồng ư là phải " nhổ cỏ dại " . Nó trở thành một tập khí thâm căn cố đế. Nơi nhiều người nó càng quá khích hơn : " Nhổ tận gốc ! " Như thể cỏ dại là kẻ thù !


    Dù vậy trong đời vẫn có người có cái nh́n công bằng hơn đối với những thứ mang tên là " cỏ dại " . Đó là những thi nhân. Đó là những người lỏng lẻo với tập quán thế tục . Tập khí nơi họ vốn thường mong manh . Như cái ông thi sĩ viết mấy ḍng thơ :

                  Cỏ dại trên đồng lúa

                  Cắt bỏ nằm ngổn ngang

                  Phân bón


    Phải rồi, thật là nhẹ nhàng, và thật là đơn giản ! Cắt rồi bỏ đi. Nó cứ nằm ngổn ngang. Rồi th́ nó trở thành phân bón tốt cho đồng lúa. Không phải là kẻ thù đâu ! Phân bón dành cho lúa đó mà ! Chẳng cần một chút gia công, chẳng tốn mấy công sức .

    Cái tên " cỏ dại ", thiếu hẳn thiện cảm, dường như xuất phát từ một sự hiểu lầm. Rơ là hiểu lầm, như được nói rơ trong câu chuyện sau đây :


    Một hôm , một thiền sư y sĩ bảo đệ tử đi hái thuốc . Người đệ tử mang giỏ ra đi, giây lâu mang về một số lá thuốc thông dụng. Thầy lại bảo : " Bây giờ đi hái những ǵ không phải là thuốc ". Người đệ tử lại mang giỏ ra đi. Măi lâu mới về, thưa : " Không có thứ cây cỏ nào không phải là thuốc cả ! ".

    Hóa ra là thế . Trên trái đất nầy vốn không có thứ cây cỏ nào không phải là thuốc . Tức là không có thứ cây cỏ nào mà chẳng có mối quan hệ tích cực với sự sống nơi con người .

                                       *





Quay trở về đầu Xem tuvils's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi tuvils
 
tuvils
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 24 September 2005
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 286
Msg 51 of 194: Đă gửi: 26 August 2007 lúc 10:16pm | Đă lưu IP Trích dẫn tuvils


10.- Somewhere, if ever a door happens to close

     Somewhere else, surely, another one opens


     Một nơi nào đó, nếu như t́nh cờ một cánh cửa đóng lại,

     Một nơi nào khác, hẳn là một cánh cửa khác mở ra



     " T́nh cờ mà một cánh cửa đóng " . vậy là cùng đường chăng ? Hẳn là không ! Bởi v́ " cùng tắc biến ", và " biến tắc thông ". Hóa cho nên Cùng Tắc Thông ! Và Đóng Tức Là Mở. " Cùng " vốn chứa bên trong nó cái " không phải là cùng ". và " Đóng " vốn chứa bên trong nó cái " không đóng ". Cái có vẻ " nghịch lư " đó thực ra vốn rất ư là b́nh thường trong tư tưởng Thiền, hoặc Lăo Trang , theo đó th́ :

      " Thụ tai như thụ phúc
        Thụ hàng như thụ địch "

    Nghĩa là :

        Nhận tai họa th́ như là nhận phúc lộc
        Nghe lời phục tùng như nghe lời chống đối.

    Bởi cớ sao ? Bởi v́ trong họa vốn ẩn phúc và trong phúc vốn ẩn họa .

    Và từ phục tùng có thể biến đổi thành ra chống đối, và chống đối có thể biến đổi thành ra phục tùng .

    Cái cuộc đời nó là như vậy. Bởi v́ : Đạo vốn dĩ như vậy .


    Cái lư trí của ta nó lại khác. Chẳng biết ta tự bao giờ, nó đă quen nếp nghĩ : Đóng Là Đóng. Dứt khoát Đóng không thể là Không Đóng . Cũng thế : tṛn là tṛn, dài là dài, thẳng là thẳng, cong là cong ! Nghĩ lại th́ cũng là may nhỉ ? Nếu vũ trụ này mà chiều theo cái lư trí đó của ta th́ tức khắc mọi thứ đều đứng khựng lại . Mọi thứ đều đóng băng . Mọi thứ đều chết cóng . Và nếu thế th́ ta đă chết cóng từ muôn vạn kiếp rồi ! Vậy mà ta đang sống đây . Sống là đổi thay, là sinh sinh, hóa hóa. Và là đóng đóng, mở mở .


    Chính v́ biết được điều đó mà cách sống của Trang Tử hóa thành ra phơi phới : " Thừa thiên địa chi chính nhi ngự lục khí chi biện, dĩ du vô cùng giả " ( Thuận theo cái đạo lư của trời đất, nương theo cái biến đổi của tự nhiên mà rong chơi đến vô cùng ).


    Đức Trang thật là có lư, nhỉ ? " Lư " như thế mới đáng gọi là " lư ", nhỉ ?





    

Sửa lại bởi tuvils : 26 August 2007 lúc 10:19pm
Quay trở về đầu Xem tuvils's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi tuvils
 
tuvils
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 24 September 2005
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 286
Msg 52 of 194: Đă gửi: 28 August 2007 lúc 5:21pm | Đă lưu IP Trích dẫn tuvils


11.- THÚY TRÚC HOÀNG HOA PHI NGOẠI CẢNH

     BẠCH VÂN MINH NGUYỆT LỘ TOÀN CHÂN

     Trúc xanh hoa vàng đâu phải là cảnh bên ngoài

     Mây trắng trăng trong làm hiện lên cái toàn chân



     Đó là hai câu thơ của Thiền Lăo Thiền Sư ( Việt Nam, thế kỷ X-XI ), đáp lại câu hỏi của Lư Thái Tông :

     - Hàng ngày Ḥa Thượng làm việc ǵ ?

     Văn từ tao nhă, tư cách thong dong, sinh hoạt nhàn hạ. Tuy vậy, có điều khó hiểu : " Thúy trúc hoàng hoa phi ngoại cảnh ". Rơ ràng là ngoại cảnh, v́ sao bảo không phải là ngoại cảnh ?


     Ấy là v́ tâm thức thiền sư ở trong trạng thái thiền định, khác với trạng thái tâm thức thông thường. Thông thường th́ có người ngắm hoa và hoa được ngắm. Người là chủ thể, hoa là đối tượng. Chủ thể ngoài đối tượng, mà đối tượng th́ cũng ngoài chủ thể. Đó là cái điều trong triết học được hiểu là t́nh trạng GIÁN CÁCH CHỦ THỂ - ĐỐI TƯỢNG .



     Sở dĩ có sự gián cách chủ thể - đối tượng là v́ nơi chủ thể tồn tại đầy ắp những tạo tác của tâm thức. Trước một chủ thể như vậy th́ đối tượng không thể hiển bày trọn vẹn tự thân.


     Tâm thức lao xao sóng gợn; đối tượng phản ánh trên những mảnh lao xao sóng gợn đó thành ra những cái bóng manh mún và méo mó.


     Thiền giả đến bên hoa, ngắm hoa. Tâm thức tập trung vào hoa, cái tâm tập trung vào hoa, từ từ lắng lọc, trở thành thanh tịnh, hoàn toàn được hấp thu vào hoa và cùng với hoa hội nhập vào THỂ TÁNH KHÔNG HAI. Đây là lúc không c̣n phân cách trong ngoài nữa .


    Với cái tâm thường thường thiền định, thiền sư thường thường cùng trúc xanh, hoa vàng không trong không ngoài. Với mây trắng và trăng trong cũng vậy. Thiền sư, trúc xanh, hoa vàng, mây trắng, trăng trong không c̣n gián cách. Nơi tất cả, thiền sư cảm nhận đầy đặn cái NHIÊN TÍNH LUNG LINH. Gọi là TOÀN CHÂN. Cái màn vô minh tư ngă được vén lên, tất cả hiện ra dưới diện mục toàn chân .


Quay trở về đầu Xem tuvils's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi tuvils
 
tuvils
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 24 September 2005
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 286
Msg 53 of 194: Đă gửi: 04 September 2007 lúc 5:35pm | Đă lưu IP Trích dẫn tuvils


12.- CƯ TRẦN LẠC ĐẠO THẢ TÙY DUYÊN

     CƠ TẮC XAN HỀ , KHỐN TẮC MIÊN

     Ở đời vui đạo hăy tùy duyên

     Đói th́ ăn vậy, mệt ngủ yên


     Đó là hai trong bốn câu kệ cuối bài phú Cư Trần Lạc Đạo của Trần Nhân Tông .

     Cái ch́a khóa để vui sống đạo ở vị sơ tổ thiền Trúc Lâm Yên Tử là : Tùy Duyên. Tức là thuận theo cái đến với ḿnh. Như khi cái đói nó đến th́ ta ăn ; cái mệt nó đến th́ ta đi ngủ .

     Đó là một nền minh triết . Là đạo khôn ngoan . Khôn ngoan là không có ư muốn cảnh ngộ chiều theo ư ḿnh . Như cách một đạo sư dạy đệ tử cầu nguyện : " Hăy cầu nguyện xin cái áo mưa, đừng cầu nguyện xin trời đừng mưa ! ".

     Thứ minh triết đó bao hàm một sự Quy Phục, tận trong thâm tâm. Một sự quy phục vô điều kiện đối với điều xảy đến cho ḿnh, v́ tin rằng điều đó xuất phát từ sự vận hành của đại thể vũ trụ . Tùy duyên là một đạo lư khôn ngoan . Thế nhưng phần đông không theo . Thường th́ người ta hay đối phó với những nghịch cảnh - hoặc là chủ động mưu cầu thuận cảnh . Như một người nọ có lần hỏi một thiền sư :

     - Hè đến, rồi đông sang, làm sao thoát khỏi cảnh đó ?

     Sư đáp : Sao không đến chỗ không hè, không đông ?

     - Biết t́m ở đâu ?

     Sư đáp : Nực th́ đổ mồ hôi, lạnh th́ run rẩy .

                                  *

Quay trở về đầu Xem tuvils's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi tuvils
 
tuvils
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 24 September 2005
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 286
Msg 54 of 194: Đă gửi: 05 September 2007 lúc 1:16am | Đă lưu IP Trích dẫn tuvils



    Cư trần lạc đạo thả tùy duyên
    Cơ tắc xan hề , khốn tắc miên

    Ở đời vui đạo hăy tùy duyên
    Đói th́ ăn vậy, mệt ngủ yên

    ...


    Nh́n kỹ, ta thấy cái " đáp án " của Thiền có phần khác với cái " đáp án " " tùy duyên ", hay " quy phục "
. Cách thấy của Thiền gọi là cách thấy " KHÔNG HAI ". Không c̣n một chủ thể đứng trước một cảnh ngộ để rồi thuận theo nó mà gọi là " tùy duyên " hay " quy phục ". Cái đổ mồ hôi ở ngay trong cái nực, và cái run rẩy ở ngay trong cái lạnh. KHÔNG HAI .


    Với cái thấy của Thiền th́ không có cái " ta " tùy duyên .


    Không thể nói : Khi đói th́ TA ăn; khi mệt th́ TA ngủ .


    Chỉ có thể nói : ĐÓI TH̀ ĂN, MỆT TH̀ NGỦ .


    Cái " TA " đă " ĐỨNG XÊ RA " . Để cho Tự Nhiên tự nhiên vận hành. Cái TA thường ngày lăng xăng, xen vào việc nọ, xọ vào việc kia, nay đă đứng xê ra. Nó đứng xê ra để rồi th́ TA vẫn là TA ! Ta vẫn là Ta , nhưng thực sự đă khác xưa - khác một cách cơ bản . Nghĩa là không c̣n nữa " cái ta tự tác tự thọ " . Khiến cho nên ta có cảm giác nơi ḿnh đă tuột đi một gánh nặng. Cảm giác tự do thênh thang. Cảm giác không làm ǵ cả . Không làm ǵ cả, thảnh thơi bơi lội trong biển Thiền. Thảnh thơi bơi lội trong biển Thiền cho dù đang khi đói ăn hay mệt ngủ, và cho dù là khi đang gánh nước hay bửa củi . Và ta vẫn là ta, như tự thuở nào thiên vạn cổ, ngắm nh́n bao nhiêu là nước chảy mây trôi ...









Quay trở về đầu Xem tuvils's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi tuvils
 
tuvils
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 24 September 2005
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 286
Msg 55 of 194: Đă gửi: 08 September 2007 lúc 2:16am | Đă lưu IP Trích dẫn tuvils

13.- THẦN THÔNG TỊNH DIỆU DỤNG

     VẬN THỦY CẬP   BAN SÀI

     Thần thông cùng diệu dụng,

       Gánh nước và bửa củi


     Đó là hai câu cuối trong một bài kệ của Cư Sĩ Bàng Long Uẩn ( Trung Quốc, 740-808 ) . Hai câu đó đă ráp nối hai cảnh giới rất khác nhau .


     " Gánh nước và bửa củi " , đó là những việc làm trong cảnh nhân sinh hệ lụy, trong đó người ta phải " đem mồ hôi đổi lấy bát cơm " - Gian nan v́ phải " vật lộn " với đời sống , có khi c̣n phải " tranh đua với đời " .


     " Thần thông cùng diệu dụng " th́ thuộc về một cảnh giới siêu phàm. Với thần thông cùng diệu dụng người ta không c̣n phải đối phó với đời như là một " cảnh ", một cái ǵ khác và đối lập với chính ḿnh. Đời với ta thành Không Hai . Ư ta ḥa hợp với đời . Đời ḥa hợp với ư ta. Đến cái mức độ có thể nói là ở đời , ta thảnh thơi bay lượn như " thiên thần xướng ca ".








Sửa lại bởi tuvils : 10 September 2007 lúc 3:45am
Quay trở về đầu Xem tuvils's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi tuvils
 
tuvils
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 24 September 2005
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 286
Msg 56 of 194: Đă gửi: 10 September 2007 lúc 4:01am | Đă lưu IP Trích dẫn tuvils


    Thần thông cùng diệu dụng,

      Gánh nước và bửa củi

    ...


    Hai cảnh giới đó mà ráp nối được với nhau, há chẳng phải đó là tin mừng đến với cơi nhân gian đó sao ? V́ Bàng Cư Sĩ đă được cái " phép " biến hóa cảnh " gánh nước, bửa củi " thành ra cảnh " thiên thần xướng ca " ! Nói một cách khác th́ khi ấy việc gánh nước, bửa củi giống như thể là một cuộc lan man dạo chơi của thiền sư Vân Môn ( Trung Quốc, 864-949 ).


     " ( Ngày xuân ) vác gậy ngao du. Đi qua lối nọ, đi lại lối kia, hoặc Đông hoặc Tây, hoặc Nam hoặc Bắc, tùy hứng gơ chơi vào những gốc cây hoang ".


     Khi nào th́ cuộc sống được như vậy ? Khi và chỉ khi " VÔ SỰ Ư TÂM, VÔ TÂM Ư SỰ ", ḷng th́ không cưu mang sự mà sự cũng không vướng vít ḷng . Ḷng không măi lo buồn v́ cứ phải gánh nước, bửa củi ( vô sự ư tâm ). Và gánh nước, bửa củi cũng không bị cho là việc nặng, việc hèn ( vô tâm ư sự ). Lúc đó, và chỉ lúc đó, mọi thứ trở lại hồn nhiên. Như hoa nở vậy. Như trăng lên vậy. Cũng như gánh nước. Và cũng như bửa củi. Có mắc mớ ǵ đâu !





Quay trở về đầu Xem tuvils's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi tuvils
 
tuvils
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 24 September 2005
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 286
Msg 57 of 194: Đă gửi: 10 September 2007 lúc 1:27pm | Đă lưu IP Trích dẫn tuvils



14.-GIANG NGUYỆT CHIẾU
      TÙNG PHONG XUY
      VĨNH DẠ THANH TIÊU
        HÀ SỞ VI ?
        ( Huyền Giác, Trung Quốc, 665-713 )

      Trên sông trăng chiếu
    Lao xao gió thổi cụm tùng
      Đêm trường tịch mịch
    Để làm chi ? Và để cho ai ?


     Phải, để làm chi ? Và để cho ai ? Những câu hỏi như vậy rơ ràng là biểu lộ một nổi ngạc nhiên. Chợt lóe lên như một tia chớp. Người bỗng chốc thoát ra khỏi cái khuôn khổ của cuộc sống thường ngày. Thoát ra, nhờ chạm phải cái bất thường, nghĩa là cái không tương thích với cuộc sống thường ngày.

     Thứ ngạc nhiên đó, người ta gọi là ngạc nhiên triết lư. Mặc dù là dưới h́nh thức một câu hỏi, nhưng ngấm ngầm chứa đựng một sự hiểu ngầm : Hiểu rằng, không thể t́m thấy câu trả lời bằng một kiến giải quen thuộc trong cuộc sống thường ngày .

      Phải ! Trên sông trăng chiếu, lao xao gió thổi cụm tùng, đêm trường tịch mịch, những thứ đó để làm chi ? Mà nếu không để làm chi th́ tại sao lại có ?

                                              *



Quay trở về đầu Xem tuvils's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi tuvils
 
tuvils
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 24 September 2005
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 286
Msg 58 of 194: Đă gửi: 12 September 2007 lúc 10:53pm | Đă lưu IP Trích dẫn tuvils



      Trên sông trăng chiếu

    Lao xao gió thổi cụm tùng

      Đêm trường tịch mịch

    Để làm chi ? Và để cho ai ?

    ...


    Phải, bằng cái trí tra vấn, rơ ràng là ta không thể tiếp cận với những thứ làm xao xuyến ḷng người kia được. Bởi v́ chúng ở lĩnh vực siêu vấn đề. Bởi v́ chúng không chấp nhận cái trí đứng bên ngoài gạn gùng thẩm xét. Có phải chăng chúng chỉ mở ḷng v́ t́nh bạn, cho tri âm tri kỷ, trong đó " ḿnh với ta tuy hai mà một? ". Có lẽ chúng chỉ mở ḷng cho cái kiểu tâm thức đồng bộ với chúng. Nghĩa là :

    Có vẻ như là VÔ TÂM

    Có vẻ như là VÔ Ư

    Có vẻ như là VÔ SỰ

    Có vẻ như là VÔ CẦU

    Và rơ nét nhất, có vẻ như là KHÔNG MỤC ĐÍCH.


    Đó là kiểu tâm thức nơi người nghệ sĩ chân chính đó chăng ? Họ vẻ tranh, họ viết nhạc, họ làm thơ... Họ làm những thứ ấy không v́ để đáp ứng yêu cầu của thị trường. Chỉ v́ tranh kêu gọi họ phải vẻ, nhạc kêu gọi họ phải viết, thơ kêu gọi họ phải làm. Họ vẻ tranh, viết nhạc, làm thơ. KHÔNG ĐỂ LÀM G̀ CẢ. Chỉ v́ Yêu !


                                          *

Quay trở về đầu Xem tuvils's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi tuvils
 
tuvils
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 24 September 2005
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 286
Msg 59 of 194: Đă gửi: 13 September 2007 lúc 5:51am | Đă lưu IP Trích dẫn tuvils



      Trên sông trăng chiếu

    Lao xao gió thổi cụm tùng

      Đêm trường tịch mịch

    Để làm chi ? Và để cho ai ?

    ...


    Đó là kiểu tâm thức nơi nhà tu hành chân chính đó chăng ? An bần, lạc đạo, ông đi trên cái lối hẹp dành cho ḿnh. Có v́ một mục đích nào không ? Không thể nói là có. Cơ hồ như chỉ v́ một tiếng gọi. Tiếng gọi như kiểu tiếng gọi của " Giang Nguyệt Chiếu ", " Tùng Phong Xuy " và " Vĩnh Dạ Thanh tiêu ". Hoặc là tiếng gọi của cái " Bên Kia Trăng Gió Mặc Thênh Thang " ( Pháp Loa, Việt Nam, 1284-1330 ). Chỉ v́ một tiếng gọi, có thể là mơ hồ, xuất phát từ chốn " QUÊ NHÀ ".


    Ở đây không c̣n lao xao cái trí. Do đó cũng không c̣n có vấn đề. Chỉ c̣n có Sự Chiêm Ngắm. Có thể là Chiêm Ngắm vật này, hay vật khác, kiểu một nghệ sĩ hay một nhà tu hành chân chính. Nhưng rồi vật này hay vật khác đó đều tan ḥa vào trong đại thể mênh mông. MÊNH MÔNG MỘT CÁCH TUYỆT VỜI. VÀ TUYỆT VỜI TRONG CÁCH MÊNH MÔNG .

Quay trở về đầu Xem tuvils's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi tuvils
 
tuvils
Hội viên
 Hội viên


Đă tham gia: 24 September 2005
Nơi cư ngụ: Vietnam
Hiện giờ: Offline
Bài gửi: 286
Msg 60 of 194: Đă gửi: 16 September 2007 lúc 6:21am | Đă lưu IP Trích dẫn tuvils


15.- NGỘT NHIÊN VÔ SỰ TỌA

      XUÂN LAI THẢO TỰ SINH


     An ổn ngồi chơi ḷng chẳng bận

     Ngày xuân cây cỏ mọc thênh thang.


     Người th́ như thế ấy ! Ngồi chơi. Ngồi trong một tư thế thoải mái nhất. Đầu cổ thoải mái. Xương sống thoải mái. Trái tim, buồng phổi thoải mái. Và tâm tư th́ thanh tịnh, rỗng rang.


     Và cảnh th́ như thế ấy ! Thuần nhiên biểu hiện. Như mùa xuân cỏ mọc. Như nhịp thở của vũ trụ. Hoặc là như sự ẩn hiện của Đạo lớn. Mà nếu như hoàn toàn tự nhiên thoải mái th́ người ta không chỉ có NGỒI. Có lúc ta lại cũng muốn ĐI. Có lúc ta cũng muốn ĐỨNG. Có lúc ta cũng muốn NẰM. Thế th́ cứ Đi, cứ Đứng, cứ Nằm ! Cứ thoải mái tự nhiên ! Thật là dễ chịu. Cảm giác vẫn là cảm giác xanh tươi mát mẻ - cảm giác của NGÀY XUÂN CÂY CỎ MỌC THÊNH THANG. Mà như thế th́ cũng đúng là hạnh phúc. Và niềm hạnh phúc thành thuần túy và trọn vẹn khi cái ĐI đó giống như ...PHẬT ĐI !


     Nói như vậy có là viễn vông không ? Biết PHẬT ĐI ra làm sao mà có thể nói đi như PHẬT ĐI ? Thế th́ cứ nghĩ như thế này : Chính Phật tính nơi Đức Phật đă điều động cái đi nơi Đức Phật. Vậy th́ HĂY ĐỂ CHO PHẬT TÍNH NƠI TA ĐIỀU ĐỘNG CÁI ĐI NƠI TA.

                                       *

Quay trở về đầu Xem tuvils's Thông tin sơ lược T́m các bài viết đă gửi bởi tuvils
 

<< Trước Trang of 10 Kế tiếp >>
  Gửi trả lời Gửi bài mới
Bản để in Bản để in

Chuyển diễn đàn
Bạn không thể gửi bài mới
Bạn không thể trả lời cho các chủ đề
Bạn không thể xóa bài viết
Bạn không thể sửa chữa bài viết
Bạn không thể tạo các cuộc thăm ḍ ư kiến
Bạn không thể bỏ phiếu cho các cuộc thăm ḍ



Trang này đă được tạo ra trong 3.8906 giây.
Google
 
Web tuvilyso.com



DIỄN ĐÀN NÀY ĐĂ ĐÓNG CỬA, TẤT CẢ HỘI VIÊN SINH HOẠT TẠI TUVILYSO.ORG



Bản quyền © 2002-2010 của Tử Vi Lý Số

Copyright © 2002-2010 TUVILYSO